Đế Bá Audio Podcast
Tập 250 [Chương 1246 đến Chương 1250]
❮ sautiếp ❯Chương 1246: Dẫn dụ
Nói xong, nha đầu kia cao cao ngóc đầu lên.
Đối với Long Kinh Tiên tự phụ cùng cao ngạo, Tiễn Vô Song hừ lạnh một tiếng, không nói gì, nàng cũng biết bản sự của Long Kinh Tiên.
Trên một điểm này, coi như Tiễn Vô Song không phục, nhưng mà cũng không thể không thừa nhận. Long Kinh Tiên có được thiên phú cử thế vô song. Rất nhiều công pháp nàng chỉ nhìn người khác sử dụng qua một lần, nàng liền có thể học trộm, đây là chuyện không có cách nào, ai kêu nàng là trời sinh Tiên mệnh đây.
– Nha đầu, đó cũng không phải một chuyện tốt.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu nói ra:
– Lấy thiên phú của ngươi mà nói, ngươi đây là đang lãng phí thiên phú của ngươi. Tu luyện, không nhất định nói ngươi tinh thông trăm thuật liền là một chuyện tốt. Ngươi là Tiên mệnh, vạn cổ hãn hữu, cử thế vô song, ngươi căn bản không cần tu luyện nhiều công pháp như vậy. . .
– . . . Đối với ngươi mà nói, chỉ cần ngươi chuyên tu một môn công pháp liền có thể.
Nói đến đây, nhìn Long Kinh Tiên một chút, nói ra:
– Lấy thiên phú của ngươi mà nói, ở trong thời gian ngắn nhất, có thể đem một môn công pháp tu luyện đến cực hạn, lại đem nó đẩy lên một cái đỉnh phong khác. Nhất pháp thông vạn đạo, đây đối với người khác mà nói, này là không thể được. Nhưng mà, đối với ngươi mà nói, lại là đạo hạnh tốt nhất.
– Đạo lý như vậy bản cô nương đương nhiên hiểu.
Long Kinh Tiên không có quan tâm chút nào, nói ra:
– Rất nhiều lão gia tử trong nhà chúng ta đều nói với ta những lời đạo lý nhàm tai này.
– Không, đây không phải lời đạo lý nhàm tai.
Lý Thất Dạ trịnh trọng lắc đầu nói:
– Ngươi sở tu đích thật là bác học, nhưng mà, so với chúng Tiên Đế mà nói, ngươi có được đồ vật thuộc về ngươi sao? Ngươi có vật vạn cổ duy nhất sao? Không có! Liền giống như Hồng Thiên Nữ Đế, nàng có Trấn Đế thuật, liền giống như Phi Tiên Đế, hắn có vô địch Phi Tiên thể. . .
– . . . Ngươi nha, coi như là tu luyện vạn pháp, vậy cuối cùng cũng chỉ bất quá là đại chúng bình thường mà thôi! Đừng bảo là không có đồ vật thuộc về chính ngươi, thậm chí không cách nào siêu việt tiền nhân. Mặc dù nói tu luyện trên trăm Đế thuật, nhưng, lấy Tiễn gia tiễn đạo tới nói, đừng bảo là ngươi không siêu việt được Tiên Đế, ở trên tiễn đạo, ngươi cũng kém xa Vô Song.
Lý Thất Dạ khó được tận tình khuyên bảo như thế, đối với hắn mà nói, Long Kinh Tiên đích thật là nhân tài đáng giá bồi dưỡng, trời sinh Tiên mệnh, tuyệt thế vô song, chỉ cần nàng không ham chơi, chỉ cần nàng không đem tu luyện thành chơi đùa, như vậy, nàng tuyệt đối là kinh diễm vạn cổ, cái gì Diệp Khuynh Thành, căn bản không đáng nhắc tới!
– Ngươi còn lảm nhảm xuống dưới như vậy liền biến thành lão đầu tử.
Long Kinh Tiên hé miệng cười khẽ nói.
Đối với Long Kinh Tiên thái độ không đứng đắn, Lý Thất Dạ lạnh lùng lườm nàng một chút, nói ra:
– Chớ cùng ta cười toe toét, nếu không phải nhìn ngươi là nhân tài có thể đào tạo, ta mới lười cùng ngươi lãng phí miệng lưỡi.
– Được rồi, diện mạo đừng giống lão đầu tử như vậy.
Long Kinh Tiên lập tức kéo cánh tay của Lý Thất Dạ, không có chút đứng đắn nào, cười hì hì nói ra:
– Vạn nhất người khác đều nói ta gả cho một ông già, vậy thì phiền toái.
Long Kinh Tiên thái độ như vậy, để Lý Thất Dạ cũng không khỏi vì đó cười khổ một cái, người khác hận không thể để mình có thiên phú như vậy, mà nàng căn bản là không quan tâm, đây là đang lãng phí thiên phú của mình.
– Nếu như ngươi nghe lời của ta đi tu luyện, ta cũng có thể cho ngươi một kinh hỉ.
Lý Thất Dạ nhìn nàng một chút, sau đó nhàn nhã nói ra.
– Kinh hỉ? Kinh hỉ như thế nào?
Long Kinh Tiên nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, có chút hứng thú, nói ra:
– Bất quá, ngươi cũng đừng nói đưa ta bảo vật gì, những đồ chơi này bản cô nương còn nhiều.
– Nếu như ngươi nghe ta nói, dựa theo chỉ điểm của ta đi tu luyện, ta dẫn ngươi đi đệ thập giới chơi.
Lý Thất Dạ bắt lấy nhược điểm của Long Kinh Tiên hạ dược.
– Đi đệ thập giới chơi?
Long Kinh Tiên cũng không khỏi ngơ ngác một chút, sau đó tức giận trợn mắt nhìn Lý Thất Dạ, nói ra:
– Thôi đi, ít đến gạt ta, đừng tưởng rằng bản cô nương chưa thấy qua việc đời, thế gian chỉ có Cửu Giới, căn bản không có Thập Giới!
– Ai nói không có đệ thập giới?
Lý Thất Dạ nhàn nhã vừa cười vừa nói.
Lúc này Tiễn Vô Song không muốn hủy đi đài của Lý Thất Dạ, nàng cảm thấy Lý Thất Dạ là đang dẫn dụ Long Kinh Tiên, bất quá, gặp Lý Thất Dạ bộ dáng tự tin, nàng cũng không khỏi nói ra:
– Thế gian không có khả năng có đệ thập giới, đệ thập giới, cái kia bất quá là truyền thuyết mà thôi.
– Đúng vậy a, Tiễn Vô Song nói một chút cũng không sai, căn bản không khả năng có đệ thập giới.
Long Kinh Tiên tức giận lườm Lý Thất Dạ một chút, nói ra:
– Đừng tưởng rằng bản cô nương là một thiếu nữ vô tri, muốn dẫn dụ bản cô nương, không có cửa đâu.
– Nếu có đệ thập giới thì sao?
Lý Thất Dạ bình chân như vại nói ra:
– Vạn cổ đến nay, có quá nhiều bí mật không hiểu, nói thí dụ như, phía trên thiên mệnh là cái gì, Tiên Đế nên có kết cục như thế nào, lại nói thí dụ như, mười hai Táng Địa đến tột cùng là cất giấu cái gì?
Lý Thất Dạ nói như vậy, để loại thiên tài trong thiên tài như Long Kinh Tiên cũng không khỏi tim đập thình thịch, vấn đề theo như lời của Lý Thất Dạ, chỉ sợ là bí mật mà rất nhiều Tiên Đế đều muốn biết.
– Ngay cả những bí mật này ngươi cũng không cách nào giải khai, ngươi lại thế nào biết không có đệ thập giới đây?
Lúc này Lý Thất Dạ nhìn lấy Long Kinh Tiên, lộ ra tiếu dung thần bí.
– Hừ, ít đến hố ta, ta không phải thiếu nữ vô tri, mới không bị ngươi lừa đây này, tuyệt đối không có đệ thập giới.
Long Kinh Tiên tức giận nói ra, mặc dù ngoài miệng nàng nói như vậy, nhưng, rõ ràng là tâm động.
Lý Thất Dạ nhàn nhã cười nói:
– Chờ thời cơ chín muồi, ta mang Vô Song đi đệ thập giới một chút, thấy chút việc đời, đến lúc đó ngươi cũng không nên hối hận a. Ngươi bây giờ làm quyết định còn kịp, nếu như bỏ qua cơ hội như vậy, về sau lại không được. Ngươi thử tưởng tượng, về sau ngay cả Vô Song cũng đi qua đệ thập giới, mà ngươi lại không có đi qua đệ thập giới, đó là sự tình để cho người ta tiếc nuối cỡ nào.
– Nếu như không có đệ thập giới, vậy ta nhất định bóp chết ngươi!
Long Kinh Tiên hừ lạnh vài tiếng, rất có xu thế hướng Lý Thất Dạ giương nanh múa vuốt.
– Ta là một người sống sờ sờ, có thể chạy đi nơi đâu?
Lý Thất Dạ không khỏi lộ ra tiếu dung nói:
– Lại nói, người bình thường ta mới lười lãng phí biểu lộ, lãng phí tinh lực, ta khuyên ngươi cố gắng, đây không phải đối với ngươi tình hữu độc chung sao?
– Lúc này mới giống tiếng người.
Long Kinh Tiên cười duyên một tiếng, kéo cánh tay của Lý Thất Dạ, lườm Tiễn Vô Song một chút, khiêu khích nói ra:
– Có nghe hay không, Tiễn Vô Song.
Chương 1247: Tu sĩ đại cương (1)
Lần này Tiễn Vô Song lại không cùng Long Kinh Tiên đấu khí, lại lộ ra nụ cười nhàn nhạt, mỹ nhân cao ngạo bức người này khó được lộ ra nụ cười nhàn nhạt, đích thật là như Phượng Hoàng cao quý trang nhã, để cho người ta gặp liền tim đập thình thịch.
– Tốt, thối Thất Dạ, vậy ngươi nói nghe một chút, ta nên tu luyện như thế nào?
Long Kinh Tiên kéo cánh tay của Lý Thất Dạ cười tủm tỉm nói:
– Ta tu luyện, đây chính là muốn tu luyện công pháp cao thâm nhất, khó luyện nhất trên thế giới, nếu không, công pháp bình thường bản cô nương tu luyện tầm năm ba tháng liền không có thứ gì tu luyện, cả ngày tu luyện một đồ vật, quá nhàm chán.
Nói đến đây, nha đầu kia cười tủm tỉm xem xét Lý Thất Dạ một chút, nói ra:
– Ngươi có công pháp khó tu luyện nhất trên thế giới sao? Truyền ta một môn?
Nàng đây là cố ý khó xử Lý Thất Dạ.
Trên thực tế, cái này khiến Tiễn Vô Song cũng vì đó hiếu kỳ, bởi vì thiên phú như Long Kinh Tiên, chỉ là để cho nàng tu luyện một môn công pháp, tuyệt đối là không cách nào buộc nàng lại, không cách nào làm cho nàng chuyên tâm tu luyện, một môn công pháp, đối với nàng mà nói, cái này thật sự là rất đơn giản. Tiễn Vô Song cũng muốn nhìn Lý Thất Dạ có thể cho Tiễn Vô Song công pháp như thế nào tới tu luyện một chút.
– Ngươi nhất định phải cam đoan toàn tâm toàn ý tu luyện xuống dưới, ta liền có thể chỉ cho ngươi một con đường sáng.
Lý Thất Dạ nghiêm túc nói với Long Kinh Tiên.
– Tốt, ta cam đoan.
Long Kinh Tiên cũng khó đêược có thái độ đoan chính như thế, nghiêm túc nói ra.
Lý Thất Dạ nói ra:
– Tu luyện Tu sĩ đại cương.
– Tu sĩ đại cương !
Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, Long Kinh Tiên không khỏi cố ý đem thanh âm nâng cao, sau đó hung hăng trừng Lý Thất Dạ một chút, nói ra:
– Thối Thất Dạ, ngươi là cố ý đùa nghịch ta đúng không!
– Ai nói ta cố ý đùa nghịch ngươi, ta là nghiêm túc.
Lý Thất Dạ tức giận trừng mắt nhìn nàng một chút nói ra.
– Tu sĩ đại cương có thể tu luyện sao?
Cũng không phải là Tiễn Vô Song cố ý hủy đi đài của Lý Thất Dạ, nhưng mà, nàng cũng không khỏi kỳ quái nói ra:
– Tu sĩ đại cương chỉ là sổ tay nhập môn cơ bản của tu sĩ mà thôi.
– Cái này phải nhìn ai.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu nói:
– Đối với người khác mà nói, đây là không cách nào tu luyện, nhưng mà, đối với nàng mà nói, lại có thể tu luyện.
– Tu sĩ đại cương, ngay cả tán tu xuất thân tận dưới đáy cũng không muốn đi nhìn, bản sổ tay này ghi lại đồ vật, căn bản chính là thường thức, tán tu cũng không nguyện ý đi xem, đừng bảo là để cho ta đi tu luyện!
Long Kinh Tiên tức giận nói.
– Tu sĩ đại cương là rất bình thường không sai, thậm chí có thể nói, nó là bình thường đến ngay cả tán tu tầng dưới chót nhất cũng không nguyện ý đi xem.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu nói:
– Nhưng mà, ta cho ngươi tu luyện Tu sĩ đại cương, đây là có nguyên nhân.
– Hừ, có nguyên nhân gì, tốt nhất nói rõ cho ta, nếu không, bản cô nương muốn tự tay bóp chết ngươi!
Long Kinh Tiên giương nanh múa vuốt nói ra. Tựa hồ, đối với nàng mà nói, bóp chết Lý Thất Dạ là một sự tình càng thú vị.
– Ngươi biết lai lịch chân chính của Tu sĩ đại cương sao?
Lý Thất Dạ lườm Long Kinh Tiên một chút nói ra.
– Cái này…
Long Kinh Tiên không khỏi ngơ ngác một chút, nàng không khỏi nhìn qua Tiễn Vô Song nói:
– Ngươi biết không?
– Không biết!
Tiễn Vô Song lạnh lùng nhìn nàng một cái, mặc dù hai người các nàng là oan gia, nhưng, vẫn là trả lời cho nhau.
Tu sĩ đại cương đối với tu sĩ thiên hạ mà nói, vậy cũng là nghe nhiều nên thuộc, nhưng mà, lai lịch thực sự của nó, không ai có thể nói rõ ràng.
Tu sĩ đại cương là một bản sổ tay tu sĩ rất bình thường, bên trong ghi đa số là cơ sở nhập môn, mặc dù nói bên trong cũng có phương pháp thổ nạp, nhưng mà, loại khẩu quyết kia phổ thông đến không thể phổ thông hơn, chỉ có thể nói coi như là thường thức nhập môn, không thể lấy ra tu luyện.
Mặc dù nói, « Tu sĩ đại cương » là sổ tay nhập môn của tu sĩ lưu truyền thật lâu, nhưng mà, chỉ cần là tu sĩ có chút vốn liếng, hoặc là xuất thân từ tiểu môn phái, đều chẳng muốn đi xem Tu sĩ đại cương.
Bất quá, trăm ngàn vạn năm đến nay, vô số phàm nhân đều muốn đạp vào đại lộ tu sĩ, cho nên, trăm ngàn vạn năm đi qua, « Tu sĩ đại cương » ở thế gian vẫn là mười phần lưu hành, không biết tái bản bao nhiêu lần.
– Khởi nguyên chân chính của Tu sĩ đại cương, chỉ sợ ai cũng nói không rõ ràng, tại thời đại Hoang Mãng liền đã mười phần thịnh hành.
Lý Thất Dạ nói ra:
– Có một loại thuyết pháp cho rằng, « Tu sĩ đại cương » khởi nguyên từ trước thời đại Hoang Mãng.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ dừng một chút nói ra:
– Trên thực tế, tại thời đại Hoang Mãng, có rất nhiều tiên hiền tham khảo qua Tu sĩ đại cương, chỉ bất quá đến hôm nay, vô số công pháp Đế thuật truyền lưu thế gian, cho nên không người nào nguyện ý lại đi xem Tu sĩ đại cương.
– Có thể nói cho các ngươi biết một bí mật kinh thiên.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ ra vẻ thần bí nhìn Long Kinh Tiên một chút, nói ra.
– Cái bí mật kinh thiên gì, mau nói nghe một chút.
Long Kinh Tiên thích nhất là loại chuyện này, lập tức nhẫn nại không được truy vấn nói.
Lý Thất Dạ gặp Long Kinh Tiên cảm thấy hứng thú, hắn không nhanh không chậm nói:
– Thời điểm tuổi nhỏ, Kiêu Hoành Tiên Đế đã từng tham khảo qua « Tu sĩ đại cương », ở trong đó đạt được minh ngộ không nhỏ.
– Không có khả năng…
Nghe được lời như vậy, một đôi oan gia Long Kinh Tiên cùng Tiễn Vô Song này cũng trăm miệng một lời nói.
– Thế gian có chuyện gì là không thể nào, sự thật thật là như thế.
Lý Thất Dạ bình thản nói ra.
Lúc này Long Kinh Tiên cùng Tiễn Vô Song cũng không khỏi nhìn nhau một chút, Kiêu Hoành Tiên Đế, đây là người thế nào, Tiên Đế cả đời bất bại, có người xưng hắn là Tiên Đế thứ nhất bên trong chúng đế. Nói tới Kiêu Hoành Tiên Đế, rất nhiều người đều sẽ cho rằng hắn là tu luyện cổ thuật tuyệt thế vô song. Tại sao có thể từ bên trong Tu sĩ đại cương lấy được qua minh ngộ đây.
– Ngươi có chứng cứ gì nói Kiêu Hoành Tiên Đế tìm hiểu Tu sĩ đại cương?
Đối với Lý Thất Dạ nói như vậy, Long Kinh Tiên cũng không khỏi bán tín bán nghi.
– Ta liền là chứng cứ xác thực nhất.
Lý Thất Dạ lộ ra tiếu dung nói.
Nói như vậy nếu là từ trong miệng người khác nói ra, đây tuyệt đối là vô nghĩa, nhưng mà, từ trong miệng Lý Thất Dạ nói ra, liền hoàn toàn trở nên không giống với lúc trước.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
– Hai người các ngươi không nên coi thường Tu sĩ đại cương, không sai, bên trong đa số là thường thức cơ bản của tu sĩ, nhưng, cũng là bởi vì thường thức cơ bản nhất này mới cơ cấu toàn bộ thế giới tu sĩ! Đã không có thường thức cơ bản nhất, các ngươi cảm thấy các ngươi sẽ tu luyện cái gì? Có thọ luân sao? Có mệnh cung sao? Có thể chất sao? Đây hết thảy đều không có!
Chương 1248: Tu sĩ đại cương (2)
Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, Long Kinh Tiên cùng Tiễn Vô Song cũng không khỏi nhìn nhau một chút.
– Liền là khẩu quyết cơ bản nhất, thường thức nhất trong này đã bao gồm yếu tố cơ bản nhất của thọ pháp, mệnh công, lấy một biết mười, ở bên trong khẩu quyết thường thức nhất, ngươi có thể sáng chế ra thọ pháp, mệnh công, công phạt chi thuật… mà ngươi có khả năng ngộ tới. Đây chính là hiểu một pháp biết vạn đạo.
Lý Thất Dạ nghiêm túc nói ra.
– Nói như vậy, nếu ta tu luyện « Tu sĩ đại cương » liền có thể sáng tạo ra thọ pháp, mệnh công ta muốn.
Long Kinh Tiên nghe được lời như vậy, cũng không khỏi vì đó động tâm nói.
– Có thể nói như vậy, vạn pháp quy tông, nhất pháp thông vạn đạo, người khác làm không được, nhưng mà, ngươi có được Tiên mệnh, hoàn toàn có thể làm được.
Lý Thất Dạ trịnh trọng gật đầu nói.
– Tốt, ta tu luyện.
Long Kinh Tiên lập tức nói.
– Không phải nói ngươi muốn tu luyện liền tu luyện.
Lý Thất Dạ nói:
– Nếu như ngươi chân chính muốn làm đến nhất pháp thông vạn đạo, như vậy, ngươi phải bắt đầu lại từ đầu, tốt nhất là phế bỏ đạo cơ, để cho hết thảy tất cả đều quy nguyên, như vậy, ngươi tu luyện đại đạo mới là đại đạo thuần chính nhất.
– Bắt đầu từ số không?
Long Kinh Tiên không khỏi nói ra.
Đây đối với nàng mà nói, là khiêu chiến không nhỏ, nàng luôn luôn ham chơi, hiện tại đem tu luyện trước kia phế bỏ toàn bộ, đây là sự tình đáng tiếc cỡ nào.
– Cái này lại có gì ghê gớm đây, ngươi thiên phú như vậy, nếu như ngươi toàn tâm toàn ý tu luyện mà nói, ngươi cảm thấy chính ngươi xông lên Thánh Hoàng cảnh giới cần bao nhiêu thời gian?
Lý Thất Dạ nói ra.
Đối với người khác mà nói, phế bỏ công pháp trước kia tu luyện lại từ đầu, đây là sự tình hết sức thống khổ, nhưng mà, đối với Long Kinh Tiên mà nói, cái này không nhất định, lấy thiên phú của nàng mà nói, tu luyện rất đơn giản, như chơi đùa.
– Cái này, cái này ta nhất định phải cùng chư vị lão tổ thương lượng.
Long Kinh Tiên không khỏi do dự một chút nói ra.
Lý Thất Dạ gật đầu nói:
– Ta cũng không phải để ngươi hiện tại liền làm, có chư vị lão tổ của Ngự Thú thành các ngươi hộ đạo cho ngươi, cái kia không còn gì tốt hơn, nếu như ngươi thực tình muốn tu luyện, ta luyện mấy lô hảo dược cho ngươi mang về.
– Ha ha, cái kia không còn gì tốt hơn.
Mặc dù Long Kinh Tiên ham chơi, nhưng, cũng biết Lý Thất Dạ dược đạo vô song, hắn luyện ra thuốc, đây tuyệt đối là vô giới chi bảo.
– Thời điểm chọn Tu sĩ đại cương, cũng phải có điều kiện.
Lý Thất Dạ phân phó nói:
– Ngươi chọn Tu sĩ đại cương ở thời đại Băng Vũ Tiên Đế, hơn nữa do Băng Vũ Cung tái bản là tốt nhất.
– Sao lại phải chọn Tu sĩ đại cương thời đại Băng Vũ Cung tái bản?
Tiễn Vô Song cũng không khỏi tò mò nói.
Lý Thất Dạ cười cười nói ra:
– Thời đại Băng Vũ Cung tái bản « Tu sĩ đại cương » có thể nói là tốt nhất, cái này ngưng rót vô số tiên hiền tâm huyết, bản « Tu sĩ đại cương » này thậm chí có Kiêu Hoành Tiên Đế chỉnh lý! Một chút việc nhỏ như vậy, đối với Ngự Thú thành các ngươi mà nói, cũng không phải là việc khó.
Đương nhiên, Lý Thất Dạ cũng không có nói ra hết, thời đại này tái bản « Tu sĩ đại cương », ngoại trừ có rất nhiều tiên hiền tâm huyết, Kiêu Hoành Tiên Đế chỉnh lý ra, còn có hắn cùng mấy vị Tiên Đế chỉnh lý, tuyệt đối là tái bản phẩm chất tốt nhất!
– Tốt, Ngự Thú thành chúng ta nhất định có thể tìm tới bản «Tu sĩ đại cương» kia!
Long Kinh Tiên cũng bị khơi gợi lên hiếu kỳ, nàng đã nhịn không được nhao nhao muốn thử.
Thiên Vực phế tích thần quang ngút trời, lại thêm tin tức Bệ Ngạn thú thổ xuất thế truyền khắp toàn bộ Thạch Dược giới, ở trong thời gian ngắn ngủi có tu sĩ bước vào Thiên Vực phế tích.
Sau khi các môn phái truyền thừa bước vào Thiên Vực phế tích, đều bị Thiên Vực phế tích chớp động thần quang rung động, ngay đầu tiên, rất nhiều người liền suy đoán lối vào của Bệ Ngạn thú lại xuất hiện ở Thiên Vực phế tích.
Cái suy đoán này cũng là chuyện rất bình thường, thời điểm Thần Thú Thiên Vực vẫn tồn tại, lối vào của Bệ Ngạn thú thổ nhiều lần cũng là xuất hiện ở Thần Thú Thiên Vực.
Khi loại suy đoán này truyền ra, lập tức có càng nhiều môn phái cùng tu sĩ tràn vào Thiên Vực phế tích, mà các đại môn phái truyền thừa ở Dược Vực, Thạch Vực phía xa cũng đều nhao nhao điều binh khiển tướng tiến về Thiên Vực phế tích.
Trong rất nhiều môn phái đang đuổi đến Thiên Vực phế tích, trong đó có một môn phái là khiến người chú mục nhất, hơn nữa, bọn hắn cũng bằng tốc độ nhanh nhất chạy tới Thiên Vực phế tích.
Môn phái này chính là Thiên Trận tông, hơn nữa lần này Thiên Trận tông tới không ít cường giả, trong đó tuyệt đại đa số đều là trận thuật đại gia. Lần này đội ngũ của Thiên Trận tông do Thiên Trận Thiếu Hoàng suất lĩnh.
Thiên Trận Thiếu Hoàng đuổi tới Thiên Vực phế tích, liền lập tức hạ lệnh tìm kiếm lối vào của Bệ Ngạn thú thổ, đồng thời, Thiên Trận Thiếu Hoàng thả ra phong thanh nói ra:
– Đế thống tiên môn Thạch Vực chúng ta nguyện ý khởi động lại hiệp nghị Bệ Ngạn, chung đề cử Diệp công tử làm người chủ trì hiệp nghị.
Sau khi Thiên Trận Thiếu Hoàng thả ra dạng phong thanh này, không ít môn phái cùng tu sĩ chạy tới nghe được cũng không khỏi vì đó run lên, rất nhiều người thứ nhất nghĩ tới liền là Diệp Khuynh Thành.
Thiên Trận Thiếu Hoàng cùng Diệp Khuynh Thành là kết bái huynh đệ, hơn nữa là uống máu ăn thề, hiện tại Thiên Trận Thiếu Hoàng nói ra lời như vậy, vậy đơn giản liền là đại biểu cho Diệp Khuynh Thành.
Đặc biệt là một chút môn phái thực lực không đủ cường đại, vốn là trông cậy có thể tiến vào Bệ Ngạn thú thổ, nghe được Thiên Trận Thiếu Hoàng thả ra phong thanh, trong nội tâm càng vì đó run lên.
Cái gọi là Bệ Ngạn hiệp nghị, đây là thời điểm năm đó Thần Thú Thiên Vực khống chế Bệ Ngạn thú thổ quyết định hiệp nghị. Lúc ấy nội dung cụ thể của hiệp nghị là do Thần Thú Thiên Vực cùng mấy đế thống tiên môn có tư cách chủ trì thế cục của Thạch Dược giới viết xuống.
Nội dung chủ yếu của hiệp nghị là sau khi Bệ Ngạn thú thổ xuất hiện, môn phái hoặc tu sĩ nào có thể đi vào Bệ Ngạn thú thổ, liền do Thần Thú Thiên Vực cùng mấy môn phái này định đoạt.
Để Bệ Ngạn thú thổ xuất thế, mấu chốt ở đồng côn trong tay Lý Thất Dạ kia, mà đồ vật này mặc dù có thể làm cho Bệ Ngạn thú thổ xuất thế, nhưng mà, cần hao tổn sức mạnh rất lớn, cho nên, coi như là ở thời đại của Thần Thú Thiên Vực, Bệ Ngạn thú thổ bình thường là một thời đại hoặc cách một thời đại mới xuất thế.
Đối với thiên hạ tu sĩ, thiên hạ môn phái mà nói, nếu có thể tiến vào Bệ Ngạn thú thổ, không thể nghi ngờ là một kỳ ngộ khó được! Cũng là vạn năm khó gặp!
Hiện tại Thiên Trận Thiếu Hoàng vậy mà ngay từ đầu liền nâng Bệ Ngạn hiệp nghị năm đó, này làm sao không khiến cho trong nội tâm rất nhiều người trầm xuống đây, nói như vậy để không ít người trong nội tâm khó chịu.
Chương 1249: Mộ tổ (1)
Phải biết, năm đó môn phái truyền thừa có tư cách chủ trì Bệ Ngạn hiệp nghị, như Dược quốc, như Tiễn Long thế gia, dạng truyền thừa này đã lánh đời không ra!
Hiện tại nâng lên Bệ Ngạn hiệp nghị, cái này mang ý nghĩa đế thống tiên môn giống như Thiên Trận tông, Thạch Phong quốc, Đề Thiên Cốc định đoạt.
Mà Thiên Trận tông, mà những đế thống tiên môn như Đề Thiên Cốc này chính là cùng Diệp Khuynh Thành giao tình vô cùng tốt.
Nếu quả thật để Diệp Khuynh Thành chủ trì Bệ Ngạn hiệp nghị mà nói, như vậy, Bệ Ngạn thú thổ liền thành vật trong túi bọn người Diệp Khuynh Thành.
Sau khi Thiên Trận Thiếu Hoàng thả ra dạng phong thanh này, rất nhiều môn phái cùng tu sĩ đều vội vã chạy tới Thiên Vực phế tích, tận khả năng ở trước người khác tìm tới lối vào của Bệ Ngạn thú thổ, hi vọng ở trước khi Bệ Ngạn hiệp nghị khởi động tiến vào Bệ Ngạn thú thổ.
Thời điểm các tu sĩ vội vã tìm kiếm lối vào của Bệ Ngạn thú thổ, một nhân vật cường đại cũng tiến nhập Thiên Vực phế tích.
Chỉ thấy kim quang quét ngang thiên không, một đạo kim quang cực kỳ bá đạo, ở trong từng đợt tiếng nổ vang bay vào Thiên Vực phế tích, thời điểm cái bóng đạo kim quang này bay vào Thiên Vực phế tích, xuất hiện một cái bóng to lớn, một con Kim Ô to lớn che đậy thiên không.
Khi con Kim Ô này che đậy thiên không, từng vòng từng vòng thái dương theo hai cánh của nó bay lên, chìm nổi không chừng, tựa như là muốn đem Thiên Vực phế tích đốt khô.
– Kim Ô Thái tử cũng tới.
Thời điểm thấy con Kim Ô này bay qua thiên không, có không ít người chạy đến Thiên Vực phế tích hít một hơi lãnh khí.
Kim Ô Thái tử cường đại, người ở Thú Vực đều là hết sức rõ ràng, hắn không chỉ là truyền nhân của Đề Thiên Cốc, hơn nữa còn là một đời tộc trưởng mới của Kim Ô tộc.
Không nói Đề Thiên Cốc một môn song đế dạng này, chỉ là Kim Ô tộc, cũng để rất nhiều môn phái trong thiên hạ kiêng kị. Kim Ô tộc bọn hắn danh xưng là hậu đại Thái Dương Thần, trên người chảy xuôi theo huyết thống chư thần, cái này khiến Kim Ô tộc có được tiên thiên ưu thế mà yêu tộc khác không cách nào so sánh.
Người Kim Ô tộc có được tiên thiên ưu thế cực lớn, một, bọn hắn có được tốc độ tuyệt luân vô bỉ; hai, bọn hắn có được thân hình cường đại, có đồn đại nói, thân hình của Kim Ô tộc có thể so với Thánh thể; ba, bọn hắn có được song trảo vô cùng sắc bén, có thể xé bỏ hết thảy.
Tại Thạch Dược giới, Kim Ô tộc đã từng được người xưng là một trong những yêu tộc mạnh nhất.
Kim Ô Thái tử bay vào Thiên Vực phế tích, một lần lại một lần lướt qua thiên không, tựa hồ hắn đang tìm kiếm người nào.
Ở ngắn ngủn mấy ngày thời gian, Thiên Vực phế tích vốn là không có bóng người lại bắt đầu náo nhiệt lên, có thật nhiều môn phái truyền thừa bắt đầu đóng quân nhập Thiên Vực phế tích, bọn hắn đều muốn trở thành cái thứ nhất tiến vào Bệ Ngạn thú thổ.
Thời điểm Thiên Vực phế tích náo nhiệt lên, Lý Thất Dạ đã đi khắp Thiên Vực phế tích, hắn đem Tử Chương pháp tắc đinh vào dưới mặt đất.
Thiên Vực phế tích rộng nghìn vạn dặm, Lý Thất Dạ mang theo Long Kinh Tiên cùng Tiễn Vô Song hành tẩu ở bên trong mảnh phế tích này, nhìn như là du sơn ngoạn thủy, trên thực tế, Lý Thất Dạ mỗi đi một bước, đều là đóng Tử Chương pháp tắc lên Thiên Vực phế tích, hắn ở trong Thiên Vực phế tích bày ra thiên la địa võng.
Cuối cùng, Lý Thất Dạ đều chuẩn bị xong hết thảy, liền đi vào một cái thung lũng nhỏ bên trong mảnh phế tích này, ở cuối cùng trong thung lũng nhỏ lại có một tòa miếu cổ bỏ hoang.
Cái miếu cổ này đã rất cũ nát, miếu cổ có không ít tường đã sụp đổ, bất quá, cột đá của tòa miếu cổ này vẫn là sừng sững không ngã.
Lý Thất Dạ vây quanh những cột đá này đi một vòng, cuối cùng. Hắn chuyển động từng cây cột đá này, khi chút ít cột đá này chuyển đến góc độ nhất định, chỉ nghe được “Răng rắc” một tiếng vang lên.
Tường ở tiền đường của miếu cổ vậy mà nứt ra, một đạo thềm đá nối thẳng hướng dưới mặt đất, phía dưới là một mảnh đen như mực, tựa như nơi này thông nhập địa phủ.
– Có ý tứ.
Long Kinh Tiên vừa nhìn thấy thềm đá nối thẳng dưới mặt đất, tâm chơi nổi lên, muốn lao xuống, nhưng lại bị Lý Thất Dạ kéo lại.
– Cẩn thận một chút, nơi này cũng không phải chỗ đùa giỡn.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra.
Lý Thất Dạ đem Long Kinh Tiên kéo ra phía sau, sau đó phân phó nói:
– Các ngươi đi theo đằng sau ta, đừng làm loạn.
Nói xong cất bước hướng thềm đá mà đi.
Long Kinh Tiên cùng Tiễn Vô Song chăm chú đi theo phía sau Lý Thất Dạ, dọc theo thềm đá mà xuống, đạo thềm đá này cũng không biết dài bao nhiêu, ba người bọn họ dọc theo thềm đá đi thật lâu, rốt cục đi đến cuối con đường.
Cuối cùng thềm đá, lại là một không gian dưới mặt đất rộng lớn vô cùng, trước mắt là từng cây cột đá to lớn đứng vững, tựa hồ từng cây cột đá to lớn này chống đỡ lấy toàn bộ không gian dưới mặt đất.
Cùng cột đá phía trên miếu cổ khác biệt, những cột đá trước mắt này lại có điêu khắc tượng, có pho tượng đầu ưng thân người, có pho tượng thân rắn đầu người, từng cột đá trước mắt này, nói là cột đá, không bằng nói là từng pho tượng càng thích hợp.
Khi ba người Lý Thất Dạ đến nơi này, những cột đá này vậy mà hiện lên quang mang, tiếp theo, mỗi một tảng đá đi ra một hình bóng, có đầu ưng thân người, có thân rắn đầu người, có cự hạt. . .
Từng cái bóng đi tới, giống như là từng Yêu Thần từ trong trụ đá đi ra, hơn nữa, từng cái bóng này tràn ngập tử khí!
– Phàm nhân, đây không phải địa phương ngươi nên tới.
Ở trong không gian dưới mặt đất vang lên một thanh âm âm trầm, cái thanh âm này vang vọng thật lâu.
– Có ý tứ, bản cô nương thích nhất đánh nhau.
Gặp những cái bóng kia khí thế hung hung, Long Kinh Tiên lập tức ma quyền sát chưởng, hưng phấn nói ra.
Lý Thất Dạ lập tức kéo Long Kinh Tiên muốn ra tay, hắn nhìn thoáng qua những cái bóng hướng bọn hắn đi tới này, hắn ngay cả mí mắt cũng không có vẩy một cái, nhàn nhạt nói:
– Cút trở về cho ta, nếu không, ta đem nơi này đào sâu ba thước!
– Phàm nhân, ngươi biết đây là địa phương nào sao? Đây là không gian tử thần!
Mảnh không gian dưới mặt đất này quanh quẩn thanh âm âm trầm.
– Đừng thật đem mình làm thành thần linh.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói ra:
– Các ngươi chẳng qua là chấp niệm chết đi không tiêu tan mà thôi! Hôm nay ta tới là mượn dùng một bộ hài cốt, nếu không, ngăn đường ta, ta đem nơi này hủy!
Nói xong, mở ra mi tâm, thức hải sáng ngời, trong thức hải hiển hiện pháp tắc, pháp tắc trong nháy mắt xen lẫn thành một cái cổ lệnh.
“Keng” một tiếng, cái cổ lệnh này lạc ấn ở trong không gian dưới mặt đất, khi cổ ấn này lạc ấn ở trong không gian, tựa hồ là hằng cổ không thể xóa nhòa.
– Hừ…
Nhìn thấy cổ lệnh này, thanh âm âm trầm trong không gian dưới mặt đất hừ lạnh một tiếng, bất quá, khi cổ lệnh này lạc ấn trong không gian, mấy cái bóng kia chậm rãi lui vào trong trụ đá.
Chương 1250: Mộ tổ (2)
Nhìn thấy một màn dạng này, Tiễn Vô Song cũng giật mình, mặc dù những cái bóng từ trong trụ đá đi ra này đã chết, do chấp niệm hóa thành, nhưng mà, bọn chúng tuyệt đối là rất cường đại, so với Đại Hiền còn cường đại hơn rất nhiều rất nhiều.
Nhưng mà, liền là loại chấp niệm vô cùng cường đại này, gặp được cổ lệnh của Lý Thất Dạ, vậy mà giống như là thuỷ triều lui về trong trụ đá, cái này thật bất khả tư nghị.
– Oa…
Nhìn thấy một màn dạng này, Long Kinh Tiên lập tức lên tinh thần, không khỏi hai mắt sáng ngời, kích động nói ra:
– Thối Thất Dạ, chiêu này của ngươi thật là bá đạo, quá khốc, dạy ta đi?
Đối với Long Kinh Tiên, Lý Thất Dạ mỉm cười không nói. Chuyện như vậy không phải nói dạy có thể dạy, năm đó sau khi hắn diệt Thần Thú Thiên Vực, đơn độc lưu lại nơi này, đó là bởi vì ở một mức độ nào đó, nơi này cùng Thần Thú Thiên Vực không có quan hệ quá lớn.
Năm đó hắn lưu lại nơi này, cũng lưu lại lạc ấn thuộc về hắn, hắn ở chỗ này, là có quyền uy tuyệt đối, nếu như hắn muốn hủy nơi này, đó là dễ như trở bàn tay.
Lý Thất Dạ mang theo Long Kinh Tiên cùng Tiễn Vô Song đi qua một mảnh cột đá, cuối cùng, đi tới một chỗ khác trong không gian dưới mặt đất, ở chỗ này, lại là từng tòa mộ đất to lớn đột ngột từ mặt đất mọc lên, mỗi một tòa mộ đất không có mộ bia, nhưng mà, mỗi một tòa mộ đất lại rất cao lớn, tựa hồ ở trong này chôn giấu lấy cự nhân.
– Đây là cái gì?
Nhìn thấy từng tòa mộ đất trước mắt, Tiễn Vô Song cũng không khỏi giật mình nói ra.
Long Kinh Tiên xem xét từng tòa mộ đất này, nàng không khỏi lập tức hưng phấn nói:
– Ha ha, nơi tốt, trong này có chôn đồ vật khó lường, mặc dù thần tính của bọn chúng đã xói mòn, nhưng mà, vẫn là đồ tốt!
Nàng là trời sinh Tiên mệnh, ở phương diện này nàng so với Tiễn Vô Song có ưu thế rất lớn, xem xét những mộ đất kia, nàng liền có thể nhìn ra một chút đầu mối.
– Nơi này chính là mộ tổ của Thần Thú Thiên Vực.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
– Tổ Vực của Thần Thú Thiên Vực?
Tiễn Vô Song không khỏi giật nảy cả mình, nói ra:
– Chẳng lẽ nói, ba vị Tiên Đế của Thần Thú Thiên Vực đều giấu ở chỗ này?
– Thôi đi, Tiễn Vô Song, ngươi còn nói mình là truyền nhân của đế thống tiên môn, ngươi cảm thấy Tiên Đế thật sẽ chết ở chỗ này sao?
Long Kinh Tiên khiêu khích nói ra.
Tiễn Vô Song lạnh lùng lườm nàng một chút, lãnh ngạo nói:
– Ngươi biết cái gì, Tiên Đế gánh chịu thiên mệnh, cũng không có nghĩa là có thể trường sinh bất tử!
– Cái này không có quan hệ gì tới Tiên Đế, trên thực tế, bọn chúng căn bản không có quan hệ gì tới Thần Thú Thiên Vực!
Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói ra:
– Các ngươi biết lai lịch chân chính của Thần Thú Thiên Vực sao?
Long Kinh Tiên lập tức nói ra:
– Cái này ta cũng biết một chút, truyền thuyết Thần Thú Thiên Vực bọn hắn tự xưng là Thần thú, chính là bá chủ thời đại viễn cổ, bọn hắn đã từng xưng bá Cửu Giới, chỉ bất quá, về sau phát sinh đại tai nạn, chỉ còn lại có một mạch bọn hắn.
– Chỉ có dạng ngu ngốc như ngươi mới có thể tin tưởng loại chuyện hoang đường này.
Tiễn Vô Song cười lạnh một tiếng, lãnh ngạo nói ra:
– Nếu như Thần Thú Thiên Vực là Thần thú chân chính, hừ, những truyền thừa khác như Dược quốc đối với bọn hắn mà nói đáng là gì, bọn hắn đã sớm quét ngang Cửu Giới. Nhìn một chút lần trước Dược quốc xuất hiện Phượng Hoàng hài cốt đi, đó là Thần thú tiên cầm chân chính, chỉ là một cỗ hài cốt liền giết Thần Vương như heo chó, nếu như đám người Thần Thú Thiên Vực này là Thần thú chân chính, còn đến mức nào!
– Thôi đi, ta chính là ưa thích loại truyền thuyết mơ hồ này, ngươi làm gì được ta.
Long Kinh Tiên lập tức phản kích Tiễn Vô Song nói.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu nói:
– Được rồi, hai người các ngươi cũng đừng ầm ĩ. Thần Thú Thiên Vực nghiêm ngặt trên ý nghĩa mà nói, bọn họ cùng Thần thú không có chút quan hệ nào, bất quá, làm yêu tộc, không thể phủ nhận là, bọn hắn có được thần tính của Thần thú nhất định.
– Lời này nói thế nào?
Long Kinh Tiên không khỏi tò mò hỏi.
Lý Thất Dạ nói ra:
– Tổ tiên của Thần Thú Thiên Vực rất may mắn, ở dưới cơ duyên xảo hợp, từ bên trong bầu trời đi vào một mảnh Thiên Vực, trong này, hắn đạt được đồ vật rất tốt, càng là đạt được một đống lớn hài cốt của Thần thú tiên cầm.
– Một đống lớn hài cốt của Thần thú tiên cầm?
Nghe nói như thế, ngay cả Tiễn Vô Song xuất từ đế thống tiên môn cũng không khỏi giật mình, hài cốt Thần thú tiên cầm, đây chính là đồ tốt, tuyệt thế chi vật.
– Phế xương là nhiều, hài cốt những thần thú tiên cầm này đa số đều đã mất đi thần tính, không có tác dụng gì. Bất quá, hắn vẫn là rất may mắn, thời gian chung quy là không thể đem tất cả hài cốt của Thần thú tiên cầm hủ thực hết. Có một ít hài cốt Thần thú vẫn có thần tính, trân quý hơn chính là, bên trong một chút hài cốt Thần thú tiên cầm còn di tồn chút ít chân huyết.
Lý Thất Dạ nói ra.
– Chân huyết của Thần thú tiên cầm?
Long Kinh Tiên cũng không khỏi giật mình, nói ra:
– Ta cũng từng dùng qua một giọt Thần thú chân huyết, nghe nói là tổ tiên Ngự Thú Tiên Đế lưu lại một giọt, cũng chỉ có một giọt này!
– Ngươi rất may mắn, may mắn Ngự Thú Tiên Đế còn lưu lại cho Ngự Thú thành các ngươi vốn liếng dạng này, bằng không thì, ngươi không sống nổi.
Lý Thất Dạ nhẹ gật đầu nói ra.
Long Kinh Tiên là trời sinh Tiên mệnh, vốn là không thể sống, may mắn Ngự Thú thành bọn hắn vốn liếng dày đến dọa người, ngay cả Thần thú chân huyết mà người khác nghĩ cũng không dám nghĩ cũng có thể vận dụng, nếu không phải Ngự Thú thành không tiếc nện vốn gốc cứu nàng, chỉ sợ nàng là sống không thành.
Lý Thất Dạ nói ra:Kiếm chi nguyên giản – Hạ cố vi nhân | Truyện Kiếm Tu – Kiếm Đạo Độc Tôn – Thỉnh chư vị nghé thăm…!
– Tổ tiên Thần Thú Thiên Vực đem những hài cốt thần tính cùng chân huyết này toàn bộ tinh luyện, hắn thậm chí đem Thần thú chân huyết luyện vào bên trong thọ huyết của mình, đây cũng là nguyên nhân vì cái gì Thần Thú Thiên Vực đối ngoại tuyên bố mình chảy xuôi theo Thần thú huyết thống. Thần Thú Thiên Vực có một ít hậu đại, cũng thật là kế thừa một tia huyết thống Thần thú. Không thể không thừa nhận, tổ tiên của Thần Thú Thiên Vực là mười phần khó lường, hắn cải biến huyết thống của hậu đại!
– Thần Thú Thiên Vực liền là xây ở phía trên Thiên Vực mà tổ tiên bọn họ phát hiện?
Tiễn Vô Song không khỏi nói ra.
Lý Thất Dạ nhẹ gật đầu, nói:
– Không sai, tổ tiên Thần Thú Thiên Vực là ở nơi hắn phát hiện Thiên Vực thành lập môn phái, dựng thành tổ địa. Hơn nữa, hắn còn đem hài cốt của những Thần thú tiên cầm này mai táng, đem bọn nó tôn sùng là tổ tiên, cho nên, về sau Thần Thú Thiên Vực đem nơi này xưng là mộ tổ.
– Thôi đi, giả mạo huyết thống mà thôi.
Long Kinh Tiên khinh thường nói ra:
– Cái gì tổ tiên, đơn giản là rêu rao giá trị con người mà thôi, dính vào một đống xương cốt như thế, liền thật sự coi mình là hậu đại Thần thú.