1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 162 [Chương 806 đến Chương 810]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 162 [Chương 806 đến Chương 810]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 806: Ngôi sao hắc ám

Lam Vận Trúc nhìn ngôi sao kỳ lạ, chẳng hiểu sao lòng nàng bất na. Trong lửa đen vô tận dường như tạo dựng một đạo môn.

Dường như trong ngôi sao phun ra vô số lửa đen có thứ gì đáng sợ, ngôi sao là môn hộ khủng bố đi thông địa ngục.

Ai nhìn thấy hành tinh này đều cảm thấy nó là lối vào địa ngục hoặc ma giới, nhưng hình như trên đời không có ma giới.

Kim cương lý thấy ngôi sao tuôn ra lửa đen vô tận thì rất vui, nó phóng lên cao, vui vẻ bơi. Kim cương lý vây quanh ngôi sao trong không trung to lớn từ xa, dường như nó không thể bơi gần hành tinh đen.

Dù vậy kim cương lý rất hưởng thụ ánh sáng hắc ám ngôi sao phun vào người nó, đặc biệt hưởng thụ.

– Đó là cái gì?

Lam Vận Trúc nhìn ngôi sao trong không trung to lớn, do dự hỏi Lý Thất Dạ:

– Đây thật sự là thứ ngươi muốn tìm?

Lý Thất Dạ cười nói:

– Chúng ta đến gần thì biết.

Lý Thất Dạ thúc giục tứ chiến đồng xa đến gần ngôi sao hắc ám to lớn.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, khi tứ chiến đồng xa định đến gần thì biển sao dấy lên bão trong không trung. Ngôi sao phun ra lửa đen ngập trời như bàn tay khổng lồ ngăn Lý Thất Dạ, Lam Vận Trúc đến gần, muốn quăng hai người đi.

Nếu tứ chiến đồng xa không phải thần vật lợi hại đã sớm bị lật tung, tuy nhiên tứ chiến đồng xa vẫn bị lửa đen đẩy lùi.

Lam Vận Trúc đứng trên tứ chiến đồng xa bị đẩy choáng váng mặt mày, nếu tứ chiến đồng xa không phải thần vật vô thượng chưa biết chừng lửa đen ngập rời đã hất bọn họ ra khỏi mảnh biển sao này.

– Đó là thứ gì? Vật sống sao?

Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm vào ngôi sao hắc ám to lớn:

– Có lẽ, không ai biết đáp án.

Lam Vận Trúc nhìn ngôi sao hắc ám to lớn, càng xem lâu bất an càng tràn ngập trong lòng nàng. Lam Vận Trúc trực giác ngôi sao hắc ám to lớn có gì đó không may mắn.

Lam Vận Trúc mở miệng hỏi:

– Chúng ta không thể nào mang đi một ngôi sao to như vậy đúng không?

Đây là chuyện không thể nào, ngôi sao hắc ám to lớn như thế không có báu vật nào chứa nổi.

Lý Thất Dạ nhìn ngôi sao hắc ám to lớn, nhỏ giọng nói:

– Có lẽ còn cách gì.

Lam Vận Trúc giật mình hỏi:

– Hay ngươi muốn đi vào?

Nghĩ đến chuyện ở sào gỗ là Lam Vận Trúc lại run. Trông sào gỗ còn sáng sủa, ngôi sao hắc ám to lớn có bề ngoài nguy hiểm hơn ánh sáng rất nhiều.

Lý Thất Dạ nói:

– Có lẽ không cần.

Lý Thất Dạ lấy thanh đăng ra:

– Thử một lần liền biết, đi!

Lý Thất Dạ đẩy thanh đăng bay hướng ngôi sao hắc ám to lớn.

Lam Vận Trúc cứ nghĩ lửa đen ngập trời sẽ hất bay thanh đăng, nhưng kết quả vượt ngoài dự đoán của nàng.

Thanh đăng lao tới, lửa đen ngập trời không hề ngăn nó lại. Đáng sợ hơn là thanh đăng càng tới gần ngôi sao hắc ám to lớn thì nó phun ra lửa đen vô tận càng tới gần thanh đăng, dường như thanh đăng sinh ra sức hút làm những lửa đen ngập trời không cưỡng lại được.

Ầm ầm ầm ầm ầm!Nguồn truyện audio Podcast

Tiếng nổ vang vọng khắp trời sao. Lửa đen ngập trời tựa nước lũ ùa hướng thanh đăng, như thiên quân vạn mã lao hướng thanh đăng.

Tim đèn nho nhỏ điên cuồng hấp thu vô số lửa đen, hút hết lửa đen cuồn cuộn vô tận vào. Lửa đen bao la thì như thân lao đầu vào lửa liều mạng muốn thắp sáng thanh đăng.

Mặc kệ là lửa đen ngập trời bị tim đèn hấp thu hay thân lao đầu vào lửa liều mạng thắp sáng thanh đăng, tóm lại lửa đen ngập trời đều tụ tập vào thanh đăng.

Thanh đăng nho nhỏ nutố vô số lửa đen ngập trời, ai nhìn cảnh tượng này đều khó tin nổi. Nhìn lửa đen ngập trời là biết nó mạnh cỡ nào, vậy mà trước thanh đăng màu xanh đồng thì lửa đen hùng dũng đến mấy chỉ như đốm lửa nhỏ, ngọn lửa nhỏ muốn thắp sáng ngọn đèn.

Lam Vận Trúc nhìn cảnh tượng đó rất khó tin tưởng thanh đăng nho nhỏ lại có uy lực đáng sợ như vậy. Nếu Lam Vận Trúc không biết thanh đăng có lai lịch siêu kinh người, nàng không dám tin cảnh tượng trước mắt.

Lam Vận Trúc nhìn thanh đăng nuốt lửa đen ngập trời, nàng đã hiểu tại sao tiên dược như long tàm trùng hồn thảo mười biến, tham tổ đi theo Lý Thất Dạ. Thanh đăng có cách dùng siêu khủng.

Không biết thanh đăng nốt bao nhiêu lửa đen, hoặc nên nói ngôi sao hắc ám to lớn hao bao nhiêu ngọn lửa, cuối cùng bcó một tiếng, tim đèn thắp sáng.

Hao hết lửa đen làm người sợ hãi, hao hết ngôi sao hắc ám to lớn rốt cuộc thắp sáng thanh đăng nho nhỏ. Chuyện như vậy nói ra rất khó tin.

Lửa đen ngập trời có thể đốt cháy hết cửu thiên thập địa nhưng đốt sáng thanh đăng nho nhỏ thì dù nó ép cạn chút mồi lửa cuối cùng cũng khó thực hiện.

Thanh đăng sáng ngọn đèn bay về tay Lý Thất Dạ. Thanh đăng không có gì thay đổi, vẫn loang lổ, màu xanh đồng lấm tấm. Điều thay đổi duy nhất là tim đèn lắc lư ngọn lửa.

Ngọn lửa màu đen, nho nhỏ toát ra ánh sáng đen. Ngọn lửa đen nhỏ bé làm người nhìn lo lắng nó sẽ tắt bất cứ lúc nào.

Lam Vận Trúc cẩn thận quan sát ngọn lửa đen nhỏ xíu, thấy tận cùng bên trong tức gần với tim đen nhất có một màn lửa vàng mỏng manh, cực kỳ mỏng.

Nếu không thấy tận mắt thì Lam Vận Trúc không tin nổi. Mới rồi thanh đăng hấp thu hết lửa đen hay lửa đen ngập trời hao hết ngọn lửa cuối cùng đốt sáng thanh đăng, tóm lại lửa đen vô tận đổi lấy kết quả này.

Đốm lửa nhỏ lắc lư tùy thời sẽ tắt là dùng lửa đen đốt trời thắp sáng, ngẫm nghĩ đã thấy khó tin.

Lam Vận Trúc hỏi:

– Đây là loại lửa gì?

Lý Thất Dạ nâng thanh đăng, cảm thán khẽ thở dài:

– Thứ tốt, đúng là thứ tốt, không uổng công ta tốn nhiều công sức.

Lam Vận Trúc ngước lên nhìn Lý Thất Dạ:

– Thanh đăng này là cái gì? Nó có tác dụng gì?

Lam Vận Trúc càng lúc càng cảm thấy thanh đăng bất phàm, nàng có trực giác so với thanh đăng thì tiên đế chân khí không là gì.

Lý Thất Dạ nâng thanh đăng, trả lời:

– Cái này thì . . . Nghịch thiên không cần dùng trên thế gian, rất lãng phí.

Lam Vận Trúc nhìn Lý Thất Dạ, hỏi:

– Làm gì mới không tính là uổng phí?

Lam Vận Trúc cảm thấy Lý Thất Dạ căn bản không hiểu cái gì gọi là lãng phí. Lý Thất Dạ dùng ngân hà vạn vật thủy như nước lọc, trên đời có ai lãng phí hơn hắn không?

Lý Thất Dạ cười nói:

– Dùng nó đốt chân thần còn làm ta thấy uổng phí, tục ngữ bảo là dao mổ trâu giết gà.

Tim Lam Vận Trúc rớt cái bịch:

– Nó có thể đốt chết chân thần?

Không phải Lam Vận Trúc kiến thức hạn hẹp dễ giật mình, chân thần là tồn tại siêu phàm. Chân thần không giống thầ vương mà người đời gọi, tồn tại thần vương chưa chắc mạnh bằng chân thần.

Chân thần là thần linh thật sự, truyền thuyết nói bọn họ có nhiều điểm không thể nghĩ bàn.

Một thanh đăng trước mắt có thể đốt chết Thiên Luân Hồi, nói ra không ai tin. Trừ phi tiên đế tự mình ra tay, tư thế vô địch nhất chém giết mới có cơ may giết chân thần trong truyền thuyết. Tu sĩ khác, dù là cường giả trong truyền thuyết cũng không giết chân thần được, tay cầm tiên đế chân khí cũng không thể.

Nhưng ngẫm lại thanh đăng dùng lửa đen ngập trời thắp sáng thì nàng không nghi ngờ gì nữa.

Chương 807: Vật sống bí ẩn

Lý Thất Dạ cười nói:

– Dùng để đốt chân thần thì rất uổng, nó không phải để nhóm lửa. Tác dụng của nó không nằm ở nhóm lửa.

Lam Vận Trúc hỏi tới:

– Vậy nó dùng để làm gì?

Vì thanh đăng này có thể nói Lý Thất Dạ tốn bao nhiêu là công sức.

Lý Thất Dạ híp mắt, cười nói:

– Ta hy vọng sẽ không dùng nó trong trần gian.

– Trong trần gian?

Lam Vận Trúc rất cẩn thận và nhạy cảm, nàng bắt ngay điểm mấu chốt trong câu hỏi.

Lam Vận Trúc nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm, hỏi:

– Chẳng lẽ trừ thế gian còn chỗ nào khác sao? Địa ngục? Địa phủ? Hoặc là giới thứ mười?

Nghĩ đến một truyền thuyết, Lam Vận Trúc không kiềm được muốn hỏi tận gốc gác. Lý Thất Dạ nói một câu chứa quá nhiều vấn đề.

Trong cửu giới có một truyền thuyết thế này: Trên đời có giới thứ mười, một thế giới tràn ngập truyền thuyết và tưởng tuợng.

Nhưng nó chỉ là truyền thuyết, từ vạn cổ đến bây giờ không ai chứng thực giới thứ mười tồn tại. Giống như trên đời có địa phủ hay không, cho tới nay không biết đáp án.

Lý Thất Dạ nói câu đó bị Lam Vận Trúc bắt trúng trọng điểm, nếu có người bảo trên đời tồn tại giới thứ mười hay địa ngục thì Lam Vận Trúc sẽ cười nhạo, chuyện không tin được.

Nếu bây giờ Lý Thất Dạ nói có giới thứ mười hay địa ngục thì Lam Vận Trúc tin trăm phần trăm. Lời ai nói không uy tín bằng Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

– Giới thứ mươi? Địa ngục?

Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:

– Ta không biết chúng có tồn tại không. Ý của ta là ít ra trong giới tu sĩ không cần dùng thanh đăng này. Những nơi như Đông U Cương, Nam Dao Vân không cần thanh đăng, còn những cái khác thì . . . Nàng suy nghĩ nhiều quá.

Lam Vận Trúc bực bội trừng Lý Thất Dạ, giận dỗi hầm hừ. Lam Vận Trúc biết Lý Thất Dạ không chịu bật mí, nàng chắc chắn hắn biết vài thứ.

Lam Vận Trúc phớt lờ Lý Thất Dạ, nàng ngoái đầu nhìn ngôi sao hắc ám to lớn. Lúc này ngôi sao hắc ám to lớn không có lửa đen ngập trời nhưng vẫn thường có lửa đen toát ra giống làn khói.

Ngôi sao hắc ám hoàn toàn đen thui, hiện tại không có lửa đen ngập trời nên thấy rõ hình dạng của nó.

Ngôi sao hắc ám to lớn trông như được dung nham màu đen đúc ra, chắp vá chỗ này chỗ kia lại, tựa dòng chảy dung nham đen.

Lam Vận Trúc dùng thiên nhãn quét tới quét lui ngôi sao hắc ám to lớn, tìm tòi liên tục cuối cùng nàng phát hiện bên trong có thứ gì tồn tại.

– Bên trong có cái gì đó!

Trong ngôi sao hắc ám có cái gì chảy tận cùng bên trong, mặc dù bề ngoài hành tinh giống dung nham đen, bên trong hay có gì đó chảy xuôi nhưng thứ tận cùng bên trong không nhúc nhích.

Dường như thứ đó đứng yên tại chỗ, có lẽ chính là nó khóa lại ngôi sao hắc ám to lớn to lớn.

Lam Vận Trúc dùng thiên nhãn quét tới quét lui thứ đó, mặc cho nàng cố gắng thế nào cũng không nhìn rõ ràng được. Có lẽ là một vật, một quan tài cổ hoặc ai đó nằm tại đó. Lam Vận Trúc cố gắng cách mấy cũng không thấy rõ, nhưng nàng chắc chắn trong ngôi sao hắc ám to lớn có cái gì.

Khi Lam Vận Trúc quét tới quét lui nhìn vật đó, nàng thoáng thấy nó nhúc nhích, góc độ rất nhỏ nhưng nàng thật sự thấy.

Tim Lam Vận Trúc rớt cái bịch, hút ngụm khí lạnh, vội hỏi Lý Thất Dạ đứng bên cạnh:

– Ngươi nhìn thấy không? Thứ ở bên trong nhúc nhích một chút, có phải nó là vật sống không?

Một ngôi sao hắc ám to lớn như ma tinh bên trong có vật sống, chuyện này thật khó tin.

Ngôi sao hắc ám dựng dục thứ gì hoặc là thứ đó trấn ngôi sao hắc ám to lớn?

Lý Thất Dạ nheo mắt nhìn ngôi sao hắc ám to lớn, hắn sờ cằm.

Lam Vận Trúc thấy Lý Thất Dạ không chịu nói, nàng tự lực cánh sinh nhìn ngôi sao hắc ám to lớn. Lam Vận Trúc định thúc giục thiên mệnh bí thuật dùng thiên nhãn nhìn kỹ thứ bên trong ngôi sao hắc ám to lớn.

Lý Thất Dạ ngăn Lam Vận Trúc lại, lắc đầu, nói:

– Nha đầu, đừng làm bậy. Có vài thứ vượt qua nàng tưởng tượng, mặc kệ nó là cái gì.

Nghe Lý Thất Dạ nói Lam Vận Trúc càng chắc chắn thứ bên trong là sống. Nghĩ đến đây Lam Vận Trúc thầm sợ, có lẽ ngôi sao hắc ám to lớn vốn không là ngôi sao hắc ám to lớn, nó là hang ổ gì đó.

– Đó rốt cuộc là cái gì?

Lý Thất Dạ cười cười:

– Điều này không quan trọng.

Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:

– Tạm thời vượt qua năng lực của nàng, nếu có ngày nào nàng trở thành tiên đế, lại vào đây thì nghiên cứu cũng không muộn.

Lý Thất Dạ không chịu nói, Lam Vận Trúc dùng phép khích tướng:

– Hay là ngươi sợ?

Lý Thất Dạ búng trán Lam Vận Trúc, cười lắc đầu, nói:

– Nha đầu, phép khích tướng vô dụng với ta. Nàng hỏi ta sợ không? Nói thật với nàng, ta không sợ nhưng . . .

Lam Vận Trúc vội hỏi:

– Nhưng sao?

Lý Thất Dạ híp mắt nhìn thứ bên trong ngôi sao hắc ám to lớn, chậm rãi nói:

– Tương lai có ngày nào trời sụp thì sẽ rất náo nhiệt, không biết có thể chờ ngày đó tới không. Nế khi ta quân lâm vạn giới, trấn áp chư thiên tiên mới chờ đến đại thế náo nhiệt thì rất tiếc, không vui chút nào. Chư thiên tiên ma, tồn tại vạn cổ gì đó, khi ngày ấy đến tất cả bị ta giẫm dưới chân.

Lý Thất Dạ nói từ tốn nhưng chất chứa người bình thường nhất vạn cổ.

– Đại thúc, đừng quá tự kỷ!

Lam Vận Trúc cáu kỉnh trừng Lý Thất Dạ:

– Đừng thổi phồng quá to. Không nói đến trấn áp chư thiên, đừng quên thiên tài khác ở bên cạnh ngươi. Ta là đối thủ mạnh khi ngươi trở thành tiên đế!

Lý Thất Dạ cười nghe Lam Vận Trúc phản bác, thản nhiên nói:

– Nha đầu, nàng không có cơ hội. Có ta ở, nếu trên đời chỉ có một tiên đế thì đó là ta.

Lam Vận Trúc trừng Lý Thất Dạ:

– Đại thúc, coi cừng có ngày ta trở thành tiên đế nhất định sẽ đè đầu ngươi xuống!

Lam Vận Trúc tràn đầy tự tin ưỡn ngực cao vút, nói:

– Thiên tài ta đây có cơ hội vấn đỉnh thiên mệnh!

Lý Thất Dạ thản nhiên nói:

– Dù ngày nào nàng trở thành tiên đế, miễn ta còn ở thì nàng chỉ có nước bị trấn áp. Nhưng ta có thể cho nàng một danh phận, đế hậu chính cung thì không có phần nàng, nhưng làm thiếp thì tạm được.

Lam Vận Trúc vừa tức vừa giận:

– Phi!

Lam Vận Trúc đạp chân Lý Thất Dạ:

– Ngươi đừng ở đó khoác lác, ai làm thiếp của ngươi? Coi chừng bản tiên đế đè ngươi muôn đời không trở mình được!

Lý Thất Dạ đùa cợt nhìn Lam Vận Trúc, cười hỏi:

– Thật sự không cần? Tốt hơn làm nha đầu thổi lửa nhiều, nàng mau quyết định đi, nhanh tay thì có, chậm chân thì hết. Không chừng khi nàng quyết tâm làm thiếp của ta đã không hết phần, giờ còn trống chỗ, sớm quyết định đi.

Lam Vận Trúc lườm Lý Thất Dạ:

– Bớt nằm mơ giữa ban ngày đi!

Lam Vận Trúc chợt cười, nụ cười quyến rũ.

Lam Vận Trúc ưỡn ngực, híp mắt nói:

– Đại thúc đừng quên chúng ta có hôn ước, có làm nữ nhân của ngươi thì ta cũng là vợ cả! Ngươi muốn nạp thiếp khác thì nhân dịp bây giờ hối lộ ta còn kịp.

– Giờ ngươi đưa ta tám, mười thùng ngân hà vạn vật thủy thì ta sẽ suy nghĩ cho ngươi nạp tiểu thiếp gì đó.

Lam Vận Trúc nói xong bật cười, tiếng cười êm tai như chuông ngân.

Chương 808: Đế Tọa chờ chiến

Lý Thất Dạ búng trán Lam Vận Trúc:

– Nha đầu, nàng suy nghĩ nhiều. Không phải đại thúc đây đả kích nàng, lùi một vạn bước nói hôn ước có hiệu quả, nàng gả vào cũng không làm vợ cả được. Lại lùi một vạn bước, cứ cho rằng nàng làm vợ cả thì chuyện của ta, nàng không có quyền xen vào. Đại thúc ta đây là ai? Cửu thiên thập địa duy ta độc tôn, sao cho phép ai quyết định thay ta?

Lam Vận Trúc dỗi nói:

– Được rồi, biết ngươi giỏi nhất tài nói khoác.

Lam Vận Trúc nhìn Lý Thất Dạ, tò mò hỏi:

– Đại thúc, nếu có ngày cưới vợ thì ngươi cưới vợ cả như thế nào? Ngươi nói ta không thể làm vợ cả, hay trong lòng đã có người?

Bên nhà gái hỏi câu này đúng là xấu hổ, nhưng Lam Vận Trúc không ngại, nàng trêu chọc Lý Thất Dạ như một nghịch thiên thân thiết.

– Vợ cả . . .

Lý Thất Dạ híp mắt nhìn hư không xa xôi, hắn im lặng.

Lam Vận Trúc nhìn Lý Thất Dạ, nàng nhìn vẻ mặt của hắn, lòng thầm lấy làm lạ. Lam Vận Trúc đi theo Lý Thất Dạ đã lâu, có thể nói nàng rất hiểu biết hắn. Khi Lý Thất Dạ nheo mắt nghĩa là chuyện rất quan trọng, hoặc hắn định đại khai sát giới.

Lam Vận Trúc cảm thấy lúc này không hợp hai điều kiện đó, dường như cảm xúc Lý Thất Dạ rất phức tạp.

– Đại thúc, chắc không phải ngươi yêu thầm nữ hài tử nào đi?

Lam Vận Trúc cười trêu:

– Nói nghe thử, là loại nữ hài tử nào đáng để đại thúc chúng ta yêu thầm?

Lý Thất Dạ lấy lại tinh thần, bật cười búng trán Lam Vận Trúc.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Nha đầu, đại thúc chưa bao giờ thầm mến. Nếu đại thúc thật sự thích một nữ hài tử, mặc kệ nàng đồng ý hay không cũng khiêng về nhà, đây mới là bản sắc của đại thúc.

Lam Vận Trúc mỉm cười nói:

– Ô, nghe thật là háo sắc không sợ trời đất.

Lam Vận Trúc nheo mắt nhìn Lý Thất Dạ, nói:

– Vậy sao đại thúc làm vẻ mặt đó? Yêu hay hoài niệm? Tưởng nhớ?

Lam Vận Trúc rất hiểu Lý Thất Dạ, nàng nhìn vẻ mặt hắn đọc hiểu vài thứ người ta không biết. Bây giờ chỉ có Lam Vận Trúc nói chuyện kiểu đó với Lý Thất Dạ, chỉ mình nàng dám trêu ghẹo hắn.

– Sai hết.

Lý Thất Dạ vén tóc Lam Vận Trúc, cười nói:

– Nha đầu, nàng còn nhỏ, chưa hiểu. Có vài thứ nàng không tưởng tượng được, có vài chuyện phải lựa chọn.

Lam Vận Trúc cáu kỉnh trừng Lý Thất Dạ:

– Nói như thể ngươi lớn hơn ta vậy. Ta chỉ kêu ngươi đại thúc mấy tiếng, ngươi nghĩ mình lớn hơn ta sao?

Lam Vận Trúc nghịch ngợm nói:

– Không chừng ta lớn tuổi hơn ngươi, kêu tiếng tỷ tỷ nghe chơi.

Lý Thất Dạ cười cười, ngước nhìn ngôi sao hắc ám to lớn:

– Chúng ta đi, rời khỏi đây. Mục đích đã hoàn thành, cũng đã tới lúc, ta phải đi Thiên Lăng một chuyến.

Lý Thất Dạ, Lam Vận Trúc cưỡi tứ chiến đồng xa lao nhanh trong biển sao.

Rào rào!

Thanh âm như sóng vỗ, ánh sao chiếu rọi, tứ chiến đồng xa chạy nhanh, kim cương lý đuổi theo. Kim cương lý không công kích hai người, nó vui vẻ đi theo Lý Thất Dạ.

Lam Vận Trúc thấy kim cương lý bơi theo, mở miệng hỏi:

– Nó đang làm gì?

Lý Thất Dạ nhìn kim cương lý, trả lời:

– Nó muốn đi theo, bởi vì thanh đăng nằm trong tay ta, lửa đen càng thuộc về ta.

Lam Vận Trúc nhìn kim cương lý, mở miệng nói:

– Mang nó cùng đi sao?

Kim cương lý như vậy chắc chắn là cá thần rất ghê gớm, đại hiền cũng không bắt được.

Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:

– Nó sẽ không rời đi, Ngũ Tiên Hoàng Tham còn không chịu rời khỏi sào gỗ nữa là. Nó chỉ đi theo chúng ta, tối đa vui vẻ đưa tiễn một đoạn đường.

Bên ao nước vốn rất náo động, sau khi Đế Tọa đến thì vô cùng tĩnh lặng. Cường giả đại tộc, đại giáo cường quốc đều im lìm. Không có tu sĩ nào lớn tiếng nói chuyện gây ồn ào.

Đế Tọa đứng yên bên ao nước tựa pho tượng đá, như thần linh giắt ngang mảnh thiên địa, trấn áp phương thế giới này. Từ khi Đế Tọa đứng ở bờ ao thì không ai dám tới gần ao nước nữa.

Mọi người cảm nhận khí thế bão tố của Đế Tọa, lòng run rẩy. Không ai dám đến gần Đế Tọa phát cuồng.

Đại trận lơ lửng trên bầu trời, trăm thnáh hiền như người khổng lồ trấn áp khiến người xem nghẹt thở, run sợ.

Từ khi Đế Tọa đến ao nước gã luôn đứng bên bờ chờ Lý Thất Dạ quay về. Đế Tọa đứng im không nhúc nhích, một sợi tóc không bay lên, dường như gió không dám đến gần gã.

Trong Đế Tọa khí thế tựa núi non, đế khí hùng hồn, là đế hoàng quốc gia trên trời. Đặc biệt cánh cửa hoàng kim phát huy sau lưng Đế Tọa trang nghiêm, uy vũ, mở cánh cửa đó ra sẽ thấy tiên đế ngay, làm người ta kính sợ và tôn sùng.

Đế Tọa đứng yên, không vui không buồn, mãi mãi không thay đổi. Nhưng hơi thở bão tố như xé rách tất cả những thứ dám đến gần Đế Tọa.

– Tuy Đế Tọa và Thần Nhiên Phượng Nữ chưa thành thân nhưng tình cảm thâm sâu.

Có lão giáo chủ đại giáo quen thân với Thần Nhiên quốc lên tiếng:

– Dù thế nào Đế Tọa sẽ trả thù cho Thần Nhiên Phượng Nữ, hắn sẽ không để Thần Nhiên Phượng Nữ uổng công hy sinh.

Nhiều người biết lúc Thần Nhiên Phượng Nữ sắp chết xin người chuyển lời với Đế Tọa là đừng báo thù cho nàng. Đế Tọa nghe di ngôn của Thần Nhiên Phượng Nữ nhưng vẫn đến, canh giữ bờ ao chờ Lý Thất Dạ xuất hiện, quyết tâm không chết không ngừng.

Từ đó nhìn ra được tình cảm của Đế Tọa và Thần Nhiên Phượng Nữ sâu bao nhiêu, dù hai người mới đính hôn chưa thành thân thì tình cảm vẫn rất sâu đậm.

Đế Tọa đứng bên bờ ao từng ngày qua ngày, gã không hỏi gì, từ bỏ hành động thăm dò kho búa, hành trình rèn luyện trong đệ nhất hung mộ. Đế Tọa đứng yên tại chỗ chờ Lý Thất Dạ đi ra, quyết tử chiến với hắn.

Hôm nay tổ sơn đến.. Khi tổ sơn Vạn Cốt Hoàng Tọa giáng xuống, các đại giáo cường quốc thụt lùi. Đại giáo cường quốc nào trông thấy tổ sơn như vương miệng của Vạn Cốt Hoàng Tọa đều kính sợ.

Tổ sơn giáng xuống, yên lặng, uy vũ, trang nghiêm. Không ai biết Vạn Cốt Hoàng Tọa mang theo bao nhiêu cường giả, có lão tổ giá lâm không.

Tổ sơn đến đã quá đủ, ngọ núi to tràn ngập bí ẩn đại biểu cho quyền uy Vạn Cốt Hoàng Tọa, cho toàn Vạn Cốt Hoàng Tọa. Một tòa tổ sơn đủ làm các đại giáo cường quốc trong U Thánh giới kiêng dè ba phần.

Từng ngày qua đi, cá nước, thủy quy bơi ít dần, vòng xoáy chính giữa ao nước tùy thời khép lại.

Một số người mất kiên nhẫn, nhất là thanh niên quỷ tộc. Bọn họ rất muốn xem Đế Tọa trấn áp Lý Thất Dạ.

Có tu sĩ trẻ tuổi quỷ tộc không kiềm được cười khẩy nói:

– Hừ! Có khi nào con kiến nhân tộc họ Lý sợ quá núp trong hang rùa không dám ló mặt ra?

Trong thời gian nay Lý Thất Dạ đè quỷ tộc không ngẩng đầu lên được, đặc biệt thế hệ trẻ bị hắn quét sạch uy phong, hỏi sao tu sĩ trẻ tuổi quỷ tộc hận không thể thấy Đế Tọa dạy Lý Thất Dạ bài học nhớ đời?

So với người trẻ tuổi thiếu kiên nhẫn, tu sĩ quỷ tộc thế hệ trước lo lắng chuyện khác.

Có hoàng chủ ghen tỵ nói:

– Lý Thất Dạ đi vào lâu như vậy có lẽ được cơ duyên lớn trong truyền thuyết, giống Địa Ngu tiên đế.

– Bây giờ Lý Thất Dạ có được cơ duyên lớn gì cũng vô dụng, cuối cùng khó thoát khỏi cái chết.

Chương 809: Bão tố sắp đến (1)

Có chưởng môn đại giáo cũng ghen ghét Lý Thất Dạ có lẽ được cơ duyên lớn, cười khẩy nói:

– Bây giờ ai đến cũng không giúp được Lý Thất Dạ. Chư lão, các cường giả Thiên Lý Hà đều bị trấn áp trong bách thánh đế trận, còn ai giúp hắn được?

Nhắc đến chuyện này là biết bao người phản xạ nhìn bách thánh đế trận lơ lửng trên bầu trời. Trăm thánh hiền như cự thần trấn áp, lòng người lạnh lẽo.

Từ khi đám người Thiên Lý Hà bị thu vào bách thánh đế trận thì bên trong im lìm không tiếng động, dường như người Thiên Lý Hà chết hết trong trận.

Nghĩ đến đây tu sĩ tộc nào cũng run cầm cập. Đó là Thiên Lý Hà, đế thống tiên môn siêu cường đại. Đám chư lão Bảo Quy Đạo Nhân là cường giả oai phong một cõi Nam Dao Vân. Không nói các đệ tử, đám chư lão Thiên Lý Hà có thánh tôn, thánh hoàng.

Đoàn đội cường đại như thế bị Đế Tọa nhấc tay trấn áp là chuyện đáng sợ biết bao, không chỉ chứng minh gã mạnh mà Vạn Cốt Hoàng Tọa cũng rất mạnh.

Đế Tọa đứng bên bờ ao cắt ngang thiên địa, làm người kính sợ. Nhiều người không dám thở mạnh.

Trong khi chờ Lý Thất Dạ trở về, có tu sĩ quỷ tộc ngộp thở trước không khí áp lực.

Tu sĩ quỷ tộc lo sợ hỏi:

– Có thể giết Lý Thất Dạ được không?

Tu sĩ quỷ tộc này lo lắng cũng có lý. Gần đây Lý Thất Dạ quá mạnh mẽ, quét ngang tất cả. Bất cứ ai, chuyện gì cũng không ngăn được bước chân của hắn! Trước đó không lâu quỷ tộc cá cược với Lý Thất Dạ, Thiên Luân Hồi còn thua hắn, nên biết Thiên Luân Hồi nổi tiếng ngang với Đế Tọa.

Có lão tu sĩ trưởng bối nhìn xa dạy đệ tử của mình:

– Bây giờ Lý Thất Dạ mạnh cỡ nào cũng không quan trọng, chờ hắn về chỉ có đường chết. Dù Lý Thất Dạ thắng Đế Tọa cũng phải chết, Vạn Cốt Hoàng Tọa tuyệt đối không tha cho hắn. Có thể nói bây giờ không ai cứu Lý Thất Dạ được, đối địch với Đế Tọa, Vạn Cốt Hoàng Tọa, thậm chí đối địch với toàn quỷ tộc, chỉ bằng vào một mình Lý Thất Dạ sớm muộn gì sẽ chết không chỗ chôn.

Thời gian trôi qua, từng ngày qua đi. Đế Tọa đứng bên bờ ao không nhúc nhích. Thời gian trôi qua nhưng khí thế của Đế Tọa không giảm mà càng mạnh mẽ hơn, khí thế tựa bão tố xé rách thiên địa, làm đám tu sĩ ở bên bờ ao không dám đụng chạm.

Chờ mãi cuối cùng . . .

Rào rào!

Lý Thất Dạ mang theo Lam Vận Trúc ra khỏi vòng xoáy giữa ao nước.

Lý Thất Dạ, Lam Vận Trúc xuất hiện, Đế Tọa đứng bên bờ đôi mắt như thần mâu. Hai thần mâu xé rách nguyên ao nước, xuyên thủng cái ao sắp đâm vào Lý Thất Dạ, thần mâu bằng mắt làm ao nước run rẩy.

Lý Thất Dạ mang Lam Vận Trúc đi trong ao nước, có lão tổ đại giáo nhìn thấy hai người, hét to một tiếng:

– Bọn họ ra rồi!

Nghe tiếng kêu không khí bỗng chốc sống động, áp lực mất hết. Các tu sĩ, dù là quỷ tộc hay chủng tộc khác đều phấn chấn tinh thần. Tu sĩ đang ngồi hay nằm đều đứng dậy.

Đặc biệt tu sĩ quỷ tộc càng hưng phấn hơn. Bao nhiêu tu sĩ quỷ tộc vọt ra khỏi chỗ cắm trại hoặc bay lên không trung, bọn họ muốn thấy tận mắt trận long tranh hổ đấu.

– Rốt cuộc sắp bắt đầu!

Đặc biệt là người trẻ tuổi chủng tộc nào cũng hưng phấn, đối với bọn họ thì đây không đơn giản là long tranh hổ đấu.

Đế Tọa là thiên chi kiêu tử, Lý Thất Dạ là kẻ hung ác đương thời, cả hai cùng là thiên tài trẻ tuổi đứng trên đỉnh cao nhất. Có thể tận mắt nhìn Lý Thất Dạ, một giọt ngân hà vạn vật thủy chiến đấu đối với người trẻ tuổi chăm chỉ cầu đạo được lợi không nhỏ. Tận mắt xem cuộc chiến này, tương lai ngộ đạo hay kinh nghiệm chiến đấu đều có thu hoạch lớn.

Khí thế Đế Tọa đáng sợ, hình thành bão tố thổi quét nguyên thủy vực. Giông tố của Đế Tọa có thể xé rách nguyên thủy vực, làm người ta hoảng loạn. Rất khó tưởng tượng khí thế kinh khủng đó không phát ra từ lão tổ đại giáo mà là một thanh niên.

Nhìn Lý Thất Dạ đi ra, ánh mắt Đế Tọa tựa thần mâu đâm thẳng vào hắn:

– Lý Thất Dạ!

Đế Tọa không rít gào, gầm rống, gã khá bình tĩnh. Nhưng khi Đế Tọa kêu tên Lý Thất Dạ như đóng tên hắn vào sách quỷ, giọng điệu khiến người rét run.

Lý Thất Dạ bước ra nhìn Đế Tọa cắt ngang thiên địa hiểu ngay có chuyện gì, mỉm cười nói:

– Đế Tọa!

Đế Tọa nói thẳng:

– Đi ra đấu, không chết không ngừng!

Đế Tọa chưa hành động nhưng khí thế sát phạt vô tình.

Lý Thất Dạ nhìn Đế Tọa, cười nói:

– Có đấu hay không chẳng sao, nhưng ngươi nên nhận được di ngôn. Thần Nhiên Phượng Nữ từng nhờ ta chuyển lời lại là ngươi đừng báo thù cho nàng.

Nhắc đến Thần Nhiên Phượng Nữ, Đế Tọa hét chói tai:

– Câm miệng lại!

Đế Tọa như thần linh cuồng bạo, khí thế đáng sợ thổi quét thiên địa, tiếng ầm ầm không dứt.

Đế Tọa toát ra huyết khí, từng lũ huyết khí biến thành sát khí đáng sợ. Mỗi luồng 26 như thần mâu bén không gì sánh được đâm thủng khung trời. Sát khí thần mâu giăng khắp thiên địa, khí thế sát phạt lạnh băng khuếch tán làm đám người run rẩy.

Giọng Đế Tọa lạnh băng, bá đạo sát phạt:

– Lý Thất Dạ, có chiến hay không chẳng do ngươi!

Đế Tọa lạnh lùng nói:

– Nếu ngươi chiến ta sẽ thả Thiên Lý Hà ra, nếu không chiến ta sẽ rấn giết các đệ tử Thiên Lý Hà rồi chặt dầu ngươi. Thiên hạ rộng nhưng không có chỗ cho ngươi dung thân!

Đế Tọa hùng hổ đe dọa, sát phạt vô tình. Vì báo thù cho Thần Nhiên Phượng Nữ, Đế Tọa không tiếc đuổi tận giết tuyệt, thậm chí đồ diệt Thiên Lý Hà.

Một thanh âm bình tĩnh vang lên:

– Cái này thì không cần hiền điệt tốn công.

Một con cá chép to bơi ra khỏi bách thánh đế trận.

Trên đầu cá chép to lơ lửng một viên bảo châu, từng lũ tiên quang rũ xuống chiếu hết bí mật trong thiên địa. Linh lung châu, báu vật Thiên Lý tiên đế để lại.

Nhìn cá chép to chở người Thiên Lý Hà bơi ra bách thánh đế trận, đám người Bảo Quy Đạo Nhân ngồi trên cá chép bình yên vô sự, mọi người ngạc nhiên.

Một chưởng môn đại giáo kinh kêu:

– Không thể nào!

Chư lão Cự Khuyết thánh địa vốn là đế thống tiên môn cũng kinh ngạc nói:

– Sao có thể như vậy?

Bọn họ biết rõ bách thánh đế trận của Vạn Cốt Hoàng Tọa, ở trong đế trận không có đánh nhau, không có tiếng động gì, cá chép Thiên Lý Hà lặng lẽ mang mọi người bình an đi ra, chuyện quá khó tin.

Bảo Quy Đạo Nhân đứng trên lưng cá chép to, chậm rãi nói:

– Đường xa, lúc đi lúc ngừng đúng là mệt nhọc. May mắn có tổ sư để lại báu vật soi sáng con đường.

Đám người Bảo Quy Đạo Nhân bị thu vào bách thánh đế trận nhưng bọn họ không hề kinh hoàng, vì họ có linh lung châu Thiên Lý tiên đế để lại. Báu vật vô thượng dẫn dắt đám người Bảo Quy Đạo Nhân lặng lẽ ra khỏi bách thánh đế trận, mặc dù tốn thời gian hơi dài.

Con ngươi Đế Tọa co rút, khí thế ngập trời, lạnh băng sát phạt.

Đế Tọa lạnh lùng nói:

– Dù các ngươi muốn giúp Lý Thất Dạ cũng vô dụng, chẳng qua giết thêm mấy ngàn người.

Bảo Quy Đạo Nhân không giận, chậm rãi nói:

– Đế Tọa hiền điệt muốn giải quyết ân oán cá nhân hay đánh với Thiên Lý Hà ta? Hoặc là ngươi muốn tuyên chiến với Thiên Lý Hà?

Chương 810: Bão tố sắp đến (2)

Trong tổ sơn vang lên thanh âm già nua:

– Hừ! Thiên Lý Hà thì sao?

Thanh âm như đại đạo ầm vang, sấm sét cuồn cuộn.

Người trong tổ sơn không lộ mặt nhưng vừa mở miệng đã phát ra khí thê đáng sợ quét nguyên thủy vực. Mọi người cảm nhận trong tổ sơn có tồn tại vô địch, dường như người đó nhìn xuống cửu thiên thập địa, thiên địa cực kỳ nhỏ bé dưới chân y.

Người trong tổ sơn mở miệng làm mọi người run sợ, lão tổ đại giáo cũng biến sắc mặt. Bởi vì tồn tại trong tổ sơn phát ra hơ ithở làm đẳng cấp như lão tổ đại giáo thấy áp lực.

Có lão tổ đại giáo biến sắc mặt nói:

– Đây là cường giả trong truyền thuyết!

Lão tổ đại giáo đó nhỏ giọng nói:

– Không biết là lão tổ Vạn Cốt Hoàng Tọa nào giá lâm?

Khí thế cường đại như vậy khiến tất cả đại giáo cường quốc, tu sĩ biến sắc mặt, người này ra tay không ai địch nổi.

Giọng già nua trong tổ sơn cực kỳ bá đạo, không để ai vào mắt:

– Lý Thất Dạ phải chết, nếu Thiên Lý Hà các ngươi ngăn cản thì diệt hết!

Quỷ tộc phấn chấn, nếu không phải Đế Tọa vẻ mặt trang nghiêm thì nhiều quỷ tộc đã nhảy lên hò reo.

Tu sĩ quỷ tộc hưngp hấn cười gian:

– Lão tổ Vạn Cốt Hoàng Tọa lên tiếng, Lý Thất Dạ chết chắc. Hiện tại thần tiên đến cũng không cứu hắn được!

Có lão bất tử kiêng dè khẽ thở dài:

– Lão tổ Vạn Cốt Hoàng Tọa, dù là vị lão tổ nào đến cũng là cường giả trong truyền thuyết.

Vạn Cốt Hoàng Tọa là nhất môn tam đế, bọn họ tùy tiện đứng ra một vị lão tổ đủ làm lão bất tử đại giáo cường quốc khác e ngại.

Sau lưng Đế Tọa có lão tổ Vạn Cốt Hoàng Tọa chống, các quỷ tộc phấn khởi. Đối với toàn quỷ tộc, lão tổ Vạn Cốt Hoàng Tọa tỏ thái độ tức là làm chỗ dựa cho nguyên quỷ tộc.

Quỷ tộc cho rằng Lý Thất Dạ mạnh cỡ nào hắn cũng chết chắc, sức một mình hắn không thể đối địch với vật khổng lồ Vạn Cốt Hoàng Tọa.

– Giết Lý Thất Dạ, khiến hắn nợ máu trả bằng máu!

Có tu sĩ quỷ tộc rống to:

– Đối địch với quỷ tộc chúng ta không có kết cục tốt!

Một số đại nhân vật quỷ tộc châm lửa góp gió, cười âm trầm:

– Ha ha ha, không chỉ Lý Thất Dạ, nguyên Thiên Lý Hà mưu đồ gây rối quỷ tộc, nên tiêu diệt cả Thiên Lý Hà!

Có hoàng chủ cười âm hiểm:

– Ta cũng thấy vậy, để Thiên Lý Hà lại là nuôi hổ trong nhà, hay mọi người đồng lòng chung sức đánh gục Thiên Lý Hà đi!

Đám hoàng chủ, quỷ hoàng không dám nói thẳng với lão tổ Vạn Cốt Hoàng Tọa, bọn họ núp trong đám người châm lửa góp gió.

Đừng nói lần này Thiên Lý Hà đem theo nhiều báu vật, chỉ tính Thiên Lý Hồ tổ địa của Thiên Lý Hà, từ trăm ngàn vạn năm nay bao nhiêu đại giáo cường quốc thèm nhỏ dãi.

Nếu Vạn Cốt Hoàng Tọa tuyên chiến với Thiên Lý Hà, đám đại giáo cường quốc sẽ thổi lửa bùng lên, bọn họ muốn đục nước béo cò Thiên Lý Hà.

Lời lão tổ Vạn Cốt Hoàng Tọa nói, quỷ tộc châm lửa thổi gió, Bảo Quy Đạo Nhân là chưởng môn chẳng hề ngạc nhiên.

Bảo Quy Đạo Nhân chắp tay hướng tổ sơn, nói:

– Bẩm lão tiền bối Vạn Cốt Hoàng Tọa, ta là vãn bối không quyết định trận sóng gió này được, xin lão tiền bối trực tiếp nói với lão tổ của chúng ta.

Thiên Lý Hà nâng ra một thần quan, đích thân trưởng lão nâng ra. Thần quan bị nhiều thì huyết thạch bao bọc, thì huyết thạch xếp thành thần quan toàn chất liệu tốt nhất.

Thì huyết thạch như ngọn núi chất thành thần quan, số lượng nhiều như thế chứng minh người trong thần quan có địa vị rất cao, và cường đại đến mức phải dùng nhiều thì huyết thạch mới phong ấn thời gian được.

Lão tổ trong tổ sơn không lộ mặt, nói chuyện vẫn hống hách cao cao tại thượng, lão như tồn tại vô địch:

– Hừ! Không biết là vị lão tổ nào của Thiên Lý Hà các ngươi giá lâm? Nên xưng hô như thế nào?

Lão tổ Vạn Cốt Hoàng Tọa có thực lực, tư cách nói năng kiểu đó. Lão tổ Vạn Cốt Hoàng Tọa sống sót đã là tồn tại trong truyền thuyết, ở thế hệ của lão thì lão là cường giả nghịch thiên, lão tổ như lão được thế gian gọi là cường giả trong truyền thuyết, tồn tại trong truyền thuyết của mọi người.

Thiên Lý Hà nâng ra thần quan bị nhiều thì huyết thạch kín, nắp không mở ra, lão tổ nằm trong thần quan không xuất thế.

Trong thần quan phát ra thanh âm thều thào:

– Ta không nhớ rõ tên mình.

Thanh âm thều thào phát ra từ thần quan, thanh âm không lớn, suy yếu như người sắp chết nói chuyện.

Thanh âm suy yếu nói:

– Thời gian quá xa xôi, ta không nhớ rõ chuyện đời nữa. Chỉ nhớ năm xưa thế nhân muốn nân ta làm thần vương nhưng ta xấu hổ mình không có khả năng đó. Mỗi khi nhớ đến phong độ đế của sư tổ là ta cảm giác mình thật nhỏ bé, xấu hổ không dám nhận tôn xương thần vương, không dám lên ngai vàng. Thế nhân hỏi ta tên họ là gì, vậy kêu một tiếng Lam Thần Vương đi.

Thanh âm thều thào thốt lời kinh người, những người biết nội tình thì trời long đất lở.

Tu sĩ trẻ tuổi không biết Lam Thần Vương là thần thánh phương nào, hỏi:

– Lam Thần Vương là ai?

Có tu sĩ hút ngụm khí lạnh, rùng mình:

– Thần vương!audio coi am

Dù bọn họ không biết Lam Thần Vương là ai nhưng nghe xưng hô thần vương là ai cũng kiêng dè.

Khi đại hiền đi lên đại thế đạo chưa tính cường đại, chỉ có dựng nước lập bảng phong thần mới mạnh. Nếu được tôn là thần vương thì càng lợi hại. Đấy là đại hiền đi lên, đại hiền làm người sợ hãi, một người được thế nhân tôn xưng là thần vương.

Đám người hút ngụm khí lạnh, nhiều người cảm giác như rơi vào hầm băng. Một người được thế nhân tôn xưng là thần vương lúc này đang nằm trong thần quan, cân nặng đã đủ.

Lão tổ đại giáo, cường giả trong truyền thuyết gì đó đều phải kiêng dè ba phần, nhường bước. Tồn tại như vậy chỉ có chiến tướng dưới tay tiên đế mới sóng vai được.

Đám giáo chủ, quỷ hoàng quỷ tộc đổ dầu vào lửa giờ thì rét run. Bọn họ cảm giác toàn thân đóng băng, sợ suýt tè ra quần.

Bọn họ muốn xúi giục Vạn Cốt Hoàng Tọa tiêu diệt Thiên Lý Hà, bây giờ có thần vương nằm đây, tồn tại đó muốn tiêu diệt một giáo một nước dễ như chơi.

Trong tổ sơn, lão tổ im lặng một lúc sau chậm rãi nói::

– Thất kính, thì ra là thánh tổ. Không ngờ truyền nhân của Thiên Lý tiên đế còn trên đời.

Cường giả trong truyền thuyết như lão tổ Vạn Cốt Hoàng Tọa cũng thu về thái độ kiêu ngạo. Mặc dù lão có thể quét hết lão tổ đại giáo nhưng so với tồn tại đẳng cấp thần vương vẫn còn kém xa.

Có lão tổ đại giáo nhớ đến một nhân vật xưa đến hóa thạch:

– Thánh tổ Thiên Lý Hà còn sống? Đây là nhân vật trong truyền thuyết!

Có lão tổ đại giáo rùng mình, hút ngụm khí lạnh:

– Lam Thần Vương là thánh tổ Thiên Lý Hà, truyền thuyết là đồ tôn của Thiên Lý tiên đế. Có tin đồn khi thánh tổ còn nhỏ từng được Thiên Lý tiên đế chỉ điểm, thiếu niên thì được Thiên Lý tiên đế mang theo trong đội, dẫn thiết kỵ xuất chinh.

Nghe tin đó đám người giật mình, lòng thầm run sợ:

– Từng được Thiên Lý tiên đế chỉ điểm?

Đây đúng là lão già sống nhiều năm, tồn tại từng mang binh xuất chinh cho Thiên Lý tiên đế. Mặc kệ có chiến tích gì, bấy nhiêu đủ nói lên thánh tổ cường đại.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Mô Phật ^^! Thế giới Mộng Huyễn --> Ai biết ai đâu. Không quy 0 mà thôi . -Tuy nhiên mọi thứ trong mắt tại hạ đều có Nhân Quả ( có người sinh ra đã đến vạch đích của đời người, có kẻ sinh đồ tể, cũng như có người sinh ra thiếu gì đó..[ tay, chân , mắt..( đặc biệt có sinh ra thiếu Tâm )..] - CON NGƯỜI luôn luôn đấu tranh có gắng thay đổi bản thân ( tiền, yêu,sinh,tử...) nhưng có người thành công có kẻ thất bại theo tôi đó là ( Vận - Mênh ) *** Ừm cách nói của bản là Sai à nha...---> Bạn không thấy không nghe được không có nghĩ là [ KHÔNG ] ---> À Mê Chấp Nó vốn dĩ là ( Khởi Nguyên )của Vạn Vật trên thế gian -- Nếu không có có mê chấp vậy chúc mừng bạn đã về [ KHÔNG ] như vậy bạn đã Quả La Hán rồi...
https://audiosite.net
Du Lãng 1 ngày trước
MUỐN BIẾT RÕ THÌ VÀO ĐÂY NÓI THOẠI TRỰC TIẾP VỚI TA.
https://audiosite.net
Truyện này mang nặng tư tưởng của truyền thuyết nhân gian và sự mê chấp vào kinh kệ của tôn giáo phàm nhân. Phàm nhân không thể giao tiếp được với TRỜI PHẬT, tự cho mình là con Trời (Thiên tử), tự cho mình là con Phật Phật tử), tự cho mình là đắc Đạo, tự cho mình là La Hán, là Bồ Tát, là Phật Tổ...đúng là một trò hề vô cùng trơ trẽn và lố bịch. - Mê chấp chính là nguồn gốc của mọi sự đau khổ tội lỗi và luân hồi lẩn quẩn. Tôn giáo xưa nay chỉ là chỗ dựa tinh thần cho bá tánh chứ không phải là cứu cánh giải thoát cho nhân gian.
https://audiosite.net
Nguyễn văn Thắng 3 ngày trước
Truyện hay giọng đọc tuyệt vời
https://audiosite.net
Chào bạn trẻ MC Hà Thu. Giọng đọc miền Nam của bạn thật là hay...rất là thanh, từ khi nhập Đạo Thiên Điển đến nay ta mới nghe thấy có người phàm như vậy.
https://audiosite.net
Oan uổng quá chư vị tụn mình có rất nhiều bộ truyện các bạn không yêu cầu hay để bình luận cập nhật chương truyện thì tụn mình làm sao biết được :(..! Sơ sơ gần 3k2 bộ truyện dài rồi chư tính bộ truyện lẻ ...^^! Rất mong các bạn lưu ý +++ ! Báo lỗi là nơi báo lỗi audio ++ yêu cầu truyện khác nhé ---! -^-^- Gần 100 bạn Báo lỗi nhưng không nhập nội dung thì tụn mình chỉ check audio vẫn bình thường nên không lưu ý cập nhât chương mới.. Thỉnh chư vị bỏ ra 3 giây để like (thích) để tụn mình biết bộ truyện đang hot ( đang được yêu thích ) Hoặc để lại bình luận...^^! Đa Tạ :X
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn từ tập 90 đã bổ sung hoàn tất 200 chương thiếu đương nhiên là bản đầy đủ mới nhất không cắt ^^! NGoài ra có sever 2 ( giọng 2 ) từ 1 > 1200 bản hoàn chỉnh do tác giả chỉnh sửa mới nhất + không cắt
https://audiosite.net
Đã cập nhật Bản Chuẩn mới nhất của tác giả không cắt tình tiết đầy đủ nhé bạn ở sever 2 ( giọng 2 )
https://audiosite.net
Xin Thông Báo cập nhật Chương 1976 đến Chương 2283 Bản mới nhất không cắt. ^^! Ngoài ra bổ sung Server 2 ( giọng 2 ) Từ chương 1 đến chương 12000 Bản đầy đủ mới nhất không cắt đạo hữu nào thích có thể nghe lại nhé ^^!
https://audiosite.net
Thành thật xin lỗi do CTV up nhầm tập 1 vs 3 mình đã fix lại chuẩn rồi nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Nguyễn văn mạnh 2 tuần trước
Mẹ. Nghe tập nào cũng lộn xộn cả. Chẳng hiểu gì cả
https://audiosite.net
Mình đã test và kiểm tra sv1 và sv2 + sv3 ( 3 sever đều hoạt động tốt nhé bạn ) có lẽ lúc bạn nghe lúc đó lagg hoặc do nghẹn svever 1 chút thôi nhé bạn :^^! Tránh trường hợp lỗi bạn nên khi đang nghe hãy thỉnh thoảng làm theo hướng dẫn --> thông báo ở khung play nhé bạn..( Như vậy Hệ Thống sẽ tự load sever gần bạn nhất tránh trường hợp lỗi nhé bạn )