1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 196 [Chương 976 đến Chương 980]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 196 [Chương 976 đến Chương 980]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 976: Khởi tử hoàn sinh (2)

Coi như Lý Thất Dạ muốn tự sát, cũng vô pháp giết chết chính mình, đến cuối cùng, Lý Thất Dạ muốn chết cũng không phải một chuyện dễ dàng. Đương nhiên, chết già không tính, nếu sống đến thọ nguyên mình hết mà chết già, coi như là Tử Thư tứ đại yếu quyết cũng cứu không được hắn.

Lý Thất Dạ thở ra một hơi thật dài. Hắn rốt cục chết một lần, chuyện này với hắn mà nói, là sự tình khó khăn, thật sự là hắn chọn đúng người, Tiễn Vô Song, cái này đích xác là đá ma luyện không tệ.

– Đáng tiếc ngươi vẫn là yếu đi, nếu như vừa rồi một tiễn kia giống như tổ tiên ngươi lúc tuổi còn trẻ bá khí như vậy, nói không chừng ta còn không dễ chịu, coi như có thể sống lại, chỉ sợ cũng cần nằm trên giường một, hai năm. Ngươi vẫn là kém một chút, về sau cần cố gắng, đương nhiên, hôm nay phải sống rời đi mới có cơ hội cố gắng.

Lý Thất Dạ thở ra một hơi, bộ dáng hết sức thoải mái.

Đổi lại người khác, tử vong tuyệt đối là một chuyện kinh khủng, nhưng mà lúc này Lý Thất Dạ lại tựa như mười phần hưởng thụ, rất hưởng thụ loại tử vong này.

Tiễn Vô Song cũng không biết Lý Thất Dạ hoàn toàn chính xác là nói thật, nếu như Tiễn Vô Song quá cường đại, nếu như một tiễn này bắn giết hắn, vậy liền sẽ ở trên người hắn lưu lại tổn thương vĩnh hằng, coi như Lý Thất Dạ dựa vào Tử Ký phục sinh, hắn y nguyên khó có thể khu trục loại tổn thương vĩnh hằng này, cần thời gian rất dài chữa thương.

Mà thực lực của Tiễn Vô Song đối với Lý Thất Dạ mà nói, vừa vặn thích hợp. Một tiễn đứng đầu vô địch của Tiễn Vô Song vừa vặn có thể bắn giết hắn, mà sẽ không lưu lại tổn thương vĩnh hằng.

– Ngươi, ngươi, ngươi tu luyện cái tà thuật gì?

Tiễn Vô Song sắc mặt đại biến, thần thái hồi hộp, nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ.

– Tà thuật?

Lý Thất Dạ không khỏi cười một tiếng, nói ra:

– Nếu như ta tu luyện chính là tà thuật, như vậy, công pháp thế nhân tu luyện ngay cả nhập môn tà thuật cũng không bằng. Xú nha đầu, ta tu luyện chính là công pháp chính đạo đường hoàng nhất thế gian, chính là đại đạo tối chung cực áo nghĩa, ngươi hiểu không.

Nếu là ở trước đó Lý Thất Dạ bảo nàng là xú nha đầu, Tiễn Vô Song nhất định sẽ bão nổi cuồng nộ, nhưng mà lần này, Tiễn Vô Song mặt không biểu tình, chỉ nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, thần thái trở nên vô cùng ngưng trọng, cái gì cũng không nói.

Qua một hồi lâu, Tiễn Vô Song lạnh lùng nói:

– Ngươi là cố ý bắt ta tới thử tà thuật của ngươi, ngươi là lấy ta làm đá ma luyện!

– Đáp đúng, đáng tiếc, không có thưởng.

Lý Thất Dạ thong dong tự tại, cười cười nói ra:

– Ngươi còn không tính quá đần, rốt cục bị ngươi đoán được.

Tiễn Vô Song hừ lạnh một tiếng, tú mục nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, ánh mắt như mũi tên.

– Nếu như bây giờ ngươi đào tẩu, còn có chút cơ hội, nói không chừng ta tâm tình tốt, tha ngươi một mạng.

Nhìn lấy Tiễn Vô Song y nguyên lãnh ngạo, Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.

Tiễn Vô Song sầm mặt lại, y nguyên lãnh ngạo, y nguyên mười phần tự tin, âm thanh lạnh lùng nói:

– Trốn? Bản cô nương xưa nay không trốn, bản cô nương có thể giết ngươi một lần, liền có thể lại giết ngươi lần thứ hai. Hừ, bản cô nương ngược lại muốn xem xem ngươi có thể phục sinh mấy lần, chỉ cần ngươi phục sinh một lần, bản cô nương liền giết ngươi một lần, một mực giết tới ngươi không thể phục sinh mới thôi!

– Ngươi sai.

Lý Thất Dạ cười nhẹ nhàng lắc đầu nói:

– Nếu như ngươi y nguyên dùng Toái Tinh Cung trong tay ngươi, muốn giết ta thật đúng là có điểm khó khăn, thực sự không dễ dàng. Ngươi dùng Toái Tinh Cung giết ta một lần, muốn lại giết ta lần thứ hai, trên cơ bản không có khả năng, trừ khi bây giờ ngươi liền bước vào Đại Hiền cảnh giới. Nếu không, ngươi đổi lại một món binh khí, bất quá, ta cũng nhắc nhở ngươi, ít nhất phải mạnh mẽ hơn Toái Tinh Cung rất nhiều.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra:

– Coi như ngươi mang Tiên Đế Bảo khí của tổ tiên đến, một kích của Tiên Đế Bảo khí cũng chưa chắc cường đại hơn một tiễn kia bao nhiêu, trừ khi ngươi có thể đánh ra Đế Đồ, hoặc là ngươi mang theo thanh cung kia của tổ tiên đến. Bằng không thì, muốn lần nữa giết chết ta, thật đúng là không dễ dàng.

Lý Thất Dạ nói như vậy để Tiễn Vô Song tức giận đến nghiến răng, nàng hận không thể đem thịt trên người Lý Thất Dạ một miếng cắn xuống.

– Tốt, coi như ngươi khó lường, có gan ngươi nói danh tự công pháp ngươi tu luyện cho ta biết, bản cô nương nhất định có biện pháp giết chết ngươi, để ngươi vĩnh viễn không thể vươn mình. Đương nhiên, nếu như ngươi nhát gan sợ chết, thì quên đi.

Tiễn Vô Song cười lạnh nói.

Tiễn Vô Song nói như vậy để Lý Thất Dạ vỗ tay cười ha hả, nói ra:

– Xú nha đầu, mặc dù ngươi rất làm cho người ta chán ghét, không có chút nào để cho người ta ưa thích, bất quá, chí ít ngươi còn không tính là một bao cỏ, so với loại nữ hài tử ngực to mà không não kia, ngươi còn mạnh hơn một chút xíu, chí ít ngươi biết phép khích tướng. . .

– . . . Nói cho ngươi biết, dạng phép khích tướng này với ta mà nói hoàn toàn vô dụng.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ dừng một chút, nói ra:

– Cũng không phải là ta không muốn nói cho ngươi biết, chỉ bất quá, ta sợ ngươi nghe cũng không biết đây là cái gì. Nếu như ta nói cho ngươi biết, ngươi ngay cả nghe cũng không nghe nói qua, vậy liền quá đả kích tự tin của ngươi. Tốt xấu ngươi cũng xuất thân từ đế thống tiên môn, cô lậu quả văn như thế, đây không phải là để ngươi mất thể diện sao?

Tiễn Vô Song bị Lý Thất Dạ nói như vậy tức giận đến thổ huyết, đây là lời nàng nghe qua làm cho nàng phát điên nhất, hơn nữa còn là ca ngợi nàng, nói như vậy để cho nàng tức giận đến mặt đỏ lên.

Bất quá, Lý Thất Dạ miệng độc Tiễn Vô Song cũng không phải lần thứ nhất lĩnh giáo, nàng hô hấp một hơi thật sâu, lạnh lùng nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, cười lạnh nói:

– Ngươi ngoại trừ miệng lưỡi bén nhọn ra, còn có bản sự gì!

– Ta bản sự khá nhiều loại.Kiếm Chi Nhất Kiếm – Kiếm Giả Phi Giả – Truyện Kiếm Tu phong cách mới – Đại Đạo Triều Thiên – Thỉnh chư vị nghé thăm..!

Lý Thất Dạ nhàn nhã nở nụ cười, chậm rãi nói ra:

– Bất quá, hiện tại ta có chút không nỡ giết ngươi. Đương nhiên, ngươi không nên hiểu lầm, không phải nói ta thích ngươi, mà là nói, có một khối ma luyện thạch tốt như vậy, ta còn thực sự không nỡ ném đi, tạm thời mà nói, ma luyện thạch thích hợp giống như ngươi, muốn tìm đến thật là có chút ít không dễ dàng.

Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, Tiễn Vô Song hận đến nghiến răng nghiến lợi, đem răng ngọc cắn đến kèn kẹt rung động, hiện tại nàng liền muốn bổ nhào qua hung hăng cắn xuống một miếng thịt của Lý Thất Dạ, nếu không, khó có thể tiêu mối hận trong lòng nàng!

Một mực đến nay, không biết bao nhiêu người ca ngợi vẻ đẹp của nàng, ca ngợi chi từ như thế nào đều có, nhưng mà, vào hôm nay, nàng ở trong mắt Lý Thất Dạ chẳng qua là một tảng đá mà thôi, một khối ma luyện thạch, cái này so với Lý Thất Dạ mắng nàng là xú nha đầu còn để cho nàng phát điên. Chí ít, xú nha đầu vẫn là người, một viên đá mài giũa, kia cái gì cũng không bằng.

Chương 977: Một tiễn Chân ngôn (1)

Họ Lý, bản cô nương không giết ngươi, thề không làm người!

Tiễn Vô Song nhịn không được giận dữ hét.

– Thề không làm người?

Lý Thất Dạ không khỏi cười một tiếng, nói ra:

– Xú nha đầu, ngươi vốn cũng không phải là người có được hay không, Tiễn gia các ngươi chính là Thạch Nhân tộc, ngươi cảm thấy mình là người sao?

Tiễn Vô Song thiếu chút nữa thổ huyết, nàng oán hận nói:

– Họ Lý, bớt nói nhiều lời, ra tay đi, ngươi có bản lãnh gì sử dụng ra hết, bản cô nương tuyệt đối tiếp chiêu!

– Đã như vậy, vậy ta cũng chỉ có lạt thủ tồi hoa.

Lý Thất Dạ nở nụ cười, nhìn lấy Tiễn Vô Song, chậm rãi nói:

– Xú nha đầu, nghe ta khuyên một tiếng, mặc dù nói Tiễn gia các ngươi danh xưng tiễn đạo vô song . Bất quá, một tiễn này của ta ngươi không tiếp nổi, dù là một tiễn vô địch kia của ngươi, một tiễn vô địch của ngươi y nguyên ngăn không được một tiễn này của ta. Vừa rồi ta đã cho ngươi một cơ hội, vậy hiện tại ta cũng cho ngươi một cơ hội, thừa dịp ta còn không có ra tay, ngươi đổi một món binh khí, còn có một chút cơ hội sống sót.

– Khẩu khí thật lớn!

Tiễn Vô Song không khỏi lạnh lùng hừ một cái. Đừng nói là Tiễn Vô Song, lúc này nếu có người thứ ba ở đây, đều cảm thấy lời này của Lý Thất Dạ ngông cuồng như thế.

Nếu như nói những công pháp khác của Lý Thất Dạ mạnh mẽ hơn Tiễn Vô Song, người khác còn cảm thấy có thể, nhưng mà nếu như nói so tiễn, ở trên tiễn đạo cùng Tiễn gia tranh hùng, nói thật, tại toàn bộ Thạch Dược giới, thậm chí toàn bộ Cửu Giới. Chỉ sợ không có mấy người hoặc là mấy cái truyền thừa dám ở trên tiễn đạo tranh hùng.

Đệ Nhất Tiễn Tiên Đế có thể được xưng là Đệ Nhất Tiễn không phải một câu nói suông, cũng không phải chỉ là hư danh, hắn ở trên tiễn đạo tạo hóa hoàn toàn chính xác vạn cổ đến nay không ai bằng.

– Họ Lý, ngươi có bản lãnh gì liền sử hết ra, hôm nay bản cô nương liền lấy cung trong tay cùng ngươi chiến chết sống!

Tiễn Vô Song lạnh lùng nói ra:

– Bản cô nương ngược lại muốn xem xem là ngươi một tiễn vô địch, hay là Tiễn gia ta tiễn đạo vô địch!

Không hề nghi ngờ, Tiễn Vô Song tâm cao khí ngạo đây là bảo trì uy danh trên tiễn đạo của Tiễn gia. Lúc này nếu nàng đổi binh khí, chẳng phải là hướng Lý Thất Dạ yếu thế? Chẳng phải là nói Tiễn gia nàng ở tiễn đạo không bằng Lý Thất Dạ?

– Can đảm lắm. Đáng tiếc ngươi gặp ta.

Lý Thất Dạ cười nói ra:

– Không phủ nhận, Tiễn gia các ngươi ở tiễn đạo hoàn toàn chính xác vô địch. Đáng tiếc, Toái Tinh Cung trong tay ngươi không phải thanh cung kia của tổ tiên ngươi, nếu như là thanh cung kia của tổ tiên ngươi, hoàn toàn chính xác có cơ hội cùng ta đánh một hồi, nhưng Toái Tinh Cung không được.

– Được hay không, ngươi thử một lần liền biết.

Tiễn Vô Song âm thanh lạnh lùng nói:

– Nhớ kỹ, ta sẽ chặt xuống đầu chó của ngươi, ta nhất định sẽ giết chết ngươi!

– Có tự tin, mặc dù kiêu ngạo một chút. Có tự tin như vậy hoàn toàn chính xác không phải một chuyện xấu.

Lý Thất Dạ sờ lên cằm, nói ra:

– Hiện tại ta có chút thích ngươi rồi đó xú nha đầu. Hiện tại ngươi hướng ta đầu hàng còn kịp. Bên cạnh ta thiếu một tay chân thích giương nanh múa vuốt giống như ngươi, không, nói chuẩn xác một chút, bên cạnh ta thiếu một chiến tướng có dũng khí, có nhuệ khí, có ngạo khí như thế. Ngươi bây giờ hiệu trung với ta, nói không chừng tương lai vị trí đệ nhất chiến tướng ngươi có thể ngồi xuống.

Lúc này Tiễn Vô Song đã tức giận đến không lời nào để nói. Nàng cao ngạo, nhưng mà tiểu nam nhân trước mắt này so với nàng càng ngạo cuồng hơn, tức chết nàng! Tiểu nam nhân này lại muốn thu nàng làm tay chân, nàng đường đường là Tiễn gia thiên kim tiểu thư a.

– Bớt nói nhiều lời, xuất tiễn đi!

Tiễn Vô Song quát lạnh nói.

Lý Thất Dạ nhìn nhìn Tiễn Vô Song, sau đó khe khẽ lắc đầu, nói ra:

– Khá là đáng tiếc, bất quá, ngươi đã cố tình tìm chết, vậy ta liền thành toàn ngươi.

Nói xong, chậm rãi kéo Cửu Ngữ Chân Cung.

Phốc…

Ở thời điểm này, Lý Thất Dạ bắn ra một tiễn, một tiễn này chính là do bốn chân ngôn tổ hợp, bốn cái chân ngôn “Lâm, binh, đấu, giả” này hóa thành một tiễn. Cho tới nay, Lý Thất Dạ giết địch đều là lấy một chân ngôn bên trong chín chân ngôn hóa mũi tên, nhưng mà hiện tại, Lý Thất Dạ lại lấy một câu chân ngôn hóa tiễn, bốn cái chân ngôn thành một câu, câu chân ngôn này hóa mũi tên uy lực khó có thể phỏng đoán.

Bốn chân ngôn hóa thành một tiễn bắn ra, thoạt nhìn hết sức bình thường, một tiễn này thậm chí có thể nói bắn ra không vui, chỉ là bắn ra, cùng cung thủ phổ thông bắn ra không có gì khác biệt.

Nhưng mà, lần này Tiễn Vô Song cũng không có khinh thường, nàng lộ ra hết sức cẩn thận, bởi vì nếu như nàng thua ở trong tay Lý Thất Dạ, liền bôi nhọ uy danh đệ nhất tiễn đạo của Tiễn gia nàng.

“Ông” một tiếng, trong nháy mắt, Tiễn Vô Song cũng bắn ra một tiễn, lần này Tiễn Vô Song bắn ra một tiễn cũng không phải một tiễn bá đạo hung mãnh, một tiễn này bắn ra cũng không nhanh.

Nhưng mà, thời điểm hai mũi tên gặp nhau, một tiễn này của Tiễn Vô Song trong nháy mắt vô cùng sáng chói, một tiễn này vậy mà hóa thành một Chân Tiên, Chân Tiên quét ngang thiên địa, trấn thủ vạn vực, phong tỏa Cửu Giới.

Chỉ có ở lúc này, người khác mới biết một tiễn kia của Tiễn Vô Song chính là thủ thế, hơn nữa là một tiễn thủ thế đáng sợ nhất thế gian.

Tiên Thủ Thiên Thành! Một tiễn này chính là một chiêu thủ thế cường đại nhất của tiễn đạo Tiễn gia, một tiễn này có thể giữ vững một kích của Tiên Đế Bảo khí, nó cực kỳ mạnh mẽ, một tiễn bắn ra, có thể nói vững như thành đồng, không cách nào công phá.

Xùy… dưới một tiễn Tiên Thủ Thiên Thành này, một tiễn “Lâm, binh, đấu, giả” của Lý Thất Dạ cũng bạo phát, trong nháy mắt này, một tiễn kia tựa như hóa thành một đạo huyết tiễn, một mũi tên bắn chảy xuống Chân Tiên chi huyết.

“Oanh” một tiếng, một tiễn bắn ở trên Tiên Thủ Thiên Thành, trong nháy mắt, Tiên Thủ Thiên Thành vỡ nát, mà huyết tiễn của Lý Thất Dạ cũng trong nháy mắt biến mất.

– Ách…

Tiễn Vô Song lập tức há mồm, nhưng mà muốn gọi đi ra lại không cách nào kêu ra tiếng, lúc này, xiêm y của nàng chậm rãi bị máu tươi nhiễm đỏ.

Tiễn Vô Song bị một tiễn “Lâm, binh, đấu, giả” của Lý Thất Dạ bắn trúng, một tiễn này không chỉ bắn nát Tiên Thủ Thiên Thành, còn giết Tiễn Vô Song.

Giờ khắc này, sinh mệnh của Tiễn Vô Song đang trôi qua, nàng cảm nhận được tử vong tiến đến, một đôi tú mục của nàng bắt đầu chậm rãi nhắm lại.

“Ông” một tiếng, ngay trong nháy mắt Tiễn Vô Song sắp tử vong đó, trong cơ thể nàng bộc phát ra tiên quang, đế uy hạo nhiên, tựa như trong cơ thể nàng có Tiên Đế phục sinh. Trong nháy mắt này, tiên quang bao lấy thân thể Tiễn Vô Song, tiếp theo, tiên quang lóe lên, trong nháy mắt mang Tiễn Vô Song đi.

Nhìn thấy Tiễn Vô Song bị tiên quang bao vây lấy mang rời khỏi nơi này, Lý Thất Dạ cũng không có đuổi theo, chỉ là đưa mắt nhìn tiên quang bọc lấy Tiễn Vô Song biến mất ở chân trời.

Chương 978: Một tiễn Chân ngôn (2)

Lúc Tiễn Vô Song biến mất ở chân trời, Lý Thất Dạ vuốt vuốt cái mũi, thì thào nói ra:

– Tiễn gia, quả nhiên danh bất hư truyền, thủ đoạn xác thực phi phàm, có thể đem người từ bên trong sắp chết cứu trở về! Coi như thủ đoạn này so ra kém khởi tử hoàn sinh, vậy cũng đủ nghịch thiên.

Đối với một tiễn này, trong nội tâm Lý Thất Dạ rất rõ ràng, dưới một tiễn, có thể nói đồ thần diệt ma, một tiễn “Lâm, binh, đấu, giả”, uy lực cực kỳ mạnh mẽ, rất khó có tồn tại có thể thừa nhận một tiễn này, mặc kệ thân thể mạnh mẽ đến cỡ nào, mặc kệ chân mệnh cường đại đến cỡ nào, nếu như bị một tiễn này bắn trúng, đó là hẳn phải chết không nghi ngờ.

Bất quá, Tiễn Vô Song chung quy là Tiễn gia thiên kim, ngàn sủng vạn yêu tụ cùng, nàng là hòn ngọc quý trên tay Tiễn gia, Tiễn gia ở trên người nàng gia trì thủ đoạn vô cùng nghịch thiên, nếu như nàng nhận lấy vết thương trí mạng đánh giết, trong nháy mắt trước khi nàng chết, thủ đoạn này có thể cứu sống nàng, hơn nữa mang nàng về Tiễn gia.

Tiễn gia chung quy là đế thống tiên môn, nội tình mười phần sâu dày, có được thủ đoạn nghịch thiên như vậy cũng không lạ.

Lý Thất Dạ thu hồi Cửu Ngữ Chân Cung, xoay người rời đi, trước khi đi, Lý Thất Dạ híp mắt một cái, nhìn thoáng qua một phương hướng ở chân trời, hắn không nói gì, chỉ là nở nụ cười liền rời đi.

Tại một chỗ nào đó ngoài Thiên Phong sơn mạch, một địa phương rất bí mật, nơi đó ngừng lại một chiếc xe ngựa, một cỗ xe ngựa rất phổ thông, một chiếc xe ngựa dạng này bất luận chạy ở nơi nào cũng sẽ không để người chú ý.

Phía trước chiếc xe ngựa này ngồi một lão ma ma, lão ma ma cũng không biết bao nhiêu tuổi, lão ma ma này ngồi ở trước mặt xe ngựa, tựa như là trời chiều lặn về phía tây, cho người ta một loại cảm giác khô già yếu đuối.

Lúc này, trong xe ngựa vang lên một tiếng thở dài nhẹ nhàng, một tiếng thở dài này mặc dù rất ngắn, nhưng lại mười phần có vận luật, mười phần tiết tấu, nghe mười phần êm tai.

Lúc tiếng thở dài này vang lên, để cho người ta nghe xong liền biết trong xe ngựa chính là một nữ tử, mặc dù không biết nữ tử trong xe ngựa dáng dấp như thế nào, nhưng mà, tiếng thở dài của nàng nghe mê người như vậy.

– Tiểu thư, thế nào?

Thời điểm tiếng thở dài bên trong xe ngựa vang lên, lão ma ma giống như ngủ mê lập tức tỉnh lại hỏi.

– Kết thúc, hắn đã rời đi.

Bên trong xe ngựa vang lên thanh âm. Đây là thanh âm của một nữ tử, thanh âm mười phần êm tai, thậm chí có thể nói không cách nào dùng bút mực để hình dung, nghe được thanh âm này, để cho người ta vì đó say mê.

Coi như không biết dáng dấp nữ tử này là bộ dáng gì, nhưng mà, nghe được thanh âm này, liền để cho người ta si mê, để cho người ta thích nàng!

– Ai thắng?

Lão ma ma không khỏi hỏi:

– Là nha đầu Tiễn gia kia sao?

– Không…

Trong xe ngựa vang lên thanh âm của nữ tử, nói ra:

– Là Lý Thất Dạ, nếu không phải Tiễn gia thay Tiễn Vô Song gia trì thủ pháp hộ mệnh nghịch thiên nhất, chỉ sợ lúc này nàng đã chết thảm.

– Tiểu tử này thật là có bản lĩnh.

Lão ma ma cũng có chút ngoài ý muốn, nói ra:

– Mặc dù nha đầu Tiễn gia tâm cao khí ngạo, không coi ai ra gì, nhưng nàng hoàn toàn chính xác có chút tài năng, thế hệ trẻ tuổi chỉ sợ không có mấy người là đối thủ của nha đầu kia!

– Nào chỉ là có chút tài năng.

Nữ tử trong xe ngựa nói ra:

– Lý Thất Dạ này chỉ sợ là kinh khủng tuyệt luân, chỉ sợ so với bất luận kẻ nào còn kinh khủng.

– Tiểu thư, thế này thì quá mức rồi, hắn chỉ bất quá là đánh bại nha đầu Tiễn gia mà thôi.

Lão ma ma không khỏi nói ra, các nàng đều có lai lịch kinh thiên, có thể nói lai lịch của các nàng đủ để ngạo thị thiên hạ.

– Không…

Nữ tử trong xe ngựa trầm giọng nói ra:

– Mặc dù ta không cách nào tận mắt thấy một trận chiến này, nhưng mà, hoặc nhiều hoặc ít có thể cảm thụ được. Lý Thất Dạ cũng không có chân chính ra tay, hắn chỉ là cầm Tiễn Vô Song ma luyện mình một chút, nếu như hắn thực sự ra tay, vậy liền rất khó nói.

– Chẳng lẽ hắn có thể mạnh hơn tiểu thư hay sao?

Lão ma ma nói ra:

– Coi như hắn cường đại hơn nữa, cũng so ra kém tiểu thư, thế hệ trẻ tuổi ai có thể vượt tiểu thư?

– Chưa chắc.

Nữ tử bên trong xe ngựa nói ra:

– Chí ít, cho đến bây giờ, ta còn không biết hắn đến tột cùng cường đại cỡ nào, ta còn không cách nào kết luận hắn có thể cường đại đến cấp độ như thế nào. Trong mắt của ta, cả người Lý Thất Dạ tựa như một đoàn sương mù, căn bản để cho người ta nhìn không thấu, ta cũng không được.

– So với Thạch Phong quốc Diệp Khuynh Thành như thế nào?

Lão ma ma không khỏi hỏi.

Nữ tử trong xe ngựa nói ra:

– So với Diệp Khuynh Thành?

Nói đến đây, nàng dừng một chút, nói ra:

– Cụ thể ta cũng không tiện nói, ta không cách nào xác định Lý Thất Dạ đến tột cùng cường đại cỡ nào, nhưng mà trực giác nói cho ta biết, Lý Thất Dạ chỉ sợ so với Diệp Khuynh Thành chỉ mạnh không yếu.

– Không thể nào.

Lão ma ma không khỏi trở nên động dung, nói ra:

– Thạch Phong quốc vì Diệp Khuynh Thành bỏ ra bao nhiêu tâm huyết? Diệp Khuynh Thành là một tuyệt thế thiên nhân, trời sinh sủng nhi, tại Thạch Dược giới, ngoại trừ tiểu thư ra, có thể cùng Diệp Khuynh Thành so sánh cũng chỉ có nha đầu Tiễn gia kia đi. Lý Thất Dạ cái vô danh tiểu bối này có thể cùng Diệp Khuynh Thành so sánh?

Diệp Khuynh Thành nổi danh bên ngoài, danh xưng Thạch Dược giới đệ nhất nhân, chí ít thế hệ trẻ tuổi là như thế. Ở bên trong Thạch Dược giới, không biết có bao nhiêu thiên tài ở trước mặt Diệp Khuynh Thành ảm đạm phai mờ, không biết có bao nhiêu thiên tài không dám cùng Diệp Khuynh Thành so sánh, không biết có bao nhiêu thiên tài nguyện ý nhờ vả, hiệu lực cho hắn.

Nếu như nói, tại Thạch Dược giới có bối phận tuổi trẻ cường đại hơn Diệp Khuynh Thành, nói như vậy chỉ sợ không có người sẽ tin tưởng, cái này căn bản là chuyện không thể nào.

– Chỉ sợ như thế.

Nữ tử trong xe ngựa nói ra:

– Diệp Khuynh Thành cường đại có thể đoán chừng, có thể đo đạc, có thể tương đối. Nhưng mà, Lý Thất Dạ này thâm bất khả trắc. Căn bản là không có cách suy tính hắn đến tột cùng cường đại cỡ nào. Mặc dù không cách nào tính ra thực lực chân chính của hắn. Nhưng mà trực giác nói cho ta biết, hắn chỉ sợ so với Diệp Khuynh Thành chỉ mạnh không yếu.

Nghe được lời của cô gái, lão ma ma không khỏi trầm mặc một chút, nàng đối với năng lực của tiểu thư mình nhất thanh nhị sở, có đầy đủ lòng tin.

– Chúng ta đi thôi, hắn phát hiện chúng ta.

Nữ tử trong xe ngựa nói ra.

– Coi như hắn đuổi tới, chúng ta cũng không sợ hắn.

Lão ma ma khí thế một thịnh, ở thời điểm này, nàng nơi nào giống như là một lão nhân xế chiều? Trên người nàng phát ra khí tức cực kỳ đáng sợ.

– Không. Ma ma, chúng ta không cần thiết cùng hắn xung đột.

Nữ tử trong xe ngựa nói ra:

– Mặc dù chúng ta không sợ bất luận kẻ nào, nhưng mà cùng Lý Thất Dạ xung đột, chúng ta cũng không có chỗ tốt gì. Thừa dịp hắn không có đuổi chúng ta, chúng ta rời khỏi nơi này trước đi.

Chương 979: Tạm biệt

Lão ma ma không nói gì nữa, ngồi thẳng người, đánh xe ngựa rời đi. Trong tiếng bánh xe lộc cộc, xe ngựa đi xa, cuối cùng biến mất ở chân trời, không có để lại bất cứ dấu vết gì.

Lý Thất Dạ chạy về Thiên Phong Giang. Khi hắn chạy về Thiên Phong Giang, nơi này đã không có tu sĩ gì ở nơi đó . Bất quá, Viên Thải Hà lại ở nơi đó chờ đợi.

Viên Thải Hà nhìn thấy Lý Thất Dạ ngồi xe ngựa trở về, nàng không khỏi hơi kinh ngạc, nhưng mà nàng chưa từng có hỏi, chỉ là lộ ra tiếu dung điềm tĩnh nói ra:

– Lý huynh lấy được Tiên Hoàng hay không?

– Ngươi lấy được hay không?

Lý Thất Dạ không trả lời thẳng, vừa cười vừa nói.

Viên Thải Hà nhẹ nhàng gật đầu nói ra:

– Ta đã lấy được hai khối Tiên Hoàng năm rất cao, đầy đủ dùng để phối một lò thuốc.

– Cái kia không thể tốt hơn, chúng ta đi thôi.

Lý Thất Dạ cười cười, nhẹ nhàng gật đầu nói.

Viên Thải Hà không khỏi nhìn quanh một cái, nói ra:

– Thiết Nghĩ không biết chạy đi nơi nào, chúng ta không đợi hắn sao?

– Hắn không cần chúng ta chờ đợi.

Lý Thất Dạ cười lắc đầu nói ra:

– Nếu như hắn thực tình muốn cùng chúng ta rời đi, chỉ sợ hắn đã lộ mặt. Chỉ sợ hắn không nguyện ý cùng chúng ta đồng hành, cho nên đi trước một bước.

Viên Thải Hà cũng là một người cực kì thông minh, nàng nghĩ nghĩ một chút, lộ ra nụ cười nhàn nhạt, điềm tĩnh tự nhiên, sau đó nàng không nói gì nữa, ngồi ở trong xe ngựa của Lý Thất Dạ.

Thanh âm chi chi, Hoàng Ngưu Long lôi kéo xe ngựa đi xa, không nhanh không chậm, Lý Thất Dạ ngồi ở trong xe ngựa, nhắm mắt dưỡng thần, chẳng hề nói một câu.

Viên Thải Hà ngồi ở chỗ kia, điềm tĩnh tự nhiên, tựa hồ cũng phân hưởng lấy một phần yên tĩnh này, nàng không nói gì.

Mặc dù Hoàng Ngưu Long chạy không nhanh, nhưng mà cũng không chậm. Rất nhanh, bọn hắn đã đi ra Thiên Phong sơn mạch, lúc đi ra Thiên Phong sơn mạch, Lý Thất Dạ lập tức mở hai mắt ra.

– Ngươi phải về Tĩnh Viên sao?

Lý Thất Dạ nhìn lấy Viên Thải Hà, lộ ra nụ cười nhàn nhạt nói.

Viên Thải Hà nhẹ nhàng gật đầu, nói ra:

– Đúng vậy, sau khi ta trở về, dự định bế quan, có một lò đan dược cần luyện, chỉ sợ cần một đoạn thời gian. Không biết Lý huynh muốn đi đâu? Nếu Lý huynh có rảnh, đến Tĩnh Viên ta làm khách như thế nào?

Viên Thải Hà đối với Lý Thất Dạ có thân thiết không nói được, mặc dù hai người bọn họ quen biết không lâu, nhưng, trong nội tâm tựa hồ là lão bằng hữu đã quen biết thật lâu.

– Tạm thời chỉ sợ không thể đi Tĩnh Viên của ngươi, ta muốn đi Thiên Tùng Sơn một chuyến.

Lý Thất Dạ cười nói ra:

– Sau Thiên Tùng Sơn, còn phải đi Dược quốc tham gia dược sư đại hội.

– Vì Thiên Tùng Thụ Tổ chúc thọ?

Viên Thải Hà nói ra.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Xem như thế đi, ta đã cùng người ước định tại Thiên Tùng Thụ gặp nhau, bằng không thì, ta còn thực muốn đi Tĩnh Viên của các ngươi một chút, Tĩnh Viên các ngươi gieo trồng linh dược có thể xưng thế gian nhất tuyệt.

Lý Thất Dạ lời này cũng không phải nịnh nọt, đích thật là như thế. Bên trong Tĩnh Viên trồng lấy rất nhiều linh dược để cho người ta thèm chảy nước miếng, không biết có bao nhiêu đại nhân vật muốn vào Tĩnh Viên nhìn qua mà không được.

– Về sau cũng không muộn.

Viên Thải Hà lộ ra tiếu dung điềm tĩnh, nói ra:

– Trên thực tế, Thiên Tùng Sơn cũng đáng đi một chuyến. Thiên Tùng Sơn ở dưới Thiên Tùng Thụ Tổ che chở, cũng là thánh dược linh thảo khắp nơi trên đất. Có thể nói, Thiên Tùng Sơn thừa thãi linh dược, tại toàn bộ Thạch Dược giới rất nổi danh.

Nhìn lấy Viên Thải Hà, Lý Thất Dạ không thể nín được cười một cái, vì nàng nhẹ nhàng phủi phủi mái tóc trên vai trước, hai người bọn họ tựa hồ đã có một loại ăn ý không nói được.

– Về sau chúng ta sẽ lại gặp nhau.

Cuối cùng, Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói, cùng Viên Thải Hà tạm biệt.

Viên Thải Hà cũng cùng Lý Thất Dạ tạm biệt, nàng xuống xe ngựa hướng Lý Thất Dạ phất tay, cuối cùng hai cái mỗi người đi một ngả.

Sau khi phân biệt, Lý Thất Dạ ngồi ở trên xe ngựa, nhắm mắt dưỡng thần đối với Hoàng Ngưu Long phân phó một tiếng, nói ra:

– Đi Thiên Tùng Sơn!

Không cần Lý Thất Dạ khống chế, Hoàng Ngưu Long tự nhiên lôi kéo xe ngựa hướng Thiên Tùng Sơn mà đi.

Thiên Tùng Sơn chỉ là phiếm chỉ, có người nói Thiên Tùng Sơn chỉ là địa phương Thiên Tùng Thụ Tổ sinh ra lớn lên, có người nói Thiên Tùng Sơn chỉ chính là Thiên Tùng Sơn mạch.

Trên thực tế đều không kém bao nhiêu, Thiên Tùng Sơn thậm chí toàn bộ Thiên Tùng Sơn mạch đều là địa bàn của Thiên Tùng Thụ Tổ, mặc dù nói, ở chỗ này Thiên Tùng Thụ Tổ không có khai tông lập phái, nhưng mà, môn hạ của Thiên Tùng Thụ Tổ, môn đồ của Thiên Tùng Thụ Tổ so với bất kỳ một đại giáo cương quốc nào cũng sẽ không yếu.

Thiên Tùng Sơn lại được người xưng là Thiên Tùng đại mạch, nó là một trong tám đầu đại mạch của Thạch Dược giới, cùng Lam Tú đại mạch nổi danh. Toàn bộ Thiên Tùng đại mạch triền miên ngang dọc Dược Vực, thoạt nhìn tựa như cự long chiếm cứ.

Thiên Tùng Sơn bao la hùng vĩ mỹ lệ, khắp nơi đều là kỳ lĩnh thần phong, ở chỗ này, Linh Lộc bôn tẩu, Kim Loan bay lượn, Giao Long bàn đầm. . .

Đồng thời, Thiên Tùng Sơn cũng là nơi tốt thừa thãi linh dược đan thảo. Thiên Tùng Sơn làm một trong bát đại mạch, có thể nói linh khí tràn đầy, tụ nghìn vạn dặm đại địa tinh khí ở đây, ở dưới mảnh đại địa này, có thể nói thiên địa tinh khí giống như đại dương.

Lại thêm Thiên Tùng Sơn một mực được Thiên Tùng Thụ Tổ che chở, cho nên linh dược đan thảo ở chỗ này sinh trưởng tươi tốt. Có thể nói, tại Dược Vực, Thiên Tùng Sơn nổi danh là nơi thừa thãi linh dược đan thảo.

Ở toàn bộ Thạch Dược giới mà nói, nâng lên Thiên Tùng Sơn, không thể không nâng Thiên Tùng Thụ Tổ.

Tại Thạch Dược giới, Thiên Tùng Thụ Tổ cùng Cự Trúc quốc Cự Trúc được xưng là hai đại Yêu Tổ, mặc dù nói, Thiên Tùng Thụ Tổ tuế nguyệt kém xa Cự Trúc cổ lão xa xưa, nhưng mà, thanh danh của Thiên Tùng Thụ Tổ lại vượt xa Cự Trúc.

Trên thực tế đây cũng là sự tình bình thường, bởi vì Cự Trúc quốc Cự Trúc trăm ngàn vạn năm đến nay đều không hiển hóa, cho tới nay yên lặng tồn tại, để thế nhân đều sắp quên nó tồn tại, để thế nhân đều sắp quen thuộc nó tồn tại.

Mà Thiên Tùng Thụ Tổ khác biệt, hắn hóa đạo hiển trí, truyền thụ đạo pháp, cái này khiến hắn đại danh lan xa, môn đồ vô số. Mấy chục vạn năm đến nay, sinh linh từng ở chỗ Thiên Tùng Thụ Tổ nghe kinh nhiều không kể xiết, trong đó có đã thành đạo Yêu Vương, cũng có phi cầm tẩu thú, hoặc là hoa cỏ cây cối còn chưa thành đạo.

Mấy chục vạn năm này đến nay, càng có một ít Thạch nhân không xa nghìn vạn dặm mà đến, để cầu nghe Thiên Tùng Thụ Tổ giảng kinh.

Cho nên, mấy chục vạn năm đến nay, mặc dù Thiên Tùng Thụ Tổ không có

Chương 980: Thiên tùng sơn (1)

Có thể nghĩ lực ảnh hưởng của Thiên Tùng Thụ Tổ là to lớn bực nào, về phần đạo hạnh bản thân Thiên Tùng Thụ Tổ cường đại cỡ nào, ngoại nhân không được biết, có người nói, Thiên Tùng Thụ Tổ có thể phong làm Thần Hoàng, cũng có người nói, ngoại trừ Tiên Đế, không ai có thể cùng Thiên Tùng Thụ Tổ so sánh.

Bất luận Thiên Tùng Thụ Tổ đạo hạnh sâu bao nhiêu, làm Yêu Tổ có được năm mươi vạn năm thọ nguyên, hắn đã đủ để cho người ta tôn kính. Cho nên, tại toàn bộ Thạch Dược giới, vô số đại giáo cương quốc, đế thống tiên môn, coi như là quái vật khổng lồ giống như Dược quốc, đối với loại tồn tại như Thiên Tùng Thụ Tổ kia cũng mười phần tôn kính.

Đại thọ Thiên Tùng Thụ Tổ năm mươi vạn tuổi, chuyện này đối với toàn bộ Thạch Dược giới mà nói là đại sự mười phần oanh động, thậm chí có thể nói đại giáo cương quốc, đế thống tiên môn thậm chí tu sĩ có danh tiếng ở toàn bộ Thạch Dược giới, nhao nhao không xa nghìn vạn dặm chạy đến vì Thiên Tùng Thụ Tổ chúc thọ.

Dù là tu sĩ hoặc là môn phái truyền thừa của Thú Vực, Thạch Vực ở phía xa cũng sớm lên đường, trước thời gian chạy tới, hướng Thiên Tùng Thụ Tổ chúc thọ.

Thậm chí có người trước thời gian một năm lên đường, lúc thọ đản của Thiên Tùng Thụ Tổ còn có một năm, từ Thạch Vực hoặc Thú Vực xa xôi chạy tới.

Đại thọ của Thiên Tùng Thụ Tổ, có thể nói để phạm vi nghìn vạn dặm đại địa của Thiên Tùng Sơn náo nhiệt lên, vô số môn phái truyền thừa, vô số tu sĩ nhao nhao chạy đến Thiên Tùng Sơn.

Trong lúc nhất thời, Thiên Tùng Sơn bình thường yên tĩnh lập tức trở nên vô cùng náo nhiệt, khách khứa như mây, đông như trẩy hội, cự nhạc thâm cốc bình thường quạnh quẽ, lúc này ở không ít khách mới đến từ phương xa.

May mắn Thiên Tùng Sơn chiếm diện tích nghìn vạn dặm, dãy núi cự cốc vô số, coi như là thiên hạ tân khách đến chúc, Thiên Tùng Sơn cũng có địa phương có thể ở.

Mặc dù bây giờ cách ngày đản thọ của Thiên Tùng Thụ Tổ còn có một số thời gian, nhưng mà bên trong Thiên Tùng Sơn đã người đông nghìn nghịt, bốn phương tám hướng tân khách tuôn ra mà tới.

Coi như là hoàng thất Dược quốc điệu thấp, Tiễn Long thế gia lánh đời, hoặc là Ngự Thú thành không hỏi thế sự mấy thời đại,… những quái vật khổng lồ này đều phái cường giả đến đây chúc thọ Thiên Tùng Thụ Tổ.

Từ nơi này liền có thể nhìn ra được Thiên Tùng Thụ Tổ tại Thạch Dược giới có được địa vị kinh người hạng gì.

“Chi, chi, chi” xe ngựa chậm rãi lái tới, lái vào một cái trấn nhỏ dưới Thiên Tùng Sơn. Trong xe ngựa, Lý Thất Dạ nhắm mắt dưỡng thần, tựa như ngủ thiếp đi, chìm đắm trong tiếng chi chi có tiết tấu của xe ngựa. Hoàng Ngưu Long thì không nhanh không chậm lôi kéo xe ngựa, hướng Thiên Tùng Sơn mà đi.

Tiểu trấn dưới Thiên Tùng Sơn bình thường quạnh quẽ, nhưng mà bây giờ lại phi thường náo nhiệt, có tu sĩ đến Thiên Tùng Sơn chúc thọ ở chỗ này nghỉ chân, cũng có tân khách trên Thiên Tùng Sơn chạy ra tiểu trấn hít thở không khí, cũng có tu sĩ tới nơi này giao dịch. . .

Đối với tiểu trấn náo nhiệt, Lý Thất Dạ mắt điếc tai ngơ, tựa hồ là nhắm mắt dưỡng thần, Hoàng Ngưu Long lôi kéo xe ngựa ra tiểu trấn, đi vào dưới Thiên Tùng Sơn.

Lúc này dưới Thiên Tùng Sơn, tân khách đến đây chúc thọ như cá diếc sang sông, giống như Lý Thất Dạ dạng một người một xe hỗn tạp trong đám người, không có làm người khác chú ý chút nào.

Lúc xe ngựa đi vào Thiên Tùng Sơn, Lý Thất Dạ ngồi ở trong xe ngựa lập tức mở hai mắt ra, nhìn Thiên Tùng Sơn trước mắt.

Thiên Tùng Sơn, phóng tầm mắt nhìn tới chính là một mảnh xanh biếc, dãy núi chập trùng, có thần phong kình thiên, cũng có thác nước thẳng xuống dưới ba ngàn thước. Càng có cổ tùng như Cầu Long sinh ở trên vách đá dựng đứng. . .

Bất luận là ai, nhìn thấy mảnh sơn hà trước mắt này, đều sẽ tán thưởng mảnh sơn hà trước mắt kia tráng lệ.

Mảnh sơn hà này cùng với sơn hà những địa phương khác khác biệt, ở trên không trung Thiên Tùng Sơn lơ lửng vô số lục quang, từng sợi từng sợi lục quang giống như ngân châm, thoạt nhìn là chân thật như vậy. Chính là vì vô số lục quang giống như ngân châm kia lơ lửng ở các nơi trong Thiên Tùng Sơn, cái này khiến toàn bộ Thiên Tùng Sơn thoạt nhìn càng lung linh, càng mỹ lệ hơn.

Lúc này Lý Thất Dạ nhíu mày, giữa sát na này, tựa hồ đôi mắt của Lý Thất Dạ nhìn thấu Thiên Tùng Sơn. Tựa hồ đôi mắt của Lý Thất Dạ nhìn thấu Thiên Sơn vạn nhạc.

Giữa sát na này, ánh mắt của Lý Thất Dạ vượt qua hết thảy, rơi vào trên một cây cổ tùng, một cây cổ tùng cũng không lớn nhưng mà cực kỳ cổ lão.

Đưa mắt nhìn một hồi lâu, Lý Thất Dạ thu hồi ánh mắt, thì thào nói:

– Thiên Tùng Sơn, Thiên Tùng Thụ Tổ, có chút ý tứ a, đáng tiếc, cố gắng lâu như vậy, vẫn không thể rời đi Thiên Tùng Sơn.

Thiên Tùng Thụ Tổ thanh danh lan xa toàn bộ Thạch Dược giới, nhưng mà mấy chục vạn năm đến nay, Thiên Tùng Thụ Tổ không hề rời qua Thiên Tùng Sơn. Mặc dù nói Thiên Tùng Thụ Tổ có thể xuất hiện ở bất kỳ chỗ nào trong phạm vi nghìn vạn dặm sơn hà của Thiên Tùng Sơn, nhưng mà hắn lại không biện pháp rời đi Thiên Tùng Sơn.

Về phần vì cái gì Thiên Tùng Thụ Tổ không thể rời đi Thiên Tùng Sơn, cho tới nay có rất nhiều thuyết pháp, thuyết pháp tương đối tin cậy cũng tương đối để thế nhân nhận đồng có một cái. Truyền thuyết, thời điểm Thiên Tùng Thụ Tổ còn chưa thành đạo hiển trí, rễ cây của hắn liền đâm vào chỗ sâu nhất của đại mạch Thiên Tùng Sơn, rễ cây hắn đâm vào chỗ sâu nhất của phiến đại địa này, cuối cùng cùng toàn bộ Thiên Tùng đại mạch dung hợp làm một thể.

Chính là bởi vì rễ của Thiên Tùng Thụ Tổ cùng Thiên Tùng đại mạch hòa làm một thể, cái này khiến Thiên Tùng Thụ Tổ có thể xuất hiện ở bất kỳ chỗ nào trong Thiên Tùng Sơn, nhưng lại không thể rời đi Thiên Tùng Sơn một bước.

Chi, chi, chi. . .

Lúc này, Hoàng Ngưu Long lôi kéo xe ngựa hướng Thiên Tùng Sơn mà đi, mà Lý Thất Dạ y nguyên ngồi ở trên xe ngựa nhắm mắt dưỡng thần.

Nhưng mà, Hoàng Ngưu Long lôi kéo xe ngựa vẫn chưa đi bao xa, còn không có tiến vào sơn môn Thiên Tùng Sơn, liền bị người ngăn lại.

– Ngươi còn chưa chết…Hằng cổ bất biến – Tự Khai , khai nguyên quá khải – Truyện Kiếm Tu – Vĩnh Hằng Chí Tôn- Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Một thanh âm lạnh lùng vang lên, cái thanh âm này bên trong lạnh lùng tràn ngập lãnh ý, thậm chí có thể nói là tràn đầy sát ý.

Nghe được thanh âm lạnh lùng kia, lúc này Lý Thất Dạ mới mở to mắt, chỉ thấy Long công chúa mang theo không ít môn hạ đệ tử ngăn trở đường đi của hắn.

Lúc này, Long công chúa nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, sắc mặt băng lãnh, trong đôi mắt đẹp chớp động lên sát ý, tựa hồ hận không thể hiện tại liền giết Lý Thất Dạ.

Đối với Long công chúa mà nói, nàng đối với Lý Thất Dạ hận thấu xương cũng có thể lý giải. Nàng xuất thân cao quý, thậm chí có thể nói quyền cao chức trọng, ở dưới vạn chúng nhìn trừng trừng, lại bị Lý Thất Dạ một vô danh tiểu bối đánh một bạt tai, chuyện này đối với nàng mà nói chính là vô cùng nhục nhã.

Nếu như lúc ấy không phải Tiễn Vô Song ngăn đón, nàng đã sớm giết Lý Thất Dạ.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 24 giờ trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ
https://audiosite.net
Cường 1 ngày trước
Cám ơn vì đã đc nghe truyện rất hay
https://audiosite.net
Ngại quá mới mở tính năng thành viên hội viên mới nghe audio được mất cậu up audio chưa quen chọn nhầm bạn à:)Mình đã fix lại nhé bạn All mọi người đều có thể nghe nhé ^^!
https://audiosite.net
Tôi 3 ngày trước
Sao nghe không đc vậy ad
https://audiosite.net
Bộ truyên sắp đến hồi kết nhé chư vị đạo hữu :)Giờ chỉ còn ngoại truyện diễn biến tiếp...Tác giả có rất nhiều hạn chế phần ngoại truyện này nhưng ở trang mình vẫn free ( miễn phí ) cho các bạn vs chư vị đạo hữu.^^!Thông tin trên fb sẽ biết rõ hơn nhé:)Không mong gì hơn ngoài like vs share ủng hộ tụn mình tiếp tục làm bộ này nhé.Xin chân thành cảm ơn ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^