1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 130 [Chương 646 đến Chương 650]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 130 [Chương 646 đến Chương 650]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 646: Ngũ giới môn (1)

Thu Dung Vãn Tuyết đến Phong Đô thành, nàng không ôm nhiều hy vọng, kỳ tích khó thể xảy ra. Cho đến khi Lý Thất Dạ dẫn cả đám bắt nhiều cá Dạ Dương, trong lòng Thu Dung Vãn Tuyết dấy lên hy vọng. Thu Dung Vãn Tuyết có nhiều cá Dạ Dương không chừng sẽ đổi được tin tức trong Phong Đô thành, có lẽ sẽ tìm được chút dấu vết.

Thật ra Thu Dung Vãn Tuyết không mấy tin tưởng, không tin chắc. Nơi này là Phong Đô thành, mọi người biết Phong Đô thành có nhiều báu vật, thậm chí là thần khí, nhưng ít ai mang đi đẳng cấp thần khí ra Phong Đô thành.

Cường giả đế thống tiên môn có đi vào cũng trắng tay trở về, càng đừng nói đến Thu Dung Vãn Tuyết.

Nay Lý Thất Dạ tràn đầy tự tin bảo sẽ cho nàng một tạo hóa, Thu Dung Vãn Tuyết do dự, nàng biết hắn sẽ không làm gì không có mục đích.

– Tộc trưởng đi cùng Lý huynh đi.

Bành Tráng lên tiếng xúi:

– Không chừng Lý huynh có thể giúp tộc trưởng tìm về thứ tộc mình đánh mất.

Đệ tử khác cũng hùa theo:

– Đúng rồi, tộc trưởng, có Lý huynh hộ giá thì sẽ đi được nhiều chỗ trong Phong Đô thành hơn. Không chừng vật tộc ta đánh mất nằm ở chỗ nào rất nguy hiểm trong Phong Đô thành.

Nhóm sáu người trẻ tuổi Bành Tráng cố ý muốn ghép đôi Lý Thất Dạ và Thu Dung Vãn Tuyết.

Thu Dung Vãn Tuyết nhìn nhóm sáu người trẻ tuổi Bành Tráng, hỏi:

– Các người thì sao?

Thu Dung Vãn Tuyết động lòng, nàng cần một cơ hội như vậy. Bây giờ tình trạng của Tuyết Ảnh quỷ tộc khá tệ.

Cho đến nay Tuyết Ảnh quỷ tộc và Hắc Vân quỷ tộc không ngừng ma sát, hai bên giành đất đai, thường xung đột. Mấy năm gần đây Âm Nguyệt quỷ tộc ở gần bên cũng rình rập.

Âm Nguyệt quỷ tộc là môn phái hạng hai luôn muốn chen chân vào hạng nhất, bọn họ muốn nuốt trọng lãnh thổ xung quanh. Nhưng cùng là quỷ tộc, Âm Nguyệt quỷ tộc không có cớ xuất binh.

Âm Nguyệt hoàng tử ngỏ ý muốn cưới Thu Dung Vãn Tuyết, trong lòng nàng biết gã muốn cưới nàng trừ thích nàng ra còn một lý do khác, là địa bàn Tuyết Ảnh quỷ tộc. Nếu Âm Nguyệt hoàng tử cưới được Thu Dung Vãn Tuyết thì Tuyết Ảnh quỷ tộc đương nhiên sẽ vào tay Âm Nguyệt quỷ tộc.

Nếu bây giờ Lý Thất Dạ mang đến tạo hóa cho Tuyết Ảnh quỷ tộc, Thu Dung Vãn Tuyết đồng ý đi chung với hắn.

Bành Tráng nói ngay:

– Tộc trưởng yên tâm, chúng ta đi mỗi thành trấn nhìn xem, tăng tri thức, coi có thứ gì tốt để mua không.

Thu Dung Vãn Tuyết trầm ngâm, nàng cảm thấy có lý. Mặc dù Phong Đô thành có báu vật nhưng đạo hạnh của nhóm sáu người trẻ tuổi Bành Tráng quá mỏng, rất nhiều chỗ không đi được. Bọn họ đi thành trấn nhìn ngắm cũng là một cơ hội, huống chi cả đám sở hữu nhiều cá Dạ Dương, không chừng sẽ chiếm được tạo hóa.

– Vậy các người phải cẩn thận. Nhớ kỹ đừng lộ tài, các người đừng tùy tiện để ai biết mình có cá Dạ Dương.

Thu Dung Vãn Tuyết dặn dò:

– Nếu gặp nguy hiểm hãy phát tín hiệu cầu cứu.

Nhóm sáu người trẻ tuổi Bành Tráng đồng thanh kêu lên:

– Tộc trưởng cứ yên tâm đi cùng Lý huynh, chúng ta tuyệt đối sẽ không gây chuyện thị phi!

Lý Thất Dạ nhìn Bành Tráng, nói:

– Trong Phong Đô thành đúng là có cơ hội mua được một số thứ tốt, nhưng cần có may mắn và ánh mắt. Các người khó khăn bắt cá Dạ Dương, đừng dùng lung tung. Ta chỉ một chỗ cho các người, đi hướng đông có một tòa thành nhỏ. Nếu các người thấy một chỗ có ký hiệu thế này, hãy nộp cá Dạ Dương, cứ đi thử mấy lần. Còn được kỳ ngộ hay không phải xem tạo hóa của các người như thế nào.

Lý Thất Dạ nói rồi vẽ một ký hiệu đưa cho Bành Tráng.

Bành Tráng nhận lấy ký hiệu của Lý Thất Dạ, cười tủm tỉm nói:

– Lý huynh, chúng ta xin đi trước. Tộc trưởng của chúng ta nhờ ngươi chăm sóc.

Bành Tráng đá lông nheo với Lý Thất Dạ, biểu tình mập mờ.

Lý Thất Dạ nhìn nhóm sáu người trẻ tuổi Bành Tráng xúi giục, hắn cười cười. Đám nhóc này nghĩ cái gì trong đầu Lý Thất Dạ biết hết.

Đám người Bành Tráng cười giỡn từ biệt, hưng phấn rời đi. Thu Dung Vãn Tuyết nhìn theo bọn họ, khẽ thở dài.

Nhóm sáu người trẻ tuổi Bành Tráng là hạt giống thế hệ trẻ của Tuyết Ảnh quỷ tộc, Thu Dung Vãn Tuyết là tộc trưởng không yên tâm để bọn họ đi một mình. Nhưng Thu Dung Vãn Tuyết lo hết mọi chuyện, hộ tống cho bọn họ thì đám thanh niên Bành Tráng mãi mãi không đứng một mình được.

Thu Dung Vãn Tuyết lấy lại tinh thần, hít sâu, nhìn hướng Lý Thất Dạ.

Thu Dung Vãn Tuyết hỏi:

– Chúng ta đi đâu?

Lý Thất Dạ nheo mắt nói:

Tà Chi Nguyệt Dạ – Nguyệt chi Hạ Tường Liêu – Truyện TÀ Tu Dị Thế Tà Quân – Thỉnh chư vị nghé thăm…!

– Đi Ngũ Giới Môn, chúng ta đi chỗ đó thử cơ may.

– Ngũ Giới Môn?

Thu Dung Vãn Tuyết rung động nói:

– Ngũ Giới Môn là chỗ khá nguy hiểm, năm môn có bốn là đất đại hung.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Trong Phong Đô thành đôi khi không mạo hiểm, không đánh cuộc một keo thì Thu Dung tộc trưởng mãi mãi không biết đằng sau có kỳ ngộ gì.

Thu Dung Vãn Tuyết gật đầu, nàng không phản đối, nếu dã quyết định đi theo Lý Thất Dạ thì hắn đến đâu là nàng theo tới đó.

Trong Phong Đô thành toàn là quỷ nhưng không phải cô hồn dã quỷ mất trật tự. Ngược lại Phong Đô thành không khác gì bên ngoài, quỷ cũng tu luyện.

Quỷ Phong Đô thành là chấp niệm người chết để lại, chấp niệm này không có ký ức kiếp trước. Quỷ Phong Đô thành là tồn tại cuộc sống mới, không trường sinh bất tử. Nếu chấp niệm ở lại Phong Đô thành không biến mạnh thì sẽ biến mất theo thời gian.

Không biết bắt đầu từ bao giờ, Phong Đô thành có quỷ tu luyện. Thật lâu trước kia Phong Đô thành có môn phái, một số môn phái xa xưa hơn cả môn phái cổ xưa trong cửu giới. Có vài môn phái trong Phong Đô thành xưa đến nỗi ai ai có thể ngược dòng tìm hiểu nó bắt nguồn từ thời đại nào.

Môn phái trong Phong Đô thành chiếm vị trí tốt nhất, cũng có thể nói là nguy hiểm nhất.

Phong Đô thành có kho báu, điều này đúng. Với quỷ Phong Đô thành thì kho báu trong mắt tu sĩ không đáng một đồng với chúng, vì chúng nó là chấp niệm. Quỷ tu luyện lực lượng Phong Đô thành cho chúng nó, khác với tu sĩ hấp thu thiên địa tinh khí.

Quỷ Phong Đô thành tu luyện đến từ tín ngưỡng với Phong Đô thành. Càng hòa hợp với đất đai Phong Đô thành, cắm rễ sâu trong mảnh đất này thì những chấp niệm, quỷ có thể sống lâu hơn, tức là cường đại hơn.

Bởi vậy báu vật với tu sĩ nhưng vô dụng cho quỷ Phong Đô thành. Tuy nhiên quỷ Phong Đô thành chiếm chỗ sinh ra kho báu, chiếm làm của riêng. Tu sĩ nào muốn đi tìm kho báu, kỳ ngộ thì phải nộp cá Dạ Dương cho quỷ làm điều kiện vào môn phái.

Tu sĩ muốn có báu vật, quỷ Phong Đô thành thì mốn cá Dạ Dương, hai bên xem như cùng có lợi.

Ngũ Giới Môn là một truyền thừa trong Phong Đô thành, một truyền thừa rất cổ xưa. Ngũ Giới Môn chiếm năm sơn khẩu phương bắc Phong Đô thành. Truyền thuyết trong năm sơn khẩu có thứ ghê gớm, từng có một lần chìa khóa mở ra đệ nhất hung mộ xuất hiện tại sơn khẩu này.

Bởi vậy nhiều tu sĩ từ ngoài đến đều muốn vào sơn khẩu, nhìn xem mình có kỳ ngộ không.

Khi Lý Thất Dạ mang theo Thu Dung Vãn Tuyết đi tới Ngũ Giới Môn, bên ngoài sơn khẩu đã xếp hai đội dài, đều là tu sĩ từ bên ngoài đến. Có nam có nữ, muôn hình muôn vẻ, có quỷ tộc, nhân tộc, yêu tộc, thiên ma . . .

Chương 647: Ngũ giới môn (2)

Thu Dung Vãn Tuyết nhìn nhiều người xếp hàng muốn vào Ngũ Giới Môn thì rất bất ngờ, nói với Lý Thất Dạ:

– Gần đây Phong Đô thành khá náo nhiệt.

Lý Thất Dạ nhìn dòng người,m hắn và Thu Dung Vãn Tuyết cũng xếp hàng.

Trong đội toàn là người trẻ tuổi đén từ các tộc. Bên ngoài sơn khẩu có hai quỷ canh gác, hoặc nên nói là hai chấp niệm. Chúng nó gác ở sơn khẩu, ai muốn đi vào phải nộp cá Dạ Dương.

Khi Lý Thất Dạ xếp hàng cợt có một chuỗi tiếng nổ, đất đai lung lay. Mọi người thấy một người khổng lồ bước tới, vóc dáng cao to nhưng đi khá nhanh, chớp mắt đã tới đội xếp hàng.

Đó là một thanh niên, to hơn người bình thường gấp ba lần, trông rất chắc khỏe. Thanh niên phát ra khí thế hung bá, trên đầu có vầng sáng ba màu.

Thanh niên cao to nhưng không phải loại thô kệch, mặt mày khá điển trai. Đặc biệt vầng sáng ba máu trên đầu khiến thanh niên rất thần thánh.

Thanh niên khổng lồ đến gần, lạnh lùng quét mắt một vòng, sau đó xếp hàng. Trong các thanh niên nam nữ xếp hàng có người nhận ra lai lịch của thanh niên, ngoan ngoãn đứng ra nhường chỗ. Thanh niên người khổng lồ không chút khách sáo xếp hàng trên.

Có tu sĩ trẻ đến từ Nam Dao Vân nhìn thanh niên khổng lồ, rung động nói:

– Ma Lợi Đao!

Lý Thất Dạ nhìn vầng sáng ba sắc trên đầu thanh niên, kinh ngạc nói:

– Ma Thiên tộc.

Ma Thiên tộc là một chi hệ của Thiên Ma tộc, tại đây gặp Ma Thiên tộc khá hiếm hoi trong Thiên Ma tộc đúng là không dễ gì.

Thu Dung Vãn Tuyết thấy Lý Thất Dạ không biết lai lịch của thanh niên khổng lồ, lên tiếng nhắc nhở:

– Hắn là Ma Lợi Đao, truyền nhân của Ma Thiên Môn.

Thu Dung Vãn Tuyết nhỏ giọng nói:

– Nghe nói trong Nam Dao Vân hắn là một kẻ hung dữ.

Tuy Tuyết Ảnh quỷ tộc là tộc nhỏ nhưng tộc trưởng Thu Dung Vãn Tuyết luôn chú ý gió mây trong thiên hạ, nàng hiểu biết khá nhiều nhân vật phong vân đương thời.

Lý Thất Dạ bật cười, trong nhân hoàng giới có người gọi hắn là ác ôn, không biết Ma Lợi Đao bị người gọi là kẻ ác rốt cuộc dữ đến đâu.

Xếp hàng một lúc lâu sau đến lượt Lý Thất Dạ, Thu Dung Vãn Tuyết.

Quỷ gác sơn khẩu nhìn bọn họ, mặt không biểu tình nói:

– Một người năm mươi con cá Dạ Dương, hai người là một trăm. Mỗi lần chỉ có thể chọn một sơn khẩu.

Vào sơn khẩu phải nộp năm mươi con cá Dạ Dương, đám quỷ Phong Đô thành thật biết làm ăn. Mặc kệ ngươi có được báu vật hay không, hễ đi vào thì phải giao năm mươi con cá Dạ Dương.

Lý Thất Dạ, Thu Dung Vãn Tuyết nộp cá Dạ Dương xong hai quỷ gác sơn khẩu cho đi.

Quỷ nói với hai người:

– Năm sơn khẩu chỉ cho chọn một cái.

Lý Thất Dạ nhìn năm sơn khẩu, mỉm cười nói:

– Chúng ta chọn Bàn Sơn khẩu.

Lý Thất Dạ chọn Bàn Sơn khẩu, nhiều người nhìn hướng hắn.

Một tu sĩ nhân tộc trẻ tốt bụng nhắc nhở:

– Huynh đệ, lần đầu tiên ngươi đến đây đúng không? Tuy Bàn Sơn khẩu là sơn khẩu an toàn nhất nhưng cũng là nơi hết hy vọng nhất. Hai người không đi hết ngọn núi đó được, thánh tôn muốn đi còn khó khăn. Hay ngươi chọn sơn khẩu thứ nhất đi? Ít mạo hiểm, cơ hội cũng không tệ. Dù không được báu vật gì nhưng ít ra không tổn thất, lỡ gặp vận may không chừng sẽ được một, hai báu vật ghê gớm.

Tu sĩ nhân tộc trẻ khá tốt bụng, dù sao trong chỗ này nhân tộc rất yếu, mọi người ra đường nên giúp đỡ lẫn nhau.

– Đa tạ đạo huynh.

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

– Ta muốn gặp vận may lớn, không chừng sẽ có kỳ ngộ lớn.

– Kỳ ngộ lớn? Các người? Thôi đi.

Tu sĩ trẻ khác cười lắc đầu, nói:

– Dù các người đi hết sơn khẩu được chưa chắc gặp kỳ ngộ gì.

Lý Thất Dạ cười cười, vẫn dẫn Thu Dung Vãn Tuyết vào sơn khẩu thứ năm tức là Bàn Sơn khẩu.

Có người nhìn Lý Thất Dạ, Thu Dung Vãn Tuyết đi vào, tiếc nuối nói:

– Hai người này lãng phí một trăm con cá Dạ Dương, tiếc quá.

Sau khi Lý Thất Dạ, Thu Dung Vãn Tuyết vào sơn khẩu, khí nóng khô ráo ập vào mặt. Khi thấy cảnh tượng trước mắt, người không biết chuyện còn tưởng đâu đi nhầm chỗ.

Trước mắt là sa mạc, một sa mạc mênh mông bát ngát. Lạ lùng là sa mạc này bằng phẳng, đất khô như bị nướng cháy.

Nếu không phải sơn khẩu nằm ngay sau lưng, ai trông thấy sa mạc đều ngỡ rằng mình đi nhầm chỗ, nơi này có điểm nào giống Phong Đô thành?

Thu Dung Vãn Tuyết nhìn sa mạc trước mắt, trợn mắt há hốc mồm.

– Bàn Sơn khẩu?

Tuy Thu Dung Vãn Tuyết chưa từng đến đây nhưng có nghe nói chút ít.

– Cái này . . . Chúng ta làm được không?

Thu Dung Vãn Tuyết hoang mang hỏi:

– Nghe nói Bàn Sơn khẩu cơ bản không có báu vật gì, cũng là sơn khẩu có yêu cầu cao nhất trong năm sơn khẩu.

– Đánh cuộc một keo.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Tuy bốn sơn khẩu khác có xác suất ra báu vật lớn hơn chút nhưng toàn là loại bình thường. Muốn đánh cuộc thì phải đặt ván lớn, nếu may mắn thì đó là vận may từ trên trời rớt xuống.

Thu Dung Vãn Tuyết cười khổ nghe Lý Thất Dạ nói. Đối với Tuyết Ảnh quỷ tộc thì báu vật bình thường cũng đã rất tốt, còn thần khí trong truyền thuyết thì Thu Dung Vãn Tuyết không dám tưởng tượng.

Nhưng Thu Dung Vãn Tuyết tin tưởng sự lựa chọn của Lý Thất Dạ, nói:

– Bây giờ chúng ta nên làm gì?

Lý Thất Dạ cười nói:

– Trong năm góc sa mạc này có năm ngọn núi. Chỉ cần đẩy năm ngọn núi vào giữa là có thể mở sa mạc ra. Sau đó có được báu vật hay không thì tùy vận may của mọi người.

Lý Thất Dạ quen thuộc Bàn Sơn khẩu làm Thu Dung Vãn Tuyết nhìn hắn chằm chằm:

– Chẳng phải ngươi nói mình chưa từng đến Phong Đô thành sao?

Lý Thất Dạ cười trả lời:

– Nếu ta nói từng đến đây, nàng là tộc trưởng sẽ cho ta đi theo không? Nếu ta không nhìn lầm thì Thu Dung tộc trưởng nghi thần nghi quỷ, luôn nghi ngờ ta không có ý tốt với các người.

Bị Lý Thất Dạ nói trúng tim đen làm mặt Thu Dung Vãn Tuyết đỏ hồng, khiến khí chất nữ nhân trang nhã trưởng thành thêm quyến rũ, tựa trái cây tươi ngon mọng nước.

– Đùa thôi.

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

– Đừng tin thật.

Lý Thất Dạ không có ý trách Thu Dung Vãn Tuyết, nàng là tộc trưởng nên làm như vậy là đương nhiên.

Thu Dung Vãn Tuyết bực bội trừng Lý Thất Dạ:

– Nếu bản thân ngươi không đáng ngờ thì ai nghi thần nghi quỷ?

Bộ dáng Thu Dung Vãn Tuyết thêm khí chất thiếu nữ nũng nịu.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Đi đi, chúng ta tìm năm ngọn núi, đẩy chúng nó lại với nhau, nhìn xem lần này chúng ta có gặp may lớn không.

Lý Thất Dạ, Thu Dung Vãn Tuyết tìm kiếm trong sa mạc rộng lớn. Rất nhanh hai người tìm thấy một ngọn núi, núi không quá to lớn, rất bình thường. Điều khác biệt duy nhất là núi đen thui.

Tìm thấy ngọn núi, Thu Dung Vãn Tuyết vội giục:

– Chúng ta đẩy đi.

Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:

– Thu Dung tộc trưởng không đẩy được, đi theo ta là đủ rồi. Hộ pháp cho ta một lúc, tránh có người có ý đồ xấu.

Hai tay Lý Thất Dạ ấn vào núi.

Lý Thất Dạ hít sâu, huyết khí dâng trào, trầm giọng quát:

– Đi!!!

Lý Thất Dạ gồng hết sức đẩy ngọn núi.

Với đạo hạnh của Lý Thất Dạ thì dời núi lấp biển không khó, một ngọn núi không lớn không nhỏ nhẹ lẽ ra nên tựa lông hồng, hắn có thể một tay nâng nó lên.

Chương 648: Bàn sơn

Nhưng ngọn núi đen này cực kỳ nặng nề, dù Lý Thất Dạ dốc hết sức lực đẩy thì núi chỉ nhúc nhích một chút. Đổi lại ngọn núi khác bị Lý Thất Dạ đẩy một phát sớm bay đi chân trời.

Két két két két két!

Lý Thất Dạ đẩy cả ngọn núi di chuyển, nó dọc theo quỹ tích kỳ lạ, dường như chân núi đã đặt sẵn tuyến đường.

Thu Dung Vãn Tuyết vội vàng theo sau lưng Lý Thất Dạ, nàng không dám sơ là, thả thần thức ra nhìn bốn phía, căng thẳng đề phòng sợ có kẻ cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi.

May mắn không ai chọn Bàn Sơn khẩu, trong sa mạc chỉ có Lý Thất Dạ và Thu Dung Vãn Tuyết.

Két két két két két!

Lý Thất Dạ đẩy ngọn núi đen dọc theo quỹ tích nhất đinh di chuyển vào giữa sa mạc, tốc độ khá chậm.

Giờ Thu Dung Vãn Tuyết đã hiểu tại sao người ta không chọn sơn khẩu này. Thu Dung Vãn Tuyết chính mắt thấy thực lực của Lý Thất Dạ, hắn bóp chết vương hầu như nghiền con kiến, bây giờ hắn vất vả đẩy ngọn núi, nếu để nàng làm tuyệt đối sẽ không đẩy nổi.

Két két két két két!

Lý Thất Dạ đẩy ngọn núi di chuyển vào giữa sa mạc, núi đen nặng nề vượt sức tưởng tượng. Đổi lại người khác sợ là khó làm được, thực lực kinh người như Lý Thất Dạ cũng chịu thách thức lớn.

Lý Thất Dạ đẩy tới trước, ngọn núi dịch chuyển được nửa đường. Lý Thất Dạ đổ mồ hôi như tắm, chốc lát sau toàn thân hắn ướt đẫm.

Thu Dung Vãn Tuyết nhìn Lý Thất Dạ thở hồng hộc, hơi lo lắng nói:

– Tạm dừng nghỉ ngơi đi.

Lý Thất Dạ vừa đẩy vừa lắc đầu, nói:

– Không được, nếu nàng thả tay ra nó sẽ trượt về chỗ cũ, coi như phí công. Nàng phải một hơi đẩy nó đến giữa sa mạc, nếu không mãi mãi không thành công.

Thu Dung Vãn Tuyết rung động, hèn gì những người khác không muốn chọn Bàn Sơn khẩu. Đừng nói Thu Dung Vãn Tuyết, dù là cường giả cổ thánh thì đây là khiêu chiến rất lớn.

Lý Thất Dạ có thực lực khá mạnh, mặc dù ngọn núi đen cực kỳ nặng nề nhưng hắn kiên trì đẩy một hơi vào giữa sa mạc.

Khi Lý Thất Dạ đẩy ngọn núi vào giữa sa mạc chợt nghe tiếng răng rắc, dường như có thứ gì cố định ngọn núi. Lý Thất Dạ thả tay ra.

Lý Thất Dạ mệt nín thở, người ướt đẫm mồ hôi như mới tắm, chân mềm nhũn khó đứng vững.

Thu Dung Vãn Tuyết giật mình vội ôm Lý Thất Dạ lảo đảo, hơi lo lắng hỏi:

– Ngươi có sao không?

Lý Thất Dạ thở hồng hộc:

– Để ta nằm nghỉ ngơi một chút, mệt chết người, thứ này đúng là khiêu chiến lớn.

Thu Dung Vãn Tuyết ôm Lý Thất Dạ tìm chỗ an toàn ngồi xuống, một lúc lâu sau hắn phục hồi lại huyết khí.

Thu Dung Vãn Tuyết cảm nhận huyết khí của Lý Thất Dạ như thủy triều rút về, nàng thở phào, quan tâm hỏi:

– Cảm giác thế nào?

Lý Thất Dạ mỉm cười, hưởng thụ nói:

– Thoải mái quá, nằm ngủ trong ngực mỹ nhân đúng là rất dễ chịu, nghỉ thêm chút nữa là khỏe.

Thu Dung Vãn Tuyết giật mình tỉnh táo lại, mặt đỏ gấc. Thu Dung Vãn Tuyết đang ôm chặt Lý Thất Dạ, hai người gần sát nhau, đầu hắn gối lên ngực nàng, vùi vào khe rãnh. Vẻ mặt Lý Thất Dạ thoải mái hưởng thụ.

Thu Dung Vãn Tuyết vừa xấu hổ vừa tức giận muốn đẩy Lý Thất Dạ ra:

– Ngươi . . .!

Lý Thất Dạ phất tay ngăn Thu Dung Vãn Tuyết lại, cười nói:

– Đừng tức giận, Thu Dung. Nếu ta thật sự muốn sàm sỡ nàng, dùng thủ đoạn kiểu này là si nhục ta. Nếu ta muốn hưởng diễm phúc mỹ nhân thế này, ta sẽ trực tiếp thu nàng, ăn sạch nàng, để nàng cam lòng làm nữ nhân của ta. Ta có tự tin và nắm chắc. Yên tâm, đây chỉ là đùa giỡn cho vui, không có ý khinh nhờn nàng.

Đầu Lý Thất Dạ gối lên ngực cao vút, vẻ mặt thoải mái hưởng thụ. Đầu Lý Thất Dạ gối lên ngực Thu Dung Vãn Tuyết nhưng biểu tình thản nhiên, không có ý xấu xa khinh nhờn.

Thu Dung Vãn Tuyết không biết nên nói cái gì, một lúc sau nàng mở miệng hỏi:

– Ngươi luôn tự kiêu ngông cuồng như vậy sao? Ngươi không cảm thấy mình quá ngạo, quá cuồng?

– Luôn có người nói ta như vậy.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Đối với ta thì kêu ta giả bộ khiêm tốn thì ta sẽ trở thành ngụy quân tử, hoặc vạn cổ thánh hiền, đáng tiếc ta không thuộc loại nào. Ta có thực lực, có tư cách này, đối với ta là chuyện bình thường. Đương nhiên đối với người khác thì ta kiêu căng, ngông cuồng.

– Tự tin lớn quá.

Thu Dung Vãn Tuyết bực tức nói:

– Cửu giới to lớn, có vô số cường giả, ngọa hổ tàng long. Tự tin quá đáng không phải điều hay.

– Đó là đối với người khác.

Lý Thất Dạ thoải mái hưởng thụ, cười nói:

– Cửu thiên thập địa, vô số cường giả, có tồn tại vô địch nhưng không ảnh hưởng ta. Ta là Lý Thất Dạ, vậy là đủ rồi.

Thu Dung Vãn Tuyết ngây người. Ta là Lý Thất Dạ, vậy là đủ rồi. Câu này rất bình thường nhưng Lý Thất Dạ thốt ra thì nhuộm đẫm bá khí, ngạo nghễ cửu thiên thập địa, ngạo thị vạn cổ.

Câu nói này đã chứng minh tất cả. Một lúc lâu sau Thu Dung Vãn Tuyết lấy lại tinh thần nhìn tiểu nam nhân nằm trong lòng mình, đầu gối ngực nàng.

Tiểu nam nhân nhắm mắt, mặt treo nụ cười bình yên hưởng thụ, dường như mọi thứ trên thế gian đều là dòng nước lặng với hắn.

Thu Dung Vãn Tuyết nhìn tiểu nam nhân đến ngây người. Lý Thất Dạ là một bí ẩn làm người ta mãi mãi không thể nhìn thấu, tràn ngập bí ẩn, xem hoài không chán.

Tự tin ung dung, bình thường sâu thẳm là sức hấp dẫn lớn nhất của tiểu nam nhân, như đại đạo chi chương, tràn ngập cám dỗ, sức hút.

Một lúc lâu sau Thu Dung Vãn Tuyết vuốt tóc tiểu nam nhân, vuốt ve mặt hắn.

Thu Dung Vãn Tuyết chậm rãi nói:

– Rốt cuộc ngươi là ai?

Lý Thất Dạ nhắm mắt, mỉm cười không trả lời.

Lý Thất Dạ mất công sức rất lớn cuối cùng đẩy năm ngọn núi đến giữa sa mạc. Khi năm ngọn núi tụ lại với nhau . . .

Cách!

Đất trống có năm ngọn núi vây quanh tựa như hộp báu mở nắp ra. Lý Thất Dạ vội nhìn chằm chằm, nhưng bên trong trống trơn không có gì.

Lý Thất Dạ nhìn đất trống rỗng, thất vọng lắc đầu.

Lý Thất Dạ khẽ thở dài:

– Đáng tiếc thứ kia không ở đây.

Thu Dung Vãn Tuyết nhìn bên trong trống rỗng cũng khá thất vọng, nàng tỉnh táo lại, nhớ lời Lý Thất Dạ vừa nói.

Thu Dung Vãn Tuyết tò mò hỏi:

– Ngươi đang tìm cái gì?

Hiển nhiên Lý Thất Dạ đến sa mạc vì món đồ nào đó, Thu Dung Vãn Tuyết rất tò mò. Là thứ gì hấp dẫn được Lý Thất Dạ?

Lý Thất Dạ nhìn Thu Dung Vãn Tuyết, cười hỏi:

– Nàng muốn biết thật không?

Thu Dung Vãn Tuyết liếc xéo Lý Thất Dạ:

– Nói mau lên.

Cái nhìn quyến rũ, khí chất trưởng thành làm người say mê.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Cho nàng biết cũng không sao, thứ ta muốn tìm là chìa khóa mở đệ nhất hung mộ.

Thu Dung Vãn Tuyết cực kỳ rung động:

– Chìa khóa đệ nhất hung mộ!?

Thu Dung Vãn Tuyết nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm thật lâu.

Chìa khóa đệ nhất hung mộ, Thu Dung Vãn Tuyết biết thứ này có ý nghĩa gì. Nhưng từ vạn cổ đến bây giờ số lần chìa khóa đệ nhất hung mộ xuất hiện đếm trên đầu ngón tay.

Thu Dung Vãn Tuyết rung động. Lý Thất Dạ nâng cằm nàng lên khép môi anh đào lại.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Thu Dung tộc trưởng của chúng ta đừng hoảng hốt như vậy, nước miếng sắp chảy xuống đất rồi. Ta tin dáng vẻ thục nữ của nàng đã đủ mê người.

Chương 649: Quỷ hà

Thu Dung Vãn Tuyết tỉnh táo lại, mặt đỏ rực cáu kỉnh liếc Lý Thất Dạ.

Thu Dung Vãn Tuyết nói:

– Thì ra truyền thuyết chìa khóa đệ nhất hung mộ từng xuất hiện ở Ngũ Giới Môn là thật.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Đúng hơn chìa khóa đệ nhất hung mộ từng xuất hiện tại đây một lần.

Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:

– Tiếc rằng lần này chìa khóa Bành Tráng không có ở đây.

Thu Dung Vãn Tuyết nhìn đất trống trơn:

– Từng xuất hiện tại đây?

Lý Thất Dạ nói:

– Vị trí chìa khóa đệ nhất hung mộ xuất hiện không có quy luật, có thể nói mỗi chỗ Phong Đô thành đều có khả năng. Muốn có được chìa khóa cần cơ duyên, tạo hóa rất lớn, không phải ai cũng được. Vài chỗ trong Phong Đô thành có xác xuất nhất định ra chìa khóa, nhưng xác xuất rất thấp.

Thu Dung Vãn Tuyết hỏi:

– Sao ngươi biết mấy chỗ nào có xác xuất nhất định ra chìa khóa đệ nhất hung mộ?

Bí mật lớn như vậy e rằng người ngoài không biết được.

Lý Thất Dạ nói:

– Việc này liên quan đến Phong Đô thành, liên quan Phong Đô thành và đệ nhất hung mộ. Hai bí mật không thể để người ngoài biết.

Thu Dung Vãn Tuyết rung động hỏi:

– Vậy ngươi làm sao biết bí mật đó?

Chuyện như vậy xem như là đại giáo cường quốc chưa chắc biết, nhưng Lý Thất Dạ nắm rõ trong lòng bàn tay.

– Đây là bí mật.

Lý Thất Dạ nhìn nữ nhân trang nhã trưởng thành trước mặt mình, lắc đầu, nói:

– Có vài thứ nàng không nên biết, vì không có lợi cho nàng.

Thu Dung Vãn Tuyết hiểu chuyện không hỏi tiếp, nàng nói:

– Đệ nhất hung mộ đã lâu không bị người mở ra, truyền thuyết xác xuất có chìa khóa cực kỳ thấp. Từ vạn cổ đến bây giờ chỉ có vài người lấy được chìa khóa đệ nhất hung mộ.

– Hãy tin ta.

Lý Thất Dạ thản nhiên nói:

– Ta chắc chắn sẽ tìm dược chìa khóa, tại đây! Đệ nhất hung mộ sẽ mở ra trong đời này, nếu không dù phải lật tung Phong Đô thành ta quyết tìm chìa khóa bằng được.

Thu Dung Vãn Tuyết rung động, giọng điệu bá đạo biết mấy. Từ vạn cổ đến bây giờ có bao nhiêu người trẻ tuổi dám ngông cuồng tuyên bố lật tung Phong Đô thành? Nhiều người vào đây đều không muốn đối địch với Phong Đô thành.

– Bây giờ chúng ta đi dâu?

Thu Dung Vãn Tuyết nhìn tiểu nam nhân, hỏi:

– Muốn thử bốn sơn khẩu không?

– Tuy bốn sơn khẩu sẽ ra báu vật nhưng tuyệt đối không có chìa khóa đệ nhất hung mộ.

Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:

– Chúng ta đi chỗ khác, đến Quỷ Hà thử vận may xem.

– Đi Quỷ Hà?

Thu Dung Vãn Tuyết chấn động:

– Đó là đất dữ nổi tiếng trong Phong Đô thành, nghe đồn mỗi ngày có người chết trong Quỷ Hà.

– Yên tâm, có ta ở đây.

Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:

– Tuy Quỷ Hà dữ nhưng không thu ta được.

Thu Dung Vãn Tuyết ngẫm nghĩ, giao hết số cá Dạ Dương của mình cho Lý Thất Dạ.

Thu Dung Vãn Tuyết nói:

– Ngươi quyết định đi, ta tin ngươi sẽ mang đến tạo hóa cho chúng ta.

Phong Đô thành có nhiều đất dữ, Thu Dung Vãn Tuyết không có năng lực đến gần nơi như Quỷ Hà, nên nàng đơn giản giao cá Dạ Dương của mình cho Lý Thất Dạ, tùy hắn quyết định.

Lý Thất Dạ, Thu Dung Vãn Tuyết rời khỏi Ngũ Giới Môn sau đó đi Quỷ Hà ngay.

Như Thu Dung Vãn Tuyết nói, Quỷ Hà đúng là đất dữ. Hai người Lý Thất Dạ chạy tới nơi, ít người xếp hàng trong Quỷ Hà hơn Ngũ Giới Môn.

Quỷ Hà bị truyền thừa tên Quỷ Vận phái chiếm cứ, muốn có được báu vật trong Quỷ Hà phải nộp cá Dạ Dương.

Quỷ Hà ở dưới lòng đất, khi đi vào một cái hang sẽ thấy bến đò trước mặt, một con sông sâu không thấy đáy lững lờ trôi.

Truyền thuyết người chết trong Phong Đô thành dù là ngoài ý muố nay cam lòng chết già, sau khi bọn họ chết xác sẽ chìm vào Quỷ Hà. Rất nhiều người cho rằng Quỷ Hà là nơi hung linh tụ tập.

Đương nhiên đây chỉ là truyền thuyết, xác người chết trong Phong Đô thành có chìm xuống Quỷ Hà hay không rất khó kiểm chứng.

Thu Dung Vãn Tuyết và Lý Thất Dạ đứng trước bến đò, cảm nhận khí lạnh của Quỷ Hà ập vào mặt, quỷ khí âm trầm.

Quỷ Hà không lớn, nhưng ngươi có mở thiên nhãn cũng không nhìn thấu được Quỷ Hà sâu bao nhiêu.

Đứng trước bến đò nhìn lên trên chỉ thấy một mảnh mênh mông không có cuối, nhìn hạ nguồn Quỷ Hà chỉ thấy sâu thăm thẳm không biết trôi đi đâu.

Đồn rằng từng có nhân vật cường đại đi lên thượng nguồn Quỷ Hà muốn tìm ngọn nguồn, có người dọc theo hạ nguồn đi muốn nhìn Quỷ Hà trôi đến đâu. Dù đi thượng hay hạ nguồn, cuối cùng không ai sống sót trở về, bao gồm tồn tại vô địch như đại hiền.

Lý Thất Dạ, Thu Dung Vãn Tuyết vừa đến, đệ tử Quỷ Vận phái nói ngay:

– Mỗi Quỷ Tảo Tương ba mươi cá Dạ Dương, tự vớt, nguy hiểm tự chịu. Vớt lên liền giao cá, có thu hoạch hay không tự chịu.

Từ thượng nguồn Quỷ Hà trôi xuống Quỷ Tảo Tương, bất cứ ai đều vớt được, miễn không sợ chết hoặc ngươi có thực lực đó.

Quỷ Tảo Tương không phải hòm gì, nó là một đoàn do thực vật tên quỷ tảo rậm rạp kết lại. Mỗi đoàn quỷ tảo quấn quýt lấy nhau thành cục bên trong có đồ vật, là thứ gì thì khó nói.

Trong Quỷ Tảo Tương có thể có báu vật hoặc đồng nát. Không ai biết lai lịch của Quỷ Tảo Tương, có người nói sau khi người chết trong Phong Đô thành chìm vào Quỷ Hà, đồ vật sẽ trôi lên thượng nguồn, kẹt lại ở chỗ nào đó rồi bị vô số quỷ tảo bám vào. Năm táng trôi qua, có ngày mấy thứ kia theo dòng nước Quỷ Hà trôi xuống dưới.

Có người nói Quỷ Tảo Tương đến từ một chậu châu báu Phong Đô thành, chậu châu báu chứa rất nhiều thứ, bao gồm thần khí trong truyền thuyết, tiên thạch cổ xưa, thậm chí là thứ ở thời đại thần thoại. Còn có đồng nát của người chết đánh rơi trong Phong Đô thành.

Truyền thuyết này cho rằng chậu chau báu nằm ở thượng nguồn, thứ bên trong chậu hay cùng nước sông Quỷ Hà trôi xuống.

Dù là cách nói nào thì không ai biết Quỷ Tảo Tương đến từ đâu.

Xác xuất được báu vật trong Quỷ Tảo Tương không lớn, dù có thì chỉ là báu vật bình thường. Muốn được thần khí trong truyền thuyết thì rất khó khăn, xác xuất nhỏ gần bằng không.

Khiến người đời sau say mê nói đến là Cự Thiên tiên đế. Truyền thuyết khi Cự Thiên tiên đế còn trẻ từng đến Quỷ Hà thử vận may, cuối cùng được một báu vật vô song muôn đời. Truyền thuyết chính vì có báu vật này nên Cự Thiên tiên đế từ một tán tu quỷ tộc bình thường trở thành tiên đế vô địch một thế hệ.

Có Cự Thiên tiên đế may mắn làm gương khiến sau này nhiều tu sĩ trẻ có thực lực đâm đầu vào chư thiên thần uẩn mạo hiểm.

Đương nhiên mỗi năm người trẻ tuổi chết trong Quỷ Hà nhiều vô số kể. Quỷ Hà nguy hiểm hơn năm sơn khẩu Ngũ Giới Môn rất nhiều. Khi Lý Thất Dạ, Thu Dung Vãn Tuyết đến bến đò chỉ có mười mấy người, không cần xếp hàng như Ngũ Giới Môn.

Lý Thất Dạ, Thu Dung Vãn Tuyết đứng ở bến đò một lúc. Trong mười mấy tu sĩ trẻ nhìn chằm chằm thượng nguồn có một người lớn tiếng nói:

– Lại có một đám Quỷ Tảo Tương trôi xuống!

Thiếu niên nhìn thượng nguồn, quả nhiên có Quỷ Tảo Tương trôi xuống. Mỗi Quỷ Tảo Tương kích cỡ khác nhau, có lớn có nhỏ, có tròn có dẹp. Quỷ tảo như dây leo đen rậm rạp quấn quýt nhau tựa các con rắn nhỏ làm người lạnh gáy. Các sợi quỷ tảo mỏng toát ra khói đen bao bọc nguyên Quỷ Tảo Tương.

Chương 650: Vớt báu vật ở Quỷ Hà

Khi Quỷ Tảo Tương trôi xuống, có người mở thiên nhãn muốn xem thứ bên trong Quỷ Tảo Tương. Nhưng ngươi có mở thiên nhãn cũng khó xuyên thấu khói đen quỷ tảo phát ra, khó nhìn thấu trong Quỷ Tảo Tương có cái gì.

Khi Quỷ Tảo Tương trôi xuống dưới, Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm vào mớ Quỷ Tảo Tương, xem thật kỹ từng cái một coi có Quỷ Tảo Tương nào đáng để hắn ra tay không.

Khi Quỷ Tảo Tương trôi đến gần bến đò, có người hành động. Năm tu sĩ trẻ xông lên, tay vớt Quỷ Tảo Tương.

Năm tu sĩ trẻ đều là cường giả quỷ tộc, đạo hạnh lợi hại. Bọn họ ra tay nhanh như tia chớp, chọn ngay Quỷ Tảo Tương mình muốn.

Rào rào!

Khi Quỷ Tảo Tương rời khỏi mặt nước thì Quỷ Hà nổi sóng.

Cùng với tiếng nước vang lên, các hung vật từ dưới Quỷ Hà vọt lên. Rắn to do khói quỷ hình thành lăn lộn giữa sông, há mồm táp. Một thứ như cái lưỡi vọt ra khỏi mặt sông cuốn lấy một tu sĩ trẻ. Một bàn tay xương trắng duỗi ra chộp hướng tu sĩ trẻ.

Trong Quỷ Hà hễ ngươi lấy một Quỷ Tảo Tương sẽ vời đến hung vật dưới đáy Quỷ Hà công kích. Có người nói đó là xác chìm dưới Quỷ Hà, những thứ này xem đồ trong Quỷ Hà là của mình, Quỷ Tảo Tương bị lấy đi sẽ bị chúng nó công kích.

Chợt vang tiếng hét thảm:

– A!!!

Một tu sĩ trẻ bị xương trắng đâm thủng ngực.

Rào rào!

Xác tu sĩ trẻ bị bàn tay xương kéo vào Quỷ Hà.

Tu sĩ trẻ khác hét to một tiếng:

– Giết!!!

Tu sĩ thi triển tuyệt học mạnh nhất đời mình, nước sông dao động dậy sóng.

Năm tu sĩ quỷ tộc trẻ tuổi đều là cường giả tài tuấn, bọn họ thi triển tuyệt học mạnh nhất đời rốt cuộc giết hung vật công kích mình, từ giữa sông vọt lên.

Bốn thanh niên quỷ tộc mỗi người vớt được một Quỷ Tảo Tương, sau khi lên bờ liền nộp cá Dạ Dương cho quỷ sứ Quỷ Vận phái.

Nộp cá Dạ Dương xong bốn thanh niên vội vàng thanh lý quỷ tảo bám trên Quỷ Tảo Tương. Có hai thanh niên được thứ vô dụng, một thanh niên được cái mũ cũ nát, một thanh niên được lá chắn rách nát, tất cả đúc bằng kim loại cấp thấp nhất, không đáng một đồng.

Hai thanh niên khác đỡ hơn chút, một người được một huy chương cổ, tuy không biết có tác dụng gì nhưng huy chương toát ra thần tính nói lên nó là một báu vật.

Thanh niên cuối cùng may mắn nhất, được một khối hỏa tước thạch, cục đá chỉ to cỡ nắm tay có ngọn lửa nhảy múa như một con chim lửa nhỏ bé sắp bay ra.

Thanh niên được hỏa tước thạch mừng rỡ:

– Ha ha ha, chuyến này lời rồi!

Khối hỏa tước thạch đúng là có giá trị, thanh niên hưng phấn vội vàng cất đồ.

Những thanh niên khác tặc lưỡi khen.

Tu sĩ trẻ nói:

– Thế là may, ta ở đây chờ mười ngày, khối hỏa tước thạch này là thứ tốt nhất trong đám được vớt mười ngày qua.

Một lúc sau có thanh niên từ bỏ thử vận may, dù ao Quỷ Hà quá nguy hiểm, mỗi lần đi vớt Quỷ Tảo Tương là sẽ có một, hai người chết. Có thanh niên không cam lòng, tiếp tục ở lại.

Tu sĩ trẻ ở lại mong gặp may tiếp:

– Tuy Quỷ Hà nguy hiểm nhưng nó là một trong các đất dữ ra nhiều báu vật nhất Phong Đô thành. Nơi này từng ra mấy món thần khí.

Tu sĩ trẻ nói cũng có lý. Quỷ Hà dữ thật nhưng nó là một trong các đất dữ ra nhiều báu vật nhất Phong Đô thành, báu vật kinh thế nhất là thứ Cự Thiên tiên đế đã có. Truyền thuyết Cự Thiên tiên đế được một tiên vật rất xa xưa trong Quỷ Hà.

Thượng nguồn Quỷ Hà hay có Quỷ Tảo Tương trôi xuống, khi nhiều khi ít, thời gian không cố định. Tu sĩ trẻ đến Quỷ Hà tìm vạn may đều ở bến đò chờ mỗi đợt Quỷ Tảo Tương trôi xuống.

Có một số người ở lại đây mấy tháng trời, bọn họ muốn nhìn Quỷ Tảo Tương thật kỹ xem có rình ngó được bí quyết gì không.

Khi mỗi đợt Quỷ Tảo Tương từ thượng nguồn trôi xuống đều có người ra tay, có người chết. Một khi chết trong Quỷ Hà thì chết không thấy xác, mãi mãi chìm xuống đáy sông.

Lý Thất Dạ, Thu Dung Vãn Tuyết ở lại bến đò, hắn không ra tay, luôn nhìn chằm chằm mỗi đợt Quỷ Tảo Tương trôi xuống. Hai người ở lại Quỷ Hà hơn mười ngày, trong thời gian này có tu sĩ trẻ mới đến thử vạn may, có người rời đi không muốn mạo hiểm tiếp.

Hơn mười ngày này có kẻ không thu hoạch được gì, có người được một, hai thứ không tệ, nhưng vẫn không phát hiện báu vật kinh thế gì.

Hôm nay Lý Thất Dạ, Thu Dung Vãn Tuyết vẫn chú ý đến Quỷ Hà.

Một thanh âm u ám vang lên:

– Quỷ Hà, thử xem vận may của ta ra sao.

Thanh âm u ám quanh quẩn trong bến đò như quỷ thì thầm.

Thanh âm quanh quẩn trong bến đò nhưng không thấy người nói chuyện. Tu sĩ trẻ đến bến đò thử vận may không ai yếu, nhưng bây giờ nghe tiếng không thấy người làm nhiều tu sĩ tim rớt cái bịch, biết đối phương là cường giả rất lợi hại.

Nhiều tu sĩ trẻ nhìn xung quanh tìm người nói chuyện, bỗng có tiếng vang khẽ.

Bụp!Tà chi nguyệt vực – vì huynh đệ mà chiến – Nhà nhà muốn tăng tiến tu vi – Ta Tà Thiên muốn ép tu vi – đơn giản căn cơ yếu a | Truyện Tà Tu – Vạn Cổ Tà Đế..!

Từng luồng khói ngưng tụ trong đám người, giây lát hình thành một bóng người như quỷ ảnh.

Mọi người tập trung nhìn kỹ thi thấy người hình thành từ sương khói là thanh niên cực kỳ đẹp trai, nhưng mặt trắng bệch như người quanh năm không thấy ánh mặt trời, quỷ mị sống trong bóng tối.

Thấy tu sĩ thanh niên đột nhiên xuất hiện trong đám người, các tu sĩ trẻ biến sắc mặt nói:

– Dạ Sát!

Bọn họ thụt lùi mấy bước tránh xa thanh niên.

Nghe cái tên Dạ Sát làm Thu Dung Vãn Tuyết biến sắc mặt. Nhiều tu sĩ trẻ kiêng dè Dạ Sát ba phần.

Dạ Sát là nhân vật nổi tiếng như cồn trong Nam Dao Vân, thậm chí toàn U Thánh giới. Dạ Sát là truyền nhân đại giáo Dạ Hành giáo nổi tiếng lừng lẫy trong Nam Dao Vân, xuất thân từ Dạ Hành tộc.

Dạ Hành tộc là một nhánh quỷ hút máu, tộc nhân đến vô ảnh đi vô thanh. Đặc biệt trong bóng tối, tộc nhân Dạ Hành tộc hòa nhập vào hắc ám tựa như bóng đêm là khu vui chơi của bọn họ.

Dạ Sát là một sát thủ nhưng gã không chịu ai thuê, gã chỉ giết người đối địch với mình. Mấy năm gần đây Dạ Sát rất nổi tiếng, gã từng ám sát vài đại nhân vật. Trừ đối thủ đẳng cấp thiên tài ra, có một số giáo chủ, hoàng chủ từng đắc tội Dạ Sát. Giáo chủ thế hệ trước cường đại hơn Dạ Sát cũng chết thảm trong ám sát.

Dạ Sát chưa bao giờ quyết đấu quang minh chính đại với địch thủ, một khi đắc tội gã sẽ bị gã theo dõi như bóng với hình, mũi nhọn ở sau lưng. Dạ Sát ráo riết bám sát mục tiêu đến khi nào đối tượng bị gã giết thì ngừng.

Đối với tu sĩ, ân oán tình thù là chuyện thường, thủ đoạn giải quyết phân tranh dễ thấy nhất là đấu đơn hoặc hội đồng.

Đặc biệt các thiên tài càng thích dựa vào sức mình giải quyết kẻ thù. Đối với bọn họ đây là sự rèn luyện, chỉ có quét hết kẻ thù thì tương lai mới bước lên đỉnh cao được.

Hành động ám sát đừng nói là thiên tài, đệ tử đại giáo cường quốc có chút thân phận đều khinh thường làm. Bọn họ thà chọn đánh hội đồng, ít nhất thể hiện thực lực đại giáo cường quốc của mình.

Nhưng Dạ Sát xuất thân từ Dạ Hành giáo không quan tâm mấy chuyện nhỏ nhặt. Dạ Sát là sát thủ, gã chỉ cần biết tiêu diệt đói thủ, kẻ thù, gã không tiếc dùng mọi cách ám sát.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 14 giờ trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 22 giờ trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin