Đế Bá Audio Podcast
Tập 183 [Chương 911 đến Chương 915]
❮ sautiếp ❯Chương 911: Luôn là truyền thuyết
Tử Yên phu nhân trầm ngâm hỏi yêu vương dược sư:
– Yêu vương cảm thấy Lý công tử có khả năng từ xa điều khiển hỏa nguyên không?
Yêu vương dược sư lặng im, lát sau lắ đầu cười khổ nói:
– Bệ hạ, ta không chắc. Nói thật là ta chưa từng thấy dược sư như vậy.
Yêu vương dược sư nói:
– Nếu Cổ Tùng yêu vương nói đúng thì ta khó nắm chắc.
– Tôn huynh yên tâm, ta hoàn toàn đảm bảo từng lời ta nói là thật, lão nhân ta đây dùng mạng sống của mình bảo đảm.
Yêu vương dược đế vội nói:
– Cổ Tùng huynh nói quá lời, ta không có ý nghi ngờ. Nhưng chuyện này cũng vượt sức tưởng tượng như hai tình huống ta đã nói. Luyện đan như xào đậu, còn là mệnh đan sáu biến. Nói thật là ta chưa từng thấy hay nghe nói qua.
Một yêu vương lên tiếng:
– Nếu đúng như Cổ Tùng huynh nói thì ngươi cảm thấy tạo nghệ dược đạo của Lý công tử như thế nào?
vẻ mặt yêu vương dược sư nghiêm túc nói:
– Ta đã thấy mệnh đan của Cổ Tùng huynh.
Yêu vương xuất thân dược sư, tuy không thuộc tốp hàng đầu nhưng cũng khá nổi tiếng trong Cự Trúc quốc.
Yêu vương dược sư nghiêm túc nói:
– Nói thẳng là đương thời chỉ vài người luyện ra được mệnh đan như vậy. Cá nhân ta hiểu biết thì dược sư cổ xưa của Dược quốc mới luyện ra mệnh đan như thế. Trong Dược quốc nghe nói chỉ có một, hai dược sư cổ xưa, là quốc bảo của Dược quốc, truyền thuyết gần vạn năm không mở lô, tự phong ngủ say.
Tử Yên phu nhân hỏi:
– Nếu đúng thật thì yêu vương cảm thấy Lý công tử so sánh với bốn dược sư thiên tài như thế nào?
– Thuộc hạ chưa thấy Lý công tử luyện đan nhưng về đan đạo thì . . .
Yêu vương dược sư trầm ngâm nói:
– So với Lý công tử thì bốn dược sư thiên tài tầm thường. Trong bốn dược sư thiên tài, vị dược sư của thanh đăng9 am hiểu thể cao, là truyền nhân Bách Luyện thế gia, được xưng là vô địch thọ dược.
– Đại hoàng tử Tào quốc sở trường luyện chế mệnh đan nhất trong bốn dược sư thiên tài, được người cho rằng trong dược sư trẻ tuổi không ai có thể luyện ra mệnh đan tốt hơn hắn. Truyền nhân Tĩnh Viên thì nghe nói am hiểu nuôi trồng dược.
– Ta có duyên gặp đại hoàng tử Tào quốc luyện mệnh đan một lần, tuy lúc đó luyện đan tràng bị phong tỏa không thể thấy cách hắn luyện đan, nhưng xem quá trình luyện đan thì đúng là thiên tài đỉnh cao nhất trong dược sư trẻ. Nhiều thế hệ trước cũn mặc cảm không bằng.
– Tuy nhiên kêu hắn luyện đan như luyện nấu ăn thì không thể nào. Trừ phi có ngày hắn trở thành dược đế thì họa may. Sự thật thì dược đế chưa chắc có thể luyện đan như xào rau, trừ phi luyện mệnh đan phẩm cấp thấp cỡ một biến, hai biến.
Có yêu vương đứng dậy hỏi:
– Ý của ngươi Lý công tử là dược đế?
– Ta không chắc, nếu Lý công tử luyện đan như xào rau thì dù không phải là dược đế cũng đến rất gần, dược đế tương lai không phải hắn thì chẳng còn ai.
Yêu vương dược sư cười khổ nói:
– Từ vạn cổ đến bây giờ hỏi ai có thể luyện đan như xào rau, dược đế khác ta không dám chắc nhưng có một người làm được.
Cổ Tùng yêu vương hỏi dồn:
– Là ai?Ma chi hạ vấn tâm – Hạ cố nhan | Truyện Ma Tu – Cổ Chân Nhân – Thỉnh chư vi nghé thăm …!
Yêu vương dược sư hít sâu, tôn kính trịnh trọng trả lời:
– Dược Thần, tồn tại đặt ra quy tắc dược đạo.
Nhắc đến Dược Thần, dù là ai đều lộ biểu tình trang trọng. Nhất là Thạch Dược giới hưng thịnh dược sư nhất, tại đây Dược Thần có địa vị cao không thể với tới. Trong Thạch Dược giới, có người nói địa vị của Dược Thần cao hơn cả tiên đế.
Đối với dược sư, nhắc tới Dược Thần là tôn kính ngay. Nếu không có Dược Thần thì hôm nay chẳng có hệ thống dược đạo hoàn thiện như vậy. Trong lòng dược sư không ai sánh bằng Dược Thần. Từ vạn cổ đến bây giờ lần lượt xuất hiện dược đế, nhưng trừ Dược Thần ra, dược đế đời ua nghịch thiên cách mấy đều không dám xưng là Dược Thần, đây là sự tôn trọng Dược Thần.
Tử Yên phu nhân nói với Cổ Tùng yêu vương:
– Cổ lão, ngày mai ta tự mình đi phủ đệ của người bái kiến Lý công tử.
Tử Yên phu nhân không nhắc chuyện Liệt gia nữa, đối với nàng, với Cự Trúc quốc thì Liệt gia có ra sao chẳng quan trọng. Liệt gia chỉ là một thế gia trong quốc đô, không phải triều thần của Cự Trúc quốc.
Trong phủ đệ Cổ Tùng yêu vương, ngay đêm đó, Bạch Ông nghe tin Liệt gia xảy ra chuyện. Bạch Ông nghe nói hỏa nguyên của Liệt gia nổ tung, Liệt Kiệt chết thảm thì lão rùng mình.
Bạch Ông nhớ Lý Thất Dạ từng nói với Liệt Kiệt, chuyện thật sự xảy ra, lời hắn nói biến thành sự thật, hỏi sao Bạch Ông không hết hồn?
Bạch Ông biết dù không thấy Lý Thất Dạ ra tay, dù hắn chưa từng rời khỏi yêu vương phủ thì lão khẳng định là hắn làm chuyện gì. Bạch Ông không biết Lý Thất Dạ làm cách nào.
Bạch Ông nhận ra Lý Thất Dạ không vô hại như bề ngoài. Lý Thất Dạ không chỉ là thiên tài luyện đan, không chỉ là là kẻ phá sản ra tay rộng rãi hù chết người, hắn còn là loại người không nương tình. Lý Thất Dạ là nhân vật dứt khoát ra tay không chừa đường sống, đối địch với hắn sẽ chịu đựng thủ đoạn tiêu diệt như sấm sét. Liệt gia chính là ví dụ sống.
Liệt gia đột nhiên xảy ra ngoài ý muốn gây chấn động lớn trong quốc đô. Đêm nay có người vui, có người buồn, có người thức trắng.
Những chuyện này không liên quan gì Lý Thất Dạ, đêm nay hắn ngủ rất ngon giấc.
Sáng hôm sau, khi Lý Thất Dạ thức dậy thì Cổ Tùng yêu vương, Bạch Ông đã chờ sẵn bên ngoài.
Thấy Lý Thất Dạ, Bạch Ông bước lên phía trước, cung kính nói:
– Công tử đêm qua ngủ có ngon không?
Lý Thất Dạ nhìn Cổ Tùng yêu vương, mỉm cười nói:
– Yêu vương có chuyện gì cứ nói thẳng đi, ở trước mặt ta không cần vòng vo.
Cổ Tùng yêu vương cười gượng, xoa tay nói:
– Bệ hạ đến gặp công tử, lúc này bệ hạ đang ở đại sảnh. Không biết công tử có gặp không?
Nếu là bình thường, người bên ngoài cảm thấy chuyện này quá khó tin. Trong Dược vực Cự Trúc quốc dù gì là một nước lớn, Tử Yên phu nhân là hoàng chủ Cự Trúc quốc càng khỏi phải nói, nàng là yêu hoàng, có thực lực thánh hoàng, đi đến đâu cũng là nhân vật số một.
Nhưng hôm nay, Tử Yên phu nhân là hoàng chủ Cự Trúc quốc tự mình đến viếng, tới trước thời gian, thái độ chân thành, hạ mình, rất đáng ngạc nhiên.
Nếu Tử Yên phu nhân bái phỏng lão tổ đại giáo thì còn nói được, nhưng hôm nay nàng đến gặp một người trẻ tuổi, một thanh niên không có tiếng tăm gì.
Nếu chuyện này đồn ra ngoài sẽ làm toàn Cự Trúc quốc giật mình, rốt cuộc là nhân vật gì đáng giá cho hoàng chủ của bọn họ đối xử long trọng như thế?
Lý Thất Dạ phản ứng lạnh nhạt, mỉm cười nói:
– Nếu bệ hạ các người tự mình đến vậy gặp đi.
Bạch Ông đứng một bên không dám lên tiếng. Bạch Ông biết nếu đổi lại người khác, được yêu hoàng đích thân đên gặp là vinh hạnh rất lớn. Lý Thất Dạ thì phản ứng thản nhiên như thể đây là chuyện thường,cái này nói lên hắn nghịch thiên vô song.
Trong đại sảnh, Tử Yên phu nhân ngồi chờ. Mười bảy yêu vương theo bên cạnh. Trận thế rất kinh người, có thể nói những người có quyền cao vị trọng nhất Cự Trúc quốc đều tại đây.
Trận thế như vậy trừ phi nghênh tiếp đại hiền, đại nhân vật bình thường không có quy cách như vậy.
Chương 912: Lại gặp mặt
Ban đầu Tử Yên phu nhân định đi một mình đến viếng, nhưng các yêu vương khác muốn nhìn xem Lý Thất Dạ luyện đan như xào rau là nhân vật ba đầu sáu tay nào, vì vậy đi theo góp vui.
Một vị yêu hoàng, mười tám yêu vương, đổi lại ai chưa từng thấy trường hợp lớn chắc chắn đôi chân sẽ run rẩy. Nhưng khi Lý Thất Dạ bước tới, dáng vẻ hắn ung dung thoải mái.
Các yêu vương nhìn thấy Lý Thất Dạ thì ngây người. Lý Thất Dạ hoàn toàn khác với sự tưởng tượng của bọn họ. Các yêu vương cho rằng dược sư vô song luyện đan như xào rau ít ra tiên khí lượn lờ, từng bước sinh sen, hoặc ít ra phải khí thế khiếp người.
Lý Thất Dạ trông thật bình thường, không có gì lạ, không có gì quá xuất sắc. Nếu không phải trước đó biết Lý Thất Dạ luyện đan vô song, các yêu vương không thể tin nam nhân bình thường trước mắt là dược sư tuyệt đỉnh luyện đan như xào rau.
Tử Yên phu nhân vừa thấy Lý Thất Dạ thì ngẩn ngơ, nàng hoàn toàn không ngờ sẽ gặp hắn trong tình huống này. Tử Yên phu nhân ngây người.
Lý Thất Dạ ngồi xuống, quét mắt qua cuối cùng dừng ở Tử Yên phu nhân, nhoẻn miệng cười.
Lý Thất Dạ nhìn Tử Yên phu nhân ngơ ngác thì bật cười, ung dung nói:
– Bệ hạ, chúng ta lại gặp mặt, thời gian qua thật chậm.
Các yêu vương sửng sốt, cùng nhìn hướng Tử Yên phu nhân. Bọn họ không ngờ bệ hạ đã gặp Lý Thất Dạ một lần.
Tử Yên phu nhân rốt cuộc là yêu hoàng, nàng nhanh chóng lấy lại tinh thần.
Tử Yên phu nhân cao quý, trang nhã mỉm cười nói:
– Ta không ngờ đó là Lý công tử.
Thì ra Tử Yên phu nhân chính là nữ nhân gặp Lý Thất Dạ tng gian phòng tòa nhà cổ ngoại ô quốc đô đêm hôm trước. Tử Yên phu nhân không ngờ nam nhân đêm đó buông lời ngông cuồng, nàng cảm thấy hắn diễn trò hơi lố lại là dược sư vô song Lý Thất Dạ.
Chuyện này không phải trùng hợp. Đêm đó Lý Thất Dạ đi tòa nhà cổ là tưởng nhớ quá khứ. Mỗi lần Tử Yên phu nhân gặp chuyện lớn sẽ đi tòa nhà cổ yên lặng, bắt chước thủy tổ của mình.
– Công tử đến Cự Trúc quốc là vinh hạnh cho Cự Trúc quốc ta.
Yêu hoàng Tử Yên phu nhân ung dung, cao quý nói:
– Ta bận rộn nhiều việc không thể bái phỏng công tử ngay, thật là thất lễ. Hôm nay chuẩn bị chút lễ mọn để xin lỗi.
Người hầu nâng một rương đồ lên, nắp rương chưa mở nhưng khi rương được đặt xuống cái kịch nặng nề là biết thứ nằm bên trong không tầm thường.
Lý Thất Dạ không mở ra xem, một số báu vật không là gì trong mắt hắn.
Lý Thất Dạ thản nhiên cười nói:
– Nếu gặp mặt tức là có duyên, bệ hạ hãy nói thẳng đi.
Tử Yên phu nhân nói:
– Nghe yêu vương nói công tử có hứng thú làm dược sư Cự Trúc quốc chúng ta, không biết ý của công tử thế nào?
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
– Chuyện nhậm chức dược sư thì tính sau, nhưng nghe nói bệ hạ cần người tham gia đại hội dược sư thay Cự Trúc quốc, chuyện này ta có thể giúp một tay.
Các yêu vương nhìn nhau, Tử Yên phu nhân rất bất ngờ, nàng không nghĩ rằng Lý Thất Dạ đồng ý nhanh như vậy.
Một dược sư vô song ở trong Thạch Dược giới dù là truyền thừa, đế thống tiên môn nào cũng sẽ tranh giành, cung phụng.
Muốn mời dược sư vô song phải trả giá rất đắt, dù chỉ tham gia đại hội dược sư như truyền thừa Khánh gia sẽ bàn điều kiện với Cự Trúc quốc. Dù sao dược sư rất đắt hàng, nhất là dược sư trẻ tuổi có thiên phú.
Hiện giờ Lý Thất Dạ đồng ý ngay, vượt ngoài dự đoán của mọi người.
Tử Yên phu nhân hiểu trên đời không có bữa cơm miễn phí, nàng hỏi thẳng:
– Không biết công tử cần gì? Hoặc công tử có gì cần Cự Trúc quốc góp sức? Nếu cần thiết công tử cứ việc mở miệng yêu cầu.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói:
– Không phải ta khinh thường Cự Trúc quốc, nhưng Cự Trúc quốc không có thứ ta ham muốn. Ta nghĩ bệ hạ là người có tin tức nhanh nhạy, bệ hạ cảm thấy ta thiếu tiền hay tài sao?
Lý Thất Dạ nói nghe rất kiêu căng, các yêu vương bất mãn, nhưng phải công nhận hắn nói thật.
Tử Yên phu nhân cười khổ. Bỏ ra hai trăm tiên đế tinh bích mua một con dược đạo kê, phá sản như vậy đúng là không thiếu báu vật, tiền tài gì. Cự Trúc quốc có dốc hết bảo khố ra, muốn lấy ra hai trăm mai tiên đế tinh bích là khó khăn rất lớn.
Một mình Lý Thất Dạ tùy tay ném ra hai trăm mai tiên đế tinh bích, bạo tay như ném hai trăm khối tiên đế tinh bích vào nước, không thèm quan tâm, hoàn toàn không thiếu tiền.
Người như vậy e rằng Cự Trúc quốc dốc hết bảo khố ra chưa chắc giàu hơn hắn, hai bên chênh lệch quá lớn.
Lý Thất Dạ mỉm cười hỏi:
– Nhưng nếu bệ hạ nhất quyết muốn ta nêu điều kiện thì cũng không khó. Ta tham gia đại hội dược sư thay Cự Trúc quốc, ta có một huynh đệ muốn vào hoàng cung làm dược sư không biết bệ hạ cảm thấy như thế nào?
Cổ Tùng yêu vương nhỏ giọng báo cáo với Tử Yên phu nhân.
Tử Yên phu nhân nghe xong hỏi Lý Thất Dạ:
– Ý công tử nói đến Thạch Hạo?
– Đúng rồi.
Lý Thất Dạ gật đầu, nói:
– Ta và Thạch huynh đệ có duyên, tuy ta không thu đệ tử nhưng hắn được một chút truyền thừa đan thuật của ta. Gia tộc Thạch huynh đệ từng là triều thần của Cự Trúc quốc, một lòng muốn góp sức cho đất nước. Ta tin tưởng tương lai hắn sẽ góp sức cho Cự Trúc quốc.
Tử Yên phu nhân gật đầu, nói:
– Chuyện này cầu còn không được, miễn là Thạch Hạo huyện sử đồng ý thì hoàng đình tùy thời hoan nghênh hắn đến báo danh.
Các yêu vương cũng rất vui, dược sư vô song như Lý Thất Dạ, Thạch Hạo dược mấy phần truyền thừa đan thuật từ hắn thì tương lai gã sẽ là nhân tài của Cự Trúc quốc.
Lý Thất Dạ ra lệnh cho Bạch Ông:
– Kêu Thạch Hạo đến gặp bệ hạ, các vương đi.
Lý Thất Dạ bồi dưỡng Thạch Hạo không chỉ vì hắn xem trọng gã, cũng để đào tọa nhân tài cho Cự Trúc quốc.
Rất nhanh Bạch Ông dẫn Thạch Hạo vào phòng. Trước khi đi vào Bạch Ông có nói rõ tình huống, nhưng Thạch Hạo bước vào trong thấy các yêu vương, Tử Yên phu nhân làm hai chân gã run cầm cập.
Các yêu vương toàn là cường giả đẳng cấp cổ thánh, thánh tôn. Tử Yên phu nhân càng khỏi phải nói, nàng là thánh hoàng, thần uy biết mấy. Thạch Hạo chưa từng gặp tình hình như thế, gã luống cuống tay chân.
Thạch Hạo cảm giác như đang nằm mơ, gã từng mơ mộng vực dậy gia tộc, ước gì có ngày vào hoàng cung làm dược sư, gầy dựng lại gia tộc. Nhưng đây chỉ là ước mơ chôn giấu trong lòng Thạch Hạo, huyện sử nho nhỏ như gã cách ước mơ rất xa xôi.
Trước đó Thạch Hạo không dám mơ mộng sẽ được gặp bệ hạ, khi gã còn nhỏ ước mơ vào hoàng cung được yêu hoàng triệu kiến.
Giấc mơ thành hiện thực quá nhanh, Thạch Hạo không chút chuẩn bị trước. Thạch Hạo bước vào phòng, run cầm cập, mất bình tĩnh.
Thấy Thạch Hạo bối rối không biết làm sao, Lý Thất Dạ cổ vũ gã lớn gan lên:
– Thạch Hạo, hãy đi chào các vương và bệ hạ. Bệ hạ đã đồng ý cho ngươi vào hoàng đình làm dược sư.
Lý Thất Dạ nói làm Thạch Hạo bối rối lấy lại tinh thần.
Thạch Hạo quỳ xuống vái:
– Thạch Hạo, hậu nhân Thạch gia bái kiến bệ hạ.
Chương 913: Chiêu lãm (1)
Tử Yên phu nhân nhận Thạch Hạo dập đầu:
– Đứng lên đi.
Tử Yên phu nhân gật đầu, nói:
– Thạch gia quận Thanh Hà cho đến nay là trung thần của Cự Trúc quốc, làm ra cống hiến lớn. Hôm nay ngươi vào hoang đình, tương lai sẽ khiến cái tên Thạch gia lại sáng lên.
Thạch Hạo cảm giác mình đang nằm mơ, từ khi còn nhỏ gã có ước mơ trở thành dược sư của hoàng cung, quang tông diệu tổ. Thạch Hạo không ngờ ước mơ nhanh chóng trở thành hiện thực, bệ hạ chính miệng đồng ý cho gã vào làm dược sư hoàng cung.
Thạch Hạo mơ màng, Bạch Ông dắt gã đi gặp các yêu vương. Bạch Ông làm tròn trách nhiệm người trông chừng Thạch Hạo.
Chào các yêu vương xong Thạch Hạo tỉnh táo lại, gã quỳ xuống trước mắt Lý Thất Dạ, vô cùng kích động:
– Đại ca . . .
Có muôn vàn lời nói nhưng không biết nói từ đâu.
Thạch Hạo biết gã có ngày hôm nay toàn nhờ Lý Thất Dạ ban cho, không có hắn thì gã không có ngày nay.
Lý Thất Dạ nhận Thạch Hạo lạy, bình tĩnh nói:
– Hãy cố gắng lên. Muốn báo đáp ta thì không khó, đừng bôi nhọ đan thuật của ta là được. Đan thuật của ta là đệ nhất vạn cổ, dù ngươi chỉ học được chút ít, miễn ngươi cố gắng, chăm chỉ cần cù thì tương lai chắc chắn sẽ trở thành dược sư truyền kỳ. Nếu không làm được điều này mới làm ta thất vọng.
Lý Thất Dạ nói làm Tử Yên phu nhân, các yêu vương hút ngụm khí lạnh. Lý Thất Dạ nói quá lớn lối, đệ nhất vạn cổ, dù là Dược quốc cũng không dám vỗ ngực bảo đan thuật của mình là đệ nhất vạn cổ.
Nhưng lời thốt ra từ miệng Lý Thất Dạ rất là ung dung, tự tin, bình tĩnh không giống nói ngông, cuồng vọng vô tri.
Thạch Hạo kích động hít sâu, siết chặt nắm tay:
– Đại ca yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không làm ngươi thất vọng!
Trong lòng Thạch Hạo có một mục tiêu mới, lòng đầy hào hùng, gã phải trở thành một vị dược sư truyền kỳ.
Trước kia Thạch Hạo không dám có ước mơ này, giấc mộng của gã vốn là trở thành dược tông sư đã hay, có tư cách vào cung đình.
Hiện giờ ước mơ của Thạch Hạo là trở thành một vị dược sư truyền kỳ, gã có ước mơ này vì Lý Thất Dạ.
Thạch Hạo cùng Bạch Ông đi ra. Gã còn rất trẻ, chưa trải đời nhiều, có lão dược sư như Bạch Ông trông chừng, tương lai Thạch Hạo bớt đi đường vòng.
Sau khi Thạch Hạo, Bạch Ông lui ra, Tử Yên phu nhân nói với Lý Thất Dạ:
– Công tử tham gia đại hội dược sư thay Cự Trúc quốc ta, không biết có gì cần Cự Trúc quốc góp sức không?
– Thế thì không.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Nhưng ta thói quen một mình, thích làm việc cá nhân. Vì vậy khi tham gia đại hội dược sư, ta không hy vọng có dược sư đi cùng, cái này là lãng phí thời gian của ta.
Tử Yên phu nhân gật gù bảo đảm:
– Xin công tử yên tâm, chỉ cần công tử tham gia đại hội dược sư thì công tử là vị dược sư dự tuyển duy nhất của Cự Trúc quốc.
Tử Yên phu nhân hứa hẹn làm mặt Phi Ưng yêu vương sa sầm. Trước đó Cự Trúc quốc định để truyền nhân Khánh gia tham gia đại hội dược sư, Phi Ưng yêu vương có chút quen biết với Khánh gia.
Phi Ưng yêu vương không bất mãn gì chuyện này, tốt cho Cự Trúc quốc đương nhiên gã rất vui. Nhưng Phi Ưng yêu vương chưa thấy tận mắt thực lực của Lý Thất Dạ ra sao, trong lòng gã luôn có cái gai.
– Ta không còn yêu cầu gì nữa.
Lý Thất Dạ nói:
– Chờ đại hội dược sư bắt đầu, ta tin Cự Trúc quốc ẽ đắc thắng trở về.
Tử Yên phu nhân mỉm cười, nàng im lặng một lúc sau mở miệng hỏi:
– Không biết công tử có hứng thú ở lại Cự Trúc quốc nhậm chức dược sư không?
Tử Yên phu nhân muốn giữ Lý Thất Dạ lại, một dược sư vô song như vậy ai đều muốn níu kéo. Huống chi Tử Yên phu nhân cầu hiền như khát, yêu hoàng thấy xa như nàng sẽ không bỏ qua cơ hội ngàn năm một thuở này.
Tử Yên phu nhân mời làm Lý Thất Dạ bật cười, lắc đầu, nói:
– Phu nhân, không phải ta kiêu ngạo gì. Nếu ta muốn có quyền thế thì sẽ không chọn Cự Trúc quốc. Chỉ cần ta mở miệng, ta tin có rất nhiều đế thống tiên môn muốn ta. Lùi một vạn bước, nếu muốn ta ở lại Cự Trúc quốc, người cho ta nêu điều kiện thì sợ là Cự Trúc quốc không cho nổi.
Lý Thất Dạ nói rất cuồng, đổi lại người khác sẽ bất mãn, nhưng Tử Yên phu nhân là loại người nghiêm tốn.
Tử Yên phu nhân mỉm cười hỏi:
– Không biết công tử nêu điều kiện gì? Hay công tử nói nghe thử?
Lý Thất Dạ nhìn Tử Yên phu nhân, cười cười. Cự Trúc quốc không có gì đáng để Lý Thất Dạ mưu đồ.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
– Nếu phu nhân thật sự muốn ta nêu điều kiện, nếu phu nhân đồng ý thì bên cạnh ta thiếu một xa phu, không biết phu nhân có hứng thú không?
Lý Thất Dạ thốt lời chọc các yêu vương bất mãn.
Có yêu vương bước ra hét vào mặt Lý Thất Dạ:
– Càn rỡ!
Cổ Tùng yêu vương cũng đứng ra bênh bệ hạ của mình:
– Công tử nói hơi quá đáng rồi.
Các yêu vương trừng Lý Thất Dạ, đối với bọn họ thì Lý Thất Dạ nói câu đó là nhục nhã hoàng chủ, Cự Trúc quốc bọn họ.
Mặc dù Cự Trúc quốc không phải đế thống tiên môn gì nhưng cũng là nước lớn hạng nhất. Cự Trúc quốc có địa vị nhất định trong Thạch Dược giới, càng đừng nói yêu hoàng của bọn họ là thánh hoàng, đạo hạnh hơn người. Tử Yên phu nhân cực kỳ xinh đẹp, không thiếu người theo đuổi.
Đương thời từng có nhiều tuấn ngạn trẻ tuổi theo đuổi Tử Yên phu nhân, nếu nàng muốn không chừng sớm gả vào đế thống tiên môn. Nhưng Tử Yên phu nhân luôn vì Cự Trúc quốc nên gác qua tình riêng.
Hiện giờ Lý Thất Dạ mở miệng đòi Tử Yên phu nhân làm mã phu cho hắn, hỏi sao các yêu vương nhịn được? Cái này rõ ràng là nhục nhã yêu hoàng, Cự Trúc quốc bọn họ.
Các yêu vương cực kỳ tức giận, Tử Yên phu nhân phất tay ngăn lại bọn họ. Tử Yên phu nhân nhìn Lý Thất Dạ, nàng chợt nhớ lời hắn từng nói trong tòa nhà cổ.
Tử Yên phu nhân nhìn Lý Thất Dạ ung dung bình tĩnh, nàng không thấy vẻ ngông cuồng tự phụ gì, nhưng nàng không rõ hắn lấy tự tin ở đâu ra.
Nếu một người không phải cuồng vọng tự đại vậy nghĩa là kẻ đó đủ mạnh. Người khác cảm thấy hành động đó là tự phụ, còn hắn thì chỉ là chuyện nhỏ.
Nếu Lý Thất Dạ đủ cường đại thì Tử Yên phu nhân không nhìn thấu được, nàng không cách nào đánh giá nam nhân tuổi trẻ trước mắt mình.
Đổi lại người khác nghe câu nói nhục nhã mình như vậy dù không tức điên cũng sẽ phất áo ra đi. Nhưng Tử Yên phu nhân rộng rãi, khiêm tốn, không hề tức giận.
Tử Yên phu nhân nhìn Lý Thất Dạ, chậm rãi nói:
– Công tử thật tự tin.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói:
– Thật ra ta chọn nàng vì có duyên với Cự Trúc quốc, ta thấy con người nàng không tệ nên mới chọn. Cái này không liên quan gì đến tự tin. Nói thẳng đi, về điều kiện thì dù là truyền nhân đế thống tiên môn chưa chắc lọt vào mắt ta.
Tử Yên phu nhân rất bình tĩnh, tính tình tốt, có kiên nhẫn, không nổi giận.
– Công tử nói vậy là ta nên thấy vinh hạnh vì được trở thành mã phu của công tử?
– Nàng nói đúng rồi.
Chương 914: Chiêu lãm (2)
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
– Làm mã phu cho ta đúng là vinh hạnh. Nàng là yêu hoàng, chủ một nước, tương lai có thành tựu gì? Tối đa dừng bước tại đại hiền. Chẳng lẽ nàng có thể lập bảng phong thần sao? Về thần hoàng thì quá xa xôi với nàng.
Lý Thất Dạ nói làm Tử Yên phu nhân ngây người. Đúng là Kiếm Huyền truy cầu trở thành đại hiền nhưng lập bảng phong thần quá khó khăn với nàng, còn được phong thần hoàng thì là chuyện không thể nào.
Không phải Tử Yên phu nhân thiếu tự tin mà nàng hiểu rõ mình. Từ vạn cổ đến bây giờ được phong làm thần hoàng ai không nghịch thiên? Loại tự xưng thì không tính, người thật sự được phong làm thần hoàng toàn là tồn tại đỉnh cao nhất, dù không bằng tiên đế cũng cách biệt không xa.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
– Làm mã phu của ta, trên đỉnh vạn tộc sẽ có bóng dáng của nàng. Khi tọa giá của ta xuất hành, vạn tộc quỳ bái, tiên đế đón chào. Nếu ở cạnh ta, được ta chỉ điểm chút ít, tương lai nàng sẽ được ích lợi vô cùng.
Phi Ưng yêu vương hừ mạnh, bất mãn nói:
– To mồm.
Lý Thất Dạ cười thản nhiên nói:
– Nếu không tin thì đành chịu, ta chỉ tự thuật.
Sự thật đúng là vậy. Từ trăm ngàn vạn năm nay người làm mã phucho Lý Thất Dạ có ai không phải nổi tiếng như cồn? Dù không được phong làm thần hoàng cũng là hoành hành cửu giới, kẻ yếu bình tĩnh không thể nào lái xe ngựa cho Lý Thất Dạ. Khi tọa giá của Lý Thất Dạ đi ra ngoài từng có tiên đế nghênh đón, bởi vậy mã phu phải có thực lực mạnh.
Tử Yên phu nhân xua tay ngăn Phi Ưng yêu vương định nói tiếp. Tử Yên phu nhân thở dài, không nói gì thêm.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Đương nhiên nếu nàng không muốn thì ta không ép, nàng có thể trở về suy nghĩ lại.
Tử Yên phu nhân không nói gì thêm, yêu cầu đó thật sự quá đáng với nàng.
Thấy không khí căng thẳng, Cổ Tùng yêu vương xoa tay đổi đề tài:
– Ha ha ha ha ha ha!
Cổ Tùng yêu vương cười nói:
– Nếu Lý công tử đồng ý tham gia đại hội dược sư thay chúng ta thì lần này không còn lo gì nữa.
– Công tử là dược sư vô song, đan thuật tuyệt thế.
Phi Ưng yêu vương mở miệng nói:
– Gần đây ta định tìm một dược sư luyện đan thay ta mà mãi không có người thích hợp, không biết công tử có hứng thú luyện một lò không? Miễn công tử ra giá chắc chắn ta sẽ thỏa mãn phí luyện đan cho công tử.
Phi Ưng yêu vương thốt lời làm các yêu vương cùng nhìn Lý Thất Dạ, bao gồm Tử Yên phu nhân.
Tuy Cổ Tùng yêu vương chính miệng nói Lý Thất Dạ luyện đan, bọn họ cũng thấy mệnh đan hắn luyện, không nghi ngờ gì Cổ Tùng yêu vương. Nhưng không thấy tận mắt Lý Thất Dạ luyện đan thì trong lòng cứ không yên dạ.
Lý Thất Dạ cười hỏi:
– Đây xem như thử thách?
Cổ Tùng yêu vương đứng ra giảng hòa;
– Công tử hiểu lầm, Phi Ưng yêu vương không có ý đó. Phi Ưng yêu vương gom góp một lò dược liệu mệnh đan đã lâu mà mãi không tìm được dược sư thích hợp. Hôm nay thấy dược sư vô song như công tử nên Phi Ưng yêu vương động lòng . . .
Lý Thất Dạ ngắt lời Cổ Tùng yêu vương, hắn cười, không nhìn Phi Ưng yêu vương mà nhìn thẳng vào Tử Yên phu nhân.
Lý Thất Dạ cười hỏi:
– Cá nhân ta không quan âm thử thách gì dó, nhưng nếu phu nhân chân thành, ta cũng thưởng thức nàng, nếu ta không lộ ra chút tài sợ là trong lòng nàng không yên dạ. Thôi được, ta sẽ lộ tài ra, nhưng mệnh đan không có khiêu chiến, hãy tăng thêm độ khó đi nếu không thật chán.
Các yêu vương nhìn nhau, hắn quá cuồng. Mệnh đan không có tính khiêu chiến với Lý Thất Dạ? Nhiều dược sư rất khó khăn luyện mệnh đan, luyện mệnh đan là thử thách thực lực của đa số dược sư.
Giờ ngược lại Lý Thất Dạ nói luyện mệnh đan là chuyện cỏn con.
Yêu vương dược sư lên tiếng:
– Nếu công tử có hứng thú thì ta có một phần dược liệu, nó là dược liệu để ta luyện kim tán gia truyền. Tuy kim tán gia truyền của ta không phải bí phương vô thượng nhưng cũng có chút tiếng tăm.
Các yêu vương khác hút ngụm khí lạnh, chuyện như thế vốn không thể nào.
Phối phương thể cao, thọ dược, mệnh đan là công khai, dược sư trong thiên hạ đều biết. Nhưng kim tán thì khác. Kim sang dược như kim tán thì mỗi nhà đều có đặc điểm riêng. Kim tán của mỗi truyền thừa, môn phái đều có bí phương khác biệt.
Tuy trong cửu giới có lưu truyền một ít phối phương kim tán công khai nhưng dược hiệu có hạn. Chỉ những phối phương kim tán bí mật đặc biệt mới có hiệu quả mạnh, thậm chí khởi tử hồi sinh.
Loại kim tán này trừ bọn họ ra người ngoài không cách nào luyện chế được, dù có dược liệu giống y cũng vô dụng. Bởi vì người ngoài không biết khi nào nên bỏ dược liệu gì vào, không biết cách nắm giữ độ lửa.
Cho nên trừ nhà gốc ra người ngoài không thể luyện ra kim tán của nhà đó, dù có dược liệu cũng không được.
Cổ Tùng yêu vương mở miệng nói:
– Tôn huynh, thế . . . Này . . . Không thích hợp.
Thử thách này quá khó, người có chút thường thức đều biết chuyện này không thể nào. Kim tán riêng đặc biệt làm sao người ngoài luyện ra?
Lý Thất Dạ bình tĩnh nói với yêu vương dược sư:
– Đưa đây.
Yêu vương dược sư không dám tin vào lỗ tai mình, gã nói vậy chỉ vì muốn làm khó dễ, đả kích sự kiêu ngạo của Lý Thất Dạ. Hắn mở miệng đòi yêu hoàng của bọn họ làm mã phu, rất quá đáng, nên yêu vương dược sư muốn đả kích sự kiêu ngạo của Lý Thất Dạ. Không ngờ Lý Thất Dạ đồng ý.
Yêu vương dược sư nửa tin nửa ngờ đưa dược liệu tới trước mắt Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ nhìn đống dược liệu chất trước mắt, bật cười. Lý Thất Dạ hít sâu ngửi mùi thuốc.
Tuy có mấy chục loại nhưng Lý Thất Dạ ngửi mùi là biết ngay chúng nó là gì. Lý Thất Dạ đã hiểu dược tính, biết cách luyện chế.
Chuyện này không làm khó được Lý Thất Dạ. Từ trăm ngàn vạn năm nay Lý Thất Dạ thử rất nhiều phối phương, ở thời đại Dược Thần càng khỏi phải nói, hai người điều chế vô số phối phương, thử mỗi cách luyện.
Sau này năm tháng dài dặc, Lý Thất Dạ thử nghiệm bao nhiêu lần, từng chỉ điểm nhiều dược sư.
Tuy kim tán của yêu vương dược sư là phối phương riêng đặc biệt, chỉ cần nắm rõ dược tính các dược liệu là Lý Thất Dạ biết cách điều phối.
Về dược lý, Lý Thất Dạ nói hai thì không ai dám nói một, ít ra đương thời không ai dám.
Tử Yên phu nhân, các yêu vương nín thở nhìn Lý Thất Dạ, lòng hồi họp. Bọn họ có nghe Cổ Tùng yêu vương nói Lý Thất Dạ luyện đan, hắn làm thế này thế nó, siêu nghịch thiên.
Tử Yên phu nhân, các yêu vương cảm thấy nếu Lý Thất Dạ thật sự có thuật luyện đan vô thượng thì hắn chắc chắn đứng trên bốn dược sư thiên tài Thạch Dược giới hiện thời.
Tử Yên phu nhân, các yêu vương ôm hy vọng rất lớn vào Lý Thất Dạ, lỡ như hắn không được thì bọn họ sẽ rất buồn.
Lý Thất Dạ hít ngửi mùi dược xong lấy Vạn Lô Thần ra.
Ầm!
Vạn Lô Thần đáp xuống, Lý Thất Dạ điều khiển hỏa nguyên trong Vạn Lô Thần tuôn ra lửa nóng cháy mãnh liệt nhất. Lửa nóng không gì sánh bằng có thể hòa tan mọi thứ trên đời, đốt hết vạn vật thần kim.
Chương 915: Dược đạo vô song
Khi lò lửa tuôn ra, Tử Yên phu nhân, các yêu vương không chịu nổi nhiệt độ đáng sợ, cùng thụt lùi.
Vạn Lô Thần phun ra lò lửa nóng cháy nhất chớp mắt biến thành cái ấm, giống ấm nấu trà, cái ấm giống y như thật, ấm lửa đỏ rực.
Lý Thất Dạ bỏ hết luyện đan vào trong, ấm lửa quá nóng, khi các dược liệu bị ném vào giây sau đã hòa tan.
Yêu vương dược sư sững sờ:
– Làm gì có kiểu luyện đan như vậy?
Yêu vương dược sư cảm thấy quá đáng.
Yêu vương khác không xuất thân dược sư nhưng làm tu sĩ Thạch Dược giới, hiểu biết chút ít thường thức luyện mệnh đan, tôi kim tán.
Dù là luyện mệnh đan, tinh thọ dược, tôi kim tán đều không thể một lần ném hết dược liệu vào, luyện chung tất cả. Nhiều lần làm theo thứ tự bỏ từng dược liệu vào, có như vậy mới không giảm bớt dược tính.
Nhưng Lý Thất Dạ một hơi ném hết dược liệu vào, hỏi sao Tử Yên phu nhân, các yêu vương không ngây người?
Xèo!
Trong lúc cả đám ngây ngốc thì lửa ngập trời trong ấm lửa biến lỏng nhấn chìm dược liệu, lò lửa như đun nước sôi.
Tất cả thay đổi quá nhanh. Ngay khi lửa biến thành nước lan tràn, ngọn lửa như thủy triều rút đi, như xe chỉ luồn kim rút hết tinh hoa nước thuốc của mỗi loại dược liệu.
Làm người ta sợ hãi hơn là tinh hoa nước thuốc bị rút đi nhanh chóng phối hợp với nhau, tay Chức Nữ khéo léo cũng thua xa tốc độ này.
Cách điều phối cực kỳ đáng sợ. Ví dụ hoa xích hạt độc dịch phối hợp tinh hoa nước thuốc âm xà thảo, lồ lửa điều phối ghép lại, hai loại tinh hoa đan vào nhau, hòa tan, trong khoảnh khắc thành hình.
Các biến đổi từng bước e rằng một ngày không thể xong, tất cả biến đổi xảy ra trong khoảnh khắc thì sẽ hoàn thành trong một lúc.
Xèo!
Lửa cực kỳ nóng cháy nhanh chóng rút khỏi tinh hoa nước thuốc, tốc độ siêu nhanh tôi lửa lò dược này.
Ầm!
Lửa biến mất, ấm lửa cũng mất, một bao kim tán bị Lý Thất Dạ dùng giấy dược cầm lấy. Lý Thất Dạ quen tay bao lại cái bao kim tán, cất Vạn Lô Thần đi.
Tử Yên phu nhân, mười tám yêu vương đứng ngây như phỗng.
Theo lý thuyết, một vị dược sư luyện đan hoặc cách ly, hoặc không cho người ngoài vào, sợ bị học trộm cách luyện đan. Lý Thất Dạ không có yêu cầu này. Dù Tử Yên phu nhân, mười tám yêu vương thấy tận mắt cách Lý Thất Dạ luyện đan thì bọn họ không xem rõ ràng được. Yêu vương dược sư hoàn toàn không hiểu cách Lý Thất Dạ làm.
Luyện đan kiểu này quá nhanh, từ lúc bỏ dược vào đến khi dược thành chỉ vài giây, có thể nói là trong khoảnh khắc. Thời gian ngắn ngủi hơn nấu một ấm trà rất nhiều.
Bọn họ chưa từng thấy kiểu luyện đan như vậy, nói đúng hơn là Tử Yên phu nhân, các yêu vương không thấy ai tôi kim tán như thế.
Yêu vương dược sư ngây người. Loại kim tán này là thuốc gia truyền của bọn họ, người ngoài không có phối phương, không thể tôi ra kim tán gia truyền được.
Dù có phối phương kim tán cũng không thể tôi ra một lò siêu nhanh đến thế.
Yêu vương là một trong các dược sư mạnh nhất gia tộc mình, khi tôi lò kim tán bí truyền gia tộc mất ít nhất một ngày. Người tạo nghệ dược đạo trong gia tộc ít thì cần ba ngày mới tôi xong.
Lý Thất Dạ giơ tay một cái đã tôi ra một lò kim tán, với bọn họ đây là chuyện không thể nào. Đừng nói Lý Thất Dạ không biết phối phương kim tán gia truyền, dù biết cũng không thể nhanh chóng cho ra lò như thế.
Trong giấy dược, kim tán chậm rãi ngưng tụ, Lý Thất Dạ nhẹ nhàng gói lại, đưa cho yêu vương dược sư.
– Cầm lấy.
Yêu vương dược sư hút ngụm khí lạnh, cực kỳ rung động. Hành động nhỏ của Lý Thất Dạ là thủ tục quan trọng cuối cùng trong khâu tôi kim tán gia truyền thu dược, nếu không có hành động đó thì dược hiệu của kim tán sẽ bị ảnh hưởng nhiều.
Lý Thất Dạ biết làm động tác đó, hỏi sao yêu vương dược sư không rung động? Nếu không phải yêu vương tin vào gia tộc mình, gã đã nghi ngờ phải chăng Lý Thất Dạ ăn trộm bí phương. Yêu vương cũng biết đây là chuyện không thể nào.
Yêu vương dược sư, Tử Yên phu nhân, các yêu vương khó khăn lấy lại tinh thần. Yêu vương dược sư từ từ mở bao kim tán ra.
Tử Yên phu nhân, các yêu vương thò dầu qua xem bao kim tán trong tay yêu vương dược sư.
Nhìn kim tán, yêu vương dược sư mặt trắng không còn chút máu, liên tục lùi mấy bước:
– Sao . . . Sao . . . Sao có thể như vậy? Đây là . . . Là phẩm chất tốt nhất. Loại bỏ mọi tạp chất, dược đắp vào vết thương sẽ thấm vào cơ thể, nháy mắt khép lại vết thương.
Yêu vương dược sư sợ ngây người, té xuống đất.
Yêu vương khác nhìn kim tán cũng hút ngụm khí lạnh.
Một yêu vương xem xong khen:
– Thuốc hay, tốt hơn cái Tôn huynh đưa cho ta gấp mấy lần.
Yêu vương dược sư ngồi dưới đất như gặp quỷ, khó khăn tỉnh táo lại.
– Đâu chỉ là tốt hơn nhiều.
Yêu vương dược sư cười khổ nói:
– Phẩm chất như vậy trừ thủy tổ của chúng ta ra không ai làm được. Trong gia tộc của ta có truyền thuyết, nếu luyện kim tán của gia tộc đến cực hạn có thể miễn cưỡng sánh ngang đoạn hồn kinh tiên tán của Dược quốc, dù không bằng nhưng ít nhất vượt qua nhiều kim tán đương thời.
Yêu vương dược sư dừng lời, vừa hưng phấn vừa khó tin nói:
– Trước kia ta luôn cho rằng đây la điều không thể, ai ngờ có thật. Quá . . . Quá khó tin.
Tử Yên phu nhân, các yêu vương hút ngụm khí lạnh. Đoạn hồn kinh tiên tán là kim tán nổi tiếng lừng lẫy, bí phương bất truyền của Dược quốc. Bao nhiêu đại nhân vật vì cầu một phần đoạn hồn kinh tiên tán mà không tiếc ném vạn kim.
Lý Thất Dạ tôi ra kim tán này không chỉ luyện phẩm chất tốt nhất, cách luyện đan của hắn hù chết người.
Tử Yên phu nhân, các yêu vương vô cùng rung động đến không nói nổi. Cổ Tùng yêu vương không phải lần đầu tiên thấy Lý Thất Dạ luyện đan, nhưng giờ xem lại, dù có chuẩn bị tâm lý lão vẫn bị rung động.
Tử Yên phu nhân, các yêu vương đều hiểu câu nói lúc trước của Cổ Tùng yêu vương. So với Lý Thất Dạ thì bốn dược sư thiên tài gì đó không là gì. Trước mặt Lý Thất Dạ thì bốn dược sư thiên tài như mây bay.
Thật ra không chỉ bốn dược sư thiên tài, đa số dược sư đương thời, dù là dược sư truyền kỳ thế hệ trước cũng không bằng một góc của Lý Thất Dạ.
Đám người Tử Yên phu nhân, yêu vương cảm thấy bây giờ Lý Thất Dạ không phải dược đế thì tương lai chắc chắn hắn là dược đế, không có ai sánh bằng hắn được. Miễn Lý Thất Dạ còn sống trên đời thì không ai giành ngôi dược đế với hắn nổi.
Yêu vương dược sư lấy lại tinh thần, khó tin nhìn Lý Thất Dạ.
Yêu vương dược sư lắp bắp hỏi:Kiếm chi nguyên giản – Hạ cố vi nhân | Truyện Kiếm Tu – Kiếm Đạo Độc Tôn – Thỉnh chư vị nghé thăm…!
– Sao . . . Sao . . . Sao có thể như vậy? Phối phương kim tán của gia tộc chúng ta . . . Ta tuyệt đối không truyền ra ngoài . . . Sao . . . Sao ngươi biết?
Yêu vương dược sư không tin nổi, nếu gã không thấy tận mắt, chỉ nghe nói thì gã tuệt đối không tin. Có thể nói yêu vương dược sư nằm mơ cũng không ngờ kim tán gia truyền sẽ bị người ngoài tôi luyện ra, cách rèn luyện đó là gia tộc bọn họ không làm được. Dù thủy tổ gia tộc sáng tạo ra kim tán này cũng không có cách rèn luyện đó.