1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 151 [Chương 751 đến Chương 755]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 151 [Chương 751 đến Chương 755]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 751: Tìm thiên mệnh chân thạch (2)

Về lý luận thiên mệnh chân thạch luôn có tranh cãi không dứt. Có người đông ý thuyết chỉ có thiên mệnh chân thạch thích hợp nhất, không có thiên mệnh chân thạch mạnh nhất. Nhưng có người phản đối.

Lý Thất Dạ, Lam Vận Trúc tìm kiếm dưới chân núi thật lâu. Lý Thất Dạ không tìm được thiên mệnh chân thạch thích hợp Lam Vận Trúc, ngược lại hắn có hmấy khối thiên mệnh chân thạch nhảy lên.

Lý Thất Dạ nhìn trúng một khối thiên mệnh chân thạch như ngọc bích, khom lưng nhặt lên:

– Khối này không tệ.

Ong ong ong ong ong!

Ngay khi Lý Thất Dạ nhặt thiên mệnh chân thạch lên, một con phệ kim trùng chui ra khỏi mặt đất bay hướng Lý Thất Dạ. Tốc độ phệ kim trùng siêu nhanh, Lý Thất Dạ càng mau hơn. Phệ kim trùng chưa đến gần Lý Thất Dạ đã bị hai ngón tay kẹp chặt.

Răng rắc!

Phệ kim trùng bị bóp chết.

Nhìn Lý Thất Dạ nhẹ nhàng bóp chết phệ kim trùng, Lam Vận Trúc hỏi:

– Ngươi tu luyện thể gì?

Người khác không biết, Lam Vận Trúc thì chắc chắn Lý Thất Dạ tu luyện tiên thể thuật, nhưng tiên thể của hắn cho nàng cảm giác rất lạ. Lam Vận Trúc không phân biệt được Lý Thất Dạ tu luyện tiên thể gì.

Lam Vận Trúc nằm mơ cũng không ngờ Lý Thất Dạ tu luyện hai tiên thể thuật, chuyện này tuyệt đối không thể xảy ra.

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

– Chuyện này thì . . . Về sau nàng sẽ biết.

Lý Thất Dạ cất thiên mệnh chân thạch đã chọn đi.

Lam Vận Trúc nhìn Lý Thất Dạ chọn mấy thiên mệnh chân thạch rất đặc biệt, nàng biết nàng định làm gì:

– Ngươi cảm thấy mấy khối thiên mệnh chân thạch này có thể thiên uẩn hợp đạo?

– Không chắc là ta.

Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:

– Chưa chắc ta thích hợp thiên uẩn hợp đạo, nhưng nếu tìm dúng người thì có cơ hội rất lớn. Không chừng ta có thể sáng tạo kỳ tích.

Lam Vận Trúc không nói gì thêm, thiên uẩn hợp đạo trong mắt mọi người là lý luận suông, nhiều tu sĩ chưa từng nghe tên nó.

Lý Thất Dạ, Lam Vận Trúc tìm kiếm gần hết chân núi nhưng không thấy thiên mệnh chân thạch thích hợp cho nàng.

– Thôi, lên núi nhìn xem.

Lý Thất Dạ ngẩng đầu nhìn Thần Long sơn, nheo mắt nói:

– Nàng dùng Mệnh Hà Thiên Hồi dùng đạo cơ, theo ta được biết có một khối thiên mệnh chân thạch rất thích hợp tình huống của nàng. Chỉ tu thiên mệnh bí thuật, ta nghĩ thiên mệnh chân thạch đó tuyệt đối thích hợp, nhưng không biết nó có còn không.

Nghe Lý Thất Dạ nói, Lam Vận Trúc hung tợn trừng hắn:

– Cái gì? Ngươi biết trên núi có một khối thiên mệnh chân thạch thích hợp ta nhưng không nói, hại ta ở đây cùng ngươi ngớ ngẩn tìm kiếm?

Lý Thất Dạ nhìn bộ dáng Lam Vận Trúc hung dữ, trêu ghẹo:

– Nha đầu, chú ý phong độ. Nàng là tiên nữ Thiên Lý Hà, mọi người đều biết đại mỹ nhân, đại thục nữ siêu phàm thoát tục. Bộ dạng mẫu dạ xoa như thế không sợ mất hết danh tiếng sao?

Lam Vận Trúc tức hộc máu:

– Ngươi . . .!

Lam Vận Trúc nghiến răng nói:

– Tên chết tiệt, có ngày ta sẽ cho ngươi biết tay!

Lý Thất Dạ không để bụng Lam Vận Trúc uy hiếp, thản nhiên nói:

– Nha đầu, ta làm vậy là vì tốt cho nàng, cho nàng chút mặt mũi. Nếu tìm thiên mệnh chân thạch thích hợp dưới này là tốt nhất, lỡ ta nói cho nàng, để nàng đi lên trên đó ngay rồi không được tảng đá kia nhận chủ thì rất quê. Mọi người đều biết nàng là thiên tài, tiên nữ, không làm gì được một tảng đá thì còn mặt mũi nào?

Lam Vận Trúc tức giận phồng má trừng Lý Thất Dạ:

– Đại thúc xem thường người quá, năm xưa trong thánh hồ ta một hơi được ba thiên mệnh chân thạch công nhận, tất cả đều là bát đạo thiên uẩn! Dù là cửu đạo thiên uẩn thiên mệnh chân thạch thì ta rất có tự tin.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Như trước kia chúng ta đã nói, thiên mệnh chân thạch không phải có nhiều đạo uẩn thì càng cường đại, tuy rằng có một ít thiên mệnh chân thạch không được bát đạo, cửu đạo thiên uẩn nhưng chúng nó rất kiêu ngạo. Một số thiên mệnh chân thạch đặc biệt, dù thiên phú có kỳ tài ngút trời cỡ nào cũng sẽ không được chúng nó nhận chủ.

– Hừ! Hay chúng ta cá cược đi?

Lam Vận Trúc bực tức trừng Lý Thất Dạ:

– Bây giờ ngươi nói cho ta biết khối thiên mệnh chân thạch kia ở đâu, để ta nhìn xem nó ghê gớm cỡ nào.

– Tất nhiên.

Lý Thất Dạ mỉm cười nhìn Lam Vận Trúc:

– Nhưng không biết nàng muốn đánh cuộc cái gì? Khi thua đừng khóc.

Bị Lý Thất Dạ khiêu khích, Lam Vận Trúc tức tối trừng hắn. Bỗng Lam Vận Trúc xoe tròn mắt tinh nghịch, không còn tức giận nữa.

Lam Vận Trúc cười khúc khích:

– Đại thúc, hay chúng ta cá cược lớn một chút. Lát nữa lên núi, chúng ta đánh cuộc một keo xem ai được nhiều thiên mệnh chân thạch công nhận hơn? Người được nhiều thiên mệnh chân thạch công nhận sẽ thắng, đại thúc thấy sao?

Lý Thất Dạ nhìn Lam Vận Trúc, mỉm cười nói:

– Nàng muốn cá cược thật sao?

Lý Thất Dạ nghĩ đến chuyện rất thú vị:

– Nàng cảm thấy mình sẽ thắng?

Lam Vận Trúc phồng má, cười nói:

– Tất nhiên dám, tiểu nữ tử như ta dám cá cược, chẳng lẽ đại thúc không dám? Nếu đại thúc thua thì cho ta một giọt ngân hà vạn vật thủy.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Thì ra nha đầu ham ngân hà vạn vật thủy của ta, nhưng lỡ nàng thua thì đưa gì cho ta?

Lam Vận Trúc ưỡn ngực to nói:

– Đại thúc, ta dám chơi dám chịu. Bảo khí, tiên vật, đan dược, ngươi muốn gì cứ nói đi, thứ gì ta làm được thì chắc chắn sẽ không quỵt!

Lý Thất Dạ sờ cằm, nhìn Lam Vận Trúc từ trên xuống dưới, cười truê chọc:

– Bảo khí tiên vật không hấp dẫn ta, nếu nàng thua thì đêm nay cởi sạch ra cho ta ngắm được không?

– Cởi cái đầu ngươi, đồ xấu xa háo sắc!

Mặt Lam Vận Trúc đỏ rực đá Lý Thất Dạ, nghiến răng ken két.

Lý Thất Dạ cười ung dung:

– Nha đầu, dám đánh cuộc hay không?

Lam Vận Trúc tức giận mặt đỏ rực trừng Lý Thất Dạ. Lam Vận Trúc đỏ mặt, biểu tình xấu hổ, mắt trong suốt ướt sũng nước thật xinh đẹp.

Lý Thất Dạ, Lam Vận Trúc chưa quyết định cá cược thì một người từ trên trời giáng xuống Thần Long sơn.

Nhìn người từ trên trời giáng xuống, tu sĩ vừa đến Thần Long sơn hay đã leo lên núi thử vận may đều rung động:

– Truyền nhân Ngu Sơn lão tiên quốc!

Lam Vận Trúc rất bất ngờ:

– Tiên Phàm!

Người từ trên trời giáng xuống là Tiên Phàm, truyền nhân Ngu Sơn lão tiên quốc. Gã vẫn bao phủ trong ngũ hành tiên giáp, không thấy rõ mặt mũi, vóc dáng như thế nào. Từ đầu đến cuối không ai biết người trong ngũ hành tiên giáp là nam hay nữ, chỉ biết đó là nhân tộc, tên Tiên Phàm, truyền nhân Ngu Sơn lão tiên quốc. Trừ mấy thông tin này ra người ngoài không biết gì khác hơn.

Nhìn Tiên Phàm đến, quỷ tộc tâm cao khí ngạo không kiềm được tim rớt cái bịch:

– Tồn tại có thể chiến đấu với Đế Tọa đại nhân.

Thiên tài quỷ tộc trẻ tuổi hay đại nhân vật thế hệ trước đều không dám xem thường Tiên Phàm.

Mình trong cõi cửa điện nên mọi vấn đề ở đây là Chính Xác chuẩn chỉnh nhất . Cửa Điện mình đang trông dữ Thầy Ý Ăn Lộc Bói Toán nha! …!

Có người nhìn Tiên Phàm bị ngũ hành tiên giáp bao phủ toàn thân, kính sợ nói:

– Tiếc rằng đệ nhất hung mộ mở hơi sớm, hắn và Đế Tọa không thể phân ra thắng bại, cùng nhau chạy vào đệ nhất hung mộ.

Chương 752: Tảng đá trên đỉnh núi kia

Trước kia thế hệ trẻ không dám khiêu khích thần uy của tam kiệt U Thánh giới. Sau này ra Lý Thất Dạ càn quét quỷ tộc, tay không đồ vạn, uy hiếp U Thánh giới. Mọi người thế mới biết nhân tộc ra một kẻ hung ác có thể khiêu chiến quyền uy nhân tộc.

Hiện giờ có thêm Tiên Phàm, một người trước đó không có tiếng tăm gì. Tiên Phàm khác với Lý Thất Dạ, mọi người suy đoán hắn có thể khiêu chiến với Đế Tọa, còn Tiên Phàm thật sự đánh nhau với Đế Tọa. Trận chiến cực kỳ kinh thiên, hai bên không thể phân ra thắng bại vội vàng vào đệ nhất hung mộ.

– Song thánh nhân tộc ta không thua gì tam kiệt quỷ tộc. Ha ha, đời này nhân tộc ta không yếu hơn quỷ tộc, tranh hùng đại đạo tiên đế tương lai chưa biết ai chết vào tay ai.

Nhìn Tiên Phàm, tu sĩ nhân tộc hưng phấn nói:

– Quỷ tộc có tam kiệt, nhân tộc ta có song thánh!

Gần đây kẻ nhiều chuyện đặt biệt danh cho Lý Thất Dạ, Tiên Phàm là song thánh nhân tộc.

Câu đó rất chói tai với tu sĩ quỷ tộc, nhưng giờ đây bọn họ giữ im lặng.

Trong quỷ tộc, Đế Tọa uy danh lan xa, không tha thứ khiêu khích. Thế hệ trước hay người trẻ tuổi quỷ tộc dều rất xem trọng Đế Tọa, gã được toàn quỷ tộc thừa nhận.

Có ai ngờ Tiên Phàm đánh nhau với Đế Tọa không phân thắng bại? Tuy trận chiến này kết thúc gấp gáp nhưng mọi người phải công nhận là Tiên Phàm có thể thực lực đấu với Đế Tọa.

Trước đó trong quỷ tộc, đặc biệt người trẻ tuổi rất khinh thường nhân tộc. Hiện nay nhân tộc đầu tiên có kẻ hung ác Lý Thất Dạ, sau là Tiên Phàm bí ẩn xuất hiện. Thanh niên quỷ tộc không kiêu ngạo nổi.

– Thật lợi hại.

Lam Vận Trúc nhìn trạng thái của Tiên Phàm, nhỏ giọng nói:

– Đế Tọa cũng khó chiếm ưu thế trước mặt hắn.

Lam Vận Trúc không xem trận chiến của Tiên Phàm và Đế Tọa, nhưng nàng nhìn trạng thái Tiên Phàm bây giờ là đoán ra kết quả cuộc chiến.

– Không có gì kỳ.

Lý Thất Dạ nhìn ngũ hành tiên giáp bao phủ toàn thân Tiên Phàm:

– Có được ngũ hành tiên giáp chứng minh hắn bất phàm, thứ này chọn tinh thần rất kỹ, cực kỳ kiêu ngạo.

Tình huống như vậy hoàn toàn nằm trong dự tính của Lý Thất Dạ.

Không cần xem Tiên Phàm có cảnh giới gì, tu luyện đế thuật gì, chỉ nhìn ngũ hành tiên giáp mặc trên người gã là Lý Thất Dạ hiểu được rất nhiều. Ngũ hành tiên giáp là tượng trưng cho thực lực, nếu không đủ mạnh thì không thể sở hữu ngũ hành tiên giáp.

Tiên Phàm đến Thần Long sơn, gã không ngừng lại ớ chân núi mà chạy lên đỉnh ngay.

Nhìn Tiên Phàm lao lên đỉnh núi, có tu sĩ nhỏ giọng nói:

– Chẳng lẽ hắn cũng đến vì tảng đá kia?

– Có vẻ là vậy.

Mọi người trên quỷ tộc dừng công việc, các cặp mắt nhìn Tiên Phàm.

Tiên Phàm lao thẳng một hơi lên đỉnh núi.

– Hắn đến vì tảng đá kia thật rồi.

Lão tu sĩ biết nhiều tin tức, đến Thần Long sơn trước nhất lẩm bẩm:

– Hắn cũng muốn thử sao?

Có chưởng môn mở miệng nói:

– Cái này không lạ. Thiên Luân trở lại, Đế Tọa đến, các thiên kiêu chi tử Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử cũng đến. Người có đủ tư cách đều muốn thử xem.

Lam Vận Trúc không biết gì, nàng nhìn Tiên Phàm lao lên núi, hỏi Lý Thất Dạ:

– Trên núi có cái gì?

Lý Thất Dạ híp mắt nhìn Tiên Phàm:

– Một khối thiên mệnh chân thạch, độc nhất vô nhị, từ vạn cổ đến bây giờ chưa ai có được.

Lúc này vô số cặp mắt nhìn đỉnh núi.

Tu sĩ quỷ tộc hỏi:

– Thiên Luân Hồi thất bại, Đế Tọa đại nhân cũng vậy, hắn có được không?

– Không biết, dù hắn thất bại cũng chẳng có gì lạ.

Một tộc trưởng quỷ tộc từ Bắc Trạch Địa nói:

– Theo Minh Độ Trạch ghi chép, đồn rằng Minh Độ tiên đế sau khi trở thành tiên đế từng đến đây. Truyền thuyết khi đó Minh Độ tiên đế muốn chiếm tảng đá kia, muốn được nó nhận chủ. Tiếc rằng Minh Độ tiên đế thất bại, tảng đá kia không nhận chủ.

Nghe vậy nhiều người kinh ngạc hỏi:

– Cái gì? Tiên đế cũng không được nó nhận chủ? Đó là tiên đế!

Nếu thiếu niên tiên đế không được nhận chủ thì còn có thể thông cảm, dù sao không đi đến cuối ai biết ai sẽ thành tiên đế?

Vào lúc đó Minh Độ tiên đế đã là tiên đế vô địch, tồn tại nhìn xuống cửu thiên thập địa, nhưng tảng đá kia kia không nhận chủ. Chuyện này khiến người hết sức giật mình.

Lam Vận Trúc cũng nghe câu nói đó, rất rung động:

– Đây là tảng đá như thế nào? Không thèm nhận chủ tiên đế?

Trời đời không có gì mạnh hơn Lam Vận Trúc vậy mà tảng đá kia không thèm nhận chủ Lam Vận Trúc, qua khó tin.

Lý Thất Dạ nhìn đỉnh núi, nhỏ giọng nói:

– Đó là một tảng đá cực kỳ kiêu ngạo.

Mọi người nhìn Tiên Phàm, nhân tộc hay quỷ tộc đều thế. Quỷ tộc không hy vọng Tiên Phàm thành công chút nào, vì Đế Tọa, Thiên Luân Hồi có thiên phú cao nhất quỷ tộc không thành công. Nếu Tiên Phàm thành công thì đả kích kiêu ngạo của quỷ tộc.

Từ khi tông môn biết trên đỉnh núi có tảng đá không chịu nhận chủ tiên đế, nhiều thiên tài đều đến thử vạn may, xem coi mình có thể khiến tảng đá kia nhận chủ không.

Trong mấy ngày ngắn ngủi bao nhiêu người đến thử. Đế Tọa, Thiên Luân Hồi, Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử, các truyền nhân đế thống tiên môn đều thử qua. Nhiều thiên tài, tiểu bối vô danh đều đến.

Nhưng không ai thành công, không người nào được tảng đá kia nhận chủ.

Tiên Phàm lên đỉnh núi, trên đỉnh Thần Long sơn có một tảng đá to cỡ chậu rửa mặt. Tảng đá màu xám không ánh sáng, trông không chút bắt mắt, giống đá sỏi đầy đường. Tảng đá như vậy nếu đặt ở chỗ khác e rằng không ai nhìn nó một cái.

Tảng đá kia rất bình thường, nếu không biết lai lịch của nó thì không ai cho rằng tảng đá quý giá như thế.

– Tảng đá kia thật sự thần kỳ như vậy sao? Lợi hại như trong truyền thuyết?

Không chỉ một người có ý nghĩ đó, nhiều người cảm thấy tảng đá kia không hợp với truyền thuyết.

– Đáng giá.

Thế hệ trước nói:

– Không nói thứ khác, những người đến gần đây, biết bao nhiêu người muốn mang tảng đá kia đi nhưng không thành công. Đừng nói đám Thiên Luân Hồi, Đế Tọa đại nhân. Hai ngày trước một lão tổ Vạn Thế cổ quốc đến nơi, muốn cưỡng ép mang tảng đá đi nhưng không lay động nó được chút nào.

Nghe vậy đám người hút ngụm khí lạnh:

– Lão tổ Vạn Thế cổ quốc cũng không thể lay động nó chút nào?

Vạn Thế cổ quốc chính là nhất môn song đế, thử nghĩ xem lão tổ Vạn Thế cổ quốc nghịch thiên biết bao. Lão tổ đại giáo cường quốc bình thường không thể so sánh bằng.

Nhưng lão tổ Vạn Thế cổ quốc không lay động tảng đá kia được, nghĩ kỹ thì thấy rất khủng bố. Lão tổ Vạn Thế cổ quốc là nhân vật đẳng cấp đại hiền, có thể là hiền chủ vậy mà không mang tảng đá bình thường đi được. Tảng đá không chút bắt mắt này dáng sợ biết mấy.

Lam Vận Trúc nhìn tảng đá kia, nàng có tư chất song thánh nhưng không cảm nhận được tảng đá có gì khác lạ:

– Tảng đá kia thật sự nghịch thiên như vậy?

Lam Vận Trúc có tư chất song thánh, rất nhạy cảm nhưng không cảm nhận được chút hơi thở đặc biệt từ tảng đá kia.

Lý Thất Dạ nhìn tảng đá trên ngọn núi, cười nói:

– Nếu nàng chiếm được nó, dù phải trả giá thế nào cũng đáng. Tảng đá kia khác với mọi thứ, nó rất đặc biệt. Xưa nay thịnh thế khó thể sinh ra tảng đá như vậy, năm xưa Minh Độ tiên đế muốn cưỡng ép mang nó đi nhưng không thành công.

Chương 753: Tảng đá kiêu ngạo

– Minh Độ tiên đế muốn cưỡng ép mang nó đi cũng không được?

Tim Lam Vận Trúc rớt cái bịch:

– Truyền thuyết tiên đế là tồn tại duy nhất có thể cưỡng ép mang thiên mệnh chân thạch đi, sự thật không phải như vậy?

– Đúng thật.

Lý Thất Dạ gật gù:

– Nhưng chuyện này không dễ làm, nếu làm nhiều thì tiên đế sẽ bị phản phệ. Tảng đá kia độc nhất vô nhị, nếu tiên đế liều mạng muốn mang nó đi thì cũng được, nhưng cái giá quá đắt.

Tiên Phàm ngồi trên đỉnh núi, bàn tay đặt lên tảng đá kia. Huyết khí vờn quanh bàn tay Tiên Phàm, đôi khi biến rồng, biến phượng. Huyết khí quấn quanh bàn tay rất mỏng nhưng tiếng huyết khí gầm làm tim người đập nhanh, tựa sóng thần vỗ không khí, như rồng ngâm hổ gầm. Huyết khí của Tiên Phàm quá cường đại.

Từng lũ huyết khí đã cường đại đến làm người ta biến sắc, hèn gì Tiên Phàm đánh không phân thắng bại với Đế Tọa, siêu nghịch thiên.

Huyết khí của Tiên Phàm vờn quanh bàn tay gã chậm rãi đè xuống tảng đá kia, muốn dung nhập vào tảng đá. Nhưng tảng đá kia không chút khách sáo bắn ngược huyết khí lại.

Tiên Phàm là kỳ tài ngút trời, không dễ bỏ cuộc. Huyết khí tăng vọt, một con chân long bay ra khỏi tay Tiên Phàm, như có tiên phượng quay quanh cổ tay. Long uy phượng tư bá đạo vô cùng, huyết khí nhảy lên là trời sập. Huyết khí bay lên như vỗ vào cửu thiên đánh rớt trời sao.

Tư thế bá đạo, mạnh mẽ làm đám người trên Thần Long sơn biến sắc mặt. Tiên Phàm đúng là khủng bố, thực lực ngạo thị thế hệ trẻ, có tài năng tranh hùng với thiên chi kiêu tử như Đế Tọa.

Vang tiếng ầm ĩ, nguyên Thần Long sơn run rẩy. Huyết khí nhảy múa trên bàn tay Tiên Phàm, cực kỳ bá đạo, sóng dồn nước lũ. Bàn tay giáng xuống, huyết khí đè tảng đá kia, Tiên Phàm muốn huyết khí của mình dung hợp với tảng đá.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, thiên địa như bị nổ tung, trời sao bị đánh rơi. Huyết khí của Tiên Phàm bá đạo cường đại, tảng đá kia bật ngược càng nghịch thiên. Tiên Phàm bị chấn thụt lùi mấy bước.

Ngũ hành tiên giáp bao phủ toàn thân Tiên Phàm nên không thấy vẻ mặt của gã, nhưng có thể tưởng tượng biểu tình giật mình thế nào.

Nhìn tảng đá kia bật ngược lực lượng, mọi người rung động.

– Lợi hại, tảng đá kia đúng là lợi hại. Thiên chi kiêu tử như Tiên Phàm có lẽ cửu đạo thiên uẩn thiên mệnh chân thạch rất vui nhận chủ, nhưng tảng đá kia từ chối.

Tu sĩ quỷ tộc gật đầu, nói:

– Bản mệnh chân khí của Đế Tọa đại nhân luyện hóa từ một khối cửu đạo thiên uẩn thiên mệnh chân thạch. Nghe nói Đế Tọa đại nhân từng được hai khối cửu đạo thiên uẩn thiên mệnh chân thạch công nhận sau đó chọn một khối. Đế Tọa đại nhân rất muốn được tảng đá kia tiếc rằng bị từ chối.

– Tiếc quá.

Nhìn Tiên Phàm không thể khiến tảng đá kia nhận chủ, tu sĩ nhân tộc trên quỷ tộc khá thất vọng.

Tu sĩ quỷ tộc thở phào nhẹ nhõm. Vì Đế Tọa, Thiên Luân Hồi đã thử và thất bại, càng không nói đến đám người Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử.

Nếu Tiên Phàm lấy được tảng đá kia kia tương đương tát mặt quỷ tộc, nghĩa là thiên tài lợi hại nhất quỷ tộc không bằng nhân tộc.

Hiện giờ Tiên Phàm thất bại, quỷ tộc cho rằng đó là đương nhiên, ít nhất nhân tộc không mạnh hơn bọn họ.

Không được tảng đá kia công nhận, Tiên Phàm ủ rũ. Tiên Phàm không ở lại lâu, không thèm nhìn cửu đạo thiên uẩn thiên mệnh chân thạch khác, xoay người đi ngay.

Lam Vận Trúc cười nói với Lý Thất Dạ:

– Đại thúc, đến lượt chúng ta.

Lý Thất Dạ cười hỏi:

– Như thế nào? Nàng cũng muốn có tảng đá kia? Nhưng ta cảm thấy nàng không có cơ hội, ta không xem thường nàng. Tảng đá kia rất kiêu ngạo.

Lam Vận Trúc cười khẽ, duyên dáng động lòng người:

– Đại thúc, tảng đá kia thì thôi đi. Tuy ta tự phụ thật nhưng không cho rằng mình xuất sắc hơn tiên đế. Ngươi hãy nói tảng đá mới nãy ở đâu cho ta biết, ta có hứng thú thử xem.

Lam Vận Trúc nghiêng đầu nhìn Lý Thất Dạ, cười tinh nghịch:

– Đại thúc, có dám đánh cuộc không? Có dám cá tảng đá kia? Ngươi là người tràn đầy tự tin đúng không? Thử xem ngươi có lợi hại hơn Đế Tọa, Thiên Luân Hồi, Tiên Phàm không, để tảng đá kia nhận chủ.

Lý Thất Dạ nổi hứng, nheo mắt nói:

– Nếu ta khiến tảng đá kia nhận chủ thì nàng sẽ làm gì?

– Đại thúc lại khoác lác.

Lam Vận Trúc yêu kiều mỉm cười nói:

– Không bằng nói đại thúc thua sẽ làm gì đi.

– Nếu ta thua sẽ tặng một vật lợi hại cho nàng, giá trị xứng với nàng.

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

– Tối nay nàng thua thì hãy cởi sạch đồ ra cho ta ngắm nghía thân thể.

Lam Vận Trúc đỏ mặt, nạt hắn:

– Đại thúc háo sắc, chờ ngươi thắng ta rồi tính!

Lam Vận Trúc xoay người đi lên núi, được mấy bước thì ngoái đầu cười hỏi:

– Đại thúc có dám cá không?

Lý Thất Dạ cười nói:

– Cá thì cá, ta sợ nàng sao?

Lý Thất Dạ đuổi theo Lam Vận Trúc, hai người sóng vai lên núi.

Lý Thất Dạ, Lam Vận Trúc lên núi hấp dẫn ánh mắt mọi người. Lý Thất Dạ và Lam Vận Trúc ở dưới chân núi rất lâu nay đột nhiên đi lên đúng là gây chú ý.

Nhìn Lý Thất Dạ, Lam Vận Trúc lên núi, có người suy đoán:

– Hay Lý Thất Dạ, Lam tiên nữ cũng muốn thử tảng đá trên đỉnh núi?

Có suy đoán đó là bình thường. Người đi quỷ tộc đều muốn thử tảng đá kia trên đỉnh một lần. Lam Vận Trúc thì khỏi nói, nàng là truyền nhân Thiên Lý Hà, tư chất song thánh cho đến nay là đề tài mọi người nói mãi không chán.

Lý Thất Dạ thì gần đây nổi tiếng như cồn, khí thế bắt kịp Đế Tọa, Thiên Luân Hồi. Lý Thất Dạ là thiên tài trong thiên tài, yêu nghiệt, muốn thử tảng đá kia một lần cũng chẳng có gì lạ.

Tu sĩ quỷ tộc cười khẩy nói:

– Hừ! Họ Lý tuyệt đối không có khả năng thành công, hắn lợi hại hơn nhóm Đế Tọa đại nhân được sao? Dù hắn có thể ngang ngửa với Đế Tọa đại nhân nhưng tuyệt đối sẽ không vượt qua Đế Tọa đại nhân! Nhóm Đế Tọa đại nhân, Thiên Luân Hồi đã thử và không thành công, Tiên Phàm nhân tộc các ngươi cũng vậy. Chắc chắn họ Lý sẽ không làm gì được.

Không phải quỷ tộc tự phụ, thiên tài tuyệt thế xuất sắc nhất quỷ tộc đã thử, đều thất bại, Tiên Phàm cũng vậy. Quỷ tộc không tin Lý Thất Dạ sẽ thành công, quỷ tộc cảm thấy hắn mạnh cách mấy cùng lắm ngang ngửa với Đế Tọa, đây đã là đánh giá cao về hắn.

Tuy tu sĩ nhân tộc hy vọng Lý Thất Dạ sẽ thành công nhưng bọn họ không ôm nhiều hy vọng. Đế Tọa, Thiên Luân Hồi thất bại, bây giờ Tiên Phàm cũng bó ay. Có thể nói thiên tài xuất sắc nhất U Thánh giới đều đã thử, trừ Thiền Dương. Không ai trong bọn họ thành công, nên tu sĩ nhân tộc không cảm thấy Lý Thất Dạ sẽ vượt qua tất cả.

Lý Thất Dạ, Lam Vận Trúc đến giữa sườn núi, bắt đầu từ đây trở lên thiên mệnh chân thạch toàn là sinh linh trở lên. Càng đi lên thì thiên mệnh chân thạch sinh mệnh càng tốt, có cả cửu đạo thiên uẩn thiên mệnh chân thạch.

Đứng ở ranh giới, Lam Vận Trúc cười tủm tỉm:

– Đại thúc chuẩn bị sẵn sàng chưa? Nhìn xem ai được hoan nghênh hơn.

Lý Thất Dạ nhìn Lam Vận Trúc hưng phấn dạt dào, cười nói:

– Ưu tiên nữ, nếu ta ra tay trước sợ nàng không phục, nói ta nam ăn hiếp nữ.

Chương 754: Tất cả thiên mệnh chân thạch giành nhận chủ

Lam Vận Trúc bực bội trừng Lý Thất Dạ:

– Tự phụ quá.

Lam Vận Trúc bước lên núi, khi nàng đặt chân vào giữa sườn núi thì toàn thân tràn ngập huyết khí. Chớp mắt huyết khí như nước chảy ra ngoài.

Nhìn huyết khí của Lam Vận Trúc chảy a ngoài, có người tò mò hỏi:

– Lam tiên nữ định làm gì?

– Cảm xúc thiên mệnh chân thạch.

Có tu sĩ thế hệ trước thấy vậy nói:

– Hai người kia đang cạnh tranh xem ai được nhiều thiên mệnh chân thạch công nhận hơn.

Tu sĩ nói ngay:

– Ha ha ha, ta cá Lam tiên nữ thắng. Lam tiên nữ nổi tiếng tư chất song thánh.

Tu sĩ khác tiếp lời:

– Ta cũng cá Lam tiên nữ, thiên phú của Lam tiên nữ thì khỏi phải bàn, tuy nàng ít khi ra tay nhưng ở trong mắt ta thì nàng là thiên tài có thể thành tựu vô địch.

Thiếu nữ, nhất là mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành như Lam Vận Trúc đương nhiên đặc biệt được hoan nghênh, điều này khỏi cần bàn cãi. Dù Lý Thất Dạ và Lam Vận Trúc cạnh tranh không có ác ý nhưng các tu sĩ, nhât là tu sĩ trẻ tuổi đều xem trọng Lam Vận Trúc.

Huyết khí Lam Vận Trúc chảy ra, nàng bước lên núi. Lam Vận Trúc chưa đi được mấy bước thì vang tiếng đinh đang, mấy chục ngũ đạo thiên uẩn thiên mệnh chân thạch nhảy lên.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Lam Vận Trúc bước tiếp, mười mấy lục đạo thiên uẩn thiên mệnh chân thạch cũng nhảy lên.

Lam Vận Trúc không dừng lại, nàng đi tiếp, mấy khối thất đạo thiên uẩn thiên mệnh chân thạch cũng nhảy lên.

Nhìn Lam Vận Trúc đi lên, có người ham vui đếm thiên mệnh chân thạch:

– Tám mươi sáu khối ngũ đạo thiên uẩn thiên mệnh thiên thạch, mười tám khối lục đạo thiên uẩn thiên mệnh chân thạch, chín khối thất đạo thiên mệnh chân thạch . . .

Lam Vận Trúc tiếp tục đi lên.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Có bát đạo thiên uẩn thiên mệnh chân thạch nhảy một chút, tuy không quá kịch liệt nhưng đây cũng là công nhận Lam Vận Trúc.

– Có năm khối bát đạo thiên uẩn thiên mệnh chân thạch!

Có người đếm xong rung động nói:

– Lam tiên nữ không uổng là tư chất song thánh, chưa chắc nàng kém hơn tam kiệt, chẳng qua chiến tích hơi ít.

Một số thiên tài hâm mộ nói:

– Lợi hại, được năm khối bát đạo thiên uẩn thiên mệnh chân thạch công nhận.

Lam Vận Trúc ngừng lại, ngoái đầu cười quyến rũ:

– Đại thúc, ta còn cần đi tiếp không? Ta rất muốn khiêu chiến xem cửu đạo thiên uẩn thiên mệnh chân thạch có công nhận ta không? Bây giờ đại thúc chịu thua còn kịp, ta sẽ không để đại thúc thua thảm.

Bộ dáng mỹ nữ khiêu khích thật là động lòng người.

Lý Thất Dạ nhìn Lam Vận Trúc nghịch ngợm đáng yêu, hắn bật cười.

Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:

– Nha đầu, không phải ta đả kích nàng, trình độ như nàng so với ta thật sự kém xa.

Lý Thất Dạ cất bước lên núi.

Thấy Lý Thất Dạ lên núi, mọi người phấn chấn tinh thần.

– Lý Thất Dạ sắp đi lên, chuẩn bị sẵn sàng, nhìn xem nàng và Lam tiên nữ ai được nhiều thiên mệnh chân thạch công nhận hơn.

Có người chuẩn bị đếm số, tính xem Lý Thất Dạ được mấy khối thiên mệnh chân thạch công nhận.

Quỷ tộc không phục:

– Hừ! Theo ta thấy Lý Thất Dạ chỉ có bấy nhiêu . . .

Nhưng quỷ tộc chưa nói hết câu chợt ngừng bặt.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Từng tiếng nhảy nhót vang lên, cảnh tượng khó tin xảy ra. Mọi người trợn tròn mắt nhìn.

Khi cảnh tượng đó xuất hiện trước mắt mọi người, ai từng trải qua bao nhiêu sóng gió, thấy bao nhiêu kỳ tích đều không tin vào mắt mình, con ngươi trợn to.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Từng tiếng tảng đá va chạm nhau. Khi Lý Thất Dạ đi qua, các thiên mệnh chân thạch nhảy vọt lên, khó tin là chúng chẳng những nhảy mà còn như đi đường lăn theo sau Lý Thất Dạ.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Lý Thất Dạ càng đi lên các thiên mệnh chân thạch như tảng đá có chân theo sau lưng hắn. Các thiên mệnh chân thạch tranh nhau chen chúc như sợ mất dấu Lý Thất Dạ, thi nhau chen lấn tới gần hắn, hận không thể là tảng đá gần sát hắn nhất.

Cảnh tượng đó làm mọi người trên Thần Long sơn xem ngây ngẩn, mắt trợn to, há hốc mồm sắp rớt cằm.

Lam Vận Trúc đã chuẩn bị tâm lý từ trước không kiềm được trợn tròn mắt, hé môi. Lam Vận Trúc không thể tin vào mắt mình, cảnh tượng này làm nàng sợ.

Có quỷ hoàng thẫn thờ, lắp bắp nói:

– Cái . . . Này . . . Là . . . Không . . . Không thể nào . . .

Quỷ hoàng khó thể tỉnh táo lại.

Có người ngơ ngác nói:

– Từng . . . Từng nghe nói thiên mệnh chân thạch biết chạy nhảy, nhưng mấy ai thật sự thấy thiên mệnh chân thạch đi đường bao giờ?

Thiên mệnh chân thạch biết chạy nhảy là điều mọi người đều biết, nhưng không bao nhiêu người tận mắt thấy thiên mệnh chân thạch đi đường hoặc chạy trốn.

Hôm nay mọi người chính mắt thấy thiên mệnh chân thạch đi đường, không chỉ một viên mà là một đống. Vô số thiên mệnh chân thạch trên Thần Long sơn đều nhúc nhích, mọi người ngây ngẩn.

Có tu sĩ không tin vào mắt mình, ngây ngốc nhìn. Tu sĩ tưởng đâu mình nằm mơ, kêu đồng bạn đứng bên cạnh:

– Ngươi . . . Ngươi . . . Ngươi hãy nhéo ta một cái xem có phải thật không?

Sau đó có tiếng hét, tu sĩ bị đồng bạn nhéo mạnh sắp rớt miếng thịt. Giờ thì tu sĩ khẳng định mình không nằm mơ.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Lý Thất Dạ bước tới gần Lam Vận Trúc, sau lưng hắn là một đống thiên mệnh chân thạch. Nơi nào Lý Thất Dạ đi qua là tất cả thiên mệnh chân thạch theo sau hắn.

Lý Thất Dạ đến gần, Lam Vận Trúc lắp bắp:

– Cái . . . Này . . . Là . . . Không . . . Không thể nào . . .

– Ngươi . . . Ngươi đang đùa đúng không?

Lý Thất Dạ mỉm cười nhìn Lam Vận Trúc, ung dung nói:

– Nàng cảm thấy ván này ai thắng?

Lam Vận Trúc ủ rũ, khẽ thở dài:

– Ngươi . . . Ngươi đi như vậy, thiên mệnh chân thạch của ta cũng theo ngươi.

Dù không phục nhưng Lam Vận Trúc phải phục.

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

– Vậy đi nhìn xem tảng đá kiêu ngạo kia có công nhận ta không.

Lý Thất Dạ nhấc chân lên núi.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Lý Thất Dạ tiếp tục leo núi, không chỉ bát đạo thiên uẩn thiên mệnh chân thạch, hễ hắn đi qua đâu, thậm chí cửu đạo thiên uẩn thiên mệnh chân thạch cũng theo sau hắn.

Có người hét to một tiếng:

– Cửu đạo thiên uẩn thiên mệnh chân thạch cũng đi theo Lý Thất Dạ!

Người đó gào thét:

– Còn thiên lý không? Toàn bộ tảng đá chỉ thừa nhận mình hắn! Cái . . . Này . . . Bảo đám tôm tép chúng ta làm sao sống?

Nhiều người đồng cảm, mọi người bất lực. Bọn họ không ngăn được thiên mệnh chân thạch công nhận Lý Thất Dạ.

Nhìn Lý Thất Dạ lên núi, có tu sĩ hét chói tai:

– Hắn sắp lên đỉnh núi, Lý Thất Dạ sắp thử tảng đá kia!

Tất cả tu sĩ hoảng sợ, tu sĩ quỷ tộc càng căng thẳng:

– Tía ơi, lợi hại, tảng đá kia sắp bị hắn mang đi!

Tu sĩ nhân tộc kiềm không được thầm ghen tỵ Lý Thất Dạ. Một đống thiên mệnh chân thạch theo sau lưng Lý Thất Dạ thật là không có thiên lý, tu sĩ nhân tộc hơi trông chờ, hy vọng hắn sẽ chịu thiệt trước tảng đá kia.

Lý Thất Dạ quá yêu nghiệt, cảnh tượng đồ sộ như thế dù là thiên chi kiêu tử Đế Tọa, Thiên Luân Hồi cũng bị lu mờ.

Chương 755: Tảng đá kiêu ngạo nhất nhận chủ

Lý Thất Dạ yêu nghiệt như vậy còn cho người ta sống không? Lúc này đừng nói là quỷ tộc, nhân tộc luôn ủng hộ Lý Thất Dạ cũng thầm ghen tỵ hắn.

Lý Thất Dạ bước lên đỉnh núi.

Rào rào!

Thiên mệnh chân thạch nhảy theo sau lưng Lý Thất Dạ đều rơi xuống đất, không dám đi theo.

Dường như các thiên mệnh chân thạch rất e ngại tảng đá trên đỉnh núi, nơi đó là địa bàn của tảng đá kia. Đám thiên mệnh chân thạch không dám xâm nhập, dù là cửu đạo thiên uẩn thiên mệnh chân thạch cũng không thể.

Nhưng đám thiên mệnh chân thạch không muốn đi, chúng nó đều muốn được Lý Thất Dạ chọn. Rất nhiều thiên mệnh chân thạch nằm yên chờ tại chỗ, nếu Lý Thất Dạ không được tảng đá kia công nhận có lẽ chúng nó có cơ hội được hắn chọn.

– Người so với người tức chết người.

Lam Vận Trúc cười khổ nói:

– Đúng là mỗi người một số phân. Người ta khao khát được thiên mệnh chân thạch công nhận, ngược lại thiên mệnh chân thạch khát vọng được Lý Thất Dạ công nhận.

Một hoàng chủ nhân tộc thế hệ trước chửi tục:

– Tổ cha nó!

– Tiểu tử này quá nghịch thiên, nếu ta có nữ nhi sẽ gả cho hắn ngay!

Tu sĩ bên cạnh hoàng chủ nói giưỡn:

– Lão huynh, ngươi cũng thấy Lý Thất Dạ yêu nghiệt như vậy, dù ngươi có nữ nhi thì chỉ có nước chờ được hắn chọn chứ không phải nữ nhi của ngươi chọn hắn.

Hoàng chủ lẩm bẩm:

– Dù chờ hắn chọn nữ nhi thì ta cũng chịu.

Khi Lý Thất Dạ bước tới bên tảng đá, mọi người nín thở nhìn chưm chú. Toàn Thần Long sơn tĩnh lặng, đám người không dám phát ra tiếng vang, sợ bỏ qua cảnh tượng kinh thế hãi tục này.

Tu sĩ quỷ tộc thầm nguyền rủa Lý Thất Dạ:

– Không thành công, không thành công, tuyệt đối không thành công, tuyệt đối không thành công.

Hiện giờ đến lượt mọi người trông mong xảy ra kỳ tích.

Trước đó nếu tảng đá kia nhận chủ thì mọi người cho rằng là kỳ tích, bây giờ lại khác. Nếu tảng đá kia không nhận Lý Thất Dạ thì mới là kỳ tích.

Đây là tảng đá không thèm nhận tiên đế, đời sau luôn có nhiều người thử, vô số người xem. Nếu được tảng đá kia nhận chủ là kỳ tích của thời đại này.

Nhưng tình huống hôm nay lại khác, nếu tảng đá kia nhận Lý Thất Dạ làm chủ thì không phải kỳ tích mà là chuyện tất nhiên. Nếu hôm nay tảng đá kia không nhận chủ mới là kỳ tích.

Lý Thất Dạ đứng bên cạnh tảng đá kia, chậm rãi ngồi xuống. Mọi người nín thở, từng hành động của Lý Thất Dạ kéo theo lòng người.

Lý Thất Dạ ngồi xuống, không có huyết khí chảy xuôi, không có nhiều hành động, tay hắn nhẹ vuốt ve tảng đá kia.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Lão bằng hữu, đã lâu không gặp.

Tay Lý Thất Dạ vuốt ve làm tảng đá kia khẽ run, trái tim mọi người cũng rung rinh theo.

Có người lẩm bẩm:

– Tuyệt đối đừng nhận chủ!

Không biết là ai nói ra một câu đại biểu tiếng lòng của mọi người.

May mắn tảng đá kia khẽ run rồi không nhúc nhích, thấy vậy mọi người thở phào như trút được gánh nặng.

Bọn họ không dám lên tiếng, vẫn nhìn chằm chằm, vì đám người biết chuyện chưa xong.

Thấy tảng đá kia không nhúc nhích, Lý Thất Dạ cười nói:

– Đúng là tảng đá kiêu ngạo, không biết ngươi muốn ở lại đây bao lâu.

Tảng đá kia vẫn lặng im, đám người thầm vui sướng.

Có tu sĩ hưng phấn cảm thán rằng:

– Đây là kỳ tích, ông trời có mắt!

Lời này được nhiều người công nhận, đám người gật gù. Bây giờ tảng đá kia không nhận Lý Thất Dạ làm chủ khiến mọi người thở phào, hưng phấn.

Lý Thất Dạ ngồi bên cạnh tảng đá kia vẫn rất bình tĩnh, hắn cười, hai tay chống mặt đất ngước lên nhìn trời. Dáng vẻ Lý Thất Dạ thoải mái như đang trò chuyện cùng bằng hữu cũ.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Năm xưa Thiên Lý tiên đế đến, ngươi còn nhớ không? Ngươi không công nhận. Ta luôn nghĩ có lẽ khi đó chưa đúng thời cơ, càng đừng nói Minh Độ tiên đế trước đó. Nhưng hôm nay ta tự mình đến, dĩ vãng đã không quan trọng, ngươi thấy đúng không?

Tảng đá kia vẫn lù lù bất động, mọi người trên Thần Long sơn nín thở. Đám người không biết Lý Thất Dạ nói gì với tảng đá, nhưng bọn họ khao khát kỳ tích xảy ra, tuyệt đối đừng nhận Lý Thất Dạ làm chủ.

– Ta biết ngươi rất kiêu ngạo, ta từng thấy sự kiêu ngạo lớn hơn nữa, biết không?

Lý Thất Dạ cười nói:

– Với ta thì không thành vấn đề, chỉ cần ta thật lòng muốn làm, không có gì ta không làm được, ngươi thấy đúng không?

Tảng đá kia vẫn im lặng, Lý Thất Dạ không vội vàng.

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

– Trên đời có quá nhiều chuyện khó tin, đồ thần thí tiên. Ngươi cảm thấy chuyện như vậy thế nào? Hay ngươi cảm thấy đồ sát chư thần không tính cái gì. Giết một tiên đế thì sao? Ngươi thấy sao?

Lam Vận Trúc đứng bên cạnh Lý Thất Dạ, không hiểu tại sao hắn nói lời đó với tảng đá.

Lam Vận Trúc rất thắc mắc. Đồ sát chư thần, chuyện kinh khủng biết bao. Giết tiên đế? Đây là chuyện không thể nào.

– Hay ngươi cảm thấy đồ thần thí tiên không là gì?

Lý Thất Dạ cười nói:

– Nếu ta muốn đập nát một tảng đá, mặc kệ nó là cục đá gì, miễn ta quyết tâm thì . . . Ta nghĩ ta vẫn có chút thủ đoạn. Như ngươi cho rằng đồ thần thí tiên không có gì, chuyện bình thường.

– Đối với ta, nếu ta quyết tâm, nếu ta muốn đập nát một tảng đá thì cũng không có gì. Ta không có được, thứ quý giá mấy, vô giá mấy cũng không đáng một đồng trong mắt ta. Đã không có được nó thì đạp nát có ngại gì? Ngươi cảm thấy thế nào?

Rốt cuộc tảng đá có phản ứng, nó run run.

Các tu sĩ trên quỷ tộc từ xa thấy tảng đá kia run lên thì trái tim rớt cái bịch, nhiều tu sĩ thầm cầu nguyện, hy vọng sẽ có kỳ tích:

– Tuyệt đối đừng nhận chủ!

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

– Nhưng con người ta hung bạo thật lại không tàn bạo.

Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:

– Ta có lòng tích tài, hôm nay không định đập bể ngươi. Thiên địa muôn đời mới sinh ra tảng đá như ngươi, thật không dễ dàng, nếu đập bể đúng là phí của trời.

Lý Thất Dạ vỗ tay, đứng dậy:

– Nếu đời này ngươi tiếp tục ở lại chỗ quỷ quái, ta tin tưởng ngươi sẽ bỏ qua thời đại rực rỡ, kinh diễm nhất từ vạn cổ đến bây giờ. Chờ thời đại như vậy xuất hiện e rằng sau vạn cổ chưa chắc có, ngươi cũng bỏ qua chủ nhân đỉnh cao, vô thượng nhất từ vạn cổ đến bây giờ.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Nếu ngươi vui vẻ ở lại tiếp thì ta cũng không quan tâm. Thiên hạ vạn khí, ta muốn thì binh khí tốt mấy cuối cùng sẽ về tay ta, không thiếu ngươi.

Lý Thất Dạ xoay người đi.

Tất cả tu sĩ trên quỷ tộc thở phào nhẹ nhõm, lòng mừng thầm, bao gồm tu sĩ nhân tộc.

Giờ phút này, toàn bộ tu sĩ cảm thấy chuyện sung sướng nhất đời đến thế là cùng.

Một tu sĩ quỷ tộc sung sướng cười khẩy nói:

– Ha ha ha, Lý Thất Dạ cũng chỉ có thế . . .

Nhưng tu sĩ quỷ tộc chưa nói hết câu đột nhiên ngừng lại, miệng há to có thể nhét quả trứng vịt.

Đinh!Ở Đậy mọi thứ đều do Ngự Kiếm Học được trong quá trình làm kẻ gác cửa điện âm nhé…! Đôi khi là nhìn ,thấy,nghe sau đó đôi chứng gì đã học rùi mới viết nhé …!

Ngay khi Lý Thất Dạ xoay người đi, tảng đá nhảy cẫng lên bay vào tay hắn.

Không biết là ai kêu thảm một tiếng:

– Không!!!

Tiếng gào quỷ khóc sói tru, thê thảm hơn cả bị người chém một nhát.

– Tía nó, còn thiên lý không?

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Ngại quá mới mở tính năng thành viên hội viên mới nghe audio được mất cậu up audio chưa quen chọn nhầm bạn à:)Mình đã fix lại nhé bạn All mọi người đều có thể nghe nhé ^^!
https://audiosite.net
Tôi 4 giờ trước
Sao nghe không đc vậy ad
https://audiosite.net
Bộ truyên sắp đến hồi kết nhé chư vị đạo hữu :)Giờ chỉ còn ngoại truyện diễn biến tiếp...Tác giả có rất nhiều hạn chế phần ngoại truyện này nhưng ở trang mình vẫn free ( miễn phí ) cho các bạn vs chư vị đạo hữu.^^!Thông tin trên fb sẽ biết rõ hơn nhé:)Không mong gì hơn ngoài like vs share ủng hộ tụn mình tiếp tục làm bộ này nhé.Xin chân thành cảm ơn ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 2 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)