1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 14 [Chương 66 đến Chương 70]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 14 [Chương 66 đến Chương 70]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 66: Dược Sư, Đây Chẳng Qua Là Hứng Thú (1)

Lão tiểu tử kia đích thật là thiên tài dược đạo, điểm này, bất luận là qua bao nhiêu thời gian, xem như Lý Thất Dạ lúc là Âm Nha cũng phải thừa nhận.

Lý Thất Dạ không khỏi cười cười, Tôn trưởng lão nâng lên Dược Thần, để hắn hồi tưởng lại một ít tuế nguyệt thời đại Hoang Mãng, đó là một đoạn tuế nguyệt đáng giá khiến người ta nhớ lại, tại thời đại kia, hắn từng dẫn lão tiểu tử kia xâm nhập Cửu Giới, đi ngang qua các Táng Địa Tiên Thổ, ở đoạn tuế nguyệt kia, bọn hắn đã từng vì luyện đan tinh dược làm vô số nếm thử, bọn hắn đã từng khai sáng vô số thủ pháp luyện đan, bọn hắn đã từng sáng tạo rất nhiều đan phương kỳ dược, bọn hắn đã từng trồng ra rất nhiều hồn thảo mà người khác nghĩ cũng không dám nghĩ. . .

Đó là một đoạn tuế nguyệt tràn ngập kích tính, trong những năm tháng ấy, càng nhiều hơn chính là sáng tạo, càng nhiều hơn chính là nếm thử, càng nhiều hơn chính là không ngừng tìm tòi! Ở đoạn tuế nguyệt ấy, hắn làm Âm Nha, đã từng vô số lần tính toán Thiên Địa, đã từng vô số lần đánh lén cự đầu, đã từng vô số lần huyết tẩy cửu thiên thập địa! Nhưng mà, không có bao nhiêu tuế nguyệt có thể làm cho hắn hoài niệm như những năm tháng ấy.

Trong những năm tháng ấy, càng nhiều hơn chính là ham học hỏi, thời gian sát phạt máu tanh ít đi rất nhiều.

Vạn cổ đến nay, bất luận là dược sư, hay là tu sĩ, đều cho rằng Dược Thần là đại biểu đỉnh phong nhất của dược đạo, cái này không chỉ là bởi vì hắn ở trên dược đạo tạo hóa khó có người có thể bằng, trọng yếu hơn là, hắn sáng lập hệ thống dược đạo hoàn chỉnh! Vì dược đạo đặt cơ sở bất hủ!

Trên thực tế, vạn cổ đến nay, không có ai biết, cơ sở dược đạo, không phải một người Dược Thần đặt, hệ thống dược đạo, không phải Dược Thần một người chế định, trong này, có một con Âm Nha không làm người đời biết tới, sáng tạo cái mới trong dược đạo, chế định hệ thống dược đạo, Âm Nha không muốn người biết kia có công lao vô cùng lớn!

Có thể nói, không có Âm Nha này, liền không có Dược Thần, đương nhiên, bí mật trong này, là hậu nhân không biết!

Nghĩ đến những năm tháng ấy, trong nội tâm Lý Thất Dạ không khỏi nhẹ nhàng thở dài một tiếng, nếu như nói có tiếc nuối, tiếc nuối lớn nhất là hắn bị mất ký ức một bộ dược điển trân quý nhất thế gian, từ khi một đoạn ký ức này bị xóa đi, liền không có lại tìm trở về, nguyên nhân rất đơn giản, bộ dược điển kia về sau hắn không còn có nhìn thấy, chỉ sợ là tàn quyển, hắn cũng không nhìn thấy.

Nghĩ đến chuyện này, Lý Thất Dạ không khỏi âm thầm lắc đầu, lão tiểu tử năm đó đúng là điên tử, sau khi thành tựu Dược Thần, Lý Thất Dạ đã từng nhắc nhở hắn tìm đồ đệ, truyền xuống y bát, không nghĩ tới lão tiểu tử nổi điên, mặc dù truyền xuống không ít đan phương dược điển trân quý cho hậu nhân, nhưng mà, lại lọt một bộ dược điển khiến người ta thèm thuồng kia!

Lý Thất Dạ biết, lão già điên này nhất định là cố ý! Hắn là hết lần này tới lần khác cố ý không truyền xuống bộ dược điển này!

Thời điểm Lý Thất Dạ hồi ức trước kia, hắn ngẩn người để Tôn trưởng lão nghĩ lầm Lý Thất Dạ là đối với Dược Thần hướng tới, hắn cho rằng Lý Thất Dạ bị hắn thuyết phục.

– Chuyển tu dược đạo như thế nào? Nếu như ngươi nguyện ý chuyển tu dược đạo, ta đem sở học cả đời truyền thụ cho ngươi! Tương lai, ngươi hẳn là dược sư mạnh nhất của môn phái chúng ta, về sau ngươi leo lên trưởng lão thậm chí là chưởng môn vị, vậy càng là dễ như trở bàn tay.

Tôn trưởng lão cũng nhịn không được giật giây Lý Thất Dạ, bởi vì hắn thấy được tiềm chất của Lý Thất Dạ!

Nếu đổi lại là đệ tử khác, vừa nghe đến trưởng lão thu mình làm đồ đệ, đó là hưng phấn tột bực, hận không thể lập tức dập đầu bái sư, nhưng mà, Lý Thất Dạ phản ứng thường thường.

Lý Thất Dạ cười nói ra:

– Đa tạ trưởng lão nâng đỡ, dược đạo, chỉ là ta trong lúc hứng thú tiêu khiển mà thôi.

Lý Thất Dạ nói như vậy, để Tôn trưởng lão lập tức im lặng, đầu bốc lên hắc tuyến, nếu là người khác, nhất định cho rằng Lý Thất Dạ là khẩu xuất cuồng ngôn, nhưng lúc này Tôn trưởng lão không có ý nghĩ như vậy, trong nội tâm Tôn trưởng lão phát điên vì Lý Thất Dạ đây là lãng phí thiên phú của mình!

Tôn trưởng lão thật sự là phát điên, hắn thậm chí là muốn nổi trận lôi đình, nhưng mà, hắn vẫn là nhịn xuống, cuối cùng, hắn hòa ái vô cùng nói:

– Ngươi lại tinh tế ngẫm lại, nếu như có một ngày nghĩ thông suốt, tùy thời có thể tới tìm ta.

Đối với Tôn trưởng lão hảo tâm, Lý Thất Dạ cuối cùng cũng chỉ là nở nụ cười, Tôn trưởng lão gặp thái độ Lý Thất Dạ như vậy, đành phải thở dài một tiếng rời đi.

Trên thực tế, Tôn trưởng lão cũng chưa chết tâm, không qua vài ngày sau, Mạc hộ pháp cũng xuất hiện ở Cô Phong, sau khi Mạc hộ pháp đến, nhìn thấy Lý Thất Dạ, nói chuyện là lắp bắp, muốn nói mà dừng lại, nói hơn nửa ngày, cũng không nói gì đi ra.

– Tôn trưởng lão là muốn cho ngươi tới khuyên ta tu dược đạo đúng không.

Đối với Mạc hộ pháp muốn nói lại thôi, Lý Thất Dạ đã tính trước, nở nụ cười, nói ra.

Mạc hộ pháp có chút xấu hổ, cười khan một tiếng, đành phải nói:

– Sư phụ ta có ý tứ này, bất quá tu hay không tu, vẫn là do ngươi tính toán, không người nào dám miễn cưỡng.

Trên thực tế, trong nội tâm Mạc hộ pháp rất rõ ràng, Lý Thất Dạ tuyệt đối là một người vô cùng có chủ kiến, hắn chỉ là không cách nào thoái thác sư phụ hắn thỉnh cầu mà thôi.

– Dược đạo chỉ là di tình mà thôi, có thời gian ta sẽ suy nghĩ một chút .

Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra.

Đối với dạng kết quả này, Mạc hộ pháp sớm đã có chuẩn bị tâm lý, cho nên, hắn cũng không có khuyên Lý Thất Dạ, liền đi đáp lại sư phụ hắn.

Trong chớp mắt vội vàng qua ba tháng, ba trăm đệ tử Tẩy Thạch Cốc tu hành, đã không cần Lý Thất Dạ quan tâm nhiều, mà đạo hạnh của Lý Thất Dạ cũng tới Uẩn Thể cảnh tôi thể Đại viên mãn, đến cấp độ Đại viên mãn này, Lý Thất Dạ xông vào Uẩn Thể cảnh cấp độ thứ ba… tẩy lễ!

Tẩy lễ này đối với tu sĩ mà nói, là vô cùng trọng yếu, đặc biệt là đối với những đệ tử thiên tài Tiên Thiên chi thể, Hoàng thể mà nói, cấp độ này càng là vô cùng trọng yếu.

Bởi vì tầng thứ này là cơ hội cho hết thảy tu sĩ chú thể lần thứ nhất! Tẩy lễ này không chỉ là phải dựa vào tu luyện, muốn đúc tốt thể chất của mình, trọng yếu hơn là cần thể cao!

Đương nhiên, đối với tu sĩ, trên nguyên tắc mà nói, thể cao cấp bậc càng cao, đối với chú thể lại càng tốt, có điều, ở trong quá trình tu luyện, là có rất nhiều hạn chế.

Nói thí dụ như, một Tiên Thiên chi thể, lần thứ nhất chú thể, tuyển Tiên Thiên thể cao là tốt nhất, một là dễ hấp thu tinh hoa thể cao; hai, bởi vì lần thứ nhất chú thể, thể cao cùng cấp bậc càng thích hợp thể chất của mình.

Trên thực tế, tại Tẩy Nhan Cổ Phái, đến cảnh giới này, tuyệt đại đa số đệ tử ở lần thứ nhất chú thể đều không được lựa chọn, chỉ có thể là lựa chọn Hậu thiên thể cao.

Chương 67: Dược Sư, Đây Chẳng Qua Là Hứng Thú (2)

Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì tất cả mọi người không có lựa chọn khác, Tẩy Nhan Cổ Phái đã xuống dốc, ở phương diện tài lực có hạn chế rất lớn, đệ tử có thể hưởng dụng Tiên Thiên thể cao, chỉ sợ là đệ tử thân truyền của trưởng lão!

Lý Thất Dạ tính toán thời gian một chút, thời gian hắn muốn lấy thể cao chú thể cũng không còn nhiều lắm, cho nên, hắn liền đi tìm Đại trưởng lão.

Trên thực tế, Lý Thất Dạ đã sớm có thể lấy thể cao chú thể, chỉ là hắn vì ổn định Âm Dương huyết khí bên trong thọ luân, đem thời gian chú thể đẩy về sau mà thôi.

Gặp được Đại trưởng lão, vừa nghe ý đồ đến của Lý Thất Dạ, Đại trưởng lão không khỏi vì đó ngoài ý muốn cùng giật mình, nhìn lấy Lý Thất Dạ, nói ra:

– Ngươi đã đạt đến Uẩn Thể cảnh giới cấp độ tẩy lễ rồi?

Bấm tay tính toán, Lý Thất Dạ bái nhập Tẩy Nhan Cổ Phái, bắt đầu tu đạo vẫn chưa tới một năm thời gian, vậy mà hắn đã đạt đến Uẩn Thể cảnh, cấp độ tẩy lễ.

Thành tựu như vậy, đặt ở bất kỳ môn phái nào đều là một thiên tài. Phải biết, Lý Thất Dạ là phàm thể phàm luân phàm mệnh, đây là chuyện không thể nào.

Cho nên, lúc Đại trưởng lão kịp phản ứng, hắn nhìn Lý Thất Dạ, nói ra:

– Ngươi tu luyện chính là Nguyệt Qua Dương Luân công?

Lý Thất Dạ tư chất như vậy, nếu có thể ở trong vòng một năm đạt tới dạng cảnh giới này, giải thích duy nhất liền là Lý Thất Dạ tu luyện Nguyệt Qua Dương Luân công!

– Đúng thế.Kiếm Tu a … chư vị.. chư vị.. mong nghé thăm a… phong cách mới bá đạo a mọi chuyện [ Nhất Kiếm ]… Thỉnh chư vị nghé thăm ..!

Chuyện này ở trong Tẩy Nhan Cổ Phái đã không phải là bí mật gì, Lý Thất Dạ cũng không có gì cần giấu diếm, chỉ là bình tĩnh nói.

Đại trưởng lão nghe được như vậy, không khỏi vì đó trầm mặc một chút, nếu đổi lại là đệ tử khác, hắn khẳng định sẽ khuyên đệ tử này chớ tu thuật kia, nhưng mà, Lý Thất Dạ còn có lựa chọn sao? Phàm thể, phàm luân, phàm mệnh, tư chất như vậy, bất luận là tuyển dạng công pháp gì, kết quả sau cùng chỉ sợ đều không kém là bao nhiêu!

Cuối cùng, Đại trưởng lão nói ra:

– Dược liệu một phần Hoàng thể cao này, tông môn đã chuẩn bị xong, có điều, ngươi phải có tâm lý chuẩn bị, phần dược liệu thể cao này, ngoại trừ chủ dược ra, dược liệu khác dược linh có mười vạn năm, tốt có mười một mười hai vạn năm. Có điều, chủ dược Địa Ngục Thiết Ngưu thú tủy còn kém một điểm, cách mười vạn năm dược linh vẫn có chút chênh lệch. Cho nên nói, dược tính phần thể cao này, chính ngươi phải có tâm lý chuẩn bị.

Nói đến đây, Đại trưởng lão bổ sung một câu, nói ra:

– Vì một phần thể cao này, tông môn đã cố gắng hết sức, hi vọng ngươi chớ để tông môn thất vọng!

Trên thực tế, trong chuyện thể cao này, chuẩn xác hơn nói đến, là Đại trưởng lão tận lực, hắn vì một phần thể cao này của Lý Thất Dạ, là lấy hết cố gắng, bỏ ra vốn gốc. Vì để cho Lý Thất Dạ có thể lấy được Lý Sương Nhan, hắn có thể nói là không tiếc dốc hết vốn liếng!

– Điểm ấy, trưởng lão yên tâm.

Lý Thất Dạ nở nụ cười.

Trên thực tế, trong nội tâm Lý Thất Dạ cũng có chuẩn bị, hôm nay Tẩy Nhan Cổ Phái xuống dốc, có thể gom góp một phần dược liệu Hoàng thể cao, cái kia đã là vô cùng không dễ dàng.

Đại trưởng lão trầm mặc một chút, sau đó nói ra:

– Còn có một việc tương đối khó giải quyết, cái kia chính là sự tình dược sư. Tại Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta, luận tạo nghệ dược đạo có hai người cao nhất, theo thứ tự là Tào trưởng lão cùng Tôn trưởng lão.

Nói đến đây, Đại trưởng lão nhìn Lý Thất Dạ, nói:

– Luận công lực dược đạo, Tào trưởng lão so với Tôn trưởng lão mạnh hơn một trù, Tôn trưởng lão luyện thể cao, sáu lần luyện vẫn là không có vấn đề, bảy lần luyện, chỉ sợ có chút lực bất tòng tâm, Tào trưởng lão luyện bảy lần, vấn đề không lớn.

– Tào trưởng lão chưa chắc cam tâm tình nguyện luyện thể cao cho ta.

Lý Thất Dạ nở nụ cười, trong nội tâm có nắm chắc.

Đại trưởng lão không nguyện ý nói nhiều về vấn đề này, chỉ là nói ra:

– Đối với sự tình luyện thể cao, Tôn trưởng lão là vô cùng nguyện ý vì ngươi luyện, chỉ bất quá, hắn không dám đảm bảo dược tính.

– Chuyện luyện thể cao này, trưởng lão không cần phải lo lắng, như vậy đi, trưởng lão chuẩn bị dược liệu, chuyện luyện thể cao này, ta đến thu xếp như thế nào?

Lý Thất Dạ đã tính trước, Tào Hùng không nguyện ý vì hắn luyện thể cao, là sự tình nằm trong dự liệu của hắn, có điều, hắn cũng không cần đi cầu Tào Hùng.

– Cũng tốt.

Đại trưởng lão gặp Lý Thất Dạ lòng tin mười phần, cũng chỉ đành nhẹ gật đầu, nói ra:

– Ta để đệ tử giữ kho chuẩn bị kỹ càng dược liệu cho ngươi, chỉ cần ngươi ý định luyện, tùy thời nói một tiếng, ta để đệ tử đem dược liệu đưa cho ngươi.

Lý Thất Dạ tạ ơn Đại trưởng lão, liền về Cô Phong.

– Đại sư huynh, không xong, không xong.

Lý Thất Dạ còn không có trở lại Cô Phong, sắc mặc Nam Hoài Nhân nhìn không tốt, vội vàng lao xuống, gấp giọng nói ra.

Theo Nam Hoài Nhân mà đến, còn có mấy người Tẩy Thạch Cốc Hứa Bội, sắc mặt bọn hắn rất khó coi.

– Trời sập sao?

Lý Thất Dạ nhìn Nam Hoài Nhân, liền nói.

Nam Hoài Nhân bề bộn nói ra:

– Đại sư huynh, trời không có sụp xuống, có điều, tiểu viện của ngươi bị người phá.

– Phá tiểu viện của ta?

Nghe nói như thế, hai mắt của Lý Thất Dạ không khỏi nhíu lại, cười híp mắt nói:

– Là ai có hứng thú đến hủy tiểu viện của ta như thế?

Lý Thất Dạ đột nhiên nhíu hai mắt lại, để Nam Hoài Nhân thậm chí là mấy người Hứa Bội trong nội tâm cũng không khỏi đột ngột một lần, thần thái Lý Thất Dạ cười híp mắt kia, trong mắt bọn hắn xem ra so với ác ma tiếu dung còn muốn trái tim băng giá hơn.

– Là, là Hà Anh Kiếm sư huynh.

Hứa Bội nhỏ giọng nói cho Lý Thất Dạ.

– Đại sư huynh, nghe nói, nghe nói Hà sư huynh đang theo đuổi, truy cầu Lý tiên tử.

Có đệ tử đánh bạo, nhẹ giọng nói ra.

Mặc dù đệ tử Tẩy Thạch Cốc đều xuất phát từ Tẩy Thạch Phong, có điều, hiện tại ba trăm đệ tử Tẩy Thạch Cốc đều là đứng ở bên Lý Thất Dạ, cùng Lý Thất Dạ chung một chiến tuyến.

– Ta, ta còn nghe nói, Hà sư huynh từng hướng Lý tiên tử đưa bảo vật. . .

– Đại sư huynh, Hà sư huynh chính là thiên tài Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta, hắn, hắn là tình địch cường đại của ngươi nha.

Có đệ tử cũng không khỏi lo lắng nói ra.

Trong lúc nhất thời, mấy đệ tử này là ngươi một lời ta một câu, ở thời điểm này, những đệ tử kia đều cùng Lý Thất Dạ cùng chung mối thù. Nhưng mà, bọn hắn lại không khỏi vì Lý Thất Dạ lo lắng, dù sao Hà Anh Kiếm chính là thiên tài Tẩy Nhan Cổ Phái, là thân truyền đệ tử của Tào trưởng lão.

Có thể nói, Hà Anh Kiếm luận tướng mạo có tướng mạo, luận thiên phú có thiên phú, luận chỗ dựa có chỗ dựa, luận xuất thân có xuất thân! Mặc dù nói, đệ tử Tẩy Thạch Cốc về mặt tình cảm là hi vọng Lý Thất Dạ có thể lấy được Lý Sương Nhan, dù sao, những ngày này Lý Thất Dạ cùng Lý Sương Nhan là khanh khanh ta ta, bọn hắn đều vui thấy duyên thành.

Nhưng mà, có tình địch mạnh mẽ như Hà Anh Kiếm, những đệ tử như Hứa Bội lại không khỏi vì Lý Thất Dạ lo lắng.

Chương 68: Dược Sư, Đây Chẳng Qua Là Hứng Thú (3)

– Tình địch cường đại?

Nghe được một câu như vậy, Lý Thất Dạ cảm thấy buồn cười, không khỏi co khóe miệng, tiếu dung ở trên mặt nhộn nhạo!

Nam Hoài Nhân nhắc nhở nói ra:

– Đại sư huynh, chuyện này, Hà Anh Kiếm là lấy được Tào Hùng ngầm đồng ý, thậm chí là đại lực ủng hộ, minh thương dễ trốn, ám tiễn khó phòng, Đại sư huynh vẫn là cẩn thận một chút cho thỏa đáng.

Nam Hoài Nhân cũng biết Lý Thất Dạ chi tiết, tình địch cường đại? Nam Hoài Nhân đương nhiên sẽ không cho là Hà Anh Kiếm có tư cách trở thành tình địch cường đại của Lý Thất Dạ, Hà Anh Kiếm đáng là gì? Lý Thất Dạ ngay cả Cửu Thánh Yêu Môn cũng dám kêu gào, huống chi chỉ là Hà Anh Kiếm?

Lý Sương Nhan đến Tẩy Nhan Cổ Phái làm như vậy là vì cái gì? Đơn giản là vì Lý Thất Dạ mà đến, bất luận Hà Anh Kiếm là ưu tú như thế nào, chỉ sợ cũng không thể cùng Lý Thất Dạ so sánh, hai người căn bản không phải là một cấp bậc, Hà Anh Kiếm có tư cách gì trở thành tình địch của Lý Thất Dạ!

– Đi, chúng ta đi nhìn xem tình địch cường đại nhất của ta là hủy đi tiểu viện của ta thế nào.

Lý Thất Dạ khoan thai thích ý nói ra, hình như hủy đi không phải tiểu viện của hắn vậy.

Lúc Lý Thất Dạ mang theo Nam Hoài Nhân leo lên Cô Phong, một hồi âm thanh “Ầm ầm” vang lên, chỉ thấy lúc này Hà Anh Kiếm chỉ huy mấy môn hạ đệ tử hủy đi tiểu viện của Lý Thất Dạ, lúc này, tiểu viện đã bị hủy bảy tám phần.

Mà ở bên cạnh trước bảo lâu, Lý Sương Nhan chỉ là đối xử lạnh nhạt nhìn xem, cũng không nói gì.

– Lý Thất Dạ, ngươi tới vừa vặn.

Nhìn thấy Lý Thất Dạ mang theo một đoàn người Nam Hoài Nhân trở về, Hà Anh Kiếm dương dương tự đắc nói ra:

– Từ hôm nay trở đi, ngươi đến Tiểu Tuyền Phong ở!

Hà Anh Kiếm chính là lấy giọng điệu phân phó nói với Lý Thất Dạ, tựa hồ, Lý Thất Dạ nhất định phải nghe hắn nói vậy.

– Vì cái gì ta phải đến Tiểu Tuyền Phong ở?

Lý Thất Dạ nhìn tiểu viện bị hủy đi một lần, vẫn là tiếu dung chân thành, tựa hồ không có tức giận chút nào.

Hà Anh Kiếm hơi không kiên nhẫn, lạnh lùng nói ra:

– Ta bảo ngươi đi liền đi, nơi nào có nhiều dông dài như vậy! Từ hôm nay trở đi, ta ở Cô Phong! Cái phá tiểu viện này lưu tại nơi này vướng bận, sau khi hủy sạch, ta ở chỗ này xây thần các!

Nói đến đây, Hà Anh Kiếm không để ý tới Lý Thất Dạ, bày một cái tiếu dung tự nhận là tiêu sái nhất, cùng Lý Sương Nhan xa xa cười nói:

– Cô Phong trông về phía xa toàn bộ Tẩy Nhan Cổ Phái, phong cảnh rất tốt. Lý tiên nữ lựa chọn nơi này ở lại, có thể nói là tuệ nhãn vô song, ta may mắn cùng Lý tiên tử ở gần nhau, luận bàn đạo pháp, nghiên cứu thảo luận huyền ảo, này là một đoạn giai thoại!

Sau khi Lý Sương Nhan đi vào Tẩy Nhan Cổ Phái, Hà Anh Kiếm không phải lần đầu tiên truy cầu Lý Sương Nhan, có điều, mỗi lần hắn đều ăn hết canh cửa, Lý Sương Nhan căn bản là chẳng muốn đi để ý đến hắn.

Truy cầu không cửa, Hà Anh Kiếm dứt khoát ý định đến Cô Phong ở, muốn ở trên Cô Phong cùng Lý Sương Nhan liền nhau, mượn cơ hội tới gần Lý Sương Nhan, tục ngữ nói, làm quan hưởng lộc vua, ở chùa ăn lộc Phật!

Hà Anh Kiếm trước mặt mọi người tỏ thái độ như thế, khiến trong lòng bọn người Nam Hoài Nhân khó chịu, Lý tiên tử cùng Đại sư huynh có hôn nhân ước hẹn, đây là sự tình trên dưới Tẩy Nhan Cổ Phái đều biết, hiện tại Hà Anh Kiếm ngay trước mặt Lý Thất Dạ truy cầu Lý Sương Nhan, cái này căn bản là không đem Lý Thất Dạ để ở trong mắt.

Về phần Lý Sương Nhan, thì như nhìn thằng ngốc nhìn Hà Anh Kiếm, loại người này thật sự là chết thế nào cũng không biết, lấy thực lực như hắn cũng dám đi vuốt râu hùm, đi khiêu khích Lý Thất Dạ? Đây quả thực là chán sống, thời điểm Lý Thất Dạ tại Cửu Thánh Yêu Môn, ngay cả sư phụ nàng Luân Nhật Yêu Hoàng cũng kiêng kị ba phần, chỉ là một Hà Anh Kiếm tính là thứ gì?

Hà Anh Kiếm ở ngay trước mặt mình bán phong tao, Lý Thất Dạ không khỏi phì cười, sự tình Hà Anh Kiếm truy cầu Lý Sương Nhan hắn đương nhiên biết! Nữ nhân bên cạnh mình, Lý Thất Dạ có lòng tin tuyệt đối! Loại việc nhỏ da lông vỏ tỏi này, hắn cũng chẳng muốn đi hỏi đến.

Hiện tại Hà Anh Kiếm vậy mà động đến trên đầu của hắn, hắn không khỏi nở nụ cười, đáng thương liếc mắt nhìn Hà Anh Kiếm, sau đó nói với Lý Sương Nhan:

– Ngươi ở nơi này nhìn thấy tiểu viện bị hủy?

– Đây không phải sự tình nội bộ của Tẩy Nhan Cổ Phái các ngươi sao?

Lý Sương Nhan vậy mà cười nhạt một lần, tiếu dung khuynh quốc khuynh thành.

Lý Sương Nhan chỉ là cười nhạt một cái, liền để Hà Anh Kiếm vì đó thần hồn điên đảo, khi hắn lấy lại tinh thần, trong nội tâm lập tức tràn đầy ghen tuông, hắn muốn tiếp cận Lý Sương Nhan nhiều lần, Lý Sương Nhan cho tới bây giờ là không bán màu sắc, chớ nói chi là cười, chuyện này nhất thời để hắn cừu thị Lý Thất Dạ.

– Còn ở nơi này sủa cái gì, đi mau! Cô Phong là địa phương ngươi ngốc sao? Về sau Cô Phong là địa phương ta tu tâm dưỡng tính, nếu ngươi dám xông loạn nơi đây, lấy phạm môn quy xử trí!

Lúc này, sắc mặt Hà Anh Kiếm lạnh lẽo, quát lên nói.

Hà Anh Kiếm như vậy, Lý Thất Dạ còn không có tức giận, bọn người Nam Hoài Nhân đã căm giận bất bình, đặc biệt là Nam Hoài Nhân, lúc ấy Cô Phong là trưởng lão phân phối cho Lý Thất Dạ ở, hiện tại Hà Anh Kiếm cưỡng chiếm sơn phong của Lý Thất Dạ, còn phá hủy động phủ của Lý Thất Dạ, thậm chí là lấy môn quy uy hiếp, cái này quá kiêu ngạo, khinh người quá đáng!

. . . .

– Cô Phong chính là trưởng lão phân phối cho Đại sư huynh ở.

Nam Hoài Nhân vì Lý Thất Dạ bất bình nói.

Nghe được Nam Hoài Nhân nói, Hà Anh Kiếm lạnh lùng lườm Nam Hoài Nhân một cái, lạnh giọng nói ra:

– Hiện tại ta thu hồi Cô Phong, ngươi có ý kiến gì sao?

Nói đến đây, Hà Anh Kiếm dừng một chút, nói ra:

– Nam Hoài Nhân, ngươi ở trong phái cũng coi là người thông minh, đừng cả ngày cùng phế vật bao cỏ dính chung một chỗ, đây là ngươi tự hủy tiền đồ! Đi theo một phế vật, ngươi tại Tẩy Nhan Cổ Phái, sẽ chỉ là nửa bước không tiến!

Lời này của Hà Anh Kiếm, không chỉ là cười nhạo Nam Hoài Nhân đơn giản như vậy, thậm chí là uy hiếp!

Nam Hoài Nhân mạnh vì gạo, bạo vì tiền, khéo léo, ý ở ngoài lời hắn lại thế nào nghe không hiểu? Đi theo ai, trong nội tâm Nam Hoài Nhân có chủ kiến, đối với Hà Anh Kiếm nói như vậy, Nam Hoài Nhân là không chút do dự tỏ thái độ, trầm giọng nói ra:

– Cái này không nhọc sư huynh quan tâm, Đại sư huynh chính là tuấn kiệt của Tẩy Nhan Cổ Phái, ta sẽ như Thiên Lôi sai đâu đánh đó!

– Tự cam đọa lạc!

Nam Hoài Nhân ở trước mặt cự tuyệt hắn thử dò xét, Hà Anh Kiếm lạnh lùng khẽ hừ.

Lý Thất Dạ không thèm để ý loại sự tình lục đục với nhau này, hắn chỉ là nhìn Hà Anh Kiếm, nói ra:

– Nể tình đồng môn, ta cho ngươi một cơ hội, đem tiểu viện dỡ xuống trùng kiến tốt, nếu không, ngày mai ngươi đứng cũng không đứng dậy được!

Chương 69: Âm Mưu (1)

Lý Thất Dạ nói như vậy lập tức để ánh mắt Hà Anh Kiếm phát lạnh, sát ý nhảy lên, cười lạnh một tiếng nói ra:

– Đồ không biết trời cao đất rộng, ngươi thật sự cho rằng ngươi là Tẩy Nhan Cổ Phái Đại sư huynh sao? Cũng dám cùng ta nói như vậy! Hừ, chỉ bằng ngươi cùng nhóm người đồng nát sắt vụn trước mắt này, cũng dám khẩu xuất cuồng ngôn! Một đám tôm tép nhãi nhép, cũng đủ tư cách đối địch với ta?

Nói xong lạnh lùng nhìn Lý Thất Dạ cùng đám người Nam Hoài Nhân.

Hà Anh Kiếm nói như vậy, lập tức để trong lòng bọn người Hứa Bội phẫn nộ, lời này của Hà Anh Kiếm không chỉ là vũ nhục Lý Thất Dạ, cũng là vũ nhục bọn hắn.

Gặp Hà Anh Kiếm không chừng mực, Lý Thất Dạ cũng chẳng muốn để ý đến hắn, xoay người rời đi.

– Thế nào? Vừa rồi ngươi không phải khẩu xuất cuồng ngôn nói để cho ta ngày mai không đứng dậy được sao? Hiện tại tại sao lại muốn chạy trốn rồi? Bất chiến liền bại, bao cỏ như ngươi cũng dám ở trước mặt ta nhảy nhót. . .

Gặp Lý Thất Dạ xoay người rời đi, Hà Anh Kiếm cười lạnh nói ra.

– Đem hắn ném xuống núi, đánh đến cha mẹ của hắn đều nhận không ra mới thôi, nếu như không trùng kiến tiểu viện cho ta, cắt ngang chân thứ ba của hắn!

Lý Thất Dạ căn bản cũng không cùng Hà Anh Kiếm tốn nhiều miệng lưỡi, chỉ là đi tới trước bảo lầu của Lý Sương Nhan, phân phó Lý Sương Nhan nói ra.

– Ha ha, a, ha. . .

Lý Thất Dạ đột nhiên phân phó Lý Sương Nhan, Hà Anh Kiếm tựa như là nghe được chuyện cười nhất thế gian, đều cười đến gập cả người, chỉ vào Lý Thất Dạ, nước mắt cũng sắp chảy ra, cười to nói:

– Ngươi cho rằng ngươi là ai, ngươi cho rằng ngươi là Yêu Hoàng? Hay là Nhân Đế? Chỉ bằng bao cỏ như ngươi, cũng dám đối với Lý tiên tử vênh mặt hất hàm sai khiến! Lý tiên tử, loại ngu xuẩn này, ta trừng trị hắn cho ngươi. . .

Nhưng mà, Hà Anh Kiếm vẫn chưa nói xong, Lý Sương Nhan đã đứng dậy, như là nhìn thằng ngốc nhìn hắn, lạnh lùng nói ra:

– Ta cho ngươi một cơ hội xuất thủ.

Lập tức, Hà Anh Kiếm tiếu dung cứng ở nơi đó, thần thái kia so với ăn hết một đống phân còn muốn khoa trương, cả người hắn cứng đơ, đã không cách nào có những thần thái khác nữa.

Phanh một tiếng, thời điểm Hà Anh Kiếm vẫn không thể lấy lại tinh thần, đã bị Lý Sương Nhan một kích đánh cho bay ra Cô Phong, sau đó một hồi tiếng kêu thảm thiết ở dưới Cô Phong vang lên, không hề nghi ngờ, Lý Sương Nhan ra tay đủ nặng .

Lúc này, đệ tử hủy đi tiểu viện khác đều cứng ở nơi đó, Lý Sương Nhan ra tay giáo huấn Hà Anh Kiếm, trong nháy mắt liền đem Hà Anh Kiếm đánh kêu thảm thiết! Một màn này, dọa phá gan những đệ tử kia!

Ngay cả đám người Hứa Bội những đệ tử Tẩy Thạch Cốc này cũng không khỏi hai mặt nhìn nhau, mặc dù nói, mấy ngày nay Lý Sương Nhan một mực bồi Lý Thất Dạ xuất hiện, nhưng mà, bọn hắn rất ít nói chuyện với nhau. Theo bọn hắn nghĩ, Lý Sương Nhan lưu lại, chỉ sợ là bởi vì hai phái có ước hẹn quan hệ thông gia, lưu lại cùng Đại sư huynh ở chung.

Nhưng mà, bọn hắn không nghĩ tới, thiên chi kiêu nữ Lý tiên tử, công chúa Cổ Ngưu cương quốc trên vạn người, vậy mà nghe theo Đại sư huynh của bọn hắn, chuyện như vậy truyền đi đều khó có người tin tưởng.

Cửu Thánh Yêu Môn là cái gì, hiện tại Tẩy Nhan Cổ Phái là cái gì? Hiện tại Lý Sương Nhan địa vị cao đến khó tưởng tượng, coi như là trưởng lão Tẩy Nhan Cổ Phái cũng không có tư cách cùng với nàng so, đại nhân vật cao cao tại thượng như vậy, vậy mà nghe Đại sư huynh bọn hắn, cái này quá bất khả tư nghị.

Thời điểm Lý Sương Nhan giáo huấn Hà Anh Kiếm, như là chó săn trung thành nhất của Lý Thất Dạ, Nam Hoài Nhân cười lạnh một tiếng, nhìn mấy môn hạ đệ tử hủy đi tiểu viện nói ra:

– Còn không mau cút đi, chẳng lẽ muốn chờ chúng ta tới thu thập các ngươi sao? Hừ, đều là đệ tử Tẩy Nhan Cổ Phái, đừng làm quá đáng quá mức, cho rằng ôm đùi Tào trưởng lão, liền vô pháp vô thiên sao. . .

-. . . thần uy của Đại sư huynh cũng là các ngươi có thể khiêu khích? Hừ, tầm nhìn hạn hẹp, coi như là Yêu Hoàng, Đại sư huynh cũng là khách quý! Đừng tưởng rằng các ngươi tìm một chỗ dựa, liền có thể khiêu khích Đại sư huynh! Đại sư huynh nhân từ, không tính toán với các ngươi, nếu không, các ngươi đưa đến chỗ dựa gì đều chỉ có đường chết!

Nam Hoài Nhân không chỉ là mạnh vì gạo, bạo vì tiền đơn giản như vậy, hắn khéo léo, còn rất rõ ràng biết có chút lời nói hắn nên nói như thế nào, có một số việc nên làm như thế nào, lần này hắn nói ra nhìn như cáo mượn oai hùm, nhưng cái này ngoại trừ nói cho những môn hạ đệ tử hủy đi tiểu viện nghe ra, còn là nói cho đám người Hứa Bội ở đây nghe, đây là một câu đề tỉnh cho bọn hắn!

Những đệ tử hủy đi tiểu viện này lấy lại tinh thần, giật cả mình, không dám hai lời, vứt bỏ công cụ trong tay, xoay người bỏ chạy. Lúc này Chủ tử của bọn hắn đã bị đánh như mổ heo kêu gào, coi như cho đám người bọn hắn thêm mười cái gan, cũng không dám đi khiêu khích Lý Thất Dạ.

Ngay thời điểm đám người Hứa Bội ngẩn người, Lý Sương Nhan đã bay xuống trước bảo lâu, ra tay hung hăng dạy dỗ Hà Anh Kiếm một chầu, đối với cảnh giới như nàng mà nói, đây chẳng qua là tiện tay mà thôi.

Coi như Hà Anh Kiếm danh xưng thiên tài Tẩy Nhan Cổ Phái, cùng Lý Sương Nhan dạng thiên chi kiêu nữ này so sánh, vậy cũng chưa đủ thành đạo!

– Không có nhiệm vụ môn phái mà nói, nhớ kỹ trách nhiệm của ngươi, người ngăn đường ta, bất kể là ai, giết không tha!

Sau khi Lý Sương Nhan trở về, Lý Thất Dạ nhìn nàng một cái, nói ra.

Lý Thất Dạ nói như vậy, để đám người Hứa Bội nghe được lơ ngơ, mà Nam Hoài Nhân thì là trong nội tâm chấn động! Đám người Hứa Bội không biết nguyên do trong đó, nhưng, Nam Hoài Nhân lại biết.

Bởi vì Lý Thất Dạ nói qua, để Lý Sương Nhan là thị nữ! Hiện tại Lý Thất Dạ phân phó Lý Sương Nhan như thế, chuyện này nhất thời để hắn hiểu được. Chuyện như vậy, làm sao không rung động Nam Hoài Nhân đây.

Lý Sương Nhan, nhân vật thế nào? Công chúa Cổ Ngưu cương quốc, truyền nhân Cửu Thánh Yêu Môn, nhưng mà, hôm nay cũng chỉ là làm thị nữ của đại sư huynh mà thôi!

Ngay thời điểm đám người Hứa Bội còn đầu óc mơ hồ, Lý Thất Dạ đã quay người đi vào bảo lâu của Lý Sương Nhan, lời nói của Lý Thất Dạ từ bên trong truyền tới, hắn mãi mãi cũng là bình thản thong dong như vậy:

– Lần này là ngươi thất trách, ta ở tạm khuê phòng của ngươi, ngươi ở phòng bên hộ đạo cho ta.

Lý Thất Dạ nói như vậy, để Lý Sương Nhan vừa tức vừa ảo não, nàng cuối cùng chỉ là dậm chân một cái, sau đó liền tiến vào, cái gì cũng chưa nói.

Một màn này, lập tức để đám người Hứa Bội hóa đá, một màn này cũng quá bá khí đi à nha, cái này sợ là một màn khí phách nhất mà bọn họ gặp qua.

Lý Sương Nhan, ở trong suy nghĩ của bọn hắn là tồn tại cao cao tại thượng, một đời Thần Nữ, truyền nhân Cửu Thánh Yêu Môn, công chúa Cổ Ngưu cương quốc, sư phụ là Luân Nhật Yêu Hoàng, còn là trời sinh Hoàng thể Thánh mệnh!

Chương 70: Âm Mưu (2)

Bất luận là điểm nào, đều đầy đủ rung động người khác, dạng thiên chi kiêu nữ như Lý Sương Nhan, bất luận đi tới chỗ nào, đều là chúng tinh phủng nguyệt.

Nhưng mà hôm nay, Lý Sương Nhan dạng thiên chi kiêu nữ này, cũng chỉ có thể ở phòng bên hầu hạ Đại sư huynh của bọn hắn, cái này, một màn này, quá bá khí, bá khí như vậy, Nhân Đế cùng lắm cũng là như thế này mà thôi!

Ở trong bảo lâu của Lý Sương Nhan, trong khuê phòng nàng, Lý Thất Dạ nằm trên giường thanh tú, nhìn thoáng qua Lý Sương Nhan thần thái khó chịu, hai tay của hắn đệm lên cái ót, thoải mái ung dung nói ra:

– Ta biết trong lòng ngươi khó chịu, có điều, ngươi thật sự là thất trách, làm thị nữ của ta, ngươi hẳn là biết nên làm như thế nào. Nếu như ngươi cảm thấy ta không đáng ngươi đi theo, ngươi tùy thời đều có thể rời đi, chuyện như vậy, ta không miễn cưỡng ngươi, dưa hái xanh không ngọt.

Lý Sương Nhan nhìn Lý Thất Dạ, bắt đầu trầm mặc, cái gì đều không có nói.

– Ngươi trầm mặc, ta đây liền nghĩ ngươi là nguyện ý lưu lại.

Lý Thất Dạ ung dung nói ra, nói đến đây, liền không nói lại vấn đề này, hắn nói với Lý Sương Nhan:

– Thay ta cùng Luân Nhật Yêu Hoàng nói một tiếng, ta cần một vị dược sư, tạo nghệ càng mạnh càng tốt.

– Ta truyền tin tức cho sư tôn, còn sư tôn phái người nào đến, không phải ta có khả năng quyết định.

Qua một hồi lâu, Lý Sương Nhan tính tình cũng tiêu tan, nàng dù sao cũng là thiên chi kiêu nữ, chuyển đổi nhân vật còn không quá quen, sau khi tính tình tiêu tan, cũng một lần nữa đối mặt chính mình.

– Vấn đề này, ta nghĩ Luân Nhật Yêu Hoàng sẽ có sắp xếp.

Lý Thất Dạ nở nụ cười, sau khi phân phó xong, liền không lại đi quan tâm, mê đầu ngủ say.

Một màn này, không biết để Lý Sương Nhan buồn bực mới tốt, hay là im lặng tốt, tiểu nam nhân mười ba mười bốn tuổi này, lại so với tất cả nam nhân nàng đã gặp đều muốn bá khí, hôm nay, hắn chiếm đoạt giường của nàng, vậy mà cảm thấy rất đương nhiên, an tâm tự đắc nằm ngáy o o! Nam nhân kiêu ngạo như vậy, nàng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, càng làm cho nàng cảm thấy im lặng hơn chính là, hiện tại nam nhân trên giường này, vẫn là một tiểu nam nhân nhỏ hơn nàng nhiều tuổi, một tiểu nam nhân mới mười ba mười bốn tuổi!

Quả nhiên, ngày thứ hai, tiểu viện liền bị người một lần nữa xây xong, tiểu viện mới cùng tiểu viện cũ có thể nói là không kém chút nào.

Hà Anh Kiếm bị Lý Sương Nhan đánh đứng cũng không đứng dậy được, khiến Tào Hùng làm sư phụ trong lúc nhất thời là lửa giận không địa phương phát tiết!

Ý nghĩ của hắn là hi vọng đệ tử của mình có thể trèo lên Lý Sương Nhan, không nghĩ tới, đồ đệ thiên tài để hắn kiêu ngạo nhất không chỉ là không có được Lý Sương Nhan ưu ái, còn bị Lý Sương Nhan đánh nằm ở trên giường không thể động đậy!

Chuyện như vậy, đem Tào Hùng tức giận đến thổ huyết, đồ đệ của mình bị truyền nhân Cửu Thánh Yêu Môn, công chúa Cổ Ngưu cương quốc đánh, hắn có thể như thế nào đây? Giết đến tận cửa đi tìm Lý Sương Nhan tính sổ?

Chuyện như vậy, cho Tào Hùng mười cái lá gan cũng không dám, đừng nói là hắn, coi như là toàn bộ Tẩy Nhan Cổ Phái cũng không dám đắc tội Lý Sương Nhan, đắc tội Lý Sương Nhan, liền là tương đương đắc tội toàn bộ Cửu Thánh Yêu Môn, đắc tội quái vật khổng lồ như Cửu Thánh Yêu Môn, đó là tự tìm đường chết!

– Gặp quỷ rồi!

Tào Hùng không khỏi mắng một câu như vậy. Đệ tử thiên tài của hắn vậy mà để Lý Sương Nhan không nhận ra không vừa mắt, nhưng mà, bao cỏ phế vật như Lý Thất Dạ, vậy mà có thể làm cho Lý Sương Nhan ưu ái, đây quả thực là gặp quỷ rồi.

Chuyện như vậy, giải thích duy nhất liền là Lý Thất Dạ chính là gian tế của Cửu Thánh Yêu Môn, nhưng mà, loại giải thích này càng là gặp quỷ rồi, so với Lý Sương Nhan ưu ái Lý Thất Dạ còn muốn không đáng tin cậy.

Nếu như Cửu Thánh Yêu Môn phái ra dạng đệ tử phàm thể phàm luân phàm mệnh đến đánh vào Tẩy Nhan Cổ Phái, vậy đơn giản liền là gặp quỷ rồi, càng đáng chết là, nếu như Lý Thất Dạ là gian tế, đó là gian tế không hợp cách nhất, ai từng thấy gian tế kiêu ngạo như vậy?

Nói Lý Thất Dạ là gian tế của Cửu Thánh Yêu Môn, ngay cả chính Tào Hùng cũng không tin, cái kia bất quá là thủ đoạn dùng để đả kích Lý Thất Dạ mà thôi!

Lý Thất Dạ đã không phải gian tế của Cửu Thánh Yêu Môn, vậy vì cái gì Lý Sương Nhan sẽ ưu ái Lý Thất Dạ như thế? Thật chẳng lẽ chính là bởi vì hai nhà ước hẹn quan hệ thông gia? Hoặc là nói, Lý Sương Nhan thật là ưa thích Lý Thất Dạ?

Vấn đề như vậy, để Tào Hùng nghĩ phá đầu cũng nghĩ không ra. Sắc mặt Tào Hùng khó coi tới cực điểm, cuối cùng, hắn đi tới một chỗ của Tẩy Nhan Cổ Phái.

Phía trên một tòa chủ phong của Tẩy Nhan Cổ Phái, đây vốn là địa phương thiên địa tinh khí đậm đặc nhất của Tẩy Nhan Cổ Phái hiện tại, nhưng mà hôm nay, trong đại điện toà chủ phong này ở không phải là trưởng lão Tẩy Nhan Cổ Phái, càng không phải là hộ pháp Tẩy Nhan Cổ Phái, mà là Tẩy Nhan Cổ Phái khách khanh Đổng Thánh Long!

Khách khanh, loại ghế này ở rất nhiều môn phái thậm chí là ở rất nhiều cương quốc đều có, làm khách khanh một phái hoặc một quốc gia, bình thời là hưởng thụ lấy môn phái hay quốc gia tiến cống, không hỏi qua sự vụ môn phái, chỉ có thời điểm Môn phái Đế Quốc gặp nạn mới có thể xuất thủ tương trợ!

Đổng Thánh Long liền là khách khanh của Tẩy Nhan Cổ Phái, hơn nữa, cũng là khách khanh duy nhất của Tẩy Nhan Cổ Phái!

Ở trong cổ điện, khí tức Vương Hầu như thủy ngân tiết ra, vô khổng bất nhập, để ngoại nhân không dám tới gần! Bên trong cổ điện, một lão nhân áo xanh oai hùng bức người, toàn thân hắn phun ra nuốt vào lấy khí tức Vương Hầu đáng sợ, không hề nghi ngờ, hắn là một vị Vương Hầu cường đại, một vị Vương Hầu thâm bất khả trắc!

Đổng Thánh Long, khách khanh Tẩy Nhan Cổ Phái, một vị Vương Hầu cường đại đến khiến người ta biến sắc, đạo hạnh của hắn so với sáu đại trưởng lão Tẩy Nhan Cổ Phái còn muốn mạnh.

Lúc này, Đổng Thánh Long cùng Tào Hùng ngồi chung bàn, mặc dù ngồi chung bàn, nhưng Tào Hùng lộ ra cẩn thận cung kính.

– Tào huynh gần đây tâm tình không được tốt a.Truyện linh dị dài kỳ Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân kể về những chuyến phiêu lưu của Diệp Thiếu Dương, truyền nhân của phái Mao Sơn, môn phái nổi tiếng bắt ma trừ yêu trong thiên hạ… Thỉnh chư vị nghé thăm ..!

Đổng Thánh Long châm rượu cho Tào Hùng, làm một Vương Hầu, nhưng tựa hồ rất bình dị gần gũi, nhưng mà, hai mắt thâm bất khả trắc kia lại phun ra nuốt vào hàn mang nhắm người mà phệ!

Tào Hùng yên lặng uống rượu, trong lúc nhất thời không nói lời nào, hắn đương nhiên là đầy hứa hẹn mà đến, nhưng mà, hắn không nguyện ý mở miệng trước, hắn là chờ Đổng Thánh Long ra giá mà thôi.

– Tào huynh vì chưởng môn vị mà phân ưu?

Mà Đổng Thánh Long y nguyên vì Tào Hùng châm rượu, trên mặt hắn mang theo tiếu dung, nhưng mà, ánh mắt hàn ý là vô cùng đáng sợ.

Mặc dù Đổng Thánh Long hắn làm khách khanh Tẩy Nhan Cổ Phái, trên thực tế hắn có xuất thân kinh người, danh xưng Vương Hầu của Đổng Thánh Long, đó cũng không phải là hắn tự xưng, vị trí vương hầu của hắn, là nhận qua Bảo Thánh thượng quốc tứ phong.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 1 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)
https://audiosite.net
KeoSua 3 tuần trước
Mấy truyện về thập niên 5x đến 9x ít quá,tứ hợp viện khá ổn mà út quá mong tác giả viết nhiều truyện hơn
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)