Đế Bá Audio Podcast
Tập 172 [Chương 856 đến Chương 860]
❮ sautiếp ❯Chương 856: Ly biệt không đổ lệ
Ánh mắt Lý Thất Dạ lạnh băng nhìn phương xa.
Mặc kệ dưới lòng đất chỗ Tổ giới quỷ quái nằm quỷ vật gì thì Lý Thất Dạ quyết lật tung nơi đó lên. Hắn sẽ hủy bỏ Tổ giới, bất chấp tất cả. Lý Thất Dạ cần biết một điều.
Lam Vận Trúc nhìn vẻ mặt của Lý Thất Dạ, khẽ thở ra, nàng biết có khuyên gì thì hắn sẽ không nghe.
Lý Thất Dạ nói với Lam Vận Trúc:
– Về đi, nói với chư lão không cần quan tâm chuyện này, nhiều người đến chỉ để chịu chết. Mình ta đủ ứng phó tổ giới, không cần lo cho ta.
Lý Thất Dạ khẽ hôn trán Lam Vận Trúc, tim nàng rung lên. Lam Vận Trúc trực giác sắp mất Lý Thất Dạ, nàng vươn tay ra ôm cổ hắn. Mặc kệ có mặt người ngoài, Lam Vận Trúc hôn Lý Thất Dạ, nụ hôn nóng bỏng, nhiệt tình và ngây thơ. Lam Vận Trúc to gan thè lưỡi chui vào miệng Lý Thất Dạ, hôn hắn nồng nhiệt.
Tiên Phàm nhìn hai người hôn nóng bỏng, nàng cười khổ, mặt đỏ rực.
Lý Thất Dạ, Lam Vận Trúc khó khăn rời nhau.
Lý Thất Dạ nhìn mặt Lam Vận Trúc đỏ rực, mỉm cười:
– Nha đầu, sau này về Phi Hoài thôn một chuyến, tổ tiên nàng có để lại đồ vật cho các người.
Lý Thất Dạ thì thầm bên tai Lam Vận Trúc nhiều điều, một số bí mật về Phi Hoài thôn. Đổi lại người khác, dù có là hậu đại của Phi Dương tiên đế chưa chắc Lý Thất Dạ chịu nói. Nhưng Lý Thất Dạ nói các bí mật cho Lam Vận Trúc nghe, đủ chứng minh nàng có địa vị trong lòng hắn.
Lam Vận Trúc run lên, nàng hít sâu, nhìn Lý Thất Dạ lần cuối:
– Ngươi . . . Ngươi hãy bảo trọng, sống trở về Thiên Lý Hà!
Lam Vận Trúc xoay người đi, nàng đi thật xa vẫn không dám ngoái đầu nhìn Lý Thất Dạ. Lam Vận Trúc sợ nếu quay đầu lại sẽ không kiềm chế được mình.
Tiên Phàm từ biệt Lý Thất Dạ:
– Hy vọng ngươi sẽ khải hoàn trở về, cửa Ngu Sơn lão tiên quốc luôn mở rộng hoan nghênh Lý huynh tiến đến làm khách.
Lam Vận Trúc, Tiên Phàm rời đi, Lý Thất Dạ thở dài. Lý Thất Dạ nhấc chân định đi nhưng chợt ngừng, đổi hướng đi Phong Đô thành.
Lý Thất Dạ đến Phong Đô thành nhưng hắn không đi vào mà đứng trước cửa, hắn định vào, cuối cùng không bước tiếp.
Lý Thất Dạ nhìn Phong Đô thành, lòng rất phức tạp, muôn vàn lời nói chẳng biết nên bắt đầu từ đâu. Lý Thất Dạ định gặp lại chủ nhân Tổ Lưu một lần, nhưng hắn không biết gặp nhau rồi nói gì đây. Từ biệt sao? Bọn họ đã làm từ lần trước.
Trước kia làm Âm Nha, hắn mấy lần ra vào Phong Đô thành, khi đi chẳng hề buồn, chính xác hơn là nỗi lòng không phức tạp. Bởi vì Lý Thất Dạ biết hắn sẽ trở về, dù qua vạn năm, mười vạn năm, trăm vạn năm, hắn sẽ về, hắn có thể sống lâu thật lâu.
Mặc dù thời gian lâu dài đến đâu, mặc kệ Lý Thất Dạ rời đi bao lâu, hắn và chủ nhân Tổ Lưu sẽ có ngày gặp mặt. Nhưng đời này thì khác, Lý Thất Dạ không biết lần này từ biệt có thể gặp lại không? Lý Thất Dạ tin tưởng có thể, nhưng chuyện đời khó đoán, nào ai biết trước? Lý Thất Dạ nhìn Phong Đô thành, vô vàn cảm thán, các cảm xúc hỗn độn. Trước kia giữa Lý Thất Dạ và chủ nhân Tổ Lưu vì chuyện Minh Độ tiên đế nên hơi gượng gạo, chủ nhân Tổ Lưu tức giận thật lâu không nguôi chuyện Lý Thất Dạ ích kỷ mang Minh Độ tiên đế đi.
Nhưng mọi chuyện đã qua, bọn họ cười xóa ân thù. Lý Thất Dạ tin tưởng chủ nhân Tổ Lưu luôn ủng hộ hắn, giống như hắn mãi mãi ủng hộ chủ nhân Tổ Lưu.
Lý Thất Dạ im lặng đứng bên ngoài Phong Đô thành. Chủ nhân Tổ Lưu ngủ trên ghế đá bỗng mở mắt ra, đôi mắt như nhìn thấu thiên địa ức vạn dặm.
Lý Thất Dạ đứng bên ngoài Phong Đô thành thật lâu sau thở dài, xoay người đi.
Ngay khi Lý Thất Dạ định quay đi, sau lưng chợt vang lên thanh âm:
– Như thế nào? Muốn đi mà không chào một tiếng sao?
Lý Thất Dạ xoay người. Một cái bóng mờ ảo đứng trong cửa thành, là chủ nhân Tổ Lưu. Mặc dù chân thân chủ nhân Tổ Lưu không đến nhưng một lũ thần niệm xuất hiện.
Lý Thất Dạ nhìn cái bóng mông lung, khẽ thở dài.
Lý Thất Dạ cười khổ nói:
– Ta biết ngươi đang ngủ nên không quấy rầy.
Cái bóng chủ nhân Tổ Lưu hừ mạnh, gã rất bất mãn đáp án của Lý Thất Dạ.
Hai người lặng im nhìn nhau, Lý Thất Dạ có nhiều lời muốn nói nhưng không biết nên nói sao, nói thế nào.
Chủ nhân Tổ Lưu lạnh lùng hỏi:
– Ngươi vẫn định đi chịu chết?
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
– Không đến phút cuối làm sao biết lộc về tay ai? Ta tin mình là người cười đến cuối cùng. Có một số việc nên chấm dứt, dù vì ta, vì U Thánh giới hay vì Phong Đô thành!
– Chuyện của ta thì tự ta kết thúc, ngươi cảm thấy U Thánh giới cần ngươi làm anh hùng sao?
Chủ nhân Tổ Lưu lạnh lùng nói:
– Từ vạn cổ đến bây giờ lịch sử do người thắng viết, nếu ngươi chết trận sẽ không trở thành anh hùng mà bị xem như ác ma. Ít ra thật lâu về sau ngươi sẽ là ác ma tội lỗi tày trời trong miệng quỷ tộc các đời, một ác ma định đồ diệt quỷ tộc!
– Vậy thì sao?
Lý Thất Dạ cười nói:Nguồn truyện audio Podcast
– Ta không quan tâm người khác nói gì, không để ý đời sau nói cái gì, nếu không từ trăm ngàn vạn năm nay ta đã chẳng ẩn sau màn.
Chủ nhân Tổ Lưu lạnh lùng hỏi:
– Ngươi chán sống rồi? Muốn tìm cách chết mới mẻ?
Chủ nhân Tổ Lưu không khuyên Lý Thất Dạ, nhưng rõ ràng gã không hy vọng hắn tấn công Tổ giới.
– Không chỉ vì ngươi, không chỉ vì quỷ vật nằm dưới lòng đất Tổ giới.
Lý Thất Dạ khẽ thở dài:
– Với ta thì ta không cần biết bên trong có quỷ vật gì, đây là ân oán của cá nhân ta. Ta muốn biết một đáp án! Bất kể như thế nào, dù cho xé rách Tổ giới thì ta sẽ lật ra đáp án!
Chủ nhân Tổ Lưu lạnh lùng hỏi:
– Vì người kia sao?
Lý Thất Dạ nhìn chủ nhân Tổ Lưu, im lặng thật lâu sau khẽ thở dài:
– Coi như đi, nhưng không hoàn toàn. Tóm lại một số bí ẩn luôn quanh quẩn trong lòng, ta cần một đáp án.
– Ngươi sẽ chết rất khó xem. Ngươi cho rằng khởi nguyên tỏa mâu sẽ giét được quỷ vật đó sao?
Chủ nhân Tổ Lưu lạnh lùng nói:
– Dù có thể giết nó, nhưng khi gặp quỷ vật e rằng ngươi không có cơ hội.
Nghe như chủ nhân Tổ Lưu đả kích Lý Thất Dạ, có thật hay không thì lòng hắn biết.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
– Bây giờ ta cần không phải đả kích, ngươi làm ta mất hết niềm tin, mất sĩ khí. Ta cần sự khích lệ.
Chủ nhân Tổ Lưu lạnh lùng nhìn Lý Thất Dạ, im lặng, dường như kêu gã nói ra lời khích lệ là rất khó khăn.
– Ngươi chán sống, muốn đi tìm chết thì ta chẳng thèm lo nữa.
Chủ nhân Tổ Lưu lạnh lùng nói:
– Nhưng ngươi không được quên còn nợ ta, ngươi đừng tưởng trốn. Ngươi nợ ta, dù ngươi có thành quỷ cũng phải trả nợ, biết không?
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
– Biết, ta sẽ sống sót để trả nợ.
Lý Thất Dạ nhìn chủ nhân Tổ Lưu thật lâu sau dứt khoát quay đi.
Chủ nhân Tổ Lưu đứng trong Phong Đô thành lạnh lùng nói:
– Nhớ kỹ, ngươi làm quỷ cũng phải trả hết nợ cho ta!
Lý Thất Dạ đã đi xa, tiếng cười khẽ vọng về:
– Vân nhi yên tâm, ta sẽ không chết. Một ngày nào đó ta sẽ lại đến Phong Đô thành.
Chương 857: Uy hiếp thiên hạ (1)
Nghe xưng hô Vân nhi, người chủ nhân Tổ Lưu run lên, bực tức nói:
– Đừng kêu ta như thế, không thể nào, ta lớn tuổi hơn ngươi!
Lý Thất Dạ đã đi xa nhưng thanh âm vẫn lọt vào tai chủ nhân Tổ Lưu:
– Vậy sao?
Lý Thất Dạ cười nói:
– Chờ ta lại đến Phong Đô thành, cho ta xem mặt ngươi đi, để ta coi có thật lớn hơn ta không.
Lý Thất Dạ biến mất hoàn toàn, cái bóng đứng ở cửa thành cũng tan biến. Chủ nhân Tổ Lưu ngồi trên ghế, hốc mắt bất giác ướt nước.
Chủ nhân Tổ Lưu nhỏ giọng nói:
– Ngươi phải sống quay về!
Lý Thất Dạ rời khỏi đệ nhất hung mộ vài ngày sau đệ nhất hung mộ đóng lại. Khi đệ nhất hung mộ đã đóng thì ai muốn ở lại trong đó cũng không được, sẽ hất hết ra ngoài, không ai ngoại lệ.
Nhiều năm đệ nhất hung mộ mới mở một lần, chuyến hành trình lần này có người vui, có người tuyệt vọng, có người thu hoạch phong phú, có người không được gì còn mất mạng.
Chuyến đi đệ nhất hung mộ lần này đối với toàn quỷ tộc không phải việc tốt, trong quỷ tộc có nhiều môn phái thu hoạch phong phú nhưng bọn họ không vui chút nào.
Quỷ tộc tổn thất nặng nề, khá nhiều cường giả chết trong tay Lý Thất Dạ hoặc người không đầu, đủ làm quỷ tộc tổn thương nguyên khí nặng nề. Mấy chục lão tổ ngã xuống, tồn tại bất hủ của Vạn Thế cổ quốc cũng chết thảm. Tổ thành toàn quân bị diệt, thành chủ chết trong Thiên Lăng.
Chuyến đi này là đại kiếp nạn, kiếp nạn lớn vô cùng đối với quỷ tộc. Nhất là đại giáo cường quốc bình thường gần như hủy diệt. Một số đại giáo cường quốc chỉ có một lão tổ, những lão tổ đại giáo vì bám đùi Tổ giới nên hành động rất tích cực trong huyết tế, dốc hết sức ra. Tất cả cường giả tham gia vào hành động huyết tế.
Nhưng người không đầu ra tay, cường giả trên cổ thánh đều bị huyết tế, làm đại giáo cường quốc dốc hết sức vào hành động huyết tế bị hao tổn nặng, từ nay trượt dốc. Tổn thất đó gần như hủy diệt đại giáo cường quốc.
Tuy tai nạn lần này là hạo kiếp lớn cho quỷ tộc, vẫn có mấy chục vạn cường giả tu sĩ sống trở về, là may mắn trong bất hạnh.
Khi mấy chục vạn cường giả bị hất về tông môn cường quốc của mình, bọn họ rất cẩn thận lúc nói về chuyến đi, không muốn nói nhiều.
Truyền thừa quỷ tộc cường đại như Vạn Thế cổ quốc, đám lão tổ phong ấn nghe đệ tử sống sót trở về kể đều biến sắc mặt. Lão tổ cường đại đến mấy cũng hút ngụm khí lạnh.
Tồn tại bất hủ chết vào tay người không đầu, Vạn Thế cổ quốc biết lão tổ của mình cường đại biết bao nhưng không có chút sức chống cự người không đầu, chuyện này đáng sợ biết mấy.
Truyền thừa cường đại như Vạn Thế cổ quốc bị hù sợ, không dám gây sự, không cho phép đệ tử gây chuyện thị phi.
– Truyền lệnh xuống, không cho đệ tử đi ra ngoài. Bắt đầu từ hôm nay chúng ta đóng sơn môn, miễn tiếp khách.
Trong U Thánh giới không chỉ mình truyền thừa Vạn Thế cổ quốc đóng sơn môn, khá nhiều tông môn cường quốc đều đóng sơn môn từ chối tiếp khách.
Không cường quốc, truyền thừa nào muốn nói nhiều về người không đầu. Lão tổ nghịch thiên của bọn họ nhắc đến người không đầu đều biến sắc mặt, im lặng.
Nhưng nhiều quỷ tộc vui mừng là người không đầu không rời khỏi đệ nhất hung mộ, không đi ra ngoài, nếu không chẳng biết có bao nhiêu quỷ tộc sợ hết hồn hết vía.
Người không đầu làm quỷ tộc sợ teo tim, nhắc đến Lý Thất Dạ làm quỷ tộc biến sắc mặt. Nhiều lão tổ tông môn truyền thừa nghe đệ tử sống sót trở về kể chuyện thì biến sắc.
– Mệnh cung thứ mười ba!
Nghe tin đó lão tổ nghịch thiên cỡ nào, từng là cường giả trong truyền thuyết, tồn tại bất hủ đều thẫn thờ.
Tin này quá khủng bố. Mười ba mệnh cung, từ vạn cổ đến bây giờ chưa từng nghe về chuyện này. Bây giờ Lý Thất Dạ có mệnh cung thứ mười ba, hỏi sao không hù chết người?
Vạn Thế cổ quốc, Âm Dương môn đều sợ hãi biến sắc mặt. Lão tổ mạnh nhất Vạn Thế cổ quốc, Âm Dương môn khi nghe tin đó đều lặng im.
Từ sau khi Đế Tọa chết, Thiền Dương, Thiên Luân Hồi là người có hy vọng trở thành tiên đế nhất quỷ tộc. Bây giờ nghe Lý Thất Dạ có mười ba mệnh cung, Âm Dương môn, Vạn Thế cổ quốc tuyệt vọng. Bọn họ biết chỉ cần Lý Thất Dạ còn sống, Thiền Dương hay Thiên Luân Hồi đều vĩnh viễn không có cơ hội trở thành tiên đế.
Vạn Cốt Hoàng Tọa nghe tin đó, lão tổ buông tiếng thở dài. Đế Tọa đã rất lợi hại, xuất sắc, các lão tổ Vạn Cốt Hoàng Tọa không thèm để Thiền Dương, Thiên Luân Hồi vào mắt. Bọn họ cảm thấy Đế Tọa có cơ hội trở thành tiên đế nhiều hơn Thiên Luân Hồi, Thiền Dương.
Tiếc rằng Đế Tọa sinh không đúng thời, cùng một thời đại với Lý Thất Dạ. Đệ tử kinh tài tuyệt diễm nhất của bọn họ chỉ là bộ xương khô trên con đường Lý Thất Dạ đi lên tiên đế.
Nhiều lão tổ quỷ tộc ra lệnh:
– Đừng chọc vào Lý Thất Dạ. Nếu gặp Lý Thất Dạ hãy tránh thật xa, đệ tử nào dám chọc vào hắn sẽ mãi mãi trục xuất ra sư môn!
Bọn họ biết không ai ngăn được bước chân đi tiên đế của Lý Thất Dạ, hắn chắc chắn sẽ trở thành tiên đế. Vì vậy quỷ tộc, truyền thừa nào cũng không muốn đối địch với Lý Thất Dạ nữa, dù bọn họ có nhiều đệ tử từng bị hắn đồ sát.
Người có tầm mắt thấy xa nhất sẽ hiểu rằng đối địch với tiên đế không có kết cuộc tốt. Dù bây giờ Lý Thất Dạ chưa phải là tiên đế nhưng tương lai chắc chắn hắn là tiên đế.
Mười ba mệnh cung, nếu như vậy mà không trở thành tiên đế được thì cõi đời này những người khác đừng mơ làm tiên đế.
Chuyến đi đệ nhất hung mộ thu hoạch phong phú nên khiến các tông môn, cường quốc phấn khởi, nhưng bây giờ nguyên U Thánh giới yên lặng. Đệ tử quỷ tộc ít khi đi ra ngoài, cái tên Lý Thất Dạ như ma chú đè mọi người ngộp thở.
Trong ngày tháng bình tĩnh, mọi người cứ nghĩ thời gian này sẽ kéo dài rất lâu, vì bây giờ đã không ai chạy ra đường nữa.
Nhưng ngày tháng yên lặng không kéo dài bao lâu.
Hôm nay . . .
Ầm!
Thần môn bên trên Tổ thành mở ra, rõ ràng thần môn bị mạnh mẽ phá mở, tiên quang vô tận nổ tung như pháo hoa chiếu sáng thiên địa.
Khi thần môn mở, một tồn tại siêu đáng sợ bước ra ngoài. Hôm nay thần quang vô tận chiếu rọi thiên địa, thần uy tàn phá đất đai mênh mông.
Khi có người bước ra khỏi thần môn, Tổ thành tổ chức nghi thức nghênh đón với quy cách cao nhất, nghênh đón chư thần trên Tổ giới giáng trần.
Trong vòng một ngày, tin tức kinh thiên truyền khắp U Thánh giới.
– Tổ giới đại thần tự mình dẫn dắt tám mươi mốt vị chiến tướng giá lâm!
– Đại thần đích thân đến, tám mươi mốt vị chiến tướng theo cùng!
Nghe tin đó U Thánh giới tĩnh lặng dậy sóng. Quỷ tộc, nhân tộc, các tộc khác đều hút ngụm khí lạnh.
Có đại nhân vật nghe tin xong sợ quá mặt trắng bệch:
– Truyền thuyết Tổ giới có chín vị thần tôn, trừ thiên thần ra không ai mạnh hơn họ. Bây giờ chín đại thần thần tôn đều giáng trần!
Đại thần giáng trần, tám mươi mốt vị chiến tướng theo cùng, trận thế rầm rộ có thể đồ diệt một đế thống tiên môn.
Ngay hôm đó, một thiên thần lệnh bay ra ngoài Tổ thành, vượt qua thiên địa, vượt qua vạn vực, thiên thần lệnh rơi xuống mảnh đất Thiên Lý Hà.
Chương 858: Uy hiếp thiên hạ (2)
Thiên thần lệnh truyền xuống thần lệnh vô thượng:
– Hạn cho Thiên Lý Hà trong vòng ba ngày giao Lý Thất Dạ ra, nếu không Tổ giới sẽ san bằng bất cứ tông môn nào che chở ác ma Lý Thất Dạ!
Thanh âm thần lệnh vô thượng vang vọng thiên địa, tin tức này truyền khắp U Thánh giới. Tổ giới làm như thế là muốn giết gà dọa khỉ, Tổ giới muốn lập ra uy nghiêm vô thượng, để tất cả chủng tộc trong U Thánh giới biết bất cứ ai dám khiêu khích quyền uy của Tổ giới đều phải chất, mặc kệ sau lưng có chỗ dựa mạnh cỡ nào.
Thiên Lý Hà không trả lời, trên đường từ Đông U Cương đi hướng Tổ thành bắn lên huyết khí dồi dào vô tận. Một cái bóng khổng lồ đội trời hiện ra.
Bóng Lý Thất Dạ đi hướng Tổ thành, chân đạp đại đạo:
– Muốn mạng của ta?
Lúc này Lý Thất Dạ không che giấu gì nữa, mười ba mệnh cung kêu ầm ầm, vạn đạo quỳ lạy trước mười ba mệnh cung. Tuy Lý Thất Dạ không phải tiên đế nhưng khí thế vô địch làm người nhìn thấy phong độ tiên đế tương lai.
Đầu đội trời, lưng cõng mệnh cung thứ mười ba, thanh âm Lý Thất Dạ bá đạo không gì sánh được truyền khắp trăm ngàn vạn dặm.
– Hãy xem ta san bằng Tổ thành có, đồ diệt Tổ giới các ngươi!
Lý Thất Dạ dùng thái độ cứng rắn nhất đáp lại thiên thần lệnh của Tổ giới.
Đám người chứng kiến đều run rẩy:
– Mười ba mệnh cung!
Lý Thất Dạ hùng hồn tuyên bố làm nhiều đại giáo cường quốc, đế thống tiên môn hút ngụm khí lạnh.
Nếu trước kia Lý Thất Dạ lên tiếng càn rỡ đòi diệt Tổ giới chắc chắn sẽ bị người cười nhạo, nhưng hôm nay không ai dám. Khi mọi người nhìn mười ba mệnh cung, cảm giác như thấy một tiên đế đi lên con đường vô địch, tương lai cửu thiên thập địa chỉ mình hắn độc tôn.
– Mở đế kính!
Nghe tin tức, nhiều đế thống tiên môn không tiếc hao tổn nhiều tinh bích mở ra thiên kính tiên đế của mình để lại, bọn họ muốn ở trong tông môn nhìn xem trận sóng gió này kết thúc như thế nào.
Từng đợt đế quang từ trên trời giáng xuống bên trên Tổ thành, các đế thống tiên môn đều muốn tận mắt nhìn kết quả chiến tranh.
Nhiều đại giáo cường quốc cũng mở thiên kính, nhưng thiên kính không bằng đế kính. Nếu thần môn mở ra, đế kính có thể quan sát Tổ giới còn thiên kính thì không được.
Lý Thất Dạ khiêu chiến Tổ giới, tin tức tuyền khắp U Thánh giới, cả giới chấn động. Từ trăm ngàn vạn năm nay hiếm ai dám khiêu chiến Tổ giới, trừ tiên đế ra.
Hiện giờ Lý Thất Dạ trẻ tuổi như thế đứng ra khiêu chiến với Tổ giới, khiến người sợ đứng tim, ai nghe tin đều cảm giác rất điên cuồng.
Bao nhiêu người ngây ngốc. Mọi người biết Lý Thất Dạ nghịch thiên, nhưng bây giờ hắn đứng ra khiêu chiến Tổ giới, tuyên bố muốn diệt Tổ giới, hành động rất cuồng.
– Bị điên sao?
Lão tổ đại giáo nghe tin xong trợn to mắt nói:
– Nếu hắn trở thành rồi khiêu chiến Tổ giới thì còn được, bây giờ Lý Thất Dạ cách tiên đế còn xa. Khiêu chiến với Tổ giới ngay hiện tại, quá thiếu kiên nhẫn.
Nhiều người cảm thấy hành động của Lý Thất Dạ là tự sát.
Lão bất tử phong ấn thật lâu nhỏ giọng nói:
– Từ trăm ngàn vạn năm nay cũng có tiên đế khiêu chiến Tổ giới, nhưng chưa nghe nói có tiên đế nào san bằng Tổ giới. Nghe nói Phi Dương tiên đế là nghịch thiên nhất, giết Tổ giới trời sụp đất nước, quỷ khóc thần sầu. Nhưng cuối Phi Dương tiên đế không đồ diệt Tổ giới được, chỉ trấn áp ngàn năm.
Gần đây Lý Thất Dạ siêu nổi tiếng, có thể nói hắn là số một thế hệ trẻ. Nhưng ai nghe tin đều cảm thấy Lý Thất Dạ bộp chộp tự phụ quá đáng. Mọi người công nhận Lý Thất Dạ mạnh thật, hắn có mười ba mệnh cung nên chắc chắn sẽ trở thành tiên đế, nhưng với đạo hạnh hiện tại một mình khiêu chiến Tổ giới, chuyện như vậy trên cơ bản không có khả năng thành công.
Vô số thiên kính chiếu thẳng Tổ thành, các đế kính rình rập. Ngàn vạn tu sĩ U Thánh giới nín thở, vô số đế thống tiên môn, đại giáo cường quốc yên lặng quan sát trận chiến này.
Trong Thiên Lý Hà, chư lão tụ tập đằng trước đế kính. Ngu Sơn lão tiên quốc, các cường giả đứng trướ đế kính. Đại giáo cường quốc cách Tổ thành gần phái cường giả đến quan sát. Có thể nói giờ này khắc này không chỉ các thiên kính, đế kính dòm ngó Tổ thành còn có các cặp mắt nhìn chằm chằm.
Chuyện này là bom tấn, Tuyết Ảnh quỷ tộc tiểu môn tiểu phái ở Đông U Cương xa xôi cũng nghe được tin tức kinh thiên.
Sau khi nghe tin trái tim Thu Dung Vãn Tuyết đập nhanh, hồi hộp đứng tim. Thu Dung Vãn Tuyết không có cơ hội từ biệt Lý Thất Dạ.
Thu Dung Vãn Tuyết đứng ở nơi cao nhất trong tổ địa nhìn hướng Tổ thành xa xôi,2 e không thể tận mắt nhìn cuộc chiến. Thu Dung Vãn Tuyết chỉ có thể hai tay chắp vào nhau, tư hế thành kính nhất cầu nguyện cho công tử nhà mình, hy vọng Lý Thất Dạ có ngày khải hoàn trở về.
Trước mắt bao người, Lý Thất Dạ đi tới bên ngoài Tổ thành.
Tổ thành là nơi U Thánh giới chú ý nhất. Tổ thành chưa từng ra tiên đế nhưng nó là người phát ngôn dưới trần gian của Tổ giới, nó có thần uy kinh thiên. Từ trăm ngàn vạn năm nay từng có nhiều tiên đế làm khách.
Tổ thành là một tòa thành cổ cực kỳ to lớn. Nơi này có mấy vạn cường giả, toàn bộ đều là đệ tử Tổ thành hoặc cường giả trung thành với Tổ thành.
Nói Tổ thành là tòa thành cổ chẳng bằng bảo nó là một môn phái cao cao tại thượng, tuy diện tích thành cổ rất lớn nhưng chỉ cho phép cường giả tiến vào, người bình thường không được bén mảng tới.
Tổ thành tự cho mình là tồn tại cao nhất U Thánh giới, thần thánh không được xâm phạm, không cho phép người phàm hồng trần làm bẩn.
Tổ thành nguy nga vô cùng, cực kỳ nghiêm ngặt. Đứng bên ngoài Tổ thành sẽ bị khí thế cao cao tại thượng của nó chấn nhiếp. Nơi này như mảnh đất thần linh, không tha thứ ai khinh nhờn.
Trong Tổ thành càng là thần quang đầy trời, đại thần tọa trấn ở điện đường cao nhất, có tám mươi mốt vị chiến tướng vây quanh bảo vệ. Bọn họ phát ra thần quang chiếu rọi trăm ngàn vạn dặm, tựa như thần linh trên cửu thiên. Ánh sáng thần thánh làm người nhìn sinh ra lòng tôn sùng.
Giờ này khắc này, các lão tổ phong ấn ngủ say trong Tổ thành tỉnh dậy tọa trấn các yếu tắc lớn. Nguyên Tổ thành canh giữ nghiêm ngặt, thành lũy vững chắc, mạnh nhất thế gian, dù trời sụp đất nứt cũng không thể lay động Tổ thành một li.
Trên bầu trời Tổ thành lơ lửng thần môn, là thần môn đi thông Tổ giới. Thần môn khép kín như thể chư thần giá lâm cũng không mở ra được.
Đúng là vậy, thần môn là cánh cửa duy nhất từ Tổ giới xuống trần gian. Truyền thuyết cách mỗi một trăm năm là thần môn sẽ mở ra một lần, nhưng nếu Tổ giới có ai muốn xuống dưới vẫn mở thần môn được. Người U Thánh giới muốn lên Tổ giới, nếu bên trong Tổ giới không có ai mở thần môn ra thì dù trời sụp đất nứt chưa chắc mở được thần môn.
Truyền thuyết khi Phi Dương tiên đế càn quét Tổ giới, Phi Dương tiên đế là người duy nhất phá thần môn.
Lúc này Lý Thất Dạ đứng bên ngoài Tổ thành, tất cả cường giả Tổ thành canh phòng nghiêm ngặt. Đại thần, tám mươi mốt vị chiến tướng ở trong điện đường cao nhất. Bọn họ như chân thần canh giữ trong điện đường, làm cường giả nào tổng thấy cũng run rẩy, sợ hãi.
Chương 859: Đồ Tổ thành
Vô số cặp mắt theo dõi. Các đại giáo cường quốc, đế thống tiên môn quan sát trận chiến này. Có người cầu nguyện, có người im lặng, có người độc ác nguyền rủa.
Mặc kệ ai ôm ý định gì, giờ đây đám người nín thở, có thể toàn U Thánh giới ngừng thở nhìn cảnh tượng trước mắt.
Đại thần ngồi trên cửu thiên mở miệng nói:
– Nghịch súc nhân tộc, hiện tại hàng phục còn kịp!
Gã là một trong chín đại thần của Tổ giới, gã rất đáng sợ. Thần quang từ người đại thần tràn ngập thiên địa, pháp tắc thần đạo di chuyển. Có tiếng chân long ngâm nga, tiên phương hót vang. Đại thần phát ra thần uy làm người muốn bái lạy.
Khi đại thần mở miệng là khuôn vàng thước ngọc, thánh tôn, thánh hoàng nghe thấy lời ngọc sẽ sợ hãi quỳ rạp dưới đất.
Lý Thất Dạ bình tĩnh nhìn nguyên Tổ thành, thần uy từ Tổ thành bắn thẳng lên cửu thiên, mọi người cảm nhận hơi thở đáng sợ kia đều run rẩy.
Trong Tổ thành, đám cường giả sẵn sàng chiến đấu, biết bao nhiêu lão tổ thức tỉnh.
Đối diện Tổ thành như có chư thần trấn thủ, Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
– Từ trăm ngàn vạn năm nay Tổ giới các ngươi vẫn giữ giọng điệu y như cũ. Một đám ngụy thần, tưởng mình là chân thần thật sao? Tổ giới các ngươi có thể tồn tại đến hôm nay chẳng qua nhờ có quỷ vật dưới lòng đất che chở, không có gì ghê gớm. Một người phàm tục thì đừng nghĩ mình là chân thần!
Lời đại thần tràn ngập uy nghiêm vô tận:
– Thứ không biết sống chết! Nếu ngươi vẫn ngu xuẩn mất khôn, không chỉ khiến ngươi vạn kiếp bất phục, càng làm nhân tộc của ngươi gặp tai họa ngập đầu.
Ai nghe đại thần uy hiếp cũng sẽ run rẩy.
Lý Thất Dạ chán chết nói:
– Ta lười đấu võ mồm với các ngươi, qua hôm nay trên đời không có Tổ thành, Tổ giới nữa!
Lý Thất Dạ lấy một thứ ra, triệu hoán:
– Ra đi, đã tới lúc chiến đấu!
Ánh sáng lấp lánh, một người xuất hiện bên cạnh Lý Thất Dạ, là tiểu quỷ Phong Đô thành, Tần Quảng Vương.
Tần Quảng Vương vừa xuất hiện chợt nhìn thấy Tổ thành, mắt bắn ra sát khí vô tận.
– Tổ thành!
Tần Quảng Vương trầm giọng nói:
– Một đám chó săn cũng dám xưng là thủy tổ quỷ tộc!?
Lý Thất Dạ gật đầu, nói:
– Bắt đầu đi, ta phá thần môn còn ngươi quét sạch hết thảy.
Tần Quảng Vương dứt khoát nói:
– Được!
Tần Quảng Vương cất bước đi vào Tổ thành.
Ầm!
Tần Quảng Vương bộc phát khí thế vô địch, một chân đạp xuống, thần điện lâu vũ của Tổ thành sụp đổ.
Răng rắc!
Đất đai Tổ thành nứt rạn đáng sợ.
Tổ thành dâng lên phòng ngự cường đại nhưng Tần Quảng Vương tựa như vạn thế thần hoàng, phòng ngự Tổ thành từng được tiên đế gia cố cũng không ngăn được bước chân của lão. Tần Quảng Vương bước vào Tổ thành, không ai chặn lại được. Tần Quảng Vương đi mấy bước, phòng ngự Tổ thành sụp đổ.
Lúc này Tần Quảng Vương mới là chân thần, lão mới là thần linh vô địch trên cửu thiên. Tồn tại gì cũng không thể ngăn bước chân của Tần Quảng Vương.
Tần Quảng Vương bước vào Tổ thành, ngàn vạn cường giả lao lên, thi triển công pháp mạnh nhất, pháp tắc nghịch thiên nhát. Nhưng đám cường giả như con kiến trước mặt Tần Quảng Vương.
Một tay Tần Quảng Vương đè xuống, vạn pháp vỡ, máu nhuộm đỏ đất trời. Ngàn vạn cường giả đó không thể ngăn Tần Quảng Vương một bước, bị tiêu diệt ngay.
Nhìn cảnh tượng làm người run sợ, vô số tồn tại nghịch thiên, truyền thừa trong U Thánh giới hút ngụm khí lạnh.
Tồn tại bất hủ Ngu Sơn lão tiên quốc nhìn Tần Quảng Vương đáng sợ, đánh rùng mình:
– Dây là thần hoàng vô địch trong truyền thuyết? Hay là chân thần?
Nhìn thiên kính phản chiếu cảnh tượng làm người run sợ, có người nhận ra lai lịch của Tần Quảng Vương.
Người đó hoảng sợ nói:
– Đó chẳng phải là tiểu quỷ Phong Đô thành sao? Tại sao tiểu quỷ đi chung với Lý Thất Dạ?
Trong Tổ thành, ngàn vạn cường giả chết thảm dưới tay Tần Quảng Vương.
Lão tổ Tổ thành rống to:
– Đừng hòng hành hung!
Mấy lão tổ Tổ thành lao lên, cường đại đáng sợ, toàn là lão tổ mạnh nhất trong lão bất tử, đẳng cấp cường giả trong truyền thuyết.
Ngay khi mây lão tổ lao lên thì đế uy tiên thế hùng hồn, thiên địa run rẩy. Chắc chắn mấy lão tổ này có cầm đế khí.
Keng!
Tần Quảng Vương ném ra ba thanh kiếm, huyết quang chợt lóe, đầu mấy lão tổ bay lên. Dù lão tổ cầm đế khí cũng không thể thoát chết.
Ba thanh kiếm, đây là ba thanh huyết kiếm. Ba thanh huyết kiếm cực kỳ yêu diễm, dường như dính đầy máu chư thần chân tiên. Huyết kiếm phát ra mỗi một luồng huyết quang làm người nhìn bay mất hồn vía. Ba thanh huyết kiếm như vũ khí hung ác nhất trần đời, có thể đồ thần diệt tiên.
Nhìn ba thanh huyết kiếm của Tần Quảng Vương, Lý Thất Dạ khen:
– Diệt thiên huyết kiếm!
Lý Thất Dạ lẩm bẩm:
– Không uổng là kiếm vô địch do tồn tại kia ban cho.
Đám người U Thánh giới sợ hãi chết đứng. Đó là nhân vật dẳng cấp lão tổ, bị một nhát kiếm chém bay đầu hết. Các lão tổ không thể ngăn lại ba thanh huyết kiếm, mọi người thế mới biết không chỉ kiếm vô địch, Tần Quảng Vương cũng vô địch.
Có tồn tại bất hủ phong ấn nhiều năm khi trông thấy cảnh tượng đó thì lòng lạnh lẽo, chắc chắn nói:
– Tuyệt đối là một vị thần hoàng vô địch, tại sao trên đời chưa từng nghe nói có người như vậy?
– Nên bắt đầu.
Lý Thất Dạ bước vào Tổ thành, tay hắn cầm quỷ nguyên tổ thược. Lý Thất Dạ xoay quỷ nguyên tổ thược, chớp mắt các tiểu quỷ bay ra.
Vù vù vù vù vù!
Lý Thất Dạ vung quỷ nguyên tổ thược, chín mươi chín tiểu quỷ biến thành các lỗ đen to cỡ cái chén. Chín mươi chín lỗ đen quay quanh người Lý Thất Dạ.
Nam Dao Vân cách Tổ thành rất xa, trên Thiên Quần Đảo, chín mươi chín hòn đảo tỏa ánh sáng rực rỡ. Những người cư ngụ trên đảo không biết xảy ra chuyện gì.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Chín mươi chín hòn đảo rung rinh, chuyện khó tin xảy ra. Chín mươi chín hòn đảo hóa thành pháo đài khổng lồ, ánh sáng đen quấn quanh pháo đài.
Khi Lý Thất Dạ bước vào Tổ thành, nhiều cường giả may mắn sống sót lao hướng hắn:
– Giết!!!
Lý Thất Dạ không thèm nhướng mi mắt lên.
Khi đám cường giả lao tới, một lỗ đen bên cạnh Lý Thất Dạ nhằm hướng cường giả đó.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, một tòa pháo đài trên Thiên Quần Đảo nã pháo. Ngay khi pháo đài bắn, lỗ đen chĩa hướng cường giả Tổ thành bắn ra ánh sáng pháo màu đen.
Khi các ánh sáng pháo đen bắn trúng cường giả Tổ thành thì . . .
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, đám cường giả Tổ thành lao lên bị nổ chết, mưa máu đầy trời.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Lỗ đen như nòng pháo liên tục bắn, mỗi ánh sáng pháo đen bắn ra rất khó tránh thoát. Người mạnh cách mấy đều bị pháo nổ máu thịt bầy nhầy.
– A!!!
Thoáng chốc tiếng gào thét vang lên, không ai chặn đường Lý Thất Dạ được.
Cảnh tượng đó làm đám người chú ý trận chiến giật mình kêu lên:
– Chuyện gì xảy ra?
Cảnh tượng thật kỳ dị, chưa ai thấy qua vũ khí kỳ lạ như thế.
Có tông môn phản ứng siêu nhanh, nhất là đại giáo cường quốc ở Nam Dao Vân như truyền thừa Thiên Lý Hà, bỗng chốc nhận được tin tức mới nhất.
– Ở Thiên Quần Đảo!
Thiên Lý Hà là bên đầu tiên chuyển đế kính thẳng vào Thiên Quần Đảo. Khi nhìn các hòn đảo nâng pháo đài khổng lồ, chư lão Thiên Lý Hà trố mắt líu lưỡi.
Chương 860: Khởi nguyên quỷ pháo
Thật ra rất nhiều đại giáo cường quốc cách Thiên Quần Đảo gần nhất khi thấy các pháo đài thì trợn mắt há hốc mồm.
Từ trăm ngàn vạn năm nay các môn phái đều cho rằng Thiên Quần Đảo rất bình thường, bây giờ đột nhiên xuất hiện chín mươi chín pháo đài, thật kỳ lạ.
Giờ nhìn cảnh tượng này tất cả biến ánh sáng pháo den bắn ra từ lỗ đen bên người Lý Thất Dạ là từ pháo đài Thiên Quần Đảo.
Chủ nhân Tổ Lưu ở Phong Đô thành xa xôi chợt mở mắt ra, khẽ thở dài:
– Khởi nguyên quỷ pháo!
Chủ nhân Tổ Lưu nhỏ giọng nói:
– Đây là pháo đài từng dùng để áp chế Quỷ Yếm, có ai ngờ ngày hôm nay đến?
Lam Vận Trúc đứng trước đế kính Thiên Lý Hà hút ngụm khí lạnh. Lúc trước Lý Thất Dạ ở lại Thiên Quần Đảo đoạn thời gian rất dài, hắn tốn nhiều tâm huyết. Lam Vận Trúc cứ nghĩ sau khi Lý Thất Dạ lấy được cây khô thì chuyện đã xong.
Lam Vận Trúc không ngờ Thiên Quần Đảo có tác dụng như thế, nàng nằm mơ cũng không ngờ bên dưới Thiên Quần Đảo có pháo đài. Thật ra mấy ai ngờ?
Lam Vận Trúc hiểu rằng từ ngày đầu tiên Lý Thất Dạ đến Thiên Quần Đảo đã lên kế hoạch tấn công Tổ giới. Lam Vận Trúc không biết từ lúc Lý Thất Dạ bước chân vào U Thánh giới đã có kế hoạch tấn công Tổ giới.
Đột nhiên xuất hiện chín mươi chín pháo đài lớn, bao nhiêu đại giáo cường quốc xuyên nhìn cảnh tượng này đều trợn to mắt nói:
– Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Trong khi Lý Thất Dạ nã pháo, Tổ thành không ngăn được bước chân Tần Quảng Vương. Chớp mắt Tần Quảng Vương vào sâu trong Tổ thành, đến gần đại thần, tám mươi mốt vị chiến tướng.
Thấy Tần Quảng Vương vô địch, đại thần biến sắc mặt, gã hiểu mình gặp kẻ thù đáng sợ.
– Ngươi là ai?
Giọng Tần Quảng Vương lạnh băng vang vọng thiên địa:
– Ta là ai không quan trọng, chủ yếu là hôm nay sẽ kết thúc thời đại đám ngụy thần các ngươi thống trị!
Thanh âm đáng sợ quanh quẩn:
– Hôm nay sẽ dùng máu đám ngụy thần vắng chủ nhà gà mọc đuôi tôm các ngươi tế quỷ tộc!
Tần Quảng Vương vừa dứt lời, tám mươi mốt vị chiến tướng lao ra:
– Giết!!!
Tám mươi mốt vị chiến tướng biến thành đại trận trấn áp đáng sợ. Thoáng chốc đại trận khủng bố nhốt Tần Quảng Vương lại.
Tám mươi mốt vị chiến tướng quát to:
– Yêu nghiệt, chịu chết đi!
Nghe Tần Quảng Vương nói, đám quỷ tộc trong U Thánh giới chấn động, vì câu đó đáng giá đắn đo.
Người biết chút nội tình như trong Vạn Cốt Hoàng Tọa, tồn tại cổ xưa phong ấn bao nhiêu năm tháng, đã hấp hối.
Tồn tại cổ xưa nhìn đế kính, nhỏ giọng nói:
– Hay đúng là sắp thay đổi triều đại?
Đinh!
Sau khi đại trận trấn áp bao vây Tần Quảng Vương được giây lát thì huyết quang đầy trời, huyết quang đáng sợ bao phủ thiên địa. Ba thanh huyết kiếm bay ra, ba thanh huyết kiếm đẫm máu làm người rét run.
Tám mươi mốt vị chiến tướng đến từ Tổ giới trong thời gian ngắn bị đồ sát, đại trận trấn áp vẫn không ngăn đươnc bước chân Tần Quảng Vương xâm lăng.
Huyết kiếm của Tần Quảng Vương chỉ thẳng tới trước, sát khí ngập trời:
– Đến lượt ngươi!
Sinh linh U Thánh giới cảm nhận được sát khí của Tần Quảng Vương, đám người run rẩy. Sát khí khiếnn hiều người mặt trắng không còn chút máu.
Vù vù vù vù vù!
Thần quang bộc phát từ người đại thần, tay gã cầm thần khí. Giờ phút này, dù đại thần không phải chân thần nhưng trên người phát ra thần uy khiến người kính sợ, không kiềm được quỳ lạy.
Lý Thất Dạ đứng ở vị trí tốt nhất Tổ thành, chín mươi chín nòng pháo nhắm ngay thần môn.
Chín mươi chín pháo đài cùng bắn.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tiếng pháo vang vọng vạn giới, ánh sáng pháo đen vô tận oanh tạc thần môn.
Chín mươi chín khởi nguyên quỷ pháo oanh tạc làm bầu trời lắc lư, sinh linh U Thánh giới cảm nhận uy lực từ chín mươi chín khởi nguyên quỷ pháo. Một chuỗi pháo oanh tạc, mọi người có ảo giác nguyên U Thánh giới sẽ bị chín mươi chín khởi nguyên quỷ pháo nổ thành tro, trời sụp đất nứt.
Chín mươi chín khởi nguyên quỷ pháo cùng bắn, uy lực làm biết bao người sợ hãi mặt trắng bệch. Chín mươi chín khởi nguyên quỷ pháo oanh tạc ầm ầm, không môn phái nào chịu nổi, đế thống tiên môn hứng chịu đượt oanh tạc này cũng thành mây khói.
Lúc trước Lý Thất Dạ tuyên bố đối địch với quỷ tộc trong thiên hạ, đồ diệt mọi kẻ thù. Giờ đây mọi người hiểu ra lời Lý Thất Dạ từng nói không phải chơi ngông.
Lúc này đám đại giáo quỷ tộc từng chống đối Lý Thất Dạ đều đổ mồ hôi như tắm. Lý Thất Dạ không cần ra tay, có chín mươi chín khởi nguyên quỷ pháo đủ oanh tạc một đại giáo truyền thừa thành tro.
Khởi nguyên quỷ pháo là vị tồn tại trong truyền thuyết để lại, vốn chừa cho hậu nhân, lỡ Quỷ Yếm xuất thế sẽ dùng khởi nguyên quỷ pháo áp chế.
Miễn Quỷ Yếm chưa trốn khỏi U Thánh giới thì chín mươi chín khởi nguyên quỷ pháo 47 áp chế nó, thứ này có uy lực tuyệt vời, tuy không phải đế khí nhưng hơn đế khí.
Giờ khởi nguyên quỷ pháo vốn dùng để áp chế Quỷ Yếm đã rơi vào tay Lý Thất Dạ, thành một trong các vũ khí mạnh nhất tấn công Tổ giới.
Răng rắc!
Cuối cùng chín mươi chín khởi nguyên quỷ pháo oanh tạc điên cuồng làm thần môn nứt ra. Đám người hút ngụm khí lạnh nhìn.
Thần môn của Tổ giới, trong truyền thuyết trừp hi là tiên đế nếu không chẳng ai có thể từ hạ giới mở thần môn ra được. Bây giờ khởi nguyên quỷ pháo oanh tạc một lúc sau sắp nổ nát thần môn.
Ầm!
Chín mươi chín khởi nguyên quỷ pháo oanh tạc lần cuối, thần môn tan vỡ. Sau khi thần môn bị phá tan, thần quang vô tận trút xuống, có thể từ lỗ hổng này nhìn Tổ giới ở bên trong.
Cùng lúc đó, vang tiếng hét thảm:audio coi am
– A!!!
Trước ba thanh huyết kiếm của Tần Quảng Vương, dù là đại thần cầm thần khí vô địch cũng không đánh nhau. Sau mười mấy chiêu, đại thần cao cao tại thượng bị Tần Quảng Vương giết.
Cảnh tượng đó rung động mọi người. Giết đại thần, chuyện này khiến người sợ hãi. Trong U Thánh giới không mấy ai, truyền thừa nào dám đồ sát đại thần Tổ giới, trừ phi là tiên đế.
Khiến người ta rung động là hôm nay thần môn Tổ giới bị nổ nát. Từ trăm ngàn vạn năm nay, trừ lần Phi Dương tiên đế ra đây là lần thứ hai thần môn Tổ giới bị đạp ngã.
Lý Thất Dạ nhìn lối vào Tổ giới, chậm rãi nói:
– Đã tới lúc bắt đầu.
Tần Quảng Vương hú dài:
– Phá!
Một cây kích ba mũi ném ra, một kích vô địch nhất trần đời, như tiên đế đánh ra đế đồ.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, đất sập, cả tòa Tổ thành ngã. Trong phút chốc lâu điện sụp đổ Tổ thành trở thành phế tích.
U Thánh giới tĩnh lặng. Tổ thành sừng sững trăm ngàn vạn năm thế là đổ nát. Truyền thuyết chỉ có lần Phi Dương tiên đế là Tổ thành bị san bằng, sau này Thiên Lý tiên đế có đi Tổ giới, nghe nói trận chiến kinh thiên nhưng cuối cùng Thiên Lý tiên đế không đồ diệt Tổ thành.
Nhìn cảnh tượng đó, mọi người thẫn thờ.
– Còn ngày gặp lại không?
Tổ thành sập, còn được thấy nó không? Nếu Tổ giới vẫn tồn tại thì Tổ thành còn khả năng tái tọa, nếu Tổ giới bị diệt thì sao?
Lý Thất Dạ cười hờ hững:
– Tổ giới, ta đến đây, hãy run rẩy đi!
Lý Thất Dạ bước chân vào Tổ giới. Tần Quảng Vương theo sau Lý Thất Dạ cũng đi vào Tổ giới.