1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 258 [Chương 1286 đến Chương 1290]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 258 [Chương 1286 đến Chương 1290]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1286: Bệ Ngạn thành

– Vì cái gì mở cửa thành không ra?

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người sốt ruột, Bệ Ngạn thành cửa mở không ra. Coi như là tìm được Bệ Ngạn thành cũng không có người có thể vào, tất cả mọi người chỉ có thể ở ngoài thành đứng giương mắt nhìn.

– Mở ra Bệ Ngạn thành, cần Bệ Ngạn Tiên Côn!

Rốt cục, một lão tổ lão hủ vô cùng, hấp hối sắp chết đi tới, hắn nhìn thấy Bệ Ngạn thành, nói ra một cái bí mật.

– Bệ Ngạn Tiên Côn? Đó là vật gì?

Nghe được chuyện như vậy, rất nhiều người ngay cả nghe cũng không có nghe qua.

Vị lão tổ hấp hối này nói ra:

– Theo thượng quốc vương triều ta ghi chép, Bệ Ngạn thú thổ không phải tự mình xuất thế, nó cần triệu hoán, có thể triệu hoán Bệ Ngạn thú thổ xuất thế, chính là Bệ Ngạn Tiên Côn. Truyền thuyết, lịch đại đến nay, Bệ Ngạn Tiên Côn đều sẽ đổi chủ, nhưng mà, thời điểm đến tay Thần Thú Thiên Vực, không biết nguyên nhân gì, Bệ Ngạn Tiên Côn đột nhiên không đổi chủ, để Thần Thú Thiên Vực chấp chưởng Bệ Ngạn Tiên Côn mấy thời đại. . .

Nói đến đây, vị lão tổ này ho khan một tiếng, tiếp tục nói ra:

– . . . Về sau, Thần Thú Thiên Vực bị diệt, từ đó về sau, Bệ Ngạn Tiên Côn biến mất, không còn có người tìm tới, Bệ Ngạn thú thổ cũng không còn có xuất thế qua cho tới bây giờ.

Nghe được vị lão tổ này nói, trong lúc nhất thời, mọi người là hai mặt nhìn nhau, bởi vì không có ai biết là ai triệu hoán Bệ Ngạn thú thổ.

– Là ai triệu hoán Bệ Ngạn thú thổ?

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người là ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi. Mọi người đều biết Bệ Ngạn thú thổ xuất thế, nhưng mà, không có ai biết là ai triệu hoán Bệ Ngạn thú thổ.

– Nói không chừng người triệu hoán Bệ Ngạn thú thổ ngay ở trong chúng ta, đứng ra đi, mở ra Bệ Ngạn thành, để tất cả mọi người dính điểm chỗ tốt a.

Có người nhịn không được nói ra.

– Đúng, chỉ cần mở ra Bệ Ngạn thành, tất cả mọi người sẽ không đoạt Bệ Ngạn Tiên Côn của ngươi.

Có đại nhân vật cũng mở miệng nói.

Thậm chí, ngay cả đại giáo lão tổ cũng đứng ra vỗ ngực cam đoan nói:

– Chỉ cần mở ra Bệ Ngạn thành, bản tọa cam đoan, không người nào dám đoạt Bệ Ngạn Tiên Côn của ngươi.

Trong lúc nhất thời, không ít người đồng ý đề nghị như vậy, rất nhiều người đều phụ họa, thậm chí có rất nhiều đại giáo cương quốc đều nhao nhao cam đoan, tuyệt đối không đoạt Bệ Ngạn Tiên Côn.

Nhưng mà, lại không có người đứng ra mở Bệ Ngạn thành, cái này trong lúc nhất thời để tất cả mọi người ỉu xìu, không có Bệ Ngạn Tiên Côn, ai cũng đừng nghĩ tiến vào Bệ Ngạn thành!

– Hung nhân tới.

Ngay thời điểm tất cả mọi người ỉu xìu, không biết ai mắt sắc, nhìn thấy một chiếc xe ngựa ở chân trời, lập tức thấp giọng nói ra.

Trong lúc nhất thời, vô số ánh mắt lập tức nhìn lại, chỉ gặp xe ngựa chậm rãi đi đến, lúc này Lý Thất Dạ ngồi ở phía trên xe ngựa, cả người lười nhác, tựa như là không có tỉnh ngủ.

Thời điểm xe ngựa tới gần, đám người nhao nhao tránh ra một con đường, không người nào dám ngăn cản hắn. Đối mặt loại hung nhân xuất thủ liền diệt phái đồ quốc này, không người nào nguyện ý đi chọc hắn, chớ nói chi là đắc tội hắn.

Đắc tội dạng hung nhân này, đây tuyệt đối là tai hoạ ngập đầu, không cẩn thận, nói không chừng sẽ bị diệt môn diệt quốc.

Trong nháy mắt, Lý Thất Dạ đi tới trước cửa Bệ Ngạn thành, hắn chậm rãi lấy ra một vật, vật này như đồng, giống như côn không phải côn, hắn giơ cao vật này.

– Bệ Ngạn Tiên Côn…Chi Kiếp – Nhất Kiếp – Vạn Kiếp …Một quyển Đạo Nguyên Chân Giải, giấu giếm đại đạo huyền cơ, một thuật thôi diễn vạn pháp, ba ngàn đại đạo tại ngực…. Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Lão tổ kia nhìn thấy vật này trong tay Lý Thất Dạ, hắn giật mình lập tức đứng lên.

– Bệ Ngạn Tiên Côn!

Trong lúc nhất thời, rất nhiều tu sĩ cường giả ở trước cửa thành đều thất kinh, tất cả ánh mắt đều tụ tập ở phía trên món đồ trong tay Lý Thất Dạ kia.

Dù mọi ánh mắt đều tụ tập ở phía trên đồ vật trong tay Lý Thất, nhưng mà, ở thời điểm này không người nào dám có ý đồ với Lý Thất Dạ. vết xe đổ bị diệt cảu đám người Lâu Mộ phái đang ở trước mắt, ai dám đi đoạt đồ vật của Lý Thất Dạ đây?

Tranh, tranh, tranh. . .

Lúc này, Bệ Ngạn Tiên Côn trong tay Lý Thất Dạ phát sinh biến hóa, tựa như bao tay mặc ở trong tay Lý Thất Dạ, trong lúc nhất thời, hai tay Lý Thất Dạ tựa như là mang lên bao tay đồng.

Yết… yết… yết…

Thời điểm Lý Thất Dạ mặc bao tay đồng, hai tay đẩy ra cửa thành, cửa thành từ từ mở ra.

Lúc này, tất cả mọi người lẳng lặng nhìn lấy cửa thành bị mở ra, không người nào dám vượt lên trước, Lý Thất Dạ không có đi vào, ai cũng không dám cùng hắn đoạt.

Rốt cục, sau khi Lý Thất Dạ bước vào Bệ Ngạn thành, lúc này mọi người mới như ong vỡ tổ tràn vào Bệ Ngạn thành.

Sau khi rất nhiều người bước vào Bệ Ngạn thành, đều bị Bệ Ngạn thành trước mắt làm rung động. Cả tòa Bệ Ngạn thành cực kỳ rộng lớn, thậm chí có khả năng so với cổ thành lớn nhất Thạch Dược giới cũng còn lớn hơn.

Toàn bộ Bệ Ngạn thành vô cùng chỉnh tề, ở chỗ này, chính là lâu vũ ốc xá ngàn vạn, mỗi một tòa lâu vũ ốc xá đều lấy tảng đá màu nâu dựng nên xây thành.

Chính là bởi vì như thế, cả Bệ Ngạn thành thoạt nhìn như là một khối, cùng nói nó là một tòa thành đá, không bằng nói nó là một tác phẩm nghệ thuật dùng tảng đá lớn nhất thế gian điêu khắc ra!

Mặc dù, Bệ Ngạn thành vô cùng to lớn, nhưng mà, ở chỗ này không có người ở chút nào. Ngay cả một cái người sống, thậm chí là ngay cả một con gián còn sống cũng không có.

Cùng những thôn trang cổ thành khác trong Bệ Ngạn thú thổ không đồng dạng chính là. Ở bên trong Bệ Ngạn thành lại có từng tôn tượng đá, từng tôn tượng đá này tọa lạc ở đầu đường cuối ngõ, tọa lạc ở hai bên con đường.

Mỗi một tượng đá bất luận là thần thái tướng mạo, đểu không giống nhau, hơn nữa, mỗi một tượng đá đều là trông rất sống động, tựa hồ mỗi một tượng đá nơi này đều là một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ.

Không ít tu sĩ xông tới đều bị từng tôn tượng đá trước mắt này hấp dẫn, rất nhiều người đều vì đó sợ hãi thán phục, tượng đá dạng này, đơn giản liền là quỷ phủ thần công, đến tột cùng là ai tốn hao tinh lực lớn như thế đi điêu khắc tượng đá không giống nhau đây?

Sau khi Lý Thất Dạ bước vào Bệ Ngạn thành, tiến nhanh mà vào, không có chút dừng lại, cuối cùng, hắn đi tới trước một tòa Thạch phủ cao lớn vô cùng.

Đây là chủ phủ của Bệ Ngạn thành, phía trên chủ phủ này, vậy mà ngồi xổm một pho tượng vô cùng to lớn, pho tượng này chính là Thần thú Bệ Ngạn. Pho tượng Thần thú Bệ Ngạn này trông rất sống động, tựa như Thần thú này sẽ đáp xuống, nó muốn đạp diệt hết thảy sinh linh, hết thảy sâu kiến trước mặt nó.

Lý Thất Dạ đi tới trước chủ phủ, đại môn chủ phủ đóng chặt, Lý Thất Dạ đi ra phía trước, ngón tay mang theo bao tay đồng nhẹ nhàng gõ đại môn, chậm rãi nói ra:

– Ta đến rồi!

Theo một trận thanh âm nặng nề vang lên, đại môn chủ phủ từ từ mở ra, Lý Thất Dạ đi vào, tùy theo, đại môn chủ phủ cũng đóng lại.

Chương 1287: Thạch nhân của Bệ Ngạn thành (1)

Chủ phủ đại điện, một mảnh âm u, ở trong đại điện này, tả hữu hai bên có từng pho tượng, mỗi một pho tượng cũng không giống nhau, có pho tượng là đứng, có pho tượng là ngồi xổm, cũng có pho tượng là đang ngồi. . .

Ở trong đại điện âm u cùng yên tĩnh, chỉ có tiếng bước chân nhẹ nhàng chậm chạp của Lý Thất Dạ, cuối cùng, Lý Thất Dạ đi tới cuối cùng của đại sảnh này.

Ở cuối cùng đại điện, có bàn đá ghế đá, bốn phía càng là ngồi lấy một chút thạch nhân.

Mà lúc này, ánh mắt Lý Thất Dạ rơi vào trên tường đá cuối mặt đại điện này, trên tường đá vẽ lấy một bức họa to lớn, trên tranh này có linh dục sơn hà, có vô tận tinh không, ở chỗ này, tựa hồ có lực lượng vô tận, tinh khí muốn dâng lên mà ra.

Nhìn kỹ, tựa hồ, đây hết thảy đều là thật, mà không phải vẽ lên. Đặc biệt là bên trong tinh không vô tận kia, tựa hồ là ẩn giấu vô tận bí mật!

Lý Thất Dạ thật vất vả mới từ trong bức họa kia thu hồi ánh mắt, lầm bầm nói ra:

– Vạn cổ bí mật a, bao nhiêu người hướng tới, bao nhiêu người muốn chúa tể hết thảy nơi này đây!

Nói xong, Lý Thất Dạ đặt mông ngồi ở phía trên ghế đá, nhìn thạch nhân ở bốn phía một chút, nhàn nhạt nói ra:

– Bao nhiêu năm qua đi, ta thật vất vả mới đến một chuyến, không có đồ vật gì tốt chiêu đãi một chút sao?

Nhưng mà, toàn bộ thạch điện vẫn yên tĩnh vô cùng, vẫn là không có người trả lời Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ nở nụ cười, hai tay mang theo bao tay đồng bắt đầu biến hóa, cuối cùng, hóa thành một con quạ lạc ấn trên bàn đá, theo mi tâm của Lý Thất Dạ bắn ra một đạo pháp tắc, cả bàn đá phát sáng lên, thậm chí là đốt sáng lên toàn bộ thạch điện!

– Âm Nha đại nhân, đã lâu, ta cũng thiếu chút nữa không nhận ra đại nhân.

Lúc này, bên trong một xó xỉnh âm u trong thạch điện vang lên một thanh âm.

Bệ Ngạn thú thổ, không chút khói người, không có bất kỳ sinh linh gì, tại Bệ Ngạn thành càng là không một người, hiện tại bên trong cổ điện này đột nhiên toát ra một thanh âm, người nhát gan nhất định sẽ bị dọa đến sởn hết cả gai ốc.

Thời điểm nơi âm u hẻo lánh truyền tới thanh âm rơi xuống, bước ra một thạch nhân, thạch nhân này cùng tượng đá khác không có quá nhiều khác nhau, khác biệt duy nhất là đỉnh đầu tượng đá này mang theo một chút thần quan, thần quan này cùng thần quan trên đỉnh đầu sư phụ của Mai Ngạo Nam là giống nhau như đúc.

Lý Thất Dạ nhìn thoáng qua thạch nhân từ nơi âm u hẻo lánh đi ra kia, nói ra:

– Nằm trăm ngàn vạn năm, các ngươi vẫn là một chút cũng không thay đổi, vẫn là một tảng đá, một chút nhân vị cũng không có.

– Đại nhân chê cười, chúng ta thực sự không phải là sinh linh, thạch nhân, nhất định là không có thất tình lục dục.

Thạch nhân này đi tới, ở đối diện Lý Thất Dạ ngồi xuống.

Lý Thất Dạ lười biếng ngồi ở chỗ đó, nhìn nhìn thạch nhân, nói ra:

– Người tới là khách, ta cái khách nhân đường xa mà đến này, Bệ Ngạn thành các ngươi tốt xấu cũng chiêu đãi một chút chứ. Bệ Ngạn Tửu của Bệ Ngạn thành các ngươi, đó là Cửu Giới nhất tuyệt, vậy liền cho ta hai chén đi.

Thạch nhân này vẫy vẫy tay, ở nơi hẻo lánh của đại điện đi ra một vị thạch nhân khác, hắn nâng lên một cái chén đá rất lớn. Khi hắn đem chén đá nâng lên, sau đó liền vô thanh vô tức lui xuống, tựa như là một u linh.

Bên trong chén đá đựng lấy chất lỏng giống như hổ phách, bất quá, lúc này rượu ngon trong chén đã đọng lại, thoạt nhìn giống như là hổ phách thạch cao.

Lý Thất Dạ một tay nắm chén đá, không bao lâu, chén đá đã nổi lên mùi rượu lượn lờ, rượu đã ấm, bên trong chén đá ngưng kết Bệ Ngạn Tửu tựa như băng tuyết hòa tan, ở bên trong rượu ngon, vậy mà huyễn lên cái bóng của Thần thú Bệ Ngạn, thậm chí ẩn ẩn vang lên thanh âm rống to của Bệ Ngạn, mười phần nhiếp tâm hồn người.

Lý Thất Dạ đem rượu ngon uống cạn, sau khi Bệ Ngạn Tửu vào trong bụng, toàn thân Lý Thất Dạ tuôn ra thần quang, tựa như một người trong Thần thú Bệ Ngạn, một cỗ khí tức cường bạo giống vòi rồng phun ra ngoài.

Qua một hồi lâu, khí tức cường bá này mới chậm rãi tiêu tán, Lý Thất Dạ nhẹ nhàng chép miệng một cái, cảm khái nói ra:

– Đồ tốt, vạn cổ ung dung, lại có mấy người có thể uống rượu ngon tuyệt thế dạng này.

Thạch nhân một mực lẳng lặng ngồi ở nơi đó, một mực đợi đến Lý Thất Dạ nâng cốc uống xong, lúc này hắn mới mở miệng nói:

– Đại nhân, ngươi đường xa mà đến, không biết có gì chỉ giáo?

– Làm sao? Ta là người vô sự không đăng tam bảo điện sao?

Lý Thất Dạ nhàn nhạt nhìn hắn một cái, nói ra:

– Lại nói, mặc dù mấy món bảo vật bên trong điện này của ngươi khó lường, nhưng còn không đến mức để cho ta tự mình đến đoạt.

– Đại nhân hiểu lầm, chúng ta không có ý tứ này, đại nhân chính là Cửu Giới chí tôn, đại nhân thời gian quý giá, dạng địa phương nhỏ như chúng ta này, không dám trì hoãn thời gian của đại nhân.

Thạch nhân vội nói.

Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra:

– Ta minh bạch, ngươi là đang khẩn trương ta đánh chủ ý Bệ Ngạn thú thổ của các ngươi, bất quá, lần này ta đến, đích thật là đánh chủ ý Bệ Ngạn thú thổ của các ngươi. Lần này, ta muốn hai cái danh ngạch, ngoại trừ người ta chỉ định, ai cũng đừng nghĩ tiến đến.

– Đại nhân lại muốn đi vào sao?

Nghe nói như thế, thạch nhân không khỏi nhìn bức họa trên tường kia một chút, thật sự là hắn có chút khẩn trương.

– Được rồi, chỗ kia ta đi qua, lần này, không phải ta đi vào.

Lý Thất Dạ lắc nhẹ tay một cái, nói ra:

– Chúng ta cũng không sợ đem chuyện xấu nói trước, lần này, nơi này, chỉ có người ta chỉ định mới có thể tiến đến.

– Đại nhân, ngươi hẳn phải biết, cái này không phù hợp quy kỷ của Bệ Ngạn thú thổ, Bệ Ngạn thú thổ, chờ chính là người hữu duyên.

Thạch nhân không khỏi do dự nói ra.

Lý Thất Dạ đánh gãy hắn, nói ra:

– Quy kỷ, là dùng để đánh vỡ, lại nói, Bệ Ngạn thú thổ các ngươi cũng không phải lần thứ nhất phá hư quy kỷ.

– Đại nhân, cái này khiến Bệ Ngạn thú thổ chúng ta mười phần khó làm.

Thạch nhân mười phần khó xử nói ra:

– Đại nhân đem Hổ Bí Đồng Quân trấn phong trong Bệ Ngạn thú thổ của chúng ta, chúng ta đã là phá lệ.

– Cái này ta biết, giao dịch là giao dịch.

Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói ra:

– Năm đó nếu không phải ta chỉ cho các ngươi một con đường sáng, các ngươi có thể trọng chưởng Bệ Ngạn thành sao? Lại nói, năm đó, không phải ta đạp diệt Thần Thú Thiên Vực, Bệ Ngạn thú thổ các ngươi không phải là phải một mực hướng Thần Thú Thiên Vực hứa hẹn sao! Thẳng thắn mà nói, các ngươi thiếu nợ ta hai phần nhân tình, hiểu chưa?

– Đây đều là sự tình mà cái phản đồ kia làm!

Thạch nhân không khỏi mười phần bất đắc dĩ, Lý Thất Dạ nói như vậy để hắn không cách nào cự tuyệt.

Thạch nhân trước mắt chính là người cầm quyền Bệ Ngạn thành hiện tại, còn gọi là Thành vệ trưởng, nó ngụ ý là thủ hộ Bệ Ngạn thành, thị vệ trưởng của Bệ Ngạn thú thổ.

Chương 1288: Thạch nhân của Bệ Ngạn thành (2)

Trước đó, Bệ Ngạn thú thổ Thành vệ trưởng là sư phụ của Mai Ngạo Nam, tại thời đại xa xôi, hắn ở dưới Tiên Đế của Thần Thú Thiên Vực giật dây, vì tỉnh lại Bệ Ngạn thú thổ, hắn mang theo không ít thạch nhân của Bệ Ngạn thành cùng Thần Thú Thiên Vực hiệp ước.

Về sau Lý Thất Dạ tới qua Bệ Ngạn thú thổ, hắn làm Âm Nha, mang đến cho Bệ Ngạn thú thổ một cơ hội vạn năm khó gặp, thạch nhân không đồng ý điều ước năm đó một lần nữa đoạt lại quyền hành Bệ Ngạn thú thổ, Thạch vệ trưởng tiền nhiệm bị khu trục!

Bất quá, điều ước năm đó y nguyên còn tồn tại, Bệ Ngạn thú thổ vẫn không có thoát khỏi Thần Thú Thiên Vực, thẳng đến về sau Lý Thất Dạ đạp diệt Thần Thú Thiên Vực, Bệ Ngạn thú thổ mới thực sự thoát khỏi.

– Đây là sự tình nội bộ của các ngươi, ai đúng ai sai, đối với ta mà nói, cái này đều không trọng yếu.

Đối với thạch nhân, Lý Thất Dạ chỉ là lắc đầu, sau đó nói.

Sự tình năm đó, bất luận là sư phụ của Mai Ngạo Nam, hay là Thành vệ trưởng hiện tại, điểm xuất phát cũng là vì Bệ Ngạn thú thổ, chỉ bất quá, song phương phương pháp không đồng dạng mà thôi.

Thạch nhân không khỏi cò kè mặc cả nói:

– Đại nhân, năm đó ngươi cũng từ bên trong Bệ Ngạn thú thổ chúng ta mang đi bốn thạch nhân, cái này không phải cũng là đối với đại nhân có chỗ lợi ích sao?

– Năm đó bốn tôn thạch nhân kia? Chuyện năm đó, mọi người lòng dạ biết rõ, chính xác mà nói, là ta đem bọn hắn từ Quỷ Môn quan kéo trở về.

Lý Thất Dạ phất tay nói ra:

– Lần này ta tới nơi này, không phải cùng ngươi cò kè mặc cả. Nếu như ngươi không đồng ý, vậy ta tự mình động thủ, ngươi hi vọng ta đến thủ thành, hay là hy vọng ta tự mình vào bên trong một chuyến? Ta tin tưởng, ta tự mình đi vào một chuyến, vậy tuyệt đối không phải một chuyện tốt!

– Đại nhân. . .

Thạch nhân bị Lý Thất Dạ nói làm giật nảy mình, nói ra:

– Đại nhân, năm đó ngươi là đáp ứng qua chúng ta, loại sự tình như năm đó, tuyệt đối sẽ không phát sinh lần nữa.

Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, phất tay một cái, nói ra:

– Cái này có thể trách ta sao? Năm đó ta chỉ là thử một lần, ta chỉ là có một loại ý nghĩ mà thôi, không cẩn thận, từ bên trong nện xuống ba khối đá.

– Đại nhân, cái này không chỉ là nện xuống ba khối đá đơn giản như vậy.

Coi như thạch nhân thần thái băng lãnh, lúc này cũng không khỏi đen mặt, hắn nói ra:

– Đại nhân, năm đó ngươi là thiếu chút nữa đem Bệ Ngạn thành chúng ta đập nát!

Năm đó, sau khi Lý Thất Dạ đi vào, lấy thủ đoạn vô cùng nghịch thiên phá hư, cuối cùng quản chi chỗ kia kinh thế vô song, y nguyên bị Lý Thất Dạ nện xuống ba khối Thần thạch, từ đó, ba khối Thần thạch này lưu lạc nhân gian!

Trong đó một khối Thần thạch làm sự tình hậu thế đều biết, cái kia chính là Bệ Thạch Tiên Đế! Năm đó bị nện ra ba khối Thần thạch, trong đó một khối sau khi bay ra Bệ Ngạn thú thổ, liền bị Dược quốc đạt được.

– Ta không đi vào cũng được, nguyên tắc của ta rất đơn giản, lần này ta quyết định, có thể vào chỉ có hai người, người ta chỉ định! Những người khác, mặc kệ có cơ duyên như thế nào, đều không thể tiến!

Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra, lần này, thần thái của hắn đã mười phần nghiêm túc.

Thạch nhân không khỏi do dự, Lý Thất Dạ có dạng thần thái này, hắn biết Lý Thất Dạ không phải đến cùng hắn thương lượng, hắn bất đắc dĩ nói ra:

– Đại nhân, Bệ Ngạn thú thổ chúng ta đã bị phong đến đủ lâu, chẳng lẽ còn muốn chúng ta đợi thêm một thế?

– Thật sao? Ngươi đây cũng quá xem thường ta đi.

Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra:

– Ngươi cảm thấy ta chỉ định người sẽ không được sao? Ngươi cảm thấy thế gian này còn có ai so với ta hiểu rõ cái địa phương này của ngươi sao?

– Đại nhân ý tứ là?

Nghe được Lý Thất Dạ nói, thạch nhân vốn là khó xử không khỏi mừng rỡ, nói ra:

– Đại nhân ý tứ là nói, nhân tuyển của đại nhân tuyệt đối có thể làm?

– Một cái nhân tuyển khác, ta cũng không dám cam đoan. Hơn nữa, nhân tuyển này, chính là lão bằng hữu của các ngươi bồi dưỡng ra được, hắn nói, là các ngươi đáp ứng hắn. Ngươi bây giờ là lấy danh hào Bệ Ngạn thành chủ tự xưng, hay là một người khác hoàn toàn, đó là sự tình của các ngươi, dù sao, hắn nói là các ngươi làm chủ đáp ứng hắn.

Lý Thất Dạ nói ra.

– Hừ, hắn y nguyên chưa từ bỏ ý định!

Nghe được Lý Thất Dạ nói, thạch nhân lập tức biết “Hắn” là ai, trong lòng của hắn cũng bất mãn, hừ lạnh một tiếng.

– Vậy thì dễ làm rồi, các ngươi đã đáp ứng hắn, ta cũng đã đáp ứng hắn, cho hắn một cái danh ngạch đi.

Lý Thất Dạ nói ra.

Thạch nhân không khỏi trầm mặc, chuyện như vậy hắn không có lựa chọn khác, Lý Thất Dạ không phải tới tìm hắn thương lượng, hắn không đồng ý, Lý Thất Dạ cũng như nhau sẽ làm như vậy, nói không chừng hậu quả còn nghiêm trọng hơn.

– Hơn nữa, nói cho ngươi biết một tin tức tốt, nhân tuyển của ta, có thể nói cùng Bệ Ngạn thú thổ các ngươi có quan hệ rất sâu, luận xuất thân mà nói, các ngươi những thạch nhân bị điêu khắc ra này, liền kém xa nàng tít tắp.

Lý Thất Dạ nói ra.

– Đại nhân nói là. . .

Thạch nhân vừa nghe thấy lời ấy, lập tức đứng lên, một đôi mắt trợn trừng lên, nhìn lấy Lý Thất Dạ nói:

– Đại nhân là nói ngươi thành công?

– Ta không có nắm chắc, thử một lần mới biết?

Lý Thất Dạ nói ra:

– Xem ra, ngươi thật sự là không thể giải thích ta, ta đã tới, không sợ đem chuyện xấu nói trước, Bệ Ngạn thú thổ, liền là thuộc về ta!

Thạch nhân ngây ngốc một chút, không biết là hưng phấn hay giật mình, đặt mông ngồi một cái, hắn cũng không nghi ngờ quyết tâm cùng thực lực của Lý Thất Dạ, sau khi hắn lấy lại tinh thần, không khỏi nhìn lấy Lý Thất Dạ nói ra:

– Nếu Đại nhân có thể thành công, sẽ có dự định như thế nào đây?

– Ta biết các ngươi những Thạch Đầu Nhân này trong nội tâm có ý nghĩ như thế nào.

Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói ra:

– Bất quá, yên tâm, ta sẽ cho các ngươi một đáp án, ta sẽ dẫn các ngươi đi!

– Đại nhân, chuyện này là thật?

Thạch nhân vừa nghe đến lời như vậy, cũng không khỏi vì đó kích động, lập tức đứng lên, nhịn không được lớn tiếng nói.

– Không giả.

Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra:

– Ngươi cảm thấy ta cần phải nói dối với ngươi sao?

– Tốt, đã như vậy, ta liền đáp ứng đại nhân.

Thạch nhân hít thở một cái thật sâu, một lời đáp ứng.

Ở bên trong Bệ Ngạn thành, một mảnh náo nhiệt, toàn bộ Bệ Ngạn thành rộng lớn khắp nơi đều là bóng người, ở chỗ này, tu sĩ các tộc các phái đều có, có đang suy nghĩ làm sao tiến vào ốc xá lâu vũ trong nội thành, cũng có người ở bốn phía tầm bảo, cũng có một số đem chủ ý đánh vào phía trên thạch điêu, muốn đem một số thạch điêu trong nội thành mang đi…

Tu sĩ cường giả đến Bệ Ngạn thành, đều hi vọng mình có thể được đến kỳ ngộ, đều hy vọng có thể tiến vào ốc xá lâu vũ của Bệ Ngạn thành!

Chương 1289: Sư yêu quân đoàn (1)

Nhưng mà, sau khi rất nhiều tu sĩ cường giả trải qua nếm thử mới phát hiện, muốn ở bên trong Bệ Ngạn thành lấy được kỳ ngộ cơ duyên, khó khăn kia vượt xa tưởng tượng của bọn hắn.

Ở những thôn trang cổ thành khác của Bệ Ngạn thú thổ, có hơn một nửa tu sĩ có thể tiến vào ốc xá lâu vũ, về phần có thể còn sống đi ra hay không, có thể ở bên trong đạt được kỳ ngộ hay không, vậy liền nhìn tạo hóa của mọi người.

Nhưng mà, tại Bệ Ngạn thành lại không đồng dạng, muốn tiến vào ốc xá lâu vũ nơi này là khó càng thêm khó, so với thôn trang cổ thành phía ngoài khó hơn rất nhiều rất nhiều.

Hơn nữa, muốn tiến vào ốc xá lâu vũ của Bệ Ngạn thành, cùng thực lực của tu sĩ không có bao nhiêu quan hệ, cùng cơ duyên và thiên phú của tu sĩ có quan hệ rất lớn.

Tiến vào Bệ Ngạn thành, tu sĩ cường giả có thể đi vào ốc xá lâu vũ không cao hơn mười cái, người có thể vào, không phải thiên tài một giáo, liền là nắm giữ đúng thời cơ.

Không có ngộ tính tuyệt đối, là không cách nào trong khoảng thời gian ngắn lĩnh hội cấm chế của những ốc xá lâu vũ này, mặc kệ ngươi mạnh bao nhiêu, cũng vô pháp tiến vào.

Mặc dù ốc xá lâu vũ bên trong Bệ Ngạn thành có ngàn vạn, nhưng mà, càng nhiều tu sĩ cường giả hoặc môn phái truyền thừa đủ cường đại là đem tinh lực đặt ở phía trên chủ phủ.

Ở bên ngoài chủ phủ, dừng lại đại lượng tu sĩ cường giả, thậm chí trong đó không thiếu thiên tài kinh diễm tuyệt thế, những cường giả cùng thiên tài này đều muốn mở ra cánh cửa chủ phủ, đều muốn tiến vào chủ phủ.

Bởi vì truyền thuyết nói bên trong chủ phủ Bệ Ngạn thành có kỳ ngộ kinh thế, truyền thuyết nói Thần Thú Thiên Vực có thể xưng bá mấy thời đại, chính là bởi vì từ bên trong chủ phủ đạt được cơ duyên kinh thế vô song.

Đối với môn phái cường đại hoặc thiên tài kinh thế mà nói, thật vất vả đi vào Bệ Ngạn thành, bọn hắn như thế nào lại bỏ lỡ cơ hội tiến vào chủ phủ đây.

Nhưng mà, bất luận những đại giáo cương quốc này hoặc là thiên tài kinh thế kia nếm thử thế nào, đều không thể mở ra môn hộ chủ phủ, thiên tài lại có thiên phú một lần lại một lần cảm ứng cùng lĩnh hội môn hộ trước mắt, đều như cũ không có bất kỳ phản ứng.

– Ta rõ ràng là nhìn thấy Lý Thất Dạ tiến vào a.

Có người không cam lòng, một lần lại một lần tiến hành nếm thử, nhưng mà, vẫn là lấy thất bại kết thúc.

– Hung nhân Lý Thất Dạ này, thật là khó lường. Thiên phú của hắn tuyệt đối là cao đến rối tinh rối mù, nhìn thành tựu dược đạo của hắn liền biết, quét ngang tứ đại thiên tài dược sư, trấn áp tất cả dược sư, loại thiên phú kia cũng chỉ có thiên nhân Diệp Khuynh Thành, Đế Cương Mai Ngạo Nam mới có khả năng so sánh.

Cũng có chưởng môn không khỏi cảm khái, bảo sơn đang ở trước mắt, lại không có phương pháp nhập môn, trong nội tâm khẳng định không dễ chịu.

– Cái này cũng không nhất định, hừ, trong tay Lý Thất Dạ là có Bệ Ngạn Tiên Côn. Hắn có thể vào, cái này cũng không có gì lạ.

Có thiên tài trong lòng không phục, hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng nói.

Ngay thời điểm tất cả tu sĩ cường giả đều suy nghĩ thế nào vào trong lâu vũ, đột nhiên, một trận tiếng oanh minh vang lên, trời đất quay cuồng, yêu khí đáng sợ như kinh đào hải lãng đánh thẳng tới, che mất toàn bộ Bệ Ngạn thành.

Oanh… oanh… oanh…

Trong lúc đất trời rung chuyển, một chi quân đoàn vô cùng bá khí xông vào Bệ Ngạn thành, chi quân đoàn này xông vào Bệ Ngạn thành, có thể nói là hoành hành bá đạo. Tiến nhanh mà vào, xua đuổi lấy tất cả tu sĩ trên đường phố! Một chi quân lực dạng này, có thể nói là mạnh mẽ đâm tới, dưới mắt không còn ai.

Đây là một chi Yêu quân vô cùng cường đại, hơn nữa, cả chi quân đoàn đều là do Sư yêu tạo thành, một chi Sư yêu quân đoàn như thế, khí thế bàng bạc, có một cỗ khí tức ngạo thị thiên hạ, một chi quân đoàn như thế, tựa hồ có thể hoành hành bát phương.

– Cổ Sư đế quốc Sư yêu quân đoàn…

Nhìn thấy một chi Yêu quân dạng này, không ít người đều biến sắc, coi như chi quân đoàn này không xua đuổi người khác, tu sĩ cường giả ở trên đường phố cũng nhao nhao lui lại, đều nhượng bộ lui binh, nhường ra cho đối phương một con đường.

Chi Yêu quân trước mắt này chính là Yêu quân của Cổ Sư đế quốc, người thống lĩnh cầm đầu, chính là Cửu Đầu Sư Đế, cũng chính là đại ca kết nghĩa của Diệp Khuynh Thành.

Cửu Đầu Sư Đế thống lĩnh Sư yêu quân đoàn, tại Thạch Dược giới là tiếng tăm lừng lẫy, không chỉ Cửu Đầu Sư Đế là thiên tài đương thời, đồng thời, bản thân Cổ Sư đế quốc bọn hắn danh xưng trừ đế thống tiên môn ra, là đại quốc Yêu tộc thứ nhất.

Ở vài năm nay, Sư yêu quân đoàn ở dưới Cửu Đầu Sư Đế suất lĩnh, có thể nói là chiến công hiển hách, đã từng đạp diệt không ít truyền thừa, đặc biệt là Sư trận của bọn hắn, đã từng đem một Đại Hiền sống sờ sờ vây khốn chết!

Cửu Đầu Sư Đế vốn là vì Diệp Khuynh Thành trợ trận mà đi, hiện tại đột nhiên xuất hiện ở đây, để không ít người trong nội tâm cả kinh, chẳng lẽ nói Diệp Khuynh Thành đại thắng mà về?

Lúc này, Cửu Đầu Sư Đế suất lĩnh lấy Sư yêu quân đoàn lao vào, trực tiếp đến chủ phủ của Bệ Ngạn thành, hơn nữa, sau khi bọn hắn đến, lập tức xua đuổi tất cả tu sĩ cường giả nếm thử mở cửa chủ phủ ở đây.

– Cổ Sư đế quốc các ngươi dựa vào cái gì khu trục chúng ta, Bệ Ngạn thành cũng không phải nhà của Cổ Sư đế quốc các ngươi.

Đối với phương pháp của Cửu Đầu Sư Đế, lập tức có không ít người bất mãn, đặc biệt là một số đại giáo cương quốc có thực lực, lập tức phản đối cách làm của Cửu Đầu Sư Đế.

Mặc dù nói Cổ Sư đế quốc danh xưng Yêu tộc đại quốc thứ nhất trừ đế thống tiên môn, nhưng mà, cũng không có nghĩa là đại giáo cương quốc khác không dám đối địch với bọn hắn.

Đối mặt tu sĩ cường giả bất mãn, Cửu Đầu Sư Đế chỉ là ánh mắt mãnh liệt, khí thế khiếp người, tựa như một đời Yêu Hoàng tuyệt thế, nhắm người mà phệ, trầm giọng nói:

– Chư đế thống tiên môn muốn khởi động lại Bệ Ngạn hiệp nghị, mọi người lực đẩy Nhị đệ ta chủ trì đại cục, cho nên, ở trước khi hiệp nghị khởi động lại, bất kỳ người nào cũng không được tới gần Bệ Ngạn chủ phủ!

Lời nói của Cửu Đầu Sư Đế lập tức để không ít tu sĩ ở đây biến sắc, tu sĩ ở đây không ít là lão hoạt đầu, Cửu Đầu Sư Đế nói như vậy, bọn hắn liền minh bạch đơn giản là Diệp Khuynh Thành muốn nuốt Bệ Ngạn chủ phủ một mình mà thôi, cái gì khởi động lại Bệ Ngạn hiệp nghị, cái kia bất quá là lấy cớ.

– Ha ha, cái gì đế thống tiên môn muốn khởi động lại Bệ Ngạn hiệp nghị, hiện tại cũng không nghe có đế thống tiên môn gì đến Bệ Ngạn thú thổ, miệng nói không có bằng chứng, đừng xé da hổ làm đại kỳ.

Có tu sĩ trong nội tâm không phục, cười lạnh một tiếng nói.

Mặc dù Diệp Khuynh Thành uy hiếp thiên hạ, có rất nhiều đại giáo cương quốc nguyện ý giúp hắn một tay, nhưng mà, cũng có một chút đại giáo cương quốc trong lòng đối với hắn khó chịu.

Chương 1290: Sư yêu quân đoàn (2)

Ở vài năm nay, khí thế của Diệp Khuynh Thành quá thịnh, nghiễm nhiên là Thạch Dược giới thiếu niên Đế Hoàng. Rất có khí thế suất lĩnh Thạch Dược giới, cái này đương nhiên để một số đại giáo cương quốc không nguyện ý đầu nhập vào Diệp Khuynh Thành trong lòng khó chịu.

– Trong mắt ngươi, môn phái như thế nào mới xem như đế thống tiên môn đây!

Nhưng vào lúc này, một âm thanh lãnh ngạo vang lên, một người độc bộ mà tới, thái dương tinh hỏa như là núi lửa bộc phát, cực kỳ nóng bỏng, để người xung quanh đều nhao nhao lui lại.

Nhìn người tới, không ít người trong lòng hít một hơi lãnh khí, người tới chính là Đề Thiên Cốc Kim Ô Thái tử, lúc này, ánh mắt rất nhiều người rơi vào trên người Kim Ô Thái tử.

Lúc này, ánh mắt Kim Ô Thái tử ở trên mặt mọi người đảo qua, lúc này, hắn vẫn là khí thế khiếp người, vẫn là để cho người ta vì đó kính sợ.

Ánh mắt bén nhọn kia của Kim Ô Thái tử khẽ quét mà qua, sau đó lãnh ngạo nói:

– Đề Thiên Cốc ta lại thêm Thạch Phong quốc, cùng năm mươi bốn giáo, chung cử Diệp huynh chủ trì đại cục, ai có dị nghị!

Kim Ô Thái tử vừa nói ra lời này, đám người hai mặt nhìn nhau. Mọi người đều biết, Dược quốc, Tiễn Long thế gia không ra, Ngự Thú thành không hiện, ai cùng Đề Thiên Cốc tranh phong? Tại đương thời, danh tiếng của Đề Thiên Cốc cực thịnh, không có môn phái có thể bằng!

Hiện tại coi như là chư lão của Đề Thiên Cốc chưa đến, nhưng mà, Kim Ô Thái tử ủng hộ Diệp Khuynh Thành, đây cũng là tương đương Đề Thiên Cốc ủng hộ Diệp Khuynh Thành!

Mặc dù nói, trước đó Kim Ô Thái tử từng thua ở trong tay Tiễn Vô Song. Nhưng mà, cái này y nguyên không tổn hại thần uy của hắn. Ở rất nhiều người xem ra, coi như Kim Ô Thái tử thua. Hắn vẫn là thiên tài đương thời, vẫn là Đề Thiên Cốc truyền nhân, không người có thể rung chuyển.

Huống chi, Tiễn Vô Song cũng là Tiễn gia thiên kim, danh xưng tiễn đạo vô song, nàng cao ngạo như Phượng Hoàng cũng là thiên tài đương thời, thua ở trong tay nàng, cũng chưa chắc là một sự tình sỉ nhục.

Kim Ô Thái tử ở thời khắc này đứng ra ủng hộ Diệp Khuynh Thành, rất nhiều người đều không khỏi thức thời ngậm miệng, Diệp Khuynh Thành đã là khó có người chọc nổi, nếu lại chọc tới Đề Thiên Cốc, đó là tự tìm đường chết.

– Coi như là Đề Thiên Cốc lại thêm Thạch Phong quốc cũng không thể đại biểu đế thống tiên môn của Thạch Dược giới, Thạch Dược giới đế thống tiên môn còn có Dược quốc, Tiễn Long thế gia, Ngự Thú thành!

Có một vị đại giáo Thánh Hoàng đối với cách làm bá đạo như vậy của Kim Ô Thái tử trong nội tâm bất mãn, không khỏi mở miệng nói.

– Thật sao?

Kim Ô Thái tử hai mắt phát lạnh, sát ý tỏa ra, lạnh lùng nói:

– Có đại biểu hay không, không phải ngươi nói tính!

Vừa dứt lời, hắn trong nháy mắt khẽ động, như linh xà, một chưởng thẳng đến vị Thánh Hoàng này.

Vị Thánh Hoàng này kinh hãi, huyết khí trùng thiên, diễn biến tuyệt học, muốn đón lấy một chưởng kia của Kim Ô Thái tử, nhưng mà, Kim Ô Thái tử vô cùng linh động, tựa như là vô khổng bất nhập, tuyệt học của hắn căn bản là ngăn không được một chưởng này.

“Phanh” một tiếng vang lên, vị Thánh Hoàng này coi như diễn biến Thần Hoàng chi thuật, y nguyên không thể ngăn cản một chưởng của Kim Ô Thái tử, tại chỗ bị đánh bay, phun một ngụm máu tươi.

Vị Thánh Hoàng này thật vất vả đứng vững, sắc mặt lập tức khó coi đến cực điểm, không khỏi nhìn hằm hằm Kim Ô Thái tử, tức giận quát lên:

– Kim Ô Thái tử, chớ khinh người quá đáng!

Tôn Thánh Hoàng này là nhất môn chi chủ, ở trước mắt bao người, bị một vãn bối như Kim Ô Thái tử gây thương tích, cái này khiến mặt mũi hắn hướng nơi nào đặt?

– Khinh người quá đáng?

Kim Ô Thái tử cười lạnh một tiếng, ngạo nghễ nói:

– Khinh ngươi lại như thế nào!

Thua ở trong tay Tiễn Vô Song, trong lòng của hắn nín một cỗ nộ khí rất khó chịu, hiện tại, hắn cần giết người giương oai, trút cơn giận!

Lời này của Kim Ô Thái tử lập tức để không ít người trong nội tâm khó chịu, lời này của Kim Ô Thái tử thật là bá đạo, quá khi dễ người, nhưng mà, ngẫm lại Kim Ô Thái tử chính là truyền nhân Đề Thiên Cốc, ai cũng không nguyện ý trêu chọc hắn.

Vị Thánh Hoàng này cũng là sắc mặt khó coi đến cực điểm, nếu hắn cứ như vậy liền rút lui, về sau còn có nơi hắn sống yên ổn sao?

– Tốt, tốt, tốt, hậu sinh khả uý, hôm nay ta liền lĩnh giáo Đế thuật của đế thống tiên môn một chút, nhìn xem đến tột cùng mạnh mẽ đến mức nào.

Vị Thánh Hoàng này giận quá mà cười, lạnh lùng nói

Không ít người nhìn lấy vị Thánh Hoàng này, mọi người đều biết, đối địch với Đề Thiên Cốc đây là tiến hành mười phần không sáng suốt, nhưng mà, làm một Thánh Hoàng, tại đương thời dù sao cũng là một nhân vật hết sức quan trọng, ở trước mắt bao người bị một vãn bối đánh cho thổ huyết, mặc kệ đổi lại là ai, cũng không thể xuống thang.

Kim Ô Thái tử lạnh lẽo nhìn Thánh Hoàng này, sát ý dạt dào, lãnh ngạo nói ra:

– Ngươi đã tự tìm đường chết, vậy bản tọa liền thành toàn ngươi!

– Ra tay đi.

Thánh Hoàng này đã là đâm lao phải theo lao, đem quyết định chắc chắn, dứt khoát cứng rắn đến cùng, thọ luân cuồn cuộn, thọ huyết dâng trào, ở bên trong thọ huyết như suối phun kia tế ra một kiện Thần Vương chi binh, tựa như là một Thần Vương đích thân tới!

Nhìn thấy Thánh Hoàng này tế ra Thần Vương chi binh, tất cả mọi người minh bạch Thánh Hoàng này là muốn tử chiến đến cùng, không chết không thôi.

– Giết…

Kim Ô Thái tử hóa thành một đạo sát cơ hàn mang, trong nháy mắt tường thiên mà lên, tựa như Kim Bằng tường không, lại như kim xà bay múa, thẳng đến Thánh Hoàng này.

Thánh Hoàng này cũng cuồng hống một tiếng, đạp không mà lên, dứt khoát làm một vố lớn, diễn biến tuyệt học vô tận, Thần Vương chi binh ôm theo Thần Vương chi uy hạo nhiên trấn sát xuống. Lúc này, hắn không tiếc đắc tội Đề Thiên Cốc, đối với Kim Ô Thái tử thống hạ sát thủ.

Một Thánh Hoàng, ngự Thần Vương chi binh, diễn Thần Hoàng chi thuật, uy lực này là cường đại cỡ nào, có thể nghe được “Phanh” một tiếng, đem hư không đánh nứt, ngàn dặm hư không ở dưới Thần Vương chi binh giống như thủy tinh vỡ vụn.Tu tiên là nghịch thiên hay thuận thiên?.-.Tu tiên là vô tình hay hữu tình? Hãy dõi theo bước chân của Vương Lâm để biết hắn làm thế nào bằng vào sức lực của chính mình từng bước tiến lên phía trước, dương danh “Tu Chân Giới”….Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Một tiếng Bằng rít gào, thanh âm thét dài vô cùng bén nhọn đâm liệt thiên khung, ở giữa thạch hỏa điện quang. Một đạo thần mang hoàng kim vút qua, cực tốc mà linh động. Ở dưới vạn pháp, vẫn là xuyên thẳng qua tự do, không cách nào có thể phòng, hơn nữa, đạo thần mang này sáng chói mà sắc bén, tựa hồ có thể đâm xuyên hết thảy.

“Phanh” một tiếng, tất cả mọi người thấy được một màn trên bầu trời, hoàng kim thần mang đâm xuyên qua Thần Vương chi binh. Theo “A” một tiếng hét thảm, máu tươi nhuộm hồng cả bầu trời xanh, Thánh Hoàng này từ trên cao rơi xuống, “Phanh” một tiếng nặng nề ném xuống đất, từ đó không còn có đứng lên.

Lúc này, Kim Ô Thái tử rơi xuống đất, toàn thân hắn hoàng kim quang mang khắp tán, cả người tựa như là mặc hoàng kim thánh y, hơn nữa, ở phía sau hoàng kim quang mang vô tận, hiện lên một con Tam Túc cự điểu!

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Mô Phật ^^! Thế giới Mộng Huyễn --> Ai biết ai đâu. Không quy 0 mà thôi . -Tuy nhiên mọi thứ trong mắt tại hạ đều có Nhân Quả ( có người sinh ra đã đến vạch đích của đời người, có kẻ sinh đồ tể, cũng như có người sinh ra thiếu gì đó..[ tay, chân , mắt..( đặc biệt có sinh ra thiếu Tâm )..] - CON NGƯỜI luôn luôn đấu tranh có gắng thay đổi bản thân ( tiền, yêu,sinh,tử...) nhưng có người thành công có kẻ thất bại theo tôi đó là ( Vận - Mênh ) *** Ừm cách nói của bản là Sai à nha...---> Bạn không thấy không nghe được không có nghĩ là [ KHÔNG ] ---> À Mê Chấp Nó vốn dĩ là ( Khởi Nguyên )của Vạn Vật trên thế gian -- Nếu không có có mê chấp vậy chúc mừng bạn đã về [ KHÔNG ] như vậy bạn đã Quả La Hán rồi...
https://audiosite.net
Du Lãng 3 ngày trước
MUỐN BIẾT RÕ THÌ VÀO ĐÂY NÓI THOẠI TRỰC TIẾP VỚI TA.
https://audiosite.net
Truyện này mang nặng tư tưởng của truyền thuyết nhân gian và sự mê chấp vào kinh kệ của tôn giáo phàm nhân. Phàm nhân không thể giao tiếp được với TRỜI PHẬT, tự cho mình là con Trời (Thiên tử), tự cho mình là con Phật Phật tử), tự cho mình là đắc Đạo, tự cho mình là La Hán, là Bồ Tát, là Phật Tổ...đúng là một trò hề vô cùng trơ trẽn và lố bịch. - Mê chấp chính là nguồn gốc của mọi sự đau khổ tội lỗi và luân hồi lẩn quẩn. Tôn giáo xưa nay chỉ là chỗ dựa tinh thần cho bá tánh chứ không phải là cứu cánh giải thoát cho nhân gian.
https://audiosite.net
Nguyễn văn Thắng 5 ngày trước
Truyện hay giọng đọc tuyệt vời
https://audiosite.net
Chào bạn trẻ MC Hà Thu. Giọng đọc miền Nam của bạn thật là hay...rất là thanh, từ khi nhập Đạo Thiên Điển đến nay ta mới nghe thấy có người phàm như vậy.
https://audiosite.net
Oan uổng quá chư vị tụn mình có rất nhiều bộ truyện các bạn không yêu cầu hay để bình luận cập nhật chương truyện thì tụn mình làm sao biết được :(..! Sơ sơ gần 3k2 bộ truyện dài rồi chư tính bộ truyện lẻ ...^^! Rất mong các bạn lưu ý +++ ! Báo lỗi là nơi báo lỗi audio ++ yêu cầu truyện khác nhé ---! -^-^- Gần 100 bạn Báo lỗi nhưng không nhập nội dung thì tụn mình chỉ check audio vẫn bình thường nên không lưu ý cập nhât chương mới.. Thỉnh chư vị bỏ ra 3 giây để like (thích) để tụn mình biết bộ truyện đang hot ( đang được yêu thích ) Hoặc để lại bình luận...^^! Đa Tạ :X
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn từ tập 90 đã bổ sung hoàn tất 200 chương thiếu đương nhiên là bản đầy đủ mới nhất không cắt ^^! NGoài ra có sever 2 ( giọng 2 ) từ 1 > 1200 bản hoàn chỉnh do tác giả chỉnh sửa mới nhất + không cắt
https://audiosite.net
Đã cập nhật Bản Chuẩn mới nhất của tác giả không cắt tình tiết đầy đủ nhé bạn ở sever 2 ( giọng 2 )
https://audiosite.net
Xin Thông Báo cập nhật Chương 1976 đến Chương 2283 Bản mới nhất không cắt. ^^! Ngoài ra bổ sung Server 2 ( giọng 2 ) Từ chương 1 đến chương 12000 Bản đầy đủ mới nhất không cắt đạo hữu nào thích có thể nghe lại nhé ^^!
https://audiosite.net
Thành thật xin lỗi do CTV up nhầm tập 1 vs 3 mình đã fix lại chuẩn rồi nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Nguyễn văn mạnh 2 tuần trước
Mẹ. Nghe tập nào cũng lộn xộn cả. Chẳng hiểu gì cả
https://audiosite.net
Mình đã test và kiểm tra sv1 và sv2 + sv3 ( 3 sever đều hoạt động tốt nhé bạn ) có lẽ lúc bạn nghe lúc đó lagg hoặc do nghẹn svever 1 chút thôi nhé bạn :^^! Tránh trường hợp lỗi bạn nên khi đang nghe hãy thỉnh thoảng làm theo hướng dẫn --> thông báo ở khung play nhé bạn..( Như vậy Hệ Thống sẽ tự load sever gần bạn nhất tránh trường hợp lỗi nhé bạn )