Đế Bá Audio Podcast
Tập 205 [Chương 1021 đến Chương 1025]
❮ sautiếp ❯Chương 1021: Diễn kịch (2)
– Như vậy sao.
Lý Thất Dạ một bộ bị nói đến dao động, trong lúc nhất thời, thần thái có chút do dự, tựa hồ, lúc này, trong lòng Lý Thất Dạ đang giãy dụa.
Mà lúc này, bọn người Hoàng Phủ thế gia thủ tịch nguyên lão, Đề Thiên Cốc trưởng lão, Tinh Hải Dược Thánh tất cả mọi người không khỏi ngừng thở nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, nếu như bây giờ Lý Thất Dạ thúc thủ chịu trói, chuyện này đối với bọn hắn mà nói không còn gì tốt hơn. Kể từ đó, không cần kinh động Thiên Tùng Sơn. Hơn nữa còn có thể bắt sống Lý Thất Dạ!
Không ít tân khách ở bên cạnh xem lúc này cũng ngừng thở nhìn Lý Thất Dạ, lúc này, cho dù là tân khách đứng ngoài quan sát, ý nghĩ, tâm tư của mỗi người cũng không giống nhau.
Có ít người không hy vọng Lý Thất Dạ ở thời điểm này thúc thủ chịu trói, nếu như hiện tại Lý Thất Dạ thúc thủ chịu trói, như vậy hắn liền thành vật trong bàn tay của bọn người Đề Thiên Cốc, người khác muốn chia nửa chén canh là chuyện không thể nào.
Cũng có một chút tân khách xuất phát từ hảo tâm, bọn hắn có thể nhìn thấu âm mưu của bọn người Tinh Hải Dược Thánh. Bọn hắn cũng muốn mở miệng nhắc nhở Lý Thất Dạ, tuyệt đối đừng nghe bọn người Tinh Hải Dược Thánh, tuyệt đối đừng trúng gian kế của bọn người Tinh Hải Dược Thánh.
Dù là những tân khách coi như xuất phát từ hảo tâm này, lúc này vẫn không có ai dám mở miệng nhắc nhở Lý Thất Dạ. Có câu nói rất hay, đoạn tài lộ người giống như giết cha đoạt vợ, vậy cũng là thù không đội trời chung!
Hỏng chuyện tốt của bọn người Đề Thiên Cốc, vậy tuyệt đối sẽ vì mình đưa tới tai hoạ ngập đầu, cho nên, không người nào nguyện ý mạo hiểm như vậy.
Tử Yên phu nhân đương nhiên sẽ không tin tưởng thiếu gia nàng sẽ bị hai ba câu nói của Tinh Hải Dược Thánh nói đến dao động, nàng không có lên tiếng. Đó là bởi vì thiếu gia nàng tự có tính toán, cho nên nàng không hỏng chuyện tốt của thiếu gia.
– Ta nghĩ kỹ rồi.
Lúc này, Lý Thất Dạ vỗ tay một cái vừa cười vừa nói.
Lý Thất Dạ lời này vừa ra, để bọn người Tinh Hải Dược Thánh không khỏi thở dài một hơi. Không nghĩ tới không động người nào liền để Lý Thất Dạ thúc thủ chịu trói, đối với bọn hắn mà nói, kết cục như vậy không còn gì tốt hơn.
– Có thể biết sai hối cải là một chuyện tốt.
Tinh Hải Dược Thánh cũng thở dài một hơi, lộ ra tiếu dung nói ra:
– Ngươi yên tâm, bằng vào danh dự của Tinh Hải giáo, Đề Thiên Cốc ta, bằng vào uy danh đế thống tiên môn của chúng ta, nhất định có thể cho ngươi một cái công chứng thẩm phán.
– Không, ta cảm thấy các ngươi nghĩ lầm rồi.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu nói ra:
– Ý tứ của ta là, nếu như ta là một đại phôi đản tội ác tày trời, nếu như ta là một hung nhân muôn lần chết khó chuộc tội, vậy tại sao ta phải sửa sai hướng thiện đây? Làm đại bại hoại tốt bao nhiêu, làm hung nhân nhiều thống khoái, muốn giết ai liền giết, muốn diệt ai liền diệt, đây là sự tình thống khoái cỡ nào a.
Lý Thất Dạ lời này vừa ra, lập tức để bọn người Tinh Hải Dược Thánh choáng váng, tiếp theo, bọn hắn lập tức trở nên vô cùng phẫn nộ, từng đôi mắt muốn phun ra lửa giận nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, hận không thể đem Lý Thất Dạ chém thành muôn mảnh.
Lúc này, bọn người Tinh Hải Dược Thánh mới biết được, từ đầu tới đuôi Lý Thất Dạ đều là trêu đùa bọn hắn!
Gặp bọn người Tinh Hải Dược Thánh bị Lý Thất Dạ đùa bỡn một trận, tân khách minh bạch huyền cơ trong đó đều muốn cười, nhìn thấy bọn người Tinh Hải Dược Thánh ăn thiệt thòi, trong lòng bọn họ đều rất sung sướng, chỉ bất quá, bọn hắn không dám đắc tội Đề Thiên Cốc, cho nên đành phải đem tiếng cười giấu ở trong bụng.
– Với ta mà nói, các ngươi tính là cái gì.
Lúc này Lý Thất Dạ nhàn nhã nở nụ cười, nhìn lấy bọn người Tinh Hải Dược Thánh nói ra:
– Đối với Đằng Đan Vương chết, trong lòng ta ngay cả một cái rắm cũng không bằng. Là các ngươi hãm hại ta cũng tốt, là ta giết cũng được, cái này đối với ta mà nói đều không có phân biệt gì. Bởi vì, các ngươi cùng Đằng Đan Vương chết ở trên đất, ở trong lòng ta, các ngươi ngay cả cái rắm cũng không bằng. Chỉ bất quá, các ngươi muốn đem ta đẩy vào trong hố, ta chỉ là cùng các ngươi diễn kịch mà thôi. Còn tội danh sát hại Đằng Đan Vương, tùy cho các ngươi bam bố, đừng nói là các ngươi thay ta gán một cái tội danh sát hại Đằng Đan Vương, coi như các ngươi nói ta đồ diệt vạn tộc, giết người phóng hỏa, trộm đoạt lừa gạt, gian dâm phụ nữ . . . các loại tội danh, ta đều không quan tâm.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ nở nụ cười, cười nói ra:
– Chỉ bất quá, các ngươi quá đem mình coi là chuyện đáng kể, thật sự cho rằng ta quan tâm. Trên thực tế, hiện tại các ngươi ở trong mắt ta đã là người chết. Hiện tại ta chỉ muốn nói cho các ngươi biết, các ngươi ngàn vạn lần không nên, cực kỳ không nên động nữ nhân bên cạnh ta, ai đụng đến nữ nhân bên cạnh ta, ta liền muốn để hắn chết không nơi táng thân!
– Tử Yên, ngươi cảm thấy cho bọn hắn chết kiểu gì tương đối tốt đâu? Đem bọn hắn xé thành vỡ nát, hay là đem bọn hắn đốt thành tro bụi, hoặc là đem bọn hắn giẫm thành thịt vụn.
Nói xong lời cuối cùng, Lý Thất Dạ cười tủm tỉm nói với Tử Yên phu nhân.
Lý Thất Dạ vừa nói ra, lập tức để tất cả tân khách đứng ngoài quan sát choáng váng, nói lời như vậy, đơn giản liền là hướng bọn người Đề Thiên Cốc tuyên chiến, đây cũng quá khoa trương đi.
Mà bọn người Tinh Hải Dược Thánh thì bị tức đến run rẩy, lửa giận ngút trời, có xúc động muốn đem Lý Thất Dạ xé thành nát bấy!
– Tiểu súc sinh, bản tọa muốn đem ngươi nghiền xương thành tro, chém thành muôn mảnh!
Bị Lý Thất Dạ trêu đùa như thế, Đề Thiên Cốc trưởng lão sắc mặt tái nhợt, nói khó coi ra sao liền có bao nhiêu khó coi, lúc này, hắn một tiếng oanh minh, huyết khí như biển, khi hắn tiến lên trước một bước, lập tức khiến người ta cảm thấy tựa như là thiên địa sơ băng, khí thế đáng sợ trấn áp đến làm cho người có một loại cảm giác muốn băng liệt.
– Khó lường a, mặc dù Phó trưởng lão thiện ở luyện đan, nhưng mà, đạo hạnh cũng rất dọa người, đã là Vạn Thánh Hoàng, nếu hắn bước vào Chúng Sinh Thánh Hoàng, vượt qua thọ suy, ít cũng có thể sống thêm một vạn năm.
Ma chi hạ vấn tâm – Hạ cố nhan | Truyện Ma Tu – Cổ Chân Nhân – Thỉnh chư vi nghé thăm …!
Nhìn thấy Đề Thiên Cốc trưởng lão ra tay, không ít tu sĩ ở bên cạnh xem trở nên động dung.
Nhân vật như Phó trưởng lão, tại Đề Thiên Cốc có không ít, hơn nữa, hắn cũng không phải nhân vật cường đại nhất bên trong trưởng lão của Đề Thiên Cốc, nhân vật như hắn đều đã là Vạn Thánh Hoàng, cái này đủ thấy nội tình của Đề Thiên Cốc.
Thời điểm Phó trưởng lão hướng Lý Thất Dạ bức tới, một tiếng hừ lạnh vang lên, Tử Yên phu nhân một bước bước vào, trong nháy mắt cắt vào trong đám người, một bước chắn ở trước Lý Thất Dạ.
– Phó trưởng lão, nếu muốn động võ, bản tọa cùng ngươi đi mấy chiêu.
Tử Yên phu nhân luôn luôn nói chuyện không mang theo khói lửa, lúc này cũng là sát phạt lạnh lùng, làm nhất quốc chi quân, làm một Đại Yêu Hoàng, mặc dù Tử Yên phu nhân là một người ôn nhu, nhưng mà, thời điểm cần phải, nàng cũng là quả quyết sát phạt!
Chương 1022: Thôn tiên ma quán
Đề Thiên Cốc trưởng lão nhìn nhìn Tử Yên phu nhân, sau đó từ từ nói ra:
– Tử Yên phu nhân, mặc dù ngươi đã trở thành một Đại Yêu Hoàng, tại Dược Vực cũng có được uy danh không nhỏ, nhưng mà, ngươi cần phải cân nhắc một chút cân lượng của chính ngươi! Thực lực của ngươi, cao nữa cũng chỉ bất quá là Thiên Thánh Hoàng mà thôi, ngươi cảm thấy ngươi có thể lấy sức một mình địch nổi mọi người chúng ta sao? Coi như bọn người Dược Thánh không ra tay, một mình bản tọa cũng đủ để đem ngươi cầm xuống!
Lúc này, không ít người đứng ngoài quan sát ngừng thở, đều nhìn trận sóng gió này sẽ kết cục thế nào.
Lời nói này của Đề Thiên Cốc Phó trưởng lão mặc dù là khinh thường, nhưng mà, cũng thật là có lý, Tử Yên phu nhân là một Đại Yêu Hoàng, làm hoàng chủ một nước. Nàng đích xác rất kinh diễm, thực lực rất cường đại, ở trong thế hệ trẻ tuổi đương thời, bằng chừng ấy tuổi đã trèo lên Thánh Hoàng, cái này đích xác là khó lường.
Nhưng mà, đạo hạnh của nàng đích thật là không bằng Phó trưởng lão. Huống chi, Phó trưởng lão chính là trưởng lão thế hệ trước, vô luận là kinh nghiệm, hay nội tình chỉ sợ đều thâm hậu hơn Tử Yên phu nhân, huống chi. Hắn là trưởng lão đế thống tiên môn, tu luyện Đế thuật, đây không phải môn phái cương quốc bình thường có thể sánh được.
– Tử Yên phu nhân, tất cả mọi người nể ngươi là nhất quốc chi quân. Nhưng mà, dạng hung đồ như Lý Thất Dạ này không đáng ngươi đi che chở. Lý Thất Dạ sở tác sở vi, chính là làm cho người giận sôi, hạng người hung tàn ngoan độc như hắn, phải được nghiêm trị. Hắn sát hại đệ tử Đề Thiên Cốc Đằng Đan Vương, hẳn là cho Đề Thiên Cốc một câu trả lời thỏa đáng, cũng phải nghiêm trị hắn. Cho người trong thiên hạ một câu trả lời thỏa đáng!
Lúc này, Tinh Hải Dược Thánh trầm giọng nói.
Hoàng Phủ thế gia thủ tịch nguyên lão cũng hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng nói ra:
– Tử Yên phu nhân, mặc dù ngươi cũng là một Đại Yêu Hoàng, đạo hạnh không tầm thường. Nhưng mà, ngươi cũng không nên quên, dù ngươi là một vị Thiên Thánh Hoàng, cùng Phó huynh so sánh, cũng không tính là cái gì.
Lúc này, bọn người Tinh Hải Dược Thánh đều muốn bắt sống Lý Thất Dạ. Đối với bọn hắn mà nói, Lý Thất Dạ chết mất không có giá trị gì, chỉ có bắt sống Lý Thất Dạ, mới có thể phát huy giá trị lớn nhất của hắn. Bọn hắn đương nhiên không hy vọng Tử Yên phu nhân xuất thủ, mặc dù bọn hắn có nắm chắc đánh bại Tử Yên phu nhân, nhưng mà, vạn nhất bị Lý Thất Dạ trốn, cái kia chính là phức tạp.
– Thật sao? Vậy ta cũng muốn hảo hảo lĩnh giáo Đế thuật của Đề Thiên Cốc một chút.
Tử Yên phu nhân chậm rãi nói ra. Mặc dù nàng là một nữ lưu, nhưng mà, lúc này lại một mình gánh vác một phương, ngăn ở trước mặt Lý Thất Dạ, rất có xu thế vạn địch mạc khai.
– Khẩu khí thật lớn, bản tọa cũng muốn thử xem Cự Trúc quốc có kỳ thuật gì đặc biệt hơn người!
Sắc mặt Đề Thiên Cốc Phó trưởng lão lạnh lẽo, lại tiến lên trước một bước, khí thế là băng sơn nghịch hải.
Tử Yên phu nhân tú mục ngưng tụ, tử khí bay lên không, tựa như là một cây Tử Trúc kình thiên, nàng chậm rãi nói ra:
– Các ngươi đã muốn không chết không thôi, vậy liền làm cái kết thúc, các ngươi cùng lên đi, miễn cho mất thời gian thu thập.
Tử Yên phu nhân nói như vậy làm không ít người nhìn nhau một cái, rất nhiều người đều biết, Cự Trúc quốc luôn luôn đều điệu thấp, không tranh thị phi với người, nhưng mà hôm nay Tử Yên phu nhân vậy mà vì Lý Thất Dạ một tên tiểu bối khiêu chiến Tinh Hải giáo, Đề Thiên Cốc, Hoàng Phủ thế gia, đây là bá khí bực nào!
– Tử Yên phu nhân, ngươi không khỏi cũng quá ngông cuồng đi, chỉ bằng ngươi một người, cũng có tư cách khiêu chiến mọi người chúng ta?
Hoàng Phủ thế gia thủ tịch nguyên lão lập tức giận dữ, đây đối với hắn mà nói, đơn giản liền là nhục nhã hắn, hắn lạnh lùng nói ra:
– Một mình bản tọa, liền có thể bắt lại ngươi!
“Ông”, nhưng mà, tại thời khắc này, một tiếng ông… vang lên, Tử Yên phu nhân mở ra mệnh cung, một cái bảo bình màu đen lật lên, khi bảo bình này vừa mở ra, tựa như là mở ra một thế giới hắc ám.
Cái bảo bình này toàn thân đen nhánh, chớp động lên ô quang khiếp hồn phách người, bảo bình đánh lên, giống như là mở ra một Ma Thần thế giới vạn cổ, cái thế giới này vô cùng hắc ám, tựa hồ có thể nghe được bên trong truyền đến thanh âm tru lên, để cho người ta kinh tâm động phách, tựa như có tiên nhân ở bên trong bị luyện hóa.
– Thôn Tiên Ma Quán!
Vừa nhìn thấy bảo bình chìm nổi trên đỉnh đầu Tử Yên phu nhân, quản chi là Phó trưởng lão xuất thân từ một môn song đế sắc mặt cũng đại biến, hãi nhiên, đông đông đông liền lùi lại mấy bước!
– Lại là Thôn Tiên Ma Quán!
Hoàng Phủ thế gia thủ tịch nguyên lão cùng Tinh Hải Dược Thánh không có nhận ra cái bảo bình này, nhưng mà, vừa nghe đến lời này của Đề Thiên Cốc Phó trưởng lão, sắc mặt bọn hắn đều đại biến, vô ý thức lui về sau mấy bước.
Thôn Tiên Ma Quán, cái tên này đối với rất nhiều người mà nói là rất lạ lẫm, đặc biệt là thế hệ trẻ tuổi, cái kia càng ít người đã nghe qua, bởi vì thế gian rất ít người gặp qua Thôn Tiên Ma Quán, nó một mực bị giấu ở Cự Trúc quốc.
– Thôn Tiên Ma Quán là cái gì? Rất đáng sợ sao?
Ở bên trong tu sĩ đứng ngoài quan sát, có tu sĩ tuổi trẻ không biết đại danh của Thôn Tiên Ma Quán, không khỏi hỏi trưởng bối bên người mình.
Một vị Yêu Hoàng thế hệ trước xem xét Thôn Tiên Ma Quán của Tử Yên phu nhân, sắc mặt cũng là đại biến, đối với vãn bối nhà mình nói ra:
– Đâu chỉ đáng sợ, thứ này, không có người thấy uy lực chân chính của nó, nhưng mà, bất luận là ai, gặp được đều sẽ kiêng kị ba phần. Truyền thuyết, Thôn Tiên Ma Quán là Cự Trúc quốc trấn quốc chi bảo, thế gian rất ít người thấy, đối với lai lịch thực sự của nó càng là không ai có thể biết. Có thuyết pháp cho rằng, Thôn Tiên Ma Quán của Cự Trúc quốc đã từng luyện hóa một vị Chân tiên cổ lão, truyền thuyết này là thật hay giả, không có ai biết.
Nghe được lời như vậy, bất luận là ai cũng hít một hơi lãnh khí, luyện hóa Chân Tiên cổ lão, đây cũng quá dọa người đi, phải biết, thế gian chưa từng có ai thấy qua Chân Tiên.
– Cũng không biết Phó trưởng lão có mang Tiên Đế chân khí của Kỳ Lân Tiên Đế hoặc Kim Xà Tiên Đế đến hay không!
Tử Yên phu nhân lạnh lẽo nhìn bọn người Đề Thiên Cốc Phó trưởng lão, lạnh giọng nói.
Lúc này, Tử Yên phu nhân không còn là nữ tử nhu tình như nước kia, mà là một đời Yêu Hoàng quả quyết sát phạt!
– Ngươi cho rằng bằng một cái ma bình, liền có thể vô địch sao?
Sắc mặt Đề Thiên Cốc Phó trưởng lão rất khó nhìn, lạnh lùng nói.
Đề Thiên Cốc là một trong yêu tộc truyền thừa lớn nhất mạnh nhất Thạch Dược giới, bọn hắn là một môn song đế, hai vị Tiên Đế đều là lấy yêu thành đạo, theo thứ tự là Kỳ Lân Tiên Đế cùng Kim Xà Tiên Đế.
Chương 1023: Giết địch như làm thịt gà (1)
Mặc dù nói, Đề Thiên Cốc là một môn song đế, bọn hắn có được Tiên Đế chân khí, nhưng mà, vật như Tiên Đế chân khí, chính là trấn cốc chi bảo, quản chi là dạng truyền thừa như Đề Thiên Cốc này, cũng sẽ không dễ dàng đem Tiên Đế chân khí để Phó trưởng lão mang ra ngoài chạy.
– Ngươi nói đúng.
Tử Yên phu nhân lạnh lẽo nhìn bọn người Đề Thiên Cốc Phó trưởng lão một cái, mười phần bá khí, lạnh giọng nói ra:
– Phó trưởng lão, coi như trên người của ngươi có mang theo Tiên Đế Bảo khí, bản tọa cũng như nhau không để vào mắt. Ngươi hoặc là mang theo Tiên Đế chân khí tới, hoặc là ngươi bây giờ liền trở thành Đại Hiền!
Lúc này, Tử Yên phu nhân đích thật là bá khí trùng thiên, lúc bình thường nàng đều là ấm nhàn đối xử mọi người, nói chuyện không mang theo khói lửa, tựa hồ, sau khi nàng đi theo Lý Thất Dạ, đã nhận cảm nhiễm, bá khí vô cùng.
– Tử Yên phu nhân, ngươi cảm thấy chỉ bằng một bảo vật như vậy, có thể hoành hành một thế sao?
Tinh Hải Dược Thánh cười lạnh nói ra:
– Đừng nói là Đề Thiên Cốc nội tình vô địch, chỉ là Tinh Hải giáo ta, chỉ cần Tiên Đế chân khí vừa ra, cũng nhất định có thể trấn áp ngươi!
– Đó là chuyện sau này, chờ ngươi có cơ hội đem Tiên Đế chân khí mời ra rồi nói sau.
Lúc này, Tử Yên phu nhân nhu tình như nước lại hùng hổ dọa người, sát phạt khinh người, lạnh giọng nói ra:
– Hiện tại, hoặc là các ngươi cùng lên một loạt, hoặc là, lập tức cút cho ta!
Tử Yên phu nhân bá khí như thế, dám quát tháo bọn người Tinh Hải Dược Thánh, Đề Thiên Cốc Phó trưởng lão như thế, cái này khiến bản thân bọn họ thậm chí là rất nhiều tu sĩ xa xa đứng ngoài quan sát cũng vì đó ngoài ý muốn cùng giật mình.
Tinh Hải giáo, chính là đế thống tiên môn, bọn hắn chính là phát triển không ngừng, về phần Đề Thiên Cốc, càng không cần phải nói, một môn song đế. Bất luận đại giáo cương quốc gì, cũng không nguyện ý đối địch với bọn hắn, quản chi là chính mình ăn thiệt thòi, đều tình nguyện lựa chọn nhượng bộ, bởi vì một khi cùng dạng đế thống tiên môn này là địch, nhẹ thì nguyên khí đại thương, nặng thì diệt quốc đồ thành!
Nhưng, hiện tại quân chủ Cự Trúc quốc Tử Yên phu nhân luôn luôn không tranh quyền thế lại hùng hổ dọa người, khiêu chiến bọn người Đề Thiên Cốc trưởng lão, này làm sao không khiến người ta giật mình ngoài ý muốn đây.
– Ngươi…
Bị Tử Yên phu nhân quát lên như thế, bọn người Đề Thiên Cốc Phó trưởng lão bị tức đến run rẩy, sắc mặt tái xanh, khó coi tới cực điểm, đây đối với bọn hắn mà nói, đơn giản liền là một loại sỉ nhục!
Nhưng mà, bọn hắn cũng không thể không thừa nhận, Thôn Tiên Ma Quán đích thật là đáng sợ, càng đáng chết là, bọn hắn không có đồ vật có thể ngăn cản Thôn Tiên Ma Quán, bởi vì bọn họ đều là chúc thọ mà đến, người giống như Phó trưởng lão, cũng không có mang theo Tiên Đế Bảo khí đến, chớ nói chi là Tiên Đế chân khí.
Có thể nói, trong lúc nhất thời, toàn bộ bọn hắn đều tính sai, bọn hắn nghìn tính vạn tính, đều không có tính tới Tử Yên phu nhân sẽ đem Cự Trúc quốc trấn quốc chi bảo mang ở trên thân thể!
Ở dưới thế cục dạng này, bọn người Phó trưởng lão có thể nói là đâm lao phải theo lao, tiến thối lưỡng nan.
– Khục…
Ngay thời điểm bọn người Đề Thiên Cốc Phó trưởng lão đâm lao phải theo lao, mà Lý Thất Dạ đứng ở phía sau Tử Yên phu nhân ho khan một tiếng, chậm ung dung nói ra:
– Tử Yên, đây chính là chúng ta không đúng, ngươi nói có đúng hay không, chúng ta động một chút lại xuất ra đại sát khí đến dọa người, cái này không tốt, thật không tốt.
– Thiếu gia ý là. . .
Tử Yên phu nhân không khỏi ngơ ngác một chút, trong lúc nhất thời, nàng cũng không biết trong hồ lô của thiếu gia mình bán thuốc gì.
Lý Thất Dạ đem Tử Yên phu nhân kéo đến bên người, cười tủm tỉm nói ra:
– Ai, Thôn Tiên Ma Quán của chúng ta quá dọa người, ngươi nói đúng không? Chúng ta chuyện gì cũng từ từ, chuyện gì cũng từ từ, miễn cho đem một đám lão đầu sắp xuống lỗ dọa đến té cứt té đái, để người ta cao tuổi rồi tè ra quần, vậy cũng không tốt, cái này để bọn hắn gặp người thế nào đây?
Lý Thất Dạ lời này đủ ác độc, lời này để bọn người Đề Thiên Cốc Phó trưởng lão tức giận đến toàn thân run rẩy, thiếu chút nữa thổ huyết bỏ mình.
Tử Yên phu nhân cũng có chút dở khóc dở cười, nhưng mà, nàng còn là nghe theo Lý Thất Dạ, thu Thôn Tiên Ma Quán vào. Bất kể nói như thế nào, gặp Tử Yên phu nhân thu hồi Thôn Tiên Ma Quán, trong lòng bọn người Đề Thiên Cốc Phó trưởng lão đều thở dài một hơi.
– Không phải nói cái gì… cái gì nhỉ…
Lúc này, Lý Thất Dạ nhàn nhạt nhìn bọn người Đề Thiên Cốc Phó trưởng lão một cái, chậm rãi nói ra:
– Có một câu tục ngữ là nói thế nào nhỉ, a, ta nhớ ra rồi, có câu nói rất hay, giết gà, cần gì dùng dao mổ trâu, một đám sâu kiến mà thôi, cần dùng tới Thôn Tiên Ma Quán dạng tiên vật vô địch này sao? Quá lãng phí, đây cũng quá để mắt bọn hắn.
– Khẩu khí thật lớn…
Lúc này Long công chúa không khỏi cười lạnh, khinh thường nói:
– Trốn ở phía sau nữ nhân khoác lác, cái này coi như nam nhân sao? Có bản lĩnh chính ngươi đứng ra đánh với chúng ta một trận!
– Đánh với các ngươi một trận?
Lý Thất Dạ nở nụ cười, sau đó tiến lên một bước. Chậm ung dung nói ra:
– Các ngươi một đám sâu kiến dạng này, cần dùng tới một trận chiến để hình dung sao? Ta một chân là có thể đem các ngươi giết chết, không đủ thành đạo. Con người của ta, luôn luôn không thích giết chết kiến, bất quá, các ngươi muốn tới chịu chết, vậy ta sẽ thanh toàn các ngươi.
– Thứ không biết chết sống, ngươi có dám đi ra cùng bản công chúa chiến một trận hay không!
Bọn người Tinh Hải Dược Thánh còn chưa nói chuyện, lúc này Long công chúa liền nghiêm nghị kêu lên.
Nàng hai lần bị Lý Thất Dạ nhục nhã, nàng là hận không giết Lý Thất Dạ, lột da của hắn, uống máu của hắn! Nàng tự nhận là, chỉ bằng một người Lý Thất Dạ, nàng dễ như trở bàn tay liền có thể giết hắn!
– Sâu kiến mà thôi.
Lý Thất Dạ chỉ là lạnh nhạt nói, nhìn cũng chẳng muốn đi nhìn Long công chúa một cái.
Thái độ của Lý Thất Dạ như vậy đối với Long công chúa mà nói, chính là vô cùng nhục nhã, nàng lập tức vì đó phát điên, lệ quát lên:
– Tiểu tặc, nạp mạng đi!
Lời nói chưa dứt, trong nháy mắt đã nhào tới, tốc độ cực nhanh, như xà hành long tường, trong nháy mắt thẳng hướng Lý Thất Dạ.
Nhưng mà, ngay trong một chớp mắt này, thời gian tựa như lập tức dừng lại, tất cả mọi người thấy hoa mắt, thời điểm thấy rõ ràng, Long công chúa đã bị Lý Thất Dạ kẹp cổ, cả người bị treo lên cao.
Không có bất kỳ người nào thấy rõ ràng Long công chúa là thế nào rơi vào trong tay Lý Thất Dạ, tất cả mọi người chỉ thấy Long công chúa vồ giết tới, sau đó liền hoa mắt, có thể nói, trong chớp mắt này, không có người thấy rõ ràng Lý Thất Dạ là xuất thủ thế nào.
Răng rắc… một tiếng, tất cả mọi người còn không có lấy lại tinh thần, Long công chúa bị Lý Thất Dạ vặn gãy cổ, quản chi nàng là vương triều công chúa đạo hạnh rất cường đại, cũng lập tức bị Lý Thất Dạ bóp chết.
Chương 1024: Giết địch như làm thịt gà (2)
Long công chúa ở thời điểm chết, một đôi mắt trợn trừng lên, đến chết nàng cũng không rõ mình làm sao lại chết ở trong tay Lý Thất Dạ. Một đại mỹ nhân, một vương triều công chúa, không biết có bao nhiêu người ái mộ, không biết có bao nhiêu người truy cầu, tại thời khắc này, lại hương tiêu ngọc vẫn, chết thảm ở trong tay Lý Thất Dạ.
Một màn này quá rung động, tất cả mọi người trơ mắt nhìn Lý Thất Dạ bóp chết Long công chúa, coi như bọn người Phó trưởng lão cũng còn chưa có lấy lại tinh thần.
– Tiểu súc sinh, nhận lấy cái chết!
Tại thời khắc này, Tinh Hải Dược Thánh cuồng nộ, một cái đại thủ hướng Lý Thất Dạ vỗ tới. Lý Thất Dạ bóp chết đệ tử Tinh Hải giáo hắn, Tinh Hải Dược Thánh làm sao có thể nuốt được khẩu khí này đây.
Nhưng mà, một chưởng của Tinh Hải Dược Thánh còn chưa vỗ chết Lý Thất Dạ, lập tức bị Đề Thiên Cốc Phó trưởng lão kéo lại, hắn trầm giọng nói ra:
– Dược Thánh huynh, phải vững vàng!
– Vững vàng!
Tinh Hải Dược Thánh không khỏi nghiêm nghị nói ra:
– Tiểu súc sinh này giết đệ tử ta, còn bảo ta vững vàng! Bản tọa muốn tự tay lăng trì hắn!
– Dược Thánh huynh, chẳng lẽ đệ tử của ta cũng không phải chết ở trong tay tiểu súc sinh này sao?
Lúc này, Đề Thiên Cốc Phó trưởng lão lạnh lùng nói ra:
– Chúng ta phải bắt sống tên tiểu súc sinh này, nhìn xem có phải phía sau có người sai sử hắn mưu hại đệ tử Đề Thiên Cốc, Tinh Hải giáo chúng ta hay không, có phải muốn bất lợi đối với hai nhà chúng ta hay không, chúng ta phải bắt sống hắn, hảo hảo thẩm tra hắn một phen!
Đặc biệt là thời điểm nói xong lời cuối cùng, Đề Thiên Cốc Phó trưởng lão là đem câu nói này nói đến rất nặng! Đây cũng là nhắc nhở Tinh Hải Dược Thánh.
Đề Thiên Cốc Phó trưởng lão là hi sinh đồ đệ mình Đằng Đan Vương, hắn cũng không muốn để cho đồ đệ mình chết vô ích, nếu như Lý Thất Dạ chết, đối với bọn hắn mà nói, liền không giá trị, bọn hắn phải là bắt sống Lý Thất Dạ.
Hiện tại ngược lại là Đề Thiên Cốc Phó trưởng lão muốn lưu tính mạng của Lý Thất Dạ, vừa rồi hắn còn la hét muốn giết Lý Thất Dạ, một màn dạng này, để không ít người xa xa đứng ngoài quan sát liền thấy rõ đây là chuyện gì xảy ra.
Mặc dù Tinh Hải Dược Thánh nộ khí trùng thiên, nhưng mà, bị Đề Thiên Cốc Phó trưởng lão nhắc nhở như vậy, hắn cũng từ tức giận lấy lại tinh thần, hắn gắt gao nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, hai mắt đỏ bừng, lành lạnh nói ra:
– Tiểu súc sinh, ngươi là thúc thủ chịu trói, hay là để chúng ta đánh gãy tay chân của ngươi, lại đem ngươi cầm xuống!
Tử Yên phu nhân vốn là muốn đứng ra, nhưng mà lại bị Lý Thất Dạ kéo trở về, Lý Thất Dạ nhàn nhạt cười một tiếng, nói với Tử Yên phu nhân:
– Tử Yên nha, người ta đã là hướng về phía ta tới, vậy chuyện nhỏ dạng này liền để ta giải quyết đi, bằng không thì, người khác thật đúng cho rằng ta là ăn bám.
Tử Yên phu nhân cũng không khỏi cười một tiếng, nàng không nói gì nữa, sau đó lui về một bên, nếu là tình huống không ổn, nàng cũng sẽ ra tay.
Lý Thất Dạ đi lên trên, sau đó lười biếng nhìn bọn người Tinh Hải Dược Thánh một cái, nói ra:
– Đã sắp tới nửa đêm, còn ở nơi này giày vò. Dám khiêu khích ta, ta còn tưởng rằng các ngươi có chuẩn bị ở sau gì, ta còn tưởng rằng các ngươi có Đại Hiền cùng đi theo, hiện tại xem ra, các ngươi cũng chỉ bất quá là một đám xuẩn tài mà thôi. Tốt a, vậy liền để chúng ta nhanh kết thúc đi, giết sạch các ngươi ta còn phải trở về đi ngủ.
Lý Thất Dạ kiêu ngạo như thế, lớn lối như thế, lập tức đem bọn người Phó trưởng lão tức giận đến thổ huyết, Hoàng Phủ thế gia thủ tịch nguyên lão lạnh lẽo âm u nói:
– Tiểu súc sinh, thúc thủ chịu trói đi!
Trong chớp mắt này, Hoàng Phủ thế gia thủ tịch nguyên lão, Tinh Hải Dược Thánh, Đề Thiên Cốc Phó trưởng lão, ba người bọn họ đều có ăn ý, ba người bọn họ vậy mà đồng thời ra tay, bọn hắn vừa ra tay chính là phong thiên cấm địa, khóa khoảng trống tuyệt thế, bọn hắn không phải muốn giết Lý Thất Dạ, mà là muốn bắt sống Lý Thất Dạ!
– Ai, không biết sống chết.
Lý Thất Dạ chỉ là cười nhạt một tiếng, một cước giẫm ở trên mặt đất, trong chớp mắt này, dưới chân hắn hiện lên tử khí xám trắng, tử khí xám trắng trong nháy mắt chui vào dưới mặt đất.
“Ông” một tiếng, ở giữa thạch hỏa điện quang, dưới mặt đất vậy mà chui ra một con bọ ngựa, đây là một con bọ ngựa to lớn, cao có nửa người, hơn nữa, đây là một con bọ ngựa đã chết, một con bọ ngựa như thế cũng không biết là chết bao nhiêu năm tháng, toàn bộ chỉ còn lại khung xương.
Nhưng mà, liền là một con bọ ngựa chỉ còn lại có khung xương như thế, lại nổi lên tử khí xám trắng, đây chính là tử khí của Lý Thất Dạ!
Phốc… phốc… phốc…
Thời điểm rất nhiều người còn chưa rõ đây là chuyện gì xảy ra, ba cái đầu bay lên, ba luồng máu tươi như trụ cao cao phun ra!
Ba cái đầu trước hết nhất bay lên này chính là đầu của Tinh Hải Dược Thánh, Hoàng Phủ thế gia thủ tịch nguyên lão, Đề Thiên Cốc Phó trưởng lão, thời điểm đầu bọn hắn bay lên cao cao, bọn hắn có thể tinh tường nhìn thấy máu tươi từ cổ của mình phun ra ngoài.
Tiếp theo, nguyên một đám đầu đồng thời bay lên, máu tươi như trụ cao cao phun lên, cuối cùng, một trận thanh âm rơi xuống đất vang lên, nguyên một đám đầu lăn xuống dưới đất, vô số cỗ thi thể không đầu ngã trên mặt đất.
Ba người Tinh Hải Dược Thánh, các đệ tử ba đại môn phái Đề Thiên Cốc, Tinh Hải giáo, Hoàng Phủ thế gia vây quanh Lý Thất Dạ trong chớp mắt này chết thảm, bị chém đầu xuống.
Mà chém xuống đầu của bọn hắn lại là bọ ngựa từ dưới đất chui ra ngoài kia, con bọ ngựa này toàn bộ chỉ còn lại khung xương!
Lúc này, xương chân như liêm đao của con bọ ngựa kia còn có giọt giọt máu tươi nhỏ xuống trên mặt đất.
Tất cả bọn người Tinh Hải Dược Thánh tới đây đều chết thảm, thậm chí bọn hắn đến chết cũng không rõ cuối cùng là chuyện gì xảy ra, thậm chí có thể nói, không có ai biết cuối cùng là chuyện gì xảy ra!
Từ đầu đến cuối, Lý Thất Dạ đứng ở nơi đó, ngoại trừ đạp xuống một cước, liền rốt cuộc chưa từng ra tay, ngay cả đầu ngón tay cũng không có nhúc nhích một chút.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ sơn phong trở nên vô cùng yên tĩnh, tại thời khắc này, tựa hồ ngay cả thời gian cũng dừng lại, gió nhẹ cũng không dám ở chỗ này thổi qua, tựa hồ đang sợ cái gì.
Ở thời điểm này, tất cả mọi người ở phía xa đứng ngoài quan sát cũng bị một màn trước mắt này chấn nhiếp, không có cái gì so với một màn trước mắt này càng rung động!
Ba Thánh Hoàng, trên trăm cường giả, ngay ở trong một chớp mắt bị tàn sát, ngay cả cơ hội hoàn thủ cũng không có, thậm chí ngay cả chết thế nào cũng không biết, chuyện như vậy cũng quá kinh khủng, quá bất hợp lý đi.
Lúc này, Lý Thất Dạ đứng bình tĩnh ở nơi đó, bọ ngựa chỉ còn lại khung xương cũng đứng ở bên cạnh hắn, một màn này, ở trong àn đêm, lộ ra đặc biệt để cho người ta sởn hết cả gai ốc, để cho người ta không khỏi lạnh run một cái!
Chương 1025: Ma đường thần vương (1)
Một người một bọ ngựa, đứng ở nơi đó, dưới mặt đất ngã xuống từng dãy thi thể, máu tươi ở trên mặt đất chậm rãi chảy xuôi, máu tươi nhuộm hồng cả đại địa, ngâm vào trong bùn đất.
Qua rất lâu sau đó, một trận gió nhẹ thổi qua, một mùi máu tươi đập vào mặt, để cho người ta buồn nôn, chân chính để cho người ta buồn nôn chỉ sợ không phải mùi máu tươi xông vào mũi này.
Để cho người ta buồn nôn, chỉ sợ là một màn kinh khủng tuyệt luân trước mắt kia, từng tôn từng tôn Thánh Hoàng, mấy trăm cường giả, ngay ở trong một chớp mắt này, toàn bộ bị chém đầu, ngay cả năng lực phản kháng cũng không có.
Một màn khủng bố tuyệt luân như vậy, ở lúc này, không biết bao nhiêu người dạ dày co rút, đều muốn ói đi ra, một cỗ cảm giác kinh khủng từ trong đáy lòng lan tràn, cái này cũng không biết là bởi vì đối với Lý Thất Dạ sợ hãi, hay là đối với khô lâu bọ ngựa trước mắt này sợ hãi, hoặc là, hai cái này đều có.
Hoặc là, càng làm cho tất cả mọi người cảm thấy sợ hãi chính là, từ bắt đầu đến kết thúc, tất cả mọi người không rõ đây là chuyện gì xảy ra, tất cả mọi người không rõ khô lâu bọ ngựa từ dưới đất xuất hiện kia cùng Lý Thất Dạ có quan hệ gì, tất cả mọi người nhìn không thấu khô lâu bọ ngựa này đến tột cùng là dạng lai lịch gì, tại sao lại bị Lý Thất Dạ thống ngự!
Một khô lâu bọ ngựa, trảm đầu Thánh Hoàng như chặt khoai lang, đây là cường đại bực nào, đây là kinh khủng cỡ nào.
Người khác đương nhiên là xem không minh bạch, vừa rồi Lý Thất Dạ đạp xuống một cước, đây là vận dụng tử khí của « Tử Thư », hơn nữa, hắn cũng thi triển Tử Chương một trong tứ đại yếu quyết của « Tử Thư ».
Phía trước không lâu, Lý Thất Dạ cùng Tiễn Vô Song quyết đấu, Lý Thất Dạ mượn Tiễn Vô Song tổn thương hắn, tích lũy đại lượng tử khí! Thời điểm tử khí tích lũy đến trình độ đầy đủ, sẽ đem vô thượng pháp tắc bên trong « Tử Thư » bện thành chương mở đầu, cái này liền được xưng là Tử Chương!
Tử Chương cực kỳ mạnh mẽ, một khi thi triển ra Tử Chương, nó có thể triệu hoán hết thảy tử vật ở bên cạnh Lý Thất Dạ! Bất luận đồ vật chết ở chỗ này bao lâu, bất luận chết ở chỗ này là cái gì, tu sĩ, cây khô, tà vật . . ., chỉ cần tồn tại có sinh tử mà chết đi đồ vật, đều có thể bị Tử Chương chỗ triệu hoán.
Tử Chương càng cường đại, phạm vi triệu hoán liền càng cường đại, chỉ cần ngươi có đầy đủ cường đại, Tử Chương thậm chí có thể đem tử vật của toàn bộ Thạch Dược giới từ dưới đất triệu hoán đi ra, đương nhiên, cái triệu hoán này là cực kì khủng bố, Tử Chương cần đạt tới cấp độ tuyệt luân vô bỉ mới có thể có uy lực như vậy.
Tử Chương triệu hoán, nó có thể triệu hoán hết thảy tồn tại chết đi, đương nhiên, tử vật được triệu hoán đi ra cường đại, ngoại trừ bị uy lực Tử Chương ảnh hưởng ra, đồng thời cũng nhận bản thân tử vật cường đại ảnh hưởng.
Nếu như tử vật ở khi còn sống là cường đại vô cùng, như vậy, sau khi nó được triệu hoán đi ra, cũng như nhau là cường đại đến không thể tưởng tượng nổi. Đương nhiên, nếu như cần phát huy thực lực chung cực của tử vật này khi nó còn sống, cái kia phải cần Tử Chương rất cường đại mới có thể phát huy ra.
– Ma Đường Thần Vương!
Nhìn thấy khô lâu bọ ngựa này, Thiết Nghĩ một mực núp ở phía sau sắc mặt lập tức đại biến, không khỏi run rẩy, lập tức chui vào dưới mặt đất.
Ma Đường Thần Vương, chỉ sợ rất ít người nghe qua, nhưng mà, làm đệ tử Thiên Tùng Sơn, đây tuyệt đối là nghe qua cái tên này.
– Ma Đường Thần Vương!
Không biết lúc nào, người cầm quyền của Thiên Tùng Sơn Phong Hoàng đã đứng ở trên ngọn núi, hắn vừa nhìn thấy khô lâu bọ ngựa kia, sắc mặt lập tức đại biến, hít một hơi lãnh khí, nghẹn ngào nói ra:
– Đây không phải đại địch của tổ ta khi còn sống sao? Ở trăm ngàn vạn năm trước, tổ ta đã chém giết nó, chôn ở dưới Thiên Tùng Sơn!
Nguyên lai, tại thời điểm Thiên Tùng Thụ Tổ còn chưa đăng lâm đỉnh phong nhất, đã từng có một yêu vật thèm nhỏ dãi Thiên Tùng đại mạch, muốn nhập chủ phiến đại địa này. Yêu vật này chính là một ma đường thành yêu, cực kỳ nghịch thiên, danh xưng Thần Vương.
Tại thời đại kia, mặc dù Thiên Tùng Thụ Tổ chưa bước lên đỉnh cao, nhưng, cũng đã làm cho vô số truyền thừa của Thạch Dược giới kính sợ.
Thời điểm Ma Đường Thần Vương xâm lấn Thiên Tùng Sơn, Thiên Tùng Thụ Tổ hăng hái mà lên, cùng Ma Đường Thần Vương đại chiến. Mặc dù người đương thời không có người thấy trận chiến này, nhưng mà, đệ tử Thiên Tùng Sơn lại nghe nói qua, trận chiến này giết đến thiên băng địa liệt, đánh cho nhật nguyệt vô quang. Đánh lâu ba ngày ba đêm, cuối cùng, Thiên Tùng Thụ Tổ lấy cái giá không nhỏ mới chém giết Ma Đường Thần Vương.
Về sau, Thiên Tùng Thụ Tổ đem thi thể Ma Đường Thần Vương chôn ở dưới mặt đất Thiên Tùng Sơn, không có làm bất luận đánh dấu gì, coi như là đệ tử Thiên Tùng Sơn, cũng không biết Ma Đường Thần Vương bị chôn ở chỗ nào.
Hôm nay khô xương của Ma Đường Thần Vương xông ra, cái này khiến Phong Hoàng làm người cầm quyền Thiên Tùng Sơn, bị dọa đến sắc mặt đại biến, trong nháy mắt sắc mặt trắng bệch.
Ở thời điểm này, Phong Hoàng thổi lên kèn lệnh, ở trong chớp mắt, thanh âm kèn lệnh vang dội toàn bộ Thiên Tùng Sơn.
– Đã xảy ra chuyện gì?
Đột nhiên, thời điểm kèn lệnh vang dội toàn bộ Thiên Tùng Sơn, cái này lập tức để rất nhiều tân khách bên trong Thiên Tùng Sơn không biết rõ tình hình cũng không khỏi trở nên động dung, rất nhiều tân khách hướng bên này trông lại.
“Rầm rầm rầm” trong chớp mắt này, từng đợt tiếng oanh minh vang lên, tựa như dòng lũ hướng sơn phong chạy như điên tới.
Trong lúc nhất thời, vô số cường giả trong Thiên Tùng Sơn xuất hiện ở trên ngọn núi của Lý Thất Dạ, có đại thụ Yêu Vương, có phi thiên giao long, có Thạch Hoàng cao lớn vô cùng, có Hổ thánh hung mãnh. . . vô số cường giả của Thiên Tùng Sơn xuất hiện ở phía trên ngọn núi.
Có là từ dưới đất xuất hiện, có là từ trên trời giáng xuống, có là ngự bảo mà tới. . . Trong lúc nhất thời, thiên quân vạn mã đem ngọn núi này vây chật như nêm cối.
Thiên quân vạn mã như là không nhìn thấy cuối, thiết kỵ đem cả ngọn núi vây như thùng sắt, tinh lực có thể bao phủ Cửu Thiên Thập Địa, khí tức Thánh Tôn, Thánh Hoàng đáng sợ thậm chí có thể lật tung đại địa!
Nhìn lấy thiên quân vạn mã cường giả này, rất nhiều tân khách bị kinh động cũng không khỏi hít một hơi lãnh khí, mặc dù rất nhiều người còn không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng mà, cũng không dám tiến lên đây quan sát, chỉ có thể quan sát từ đằng xa.
Gặp Thiên Tùng Sơn trong nháy mắt điều động thiên quân vạn mã đem một ngọn núi vây chật như nêm cối, tất cả tân khách đều hiểu phát sinh đại sự, bất quá, rất nhiều tân khách cũng kỳ quái, đến tột cùng là dạng địch nhân gì đáng giá Thiên Tùng Sơn như lâm đại địch đây.
Đồng thời, nhìn thấy đệ tử như thiên quân vạn mã của Thiên Tùng Sơn kia, đại nhân vật của rất nhiều truyền thừa môn phái trong nội tâm cũng không khỏi vì đó run lên.