Đế Bá Audio Podcast
Tập 163 [Chương 811 đến Chương 815]
❮ sautiếp ❯Chương 811: Lam thần vương
Nghĩ đến tồn tại nghịch thiên như thế nằm trong thần quan cách không xa, đám người sợ run rẩy.
Lão tổ trong tổ sơn trầm giọng nói:
– Mặc kệ thế nào, giết con dâu của Vạn Cốt Hoàng Tọa thì chúng ta sẽ lấy lại lẽ công bằng!
Mọi người nín thở, cuộc đối thoại đẳng câp thủ lĩnh, không ai xen miệng vào được. Trong quỷ tộc không ai dám la ó, đổ dầu vào lửa. Đục nước bép cò, nhặt của rơi Thiên Lý Hà thì đám người đã cắt đứt ý tưởng đó từ lâu.
Một thần vương nằm đây, ai dám có ý nghĩ xấu xa? Trừ phi không muốn sống nữa.
– Không duyên thì lấy đâu ra oán? Tình cừu ân oán đều có khởi nguồn.
Trong thần quan phát ra thanh âm suy yếu:
– Chuyện của người trẻ tuổi nên để tự bọn họ giải quyết đi, ai đúng ai sai để nắm tay nói lý. Thắng thua dựa vào chính họ, người thua chỉ có thể trách mình học nghệ không tinh!
Thái độ của thánh tổ Thiên Lý Hà rất rõ ràng, để Đế Tọa là Lý Thất Dạ quyết đấu, Vạn Cốt Hoàng Tọa không được xen vào. Ai thắng ai thua tùy vào thực lực, tạo hóa của hai người.
Lão tổ trong tổ sơn im lặng một lúc sau trầm giọng nói:
– Được, cứ quyết định vậy đi!
Lão tổ Vạn Cốt Hoàng Tọa chọn quyết đấu một chọi một vì hoàn toàn tin tưởng Đế Tọa.
Sau khi được lão tổ Vạn Cốt Hoàng Tọa khẳng định, Đế Tọa đứng ra lạnh lùng nói:
– Đi ra đấu, không chết không ngừng!
Lý Thất Dạ nhìn Đế Tọa, mỉm cười nói:
– Ngươi đã nhất quyết muốn đấu thì ta đành nói đáng tiếc, đấu đi.
Lý Thất Dạ đạp không bước lên cửu thiên.
Lam Vận Trúc nhìn Lý Thất Dạ bước lên trời, nàng chờ đợi được ngắm trận chiến này. Lam Vận Trúc không hề lo lắng cho Lý Thất Dạ, nàng tin tưởng hắn hơn ai hết. Lam Vận Trúc cho rằng Lý Thất Dạ thắng chắc, dù có là Đế Tọa cũng không được.
Đế Tọa cất bước đuổi theo, đứng ngạo nghễ cửu thiên. Đế Tọa và Lý Thất Dạ giằng co, ánh mắt sắc bén.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, đế uy vô địch đâm thủng khung trời. Vang mấy tiếng ầm ầm, lại ba đế uy phóng lên cao, đế quang vô tận khuếch tán sau lưng Đế Tọa như cây quạt.
Bốn đế uy tiên tư vô địch thổi quét toàn thủy vực. Đế uy tàn phá thiên địa, bao nhiêu người quỳ xuống ngay, thánh tôn sợ hãi tim đập nhanh, chân không đứng vững.
– Một tiên đế chân khí, ba tiên đế bảo khí, vừa ra tay đã dùng bốn đế khí. Đây là sắp đánh nát thủy vực sao?
Mọi người bị sự bá đạo của Đế Tọa hù hết hồn, đám người mặt trắng bệch. Có người vội chạy trốn khỏi thủy vực, quá đáng sợ.
Đế Tọa chưa đẩy ra đế khí của mình nhưng gã bộc phát đế uy của bốn đế khí đủ nói lên quyết tâm đập nát Lý Thất Dạ.
– Đây là nội tình của Vạn Cốt Hoàng Tọa!
Đám người mặt không còn chút máu, vừa ghen tỵ vừa hâm mộ. Là đệ tử trẻ tuổi lại có một tiên đế chân khí, ba tiên đế bảo khí, làm người ta đỏ mắt, đẻ bọc điều!
Lý Thất Dạ chậm rãi lấy Đà Sơn Chung ra:
– Ừm! Đế khí không tệ.Nguồn truyện audio Podcast
Lý Thất Dạ ung dung nói:
– Nếu dùng đế khí vậy mọi người đánh nhanh rút gọn đi, ta muốn đánh bản mệnh chân khí của Dưỡng Sinh tiên đế các ngươi trở về căn nguyên.
Nhìn Đà Sơn Chung trong tay Lý Thất Dạ, người Cự Khuyết thánh địa tức giận phát điên, hận nghiến răng.
Đế Tọa nghe Lý Thất Dạ nói thì con ngươi co rút, nhìn chằm chằm đôi tay Lý Thất Dạ.
Đế Tọa nói:
– Một kích rực rỡ trong truyền thuyết!
Đế Tọa có nghe nói chiến tích của Lý Thất Dạ, bây giờ hắn nói câu đó, gã có kiến thưc rộng rãi đoán được ngay là bí thuật trong truyền thuyết. Bí thuật từng được Phi Dương tiên đế sử dụng, bí thuật từng hoành hành một thời đại.
Lý Thất Dạ cười tủm tỉm:
– Không sai.
Lý Thất Dạ gật đầu, nói:
– Có kiến thức, đoán trúng ngay, không uổng là truyền nhân của Vạn Cốt Hoàng Tọa.
Đế Tọa nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm, gã không lùi bước, thần quang nhấp nháy trong mắt. Đế Tọa lấy hết báu vật của mình ra. Tiên đế bảo khí, tiên đế chân khí, thần binh vô thượng, bí bảo viễn cổ . . .
Đế Tọa lấy ra từng món vũ khí vô địch, thần quang vô tận chiếu rọi khung trời, ánh sáng yêu diễm chói mắt.
Khi Đế Tọa lấy ra các vũ khí vô địch đưa trả lại tổ sơn, cuối cùng gã chỉ để lại báu vật mình tế luyện, ví dụ bản mệnh chân khí của bản thân gã.
Nhìn một mình Đế Tọa có nhiều vũ khí vô địch, bí bảo vô thượng, đám người đỏ mắt ghen ghét vô cùng.
Nhìn Đế Tọa có nhiều báu vật, ai cũng kiềm không được ghen tỵ.
Có chưởng môn đại giáo buồn bã khẽ thở dài:
– Vạn Cốt Hoàng Tọa đúng là Vạn Cốt Hoàng Tọa, nhất môn tam đế, nội tình như thế người ngoài không thể so sánh.
Khó trách hoàng chủ đại giáo ủ rũ. Một mình Đế Tọa sở hữu báu vật còn nhiều hơn bảo khó của đại giáo, nội tình như thế bảo đại giáo cường quốc sống sao? So sánh chênh lệch làm nhiều đại giáo cường quốc buồn tủi.
Đế Tọa tháo xuống tất cả đế khí, bí bảo vô thượng. Đế Tọa kiêu ngạo dứng, mắt nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm.
Đế Tọa lạnh lùng nói:
– Có dám không dựa vào ngoại vật đấu một phen hết sức với ta?
Lý Thất Dạ nhìn Đế Tọa tay không, cất đi Đà Sơn Chung, xòe hai tay.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Rất tốt, ta thích nhất là đấu tay không, làm ta hơi mong chờ.
Đế Tọa lạnh băng nói:
– Vậy chúng ta bắt đầu đi!
Biển máu che trời, huyết khí vô tận nhấn chìm thiên địa. Từng vòng thần hoàn mở ra quanh thân Đế Tọa, mỗi một thần hoàn sáng rực như thác rũ xuống cửu thiên. Đế Tọa tựa như thần vương trên bầu trời cao, mỗi lxu huyết khí đè sập ngôi sao.
Nhìn huyết khí siêu kinh khủng của Đế Tọa, một quỷ hoàng có cảnh giới thánh hoàng rung động, lẩm bẩm:
– Đây là tạo nghệ thánh hoàng, tuy cách bách thánh hoàng đại viên mãn còn một mảng lớn nhưng huyết khí, thọ huyết như vậy dù là thánh hoàng cũng mặc cảm không bằng.
Thánh hoàng có chia cao thấp, từ thấp đến cao là: Thị bách thánh hoàng, thiên thánh hoàng, vạn thánh hoàng, chúng sinh thánh hoàng, đại địa thánh hoàng, tề thiên thánh hoàng.
Không chỉ một vị quỷ hoàng kinh thán, các quỷ hoàng thế hệ trước, lão tổ đại giáo núp trong bóng tối đều tặc lưỡi khen.
Mặc dù Đế Tọa chỉ là một thánh hoàng nhưng huyết khí thuần, thọ huyết tinh làm nhiều thánh hoàng thế hệ trước, lão tổ đại giáo thấy xấu hổ vì thua kém. Như thể mỗi giọt thọ huyết của Đế Tọa trải qua mài giũa nhiều lần, ẩn chứa tinh hoa cực đạo. Mỗi lũ huyết khí hay một giọt thọ huyết của Đế Tọa đều có lực lượng siêu kinh khủng.
Lứa tuổi như Đế Tọa đã là thánh hoàng đủ làm các quỷ hoàng thế hệ trước, lão tổ đại giáo chấn động. Lúc bọn họ còn trẻ cỡ tuổi như Đế Tọa tuyệt đối không đến cảnh giới thánh hoàng, đủ nói lên gã có tài hoa ngút trời.
Người trẻ tuổi càng khâm phục, ta thán. Thế hệ trẻ quỷ tộc xem Đế Tọa là thần tượng, mục tiêu của mình.
Các thanh niên nín thở nhìn chằm chằm cảnh tượng trước mắt, vì quyết đấu không dựa vào báu vật người đi trước là thể hiện rõ ràng thực lực hai bên nhất.
Quyết đấu như thế không chỉ đặc sắc hấp dẫn, cũng phát huy tài học hai bên đến mức tận cùng.
Chương 812: Vạn tướng trảm
Đế Tọa, Lý Thất Dạ đều đứng trên đỉnh thế hệ trẻ đương thời, được thấy cực hạn tài học của hai người, thấy đạo hạnh tinh thâm nhất là bữa tiệc thị giác cho người trẻ tuổi. Đây là một bài học tốt nhất, người có chút thiên phú sẽ cảm ngộ được một it từ trận chiến này.
Ầm!
Đế Tọa đạp một cước, bầu trời rung lắc. Vang lên một chuỗi tiếng nổ, cả bầu trời hóa thành biển lửa. Các ngọn núi lửa nổ tung trên bầu trời, phun ra dung nham vô tận, cảnh tượng hủy thiên diệt địa.
Bầu trời bỗng thay đổi, vô số núi lửa phun trào, thiên hỏa đốt hư không trăm vạn dặm làm người xem biến sắc mặt.
Đế Tọa ra tay làm mọi người giật mình, thế hệ trước cũng không nhận ra đó là tuyệt học gì.
– Đây là tuyệt học gì vậy?
Uy lực như thế làm nhiều người tim đâp nhanh.
Khi núi lửa vô tận phun ra, con ngươi Lý Thất Dạ co rút:
– Mở cho ta!
Hai đấm đánh ra.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, hư không vỡ, quyền kình siêu bá đạo như bão tố lật tung tất cả. Các ngọn núi lửa bị quyền kình như bạo long lật ngược, núi lửa nổ, cảnh tượng cực kỳ đồ sộ.
Khi cac ngọn núi lửa bị đánh nát cảm giác như tận thế đến, rất chân thật, làm người trái tim treo cao.
Khi các ngọn núi lửa nổ, Đế Tọa hiện hình hú dài:
– Giết!!!
Tiếng hú như kỳ lân rống, Đế Tọa bước ra từng bước, mỗi bước két theo tiết tấu thiên địa như thể thiên địa nhảy cùng bước chân gã.
Đế Tọa bước ra từng bước, thiên địa lắc theo tiết tấu, hư không vặn vẹo tựa con sóng. Đế Tọa bỗng biến mất.
Kỳ lân hú dài:
– Hí!!!
Một con kỳ lân chạy ra, chân đạp bát phương, thiên hỏa hừng hực vọt tới, khí thế như hồng, không ai đỡ nổi. Kỳ lân có thể đụng sập thiên địa, đạp vỡ non sông.
Kỳ lân chạy tới, bốn vó đạp Lý Thất Dạ, kinh khủng hơn cả núi cửu thiên đè xuống. Lý Thất Dạ tùy thời bị vó kỳ lân đạp nát vụn.
Lý Thất Dạ cười to bảo:
– Đến đúng lúc!
Lý Thất Dạ nhảy lên, bàn tay to che trời nghênh đón bốn vó kỳ lân. Chớp mắt Lý Thất Dạ bắt bốn vó, dù kỳ lân có thể đạp vỡ núi sông nhưng vẫn bị hắn lật ngửa.
Lý Thất Dạ như bá vương trọng sinh, một tay lật ngửa kỳ lân, hai tay xé rách kỳ lân thành hai nửa, máu phun tung tóe.
Tyu nhiều người biết đó không phải kỳ lân thật sự, chỉ là đại đạo diễn biến nhưng Lý Thất Dạ xe xác con kỳ lân thành hai nửa, máu phun ra, cảnh tượng rất rung động.
Cộp cộp cộp!
Tiếng bước chân Đế Tọa vang lên, mỗi bước chân như tiếng đại đạo, một chuỗi tiếng hú dài.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thiên địa run rẩy, vô số người biến sắc.
Mọi người nhìn đàn kỳ lân từ trên bầu trời chạy xuống. Thần thú kỳ lân bình thường khó gặp lúc này như vạn con ngựa chạy chồm. Các con kỳ lân chạy rầm rập lao tới, mỗi kỳ lân chân đạp bát phương, đạp nát non sông, kéo theo thiên lửa hừng hực lao nhanh đến như đót cháy thiên địa.
Thấy vạn con kỳ lân chạy tới, Lý Thất Dạ xông lên nghênh đón kỳ lân đạp nát núi sông. Hai đấm tung ra, quyền nổ đầu kỳ lân, chân đạp lưng kỳ lân. Trong phút chốc Lý Thất Dạ nhảy lên hụp xuống, ngón tay quất đầu kỳ lân bay vòng vòng trong không trung, một đấm đánh nát đầu kỳ lân, óc văng tung tóe. Có khi Lý Thất Dạ tay không xé kỳ lân thành hai nửa.
Trong phút chốc Lý Thất Dạ tay không lao vào đàn trăm ngàn vạn kỳ lân. Con nào đến là giết con đó, gặp hai con giết cả cặp. Lý Thất Dạ giết máu tươi đầm đìa, thịt văng khắp nơi.
Giờ phút này, Lý Thất Dạ như khủng long hình người, giết ra con đường máu trong đàn trăm ngàn vạn kỳ lân.
Trăm ngàn vạn kỳ lân chạy chồm như mãnh thú nước lũ, Lý Thất Dạ thì vững vàng tựa cây cột xé mở đàn kỳ lân cường đại.
Lý Thất Dạ lao vào đàn kỳ lân mãnh thú nước lũ, tay không tấc sắc chẳng thi triển đạo pháp, bí thuật vẫn giết đến người ngã ngựa đổ. Lý Thất Dạ dùng lực lượng, tốc độ giết các con kỳ lân.
Cộp cộp cộp!
Tiếng bước chân của Đế Tọa vẫn vang lên, ngày càng nhiều kỳ lân lao nhanh ra. Bầu trời như thể đã trở thành thế giới kỳ lân. Vô số kỳ lân đạp nát bầu trời, thiên hỏa rực cháy biến thành biển lửa đốt cả khung trời.
Trên bầu trời biến thành ổ kỳ lân, bên trong có trăm ngàn vạn kỳ lân chui ra, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu. Kỳ lân vô cùng tận giết hoài không hết, chém mãi không xong. Mặc cho Lý Thất Dạ mạnh cách mấy sẽ bị mệt chết.
Có quỷ hoàng thế hệ trước hiểu ra, nhỏ giọng nói:
– Đế Tọa không chỉ thu phục xích hỏa kỳ lân, hắn còn sáng tạo ra tuyệt học số một không hai.
Đây là tuyệt học số một không hai Đế Tọa tự sáng tạo, kỳ lân cước, tuyệt học gã rất hãnh diện.
Nhìn công pháp hung mãnh bá đạo đó, lão tổ đại giáo cảm thán rằng:
– Không uổng là long tàm trùng hồn thảo mười biến tuyệt thế, thiên chi kiêu tử của quỷ tộc. Tuổi cỡ đó đã sáng tạo ra tuyệt học số một không hai.
Đối với tu sĩ, đặc biệt là tu sĩ trẻ tuổi đừng nói sáng tạo đại đạo của mình, muốn sáng tạo công pháp còn khó hơn lên trời.
Với tu sĩ trẻ tuổi, có thể tham ngộ công pháp vô thượng trong tông môn đã rất lợi hại, nói gì đến tự mình sáng tạo công pháp?
Bao nhiêu lão tổ đại giáo lúc còn trẻ không làm được điều này. Bọn họ là lão tổ đại giáo, phải qua năm tháng lắng đọng, nhiều rèn luyện cuối cùng trở thành lão tổ, sáng tạo ra công pháp thuộc về mình.
Đế Tọa sáng tạo ra công pháp ch ỏiêng mình, hỏi sao không khiến người khâm phục?
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Vô số kỳ lân chạy chồm, nơi này đã trở thành thế giới kỳ lân. Thiên hỏa vô tận đốt khung trời, cảnh tượng cực kỳ thảm khốc làm người xem hết hồn.
Lý Thất Dạ giết các con kỳ lân nhưng mãi mà không hết, chém hoài chém mãi, càng giết càng nhiều. Ngàn vạn con kỳ lân nhào tới muốn cấu xé Lý Thất Dạ.
Đế Tọa trở thành thần kỳ lân, gã triệu hoán hết kỳ lân từ cửu giới vạn vực đến. Tất cả kỳ lân theo Đế Tọa kêu gọi chạy nhanh đến xé xác Lý Thất Dạ.
Cảnh tượng hung mãnh tàn bạo làm quỷ tộc, nhất là người trẻ tuổi máu nóng sục sôi.
Tu sĩ quỷ tộc huơ nắm tay nói:
– Nên là như vậy, Đế Tọa đại nhân không uổng là đệ nhất nhân!
Nhìn ngàn vạn kỳ lân chạy chồm, Bảo Quy Đạo Nhân lo cho Lý Thất Dạ.
Bảo Quy Đạo Nhân hỏi:
– Công tử có thể lao ra khỏi vòng vây không?
Lam Vận Trúc nhìn lên trời, tràn đầy tự tin nói:
– Không thành vấn đề.
Lam Vận Trúc cho rằng trên đời này không có gì nhốt Lý Thất Dạ được.
Lý Thất Dạ giết từng con kỳ lân, ngày càng nhiều kỳ lân lao ra làm hắn giết chán tay.
Lý Thất Dạ hú dài, nhảy lên. Sau lưng Lý Thất Dạ xuất hiện thiên thủ vạn cánh tay nâng lên đại thế giới, hắn thi triển Thiên Thủ Nghịch Cửu Giới.
Lý Thất Dạ hú dài:
– Vạn tướng trảm!
Hai tay Lý Thất Dạ khép lại, trăm ngàn vạn đôi tay khép lại.
Ầm!
Trăm ngàn vạn thế giới bị các đôi tay khép lại chi trảm.
Ầm!
Thoáng chốc hình cong vô tận như lưỡi liềm kéo dài thật dài, trên chém cửu thiên, dưới chém địa phủ.
Hình cung chém ra, rắn chắc không gì phá nổi, không gì đỡ được. Máu phun ra như đổ mưa, trăm ngàn vạn con kỳ lân bị chặt đầu, vô số cái đầu lăn lông lốc chồng chất như núi.
Chương 813: Côn Bằng chiến kim long (1)
Vạn tướng trảm là một trong nhiều sát chiêu của Thiên Thủ Nghịch Cửu Giới, Lý Thất Dạ ít khi sử dụng sát chiêu. Hôm nay Lý Thất Dạ chém một nhát đã phá kỳ lân cước của Lý Thất Dạ.
Ngàn vạn kỳ lân bị chém hết trong chớp mắt, Đế Tọa hiện ra. Giây lát sau Lý Thất Dạ vọt lên với tốc độ khó tin, cú đấm đập vào mặt Đế Tọa.
Đế Tọa không chút suy nghĩ đánh trả.
Hai đấm va chạm trong không trung, quyền chạm quyền. Trong khoảnh khắc này thời gian đứng lặng, lực lượng cực kỳ cuồng bá kéo lại thời gian trôi qua. Mọi người nhìn hai nắm đấm chặn giữa không trung.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, quyền kình nổ, hai cú đấm đánh vụn hư không, xuất hiện hố đen đáng sợ.
Bốp!
Đế Tọa yếu thế bị đánh bay ra ngoài, lăn một vòng trên không trung mới đứng vững thân thể.
Nhìn Đế Tọa bị Lý Thất Dạ đấm bay, tu sĩ trẻ tuổi quỷ tộc hét thất thanh:
– Sao có thể như vậy?
Bọn họ không cam lòng nhìn.
Tu sĩ quỷ tộc thế hệ trước cùng đứng dậy, hét to một tiếng:
– Lý Thất Dạ cùng lắm chỉ là cảnh giới thánh tôn, sao có thể đánh bay cảnh giới thánh hoàng?
Lão quỷ hoàng khẽ thở dài:
– Cửu tinh thập cung dù yêu nghiệt cỡ nào cũng không hơn. Bát tinh đã là kỵ thiên, cửu tinh được gọi là vĩnh hằng, còn có lực lượng thập cung, dù là Thiên Thủ Nghịch Cửu Giới cũng có thể đánh bay thánh hoàng. Đến cảnh giới này càng nhiều mệnh cung càng cường đại.
Dù không cam lòng cũng đành bất đắc dĩ.
Đế Tọa đứng vững, nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm.
Đế Tọa chậm rãi nói:
– Lợi hại, ngươi càng mạnh thì ta càng muốn tự tay giết ngươi, có như vậy mới báo thù rửa hận thỏa lòng.
Vang một chuỗi tiếng nổ, các mệnh cung lơ lửng trên đầu Đế Tọa. Các mệnh cung xếp thành cường quốc thì nguy nga cường đại như thượng quốc viễn cổ.
Nhìn mệnh cung treo trên đầu Đế Tọa, tu sĩ quỷ tộc mừng rỡ.
Đám tu sĩ quỷ tộc reo hò cổ vũ:
– Mười cung, mười mệnh cung!
– Đế Tọa đại nhân cũng là mười mệnh cung!
Tu sĩ trẻ tuổi quỷ tộc kích động nói:
– Không uổng là thiên tài số một quỷ tộc chúng ta!
Trước đó Lý Thất Dạ có mười mệnh cung làm thanh niên quỷ tộc không ngẩng đầu lên được, bởi vì thiên tài xuất sắc nhất trong tộc không nghịch thiên như Lý Thất Dạ, không có mười mệnh cung. Bây giờ Lý Thất Dạ có mười mệnh cung khiến các quỷ tộc kinh thán. Thiên tài quỷ tộc của bọn họ không kém gì Lý Thất Dạ, cũng có mười mệnh cung.
Đế Tọa không giống Lý Thất Dạ có cửu tinh nhưng mười mệnh cung đã rất giỏi, đáng để kieu ngạo.
– Cửu cực kỳ tôn, thập tròn vô khuyết.
Lão tổ đại giáo buồn bã than thở:
– Đây đúng là thiên hạ của người trẻ tuổi, nhớ năm xưa ta tự nhận mình kinh tài tuyệt diễm, lúc cổ thánh chỉ mở được tám mệnh cung.
Thiên Luân Hồi là tam kiệt U Thánh đứng ở phương xa nhìn Đế Tọa có mười cung, vỗ tay cảm thán:
– Đế Tọa đúng là Đế Tọa, rất lợi hại, không uổng là niềm hy vọng của quỷ tộc.
Thiên Luân Hồi cũng kiềm không được cảm thán chứng minh Đế Tọa cường đại, nghịch thiên.
Nhìn Đế Tọa có mười mệnh cung, Bảo Quy Đạo Nhân là chưởng môn Thiên Lý Hà khẽ thở dài:
– Dù là địch hay bạn, Đế Tọa là đỉnh thế hệ trẻ, có mười cung, kinh tài tuyệt diễm biết bao.
Lam Vận Trúc bình tĩnh nhìn Đế Tọa có mười mệnh cung. Lam Vận Trúc thấy rất bình thường, nếu người đời biết Lý Thất Dạ có mấy mệnh cung chắc sẽ sợ đứng tim, người chết chôn dưới lòng đất sẽ bò ra.
Đế Tọa hú dài:
– Bắt đầu đi!
Quốc gia thập cung đổ xuống lực lượng ngút trời, toàn thân Đế Tọa có thay đổi, người mọc vảy vàng óng ánh.
Đế Tọa biến mất, trước mắt mọi người là một con rồng vàng to lớn. Kim long giăng ngang thiên địa, đầu to hơn ngọn núi. Kim long nhìn xuống mọi người như thần long cao cao tại thượng, ánh sáng như đuốc thần chiếu khắp nơi làm lòng người run rẩy, muốn quỳ xuống lạy.
Đế Tọa đột nhiên biến thành rồng vàng to lớn làm mọi người giật mình kêu lên:
– Đây là cái gì?
Trên đời chưa từng ai thấy kim long thật sự, nhưng con rồng khổng lồ trước mắt rất chân thật.
– Chẳng lẽ đây là công pháp tuyệt thế gì>
Nhìn Đế Tọa biến thành kim long to lớn, đám người ngây ngốc. Kim long khổng lồ có khí thế làm người run rẩy, tu sĩ đạo hạnh mỏng cho rằn mình gặp thần long, quỳ xuống lạy.
– Đây không phải công pháp tuyệt thế gì, đó là bá long thể!
Có quỷ hoàng thế hệ trước nhỏ giọng nói:
– Luyện thể hậu thiên đến mức này thật khó tin, chỉ Đế Tọa làm được.
Đế Tọa bẩm sinh không có hoàng thể, thánh thể, tiên thể gì. Đế Tọa là thể hậu thiên, một loại thể chất hậu thiên tên gọi là bá long thể.
Loại thể chất này không tệ trong hậu thiên thể nhưng so sánh với thánh thể tiên thiên thì kém rất xam càng đừng nói đến hoàng thể, tiên thể gì.
Đế Tọa tu luyện bá long thể của mình đến cực hạn, nâng lên tột đỉnh, tu luyện ra thể chất vô địch.
– Đế Tọa định tu luyện thân thể của mình thành long thể thật sao? Chẳng lẽ Đế Tọa muốn tu luyện mình thành thể chân long? Nhưng chưa từng nghe đến thể chất này.
Ai thấy Đế Tọa tu luyện bá long thể bình thường đến cảnh giới như thế đều sợ hết hồn.
Lão tổ đại giáo cười chua xót nói:
– Có lẽ đối với Đế Tọa trên đời không có thể chất mạnh nhất, chỉ có người mạnh nhất.
Có mười mệnh cung đã làm bao người lu mờ, bây giờ Đế Tọa tu luyện bá long thể đến trình độ này, lão tổ đại giáo nào so với Đế Tọa đều mờ nhạt. Vạn Cốt Hoàng Tọa đặt hy vọng vào Đế Tọa tương lai thành tựu tiên đế cũng có lý của nó.
Thấy kim long trên trời, thiên tài cỡ nào, kinh tài tuyệt diễm đến mấy đều cúi thấ cái đều kiêu ngạo. Tu luyện bá long thể bình thường đến mức độ đáng sợ như vậy, không ai dám nói mình làm được, đây là chuyện không thể nào.
Rồng ngâm kinh cửu thiên:
– Grao!
Kim long lơ lửng trên bầu trời hú dài lao xuóng, đôi vuốt ấn Lý Thất Dạ. Vuốt kim long ấn xuống trời sụp đất nứt, âm dương đổ. Không người biết đôi vuốt này có lực lượng cường đại cỡ nào, có lẽ thánh hoàng không đỡ nổi một kích, sẽ bị lực lượng vô địch khổng lồ bóp bể.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Lý Thất Dạ hú dài, thiên thủ vạn cánh tay đánh ra cú đấm. Ngàn vạn cú đâm hình thành nắm đấm. Nắm tay to như trời. Vang tiếng nổ, cú đấm của Lý Thất Dạ chặn lại đôi vuốt kim long, vuốt ấn vào nắm đấm to.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Đôi vuốt kim long đè cơ thể Lý Thất Dạ chìm dần xuống, dù quyền to như trời cũng không mạnh bằng đôi vuốt.
Trong phút chốc đuôi rồng quất, tốc độ siêu nhanh. Lý Thất Dạ muốn né nhưng không kịp.
Chát!
Lý Thất Dạ túng đuôi rồng, bị quất bay ra ngàn dặm, phun một ngụm máu tươi.
Long hành cửu thiên, ngay khi Lý Thất Dạ bị quất bay kim long liền rượt theo. Vuốt rồng ấn xuống muốn bóp nát Lý Thất Dạ.
Bỗng Côn Bằng hú dài, Lý Thất Dạ biến thành Côn Bằng hỗn độn, tốc độ khó tin trốn khỏi vuốt rồng bay ngược lên trời. Côn Bằng hỗn độn sà xuống, móng vuốt xé rách tất cả chộp hướng vuốt kim long.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Trong phút chốc trời sụp đất nứt, nhật nguyệt vô quang. Một là Côn Bằng hỗn độn che trời, một là kim long cửu thiên khổng lồ đánh giáp lá cà. Chiến từ trên trời xuống đất, từ không trung đến đại dương.
Chương 814: Côn Bằng chiến kim long (2)
trận chiến này cực kỳ thảm khốc, vuốt nhọn của Côn Bằng hỗn độn xé miếng thịt to của kim long. Kim long cửu thiên cắn mảng lớn lông chim của Côn Bằng hỗn độn. Hai phe chiến đấu máu phun tung tóe, xé rách bầu trời.
Trận chiến làm người nhìn tinh thần lay động, xem say mê. Đối với mọi người, bao gồm lão tổ đại giáo thì đây là trận chiến đặc sắc, hấp dẫn nhất cuộc đời từng xem.
Côn Bằng chiến kim long, chuyện thật khó tưởng tượng. Tuy không phải thần thú thật trong truyền thuyết, chỉ là Lý Thất Dạ, Đế Tọa biến đổi đại đạo mà ra, mặc dù vậy hai người biến thân làm tất cả vô cùng chân thật. Lý Thất Dạ, Đế Tọa bộc phát ra thần uy như Côn Bằng, kim long thật sự.
Có lão tổ đại giáo quỷ tộc không thích Lý Thất Dạ nhưng xem trận chiến kinh thán, cảm thán rằng:
– Hai người đều là tuấn kiệt, thiên kiêu một thế hệ, đại biểu đỉnh thế hệ trẻ người, quỷ tộc.
Phải công nhận Lý Thất Dạ rất mạnh. Dù quỷ tộc gai mắt Lý Thất Dạ, vô số tu sĩ hận không thể tự tay giết hắn, nhưng xem trận chiến hôm nay buộc lòng công nhận chỉ có thiên chi kiêu tử như Đế Tọa mới xứng làm đối thủ của Lý Thất Dạ. Như Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử lúc trước dựa vào đế khí càn quét kẻ địch, hai người kia không thể đánh đồng với Lý Thất Dạ, Đế Tọa.
Côn Bằng, kim long chiến đến trời sụp. Côn Bằng hỗn độn che trời lắc mình, cơ thể khổng lồ lẩm bẩm. Côn Bằng to cỡ nắm tay thay thế, tốc độ khó tin sà xuống lưng kim long.
Vuốt nhọn của Côn Bằng nhỏ cỡ nắm tay tụ tập khí hỗn độn của cửu giới đâm vào cơ thể to lớn của kim long. Móng vuốt cực kỳ bá đạo, vuốt kèm lực lượng vỗ trời chụp đất.
Ầm!
Kim long rớt từ trên trời xuống, vì móng vuốt đâm thủng cơ thể nó. Khi chìa khóa sắp đập xuống nền đất thì thân hình khổng lồ biến mất, Đế Tọa hiện nguyên hình. Đế Tọa nhảy lên đạp cửu thiên.
Tuy Đế Tọa chưa té xuống đất nhưng vai gã đẫm máu, mới rồi gã chịu thiệt lớn. Móng vuốt của Lý Thất Dạ chẳng những phá hình thể đại đạo cũn đâm thủng vai Đế Tọa.
Côn Bằng biến mất, Lý Thất Dạ lộ nguyên hình, bộ dạng hơi chật vật nhưng không bị thương.
Vừa rồi Côn Bằng, kim long chiến đến trời sụp đất nứt, máu phun tung tóe nhưng chẳng qua là hình dạng đại đạo, hai phe không bị tổn thương nguyên hình. Chỉ có vuốt cuối cùng của Lý Thất Dạ là đâm thủng vai Đế Tọa.
Đế Tọa bị đâm thủng vai, vết máu loang lổ, gã không thèm nhìn vết thương cái nào. Miệng vết thương tỏa ánh sáng thánh khiết, vết thương nhanh chóng khép lại. Đến cảnh giới như Đế Tọa thì chút vết thương không đáng là gì, miễn chân mệnh còn, dù hủy cơ thể cũng không giết gã được.
Đế Tọa hít sâu, mắt nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm, ánh mắt sâu hẳm. Vẻ mặt Đế Tọa không thay đổi, con người bình tĩnh.
Đối với thiên kiêu số một như Đế Tọa, đối thủ càng cường đại gã càng bình tĩnh, chiến ý càng dâng cao.
Đế Tọa nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm, gã phát ra khí thế hùng hồn:
– Tốt, tốt tốt, vừa lúc hợp ý ta.
Bộ dáng Đế Tọa như biển cả mênh mông, hào hùng đại khí.
Giờ phút này, khí chât Đế Tọa thay đổi lớn, không còn như bão tố mưa rào, giận dữ muốn xé rách thiên địa nữa.
Đế Tọa đặc biệt bình tĩnh, đại khí bàng bạc. Đế Tọa trăm sông đổ về một biển, đại đạo đường hoàng, hạo nhiên vô tận. Đế Tọa phát ra khí thế hợp với thân phận của gã, truyền nhân Vạn Cốt Hoàng Tọa. Đế Tọa không vui uồn hờn giận gì nữa, gã hợp thành một cùng thiên địa. Đế Tọa là thiên địa, mà thiên địa chính là gã. Đế Tọa là đại đạo trưởng tồn, hạo nhiên chính khí.
Nhưng Đế Tọa không còn tức giận nữa, đại đạo trưởng tồn, hạo nhiên chính khí làm nhiều 4 mọi người tim đập nhanh, lòng chìm xuống. Hơi thở của Đế Tọa làm người ta kiêng dè, gã như trở thành đế vương khống chế mặt đất, đạo vương giả. Hạo nhiên bàng bạc.
Vù vù vù vù vù!
Đế Tọa cầm cây thương, trường thương cho 1e7 trên đời không gì sánh bằng. Thương người hợp nhất, thương là Đế Tọa, gã chính là thương, hoàn mỹ vô song.
Khi Đế Tọa cầm cây thương, mọi sơ hở biến mất, toàn thân không có nhiều thiếu sót, sơ hở gì. Người xem không biết xuống tay từ chỗ nào.
Đế Tọa cầm trường thương không phải đế khí, vũ khí tuyệt trần gì. Đây là bản mệnh chân khí của Đế Tọa, vũ khí nổi tiếng như cồn, Đế thương.
Đế thương của Đế Tọa đúc bằng một khối thể phách chín thiên uẩn, qua nhiều đợt rèn luyện gã sáng tạo ra thương đạo kinh thế vô song.
Máy năm gần đây bao người nổi tiếng lẫy lưng gục dưới trường thương của Đế Tọa.
Đế Tọa từng hào hùng nói rằng dù không dùng đế thuật, đế khí thì gã vẫn có thể hoành hành thiên hạ.
Đế Tọa không nói khoác, người nhìn Đế thương đều khen không dứt miệng, gọi là độc nhất vô nhị.
Chưa thấy hết thương đạo nhưng nhìn Đế Tọa cầm trường thương, lão tổ đại giáo khen ngợi:
– Lứa tuổi thế này sáng tạo ra thương đạo như thế, tương lai dù không phải đạo thiên mệnh thì cũng là thương đạo có một không hai. Thiên tài đương thời chỉ có một mình Đế Tọa.
Nhân vật như lão tổ đại giáo nhìn một cái liền biết sâu cạn, thấy Đế Tọa cầm thương là biết ngay thương đạo lợi hại.
Đế Tọa chỉ trường thương hướng Lý Thất Dạ, Đế thương chưa tấn công nhưng thương thế đã bao phủ thiên địa, thương kình khóa chặt Lý Thất Dạ. Giờ phút này, trời đất dù lớn nhưng không có chỗ chứa Lý Thất Dạ.
Trường thương Đế Tọa chỉ một cái như xuyên suốt thiên địa vạn giới, trường thương là ý chí của gã, vững chắc không gì đỡ được.
Khí thế Đế Tọa nuốt sơn hà:
– Lấy binh khí ra!
Giờ phút này, Đế Tọa không chỉ thương nhân hợp nhất, gã đã hòa hợp với thiên địa. Đế Tọa quên hết thù hận, nợ máu, quên Thần Nhiên Phượng Nữ đã chết.
Trong mắt Đế Tọa chỉ có kình địch Lý Thất Dạ, gã chỉ ôm một suy nghĩ duy nhất là đánh bại hắn, không còn tạp niệm khác.
Đế Tọa có thể thành tựu đạo hạnh hôm nay đúng là có chỗ khác biệt. Đế Tọa được gọi là thiên chi kiêu tử, thiên tài tuyệt thế không phóng đại chút nào.
Đế Tọa có thành tựu như hôm nay không chỉ vì thiên phú siêu kinh người, quan trọng là gã có sự chăm chú, đơn thuần mà người khác không có.
Giờ phút này, Đế Tọa quên đi mọi thứ, gã chỉ có y nghĩ đánh bại Lý Thất Dạ. Thương cầm trong tay, thiên địa vạn vật đều có!
Đinh!
Tiếng khóa sắt nặng nề vang lên, một tinh hỏa chi tỏa to lớn khóa người Lý Thất Dạ lại. Hai tay Lý Thất Dạ xòe ra, hai thần liên rũ xuống.
Đây là thái dương tinh hỏa, từng lũ tinh hoa vô thượng ghép lại thành trật tự thần liên, là pháp tắc tinh hỏa. Pháp tắc tinh hỏa có thể hòa tan tất cả, đốt cháy vạn vật giờ như sợi xích nằm gọn trong tay Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ nhìn Đế Tọa thương nhân một thể, cười nói:
– Đây là binh khí của ta.
Con ngươi Đế Tọa co rút nhìn pháp tắc tinh hỏa trong tay Lý Thất Dạ, thanh âm như sấm quát to:
– Tiếp chiêu!
Đế Tọa dứt lời, trường thương đánh ra.
Thương động, sơn hà động. Đế Tọa đâm một thương làm mọi người giật mình, tặc lưỡi khen. Đế Tọa đâm ra một thương có phong độ đại tông sư, chân trời góc biển, làn khió lướt nhẹ.
Chương 815: Đế thương
Lý Thất Dạ hú dài, pháp tắc tinh hỏa kêu đinh đang như xích sắt. Hai sợi trật tự thần liên bay thẳng ra nghênh đón một thương của Đế Tọa.
Ầm!
Trường mâu pháp tắc tinh hỏa như hai mảnh sơn môn đóng kín phong Đế thương, đoạn lục đạo, tuyệt thiên địa. Lý Thất Dạ chặn lại một thương cực kỳ kinh diễm của Đế Tọa.
Ngay khi Lý Thất Dạ chặn Đế thương, trường mâu pháp tắc tinh hỏa bỗng mềm xuống tựa rắn độc quấn lấy Đế thương, tốc độ siêu nhanh đâm ngực Đế Tọa.
Đế Tọa vung trường thương, ngân hà động, thương động người đi, dễ dàng thoát khỏi pháp tắc tinh hỏa tựa rắn độc của Lý Thất Dạ.
Trong phút chốc hai người đánh túi bụi, chiến đấu đặc sắc hấp dẫn. Lý Thất Dạ và Đế Tọa ngươi qua ta lại, giết đến thiên địa nhạt nhòa.
Đế Tọa cầm trường thương như thể thiên hạ có ta, khi gã cầm thương thì vạn phu mạc địch, cực kỳ kinh diễm. Lão tổ đại giáo khen không dứt miệng.
Lý Thất Dạ dùng hai pháp tắc tinh hỏa làm vũ khí, đôi khi hóa mâu, đôi khi hóa liên, đôi khi hóa đao kiếm. Có thể nói là xuất quỷ nhập thần, Lý Thất Dạ đấu với Đế Tọa không chút yếu thế.
Đế Tọa cầm trường thương như ta có thiên hạ, Đế thương đánh ra là thiên hạ lay động, ngân hà lu mờ.
Đế Tọa đâm thương cực kỳ xuất sắc, làm người khen không ngớt. Thương đạo như thế dù không phải độc nhất vô nhị thì cũng hiếm có trên đời.
Lý Thất Dạ, Đế Tọa từ không trung đánh tới biển cả lại lên trên trời. Hai bên hùng hổ siêu quần, đánh vỡ bầu trời.
Trường thương của Đế Tọa có thứ tự, tiến lùi tùy tâm, công thủ đầy đủ, cực kỳ diệu. Có thể nói không chút sơ hở, là hình mẫu thương đạo.
Hai tay Lý Thất Dạ cầm pháp tắc tinh hỏa, hai pháp tắc như thần liên bay múa trong tay hắn.pháp tắc múa may không có trật tự, hệ thống gì.
Lý Thất Dạ đánh mỗi một kích, đỡ mỗi một chiêu đều là mây bay nước chảy, đến đâu chắn tới đó. Biến đổi tùy ý, không có đường để theo dấu.
Lý Thất Dạ đánh tùy tay, nhiều sơ hở, không thể so sánh với thương đạo hoàn mỹ của Đế Tọa, nhưng hắn lần lượt tiêu trừ công kích từ gã. Lý Thất Dạ tự do vung pháp tắc tinh hỏa, tiêu sái tự nhiên.
Nếu nói thương đạo của Đế Tọa là tác phẩm điêu khắc hoàn mỹ, Lý Thất Dạ tiện tay ra chiêu là thành phẩm thiên nhiên, mặc dù thô ráp nhưng thẳng hướng nghệ thuật tinh diệu.
Cuộc chiến không dựa vào đế khí bí bảo, không nhờ vào thuật vô địch của tiền bối. Dùng đạo pháp chiến đấu, đánh nhau đơn thuần làm người trông thấy đại đạo huyền diệu, đại đạo kỳ tích.
Lý Thất Dạ, Đế Tọa tự do vung đạo của mình, phát huy không theo lề lối. Chiến đấu như thế mới thể hiện ra thực lực kinh khủng của hai người, chứng minh ngộ tính tuyệt thế vô song.
Một thương hai xích, Lý Thất Dạ và Đế Tọa đánh nhau tưng bừng. Mọi người xem mê say, trận chiến hấp dẫn lão tổ đại giáo xem mê mẩn, kinh thán.
Bao nhiêu người trẻ tuổi xem cuộc chiến có điều ngộ, cảm ứng. Thế hệ trước cũng được ích lợi, đây là cuộc chiến thẳng hướng gốc đạo hạnh.
Nhìn trận chiến hấp dẫn đặc sắc, có lão tổ đại giáo cảm thán rằng:
– Hai người đều là thiên tài đương thời, thiên chi kiêu tử. Ai sinh cùng thời đại với hai thiên chi kiêu tử này vừa may mắn vừa đáng buồn. Có kinh tài tuyệt diễm, tuyệt trần vô song cỡ nào cũng khó vượt qua hai người kia được.
Có lão bất tử nhìn Lý Thất Dạ và Đế Tọa chiến đấu, thở dài buồn bã. Lúc bọn họ còn trẻ cũng khó đến trình độ như vậy, nếu bọn họ còn trẻ, nếu sinh cùng thời đại với Đế Tọa, Lý Thất Dạ đúng là chuyện vừa đáng buồn vừa đáng sợ.
Có người cảm thán rằng:
– Trận chiến này nếu hai bên không chết, tương lai chỉ có một người lên đỉnh thiên mệnh thì người kia cũng sẽ đến đỉnh đại hiền.
Người trẻ tuổi thì xem mê mẩn không nói nên lời, bọn họ bị rung động. Mặc kệ trước kia bọn họ ưu tú như thế nào, xuất sắc ra sao nhưng bây giờ tất cả bị lu mờ. Bọn họ so với Lý Thất Dạ, Đế Tọa thật tình kém xa lắc xa lơ. Dù hôm nay bọn họ cố gắng chăm chỉ cũng khó vượt qua hai người kia. Đế Tọa, Lý Thất Dạ như nọng núi lớn đè ngực thế hệ trẻ, không cách nào vượt qua.
Thiên Luân Hồi đứng ở gần trời vẻ mặt trầm trọng, gã cùng là tam kiệt U Thánh nay nhìn Đế Tọa và Lý Thất Dạ chiến đấu, biểu tình nghiêm túc. Thiên Luân Hồi thầm tưởng tượng nếu gã lên sân khấu, kẻ địch đổi thành Đế Tọa hay Lý Thất Dạ thì gã có thể chống đỡ bao lâu? Gã có thể thủ đoạn gì để đánh bại kẻ địch?
Không dựa vào đế khí bí bảo, thuật vô địch người đi trước để lại, đây là lúc thể hiện thực lực cá nhân tu sĩ.
Đế Tọa và Lý Thất Dạ đánh nhau rất lâu, hai người đổi chiêu thức sửa cũ thành mới, lần lượt diễn biến cực hạn chiêu thức.
Đánh mãi không dứt, cuối cùng Đế Tọa mất kiên nhẫn hú dài, đổi thương thức. Thương thức thoát khỏi lề lối, một thương là một thế giới. Trong phút chốc uy lực thương thức của Đế Tọa tăng vọt, biến bá đạo vô địch, không còn là thương đạo hoàn mỹ.
Lúc này thương thức của Đế Tọa không hoàn mỹ, có sơ hở nhưng uy lực tăng vọt, càng mạnh mẽ hơn. Tựa như cự long mở ra gông xiềng, tựa như tiềm long bay lên cửu thiên!
Đế Tọa thay đổi thương thức, Đế thương trong tay gã không còn là trường thương mà trở nên đáng sợ hơn. Đế thương như có sức sống, nó là cự long ngủ say.
Thương thức của Đế Tọa cao xa, đôi khi ngân hà giắt ngang trời, Đế thương rực rỡ, đại đạo ngân hà vô tận đè sập chư thiên. Đôi khi vạn giới yên tĩnh, đế thương như đêm tối không chỗ không phá. Đôi khi âm dương đảo ngược, đế thương hóa thành vô tận huyền băng và chân hỏa, băng hỏa lưỡng trọng thiên.
Nhìn cảnh tượng đó, đám người rung động:
– Rốt cuộc Đế Tọa ấy đòn sát thủ ra. Đây mới là tinh túy thương đạo, sát chiêu thương đạo của Đế Tọa!
Có thể nói mỗi thương của Đế Tọa lại làm mọi người giật thót tim.
Đế Tọa tấn công mãi không thắng, cuối cùng không nhịn được giở đòn sát thủ thương đạo ra. Đế Tọa không chỉ tự sáng tạo ra thương đạo, gã còn chuyên môn tạo thức vô địch cho thương đạo.
Thương đạo của Đế Tọa tế luyện từ cửu đạo thiên uẩn thiên mệnh chân thạch, có thể nói thương đạo có chín đạo nên Đế Tọa chuyên môn sáng tạo chín thương thức vô địch.
Cho đến nay tu sĩ luôn chọn thể phách thích hợp công pháp của mình, có như thế mới phát huy uy lực bản mệnh chân khí mạnh nhất, thực lực mạnh nhất của mình.
Đế Tọa thì khác, gã dùng bản mệnh chân khí sáng tạo thương thức vô địch, một đạo một thương. Hành động nghịch thiên như thế chỉ có thiên chi kiêu tử giống Đế Tọa mới làm được.
Đinh đinh đinh đinh đinh!audio coi am
Khi chín thương thức vô địch của Đế Tọa đâm ra, Lý Thất Dạ vốn có lực lượng ngang ngửa với gã thoáng chốc rơi vào nguy hiểm. Lý Thất Dạ bị đẩy lùi liên tục, hai pháp tắc tinh hỏa không thể đỡ chín thương thức hùng hổ.
Trong phút chốc đòn phản kích tùy tích của Lý Thất Dạ bị chín thương thức vô địch trấn áp, làm hắn cật lực rơi vào đường cùng. Lý Thất Dạ không thể phá vòng vây chín thương thức vô địch.
Nhìn Lý Thất Dạ rơi vào hoàn cảnh xấu, có người lẩm bẩm:
– Lý Thất Dạ không được rồi.