Đế Bá Audio Podcast
Tập 15 [Chương 71 đến Chương 75]
❮ sautiếp ❯Chương 71: Âm Mưu (3)
Bản thân Đổng Thánh Long hắn xuất thân từ quý tộc Bảo Thánh thượng quốc, hắn xuất thân gia tộc cùng Thánh Thiên Giáo chấp chưởng Bảo Thánh thượng quốc có quan hệ rắc rối phức tạp, thậm chí có thể được xưng là một cái bàng chi của Thánh Thiên Giáo.
Mà gia tộc Đổng Thánh Long sinh ra thực lực không yếu, so với Tẩy Nhan Cổ Phái hiện tại không biết mạnh hơn bao nhiêu!
Đổng Thánh Long đến Tẩy Nhan Cổ Phái làm khách khanh, dĩ nhiên không phải Tẩy Nhan Cổ Phái mời tới. Nói đùa gì vậy, Tẩy Nhan Cổ Phái cùng Thánh Thiên Giáo có thể nói là cừu địch!
Thời điểm ba vạn năm trước, Tẩy Nhan Cổ Phái xuống dốc, Thánh Thiên Giáo đối với Tẩy Nhan Cổ Phái phát động thế công, Tẩy Nhan Cổ Phái không chỉ là mất đi chấp chưởng cố quốc vô số thời đại, hơn nữa, lúc ấy hết thảy Thái Thượng trưởng lão của Tẩy Nhan Cổ Phái đều không khác mấy ở trong trận chiến này toàn bộ chiến tử!
Sau trận chiến này, từ nay về sau Tẩy Nhan Cổ Phái chưa gượng dậy nổi, mà Thánh Thiên Giáo ở phía trên cố quốc đổ nát của Tẩy Nhan Cổ Phái, thành lập nên Bảo Thánh thượng quốc!
Đổng Thánh Long chính là quý tộc Bảo Thánh thượng quốc, lại được Bảo Thánh thượng quốc phong làm Vương Hầu, Tẩy Nhan Cổ Phái làm sao có thể mời hắn tới làm khách khanh, hắn là do Nhân Hoàng Bảo Thánh thượng quốc chỉ định khách khanh.
Đối với một vị khách khanh như Đổng Thánh Long, Tẩy Nhan Cổ Phái không thể nào cự tuyệt, hôm nay Tẩy Nhan Cổ Phái đã không cách nào cùng Thánh Thiên Giáo, Bảo Thánh thượng quốc cường đại tranh hùng, Bảo Thánh thượng quốc phái một vị khách khanh đến, Tẩy Nhan Cổ Phái chỉ có thể đem hắn vào bên trong Tẩy Nhan Cổ Phái.
Đổng Thánh Long tại Tẩy Nhan Cổ Phái làm khách khanh, hắn là có sứ mạng của mình, cho nên, thời gian hắn ở bên trong Tẩy Nhan Cổ Phái làm khách khanh vẫn là hết sức điệu thấp, hắn bình thường ngoại trừ tu hành, rất ít ra ngoài, lại càng không can thiệp sự vụ của Tẩy Nhan Cổ Phái, cho nên, Đổng Thánh Long mới khiến cho rất nhiều hộ pháp, trưởng lão của Tẩy Nhan Cổ Phái không có bài xích như vậy.
Tào Hùng xem như trưởng lão Tẩy Nhan Cổ Phái, trước kia hắn cũng cùng rất nhiều Hộ Pháp trưởng lão đồng dạng đối với Đổng Thánh Long có địch ý. Có điều, trong nội tâm Tào Hùng cũng có địa phương không như ý, hắn cho tới nay đối với chưởng môn vị là có hùng tâm.
Tại năm đó, chức chưởng môn truyền thừa, lấy địa vị đến sắp xếp, tiền nhiệm chưởng môn hoặc là đem chức chưởng môn truyền cho Đại trưởng lão, hoặc là truyền cho hắn!
Nhưng mà, về sau lại khó hiểu tuôn ra một vị Tô Ung Hoàng, để hắn đau mất chức chưởng môn! Những năm này đi qua, Tào Hùng đã mất đi ý nghĩ tự mình leo lên chức chưởng môn, hắn đem hi vọng ký thác vào trên người đồ đệ mình Hà Anh Kiếm.
Chính là bởi vì như thế, Tào Hùng nhiều lần đều muốn cho đồ đệ mình Hà Anh Kiếm trở thành thủ tịch đại đệ tử, nhưng mà, tiến triển cũng không phải là vô cùng thuận lợi.
Kết quả như vậy, để Tào Hùng buồn rầu không vui, chí khí khó thù. Dưới dạng tình huống này, Đổng Thánh Long cố ý lấy lòng, trong lúc vô tình, Tào Hùng cùng Đổng Thánh Long rất thân cận, địch ý của hắn đối với Đổng Thánh Long cũng tiêu tan rất nhiều.
Về sau, Đổng Thánh Long đã từng mấy lần ám chỉ qua, hắn cùng với chỗ dựa sau lưng của hắn có thể trợ giúp Tào Hùng leo lên vị trí chưởng môn của Tẩy Nhan Cổ Phái!
Đối với dạng lôi kéo này của Đổng Thánh Long, Tào Hùng không tâm động mới là lạ! Tào Hùng cũng biết chỗ dựa sau lưng Đổng Thánh Long đáng sợ! Nhưng mà Tào Hùng cũng biết Đổng Thánh Long muốn cái gì!
Nếu như chân chính đầu phục Đổng Thánh Long, Tào Hùng biết, mình leo lên chức chưởng môn đây không phải là việc khó, vấn đề là, một khi đầu phục Đổng Thánh Long, hắn nhất định phải có chỗ nỗ lực, Đổng Thánh Long cùng Bảo Thánh thượng quốc sau lưng không phải dễ dàng ban ân như vậy, ở trong đó giao dịch liền ý nghĩa phản bội Tẩy Nhan Cổ Phái, phản bội liệt tổ liệt tông Tẩy Nhan Cổ Phái.
Mặc dù nói Tào Hùng đối với chức chưởng môn có dã tâm, đối với Đổng Thánh Long lôi kéo là động tâm, nhưng mà, làm trưởng lão Tẩy Nhan Cổ Phái, làm đệ tử sinh trưởng ở Tẩy Nhan Cổ Phái, hắn thủy chung vẫn là không vượt qua nổi điểm mấu chốt trong nội tâm, dù sao, đối với hắn mà nói, phản bội Tẩy Nhan Cổ Phái, phản bội liệt tổ liệt tông, đây là sự tình cần chịu lương tâm khiển trách!
Đương nhiên, Đổng Thánh Long cũng không vội, Tẩy Nhan Cổ Phái đã xuống dốc, đồ vật của Tẩy Nhan Cổ Phái, một ngày nào đó sẽ rơi vào trong tay hắn, hắn có đầy đủ kiên nhẫn. Đương nhiên, Tào Hùng có thể đầu nhập vào hắn, vậy thì càng tốt.
Đối với Đổng Thánh Long, Tào Hùng uống rượu không hồi ứng, Đổng Thánh Long chỉ là nở nụ cười, ngoài cười nhưng trong không cười.
– Chưởng môn không ở trong phái, không cần ta phân ưu.
Cuối cùng, Tào Hùng để ly rượu trong tay xuống, nói ra.
Đổng Thánh Long nở nụ cười, ngoài cười nhưng trong không cười nói:
– Tào huynh là nguyên lão của Tẩy Nhan Cổ Phái, vì Tẩy Nhan Cổ Phái dốc hết tâm can lịch huyết, ta bội phục. Tào huynh thân là trưởng lão Tẩy Nhan Cổ Phái, cũng cần phải đối với thế cục trước mắt của Tẩy Nhan Cổ Phái nhìn rõ ràng mới đúng.
Tào Hùng tới nơi này, liền là chờ Đổng Thánh Long nói một câu kia, hắn nhìn Đổng Thánh Long nói:
– Ta tối dạ, còn mời Đổng huynh chỉ điểm một chút.
Đổng Thánh Long cười một tiếng, ngoài cười nhưng trong không cười nói:
– Tào huynh, mặc dù nói Cửu Thánh Yêu Môn chính là vì hai phái quan hệ thông gia mà đến, nhưng mà, Tào huynh lại có nghĩ qua hay không, bọn hắn chỉ sợ là vì một thứ gì đó của Tẩy Nhan Cổ Phái mà tới.
– Nói tiếp đi. Kiếm chi nguyên giản – Hạ cố vi nhân | Truyện Kiếm Tu – Kiếm Đạo Độc Tôn – Thỉnh chư vị nghé thăm…!
Tào Hùng không chính diện trả lời, trên thực tế, trong lòng của hắn cũng rõ ràng.
Đổng Thánh Long không sợ Tào Hùng cầm tư thái, hắn sợ là con cá không ăn mồi nhử, chỉ cần con cá ăn mồi, tất cả đều dễ dàng rồi, hắn còn sợ Tào Hùng không tâm động sao?
– Tào huynh có nghĩ tới hay không? Sự thực là, cuối cùng có thể bảo hộ Tẩy Nhan Cổ Phái, vẫn là Bảo Thánh thượng quốc. Cửu Thánh Yêu Môn xa cuối chân trời, bọn hắn chỉ là muốn đồ đạc của bọn hắn mà thôi, còn Tẩy Nhan Cổ Phái chết sống, chỉ sợ bọn hắn hoàn toàn không quan tâm.
Đổng Thánh Long thành khẩn nói ra.
– Hai phái quan hệ thông gia, cũng không thấy là sự tình xấu.
Tào Hùng y nguyên chậm rãi nói ra.
Đổng Thánh Long cười một tiếng, đầy thâm ý nói ra:
– Đương nhiên, bằng vào lập trường của ngươi mà nói, không ngại hai phái các ngươi quan hệ thông gia, đây là một việc vui, đáng chúc mừng. Nếu quả như thật hai phái quan hệ thông gia, ta xem ra, cao đồ Hà Anh Kiếm của Tào huynh có thể lấy Lý công chúa, vậy thì càng là thập toàn thập mỹ.
– Đáng tiếc, đồ đệ của ta không phải thủ tịch đại đệ tử!
Lúc này Tào Hùng mới chậm rãi nói ra.
– Quan hệ thông gia nha, không nhất định phải thủ tịch đại đệ tử có phải không?
Con cá cắn câu, Đổng Thánh Long cười một tiếng, Tào Hùng cuối cùng là trốn không thoát bàn tay của hắn, niềm tin của hắn mười phần, cười tủm tỉm nói với Tào Hùng:
– Mặc dù nói, hai phái có hôn ước, nhưng mà, vạn nhất thủ tịch đại đệ tử có cái gì ngoài ý muốn, hoặc là nói, Tẩy Nhan Cổ Phái thủ tịch đại đệ tử của các ngươi phạm vào tội lớn gì thì sao?
Chương 72: Dương Thần Uy (1)
– Đổng huynh lời này nói như thế nào đây?
Ánh mắt Tào Hùng ngưng tụ, nói ra.
Đổng Thánh Long cười tủm tỉm nói:
– Tào huynh, có ít người lấy được một điểm thành tựu, không khỏi là kể công ngạo mạn, phạm thượng, làm ra sự tình trái môn quy a? Tào huynh nói có đúng hay không? Cũng tỷ như nói, Tẩy Nhan Cổ Phái thủ tịch đại đệ tử Lý Thất Dạ các ngươi, hắn thực sự phạm tội, Tẩy Nhan Cổ Phái hẳn là công bằng xử trí nha, dạng con sâu làm rầu nồi canh này, không xử trí, đối với Tẩy Nhan Cổ Phái bất lợi.
Ánh mắt Tào Hùng ngưng tụ, nhưng mà, thật lâu không nói lời nào.
Đổng Thánh Long cũng nhìn Tào Hùng, cuối cùng, hắn từ từ mở lời nói ra:
– Tào huynh, ngươi đã có khó khăn biết nghĩ tới tiểu đệ, tiểu đệ đương nhiên là giúp bạn không tiếc cả mạng sống, Tào huynh có ý kiến gì không, cứ việc đi làm, trời sập xuống, không phải có tiểu đệ vì Tào huynh phân ưu sao?
– Đổng huynh nâng đỡ như thế, Tào mỗ cám ơn.
Cuối cùng, Tào Hùng đứng lên, liền ôm quyền nói ra.
Sau khi Tào Hùng rời khỏi, Đổng Thánh Long nở nụ cười, cuối cùng chậm rãi nói ra:
– Chỉ cần lên chiếc thuyền này, còn sợ ngươi không mưu phản Tẩy Nhan Cổ Phái. Tào Hùng a Tào Hùng, xem ra ngươi muốn cùng Cổ lão đầu đấu, nhất định phải cầu ở ta!
Sau khi dạy dỗ Hà Anh Kiếm, Lý Thất Dạ vốn tưởng rằng sẽ an tĩnh một đoạn thời gian, nhưng mà, không có ra bao nhiêu thời gian, phiền toái lại tìm tới cửa.
– Đại sư huynh, Đại sư huynh, không xong, không xong.
Thời điểm Lý Thất Dạ tĩnh tu ở trong tiểu viện, Lạc Phong Hoa cùng mấy đệ tử kinh hoảng xông tới.
Bộ dáng của Lạc Phong Hoa cùng mấy đệ tử đều là vô cùng chật vật, thậm chí trên người là xanh một miếng tím một khối, xem xét liền biết bị người giáo huấn một trận.
Nhìn thấy hình dạng của bọn người Lạc Phong Hoa, Lý Thất Dạ nhíu mày một cái, nói ra:
– Đã xảy ra chuyện gì?
– Chu đường chủ về Tẩy Thạch Cốc, hắn, hắn đang tìm cớ, hắn đang giáo huấn chúng ta.
Có đệ tử nói ra, hai ba câu liền đem sự tình giao phó một lần.
Nguyên lai sáng sớm hôm nay, Chu đường chủ đã không ở Tẩy Thạch Phong thụ đạo đột nhiên về Tẩy Thạch Cốc, Chu đường chủ đột nhiên triệu tập ba trăm đệ tử Tẩy Thạch Cốc, đột nhiên tra kiểm xem ba trăm đệ tử Tẩy Thạch Cốc tu hành.
Trước kia Chu đường chủ một mực là đường chủ thụ đạo ba trăm đệ tử Tẩy Thạch Cốc, đối với Chu đường chủ vị đường chủ thụ đạo này, ba trăm đệ tử Tẩy Thạch Cốc đối với hắn chưa nói tới tốt, cũng chưa nói tới hỏng, bình thường Chu đường chủ chỉ là theo thường lệ đến thụ đạo mà thôi, sau khi chương trình học chấm dứt, lại vội vàng rời đi, ngoại trừ thụ đạo ra, bình thường đệ tử Tẩy Thạch Cốc là rất khó có thể tìm tới Chu đường chủ.
Hơn nữa, Chu đường chủ thụ đạo cũng không có chỗ đặc biệt gì, cũng không đối với đệ tử nào đó là đặc biệt chỉ giáo, đối với hắn mà nói, thụ đạo chẳng qua là một hạng nhiệm vụ trong phái mà thôi.
Chính là bởi vì như thế, ba trăm đệ tử Tẩy Thạch Cốc, đối với Chu đường chủ cảm thấy chưa nói tới tốt, chưa nói tới hỏng, chỉ coi như là trưởng bối.
Hôm nay, Chu đường chủ đột nhiên đến Tẩy Thạch Cốc kiểm nghiệm ba trăm vị đệ tử tu hành, ngay từ đầu, tất cả đệ tử đều cảm thấy không có gì đặc biệt, dù sao, trước kia một mực là Chu đường chủ thụ đạo, hắn khảo nghiệm đệ tử bên trong Tẩy Thạch Cốc cũng là bình thường.
Nhưng mà, thời điểm Chu đường chủ kiểm tra đệ tử Tẩy Thạch Cốc tu hành, liền thay đổi thái độ hoàn toàn, nhất thời nói vị đệ tử này chính là tu luyện tâm pháp tẩu hỏa nhập ma, nhất thời nói người đệ tử kia tu luyện chiêu thức hoàn toàn dị dạng, lại mắng đệ tử nào đó đối với lựa chọn công pháp tu luyện là tự chủ trương. . .
Bị Chu đường chủ mắng thảm nhất chính là Trương Ngu, Trương Ngu hủy đạo cơ tu luyện trước kia, trùng tu Bích Loa Tâm Pháp, cái này thậm chí là để Chu đường chủ ra tay hung hăng giáo huấn một trận.
Bị Chu đường chủ giáo huấn một trận xa không chỉ là Trương Ngu, không ít đệ tử như Lạc Phong Hoa dị nghị vài câu đều bị Chu đường chủ hung hăng giáo huấn một trận.
Lý Thất Dạ truyền lại đạo nghĩa, so với Chu đường chủ huyền diệu sâu xa, đây là ba trăm vị đệ tử Tẩy Thạch Cốc nhất trí nhận đồng, trải qua Lý Thất Dạ thụ đạo, rất nhiều đệ tử tu hành là tinh tiến không ít, thậm chí là đột nhiên tăng mạnh, thậm chí trước kia có đệ tử tu hành trệ ngừng trải qua Lý Thất Dạ chỉ điểm, đạo hạnh liền nước chảy thành sông.
Có thể nói, đối với Lý Thất Dạ thụ đạo, đệ tử Tẩy Thạch Cốc là tâm phục khẩu phục, đặc biệt là những người thiên phú tốt như Lạc Phong Hoa, càng là biết tốt xấu.
Cho nên, thời điểm Chu đường chủ đem Lý Thất Dạ truyền thụ cho đạo nghĩa nói đến không đáng một đồng, bọn người Lạc Phong Hoa nhịn không được là dị nghị vài câu, liền bị Chu đường chủ hung hăng giáo huấn một trận.
Kết quả như vậy, lập tức để bọn người Lạc Phong Hoa thông minh biết xảy ra chuyện, trước kia Chu đường chủ căn bản là chẳng muốn giáo huấn bọn hắn, hiện tại đột nhiên bão nổi, không phân xanh đỏ đen trắng, lúc này bọn người Lạc Phong Hoa biết Chu đường chủ không phải khảo nghiệm mà đến, là tới bới móc, hơn nữa, mục tiêu không phải bọn hắn, mà là Đại sư huynh Lý Thất Dạ, bọn hắn chẳng qua là pháo hôi mà thôi.
Cho nên, mấy người Lạc Phong Hoa thừa dịp thời điểm Chu đường chủ bão nổi không chú ý, len lén tới chỗ Lý Thất Dạ báo cáo, hoặc là nói không chừng Chu đường chủ là cố ý thả bọn họ đi ra.
Nghe được bọn người Lạc Phong Hoa tự thuật, ánh mắt Lý Thất Dạ ngưng tụ, khóe miệng vễnh một lần, ngậm lấy nụ cười lạnh lùng.
Hắn cùng với Chu đường chủ không oán không cừu, theo lý mà nói, Chu đường chủ không cần tìm hắn bới móc như thế, huống chi, khảo nghiệm đệ tử Tẩy Cốc Thạch tu hành, không phải trách nhiệm của hắn! Trọng yếu hơn là, hiện tại Tẩy Nhan Cổ Phái cùng Cửu Thánh Yêu Môn muốn quan hệ thông gia, Lý Thất Dạ hắn là mấu chốt trọng yếu, tại Tẩy Nhan Cổ Phái mà nói, đừng nói là đường chủ bình thường, coi như là hộ pháp cũng không muốn tìm hắn gây phiền phức.
Hiện tại Chu đường chủ đột nhiên nhảy ra ngoài tìm hắn bới móc, nếu như sau lưng không có người bày mưu đặt kế, không có núi dựa cường đại ủng hộ, chỉ sợ cho hắn mười cái gan cũng không dám làm như vậy.
– Đi, chúng ta đi nhìn xem, nhìn một chút Chu đường chủ không tầm thường của chúng ta có thể lật ra sóng gió gì đến.
Lý Thất Dạ duỗi xuống lưng mỏi, cười tủm tỉm nói ra.
Bọn người Lạc Phong Hoa không dám thất lễ, bề bộn theo chân Lý Thất Dạ đi Tẩy Thạch Cốc, bên cạnh đi theo còn có Lý Sương Nhan!
Mặc dù nói, trên đường đi Lý Thất Dạ là cười híp mắt, nhưng mà, mấy người Lạc Phong Hoa lại có điểm tâm kinh run rẩy, mấy người bọn hắn cũng không đần, trong mơ hồ, bọn hắn đã ngửi được cao tầng Tẩy Nhan Cổ Phái đấu tranh.
Chương 73: Dương thần uy (2)
Một đoàn người Lý Thất Dạ đi tới Tẩy Thạch Cốc, quả nhiên gặp Chu đường chủ đang bão nổi, đệ tử Tẩy Thạch Cốc cũng không dám ra thanh âm, không ít đệ tử trên người hoặc nhiều hoặc ít đều có bị thương nhẹ. Thời điểm đám người Lý Thất Dạ đến, Chu đường chủ còn bão nổi quát lên đệ tử khác.
Lý Thất Dạ đến, những đệ tử khác cũng không khỏi đưa ánh mắt nhìn về phía Lý Thất Dạ, hướng Lý Thất Dạ cầu cứu.
– Lý Thất Dạ, ngươi dạy đều là thứ gì!
Lý Thất Dạ vừa đến, hắn còn không có cơ hội nói chuyện, Chu đường chủ liền chỉ ngay vào mặt mắng to, quát lên:
– Thân là thụ đạo sư huynh, lại đem đồ vật bàng môn tả đạo truyền thụ cho môn hạ đệ tử vô tri, đem môn hạ đệ tử đưa vào tà môn Ma Đạo, ngươi đây là mục đích gì? Đầu độc môn hạ đệ tử như thế, tội không thể tha!
Lý Thất Dạ còn chưa mở lời, Chu đường chủ liền lập tức an một cái tội danh cho Lý Thất Dạ.
– Chu đường chủ, ngươi tính là cái gì.
Đối với Chu đường chủ chỉ mặt liền mắng, Lý Thất Dạ xem cũng chẳng muốn xem hắn, chậm rãi nói ra:
– Thức thời, liền cút cho ta, tại địa bàn của ta, còn chưa tới phiên ngươi đến vung tay múa chân, ngươi tính là cái gì?
Lý Thất Dạ mới mở miệng liền là thô bạo nhất kiêu ngạo nhất, Chu đường chủ vốn là có tâm lý chuẩn bị cũng ngây ngốc một chút, hắn vốn tưởng rằng Lý Thất Dạ sẽ phản bác hắn, hắn đều đã chuẩn bị xong rất nhiều lời, hôm nay bất luận như thế nào đều phải an cho Lý Thất Dạ một cái tội danh tà môn Ma Đạo, không nghĩ tới, Lý Thất Dạ câu nói đầu tiên là thô bạo hung hăng càn quấy.
– Làm càn….
Chu đường chủ lấy lại tinh thần, giận quát lên:
– Thân là đệ tử Tẩy Nhan Cổ Phái, lại đại nghịch bất đạo, phạm thượng, khi sư diệt tổ, phản nghịch tông môn. . .
– Ngươi quá nhiều lời…
Không đợi Chu đường chủ mắng xong, Lý Thất Dạ rút ra Đả Xà Côn, liền hung hăng đập tới.
– Thứ không biết chết sống!
Chu đường chủ gặp Lý Thất Dạ đối với mình động thủ, lập tức giận dữ, quát chói tai một tiếng, đại thủ hướng Lý Thất Dạ chộp tới, đối với hắn mà nói, Lý Thất Dạ dẫn đầu động thủ, cái kia không thể tốt hơn.
Đồng thời, Chu đường chủ căn bản cũng không có đem Lý Thất Dạ để ở trong mắt, một bao cỏ đệ tử mà thôi, một khi hắn ra tay, còn không phải dễ như trở bàn tay.
Phanh… phanh… phanh… nhưng mà, kết quả là Chu đường chủ xa xa không nghĩ tới, ở trong nháy mắt, Chu đường chủ bị Lý Thất Dạ quất đến trên mặt đất, Đả Xà Côn nhắm ngay vào mặt liền là một chầu mưa to gió lớn quất, quất cho hắn máu me đầy mặt.
Chu đường chủ ở bên trong Tẩy Nhan Cổ Phái ba mươi sáu vị đường chủ tư chất bình thường, đạo hạnh bình thường, hắn cũng chỉ bất quá là Hoa Cái cảnh tu sĩ mà thôi.
Dưới Thiên Nguyên cảnh, bất kỳ tu sĩ nào ở trước mặt Đả Xà Côn đều chỉ có mệnh bị đánh.
– A…
Chu đường chủ là đại nhân vật như vậy, bị Đả Xà Côn một chầu ngoan quất, cũng nhịn không được loại đau khổ này, nhịn không được kêu thảm một tiếng, lúc này, bộ dáng Chu đường chủ vô cùng chật vật, nằm trên mặt đất, mệt mỏi khúc lấy thân thể, cả người là máu, đặc biệt là bộ mặt, bị Lý Thất Dạ quất đến da thịt nhão nhoẹt.
Nhìn thấy một màn khí phách như thế, rung động các đệ tử Tẩy Thạch Cốc, Chu đường chủ là một trong ba mươi sáu vị đường chủ của Tẩy Nhan Cổ Phái, Chu đường chủ làm đệ tử đời thứ hai, là sư trưởng của đệ tử đời thứ ba!
Hơn nữa, Chu đường chủ đã là Hoa Cái cảnh giới cường giả, nhưng vẫn bị Lý Thất Dạ quất đến lăn lộn đầy đất, bị Đả Xà Côn đánh đến cuối cùng, Chu đường chủ hoàn toàn là không có sức phản kháng.
Lúc này, đệ tử Tẩy Thạch Cốc cũng không khỏi rùng mình một cái, bọn hắn bị Đả Xà Côn quất đến thảm như vậy, hiện tại xem ra, không có chút nào oan, ngay cả cao thủ như Chu đường chủ cũng bị quất giống như con rắn chết!
– Hồ hộ pháp, cứu ta…
Cuối cùng, Chu đường chủ kêu thảm một tiếng, cầu cứu.
– Làm càn, làm gì!
Ngay khi Chu đường chủ gọi trong nháy mắt, một tiếng quát chói tai vang lên, một chi đội ngũ không nhỏ sát nhập vào Tẩy Thạch Cốc, khí thế hung hung!
Đội ngũ đột nhiên xông vào Tẩy Thạch Cốc này quy mô không nhỏ, đồng thời xuất hiện ngoại trừ bình thường đệ tử ra, còn có ba vị đường chủ, một vị hộ pháp, trừ cái đó ra, Hà Anh Kiếm cũng ở bên trong chi đội ngũ này.
Một chi đội ngũ chấp pháp tuần tra Tẩy Nhan Cổ Phái này đột nhiên xuất hiện ở Tẩy Thạch Cốc, đây thật là “quá kịp thời”!
Hơn nữa, chi tuần tra chấp pháp này ở Tẩy Nhan Cổ Phái mà nói, thật sự là quá hào hoa, ngoại trừ đệ tử chấp pháp phổ thông ra, có ba vị đường chủ, một vị hộ pháp suất lĩnh, xem như một đời tuổi trẻ đệ nhất nhân Hà Anh Kiếm cũng ở bên trong chi đội ngũ này.
Dạng đội ngũ này, nếu như nói phát hiện đệ tử gì làm ra sự tình “phạm pháp”, bị ba vị đường chủ, một vị hộ pháp cùng thiên tài như Hà Anh Kiếm tại chỗ bắt lấy, cái kia chính là sự thật như sắt thép, bất luận là dạng “phạm pháp” gì đi tới, đều là chứng cứ vô cùng xác thực, bằng chứng như núi, muốn rửa sạch cũng không được!
– Hộ pháp, Lý, Lý Thất Dạ dĩ hạ khi thượng, mưu giết sư trưởng, mưu hại ta, hắn, hắn, hắn là muốn phản nghịch tông phái, khi sư diệt tổ. . .
Lúc này, Chu đường chủ nằm dưới đất kêu thảm thiết nói.
Vừa nhìn thấy một màn này, bọn người Lạc Phong Hoa mặc dù là tuổi trẻ, nhưng mà, bọn hắn cũng không đần, đặc biệt là mấy đệ tử thông minh như Lạc Phong Hoa, thoáng cái nghĩ thông suốt.
Thoáng cái, bọn người Lạc Phong Hoa cũng không khỏi sởn hết cả gai ốc, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, hiện tại Chu đường chủ máu me khắp người nằm trên mặt đất, hiện trường Lý Thất Dạ hành hung bị bọn người Hồ hộ pháp bắt tại trận. . .
Mà ở bên trong đội chấp pháp, có một vị hộ pháp, ba vị đường chủ cùng Hà Anh Kiếm dạng nhân tài kiệt xuất bên trong đệ tử đời thứ ba này làm chứng!
Ở dưới dạng tình huống này, thị phi đen trắng đã không trọng yếu, coi như là Lý Thất Dạ miệng phun hoa sen cũng nói không rõ ràng, coi như hắn có một trăm cái miệng, cũng rửa không sạch tội danh khi sư diệt tổ, mưu sát sư trưởng.
Đáng sợ là, Hồ hộ pháp chính là đại đệ tử của Tào trưởng lão! Ba vị đường chủ ở đây không cần phải nói đều là xuất phát từ một mạch của Tào trưởng lão!
Nghĩ đến sự tình mấy ngày hôm trước giáo huấn Hà Anh Kiếm, bọn người Lạc Phong Hoa lập tức biết đây là một cái bẫy đáng sợ, lúc này, bọn hắn cũng không khỏi vì Lý Thất Dạ chảy một thân mồ hôi lạnh, lần này, Lý Thất Dạ chỉ sợ là nhảy vào giang hà cũng rửa không sạch!
Đội chấp pháp đệ tử, trong nháy mắt vây Lý Thất Dạ, ngườ lĩnh đội chính là Hà Anh Kiếm.
– Phạm thượng, khi sư diệt tổ, phản bội tông môn, giết không tha!
Hà Anh Kiếm lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, ánh mắt rung động sát ý đáng sợ.
Chương 74: Dương thần uy (3)
Lý Thất Dạ vểnh lên miệng nở nụ cười, hắn còn không có động tác, Lý Sương Nhan liền hừ lạnh một tiếng, một bước đứng dậy, Lý Sương Nhan vừa đứng ra, huyết khí trùng thiên, như Thần Hoàng thức tỉnh, trên người nàng phát tán ra hàn khí trong nháy mắt băng phong vạn dặm.
Lý Sương Nhan vừa đứng ra, trong nội tâm Hà Anh Kiếm cũng không khỏi sợ run cả người, vô ý thức lui về sau hai bước, mặc dù hắn thân là thiên tài Tẩy Nhan Cổ Phái, nhưng mà, cùng Lý Sương Nhan so sánh, đó là chênh lệch quá xa.
Nào chỉ là Hà Anh Kiếm sợ run cả người, dù là ba vị đường chủ cùng Hồ hộ pháp ở đây trong lòng cũng không khỏi run rẩy, dù sao cũng là truyền nhân Cửu Thánh Yêu Môn, công chúa Cổ Ngưu cương quốc, đây cũng không phải là thế hệ hư danh nói chơi, nàng làm thiên chi kiêu nữ, phóng nhãn toàn bộ Đại Trung Vực, đều là tiếng tăm lừng lẫy.
– Lý công chúa, đây là sự tình của Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta, Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta xử trí phản đồ, xin Lý công chúa nghĩ lại, chớ nhúng tay sự tình Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta.
Lúc này, Hồ hộ pháp liếm môi một cái, nghĩ đến chỗ dựa sau lưng, tăng thêm lòng dũng cảm, trầm giọng nói.
Lý Sương Nhan tú mục lạnh lẽo, trong nháy mắt là đạo ý như kiếm, đối với nàng mà nói, nàng đương nhiên không quan tâm đối địch với Tẩy Nhan Cổ Phái.
Mà lúc này, Lý Thất Dạ nở nụ cười, híp hai mắt, cười híp mắt nói ra:
– Đã có người nhất định muốn ta đi ra, ta đây liền đi ra nói vài lời đi, hai tay ta không dính chút máu tươi gì, người khác thật cho rằng ta là thiện nam tín nữ. Sương Nhan, lui ra đi.
Lý Sương Nhan lạnh lùng nhìn Lý Thất Dạ, cái gì cũng không nói, liền đứng ở sau lưng.
Nhìn thấy Lý Sương Nhan đối với Lý Thất Dạ là nói gì nghe nấy, khiến trong nội tâm Hà Anh Kiếm là ghen tuông trùng thiên, ghen ghét đến phát điên, trong lòng hắn, Lý Sương Nhan chính là tiên tử trong lòng của hắn, Thần Nữ trong lòng của hắn, nhưng mà, Lý Sương Nhan xưa nay không nhìn tới hắn, lại đối với một phế vật bao cỏ nói gì nghe nấy.
Lý Thất Dạ đứng dậy, cười híp mắt nhìn Hà Anh Kiếm, nói ra:
– Mặc kệ các ngươi là dạng âm mưu gì, mưu kế như thế nào, hoặc là sau lưng có chỗ dựa như thế nào! Đã đi đến tình trạng hôm nay, không giết một số người, liền thực sự cho rằng ta là quả hồng mềm có thể bị người tùy ý nắm.
– Phản bội sư môn, khi sư diệt tổ, người người chém chết! Lên, giết phản đồ này!
Hà Anh Kiếm quát lạnh một tiếng, mệnh lệnh đệ tử chấp pháp bao quanh Lý Thất Dạ nói.
– Phản đồ, thúc thủ chịu trói!
Đội chấp pháp đệ tử bao quanh Lý Thất Dạ, đồng quát một tiếng, đều là trong nháy mắt tế ra Bảo khí, thẳng trảm Lý Thất Dạ.
Từng đệ tử chấp pháp ra tay hung ác, vừa ra tay liền là lấy Bảo khí trảm Lý Thất Dạ, chuyện này căn bản là không muốn Lý Thất Dạ sống, mà là muốn tại trận chém giết Lý Thất Dạ.
– Lăn…
Lý Thất Dạ cười híp mắt trong nháy mắt hai mắt phát lạnh, trong một chớp mắt phóng người lên, ở trong chớp mắt này, Lý Thất Dạ thân như đại bàng, dao động mà lên, trời cao mặc chim bay, vọt người lên không, trên không trung lấy nhịp bước bất khả tư nghị tránh thoát Bảo khí của đội chấp pháp đệ tử chém tới.
Oanh một tiếng vang thật lớn, ngay khi Lý Thất Dạ tránh thoát Bảo khí thạch hỏa điện quang, cả người hắn hung hăng quất xuống, lực lượng này hoàn toàn không nằm trong phạm trù nhanh nhẹn, ở giữa thạch hỏa điện quang, Lý Thất Dạ giống như là một đầu Cự Côn vô cùng to lớn, quẫy đuôi một cái liền đem toàn bộ biển cả đập lên vạn trượng!
Thần uy của Cự Côn, một tiếng vang thật lớn, đội chấp pháp đệ tử căn bản là ngăn không được Cự Côn sóng lớn như vậy, ở dưới khí thế cường đại trùng kích, đội chấp pháp đệ tử cuồng phun một ngụm máu tươi, toàn bộ bị sóng lớn đánh bay.
– Côn Bằng Tiểu Ý, áo nghĩa cuối cùng của lục thức …
Lý Thất Dạ vừa ra tay, ánh mắt ba vị đường chủ cùng hộ pháp cũng không khỏi co rút lại, Côn Bằng Tiểu Ý lục thức mặc dù là Đế thuật mạt kĩ, nhưng mà, muốn tìm hiểu áo nghĩa cuối cùng, quản chi đệ tử thiên phú cao cũng cần mấy chục năm tích lũy hiểu ra!
Lý Thất Dạ nhảy lên ở giữa, Thiên Bằng cùng Cự Côn ở giữa trạng thái từ thu chuyển đổi, chuyện này thật sự là quá dọa người rồi.
Lý Thất Dạ một kích liền đánh bay đội chấp pháp đệ tử, hạ xuống trên mặt đất, nở nụ cười, nhìn lấy Hà Anh Kiếm, nói ra:
– Một mình ngươi lên, hay là cùng đường chủ hộ pháp cùng nhau lên đây.
– Chớ có càn rỡ, coi như ngươi lĩnh ngộ áo nghĩa cuối cùng, cũng là điêu trùng tiểu kỹ.
Hà Anh Kiếm ánh mắt lạnh lẽo, lệ quát lên:
– Hôm nay để ngươi mở mang kiến thức một chút, cái gì mới là đại thuật!
Vừa dứt lời, hắn há mồm phun ra Tam Thập Lục Thiên Cương Kiếm, Tam Thập Lục Thiên Cương Kiếm trong nháy mắt hóa thành kiếm trận, sâm la sát phạt, khoảnh khắc ở giữa, liền đem Lý Thất Dạ vây ở trong đó.
– Tam Thập Lục Thiên Cương Kiếm trận…
Vừa thấy kiếm trận này, bọn người Lạc Phong Hoa đối với thuật này có chỗ nghe thấy cũng không khỏi vì đó kinh hãi thất sắc.
Tam Thập Lục Thiên Cương Kiếm trận, chính là một vị sư tổ cấp bậc Cổ Thánh của Tẩy Nhan Cổ Phái sáng tạo, nó không chỉ là công pháp cấp bậc Cổ Thánh, còn là trận pháp Cổ Thánh cấp, uy lực cực lớn.
Đệ tử Tẩy Thạch Cốc cũng không nghĩ tới, Hà Anh Kiếm làm đệ tử đời thứ ba, lại có tư cách tu luyện thuật này!
Lý Sương Nhan cũng không khỏi ánh mắt ngưng tụ, nhìn chằm chằm vào kiếm trận của Hà Anh Kiếm, nàng có thể nói là người trong nghề phương diện này, xem xét xuống dưới, nàng biết Hà Anh Kiếm còn chưa lĩnh ngộ một phần mười của kiếm trận này, nhưng mà, y nguyên uy lực hãi nhiên, dù sao đây là Cổ Thánh cấp kiếm trận.
Lý Thất Dạ trong nháy mắt bị vây ở trong kiếm trận, hắn nở nụ cười, trong nháy mắt kia, hắn long hành hổ bộ, tránh thoát duệ phong của ba mươi sáu kiếm, hai tay cầm Kỳ Môn Đao, song đao bay ra, nghe được thanh âm “tranh… tranh… tranh…” đụng kích vang lên, Kỳ Môn Đao bay ra, vậy mà đánh vào trong ba mươi sáu kiếm, chém vào ba mươi sáu thanh Thiên Cương Kiếm.
Một màn này, để ba vị đường chủ, hộ pháp cũng không dám tin tưởng, sắt thường chế tạo Kỳ Môn Đao, cùng Bảo khí đụng nhau, vậy mà không có chút tổn thương nào, cái này quá bất khả tư nghị.
– Thiên Cương Khốn Địa!
Vừa thấy một màn này, Hà Anh Kiếm giận dữ, quát chói tai một tiếng, thi xuất sát thức trong kiếm trận.
Tranh … tranh… tranh… ở trong chớp mắt, kiếm mang mênh mông như biển, chiếu nghiêng xuống, kiếm mang gào thét, thời điểm kiếm mang chiếu nghiêng xuống, không nhận bất kỳ vật gì, vừa chạm tới kiếm mang, lập tức là thủng trăm ngàn lỗ, kiếm mang lấy thế không thể ngăn cản trảm tới Lý Thất Dạ.
Kiếm thế như vậy, chớ nói Lý Thất Dạ chỉ là nhục thể, xem như Kim Thân đồng thể cũng ngăn không được.
Ô…
Chương 75: Chiến Thần Quyết (1)
Ở trong chớp mắt, tốc độ của Lý Thất Dạ nhanh bất khả tư nghị, thời điểm kiếm mang liền muốn chém tới hắn, hắn thân như Côn Bằng, nhảy lên một cái, lấy tốc độ bất khả tư nghị nhảy ra Tam Thập Lục Thiên Cương Kiếm trận!
– Thiên biến! Côn Bằng Lục Biến…
Trong nháy mắt nhảy ra kiếm trận, Hồ hộ pháp biết hàng, sắc mặt đại biến nói!
Trong thạch hỏa điện quang, Lý Thất Dạ đã nhảy đến trước mặt Hà Anh Kiếm, Kỳ Môn Đao hàn mang lóe lên, tả hữu giảo sát, thẳng đến đầu Hà Anh Kiếm!
Hà Anh Kiếm không hổ là thiên tài của Tẩy Nhan Cổ Phái, sắc mặt đại biến, thanh âm tranh … tranh… tranh… vang lên, thân thể của hắn ở trước mắt sống chết bị thần khải bao trùm.
Phốc một tiếng, thần khải trên người Hà Anh Kiếm là rất có lai lịch, nhưng mà, ở dưới Kỳ Môn Đao, y nguyên bị cắt mở, phần cổ Hà Anh Kiếm mát lạnh, máu tươi từng sợi nhỏ xuống, kém một ít, đầu lâu của hắn liền cùng cổ tách ra!
Nếu như không phải hắn mặc thần khải, ở dưới một đao này, hắn là chắc chắn phải chết, lần này, đem Hà Anh Kiếm dọa cho phát sợ.
– Làm càn…
Vừa thấy tình huống không ổn, ba vị đường chủ quát chói tai một tiếng, đồng thời ra tay, ba vị đường chủ vừa ra tay, liền lấy Bảo khí của mình thẳng trảm Lý Thất Dạ.
Ba vị đường chủ trước mắt này, đó cũng không phải là ngồi không, đều là Hoa Thú, Niết Dục cảnh giới cường giả.
– Lăn…
Trong chớp mắt này, Lý Thất Dạ lệ khí tăng vọt, sát khí như hồng, hét lớn một tiếng, thọ luân hiển hiện, huyết khí như biển, huyết khí lấy khí thế phá hủy hết thảy vọt lên, tinh lực bá đạo như vậy, để Lý Sương Nhan cũng phải biến sắc.
Trong chớp mắt này, Lý Thất Dạ nhấc chân liền đạp đi ra ngoài, chiêu thức đơn giản nhất, biến hóa bình thường nhất, nhưng mà, lại là chiêu thức bá đạo nhất! Một cước ra, La Sâm Vạn Tượng, Thiên Địa trấn áp, Thần Ma kêu rên! Một cước nặng, ức vạn quân!
Phanh… phanh… phanh… dưới một cước, ba Bảo khí bị đạp nát bấy, dưới một cước này của Lý Thất Dạ, Bảo khí giống như giấy vụn.
Lý Sương Nhan lần thứ hai gặp một cước như thế, sắc mặt nàng đại biến, ở thời điểm này, nàng đã khẳng định, Lý Thất Dạ lấy tu luyện vô thượng Tiên thể!
Ba vị đường chủ bị sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, bọn hắn trong nháy mắt lệch vị trí, tránh thoát một cước kinh khủng này của Lý Thất Dạ.
Nhưng mà, Trấn Ngục Thần Thể của Lý Thất Dạ lại là thu phát tự do, mặc dù ba vị đường chủ có thể trốn được một cước, nhưng mà, lại tránh không khỏi Côn Bằng Lục Biến của Lý Thất Dạ, ở trong nháy mắt thu chân, Lý Thất Dạ như Côn Bằng nhảy lên trời, trong nháy mắt liền xuất hiện ở trước mặt ba vị đường chủ.
– Thiên biến…
Tốc độ nhanh như vậy, để ba vị đường chủ kinh hãi, thoáng cái bọn hắn biết đây là công pháp gì, nhưng mà đã muộn.
Một cước của Lý Thất Dạ như bò cạp độc tiên rút ra, ở dưới Côn Bằng Lục Biến, một cước này nhanh khủng bố, dưới Trấn Ngục Thần Thể, một cước như vạn lôi tề minh, ba vị đường chủ căn bản là tránh không khỏi một cước này, quá nhanh.
– A…
Ba vị đường chủ hét thảm một tiếng, thanh âm xương vỡ răng rắc răng rắc vô cùng chói tai, tất cả mọi người không khỏi sởn hết cả gai ốc, không hề nghi ngờ, dưới một cước, xương cốt cả người ba vị đường chủ bị quất nát!
Dạng thanh âm xương vỡ này, nghe đến tất cả mọi người không khỏi rùng mình, Hoa Cái cảnh cường giả, vậy mà ngăn không được một cước của Lý Thất Dạ, một cước này là đáng sợ cỡ nào.
– Trấn Ngục Thần Thể!
Lý Sương Nhan cũng là sắc mặt đại biến, thì thào nói. Ở thời điểm này, nàng đã minh bạch Lý Thất Dạ tu luyện chính là vô thượng Tiên thể gì, một trong thập nhị Tiên thể Trấn Ngục Thần Thể.
Trấn Ngục Thần Thể nặng, có thể đè chết Thần Ma, nhất thể vừa ra, trấn áp hết thảy pháp tắc. Phải biết, phàm thể tu luyện vô thượng Tiên thể, vậy đơn giản liền là sự tình không thể nào, trừ khi có được vô thượng Tiên thể chi thuật.
Vạn cổ đến nay, có Tiên Đế sáng tạo qua vô thượng Tiên thể chi thuật, nhưng mà, nếu là phàm thể tu luyện, chỉ sợ cũng không tu luyện được Tiên thể!
Không hề nghi ngờ, Trấn Ngục Thần Thể của Lý Thất Dạ khẳng định đã thành hình thức ban đầu, thể này đại viên mãn, cái kia bất quá là vấn đề thời gian! Cái này ý nghĩa, Lý Thất Dạ tu luyện thể thuật, còn trên Tiên Đế Tiên thể thuật, trên Tiên Đế Tiên thể thuật, đây là thể thuật dạng gì?
Lý Sương Nhan nghĩ tới điểm này, sắc mặt cũng không khỏi đại biến, nàng biết là ý vị như thế nào.
Khuyết điểm của Trấn Ngục Thần Thể liền là tốc độ quá chậm, nhưng mà, Côn Bằng chính là sinh linh tốc độ nhanh nhất thế gian, Lý Thất Dạ lấy Côn Bằng Lục Biến xem như mệnh công, đền bù Trấn Ngục Thần Thể chưa đủ!
Côn Bằng Lục Biến, phối hợp Trấn Ngục Thần Thể, đây là tồn tại đáng sợ đến bực nào, thân thể của Lý Thất Dạ, quả thực là vũ khí bá đạo nhất bạo lực nhất thế gian!
– Thiên Cương Khốn Địa!
Thời điểm Lý Thất Dạ hạ sát thủ đối với ba vị đường chủ, Hà Anh Kiếm tránh thoát một kiếp đánh lén Lý Thất Dạ, Tam Thập Lục Thiên Cương Kiếm trận chém tới Lý Thất Dạ, kiếm mang cuồn cuộn, phá hủy hết thảy.
Nhưng mà, Lý Thất Dạ thân như Côn Bằng, trong nháy mắt liền thoát khỏi kiếm trận.
– Côn Bằng Lục Biến, cẩn thận…
Hồ hộ pháp hoảng hốt, hắn gặp qua thuật này, toàn bộ Tẩy Nhan Cổ Phái chỉ có Đại trưởng lão tu luyện qua thuật này, Đế thuật mạnh nhất bên trong Tẩy Nhan Cổ Phái!
Tốc độ của Lý Thất Dạ quá nhanh, Hà Anh Kiếm không kịp trốn, hai vệt ánh sáng lạnh lẽo lóe lên, “Phốc” một tiếng, hai thanh Kỳ Môn Đao là đem thân thể hắn găm trên mặt đất!
Trên người hắn còn mặc thần khải, phải biết, thần khải trên người hắn chính là lấy Thần Kim tạo thành, nhưng mà, ở dưới Kỳ Môn Đao, thần khải trên người hắn lại như một tờ giấy mỏng, thoáng cái bị đinh mặc!
– A…Ma chi hạ vấn tâm – Hạ cố nhan | Truyện Ma Tu – Cổ Chân Nhân – Thỉnh chư vi nghé thăm …!
Thân thể bị đinh trên mặt đất, Hà Anh Kiếm kêu thảm một tiếng.
– Ngay cả một phần mười kiếm trận huyền ảo cũng không lĩnh ngộ, cũng muốn vây được ta.
Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, ánh mắt mãnh liệt, muốn chém Hà Anh Kiếm.
Phanh… chỉ trong nháy mắt, một hồi kình phong vọt lên, huyết khí bão táp, trong nháy mắt này, Hồ hộ pháp đột nhiên ra tay, từ phía sau lưng đánh lén Lý Thất Dạ, muốn một chiêu đánh xuyên lồng ngực của Lý Thất Dạ.
Nhưng mà, một chiêu này lại bị người một chưởng vỗ tán, Hồ hộ pháp là đông đông đông lui về phía sau vài bước.
Vì Lý Thất Dạ ngăn lại một chiêu này, vậy mà không phải Lý Sương Nhan, mà là Đồ Bất Ngữ luôn nụ cười hòa ái, không biết lúc nào, Nhị sư huynh Đồ Bất Ngữ đã đứng ở một bên.
– Hồ hộ pháp, xem như hộ pháp, đánh lén môn hạ đệ tử, cái này không thành quy kỷ.
Bất luận thời điểm gì, Đồ Bất Ngữ y nguyên cười tủm tỉm nói ra.
– Giết…
Hồ hộ pháp quát một tiếng chói tai, đã không nói thêm nhiều lời, hét dài một tiếng, há mồm phun ra một tòa bảo tháp, bảo tháp vừa ra, túc sát vô biên, âm thanh quỷ kêu khóc hung ác không dứt bên tai, tựa như là một địa ngục.