Đế Bá Audio Podcast
Tập 160 [Chương 796 đến Chương 800]
❮ sautiếp ❯Chương 796: Chiến thiên hạ (2)
Thiên phú, ngộ tính, đạo tâm, can đảm, những thứ này là nhân tố trở thành tiên đế. Nhiều lúc can đảm quan trọng hơn những thứ khác. Nếu không có can đảm thì nói gì đến đạo tâm? Nếu không có can đảm thì thiên phú, ngộ tính gì đó cho ngươi trở thành cường giả nhưng không thể nâng ngươi lên đỉnh thành tựu vô địch!
Từ vạn cổ đến bây giờ có tiên đế nào không giết chóc trong ngàn vạn kẻ thù? Có tiên đế nào không trải qua từng trận huyết chiến trong cửu giới?
Giờ phút này, Thiên Luân Hồi run sợ. Chiến thiên hạ, Thiên Luân Hồi tự hỏi lòng mình có quyết tâm, gan góc đó không? Đối diện kẻ thù mạnh hơn mình gã có lùi bước, có thỏa hiệp không?
Đi đến bước này đây không phải vấn đề kẻ địch mạnh hay yếu mà ở chỗ tâm ma. Nếu lòng sinh ra sợ hãi sẽ trở thành tâm ma lớn nhất cuộc đời.
Từ vạn cổ đến bây giờ tiên đế có thể thua, thật ra từ trăm ngàn vạn năm nay đa số tiên đế từng thua. Khi còn trẻ, tiên đế từng thua kẻ thù mạnh hơn mình.
Đối với tiên đế chuyện này không đáng xấu hổ, biết khó mà chiến mới là khiêu chiến. Nếu không có can đảm khiêu chiến là chuyện đáng xấu hổ.
Con ngươi Thiên Luân Hồi co rút:
– Chiến thiên hạ!
Thiên Luân Hồi nhỏ giọng nói:
– Ta có dám không?
Thiên kiêu tuyệt trần như Thiên Luân Hồi tự phản tỉnh mình.
Bên này Lý Thất Dạ tuyên bố khiêu chiến làm đám quỷ tộc ngây người, bốc chốc tĩnh lặng. Lát sau có tiếng hừ lạnh, là lão tổ đại giáo bất mãn câu nói kiêu ngạo của Lý Thất Dạ đã có lão tổ đại giáo nổi ý muốn giết Lý Thất Dạ.
Cự Khuyết thánh tử hừ lạnh một tiếng:
– Thật lớn lối, chém ngươi cần gì lão tổ ra tay? Chúng ta đủ xử ngươi rồi!
Cự Khuyết thánh tử trừng mắt, huyết khí tuôn ra ngập trời, đất đai ầm ầm. Huyết khí toàn thân Cự Khuyết thánh tử như giao long.
Cục u to trên trán Quỷ Trùng Ma Tử mấp máy, ánh mắt âm trầm nói:
– Lý Thất Dạ, ngươi quá xem trọng mình, chém ngươi không cần lão tổ, có chúng ta đủ rồi!
Lý Thất Dạ ung dung nhìn hai người:
– Chỉ bằng vào hai ngươi? Kẻ thua cuộc.
Lý Thất Dạ cười nhạo nhưng lạ là Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử không giận.
Cự Khuyết thánh tử lạnh lùng cười:
– Lý Thất Dạ, ngộ tính tốt không đại biểu hết thảy. Dù ngươi có đi hết ao nước cũng không đại biểu ngươi vô địch!
Quỷ Trùng Ma Tử cười khẩy nói:
– Họ Lý, hiện tại đầu hàng quỷ tộc chúng ta còn kịp.
Huyết khí cuồn cuộn ngập trời, đặc biệt Minh Hoàng trùng trong cục u trên trán Quỷ Trùng Ma Tử mấp máy, hưng phấn như quái vật khát máu.
Bộ dạng Cự Khuyết thánh tử còn đỡ, Quỷ Trùng Ma Tử làm người ta nổi da gà. Nhất là Minh Hoàng trùng mấp máy trên trán Quỷ Trùng Ma Tử, nhìn thật ghê tởm.
Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử vây quanh Lý Thất Dạ, hai người một trước một sau cắt đứt đường lui của hắn. Huyết khí cuồn cuộn ngập trời, huyết khí phát ra tiếng sói tru hổ gầm. Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử toát ra khí thế làm người sợ hãi.
Tuy quyết đấu ao nước Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử thua vào tay Lý Thất Dạ, nhưng hai người là truyền nhân đế thống tiên môn, không ai dám khinh thường thực lực của bọn họ. Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử mạnh hơn đa số đại nhân vật đại giáo cường quốc.
Ánh mắt Cự Khuyết thánh tử sắc bén:Nguồn truyện audio Podcast
– Lý Thất Dạ, nếu bây giờ ngươi chịu trói thì quỷ tộc chúng ta sẽ rộng lượn tha thứ, cho ngươi thẩm phán công bằng!
Miệng nói vậy nhưng mắt Cự Khuyết thánh tử lộ ra sát khí đáng sợ.
Quỷ Trùng Ma Tử cười âm trầm:
– Ngươi đồ sát quỷ tộc, chúng ta cho ngươi một con đường sống đã là ban ân, nhân từ vô cùng.
Khi các tu sĩ quỷ tộc đứng ra thỏa phạt Lý Thất Dạ, người đầu tiên xúi giục không phải đám hoàng chủ, chưởng môn mà là Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử.
Hai người này trước tiên tấn công Lý Thất Dạ chỉ có hai lý do. Một, bọn họ nắm chắc bài tẩy, tự tin hợp sức có thể giết Lý Thất Dạ. Hai, Cự Khuyết thánh tử và Quỷ Trùng Ma Tử muốn Lý Thất Dạ làm đá lót đường.
Long Tôn Thiên đánh giá Lý Thất Dạ làm Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử canh cánh trong lòng. Long Tôn Thiên đều cho rằng Lý Thất Dạ là cường địch hàng đầu của Đế Tọa, nếu Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử hợp sức giết hắn thì sao? Không chỉ lập uy danh hiển hách cho bọn họ, còn rửa sỉ nhục, đòi lại mối nhục nhã.
Lý Thất Dạ nhướng mí mắt:
– Nói nhảm nhiều quá. Ra tay đi, ta chờ xem các ngươi có bản lĩnh gì.
Vù vù vù vù vù!
Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử bùng nổ thực lực. Khoảnh khắc này từng vòng thần hoàn mở ra trên người bọn họ. Cự Khuyết thánh tử có ba mươi thần hoàn, Quỷ Trùng Ma Tử có ba mươi mốt thần hoàn.
Nhìn thần hoàn trên người Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử, đám tu sĩ quỷ tộc rung động, hâm mộ nói:
– Khoảng một năm nữa là hai người này sẽ đại thánh tôn viên mãn.
Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử rất mạnh, cường đại hơn chưởng môn, hoàng chủ đại giáo cường quốc bình thường. Chẳng qua hai người sinh cùng thời đại với tam kiệt U Thánh. Ánh sáng Đế Tọa quá chói làm hai người bị lu mờ, người thường nhắc đến Đế Tọa, quên mất Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử.
Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử hét to một tiếng:
– Giết!
Ánh sáng ngút trời, trong phút chốc thiên địa tinh khí như bị Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử hut sạch, lực lượng thiên địa vạn đạo bị mượn đi.
Đại đạo rực rỡ tựa ngân hà vòng quanh hai người. Huyết khí của Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử bão táp, vạn pháp quy nguyên. Lực lượng thiên mệnh bàng bạc phun ra từ người bọn họ.
Nhìn tình trạng của hai người, đám người rung động:
– Thiên mệnh bí thuật!
Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử vừa ra tay trực tiếp sử dụng thiên mệnh bí thuật, đây làm uốn đưa Lý Thất Dạ vào chỗ chết.
Thấy hai thiên mệnh bí thuật nghiền áp đến nơi, Lý Thất Dạ hú dài:
– Mở!
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, thọ luân nhanh chóng xoay chuyển, âm dương huyết hải mở ra. Huyết khí vô tận rót vào cơ thể Lý Thất Dạ, huyết khí như chứa vạn biển. Huyết khí phóng lên cao đâm sâu vào khung trời, xua tan đám mây trăm vạn dặm.
Trong khoảnh khắc này Lý Thất Dạ như lưng cõng trời xanh, nơi nào có bóng dáng hắn là mặt trời không lặn, cửu giới vạn vực rực rỡ, hắc ám không có chỗ che giấu. Các đại đạo vòng quanh người Lý Thất Dạ.
Nhìn Lý Thất Dạ đánh ra thiên mệnh bí thuật, đám người rung động:
– Thiên mệnh bí thuật!
Có đại nhân vật nhìn thiên mệnh bí thuật của Lý Thất Dạ, giật mình kêu lên:
– Không đúng, đây không phải thiên mệnh bí thuật của Thiên Lý tiên đế, đó là thiên mệnh bí thuật gì?
Mọi người đều biết Lý Thất Dạ là hộ giáo nhân của Thiên Lý Hà, nếu nàng dùng thiên mệnh bí thuật thì nên là của Thiên Lý tiên đế mới đúng. Nhưng Lý Thất Dạ đang sử dụng thiên mệnh bí thuật không phải của Thiên Lý tiên đế, sao không khiến người giật mình.
Ba người cùng dùng thiên mệnh bí thuật. Lưng Lý Thất Dạ cõng mặt trời không lặn, thân là ban ngày. Sau lưng Cự Khuyết thánh tử có cự thần đứng, tựa như thiên thần chống lưng. Quỷ Trùng Ma Tử thì quỷ khí ngập trời, Minh Hoàng trùng bay ra khỏi cục u hấp thu tất cả lực lượng đại đạo, biến thành ma trùng siêu đáng sợ.
Chương 797: Đà sơn chung
Chớp mắt ba người quyết đấu bằng thiên mệnh bí thuật, đám tu sĩ ngây người nhìn. Các tu sĩ hâm mộ, ghen tỵ vô cùng. Sử dụng thiên mệnh bí thuật, chỉ có truyền nhân đế thống tiên môn mới có thủ đoạn xa xỉ như vậy.
Ầm!
Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử đánh gọng kiềm Lý Thất Dạ. Thiên thần của Cự Khuyết thánh tử đè xuống, ma trùng của Quỷ Trùng Ma Tử cắn nuốt thiên địa, tằm ăn vạn giới, nuốt cả pháp tắc. Ma trùng há mồm táp Lý Thất Dạ.
Lưng Lý Thất Dạ cõng mặt trời không lặn, trên huyết khí vô tận. Mặt trời không lặn khuếch trương vô tận, thoáng chốc mặt trời không lặn của Lý Thất Dạ thay đổi thiên địa, thiên mệnh bí thuật của hắn đổi trời đất hoàn toàn.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thiên thần trấn giết, ma trùng cắn nuốt, mặt trời không lặn nghiền áp. Ba thiên mệnh bí thuật va chạm nhau, xé rách khoảnh trời. Lý Thất Dạ, Quỷ Trùng Ma Tử, Cự Khuyết thánh tử nhảy lên cửu thiên, tư thế mạnh nhất chém giết đối phương.
Ầm!
Ba thiên mệnh bí thuật bay ra, một kích chung cực. Mặt trời không lặn của Lý Thất Dạ chiếm ưu thế, thiên địa khuếch trương nháy mắt đẩy lùi thiên thần, ma trùng.
Cộp cộp cộp!
Trong không trung, Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử bị chấn lùi mấy bước, hai người biến sắc mặt.
Nhìn cảnh tượng này, các tu sĩ quỷ tộc, bao gồm nhiều đại nhân vật vừa ghen vừa ghét:
– Cửu tinh thập cung! Xem như là cổ thánh cũng có thể khiêu chiến đại thánh tôn!
Mọi người đều biết Lý Thất Dạ có cửu tinh thập cung. Hôm đó Lý Thất Dạ đồ vạn địch, mọi người ghen ghét vô cùng. Bây giờ một mình Lý Thất Dạ chặn Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử lại còn chiếm ưu thế, đám người biết đó là sự đáng sợ của cửu tinh thập cung.
Nghe người ta nhắc, Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử ngứa răng:
– Cửu tinh thập cung!
Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử ghen tỵ đỏ mắt thành tự của Lý Thất Dạ, bọn họ đồng ý đổi đạo hạnh đại thánh tôn với cửu tinh thập cung, thành tựu đó làm người ta quá ghen tỵ.
Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử là thiên tài lợi hại, nhưng muốn thành tựu cửu tinh thập cung đâu dễ? Thiên tài tuyệt thế vô song như Đế Tọa cũng không thành tựu cửu tinh thập cung được.
Nhìn cảnh tượng này Lam Vận Trúc không biết nên nói cái gì, điều này nằm trong dự đoán của nàng. Lam Vận Trúc còn biết cửu tinh thập cung là chuyện quá khứ, Đế Tọa sắp thành tựu cửu tinh thập nhị cung.
Cửu tinh thập nhị cung. Lam Vận Trúc biết đến trình độ đó thì thiên tài có là gì? Không đáng để vào mắt. Tới cảnh giới đó Đế Tọa chỉ như con tép, càng đừng nói đến Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử.
Cự Khuyết thánh chủ chửi thầm:
– Cửu tinh thập cung!
Thành tựu kinh diễm như vậy nếu đồ đệ của Cự Khuyết thánh chủ có được thì sợ gì không ngang ngửa với Đế Tọa?
Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử thầm hận, bọn họ hận cửu tinh thập cung, bọn họ hận nhất người ta nhắc tới cửu tinh thập cung. Hai người ghen tỵ thành tự đó muốn điên lên.
Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử hít sâu, tiến lên trước một bước chặn lại Lý Thất Dạ.
Cự Khuyết thánh tử lạnh lùng nói:
– Lý Thất Dạ, bây giờ đầu hàng còn kịp!
Lý Thất Dạ nhìn bọn họ, lười biếng nói:
– Đừng dài dòng, lấy đòn sát thủ của các ngươi ra đi. Nếu vẫn không lấy ra thì sau này các ngươi không còn cơ hội nữa!
Quỷ Trùng Ma Tử cười âm trầm:
– Ha ha ha, Cự Khuyết huynh, nếu hắn quyết tâm muốn chết thì chúng ta sớm thành toàn hắn đi!
Đinh!
Vang tiếng chuông ngân, Quỷ Trùng Ma Tử lấy một báu vật ra.
Quỷ Trùng Ma Tử lấy báu vật lơ lửng trên đầu gã, là một cái chuông to. Cự linh quỷ khí ngập trời, vô số cái đầu hiện ra trong quỷ khí. Biểu tình đầu lâu rất thê thảm, tuyệt vọng gầm rú, dường như cự linh tế luyện vô số người sống hình thành.
– Ma linh!
Thấy cự linh đó, đám người quỷ tộc biến sắc mặt.
Một hoàng chủ hút ngụm khí lạnh:
– Đây là tiên đế bảo khí mạnh nhất của Trùng Hoàng tiên đế, chỉ thua bản mệnh chân khí.
Cường giả tộc khác biết lai lịch ma linh, rợn tóc gáy nói:
– Nó từng được gọi là đế khí có lệ khí nặng nhất, tiêu diệt một đại tộc, nuốt mấy chục vạn sinh linh!
Ma linh từng là tiên đế bảo khí mạnh nhất của Trùng Hoàng tiên đế, một trong các vũ khí Trùng Hoàng tiên đế rất thích. Truyền thuyết ma linh dùng xương sọ con vạn ma trùng tế luyện ra, vạn ma trùng là độc trùng độc ác, khát máu nhát trong thiên thú. Trùng Hoàng tiên đế giết một con vạn ma trùng được gọi là vô địch, dùng nó tế luyện ra ma linh.
Truyền thuyết Trùng Hoàng tiên đế dùng linh này giết nhiều cường địch, thu tàn hồn vào ma linh tế luyện. Oán khí ma linh ngập trời, cực kỳ đáng sợ.
Trước nhiều người biết Quỷ Trùng Ma Tử chắc chắnmang theo đế khí, chẳng ngờ là đế khí mạnh nhất của Trùng Hoàng đế thống.
Vù vù vù vù vù!
Thời không dao động, Cự Khuyết thánh tử không giấu nghề nữa, gã lấy ra đòn sát thủ, báu vật hiện ra.
Báu vật của Cự Khuyết thánh tử là một chuông to, đen nhánh như đúc bằng ô kim, nhìn là biết rất nặng. Chuông không có nhiều hoa văn, chỉ có một đồ án là ngọn núi, một ngọn núi hùng vĩ, mây mù vòng quanh.
Vài nét bút khắc ngọn núi trên chuông to lại khiến người cảm nhận nó hùng vĩ, một ngọn núi có thể trấn áp cửu giới.
Nhìn chuông to, đám người trợn to mắt, vừa ngạc nhiên vừa hâm mộ nói:
– Đó . . . Đó là Đà Sơn Chung. Cự Khuyết thánh địa bỏ vốn lớn, giao Đà Sơn Chung cho Cự Khuyết thánh tử!
Người chưa từng thấy Đà Sơn Chung trợn to mắt nhìn, hỏi:
– Là báu vật nghịch thiên vô địch Cự Thiên tiên đế có được trong Phong Đô thành?
Có đại nhân vật nhìn chuông, trả lời:
– Đúng là nó. Truyền thuyết Cự Thiên tiên đế được ích lợi lớn từ cái chuông này, tuy chuông không giúp hắn trực tiếp trở thành tiên đế nhưng nghe đồn giá trị của chuông không kém hơn tiên đế chân khí.
Nhiều người suy đoán Cự Khuyết thánh tử mang theo đế khí nhưng không ngờ gã mang theo Đà Sơn Chung.
Năm xưa Cự Thiên tiên đế được một báu vật vô thượng nghịch thiên trong Quỷ Hà Phong Đô thành, đời sau truyền tụng không dứt. Sau này nhiều người đi Quỷ Hà cũng vì sự tích đó, mọi người muốn trở thành Cự Thiên tiên đế thứ hai.
Tuy một báu vật không thể nào khiến một người trở thành tiên đế, nhưng Cự Thiên tiên đế đúng là được nhiều ích lợi từ báu vật này. Có tin đồn Cự Thiên tiên đế tốn nhiều tâm huyết vào Đà Sơn Chung, có tin vỉa hè là Cự Thiên tiên đế cho rằng Đà Sơn Chung không đơn giản chỉ là vũ khí.
Đây chỉ là tin hành lang, người ngoài không có cơ hội tiếp xúc Đà Sơn Chung, không biết nó huyền diệu như thế nào.
Cho đến nay Cự Khuyết thánh địa cực kỳ trân trọng Đà Sơn Chung, đời này Cự Khuyết thánh địa ban nó cho Cự Khuyết thánh tử. Cự Khuyết thánh địa hy vọng Cự Khuyết thánh tử sẽ như Cự Thiên tiên đế lúc còn trẻ tham ngộ được chút ít huyền diệu của Đà Sơn Chung.
Cự Khuyết thánh địa cho rằng chỉ mình Cự Khuyết thánh tử có thể hoàn toàn điều khiển Đà Sơn Chung, gã mới có tư cách tranh phong cùng thiên kiêu tuyệt trần như Đế Tọa.
Chương 798: Tay không nghênh đế binh
Cự Khuyết thánh tử khát vọng mình sẽ giống tổ tiên Cự Thiên tiên đế điều khiển Đà Sơn Chung. Nếu gã làm được như tổ tiên, Cự Khuyết thánh tử có bản lĩnh tranh hùng với tam kiệt U Thánh.
Lý Thất Dạ nhìn báu vật của Cự Khuyết thánh tử, hắn híp mắt, nở nụ cười.
Lý Thất Dạ liếm môi:
– Đà Sơn Chung!
Đà Sơn Chung, trông thấy báu vật làm Lý Thất Dạ nhướng mí mắt. Lý Thất Dạ nheo mắt lại nhìn Đà Sơn Chung trôi nổi trên đầu Cự Khuyết thánh tử.
Lam Vận Trúc hiểu rõ Lý Thất Dạ nhất, nàng nhìn vẻ mặt của hắn liền có dự cảm không may, biết có kẻ sắp xui xẻo.
Mọi người nín thở nhìn cảnh tượng trên bầu trời.
Lý Thất Dạ, Quỷ Trùng Ma Tử, Cự Khuyết thánh tử giằng co, khí thế đáng sợ cuồn cuộn như sóng làm người tim đập chân run. Đà Sơn Chung của Cự Khuyết thánh tử, ma linh của Quỷ Trùng Ma Tử toát ra khí thế trấn áp mọi thứ trên đời làm chân người nhũn ra.
Đà Sơn Chung là báu vật nghịch thiên vô thượng, là đế khí. Tuy rằng ma khí quanh quẩn Đà Sơn Chung nhưng đế uy tiên thế lại là đại đạo đường hoàng.
Vô thượng thần uy, tiên thế vô địch đè ép, người đạo hạnh mỏng chân mềm như bún, có người ngồi bệch dưới đất.
Đối diện hai đế khí trấn áp, thánh hoàng cũng biến sắc mặt. Hai đế khí cùng đánh tới không phải chuyện đùa, đại hiền bảo khí lẩm bẩm không ngăn được đế khí một kích.
Cự Khuyết thánh tử nắm chắc phần thắng, lạnh lùng nói:
– Ngươi có binh khí gì cứ lấy ra đi, nếu không sau này không còn cơ hội.
Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử tràn đầy niềm tin. Hai người cầm vũ khí vô địch, chắc chắn sẽ đánh nát Lý Thất Dạ ra cám. Có hai vũ khí vô địch, dù Lý Thất Dạ sở hữu đế khí vẫn bất lực. Lý Thất Dạ cầm tiên đế chân khí cũng không có phần thắng, vì Đà Sơn Chung là báu vật vô thượng không thua gì tiên đế.
Nhiều người nhìn Lý Thất Dạ, ít ai thấy hắn sử dụng báu vật gì. Thậm chí chưa từng có ai chứng kiến Lý Thất Dạ sử dụng một, hai báu vật cho ra hồn. Trận chiến bên ngoài Tuyết Ảnh quỷ tộc, Lý Thất Dạ tay không đánh nhau, dùng vũ khí cũng toàn là đao kiếm làm bằng sắt thường.
Nhiều người đều đoán Lý Thất Dạ có vũ khí vô địch nghịch thiên gì không, nếu không có, Lý Thất Dạ đánh tay không hoặc báu vật bình thường gì xách đi khiêu chiến Đế Tọa, Thiên Luân Hồi thì không phần thắng.
Người bên ngoài cảm thấy thực lực của Lý Thất Dạ trên Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử nhưng nếu không có đế khí thì chắc chắn sẽ bị Đà Sơn Chung, ma linh trấn áp, bị hai vũ khí vô địch đánh nát.
Lý Thất Dạ nhìn hai người:
– Binh khí?
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
– Đối phó các ngươi cần dùng báu vật sao? Tay không đủ rồi.
Lý Thất Dạ xòe hai tay ra.
Lý Thất Dạ thốt lời gây xôn xao.
– Quá ngông cuồng!
Mọi người đều chứng kiến Lý Thất Dạ ngông cuồng như thế nào, nhưng bảo tay không đỡ hai vũ khí vô địch thì quá cuồng. Đừng nói Lý Thất Dạ, dù là Long Tôn Thiên kim cương thánh thể đại thành cũng không dám nói tay không đấu hai vũ khí vô địch.
Quỷ Trùng Ma Tử cười nanh tranh, hét to một tiếng:
– Không biết sống chết là gì, giết!
Tất cả huyết khí rót ma linh, chớp mắt ma linh tỏa ánh sáng chói lòa. Vang tiếng rít chói tai, một vạn ma trùng khổng lồ bay ra khỏi ma linh.
Con vạn ma trùng cực kỳ xấu xí, gai xương dày đặc làm người rợn tóc gáy. Khi vạn ma trùng bay ra, hai cánh vỗ dấy lên ma khí vô tận, muốn biến thủy vực thành ma vực.
Con thổ vực tuy rằng ma khí ngập trời, bên trong lại đại đạo đường hoàng. Ma linh bộc phát ra đế uy tiên thế không dính chút ma khí nào. Đế uy tiên thể nghiền áp bầu trời, gai xương vạn ma trùng xuyên thiên địa. Hai khí thế khác nhau cùng xuất hiện trên một tiên đế bảo khí làm thánh hoàng mặt trắng bệch. Thánh hoàng cảm giác như bị lóc xương, linh hồn bị vạn ma trùng hút khô.
Khi ma linh bộc phát, tu sĩ ngồi la liệt dưới đất. Đừng nói tu sĩ bình thường, chân nhân vương hầu cũng không đứng vững té xuống đất, thánh tôn nơm nớp lo sợ. Vạn ma trùng ở trên đầu mọi người, uy thế thánh tôn không ngăn lại được.
Ánh sáng gai xương vạn ma trùng như đâm thủng linh hồn người, sinh ra nỗi sợ hãi sâu trong lòng người.
Thần uy khủng bố của ma linh hù sợ nhiều thánh tôn. Cùng đẳng cấp thánh tôn, nếu không có đế khí, gặp ma linh của Quỷ Trùng Ma Tử thì chỉ có nước bị trấn giết. Ma uy như vậy không cách nào đánh lại.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Quỷ Trùng Ma Tử thúc giục ma linh. Cự Khuyết thánh tử cũng nhanh tay, huyết khí như biển thúc giục Đà Sơn Chung.
Đinh!
Tiếng chuông ngân vang, chư thần hồn tiêu. Cự Khuyết thánh tử hét chói tai, gã và Quỷ Trùng Ma Tử cùng đánh ra. Hai vũ khí vô địch công kích Lý Thất Dạ.
Đà Sơn Chung bay ngang, hư không vỡ ra. Tuy Đà Sơn Chung không có khí thế kinh dị như ma linh nhưng nó bay ngang không người chặn được. Khí thế Đà Sơn Chung gặp thần giết thần, gặp tiên đồ tiên.
Hai vũ khí vô địch oanh giết, đừng nói người khác, đám thánh tôn sợ hết hồn hết vía, có người nhắm tịt mắt lại. Hai vũ khí vô địch oanh giết đừng nói thánh tôn, thánh hoàng nghịch thiên cách mấy cũng sẽ bị giết ra bã.
Hai vũ khí vô địch oanh giết tới gần, Lý Thất Dạ hành động. Hư không run lên, trong phút chốc Lý Thất Dạ xông lên với tốc độ không gì sánh kịp. Lý Thất Dạ lao hướng Đà Sơn Chung.
Lý Thất Dạ đột nhiên tấn công Đà Sơn Chung, đám người kinh kêu, bao gồm Lam Vận Trúc. Đối diện vũ khí vô địch, người ta lùi lại còn không kịp càng đừng nói nghênh chiến.
Dù nghênh chiến thì lựa chọn thứ nhất nên là ma linh chứ không phải Đà Sơn Chung. Đà Sơn Chung mạnh hơn ma linh gấp vô số lần.
Lý Thất Dạ bỏ yếu chọn mạnh, nghênh đón Đà Sơn Chung, tay duỗi hướng góc độ khó tin đón lấy Đà Sơn Chung.
Mọi người ngơ ngác nhìn, tất cả tưởng tượng cánh tay Lý Thất Dạ sẽ máu me bê bết, thậm chí cơ thể hắn bị Đà Sơn Chung đánh nát bấy.
Nhưng xảy ra chuyện khó tin, Lý Thất Dạ nghênh đón Đà Sơn Chung, thuận tay đỡ, tứ lạng bạt thiên cân. Đà Sơn Chung bị xoay chuyển, quay một vòng hoàn mỹ quanh người Lý Thất Dạ.
Khó tin hơn là Lý Thất Dạ thuận tay quay Đà Sơn Chung không đánh vào người hắn mà đổi góc độ, quỹ tích. Ngón tay kéo Đà Sơn Chung hoàn mỹ lướt qua người Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ thuận tay kéo hoàn mỹ vô cùng, dù chân long công kích cũng sẽ bị tay hắn kéo đi. Lôi kéo giản đơn mà hoàn mỹ làm Đà Sơn Chung thay đổi quỹ tích, hoàn mỹ dứt khoát, không chút rườm rà.
Cự Khuyết thánh tử biến sắc mặt, rất kinh hoàng. Vì Lý Thất Dạ thuận tay kéo đi, Đà Sơn Chung không chịu gã điều khiến đổi quỹ tích.
Tá long thủ là bí thuật cực kỳ cổ xưa, Hoàng Kiệu Phu tặn cho Lý Thất Dạ, bí thuật này có lai lịch kinh thiên.
Tá long thủ có hai tác dụng lớn, một lầ đỡ đón vũ khí, hai là tứ lạng bạt thiên cân.
Nếu muốn đón đỡ một vũ khí tấn công mình, tá long thủ có thể từng tầng suy yếu lực công kích đến khi nào đỡ được thì thôi.
Chương 799: Giơ tay lên vạn địch đều diệt (1)
Tứ lạng bạt thiên cân giống như Lý Thất Dạ tiện tay kéo, thoải mái suôn sẻ lại chứa biến đổi huyền diệu vô tận. Tiện tay kéo tạm cướp quyền khống chế vũ khí.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, hư không vỡ, vạn ma trùng lao tới. Gia xương đáng sợ chưa đâm túng mục tiêu nhưng như đâm thủng chân mệnh tu sĩ, làm người ta không có chút sức phản kháng.
Ma linh công kích cuốn ma khí ngập trời, kèm theo đế uy vô địch. Thánh hoàng cũng chịu bó tay, không thể ngăn cản một kích vô địch của ma linh.
Nhưng Lý Thất Dạ không thèm nhìn vạn ma trùng một cái, tay hắn kéo Đà Sơn Chung đổi hướng đụng vào vạn ma trùng.
Khi Đà Sơn Chung bay ra, huyết khí Lý Thất Dạ ngút trời. Lý Thất Dạ dùng một kích rực rỡ đẩy Đà Sơn Chung đi, chớp mắt nguyên Đà Sơn Chung sáng rực lên.
Đà Sơn Chung biến mất, trong đạo hải vô tận xuất hiện một ngọn núi to bàng bạc như đứng đầu các núi non cửu giới. Trong đạo hải vô tận, ngọn núi này trân thủ cửu giới.
Một kích rực rỡ, Đà Sơn Chung bùng phát chiêu vô địch nhất, như tiên đế tự tay đánh ra Đà Sơn Chung.
Đà Sơn Chung va đụng có thể đập bể cửu giới, đại hiền trúng chiêu cũng sẽ thành tro.
Biến dị đột nhiên làm mọi người ngây ra như phỗng, bao gồm các lão tổ đại giáo. Trong khoảnh khắc, bọn họ có ảo giác như tiên đế giá lâm, lão tổ đại giáo thầm run rẩy. Không ai dám đón đỡ một kích của Đà Sơn Chung.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, trong giây lát Cự Khuyết thánh tử mất quyền điều khiển vũ khí, Đà Sơn Chung với một kích vô địch nhất đập vào ma linh.
Một kích kia vạn giới nhạt nhòa, đừng nói người trong thủy vực, tất cả tu sĩ trong năm vực đều bị kinh động, sợ hãi nhũn chân.
Tiếng hét cao vút cực kỳ chói tai, vạn ma trùng ma khí ngập trời bị đụng thành tro bụi. Đà Sơn Chung đập vào ma linh như nguyên U Thánh giới nổ tung. Vang tiếng nổ lớn làm lão tổ đại giáo không đứng vững.
Hai vũ khí vô địch đụng vào nhau, Đà Sơn Chung bộc phát một kích vô địch, nghịch thiên nhất, ma linh là tiên đế bảo khí cũng chịu thiệt lớn.
Ma linh bị đụng về, Quỷ Trùng Ma Tử ngây người bị ma linh đánh trúng. Một kích đế khí làm Quỷ Trùng Ma Tử phun máu tung tóe, không có cả cơ hội la lên.
Ma linh muốn bảo vệ chủ nhân cũng bất lực. Đà Sơn Chung vốn mạnh hơn nó lại phát ra một kích vô địch, nghịch thiên nhất. Bản thân ma linh còn khó giữ mình chứ nói gì cứu Quỷ Trùng Ma Tử? Ma linh bị đụng bay đi xa, mất hút trong biển cả bao la.
Khi ma linh bị đụng bay vào biển rộng mênh mông kèm theo tiếng răng rắc, chắc chắn ma linh đã bị Đà Sơn Chung đụng nứt ra. Rơi xuống biển, ma linh không ngừng lại, nó bay đi với tốc độ siêu nhanh. Vì Đà Sơn Chung đụng nứt ma linh, nó không dám ở lại, lỡ như Đà Sơn Chung đập thêm một cái thì dù là đế khí cũng vỡ nát.
Trải qua năm tháng dài dặt, ma linh đã có linh tính, vào phút sống chết nó cắm đầu chạy cách Đà Sơn Chung thật xa.
Mọi thứ thay đổi quá nhanh, từ lúc Lý Thất Dạ tiện tay đẩy cùng với một kích rực rỡ đến Đà Sơn Chung va chạm ma linh chỉ xảy ra trong chớp mắt.
Trong phút chốc Quỷ Trùng Ma Tử chết thảm, ma linh bỏ trốn. Mọi người ngơ ngẩn, Trùng Hoàng đế thống, Cự Khuyết thánh địa ngây ngốc không kịp phản ứng.
Sau khi ma linh trốn, Cự Khuyết thánh tử phản ứng lại, gã lần nữa cảm ứng Đà Sơn Chung, lấy về quyền điều khiển.
Khi cảm ứng được Đà Sơn Chung tồn tại, Cự Khuyết thánh tử phản ứng rất nhanh, gã muốn cướp về Đà Sơn Chung.
– Về!
Cự Khuyết thánh tử chưa kịp khống chế lại Đà Sơn Chung thì một luồng tiên quang bắn tới.
Vang tiếng hét thảm:
– A!!!
Cự Khuyết thánh tử không có cơ hội phản kích dã bị tiên quang đánh trúng, mau máu đầy trời, gã bị giết không kịp ngáp.
Âm Dương Luyện tiên kính lơ lửng trên đầu Lý Thất Dạ từ bao giờ. Âm Dương Luyện tiên kính là đạo ngoại kỳ bảo đẳng cấp tiên đế chân khí, không có Đà Sơn Chung chống đỡ, Cự Khuyết thánh tử không chịu nổi một chiêu.
Cự Khuyết thánh tử bị chém chêt, Đà Sơn Chung mất quyền không chế. Lý Thất Dạ vươn tay chộp lấy Đà Sơn Chung vô chủ.
Đà Sơn Chung đổi chủ, đám người Cự Khuyết thánh địa tỉnh táo lại, cá cường giả kinh ngạc gầm rống:
– Ngươi dám!
Đám cường giả Cự Khuyết thánh địa xông lên.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, một bàn tay khổng lồ bay tới định chộp Đà Sơn Chung trong tay Lý Thất Dạ. Đi cùng với bàn tay khổng lồ là các sợi pháp tắc rũ xuống như thác nước. Chỉ riêng bàn tay khổng lồ đã nghiền nát tất cả, dừng nói thánh tôn, có là thánh hoàng nghịch thiên cũng không đỡ nổi một kích.
– Đại hiền!
Bàn tay khổng lồ chộp đến, đám người lòng run lên. Uy lực bàn tay khổng lồ này rõ ràng là lão tổ Cự Khuyết thánh địa ra tay.
Đây là lão tổ đế thống tiên môn, đáng sợ, nghịch thiên biết mấy. Một vị đại hiền, dù là đại hiền bình thường dễ dàng bóp chết thánh hoàng như nghiền con kiến.
Đà Sơn Chung nhận được Cự Khuyết thánh địa kêu gọi, nó rung rinh muốn thoát khỏi tay Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ không thmè nhìn đám cường giả Cự Khuyết thánh địa lao lên, phớt lờ bàn tay khổng lồ chộp tới.
Lý Thất Dạ ném ra năm cánh cửa đồng, quát to:
– Phong!
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, năm cánh cửa đồng từ trên trời giáng xuống biến thành đồng thành năm góc khổng lồ nhốt các cường giả, lão tổ Cự Khuyết thánh địa lại.
Phong Thiên Ngũ Đạo Môn! Năm cánh cửa biến thành một thể, thành đồng năm gốc. Trong phút chốc đám người Cự Khuyết thánh địa bị nhốt trong Phong Thiên Ngũ Đạo Môn.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong thành đồng năm góc vang từng tiếng va chạm. Cường giả, lão tổ Cự Khuyết thánh địa muốn xông ra khỏi Phong Thiên Ngũ Đạo Môn.
Đám cường giả va đụng, thanh âm đinh tai nhức óc.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, đế uy lan tràn. Đế uy vô tận càn quét thành đồng, bên ngoài cảm nhận đế uy làm người run rẩy, lòng sợ hãi.
Có người rùng mình, mặt không còn chút máu:
– Là tiên đế bảo khí! Lão tổ Cự Khuyết thánh địa nắm giữ tiên đế bảo khí!
Đại hiền cầm tiên đế bảo khí là chuyện đáng ợ biết mấy, uy lực có thể càn quét mọi thứ trên đời.
Nhưng dù lão tổ Cự Khuyết thánh địa nắm giữ tiên đế bảo khí cũng khó thoát khỏi Phong Thiên Ngũ Đạo Môn trong thời gian ngắn. Phong Thiên Ngũ Đạo Môn từng phong vật vô thượng một giới.
– Đuổi theo!
Ngay khi có biến đổi, một đế thống tiên môn khác, tức là Trùng Hoàng đế thống, bọn họ mặc kệ Cự Khuyết thánh địa, đổi đầu đuổi theo ma linh ngay.
Đối với Trùng Hoàng đế thống, chuyện của Cự Khuyết thánh địa liên quan gì bọn họ? Trùng Hoàng đế thống chấp nhận từ bỏ cơ duyên lớn trong ao nước, nếu mất ma linh thì tổn thất không thể cứu vãn. Với Trùng Hoàng đế thống, không có báu vật nào quan trọng hơn ma linh.
Lý Thất Dạ mặc kệ chuyện trong Phong Thiên Ngũ Đạo Môn, Âm Dương Luyện tiên kính rũ xuống tiên quang vô tận như tằm xuân nhả tơ tầng tầng bao phủ Đà Sơn Chung.
Đà Sơn Chung rung bần bật muốn thoát khỏi Lý Thất Dạ điều khiển.
Đà Sơn Chung là vật nghịch thiên, nhưng nó không phải đế khí, chân khí do Cự Thiên tiên đế luyện hóa ra. Đà Sơn Chung không giống tiên đế bảo khí có đế tỏa, không như tiên đế chân khí có thiên mệnh tỏa.
Chương 800: Giơ tay lên vạn địch đều diệt (2)
Tuy nhiên Cự Thiên tiên đế để lại dấu ấn trên Đà Sơn Chung, khiến nó và Cự Khuyết thánh địa có cảm ứng. Bởi vậy Đà Sơn Chung bị Âm Dương Luyện tiên kính của Lý Thất Dạ trấn áp vẫn cố chống cự, muốn thoát khỏi khống chế.
Nếu không có Âm Dương Luyện tiên kính thì Lý Thất Dạ không cáchn òa điều khiển Đà Sơn Chung quá lâu, càng đừng nói tới trấn áp nó. Lý Thất Dạ không có nhiều thời gian, Phong Thiên Ngũ Đạo Môn không nhốt lão tổ Cự Khuyết thánh địa được bao lâu.
Lý Thất Dạ dùng giọt thọ huyết chứa một giọt ngân hà vạn vật thủy, khi giọt thọ huyết thấm vào Đà Sơn Chung thì nó yên lặng lại.
Lý Thất Dạ dừng dùng cách này mở ra đế tỏa tiên đế bảo khí, dấu ấn trên Đà Sơn Chung thì càng dễ. Ngân hà vạn vật thủy trong thọ huyết giải được cả đế tỏa chứ nói gì dấu ấn.
Sâu trong tổ địa Cự Khuyết thánh địa, có lão tổ mất cảm ứng với Đà Sơn Chung.
Lão tổ Cự Khuyết thánh địa hoảng sợ, lão biết chuyện đáng sợ xảy ra, biến sắc mặt nói:
– Nguy rồi, Đà Sơn Chung bị cướp!
Lý Thất Dạ không có nhiều thời gian, hắn cần đánh nhanh rút gọn. Lý Thất Dạ thu Đà Sơn Chung, lao hướng Thần Nhiên Phượng Nữ.
Có đám tu sĩ quỷ tộc sôi sục máu nóng muốn ngăn Lý Thất Dạ lại:
– Muốn tổn thương Phượng Nữ phải hỏi chúng ta trước!
Đa số là tu sĩ trẻ tuổi, còn đám cường giả thật sự thì cáo già, đâu chịu cết thay Thần Nhiên Phượng Nữ?
– Thành toàn các ngươi!
Lý Thất Dạ lười nhìn đám tu sĩ trẻ tuổi, hắn muốn giải quyết nhanh. Ngục trấn thần ma, hư không rung động!
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Tất cả tu sĩ quỷ tộc chắn trước mặt Thần Nhiên Phượng Nữ bị hất bay, tất cả xảy ra trong một giây. Đám tu sĩ trẻ tuổi như đóa hoa nở rộ, máu phun ra, rực rỡ chói mắt.
Tiếng phượng hót vang lên, Thần Nhiên Phượng Nữ lao tới, dốc sức đánh ra một kích.
Ầm!
Thần Nhiên Phượng Nữ chưa đến gần Lý Thất Dạ đã bị đụng bay, máu phun ra. Thần Nhiên Phượng Nữ vốn không phải đối thủ của Lý Thất Dạ, hai tiên thể cường đại công kích làm sao nàng đỡ nổi.
Thần Nhiên Phượng Nữ chưa té xuống đất đã bị Lý Thất Dạ bóp cổ.
Cảnh tượng này rung động mọi người, nhất là tu sĩ quỷ tộc. Đám người hút ngụm khí lạnh, không ai dám ra tay nữa.
Trùng Hoàng đế thống đi xa, Cự Khuyết thánh địa tạm bị nhốt, đại giáo cường quốc kác không dám làm bậy. Nghĩ đến Đà Sơn Chung trong tay Lý Thất Dạ làm mọi người run sợ, huống chi hoàng chủ, lão tổ đại giáo cáo già sẽ không vì Thần Nhiên Phượng Nữ liều mạng với Lý Thất Dạ.
Đám đại nhân vật quỷ tộc cùng Thần Nhiên Phượng Nữ hùa nhau kích động dân tình chỉ vì mượn cơ hội tiêu diệt Lý Thất Dạ. Có mỗi tu sĩ bình thường, thiên tài trẻ tuổi là tin lời Thần Nhiên Phượng Nữ nói, máu nóng sối sục chịu chết thay nàng.
Các đại nhân vật gừng già luôn biết lúc này nào thì lấy hay bỏ.
Hiện giờ Lý Thất Dạ có đế khí, không ai muốn liều mạng với Lý Thất Dạ thay Thần Nhiên Phượng Nữ. Tiếc chăng cao thủ Vạn Cốt Hoàng Tọa không có mặt, không cứu Thần Nhiên Phượng Nữ được.
Lý Thất Dạ bóp cổ Thần Nhiên Phượng Nữ, chậm rãi nói:
– Bây giờ ngươi có di ngôn gì hãy nói đi.
Thần Nhiên Phượng Nữ hít sâu, sắp chết ngược lại nàng càng bình tĩnh. Thần Nhiên Phượng Nữ nhắm mắt, bất giác chảy giọt lệ.
Thần Nhiên Phượng Nữ nói câu cuối cùng:
– Xin mọi người chuyển lời cho Đế Tọa là đừng báo thù!
Vào lúc này Thần Nhiên Phượng Nữ hiểu rõ nàng đã đi nhầm một bước, thua cả bàn cờ. Nếu trước đó Thần Nhiên Phượng Nữ rời đi cùng Long Tôn Thiên thì nàng còn cơ hội, hoặc từ trước kia nàng nhún nhường cầu toàn, có thể cùng Lý Thất Dạ hóa thù thành bạn.
Cuộc chiến hôm nay cho Thần Nhiên Phượng Nữ hiểu thủ đoạn của Lý Thất Dạ, cũng hiểu tại sao Long Tôn Thiên rút ra. Tuy nhiên tất cả đã muộn.
Thần Nhiên Phượng Nữ để lại di ngôn đó vì biết phu quân của nàng liều mạng sống chết với Lý Thất Dạ sẽ không có kết cuộc tốt. Đến bước đường hôm nay, Thần Nhiên Phượng Nữ hy vọng Đế Tọa sẽ sống, dù không thành tiên đế cũng chẳng sao. Lên đỉnh đại hiền đã là không tệ, cần gì tranh tiên đế với Lý Thất Dạ?
Lúc sắp chết Thần Nhiên Phượng Nữ vẫn yêu Đế Tọa, suy nghĩ nhiều cho gã. Những gì Thần Nhiên Phượng Nữ làm toàn vì Đế Tọa.
Lam Vận Trúc rung động nghe, tuy nàng không đồng tình hành động Thần Nhiên Phượng Nữ đã làm nhưng can đảm của Thần Nhiên Phượng Nữ khiến người khâm phục.
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:
– Lợi hại, đúng là một kỳ nữ. Tiếc rằng nàng không nên đối địch với ta.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
– Nàng tự sát đi, ta cho nàng một cái chết tôn nghiêm.
Lý Thất Dạ nói xong thả Thần Nhiên Phượng Nữ ra.
Thần Nhiên Phượng Nữ đứng vững, nhìn thổ vực phương xa, lòng tràn ngập lưu luyến. Thần Nhiên Phượng Nữ hít sâu, nhắm mắt lại.
Bụp!
Người Thần Nhiên Phượng Nữ run bần bật, máu tràn ra từ khóe môi. Thần Nhiên Phượng Nữ chậm rãi ngã xuống đế.
Thiên chi kiêu nữ một thế hệ cuối cùng phải tự sat. Thần Nhiên Phượng Nữ là một nữ nhân lợi hại, tiếc rằng đi nhầm một bước thua cả bàn cờ. Thần Nhiên Phượng Nữ cố gắng bày mưu tính kế vẫn không thể ngăn cản bước chân vô địch của Lý Thất Dạ.
Nhìn Thần Nhiên Phượng Nữ tự sát, cường giả quỷ tộc thở dài. Thần Nhiên Phượng Nữ có ngày hôm nay toàn là gieo gió gặt bão, nếu nàng không ép Lý Thất Dạ gắt gao thì đã không có kết cuộc này.
Nhưng phải công nhận Thần Nhiên Phượng Nữ là một kỳ nữ, đến bước đường này nàng vẫn không sợ hãi cái chết. Hoặc từ lâu Thần Nhiên Phượng Nữ đã chuẩn bị cho cái chết.
Khi Thần Nhiên Phượng Nữ dùng đại nghĩa quỷ tộc trấn áp Lý Thất Dạ đã quyết định kết cuộc này. Thần Nhiên Phượng Nữ dõng dạc nói vì đại nghĩa quỷ tộc tiêu diệt Lý Thất Dạ, nếu nàng bỏ trốn, những gì đã làm thành công cốc, tổn hại danh tiếng của nàng, của Đế Tọa, của Vạn Cốt Hoàng Tọa.
Đánh thua ván cờ, Thần Nhiên Phượng Nữ chỉ có đường chết. Thần Nhiên Phượng Nữ đã chuẩn bị tâm lý, nàng không định trốn. Trong tử cục này, hoặc là Lý Thất Dạ chết, hoặc Thần Nhiên Phượng Nữ chết.
Thần Nhiên Phượng Nữ dùng cái chết của nàng bảo vệ đại nghĩa, ít nhất trong mắt người ngoài thì nàng chết vì quỷ tộc.
Sau kkhi Thần Nhiên Phượng Nữ tự sát, một nam nhân tuyệt thế vô song trong Thiên Lăng thổ vực lòng nhói đau, gã biết ngay xảy ra chuyện gì.
Nam nhân gầm lên:audio coi am
– Không!!!
Khi nam nhân căm hận, giận dữ thì thiên hôn địa ám, như bão tố kéo đến.
Lý Thất Dạ nhìn xác Thần Nhiên Phượng Nữ, lắc đầu, nói:
– Đáng tiếc . . .
Lý Thất Dạ ngẩng đầu nhìn thành đồng năm góc, bước hướng Phong Thiên Ngũ Đạo Môn.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thành đồng năm góc rung lắc bần bật như sắp bị xé rách, từng tiếng nổ ầm ầm, tiếng nứt vỡ.
Phong Thiên Ngũ Đạo Môn phong ấn khó thể chống đỡ lão tổ Cự Khuyết thánh địa cầm đế khí công kích. Lão tổ Cự Khuyết thánh địa công phá Phong Thiên Ngũ Đạo Môn là chuyện sớm hay muộn.
Bởi vậy Lý Thất Dạ mới chạy qua ngay, định mượn cơ hội nhốt chết đám cường giả, lão tổ Cự Khuyết thánh địa. Lý Thất Dạ có thủ đoạn giết bọn họ, dù lão tổ Cự Khuyết thánh địa là một vị đại hiền mạnh mẽ.