Đao Kiếm Thần Hoàng Audio Podcast
Tập73 [ chương 361 đến 365 ]
❮ sautiếp ❯Chương 361: Kiếm Của Ta Ra Khỏi Vỏ Cũng Nhiễm Máu
Tiếp theo lại một chuỗi tiếng nước nổ tung, bọt nước bắn lên. Từng conxà giao to lớn liên tục chui ra khỏi mặt nước, thanh thế khiến người sợhãi nhưng chúng nó đều chết, vị trí vết thương giống y nhau, đều là bịvật nhọn đâm thủng vị trí bảy tấc bụng.
Mười một yêu ma xà giao lật ngửa bụng nổi trên mặt nước, chúng đã chết.
Chủng tộc xà giao khổng lồ trong Thần Giao Đàm bị diệt tộc.
Người ra tay giết chúng chính là thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp như tiên nữ lạc xuống nhân gian bên Thần Giao Đàm và cô bé cột tóc.
– A! Tỷ tỷ bị thương?
Cô bé thấy vết thương sau lưng thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp, hốt hoảng la lên:
– Bị độc dịch của Thanh Giao Vương ngâm vào vết thương, không hay rồi.
– Chỉ là con xà giao mới đột phá Tiên Thiên Võ Tông cảnh mà cũng tự xưng là Thanh Giao Vương?
Thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp múc nước rót vào miệng vết thương, liếc xác xà giao trôi nổi trên Thần Giao Đàm.
Thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp nói:
– Quy tắc cũ, mỗi người một nửa.
– Hì hì, dược.
Cô bé cột tóc hưng phấn nhảy nhót, hôn lên mặt thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp:
– Đa tạ tỷ tỷ.
Cô bé như trái bóng vàng nhảy vào Thần Giao Đàm, đứng trên xác mấy conxà giao lớn nhất. Cô bé cắn gáy xà giao như chó con xé rách da.
Chuyện đáng sợ xảy ra.
Xác xà giao nặng trăm tấn bị cô bé nhỏ xíu hút sạch, như khí cầu khô héo chỉ còn lại cái vỏ. Cô bé quen thuộc giũ tấm da xà giao cất vào cái túi nhỏ may trên váy.
Thì ra cái túi nhỏ đó là không gian trữ vật cao đẳng.
Cô bé tay nhân nhanh nhẹn làm điều tương tự với xác xà giao còn lại, chớp mắt có một nửa bị hút khô.
Cô bé cảm giác bụng nhỏ tròn trịa hơi trướng lên.
– Tỷ tỷ, còn lại là của tỷ.
Cô bé bắt lấy đuôi một xác xà giao ném đi như quăng cây nhỏ, xác xà giao nặng như núi cao bay hướng thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp.
Thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp đã mặc giáp mềm đỏ vào.
Đầu ngón tay thiếu nữ toát ra đốm lửa đỏ như tiểu tinh linh ngoan ngoãn. Thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp nhìn xác xà giao bay tới, lửa đỏ chợt nổ tung hóa thành lửa cháy hừng hực bao phủ thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp.
Chớp mắt thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp thành đốm lửa, biến mất.
Có ảo ảnh phượng hoàng lửa chậm rãi mở cánh ra sắp bay lên cao, phát ra khí thế cường đại không thuộc về cõi thiên địa này.
Xà giao to lớn rơi xuống bị ảo ảnh phượng hoàng lửa duỗi cánh, ngọn lửaphóng lên cao bắt giữ đốt xác cháy không tròn mẩu xương. Xác xà giao hóa thành đoàn sáng năng lượng xanh nhập vào phượng hoàng lửa, thân hìnhyêu kiều như ẩn như hiện.
Trên Thần Giao Đàm, cô bé tiếp tục ném xác xà giao vào lửa cháy hừng hực.
Một chén trà sau, xác xà giao trong Thần Giao Đàm biến mất hết.
Ngọn lửa đỏ rực ngày càng đốt cao nhưng không tỏa ra sức nóng.
Cùng lúc đó, màu lửa biến đổi nhanh như trải qua lột xác, phượng hoànglửa khổng lồ khép cánh lại, bao bọc thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp như ẩn nhưhiện như đang dục hỏa niết bàn.
Ngọn lửa như máu dần tắt.
Thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp mặc giáp đỏ trong ngọn lửa đỏ nhạt mở mắt ra, đôi mắt đỏ như có lửa đốt.
Chính lúc này, thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp phát hiện ra điều gì, ánh sáng vàng chợt lóe, mặt nạ che khuôn mặt.
Thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp nhìn lên trời, hét lên:
– Ai? Đi ra!
Một thanh âm lạnh lùng vang lên:
– Phát hiện ra ta? Hưm, thú vị. Huyết mạch thượng cổ thần hoàng sao? Nàng chính là Phượng Hoàng Nữ gần đây nổi lên đúng không?
Một người toàn thân trắng bệch xuất hiện gần thiếu nữ áo đỏ xinh đẹpmười thước, không có huyền khí dao động, không có bóng sáng di chuyểnnhanh. Giống như người đó đã đứng tại chỗ từ lâu chẳng qua không bị phát hiện.
Người này rất đẹp trai, môi mỏng, thân hình mảnh khảnh, trường samtrắng, mặt trắng bệch, tóc bạc. Đôi mắt hẹp dài, chân mày bay xéo vàothái dương đều một màu trắng. Nam nhân đứng đó như băng tuyết ngàn nămlạnh lùng, ngăn cách người ngoài ngàn dặm. Bất cứ ai nhìn gã một lần sẽthấy linh hồn bị đông cứng.
Thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp ánh mắt nghiêm túc nói:
– Là ngươi?
Khách không mời hơi giật mình:
– Nàng biết ta?
Mắt thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp xinh đẹp lóe tia trêu chọc, lạnh lùng cười:
– Đệ nhất kỳ tài Tuyết Châu mấy trăm năm qua, người thừa kế viện trưởngThanh Bình học viện tương lai, đệ nhất cao thủ thế hệ trẻ Tuyết Châu,thần đồng Mục Thiên Dưỡng nổi tiếng khắp thiên hạ. Làm sao ta không biết cũng như dám không biết?
Mục Thiên Dưỡng gật đầu, nói:
– À.
Mục Thiên Dưỡng không hiểu sao, gã thấy bản thân rất lạ. Mục Thiên Dưỡng không hiểu vì sao đứng trước mặt thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp thái độ khôngmấy thân thiện này, lần đầu tiên trong đời gã muốn nói gì đó. Nhưng vìMục Thiên Dưỡng đã quen im lặng thời gian dài nên không biết nói gì.
Thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp bỗng mỉm cười nói:
– Nhưng ngươi đến đúng lúc.
Mục Thiên Dưỡng suy nghĩ lung tung, bản năng hỏi:
– Cái gì?
Mục Thiên Dưỡng bỗng thấy tức giật. Chết tiệt, chuyện gì đây? Hôm nay gã làm sao vậy? Gã không nên có phản ứng như vậy, sao có thể bị một thiếunữ dắt mũi lấn lướt?
– Ai cũng nói ngươi là đệ nhất cao thủ thế hệ trẻ Tuyết Châu, có thể nói là vô địch. Cái gọi là mời không bằng tình cờ, nếu đã gặp nhau thì tiểu nữ xin lĩnh giáo mấy chiêu.
Thần Giao Đàm vẫy tay, một hộp kiếm to xuất hiện bên cạnh nàng. Thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp rút kiếm to màu đỏ ra.
Mục Thiên Dưỡng nhíu mày nói:
– Nàng không phải đối thủ của ta.
Toàn thân thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp rực cháy ngọn lửa, nói:
– Không thử thì sao biết?
– Kiếm của ta ra khỏi vỏ sẽ dính máu.
Mục Thiên Dưỡng nhíu mày, lần đầu tiên gã không muốn cầm chuôi kiếm.
Thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp thổi kiếm to, đoàn lửa lan tràn mũi kiếm dày rộng.
Thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp cười tươi như hoa nói:
– Kiếm của ta cũng là ra khỏi vỏ sẽ dính máu.
Chương 362: Lý Do Rút Kiếm
Mục Thiên Dưỡng nhíu chặt mày nói:
– Nữ nhân, ta không tìm thấy lý do giết nàng, vậy nên hãy rời đi trước khi ta rút kiếm.
– Không tìm thấy lý do? Vậy ta cho ngươi!
Thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp lắc người, chớp mắt đến trước mặt Mục Thiên Dưỡng. Kiếm to lửa không nương tay chém ra.
Thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp lạnh lùng cười:
– Ta là nữ nhân của Đinh Hạo, lý do này đã đủ để ngươi rút kiếm chưa?
– Nàng nói gì?
Giọng Mục Thiên Dưỡng lạnh băng vang lên sau lưng thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp.
Trong khoảnh khắc vừa rồi Mục Thiên Dưỡng đã thoát khỏi kiếm lửa thuấndi đến bên kia, cùng lúc đó bàn tay gã nắm chặt trường kiếm, thân kiếmđã rút một nửa khỏi vỏ. Nhưng không hiểu sao Mục Thiên Dưỡng không hoàntoàn rút trường kiếm ra.
– Ta nói… Ta là nữ nhân của Đinh Hạo.
kiếm to đỏ như máu đáp thay thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp, chém ngang eo, khílãng vô hình bị tách ra. Nơi kiếm đi qua đá to, cây bị xẻ đôi, ầm ầm đốt cháy.
Mục Thiên Dưỡng lại né tránh, trường kiếm rút thêm một tấc khỏi vỏ.
Lúc này xảy ra biến dị không ai ngờ.
Hơi thở vô hình xẹt qua hư không, nhẹ như gió thổi.
Thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp, Mục Thiên Dưỡng có thực lực cường đại cỡ nào?Thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp, Mục Thiên Dưỡng biến sắc mặt cùng ngẩng đầunhìn hướng tây bắc.
Đó là hướng Vấn Kiếm tông.
Mục Thiên Dưỡng lấy làm lạ:
– Có người đang độ kiếp? Kiếp Tiên Thiên Võ Tông cảnh, thanh thế lớn như vậy… Là ai?
– Hơi thở này… Là Hạo ca ca!
Thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp phân biệt ra hơi thở quen thuộc đó.
– Hạo ca ca đang trùng kích Tiên Thiên Võ Tông cảnh, chỗ này cách VấnKiếm tông cỡ ngàn dặm tại sao linh khí thiên địa tại đây cũng bị ảnhhưởng?
Cô bé Đinh Đinh hít mũi ngửi không khí, khẳng định:
– Tỷ tỷ, tỷ tỷ, không sai, đúng là hơi thở của tên đó.
Đinh Đinh nhíu mày nói:
– Nhưng việc này hơi phức tạp, dường như có người không muốn hắn thànhcông trùng kích Tiên Thiên Võ Tông cảnh, đang chặn giết. Hưm, tình hìnhkhá phức tạp. A, đau đầu, đầu thật đau, Đinh Đinh không thể cảm ứng…
– Đi!
Thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp Tạ Giải Ngữ biến sắc mặt, không thể không từ bỏkhiêu chiến. Thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp lắc người thành luồng sáng đỏ baynhanh hướng tây bắc.
– Này mặt trắng nhỏ, có phải ngươi cũng thích tỷ tỷ của ta? Hì hì, đừngchối, ta nhìn ra được nam nhân các ngươi thấy mỹ nữ đều như vậy. Hì hì,nhưng ngươi phải cố gắng hơn, tình nhân Đinh Hạo hiện giờ của tỷ tỷ rấtlợi hại.
Cô bé Đinh Đinh nghịch ngợm nháy mắt với Mục Thiên Dưỡng, nhảy lên trời đi theo Tạ Giải Ngữ chớp biến mất cuối trời.
Mục Thiên Dưỡng nắm chuôi kiếm rút một nửa, đứng im tại chỗ.
Keng!
Trường kiếm vào vỏ.
Nếu có ai thấy hình ảnh này sẽ kinh ngạc rớt cằm. Thần đồng Mục ThiênDưỡng từ khi xuất đạo tâm ngoan thủ lạt, lạnh lùng vô tình vậy mà liêntục mềm lòng rút kiếm một nửa lại cất vào, đây là lần đầu tiên.
– Nữ nhân của Đinh Hạo sao?
Mục Thiên Dưỡng nhìn hướng luồng sáng đỏ biến mất, thở ra.
Khóe môi Mục Thiên Dưỡng cong lên, nhỏ giọng nói:
– Nữ nhân thú vị, dám khiêu chiến ta? Con kiến Đinh Hạo không dám tớikhiến một nữ nhân xông pha chiến đấu. Ha ha, tất cả của ngươi sẽ bị tacướp đi, nữ nhân cũng không ngoại lệ.
* * *
– Đó à…
Lý Y Nhược bừng tỉnh từ nhập định, ngẩng đầu nhìn.
Mây xoay tròn thành hình cái phễu to gần như che đậy hết sơn môn phongtọa Vấn Kiếm tông, ai cũng cảm giác được linh khí thiên địa bên cạnhnhanh chóng tụ tập sâu trong sơn môn.
– Hơi thở này là… Hạo ca ca!
Tuy Lý Y Nhược không có năng lực cảm ức siêu như Tạ Giải Ngữ nhưng tâmcó linh tê, trực giác cho nàng biết nguyên nhân khiến thiên địa biếnđộng chắc chắn là Đinh Hạo.
Bởi vì trong không khí tràn ngập hơi thở Lý Y Nhược quen thuộc.
Chớp mắt lời cảnh cáo âm trầm đầy sát khí của lão quái vật Khí Thanh Sam vang vọng trong không trung, chấn động bầu trời. Giọng Đường Phật Lệphong chủ Thiên Kiếm phong, mấy cao thủ bí ẩn tranh đấu, huyền khí điêncuồng nổ, dao động khủng bố không ngừng truyền ra từ sơn môn.
– A! Có người tấn công Hạo ca ca!
Lý Y Nhược hiểu ra, khuôn mặt xinh đẹp không còn chút máu. Lòng Lý YNhược rối loạn, nàng không thể xen vào chiến đấu trình độ này, trừ phi…
Lý Y Nhược chạy nhanh như điên lên đỉnh Thủy Kiếm phong.
– Phong chủ… La phong chủ… Sư phụ…
Lý Y Nhược kinh hoàng hét to. Trong tình huống này chỉ có phong chủ Thủy Kiếm phong mới đủ thực lực tham gia cuộc chiến như thần thoại phươngxa, xoay chuyển chiến cuộc.
Khi Lý Y Nhược chạy lên đỉnh Thủy Kiếm phong, thấy thân hình quen thuộcthì nước mắt trào ra khóe mắt. Lý Y Nhược quỳ sau lưng La phong chủ, khổ sở van xin.
– Sư phụ… Xin người ra tay…
– Hài tử, đứng lên đi.
La phong chủ thở dài, xoay người nâng Lý Y Nhược dậy, lau nước mắt chonàng. Thiếu nữ xinh đẹp là đệ tử La phong chủ mới thu, cũng là đệ tửnàng thích nhất. Tuy tính cách Lý Y Nhược hơi kiêu ngạo nhưng đơn thuần, lòng hướng về võ đạo kiên quyết, là khối ngọc đáng giá điêu khắc.
Biểu tình Lý Y Nhược vừa kinh hoàng vừa sốt ruột:
– Sư phụ…
– Yên tâm đi, vi sư từng gặp Đinh Hạo, tướng hắn không phải loại chếtsớm, còn có Khí Thanh Sam sư thúc ở bên cạnh, sẽ không ai tổn thương hắn được.
La phong chủ ngẩng đầu nhìn trời, tiếp tục bảo:
– Chuyện lần này là nhiều người lên kế hoạch đã lâu, Đinh Hạo là khâu mấu chốt nhất, dù là ta cũng khó xen vào, bởi vì…
La phong chủ nói đến đây bỗng giơ tay vỗ ra chưởng lực hùng hồn.
Một chưởng ấm thủy lưu màu lam bay lên trên Thủy Kiếm phong, như chưởngthần ma đè hướng Ẩn Kiếm Phong. Nhưng chưởng ấn mới lên chưa tới ba trăm thước thì một luồng kiếm quang xẹt qua đánh nát chưởng ấn thuy lưu.
– Ha ha ha ha ha ha! La phong chủ, xin đắc tội, hãy bình tĩnh lại nghỉngơi ở Thủy Kiếm phong một lúc đi. Chờ xong việc Ẩn Kiếm Phong nhất định sẽ xin lỗi La phong chủ.
Một thanh âm kiêu căng mơ hồ lạnh lùng vang trong không trung.
Chương 363: Làm Thịt Con Mèo Này
Cùng lúc đó, trên bầu trời lấp lóe ánh sáng, một lồng khí vô hình hiện ra trên không trung Thủy Kiếm phong, bao phủ nó.
– Ta sơ ý bị người tạm thời phong ấn Thủy Kiếm phong, có kẻ âm thầm giám thị chỗ này, ta không xông ra được ngay.
Gió thổi tóc dài La phong chủ bay lên, cuốn trường sam màu xanh biếc. Nữ cường giả bí ẩn lộ mặt sát khí.
Lý Y Nhược thấy vậy tim đau như dao cắt:
– Sư phụ…
Nhiều cường giả cùng xuất hiện làm khó dễ chỉ vì đối phó Đinh Hạo, Lý YNhược chỉ có thể trơ mắt nhìn mọi chuyện xảy ra, nhìn Hạo ca ca rơi vàonguy hiểm mà không có cách nào.
Ta quá yếu, quá yếu!
Trơ mắt nhìn Hạo ca ca gặp nguy hiểm mà không giúp được gì, loại cảmgiác này thật khó chịu. Không được, ta phải biến mạnh, phải nhanh chóngmạnh lên. Ta muốn có tư cách đứng bên cạnh Hạo ca ca, cùng sóng vaichiến đấu!
Lý Y Nhược thầm thề trong lòng.
La phong chủ nhẹ vỗ vai đồ nhi yêu quý, nàng thầm thở dài. La phong chủ nghĩ đến một người khác, thầm nghĩ:
– Tiểu tử thối Đinh Hạo có phúc duyên âu dày, được nhiều thiếu nữ nhungnhớ, bao gồm… Của nàng. Đây là nhân duyên hay nghiệt duyên?
La phong chủ chậm rãi duỗi tay ra, lòng bàn tay chãi xuống, lực lượng bí ẩn tuôn ra, Thủy Kiếm phong rung động.
Thác nước đổ xuống khe núi không xa bị La phong chủ rút khỏi mặt đất bay trong tay nàng, hóa thành kiếm to màu xanh biếc dài mấy chục thước. Laphong chủ kéo ngược trường kiếm phóng lên cao như sao chổi chém vào lồng khí chụp Thủy Kiếm phong, xuyên qua.
– La phong chủ, ngươi…
Thanh âm trong hư không vừa kinh vừa giận, không ngờ trong tình huống này La phong chủ dứt khoát giúp đỡ Đinh Hạo như vậy.
– Chết đi!
La phong chủ trong lúc chiến đấu thay đổi thành người hoàn toàn khác.
Khuôn mặt xinh đẹp lạnh băng ngăn cách người, khí chất lạnh lùng, Laphong chủ tựa như dòng suối mát kết băng. Kiếm thác nước to lớn mộng ảochặt chém, một chiêu một thức địa khai đại hợp, tốc độ nhanh như tiachớp xé rách hư không.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Chiến đấu trên Thủy Kiếm phong mở ra.
Người giấu trong hư không bao phủ trong đoàn sáng da cam, tay cầm haithanh trường kiếm huyền khí đấu với La phong chủ. Người đó không muốnliều mạng, chỉ giữ chân nàng kéo dài thời gian.
Trên đỉnh Thủy Kiếm phong.
Lý Y Nhược nhắm mắt, quỳ gối thành kính chắp hai tay, thầm cầu nguyện:
– U ma sát, chư thiên chi thần, xin các người hãy phù hộ Hạo ca ca bình an độ qua kiếp này, Y Nhược nguyện trả bất cứ giá nào!
Gió thổi mái tóc dài và váy xanh bay lên.
Khuôn mặt thiếu nữ xinh đẹp thánh khiết.
* * *
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Một chuỗi tiếng vũ khí va chạm vang lên dồn dập.
Vương Tuyệt Phong xấu xa vung song kiếm tạo ra gió lốc kim loại như sứgiả tứ vong đi trong đám người. Nơi Vương Tuyệt Phong xấu xa đi quangười áo đen ngã xuống như bị nông dân gặt lúa.
Bãi cỏ xinh đẹp trong ngày thường phong cảnh hợp lòng người đã có bamươi cái xác bị chém đứt eo nằm xuống, máu lan tràn. Những cọng cỏ vôtội bị máu nhuộm đỏ.
Tuy nhiên, ánh sáng chớp lóe trên bầu trời, liên tục có người tuôn ra từ bốn đoàn sáng cố định cách mặt đất mười thước. Bọn họ mặc áo đen bósát, đeo mặt nạ sắt màu đen che mặt, không sợ chết lao hướng Đinh Hạongồi dưới cây đào.
Minh văn trận pháp truyền tống cự ly ngắn, có thể tránh đi thần thôngngăn cách sơn môn Vấn Kiếm tông truyền tống người đến đây. Tin tức nàylộ ra khiến người ngẫm nghĩ đã thấy rét run.
– Giết hắn!
– Không thể để hắn thành công độ kiếp!
– Chỉ có một cơ hội!
– Vì chủ nhân!
Các tiếng hét liên tục vang lên, Vương Tuyệt Phong xấu xa cười nhạt. Trò hề con nít này chẳng qua là kỹ xảo nhiễu loạn tai mắt Vương Tuyệt Phong xấu xa, làm gì có kẻ điên cuồng ám sát sẽ hét khẩu hiểu lộ thân phậncủa mình?
Người áo đen xuất hiện có thực lực ước chừng Tiên Thiên Võ Tông cảnh, có cao có thấp, tuy không là đối thủ một chọi một nhưng đánh hội đồng thìVương Tuyệt Phong xấu xa thấy áp lực không nhỏ. Huống chi Vương TuyệtPhong xấu xa phải bảo vệ Đinh Hạo đang độ kiếp không bị quấy rầy, khókhăn càng lớn hơn.
Dưới gốc cây đào, Đinh Hạo như núi bất động, mái tóc đen dài tựa thác nước bay lên.
Từng cánh hoa đào bay xuống vài, ngực Đinh Hạo. Lúc này trên người ĐinhHạo phủ tầng cánh hoa dày, như đàn bươm bướm xinh đẹp hôn lên pho tuợng.
Cột sáng màu bạc và da cam bay ra từ đầu Đinh Hạo như cột như rồng baylên cao, quấn quýt nhau, rít gào. Giống như có hai con thần long uốnngười vạch đường cong đủ loại khó đoán trên không trung, xé rách vòngxoáy linh khí và mây thành hình cái phễu sau đó dung hợp lại, khôngngừng tuần hoàn.
Từng đợt lực lượng vô hình tuôn ra trong thiên địa kéo hai con rồng, xé nát, nghiền ép, bao gồm thiếu niên ngồi dưới cây đào.
– Giết!
Vương Tuyệt Phong xấu xa lắc người. Hai người áo đen sắp đến gần ĐinhHạo khựng lại, hai đầu người bay lên cao, máu tuôn như suối.
Vù vù vù vù vù!
Một luồng kiếm quang chợt lóe.
Cánh tay Vương Tuyệt Phong xấu xa có vết máu sâu thấy xương.
Đám người người áo đen gian xảo nhắm ngay điểm yếu Vương Tuyệt Phong xấu xa phải bảo vệ Đinh Hạo, bọn họ phối hợp ăn ý làm gã ném chuột sợ vỡđồ, không dám cách hắn quá xa. Thực lực của Vương Tuyệt Phong xấu xa cao vốn có thể nhẹ nhàng chém giết những người áo đen nhưng bây giờ dần rơi vào thế yếu.
– Không thể thi triển sát chiêu, huyền khí dao động mãnh liệt sẽ ảnhhưởng tam sư đệ độ kiếp. Tổ cha nó, lão tử đúng là thiếu nợ hắn từ kiếptrước!
Cảm giác bị cột tay chân chiến đấu khiến Vương Tuyệt Phong xấu xa buồn bực muốn hộc máu.
Chớp mắt Vương Tuyệt Phong xấu xa lại giết mấy chục người áo đen nhưngtrên người lại tăng thêm mười mấy vết vết, may mắn không bị trí mạng.
– Ha ha ha ha ha ha! Để xem ngươi có thể chảy bao nhiêu máu!
– Hắn sắp không chống nổi rồi!
– Giết Đinh Hạo, báo thù cho thiếu gia, đừng dây dưa với hắn!
Người áo đen không ngừng tuôn ra từ minh văn truyền tống trận như nướclũ đen. Mấy lần Vương Tuyệt Phong xấu xa định đánh nát minh văn truyềntống trận pháp nhưng bị lực lượng mạnh mẽ hất ra.
Trên bầu trời ánh bạc bay loạn.
Đều là ám khí đám người áo đen ném ra. Người áo đen không tới gần chiếnđấu mà bắn ám khí cự ly xa quấy rầy Đinh Hạo, Vương Tuyệt Phong xấu xathấy gã sắp bị chơi chết.
Chính lúc này…
Một con mèo trắng mập bước hình chữ T từ trong bụi cỏ phía xa tới gần.
– Meo? Tình huống gì đây? Sao hôm nay nhiều khách lên đỉnh núi vậy? Ôichao, sao đánh nhau rồi? Đám người áo đen lén lút này làm gì?
Khóe môi mèo ác quỷ Tà Nguyệt còn ngậm cái đuôi không biết là của động vật gì, nó nhai nhóp nhép, trợn to mắt nhìn.
Vương Tuyệt Phong xấu xa đang vất vả chiến đấu, lười quan tâm mèo ác quỷ Tà Nguyệt.
Mấy người áo đen cách mèo ác quỷ Tà Nguyệt gần nhất thì sợ muốn chết.Con mèo mập như u hồn, lúc trước người áo đen không phát hiện ra nó, mãi khi mèo ác quỷ Tà Nguyệt lên tiếng mới nhìn con mèo mập biết nói.
– Một con mèo biết nói?
– Yêu ma?
– Mập quá!
– Làm thịt nó đi!
Một người áo đen tiện tay ném ra một kim tiền tiêu.
Chương 364: Mèo Mập Phát Cuồng
Đám người áo đen cảm thấy một con mèo đáng thương cho dù có biết nói gì sao? Với thực lực của gã giết nó là xem trọng nó.
Nhưng người áo đen vĩnh viễn không ngờ phi tiêu này chọc giận một con quái vật.
– Yêu ma? Mập? Làm thịt?
Mấy chữ sỉ nhục khiến mèo ác quỷ Tà Nguyệt đang hớn hở nhìn Vương TuyệtPhong xấu xa vất vả chiến đấu nổi khùng lên, con ngươi co lại thành đốmđen nhỏ. Lửa giận phun ra từ mũi mèo mập.
Không thể tha thứ!
Dám xem thường Tà Nguyệtđại gia?
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt giận dữ ngửa đầu gầm lên.
Khi thanh âm phát ra từ cổ họng nhỏ xinh, cái đầu đáng yêu to cỡ nắm tay trướng to như khí cầu, biến lớn hơn hai mươi thước.
Răng sữa sáng lấp lánh thành răng cưa bén như chủy thủ, sóng âm như thần long gào thét bay ra từ mồm máu cuốn không khí thành bảy vòi rồng.
Đinh!
Kim tiền tiêu đánh vào răng cửa của mèo ác quỷ Tà Nguyệt vỡ ra rớt xuống đất như mảnh sứ, vỡ vụn.
Người áo đen bắn phi tiêu thì khó tin dụi mắt.
Hình như… Chọt trúng ổ kiến?
Người áo đen thấy không ổn.
Trong phút chốc…
Bốn, năm người áo đen bên cạnh gã hét thảm, bị vòi rồng mèo mập phun rahất lên trời như bao da. Trong khi người áo đen bắn phi tiêu ngây ngườithì mùi tanh nồng nặc áp sát gã.
Trong phút chốc người áo đen thấy trước mắt tối đen.
Thân thể người áo đen bị chất long dính đặc bao bọc rồi cả người đau đớn.
– Tuy ngươi dùng tiền bắn meo nhưng không thể tha thứ!
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt nhép miệng, khóe môi tròn treo đôi giày người áo đen.
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt nhe răng nói:
– Thịt người đúng là hơi chua, không ăn ngon như yêu quân, yêu soái, yêu vương.
Bốn phía tĩnh lặng.
Vương Tuyệt Phong xấu xa suýt quỳ trước mèo ác quỷ Tà Nguyệt. Chuyện gì đây?
Đinh Hạo nuôi con mèo gì vậy? Có thể biến thân, khoa trương quá đi?
Vương Tuyệt Phong xấu xa bỗng có xúc động muốn đổi con ưng huyền khí khổng lồ với mèo mập.
Mấy chục người áo đen khác bị tình huống đột ngột hù ngẩn ngơ.
Tại sao lại như vậy?
Lúc trước các người áo đen nhận tin tình báo không nói bên cạnh Đinh Hạo có quái vật đáng sợ như thế. Tổ cha nó, nên bóp chết đám người thu thập tình báo. Bây giờ làm sao đây? Một hơi nuốt trọng cao thủ cảnh giớiđỉnh Đại Võ Sư cảnh, cái con này là yêu ma phẩm loại nào?
Thứ không biết luôn dễ làm người ta sợ hãi.
Dù đám người áo đen đều là cao thủ siêu cường đại.
– A!
– A!
– A!
– A!
Bộp bộp bộp!
Trong phút chốc mấy tiếng hét thảm thiết vang lên trên bầu trời rồithành tiếng đập mạnh xuống đất, tiếng phụt phụt máu thịt bắn tung tóe.Mấy người áo đen lúc trước bị hất lên trời đều rớt xuống đất thành thịtnát.
Một chuỗi tiếng hét thảm thiết khiến tất cả mọi người tỉnh táo lại.
Vương Tuyệt Phong xấu xa giành ra tay trước, rung trường kiếm lên. Vèovèo mấy chục kiếm quang như điện bắn ra, xé rách không khí cắt vụn nămngười áo đen đứng gần gã nhất.
Cùng lúc đó mèo ác quỷ Tà Nguyệt rống to:
– Meo, ha ha ha ha ha ha! Đến lúc meo đại gia ra oai!
Đầu và thân thể mèo ác quỷ Tà Nguyệt trowngs to biến thành quái vậtkhổng lồ cao năm mươi thước, cái đuôi lông xù hất lên như cây cột quétra ngoài. Bốn, năm người áo đen không né kịp thịt nát xương tan bay đi.
Tình huống thay đổi trong chớp mắt.
– A? Mấy thứ này lóng lánh ánh bạc, hình như ăn ngon.
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt chơi vui, thấy mấy minh văn trận pháp đang truyềntống người áo đen. Mèo ác quỷ Tà Nguyệt há mồm thổi tan một minh văntrận pháp.
Rôm rốp rôm rốp!
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt là ăn hàng, thói quen nhặt lên mấy kim loại minh văn phù bỏ vào miệng nhai rôm rốp.
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt vừa ăn vừa đánh giá:
– Không có vị gì, mùi bình thường. Hưm, hơi cứng.
Vương Tuyệt Phong xấu xa đứng một bên nhìn, trán nổi gân xanh.
Đâu chỉ là hơi cứng!
Kim loại tròn dùng để khắc minh văn tổ thành minh văn trận pháp đều xenlẫn thần liệu hiếm thấy, có như vậy mới bảo đảm sự ổn định trận pháptruyền tống. Mới rồi Vương Tuyệt Phong xấu xa liên tục ra mấy chiêunhưng không thể đánh vỡ minh văn trận pháp, không ngờ con mèo mập mộtvuốt đập bể một cái, còn nhai rôm rốp.
Trong phút chốc…
– Tuy ăn không ngon nhưng để mài rài răng cũng được.
Bộp bộp bộp!
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt đập nát ba minh văn trận pháp truyền tống khác rồi bỏ vào miệng nhai.
Một thanh âm lạnh băng vang lên trên đỉnh Ẩn Kiếm Phong:
– Vấn Kiếm tông nuôi loại yêu ma như vậy? Súc sinh chết tiệt, làm hỏng việc lớn của ta, chết đi!
Một bóng người xuất hiện bên cạnh mèo ác quỷ Tà Nguyệt, vỗ chưởng đánhvào eo chỗ yếu nhất của nó. Gió rít trong không khí, chưởng lực hùng hồn như sóng thần ập đến.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thân hình mèo ác quỷ Tà Nguyệt to như núi nhỏ bị đánh bay khỏi mặt đất.
Bị công kích đột ngột, mèo ác quỷ Tà Nguyệt vặn một trăm tám mươi độkhiếp người, mắt thấy xương cốt sẽ đứt từng khúc chỉ còn lại da thịt bao bọc.
Vết thương như thế dù là cường giả đẳng cấp Võ Vương cảnh cũng không sống nổi.
Vương Tuyệt Phong xấu xa giật mình, muốn cứu mèo ác quỷ Tà Nguyệt nhưng không kịp.
Vương Tuyệt Phong xấu xa quát to:
– Chết tiệt!
Vương Tuyệt Phong xấu xa bay lên, kiếm quang như thất luyện ngân hà rơixuống bao phủ người đột nhiên xuất hiện, sát chiêu lấy mạng.
Nếu một chọi một thì Vương Tuyệt Phong xấu xa không e ngại bất cứ người nào.
Nhưng người đó nắm giữ thuật ẩn thân, che giấu rất tài, thân hình nhưtách rời ra. Kiếm quang của Vương Tuyệt Phong xấu xa bao phủ, tứ chi vàđầu người đó rời ra bay bốn phía, hóa thành luồng khói đen tan biến.
Tổ cha nó, con mèo mập chết thì gã không có cách nào ăn nói với Đinh Hạo.
Vương Tuyệt Phong xấu xa thấy xấu hổ.
Vương Tuyệt Phong xấu xa biết Đinh Hạo và con mèo mập có cảm tình rất tốt.
Lúc này…
– Meo nha nha nha, tên khốn kiếp sinh con không có lỗ đít dám ám toánbản meo, ngươi chết chắc rồi! Lên trời xuống đất không ai ứu được ngươi, ta muốn cắn chết ngươi. Meo meo meo!
Thanh âm vênh váo quen thuộc chui vào tai Vương Tuyệt Phong xấu xa, gã mừng rỡ.
Chương 365: Huyết Thủ Đồ Tể
Mèo mập không chết?
Vương Tuyệt Phong xấu xa ngoái đầu nhìn. Thân hình mèo ác quỷ Tà Nguyệtkhổng lồ khi bay ra thì bỗng thu nhỏ lại, kích cỡ bình thường, tứ chiquơ quào. Mèo ác quỷ Tà Nguyệt đập vào núi giả phía xa, in hình mèo mậprõ ràng trên đá cứng rồi từ từ trượt xuống đất.
Điều khó tin là lực lượng hùng hồn bàng bạc như biển kia cho dù là caothủ cảnh giới Tiên Thiên Võ Tông cảnh cũng sẽ nổ tung, thế nhưng khôngtạo thành vết thương nào cho mèo ác quỷ Tà Nguyệt. Thậm chí lông trắngcủa mèo mập không rụng một cọng nào.
– Lão nương liều mạng với ngươi!
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt đáp xuống đất, nổi khùng, chửi um sùm lên. Mèo ácquỷ Tà Nguyệt hóa thành tia chớp bạc bay hướng hư không bên trái.
– Meo!
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt vung vuốt, vết máu rơi trên không trung.
Vương Tuyệt Phong xấu xa lập tức hiểu ngay. Vương Tuyệt Phong xấu xa lắc người xuất hiện bên cạnh mèo ác quỷ Tà Nguyệt, kiếm quang liên miên bất tận chém hướng vết máu rơi.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Trong không khí toát ra một chuỗi hỏa hoa.
Tiếng kim loại va chạm như mưa đánh vào la không dứt. Rõ ràng kiếm quang chém vào không khí nhưng giống như chặt vào sắt ứng tóe lửa. Từng đoànsóng gợn như đá đập vào nước, một thân hình như ẩn như hiện bị kiếmquang chấn văng ra dần biến rõ ràng.
– Meo! Cắn chết ngươi!
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt đã nổi điên, tốc độ càng lúc càng nhanh, ban đầukéo một chuỗi tàn ảnh trắng trên không trung, sau biến thành tia chớptrắng, sau này là luồng sáng trắng mắt thường khó thấy quấn quanh bóngngười bí ẩn.
Thiên phú tìm kiếm đáng sợ giúp mèo ác quỷ Tà Nguyệt luôn trước tiên tìm ra chỗ người bí ẩn. Mấy lần người này giấu trong hư không né tránhVương Tuyệt Phong xấu xa truy sát nhưng luôn bị mèo ác quỷ Tà Nguyệt huơ vuốt tìm ra.
– A! Súc sinh chết tiệt!
Người bí ẩn vừa kinh vừa giận, không ngờ bị con mèo mập nhìn thấu thuật ẩn giấu.
Cuối cùng một lão nhân gầy gò mặc áo đen, râu tóc hoa râm, mặt đầy sát khí bị buộc xuất hiện trong không trung.
Lão nhân cực kỳ gầy, như gậy trúc treo áo, mặt không có chút thịt, giống như da dán lên đầu lâu. Hốc mắt trũng sâu như lệ quỷ, đôi mắt đỏ máu,huyền khí bị chấn nát lộ ra xương trắng và máu nhỏ giọt.
– Quả nhiên là ngươi.
Vương Tuyệt Phong xấu xa nhận ra lão nhân này, chính là một trong cáctrưởng lão của Tinh Vẫn tông, phụ thân thiếu niên độc nhãn long bị ĐinhHạo giết trong di tích thượng cổ tông môn Tây Nham sơn mạch. Ngoại hiệucủa lão nhân là Huyết Thủ Đồ Tể, một kẻ có thù sẽ trả.
Nhưng lúc này Huyết Thủ Đồ Tể không còn uy thế đó nữa, bị một con mèobuộc liên tục hiện thân, bị phát hiện bộ mặt thật. Lần này coi như xong, từ nay Huyết Thủ Đồ Tể sẽ đối mặt Vấn Kiếm tông vĩnh viễn truy sát,chết chắc. Nhìn chung toàn Tuyết Châu không ai xông vào Ẩn Kiếm PhongVấn Kiếm tông hành hung xong còn sống thoải mái được.
Vương Tuyệt Phong xấu xa hừ lạnh một tiếng:
– Thật là không biết chết sống, ngươi tác uy tác phúc bên ngoài cũngđành thôi, dám vào Vấn Kiếm tông giết người, hôm nay khiến ngươi chếtkhông có chỗ chôn.
Vương Tuyệt Phong xấu xa vẫy tay, thanh ưng huyền khí rít gào đáp xuốnglưng gã, cánh kiếm run run, một chuỗi tiếng kim loại ma sát xanh. Conưng kiếm hóa thành hai cánh kiếm to lớn bám sau lưng Vương Tuyệt Phongxấu xa.
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt vô sỉ hét to:
– Ô, mọc cánh? Meo meo, đại gia khoái xem người chim nhất!
Vương Tuyệt Phong xấu xa lảo đảo suýt té. Người chim? Đừng ngăn ta, tamuốn làm thịt con mèo mập này! ại sao mới rồi gã không để Huyết Thủ ĐồTể giết con mèo mập độc miệng đi?
Huyết Thủ Đồ Tể thấy tình huống hay, ẩn vào hư không chuồn mất. VươngTuyệt Phong xấu xa hét to, cánh sau lưng duỗi ra hai mươi mấy thước, nhẹ vỗ tới trước mặt Huyết Thủ Đồ Tể. Kiếm quang đầy trời bắn ra từ cánhkiếm phong tỏa không gian mười thước.
Huyết Thủ Đồ Tể không thể ẩn giấu nữa, khuôn mặt gầy lộ biểu tình kinh khủng, tức giận quát:
– Cần gì đuổi tận giết tuyểt? Đinh Hạo giết nhi tử của ta, chẳng lẽ bổn tọa không thể báo thù?
Huyết Thủ Đồ Tể là cao thủ ám sát, am hiểu ẩn hình tập kích, chú trọngxuất kỳ bất y. Đánh nhau với khoảng cách gần như vậy thì Huyết Thủ Đồ Tể không là đối thủ của Vương Tuyệt Phong xấu xa, một trong Ẩn Kiếm SongBích.
– Nhi tử của ngươi đáng chết, ngươi càng đáng chết. Hãy nói là tên phảnđồ nào dẫn ngươi vào sơn môn Vấn Kiếm tông thì lão tử cho ngươi chếtsảng khoái!
Vương Tuyệt Phong xấu xa múa kiếm thế không nương tay.
Tinh Vẫn tông và Vấn Kiếm tông sớm đã là nợ máu chồng chất, cái chết của Mã Nhất Phi có liên quan đến Tinh Vẫn tông. Huống chi phụ tử Huyết ThủĐồ Tể không phải thứ tốt lành gì, cướp bóc đốt nhà, có thể nói là tội ác chồng chất. Huyết Thủ Đồ Tể có thể mang nhiều sát thủ Tinh Vẫn tông vào sâu trong sơn môn Vấn Kiếm tông chính là tội chết, đằng sau chắc chắncó gián điệp nhúng tay vào. Vương Tuyệt Phong xấu xa xuống tay độc ácnhưng không hạ sát thủ là muốn moi thông tin hữu dụng từ Huyết Thủ ĐồTể.
Huyết Thủ Đồ Tể thấy một tia hy vọng, định mặc cả:
– Khục khục, lão phu không phải con nít ba tuổi, hãy thả ta rời đi rồi ta sẽ nói cho ngươi nội quỷ Vấn Kiếm tông là ai.
Vương Tuyệt Phong xấu xa nhíu mày.
Vù vù vù vù vù!
Một luồng sáng bạc bỗng nhiên từ sau lưng Huyết Thủ Đồ Tể xuyên quatrước ngực, lực lượng đáng sợ nỏ nát nửa người gã, khí lạnh lan tràn.Trong phút chốc Huyết Thủ Đồ Tể bị đóng băng.
Giết ngay!
Giọng Đinh Hạo vang lên từ phía xa:
– Chỉ là tên đồ tể tội ác chồng chất, giết chết ngay thì tốt rồi. Vương sư huynh dài dòng quá, cần gì nói nhiều với lão?
Luồng sáng bạc diệt tuyệt kia đến từ thần binh hàn sương màu bạc minh văn chữ hán độc quyền của Đinh Hạo.
Vương Tuyệt Phong xấu xa quay đầu lại thấy Đinh Hạo vẫn ngồi dưới cây đào, cánh hoa rơi đầy người.
Từng mảng tinh thể tuyết sáu cạnh to cỡ bàn tay rít gào xoay tròn như hộ vệ trung thành bao phủ Đinh Hạo và cây đào. Hai huyền khí như cột nhưrồng phóng lên cao nối liền với cái phễu khí mây to khổng lồ trên bầutrời. Mắt thường trông thấy linh khí đậm đặc cuồn cuộn tuôn ra từ đáyphễu to gần như che hết khung trời, bao phủ Đinh Hạo.
So sánh hai bên thì Đinh Hạo nhỏ như hạt cát, một hạt cát vàng trong samạc mênh mông. Trước kỳ cảnh đầy rẫy thì Đinh Hạo nhỏ bé đến không thấy, dù là đoàn mây linh khí nhỏ nhất cũng khổng lồ hơn hắn gấp ngàn vạn lần.