1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 114 [Chương 566 đến Chương 570]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 114 [Chương 566 đến Chương 570]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 566: Bí mật của Phi Hoài thôn (2)

Sau khi nàng lén mượn chủng thành công liền rời đi Phi Dương tiên đế, ẩn nấp xuống, từ đó biến mất trong thế gian, nuôi dưỡng nhi tử của Phi Dương tiên đế, đem huyết thống của Phi Dương tiên đế kéo dài.

Rất nhều năm đi qua, nữ tử này tựa như biến mất ở trên thế gian, không có ai biết nàng là lánh đời ở trong phàm thế, ở giữa phàm thế hóa thành một phàm nhân.

Cuối cùng nữ tử này tọa hóa qua đời, mà hậu nhân của nàng cùng Phi Dương tiên đế cũng không bước vào tu sĩ chi đạo, làm người phàm ở phàm trần sinh sôi truyền thừa xuống.

Thôn trang mà nữ tử này kiến tạo chính là Phi Hoài trang, thôn trang này đặt tên là Phi Hoài trang đó là có ý tứ hoài niệm Phi Dương tiên đế.

Song, chuyện xưa cũng không kết thúc như vậy, đối với Tiên đế mà nói, thế gian khó có chuyện gì có thể giấu diếm được hai mắt của hắn, đối với Phi Dương tiên đế mà nói cũng là như thế.

Phi Dương tiên đế biết chuyện này, cũng biết nữ tử lánh đời ở chỗ nào, nhưng mà Phi Dương tiên đế vẫn là không làm gì cả.

Cho đến thật lâu sau, nữ tử tọa hóa qua đời, mà hậu nhân của hắn làm người phàm ở Phi Hoài thôn sinh trưởng đầy đàn, đời đời tương truyền, có lẽ là bởi vì si tâm của nữ nhân này đả động Phi Dương tiên đế, hoặc có lẽ hậu nhân của hắn cùng nữ tử này chảy xuôi huyết thống của hắn… Tóm lại không biết là nguyên nhân gì, Phi Dương tiên đế ở Phi Hoài trang bố trí xuống tuyệt thế đại cục.

Một vị Tiên đế tốn hao không ít tâm huyết ở địa phương này bày ra tuyệt thế đại cục, để lại rất nhiều thứ, mà tuyệt thế đại cục hắn bày ra chính là tồn tại trăm vạn năm ở cái địa phương này, một mực yên lặng mà che chở cho Phi Hoài trang.

Chính là bởi vì như thế, trăm vạn năm qua, Phi Hoài trang từng xuất ra rất nhiều nhân tài, đồng thời trăm vạn năm qua Phi Hoài trang đã từng đi tới không ít đại nhân vật.

Mình trong cõi cửa điện nên mọi vấn đề ở đây là Chính Xác chuẩn chỉnh nhất . Cửa Điện mình đang trông dữ Thầy Ý Ăn Lộc Bói Toán nha! …!

Bất kể là rất nhiều nhân tài xuất ra từ Phi Hoài trang hay là rất nhiều đại nhân vật đã tới Phi Hoài trang, đây đối với Phi Hoài trang mà nói đều là khách qua đường, bất luận là người nào tới, bất luận là người nào rời đi, ở dưới tuyệt thế đại cục yên lặng che chở, chưa từng có người có thể đánh phá được yên lặng của Phi Hoài trang.

Chính là bởi vì như thế, trăm ngàn năm đi qua, Phi Hoài trang một mực tồn tại ở trong phiến thiên địa này, tựa như là một tiểu thôn trang thế ngoại đào nguyên.

Trăm vạn năm đi qua, Phi Hoài trang là một đời lại một đời đi qua, hậu nhân của Phi Dương tiên đế đầy đàn một đời lại một đời, nhưng mà Phi Hoài trang vẫn như cũ là yên lặng, vẫn không có tiếng tăm gì.

Chuyện này nhắc tới cũng kỳ quái, mặc dù Phi Dương tiên đế ở Phi Hoài trang bày ra tuyệt thế đại cục, để lại không ít đồ, nhưng mà hắn lúc ấy làm Tiên đế lại không truyền thụ một điểm đạo pháp nào cho tử tôn của mình.

Rồi sau đó Phi Hoài trang cũng từng xuất ra tu sĩ, thậm chí từng có đại nhân vật trong tu sĩ, nhưng mà đây cũng không phải là xuất thân từ đạo thống của Phi Dương tiên đế, mà là được đại giáo cương quốc của ngoại giới thu làm đệ tử, bồi dưỡng thành cường giả, cùng với đạo thống của Phi Dương tiên đế không có bất cứ quan hệ nào.

Vạn cổ đi qua, chỉ sợ không có ai biết được bí mật của Phi Hoài thôn, cho dù ở thời đại của Phi Dương tiên đế có người biết được bí mật trong đó, vậy cũng đã không còn ở nhân thế nữa rồi.

Song, Lý Thất Dạ chính là người biết được bí mật trong đó, hơn nữa còn là người một mực sống đến hiện tại!

Địa phương mà Lý Thất Dạ ở là một không gian tự thành nhất thể, cùng Phi Hoài thôn tương liên chặt chẽ ở cùng một chỗ. Nếu như nói Phi Hoài thôn là chính diện của một cái tiền đồng mà nói, như vậy không gian chỗ ở của Lý Thất Dạ chính là mặt trái của đồng tiền này, hai cái thậm chí có thể nói là cùng một thể.

Lý Thất Dạ đem nơi này làm thành một điểm dừng chân là có nguyên nhân của riêng hắn, bởi vì địa phương này chính là Phi Dương tiên đế sáng chế, ở chỗ này Phi Dương tiên đế để lại không ít đồ.

Nữ tử năm đó sinh ra đời sau của Phi Dương tiên đế, lánh đời ở phàm trần, từ đó có Phi Hoài thôn.

Từ đó về sau, đời sau của Phi Dương tiên đế ở Phi Hoài thôn sinh sản truyền thừa, nhưng mà tử tôn của Phi Hoài thôn lại cũng không biết tổ tiên của mình chính là Phi Dương tiên đế tiếng tăm lừng lẫy ở thời đại hoang mãng.

Phi Dương tiên đế ở trong này bày ra một cái tuyệt thế đại cục, lấy đó che chở đời sau của mình, cái đại cục này bao phủ của Phi Hoài thôn, mà trung tâm của cả cái đại cục chính là ở một mặt khác của Phi Hoài thôn, là một cái không gian khác.

Chính là bởi vì như thế, trăm vạn năm qua, từng có không ít người tới Phi Hoài thôn, nhưng mà không cách nào tra rõ ảo diệu chân chính của Phi Hoài thôn.

Cái không gian này là một phiến hỗn độn, làm cho người ta không rõ ràng, ở trong hỗn độn mơ hồ có thể thấy được có cổ điện, có ngọc lâu, bảo khuyết… Tựa hồ ở trong không gian hỗn độn này cất dấu vô số bí mật.

Lý Thất Dạ ngồi ngay ngắn ở trong không gian này, lúc này Linh vực không luân phù hiện ở trước mặt Lý Thất Dạ, mà Âm Dương Luyện Tiên Kính buông xuống tiên quang vô tận, Âm Dương Ngư quay qanh, che chở cho Lý Thất Dạ.

Mà vào lúc này Linh vực không gian phù ở trước mặt Lý Thất Dạ, nó giống như là một cái gương, trở nên sáng người chiếu nhân, mà trong kính ánh chiếu ra không phải là Lý Thất Dạ, mà là từng cái phù văn, ở trong kính từng cái phù văn hiện lên, theo thần thần của Lý Thất Dạ thôi toán từng cái phù văn giao nhau thành từng đạo pháp tắc, muốn viết thành một thiên tiên chương.

Đây chính là mục đích mà Lý Thất Dạ đến nơi này, hắn vì một môn bí pháp cổ xưa mà đến, lúc Phi Dương tiên đế còn chưa thành tựu Tiên Đế liền có được một bí pháp cổ lão truyền từ thời đại thần thoại xuống.

Môn bí pháp này có tên là Thôi Xán Nhất Kích, môn bí pháp này từng vì Phi Dương tiên đế đánh xuống trụ cột để đi thông con đường Tiên đế, đây là một môn bí pháp khó lường!

Phi Dương tiên đế ngao du thiên nhai, cả đời không có chỗ ở cố định, hắn mặc dù thành tựu tiên đế nhưng mà đồi sau không có nghe nói hắn truyền xuống đế thống. Mặc dù khi còn sống sự tích về Phi Dương tiên đế để cho thế nhân có thể học thuộc lòng, nhưng mà về nhiều chuyện liên quan đến Phi Dương tiên đế thế nhân lại là không biết.

Nói ví dụ như Phi Dương tiên đế không muốn lại trở về Nam Thiên thế gia, lại ví dụ như Phi Dương tiên đế tại sao lại không truyền xuống đế thống của mình, lại ví dụ như đế binh của Phi Dương tiên đế hạ lạc ở nơi nào?

Đối với sự tích của Phi Dương tiên đế, ở thời điểm làm Âm Nha, Lý Thất Dạ đã từng nghiên cứu qua một đoạn thời gian rất dài, cuối cùng hắn có thể khẳng định Phi Dương tiên đế ở một mặt không gian khác của Phi Hoài thôn để lại rất nhiều thứ.

Chương 567: Di sản của Phi Dương tiên đế

Ở trong cái không gian này nhưng là đại tạo hóa của một vị Tiên Đế lấy thủ đoạn vô địch lưu lại, ngoại nhân căn bản là không có biện pháp đi vào, nếu không bí mật trong đó đã sớm bị người nhìn đến.

Sau khi Lý Thất Dạ tiến vào, ngay cả cành tùng của Vực thần đều bị oanh ra ngoài, nếu không phải Lý Thất Dạ có Linh vực không luân cũng đồng dạng là không tiến vào được.

Linh vực không luân, kiện bảo vật này cùng Phi Dương tiên đế nhưng là có quan hệ to lớn, mặc dù thế gian đồn rằng bảo vật này chính là Phi Dương tiên đế lấy chân ngôn của “Không Thư” chú luyện mà thành.

Trên thực tế, Lý Thất Dạ lại biết, Linh vực không luân không phải là do Phi Dương tiên đế luyện thành, nhưng mà nó có liên quan đến Không Thư là một trong chín đại thiên thư, đồng thời cùng Phi Dương tiên đế càng có quan hệ mật thiết.

Ở trong một phiến không gian hỗn độn này để lại rất nhiều bí mật của Phi Dương tiên đế, với tư cách là một trong những Tiên Đế cường đại nhất, Phi Dương tiên đế ở chỗ này để lại trấn áp đáng sợ, ngoại nhân căn bản là không vào được.

Lý Thất Dạ dùng một cái phương pháp mưu lợi, từ Nhân Hoàng giới truyền vào U Thánh giới, ở trước lúc chưa tiến vào U Thánh giới liền trực tiếp nhảy vào không gian hỗn độn này của Phi Dương tiên đế, dĩ nhiên, hắn mượn vào chính là linh vực không luân, không có Linh vực không luân, coi như là Lý Thất Dạ từ giới đạo nhảy ra cũng đồng dạng không vào được.

Mặc dù nói trong không gian hỗn độn này giấu diếm vô cùng nhiều bí mật của Phi Dương tiên đế, thậm chí có thể nói ở chỗ này cất giấu vô cùng nhiều bảo vật của Phi Dương tiên đế, nhưng mà Lý Thất Dạ cũng không ham nhiều, hắn chỉ lấy một môn bí thuật.

Ở dưới trấn áp tuyệt đối vô thượng của Tiên Đế, mặc dù Lý Thất Dạ cũng có biện pháp khác lấy được những bảo vật khác của phiến không gian hỗn độn này, bất quá Lý Thất Dạ không có lamfvayaj, hắn chỉ cầu lấy được Thôi Xán Nhất Kích mà Phi Dương tiên đế lưu lại ở chỗ này.

Lý Thất Dạ ở trong phiến không gian hỗn độn này, chỗ hắn ở vừa lúc là hậu viện của lão thôn trưởng Phi Hoài thôn, lúc nà Lý Thất Dạ chỉ có thể mượn Âm Dương Luyện Tiên Kính cùng Linh vực không luân đặt chân chỗ này, không cách nào tương dung với phiến không gian hỗn độn này, chính là bởi vì như thế mới khiến cho Lý Thất Dạ thỉnh thoảng mà hiển hiện hình ảnh ở trong hậu viện của lão thôn trưởng.

Đây mới có chuyện tình ma quái ở hậu viện của lão thôn trưởng, ở bên trong không gian hỗn độn này, Lý Thất Dạ cùng hậu viện lão thôn trưởng chỉ cách có một vách tường. Hậu viện của lão thôn trưởng có quỷ thì Lý Thất Dạ cũng có thể đem chuyện tình phát ở hậu viện thấy đến rõ ràng.

Ở trong không gian hỗn độn, khi Lý Thất Dạ thấy Đại Trí hòa thượng lấy danh nghĩa khu quỷ ở lại ăn uống, Lý Thất Dạ đều không khỏi cảm thấy buồn cười.

Bất quá Lý Thất Dạ cũng lười để ý nhiều đến Đại Trí hòa thượng thần côn này hết ăn lại uống, hắn mắt thấy Linh vực không luân giống như gương, một lần lại một lần mà suy tính phù văn trong gương lấy đó khiến cho nó đan thành pháp tắc, hóa thành tiên chương đầy đủ.

Trên thực tế, ở trước đây thật lâu, Lý Thất Dạ cũng từng nhận được Thôi Xán Nhất Kích, chỉ bất quá khi đó Lý Thất Dạ lấy được cổ bí chính là không trọn vẹn, hơn nữa còn là tàn khuyết hết sức lợi hại, mặc dù là như thế, ở khi đó Lý Thất Dạ vẫn là đối với môn bí thuật này nghiên cứu tham khảo thật lâu.

Hôm nay tới không gian hỗn độn này, mượn Linh vực không luân đánh cắt phù văn mà Phi Dương tiên đế lưu lại, mặc dù Phi Dương tiên đế là toan tính đánh loạn tổ hợp của phù văn, nhưng mà Lý Thất Dạ vẫn có thể suy tính ra biến hóa của phù văn, hoàn nguyên Thôi Xán Nhất Kích hoàn chỉnh, dĩ nhiên, công pháp cổ xưa mà thần bí giống như Thôi Xán Nhất Kích cũng không phải là một chuyện dễ dàng, vẫn còn cần thời gian dài đến suy tính.

Thời điểm Lý Thất Dạ ở không gian hỗn độn suy tính Thôi Xán Nhất Kích mà Đại Trí hòa thượng thì ở hậu viện giả thần giả quỷ, gây ra động tĩnh không nhỏ, thỉnh thoảng thì quỷ khiếu, thỉnh thoảng lại lang hào, dần dần phát ra thanh âm đánh nhau…

Tràng diện này để cho người bên ngoài nghe được thật đúng giống như là có chuyện, vợ chồng lão thôn trưởng thật đúng là cho Đại Trí thiền sư ở bên trong đánh nhau với hung quỷ.

Cho đến ngày thứ hai, sau khi lão thôn trưởng tiến vào hậu viện, đi tới hỏi thăm Đại Trí thiền sư chuyện khu quỷ, vừa vặn chính là lúc Lý Thất Dạ bị hỗn độn che lại, ở bên trong hậu viện không nhìn thấy được bóng dáng của Lý Thất Dạ, điều này làm cho hậu viện thoạt nhìn là tinh không vạn lý, không có bất kỳ quỷ vật nào quấy phá.

Khi lão thôn trưởng thấy một bàn tiệc thịnh soạn chỉ còn lại cơm thừa canh cặn, hắn cũng không khỏi chặc lưỡi hít hà, điều này chẳng lẽ thật sự là ngạ quỷ đang quấy phá?

– A di đà phật, ngã phật từ bi!

Vừa thấy được lão thôn trưởng, Đại Trí hòa thượng lại là một bộ dáng cao tăng, nhìn bộ dáng cao tăng hiện tại lại có người nào sẽ liên tưởng đến dạng tham ăn như gió cuốn mây bay lúc trước của hắn? Hắn mới là ngạ quỷ chuyển thế!

Đại Trí hòa thượng hợp thành chữ thập, tuyên một câu phật hiệu, ra vẻ đạo mạo nói:

– Lão thí chủ yên tâm, ngạ quỷ này rốt cuộc bị bần tăng cưỡng chế dời đi rồi, chỉ sợ nó cũng lại không trở lại!

– Cảm ơn trời đất, cao tăng quả thật là khó lường, thật không ngờ lần này dễ dàng liền đem hung quỷ đuổi đi!

Lão thôn trưởng không khỏi vui mừng nói.

Một màn này để cho Lý Thất Dạ ở không gian hỗn độn thấy cũng dở khóc dở cười, hắn thấy Đại Trí hòa thượng đang giả bộ thần côn, trong lòng không khỏi nở nụ cười, Lý Thất Dạ có chủ tâm muốn hủy đi sân khấu của Đại Trí hòa thượng, vào lúc này Lý Thất Dạ vươn ra một cái đại thủ, trong nháy mắt từ không gian hỗn độn lộ ra một bàn tay to, nhất thời kình phong thổi mạnh.

Vào lúc này trong hậu viện cuồng phong nổi lên, cát bay đá chạy, một cái cự thủ giống như quỷ thủ ở bầu trời hậu viện mơ hồ muốn hiện lên, thật giống như quỷ thủ này muốn bắt người.

– Ngạ quỷ lại tới nữa!

Cuồng phong gào thét, cát bay đá chạy, một cái đại thủ ló ra, lão thôn trưởng thấy một màn như vậy cũng không khỏi giật mình.

– Nghiệt súc, ngươi dám!

Đại Trí hòa thượng quát lớn một tiếng, một chuỗi phật châu trên cổ hắn bay lên, trong nháy mắt một chuỗi phật châu này tựa như từng tòa sơn phong chắn ở bầu trời, chặn lại đại thủ này của Lý Thất Dạ.

Ở trong không gian hỗn độn, Lý Thất Dạ thấy phật châu như núi cũng không khỏi kinh ngạc, bảo vật này khó lường, bất quá Lý Thất Dạ chỉ là trêu chọc Đại Trí hòa thượng một chút, cũng không có thật sự xuất thủ, thấy phật châu như núi này ngăn cản bầu trời, hắn cũng chỉ là cười cười, thu hồi đại thủ.

Sau khi Lý Thất Dạ thu hồi đại thủ trở về, hậu viện lại không phục trời quang mây tạnh, điều này làm cho lão thôn trưởng cũng không khỏi sợ hãi than nói:

– Cao tăng cao minh, vừa ra tay liền đem ngạ quỷ dọa chạy mất.

Chương 568: Hòa thượng khu quỷ (1)

Đại Trí hòa thượng hợp thành chữ thập, cũng không kiêu ngạo, nhưng là một bộ dáng cao tăng, tuyên phật hiệu nói:

– A di đà phật, ngã phật từ bi, ngạ quỷ này thật sự là đại hung, bần tăng lưu lại mấy ngày để triền đấu với ác quỷ này. Lần này ngạ quỷ bỏ chạy, chỉ sợ nhất thời nửa khắc không thể trở lại, lão thí chủ lại chuẩn bị một mâm thịnh yến để cho bần tăng đưa nó dẫn ra thì như thế nào.

Lão thôn trưởng không nói hai lời, lập tức liền đi chuẩn bị thịnh yến, về phần Lý Thất Dạ ở trong không gian hỗn độn thấy một màn như vậy là có chút dở khóc dở cười, không khỏi lắc đầu.

Khó có chuyện nào có thể thoát khỏi hai mắt của Lý Thất Dạ, ở trong mắt Lý Thất Dạ, Đại Trí hòa thượng mặc dù là giả dạng thần côn, nhưng mà trên thực tế Đại Trí hòa thượng là có bản lĩnh thật sự, nhưng mà hắn cứ hết lần này tới lần khác chạy đến phàm trần để giả dạng thần côn lừa đảo ăn uống!

Mấy ngày tiếp theo, Đại Trí hòa thượng lưu lại ở hậu viện lão thôn trưởng, ở trong mấy ngày này hậu viện cũng truyền đến tiếng đánh nhau binh binh bang bang, cái này cũng đem vợ chồng lão thôn trưởng dọa sợ hết hồn vía, thật đúng là cho Đại Trí thiền sư tnaf nhấu đấu với ngạ quỷ ở bên trong.

Song, người ở phía ngoài không biết, Đại Trí hòa thượng làm sao mà ngoan đấu với ngạ quỷ, đó là nấp ở trong hậu viện cật lực mà ăn, đang ra sức cố gắng ăn cá lớn thịt lớn, ăn được một phen đầy mặt, bộ dáng này của hắn làm sao có bộ dáng của cao tăng, hoàn toàn chính là một rượu thịt hòa thượng.

Về phần tiếng đánh nhau binh binh bang bang, đó chẳng qua là Đại Trí hòa thượng lấy chướng nhãn pháp chế tạo nên, người ử bên ngoài nghe được đó là hắn cùng với ngạ quỷ ngoan đấu!

Ở mấy ngày qua, Đại Trí hòa thượng lưu lại ở bên trong hậu viện, ngày ngày ở trong này hết ăn lại uống, mà ở trong không gian hỗn độn, Lý Thất Dạ suy tính Thôi Xán Nhất Kích cũng sắp kết thúc, cuối cùng Lý Thất Dạ đem tiên chương đầy đủ của Thôi Xán Nhất Kích suy tính ra.

Chiếm được Thôi Xán Nhất Kích, Lý Thất Dạ không khỏi lại nhìn phiến không gian hỗn độn này một chút, không khỏi lẩm bẩm nói:

– Tiên đế chân khí trấn áp nha, quả nhiên là khó lường!

Lý Thất Dạ cũng không tiếp tục lưu lại không gian hỗn độn này, mượn Linh vực không luân mở ra môn hộ, trong nháy mắt từ trong không gian hỗn độn xuyên thẳng ra ngoài, thoáng cái dừng chân ở trong hậu viện.

Lúc này trời đầy sao, vô số ngôi sao treo cao trên bầu trời đêm, sáng ngời mà chói mắt, thôn nhỏ ban đêm yên lặng an tĩnh, thanh phong từ từ thổi qua làm cho người ta không khỏi hít vào một hơi thật sâu.

Mà lúc này Đại Trí hòa thượng ở trong hậu viện là ăn uống no say, hắn cả ngày lưu lại ở trong hậu viện này hết ăn lại uống, hình như là ăn không đủ no, tựa hồ hắn mới thật sự là ngạ quỷ chuyển thế.

– Ngươi đây là khu quỷ hay là đến ăn uống?

Lý Thất Dạ đứng ở phía sau Đại Trí hòa thượng, tự nhiên nói.

Hơn nửa đêm, sau lưng đột nhiên xuất hiện một người, đổi lại là người khác chỉ sợ là sẽ bị dọa đến gần chết, song, Đại Trí hòa thượng nhưng không có chút giật mình nào, hai tay hắn đang cầm một cái chân của heo mập, mãnh liệt mà gặm, miệng đầy dầu mỡ, vừa thấy được Lý Thất Dạ liền cười hì hì nói:

– Đạo hữu ngồi xuống cùng nhau nếm thử, đây là tay nghề của lão Lâm, thật sự là cực kỳ giỏi.

– Nguyên lai là trộm tới!

Lý Thất Dạ nở nụ cười, ngồi xuống, xem xét Đại Trí hòa thượng một cái, nói:

– Người cái hòa thượng khu quỷ này thế nhưng giống như là ngạ quỷ, sẽ không sợ ngạ quỷ nhập vào người sao?

Lý Thất Dạ nói như vậy để cho Đại Trí hòa thượng nở nụ cười, hắn cười hì hì nói:

– Lời này nếu như ở địa phương khác còn có thể dọa người, nơi này chính là U Thánh giới, ở bên ngoài quỷ chạy đầy đường so với quỷ ở dưới đất còn không biết phải nhiều hơn bao nhiêu, ở chỗ này coi như là có quỷ thì cũng không hù dọa được người.

Lý Thất Dạ cười một tiếng, mà Đại Trí hòa thượng gọi Lý Thất Dạ ngồi ăn, mặc dù là hắn gọi Lý Thất Dạ ngồi xuống hăn nhưng hắn ở trong nháy mắt liền tiêu diệt một con gà quay, một con cá lớn, nhìn bộ dáng gió cuốn mây tan kia quả thật chính là ngạ quỷ đầu thai.

So với tướng ăn của Đại Trí hòa thương, Lý Thất Dạ cũng không nhã nhặn bao nhiêu, hắn chỉ là lướt qua mà thôi.

– Hì hì, không biết đạo hữu ở bên trong chiếm được bảo vật như thế nào?

Đại Trí hòa thượng ở thời điểm cắn nuốt thức ăn, cười hì hì hỏi.

Lý Thất Dạ liếc hắn một cái, nói:

– Như thế nào? Ngươi cũng là hướng về phía Phi Hoài thôn mà đến sao?

Đại Trí hòa thượng tuyên phật hiệu, cười hì hì nói:

– A di đà phật, Phi Hoài thôn có bảo vậy, đây chỉ sợ không được tính là cơ mật to lớn gì, lịch đại đều có không ít người đã tới nơi này, chỉ là không có người nào có thể xác minh mà thôi. Nơi này có đại thủ đoạn, người nào tới cũng đều không dám càn rỡ, người nào dám ở chỗ này làm càn, coi như là Đại Hiền cũng chỉ sợ sẽ chết thảm!

Lý Thất Dạ cười một chút, cũng không nói gì. Đúng như Đại Trí hòa thượng nói, đại bảo hộ của Phi Hoài thôn là Phi Dương tiên đế lấy vô thượng đại đạo đến trấn áp, ở chỗ này coi như là Đại Hiền dám đến làm loạn chỉ sợ cũng đồng dạng sẽ chết thảm.

– Bần tăng vân du tứ hải, đường đi lần này là Phi Hoài thôn, thấy cũng tất có đại tạo hóa, đáng tiếc vẫn nhìn không thấu phiến thiên địa này.

Đại Trí hòa thượng cười hì hì nói.

Lý Thất Dạ nở nụ cười, lắc đầu nói:

– Coi như là nhìn thấu thì như thế nào, chỗ này chính là để lại cho người có duyên phận, người không có duyên phận thì không cách nào có được đại tạo hóa của nơi này, nếu muốn mạnh mẽ mà lấy, đó hẳn là mở ra tai họa ngập đầu!

– A di đà phật, thiện tai, thiện tai!

Đại Trí hòa thượng tuyên một cái phật hiệu, rượu thịt hòa thượng này mặc dù ở trên miệng tuyên phật hiệu nhưng mà lại là không ngừng ăn.

Ở ngày thứ hai, trời mới sáng lên, lão thôn trưởng liền vội vàng tới hậu viện nhìn hết tảy, sau khi hắn thấy hậu viện đột nhiên lại có thêm một người, lão thôn trưởng đều không khỏi giật mình.

– A di đà phật, ngã phật từ bi!

Đại Trí hòa thượng tuyên phật hiệu, giải thích cho lão thôn trưởng nói:

– Lão thí chủ đừng sợ, vị này chính là đạo hữu mà bần tăng mời tới, may mắn có hắn cường lực tương trợ, bần tăng hai người liền thủ, tối hôm qua mới chém được ngạ quỷ, lão thí chủ từ hôm nay liền có thể an tâm, ngạ quỷ đã trừ, không còn quỷ vật tới đây quấy phá.

Nghe được Đại Trí hòa thượng giải thích như vậy, lão thôn trưởng không khỏi thở phào nhẹ nhõm, liên tục khen nói:

– Hai vị tiên nhân quả thật là pháp thuật khôn cùng, lại đem ngạ quỷ diệt trừ rồi, cao minh, cao minh!

Thấy Đại Trí hòa thượng đang giả thần giả quỷ, Lý Thất Dạ là dở khóc dở cười, nhưng cũng không có nói phá ra trò hề của Đại Trí hào thượng, mặc dù Đại Trí hòa thượng chạy tới nơi này hết ăn lại uống, nhưng mà hắn cũng không có ác ý gì, bằng bản lĩnh của hắn, căn bản là không cần ở trước mặt người phàm ăn uống như thế.

Chương 569: Hòa thượng khu quỷ (2)

Ngạ quỷ đã diệt trừ, mà vợ chồng lão thôn trưởng cường lực giữ lại Đại Trí hòa thượng cùng Lý Thất Dạ, Đại Trí hòa thượng thế nhưng cũng một lời đáp ứng, ở Phi Hoài thôn vài ngày, Lý Thất Dạ cũng có tâm nhìn lại Phi Hoài thôn một chút, cũng là đồng ý.

Nghe được Đại Trí thiền sư chém chết ngạ quỷ ở hậu viện nhà lão thôn trưởng, cái này khiến cho không ít thôn dân trong thôn chạy tới quan sát, trong khoảng thời gian ngắn Lý Thất Dạ cùng Đại Trí hòa thượng ở dưới hiếu kỳ cùng nhiệt tình của thôn dân giống như là con khỉ trong xiếc thú, bị một đám thôn dân chỉ trỏ.

Cường giả tu đạo biến thành thần côn, Lý Thất Dạ đều có chút cảm giác dở khóc dở cười, mà Đại Trí thì là ngược lại, hắn là hết sức hưởng thụ cảm giác như thế, hắn ứng phó với thôn dân là nước chảy mây trôi, tiến thối tự do, một bộ cao tăng đắc đạo, người không biết lai lịch của hắn thật đúng cho hắn là cao tăng.

Lý Thất Dạ cùng Đại Trí hòa thượng lưu lại ở trong nhà lão thôn trưởng, vợ chồng lão thôn trưởng là hết sức nhiệt tình mà chiêu đãi hai người.

Đặc biệt là đối với Lý Thất Dạ, vợ chồng lão thôn trưởng lại càng nhiệt tình vô cùng, lão thôn trưởng thỉnh thoảng hỏi thăm Lý Thất Dạ nói:

– Tiên nhân tu đạo ở tiên phủ nào? Đã có hôn phối hay chưa?

Đối với lão thôn trưởng hỏi như vậy, Lý Thất Dạ không khỏi cảm thấy là lạ, mà Đại Trí hòa thượng ở một bên thì cười hì hì nói:

– Lão thí chủ hỏi cặn kẽ như thế chẳng lẽ là muốn đem khuê nữ nhà ngươi gả cho đạo huynh của ta hay sao?

Lão thôn trưởng chỉ là cười một chút, lắc đầu nói:

– Chuyện nha đầu kia nhà chúng ta, hai lão đầu chúng ta đều không thể làm chủ được, nếu như tiên trưởng có ý, các ngươi ngược lại có thể làm quen một chút.

Đại Trí hòa thượng cười hì hì nói:

– A di đà phật, chủ ý này của lão thí chủ đích xác là không tệ, khuê nữ nhà các ngươi xinh đẹp như thiên tiên, đạo hữu chúng ta thấy tuyệt đối sẽ thích.

Bị Đại Trí hòa thượng nói như thế, điều này khiến cho Lý Thất Dạ dở khóc dở cười, hắn lắc đầu mà cười, không nói gì thêm, đi ra khỏi nhà của lão thôn trưởng, ở bên ngoài đi dạo một chút.

Mà Đại Trí hòa thượng cười hì hì rồi cáo tội với lão thôn trưởng một cái, sau đó đuổi theo Lý Thất Dạ, cười hì hì với hắn nói:

– Khuê nữ của lão thôn trưởng, đây chính là không biết bao nhiêu người muốn kết hôn với nàng đấy.

– Lưỡi của ngươi lại dài ra một chút, có tin hay không ta đem nó kéo ra?

Lý Thất Dạ liếc hắn một cái, phong khinh vân đạm nói.

Đại Trí hòa thượng lập tức ngậm miệng lại, tuyên phật hiệu nói:

– Thiện tai, thiện tai, không nói cũng được, không nói cũng được!

Phi Hoài thôn, thôn trang này không lớn không nhỏ, song, một cái thôn trang không lớn không nhỏ như vậy lại xuất ra không ít nhân vậy, có tướng quân đại quan phàm thế, cũng có cường giả trong giới tu sĩ, nhưng mà bất luận thôn trang này xuất ra người như thế nào cũng khó ở trên cái thôn trang này lưu lại dấu vết thuộc về mình.

Tóm lại, bất luận là nhân tài đi ra từ Phi Hoài thôn hay là nhân vật từ bên ngoài tiến vào đều không thể đánh vỡ yên lặng của thôn trang này. Người không biết có lẽ sẽ cảm thấy kỳ quái, người biết được huyền cơ trong đó lại sẽ không cảm thấy kỳ quái, ở dưới che chở vô thượng của tiên đế, lại có người nào có thể chống cự được ý chí của Tiên đế đây?

Phi Hoài thôn, mặc dù cũng không ngăn cách với ngoại giới, nhưng mà nó giống như thế ngoại đào nguyên, cầu nhỏ nước chảy, thanh sơn thúy lâm, cả thôn trang nhỏ đều đắm chìm ở trong yên lặng tường hòa.

Lý Thất Dạ cùng Đại Trí hòa thượng đi quanh thôn trang một vòng, trên thực tế Lý Thất Dạ không phải là lần đầu tiên tới Phi Hoài thôn, ở thời điểm trước đây thật lâu hắn còn là Âm Nha đã đi qua nơi này.

Trên thực tế qua năm tháng lâu dài như vậy, mặc dù Phi Hoài trang là một đời truyền một đời, nhưng mà thanh sơn nơi này, nước biếc nơi này như cũ không thay đổi, cảnh còn người mất, nhưng, phong cảnh như cũ, đây chính là che chở của Tiên đế!

– Thật sự là đại thủ đoạn cao minh!

Đi ở trong Phi Hoài trang, Đại Trí hòa thượng đồng dạng là đánh giá cách cục của phiến sơn hà này, không khỏi cảm khái than thở nói:

– Thủ đoạn lớn như thế, phải là tồn tại nghịch thiên bậc nào mới có thể đánh vỡ yên lặng của nó!

Lý Thất Dạ cười một chút, cũng không nói gì, thủ đoạn của Tiên đế đương nhiên là cao minh rồi, ở một đoạn năm tháng, hắn đã từng lấy thủ đoạn nghịch thiên suy tính, nói không chừng Phi Dương tiên đế liền chôn ở thôn trang tầm thường này.

Dĩ nhiên, đây chỉ là một loại khả năng, là thật hay giả sẽ rát khó nói được chuẩn, vạn cổ tới nay mặc dù rất nhiều tiên đế là lưu lại đạo thống, thậm chí là kéo dài huyết mạch, nhưng mà trên căn bản là chưa nghe nói có vị Tiên đế nào đem mình chôn ở thế gian!

Cho nên Phi Dương tiên đế có phải là chôn ở Phi Hoài thôn hay không, đây là một điều bí ẩn, trừ phi là mở ra đại phong cấm của Phi Dương tiên đế, nếu không người nào cũng không biết đáp án.

Trên thực tế, vạn cổ tới nay, hướng đi của lịch đại tiên đế là một câu đố, rất nhiều người tin tưởng Tiên đế cũng không thể trường sinh bất tử, cũng không thể mãi mãi ở trên thế gian, cho nên không ít người cho là Tiên đế cũng có một ngày chết đi.

Mặc dù nói Tiên đế cũng có một ngày chết đi, nhưng mà cho tới bây giờ không có người nào biết sau khi Tiên đế chết đi thì được chôn cất ở nơi nào, cái này cho tới nay là một câu đố.

Cũng có Đế thống tiên môn từng hướng ra bên ngoài tuyên bố, tổ tiên Tiên Đế của bọn hắn là mai táng ở bên trong tổ địa tông thổ, nhưng mà đối với tin tức như thế cũng không phải là người người đều tin tưởng.

Cho dù là Đế thống tiên môn thề son sắt nói rằng tổ tiên bọn họ là chôn ở bên trong tổ địa tông thổ, nhưng mà cho tới nay đều có người hoài nghi thật giả của chuyện này.

Lý Thất Dạ cùng Đại Trí hòa thượng ở Phi Hoài thôn đi một vòng, bất tri bất giác đi tới cửa thôn, ở của thôn của Phi Hoài thôn có một gốc lão thụ, lão thụ vô cùng cổ, không biết đã sống bao nhiêu tuế nguyệt rồi, thân cây phải mấy người mới có thể ôm được, nhánh cây tỏa ra thoạt nhìn giống như một gốc đại tán.

Bởi vì lão thụ không biết đã sống bao nhiêu năm, trên thân cây đều sinh trưởng không ít rêu xanh.

Mặc dù một gốc lão thụ này thoạt nhìn bộ dáng bình thường, nhưng mà Lý Thất Dạ nhìn đến gốc lão thụ này, hắn cũng không khỏi cảm khái mà thở dài một tiếng, nói:

– Mộng Nguyện thụ, thế gian hiếm thấy nha!

– Thế gian cũng chỉ có Tiên Đế mới có thủ bút như vậy!

Đại Trí cũng không khỏi lẩm bẩm nói:

– Một cái thôn nhỏ lại có thần thụ thủ hộ cửa thôn như vậy, đây là khó lường bực nào! Một gốc Mộng Nguyện thụ thông thần hộ thôn, cho dù là Đại Hiền tới cũng chỉ có thể ngoan ngoãn làm người!

Chương 570: Mộng Nguyện thụ (1)

Lý Thất Dạ nhìn gốc thần thụ ở trước mắt này một chút, cũng không nhiều lời, mặc dù nơi này chỉ là thôn trang bình thường ở trong phàm thế, nhưng mà nó lại có nội tình của Tiên Đế, hơn nữa còn là một cái nội tình chưa bao giờ bị sử dụng qua, hao tổn nội tình Tiên Đế trên một cái thôn trang bình thường như vậy cũng chỉ sợ là trên đời hiếm có.

Đang ở thời điểm hai người Lý Thất Dạ cùng Đại Trí hòa thượng đứng ở bên dưới tàng cây Mộng Nguyện thụ, lão thôn trưởng cũng tới, hắn nhìn thấy Lý Thất Dạ cùng Đại Trí hòa thượng đều đứng dưới tàng cây, liền lên tiếng chào hỏi với hai người bọn họ, sau đó đứng dưới tàng cây, song chưởng hợp thành chữ thập, thì thào nhỏ nhẹ, cũng không biết hắn nói cái gì, tựa hồ như là đang cầu nguyện.

Sau khi lão thôn trưởng nhỏ nhẹ cầu nguyện một phen, hắn theo đó hướng Mộng Nguyện thụ bái lạy một cái.

– Truyền thuyết Mộng Nguyện thụ có thể thực hiện nguyện vọng của người khác, chẳng lẽ lão thí chủ cũng hướng Mộng Nguyện thụ cầu nguyện?

Sau khi thấy lão thôn trưởng đứng lên, Đại Trí hòa thượng cười hì hì nói.

Lão thôn trưởng lắc đầu nói:

– Không phải, ta là cầu nguyện cho nha đầu nhà chúng ta, nha đầu nhà ta đã đừng ở chỗ này lập qua lời thề, cho nên lão hán một ngày đều tới đây cầu nguyện cho nàng!

– Khuê nữ nhà các ngươi cũng lập thệ?

Đại Trí hòa thượng ngạc nhiên nói:

– Cái này không thể nào đi, khuê nữ nhà các ngươi nhưng là người khó lường!

Lão thôn trưởng không khỏi cười khan một tiếng, nói:

– Cái này đều do hai người lão hán ép nàng ép đến khẩn trương rồi, tuổi của nàng cũng không nhỏ, hai lão đầu chúng ta hi vọng nàng có thể sớm ngày tìm được lang quân như ý, truyền xuống huyết thống nhà chúng ta. Nhưng mà nha đầu này là không nghe, cuối cùng bị chúng ta khuyên bảo nhiều lần, nàng chính là ở dưới Mộng Nguyện thụ chấp nhận hạ lời thề, nếu như Mộng Nguyện thụ chọn lấy lang quân như ý cho nàng, nàng liền gả đi, nếu như không có, nàng sẽ không gả đi!

Nghe được lời như vậy, Lý Thất Dạ cũng không khỏi cười một tiếng, Mộng Nguyện thụ đích xác là có truyền thuyết cầu nguyện, bất quá Mộng Nguyện thụ trước mắt này đã thông thần, căn bản cũng không phải là một gốc Mộng Nguyện thụ! Xem ra khuê nữ của nhà lão thôn trưởng là bị cha mẹ ép chặt quá, cho nên mới phải thề ở trước Mộng Nguyện thụ.

“Đông” một tiếng, một vật từ trên Mộng Nguyện thụ rơi xuống, vật này thoáng cái đập lên trên đầu của Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ thuận tay đón lấy vật đập lên đỉnh đầu.

Lý Thất Dạ nhìn đồ vật vừa lấy được ở trong tay, đó cư nhiên là một khối ngọc bội. Khối ngọc bội này vào tay ôn nhuận, phía trên khắc một chữ “Trúc”, nhìn kiểu dáng của ngọc bội kia hẳn là vật của nữ hài tử.

– Đây là ngọc bội của nha đầu nhà ta!

Thời điểm Lý Thất Dạ còn đang kỳ quái, lão thôn trưởng vui mừng mà quát to một tiếng, lập tức vui mừng nói với Lý Thất Dạ:

– Đây là ngọc bội mà năm đó lúc nha đầu nhà ta lập thệ ngôn lưu lại, ngọc bội kia sau đó bị thần thụ thu đi. Hôm nay, hôm nay nó, nó thế nhưng xuất hiện!

Nói tới đây, lão thôn trưởng là rất kích động.

– Ha ha, thần thụ có mắt, rốt cuojc lựa chọn được lang quân như ý cho nha đầu nhà ta!

Lão thôn trưởng chặt chẽ nắm lấy hai tay của Lý Thất Dạ, hưng phấn mà nói:

– Ha ha, ta đi nói cho lão bạn già của ta biết!

Vừa nói, lão vừa xoay người hướng trong thôn chạy đi.

– Bạn già, bạn già, thiên đại hỉ sự! Thiên đại hỉ sự!

Lão thôn trưởng một bên hướng trong thôn chạy đi, một bên lớn tiếng kêu lên.

Lý Thất Dạ nhìn ngọc bội trong tay, trong lúc nhất thời đầu óc đều choáng váng, hắn nhìn Mộng Nguyện thụ trước mắt, hắn là có vọng động đem gốc lão thụ này nhổ tận gốc! Vừa mới rồi lão thôn trưởng nói ra chuyện tình của khuê nữ, Mộng Nguyện thụ liền đem ngọc bội kia nện lên trên đầu của hắn, hắn tin tưởng nhất định là gốc Mộng Nguyện thụ này cố ý, một gốc lão thụ này cũng không phải là lão thụ bình thường, nó nhưng là đã thông thần!

– Hì hì, chúc mừng, chúc mừng, ngươi sắp được làm tân lang rồi!

Thấy trong tay Lý Thất Dạ cầm ngọc bội mà ngẩn người, Đại Trí hòa thượng cười hì hì nói.

Lý Thất Dạ liếc hắn một cái, nói:

– Chúc mừng cái đầu ngươi ai nói ta muốn làm tân lang!

Hắc, có làm hay không chỉ sợ cũng không phải do ngươi. Mặc dù nói Dương lão thí chủ là một người phàm, nhưng mà nữ nhi của lão lại là một nhân vật khó lường, hơn nữa Phi Hoài thôn này từng xuất ra không ít đại nhân vật, hắc, ngươi hiện tại cầm ngọc bội của nàng, lại không muốn làm tân lang, chỉ sợ ngươi là phải chết lềnh bềnh rồi!

Đại Trí hòa thượng cười hì hì nói.

Sau khi nói xong, Đại Trí hòa thượng xoay người rời đi, Lý Thất Dạ nhìn hắn muốn đi, liền kỳ quái nói:

– Ngươi trốn cái gì mà trốn, cũng không phải là ngươi làm tân lang nha!

– Hắc, ngươi không biết, cái nha đầu kia của nhà Dương lão đầu nhưng là một nhân vật khó lường, nếu như nàng biết mình đột nhiên xuất hiện một cái hôn phu, nói không chừng nàng sẽ phát điên, đến lúc đó chính là lật tung trời. Hắc, càng trọng yếu hơn là nếu như nàng biết bần tăng cũng ở tại tràng, đó coi như là bần tăng có nhảy vào Hoàng Hà cũng không rửa sạch tội! Ta còn là trước rời đi thì tốt hơn!

Đại Trí hòa thượng nói xong liền bỏ trốn mất dạng.

Lý Thất Dạ khóc cười không xong, hắn cũng không rõ ràng lắm khuê nữ nhà lão thôn trưởng là thần thánh phương nào, bất quá nhìn Đại Trí hòa thượng muốn chạy trốn, cũng có thể tưởng tượng được nha đầu này đích xác là bất phàm.

Ở Đậy mọi thứ đều do Ngự Kiếm Học được trong quá trình làm kẻ gác cửa điện âm nhé…! Đôi khi là nhìn ,thấy,nghe sau đó đôi chứng gì đã học rùi mới viết nhé …!

Bất quá Lý Thất Dạ cả đời không sợ qua người nào, nhưng mà chuyện này thật sự là vô cùng quỷ dị, hắn tự mình mặc danh kỳ diệu mà thành vị hôn phu của người khác, chuyện như vậy hắn coi như là muốn giải thích cũng không giải thích được rõ ràng.

Đúng lúc này, Lý Thất Dạ xa xa thấy được vợ chồng lão thôn trưởng hướng bên này chạy tới, hơn nữa phía sau còn đi theo một đoàn thôn dân, một đoàn thôn dân có già có trẻ, rõ ràng cho thấy là rất hưng phấn, chuyển hướng về phía cửa thôn chạy tới.

Thấy trận thế như vậy, Lý Thất Dạ cũng không khỏi sợ hãi, lúc này không chạy còn đợi khi nào, nghĩ tới đây, Lý Thất Dạ không lại suy nghĩ nhiều, xoay người rời đi.

Khi vợ chồng lão thôn trưởng đi tới bên dưới Mộng Nguyện thụ, thấy bóng người trống trơn, phu nhân lão thôn trưởng nhất thời oán giận nói:

– Nhìn một chút, đây đều là do lão đầu tử ngươi, kích động như thế, lần này đem tân cô gia đều dọa chạy rồi.

– Không được, tuyệt đối không được!

Lão thôn trưởng cũng không khỏi nhảy lên, nói:

– Mau, mau tiên âm truyền thư cho nha đầu, để cho nàng mau trở về, vị hôn phu của nàng chạy rồi!

Lý Thất Dạ trốn ra Phi Hoài thôn, liền xa xa thấy được trên núi nhỏ có một tòa tiểu tự xây ở bên ngoài thôn, mà vào lúc này, Đại Trí hòa thượng từ trong tiểu tự vọt ra, hắn là cõng một bao đồ lớn.

– Nha đầu của nhà Dương lão đầu kia sắp gấp gáp trở về rồi, ngươi tự mình bảo trọng đi, ta trước chạy. Hắc, ngươi tự mình xử lý, nếu như ngươi muốn đào hôn, nói không chừng đến lúc đó sẽ có thiên quân vạn mã giết qua.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 4 ngày trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ
https://audiosite.net
Cường 4 ngày trước
Cám ơn vì đã đc nghe truyện rất hay
https://audiosite.net
Ngại quá mới mở tính năng thành viên hội viên mới nghe audio được mất cậu up audio chưa quen chọn nhầm bạn à:)Mình đã fix lại nhé bạn All mọi người đều có thể nghe nhé ^^!
https://audiosite.net
Tôi 6 ngày trước
Sao nghe không đc vậy ad
https://audiosite.net
Bộ truyên sắp đến hồi kết nhé chư vị đạo hữu :)Giờ chỉ còn ngoại truyện diễn biến tiếp...Tác giả có rất nhiều hạn chế phần ngoại truyện này nhưng ở trang mình vẫn free ( miễn phí ) cho các bạn vs chư vị đạo hữu.^^!Thông tin trên fb sẽ biết rõ hơn nhé:)Không mong gì hơn ngoài like vs share ủng hộ tụn mình tiếp tục làm bộ này nhé.Xin chân thành cảm ơn ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^