1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 204 [Chương 1016 đến Chương 1020]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 204 [Chương 1016 đến Chương 1020]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1016: Bí mật quá khứ của Thiết Nghĩ (2)

Cái này, cái này nên nói như thế nào đây, công tử gia.

Vẻ mặt Thiết Nghĩ không khỏi đau khổ, hắn cười khan một tiếng, nói ra:

– Cái này, điều này cũng không có thể hoàn toàn trách ta đúng hay không? Ta? Ta chỉ là một con kiến nhỏ ưa thích đào động dưới mặt đất mà thôi, có một ngày đột nhiên không cẩn thận, lập tức đào tới Dược Mạch, không cẩn thận lại đào tới bên cạnh cái ao kia. Ta, ta cũng không nghĩ tới sẽ đào động đánh tới nơi đó, ta, ta chỉ là muốn nhìn dưới mặt đất có bảo kim có thể đào một chút hay không mà thôi.

– Ừm, nói cũng phải, ta là rất tin tưởng ngươi, ngươi không phải cố ý, chỉ là không cẩn thận mà thôi, không cẩn thận, tất cả mọi người minh bạch.

Lý Thất Dạ cười một cái nói.

Thiết Nghĩ đành phải cười khan một tiếng, xoa xoa đôi bàn tay, nói ra:

– Công tử gia, ngươi cũng có thể lý giải, bất luận là ai, vừa nhìn thấy vật kia, tuyệt đối hồn phách đều bị hấp dẫn, hai chân tựa như đính tại nơi đó, không tiếp tục muốn đi. Ta cũng là bị hấp dẫn đến hồn phách xuất khiếu, ta? Ta chỉ là muốn nhìn một chút mà thôi, không có dùng tâm khác. Không nghĩ tới đột nhiên có người xông vào, hiểu lầm ta là kẻ trộm.

– Cho nên, ngươi liền thuận tay trộm đi vài kiện đồ vật của đối phương, không, phải nói là thuận tay nhặt đi vài kiện đồ vật, là Dược quốc hoàng thất không cẩn thận vứt bỏ a.

Lý Thất Dạ nói ra.

Thiết Nghĩ đành phải cười khan một tiếng, xoa xoa đôi bàn tay, không biết nói cái gì nữa.

– Bất quá nha, có một chút ta đích xác đồng ý ngươi.

Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:

– Món đồ Dược quốc hoàng thất nuôi dưỡng ở trong ao kia hoàn toàn chính xác khó lường, rất nhiều người vừa nhìn thấy vật như vậy, hồn phách tuyệt đối đều sẽ bị hấp dẫn, rất ít người đối với vật như vậy không tim đập thình thịch.

– Anh hùng sở kiến tương đồng.

Thiết Nghĩ vội vàng tán thán nói, một bộ gặp được tri âm nói:

– Công tử gia nói một chút cũng không sai, món đồ kia nha, thật sự là đồ tốt, ai, Dược quốc chiếm Dược Mạch một trong Thạch Dược giới ba đại chủ mạch, đây không phải không có đạo lý. Vật như vậy, coi như là Tiên Đế cũng sẽ thèm chảy nước miếng a.

– Ha ha, hắc, công tử gia, thời điểm đi Dược quốc, công tử gia có đi nhìn vật kia một chút hay không?

Thiết Nghĩ nói đến đây, cười hắc hắc nói. Hắn giật dây Lý Thất Dạ, nói ra:

– Phải biết, vật kia thực sự quá đẹp, công tử gia nhìn thấy, tuyệt đối sẽ ưa thích.

– Ngươi đây là giật dây ta đi trộm món đồ kia của Dược quốc hoàng thất sao?

Lý Thất Dạ liếc mắt nhìn hắn, nói ra.

– Không không không.

Thiết Nghĩ vội nói:

– Đồ vật tốt như vậy, sao có thể nói trộm đây? Nói trộm thực sự quá tục. Đồ vật tốt như vậy, phải nói là mượn, không, phải nói người hữu duyên có được. Công tử gia thần võ vô song, thiên nhân tuyệt thế, chấn thước cổ kim, vạn cổ duy nhất. Chỉ có nhân tài như công tử gia mới đủ tư cách có được vật như vậy, những người khác nha, không đủ tư cách có được vật kia.

– Ngươi khen ta như vậy, ta còn thực sự có chút lâng lâng, hận không thể gật đầu đáp ứng.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn Thiết Nghĩ một cái, nói ra:

– Bất quá, nếu như ngươi muốn giật dây ta trộm, quên đi, con người của ta làm việc luôn luôn quang minh chính đại, nếu như ta thực sự muốn lấy được đồ vật kia của hoàng thất Dược quốc, cần gì phải trộm, trực tiếp cùng bọn hắn muốn là được.

– Nếu như hoàng thất Dược quốc không chịu cho thì sao?

Thiết Nghĩ nhịn không được tới một câu như vậy, hỏi.

– Không chịu cho?

Lý Thất Dạ vểnh lên khóe miệng một cái, ngậm lấy tiếu dung nhàn nhạt nói:

– Chuyện này cũng không sao, nếu như bọn hắn không chịu cho, cái kia không có ý tốt, ta không thể làm gì khác hơn là công khai đoạt.

Lý Thất Dạ vừa ra lời này, Thiết Nghĩ đành phải gục đầu xuống, hắn hoàn toàn mất hết tính tình. Dám đem lời nói này nói đến đương nhiên như vậy, cũng chỉ có người trước mắt này.

– Đúng rồi, nếu như ta nhớ không lầm.

Lúc này Lý Thất Dạ giống như mới nhớ tới một sự kiện, hắn nhìn lấy Thiết Nghĩ nói ra:

– Ta nhớ được, bên trong Tĩnh Viên cũng có một kiện đồ vật, là đồ vật khó lường. Ngươi không phải là trùng hợp hướng Thải Hà xin thuốc đơn giản như vậy đi, ngươi sẽ không phải là cũng muốn trộm món đồ kia chứ?

– Không, không, tuyệt đối không phải.

Thiết Nghĩ lập tức phủ nhận nói:

– Công tử gia, Viên tiên tử chính là ân nhân cứu mạng của ta, nàng đại ân đại đức ta vĩnh viễn khắc trong tâm khảm, ta sao có thể trộm đồ vật của Tĩnh Viên chứ?

– Thật sao?Truyện linh dị dài kỳ Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân kể về những chuyến phiêu lưu của Diệp Thiếu Dương, truyền nhân của phái Mao Sơn, môn phái nổi tiếng bắt ma trừ yêu trong thiên hạ… Thỉnh chư vị nghé thăm ..!

Lý Thất Dạ chỉ là bình thản lên tiếng, đôi mắt nhìn chằm chằm Thiết Nghĩ, giống như để hắn không chỗ có thể ẩn trốn.

Bị Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm như thế, Thiết Nghĩ cũng không khỏi có chút run rẩy, hắn không khỏi rủ đầu xuống, gượng cười nói ra:

– Ha ha, không dối gạt công tử gia, lúc ấy ta đích xác có ý nghĩ kia. Nhưng mà, Viên tiên tử là một người thiện lương, là một vị tiên tử chân chính, nàng gặp ta thương thế rất nặng, cái gì cũng chẳng hỏi liền cứu chữa ta, đồng thời cho ta tuyệt thế chi dược. Một phần ân cứu mạng này của Viên tiên tử, ta nhớ kỹ trong lòng, tuyệt đối sẽ không đi Tĩnh Viên làm ra chuyện thương thiên hại lý.

– Ừm, như vậy sao.

Lý Thất Dạ khẽ gật đầu một cái, nói ra:

– Hi vọng ngươi nói là thật, bất quá, nói giả cũng không quan trọng. Chỉ là ta muốn nói cho ngươi biết, Tĩnh Viên cũng tốt, Thải Hà cũng được, ánh mắt ngươi sáng lên một chút cho ta, đừng làm ẩu, bằng không thì, đừng bảo là dạng thực lực như ngươi, coi như ngươi là Tiên Đế, ta cũng sẽ tìm cơ hội diệt ngươi!

Lời nói này của Lý Thất Dạ rất bình thản, nhưng mà coi như người như Thiết Nghĩ, cũng nghe được hãi hùng khiếp vía, hắn tuyệt đối sẽ không hoài nghi Lý Thất Dạ nói, trong nội tâm Thiết Nghĩ rõ ràng, Lý Thất Dạ tuyệt đối nói được thì làm được!

Một hồi lâu, Thiết Nghĩ tỉnh táo lại nhìn Lý Thất Dạ. Cười hắc hắc nói:

– Công tử gia đây là ưa thích Viên tiên tử? Ta xem ra, Viên tiên tử đối với công tử gia cũng rất có ý tứ.

– Ưa thích?

Lý Thất Dạ nở nụ cười, không khỏi ngẩng đầu lên nhìn qua xa xa, cuối cùng, nhẹ nhàng thở dài một tiếng, nói ra:

– Người ta thích rất nhiều, nhiều đến cũng không biết ưa thích cái nào.

– Không có việc gì, chỉ cần công tử gia ưa thích là được, công tử gia muốn tiểu nhân giúp công tử gia làm chân chạy hay không. Kiến tạo bầu không khí lãng mạn gì đó,… tiểu nhân nhất định sẽ thay công tử gia an bài tốt. Công tử gia muốn gặp Viên tiên tử, tùy thời đều có thể.

Thiết Nghĩ vội vàng vì Lý Thất Dạ cùng Viên Thải Hà dắt tuyến.

Đối với Thiết Nghĩ giật dây, Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra:

– Ngươi đây cũng quá xem thường ta, nếu như ta muốn tán tỉnh nữ nhân, còn cần người khác hỗ trợ sao? Trực tiếp chinh phục là được, thế gian còn không có nữ nhân Lý Thất Dạ ta chinh phục không được.

– Đúng thế, đó là tất nhiên.

Chương 1017: Âm mưu

Thiết Nghĩ vội vàng vuốt mông ngựa, nói ra:

– Công tử vĩ ngạn vô song, ngạo tuyệt đương thời. Lấy thần tư nhân trung long phượng của công tử, chính là người gặp người thích, hoa gặp hoa nở. . .

Lý Thất Dạ nhìn hắn một cái, khoát tay nói ra:

– Được rồi, đừng ở chỗ này vuốt mông ngựa, ngươi đi đem dược liệu chuẩn bị kỹ càng!

Thiết Nghĩ ứng tiếng, sau đó cười ha ha, xoay người rời đi. Hắn chui xuống dưới đất, trong nháy mắt liền biến mất vô tung vô ảnh. Cũng không biết có phải bởi vì hắn là một con Thiết Nghĩ hay không, tóm lại, hắn đặc biệt thích đào hang, ưa thích lui tới dưới đất, nói bản tướng hắn là một con Thiết Nghĩ, còn không bằng nói hắn là một con chuột càng thích hợp một chút. Chỉ có chuột mới có thể ưa thích đào hang, ưa thích vãng lai dưới đất.

Sau khi Thiết Nghĩ đi, Lý Thất Dạ mở ra bảo hạp của Thiết Nghĩ, chỉ thấy bên trong phong tỏa một chùm quang mang, nhìn kỹ lại, đó cũng không phải một chùm quang mang, mà là một chùm tia chớp.

Đây là một chùm tia chớp rung động, nhưng mà, nó xa xa không chỉ một chùm tia chớp đơn giản như vậy, thời điểm lại nhìn kỹ rõ ràng, liền sẽ phát hiện, ở trong một chùm tia chớp như vậy, ẩn chứa đại lượng phù văn, tựa như thiên địa huyền bí đều ở bên trong.

– Khá lắm, tia chớp như vậy vậy mà có thể xuất hiện ở nơi như thế này, cái này thực sự không dễ dàng nha.

Lý Thất Dạ vừa nhìn thấy chùm tia chớp này, lập tức bị hấp dẫn lấy, một lần lại một lần suy tính lấy phù văn ẩn chứa bên trong tia chớp.

Lý Thất Dạ cẩn thận suy tính, một lần lại một lần, rốt cục, sau khi hắn diễn hóa, Lý Thất Dạ ở trong phù văn tia chớp nhìn ra một chút mánh khóe.

– Thiên Tùng tổ thụ a, năm đó ngươi vậy mà đạt được kỳ ngộ như vậy.

Lý Thất Dạ từ trong tia chớp phù văn suy tính ra mánh khóe, hắn thì thào nói.

Lúc này, Lý Thất Dạ không khỏi ngẩng đầu lên nhìn lấy địa phương xa xôi, trong lúc nhất thời, hắn không khỏi lâm vào trầm mặc, nghĩ tới một người, một người hắn không nguyện ý nghĩ nhiều nữa.

– Thế gian có một số việc dù sao vẫn cần làm ra lựa chọn.

Lý Thất Dạ không khỏi nhẹ nhàng thở dài một tiếng, nói ra:

– Bất kể nói thế nào, ngươi vẫn là người bên trong các Tiên Đế mà ta bồi dưỡng được, làm cho ta kiêu ngạo nhất.

Nói đến đây, thần sắc hắn không khỏi ảm đạm.

Chuyện cũ nghĩ lại mà kinh, có quá nhiều bất đắc dĩ, có đôi khi, cho dù hắn có thủ đoạn vô thượng, nhưng mà, có một số việc hắn cũng không khỏi không làm ra lựa chọn, có một số việc đều khiến người tràn đầy bất đắc dĩ.

Lý Thất Dạ lấy lại tinh thần, lắc đầu, không nguyện ý lại nghĩ chuyện đã qua, hắn đem tinh lực đặt ở trên chùm tia chớp này. Lúc này, đối với Lý Thất Dạ mà nói, hắn không thoả mãn với suy tính diễn hóa phù văn bên trong chùm tia chớp, hắn cần, còn nhiều hơn nữa.

Một chùm tia chớp nho nhỏ như thế, bên trong lại ẩn nấp lấy lai lịch kinh thiên, nó có kiếp nạn để cho người ta hoảng sợ, vật như vậy, thế gian người có thể nhìn thấy loại tia chớp này cũng là lác đác không có mấy.

Nhưng mà, Lý Thất Dạ gặp qua loại tia chớp này, đây là một loại tia chớp cực kỳ mạnh mẽ, một loại kiếp nạn cực kỳ mạnh mẽ. Mặc dù nói, muốn mở ra tia chớp như vậy không phải một chuyện dễ dàng, nhưng mà, Lý Thất Dạ y nguyên lòng tin mười phần.

Lý Thất Dạ vì giải khai tia chớp này, một nghĩ liền là hai ngày, mà ở trong hai ngày này, Tử Yên phu nhân cũng không dám quấy rầy Lý Thất Dạ, nàng lưu ở ngoài cửa vì Lý Thất Dạ hộ pháp, thẳng đến một ngày này lúc chạng vạng tối, Tử Yên phu nhân mới rời khỏi một hồi.

Nhưng mà, lúc chạng vạng tối này Tử Yên phu nhân rời đi không lâu, Lý Thất Dạ vừa giải khai loại tia chớp kia. Nhìn lấy tia chớp bị giải khai, Lý Thất Dạ không khỏi lộ ra nụ cười nhàn nhạt.

– Không xong, không xong.

Ngay lúc này, Thiết Nghĩ vội vàng hấp tấp xông vào, nghẹn ngào nói với Lý Thất Dạ.

– Đã xảy ra chuyện gì, vậy mà để ngươi bối rối như thế, bị người đuổi giết rồi hả?

Lý Thất Dạ nhìn Thiết Nghĩ hoảng hoảng trương trương, chậm rãi nói.

Thiết Nghĩ vội vàng nói:

– Không phải ta bị người đuổi giết, là Tử Yên bệ hạ xảy ra chuyện.

– Tử Yên thế nào?

Vừa nghe thấy lời ấy, Lý Thất Dạ lập tức đứng lên, hai mắt mãnh liệt. Vừa rồi Tử Yên phu nhân còn đang ở bên ngoài hộ pháp, nàng chỉ bất quá rời đi một hồi mà thôi.

– Bị cường giả mấy đại truyền thừa như Đề Thiên Cốc, Hoàng Phủ gia, Tinh Hải giáo khốn trụ, ở trên một ngọn núi cách đây không xa.

Thiết Nghĩ vội vả nói ra.

Hai mắt Lý Thất Dạ mãnh liệt, lập tức lộ ra sát ý đáng sợ, lúc Lý Thất Dạ lộ ra sát ý đáng sợ, cái này khiến Thiết Nghĩ ở bên cạnh không khỏi đánh run một cái, giờ khắc này, hắn cảm giác Lý Thất Dạ tựa như một sát thần đáng sợ lâm thế, có một cỗ khí tức gặp ma giết ma, gặp tiên đồ tiên.

– Có ít người thực sự chán sống.

Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra:

– Cũng dám đem chủ ý đánh tới trên người của ta, xem ra, ta không dính chút máu tươi, có ít người không biết cái gì gọi là tử vong.

Nói xong, lập tức đi ra cửa.

Thiết Nghĩ rùng mình một cái, tại thời khắc này, hắn cảm giác tựa như nhìn thấy cảnh tượng biển máu ngập trời, để cho người ta sởn hết cả gai ốc, sau khi hắn lấy lại tinh thần, lập tức đi theo Lý Thất Dạ.

Trên ngọn núi cách u cốc không xa, lúc này Tử Yên phu nhân bị một đám người vây khốn, hơn nữa, đa số người vây khốn Tử Yên phu nhân đều là đại nhân vật thế hệ trước tóc trắng xoá, từng cái thần hoàn mở ra, thần quang phun ra nuốt vào, mỗi người tản mát ra khí thế đáng sợ.

Tinh Hải Dược Thánh, Đề Thiên Cốc trưởng lão, Hoàng Phủ thế gia thủ tịch nguyên lão. . . Cái nào không phải Thánh Hoàng thế hệ trước tiếng tăm lừng lẫy? Mà thế hệ trẻ tuổi, có Long công chúa… dạng người nổi bật này.

Lúc này, dưới chân Tử Yên phu nhân có hai cỗ thi thể, hai cỗ thi thể này đều là thế hệ trẻ tuổi, trong đó một cỗ thi thể không ai có thể nhận ra hắn là ai, nhưng mà từ quần áo của hắn đến xem, hẳn là đệ tử Đề Thiên Cốc; một cái khác chết ở dưới chân Tử Yên phu nhân liền là thế hệ trẻ tuổi tiếng tăm lừng lẫy.

Người trẻ tuổi chết ở dưới chân Tử Yên phu nhân kia, chính là hai ngày trước còn cùng Lý Thất Dạ kết thù, đệ tử Đề Thiên Cốc Đằng Đan Vương, tại thế hệ trẻ tuổi cũng là dược sư tiếng tăm lừng lẫy.

Bất quá hai người kia lại không phải Tử Yên phu nhân giết chết. Nguyên lai, thời điểm Tử Yên phu nhân ở trong cốc vì Lý Thất Dạ hộ pháp, đột nhiên phát hiện không ổn, nàng lập tức xuất cốc, nàng đuổi tới miệng hang, nhìn thấy một đệ tử Đề Thiên Cốc lén lén lút lút, hơn nữa đệ tử Đề Thiên Cốc này đang cùng một người khác đồng hành, người này là Đằng Đan Vương.

Bất quá, lúc kia Đằng Đan Vương đã chết, chẳng qua thoạt nhìn hắn giống như là cùng người đệ tử này đi vào u cốc.

Chương 1018: Muốn gán tội cho người khác sợ gì không có lý do (1)

Đệ tử Đề Thiên Cốc kia tựa hồ là muốn lấy loại phương pháp này đưa Đằng Đan Vương sắp chết vào trong u cốc của Lý Thất Dạ, nhưng mà, không nghĩ tới vừa mới đến miệng hang, liền bị Tử Yên phu nhân phát hiện.

Đề Thiên Cốc đệ tử này thấp thỏm không yên, vừa nhìn thấy Tử Yên phu nhân, dọa đến hồn phi phách tán, liền mang theo thi thể Đằng Đan Vương xoay người bỏ chạy, hắn trong nháy mắt trốn hướng một ngọn núi cách u cốc không xa.

Tử Yên phu nhân thấy sự tình kỳ quặc, lập tức đuổi theo, nhưng mà nàng vừa đuổi tới sơn phong, liền phát hiện ngay cả đệ tử Đề Thiên Cốc kia cũng bị giết chết ở trên ngọn núi.

Tử Yên phu nhân lập tức biết không ổn, minh bạch đây là một cái bẫy, nàng muốn xoay người rời đi, nhưng mà lúc này, những Thánh Hoàng tiếng tăm lừng lẫy như Tinh Hải Dược Thánh lập tức xông ra.

Tử Yên phu nhân muốn phá vòng vây mà ra, nhưng mà, dạng Thánh Hoàng cường đại như Tinh Hải Dược Thánh, Đề Thiên Cốc trưởng lão, Hoàng Phủ thế gia thủ tịch nguyên lão… liên thủ trong nháy mắt đem Tử Yên phu nhân ngăn cản trở về.

Hiện tại Thiên Tùng Sơn có thể nói khắp nơi đều có tân khách dừng chân, song phương đột nhiên xung đột cũng lập tức kinh động đến không ít người, thời điểm rất nhiều tân khách nhìn thấy Tinh Hải Dược Thánh, Đề Thiên Cốc trưởng lão… vây khốn Tử Yên phu nhân, trong nội tâm rất nhiều người run lên, lúc này, mọi người đều hiểu cái này phát sinh đại sự rồi.

Ở thời điểm này, bất kể là ai, không có mấy người dám tùy tiện mở miệng, cái này liên quan đến tồn tại mạnh mẽ như Hoàng Phủ thế gia, Tinh Hải giáo, Đề Thiên Cốc, ai cũng không dám nói lung tung.

Tinh Hải giáo chính là đế thống tiên môn, tại Dược Vực uy danh hiển hách, về phần Đề Thiên Cốc càng không cần phải nói. Một môn song đế, từ khi Dược quốc, Tiễn Long thế gia, Ngự Thú thành… trở nên điệu thấp, uy danh Đề Thiên Cốc vang dội nhất, hiện tại, cũng là lấy Đề Thiên Cốc bá đạo nhất, ai đắc tội Đề Thiên Cốc, là không có kết cục tốt

Giờ khắc này, Tử Yên phu nhân bị bọn người Tinh Hải Dược Thánh vây khốn, nàng lập tức minh bạch đây là một cái bẫy, mà nàng không cẩn thận liền rơi vào trong cái bẫy này.

Trong nội tâm Tử Yên phu nhân ở thời điểm này minh bạch cái bẫy này không phải hướng về phía nàng mà đến, mà là nhằm vào thiếu gia của nàng, chỉ bất quá, nàng ở trên đường phá hủy cái bẫy này, để cho địch nhân tương kế tựu kế, để nàng rơi vào bên trong cái bẫy kia.

Tử Yên phu nhân chung quy là một Đại Yêu Hoàng, là nhất quốc chi quân, lúc này, nàng y nguyên có thể vững vàng, nhìn bốn phía một cái, ánh mắt từ trên người bọn người Tinh Hải Dược Thánh đảo qua.

Tại thời khắc này, trong nội tâm Tử Yên phu nhân minh bạch chuyện hôm nay sẽ không kết thúc yên lành! Bởi vì, hôm nay nàng phải đối mặt địch nhân không chỉ là một, hai người, không chỉ là mấy đại giáo truyền thừa, còn có đế thống tiên môn!

Không hề nghi ngờ, đây là một âm mưu bày ra thật lâu, hơn nữa bày ra trận âm mưu này là truyền thừa cường đại như Đề Thiên Cốc, Tinh Hải giáo, Hoàng Phủ thế gia…

– Tử Yên phu nhân, ngươi thật là ác độc a!

Đề Thiên Cốc trưởng lão cũng là sư phụ của Đằng Đan Vương, hắn lệ khiếu nói:

– Đằng nhi của ta chỉ bất quá cùng các ngươi cược một ván mà thôi, vậy mà các ngươi ôm hận tại tâm, hôm nay tàn nhẫn sát hại hắn. Các ngươi giết hại đệ tử Đề Thiên Cốc chúng ta, cái này còn có thiên lý sao?

Lúc này, Đề Thiên Cốc trưởng lão một bộ bi thương, đau mất ái đồ, tựa hồ đặc biệt thương tâm.

Đề Thiên Cốc trưởng lão vừa ra lời này, để không ít tân khách tu sĩ bị kinh động chạy đến quan sát không khỏi vì đó run lên. Sát hại đệ tử Đề Thiên Cốc, đây chính là một sự tình kinh thiên, huống chi, Đằng Đan Vương chính là môn sinh đắc ý của Đề Thiên Cốc!

– Phó trưởng lão, ta cũng không có giết đồ đệ của ngươi, ngươi cũng đừng ngậm máu phun người.

Tử Yên phu nhân trầm giọng nói.

Nàng chung quy là một Đại Yêu Hoàng, trải qua vô số mưa gió, biết rõ trúng kế, lúc này nàng y nguyên có thể bảo trì bình thản.

– Tử Yên phu nhân, bằng chứng như núi, thi thể của đồ nhi ta cùng thi thể dược đồng của hắn ngay dưới chân ngươi, ngươi còn muốn giảo biện?

Đề Thiên Cốc Phó trưởng lão nghiêm nghị kêu lên.

– Bằng chứng như núi?

Tử Yên phu nhân lạnh lùng nói ra:

– Lúc ta đến nơi này, bọn hắn đã chết. Bất quá, bọn người Phó trưởng lão các ngươi ngược lại là đúng dịp, vậy mà ở thời điểm ta phát hiện thi thể lập tức xuất hiện, cái này không khỏi quá trùng hợp đi.

– Tử Yên phu nhân, ngươi đây là ý gì?

Hoàng Phủ thế gia thủ tịch nguyên lão âm thanh lạnh lùng nói:

– Ta cùng với Phó huynh, Dược Thánh ước định, đêm nay ở đây ngắm trăng luận đạo. Đồng thời mang môn hạ đệ tử cùng đến, để môn hạ đệ tử cũng luận bàn một chút. Không nghĩ tới thời điểm chúng ta chạy đến, lại nhìn thấy Tử Yên phu nhân ngươi sát hại bọn người Đằng hiền chất.

– Tử Yên phu nhân, chẳng lẽ ngươi cùng tiểu súc sinh họ Lý mưu hại truyền nhân Hoàng Phủ thế gia chúng ta còn chưa đủ sao?

Hoàng Phủ thế gia thủ tịch nguyên lão điềm nhiên nói:

– Các ngươi không khỏi quá độc ác đi, chỉ cần là người cùng các ngươi kết thù kết oán, một cái đều không buông tha, muốn đem bọn hắn toàn bộ giết chết mới bỏ qua sao? Chẳng lẽ, thiên địa này không có thiên lý sao?

– Các ngươi một mực chắc chắn ta giết bọn người Đằng Đan Vương, các ngươi có bằng chứng sao?

Tử Yên phu nhân đối mặt chúng địch, y nguyên trầm ổn bất động, lạnh lùng nói.

– Bằng chứng ngay ở dưới chân của ngươi! Chẳng lẽ Đằng nhi ta chết thảm ở dưới chân ngươi như thế vẫn chưa đủ sao?

Đề Thiên Cốc trưởng lão nghiêm nghị kêu lên:

– Tử Yên phu nhân, mặc dù đều là Thánh Hoàng, ngươi cũng là một Đại Yêu Hoàng, nhưng, ngươi cần phải biết giết người thì đền mạng!

– Phó huynh, có khi chuyện này có địa phương không tầm thường, hoặc là, có một số việc không giống chúng ta đã thấy như vậy.

Lúc này Tinh Hải Dược Thánh chậm rãi nói ra:

– Tử Yên hoàng chủ nghe lệnh Lý Thất Dạ, đây là sự tình mọi người đều biết. Chuyện như vậy chỉ sợ Tử Yên hoàng chủ không dám tự tiện làm chủ, là Lý Thất Dạ bày mưu đặt kế Tử Yên hoàng chủ gây nên đi.

– Dược Thánh nói như vậy, cũng không phải không có đạo lý.

Tinh Hải Dược Thánh vừa nói như vậy, Hoàng Phủ thế gia thủ tịch nguyên lão trầm ngâm một chút, sau đó đối với Tử Yên phu nhân trầm giọng nói.

– Tử Yên phu nhân, ngươi phải biết, chuyện này cũng không phải một chuyện nhỏ. Mưu hại đệ tử Đề Thiên Cốc, đây là muốn đối địch với Đề Thiên Cốc! Chẳng lẽ nói, Tử Yên phu nhân vì một tiểu bối họ Lý, hi vọng Cự Trúc quốc hướng Đề Thiên Cốc khai chiến sao?

Tinh Hải Dược Thánh cũng một bộ hoà giải, trầm giọng nói:

– Tử Yên phu nhân, nếu như ngươi là bị buộc bất đắc dĩ, hoặc nói là Lý Thất Dạ buộc ngươi giết chết bọn người Đằng Đan Vương, thừa dịp chuyện bây giờ còn chưa nháo đến tình trạng không thể vãn hồi, Tử Yên phu nhân còn có đến lựa chọn. . .

Chương 1019: Muốn gán tội cho người khác sợ gì không có lý do (2)

. . . Nếu như Tử Yên phu nhân là bị bức sát hại Đằng Đan Vương, chỉ cần Tử Yên phu nhân giao ra hung thủ thật sự Lý Thất Dạ, nói không chừng còn có thể lấy công chuộc tội. Đến lúc đó, ta ngược lại có thể vì ngươi hướng Phó huynh cầu tình một chút, kể từ đó, Đề Thiên Cốc cũng sẽ không trách cứ lên người Cự Trúc quốc, kẻ cầm đầu chuyện này chính là Lý Thất Dạ.

Nói đến đây, Tinh Hải Dược Thánh ho khan một tiếng nói ra.

Lúc này, tân khách đứng ở bên ngoài quan sát không khỏi ngừng thở, không người nào dám xen vào chuyện như vậy, chuyện này một khi náo không tốt, liền là nước cùng nước khai chiến!

– Cái này nói đến không phải không có lý.

Lúc này Hoàng Phủ thế gia thủ tịch nguyên lão lạnh lùng nói:

– Tử Yên phu nhân, kẻ cầm đầu hết thảy chuyện này đều là Lý Thất Dạ, hắn mới thật sự là thủ phạm, chúng ta không thể để cho hung phạm ung dung ngoài vòng pháp luật! Nếu như Tử Yên phu nhân nguyện ý khai ra Lý Thất Dạ, nói không chừng Đề Thiên Cốc có thể bỏ qua việc này. Việc này quan hệ trọng đại, nếu Cự Trúc quốc cùng Đề Thiên Cốc khai chiến, đây cũng không phải là cử chỉ sáng suốt.

Tử Yên phu nhân đã sớm minh bạch cái bẫy này là hướng về phía thiếu gia mà đến, hiện tại bọn người Tinh Hải Dược Thánh đem sự tình hướng trên người thiếu gia đẩy, như vậy, đáp án liền miêu tả sinh động.

– Ta cũng có chút thương hại bọn người Đằng Đan Vương, thân là đệ tử Đề Thiên Cốc, cuối cùng lại bị lấy ra làm vật hi sinh, coi như hắn là đệ tử của Đề Thiên Cốc trưởng lão, cuối cùng cũng giống như một con cờ bị vứt bỏ, xuất thân dạng môn phái này, thực sự là đáng thương, chỉ sợ, hắn đến chết cũng không rõ đây là chuyện gì xảy ra.

Tử Yên phu nhân cười lạnh một tiếng, lắc đầu nói ra.

– Tử Yên phu nhân, ngươi đây là ý gì!

Đề Thiên Cốc trưởng lão nghiêm nghị quát:

– Các ngươi mưu sát đệ tử Đề Thiên Cốc ta, lại còn dám ngậm máu phun người, vu oan Đề Thiên Cốc ta! Tử Yên phu nhân, ngươi thật sự cho rằng Cự Trúc quốc ngươi cường đại đến coi trời bằng vung sao? Ngươi thật sự cho rằng Cự Trúc quốc các ngươi có thủ hộ thần linh liền có thể muốn làm gì thì làm sao?

– Coi trời bằng vung?

Lúc này một thanh âm nhàn nhã vang lên, nói ra:

– Cái này cần gì Cự Trúc quốc coi trời bằng vung. Ta chính là coi trời bằng vung, ta chính là thiên pháp, ta chính là thương thiên.

Lúc này, một người leo lên sơn phong, đây chính là Lý Thất Dạ. Thiết Nghĩ đi theo phía sau Lý Thất Dạ, Thiết Nghĩ là một bộ nơm nớp lo sợ, tránh sau lưng Lý Thất Dạ, giống như sợ bị người dẫm lên.

– Lý Thất Dạ…

Vừa thấy được Lý Thất Dạ, bọn người Đề Thiên Cốc trưởng lão rống to một tiếng, lập tức lao đến hắn.

Nào chỉ là Đề Thiên Cốc trưởng lão, giữa sát na này, Tinh Hải Dược Thánh, Hoàng Phủ thế gia thủ tịch nguyên lão cùng đông đảo cường giả lập tức lao đến, lập tức đem Lý Thất Dạ vây chật như nêm cối, đem Lý Thất Dạ tầng tầng vây quanh.

Tử Yên phu nhân mới vừa rồi còn bị vây nhốt ở trong lập tức bị gạt sang một bên, lúc này, ngược lại Lý Thất Dạ mới thật sự là hung thủ.

Trong lúc nhất thời, không ít tân khách ở bên cạnh ngắm nhìn vì đó run lên. Đặc biệt là một chút đại nhân vật có lai lịch, tại thời khắc này cảm nhận được bầu không khí không đồng dạng.

– Họ Lý, ngươi sát hại Đằng nhi của ta, nạp mạng đi!

Đề Thiên Cốc trưởng lão rống to nói.

Coi như là bị vây quanh, Lý Thất Dạ y nguyên có thể bảo trì bình thản, thong dong tự tại. Hắn nhìn nhìn Đề Thiên Cốc trưởng lão, cười nói ra:

– Há, Đằng Đan Vương đã chết rồi sao? Cái này thực sự quá làm cho ta ngoài ý muốn.

– Họ Lý, ngươi lòng dạ biết rõ!

Tinh Hải Dược Thánh âm trầm nói:

– Đằng Đan Vương chẳng qua là cùng ngươi cược một ván, hắn chỉ bất quá ở trên ngôn từ có chỗ không thích đáng, đắc tội ngươi mà thôi. Nhưng mà, ngươi lại ghi hận trong lòng, sai sử Tử Yên hoàng chủ sát hại Đằng Đan Vương. Ngươi tâm tư ngoan độc, giết hại đồng đạo, tội không thể tha!

– Thật sao?

Lý Thất Dạ không thể nín được cười, nhàn nhã nói ra:

– Một đệ tử Đề Thiên Cốc mà thôi, cái này có gì đặc biệt hơn người? Ta muốn lấy tính mạng hắn, còn cần sai sử người khác sao? Ta chỉ cần khẽ vươn tay liền có thể bóp chết hắn. Lại nói, chỉ là một Đằng Đan Vương mà thôi, với ta mà nói, cũng không tính thế nào. Ta muốn giết hắn, thời điểm hai ngày trước đã sớm giết, còn có thể cho hắn cơ hội sống rời đi sao?

– Phiến diện chi từ!

Đề Thiên Cốc trưởng lão nghiêm nghị nói:

– Ngươi cho rằng ngươi giải thích như thế liền sẽ để người tin tưởng sao? Đằng nhi ta chết ở dưới chân Tử Yên phu nhân, cái này là bằng chứng như núi! Tử Yên phu nhân chính là người bên cạnh ngươi, đối với ngươi nghe lời răm rắp, chỉ có ngươi mới có thể sai sử nàng giết chết Đằng nhi của ta!

– Còn có một màn kịch dạng này a.

Lý Thất Dạ không có quan tâm chút nào, coi như bọn người Đề Thiên Cốc trưởng lão lên án hắn giết chết Đằng Đan Vương, hắn cũng không để trong lòng, hai tay của hắn khoanh trước ngực, một bộ xem trò vui, nhìn lấy bọn người Đề Thiên Cốc trưởng lão cười nói:

– Các ngươi vừa nói, ta cảm thấy chuyện này như là thực sự vậy…

– . . . Tốt a, các ngươi đã đầu nhập như vậy, ta liền bồi các ngươi diễn màn kịch này, dù sao diễn một tuồng kịch cũng không dễ dàng, huống chi giết chết đồ đệ mình diễn kịch, kia liền càng không dễ dàng, mọi người nói có đúng hay không? Vậy được rồi, ta giết đồ đệ ngươi, Đằng Đan Vương, các ngươi muốn bắt ta thế nào đây?

Lúc này, bộ dáng Lý Thất Dạ hoàn toàn không quan tâm.

Tử Yên phu nhân không khỏi vì đó run lên, thiếu gia nàng biết rõ có âm mưu, vẫn còn muốn hướng trong âm mưu nhảy, nàng muốn mở miệng nói chuyện, nhưng mà Lý Thất Dạ chỉ là khoát tay áo, đánh gãy nàng.

– Giết người thì đền mạng!

Đề Thiên Cốc trưởng lão lệ quát lên:

– Ngươi giết đồ nhi ta, nợ máu trả bằng máu, dùng mạng đền mạng!

– Phó huynh, tỉnh táo một chút, tỉnh táo một chút.

Lúc này Tinh Hải Dược Thánh vội vàng nói:

– Chúng ta cũng không phải người lật ngược phải trái, không phân biệt được trắng đen. Lý Thất Dạ ngươi nói như vậy, tựa như là chúng ta hãm hại ngươi.

Nói đến đây, Tinh Hải Dược Thánh tằng hắng một cái, chậm rãi nói ra:

– Mặc dù nói Đằng Đan Vương chết thảm, đây đã là bằng chứng như núi, nhưng mà, chúng ta sẽ cho ngươi một cơ hội công chứng thẩm phán. Lại nói, chúng ta tại Thiên Tùng Sơn là vì chúc thọ Thụ Tổ, ở chỗ này thấy máu cũng không phải một chuyện tốt.

– Há, nói như vậy, vậy thật đúng là phải cảm tạ các ngươi đại ân đại đức, lòng dạ từ bi.

Lý Thất Dạ cười nói ra:

– Tốt a, vậy cho ta một cơ hội công chính thẩm phán, không biết ta nên làm như thế nào đây?

Lý Thất Dạ nói ra lời như vậy, không chỉ là bọn người Tinh Hải Dược Thánh, coi như là rất nhiều tân khách đứng ngoài quan sát cũng không khỏi kinh ngạc một cái.

Chương 1020: Diễn kịch (1)

Bọn người Tinh Hải Dược Thánh còn tưởng rằng Lý Thất Dạ sẽ một mực phủ nhận, hoặc là giảo biện, thậm chí đem cái tội danh này đẩy lên người Tử Yên phu nhân, bọn hắn còn tưởng rằng Lý Thất Dạ sẽ không dễ dàng hướng bên trong cạm bẫy này nhảy, cho nên, trong lòng bọn hắn đã chuẩn bị rất nhiều thủ đoạn, buộc Lý Thất Dạ đi vào khuôn khổ.

Nhưng mà, không nghĩ tới Lý Thất Dạ sảng khoái đáp ứng như thế, trực tiếp nhảy vào bên trong bẫy rập của bọn họ, cái này khiến bọn hắn kín đáo chuẩn bị tốt thủ đoạn trong lúc nhất thời không dùng được.

Về phần người đứng ngoài quan sát, trong lòng cũng vì đó run lên, thừa nhận sát hại đệ tử Đề Thiên Cốc đây chính là một tội lớn, nhẹ thì mất đi tính mạng, nặng thì sẽ đưa tới tai họa diệt môn.

Tất cả mọi người có thể nhìn ra được Lý Thất Dạ còn có cơ hội vì mình biện luận, nhưng mà, hắn không có biện luận, trực tiếp thừa nhận, cái này quá bất hợp lí đi, chẳng lẽ Lý Thất Dạ choáng váng sao?

Ngay cả Tử Yên phu nhân cũng ngoài ý muốn, nàng không biết thiếu gia đây là có mưu kế gì, chẳng lẽ nói, thiếu gia nàng có mưu kế tốt hơn phản kích bọn người Tinh Hải Dược Thánh hay sao?

Lý Thất Dạ lập tức bước vào trong cạm bẫy, trực tiếp thừa nhận, cái này khiến bọn người Tinh Hải Dược Thánh có chút cảm giác không biết làm thế nào, cái này khiến trong lòng bọn hắn cảm thấy có chút không hợp thói thường!

Tinh Hải Dược Thánh lấy lại tinh thần, tằng hắng một cái, nói ra:

– Tinh Hải giáo chúng ta cũng tốt, Đề Thiên Cốc cũng được, đều là giảng đạo lý, cũng không phải là nói nhất định phải oan uổng người khác. Mặc dù nói giết người thì đền mạng, nợ máu trả bằng máu, nhưng mà, chúng ta sẽ cho ngươi một cơ hội, một cơ hội công chính thẩm phán. Cho nên, ở trước khi thẩm phán, do Tinh Hải giáo, Đề Thiên Cốc, Hoàng Phủ thế gia tam đại giáo chúng ta cộng đồng bắt giữ trông giữ ngươi, chờ sau khi Thụ Tổ đại thọ kết thúc, tam đại giáo phái chúng ta sẽ cho ngươi một cơ hội thẩm phán công chính.

Nghe được Tinh Hải Dược Thánh nói, Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng. Bất luận là Tinh Hải giáo, Đề Thiên Cốc, hay là Hoàng Phủ thế gia, cái gọi là báo thù chẳng qua là giả. Bọn hắn đơn giản là thèm nhỏ dãi bảo vật trên người hắn mà thôi.

Lý Thất Dạ ở trên Ngộ Đạo Phong lộ một tay. Cái này khiến rất nhiều người ý thức được trên người Lý Thất Dạ, dạng phá gia chi tử này có bảo vật nhiều đến đếm không hết, dược vương đế dược nhiều đến đếm không hết! Bất luận là bảo vật hay là đế dược, đều là đồ vật để cho người ta thèm chảy nước miếng.

Nhưng mà, càng làm cho bọn người Đề Thiên Cốc thèm nhỏ dãi không chỉ là bảo vật linh dược, càng làm cho bọn hắn thèm nhỏ dãi chính là đan thuật tuyệt thế vô song kia của Lý Thất Dạ.

Dạng truyền thừa như Tinh Hải giáo, Đề Thiên Cốc đã đủ cường đại, bọn hắn có được Tiên Đế đạo thống. Nhưng mà dược đạo cũng không phải là sở trường của bọn hắn, bọn hắn thiếu khuyết truyền thừa giống như Dược Đế.

Đặc biệt là Đề Thiên Cốc, bọn hắn càng có dã tâm cường đại. Nếu như bọn hắn có thể cướp được vô thượng đan thuật của Lý Thất Dạ, nói không chừng tương lai Đề Thiên Cốc bọn hắn có thể ra một vị Dược Đế, cái này khiến bọn hắn trong tương lai có được vốn liếng cùng quái vật khổng lồ như Dược quốc tranh hùng.

Cho nên, đặc biệt là đối với Đề Thiên Cốc mà nói, bọn hắn hận không có thể cướp được vô thượng đan thuật của Lý Thất Dạ, loại vật này mới là bọn hắn khát vọng nhất, cần thiết nhất.

Chính là bởi vì như thế, Đề Thiên Cốc trưởng lão mới có thể đem đồ đệ Đằng Đan Vương của mình coi như quân cờ ném ra ngoài, chỉ cần có thể từ trên người Lý Thất Dạ lấy tới vô thượng đan thuật, đánh mất một đồ đệ đáng là gì?

Bọn người Đề Thiên Cốc, Tinh Hải giáo thiết hạ bẫy rập cho Lý Thất Dạ, đó cũng không phải hi vọng lập tức giết chết Lý Thất Dạ. Mà là hi vọng bắt sống Lý Thất Dạ, nhốt hắn lại. Bức ra bảo vật, vô thượng đan thuật của hắn, mãi cho đến ép khô hắn mới thôi!

Tinh Hải Dược Thánh nói như vậy nghe công chính nghiêm minh, thậm chí nghe giống như là hắn vì Lý Thất Dạ cùng Đề Thiên Cốc hoà giải, trên thực tế là dụng tâm hiểm ác, mười phần ngoan độc!

Lúc này, có rất nhiều ánh mắt rơi trên người Lý Thất Dạ, rất nhiều tân khách ở bên cạnh quan sát đều nhìn Lý Thất Dạ, đặc biệt có một vài đại nhân vật ánh mắt chớp động.

Ở chỗ này, không có một cái nào là người ngu, đặc biệt là những nhất quốc chi quân, một phương hùng chủ kia, cái nào không phải là nhân vật già thành tinh? Thời điểm những đại nhân vật này nhìn lấy Lý Thất Dạ, ánh mắt bọn hắn không khỏi chớp động lên, có một ít người đã đoán được âm mưu của bọn người Tinh Hải giáo.

Bất quá, lúc này không người nào dám vạch trần dạng âm mưu kia, ở trong lúc mấu chốt này vạch trần âm mưu kia, cái kia chính là cùng Tinh Hải giáo, Đề Thiên Cốc đối địch.

Thậm chí, có người cũng lên tâm tư giống nhau, bảo vật linh dược đếm không hết, vô thượng đan thuật, bất luận là đồ vật nào đều để người tim đập thình thịch, nếu như đổi lại là bọn hắn có thể bắt sống Lý Thất Dạ, chỉ sợ bọn họ cũng sẽ không chút do dự ép khô Lý Thất Dạ.

– Nói như vậy đến, ta hẳn là đa tạ Tinh Hải Dược Thánh nhân từ.

Lý Thất Dạ cười tủm tỉm nói.

Tinh Hải Dược Thánh ho khan một tiếng, nói ra:

– Cái này thì không cần, người trẻ tuổi nha, chắc chắn sẽ có thời điểm phạm sai lầm, nếu có thể sửa, không gì tốt hơn. Nếu như bây giờ ngươi có thể thúc thủ chịu trói, nể tình ngươi hối cải, đợi cho ngày thẩm phán, Tinh Hải giáo chúng ta có thể hướng Đề Thiên Cốc cầu tình, cho ngươi một cơ hội làm lại cuộc đời. Phó huynh, ngươi nói có đúng hay không?

– Hừ…Kiếm chi nguyên giản – Hạ cố vi nhân | Truyện Kiếm Tu – Kiếm Đạo Độc Tôn – Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Lúc này, Đề Thiên Cốc trưởng lão lạnh lùng hừ một cái, một bộ nộ khí khó bình, hắn lạnh lùng nói ra:

– Nếu Dược Thánh cầu tình, hiện tại tiểu súc sinh này thúc thủ chịu trói, bản tọa còn có thể cho hắn một cơ hội công bằng thẩm phán, nếu không nợ máu trả bằng máu! Giết người thì đền mạng!

– Bị các ngươi nói như vậy, ta cũng rất cảm động, giờ khắc này, ta cảm giác mình tội ác tày trời, là tội nhân muôn lần chết cũng không đủ.

Lý Thất Dạ không khỏi than thở nói.

– Hừ, có giác ngộ như vậy, cái này cũng chưa tính là một chuyện xấu, nói rõ ngươi còn có thể cứu.

Hoàng Phủ thế gia thủ tịch nguyên lão lạnh lùng nói:

– Nếu hiện tại ngươi biết sai hối cải, mặc dù ngươi mưu hại truyền nhân Hoàng Phủ thế gia ta, nhưng Hoàng Phủ thế gia chúng ta cũng nhân từ khoan dung độ lượng cho ngươi một cái thẩm phán công chính, cho ngươi cơ hội làm lại cuộc đời. Ngươi bây giờ thúc thủ chịu trói, đây là đường ra duy nhất của ngươi!

Lúc này, Tinh Hải Dược Thánh cũng tốt, Đề Thiên Cốc trưởng lão cũng được, bọn hắn đều lạnh lùng nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ. Trong mắt bọn hắn, Lý Thất Dạ nào chỉ là một khối thịt mỡ, trong mắt bọn hắn, Lý Thất Dạ chính là một bảo tàng, một bảo tàng có thể đào ra vô giới chi bảo, cho nên, bọn hắn không có tùy tiện ra tay, bọn hắn muốn bắt sống Lý Thất Dạ, bọn hắn cũng không muốn náo cá chết thịt phá, vạn nhất Lý Thất Dạ chết rồi, vậy liền trở nên không có giá trị!

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 16 giờ trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ
https://audiosite.net
Cường 22 giờ trước
Cám ơn vì đã đc nghe truyện rất hay
https://audiosite.net
Ngại quá mới mở tính năng thành viên hội viên mới nghe audio được mất cậu up audio chưa quen chọn nhầm bạn à:)Mình đã fix lại nhé bạn All mọi người đều có thể nghe nhé ^^!
https://audiosite.net
Tôi 2 ngày trước
Sao nghe không đc vậy ad
https://audiosite.net
Bộ truyên sắp đến hồi kết nhé chư vị đạo hữu :)Giờ chỉ còn ngoại truyện diễn biến tiếp...Tác giả có rất nhiều hạn chế phần ngoại truyện này nhưng ở trang mình vẫn free ( miễn phí ) cho các bạn vs chư vị đạo hữu.^^!Thông tin trên fb sẽ biết rõ hơn nhé:)Không mong gì hơn ngoài like vs share ủng hộ tụn mình tiếp tục làm bộ này nhé.Xin chân thành cảm ơn ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^