1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 148 [Chương 736 đến Chương 740]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 148 [Chương 736 đến Chương 740]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 736: Thi huyết vân

Nhưng chuyện đáng sợ xảy ra, khi chiếc thuyền bay vào hư không thì như mất đi trọng lượng rơi xuống hư không sâu không thấy đáy.

Vang tiếng hét thảm thiết:

– A! A!! A!!!

Thuyền bay chở mấy trăm cường giả đại giáo, thuyền bỗng rơi xuống làm bọn họ hoảng sợ. Đám người là cường giả, phản ứng đầu tiên là bay lên thoát khỏi con thuyền.

Nhưng kết quả như nhau, bọn họ không bay được. Tại đây tu sĩ hoàn toàn mất khả năng bay lượn. Trong khoảnh khắc mặc cho đám người thi triển thân pháp như thế nào, lấy ra bao nhiêu báu vật bay đều không cứu được. Giống như chân bước vào không khí rồi té xuống, không có trọng lượng.

Mấy trăm cường giả sợ mất hồn mất vía, tiếng hét chói tai xuyên thủng hư không. Mọi người nhìn mấy trăm cường giả như sao băng rơi vào hư không vô tận, biến mất trong tầm mắt, không ai biết bọn họ rớt tới đâu.

Nhìn cảnh tượng đó, mọi người giật mình kêu lên:

– Sao . . . Sao . . . Sao có thể như vậy?

Có tu sĩ, môn phái vốn định bay ra bỗng chốc dừng bước, đánh rùng mình, im thin thít.

Một hoàng chủ cường quốc mặt không còn chút máu, đôi chân mềm nhũn:

– Không thể nào! Trong đó có thánh tôn!

Tu sĩ khi đến cảnh giới nhất định thì có thể bay lên cao, phi thiên độn địa dễ như chơi. Nếu nói tu sĩ đột nhiên không thể bay thì đả kích lớn biết mấy.

Trong tổ sơn Vạn Cốt Hoàng Tọa phát ra thanh âm già nua:

– Đây là lĩnh vực hư vô, dù ngươi có là đại hiền nếu rớt xuống là tìm chết.

Các tu sĩ, truyền thừa tim đập nhanh. Đám người không biết lĩnh vực hư vô là cái gì nhưng đại hiền đều khó thoát chết, mọi người hiểu lĩnh vực hư vô đáng sợ cỡ nào.

Có người mắt sắc chỉ phía xa, vội hỏi:

– Đó . . . Là cái gì?

Mọi người nhìn hư không bao la, phương xa có từng áng mây đỏ bay tới. Mây đỏ như máu, nhìn như máu tươi chảy ra. Các áng mây đỏ bay tới xếp thành một hàng dài, nhìn từ xa như có dòng sông máu chảy.

Các áng mây đỏ xếp hàng dài bay tới vách vực. Khi áng mây đầu tiên đụng với vách đá thì bật lại bay hướng khác, mây đó bay tới cũng dạt ra.

Thanh âm mờ ảo từ Địa Sơn bảo thụ vọng xuống, không biết ai đang nói chuyện:

– Đây là thi huyết vân trong truyền thuyết.

Khi có một đóa thi huyết vân tới gần vách vực, Địa Sơn bảo thụ xoẹt một tiếng bay lên áng mây. Thi huyết vân huyết vụ cuồn cuộn như có quái vật vươn ngàn vạn xúc tu cuốn lấy Địa Sơn bảo thụ. Trên Địa Sơn bảo thụ rũ xuống tiên quang chặn lại xúc tu huyết vụ.

Trước mắt bao người, Địa Sơn bảo thụ cưỡi thi huyết vân bay đi xa, không biết bay đi đâu.

Nhìn Địa Sơn bảo thụ của Ngu Sơn lão tiên quốc thành công cưỡi mây bay đi xa, mọi người biết ngay có chuyện gì:

– Hóa ra là cưỡi mây đi.Kiếm Tu a … chư vị.. chư vị.. mong nghé thăm a… phong cách mới bá đạo a mọi chuyện [ Nhất Kiếm ]… Thỉnh chư vị nghé thăm ..!

Có một lão tu sĩ nhảy lên thi huyết vân vừa bay đến gần. Thi huyết vân bỗng cuồn cuộn, vô số xúc tu huyết vụ quấn lấy lão tu sĩ.

Lão tu sĩ sơ sẩy không chút đề phòng bị huyết vụ quấn chặt.

– A!!!

Bỗng chốc tu sĩ thành huyết vụ, không còn mẩu xương.

Thấy cảnh tượng đó nhiều tu sĩ rùng mình, giờ bọn họ mới biết tình hình không đơn giản, thi huyết vân cực kỳ nguy hiểm.

Ong ong ong ong ong!

Tổ sơn Vạn Cốt Hoàng Tọa cưỡi một áng mây thi huyết vân, tổ sơn dễ dàng chặn lại huyết vụ nguy hiểm cưỡi thi huyết vân bay đi xa.

Tiếp theo Vạn Thế cổ quốc, Âm Dương Tiên Sư, Cự Khuyết thánh đại, các đại giáo cường quốc nhảy vào thi huyết vân. Các đại giáo cường quốc có đủ thực lực dễ dàng chặn lại uy lực thi huyết vụ.

Thấy đại giáo cường quốc nhảy lên thi huyết vân bay đi xa, tu sĩ, môn phái nhỏ khác không cam lòng cũng nhảy lên thi huyết vân.

– Chúng ta cũng nhảy vào!

Có môn phái, tu sĩ thành công dùng báu vật, công pháp chặn lại huyết vụ. Người không đỡ được thì hét thảm bị hóa thành huyết vụ, không chừa mẩu xương.

Thoáng chốc nhiều tiểu môn tiểu phái, tán tu thảo luân, kết liên minh cùng nhau cưỡi thi huyết vân đi xa.

– Chúng ta hợp tác đi.

Lý Thất Dạ là người mở ra đệ nhất hung mộ nhưn chẳng hề vội vã, hắn nhìn mọi người nhảy lên thi huyết vân, cười tủm tỉm.

Lý Thất Dạ nói với Bảo Quy Đạo Nhân:

– Chưởng môn mang mọi người nhảy lên áng mây đó cưỡi qua là được.

Bảo Quy Đạo Nhân biết Lý Thất Dạ kêu bọn họ nhảy lên thi huyết vân kia là có đạo lý, hỏi:

– Còn các người?

Lý Thất Dạ trả lời:

– Vận Trúc, Toán Thiên Đạo Nhân đi theo ta.

Miệng Lý Thất Dạ nói chuyện nhưng mắt nhìn thi huyết vân chằm chằm, lòng thầm đếm con số thi huyết vân bay qua.

Nhìn thi huyết vân Lý Thất Dạ chỉ bay tới gần, Bảo Quy Đạo Nhân hét to cùng chư lão cưỡi cá chép lớn đáp xuống thi huyết vân. Cá chép to dễ dàng ngăn huyết vụ, cá chép chở chư lão Thiên Lý Hà cưỡi thi huyết vân bay xa.

Các môn phái, tu sĩ không dám giành thi huyết vân với đế thống tiên môn như Thiên Lý Hà.

Nhìn chư lão Thiên Lý Hà cưỡi thi huyết vân đi xa, Lam Vận Trúc hỏi:

– Chúng ta đi chưa?

– Đợi đã.

Mắt Lý Thất Dạ nhìn thi huyết vân chằm chằm, tính nhẩm con số thi huyết vân bay ngang.

Không lâu sau, nơi đây ngày càng ít tu sĩ. Nhiều tu sĩ, tông môn thành công cưỡi thi huyết vân bay xa. Tiểu môn tiểu phái, tán tu sau khi hợp sức cũng có đủ thực lực chặn huyết vụ, bọn họ cưỡi thi huyết vân bay đi, cực kỳ hưng phấn. Rốt cuộc bọn họ vào đệ nhất hung mộ, tạo hóa lớn, thuật trường sinh bất tử trong truyền thuyết đang chờ họ.

Số người ngày càng ít, thật lâu sau Lý Thất Dạ chọn một thi huyết vân.

Thấy thi huyết vân bay tới, Lý Thất Dạ trầm giọng bảo với Toán Thiên Đạo Nhân, Lam Vận Trúc:

– Chuẩn bị sẵn sàng, thánh tôn chặn huyết vụ, nhớ nghe theo lệnh của ta.

Toán Thiên Đạo Nhân, Lam Vận Trúc không biết thi huyết vân này có gì huyền diệu nhưng đều hít sâu một hơi, không dám khinh thường. Hai người nhìn thi huyết vân chằm chằm.

Thi huyết vân bay tới gần, hai tay Lý Thất Dạ kéo Toán Thiên Đạo Nhân, Lam Vận Trúc.

Lý Thất Dạ trầm giọng quát:

– Nhảy!

Lý Thất Dạ kéo Toán Thiên Đạo Nhân, Lam Vận Trúc nhảy lên thi huyết vân.

Ba người nhảy lên thi huyết vân, huyết vụ cuồn cuộn, vô số xúc tu quấn hướng Lý Thất Dạ, Toán Thiên Đạo Nhân, Lam Vận Trúc. Toán Thiên Đạo Nhân đứng bên tay trái Lý Thất Dạ giơ cờ cũ, rồng bay phượng múa, pháp tắc rũ xuống chặn huyết vụ lại. Lam Vận Trúc đứng bên trái khẽ quát, không thấy nàng có hành động gì, ngôi sao vờn quanh dễ dàng ngăn huyết vụ.

Toán Thiên Đạo Nhân, Lam Vận Trúc chặn huyết vụ, Lý Thất Dạ bình yên đứng chính giữa. Ngay khi nhảy lên thi huyết vân thì Lý Thất Dạ nhắm mắt lại, lòng thầm ước lượng tuyến đường bay của thi huyết vân.

Toán Thiên Đạo Nhân, Lam Vận Trúc không biết Lý Thất Dạ đang làm gì, hai người hết sức cẩn thận phòng ngự huyết vụ không ngừng tấn công.

Ba người cưỡi thi huyết vân bay đi xa, các áng thi huyết vân xếp thành hàng dài như dòng sông máu chảy trong hư không mênh mang.

Không biết thi huyết vân dòng sông máu bay bao lâu, khi đén một vị trí thì các thi huyết vân tách ra. Mỗi thi huyết vân bay hướng khác nhau.

Chương 737: Hung mộ bí cảnh

Bắt đầu từ nơi này các thi huyết vân tách ra, mỗi áng mây bay một hướng. Thoáng chốc các thi huyết vân như chiếc thuyền con trong biển rộng mênh mông trôi đi bốn phương tám hướng.

Tu sĩ cưỡi trên thi huyết vân không điều khiển phương hướng được, vô địch cỡ nào cũng bó tay.

Nhìn các thi huyết vân tách ra bay hướng khác nhau, Lam Vận Trúc, Toán Thiên Đạo Nhân đã hiểu tại sao hắn chọn thi huyết vân cho Thiên Lý Hà.

Nhìn Toán Thiên Đạo Nhân Lý Thất Dạ, Lam Vận Trúc cưỡi bay hướng hoàn toàn không biết, Toán Thiên Đạo Nhân nhỏ giọng nói:

– Thì ra thi huyết vân bay hướng khác nhau.

Xung quanh ba người không có thi huyết vân khác, một áng mây trôi dạt trong hư không bao la tựa chiếc thuyền con giữa biển cả, làm người lo lắng khi nào sóng sẽ ập đến.

Lý Thất Dạ nhắm mắt thầm đo đạc tuyến đường thi huyết vân bay:

– Tất nhiên không cùng một hướng. Mỗi thi huyết vân có một điểm dừng chân, mỗi một điểm dừng chân khác nhau, điểm dừng chân đó là tạo hóa của ngươi. Là khởi đầu tốt hay xấu phải xem chọn đúng thi huyết vân không.

Lam Vận Trúc hỏi:

– Làm sao biết điểm dừng chân của thi huyết vân là tốt hay xấu?

Nhưng Lý Thất Dạ đã nhắm mắt lại, tập trung tinh thần, không trả lời câu hỏi của Lam Vận Trúc.

Ba người cưỡi thi huyết vân không biết qua bao lâu.

Lý Thất Dạ trầm giọng nói:

– Chuẩn bị sẵn sàng, nhảy xuống.

Lý Thất Dạ nói một câu làm Toán Thiên Đạo Nhân, Lam Vận Trúc sợ hãi hét to:

– Cái gì?

Nơi này là hư không bao la, trước sau không có điểm dừng chân, nhảy xuống có khác gì tìm chết? Bọn họ chính mắt thấy kết cuộc của tu sĩ nhảy xuống.

– Nhảy!

Toán Thiên Đạo Nhân, Lam Vận Trúc không có thời gian nghĩ nhiều, Lý Thất Dạ kéo hai người cùng nhảy xuống thi huyết vân.

Ba người rơi thẳng xuống. Toán Thiên Đạo Nhân, Lam Vận Trúc sợ chết khiếp, bọn họ định thi triển thuật bay nhưng dù có thuật bay vô địch cũng không bay trong chỗ này được.

Toán Thiên Đạo Nhân, Lam Vận Trúc định lấy báu vật bay ra, Lý Thất Dạ trầm giọng quát:

– Đừng hành động lung tung!

Toán Thiên Đạo Nhân, Lam Vận Trúc ngây người, cuối cùng nghe lệnh không lấy báu vật ra, nhắm mắt buông xuôi.

– A! A!! A!!!

Tiếng hét chói tai rạch phá hư không, ba người như sao băng rơi thẳng xuống ưh không vô tận.

Không biết rơi bao lâu, Lý Thất Dạ, Toán Thiên Đạo Nhân, Lam Vận Trúc cảm giác như rơi vào bông mềm, lực lượng mềm nhẹ ngăn ba người rơi nhanh xuống.

Bộp!

Ba người té cái bịch. Khi rơi xuống đất, Lam Vận Trúc, Toán Thiên Đạo Nhân ngửi được mùi bùn đất.

Toán Thiên Đạo Nhân, Lam Vận Trúc mừng rỡ, mùi hương đất đai thật tuyệt vời. Từ trên cao rơi xuống, khi hai chân đạp đất cứng làm người ta cảm thấy cực kỳ may mắn, chân đạp đất là điều khiến người kích động biết mấy.

Lam Vận Trúc, Toán Thiên Đạo Nhân tỉnh táo lại, trợn to mắt. Bầu trời lấp lánh ánh sáng, hai người mới biết đụng phải thứ mềm như bông là kết giới trên bầu trời. Lý Thất Dạ, Lam Vận Trúc, Toán Thiên Đạo Nhân từ trên cao rớt xuống, đập vào kết giới, rơi vào nơi này.

Lý Thất Dạ bò dậy, Lam Vận Trúc vội vàng đứng dậy. Khi đứng lên, Lam Vận Trúc nhìn cảnh tượng trước mắt, nàng ngây người.

Trước mắt Lam Vận Trúc là một cái hồ lớn, nước trong suốt gợn sóng như một miếng ngọc bích. Gió nhẹ thổi làm người thấy sảng khoái, bên bờ hồ lớn có nhiều tảng đá. Các tảng đá tròn xoe xếp lộn xộn hình thành tảng đá to.

Nhìn cảnh tượng đó người không biết còn tưởng mình đang ở bên bờ hồ nơi nào đó trong U Thánh giới chứ không phải đệ nhất hung mộ.

Nhìn hồ to, Toán Thiên Đạo Nhân đứng dậy kinh ngạc hỏi:

– Đây . . . Đây . . . Đây là nơi nào?

Cảnh tượng khác hẳn với đệ nhất hung mộ trong tưởng tượng của Toán Thiên Đạo Nhân.

Nước xanh biếc gợn sóng, người không biết còn tưởng đây là thế ngoại đào nguyên. Có ai ngờ đây là đệ nhất hung mộ quỷ khí âm trầm trong mắt nhiều người?

– Bí cảnh, là bí cảnh trong đệ nhất hung mộ.

Lý Thất Dạ ngồi xuống, thản nhiên nói:

– Vào đệ nhất hung mộ nếu cưỡi thi huyết vân sẽ có một điểm dừng chân, điểm dừng chân tệ sẽ rất khó khăn. Ra khỏi điểm dừng chân là sẽ vào được mộ vực.

– Mộ vực?

Toán Thiên Đạo Nhân tò mò hỏi:

– Mộ vực là thứ gì?

Lý Thất Dạ nhìn Toán Thiên Đạo Nhân:

– Gần bằng đại lục, nhưng nếu xui đi nhầm chỗ sẽ mất mạng. Nếu đi đúng hướng không chừng được tạo hóa lớn. Trong đệ nhất hung mộ có năm mộ vực, chỉ cần ngươi tìm được đạo đài thì năm mộ vực có thể truyền tống lẫn nhau. Đối với người vào đệ nhất hung mộ, điểm dừng chân là tạo hóa thứ nhất. Có được thu hoạch gì không phải xem cơ duyên.

– Nhưng vào mộ vực rồi, có được tạo hóa không đơn giản chỉ xem cơ duyên. Trong mộ vực muốn có dược vương, báu vật gì trừ may mắn đến đúng chỗ ra còn phải có đủ thực lực cường đại, có ngộ tính, thiên phú.

– Nói ngắn gọn, trừ điểm dừng chân nhờ vận may ra, mộ vực là dựa vào thực lực.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Chỉ cần đủ thực lực không chừng sẽ chiến thắng trở về. Nếu xui xẻo rất có thể chôn xác tại đây. Đệ nhất hung mộ nói nó không nguy hiểm thì sẽ không nguy hiểm, nói nó nguy hiểm thì rất nguy hiểm, phải xem ngươi muốn thứ gì. Nếu thỏa mãn với những gì mình có, cơ hội sống sót ra ngoài rất cao.

Nghe Lý Thất Dạ giải thích, Lam Vận Trúc, Toán Thiên Đạo Nhân hơi hiểu về đệ nhất hung mộ.

Lam Vận Trúc nhìn hồ lớn, hỏi:

– Còn bí cảnh thì sao?

Lý Thất Dạ cười nói:

– Bí cảnh không ở trong mộ vực, như tên của nó, không ai biết bí cảnh đệ nhất hung mộ nằm ở đâu, không biết đệ nhất hung mộ có mấy bí cảnh. Nếu muốn vào bí cảnh khá đơn giản, nhảy xuống thi huyết vân. Đương nhiên với điều kiện là chọn đúng vị trí có bí cảnh, không thì chỉ có đường chết.

Toán Thiên Đạo Nhân hỏi:

– Làm sao biết bí cảnh ở đâu?

Lý Thất Dạ nhìn Toán Thiên Đạo Nhân, lắc đầu, nói:

– Không ai biết, dựa vào vận may, số phận. Nếu chọn đúng thì chúc mừng, ngươi có một tạo hóa. Nếu chọn sai, xin lỗi, ngươi chết. Nhưng Tâm quỷ tộc các người có thuật bặc tính vô song đúng không? Có hứng thú thì ngươi tính thử xem?

Toán Thiên Đạo Nhân sợ hãi giật mình kêu lên:

– Không, không, ta không thử!

Toán Thiên Đạo Nhân xua tay, lắc đầu, nói:

– Đất chôn như đệ nhất hung mộ là thiên địa cấm kỵ, không tính được. Nếu cưỡng ép bặc tính sẽ vời đến tai họa ngập đầu. Tâm quỷ tộc chúng ta từng có một vị lão tổ muốn có thuật trường sinh bất tử trong đệ nhất hung mộ. Nghe đồn sau khi lão tổ vào cưỡng ép bặc tính thuật trường sinh bất tử trong truyền thuyết, bị sét đánh chết tại chỗ. Tâm quỷ tộc chúng ta chọc giận trời, bị sét đánh suốt một ngày, tổn thất trầm trọng.

Lam Vận Trúc rung động nói:

– Vậy là đệ nhất hung mộ thật sự có thuật trường sinh bất tử?

Toán Thiên Đạo Nhân lắc đầu, nhắc đến chuyện này là vẻ mặt nghiêm túc nói:

– Ta không dám chắc, nhưng lão tổ cưỡng ép bặc tính vời đến tai họa ngập đầu, theo lý thi thuật trường sinh bất tử có thật. Dù không có sợ là có gì đó trời không muốn bị người biết.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Thuật trường sinh bất tử? Ta biết cái này.

Chương 738: Bí cảnh tinh linh (1)

Lam Vận Trúc, Toán Thiên Đạo Nhân giật nảy mình.

Lam Vận Trúc rung động hỏi:

– Thật sự có thuật trường sinh bất tử?

Trường sinh bất tử là thứ tu sĩ luôn theo đuổi. Từng có tin đồn tiên đế cũng không thể trường sinh bất tử, sau này tiên đế đi về đâu thì không ai biết. Có người nói đã chết, có người bảo lên giới thứ mười.

– Nếu trên đời có thuật trường sinh bất tử thật thì ta sẽ liều mạng già cướp lấy.

Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:

– Muốn trường sinh cũng có cách, trong đệ nhất hung mộ có thứ khiến người sống rất lâu, nhưng cái giá vượt mức tưởng tượng của các người.

Toán Thiên Đạo Nhân tò mò hỏi:

– Là thứ gì?

Trường sinh bất tử tràn ngập cám dỗ với bất cứ ai, bao nhiêu lão bất tử vì bất tử mà phong ấn mình.

Nhưng dùng thì huyết thạch phong ấn không phải trường sinh bất tử mà là trốn, phong ấn mình trong thì huyết thạch né tránh qua từng thời đại, không trải qua thời đại thay đổi. Khi ra khỏi thì huyết thạch vẫn khó thoát khỏi cái chết!

Lý Thất Dạ cười bí hiểm, không trả lời Toán Thiên Đạo Nhân.

Toán Thiên Đạo Nhân thở dài, không hỏi tiếp.

Lam Vận Trúc nhìn hồ nước xanh trước mắt, hỏi:

– Bí cảnh so với mộ vực có gì khác nhau?

Lý Thất Dạ cười nói:

– Rất đơn giản, miễn là vào bí cảnh sẽ được một tạo hóa. Loại tạo hóa này chỉ có một cơ hội duy nhất, không có bất cứ nguy hiểm nào.

Toán Thiên Đạo Nhân nghi hoặc hỏi:

– Liều chết nhảy xuống đổi một tạo hóa có đáng không? Cái này như chín chết một sống, hoặc chết mười mươi.

Chọn đúng chỗ nhảy xuống là chuyện không thể nào. Trời biết bí cảnh ở đâu, h không bao la mênh mông, chọn đúng chỗ khó hơn cả biển rộng tìm kiếm.

– Chỉ cần ngươi tốt số thì . . . Đáng!

Lý Thất Dạ cười nói:

– Không thể tưởng tượng lai lịch đệ nhất hung mộ, mỗi bí cảnh có một báu vật trấn cảnh. Nếu có được báu vật trấn cảnh đó, biết đủ thì không cần đi mộ vực, ra ngoài là được. Báu vật trấn cảnh đó cực kỳ lợi hại.

– Mỗi bí cảnh có một báu vật trấn cảnh?

Lam Vận Trúc kinh ngạc hỏi:

– Rốt cuộc đệ nhất hung mộ có bao nhiêu bí cảnh? Nếu có vô số bí cảnh vậy chẳng phải báu vật trấn cảnh không đáng giá?

– Nàng nghĩ hơi quá.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Nếu có vô số bí cảnh thì cần gì chọn? Nhắm mắt lại nhảy xuống là xong, ngốc nghếch cũng có thể đụng trúng một bí cảnh. Trong đệ nhất hung mộ rất khó xác định số lượng bí cảnh, theo ý ta thì chỉ có một cái.

– Tía ơi, chỉ có một cái?

Toán Thiên Đạo Nhân sợ hết hồn, chân mềm nhũn suýt quỳ dưới đất.

Mặt Toán Thiên Đạo Nhân không còn chút máu nói:

– Đại gia, vậy chẳng phải toàn nhò đoán mò? Xác suất thấp hơn cả biển rộng tìm kim.

Nghĩ đến giữa hư không bao la chỉ có thể chọn đúng hướng, hai chân Toán Thiên Đạo Nhân mềm như bún. Toán Thiên Đạo Nhân rất sợ, nếu chỉ có một bí cảnh thi thật kinh khủng. Vừa rồi bọn họ xui một chút, chọn địa điểm nhảy không đúng là xong phim. Toán Thiên Đạo Nhân toát hồ hôi như tắm.

– Như thế nào? Không tin ta?

Lý Thất Dạ lạnh lùng liếc Toán Thiên Đạo Nhân:

– Hơn nữa ta không sợ chết thì ngươi sợ cái gì? Chẳng lẽ mạng của ngươi đáng giá hơn mạng ta sao?

– Ha ha ha, bệnh cũ.

Toán Thiên Đạo Nhân cười gượng:

– Càng biết bặc tính thì càng sợ chết, lúc ta còn nhỏ mỗi ngày ra đường đều tính một quẻ cho mình xem có nguy hiểm gì không. Hì hì, nhưng tiểu nhân biết đại nhân là quý nhân của ta, tin tưởng đi theo đại nhân sẽ có phúc tinh chiếu rọi.

Toán Thiên Đạo Nhân vuốt mông ngựa, Lý Thất Dạ cười cười hưởng thụ.

– Được rồi, đừng vênh mặt nữa.

Bộ dạng Lý Thất Dạ hưởng thụ làm Lam Vận Trúc bực bội trừng hắn:

– Hư không bao la, sao ngươi biết bí cảnh ở đây?

Nói thật là khi Lý Thất Dạ nói trong đệ nhất hung mộ có lẽ chỉ có một bí cảnh thì Lam Vận Trúc sợ hết hồn, nàng nghĩ lại cũng rất sợ, lỡ nhảy nhầm chỗ thì chết chắc.

Lam Vận Trúc ngẫm lại nàng không phát hiện có điểm nào đặc biệt, bây giờ kêu nàng làm lại lần nữa cũng khó chọn đúng chỗ. Hư không mênh mông, không có chỗ đặc biệt nào cho thấy dấu hiệu bí cảnh.

Lam Vận Trúc đặt câu hỏi, Lý Thất Dạ thẫn thờ nhìn hồ lớn trước mắt.

Lý Thất Dạ tỉnh táo lại, cười bí hiểm:

– Đây là một bí mật chỉ mình ta biết.

Lý Thất Dạ không thể nói cho Lam Vận Trúc rằng hắn từng đến đây một lần, chuyện liên quan bí cảnh có người nói cho hắn biết. Sau này Lý Thất Dạ thử nghiệm nhiều lần mới biết cách tìm ra bí cảnh, may mắn hắn bất tử nên có thời gian tìm bí cảnh.

Như chủ nhân Tổ Lưu nói, khi Lý Thất Dạ là Âm Nha hắn trường sinh bất tử, nên mới to gan thử nghiệm. Lý Thất Dạ vẫn phải trả giá đắt, nỗi đau đớn đó khó có người chịu nổi.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Được rồi, tạo hóa ngay trước mặt các người, tự mình chọn đi.

Lý Thất Dạ đứng dậy đi hướng hồ lớn.

Lam Vận Trúc, Toán Thiên Đạo Nhân vội theo sau Lý Thất Dạ. Ba người đi qua ghềnh đá, Lam Vận Trúc, Toán Thiên Đạo Nhân không chú ý mình đạp lên các tảng đá tròn xoe.

Khi bọn họ đạp lên tảng đá tròn xoe thì tảng đá hất Lam Vận Trúc, Toán Thiên Đạo Nhân xuống. Hai tảng đá bị Lam Vận Trúc, Toán Thiên Đạo Nhân đạp đứng dậy.

Hai tảng đá hét to:

– Ui da, kẻ nào mù mắt dám đạp lên người ta?

Hai cục đá tròn xoe bỗng dựng đứng, biết nói tiếng người làm Lam Vận Trúc, Toán Thiên Đạo Nhân sợ hết hồn.

Toán Thiên Đạo Nhân, Lam Vận Trúc khó tin nhìn hai cục đá tròn xoe trước mặt. Không, đây không phải tảng đá mà là hai người, hai người lùn, hai người lùn mập. Bọn họ có lỗ tai dài dọn, da xanh, chóp mũi nhọn, trông rất buồn cười và quái dị.

Tu sĩ thường xuyên thấy các loại việc lạ nhưng đột nhiên gặp chuyện như vậy, người to gan mấy cũng giật nảy mình.

Toán Thiên Đạo Nhân khó tin nhìn hai người lùn chưa từng thấy:

– Tía nó, đây là thứ quỷ quái gì?

Nghe Toán Thiên Đạo Nhân nói, một người lùn nạt lại:

– Ngươi mới là thứ quỷ quái, chúng ta là tinh linh bí cảnh, nhãi ranh hiểu không?

Lam Vận Trúc, Toán Thiên Đạo Nhân trợn mắt há hốc mồm. Tinh linh bí cảnh, cái tên dễ nghe biết mấy, nhưng khác hẳn với tinh linh trong tưởng tượng. Người lùn là tinh linh, nói ra tuyệt đối không có người tin.

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

– Xin đừng trách, bọn họ là người mới, không biết các người đang ngủ.

Hai tinh linh bí cảnh bất mãn, hừ mạnh:

– Hừ! Không giao dịch, không lựa chọn gì hết, đừng quấy rẫy chúng ta!

Hai tinh linh bí cảnh hùng hổ cuộn người nằm dưới đất, trông bọn họ như tảng đá tròn xoe.

Lam Vận Trúc, Toán Thiên Đạo Nhân thế mới biết trước mắt không phải ghềnh đá, toàn bộ đều là tinh linh bí cảnh.

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

– Được rồi, qua đây đi, cẩn thận bước chân, đừng đạp trúng tinh linh bí cảnh. Quấy rầy người ta ngủ là rất bất lịch sự.

Lam Vận Trúc bực bội trừng Lý Thất Dạ:

– Ngươi cố ý đúng không? Trước đó không nhắc nhở chúng ta, cố ý để chúng ta đạp lên người tinh linh bí cảnh.

Lý Thất Dạ cười xòa, nhàn nhã nói:

– Cái này . . . Ta bỗng quên.

Chương 739: Bí cảnh tinh linh (2)

Lam Vận Trúc lườm Lý Thất Dạ, vừa tinh nghịch vừa quyến rũ làm người nhìn mãi không chán. Lam Vận Trúc là một mỹ nhân, xinh đẹp không thua gì Thần Nhiên Phượng Nữ.

Lam Vận Trúc, Toán Thiên Đạo Nhân cẩn thận đi qua chỗ tinh linh bí cảnh ngủ say, theo Lý Thất Dạ đến bên hồ lớn.

Lý Thất Dạ ngồi xuống ven hồ, trầm ngâm nhìn mặt nước như đang nhớ lại cái gì.

Năm xưa Lý Thất Dạ từng đến đây, sau khi hắn thử nghiệm rất nhiều lần rốt cuộc tìm thấy bí cảnh này. Lý Thất Dạ dẫn một người đến, tiếc rằng không có được tạo hóa lớn nhất.

Đó là đoạn thời gian khiến người nhớ nhung. Chỗ này đã từng tràn ngập vui cười, tuy rằng Lý Thất Dạ chỉ là một con Âm Nha nhưng hắn thích yên lặng đứng tại đây nghe tiếng cười rộn ràng đó.

Lam Vận Trúc thấy Lý Thất Dạ ngồi thẫn thờ nhìn bờ hồ, nàng ngồi xuống cạnh hắn.

Lam Vận Trúc hỏi:

– Ngươi bị sao vậy?

Lam Vận Trúc cảm thấy Lý Thất Dạ có tâm sự.

Trong ấn tượng của Lam Vận Trúc thì Lý Thất Dạ luôn hờ hững, không có chuyện gì lay động đạo tâm của hắn được, đạo tâm tĩnh lặng. Nhưng lần này Lý Thất Dạ trở nên đa sầu đa cảm, dù rằng từ hình dung này không thích hợp kẻ bá đạo hung dữ như hắn.

Nếu không phải thấy rõ Lý Thất Dạ có tâm sự Lam Vận Trúc cho rằng mình bị hoa mắt, nàng không nghĩ hắn là loại người đa sầu đa cảm.

Lý Thất Dạ thu về tầm mắt nhìn sang Lam Vận Trúc, cười hỏi:

– Viên linh lung châu của Thiên Lý Hà còn không?

– Linh lung châu?

Lam Vận Trúc nói:

– Đây là đế khí của Thiên Lý Hà nên dĩ nhiên còn, linh lung châu là đạo ngoại kỳ bảo vô địch tổ sư để lại, do tổ sư chúng ta tự tay luyện chế ra.

Lam Vận Trúc lấy làm lạ, không hiểu tại sao Lý Thất Dạ đột nhiên hỏi về đế khí của Thiên Lý Hà.

Lý Thất Dạ thở dài cảm thán rằng:

– Đúng rồi, là Thiên Lý tiên đế các người tự tay luyện chế, là đạo ngoại kỳ bảo lợi hại. Hạt châu này khiến người khao khát, khó ai tham ngộ thấu huyền diệu của linh lung châu.

Lam Vận Trúc biết điều này. Các đời thiên tài có thiên phú nhất Thiên Lý Hà từng tham ngộ linh lung châu, có thu hoạch lớn. Lam Vận Trúc cũng từng tham ngộ linh lung châu, được ích lợi nhiều.

Đây chưa phải điểm Lam Vận Trúc thấy lạ, nàng thắc mắc là tại sao Lý Thất Dạ đột nhiên nhắc đến linh lung châu. Tổ sư Thiên Lý Hà không chỉ để lại một tiên đế bảo khí, Lý Thất Dạ cố tình nhắc đến linh lung châu, Lam Vận Trúc cảm thấy có gì mờ ám.

– Sao ngươi nhắc linh lung châu làm gì?

Lam Vận Trúc nhìn Lý Thất Dạ:

– Có gì khác lạ sao?

Trực giác cho Lam Vận Trúc biết Lý Thất Dạ hiểu rõ Thiên Lý Hà hơn chính bọn họ, ví dụ như âm dương đàm, hoàng kim thần liễu

– Rất tò mò phải không?

Lý Thất Dạ cười nói:

– Từ lâu nghe nói linh lung châu của Thiên Lý Hà các người thần kỳ nên kiềm không được hỏi một tiếng, mỗi người đều có lòng tò mò.

– Xì.

Lam Vận Trúc cáu kỉnh trừng nói:

– Đại thúc, làm như ta không biết con người của ngươi như thế nào. Đừng luôn miệng nói dối không chớp mắt làm người ta nhìn là biết ngay.

– Ta rất vui.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Điều này chứng minh chúng ta phu thê đồng tâm, lòng có linh tê, nàng chính là con giun trong bụng ta!

– Ngươi mới là giun đũa, tởm quá!

Lam Vận Trúc tức giận đạp Lý Thất Dạ, nghiến răng, bộ dạng muốn đánh hắn.

Toán Thiên Đạo Nhân đứng một bên làm bộ không nghe thấy. Hai người liếc mắt đưa tình, Toán Thiên Đạo Nhân là người ngoài biết điều làm người vô hình.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Được rồi, nếu đã đến thì đừng lãng phí thời gian nữa, các người hãy chọn tạo hóa của mình đi. Nhớ kỹ, chỉ có một cơ hội, được đến cái gì phải xem vạn may của bản thân.

Toán Thiên Đạo Nhân mở miệng hỏi:

– Tạo hóa nằm trong hồ này sao?

Toán Thiên Đạo Nhân nhìn hồ to chằm chằm, gã xuất thân từ Tâm quỷ tộc, giỏi tính quẻ.

Lý Thất Dạ nhìn Toán Thiên Đạo Nhân dào dạt hứng thú với cái hồ, nói:

– Đương nhiên trong hồ có một tạo hóa lớn, là tạo hóa của toàn bí cảnh. Ngươi muốn có 15 lớn này?

– Không biết ta có cơ duyên đó không?

Đúng là Toán Thiên Đạo Nhân rất có hứng thú, gã hiểu Lý Thất Dạ nói tạo hóa lớn là nghịch thiên, vô song biết bao.

Toán Thiên Đạo Nhân đi theo Lý Thất Dạ vào đệ nhất hung mộ đã là cơ duyên rất ghê gớm, bây giờ nếu được tạo hóa lớn thì chuyến đi đệ nhất hung mộ có thể kết thúc. Toán Thiên Đạo Nhân biết thiên mệnh, không tham nhiều.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Được, nếu ngươi có thủ đoạn giỏi thì ta tặng cho tạo hóa lớn này. Ngươi ra tay trước, nếu lấy được thì nó thuộc về ngươi.

Toán Thiên Đạo Nhân mừng rỡ, cúi gập người hướng Lý Thất Dạ:

– Đa tạ đại nhân.

Nghe Lý Thất Dạ nói làm Toán Thiên Đạo Nhân hiểu hắn nắm chắc chiếm được tạo hóa lớn, hắn nhường gã ra tay trước là đã cho cơ hội.

Toán Thiên Đạo Nhân hít sâu, biểu tình nghiêm trang, đốt nhang sửa sang quần áo, chậm rãi lấy chín khối mai rùa ra, trang trọng ngồi khoanh chân.

Lam Vận Trúc nhìn bộ dáng của Toán Thiên Đạo Nhân, cười hỏi:

– Ngươi muốn lấy tạo hóa lớn chứ không phải tính mệnh, lấy ra mai rùa làm gì?

Toán Thiên Đạo Nhân cười gượng trả lời:

– Vật thiên tạo độc nhất vô nhị, không phải bất cứ ai cũng có mạng hưởng. Dù chiếm được chưa chắc là chuyện tốt, nên ta tính mạng cho mình thử xem có chịu nổi báu vật vô thượng này không?

Lam Vận Trúc không tin:

– Có chuyện như vậy?

Lam Vận Trúc cười hỏi:

– Vậy Thiên Lý Hà chúng ta có được tiên đế bảo khí, tiên đế chân khí chẳng lẽ là sẽ bị trời phạt?

Toán Thiên Đạo Nhân lắc đầu trả lời:

– Alm tiên nữ, Tâm quỷ tộc chúng ta khác với Thiên Lý Hà. Tâm quỷ tộc bặc tính Thiên Lý Hà thuộc về nghịch thiên, còn chúng ta là thuận thiên. Nếu chúng ta bặc tính ra chuyện gì ghê gớm sẽ bị trời phạt.

– Tâm quỷ tộc bói toán thì Thiên Lý tiên đế các người nghịch thiên mà đi đến trình độ tiên đế đã là thiên mệnh thuận theo, nên tiên đế mới chịu tải thiên mệnh. Thiên Lý tiên đế mở ra đế cơ vô thượng cho Thiên Lý Hà, che chở Thiên Lý Hà trăm ngàn vạn năm.

Nói đến bói toán là Toán Thiên Đạo Nhân chuyên nghiệp lải nhải không dứt.

Lam Vận Trúc nghe, cảm thấy thú vị:

– Nghịch thiên, thuận thiên?

Làm tu sĩ bình thường không bặc tính gì, nhiều tu sĩ cho rằng xem bói là đầu đường xó chợ lừa gạt.

Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói:

– Chuyện này rất huyền diệu, nói thẳng thế này. Thiên Lý Hà các người là đế thống tiên môn, có đầy đủ nội tình. Các người có đế thuật, nên Thiên Lý Hà có đủ thực lực cường đại, dù ai thèm muốn mấy món đế khí cũng không dám ra tay với Thiên Lý Hà.

– Đổi lại môn phái nhỏ khác. Nếu môn phái nhỏ hoặc tán tu sở hữu mấy tiên đế bảo khí hoặc tiên kinh trong truyền thuyết thì chịu nổi không? Một khi bị người biết, chẳng cần mấy hôm đã bị người diệt môn.

– A . . .

Lý Thất Dạ giải thích rõ ràng làm Toán Thiên Đạo Nhân nghẹn họng, gã không biết nên nói cái gì.

Toán Thiên Đạo Nhân khô khan nói:

– Đại nhân nói người cũng là một cách giải thích, có đạo lý.

Chương 740: Tạo hóa lớn trong truyền thuyết

– Được rồi, trong tính quái học của các người có một câu là có gan mới làm giàu, mặc kệ bản thân ngươi chịu nổi hay không, có cơ duyên lấy trước nói sau. Có tồn tại vô địch nào sẽ thuận buồm xuôi gió? Người lên đỉnh cao đều trải qua thử thách sống chết, trải qua vô số máu tươi tẩy lễ.

Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói:

– Như ngươi nói, trước kia hễ bước ra khỏi cửa là ngươi sẽ tính một quẻ. Trong thế đạo này, ngươi khỏi ra ngoài, cứ co đầu rút cổ trong nhà là an toàn nhất.

– A . . .

Toán Thiên Đạo Nhân gãi đầu, ngẫm nghĩ nói:

– Đại nhân nói rất có lý. Ha ha, ta thói quen tính quẻ, tật này không đổi được.

Toán Thiên Đạo Nhân hỏi:

– Đại nhân, nên làm sao lấy tạo hóa lớn chỗ này?

– Chỉ cần ngươi có một thứ là sẽ vào được, hoặc nênn ói được bí cảnh mặc nhận sẽ được tạo hóa lớn nơi này. Có một cách đơn giản nhất là trực tiếp nhảy vào. Nếu tốt số, ví dụ chân mệnh thiên tử, chân long thiên tử không chừng được bí cảnh chấp nhận, trực tiếp nhảy vào hồ có tạo hóa lớn sẽ được thứ bên trong.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Nhưng ngươi hãy suy nghĩ kỹ, néu ngươi trực tiếp nhảy vào, xác suất chết trong đó lớn hơn sống trở ra rất nhiều.

Lam Vận Trúc giật mình kêu lên:

– Chẳng phải ngươi nói bí cảnh sẽ không có nguy hiểm gì sao? Tại sao nhảy vào trong hồ sẽ chết? Vậy nói gì đến có tạo hóa?

Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:

– Muốn có được báu vật trấn cảnh không dễ dàng, muốn được tạo hóa khác thì lại là chuyện khác.

Toán Thiên Đạo Nhân hít sâu, nói:

– Được, để tiểu nhân đoán một quẻ xem là vật gì được bí cảnh công nhận.

Toán Thiên Đạo Nhân không đổi được thói quen nghề nghiệp.

Rào rào! Rào rào! Rào rào!

Toán Thiên Đạo Nhân lắc mai rùa, tiếng ngân trong trẻo vang lên, biểu tình nghiêm túc trang trọng.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Toán Thiên Đạo Nhân trút hết mai rùa xuống đất định tính xem làm sao chiếm được tạo hóa lớn.

Răng rắc!

Mai rùa vừa rơi xuống đất thì nứt vỡ hết.

Toán Thiên Đạo Nhân như bị búa to đập vào ngực thụt lùi mấy chục bước, mặt trắng bệch, người run rẩy.

Thay đổi đột nhiên làm Lam Vận Trúc hết hồn, giật mình hỏi:

– Chuyện gì xảy ra?

Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói:

– Thứ trong đó không tính được.

Mặt Toán Thiên Đạo Nhân không còn chút máu:

– Trời phạt!

Hai tay Toán Thiên Đạo Nhân run rẩy không dám tính quẻ nữa, gã là Tâm quỷ tộc nhân nên biết trời phạt có ý nghĩa gì.

Toán Thiên Đạo Nhân khó khăn hít một hơi thật sâu bình tĩnh lại, khom người hướng Lý Thất Dạ:

– Đại nhân có thể thành toàn, ta là vô cùng cảm kích, chỉ tiếc ta không sở hữu thứ này nổi. Không chừng nó sẽ gây ra tai họa ngập đầu cho Tâm quỷ tộc.

Lam Vận Trúc thấy Toán Thiên Đạo Nhân sợ hãi thì rung động hỏi:

– Trời phạt đáng sợ như vậy sao?

Toán Thiên Đạo Nhân cười khổ nói:

– Đây mới chỉ là trời cảnh cáo. Nếu ta cứng rắn tính quẻ thì kết cuộc sẽ như lão tổ Tâm quỷ tộc, không chỉ ta bị đánh chết, Tâm quỷ tộc sẽ gặp thiên lôi. Những thứ kia siêu nghịch thiên, ta nghĩ ta không thể chiếm thứ như thế được, dù có cơ duyên sở hữu chưa chắc là phúc.

Lam Vận Trúc hỏi Lý Thất Dạ:

– Còn ta thì sao? Ngươi cảm thấy ta có thể lấy nó không? Hoặc ta có phúc hưởng báu vật trấn cảnh đó không?

Lý Thất Dạ cười nói:

– Nàng sao? Với nội tình Thiên Lý Hà, nói theo tính quái thì nàng có phúc hưởng. Nhưng nàng có biết làm sao lấy được tạo hóa đó không?

Lý Thất Dạ chỉ vào Toán Thiên Đạo Nhân:

– Như hắn là vô tâm kính tính sư không sợ chết tính quẻ không chừng sẽ tính được chút huyền cơ, nàng thì không biết gì.

Lý Thất Dạ nháy mắt với Lam Vận Trúc:

– Đây cũng là lý do tại sao ta cho hắn cơ hội. Người ngoài không biết được, chỉ có vô tâm kính tính sư của Tâm quỷ tộc mới có cơ hội nhất định tính ra.

Lam Vận Trúc nhìn Toán Thiên Đạo Nhân:

– Vô tâm kính tính sư?

Lam Vận Trúc giật mình kêu lên:

– Truyền thuyết vô tâm kính tính sư là thần đồng tính quẻ bẩm sinh của Tâm quỷ tộc các người.

– Bẩm Lam tiên nữ, đúng vậy, ta là trời sinh không tâm kính, được trời thương.

Toán Thiên Đạo Nhân không dám khoe khoang, trả lời thật:

– Bẩm sinh là thần đồng tính quẻ chưa chắc là chuyện tốt.

Mọi người đều biết Tâm quỷ tộc bẩm sinh có tâm kính, nhưng Toán Thiên Đạo Nhân trời sinh không tâm kính. Trong Tâm quỷ tộc, có người bẩm sinh không có tâm kính, nhưng người như vậy đa số không thể trở thành tính sư. Tuy nhiên có xác xuất nhất định loại người này trời sinh là thần đồng tính quẻ, được gọi là vô tâm kính tính sư. Trong Tâm quỷ tộc, vô tâm kính tính sư từ khi sinh ra đã định sẵn là đại sư chiêm tinh lợi hại.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Cho nên vô tâm kính tính sư như hắn có xác suất nhất định bặc tính huyền cơ, nàng thì không thể, trừ phi có một thứ.

Lam Vận Trúc nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm, cười yêu kiều, một phần quyến rũ, ba phần nghịch ngợm, sáu phần động lòng người.

Lam Vận Trúc nói:

– Vậy ngươi nói tạo hóa này cho ta đi, hoặc ngươi lấy giúp ta là được.

– Xin lỗi, tạo hóa này nàng phải tự mình đi lấy.

Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói:

– Ta mang nàng đến đây đã là tạo hóa.

Lam Vận Trúc cáu kỉnh dùng khuỷu tay thọt Lý Thất Dạ, trừng hắn:

– Keo kiệt, không nói thì thôi.

Lý Thất Dạ cười nói với Toán Thiên Đạo Nhân:

– Ngươi có xác xuất nhât định, nếu tính ra áo nghĩa chung cực thì ngươi không cần làm gì cũng có được nó. Đây xem như trời yêu thương vô tâm kính tính sư, cho ngươi bẩm sinh có năng lực thần đồng.

– Đa tạ đại nhân ưu ái.

Toán Thiên Đạo Nhân biết chừng mực, nói:

– Nếu không có mạng thì được báu vật vô hượng cũng vô dụng. Tiểu nhân không có phúc hưởng báu vật quý giá như vậy.

– Hừ! Được rồi, bỏ báu vật trấn cảnh này đi.

Lam Vận Trúc dỗi nói:

– Thứ này ngươi tự mình loay hoay đi, ta lây tạo hóa khác. Mau cho ta biết làm sao để lấy tạo hóa khác?

Lý Thất Dạ cười chỉ vào tinh linh bí cảnh ngủ say bên bờ hồ, nói:

– Tìm bọn họ, đánh thức họ dậy là được. Các người có thể chọn một tinh linh bí cảnh, lấy đồ vật giao dịch. Đươc đến thứ gì thì phải xem vận may của mình.

Lam Vận Trúc, Toán Thiên Đạo Nhân nhìn các tinh linh bí cảnh ngủ say bên bờ hồ, bọn họ như tảng đá tròn xoe không nhúc nhích.

Lam Vận Trúc nhìn đám tinh linh bí cảnh ngủ say, hỏi:

– Lấy cái gì đổi?Truyện linh dị dài kỳ Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân kể về những chuyến phiêu lưu của Diệp Thiếu Dương, truyền nhân của phái Mao Sơn, môn phái nổi tiếng bắt ma trừ yêu trong thiên hạ… Thỉnh chư vị nghé thăm ..!

Lý Thất Dạ trả lời:

– Rất giản đơn, bọn họ thích thứ vàng óng nhất. Lấy cái gì vàng rực ra mặc bọn họ chọn lựa, nếu các người có hoàng kim càng tốt, bọn họ thích hoàng kim.

Lam Vận Trúc, Toán Thiên Đạo Nhân câm nín. Trong mắt người phàm thì hoàng kim là thứ rất ghê gớm, nhưng nó là đồng nát trong mắt tu sĩ. Vì tu sĩ, đặc biệt là cường giả không cần thứ người phàm sử dụng.

Nếu nói những tán tu, đặc biệt các tán tu nhỏ thường xuyên xen lẫn trong thế gian hồng trần thì túi tiền đựng rất nhiều hoàng kim. Nhưng bất hạnh là Lam Vận Trúc xuất thân đế thống tiên môn, nàng không có thứ như thế.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Cường 7 giờ trước
Cám ơn vì đã đc nghe truyện rất hay
https://audiosite.net
Ngại quá mới mở tính năng thành viên hội viên mới nghe audio được mất cậu up audio chưa quen chọn nhầm bạn à:)Mình đã fix lại nhé bạn All mọi người đều có thể nghe nhé ^^!
https://audiosite.net
Tôi 2 ngày trước
Sao nghe không đc vậy ad
https://audiosite.net
Bộ truyên sắp đến hồi kết nhé chư vị đạo hữu :)Giờ chỉ còn ngoại truyện diễn biến tiếp...Tác giả có rất nhiều hạn chế phần ngoại truyện này nhưng ở trang mình vẫn free ( miễn phí ) cho các bạn vs chư vị đạo hữu.^^!Thông tin trên fb sẽ biết rõ hơn nhé:)Không mong gì hơn ngoài like vs share ủng hộ tụn mình tiếp tục làm bộ này nhé.Xin chân thành cảm ơn ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 3 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ