1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 195 [Chương 971 đến Chương 975]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 195 [Chương 971 đến Chương 975]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 971: Khiêu chiến (2)

Xe cũ vẫn còn, Hoàng Ngưu Long cũng còn, hắn cũng như cũ còn, nhưng mà, người đứng bên cạnh hắn, người vì hắn tận trung, người ở bên cạnh hắn hầu hạ cả đời. . . Đây hết thảy đều tan thành mây khói.

Trăm ngàn vạn năm đến nay, người đứng bên cạnh hắn đổi một nhóm lại một nhóm, nhưng, hắn vẫn là xe cũ đi tới trước. Ở bên trong đại đạo vô tình, ở bên trong trường hà lịch sử, tựa hồ có tịch mịch không nói ra được.

Cuối cùng, Lý Thất Dạ cười khổ một cái, không khỏi lắc đầu, đem từng màn ngày xưa đều đuổi đi ra. Từ lúc đi đến Cự Trúc quốc, hắn trở nên đa sầu đa cảm. Hoặc là, bởi vì Nhạn nhi để hắn hồi tưởng lại quá nhiều sự tình năm đó, hoặc là, Nhạn nhi ôn nhu để hắn không cách nào quên.

Lúc Lý Thất Dạ ở trong xe ngựa hồi ức trước kia, chưa phát giác ra xe ngựa vậy mà chậm rãi ngừng lại.

Lý Thất Dạ còn tưởng rằng đến Thiên Phong Giang, nhưng mà, mở ra hai mắt xem xét, chỉ gặp một người ngăn ở phía trước, ngăn trở đường đi của Lý Thất Dạ.

Ngăn ở trước mặt chính là Tiễn gia thiên kim Tiễn Vô Song cao ngạo như Phượng Hoàng kia.

Nhìn thấy Tiễn Vô Song khí thế khinh người, cao ngạo vô cùng, Lý Thất Dạ không khỏi híp con mắt một cái, chậm rãi nói ra:

– Tục ngữ nói, chó ngoan không cản đường, đừng ngăn ở nơi đó.

– Lý Thất Dạ, không cần ở nơi đó sính miệng lưỡi lợi hại, bản cô nương cũng không cùng ngươi lãng phí miệng lưỡi, hiện tại ta là tới lấy mạng chó của ngươi.

Tiễn Vô Song trừng Lý Thất Dạ một cái, bất luận khi nào chỗ nào, nàng đều là kiêu ngạo như vậy, đều là hùng hổ dọa người như vậy.

Tựa hồ, thế gian không có người nào có thể làm cho nàng ngang hàng xem một cái, nàng xem người khác, bất luận là ai, đều là một bộ cao cao tại thượng. Nàng một bộ dưới mắt không còn ai, hung hăng càn quấy tới cực điểm kia. Bất luận là ai, nàng đều là cao ngạo như vậy, tựa hồ từ xưa tới nay chưa từng có ai có thể làm cho nàng cúi đầu cao ngạo.

Tiễn Vô Song vừa nói như vậy, lúc này Lý Thất Dạ mới nhớ tới Tiễn Vô Song tại Thiên Phong Giang đã nói, trên thực tế, trước đó hắn căn bản không đem Tiễn Vô Song để ở trong lòng, coi như nàng nói cái gì hắn cũng chẳng muốn nghe.

– Ngươi muốn chiến sao?

Lý Thất Dạ ngay cả mí mắt cũng chẳng muốn vẩy một cái, chậm rãi nói ra:

– Không có vấn đề, ngươi muốn chiến liền chiến, bất quá, ta trước gặp một người lại nói.

– Là Viên Thải Hà sao?

Tiễn Vô Song cười lạnh một tiếng, ngạo khí bức người, cười lạnh nói:

– Ngươi yên tâm, nàng không có việc gì, nàng còn đuổi theo đầu Long Ngưu kia. Bất quá, ngươi tốt nhất đừng đi thấy nàng, sinh ly tử biệt, cái này cuối cùng không dễ chịu. Dạng nữ tử giống như Viên Thải Hà này, ngươi hi vọng nàng nhìn thấy bộ dáng ngươi chết đi sao?

Lời nói của Tiễn Vô Song để Lý Thất Dạ không khỏi nhìn nhiều nàng một cái, hắn nở nụ cười, nói ra:

– Cái này thật đúng là khó được, loại người đã không giáo dưỡng lại không có tu dưỡng như ngươi, còn có một chút tâm đồng tình như vậy, cái này thật sự là lần đầu tiên, chẳng lẽ hôm nay mặt trời mọc từ hướng tây?

Lý Thất Dạ nói như vậy để Tiễn Vô Song tức giận đến tú mục phun ra lửa giận. Bất quá, nàng đã không phải là lần thứ nhất lĩnh giáo qua Lý Thất Dạ miệng lưỡi bén nhọn, miệng của Lý Thất Dạ có thể nói chết người.

– Ta không cùng ngươi lãng phí miệng lưỡi!

Tiễn Vô Song vô cùng lãnh ngạo, nàng từ trước đến nay miệng lưỡi bén nhọn, bất quá ở trước mặt Lý Thất Dạ nàng chiếm không được tiện nghi, cho nên dứt khoát không tự chuốc nhục nhã.

Thiên Tâm tức ta tâm – chúng sinh tức ta thiên | Đế Tôn – Giang Nam giang tử xuyên – Thỉnh chư vị nghé qua..!

Tiễn Vô Song lãnh ngạo mà nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, nói ra:

– Ngươi muốn chạy trốn, chỉ sợ không có cơ hội, người bị ta nhìn chằm chằm vào, vĩnh viễn không có khả năng đào tẩu. Khuyên ngươi vẫn là thản nhiên đối mặt tử vong đi, chí ít, bản cô nương cho ngươi một cơ hội công bằng, một đối một quyết chiến. Mặc dù ngươi cuối cùng phải chết, nhưng ít ra ngươi là cố gắng qua.

Tiễn Vô Song còn không phải kiêu ngạo bình thường. Không thể không thừa nhận, Tiễn Vô Song kiêu ngạo, cũng làm cho nàng kiêu ngạo đến quang minh lỗi lạc, mặc dù nàng đã sớm muốn giết Lý Thất Dạ, thậm chí có thể nói nàng hận không thể lột da, rút gân Lý Thất Dạ.

Bất kể nói thế nào, coi như Tiễn Vô Song đối với Lý Thất Dạ hận thấu xương, nàng vẫn là rất quang minh lỗi lạc, cũng không có đánh lén Lý Thất Dạ, dù Lý Thất Dạ miệng độc muốn chết, nàng vẫn cho Lý Thất Dạ một cơ hội quyết chiến.

Đây chính là phong phạm của truyền nhân đế thống tiên môn, mặc kệ Tiễn Vô Song làm cho người chán ghét thế nào, điểm này mà nói, nàng không hổ là người xuất thân từ đế thống tiên môn.

Lý Thất Dạ nhìn lấy Tiễn Vô Song một hồi, ánh mắt chớp lên một cái, lộ ra tiếu dung, tự tại nói:

– Ngươi đã muốn ta chết như vậy, cũng được, ta liền chết cho ngươi xem một chút.

Lý Thất Dạ nói như vậy ngược lại để Tiễn Vô Song kinh ngạc một cái, Lý Thất Dạ luôn luôn hung hăng càn quấy, mỗi lần hắn cùng mình đối chọi gay gắt lúc nào không phải hùng hổ dọa người? Hiện tại đột nhiên thuận ý của nàng, cái này khiến Tiễn Vô Song có chút nghi ngờ nhìn Lý Thất Dạ.

– Yên tâm đi, cái này không có âm mưu gì, ngươi đã muốn ta chết, ta liền chết cho ngươi xem một chút.

Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói đến phong khinh vân đạm.

Mặc kệ Lý Thất Dạ có tính toán gì, hoặc là nói, coi như là Lý Thất Dạ có âm mưu, Tiễn Vô Song đối với mình y nguyên có lòng tin, y nguyên tràn đầy tự tin.

Tiễn Vô Song bao quát Lý Thất Dạ, lãnh ngạo cười một tiếng, hùng hổ dọa người nói ra:

– Ngươi đã không có mang quan tài đến, vậy bản cô nương liền đại từ đại bi cho ngươi một cơ hội, địa phương do ngươi tuyển đi, ngươi tìm một địa phương phong cảnh tú lệ làm nơi ngươi chôn xương, đừng bảo là ta ngay cả cơ hội để ngươi chết ở đâu cũng không có cho ngươi.

– Cũng tốt, ta cũng muốn tìm địa phương phong cảnh tú lệ chết một lần.

Lý Thất Dạ khoan thai cười lên, nhàn định tự tại, nói ra:

– Nhân sinh luôn luôn khó được chết một lần, đã muốn chết, đương nhiên phải chết ở một địa phương phong cảnh tú lệ, chí ít, cái này đối với ta mà nói, là một sự tình đáng giá lưu niệm.

Bộ dáng Lý Thất Dạ khoan thai thích ý như thế, giống như đang nói chuyện của người khác, nếu những người khác muốn chết, vậy khẳng định là hãi hùng khiếp vía, nhưng mà, hiện tại Lý Thất Dạ lại nói đến vô cùng dễ dàng, đơn giản đó là sống không kiên nhẫn được nữa.

Tiễn Vô Song cao ngạo hung hăng càn quấy không khỏi nghi ngờ nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ. Lý Thất Dạ đột nhiên chuyển biến thực sự quá quỷ dị, điểm này không giống phong cách của Lý Thất Dạ, trong lúc nhất thời, Tiễn Vô Song không biết vấn đề ở chỗ nào, nhưng mà, nàng y nguyên lãnh ngạo cười một tiếng, nói ra:

– Đi thôi, chọn nơi tốt chôn thây ngươi.

Lý Thất Dạ không để ý tới nàng, thúc dục Hoàng Ngưu Long một cái, sau đó nhắm mắt dưỡng thần, ngồi ở trên xe ngựa , mặc cho Hoàng Ngưu Long lôi kéo hắn đi.

Chương 972: Toái tinh cung (1)

Tiễn Vô Song cũng mặc kệ Lý Thất Dạ có âm mưu quỷ kế gì, nàng đuổi theo Lý Thất Dạ. Dưới cái nhìn của nàng, coi như Lý Thất Dạ có âm mưu quỷ kế gì, cái kia đều không đáng nhấc lên, nàng đều có thể dễ dàng đánh nát.

Cuối cùng, Lý Thất Dạ tìm tới một chỗ, nơi đây không chỉ phong cảnh tú lệ, hơn nữa vắng vẻ, không có khả năng có người tới đây, sau khi đi tới nơi này, Lý Thất Dạ xét lại một phen, sau đó hết sức hài lòng.

– Tốt, chính là địa phương này, phong cảnh tú lệ, yên tĩnh thanh nhã, không có người quấy rầy, làm một nơi táng thân đó là không thể tốt hơn.

Lý Thất Dạ từ trên xe ngựa nhảy xuống, nhàn nhã vừa cười vừa nói.

Lý Thất Dạ đi xuống, hắn vỗ vỗ đầu Hoàng Ngưu Long, Hoàng Ngưu Long lôi kéo xe ngựa xoay người rời đi, trong chớp mắt biến mất.

Lúc này, Tiễn Vô Song đứng ở trên một ngọn núi, bao quát Lý Thất Dạ, cười lạnh nói:

– Nơi táng thân đã tìm xong rồi, cái kia chuẩn bị chịu chết đi.

Nàng chính là người cao ngạo như vậy, hơn nữa, nàng ưa thích đứng ở địa phương cao, cho người ta một loại cảm giác cao cao tại thượng, bao quát chúng sinh, dưới mắt không ai.

Lý Thất Dạ cũng tìm một ngọn núi dừng lại, nhìn quanh một cái, sau đó lấy ra Cửu Ngữ Chân Cung, chậm rãi nói ra:

– Ừm, ta đã chuẩn bị tốt. Nhưng ngươi tuyệt đối không nên khiến ta thất vọng. Nếu như ngươi không giết chết được ta, vậy ta liền thực sự phải nhảy lầu tự sát.

Lý Thất Dạ nói quá bất hợp lí, để cho người ta cảm thấy hắn là sống không kiên nhẫn, coi như là Tiễn Vô Song cũng cảm thấy kỳ quái. Đôi mắt sáng cảu nàng ngưng tụ, ánh mắt như mũi tên, nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ.

– Điểm này ngươi không cần quan tâm, ngươi nhất định sẽ chết thảm dưới tên của ta, bất quá, gặp ngươi cố tình tìm chết, bản cô nương sẽ xem xét lưu ngươi toàn thây.

Tiễn Vô Song cao ngạo khinh người, cười lạnh nói. Nói xong, nàng chậm rãi lấy ra một cây trường cung.

Lúc Tiễn Vô Song lấy ra trường cung này, trường cung như thiên khung rơi xuống tinh thần. Thanh trường cung này ở trong tay Tiễn Vô Song, tựa như một ngôi sao ở trong tay nàng, trường cung phun ra nuốt vào lấy tinh huy lạnh lùng. Mặc dù nói tinh huy lạnh lùng này cũng không chói mắt, nhưng mà, lại cho người ta một loại cảm giác có thể chiếu sáng thiên khung.

Từng sợi từng sợi tinh huy lạnh lùng tựa hồ là từng nhánh thần tiễn, tựa hồ thần tiễn dạng này có thể bắn thủng thiên khung, bắn chết chư thần, mỗi một sợi tinh huy lãnh ý, đều để người có một loại cảm giác thống khổ thấu xương.

– Toái Tinh Cung.

Nhìn thấy trường cung trong tay Tiễn Vô Song, Lý Thất Dạ nở nụ cười, thản nhiên nói:

– Xem ra ngươi cái Tiễn gia thiên kim này thật đúng là danh bất hư truyền, cung này vậy mà truyền đến trong tay ngươi. Này thật đúng là một cây cung tốt, lúc Đệ Nhất Tiễn Tiên Đế còn trẻ dùng cung này, từng nương theo hắn chinh chiến Cửu Thiên Thập Địa. . .

– . . . Cung này chính là dùng thần tinh ở chỗ sâu nhất trong bầu trời Nhân Hoàng giới luyện thành, một khỏa tinh thần nghìn vạn dặm bị luyện thành một cây cung. Cung này mặc dù không phải xuất phát từ tay tổ sư các ngươi, ngoại trừ bản thân nó cường đại ra, cũng nhận được huyết khí của tổ sư các ngươi uẩn dưỡng.

Nhìn thấy cung này, Lý Thất Dạ nở nụ cười.

– Xem ra ngươi biết còn không ít!

Lý Thất Dạ nói ra lai lịch trường cung trong tay nàng, Tiễn Vô Song cũng ngoài ý muốn, nàng nở nụ cười gằn, nói ra.

Lý Thất Dạ không có để ý chút nào, cười nói:

– Ta biết còn không chỉ những thứ này. Mặc dù nói, Đệ Nhất Tiễn Tiên Đế bị người xưng là lấy cung tiễn chứng đạo, trên thực tế cũng không phải như thế. Trước khi gánh chịu thiên mệnh, tổ tiên của các ngươi Đệ Nhất Tiễn Tiên Đế đã từng vứt bỏ Toái Tinh Cung không cần, đổi lại tu luyện binh khí khác! Mãi cho đến gánh chịu thiên mệnh, thành tựu Tiên Đế. Nói đúng ra, tổ tiên của các ngươi không phải lấy cung tiễn chứng đạo.

– Thì tính sao!

Mặc dù Tiễn Vô Song khẽ giật mình, nhưng mà, y nguyên lãnh ngạo nói ra:

– Luận tiễn thuật, vạn cổ đến nay, duy tổ ta vô địch, tổ ta chính là tiễn đạo đệ nhất!

– Điểm này ta không phủ nhận.

Lý Thất Dạ nhàn nhã cười nói:

– Đệ Nhất Tiễn Tiên Đế gánh chịu thiên mệnh thành tựu Tiên Đế, hắn đã từng làm một sự kiện, là sự tình mà rất nhiều Tiên Đế không có làm qua. Hắn đem một phần thân thể của mình đốt thành một cây cung, cứ như vậy, một thanh vạn cổ đệ nhất cung ra đời. Uy lực của nó không thua gì thanh bản mệnh chân khí kia của tổ tiên ngươi, cái này có thể nói là đột phá cực hạn. Chỉ có cầm cây cung kia trong tay, tổ sư của ngươi mới có thể được xưng tụng tiễn đạo vô địch, khinh thường tất cả Tiên Đế!

Lời này của Lý Thất Dạ để Tiễn Vô Song không khỏi ngây ngốc một chút, bởi vì chuyện như vậy người biết cũng không nhiều, Lý Thất Dạ một vô danh tiểu bối vậy mà nói liên tục như thế, thuộc như lòng bàn tay, này làm sao không cho nàng ngoài ý muốn đây?

– Đáng tiếc trong tay ngươi cầm chỉ là Toái Tinh Cung, nếu như cầm thanh cung kia của tổ tiên ngươi, ta còn thực sự không dám tùy tiện đi tìm cái chết . Bất quá, đây là một chuyện tốt, Toái Tinh Cung vừa vặn thích hợp ta đi tìm cái chết.

Lý Thất Dạ nhàn nhã vừa cười vừa nói.

– Yên tâm, rất nhanh cung trong tay của ta liền sẽ đổi.

Tiễn Vô Song cười lạnh một tiếng, lạnh lùng nói ra:

– Chờ ta bắn chết ngươi, ta sẽ đổi thành thanh cung trong tay ngươi kia.

Tiễn Vô Song cũng không hổ là Tiễn gia thiên kim, đối với cung tiễn phân biệt, nàng có nhãn lực mà người khác không thể bằng. Nàng xem xét thanh cung trong tay Lý Thất Dạ, liền biết thanh cung này khó lường.

Đối với Tiễn Vô Song dạng Tiễn gia thiên kim này mà nói, nàng cao ngạo luôn luôn khinh thường đánh chủ ý binh khí của người khác, đối với nàng mà nói, binh khí của người khác căn bản là không có cách nào cùng binh khí của nàng so sánh.

Nhưng mà, lần này Tiễn Vô Song khó được động tâm. Trong tay nàng mặc dù đã có Toái Tinh Cung, nhưng mà, nàng y nguyên đối với Cửu Ngữ Chân Cung trong tay Lý Thất Dạ động tâm, trực giác nói cho nàng, thanh cung này so với Toái Tinh Cung trong tay nàng càng tốt hơn, cường đại hơn.

– Có nhãn lực.

Lý Thất Dạ nở nụ cười, nhẹ vỗ về Cửu Ngữ Chân Cung trong tay, nhàn định nói ra:

– Thanh cung này chính là vạn cổ đệ nhất cung, tuyệt thế vô song, tương lai, thanh cung này của ta so với thanh cung kia của tổ tiên ngươi còn mạnh hơn.

– Trong tay ngươi, coi như có cung tốt cũng sẽ mai một.

Tiễn Vô Song lãnh ngạo nói ra:

– Cung này chỉ có ở trong tay bản cô nương, trong tương lai mới có thể trở thành vạn cổ đệ nhất cung!

Mặc dù Tiễn Vô Song cao ngạo khinh người, để cho người ta không thích, điểm này vẫn có chút đáng yêu, chí ít nàng là thản nhiên nói ra, không giống một chút thiên tài, rõ ràng thèm nhỏ dãi đồ của người khác, lại muốn tìm cớ hoang đường đoạt đồ của người khác.

– Theo như ngươi nói, vậy ta chẳng phải là muốn vì thanh cung này của ta cao hứng?

Chương 973: Toái tinh cung (2)

Lý Thất Dạ nhàn nhã nói:

– Bất quá, lần này ta tâm tình tốt, tính tình cũng tốt, không cùng xú nha đầu như ngươi chấp nhặt. Nếu như ngươi thực sự giết chết ta, vậy ta cũng thành toàn ngươi một lần, thanh cung này liền tặng cho ngươi.

Tiễn Vô Song bị Lý Thất Dạ nói như vậy làm tức giận đến run rẩy. Mặc dù nàng không thể danh xưng Thạch Dược giới đệ nhất mỹ nữ, nhưng mà cũng là mỹ nữ có thể đếm được trên đầu ngón tay của Thạch Dược giới, nam tử theo đuổi nàng, ái mộ nàng là từ nam Dược Vực xếp hàng tới đầu phía bắc, hiện tại vô danh tiểu bối kia cũng dám nói nàng là xú nha đầu, này làm sao không khiến nàng tức giận đến run rẩy?

Vừa rồi, Tiễn Vô Song còn cảm thấy Lý Thất Dạ miệng không có độc như vậy, nhưng mà, bây giờ lại để cho nàng hận, hận không thể đánh nát miệng của Lý Thất Dạ.

Đương nhiên, Lý Thất Dạ không quan tâm Tiễn Vô Song giận hay không giận, hắn cười một tiếng, khoát tay một cái, nói ra:

– Ngươi đã muốn ta chết, vậy ta liền cho ngươi một cơ hội ra tay trước.

Tiễn Vô Song có xúc động giết người, trong nội tâm lửa giận ngút trời, nhưng mà, nàng chung quy là truyền nhân của đế thống tiên môn, nàng hô hấp một hơi thật sâu, bình phục tâm tình của mình, bảo trì trạng thái tốt nhất của mình.

Tiễn Vô Song nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, lãnh ngạo nói ra:

– Ở trên Tiễn đạo, cũng dám để cho ta xuất thủ trước, ngươi thật sự cho rằng ngươi có thể từ trong một tiễn của ta chạy trốn sao? Bản cô nương nhân từ, cuối cùng cho ngươi một cơ hội, hiện tại đổi binh khí còn kịp!

Tiễn Vô Song đích thật là một người tâm cao khí ngạo, ở trong mắt nàng, Lý Thất Dạ cũng dám cùng nàng so tiễn, đây quả thực là không biết trời cao đất rộng, nàng không muốn chiếm tiện nghi của Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ nhàn định cười nói:

– Không cần, ta dùng thanh cung này là được, không cần đổi binh khí.

– Đã như vậy, vậy liền chịu chết đi!

Tiễn Vô Song cũng không còn tốn nhiều miệng lưỡi, cung nơi tay, đôi mắt sáng ngưng tụ, ánh mắt như mũi tên.

– Chờ một chút.

Ngay lúc này, Lý Thất Dạ khoát tay áo, nói với Tiễn Vô Song.

– Thế nào, hiện tại hối hận rồi?

Tiễn Vô Song trừng mắt nhìn Lý Thất Dạ, cười lạnh nói:

– Coi như ngươi bây giờ đổi ý cũng không kịp! Hôm nay ngươi chỉ có một đường chết!

Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, nhàn định tự tại nói:

– Ai nói ta muốn đổi ý rồi? Chỉ bất quá ta không thích có người ở đứng ngoài quan sát mà thôi.

Vừa dứt lời, dựng cung kéo mũi tên, “Xùy” một tiếng, một tiễn bắn thẳng đến thiên khung.

“Phanh” một tiếng, trên bầu trời vang lên thanh âm vỡ nát, tiếp lấy có mảnh vỡ rơi xuống, tựa hồ là hư không thiên kính bị Lý Thất Dạ một tiễn bắn nát.

– Hảo tiễn…

Tiễn Vô Song ngẩng đầu nhìn chăm chú thiên khung, nhìn lấy mảnh vỡ rơi xuống, lạnh lùng nói.

Sau khi Lý Thất Dạ bắn nát đồ vật trên bầu trời, ở bên ngoài Thiên Phong sơn mạch, phía trên một ngọn núi nào đó, ngừng lại một chiếc xe ngựa, đây là một cỗ xe ngựa phổ thông đến không thể phổ thông hơn.

Trước xe ngựa đứng thẳng một mặt thiên kính, sau khi Lý Thất Dạ bắn nát thiên kính trên bầu trời, thiên kính trên xe ngựa cũng “Phanh” một tiếng vỡ nát, trong nháy mắt vỡ thành vô số mảnh vỡ.

Thiên kính này lập tức vỡ nát, để lão phụ ngồi trên xe lập tức đứng lên, hai mắt nàng lập tức mãnh liệt, ánh mắt đáng sợ tựa như chiếu sáng thiên địa, khi đôi mắt nàng nhìn thẳng chân trời, trong đôi mắt nàng tựa như chìm nổi lấy sao trời vạn giới.

– Ma ma, không vội, ta còn có thể cảm ứng được một chút. Hắn là một người rất nhạy cảm, chúng ta không cần thiết tới quá gần.

Lúc này, trong xe ngựa vang lên một thanh âm, cái thanh âm này vô cùng êm tai, tựa như tiên âm, chỉ sợ rất nhiều người nghe được thanh âm như vậy sẽ không khỏi say mê.

Nếu như Lý Thất Dạ ở đây, nhất định có thể nhận ra chiếc xe ngựa này, bởi vì chiếc xe ngựa này là lúc hắn từ Cự Trúc quốc đến Thiên Phong sơn mạch, trên đường một đường đi theo hắn mà đến.

Ở bên trong sân quyết đấu, lúc này Lý Thất Dạ cùng Tiễn Vô Song giằng co, Lý Thất Dạ đứng ở nơi đó, một bộ nhẹ nhõm tự tại, mười phần tùy ý, bộ dáng này của hắn căn bản không có dáng vẻ quyết chiến.

Bộ dáng này của Lý Thất Dạ, làm cho Tiễn Vô Song tức giận đến thổ huyết. Lý Thất Dạ tư thái như thế, đơn giản là khinh thị nàng! Nàng coi như không phải Thạch Dược giới đệ nhất thiên tài, nhưng mà, nàng có thể khinh thường toàn bộ thế hệ trẻ tuổi của Thạch Dược giới, hôm nay Lý Thất Dạ ở trong sinh tử quyết chiến vậy mà không quan trọng như thế, tùy ý như thế, nàng hận không thể đem Lý Thất Dạ chém thành muôn mảnh.

– Giết…

Đôi mắt của Tiễn Vô Song ngưng tụ, ánh mắt như mũi tên, giữa sát na này, Toái Tinh Cung trong tay nàng lập tức sáng chói, bắn ra một tiễn. Một tiễn này quá nhanh, mau không thể tưởng tượng nổi, hư không trong nháy mắt vỡ vụn, một tiễn này tựa như xuyên qua hư không.

Một tiễn này đâu chỉ nhanh, hơn nữa là bá đạo tuyệt luân, dưới một tiễn, thiên địa oanh minh, tựa như bị một tiễn này bắn trúng, ngay cả ngôi sao phía chân trời cũng sẽ vỡ vụn.

Đối mặt một tiễn bắn ra, bộ dáng Lý Thất Dạ không quan trọng mười phần tùy ý, hoàn toàn là một bộ tìm chết, hắn chỉ là tùy tiện bắn ra một tiễn.

Kết quả như vậy hoàn toàn không có ngoài ý muốn chút nào, “Phốc” một tiếng, một tiễn của Lý Thất Dạ trong nháy mắt bị Tiễn Vô Song đánh nát, mà một tiễn của nàng y nguyên duy trì tốc độ vừa rồi, bắn thẳng về phía Lý Thất Dạ.

Xùy… một tiễn này bắn trúng lồng ngực của Lý Thất Dạ, cả người hắn bị bắn bay ra ngoài, bị mũi tên trùng điệp bắn đinh trên lưng một ngọn núi.

Một tiễn này bắn thủng lồng ngực của Lý Thất Dạ, máu me đầm đìa, dưới một tiễn này, Lý Thất Dạ tựa như chết đi, lập tức nhắm hai mắt lại.

Nhưng mà, ngay trong chốc lát, lồng ngực bị bắn thủng của Lý Thất Dạ, máu tươi bắn tung tóe kia vậy mà nổi lên xám trắng, giữa sát na này, bất luận là máu tươi bị bắn tung tóe hay là cốt nhục vỡ vụn, vậy mà giống như là thuỷ triều trong nháy mắt trở về chỗ cũ, trong khoảng điện quang hỏa thạch, máu tươi, thịt nát hết thảy đều dùng tốc độ khó mà tin nổi trở về thể nội của Lý Thất Dạ.

Trong chớp mắt, lồng ngực bị bắn thủng kia của Lý Thất Dạ vậy mà thoáng cái khép lại. Thời điểm lồng ngực khép lại, xuất hiện ấn văn xám trắng, tiếp lấy cái ấn văn xám trắng này biến mất ở trong người Lý Thất Dạ.

Một màn này thực sự quá quỷ dị, thực sự quá bất khả tư nghị, bởi vì loại chuyện này không có khả năng phát sinh, trừ phi đảo ngược thời gian.

Nhưng mà, Tiễn Vô Song tuyệt đối có thể khẳng định đây không phải đảo ngược thời gian! Xảy ra chuyện như vậy, để Tiễn Vô Song biến sắc. Nàng đối với một tiễn này của mình có thể nói là lòng tin mười phần, một tiễn này không chỉ có thể bắn giết thân thể Lý Thất Dạ, hơn nữa còn có thể bắn giết chân mệnh của Lý Thất Dạ.

Nhưng mà Lý Thất Dạ trúng một tiễn dạng này vậy mà không chết, trong chốc lát miệng vết thương còn lập tức khép lại, chuyện quỷ dị như vậy nói ra sẽ không có người tin tưởng.

Chương 974: Chết cho ngươi xem

– Ngươi đây là không có ăn điểm tâm sao?

Lý Thất Dạ đứng lên, lúc này sắc mặt của hắn hơi trắng bệch, nhưng mà y nguyên thần thái sáng láng, cười nói ra:

– Một tiễn này thật không có sức lực, ngay cả thân thể của ta cũng không thể phá hủy, chớ nói chi là muốn phá hủy thể phách, phá hủy chân mệnh của ta.

Lý Thất Dạ nói như vậy để Tiễn Vô Song tức giận đến run rẩy. Tú mục mãnh liệt, quát lên:

– Giết…

Trong chốc lát, ba mũi tên phá không, ba mũi tên này mỗi một mũi tên so với một tiễn vừa rồi còn mạnh còn bá đạo hơn.

Càng đáng sợ hơn chính là, ba mũi tên này thẳng đến nới yếu hại của Lý Thất Dạ, ở dưới ba mũi tên, bất luận Lý Thất Dạ tránh né thế nào, bọn nó đều sẽ bắn thủng nơi yếu hại mà Tiễn Vô Song đã tỏa định, căn bản không có khả năng tránh thoát.

Phốc, phốc, phốc….

Nhưng mà, Tiễn Vô Song suy nghĩ nhiều, Lý Thất Dạ căn bản không có tránh, ba mũi tên trong nháy mắt bắn thủng thân thể của Lý Thất Dạ, thân thể Lý Thất Dạ xuất hiện huyết động đáng sợ, huyết nhục vẩy ra.

Nhưng mà, chuyện đáng sợ đồng dạng phát sinh, ngay trong chốc lát thân thể bị bắn thủng, bất luận là miệng vết thương hay là huyết nhục bay tung tóe đều lập tức nổi lên màu xám trắng, trong nháy mắt, tựa như thủy triều đảo lưu, huyết nhục bay tung tóe lập tức trở về chỗ cũ, miệng vết thương của Lý Thất Dạ lập tức khép lại, lúc khép lại cũng nổi lên ấn văn xám trắng.

– Giết…

Sắc mặt Tiễn Vô Song đại biến, lúc Lý Thất Dạ còn không có đứng lên, nàng trong nháy mắt bạo phát huyết khí cường đại, Toái Tinh Cung tựa như một vòng mặt trời, lúc này, vô số cự tiễn như tinh thần tạo thành oanh bắn mà ra.

Giữa sát na này, thiên địa bị vô số cự tiễn này oanh sát, nhật nguyệt vô quang, thiên địa thất sắc, dưới tiễn trận như thế, có thể sát thần đồ thánh, cực kỳ bá đạo.

Vô số mưa tên này toàn bộ bắn trên người Lý Thất Dạ, trong lúc nhất thời, Lý Thất Dạ huyết nhục bay tán loạn, nhưng mà, trong nháy mắt thân thể Lý Thất Dạ bị bắn phá thành mảnh nhỏ, bất luận là miệng vết thương hay là huyết nhục bay tung tóe, đều lập tức nổi lên xám trắng, y nguyên giống như thủy triều đảo lưu, miệng vết thương lập tức khép lại.

Tiễn trận của Tiễn Vô Song đối với Lý Thất Dạ một vòng lại một vòng đánh tung tạc loạn, một lần lại một lần đem Lý Thất Dạ bắn giết vỡ vụn, nhưng mà, miệng vết thương của Lý Thất Dạ một lần lại một lần tự động khép lại.

Đáng sợ nhất là, theo một lần lại một lần bắn giết, huyết nhục bay tung tóe của Lý Thất Dạ nổi lên màu xám trắng càng ngày càng nhiều, càng ngày càng đậm, hơn nữa, mỗi lần Lý Thất Dạ bị bắn giết, lúc vết thương của hắn khép lại ấn văn càng lúc càng lớn.

Cái này còn không phải chuyện đáng sợ nhất, còn có chuyện càng đáng sợ hơn. Theo một lần lại một lần bắn giết, Tiễn Vô Song phát hiện, số lần nàng bắn giết Lý Thất Dạ càng nhiều, thần tiễn của nàng đối Lý Thất Dạ tổn thương vậy mà càng ngày càng nhỏ. Ngay từ đầu, nàng có thể một mũi tên bắn thủng lồng ngực của Lý Thất Dạ, đem lồng ngực của Lý Thất Dạ nổ nát, oanh ra một huyết động rất lớn, nhưng mà, chậm rãi, coi như nàng có thể bắn thủng lồng ngực của Lý Thất Dạ, nhưng mà, cũng chỉ bất quá lưu lại một huyết nhãn nho nhỏ mà thôi.

Tựa hồ, Lý Thất Dạ nhận tổn thương càng lớn, thân thể Lý Thất Dạ liền trở nên càng mạnh, càng có thể thừa nhận thần tiễn bắn giết.

Trên thực tế, Tiễn Vô Song cũng không biết, đây không phải Lý Thất Dạ nhận tổn thương càng lớn, thân thể của hắn trở nên càng mạnh, mà là Lý Thất Dạ nhận tổn thương càng lớn, trong cơ thể hắn tích góp tử khí càng nhiều, chính vì vậy, Tử Ấn của hắn liền càng cường đại.

Tử Ấn, đây là một trong tứ đại yếu quyết của « Tử Thư », nó có thể đem tổn thương hóa thành tử khí, tổn thương càng lớn, hóa thành tử khí sẽ càng nhiều.

Mà Tử Ấn tích góp càng ngày càng nhiều tử khí, uy lực của nó liền càng ngày càng mạnh, càng ngày càng để cho người ta khó có thể tổn thương Lý Thất Dạ.

Chính là bởi vì như thế, Tiễn Vô Song đối với Lý Thất Dạ bắn giết tổn thương một lần so một lần nhỏ, bởi vì theo tử khí tích góp, Tử Ấn liền trở nên cường đại hơn.

Đương nhiên, Lý Thất Dạ lựa chọn Tiễn Vô Song là có đạo lý của hắn.

Tử Ấn, chính là đem tổn thương hóa thành tử khí, nhưng mà, thời điểm sử dụng Tử Ấn, nếu như không có chọn đến đối thủ thích hợp, cũng sẽ nhận ảnh hưởng.

Nói thí dụ như, nếu như đối thủ so với Lý Thất Dạ yếu, thời điểm Lý Thất Dạ sử dụng Tử Ấn, coi như đối thủ có thể thương tổn được Lý Thất Dạ, nhưng mà cái tổn thương kia quá nhỏ, đối với tích góp tử khí không có bao nhiêu trợ giúp.

Nếu như nói, thời điểm Lý Thất Dạ sử dụng Tử Ấn, chọn đối thủ quá mức cường đại, nói thí dụ như là một vị Đại Hiền cường đại, như vậy, mặc dù nói Tử Ấn y nguyên có thể thừa nhận tổn thương cường đại như vậy, cũng có thể tích góp lượng lớn tử khí.

Nhưng mà, tổn thương quá mức cường đại đối với Lý Thất Dạ tạo thành tổn thương không cách nào đánh giá, loại tổn thương đẳng cấp này thuộc về tổn thương vĩnh hằng, coi như có thể chết mà phục sinh, loại tổn thương này y nguyên sẽ nương theo.

Ở dưới dạng tổn thương vĩnh hằng này, dù có thể tái tạo hết thảy, khởi tử hoàn sinh, nhưng mà, muốn khu trục trị liệu thương tổn như vậy chỉ sợ cần vô số tâm huyết, cần thời gian dài dằng dặc.

Cho nên lựa chọn đối thủ như vậy sử dụng Tử Ấn mà nói, đây là chuyện mười phần có hại.

Lý Thất Dạ lựa chọn Tiễn Vô Song, đó là bởi vì thực lực của Tiễn Vô Song rất thích hợp, Tiễn Vô Song có thể tạo thành đầy đủ tổn thương, thậm chí có thể giết chết hắn, nhưng mà, nàng lại không cách nào mang cho Lý Thất Dạ tổn thương vĩnh hằng.

Chính là bởi vì như thế, Tiễn Vô Song thành người thích hợp nhất của Lý Thất Dạ, dùng nàng tích góp tử khí.

Sưu, sưu, sưu. . .

Cự tiễn như mưa to trút nước xuống, Tiễn Vô Song cũng bão nổi, huyết khí oanh minh, tinh lực vô cùng vô tận bị quán chú vào trên Toái Tinh Cung.

Tiễn Vô Song điên cuồng kéo động dây cung, lấy tư thái cuồng bạo nhất, thế công hung mãnh nhất oanh sát Lý Thất Dạ, cự tiễn vô cùng vô tận, ở dưới cự tiễn, đại địa bị bắn phá thành mảnh nhỏ.

Có thể nói, ở dưới thế công điên cuồng như thế, Lý Thất Dạ cũng bị bắn phá thành mảnh nhỏ, xương vỡ vụn, huyết nhục bay tán loạn, đầu một lần lại một lần bị bắn thủng.

Nhưng mà, Tử Ấn chính là một trong tứ đại yếu quyết của « Tử Thư », « Tử Thư » làm một trong Cửu Đại Thiên Thư, vạn cổ vô song, thế gian không có công pháp gì, không có bí thuật gì cường đại hơn Cửu Đại Thiên Thư.

Ở Tiễn Vô Song một lần lại một lần điên cuồng công kích, mặc dù thân thể Lý Thất Dạ bị bắn phá thành mảnh nhỏ, nhưng mà, hắn dùng tốc độ khó mà tin nổi khép lại, hơn nữa theo tổn thương càng nhiều, Lý Thất Dạ tích góp tử khí càng nhiều, theo tử khí gia tăng, Tiễn Vô Song đối với Lý Thất Dạ tổn thương càng ngày càng nhỏ.

Chương 975: Khởi tử hoàn sinh (1)

– Giết…

Cuối cùng, Tiễn Vô Song cuồng hống một tiếng, tú mục của nàng như mặt trời nóng bỏng, “Ông” một tiếng, giữa sát na này, tất cả tiễn trận biến mất, tất cả lực lượng đều hóa thành một tiễn, dưới một tiễn này, tựa như Tiên Đế giá lâm, tựa như Tiên Đế giương cung!

Mặc dù nói Toái Tinh Cung không phải Đệ Nhất Tiễn Tiên Đế luyện hóa, nó ở thời đại rất cổ lão liền bị luyện thành, nhưng mà, nó từng đi theo Đệ Nhất Tiễn Tiên Đế cả đời, cho nên bao hàm lấy đế uy vô cùng cường đại.

Một tiễn này, trong nháy mắt vô địch, một tiễn bắn ra, tuyên cổ hủ hóa, vạn giới vỡ nát, dưới một tiễn, kinh tiên đồ thần, một tiễn này đã vô địch.

Dưới một tiễn này, chân mệnh của Lý Thất Dạ trồi lên từng tầng từng tầng phòng ngự, có Côn Bằng Dược Không, có Tinh Vũ chìm nổi, có biển lớn vô tận, có đại địa trấn thế, có vạn sóng che không. . . Giữa sát na này, Côn Bằng Lục Biến ở trước chân mệnh của Lý Thất Dạ hóa thành phòng ngự vô cùng cường đại.

Cái này có thể nói là Lý Thất Dạ đúng nghĩa lần thứ nhất ra tay, từng tầng từng tầng phòng ngự vô cùng cường đại che chở lấy chân mệnh của Lý Thất Dạ.

Phanh phanh phanh phanh…

Một tiễn này của Tiễn Vô Song đã là vô địch, dưới một tiễn, tuyệt đối có thể dễ dàng đồ sát một vị Thánh Hoàng!

Cho nên, Lý Thất Dạ từng tầng từng tầng phòng ngự cũng như nhau ngăn không được một tiễn vô địch này, từng tầng từng tầng phòng ngự ở dưới một tiễn vô địch, một lần lại một lần vỡ nát.

Cuối cùng, một tiễn vô địch này bắn thủng tầng phòng ngự cuối cùng trước chân mệnh của Lý Thất Dạ, nhưng mà, sau khi bắn thủng tầng phòng ngự này, uy lực một tiễn này của Tiễn Vô Song đã giảm rất nhiều.

“Phốc” một tiếng, coi như chân mệnh của Lý Thất Dạ diễn biến vạn pháp, chìm nổi nhật nguyệt, cuối cùng, một tiễn này y nguyên vẫn là bắn thủng vạn pháp, bắn nát nhật nguyệt, ở dưới tiễn thế, chân mệnh bị một tiễn bắn thủng.

“Phanh” một tiếng, thân thể Lý Thất Dạ vốn là đã khép lại, chân mệnh bị một tiễn này bắn thủng, thân thể lập tức ngã trên mặt đất, hai chân ưỡn một cái, mắt nhắm lại, tại chỗ chết thảm ở nơi đó.

Càn Khôn Vũ Hóa – Vũ Động Càn Khôn – Lâm Động Thỉnh chư vị nghé thăm..!

Gặp một tiễn bắn thủng chân mệnh, Tiễn Vô Song không khỏi thả ra trường cung trong tay, thở ra một hơi thở dài, nàng luôn luôn đều tâm cao khí ngạo, tự tin vô cùng, nhưng mà, lần này nàng lại hãi hùng khiếp vía, Lý Thất Dạ căn bản cũng không có ra tay, nàng một lần lại một lần oanh sát, cũng khó mà giết chết hắn, nếu như Lý Thất Dạ ra tay, hậu quả khó mà lường được.

Lần này rốt cục để Tiễn Vô Song thở dài một hơi, một tiễn đứng đầu vô địch của nàng rốt cục giết chết Lý Thất Dạ.

Nhưng mà, ngay thời điểm Tiễn Vô Song thở dài một hơi, “Bác” một tiếng vang lên, chỗ mi tâm của Lý Thất Dạ hiển hiện một đóa hoa trắng, hoa trắng có mười tám cánh hoa, giữa sát na này, hoa trắng chậm rãi nở rộ, lúc hoa trắng chậm rãi nở rộ, bên trong mười tám cánh hoa có một mảnh vậy mà phát sáng lên, lóe ra quang mang.

Chỉ trong nháy mắt, chân mệnh bị bắn chết kia của Lý Thất Dạ xuất hiện ở bên trong một mảnh hoa trắng, lúc cánh hoa lóe ra quang mang chiếu xuống chân mệnh, “Oanh” một tiếng vang thật lớn, Lý Thất Dạ đã bị bắn chết chân mệnh vậy mà vạn pháp trùng thiên, như sóng lớn phóng lên tận trời, thao thao bất tuyệt, chân mệnh diễn biến đại đạo vô tận.

Chỉ nghe “Bác” một tiếng, chân mệnh của Lý Thất Dạ lần nữa bay trở về bên trong mệnh cung, giờ khắc này, Lý Thất Dạ thẳng tắp đứng lên.

Ở bên trong điện quang thạch hỏa, cả người Lý Thất Dạ đều bị tử khí xám trắng không tiêu tan bao phủ, trong tử khí này, Lý Thất Dạ lập tức khôi phục nguyên dạng, bất luận là mệnh cung bị bắn nát, hay là đầu bị bắn thủng, đều trong nháy mắt này khôi phục lại dáng dấp ban đầu, tựa như vừa rồi chẳng có chuyện gì phát sinh qua, hết thảy đều trong nháy mắt trở lại nguyên điểm, ở bên trong tử khí, hết thảy về bổn nguyên!

– Tư vị tử vong.

Lúc này Lý Thất Dạ cảm khái thở dài một tiếng, đóa hoa trắng kia bay vào thể nội của Lý Thất Dạ, lập tức biến mất. Đóa hoa trắng này mười tám cánh hoa y nguyên chỉ có một mảnh lóe ra quang mang.

Đông, đông, đông. . .

Nhìn thấy Lý Thất Dạ phục sinh, sắc mặt Tiễn Vô Song lập tức đại biến, nàng lập tức liền lùi lại mấy bước.

Tiễn Vô Song vô cùng cao ngạo, nàng từ trước đến nay không sợ trời không sợ đất, cho dù có người mạnh hơn nàng, nàng cũng như nhau không sợ, cho dù có người có thể đánh bại nàng, nàng cũng không sợ. Nàng xuất thân đế thống tiên môn, biết rõ được thất bại cũng không phải là sự tình gì đáng xấu hổ, coi như Tiên Đế cũng có thời điểm thất bại, đừng bảo là những người khác.

Cho nên, Tiễn Vô Song xưa nay không sợ thất bại, chỉ cần nàng có một lòng vô địch liền sẽ không một mực thất bại xuống dưới, chỉ cần nàng vẫn còn tự tin, nàng liền không sợ thất bại!

Nhưng mà lần này cùng thất bại không quan hệ, nàng luôn luôn không sợ trời không sợ đất, lần này rốt cục bị dọa, sắc mặt trắng bệch.

Người chết, Tiễn Vô Song gặp nhiều, nhưng mà, người bị nàng tự tay giết chết vậy mà có thể phục sinh, đây là lần thứ nhất nàng nhìn thấy. Tiễn Vô Song mười phần khẳng định một tiễn cuối cùng kia của nàng tuyệt đối giết chết Lý Thất Dạ, Tiễn Vô Song rất có tự tin, nếu như người bị nàng giết chết, mặc kệ hạng người gì, Đại Hiền cũng tốt, thiên tài cũng được, dù là đệ nhất thiên tài như Diệp Khuynh Thành, cũng như nhau không có khả năng phục sinh.

Dưới một tiễn này, nếu như chết rồi, tuyệt đối là chết rồi, coi như Đại La Kim Tiên cũng cứu không được!

Nhưng mà, Lý Thất Dạ vẫn sống, hơn nữa hắn còn sống thật tốt, mảy may tổn thương cũng không có, giống như căn bản sự tình gì cũng không có phát sinh qua!

Đây tuyệt đối là chuyện không thể nào, thế gian chưa từng có công pháp có thể để người ta khởi tử hoàn sinh, đương nhiên, đây là chỉ chết chân chính!

Sắc mặt Tiễn Vô Song trắng bệch, tựa như nhìn thấy chuyện khó tin nhất thế gian nhìn lấy Lý Thất Dạ.

Tiễn Vô Song đương nhiên không biết, Lý Thất Dạ tu luyện « Tử Thư », mà Tử Ký bên trong « Tử Thư » chính là một trong tứ đại yếu quyết của Tử Thư. Vừa rồi đóa hoa trắng mười tám múi kia liền là Tử Ký, thời điểm Lý Thất Dạ chết một lần, liền sẽ thắp sáng một mảnh cánh hoa bên trong mười tám cánh hoa.

Đối với Tử Ký mà nói, tử vong là có chỗ tốt, ở bên trong Tử Ký có một câu chân ngôn: “Tam tử tích nhất duyên, lục tử hóa nhất vật, cửu tử hoán nhất sinh, thập bát đỉnh thương thiên!”

Đối với Tử Ký mà nói, bị chết càng nhiều, chỗ tốt càng nhiều, chết ba lần có thể tích một duyên, chết sáu lần có thể hóa một vật, chết chín lần có thể đổi cả đời, chết mười tám lần liền đỉnh thương thiên.

Đương nhiên, không phải nói chết thì chết. Nói thí dụ như, giống như Lý Thất Dạ dạng cảnh giới này, muốn giết chết hắn nơi nào có dễ dàng như vậy? Hơn nữa, mỗi chết một lần, độ khó để chết liền tăng lên một giai. Ý vị này Lý Thất Dạ muốn chết, vậy lại càng khó.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 1 ngày trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ
https://audiosite.net
Cường 2 ngày trước
Cám ơn vì đã đc nghe truyện rất hay
https://audiosite.net
Ngại quá mới mở tính năng thành viên hội viên mới nghe audio được mất cậu up audio chưa quen chọn nhầm bạn à:)Mình đã fix lại nhé bạn All mọi người đều có thể nghe nhé ^^!
https://audiosite.net
Tôi 3 ngày trước
Sao nghe không đc vậy ad
https://audiosite.net
Bộ truyên sắp đến hồi kết nhé chư vị đạo hữu :)Giờ chỉ còn ngoại truyện diễn biến tiếp...Tác giả có rất nhiều hạn chế phần ngoại truyện này nhưng ở trang mình vẫn free ( miễn phí ) cho các bạn vs chư vị đạo hữu.^^!Thông tin trên fb sẽ biết rõ hơn nhé:)Không mong gì hơn ngoài like vs share ủng hộ tụn mình tiếp tục làm bộ này nhé.Xin chân thành cảm ơn ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^