1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 100 [Chương 496 đến Chương 500]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 100 [Chương 496 đến Chương 500]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 496: Hư Xung tiên nhân (1)

– Rất nhiều tranh giành thiên hạ, cũng có nhiều sát phạt thiên hạ. Từ đây thấy được bóng dáng mấy truyền thừa Thanh Huyền cổ quốc, Diêu Quang cổ quốc, dù bọn họ không đích thân đến thì sau lưng cũng có bóng dáng của bọn họ. Nhưng ít khi nào thấy bóng dáng Thiên Đạo Viện, Chiến Thần điện các người.

Lý Thất Dạ từ từ nói, không chỉ nói cho Bành lão đạo sĩ nghe cũng trút ra nỗi lòng.

Bành lão đạo sĩ kiềm không được nói:

– Hay vì Thiên Đạo Viện chúng ta, Chiến Thần điện thích truyền thừa hòa bình? Từ vạn cổ đến bây giờ chúng ta toàn bảo vệ nhân tộc.

Lý Thất Dạ đồng ý:

– Ngươi nói câu này đúng, nhân tộc có hôm nay là công lao lớn của Thiên Đạo Viện các người, Chiến Thần điện. Các người thành cũng vì này, mà thua cũng tại nó.

Lý Thất Dạ cùng Bành lão đạo sĩ đi vào sâu bên trong, đây là chỗ bí ẩn nhất thần đồng, chiếm diện tích mấy chục vạn dặm bao la. Núi sông cực kỳ đồ sộ.

Tuy Thiên Đạo Viện nứt ra, vô số núi sông nứt vỡ, cổ điện thần lâu sụp đổ, nhưng đó là bên ngoài. Có thể nói những chỗ bị sập đa số là nơi đế cơ yếu nhất, như bên trong này là nơi đế cơ vững chắc nhất Thiên Đạo Viện. Dưới lòng đất đặt ền móng vạn cổ khó thể xóa tan, vì vậy chỗ này bị ảnh hưởng cực kỳ nhỏ.

Bên trong có tiếng giao ngâm phượng hót, ngư nhảy cá bay, núi sông cực kỳ hùng vĩ. Bất cứ ai nhìn sẽ cảm thán sơn hà đẹp đẽ, tim đập nhanh.

Thiên Đạo Viện chiếm một thiên địa tổ mạch, nhiều truyền thừa trong thiên hạ không thèm nhỏ dãi mới là lạ.

Lý Thất Dạ đi vào nơi sâu trong tông thổ tổ địa, hắn bỗng đứng lại, nhìn về một hướng.

Đó là một tú phong, linh khí động lòng người, đâm thẳng tầng mây. Trên tú phong có một thác nước từ cửu thiên đổ xuống tựa dải ngân hà. Đằng trước thác nước có dăm ba cây tùng cổ đứng thẳng, già nua tựa như cầu long hướng trời, vỏ cây già như vảy rồng tràn ngập năm tháng tang thước.

Giữa dăm ba cây tùng cổ đằng trước thác nước có một tòa cổ các lơ lửng. Cổ các cũ kỹ, cổ kính, cho người cảm giác hùng vĩ và vĩnh hằng, cùng tồn tại với thiên địa mãi mãi không thay đổi. Trên đòi này không gì có thể lay động được cổ các cũ kỹ này.

Cánh cửa cổ các cũ kỹ đóng kín làm người ta không dám đến gần, khó vượt qua ranh giới nửa bước. Gió thổi qua nơi đây sẽ chậm lại, chim bay ngang không dám hót, sợ quấy rầy người đang ngủ.

Tú phong đứng trong mảnh thiên địa này, xung quanh có vô số thần phong cự nhạc, cổ điện bảo tự, nhưng tòa tú phong làm không gian yên lặng tựa đêm khuya thanh vắng. Che lão Thiên Đạo Viện cũng không dám đến khu vực đó, còn các đệ tử thì không có tư cách ra vào.

Chư lão Thiên Đạo Viện sợ quấy rầy tồn tại ngủ say trong tòa tú phong, đối với Thiên Đạo Viện thì tú phong cực kỳquan trọng, có lẽ là hy vọng lớn nhất của Thiên Đạo Viện trong tương lai.

Lý Thất Dạ nhìn cổ các cũ kỹ, hắn thừ người ra. Lý Thất Dạ quá quen thuộc tòa cổ các này, bao nhiêu trôi qua nó vẫn không thay đổi.

Thật lâu trước kia Lý Thất Dạ từng ở trong tòa cổ các đó, nơi hắn ngẫu nhiên nghỉ ngơi, ngẫu nhiên dừng chân.

Sau này tòa cổ các bị chuyển vào Thiên Đạo Viện, Lý Thất Dạ cũng ít trở về tiên đế bảo khí. Dù Lý Thất Dạ có đến nơi cũng sẽ ở chỗ khác, hoặc tới vội vàng rồi ra đi.

Thấy Lý Thất Dạ nhìn đăm đăm vào cổ các thật lâu, Bành lão đạo sĩ mở miệng nói:

– Đó là nơi tổ sư Trường Sinh Viện chúng ta ngủ say, chúng ta gọi nó là Trường Sinh các.

Trước kia Thiên Đạo Viện không có phân viện Trường Sinh Viện, có Ma Cô rồi Thiên Đạo Viện mới có Trường Sinh Viện. Tuy các đời Trường Sinh Viện chỉ truyền một người nhưng vẫn thuộc một trong các phân viện cường đại nhất Thiên Đạo Viện, tổ sư Trường Sinh Viện sống mãi đến tận bây giờ.

Lý Thất Dạ nhìn cổ các, cảm thán khẽ thở dài:

– Ma Cô sao rồi?

Bành lão đạo sĩ lắc đầu, nói: truyện Linh Dị

– Nói thẳng ra thì ta cũng không biết. Lúc ta còn rất trẻ từng gặp tổ sư một lần, đó là lúc ta bái vào Trường Sinh Viện. Khi ấy sư tôn dẫn ta đi bái tổ sư, trong ấn tượng của ta đó là lần duy nhất nàng tỉnh.

– Trong Thiên Đạo Viện rất ít ỏi có người thấy lão nhân gia tỉnh lại. Dù là trong bảy cổ tổ người già hơn cũng ít ai gặp tổ sư thức. Trước sư tôn, có người nói trừ phi có ai diệt Thiên Đạo Viện, tấn công đến hu vực này, nếu không rất khó khiến tổ sư thức tỉnh xuất thế.

Tổ sư của Trường Sinh Viện, Hư Xung tiên nhân, ít ai biết nhân vật đó. Có người biết Hư Xung tiên nhân cũng không sống đến tận bây giờ.

Tuy từ vạn cổ đến bây giờ rất nhiều người phong ấn mình ngay thời đại cổ xưa đến bây giờ, nhưng những người này dùng nhiều thì huyết thạch phong ấn, chôn mình xuống. Kiểu phong ấn này chẳng khác gì chết đi, khác với người chết thật là người bị phong ấn sẽ có ngày sống lại, tức xuất thế như người đời kêu.

Tổ sư của Trường Sinh Viện, Hư Xung tiên nhân là nhân vật không cần phong ấn vẫn sống đến tận bây giờ. Điều duy nhất Hư Xung tiên nhân làm là ngủ say lâu dài, nàng không cần dựa vào thì huyết thạch chống lại thời gian, bởi vì nàng tu luyện thể trường sinh. Đây là một loại tiên thể khó tu luyện nhất trần đời, cần thời gian, nghị lực nhất.

Nhiều trưởng lão, hộ pháp Thiên Đạo Viện ít hiểu biết về tổ sư Trường Sinh Viện, thậm chí có người không biết đạo hiệu của Ma Cô là gì. Đối với cao tầng Thiên Đạo Viện, bọn họ chỉ biết nơi này có một tổ sư siêu cường đại đang ngủ say.

Trong chư lão từng có người cho rằng Hư Xung tiên nhân và Vực Thần là hai vị thần của Thiên Đạo Viện, ai mạnh ai yếu thì không rõ.

Bành lão đạo sĩ thăm dò:

– Ngươi muốn gặp tổ sư không?

Bành lão đạo sĩ lấy làm lạ là đừng nói người bên ngoài, trong Thiên Đạo Viện cũng ít ai biết đạo hiệu của tổ sư Trường Sinh Viện, càng không nói đến tên của nàng.

Lý Thất Dạ biết, và rất hiểu Ma Cô. Điều này khiến Bành lão đạo sĩ rất thắc mắc, Lý Thất Dạ có lai lịch như thế nào?

Lý Thất Dạ thu về tầm mắt, lắc đầu, nói:

– Không cần.

Đối với Lý Thất Dạ thì gặp chẳng bằng không gặp. Ma Cô đã đi con đường của mình, nàng không còn là nữ hài tử năm xưa, nàng không cần lão sư như Lý Thất Dạ chỉ dạy nữa, hắn đã hoàn thành trách nhiệm của mình.

Lý Thất Dạ hỏi:

– Tổ sư các người tu luyện thể trường sinh đến giai đoạn nào?

Lý Thất Dạ luôn nghiên cứu thể trường sinh, trăm ngàn vạn năm qua hắn thử bồi dưỡng một người đại thành thể trường sinh nhưng không thành công, Ma Cô là ngoại lệ duy nhất.

Tuy nhiên nói chính xác hơn Ma Cô không phải người Lý Thất Dạ chọn, đây gọi là vô tâm trồng liễu liễu thành âm.

– Ta không rõ cụ thể, nghe sư tôn nói cách đại thành chỉ một bước rất nhỏ, qua bước này có lẽ sẽ trường sinh bất tử.

Bành Khanh nói:

– Thật ra sư tổ là người duy nhât của Trường Sinh Viện chúng ta còn kiên trì, điểm này chúng ta không bằng sư tổ.

Bành lão đạo sĩ xấu hổ than thở.

Trường Sinh Viện truyền đến đời Bành Khanh đã là truyền nhân thứ bảy, mấy truyền nhân trước đều vĩnh biệt cõi đời, ngủ say dưới lòng đất. Tổ sư Trường Sinh Viện vẫn sống đến hiện tại.

Chương 497: Hư Xung tiên nhân (2)

Lý do rất đơn giản, truyền nhân Trường Sinh Viện không kiên trì đến cuối. Tuy các đời truyền nhân Trường Sinh Viện tu luyện thể trường sinh sống cực kỳ lâu dài, nhưng cũng vì thế nên bọn họ không kiên tì được. Có tuổi thọ lâu dài, có đạo hạnh cường đại, cuối cùng ai chịu được cô độc dài dặc?

Lý Thất Dạ nhìn Bành lão đạo sĩ, nói:

– Thế gian quá phồn hoa mà đại đạo thì rất cô đơn. Có bản lĩnh càn quét thiên hạ thì ai muốn lẳng lặng canh giữ một tiểu viện, trống vắng dài lâu?

Lý Thất Dạ rất hiểu điều này hắn từng thử bồi dưỡng thể trường sinh nhưng đều thất bại, lý do rất đơn giản, cơ bản không ai kiên trì nổi.

Bành lão đạo sĩ cười khổ, cảm thán rằng:

– Quá đúng. Có thể càn quét thiên hạ thì ai cam lòng cô độc? Lão già ta đây tuy không có dã tâm tung hoành thiên hạ, không hướng tới hư vinh nhưng ăn là thứ hấp dẫn ta nhất. Ta không chịu được vắng lặng lâu dài, chạy khắp thiên hạ bắt cá thần, gà tiên ăn no bụng đã miệng, nói đến cùng không thể kiên trì.

Lý Thất Dạ không nói gì thêm, không trách Bành lão đạo sĩ. Trăm ngàn vạn năm qua, người có quyết tâm nhất đều thất bại, Bành lão đạo sĩ không kiên trì được cũng bình thường.

Lý Thất Dạ, Bành lão đạo sĩ bước chân vào thiên địa sâu nhất, đây là nơi Vực Thần ở Thiên Đạo Viện.

Nói thế nhân không ai biết có Hư Xung tiên nhân Thiên Đạo Viện thì không lạ gì, nhưng uy danh Vực Thần thì lan xa cửu thiên thập địa.

Nhân hoàng giới từng có hai đại thần, Họa Thần Tẩy Nhan cổ phái, Vực Thần Thiên Đạo Viện. Hai vị này không được truy phong làm thần, nhưng thế nhân đã công nhận cả hai là thần. Cả hai là chân thần, không phải ngụy thần tự xưng là thần.

Vực Thần cùng Thiên Đạo Viện trải qua nhiều gió mưa. Vực Thần che chở Thiên Đạo Viện qua năm tháng dài dặc, đời sau có người nói Vực Thần có cơ hội chịu tải thiên mệnh, trở thành tiên đế nhưng vì không nỡ rời khỏi Thiên Đạo Viện. Vực Thần lựa chọn ở lại che chở Thiên Đạo Viện, vì vậy Vực Thần không thể xông ra thiên địa, không thể trở thành tiên đế!

Lý Thất Dạ chưa bước vào nơi Vực Thần cư ngụ đã thấy hơn mười lão nhân tóc bạc phơ chủ trì một đạo đài khổng lồ, đạo đài cấu thành một đại trận.

Mười mấy lão nhân tóc bạc phơ miệng phun chân ngôn, lầm rầm tụng tiên kinh khiến đại trận giáng xuống cam lộ. Khi cam lộ rơi xuống, đại trận vang lên từng đợt tiên âm, mỗi đạo tiên âm khiến lòng người yên lặng. Dù là đồ tể, ở trong đại trận này sẽ buông đồ đao, tẩy sạch tính hung dữ trong lòng.

Vực Thần xảy ra bạo động, sắp bùng nổ, che lão Thiên Đạo Viện dốc hết sức trấn an, muốn tẩy rửa ma khí trong lòng Vực Thần nhưng hiệu quả không rõ rệt.

Bành lão đạo sĩ đã nói chuyện từ trước với chư lão Thiên Đạo Viện.

Bành lão đạo sĩ nói:

– Ta cùng ngươi đi vào gặp Vực Thần, nhưng e rằng chúng ta không thể câu thông với Vực Thần.

Lý Thất Dạ trầm giọng nói:

– Không, ta tự đi vào.

Bành lão đạo sĩ và chư lão bàn bạc, cuối cùng gật đầu, nói:

– Nhưng ngươi phải cẩn thận, tình trạng Vực Thần bây giờ như thế này, ta kodám nói chắc, có gì không ổn nhớ đi ra ngay.

Nơi Vực Thần cư ngụ rộng hơn ngàn dặm. Trước đó chỗ này không rộng lớn như vậy, gần đây tình trạng Vực Thần có vấn đề, nổi khùng nhập ma ảnh hưởng rộng, Thiên Đạo Viện buộc lòng để trống khoảnh đất lớn. Thiên Đạo Viện phong tỏa mảnh thiên địa này, giảm tổn thương Vực Thần tạo ra đến mức thấp nhất.

Đối với Thiên Đạo Viện đây là chuyện rất khó khăn. Đến cảnh giới như Vực Thần nhấc tay một cái đã hủy thiên diệt địa. Thiên Đạo Viện có thể kiên trì được trừ bản thân Vực Thần ức chế mình không nhập ma, còn có Thiên Đạo Viện tự mình cố gắng.

Rất nhiều chư lão Thiên Đạo Viện phong ấn mình đều đi ra, xây dựng đại trân, dùng tâm pháp vô thượng xua ma an thần cho Vực Thần, để Vực Thần bình tĩnh lại.

Lý Thất Dạ bước vào mảnh thiên địa, không khí nóng rực đập vào mặt. Không khí nóng cháy tràn ngập cả bầu trời.

Chỗ sâu trong Thiên Đạo Viện là tông thổ tổ địa, chỗ này tràn ngập thiên địa tinh hoa, là diệu thổ thánh địa thế gian hiếm có. Nhưng cảnh tượng đập vào mắt Lý Thất Dạ hoàn toàn không giống diệu thổ thánh địa. Trong tầm mắt Lý Thất Dạ là đất cằn ngàn dặm, hoàng thổ đầy trời, đất đai nứt nẻ, tấc đất không ngọn cỏ. Thiên địa trước mắt Lý Thất Dạ đã là đất chết, không chút sự sống.

Lý Thất Dạ hít sâu, hắn biết đây không phải thiên địa lúc ban đầu. Chỗ này nằm trên thiên địa tổ mạch, là nơi dạt dào sức sống. Bây giờ thiên địa thành tử địa, chắc chắn do Vực Thần tổn thương mà ra.

Đốt trời nấu biển, đến cảnh giới như Vực Thần làm chuyện này không khó khăn gì. Nếu Vực Thần phát cuồng thì chắc chắn sẽ hủy diệt nguyên Thiên Đạo Viện.

Lý Thất Dạ bước lên mảnh đất nóng bức, càng đi vào trong càng nóng, càng đi vào thì đất đai bị tổn hại càng dữ dội. Khi Lý Thất Dạ vào khu vực sâu, đất đai nứt vỡ không một mảnh lành lặn, như có lực lượng cuồng bạo xé mảnh đất nát vụn.

Lý Thất Dạ nhìn thấy Vực Thần. Vực Thần, một trong hai vị thần nhân hoàng giới, ngang ngửa với Họa Thần Tẩy Nhan cổ phái, xưng tôn trên đời.

Nếu ngươi cho rằng Vực Thần là cường giả vô địch nhìn xuống cửu thiên thập địa, chấp chưởng lục đạo bát hoang thì sai mười mươi.

Vực Thần là một gốc cây tùng, không phải con người, là cây tùng thánh đạo, cây tùng vô cùng xa xưa. Truyền thuyết cây tùng này sinh trưởng trong Hư Không Môn, sau này một vị tiên tổ Thiên Đạo Viện mang Vực Thần ra ngoài.

Chuyện Vực Thần đến từ Hư Không Môn là thật hay giả thì người ngoài không biết, từ vạn cổ đến bây giờ thế nhân cho rằng Hư Không Môn không hề tồn tại, là tin đồn nhảm.

Lý Thất Dạ không chỉ một lần gặp Vực Thần. Khi Lý Thất Dạ đi khắp chốn trong thân phận Âm Nha, hắn từng gặp Vực Thần vài lần. Có thể nói thời điểm đó Vực Thần phong độ vô song, ngay cả khi nó giữ nguyên hình cây tùng vẫn khiến người nhìn là biết đây là cây tùng cổ đắc đạo.

Nhưng hôm nay Lý Thất Dạ nhìn lại Vực Thần, bộ dạng của nó đã thay đổi. Một gốc cây tùng sinh trưởng trên mảnh đất nóng bỏng, nó đã héo tàn, lá cây điêu linh, trụi lủi. Chạc cây không còn bao nhiêu lá thông, nhánh khô nứt nẻ.

Lý Thất Dạ cẩn thận quan sát Vực Thần, khi hắn nhìn thấy vết thương của Vực Thần thì biến sắc mặt. Cây tùng đã héo tàn nhưng chưa quan trọng, chu yếu là có một nửa nhánh cây cháy đen như bị sét đánh, như trời giáng đại kiếp nạn.

Có phải là thiên kiếp tạo thành tổn thương hay kothì Lý Thất Dạ nhìn là biết ngay. Lý Thất Dạ cẩn thận quan sát vị trí cháy đen của cây tùng, vết thương như bị sét đánh đã đứt sự sống, đây là tổn thương trí mạng. Tồn tại như Vực Thần cũng khó chữa lành vết thương như vậy.

Lý Thất Dạ nhìn vết thương thật nhiều lần, hắn rút một cây kim đen từ trong vết thương ra. Ánh sáng đen lấp lánh như cắn nuốt thời gian, làm người xem sợ hãi. Nói nó là kim đen không bằng bảo là ánh sáng đen thì chính xác hơn.

Lý Thất Dạ nhìn cây kim đen trong tay, hắn biến sắc mặt nhỏ giọng nói:

– Thời không loạn mang!

Chương 498: Vực thần

Cây kim đen này từng được Tiểu Nê Thu mang về, Lý Thất Dạ một lần nữa nhìn thấy nó, hắn biết có ý nghĩa gì.

Lý Thất Dạ nhìn ánh sáng đen trong tay, lẩm bẩm:

– Thế Giới Thụ sắp xuất hiện thật sao?

Ánh sáng đen dính dáng dến thứ người đời không rõ nhưng Lý Thất Dạ thì biết, có liên quan đến xuất hiện của Vực Thần.

Một lúc lâu sau Lý Thất Dạ cất ánh sáng đen đi, nhẹ giọng gọi cây tùng:

– Vực Thần, Vực Thần, ngươi có cảm giác được không? Có cảm nhận được cảm giác bị cắn nuốt không?

Nhưng mặc cho Lý Thất Dạ kêu gọi, Vực Thần không có phản ứng, dường như nó đã mất đi sự sống, đã là cây tùng cổ chịu thiên kiếp, sắp chết.

Lý Thất Dạ kêu gọi Vực Thần:

– Vực Thần!!! Vực Thần!!!!

Vực Thần không hề đáp lại.

Lý Thất Dạ không chết tâm, hắn cứ gọi, cứ thì thầm kêu Vực Thần. Lý Thất Dạ biết Vực Thần tự trấn áp mình chìm vào giấc ngủ say.

Lúc Lý Thất Dạ đi vào sâu nhất Thiên Đạo Viện, bên ngoài năm đại viện bỗng tiên quang ngút trời, từng lũ tiên quang bắn lên rực rỡ chói lòa. Khi tiên quang bao phủ nguyên Thiên Đạo Viện, tiên quang chiếu rọi Thiên Đạo Viện rực rỡ tựa cảnh tiên.

Tiên quang bắn lên lơ lửng bên trên Thiên Đạo Viện rồi rơi dần xuống. Trong khu vực năm đại viện, tiên quang đan xen thành một môn hộ, một môn hộ cực kỳ cổ xưa. Tiên quang lấp lánh chiếu rọi dị tượng, liên tục thay đổi.

Xuyên qua môn hộ có thể thấy các cảnh tượng bên trong đó. Trong môn hộ chiếu ra thần sơn nguy nga cao trên cửu thiên, cự cốc cực kỳ sâu thẳm, cổ điện lụi bại.

– Môn hộ vạn cổ mở ra!

Ngày hôm nay, một tin tức bom tấn truyền khắp Thiên Đạo Viện, lan ra Đông Bách Thành.

Một mảnh xô nxao, nhiều người hưng phấn phát cuồng. Người ta ùa hướng Thiên Đạo Viện, thiên hạ bốn phương tám hướng đổ về Thiên Đạo Viện là vì muốn vào môn hộ vạn cổ này.

Khi đông đúc tu sĩ đổ xô vào Thiên Đạo Viện thì từng thanh âm nặng nề vang lên.

Két két két két két!

Sơn môn Thiên Đạo Viện đóng kín chặn mọi người lại.

Trước đó mọi người đã rút ra khỏi Thiên Đạo Viện, chỉ có học sinh ở lại, đặc biệt là học sinh Đại Thế viện, Nhàn Thế viện.

Tất cả đại giáo cường quốc rút khỏi Thiên Đạo Viện cũng dễ hiểu. Thiên Đạo Viện đặt cái bẫy tóm gọn liên minh âm mưu, điều này khiến đại giáo cường quốc lạnh lòng. Thủ đoạn của Thiên Đạo Viện quá đáng, đặc biệt những người vốn có lòng xấu xa thì càng tim đập chân run. Bọn họ rút ra, chờ bên ngoài Thiên Đạo Viện, tránh cho Thiên Đạo Viện bỗng nổi khung lên đóng cửa đánh chó, khi đó bọn họ kêu trời trời không thấu, kêu đất đất chẳng nghe.

Thiên Đạo Viện đột nhiên đóng sơn môn ngăn mọi người bên ngoài khiến vô số tu sĩ bất mãn.

– Thiên Đạo Viện có ý gì?

Một trưởng lão Thiên Đạo Viện đứng ra:

– Môn hộ vạn cổ dã mở.

Trưởng lão tuyên bố với tất cả:

– Muốn vào vào môn hộ vạn cổ tìm kỳ ngộ trừ đan dược đại giáo cường quốc xếp trong danh sách của bản viện không được phép vào ra, những tu sĩ khác không phân biệt xuất thân, môn phái, lai lịch. Chỉ cần tu sĩ thấp hơn ba trăm tuổi là được cho vào.

Nghe tuyên bố này có nhiều tu sĩ thế hệ trước bất mãn chất vấn:

– Tại sao tu sĩ thấp hơn ba trăm tuổi mới được vào?

Trưởng lão Thiên Đạo Viện trả lời:

– Để cơ hội cho người trẻ tuổi. Nếu cường giả thế hệ trước đi vào, thế hệ trẻ, đặc biệt tiểu bối xuất thân tán tu làm sao đấu lại thế hệ trước?

Nhiều tu sĩ thế hệ trẻ ủng hộ quyết định của Thiên Đạo Viện:

– Ta đồng ý! Cường giả thế hệ trước đi vào thì chúng ta không có cả canh mà ăn!

Không cần bàn cãi, tu sĩ thế hệ trước cường đại hơn tu sĩ trẻ tuổi, có nhiều tài nguyên hơn. Nếu tu sĩ thế hệ trước được đi vào thì tu sĩ trẻ hoàn toàn yếu thế.

– Thiên Đạo Viện các người lật lọng!

Có tu sĩ bất mãn nói:

– Trước đó Thiên Đạo Viện các người tuyên bố mỗi người cùng chung môn hộ vạn cổ, bây giờ các người không giữ lời!

– Thế hệ trước các người có thể phái tử đệ đi vào.

Trưởng lão Thiên Đạo Viện bình tĩnh ứng đối tu sĩ thế hệ trước bất mãn:

– Hành động của Thiên Đạo Viện dựa trên nguyên tắc công bình.

Nhiều tu sĩ thế hệ trước tiểu môn tiểu phái đồng ý:

– Ta cảm thấy Thiên Đạo Viện làm vậy cũng đúng. Già như chúng ta chạy vào chẳng khác gì ỷ lớn ăn hiếp nhỏ, già hiếp trẻ.

Quyết định của Thiên Đạo Viện giúp ích cho nhiều tiểu môn tiểu phái, tán tu. Tu sĩ thế hệ trước đại giáo cường quốc quá cường đại, khi đó đừng nói thánh hoàng, có lẽ lão bất tử cũng chạy ra. Tiểu môn tiểu phái, tán tu lấy cái gì giành kỳ ngộ với đại giáo cường quốc?

Tuổi trẻ thì khác, đạo hạnh tu sĩ trẻ không cách biệt quá lớn, thiên tài mới giỏi. Nhưng thiên tài thuộc về số ít, Thiên Đạo Viện có quyết định như vậy cho nhiều tu sĩ thế hệ trẻ tư chất thiên phú bình thường được ích lợi.

Phe được lợi gián tiếp là tiểu môn tiểu phái, tán tu, nên tất nhiên cả đám đồng ý quyết định của Thiên Đạo Viện.

Trưởng lão Thiên Đạo Viện tuyên bố danh sách thật dài, trầm giọng nói:

– Đệ tử đại giáo cường quốc trong danh sách này không được vào.

Danh sách rất dài, dính dáng đến đại giáo cường quốc, đế thống tiên môn, ngay cả Diêu Quang cổ quốc, Thanh Huyền cổ quốc cũng có tên trong danh sách.

Cường giả môn phái bị xếp vào danh sách phản đối:

– Tại sao chúng ta không được vào!?

Cường giả môn phái cao giọng quát:

– Nếu nói thế hệ trước không được vào, chừa cơ hội cho tuổi trẻ thì chúng ta nhịn được. Bây giờ thế hệ trẻ chúng ta cũng không được vào? Thiên Đạo Viện các người lật lọng, còn danh dự gì nữa?

Trưởng lão Thiên Đạo Viện thái độ cứng rắn nói:

– Danh dự của Thiên Đạo Viện chỉ đối với bằng hữu, minh hữu, thậm chí môn phái, cường quốc trung lập chứ không với kẻ địch. Với kẻ địch thì Thiên Đạo Viện ta không thừa thắng tủy kích, một kích tiêu diệt đã nhân từ nghĩa tận. Còn muốn vào môn hộ vạn cổ Thiên Đạo Viện ta? Nằm mơ đi!

Có cường giả đại giáo bất mãn lớn tiếng chống đối:

– Thiên Đạo Viện đừng ngậm máu phun người!

Trưởng lão Thiên Đạo Viện thản niên ứng đối chất vấn:

– Nếu quý phái tự tin vào tông môn của mình như thế, vỗ ngực bảo chưa vây công đánh Thiên Đạo Viện chúng ta thì tùy thời đến Thiên Đạo Viện nhận xác, xem có phải đệ tử của quý phái không!

Lời trưởng lão Thiên Đạo Viện nói làm cường giả môn phái la ó biến sắc mặt.

Đại chiến hai ngày trước liên minh âm mưu bị Thiên Đạo Viện một lưới bắt hết, tất cả người áo đen lao vào tông thổ tổ địa bị nhốt trong chư thiên phạt thần trận, cuối cùng bị giết chết, toàn quân bị diệt, không một người trốn thoát.

Ai tham gia vào âm mưu này không còn là bí mật với Thiên Đạo Viện. Truyền thừa môn phái nào, cường quốc nào tham gia vào chiến tranh đều bị Thiên Đạo Viện biết rõ hết. Xác chết nằm trong tay Thiên Đạo Viện là bằng chứng thép.

Thiên Đạo Viện phản kích những môn phái này có bằng có chứng hẳn hoi.

Những bằng chứng rơi vào tay Thiên Đạo Viện, còn muốn vào môn hộ vạn cổ? Thiên Đạo Viện nhịn được mới lạ, không phát binh tấn công kẻ thù đã đủ nhân từ.

Chương 499: Phương thuốc

Thái độ của trưởng lão Thiên Đạo Viện cứng rắn vô cùng:

– Bất cứ môn phái nào có gì bất mãn danh sách thì Thiên Đạo Viện tùy thời hoan nghênh đến lý luận!

Thiên Đạo Viện thay đổi sách lược, không nhún nhường thỏa hiệp nữa.

Đệ tử của đại giáo cường quốc bị xếp vào danh sách có mặt tại chỗ, nhưng lúc này không dám nói một tiếng, im lặng.

Thiên Đạo Viện có thực lực đồ diệt liên minh âm mưu, bây giờ càng có thực lực đồ diệt bọn họ! Hiện tại ai dám đụng vào nghịch lân Thiên Đạo Viện?

Đối với danh sách này, một số đại giáo cường quốc thầm cười nhạt. Đám Diêu Quang cổ quốc kết thành liên minh khổng lồ, những đại giáo cường quốc không tham gia liên minh bị áp lực rất lớn. Hôm nay liên minh đại giáo cường quốc diệt Thiên Đạo Viện, ngày mai có thể tiêu diệt đại giáo cường quốc khác.

Hiện giờ Thiên Đạo Viện đánh tan liên miên, các đại giáo cường quốc trung lập vỗ tay hoan nghênh.

Thiên Đạo Viện tuyên bố quyết định đả kích nhiều đại giáo cường quốc, người được lợi là nhiều môn phái truyền thừa thực lực không đủ cường đại. Được ích lợi lớn nhất là Nhàn Thế viện, Đại Thế viện trong năm đại viện. Nhiều học sinh Đỉnh Thế viện, Thánh Thế viện mất tư cách vào môn hộ vạn cổ.

Thiên Đạo Viện có quyết định này khiến người thông minh hiểu rằng Thiên Đạo Viện muốn bài trừ kẻ thù bên ngoài, bồi dưỡng học sinh Nhàn Thế viện, Đại Thế viện.

Mọi người thấy rõ sóng gió hai ngày trước. Trong số học sinh lần này thì học sinh Nhàn Thế viện, Đại Thế viện hướng tới Thiên Đạo Viện nhiều hơn Thánh Thế viện, Đỉnh Thế viện. Thiên Đạo Viện cố ý cho học sinh Đại Thế viện, Nhàn Thế viện cơ hội được kỳ ngộ cũng không lạ.

Khi sơn môn Thiên Đạo Viện lại mở ra, thả tu sĩ thế hệ trẻ đủ tư cách vào trong, đám thanh niên máu nóng sôi sục, cực kỳ hưng phấn thi nhau vọt vào.

– Xông lên, chúng ta sắp trở thành Hạo Hải tiên đế thứ hai!

Học sinh Đại Thế viện siêu hưng phấn, đám thanh niên tru lên:

– Vạn cổ kỳ ngộ, ta đến đây!

Trưởng lão Thiên Đạo Viện ra lệnh một tiếng, học sinh Đại Thế viện ùa vào trong.

Tu sĩ bị Thiên Đạo Viện bài trừ bên ngoài đành trơ mắt nhìn đám thanh niên chen chúc nhau xông vào. Có người bất mãn với Thiên Đạo Viện muốn điên lên, nhưng đành nín nhịn. Qua trận chiến kia, mọi người hiểu Thiên Đạo Viện có thực lực đáng sợ. Lúc này đối địch với Thiên Đạo Viện là hành động ngu ngốc, tự tìm đường chết.

Ngày thứ hai khi môn hộ vạn cổ mở, Lý Thất Dạ ra khỏi nơi Vực Thần cư ngụ.

Thấy Lý Thất Dạ bước ra, Bành lão đạo sĩ vội hỏi:

– Như thế nào?

Chư lão Thiên Đạo Viện mắt trông mong nhìn Lý Thất Dạ, bọn họ đã chịu bó tay, đặt hết hy vọng vào hắn.

Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:

– Các người đã nhầm, Vực Thần không phải nhập ma nổi điên.

Bành lão đạo sĩ kinh ngạc hỏi:

– Nếu không phải nhập ma nổi điên thì là gì?

Lý Thất Dạ liếc Bành lão đạo sĩ, hỏi ngược lại:

– Ngươi biết xuất thân thật sự của Vực Thần không?

Bành lão đạo sĩ nghẹn lời, lão và chư lão liếc nhau.

Một lão nhân lớn tuổi nhất trả lời:

– Nghe tiền bối nói Vực Thần do một vị tiên tổ mang ra từ Hư Không Môn.

Chư lão tuy không phải bảy cổ tổ Thiên Đạo Viện nhưng trong số đó có người cực kỳ lớn tuổi, vì xua ma cho Vực Thần mà bọn họ từ phong ấn xuất thế.

Lý Thất Dạ nói:

– Đúng rồi, chính xác hơn là Vực Thần và Thế Giới Thụ có liên quan chặt chẽ.

Bành lão đạo sĩ, chư lão biến sắc mặt nói:

– Thế Giới Thụ!?

Bành lão đạo sĩ ngây người một lúc lâu sau nhỏ giọng nói:

– Thế Giới Thụ, đó là truyền thuyết. Trong đám xương già chúng ta có người từng vào môn hộ nhưng chưa từng thấy Thế Giới Thụ.

– Đó không phải truyền thuyết, đúng là Thế Giới Thụ tồn tại.

Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:

– Nói đúng hơn dù Vực Thần không sinh ra dưới Thế Giới Thụ thì căn nguyên của nó có liên quan nhất định với Thế Giới Thụ. Vực Thần sinh ra trong môn hộ vạn cổ, chuyện này là chắc chắn. Vực Thần từ nhỏ bị đưa ra, sinh trưởng trong Thiên Đạo Viện các người. Trừ Vực Thần được vô số tiên hiền Thiên Đạo Viện bồi dưỡng trăm ngàn vạn năm ra, cũng thu nạp thiên địa tinh khí trong tổ mạch dưới lòng đất Thiên Đạo Viện tu luyện thành đạo.

– Vấn đề ở chỗ này. Trước kia Vực Thần không bị gì là vì Thế Giới Thụ không xuất hiện, nhưng lần này Thế Giới Thụ hiện ra. Sức sống của Thế Giới Thụ thoáng chốc tràn ngập căn nguyên của Vực Thần.

Lý Thất Dạ nói có sách mách có chứng:

– Nhưng đại đạo của Vực Thần là tu luyện từ huyết khí, thiên địa tinh khí trong tổ mạch Thiên Đạo Viện mà thành. Hai bên xung đột, nếu là mâu thuẫn bình thường, với đạo hạnh vô địch của Vực Thần sẽ trấn áp được. Nhưng sức sống của Thế Giới Thụ quá cường đại, căn nguyên Vực Thần và căn nguyên Thế Giới Thụ chênh lệch quá xa. Vực Thần không trấn áp được chút căn nguyên Thế Giới Thụ phát tán. Hai bên xung đột Vực Thần bị phản phệ, đây là nguyên nhân Vực Thần bùng nổ.

Chư lão biến sắc mặt.

Một lão nhân vội hỏi:

– Nếu cứ tiếp tục thì sẽ ra sao?

Lý Thất Dạ nói:

– Nếu cứ tiếp tục, hai lực lượng xung đột, Vực Thần tự bạo chết. Ta nhận định bảo thủ thì tự bạo sẽ hủy hơn một nửa tông thổ tổ địa dưới lòng đất Thiên Đạo Viện các người.

Bành lão đạo sĩ, chư lão biến sắc mặt. Tông thổ tổ địa dưới lòng đất Thiên Đạo Viện chính là căn bản của Thiên Đạo Viện, không có tông thổ tổ địa thì Thiên Đạo Viện không còn.

Đối với Thiên Đạo Viện dù Thiên Đạo Viện có bị hủy nhưng tông thổ tổ địa còn thì vẫn có cơ hội xây dựng lại.

Bành lão đạo sĩ hỏi ngay:

– Không có cách chữa sao?

Trực giác cho Bành lão đạo sĩ biết chắc chắn Lý Thất Dạ có cách.

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

– Cách đơn giản nhất là dời Vực Thần ra Thiên Đạo Viện, đây là cách đơn giản nhất. Hoặc để Vực Thần quay về môn hộ vạn cổ.

Một lão nhân cười khổ nói:

– Ai dừi Vực Thần được? Trừ bản thân Vực Thần ra không ai dời đi, bây giờ hoàn toàn không có cách nào câu thông với Vực Thần.

Tồn tại như Vực Thần cắm rễ trên thiên địa tổ mạch Thiên Đạo Viện, nhân vật vô địch thiên hạ cũng khó dời nó đi được. Hoăc có ai cường đại đến mức nhổ cả tổ mạch và Vực Thần lên, người như vậy e rằng không tồn tại trên đời.

Lý Thất Dạ chậm rãi nói:

– Còn một cách nữa.

Một lão nhân thấy Lý Thất Dạ tỏ vẻ tự tin thì năn nỉ:

– Tiểu tổ tông ơi, có cách gì thì cứ nói thẳng, ngươi ngập ngừng làm nắm xương già chúng ta chịu không thấu!

– Rất đơn giản, trung hòa hai lực lượng lại. Ta có phương thuốc.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Nhưng hai thứ này rất khó có, tinh thần vạn vật thủy và lá cây non của Hạo Hải tiên đế. Một mảnh lá cây non, một giọt tinh thần thủy!

– Tinh thần vạn vật thủy?

Bành lão đạo sĩ cười khổ nói:

– Không thể nào! Trên đời không tìm thấy tinh thần vạn vật thủy.

Chư lão lắc đầu than thở:

– Đúng rồi, nghe nói từ vạn cổ đến bây giờ tinh thần vạn vật thủy có xuất hiện, tiên đế tự mình ra tay. Tinh thần vạn vật thủy, tiên đế còn phải thèm.

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

– Ta có một giọt tinh thần vạn vật thủy.

Chương 500: Vào môn hộ vạn cổ (1)

Nghe đến đây chư lão, Bành lão đạo sĩ phấn chấn tinh thần.

Bành lão đạo sĩ hỏi ngay:

– Tiểu tổ tông muốn chúng ta lấy cái gì đổi tinh thần vạn vật thủy? Ngươi đừng xuống tay ác quá, không thi Thiên Đạo Viện chúng ta sẽ bị ngươi quét sạch.

Lý Thất Dạ thản nhiên nói:

– Ta có thể lấy một giọt tinh thần vạn vật thủy ra, không cần bất cứ thứ gì của Thiên Đạo Viện các người. Nhưng ta muốn một lời hứa của Hổ Hoàng. Ta có thể cứu Vực Thần, ta muốn một lời hứa.

Bành lão đạo sĩ, chư lão ngây người, nhưng nghĩ kỹ thì yêu cầu này không quá đáng. Dù sao tinh thần vạn vật thủy chính là vật báu vô giá, Vực Thần trên lăng cửu thiên, dưới phạt địa phủ. Lấy một giọt tinh thần vạn vật thủy đổi một lời hứa không quá đáng.

Bành lão đạo sĩ, chư lão bàn bạc với nhau. Có thể nói đám lão già có quyền lực nhất Thiên Đạo Viện đều tụ tập tại đây.

Thảo luận xong Bành lão đạo sĩ đồng ý:

– Thiên Đạo Viện chúng ta có thể thay Vực Thần đồng ý của ngươi.

– Vậy thì tốt nhất.

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

– Có một điều chắc chắn là đời này môn hộ vạn cổ mở ra, Thế Giới Thụ sẽ xuất hiện. Muốn hái xuống một mảnh lá cây non là chuyện khó hơn lên trời, nhưng Thiên Đạo Viện các người có một thứ làm được. Ta muốn thứ đó của Thiên Đạo Viện.

Bành lão đạo sĩ, chư lão nhìn nhau:

– Cái gì?

Lý Thất Dạ liếc Bành lão đạo sĩ:

– Lão già, đừng giả bộ với ta. Thiên Đạo Viện có mấy cọng lông ta rõ ràng hơn các người. Đừng nói năm xưa Hạo Hải tiên đế không lấy lại thứ đó từ Thế Giới Thụ, Thiên Đạo Viện năm xưa không giao dịch với Hạo Hải tiên đế. Không có thứ năm xưa Hạo Hải tiên đế mang về, muốn hái lá cây non của Thế Giới Thụ là chuyện không thể nào.

Bành lão đạo sĩ cười gượng:

– Ha ha ha ha ha ha! Hình như . . . Có thứ đó.

– Thiên Đế môn làm sao một môn ra tứ đế? Vì sao tứ đế xuyên suốt bốn thời đại? Thiên Đạo Viện các người dám nói mình không biết?

Lý Thất Dạ cười nói:

– Năm xưa Hạo Hải tiên đế từng hứa chỉ cần Thiên Đế môn còn thì sẽ khai đạo cho Thiên Đạo Viện, không cần ta nói rõ giao dịch kia đúng không?

Bành lão đạo sĩ cười gượng. Chư lão than thở. Hạo Hải tiên đế tốt nghiệp từ Thiên Đạo Viện, từng sáng lập kỳ tích vạn cổ khó ai vượt qua, tiếc rằng cuối cùng Thiên Đế môn gặp Hồng Thiên nữ đế.

– Cứ làm theo yêu cầu của ngươi đi.

Chư lão Thiên Đạo Viện chung ý kiến:

– Chỉ cần chữa lành cho Vực Thần, không tiếc mọi cái giá!

Lý Thất Dạ gật đầu, nói:

– Vậy chúng ta chuẩn bị đi.

Môn hộ vạn cổ Thiên Đạo Viện luôn tồn tại. Truyền thuyết khi Thiên Đạo Viện lập phái thì môn hộ vạn cổ đã mở tại đây, khi nào môn hộ vạn cổ mở thì Thiên Đạo Viện cũng khó nói rõ. Nhưng mỗi lần môn hộ vạn cổ mở sẽ gây ra sóng gió lớn, cũng mang đến kỳ ngộ lớn cho người.

Môn hộ vạn cổ là tồn tại gì, trăm ngàn vạn năm nay, vô số tiên hiền Thiên Đạo Viện nghiên cứu nhưng không biết rõ ràng. Tóm lại khi môn hộ vạn cổ mở ra sẽ có kỳ ngộ lớn.

Người có cơ hội vào môn hộ vạn cổ đều được kỳ ngộ khác nhau. Có người được một quyển cổ kinh, có người được một viên thần thạch, có người được một tiên vsật. Đương nhiên có người tay trắng trở về, khá nhiều trường hợp này.

Cụ thể có gặp gỡ như thế nào đa phần dựa vào ánh mắt, vận may của mỗi người.

Mỗi lúc môn hộ vạn cổ mở ra, mỗi người sẽ có gặp gỡ khác nhau. Mỗi khi môn hộ vạn cổ mở là có kỳ ngộ lớn, đối với mọi người dược kỳ ngộ lớn đó mới là người thắng cuối cùng.

Từ vạn cổ đến bây giờ người được kỳ ngộ lớn cuối cùng đều trở thành tiếng tăm lừng lẫy trong tương lai, nổi bật nhất là Hạo Hải tiên đế.

Truyền thuyết vào thời đại đó Hạo Hải tiên đế là học sinh của Thiên Đạo Viện. Hạo Hải tiên đế từ trong môn hộ vạn cổ được đại hiền lớn, cụ thể là kỳ ngộ như thế nào thì người đời sau không biết. Tóm lại khi ấy Hạo Hải tiên đế được kỳ ngộ rất ghê gớm.

Chuyện sau này không cần nói người đời sau cũng biết, Hạo Hải tiên đế chịu tải thiên mệnh, thành tựu tiên đế, chấp chưởng Càn Khôn. Đây chưa phải điều kinh diễm nhất, có điều nổi trội hơn hết là Hạo Hải tiên đế sáng lập Thiên Đế môn. Thiên Đế môn một môn tứ đế, bốn vị tiên đế nối tiếp nhau sát sao. Từ vạn cổ đến bây giờ chỉ có một lần duy nhất bốn thời đại ra bốn tiên đế cùng một sư môn.

truyện kiếm tu audio

Về kỳ tích của Thiên Đế môn, hậu thế có nhiều suy đoán. Có người bảo Hạo Hải tiên đế lợi hại, vĩ ngạn vô thượng, trí tuệ như như biển, tạo căn cơ vạn cổ bất hủ cho Thiên Đế môn.

Có người nói Thiên Đế môn có thể nhất môn xuất tứ đế, hơn nữa xuyên suốt bốn thời đại vì liên quan lớn đến kỳ ngộ Hạo Hải tiên đế lấy trong môn hộ vạn cổ.

Mặc kệ như thế nào, tóm lại mỗi alnà môn hộ vạn cổ Thiên Đạo Viện mở ra sẽ làm người ta thèm nhỏ dãi.

Lần này Thiên Đạo Viện thả rộng giới hạn, trừ đại giáo cường quốc tham gia liên minh âm mưu ra, đệ tử thế hệ trẻ môn phái truyền thừa nào cũng được phép vào môn hộ vạn cổ.

Chuyện tốt như vậy không biết khiến bao nhiêu tu sĩ, môn phái hưng phấn sôi sục. Mỗi tu sĩ trẻ ôm ước mộng đi vào môn hộ vạn cổ, bọn họ khát vọng trở thành Hạo Hải tiên đế thứ hai.

Còn các môn phái truyền thừa tất nhiên hy vọng đệ tử của mình trở thành Hạo Hải tiên đế thứ hai. Dù là thiên tài thiên phú vô song hay đồ ngốc tư chất ngu dốt, tóm lại chỉ cần là đệ tử trẻ tuổi, chỉ cần đến kịp lúc là tu sĩ thế hệ trước các môn phái đưa đệ tử vào môn hộ vạn cổ ngay. Đối với nhiều môn phái thì nhiều người, lực lượng cũng lớn. Nhét nhiều đệ tử vào môn hộ vạn cổ ít nhất được một, hai đệ tử vận may tốt được kỳ ngộ.

Khi tất cả tu sĩ trẻ vào môn hộ vạn cổ, nhiều người ngây ngẩn nhìn cảnh tượng trước mắt. Chân bước qua môn hộ vạn cổ, đập vào mắt mọi người là hoang tàn.

Đống phế tích rộng mênh mông mấy chục vạn dặm, không biết đã qua bao nhiêu năm mà phế tích còn tồn tại. Trong phế tích có đầy rẫy tường sụp vách đổ, gạch bể ngói nát.

Tuy rằng phế tích đã tàn phá hết chỗ nói, mặt đất cũng nứt nẻ nhưng nhìn ra được nơi đây từng là một cổ thành khổng lồ, hoặc nên nói là thần thành. Nhìn tường sụp vách cổ cao ngất đâm mây, vây quanh khoảnh trời mấy chục vạn dặm là biết cổ thành to lớn cỡ nào.

Tường thành đã sụp đổ, cự thành bị đẩy ngã nhưng có người phân biệt được vách tường làm bằng bảo kim đá đen cực kỳ hiếm thấy và quý giá. Bao nhiêu năm tháng trôi qua, hắc thạch bảo kim đã thành đồng nát, mất thần tính.

Dù vậy nhưng vẫn làm người run sợ. Là ai bỏ vốn lớn như vậy xây dựng tòa cổ thành khổng lồ, chẳng lẽ là thần thành trong truyền thuyết?

Tu sĩ trẻ bước chân vào mảnh thiên địa này, bị cảnh tượng rung động thật lâu sau tỉnh táo lại.

Thanh niên sôi sục máu nóng hét to một tiếng:

– Đại kỳ ngộ, chúng ta lai!

Các thanh niên xông vào phế tích rộng lớn.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 14 giờ trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 22 giờ trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin