Đế Bá Audio Podcast
Tập 159 [Chương 791 đến Chương 795]
❮ sautiếp ❯Chương 791: Thanh đồng hoàng (2)
Long Tôn Thiên đứng một bên lắc đầu, gã đã hiểu thủ đoạn của Thần Nhiên Phượng Nữ có mục tiêu gì.
Lam Vận Trúc nghe xong hừ lạnh một tiếng:
– Vô sỉ!
Lam Vận Trúc biết Thanh Đồng Hoàng chụp mũ, sắp đặt tội lớn cho Lý Thất Dạ, khiến tất cả quỷ tộc tấn công hắn. Vậy thì đám lão bất tử quỷ tộc có lý do ra tay, đại giáo cường quốc quỷ tộc có thể mạnh tay.
Có cái lớ, lý do đường hoàng như vậy, quỷ tộc có thể dễ dàng xé bỏ giao ước vừa rồi. Dù quỷ tộc thua cũng không cần rút ra khỏi đây, vẫn bá chiếm ao nước.
Nghe Thanh Đồng Hoàng hiên ngang hùng hồn nói, Lý Thất Dạ bật cười. Lý Thất Dạ nhìn Thần Nhiên Phượng Nữ ngồi trên phượng liễn.
Tính kế, âm mưu như vậy làm sao qua mắt Lý Thất Dạ được? Vừa nghe Thanh Đồng Hoàng nói Lý Thất Dạ liền biết ngay ai vẽ đường đặt lối. Loại người như Thanh Đồng Hoàng không nói ra được những lý lẽ này.
– Nói rất hay, rất diệu.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Có miệng mồm giỏi như vậy, mở miệng nói lung tung không làm người kể chuyện thật tiếc.
Lý Thất Dạ mỉm cười nhìn Thần Nhiên Phượng Nữ:
– Dù ngươi nói rách mồm cũng vô dụng, hôm nay Thần Nhiên Phượng Nữ tuyệt đối không sống ra khỏi đây được.
Có tu sĩ quỷ tộc cao giọng quát:
– Hừ! Lý Thất Dạ, âm mưu của ngươi thật độc ác, muốn làm hại toàn quỷ tộc ta!
Có hoàng chủ quỷ tộc lớn tiếng nói:
– Ngươi muốn giết hậu đại quỷ tộc, chúng ta tuyệt đối sẽ không cho ngươi thành công!
– Đúng vậy! Tuyệt đối không để âm mưu của nhân tộc thành công!
Trong phút chốc nhiều đại nhân vật đại giáo cường quốc quỷ tộc đứng ra đòi thảo phạt Lý Thất Dạ.
Có số ít người bị lời Thanh Đồng Hoàng nói kích động, nhưng chưởng môn, hoàng chủ đại giáo cường quốc nếu dễ dàng bị Thanh Đồng Hoàng kích thích thì bọn họ không xứng với địa vị mình có.
Chưởng môn, hoàng chủ đại giáo cường quốc hùa theo thảo phạt Lý Thất Dạ là giả bộ ngu, đầu óc bọn họ rất tỉnh táo.
Đối với đại nhân vật quỷ tộc đây là cơ hội tốt để tiêu diệt Lý Thất Dạ, những lời Thanh Đồng Hoàng nói cho bọn họ cái cớ, lý do đàng hoàng.
Có cái cớ, lý do đàng hoàng như thế, ai không lấy dùng là đồ ngu. Có cái cớ tuyệt vời tiêu diệt Lý Thất Dạ, có thể nói là một mũi tên bắn ba con chim. Một, giết Lý Thất Dạ. Hai, không cần thực hiện giao ước, tiếp tục ở lại ao nước, quỷ tộc độc chiếm báu vật. Ba, dọn đường cho người trẻ tuổi quỷ tộc, đặc biệt là tam kiệt U Thánh.
Có cớ tốt như thế, nhiều chưởng môn, hoàng chủ đại giáo cường quốc đâu dễ bỏ qua.
Trong phút chốc tình cảm quần chúng kích động, đam chưởng môn,hoàng chủ kích động, càng nhiều tu sĩ quỷ tộc đứng ra công kích Lý Thất Dạ. Còn những lão bất tử núp trong bóng tối thì cười khẩy.
Trước đó đám lão bất tử không muốn tấn công vãn bối, nhưng bây giờ thì tốt rồi, Thanh Đồng Hoàng cho bọn họ cái cớ tuyệt vời. Khi cần thiết, đám lão bất tử núp trong bóng tối vui vẻ cho tiẻu bối nhân tộc Lý Thất Dạ một kích trí mạng.
Nhiều tu sĩ quỷ tộc, đại giáo cường quốc đứng ra chỉ trích Lý Thất Dạ. Tu sĩ các tộc khác không muốn tham gia dòng nước đục, nên cả đám âm thầm đứng sang một bên.
Nhìn thế cục đảo ngược, phát triển đến tình trạng này, Bích Thủy nữ hoàng chấn động.
Bích Thủy nữ hoàng cảm thán rằng:
– Thủ đoạn lợi hại, muốn đổ tội sợ gì không có cớ? Lợi hại.
Nhiều đại giáo cường quốc đứng ra chỉ trích Lý Thất Dạ, Thần Nhiên Phượng Nữ thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười. Lúc này nàng nắm chắc phần thắng, Thần Nhiên Phượng Nữ không tin sống sót rời đi.
Thần Nhiên Phượng Nữ cảm thấy Lý Thất Dạ khó thoát khỏi cái chết, hôm nay nhiều cường giả quỷ tộc tụ tập tại đây, có thánh tôn, thánh hoàng, một số lão tổ đại giáo không muốn lộ mặt cũng đến. Lão tổ Cự Khuyết thánh địa, Trùng Hoàng đế thống có thể cho Lý Thất Dạ một kích trí mạng, chỉ cần đám lão tổ núp sau màn đồng ý ra tay thì hắn chết chắc.
Thế cục phát triển theo điều Thần Nhiên Phượng Nữ mong muốn, nên nàng tràn đầy tự tin. Hôm nay Thần Nhiên Phượng Nữ sẽ không để Lý Thất Dạ sống sót trở ra, mặc kệ thế nào nàng phải tiêu diệt cường địch hàng đầu Lý Thất Dạ cho phu quân Đế Tọa.
Lý Thất Dạ không quan tâm tình cảm quần chúng kích động, hắn nhàn nhã dứng. Lý Thất Dạ nhìn các đại nhân vật đại giáo cường quốc lên tiếng chỉ trích, cười tủm tỉm.
Lý Thất Dạ ho khan, nhìn các đại nhân vật quỷ tộc phấn khởi kích động, bình tĩnh nói:
– Mặc kệ các ngươi dùng cớ gì, nói ta có âm mưu hay muốn diệt quỷ tộc cũng thế, tùy tiện các ngươi nói gì. Các ngươi muốn đối địch với ta thì ta không ngại lại đồ ba, năm vạn hay ba, năm mươi vạn người. Các ngươi thích chọn kiểu gì thì ta theo tới đó. Sống rời khỏi đây hay chết không có chỗ chôn, tùy các ngươi quyết định.
Lý Thất Dạ ngừng lại, ánh mắt nhìn Thần Nhiên Phượng Nữ chằm chằm.
Lý Thất Dạ cười nói:Nguồn truyện audio Podcast
– Hôm nay dù các ngươi có trăm vạn hùng binh cũng không ngăn ta được, nàng . . . Phải chết!
Bị Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm làm lòng Thần Nhiên Phượng Nữ lạnh lẽo. Thái độ Lý Thất Dạ vượt ngoài tầm kiểm soát của Thần Nhiên Phượng Nữ, đổi lại bất cứ ai bị một đám đại giáo cường quốc quỷ tộc hùng hổ chỉ trích sẽ hoảng loạn.
Người nhát gan đã sợ teo tim, thiên tài có gan góc, quyết đoán khi đối mặt toàn quỷ tộc cũng sẽ tiến lùi khó khăn, thậm chí nhún nhường thỏa hiệp.
Lý Thất Dạ thì không quan tâm, dù trăm quốc vạn giáo quỷ tộc đòi thảop hạt hắn, Lý Thất Dạ vẫn thản nhiên như không. Hoặc Lý Thất Dạ không để quỷ tộc trong lòng, dù có trăm vạn hùng binh hắn cũng không nhìn lâu.
Thần Nhiên Phượng Nữ có linh cảm không may, nàng không rõ Lý Thất Dạ lấy tự tin từ đâu ra nhưng nàng hiểu rằng không ai ngăn được bước chân của hắn.
Thần Nhiên Phượng Nữ nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm, lòng lạnh lẽo. Trong mắt Lý Thất Dạ thì Thần Nhiên Phượng Nữ đã là người chết, nhưng nàng không quan tâm sống chết của mình, nàng lo cho Đế Tọa.
Có kẻ địch đáng sợ như Lý Thất Dạ, Thần Nhiên Phượng Nữ thầm lo cho tương lai phu quân Đế Tọa.
Bị Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm, Thần Nhiên Phượng Nữ bình tĩnh nói:
– Nếu cái chết của ta có thể thức tỉnh quỷ tộc cảnh giác thì ta cũng chết có ý nghĩa!
Trong lòng Thần Nhiên Phượng Nữ đã có dự tính tệ nhất, biểu tình trang nghiêm trầm giọng nói:
– Ngươi muốn hủy diệt tương lai quỷ tộc, ngươi có âm mưu tiêu diệt hy vọng của quỷ tộc, tất cả sẽ không thành công. Dù phải chết ta sẽ dốc hết sức ngăn cản âm mưu của ngươi, sẽ góp chút sức cuối cùng cho Lý Thất Dạ!
Thấy vẻ mặt thong dong hy sinh của Thần Nhiên Phượng Nữ, Lam Vận Trúc than thở lẩm bẩm:
– Nữ nhân này có tâm kế lợi hại, nếu Đế Tọa có nàng ủng hộ thì tương lai sẽ quét sạch U Thánh giới.
Lam Vận Trúc là thiên tài, nàng hiểu Thần Nhiên Phượng Nữ dùng chiêu này rất đáng sợ. Thần Nhiên Phượng Nữ sẵn sàng đổi lấy cái chết, nhưng không vì quỷ tộc mà vì Đế Tọa.
Thanh Đồng Hoàng như người khổng lồ trầm giọng nói:
– Muốn giết thiếu phu nhân trước hết hỏi bổn tọa đã!
Thanh Đồng Hoàng đầy chính nghĩa tuyên bố.
– Đúng vậy! Tuyệt đối không để âm mưu của nhân tộc thành công! Muốn giết Phượng Nữ phải bước qua xác chúng ta!
Chương 792: Tình cảm quần chúng phấn khởi
Nhiều tu sĩ quỷ tộc nhiệt huyết, nhất là tu sĩ trẻ tuổi bị phong độ ung dung của Thần Nhiên Phượng Nữ kích động.
Tu sĩ trẻ tuổi sôi trào máu nóng, hét to:
– Vì quỷ tộc, tuyệt đối không để kẻ hung ác nhân tộc tổn thương Phượng Nữ một chút nào!
– Đúng, tuyệt đối không để âm mưu của nhân tộc thành công! Quỷ tộc chúng taKhông cho phép họ Lý tùy ý đồ sát đệ tử quỷ tộc chúng ta!
Nhân dịp tình cảm quần chúng xúc động, rất nhiều đại nhân vật đại giáo cường quốc châm lửa góp gió. Bọn họ muốn mượn tay người khác tiêu diệt Lý Thất Dạ, mặc kệ vì nguyên nhân gì.
– Tốt, vậy ta giải phóng đây.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
– Ai đến trước ta sẽ thành toàn kẻ đó, ta không ngại đạp xác người đó.
Thanh Đồng Hoàng hét to một tiếng:
– Hỏi qua bổn tọa trước đi!
Thanh Đồng Hoàng như người khổng lồ hai tay phong trời đập mạnh xuống đất, huyết khí dồi dào, một kích kia thiên địa chấn động.
Một kích kia không chỉ là chiêu mạnh nhất của Thanh Đồng Hoàng, cũng là chiêu vô số đệ tử Thanh Đồng Giáp Trùng tộc dốc sức đánh ra.
– Thành toàn ngươi!
Hai tay Thanh Đồng Hoàng như hai sơn mạch thô to đập xuống, Lý Thất Dạ không hề lùi bước ngược lại tiến lên nghênh đón, thiên thủ vạn cánh tay hiển hiện. Một đại thế giới bị thiên thủ vạn cánh tay nâng lên.
Trong khoảnh khắc này thiên thủ vạn cánh tay của Lý Thất Dạ biến thành một đôi tay, uy lực phát huy đến mức tận cùng. Hai tay Lý Thất Dạ đập xuống có thể đập nát đât, bể ngôi sao.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, hai tay Lý Thất Dạ và Thanh Đồng Hoàng va chạm, mạnh mẽ đập vào nhau. Hai bên cùng lùi mấy bước, mặt đât lún dấu chân thật sâu.
Nhìn hai bên cứng chọi cứng, Lý Thất Dạ và Thanh Đồng Hoàng cùng lùi mấy bước, đám cường giả quỷ tộc hút ngụm khí lạnh:
– Tiểu tử này thật sự chỉ có thực lực thánh tôn sao?
Thanh Đồng Hoàng có đạo hạnh là thánh tôn, giờ cộng thêm vô số đệ tử biến thành người khổng lồ. Huyết khí, lực lượng của các đệ tử biến thành của Thanh Đồng Hoàng, trong tình trạng này đấu ngang ngửa Lý Thất Dạ, quá nghịch thiên.
Răng rắc!
Cánh tay thô to của Thanh Đồng Hoàng bể từng mảng, người khổng lồ toàn thân như làm bằng đồng sau khi va chạm với Lý Thất Dạ thì cánh tay thô nứt rạn mảng lớn.
Khi cánh tay thô to rớt từng mảng từng mảng, mọi người mới thấy côn trùng như làm bằn đồng bị đập vụn. Nghĩa là trong chiêu đó có nhiều đệ tử Thanh Đồng Giáp Trùng tộc bị đập nát.
Chuyện đáng sợ hơn, từ thân thể những côn trùng thanh đồng bò ra các ấu trùng, màu sắc như thanh đồng nhưng càng nhạt hơn, yếu hơn.
Các con sâu nhỏ bò ra khỏi xác côn trùng chớp mắt gắn lại cánh tay, xác vụn rơi xuống như mẩu da vụn. Cảnh tượng làm người chưa từng thấy Thanh Đồng Giáp Trùng tộc rợn tóc gáy. Rõ ràng bị đập chết nhưng có sâu con bò ra khỏi xác chết, quỷ tộc như vậy thật đáng sợ.
Nhìn cảnh tượng đó, có người rùng mình sợ hãi:
– Truyền thuyết mỗi đệ tử Thanh Đồng Giáp Trùng tộc đều có ba mạng, chẳng lẽ tin đồn là thật?
Ai gặp đối thủ như vậy đều sợ hãi, rất khủng bố. Trọng sinh trên cơ thể của mình, chuyện này ác độc biết mấy.
– Tiểu bối nhân tộc, bổn tọa mãi mãi không bị giết, bổn tọa có vô số đệ tử che chở, mãi mãi không giết hết đệ tử tộc ta được!
Thanh Đồng Hoàng lạnh lùng quát:
– Giờ là lúc ngươi chết!
Thanh Đồng Hoàng rống to, cơ thể người khổng lồ bỗng chốc biến thành ngọn núi to kèm theo sức nặng, lực lượng dồi dào đè xuống Lý Thất Dạ. Núi cao như thế đè xuống đủ đập dẹp Lý Thất Dạ.
Thanh Đồng Hoàng từ người khổng lồ biến thành núi to, chuyển biến đột nhiên làm mọi người trợn tròn mắt. Thủ đoạn của Thanh Đồng Giáp Trùng tộc thật kỳ dị.
– Vậy sao?
Núi cao to lớn với tốc độ không gì sánh bằng đè xuống, Lý Thất Dạ lù lù bất động, mí mắt không nhướng cái nào.
Keng!
Cái khóa to khóa người Lý Thất Dạ, toàn thân hắn hiện ra từng đợt tinh hỏa pháp tắc khóa lại toàn thân hắn.
Chớp mắt chín vầng mặt trời dâng lên từ sau lưng Lý Thất Dạ như thể chín mặt trời vốn bị khóa, tinh hỏa pháp tắc thô to kéo chúng nó ra ngoài.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, chín mặt trời nổ tung. Thoáng chốc nơi Lý Thất Dạ đứng trở thành biển lửa. Thái dương tinh hỏa vô tận tàn phá bầu trời, luyện hóa thiên địa vạn vật
Khi tinh hỏa vô tận bao lấy núi to đè xuống, các tiếng gào thét vang vọng:
– Không!!!
Núi to đè xuống tan rã vô số hạt cát rơi xuống, không còn sức trấn áp Lý Thất Dạ.
Vô số thanh đồng giáp trùng bị đốt chết. Cửu dương tỏa thiên công tinh hỏa mà đốt thì cơ thể thanh đồng giáp trùng làm bằng đồng cũng bị đốt cháy. Các con sâu nhỏ bò ra khỏi xác cháy khét, nhưng chúng nó chưa kịp trốn đã bị thiêu chết.
Vù vù vù vù vù!
Nhiều thanh đồng giáp trùng cường đại không bị thiêu chết, chúng nó như ong vỡ tổ tán ra trốn đi bốn phương tám hướng.
Nhưng trong tinh hỏa vô tận, vô số tinh hỏa thần liên mỏng như tơ bắn ra.
Vù vù vù vù vù!
Vang tiếng xé gió, từng đợt tinh hỏa thần liên bắn thủng thanh đồng giáp trùng, đốt chết các con thanh đồng giáp trùng bỏ trốn.
Xoẹt!
Biển lửa như thang cốc bỗng bắn ra một pháp tắc thần liên, tốc độ siêu nhanh vọt vào trong biển lửa.
Vang tiếng hét thảm:
– A!!!
Trong biển lửa, một con thanh đồng giáp trùng to cỡ nắm ay, toàn thân nhấp nháy ánh sáng vàng bị bắn thủng. Pháp tắc thần liên nháy mắt thiêu đốt cơ thể thanh đồng giáp trùng.
Thanh Đồng Hoàng hét to cầu cứu:
– Thiếu phu nhân, cứu ta!
Con thanh đồng giáp trùng này chính là Thanh Đồng Hoàng, nó vốn định dùng đạo hạnh cường đại, cơ thể chống đỡ thái dương tinh hỏa nhất một lúc, áp sát Lý Thất Dạ cho hắn một kích trí mạng.
Chẳng ngờ Thanh Đồng Hoàng không có cơ hội đó, nháy mắt bị tinh pháp tắc thần liên đâm xuyên thân thể, toàn thân bốc cháy.
Thanh Đồng Hoàng hét thảm:
– Không!!!
Giờ phút này, thanh đồng giáp trùng cảm nhận sinh mệnh đốt cháy, nó sợ thật. Thanh Đồng Giáp Trùng tộc rất khó bị giết, bởi vì chúng nó có thể lột xác, nhưng bây giờ cơ thể Thanh Đồng Hoàng bị đâm thủng không thể lột xác được.
Nếu lột xác thì tại sao có cơ hội trốn thoát, nhưng hiện tại nó bị pháp tắc thần liên đâm xuyên thân thể, nháy mắt thiêu đốt sinh mệnh, vùng vẫy trong đường tơ kẽ tóc.
Thần Nhiên Phượng Nữ thấy vậy quát to:
– Lý Thất Dạ, đừng vội hành hung!
Thần Nhiên Phượng Nữ tấn công, phượng hót vang, phượng vũ cửu thiên. Một con phượng hoàng bay lên cao cùng với lửa ngập trời lao hướng biển lửa Lý Thất Dạ.
Trong biển lửa vang giọng Lý Thất Dạ:
– Ngươi không được!
Tiếng hú đâm thủng thiên địa, một con Côn Bằng hỗn độn to khổng lồ bay ra khỏi biển lửa. Côn Bằng hỗn độn bay lượn cửu thiên, hai cánh vỗ sao rơi. Cái cánh to lượn vòng chém xuống tựa như đao thiên thần chặt vào người phượng hoàng lửa.
Đây không phải lần đầu tiên Lý Thất Dạ và Thần Nhiên Phượng Nữ quyết đấu. Phượng hoàng lửa của Thần Nhiên Phượng Nữ không phải đối thủ của Côn Bằng hỗn độn Lý Thất Dạ.
Ầm!
Phượng hoàng lửa bị cánh to của Côn Bằng hỗn độn tát bay. Phượng hoàng lửa biến mất, Thần Nhiên Phượng Nữ bị vỗ hộc máu, văng ra xa.
Chương 793: Kim cương thánh thể
Lý Thất Dạ không dừng lại, Côn Bằng hỗn độn hú dài, tốc độ không gì sánh kịp đuổi theo Thần Nhiên Phượng Nữ bị thương. Hai vuốt Côn Bằng hỗn độn xé rách thiên địa nhanh như chớp cào Thần Nhiên Phượng Nữ.
Thần Nhiên Phượng Nữ hết hồn, với tốc độ của nàng không thể né khỏi hai vuốt Côn Bằng hỗn độn. Mắt thấy Thần Nhiên Phượng Nữ chỉ mành treo chuông, bỗng có tiếng rồng ngâm vang lên. Một vuốt rồng lao nhanh tới bắt Thần Nhiên Phượng Nữ đi dưới vuốt Côn Bằng hỗn độn.
Kẻ đột nhiên ra tay là Long Tôn Thiên, gã dùng tốc độ siêu nhanh cứu mạng Thần Nhiên Phượng Nữ.
Trong biển lửa vang lên tiếng hét thê lương không cam lòng:
– A!!!!
Thanh Đồng Hoàng bị đốt thành tro, biển lửa ngập trời co rút lại, quay vào chín vầng mặt trời sau lưng Lý Thất Dạ.
Côn Bằng hỗn độn bay về bên Lý Thất Dạ, lơ lửng trên đầu hắn rồi chậm rãi biến sắc mặt.
Lý Thất Dạ nhìn Thần Nhiên Phượng Nữ được Long Tôn Thiên cứu, hắn không vội vã giết nàng. Lý Thất Dạ chậm rãi bước tới, tro bụi rơi lất phất, là tro tàn của vô số thanh đồng giáp trùng bị đốt chết.
Lý Thất Dạ nhìn Long Tôn Thiên, mỉm cười hỏi:
– Nói vậy là ngươi cũng muốn ra tay?
Đối với thánh tôn biến sắc mặt, hay thánh hoàng biến sắc mặt thì Lý Thất Dạ không thèm nhìn. Thái độ của Lý Thất Dạ như bây giờ chứng minh hắn xem trọng Long Tôn Thiên.
Long Tôn Thiên đúng là không phải thánh tôn, thánh hoàng lẩm bẩm. Tuy đạo hạnh của Long Tôn Thiên ngừng lại ở cảnh giới thánh hoàng nhưng gã thánh thể đại thành.
Long Tôn Thiên nhìn Lý Thất Dạ chăm chăm, tinh thần rung lên. Huyết khí ngút trời, các đạo hoàn trướng to quanh thân Long Tôn Thiên. Trăm ngàn đạo hoàn rũ xuống vô số hơi thở hỗn độn, Long Tôn Thiên như chìm trong hỗn độn. Trăm ngàn đạo hoàn dường như mở ra các thế giới cho Long Tôn Thiên.
Trong khoảnh khắc, Long Tôn Thiên toát ra khí thế khiến người sợ hãi, như cự long tức tỉnh. Long Tôn Thiên im lặng lại loáng thoáng có tiếng cự long gầm rống, làm người ta sợ hãi.
Người Long Tôn Thiên phát ra từng vầng phật quang, có phật quang quay quanh gã như thần phật.
Khi Long Tôn Thiên triệu hoán huyết khí, gã như có cự long che chở thần phật, hơi thở đáng sợ.
Khi Long Tôn Thiên nổi lên chiến ý, bỗng chốc gã trẻ đi mấy chục tuổi, phong độ phấn chấn, ngạo nghễ thiên hạ. Long Tôn Thiên trở về năm tháng thiếu niên bồng bột.
Nhìn khí thế đáng sợ của Long Tôn Thiên, bao nhiêu cường giả run rẩy, đừng nói thánh tôn, ngay cả thánh hoàng cũng không dám đối địch. Tồn tại như lão tổ đại giáo đều cẩn thận.
– Thánh thể đại thành, nghịch thiên thánh hoàng!
Thiên tài tuyệt trần như Long Tôn Thiên với lực lượng thánh hoàng, tư chất đại thành thánh thể chắc chắn giết được hết thánh hoàng, khiêu chiến đại hiền bình thường.
Nhìn tư thế hào hùng ngạo nghễ thiên hạ của Long Tôn Thiên, các lão tổ đại giáo núp trong bóng tối tiếc nuối:
– Thiêu kiêu tuyệt thế một thế hệ, đáng tiếc.
Nếu Long Tôn Thiên không sinh ra trong thời đại đạo khó thì hôm nay gã sẽ đè đầu nhiều lão tổ đại giáo ngộp thở, gã có thể trở thành đại hiền nghịch thiên cường giả trong truyền thuyết.
Tiếc rằng Long Tôn Thiên sinh không đúng diệu, thọ suy để lại vết thương trí mạng khiến gã mất cơ hội lên đỉnh.
Nhìn khí thế như cự long che chở thần phật, Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
– Kim cương thánh thể!
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
– Hơi thú vị. Đại thành kim cương thánh thể được gọi là có thể chắn một kích đế khí, ta có hứng thú thử một lần.
Long Tôn Thiên phong độ phấn chấn, cực kỳ tự tin nói:
– Nếu lão tổ đại giáo cầm đế khí đến, ta không dám nói có thể đỡ được một kích nhưng nếu thánh hoàng cầm đế khí, ta tin tưởng thánh thể của mình sẽ đỡ được!
Khí thế ngạo thiên hạ tăng thêm sức hấp dẫn cho Long Tôn Thiên.
Long Tôn Thiên nói làm đám người hút ngụm khí lạnh. Đế khí, đây là thứ vô địch. Nếu một thánh hoàng cầm đế khí chiến đấu, mặc dù không chém nổi đại hiền nhưng nếu đại hiền không có đế khí sẽ phải cẩn thận ba phần. Đế khí không phải đồ chơi, đi nhầm một bước sẽ tổn thất nặng nề.
Mọi người tin lời Long Tôn Thiên nói, không ai nghi ngờ. Long Tôn Thiên là thiên tài tuyệt trần thế hệ trước, chiến tích lừng lẫy trong quá khứ chứng minh gã cường đại.
Lý Thất Dạ nhìn kim cương thánh thể của Long Tôn Thiên:
– Tốt, ta hơi thích nghe lời này, ta thích nhất là khiêu chiến cực hạn thể chất.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Hay chúng ta dùng thể chất so đấu thử xem?
Long Tôn Thiên tự tin tràn trề nói:
– Muốn sao cũng được!
Long Tôn Thiên là thánh thể đại thành, gã tự tin khiêu chiến tiểu thành tiên thể trong truyền thuyết. Tiếc rằng từ khi Long Tôn Thiên xuất đạo đến nay chưa từng thấy tiểu thành tiên thể.
Con ngươi Lý Thất Dạ co rút:
– Vậy bắt đầu đi!
Ngực Lý Thất Dạ bắn tung một đoàn sáng như mặt trời nổ, ánh mắt chấn động hai cái.
Long Tôn Thiên biến sắc mặt, phật quang vô tận bao trùm gã. Trong khoảnh khắc đó kim cương thánh thể phát huy uy lực đến cực hạn.
Lý Thất Dạ hành động, Long Tôn Thiên cũng vậy. Hai người va chạm với tốc độ khó tin. Tốc độ của Long Tôn Thiên siêu mau, gã với thực lực thánh hoàng phát huy tốc độ đến cực hạn. Lý Thất Dạ càng nhanh, chớp mắt đến nơi.
Tốc độ quá mau, đừng nói cường giả khác không nhìn kỹ được, lão tổ đại giáo cũng khó nắm bắt một khoảnh khắc.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, hai bên va chạm. Thế giới như nổ tung, ánh sáng chói lòa chiếu thiên địa trăm vạn dặm. Một kích kia như có mấy chục mặt trời nổ, ánh sáng làm người ta mù lòa.
Khi ánh sáng chói lòa biến mất, mọi người thấy Lý Thất Dạ, Long Tôn Thiên đứng giằng co. Hai người bình yên, trừng mắt nhìn nhau như chọi trâu trên đấu trường.
Răng rắc!
Hư không nứt ra, hư không tựa pha lê vỡ, hố đen đáng sợ xuất hiện.
Ánh sáng mới rồi quá chói mắt, lão tổ đại giáo không thấy rõ khoảnh khắc Lý Thất Dạ, Long Tôn Thiên va chạm, bọn họ bỏ lỡ cảnh hay.
Nhưng nhìn hư không nứt vỡ, mọi người hiểu một kích của hai bên đáng sợ vô cùng.
Vô số cặp mắt nhìn Lý Thất Dạ, Long Tôn Thiên. Hai người không có vết thương, trong tình huống này không ai nhìn ra bên nào thắng.
Long Tôn Thiên khẽ thở dài:
– Đại giang sóng sau đè sóng trước.
Khí thế ngạo nghễ thiên hạ thu về, Long Tôn Thiên như già đi mấy chục tuổi.
Long Tôn Thiên thở dài thườn thượt:
– Ta đã già, đây là thiên hạ của người trẻ tuổi các ngươi.
Lời Long Tôn Thiên nói làm lòng mọi người chìm xuống, hay Long Tôn Thiên thua? Nếu thật sự như thế thì rất tà môn.
Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:
– Chưa phân thắng bại đã vội cảm thán, có cần vậy không?
Nhiều người mừng rỡ, mới rồi bọn họ cứ nghĩ Long Tôn Thiên thua, có vẻ như không phải vậy.
Long Tôn Thiên lắc đầu, nói:
– Không, ta đã già, không có sự gan góc, liều mạng như tuổi trẻ nữa.
Long Tôn Thiên nhìn Lý Thất Dạ:
– Ngươi thật sự có tư cách trở thành kình địch hàng đầu của Đế Tọa.
Long Tôn Thiên nói làm đám người tim rớt cái bịch. Long Tôn Thiên là đạo sư của Đế Tọa, gã công nhận Lý Thất Dạ, có thể tưởng tượng thực lực của hắn nghịch thiên đến mức nào. Lý Thất Dạ thật sự có thực lực đấu với Đế Tọa sao?
Nghe Long Tôn Thiên đánh giá, Lý Thất Dạ chỉ cười không nói.
Chương 794: Đổi ý
Long Tôn Thiên quay về bên cạnh Thần Nhiên Phượng Nữ, trầm giọng nói:
– Thiếu phu nhân, nếu bây giờ người rời đi thì còn kịp, ta sẽ hộ tống người rời đi.
Long Tôn Thiên đột nhiên khuyên Thần Nhiên Phượng Nữ đi làm lòng nàng chìm xuống.
Thần Nhiên Phượng Nữ hỏi:
– Ý của Long tiền bối là sao?
Long Tôn Thiên không nhìn Thần Nhiên Phượng Nữ, gã nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm, nói:
– Ta đã già, muốn quy ẩn, e rằng không thể phụ tá Đế Tọa hiền điệt được nữa. Nhưng trước khi đi ta có thể hộ tống an toàn rời đi.
Long Tôn Thiên cực kỳ cảnh giác với Lý Thất Dạ, vừa ra tay gã biết ngay mình gặp kẻ địch đáng sợ, vì gã không rõ ràng hắn có thể chất gì.
Long Tôn Thiên lùi bước khiến Thần Nhiên Phượng Nữ biến sắc mặt, nàng vội giữ chân gã:
– Long tiền bối quá khiêm nhượng, Long tiền bối là tài hoa tuyệt thế . . .
Long Tôn Thiên ngắt lời Thần Nhiên Phượng Nữ:
– Thiếu phu nhân, nên đi.
Thái độ của Long Tôn Thiên làm nhiều người khó hiểu, có người hoang mang. Long Tôn Thiên và Lý Thất Dạ chưa phân thắng thua, đám người xem trọng gã, cảm thấy gã chắc chắn thắng Lý Thất Dạ.
Hiện giờ Long Tôn Thiên chọn rút lui, hoàn toàn không giống con người tâm cao khí ngạo như gã, làm người ta thấy lạ lùng. Mọi người không cho rằng Long Tôn Thiên sợ Lý Thất Dạ, năm xưa Vạn Cốt Hoàng Tọa lôi kéo, gã từ chối ngay. Người tâm cao khí ngạo như Long Tôn Thiên sẽ không e sợ Lý Thất Dạ, huống chi gã có ưu thế lớn, mạnh hơn hắn.
Nhưng Long Tôn Thiên muốn rút đi, điều này làm đám người khó hiểu. Điều Long Tôn Thiên đang làm là tự rớt uy danh của mình, vấy bẩn lên danh tiếng lừng lẫy.
Tại sao Long Tôn Thiên thà rằng để lại vết bẩn trên uy danh của mình, quyết rút lui? Mọi người không hiểu, Thần Nhiên Phượng Nữ cũng khó hiểu. Long Tôn Thiên là đạo sư của Đế Tọa, Thần Nhiên Phượng Nữ biết gã không sợ bât cứ ai, nhưng bây giờ gã cứ đòi rút lui.
Thần Nhiên Phượng Nữ hít sâu, lắc đầu, nói:
– Long tiền bối, nếu người muốn đi thì ta không giữ lại, nhưng ta sẽ không lùi. Mặc kệ nhân tộc cường đại cỡ nào, đối thủ mạnh đến đâu, ta không cho phép âm mưu của nhân tộc thực hiện được. Ta sẽ không để Lý Thất Dạ tùy ý tàn sát giới trẻ quỷ tộc chúng ta, đây không chỉ vì ta là người Vạn Cốt Hoàng Tọa, còn vì quỷ tộc!
Thần Nhiên Phượng Nữ nói năng dõng dạc, Long Tôn Thiên lắc đầu. Long Tôn Thiên biết thủ đoạn của Thần Nhiên Phượng Nữ, hiểu nàng định làm gì.
Long Tôn Thiên khẽ thở dài:
– Ta đã già, đây là thiên hạ của người trẻ tuổi các ngươi. Hậu snh khả uy, can đảm đáng khen.
Không biết Long Tôn Thiên đang cảm thán Thần Nhiên Phượng Nữ gan lì hay gì.
Long Tôn Thiên để lại một câu:
– Thiếu phu nhân, bảo trọng.
Long Tôn Thiên bay đi, chớp mắt biến mất nơi góc trời.
Đám người trợn mắt há hốc mồm. Từ đầu đến cuối không ai hiểu tại sao Long Tôn Thiên rút lui, gã tuyệt đối không yếu hơn Lý Thất Dạ, gã không thể nào sợ hắn.
Nếu vậy tại sao Long Tôn Thiên rút lui? Đám người khó hiểu, bao gồm Thần Nhiên Phượng Nữ.
Long Tôn Thiên muốn rút lui chỉ vì một lý do, gã không đặt niềm tin vào Đế Tọa. Long Tôn Thiên là thiên kiêu tuyệt trần một thế hệ, khi gã còn trẻ không kém cỏi hơn Đế Tọa, Thiên Luân Hồi bao nhiêu.
Long Tôn Thiên đồng ý rời núi chỉ đạo Đế Tọa vì xem trọng thiên phú của gã, nhìn Đế Tọa tự tin làm gã như thấy mình lúc trẻ.
Long Tôn Thiên tiếc nuối mình sinh ở thời đại đạo khó, không thể lên đỉnh thành tựu tiên đế, nên gã cho rằn Đế Tọa có cơ hội trở thành tiên đế. Dù gặp đối thủ như Thiên Luân Hồi, Thiền Dương thì Long Tôn Thiên đặt niềm tin vào Đế Tọa, gã tin tưởng có thể chỉ dẫn Đế Tọa chịu tải thiên mệnh, trở thành tiên đế.
Nhưng hôm nay niềm tin trong Long Tôn Thiên dao động. Đặc biệt va chạm một kích với Lý Thất Dạ, Long Tôn Thiên hiểu ra một điều, hắn đáng sợ hơn gã tưởng tượng. Một kích đó mặc dù Long Tôn Thiên không thấy rõ thể chất của Lý Thất Dạ nhưng trực giác nói cho gã rằng hắn có tiên thể, không chỉ đơn giản như thế.
Long Tôn Thiên có ảo giác Lý Thất Dạ có được hai loại tiên thể, nhưng người nào có thường thức đều biết đây là chuyện không thể nào. Tuy nhiên Long Tôn Thiên có trực giác đó, cực kỳ mãnh liệt.
Nếu Lý Thất Dạ có hai loại tiên thể thì sao? Long Tôn Thiên không dám tưởng tượng. Lý Thất Dạ đã có thủ đoạn nghịch thiên rồi, gã có tư cách tranh phong với bất cứ người nào trong tam kiệt U Thánh. Nếu lá bài tẩy của Lý Thất Dạ không phải cửu tinh thập cung, không phải công pháp vô địch mà là cái khác thì sao?
Ví dụ một thân song tiên thể, điều không thể nào? Trực giác Long Tôn Thiên cho kiểu suy đoán không đáng tin nhất.
Long Tôn Thiên hiểu rằng Đế Tọa sẽ thua thảm, nên gã có ý định thụt lùi, hoặc vì không muốn chứng kiến Đế Tọa thua thê tảm.
Long Tôn Thiên rời đi, Lý Thất Dạ nhìn thẳng vào Thần Nhiên Phượng Nữ:
– Bây giờ còn ai nguyện chiến vì ngươi?
Thần Nhiên Phượng Nữ hít sâu, nói:
– Dù chỉ có một mình thì ta sẽ không thụt lùi, không thỏa hiệp!
Vẻ mặt Thần Nhiên Phượng Nữ trang trọng, trầm giọng nói:
– Dù lực lượng cá nhân ta nhỏ yếu, không đáng là gì thì ta vẫn sẽ đứng ra ngăn cản tội ác, âm mưu của ngươi. Dù phải trả giá bằng mạng sống, ta quyết ngăn bàn tay độc ác của ngươi duỗi hướng quỷ tộc chúng ta! Nếu cái chết của ta cảnh tỉnh quỷ tộc cảnh giác lên thì ta chết . . . Có đáng gì?
Thần Nhiên Phượng Nữ hiên ngang, gằn từng chữ dõng dạc, bộ dáng hào hùng chịu chết làm người nhìn rung động.
Thần Nhiên Phượng Nữ nói như thể Lý Thất Dạ là ác ma đầy tội lỗi, những gì nàng làm được người ta khâm phục, ủng hộ.
Lý Thất Dạ nhìn bộ dáng hiên ngang của Thần Nhiên Phượng Nữ, hắn lắc đầu.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Nói thật ra ta hơi phục can đảm của ngươi, biết rõ không thể vẫn làm, đúng là lợi hại.
– Vì quỷ tộc, cá nhân ta có là gì?
Thần Nhiên Phượng Nữ leng keng tuyên bố:
– Dù phải hy sinh mạng sống, ta tuyệt đối không cho ngươi . . .
Lý Thất Dạ ngắt lời Thần Nhiên Phượng Nữ:
– Rồi rồi, ta biết, ta là kẻ siêu xấu xa tội ác tày trời.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Vì quỷ tộc hay Đế Tọa cũng thế, ta sẽ để ngươi chết có ý nghĩa.
Thần Nhiên Phượng Nữ nhìn Lý Thất Dạ bước tới gần, nàng hít sâu, không hề trốn tránh.
Thần Nhiên Phượng Nữ lạnh lùng nói:
– Ta biết ngươi rất cường đại, nhưng dù ta có nhỏ yếu vẫn sẽ dốc sức mỏng manh ngăn cản ngươi! Sự hưng suy của quỷ tộc hãy bắt đầu từ ta đi!
Các tu sĩ quỷ tộc nhìn cảnh tượng này, khi Lý Thất Dạ bước tới gần thì rất nhiều người không kiềm được dứng ra.
Có tu sĩ quỷ tộc sục sôi máu nóng, xúc động nói:
– Họ Lý, muốn đụng vào một sợi lông của Thần Nhiên Phượng Nữ trước hết đạp qua xác chúng ta đã!
– Đệ tử quỷ tộc chúng ta không để yên cho Lý Thất Dạ nhà ngươi tùy ý tàn sát!
Nhiều hoàng chủ, chưởng môn đại giáo cường quốc kích động cảm xúc, muốn xúi giục đánh hội đồng giết Lý Thất Dạ.
Bỗng có hai người từ trên trời giáng xuống ngăn trước mặt Thần Nhiên Phượng Nữ, huyết khí ngút trời tựa sóng thần, mạnh hơn đám tu sĩ quỷ tộc mới che trước mắt Thần Nhiên Phượng Nữ nhiều.
Chương 795: Chiến thiên hạ (1)
Nhiều chưởng môn, hoàng chủ đại giáo cường quốc kích động cảm xúc nhưng tạm thời không ai đứng ra. Ngược lại tu sĩ trẻ tuổi bất bình thay cho Thần Nhiên Phượng Nữ.
Hai thanh niên từ trên trời giáng xuống huyết khí dâng trào, bọn họ che trước mắt như hai thiếu niên chân thần.
Hai người này là Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử. Tuy vóc dáng Cự Khuyết thánh tử thấp bé nhưng khi huyết khí phun trao thì gã trông thật cao lớn, uy mãnh vô địch.
– Quỷ tộc hưng suy, người người có trách nhiệm. Là nam nhi sao có thể để một nữ nhân yếu đuối xung phong?
Cự Khuyết thánh tử trầm giọng nói:
– Lý Thất Dạ, ngươi đừng hòng hành hung!
Lý Thất Dạ nhìn Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử, bật cười nói:
– Như thế nào? Hai ngươi vẫn chưa đi? Cự Khuyết thánh địa, Trùng Hoàng đế thống cũng muốn quỵt nợ sao?
Cự Khuyết thánh địa, Trùng Hoàng đế thống không rút đi, có thể nói là như hổ rình mồi Lý Thất Dạ, muốn đẩy hắn vào chỗ chết. Chỉ vì giao ước nên Cự Khuyết thánh địa, Trùng Hoàng đế thống chưa ra tay.
– Giao ước là giao ước.
Quỷ Trùng Ma Tử cười âm trầm:
– Chúng ta không đụng vào báu vật chỗ này, bây giờ có thể rút đi ngay. Nhưng nếu có ai định giết đệ tử quỷ tộc, muốn hủy diệt hạt giống thế hệ trẻ thì ta la một thành viên quỷ tộc, Trùng Hoàng đế thống là đại phái quỷ tộc có trách nhiệm bảo vệ an nguy của quỷ tộc!
Cự Khuyết thánh tử cũng hiên ngang nói:
– Nếu có người làm hại quỷ tộc thì Cự Khuyết thánh địa chúng ta tuyệt đối không cho phép!
Cự Khuyết thánh tử lạnh lùng nói:
– Thần Nhiên Phượng Nữ là nữ nhân mà vì địa nghĩa, vì sự hưng xuy của quỷ tộc thậm chí không tiếc xả thân hộ tộc. Nam nhi quỷ tộc chúng ta càng nên cống hiến cho an nguy quỷ tộc, với ta thì vinh nhục cá nhân là chuyện nhỏ, hưng suy của quỷ tộc lớn hơn!
– Lý Thất Dạ, ngươi mưu hại đệ tử quỷ tộc, tuy trước đó có giao ước nhưng vì quỷ tộc, cá nhân ta được mất có là gì? Vì hưng suy, an nguy của quỷ tộc, ta sẽ không rời khỏi đây, không cho ngươi đồ át đệ tử quỷ tộc ta tại đây! Ta nhất định sẽ ngăn cản ngươi hành hung!
Cự Khuyết thánh tử dõng dạc tuyên bố:
– Ngươi cho rằng ta phá hoại giao ước cũng được, thế nhân mắng ta nói không giữ lời cũng thế. Ta chấp nhận gánh tội danh, ta thà rằng cõng bêu danh vạn cổ cũng quyết giết ngươi tại đây! Trừ hại cho quỷ tộc, bảo vệ quỷ tộc bình an!
Cự Khuyết thánh tử nói hiêng ngang lẫm liệt, cực kỳ kích động. Bộ dáng vì bảo vệ quỷ tộc mà không tiếc hết thảy của Cự Khuyết thánh tử kích động nhiều tu sĩ quỷ tộc, đặc biệt là tu sĩ trẻ tuổi.
– Chúng ta ủng hộ Quỷ Trùng Ma Tử, Cự Khuyết thánh tử! Vì ích lợi của quỷ tộc lớn nhất, cá nhân được mất có là gì?
Có tu sĩ quỷ tộc nói ngay:
– Chúng ta tuyệt đối không để âm mưu nhân tộc thành công!
Có chưởng môn, hoàng chủ xúi giục:
– Đúng vậy! Quỷ tộc không thể cúi đầu trước kẻ ác!
– Quỷ tộc chúng ta chỉ nói nghĩa với chính đạo, giữ lời với kẻ ác tàn bạo làm gì? Cái gọi là giao ước chỉ là một phần âm mưu của Lý Thất Dạ, giao ước có hại cho quỷ tộc nên bị vô hiệu!
– Đúng, giao hẹn với kẻ ác là dung dưỡng cho kẻ ác, cổ vũ kẻ ác hùng hổ hơn, đây là mưu hại quỷ tộc chúng ta!
Thoáng chốc vô số quỷ tộc hưởng ứng:
– Giao ước đó là âm mưu hại quỷ tộc chúng ta, phế bỏ, không tính!
Trong tình huống này rất nhiều đại giáo cường quốc quỷ tộc vui vẻ đồng ý. Trong ao nước có cơ duyên lớn, ai chấp nhận từ bỏ? Đặc biệt các đế thống tiên môn, bọn họ nắm chắc sẽ lấy được cơ duyên lớn, nhất là Trùng Hoàng đế thống. Mọi người làm ầm ĩ, giao ước của Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử với Lý Thất Dạ bị hủy bỏ, Cự Khuyết thánh địa, Trùng Hoàng đế thống được lợi nhất.
Lam Vận Trúc thấy vậy thở dài, tâm kế của Thần Nhiên Phượng Nữ quá sâu, mục đích đã thành công.
Lý Thất Dạ cẳng quan tâm, đối với hắn cá cược chỉ là tiện tay. Quỷ tộc đã đưa mặt lên cho hắn đánh thì Lý Thất Dạ vui vẻ tát mấy cái.
Có đối địch với quỷ tộc hay không thì Lý Thất Dạ chẳng cần, dù đối địch với toàn quỷ tộc hắn cũng thản nhiên.
Đối địch toàn tộc là con đường mỗi vị tiên đế phải đi. Như thiên tài nhân tộc muốn trở thành tiên đế, vào phút cuối cùng tranh thiên mệnh, tộc khác sẽ liều mạng ngăn cản. Bọn họ sẽ dốc hết sức hộ đạo cho thiên tài bản tộc, để thiên tài tộc mình trở thành tiên đế.
Không có quyết tâm chiến thiên hạ thì đừng mơ trở thành tiên đế, là người si nói mộng. Một người trở thành tiên đế không chỉ cần có đủ thiên phú, đạo tâm vô cùng vững vàng, càng phải có gan góc đối địch thiên hạ.
Đại đạo độc hành, thành tựu tiên đế vốn là việc nghịch thiên, cần can đảm lớn. Chiến 1k1 là một nhân tố trong quá trình trở thành tiên đế.
Thấy quỷ tộc dạt dào kích động, Lý Thất Dạ cười cười.audio coi am
Lý Thất Dạ nhìn đám người, nói:
– Được rồi, nếu tất cả đều nói ta là kẻ xấu xa tàn ác mưu hại quỷ tộc các ngươi thì ta thích cảm giác làm kẻ ác. Quỷ tộc có giỏi thì tới đây đi, đại gia ta đứng đây chờ! Các ngươi đến mười vạn ta đồ mười vạn, các ngươi đến trăm vạn ta xử hết trăm vạn. Không phục thì tới đây, ta chờ xem quỷ tộc các ngươi có bao nhiêu nội tình!
Lý Thất Dạ rống hướng quỷ tộc:
– Đại gia ta muốn đạp lên xác quỷ tộc các ngươi đi con đường vô địch! Như thế nào, không phục? Không phục thì tới đây, dù đại hiền của các ngươi có mặt ở chỗ này thì đại gia ta cũng sẽ đồ bọn họ!
Lý Thất Dạ rống to đầy bá khí, Lam Vận Trúc cười khổ. Nàng đã thói quen Lý Thất Dạ bá khí, hắn không thèm để người thiên hạ vào mắt.
Đám tu sĩ quỷ tộc đứng ra chỉ trích Lý Thất Dạ bỗng chốc im lặng, có người mắt tròn mắt dẹt. Chưởng môn, hoàng chủ kích động lòng người bối rối không biết làm sao, điều này khác với tưởng tượng của bọn họ.
Trong cục diện này, toàn quỷ tộc tạo áp lực, đổi lại người khác sẽ lựa chọn lùi bước, thỏa hiệp, rút đi.
Nơi này có hàng trăm đại giáo cường quốc quỷ tộc cắm trại, có nhiều đế thống tiên môn. Nhất là Cự Khuyết thánh địa, Trùng Hoàng đế thống càng muốn đẩy Lý Thất Dạ vào chỗ chết.
Trong thế cục này đừng nói người trẻ tuổi, dù là cường giả thế hệ trước cũng không muốn đối địch, đắc tội với nguyên quỷ tộc. Nếu làm như vậy thì trong thiên hạ sẽ không còn chỗ dung thân.
Lý Thất Dạ không lùi bước, hắn không thỏa hiệp, càng không chạy trốn. Lý Thất Dạ hét với toàn quỷ tộc, tuyên bố đồ trăm vạn quỷ tộc. Thái độ bá khí kiêu căng làm đám quỷ tộc ngơ ngẩn. Đại nhân vật như chưởng môn, hoàng chủ không biết làm sao.
Trước mặt trăm quốc vạn giáo quỷ tộc, khiêu chiến nguyên quỷ tộc, cao giọng tuyên bố đồ trăm vạn quỷ tộc. Người này nếu không điên thì là vô địch thiên hạ. Lý Thất Dạ vừa không điên cũng không phải vô địch thiên hạ.
Thiên Luân Hồi đứng phía xa nhìn cảnh tượng này, hút ngụm khí lạnh:
– Chiến thiên hạ!
Con ngươi co rút, lòng Thiên Luân Hồi trồi lên nỗi sợ. Thiên Luân Hồi tự hỏi lòng đổi lại là gã có can đảm này không? Gã có lá gan kêu gào thiên hạ, khiêu chiến thiên hạ không?