Đế Bá Audio Podcast
Tập 251 [Chương 1251 đến Chương 1255]
❮ sautiếp ❯Chương 1251: Lai lịch của Thần Thú Thiên Vực
Người ta làm như vậy, cũng là chuyện đương nhiên. Bọn hắn chính là muốn rêu rao mình có huyết thống thuần khiết. Bằng không thì, vào lúc đó yêu tộc giống như Long Kê tộc, dạng chân chính có huyết thống Chân Long, như thế nào lại đầu nhập vào Thần Thú Thiên Vực bọn hắn đây. Năm đó bọn hắn chính là có danh hào dạng này, để không ít yêu tộc cường đại đầu phục bọn hắn.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
– Hiện tại làm gì?
Lúc này ánh mắt Long Kinh Tiên rơi vào phía trên từng tòa mộ đất to lớn trước mắt, nói ra:
– Có phải đem hài cốt Thần thú tiên cầm chôn ở chỗ này đều móc ra hay không?
– Không cần lỗ mãng như vậy!
Lý Thất Dạ bóp mũi ngọc của nàng một cái nói ra:
– Chúng ta tới không phải đào mộ, mà là luyện hóa một phen.
– Ngươi là muốn mượn những hài cốt này tới đối phó Diệp Khuynh Thành hoặc là Thần Cốc?
Nghe được lời như vậy, Tiễn Vô Song cũng không khỏi nhìn Lý Thất Dạ.
Ngày đó sự tình Lý Thất Dạ ở Dược quốc lấy hài cốt Phượng Hoàng đồ sát Dược quốc Thần Vương, việc này tu sĩ toàn bộ Thạch Dược giới đều có chỗ nghe thấy, chuyện này có thể nói là chấn kinh Thạch Dược giới.
– Cắt, Tiễn Vô Song, lời này của ngươi cũng quá dài địch nhân chí khí, diệt uy phong của mình.
Long Kinh Tiên liếc Tiễn Vô Song một chút, cao ngạo nói ra:
– Diệp Khuynh Thành tính là thứ gì, còn cần phiền toái như vậy, hừ, muốn xử lý Diệp Khuynh Thành, đem hắn giao cho bản cô nương là được rồi, bản cô nương nhất định đánh tới cha mẹ hắn cũng nhận không ra!
– Diệp Khuynh Thành không có cha mẹ.
Tiễn Vô Song cũng lãnh ngạo nhìn Long Kinh Tiên một chút, khinh thường nói ra:
– Hắn là một tảng đá biến ra.
– Hừ. Mặc kệ có hay không, dù sao ý tứ là như vậy.
Long Kinh Tiên cao ngạo nói.
Đối với các nàng cãi nhau, Lý Thất Dạ đành phải cười khổ lắc đầu, sau đó nói ra:
– Điểm này tiểu nha đầu nói không sai, Diệp Khuynh Thành còn không đến mức ta làm to chuyện. Bệ Ngạn thú thổ muốn xuất thế, chắc chắn sẽ có truyền thừa không có mắt, đến lúc đó, không huyết tẩy một phen, không đồ sát một đám Thần Vương, Thần Hoàng gì đó, vậy liền thật cho là ta dễ trêu.
Lý Thất Dạ vừa nói như vậy, Tiễn Vô Song lập tức minh bạch, hắn đây không phải hướng về phía Diệp Khuynh Thành, mà là nhằm vào loại quái vật khổng lồ phía sau kia.
Đồ sát Thần Vương, Thần Hoàng, đây đối với thế hệ trẻ tuổi mà nói, quả thực là chuyện không thể nào, nhưng mà, Tiễn Vô Song biết, lần này Bệ Ngạn thú thổ xuất thế, nếu thật có Thần Hoàng không có mắt, chỉ sợ thật là không biết có bao nhiêu Thần Vương Thần Hoàng máu nhuộm Thú thổ, chết thảm ở trong đó.
– Được rồi, các ngươi đứng ở bên cạnh nhìn lấy là được, ta muốn bắt đầu.
Lý Thất Dạ đối với hai người Long Kinh Tiên nói ra.
– Ha ha, thối Thất Dạ, có thể cho ta vài đầu hài cốt Thần thú tiên cầm gì hay không, ha ha, tốt nhất là thi thể Thần thú tiên cầm hoàn chỉnh.
Nha đầu Long Kinh Tiên này nghĩ hết sức hay, vội quấn quít lấy Lý Thất Dạ nói.
– Cái này lại có gì vui.
Lý Thất Dạ tức giận bóp mũi ngọc của nàng một cái nói:
– Loại chuyện này, cũng không phải đùa giỡn.
– Thôi đi, hẹp hòi.Ma chi hạ vấn tâm – Hạ cố nhan | Truyện Ma Tu – Cổ Chân Nhân – Thỉnh chư vi nghé thăm …!
Long Kinh Tiên kéo cánh tay của Lý Thất Dạ, sau đó làm nũng nói:
– Liền cho ta mấy cái đi, ngay cả Thiết Lan không chào đón ngươi, ngươi cũng đem Thi Thần cho nàng, vì cái gì không thể cho ta mấy hài cốt Thần thú tiên cầm chơi đùa, ha ha, ngươi nghĩ một chút, cưỡi một đầu Hoàng Kim Thần Long, đó là sự tình uy phong lẫm lẫm cỡ nào.
– Những tử vật này cùng Thi Thần không đồng dạng.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
– Mặc dù nói Thi Thần cũng là một tử vật, nhưng mà, nó bị Lâu Mộ phái trải qua trăm ngàn vạn năm bồi dưỡng, lại trải qua Khu Tà trận thánh hóa, bản thân nó liền tràn đầy lực lượng thánh khiết vô tận.
– Mặc dù nói, nó là tử vật, nhưng mà, bản thân nó là lấy một loại hình thức sinh mệnh khác tồn tại.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ nhìn Long Kinh Tiên một chút, nói ra:
– Mà tử vật ở trong này, bọn chúng ngay cả thần tính cũng hầu như không còn, cái kia bất quá là hài cốt bình thường mà thôi. Ta muốn cho bọn chúng có tác dụng, nhất định phải câu thông lực lượng lớn nhất, đây là bằng vào lực lượng của ta, cho bọn chúng lực lượng khi còn sống. Ngươi chưa tu môn công pháp này, muốn ngự những tử vật kia, khó hơn lên trời.
– Khó hơn lên trời cũng không phải nói không có khả năng!
Long Kinh Tiên kéo cánh tay của Lý Thất Dạ, nói ra:
– Ngươi đem pháp tắc đinh vào thức hải Thiết Lan, cái này mang ý nghĩa ngươi có thể bóc ra quyền khống chế tử vật a. Ha ha, ta cường đại như vậy, huyết khí như biển, chỉ cần ngươi đem quyền khống chế bóc ra, sau đó lại lạc ấn cho ta, ta nhất định có thể ngự giá tử vật.
Lý Thất Dạ liếc nàng một chút, nói ra:
– Loại tử vật này, nếu ngươi khống chế như thế, chỉ sợ ngươi cần đại lượng huyết khí đến hao tổn, lại nói, ngươi chưa tu luyện công pháp của ta, coi như ngươi có được quyền khống chế loại tử vật này, cũng khó mà phát huy uy lực chân chính của nó. Ngươi khống chế như thế, uy lực của nó chưa chắc so với bản thân ngươi cường đại.
– Vậy thì có cái gì, chơi vui là được rồi.
Long Kinh Tiên không có quan tâm chút nào, nhõng nhẽo cười nói:
– Lại nói, ta cũng muốn bắt đầu tu luyện lại từ đầu, phải đem đạo cơ phế bỏ toàn bộ, huyết khí hãn hải của ta hiện tại không hảo hảo tiêu xài, chẳng lẽ còn lưu lại hay sao? Ha ha, lại nói, ta mang theo không ít bảo dược, tùy thời đều có thể tu bổ huyết khí hao tổn.
Đối với nha đầu kia, Lý Thất Dạ không khỏi cười khổ một cái, nha đầu kia căn bản chính là cái gì cũng không để ý, chỉ cần chơi vui là được rồi, tâm chơi quá nặng.
– Phu quân, hảo phu quân, liền đáp ứng ta một lần nha, cho ta một con Kim Long hoặc là một con Phượng Hoàng nha.
Long Kinh Tiên kéo cánh tay của Lý Thất Dạ, làm nũng nói.
– Không biết xấu hổ!
Lúc này, Tiễn Vô Song lạnh lùng nhìn nàng một cái, khinh thường nói.
Long Kinh Tiên cũng liếc nàng một chút, nói ra:
– Thế nào, ghen? Đáng tiếc, ngươi muốn làm nũng cũng không có cơ hội này.
Tiễn Vô Song hừ lạnh một tiếng, không để ý tới nha đầu điên này. Mà Long Kinh Tiên càng là thân mật vô cùng, dán trên người Lý Thất Dạ, làm nũng nói ra:
– Hảo phu quân, liền đáp ứng ta một lần nha.
Hơn nữa, thời điểm nha đầu kia đang làm nũng, khiêu khích nhìn Tiễn Vô Song cười đắc ý, mà Tiễn Vô Song hừ lạnh một tiếng, quay mặt qua chỗ khác, không để ý tới nàng.
– Được rồi, ta thử một chút.
Lý Thất Dạ bị nha đầu điên này cuốn lấy cũng không có cách nào, cuối cùng đành phải đáp ứng nói.
– A, lúc này mới giống hảo phu quân của ta nha.
Long Kinh Tiên dựng lên một cái tư thế chiến thắng, sau đó dương dương đắc ý nhìn lấy Tiễn Vô Song, tràn đầy khiêu khích.
Oanh… oanh… oanh…
Rốt cục, ở dưới mọi người mong ngóng, Bệ Ngạn thú thổ xuất thế, một trận trời đất quay cuồng, toàn bộ Thạch Dược giới đều lay động.
Chương 1252: Thiên trận thiếu hoàng (1)
Ở thời điểm này, bên trong Thiên Vực phế tích thần quang trở nên càng thêm sáng tỏ, tựa hồ muốn ở trên bầu trời mở ra một cánh cửa.
Trong một hồi tiếng nổ vang, Bệ Ngạn thú thổ rốt cục xuất thế, chỉ thấy trên bầu trời xuất hiện một màn mười phần hùng vĩ, trên bầu trời, có dãy núi vô cùng bao la hùng vĩ chập trùng, có cự nhạc cao ngất chìm nổi, ở trên vòm trời, có cổ lâu san sát, có Thần Điện dày đặc, có cổ thành ẩn ẩn. . .
Trên bầu trời xuất hiện cảnh quan, để cho người ta thoạt nhìn tựa như ảo ảnh, là mờ ảo như vậy, lại là chân thật như vậy, nhìn thấy một màn dạng này, tựa như là một khỏa ngôi sao to lớn treo ngược ở phía trên thiên khung của Thạch Dược giới, tựa hồ thế giới kia muốn cùng Thạch Dược giới tiến hành dung hợp.
– Bệ Ngạn thú thổ!
Có lão tổ nhìn thấy một màn trên bầu trời này, không khỏi vô cùng kích động, cảm khái vô cùng, lầm bầm nói ra:
– Từ khi Thần Thú Thiên Vực bị diệt, liền chưa từng gặp qua cảnh tượng như vậy, không nghĩ tới, còn có thể sống đến lúc nhìn lại một lần!
Một màn hùng vĩ như thế, tất cả tu sĩ của Thạch Dược giới đều thấy được, thấy được một màn dạng này, rất nhiều người đều biết đã xảy ra chuyện gì… Bệ Ngạn thú thổ xuất thế!
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Thạch Dược giới sôi trào lên. Mặc dù sớm ở trước mấy ngày liền có tin tức truyền tới, nói Bệ Ngạn thú thổ sắp xuất thế, nhưng mà, có không ít người không tin tưởng, từ khi Thần Thú Thiên Vực bị diệt, Bệ Ngạn thú thổ liền rốt cuộc chưa từng xuất hiện, bây giờ nói Bệ Ngạn thú thổ sắp xuất thế, tin tức như vậy khó mà làm cho người tin phục.
Nhưng mà, hiện tại khi tất cả mọi người tận mắt nhìn thấy một màn bao la hùng vĩ trên bầu trời, tất cả tu sĩ đều oanh động lên, trong lúc nhất thời, toàn bộ Thạch Dược giới giống như điên cuồng, toàn bộ tu sĩ của Thạch Dược giới lập tức tìm lối vào của Bệ Ngạn thú thổ.
Mà người có dự kiến trước, trước hết nhất tới Thiên Vực phế tích, ở thời điểm này liền chiếm tiện nghi rất lớn, thời điểm mọi người muốn tới Bệ Ngạn thú thổ, bọn hắn đã ở bên trong Thiên Vực phế tích tìm kiếm lối vào.
– Mau tìm, phải ở trước khi Bệ Ngạn hiệp nghị khởi động, chúng ta tranh thủ thời gian tiến vào Bệ Ngạn thú thổ, nếu không, chờ Bệ Ngạn hiệp nghị khởi động lại, chúng ta muốn đi vào liền không có khả năng!
Có chưởng môn đối với hơn một ngàn môn hạ đệ tử của mình quát lên nói.
Trong lúc nhất thời, bên trong Thiên Vực phế tích có thật nhiều tu sĩ điên cuồng lên, nhao nhao tìm kiếm lối vào, thậm chí là đào ba thước đất.
Thiên Vực phế tích ở trước kia vốn là người ở hi hữu, trong lúc nhất thời trở nên khí thế ngất trời, tu sĩ chạy đến Thiên Vực phế tích đều điên cuồng tìm kiếm lấy lối vào của Bệ Ngạn thú thổ, bất kỳ ngóc ngách nào bọn hắn đều không buông tha.
Oanh…
Ngay tại cùng ngày, từng đạo từng đạo thần quang bay lên, rốt cục có người may mắn tìm được lối vào của Bệ Ngạn thú thổ, thời điểm cửa vào bị nhấc lên, từng đạo từng đạo thần quang ngút trời mà lên.
– Có người tìm được lối vào của Bệ Ngạn thú thổ!
Vừa nhìn thấy một màn kinh người như thế, lập tức có rất nhiều người điên cuồng hướng chỗ kia phóng đi, tất cả mọi người muốn ở trước khi Bệ Ngạn hiệp nghị khởi động lại tiến vào Bệ Ngạn thú thổ.
Trước hết nhất tìm tới cửa vào Bệ Ngạn thú thổ lại là Thiên Trận Thiếu Hoàng, hơn nữa lúc này, hắn đã đem cửa vào vây lại.
Thiên Trận Thiếu Hoàng có thể là cái thứ nhất tìm tới cửa vào, trừ Thiên Trận tông bọn họ người đông thế mạnh, phân tán ở toàn bộ Thiên Vực phế tích tìm kiếm ra, càng quan trọng hơn là, hắn đạt được Diệp Khuynh Thành chỉ điểm, mang đến một kiện đồ vật của Diệp Khuynh Thành, cho nên, cái này khiến hắn trước người khác một bước tìm được lối vào của Bệ Ngạn thú thổ.
Sau khi Thiên Trận Thiếu Hoàng tìm tới cửa vào, lập tức bày ra Tuyệt Thành đại trận, đem cửa vào che lại. Trong lúc nhất thời, chỉ thấy lối vào chính là cung điện vô số, cổ thành chập trùng, từng tòa cổ thành xuất hiện ở trong này, làm cho không người nào có thể tìm tới vị trí cửa vào.
Thiên Trận tông chính là lấy trận lập nghiệp, danh xưng trận pháp thứ nhất. Trận pháp của Thiên Trận tông chính là được từ Trận Cực Tiên Đế, bọn hắn danh xưng trận pháp thứ nhất, cũng không phải là một câu nói suông.
Mà Thiên Trận Thiếu Hoàng trời sinh liền am hiểu bày trận, hắn khắc trận đồ tại Thạch Dược giới là mười phần quý hiếm, rất nhiều người là giá cao muốn nhờ.
Thiên Trận Thiếu Hoàng đạt được Thiên Trận tông chân truyền, một thạch một cây, hắn cũng có thể bày ra đại trận. Thời điểm hắn mười tuổi, liền tự tay bày trận khốn qua một vị Thánh Hoàng. Cái này có thể nghĩ hắn ở trên trận pháp có tạo nghệ kinh người cỡ nào.
Thời điểm rất nhiều người chạy tới, đã muộn một bước, Thiên Trận Thiếu Hoàng mang theo rất nhiều cao thủ cường giả của Thiên Trận tông trấn thủ địa phương này.
Phóng tầm mắt nhìn tới, khắp nơi đều là cổ điện cao lầu, càng có cổ thành chập trùng, ở dưới trận đạo cao thủ của Thiên Trận tông chưởng trận, ngoại nhân căn bản là tìm không thấy lối vào bị giấu ở trong trận.
Hiện tại, muốn tìm đến lối vào của Bệ Ngạn thú thổ. Không chỉ là đánh bại Thiên Trận tông, hơn nữa còn phải phá giải đại trận phong bế cửa vào, nếu không, ai cũng không cách nào đi vào.
– Bệ Ngạn thú thổ chính là thượng thiên ban tặng, người người cùng hưởng.
Nhìn thấy Thiên Trận tông trấn thủ cửa vào, có đại giáo lão tổ liền bất mãn, trầm giọng nói ra:
– Thiên Trận tông các ngươi dựa vào cái gì độc chiếm Bệ Ngạn thú thổ!
– Mọi người đã hiểu lầm.
Thiên Trận Thiếu Hoàng chậm rãi nói ra:
– Bệ Ngạn thú thổ, chính là người trong thiên hạ cùng sở hữu, nhưng mà, vì để tránh cho mọi người tranh đoạt bảo vật mà giết đến máu chảy thành sông, cho nên, nhị ca ta lòng dạ từ bi, nguyện ý đứng ra vì người thiên hạ bài ưu giải nạn. Nguyện cùng các đại môn phái cộng đồng khởi động lại Bệ Ngạn hiệp nghị. Trước khi Bệ Ngạn hiệp nghị chưa khởi động lại, không hy vọng bất luận kẻ nào đi vào.
“Nhị ca” trong miệng Thiên Trận Thiếu Hoàng liền là Diệp Khuynh Thành, ba người Diệp Khuynh Thành, Cửu Đầu Sư Đế, Thiên Trận Thiếu Hoàng là uống máu ăn thề, kết bái huynh đệ. Trong ba người, lấy Cửu Đầu Sư Đế lớn nhất, Thiên Trận Thiếu Hoàng nhỏ nhất.
Trên thực tế, ở thời điểm kết bái, Đề Thiên Cốc Kim Ô Thái tử cũng đã từng muốn cùng bọn người Diệp Khuynh Thành uống máu ăn thề, kết bái làms huynh đệ.
Đáng tiếc, lúc ấy Diệu Thiền ở phía sau chủ trì đại cục Đề Thiên Cốc đại lực phản đối, cuối cùng, Kim Ô Thái tử không thể cùng Diệp Khuynh Thành uống máu ăn thề, nhưng hắn cùng Diệp Khuynh Thành vẫn lấy huynh đệ xưng hô!
Ở trên sự kiện này, trong lòng Kim Ô Thái tử đối với Diệu Thiền hết sức bất mãn.
Bất quá, Diệp Khuynh Thành cũng có được mị lực kinh người, coi như là Thiên Trận Thiếu Hoàng dạng truyền nhân xuất thân từ đế thống tiên môn này, cũng nguyện ý vì Diệp Khuynh Thành bôn tẩu, nguyện ý vì hắn hiệu lực.
– Hừ, khởi động lại Bệ Ngạn hiệp nghị!
Chương 1253: Thiên trận thiếu hoàng (2)
Có chưởng môn không vui, lạnh lùng nói ra:
– Chẳng lẽ dạng thiên đại sự tình này liền do các ngươi định đoạt sao?
Ở giữa tràng có không ít cường giả của đại giáo cương quốc, hiện tại tất cả mọi người muốn đi vào, Thiên Trận tông làm như thế, đương nhiên để rất nhiều đại giáo cương quốc bất mãn.
– Nếu như mọi người cùng chúng ta liên thủ khởi động lại Bệ Ngạn hiệp nghị, chúng ta hoan nghênh.
Lúc này thái độ của Thiên Trận Thiếu Hoàng cũng cường ngạnh, lạnh lùng nói ra:
– Nếu như nói, ở trước khi Bệ Ngạn hiệp nghị còn chưa khởi động lại, ai muốn xông vào, vậy liền chớ trách chúng ta không khách khí!
Thiên Trận Thiếu Hoàng thái độ cứng rắn như thế, để không ít người ở đây vừa sợ vừa giận, nhưng mà, không có đại giáo cương quốc nào nguyện ý dùng sức mạnh.
Thiên Trận tông cũng có thể được xưng tụng là đế thống tiên môn, mặc dù Thiên Trận tông không phải Trận Cực Tiên Đế tự tay sáng tạo, nhưng mà, nó là từ Trận Cực Tiên Đế thân truyền đệ tử tự tay sáng tạo, hơn nữa, Trận Cực Tiên Đế cũng từng ở lại Thiên Trận tông một đoạn thời gian. Có thể nói, Thiên Trận tông có được nội tình của đế thống tiên môn.
Đế thống tiên môn giống như vậy, coi như là đại giáo cương quốc, cũng không nguyện ý đối địch với bọn hắn.
– Khó lường.
Có một ít nhân vật cấp bậc lão tổ không nguyện ý trực tiếp ra mặt, chỉ là ở phía sau màn lạnh xem hết thảy, chậm rãi nói ra:
– Diệp Khuynh Thành dã tâm thật lớn, vậy mà muốn chủ trì Bệ Ngạn hiệp nghị, hắn muốn trở thành Thần Thú Thiên Vực thứ hai!
Năm đó Bệ Ngạn hiệp nghị là từ Thần Thú Thiên Vực cùng đế thống tiên môn như Dược quốc, Tiễn Long thế gia cộng đồng chủ trì, hiện tại, Dược quốc, Tiễn Long thế gia đều ẩn thế, Diệp Khuynh Thành lại muốn chủ trì Bệ Ngạn hiệp nghị, cái này có thể thấy được dã tâm của hắn là mạnh mẽ bực nào!
Không có người sẽ hoài nghi thực lực của Diệp Khuynh Thành, chỗ hắn cường giả như mây, nhân tài đông đúc, hơn nữa, hắn cùng một chút đế thống tiên môn giao hảo. Nói thí dụ như Thiên Trận tông, Đề Thiên Cốc.
Nếu như Diệp Khuynh Thành chủ trì Bệ Ngạn hiệp nghị, như vậy đế thống tiên môn như Đề Thiên Cốc… chỉ sợ là sẽ đứng ở bên phía hắn.
– Chẳng lẽ Thiên Trận tông các ngươi có thể lấy sức một mình cùng thiên hạ chư phái là địch sao?
Đối mặt Thiên Trận Thiếu Hoàng cường ngạnh, có đại quốc hoàng chủ không khỏi lạnh lùng nói.
– Ngươi có thể đại biểu thiên hạ sao?
Lúc này, một cái thanh âm bá khí vang lên, kim quang như biển, một cái bóng đạo bá vô cùng hoành không mà tới, một người xuất hiện ở bên trong ánh mắt mọi người.
Thanh niên này uy vũ bá khí, cả người kim quang phun ra nuốt vào, sau lưng giống như có mặt trời mọc, tựa hồ là Thái Dương Thần Tử, cái khí thế uy vũ kia, để cho người ta vì đó nhượng bộ lui binh.
– Kim Ô Thái tử…
Nhìn người tới, không ít người trong lòng vì đó run lên, thậm chí có người kiêng kị đến nỗi lui mấy bước.
Kim Ô Thái tử đến, ánh mắt của hắn vô cùng sắc bén quét qua, cuối cùng, hắn lạnh lùng nói ra:
– Diệp huynh muốn khởi động lại Bệ Ngạn hiệp nghị, đây là nghĩa cử! Ta tất hết sức giúp đỡ! Nếu có ai không phục, cứ việc đứng ra!
Kim Ô Thái tử nói chuyện khí phách, thương khanh hữu lực, tràn đầy lực lượng uy hiếp. Hắn đứng ra nói lời như vậy, cái kia đại biểu không chỉ là hắn, còn có Đề Thiên Cốc sau lưng của hắn.
Thái độ của Kim Ô Thái tử đã đủ minh bạch, nếu như Diệp Khuynh Thành thật muốn khởi động lại Bệ Ngạn hiệp nghị mà nói, Đề Thiên Cốc nhất định sẽ đứng ở bên phía hắn.
Lúc này, coi như là có người trong lòng không phục, coi như là có người không cam lòng, nhưng mà, trong lúc nhất thời, đều không thể làm gì. Đề Thiên Cốc, Thạch Phong quốc, Thiên Trận tông, ba đại môn phái này đều là đế thống tiên môn, huống chi Đề Thiên Cốc chính là một môn song đế.
Nếu như ba đại đế thống tiên môn này liên thủ, mà Dược quốc, Tiễn Long thế gia, Ngự Thú thành không xuất thế, căn bản không có môn phái nào có thể rung chuyển bọn hắn!
Lúc này, chỉ cần không phải ngu xuẩn đều đã nghĩ minh bạch, Thiên Trận Thiếu Hoàng cũng tốt, Diệp Khuynh Thành cũng được, cái gọi là khởi động lại Bệ Ngạn hiệp nghị trong miệng bọn hắn, đơn giản là một cái cớ mà thôi, nói cho cùng, liền là độc chiếm Bệ Ngạn thú thổ!
Một khi bọn người Diệp Khuynh Thành liên hợp lại, danh xưng là khởi động lại Bệ Ngạn hiệp nghị, trừ môn phái bọn họ ra, môn phái khác muốn chen chân trong đó, đó là chuyện so với lên trời còn khó hơn!
Thời điểm thật đi đến một bước này, ai còn có thể rung chuyển liên minh đế thống tiên môn như bọn hắn, đến lúc đó, Bệ Ngạn thú thổ còn không phải vật trong bàn tay của bọn hắn?
– Diệp Khuynh Thành dã tâm thật lớn.
Có lão tổ phía sau màn chậm rãi nói ra:
– Nếu lần này Dược quốc, Tiễn Long thế gia thật không xuất thế, như vậy, Diệp Khuynh Thành hắn an vị ổn bảo tọa nhân vật thủ lĩnh thời đại này, đăng cao nhất hô, thiên hạ hưởng ứng.
Cử động lần này của Diệp Khuynh Thành có thể nói là binh đi hiểm chiêu! Hắn làm như vậy không chỉ là muốn đặt vững địa vị của mình, không chỉ vì độc chiếm Bệ Ngạn thú thổ, cử động lần này của hắn cũng là thử dò xét Dược quốc, Tiễn Long thế gia.
Nếu thiên đại sự tình như Bệ Ngạn thú thổ xuất thế này, mà đế thống tiên môn như Dược quốc, Tiễn Long thế gia cũng không xuất thế, vậy liền mang ý nghĩa ở một thế này, Dược quốc, Tiễn Long thế gia… tuyệt đối sẽ không xuất thế.
Kể từ đó, trong tương lai hắn thông hướng con đường Tiên Đế liền bình thản rất nhiều. Đối với Diệp Khuynh Thành mà nói, đã không có Dược quốc, đã không có Tiễn Long thế gia, đã không có Ngự Thú thành.
Như vậy, còn ai có thể đỡ nổi bộ pháp hắn thông hướng Tiên Đế, có ai có thể đỡ nổi kế hoạch hắn hiệu lệnh Thạch Dược giới?
Khi hắn có thể hiệu lệnh Thạch Dược giới, khi rất nhiều môn phái của Thạch Dược giới đều nguyện ý vì hắn hiệu lực, như vậy, hắn liền hướng Cửu Giới, khiêu chiến vạn vực, hắn muốn trở thành Tiên Đế xưng bá Cửu Giới!
Có lão tổ nghĩ tới chuyện này, trong lòng run lên, mặc dù Bệ Ngạn hiệp nghị đối với Diệp Khuynh Thành mà nói, cái kia bất quá là một loại nếm thử, một loại dò xét, nhưng mà, cái này đã đầy đủ để cho người ta thấy rõ dã tâm của hắn!
Lúc này, toàn bộ tràng diện hoàn toàn yên tĩnh, không có người nào lại nguyện ý đứng ra khiêu khích Thiên Trận Thiếu Hoàng hoặc Kim Ô Thái tử, coi như trong lòng bọn họ là mười phần phẫn nộ, nhưng, y nguyên không nguyện ý cùng Kim Ô Thái tử hoặc Đề Thiên Cốc là địch.
Ánh mắt của Kim Ô Thái tử quét qua, khí thế bức người, cuối cùng, rơi vào trên người một nữ tử, hắn chậm rãi nói ra:
– Các hạ nhất định là Cự Trúc quốc hoàng chủ Tử Yên bệ hạ đúng không.
Nghe được Kim Ô Thái tử nói, không ít người đều hướng nữ tử xa xa đứng ở một bên nhìn lại, chỉ thấy nữ tử này ung dung quý khí, trên người tử khí bừng bừng, khí tức Thánh Hoàng nhìn một cái không sót gì. Coi như là nữ tử này một mình đứng ở nơi đó, nhưng mà, trên người nàng phát ra khí tức Thánh Hoàng, để cho người ta không dám khinh thị.
Chương 1254: Quỳ ngưu (1)
Nữ tử xa xa đứng ở một bên chính là Tử Yên phu nhân, sau khi Tử Yên phu nhân từ đi hoàng vị, an bài hết thảy, nàng liền rời Cự Trúc quốc, đi tới Thú Vực, muốn cùng Lý Thất Dạ hội hợp.
Thời điểm Thiên Trận tông tìm tới lối vào Bệ Ngạn thú thổ, gặp thần quang ngút trời mà lên, Tử Yên phu nhân còn tưởng rằng là thiếu gia của mình tìm được cửa vào, vội vàng chạy tới, không nghĩ tới lại là bọn người Thiên Trận Thiếu Hoàng.
Đối với Kim Ô Thái tử hỏi, Tử Yên phu nhân chậm rãi nói ra:
– Ta chính là Tử Yên, bất quá, đã không phải là quốc chủ Cự Trúc quốc, Cự Trúc quốc đã có hiền nhân khác.
Kim Ô Thái tử cũng không quan tâm cái này, hắn nhìn lấy Tử Yên phu nhân, trầm giọng nói ra:
– Nghe nói ngươi cùng với Lý Thất Dạ, không biết hiện tại Lý Thất Dạ ở phương nào!
Lúc này, rất nhiều tu sĩ ở đây ánh mắt đều dừng lại trên người Tử Yên phu nhân. Sự tình Tử Yên phu nhân cùng Lý Thất Dạ đi cùng nhau là thiên hạ đều biết, mà sự tình Lý Thất Dạ giết trưởng lão Đề Thiên Cốc, cũng là thiên hạ đều biết, hiện tại Kim Ô Thái tử tìm Lý Thất Dạ báo thù, không có gì lạ.
Đối với vấn đề này, Tử Yên phu nhân nhẹ nhàng lắc đầu nói:
– Rất xin lỗi, không muốn trả lời.
Mặc dù nàng không biết thiếu gia bây giờ tại phương nào, nhưng mà, coi như biết, nàng cũng sẽ không nói cho người.
Kim Ô Thái tử hai mắt mãnh liệt, lộ ra ánh mắt sắc bén mà bức người, hắn trầm lãnh nói ra:
– Tử Yên phu nhân, bản tọa là có rất nhiều biện pháp để cho người ta mở miệng nói chuyện!
– Thật sao?
Tử Yên phu nhân cũng không quan tâm, chậm rãi nói ra:
– Nếu như Kim Ô điện hạ nhất định muốn dùng vũ lực giải quyết, ta phụng bồi là được!
Đi theo Lý Thất Dạ lâu như vậy, nàng cũng không khỏi nhiễm lên mấy phần bá khí của Lý Thất Dạ!
– Tử Yên phu nhân, ngươi nên nghĩ lại!
Hai mắt Kim Ô Thái tử rét lạnh, mặc dù hắn như là Thái Dương Thần Tử, cả người dương quang phổ chiếu, nhưng mà, thời điểm hai mắt hắn rét lạnh, cho người ta một loại cảm giác cực hàn, tựa như là một thanh đao băng lãnh đâm vào trái tim.
Kim Ô Thái tử lạnh giọng nói:
– Vì một cái Lý Thất Dạ tham sống sợ chết mà bỏ tính mạng của ngươi, vậy cũng không đáng giá. Nếu ngươi nói ra chỗ ẩn thân của Lý Thất Dạ, Đề Thiên Cốc ta tùy thời hoan nghênh bằng hữu như ngươi.
Không ít tu sĩ cường giả ở đây cũng không khỏi ngừng thở. Mặc dù Kim Ô Thái tử uy danh hiển hách, nhưng mà, Tử Yên phu nhân cũng là một Đại Yêu Hoàng, chưa chắc sẽ yếu hơn thế hệ trẻ tuổi. Dứt bỏ bối cảnh như Đề Thiên Cốc mà nói, một đời trước không thiếu Thánh Hoàng vẫn là có thực lực cùng Kim Ô Thái tử chiến một trận.
– Phi, phi, phi…
Nhưng mà, Tử Yên phu nhân còn chưa mở lời, một thanh âm khinh thường vang lên, mười phần phách lối nói:
– Kim Ô tộc có gì đặc biệt hơn người. Không phải là mấy con gà tây sao. Về phần Đề Thiên Cốc, đáng là gì. Không phải là loại cháy nhà hôi của sao. Năm đó không phải nhặt được một chút rách rưới của Thần Thú Thiên Vực, chỉ sợ thế gian không có Đề Thiên Cốc rồi. . .
– . . . Hôm nay hậu đại một con gà tây nhặt ve chai cũng dám chạy đến dõng dạc, chẳng lẽ Thạch Dược giới liền thật không có nhân tài sao? Nhìn bản đại soái tới thu thập con gà tây ngươi, để người trong thiên hạ biết, bản đại soái mới là thiên tài ghê gớm nhất trong thế hệ trẻ tuổi!
Đột nhiên xuất hiện thanh âm này, không chỉ là vô cùng phách lối, hơn nữa còn mèo khen mèo dài đuôi, nghe được lời như vậy, rất nhiều người ở đây đều trợn tròn mắt.
Mọi người xem xét, chỉ thấy là một con yêu,… không, hai con yêu đi tới, đi ở phía trước là một thanh niên thân người đầu gà, đi theo phía sau là một con ba ba lớn, bất quá, so với thanh niên phía trước ngẩng đầu ưỡn ngực kia, ba ba đi theo đằng sau sợ hãi không thôi, một bộ nơm nớp lo sợ.
Hai người đi tới kia còn có thể là ai, chính là Tứ Nhãn Long Kê cùng lão ba ba.
Không ít tu sĩ ở đây nhìn thấy bộ dáng Tứ Nhãn Long Kê vênh vang đắc ý mà buồn cười, đều cảm thấy khôi hài, chỉ có một chút thế hệ trước nhìn thấy Tứ Nhãn Long Kê, không khỏi kinh ngạc nói ra:
– Là Long Kê tộc!
Lần này Kim Ô Thái tử đến Thiên Vực phế tích, trong lòng liền là đặc biệt khó chịu, hắn là muốn gây sự với Lý Thất Dạ, nhưng mà, Lý Thất Dạ còn không có tìm tới, ở trước mắt bao người, lại bị Tứ Nhãn Long Kê mỉa mai, cái này có thể để trong lòng của hắn thống khoái sao?
Cho nên, hai mắt Kim Ô Thái tử mãnh liệt, lập tức lộ ra sát cơ, hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm Tứ Nhãn Long Kê, nói ra:
– Thứ không biết sống chết, hôm nay bản tọa liền thu thập ngươi, đánh chó săn xong, lại đánh chủ nhân!
– Phi, ngươi mới là chó săn, cả nhà ngươi là chó săn! Không, nói sai a, cả nhà ngươi ngay cả tư cách làm chó săn cũng không có, cũng không soi mặt vào trong nước tiểu mà xem mình, gà tây nhất tộc các ngươi có tư cách làm chó săn cho đại gia chúng ta sao?
Tứ Nhãn Long Kê miệng mười phần độc.
– Tiểu súc sinh, nhận lấy cái chết!
Kim Ô Thái tử cuồng nộ, xòe năm ngón tay, tựa như năm ngọn núi to lớn trấn áp xuống, tiếng oanh minh không ngừng, năm ngón tay trấn áp mà xuống, giống như là năm cái thế giới nghiền ép mà tới, mười phần bá đạo.
Kim Ô Thái tử cũng không phải chỉ là hạng người hư danh, coi như thật sự là hắn không bằng sư tỷ của hắn Diệu Thiền, thực lực của hắn cũng là hàng thật giá thật, thế hệ trẻ tuổi hiếm người có thể địch!
“Ông” một tiếng vang lên, bốn con mắt của Tứ Nhãn Long Kê đảo qua, quang mang vô cùng sáng chói quét ra, quét vào phía trên năm ngón tay kia.
Một khi bị ánh mắt đảo qua, nghe được thanh âm xì xì vang lên, ngay cả hư không cũng bị hóa đá, nhưng mà, năm ngón tay của Kim Ô Thái tử trong nháy mắt như năm vòng mặt trời, Thái Dương tinh hỏa chí cương chí dương trong nháy mắt nghiền ép ánh mắt của Tứ Nhãn Long Kê, một trận thanh âm “ba, ba, ba” vang lên, từng tầng từng tầng hóa đá ở phía dưới năm ngón tay của Kim Ô Thái tử vỡ vụn.
Tứ Nhãn Long Kê cũng bão nổi, hai mắt trở nên càng thêm sáng chói, ánh mắt sáng chói kia như là thực chất, uy lực hóa đá càng thêm cường đại.
– Uy, còn không mau tới hỗ trợ!
Tứ Nhãn Long Kê đối chiến Kim Ô Thái tử, đồng thời đối với lão ba ba hét lớn.
Lão ba ba nhìn thấy Kim Ô Thái tử hai chân đã phát run, nhưng mà, ở thời điểm này, hắn là đâm lao phải theo lao, đành phải kiên trì xông tới, cả người hắn rút vào trong mai rùa, giống như là một bánh xe to lớn hung hăng đánh tới Kim Ô Thái tử.
Mai rùa của Lão ba ba rất cứng, nếu quả thật bị nó đập trúng, một ngọn núi cũng có thể đạp nát. Đáng tiếc, lão ba ba cùng Kim Ô Thái tử đạo hạnh cách biệt quá xa, hắn còn không có nện vào Kim Ô Thái tử, tay kia của Kim Ô Thái tử liền nắm lấy mai rùa.
– Cứu mạng a!
Chương 1255: Quỳ ngưu (2)
Mai rùa của mình bị Kim Ô Thái tử nắm, lão ba ba lập tức bị dọa đến hồn phi phách tán, hét lên một tiếng, hắn nhát gan, so với ai khác còn rất sợ chết.
Kim Ô Thái tử hai mắt phát lạnh, đang muốn bóp nát lão ba ba, nhưng mà, trong nháy mắt này, “Ông” một tiếng vang lên, một cành trúc nhẹ phẩy mà tới, linh động không nói ra được, phiêu miểu không nói ra được.
Chính là một cành trúc như vậy nhẹ phẩy mà tới, lại làm cho Kim Ô Thái tử biến sắc, ở giữa thạch hỏa điện quang, hắn từ bỏ bóp nát lão ba ba, trong nháy mắt rút lui, trong nháy mắt thoát ly phạm vi cành trúc này bao phủ, không thể không nói, tốc độ của Kim Ô Thái tử đích thật là tuyệt luân vô bỉ.
Lão ba ba rơi xuống đất, trốn khỏi một kiếp. Lão ba ba trốn qua một kiếp là nhanh bước như bay, trong nháy mắt núp ở sau lưng Tứ Nhãn Long Kê, so với ai khác còn tham sống sợ chết.
Lúc này mọi người định nhãn xem xét, xuất thủ cứu lão ba ba chính là Tử Yên phu nhân, lúc này, Tử Yên phu nhân tay cầm một cành trúc. Cành trúc này cũng không thô to, thoạt nhìn rắn chắc cổ lão, trên cây trúc có năm ba lá trúc, lộ ra đặc biệt xanh biếc, sinh cơ dạt dào.
Nhưng tuyệt đối đừng xem nhẹ cành trúc này, cành trúc này là thời điểm Tử Yên phu nhân rời đi Cự Trúc quốc, Cự Trúc quốc thủ hộ thần linh Cự Trúc ban cho nàng, một cành trúc nho nhỏ như vậy, đây chính là có được lực lượng cường đại của Cự Trúc.
Tử Yên phu nhân vốn là tử khí lượn lờ, khi nàng tay cầm cành trúc, càng lộ ra phiêu dật động lòng người, có hàm súc thú vị không nói được, mỹ lệ làm rung động lòng người.
– Tốt…
Kim Ô Thái tử nhìn ba người bọn họ một chút, cười lạnh một tiếng, nói ra:
– Ba người các ngươi cùng lên một loạt đi, bản tọa đem các ngươi cùng nhau thu thập, miễn cho bản tọa tốn nhiều tay chân, từng bước từng bước tới thu thập!
– Ngươi tính là cái gì? Người bên cạnh ta còn chưa tới phiên ngươi tới thu thập.
Lúc này, một thanh âm thong dong tự tại vang lên, chính là thanh âm thong dong tự tại như vậy, lại lập tức dẫn tới chú ý của những người khác.
Tất cả mọi người nhìn lại, chỉ thấy ba người chậm rãi đến, một nam hai nữ, hai nữ tử tuyệt thế khuynh thành, một nữ tử bên trong còn cưỡi một đầu Thần thú.
Người tới chính là Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ chậm rãi đến, mà đi cùng hắn chính là Tiễn Vô Song cùng Long Kinh Tiên, hai tuyệt thế mỹ nữ các nàng bất luận đi tới chỗ nào đều là làm cho người chú mục.
Càng làm cho người chú mục là Long Kinh Tiên, lúc này Long Kinh Tiên cưỡi một đầu Thần thú, đầu Thần thú này độc chân, thân bò, toàn thân nó mang theo thiểm điện, tựa hồ, thiểm điện trên người nó có thể hủy diệt hết thảy. Đầu Thần thú này phát tán ra khí tức đáng sợ, không biết để bao nhiêu người đánh run một cái.
– Má ơi, đây là Thần thú Quỳ Ngưu a!
Nhìn thấy Long Kinh Tiên cưỡi Thần thú, Tứ Nhãn Long Kê lập tức hai mắt sáng ngời, nước bọt chảy ròng, nhưng mà, khi bốn con mắt của hắn nhìn kỹ lại, lầm bầm nói ra:
– Không đúng, Thần thú chân chính không phải như thế.
Long Kinh Tiên cưỡi Thần thú Quỳ Ngưu, dĩ nhiên không phải Quỳ Ngưu còn sống, chẳng qua là một bộ hài cốt Quỳ Ngưu mà thôi. Lý Thất Dạ dùng Tử Chương pháp tắc đem nó đào ra, vốn là, một cỗ hài cốt dạng này, đã mất đi thần tính, không có Tử Chương của Lý Thất Dạ thôi động, không có lực lượng tử vong chèo chống, nó là không có uy lực gì.
Hết lần này tới lần khác Long Kinh Tiên lại quấn quít lấy Lý Thất Dạ, đánh xuống Tử Chương lạc ấn cho hài cốt này, đồng thời trong thức hải của nàng cũng đánh xuống Tử Chương lạc ấn, nàng là mượn huyết khí cường đại của mình ngự lấy cỗ hài cốt kia.
Đồng thời, Long Kinh Tiên còn dùng Đế thuật rèn luyện hài cốt, kể từ đó, cỗ Quỳ Ngưu hài cốt này thoạt nhìn giống như là một đầu Quỳ Ngưu còn sống, cường đại mà đáng sợ.
Mặc dù nói, lúc này, Long Kinh Tiên cưỡi Quỳ Ngưu cũng thật là rất cường đại, nhưng mà, nó cần huyết khí của Long Kinh Tiên duy trì, bất quá Long Kinh Tiên căn bản không quan tâm, nàng vì chơi vui, không quan tâm được mất!
– Cái này, cái này, đây quả thật là Thần thú Quỳ Ngưu sao?
Không ít người ở đây nhìn thấy một màn dạng này, hai chân không khỏi phát run, thì thào nói.
Lúc này, ánh mắt của Kim Ô Thái tử cũng lập tức bị hấp dẫn, hấp dẫn ánh mắt của hắn không phải Long Kinh Tiên cưỡi Quỳ Ngưu, mà là Tiễn Vô Song.
Kim Ô Thái tử vốn là sát cơ lạnh lùng nhìn thấy Tiễn Vô Song, không khỏi lộ ra ưa thích, ánh mắt hắn tham lam nhìn lấy mỗi một chi tiết nhỏ của Tiễn Vô Song.
Đối với hắn mà nói, Tiễn Vô Song cao ngạo như Phượng Hoàng mới là xinh đẹp nhất, coi như xem trăm ngàn lần hắn cũng không ngán. Năm đó, hắn vì nhìn thấy Tiễn Vô Song, thậm chí không tiếc ở Dược Vực dừng lại một đoạn thời gian rất dài.
Đối với Kim Ô Thái tử mà nói, hắn cũng là thấy qua vô số mỹ nữ, tại Thú Vực Nam Cương, thậm chí là cả Thú Vực, không biết có bao nhiêu công chúa Thánh nữ muốn gả cho hắn, hy vọng có thể trở thành nữ chủ nhân của Đề Thiên Cốc.
Mà Diệu Thiền đối với hắn mối tình thắm thiết cũng là một đại mỹ nữ khó lường, mỹ mạo của Diệu Thiền coi như kém Long Kinh Tiên, nhưng mà, vẫn là khuynh quốc khuynh thành.
Nhưng mà, đối với những mỹ nữ này, thậm chí là đối với Đại sư tỷ vì hắn nỗ lực rất nhiều, Kim Ô Thái tử cũng nhìn không thuận mắt, chẳng thèm ngó tới, lại ưa thích Tiễn Vô Song đối với hắn chẳng thèm ngó tới, đối với hắn không hứng thú!
Mặc dù Tiễn Vô Song đối với Kim Ô Thái tử hoàn toàn không hứng thú, nhưng mà, Kim Ô Thái tử lại mong nhớ đơn phương, thậm chí vì có thể gặp Tiễn Vô Song, một mình xông Tiễn gia, bị Tiễn gia lão tổ bắt lại, cuối cùng là Đề Thiên Cốc ra mặt mới đem hắn mang về.
– Vô song, ngươi cũng ở nơi đây.
Nhìn thấy Tiễn Vô Song, Kim Ô Thái tử giống như là quên đi hết thảy chung quanh, hắn không khỏi lộ ra tiếu dung nói:
– Ta và ngươi liên thủ nhập Bệ Ngạn thú thổ, nói không chừng có thể được đến cơ duyên lớn nhất của Bệ Ngạn thành.
Đối với Kim Ô Thái tử mong nhớ đơn phương, Tiễn Vô Song chỉ là lạnh lùng nhìn hắn một cái, đối với Kim Ô Thái tử loại quấn quít chặt lấy này, nàng xem cũng phiền.
– Nha, đây không phải hỏa điểu Đề Thiên Cốc kia sao? Nghe nói sau khi ngươi làm truyền nhân Đề Thiên Cốc, liền đến các nơi truy cầu những nữ nhân khác.
Mà lúc này đây, Long Kinh Tiên nở nụ cười, nói ra.
Khi nàng nhõng nhẽo cười, là đẹp như vậy, là tuyệt thế vô song như vậy, để cho người ta cũng vì đó mê say.
Kim Ô Thái tử ở thời điểm này từ trên người Tiễn Vô Song thu hồi ánh mắt, hắn giả bộ như không nghe thấy Long Kinh Tiên nói, ánh mắt rơi vào trên người Lý Thất Dạ, lạnh lùng nói ra:
– Ngươi chính là Lý Thất Dạ!Chuyện ma dân gian – những mẫu chuyện ngắn do chính người kể chuyện trải qua ..!- Thỉnh chư vi nghé thăm …!
Đang khi nói chuyện, hắn không chút nào che giấu địch ý của mình, bên trong địch ý nồng đậm tràn đầy ghen ghét.