Đao Kiếm Thần Hoàng Audio Podcast
Tập71 [ chương 351 đến 355 ]
❮ sautiếp ❯Chương 351: Đưa tiễn
Lý Y Nhược nở nụ cười khiến người say mê:
– Hạo ca ca đã tỉnh rồi.
Đinh Hạo há mồm, thấy đầu nặng nề. Hai tay Đinh Hạo chống ghế đá ngồi dậy, thấy nguyên sân hỗn độn sau bữa tiệc cuồng hoan. Không biết đám người Vương Tiểu Thất đi đâu, nguyên sân chỉ còn lại Đinh Hạo và Lý Y Nhược.
Mặt mày thiếu nữ Lý Y Nhược có vẻ mệt, chắc cả đêm không ngủ ngon.
– Nàng… Cả đêm không nghỉ ngơi?
Không hiểu sao trong lòng Đinh Hạo dâng lên yêu thương, kiềm không được nắm tay thiếu nữ Lý Y Nhược.
Mặt Lý Y Nhược hây hồng nhưng không giãy ra, tự nhiên mặc cho Đinh Hạo cầm bàn tay tinh xảo.
Lý Y Nhược mỉm cười nói:
– Tối hôm qua ngươi uống nhiều, luôn ói ra và còn kêu mấy cái tên lạ. Bọn họ đều rời đi, Lý Lan sư huynh kêu ta ở lại chăm sóc ngươi để tránh bị cảm lạnh.
Lý Lan?
Đinh Hạo ngẩn người, thầm bực mình tiểu tử Lý Lan làm cái quỷ gì. Lý Lan biết rõ tu vi huyền khí của Đinh Hạo đã gần tới Tiên Thiên Võ Tông cảnh, dù nằm mình trần ngủ trên khối băng cũng không sao, còn cố ý khiến Lý Y Nhược ở lại chăm sóc hắn.
Đinh Hạo xúc động cầm tay thiếu nữ, hắn cảm giác như nắm lấy thứ tuyệt vời nhất thế giới. Cảm giác mềm mịn khiến người lâng lâng, Đinh Hạo muốn thả lỏng ra nhưng thấy kỳ kỳ, không biết nên nói cái gì.
Đinh Hạo chậm rãi ngồi dậy, thuận miệng nói:
– A! Ta nói tên kỳ lạ? Là cái gì?
– Ví dụ làm người không biết võ đằng lan, có xem hết phim xxx cũng uổng công. Jobs chết quá sớm, ăn đậu hủ phải ăn mặn, đốt chết dị tính luyến, ‘đao’ của ta khao khát khó nhịn, Đức Mã Tây Á vạn tuế, người ở tháp ở…
Lý Y Nhược tố tính nhái lại giọng điệu của Đinh Hạo, miêu tả y như thật.
Đinh Hạo toát mồ hôi lạnh.
Đức Mã Tây Á gì đó cũng đành thôi, còn lôi luôn Đằng Lan tỷ. May mắn thiếu nữ Lý Y Nhược không biết phim xxx là cái gì, không thì hình tượng thanh niên tốt Đinh Hạo cố gắng đắp nặn sẽ bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.
Đinh Hạo lo lắng hỏi:
– À, ta còn nói cái gì lạ lùng khác không?
Lý Y Nhược lắc đầu, nói:
– Không.
Đinh Hạo thở phào, thả lỏng tay thiếu nữ Lý Y Nhược ra. Đinh Hạo đi tới cái giếng rửa mặt, tinh thần tỉnh táo.
Lý Y Nhược xoay người cầm chỏi dọn dẹp sân rối loạn.
Đinh Hạo xoay người nhìn thấy hình ảnh đó, góc mềm mại nhất trong lòng rung lên.
Trái tim Đinh Hạo không phải làm bằng đá, sẽ bị hòa tan.
Lâu như vậy thiếu nữ Lý Y Nhược tư kiêu ngạo như công chúa, được hầu hết nam nhân các đệ tử ký danh năm viện bắc, nam, đông, tây, trung thầm mến, tiên nữ quen đứng trên đám mây nhìn xuống chẳng biết từ bao giờ buông bỏ kiêu căng, trả giá thời gian dài.
Từ bữa cơm tình yêu không gián đoạn, mạo hiểm cứu thiếu niên thợ săn Trương Phàm, tức giận đánh Giang Phong, chờ đợi trong nhà tù lạnh lẽo tối tăm.
Tất cả là vì ai?
Nhớ lần đầu tiên gặp mặt, thiếu nữ kiêu ngạo, ngang ngược, cao cao tại thượng vì ai mà trong một năm biến thành người khác?
– Mặc kệ chúng đi.
Đinh Hạo giật lấy cây chổi vứt một bên, dịu giọng nói:
– Y Nhược, ta đưa nàng về, hãy nghỉ ngơi đi.
Thiếu nữ Lý Y Nhược nghe lời gật đầu, lặng im cùng Đinh Hạo sóng vai ra khỏi sân.
Một đêm rất ngắn.
Nhưng đối với khu vực đệ tử ký danh to lớn thì thời gian như nước lũ tăng nhanh vô số lần xô đẩy, đã qua mấy chục năm.
Lúc Đinh Hạo ra khỏi cửa cái hắn ngạc nhiên thấy khu vực năm viện bắc, nam, đông, tây, trung ngày xưa ồn ào náo nhiệt trong một đêm trở nên tiêu điều. Dưới đất đầy rác bay trong gió, dấu chân hỗn loạn, ngẫu nhiên có một, hai bóng người vội vàng đi qua.
Không còn tiếng la hét tu luyện, không còn đám đông chỉnh tề trong diễn võ trường, không còn các giáo sư nghiêm khắc hét.
Trong một đêm nơi này biến thành một tòa không thành.
Đinh Hạo biết là vì nhiều người thi rớt, kết thúc cuộc sống đệ tử ký danh, không thể không buồn bã rời khỏi Vấn Kiếm tông. Khu vực năm viện bắc, nam, đông, tây, trung trống tởn chuẩn bị chỗ cho đệ tử ký danh quý mới.
Một vòng luân hồi sắp bắt đầu.
Trong tình cảnh này tâm tình con người trở nên thương cảm.
Không biết từ khi nào bàn tay Lý Y Nhược nhỏ xinh nắm tay Đinh Hạo, mọi chuyện thật tự nhiên. Trên đường đi Đinh Hạo, Lý Y Nhược không nói câu nào, sóng vai đi trên đường nhỏ dưới tán cây, cỏ xanh hai bên đường, lá cây giãn ra, rất đẹp.
Lòng Đinh Hạo bình tĩnh chưa từng có.
Bất giác đã đến sân số tám Hồng Sam Tây Viện.
Đây là chỗ Lý Y Nhược ở một năm.
Đinh Hạo ngạc nhiên phát hiện trước đó Lý Y Nhược đến sân của hắn biết bao nhiêu lần, còn đây là lần đầu tiên hắn đến chỗ của hắn.
Khi Đinh Hạo, Lý Y Nhược đi tới cửa lớn thì hai thiếu nữ mặc áo đỏ xinh đẹp từ bên trong đi ra.
Mấy nam đệ tử khí vũ hiên ngang, phong độ không tầm thường đi theo hai thiếu nữ áo đỏ. Chắc đều là tiểu thiên tài đủ điểm thi đậu, bên trong còn có Phương Thiên Dực mặc áo xanh. Mấy người mang theo báo lớn bao nhỏ hành lễ, cười nói đi ra.
– Thanh Đàn, Thiên Âm, các ngươi chuyển đi nhanh như vậy?
Lý Y Nhược bước nhanh đi tới. Hai thiếu nữ này là bạn cùng phòng của Lý Y Nhược, trong thi cuối năm vào danh sách hai trăm người, trở thành đệ tử nội môn Vấn Kiếm tông, thành tích không tệ.
Cùng nhau ở chung một năm, cảm tình ba người thân thiết, Lý Y Nhược thấy hai thiếu nữ định đi thì lòng buồn bã.
Thiên Âm là cô nương đáng yêu mặt bầu bĩnh trẻ con ra vẻ bất mãn nói:
– Hì hì, Y Nhược, cuối cùng chịu trở về? Tối hôm qua chúng ta đợi ngươi một đêm nhưng không thấy ngươi về, đã quên ước hẹn. Hừ hừ, đúng là trọng sắc khinh hữu.
Vẻ mặt Lý Y Nhược xin lỗi.
Đúng vậy, ba tiểu tỷ muội đã hẹn đêm qua tâm sự với nhau, ai ngờ Lý Y Nhược vì chăm sóc Đinh Hạo say rượu nên một đêm chưa về, suýt bỏ lỡ cơ hội tiễn hai bạn cùng phòng.
Chương 352: Đinh Hạo bị răn dạy
– Hì hì, được rồi được rồi. Thời gian dài như vậy, Thiên Âm vẫn chưa biết sao? Y Nhược chúng ta hễ gặp Hạo ca ca của nàng là quên hết mọi chuyện, chúng ta hãy tha thứ cho nàng đi. A?
Thiếu nữ Thanh Đàn cười giải vây cho Lý Y Nhược, ngẩng đầu thấy Đinh Hạo đứng ở phía xa thì ngẩn ra.
Đinh Hạo là đệ tử nổi tiếng nhất trong các đệ tử ký danh năm viện bắc, nam, đông, tây, trung hiện nay. Đối với nhiều đệ tử ký danh thì Đinh Hạo như vị thần cao không thể với tới. Thiên Âm dĩ nhiên biết mặt Đinh Hạo.
Có thời gian hai thiếu nữ Thanh Đàn và Thiên Âm từng mến thiên tài xuất sắc này, đề tài về Đinh Hạo được ba thiếu nữ trong sân số tám Hồng Sam Tây Viện nói nhiều nhất.
Thanh Đàn và Thiên Âm rất hâm mộ Lý Y Nhược.
Không chỉ vì Lý Y Nhược có sắc đẹp tuyệt vời càng vì nàng dám nghĩ dám làm. Trong các đệ tử ký danh năm viện bắc, nam, đông, tây, trung không thiếu nữ đệ tử ký danh thầm mến Đinh Hạo nhưng người có can đảm đứng ra, thổ lộ tình yêu với hắn thì chỉ một mình Lý Y Nhược.
Đương nhiên từ khi Lý Y Nhược tấn công Đinh Hạo thì các nữ đệ tử ký danh năm viện bắc, nam, đông, tây, trung càng không dám thổ lộ với hắn.
Bởi vì Lý Y Nhược là thiếu nữ đẹp nhất năm viện bắc, nam, đông, tây, trung, thiên phú tu luyện cực kỳ xuất sắc. Lý Y Nhược là nữ đệ tử ký danh rực rỡ nhất năm viện bắc, nam, đông, tây, trung, ánh sáng cá nhân gần như che hêtrs các nữ đệ tử ký danh, là tình nhân trong mộng của toàn bộ nam đệ tử ký danh. Khi thiếu nữ như tiên theo đuổi Đinh Hạo thì không nữ đệ tử ký danh nào cho rằng họ có thể đánh bại Lý Y Nhược.
Nhiều người cảm thấy Đinh Hạo và Lý Y Nhược là trời sinh một cặp.
Nhưng Thanh Đàn và Thiên Âm biết Lý Y Nhược rất vất vả theo đuổi Đinh Hạo.
Đến nay thái độ của Đinh Hạo như gần như xa, biến mất nửa năm không thấy. Đinh Hạo và Lý Y Nhược không như nam nữ đệ tử ký danh yêu nhau, không có ấm áp dưới trăng và hoa, không có thề non hẹn biển. Nhiều lúc là Lý Y Nhược đơn phương không oán không hối hạn trả giá. Lâu như vậy Thanh Đàn và Thiên Âm là bạn cùng phòng của Lý Y Nhược, hai thiếu nữ chưa từng thấy có khi nào nàng trở về từ Thanh Sam Đông Viện mà có Đinh Hạo đi cùng.
Cho nên lúc Thanh Đàn và Thiên Âm ngẩng đầu thấy Đinh Hạo thì ngây người.
Hôm nay làm sao vậy? Đinh Hạo đầu gỗ có thời gian đưa Y Nhược về?
Thanh Đàn và Thiên Âm nhanh chóng phản ứng lại, lòng hân hoan, vui thay cho bạn cùng phòng của mình. Thời gian dài như vậy khúc gỗ Đinh Hạo đã thông, biết đưa bạn gái về?
Thiên Âm đụng vai Lý Y Nhược, mỉm cười nói:
– Y Nhược, chúc mừng ngươi.
Thanh Đàn cũng hưng phấn đụng bạn cùng phòng:
– Đúng vậ Nhwọc chịu khổ thời gian dài, kẻ cuồng tu luyện nhà ngươi rốt cuộc biết thương hương tiếc ngọc, mừng cho ngươi.
Tuy có lúc tính tình Lý Y Nhược không tốt, kiêu ngạo như thiên nga nhỏ nhưng quan hệ với hai bạn cùng phòng rất tốt, bởi vì nàng rất rộng rãi.
Được Thanh Đàn và Thiên Âm chúc mừng, Lý Y Nhược nhớ lại trên đường đi được Đinh Hạo nắm tay, lòng ngọt ngào.
Lý Y Nhược thẳng thắn nói:
– Đa tạ các ngươi, phải rồi, các ngươi chuyển đến khu bậc mấy?
– Khu bậc sáu. Tuy chỉ là tầng ngoài cùng nội môn nhưng vậy là tốt quá rồi, có thể ở lại tông môn và được nhiều tài nguyên tu luyện, tiếp xúc công pháp bí tịch lợi hại thật sự của tông môn…
Nói đến đây Thiên Âm chợt nhớ điều gì, hỏi:
– Y Nhược, thứ bậc của ngươi chắc trực tiếp vào lục phong lục tọa? Ngươi chọn phong nào chưa?
Lý Y Nhược nói ngay:
– Tất nhiên là chọn Thủy Kiếm phong. Kinh mạch của ta thuộc tính thủy, Cửu U Quỳ Thủy quyết của Thủy Kiếm phong là công pháp thích hợp ta nhất, đó là Hạo ca ca chọn cho ta.
Thanh Đàn cố ý trêu Lý Y Nhược:
– Thủy Kiếm phong sao? Không tệ. Nghe nói Thủy Kiếm phong xếp hạng khá cao trong lục phong lục tọa. Nhưng Y Nhược bị Hạo ca ca của ngươi ăn gắt gao, chuyện gì cũng nghe theo hắn.
Lý Y Nhược mỉm cười nói:
– Hạo ca ca nói rất đúng nên dĩ nhiên ta phải nghe lời.
Thanh Đàn và Thiên Âm làm biểu tình không biết nên nói cái gì.
Phương Thiên Dực đứng bên cạnh ngẩn người, gã không ngờ Đinh Hạo sẽ đến đây. Phương Thiên Dực nhìn thiếu nữ Thiên Âm đứng bên mình, lại nhìn ánh mắt trêu chọc của Đinh Hạo, thiếu niên tuấn tú lấy kiếm lam sinh mạng đỏ mặt như gấc. Phương Thiên Dực ấp úng chào hỏi, gục đầu xuống.
Đinh Hạo ngạc nhiên qua đi thầm mừng rỡ.
Thật không ngờ bình thường Phương Thiên Dực chỉ biết tu luyện, một lòng luyện kiếm, lạnh lùng vậy mà cũng nẩy mầm xuân, thầm hẹn hò một nữ đệ tử ký danh. Thiếu nữ tên Thiên Âm chắc là người trong lòng của Phương Thiên Dực.
Không ngờ nàng còn là bạn cùng phòng của Lý Y Nhược.
Lỗ tai Đinh Hạo rất thính, tuy Lý Y Nhược, Thanh Đàn và Thiên Âm nói nhỏ giọng nhưng hắn nghe rõ ràng.
Ba thiếu nữ Lý Y Nhược, Thanh Đàn và Thiên Âm nói rất nhiều chuyện rồi lưu luyến từ biệt. Phương Thiên Dực cúi thấp đầu lướt qua Đinh Hạo, không tiện nói chuyện.
Thiếu nữ tên Thiên Âm đi vài bước đột nhiên nghĩ tới cái gì, xoay người lại nhìn Đinh Hạo.
Thiên Âm mở miệng nói:
– Đinh Hạo sư huynh.
– Như thế nào?
Thiên Âm lấy hết can đảm nói:
– Ta… Có thể nói vài câu với sư huynh được không?
– A! Được.
Biểu tình Thiên Âm nghiêm túc nói:
– Đinh sư huynh, người là cao cao tại thượng thiên chi kiêu tử, nhưng ta cầu xin sư huynh đừng phụ Y Nhược nhà chúng ta. Sư huynh có biết nàng chịu khổ vì ngươi nhiều cỡ nào không?
Thiên Âm không biết lấy đâu ra can đảm nói chuyện kiểu đó với Đinh Hạo, nếu là trước kia thì nàng thậm chí không dám chào hắn.
Đinh Hạo nghiêm túc gật đầu.
Thanh Đàn cũng lên tiếng:
– Đinh sư huynh, ta cũng có lời muốn nói. Hôm nay vừa lúc gặp sư huynh, ta nói mấy câu luôn. Sư huynh có biết Y Nhược vì chuẩn bị ba bữa cơm cho sư huynh mỗi ngày bận rộn thời gian dài, mỗi phần nguyên liệu đều là nàng tự tay chọn lựa, tốn nhiều tiền để mua. Có mấy lần nàng một mình đi hoang dã tìm nguyên liệu trong thực đơn. Sư huynh cũng biết Y Nhược không nấu ngon nhưng nguyên liệu nàng chọn đều là linh thảo, linh dược thượng đẳng, có thể tăng tốc độ tu luyện. Tính sơ tốn mấy trăm vạn kim, ba bữa cơm làm nàng tốn thời gian rất dài, chỉ có thể tu luyện vào đêm khuya. Có một thời gian dài nàng chỉ ngủ hai, ba canh giờ mỗi ngày.
Chương 353: Quà của Đinh Hạo
Lòng Đinh Hạo rung động.
Thật ra khi Lý Y Nhược lọt vào tốp hai mươi trong thi cuối năm thì Đinh Hạo rất kinh ngạc, giờ nghe Thanh Đàn kể ra, mọi chuyện đã rõ ràng. Thiên phú của Lý Y Nhược là siêu đẳng giáp, nếu nàng tu luyện vất vả như vậy đương nhiên lấy được thành tựu như thế.
Lâu này Đinh Hạo hiểu biết quá ít về Lý Y Nhược.
Lý Y Nhược phất tay đánh gãy lời Thanh Đàn và Thiên Âm, giải vây cho Đinh Hạo:
– Thanh Đàn và Thiên Âm, các ngươi nói nhiều quá, Hạo ca ca biết hết mấy chuyện này!
– Không, Y Nhược, bọn họ nói đúng. Đa tạ các người nói cho ta biết nhiều như vậy, lúc trước đúng là ta làm không tốt.
Biểu tình Đinh Hạo xin lỗi nhìn hai thiếu nữ Thanh Đàn và Thiên Âm, nói:
– Ta xin lỗi các người, ta nên đến đây sớm hơn gặp bằng hữu tốt nhất của Y Nhược. Thành thật xin lỗi, lần đầu gặp mặt, mấy thứ này xem như quà ra mắt.
Đinh Hạo nói rồi lấy hai hộp ngọc xanh nhạt ra khỏi trữ vật giới chỉ.
– Hi hi, đây chính là Đinh sư huynh tự tay tặng quà, không lấy thì uổng.
– Cũng nhờ phước của Y Nhược, chúng ta là bạn cùng phòng, khuê mật tốt nhất của nàng nên không khách sáo!
Hai thiếu nữ Thanh Đàn và Thiên Âm hoạt bát, sáng sủa làm mặt quỷ, không khách sáo đùn đẩy. Thanh Đàn và Thiên Âm nhận lấy hộp ngọc xanh nhạt từ tay Đinh Hạo.
Đinh Hạo nghiêm túc nói:
– Các người là bằng hữu của Y Nhược, cũng là bằng hữu của Đinh Hạo. Sau này nếu có gì cần giúp đỡ xin cứ nói, tuyệt đối đừng khách sáo.
Thanh Đàn và Thiên Âm nói lời thật lòng, có thể thấy hai thiếu nữ rất quan tâm Lý Y Nhược, khiến Đinh Hạo cảm động.
– Thật không? Vậy xin đa tạ Đinh sư huynh.
– A a, tốt quá, sau này chúng ta bị người ăn hiếp có thể báo tên của Đinh sư huynh không?
Thanh Đàn và Thiên Âm hưng phấn nhảy cẫng lên, ra vẻ khoa trương hỏi han. Thanh Đàn và Thiên Âm biết rõ được thiên tài như Đinh Hạo nói một câu là chuyện đáng chúc mừng. Sau này trong toàn đệ tử nội môn bình thường Thanh Đàn và Thiên Âm có thể đi ngang đi dọc, không ai dám chọc.
– A! Đừng làm bậy thì tốt rồi.
Trán Đinh Hạo nổi gân xanh, hai bạn cùng phòng của Lý Y Nhược thật thú vị.
Khuôn mặt tuyệt đẹp của Lý Y Nhược nở nụ cười thỏa mãn.
Mỹ thiếu nữ Lý Y Nhược nhìn đoạn đối thoại, bỗng thấy mắt cay cay. Thái độ của Đinh Hạo đối với Thanh Đàn và Thiên Âm bằng hữu của nàng khiến lòng Lý Y Nhược ngọt như mật. Lâu dài như vậy Lý Y Nhược yên lặng trả giá rốt cuộc nhận được hồi báo rồi sao?
Trái tim kiên cường cứng rắn từ từ bị nàng hòa tan rồi?
– A? Đây là… Đan dược? Linh tính thật cường đại, chắc cũng cỡ tứ phẩm trở lên…
Thiên Âm cười tùy ý mở hộp ngọc thấy bên trong có một viên nguyên đan màu xanh biếc to cỡ long nhãn tỏa ánh sáng như thủy triều, linh khí đậm đặc tỏa ra từ đan dược bao phủ Thiên Âm.
Thiên Âm ngơ ngác, giọng run run.
Thanh Đan cũng ngây người:
– Ta cũng vậy… Đan dược này… Quá… Quá quý giá… Đinh sư huynh, chúng ta không thể nhận lễ vật quý như vậy.
Thanh Đan rung động xong biểu tình dứt khoát, cùng Thiên Âm trả lại hộp ngọc.
Hành động này làm Đinh Hạo xem trọng hai thiếu nữ Thanh Đàn và Thiên Âm hơn.
Đinh Hạo mỉm cười đẩy hộp ngọc đi:
– Nếu các người là bằng hữu tốt nhất của Y Nhược thì đừng khách sáo nữa. Ta tự luyện chế hai đan dược đó, sau khi dùng có thể tăng tu vi tu luyện huyền khí một năm, không có tác dụng phụ gì, hai sư đệ cứ yên tâm dùng.
– Cái này…
Thanh Đàn và Thiên Âm ngần ngừ.
Nghe Đinh Hạo nói, Thanh Đàn và Thiên Âm rất rung động. Có thể tăng tu vi tu luyện huyền khí một năm, không có tác dụng phụ gì, hiệu quả quá kinh người. Nếu không biết thân phận, địa vị của Đinh Hạo, đổi lại người khác nói câu đó sẽ bị xem là bệnh điên.
Lý Y Nhược mỉm cười nói:
– Trước giờ Hạo ca ca tặng quà không lấy lại, Thanh Đàn và Thiên Âm hãy nhận đi, đừng khách sáo.
Thanh Đàn và Thiên Âm choáng váng nhận lễ lớn.
Thanh Đàn và Thiên Âm càng rung động thực lực của Đinh Hạo.
Thì ra Đinh Hạo thể hiện sức chiến đấu trên lôi đài mới chỉ là một phần thực lực của hắn. Đinh Hạo còn tinh thông thuật đan dược, luyện ra đan dược thần kỳ như vậy thấp nhất cũng là tam giai đan dược sư đi?
Còn thứ gì mà Đinh Hạo sư huynh không biết sao?
Hèn chi tiên nữ Lý Y Nhược kiêu ngạo như vậy trong gần một năm không oán không hối hận trả giá, Đinh Hạo đúng là kỳ nam nhân có sức hấp dẫn.
Từ biệt xong đám người Thanh Đàn và Thiên Âm, Phương Thiên Dực mang theo hành lý đi sâu vào sơn môn mây mù lượn lờ, chớp mắt biến mất trên đường núi gập ghềnh uốn lượn.
Trở thành đệ tử nội môn có ích lợi lớn nhất là được cư ngụ trong khu bậc thang có linh khí sung túc hơn, có lợi cho tiến độ tu luyện.
Sân số tám Hồng Sam Tây Viện chỉ còn lại mình Lý Y Nhược.
– Nàng đã mệt một đêm, mau vào trong phòng nghỉ ngơi đi.
Đinh Hạo đưa Lý Y Nhược tới cửa, mỉm cười vén tóc dài của nàng ra sau tai, nhẹ nhàng khuyên.
Khuôn mặt tuyệt đẹp lưu luyến không nỡ, Lý Y Nhược nói:
– Hạo ca ca cùng ta ngồi trong sân một lúc đi, ngày mai ta phải đi Thủy Kiếm phong.
Đinh Hạo dịu dàng nói:
– Nha đầu ngốc, nghỉ ngơi đi, ta sẽ ở trong sân chờ. Những chuyện khác chờ nàng tỉnh ngủ rồi tính.
Lý Y Nhược ngẩn ngơ tưởng mình nghe lầm, bản năng nói:
– Vậy sao được? Thời gian của Hạo ca ca thiếu thốn, còn cần tu luyện…
Đinh Hạo thân thiết gãi mũi Lý Y Nhược, nói:
– Ngoan, hôm nay nàng lớn nhất, mau đi nghỉ.
Mặt Lý Y Nhược hây hồng, không nói thêm. Lý Y Nhược gật đầu, xoay người vào phòng.
Đinh Hạo đi tới bên ghế đá trong sân, suy nghĩ rối loạn. Đinh Hạo ngẩng đầu nhìn từng mảnh lá cây nhanh chóng mọc ra, cổ thụ phát ra sức sống dào dạt. Ánh nắng từ khe hở lá cây chiếu xuống khiến lòng người bình yên.
Đinh Hạo điều chỉnh tâm tình, khoanh chân ngồi trên ghế đá. Đinh Hạo vận chuyển huyền khí, tu luyện.
Bông tuyết bạc ngưng kết trong không khí như đám tinh linh trắng bay tròn quanh người Đinh Hạo, làm hắn càng nổi bật hơn. Đinh Hạo tư thế oai hùng, xuất trần không thuộc chốn nhân gian.
Chương 354: Ba nữ nhân
Trong phòng sau lưng Đinh Hạo.
Lý Y Nhược đứng bên cửa sổ thẫn thờ nhìn lưng thiếu niên ngồi trong sân loang lổ bóng cây, tình yêu dâng trào.
Lý Y Nhược chưa từng nghĩ có ngày nàng sẽ yêu một thiếu niên đến không thể kiềm chế.
Nhớ một năm trước lần đầu gặp Đinh Hạo bên Tẩy Kiềm Trì nàng còn kiêu ngạo cho rằng hắn vẻ mặt lạnh lùng nhưng thật ra giả bộ lạt mềm buộc chặt, nhưng bây giờ…
Trước mắt Lý Y Nhược hiện ra thiếu niên đen gầy như ăn mày bên Tẩy Kiếm Trì, nửa năm trước Lý Y Nhược đã biết thiếu niên đó là nữ nhân, sau này nàng và Đinh Hạo có mập mờ.
Lý Y Nhược càng biết thiếu nữ cũng vào Vấn Kiếm tông, thậm chí trở thành đệ tử huyết mạch bí ẩn. Buổi chiều ánh nắng ấm áp, Lý Y Nhược chính mắt thấy Đinh Hạo cùng thiếu nữ xinh đẹp mặc giáp mềm đỏ đi trên đường dưới bóng cây.
Lý Y Nhược luôn tự tin vào mình, dù là khuôn mặt hay thiên phú.
Nhưng so với thiếu nữ áo đỏ thì Lý Y Nhược bỗng cảm thấy nàng không có ưu thế gì, không, thậm chí là yếu thế. Bởi vì thiếu nữ xinh đẹp mặc giáp tên Tạ Giải Ngữ chẳng những cũng rất đẹp, trong người chảy dòng máu thần tộc, là võ giả huyết mạch lĩnh ngộ.
Lý Y Nhược nhớ lại Hạo ca ca uống xong nói lời say.
Lúc trước Lý Y Nhược không nói cho Đinh Hạo biết trừ mấy từ khó hiểu ra Đinh Hạo mãi không quên nhắc tên ba nữ nhân.
Một là Đinh Khả Nhi.
Lý Y Nhược biết đó là tên muội muội hắn mất tích đã lâu.
Cái tên thứ hai là Lý Y Nhược. Trong cơn say Hạo ca ca gọi tên nàng mười một lần. Khi đó Lý Y Nhược cực kỳ hưng phấn. Nhưng khi Hạo ca ca gọi tên Giải Ngữ thì lòng nàng buồn bã.
Hạo ca ca kêu tên Tạ Giải Ngữ ba mươi sáu lần.
– Nếu Hạo ca ca thật sự thích nàng thì ta…
Lý Y Nhược đứng bên khung cửa sổ si mê nhìn bóng lưng Đinh Hạo, trong lòng phức tạp. Không biết qua bao lâu, Lý Y Nhược thấy hơi mệt đi lên giường nằm, bất giác thiếp ngủ.
* * *
Ngoài cửa sổ có tiếng gió thổi lá cây ca hát.
Lý Y Nhược mở mắt ra, ánh sáng trong phòng hơi tối, ánh trắng mông lung chiếu vào rơi xuống sàn đá xanh như sương bạc, gió lạnh lùa vào.
– Gió nổi lên rồi?
Lý Y Nhược lười biếng duỗi eo, chợt nhớ cái gì, giật mình bò dậy sốt ruột đi tới cửa sổ, nhìn ra ngoài. Đôi mắt xinh đẹp tràn ngập vui sướng.
Vì bóng lưng màu xanh vẫn còn ngồi trên ghế đá trong sân.
Hạo ca ca không đi, hắn luôn ở trong sân.
Mỹ thiếu nữ Lý Y Nhược cảm thấy trái tim bị lấp đầy.
Tí tách!
Một giọt nước từ trên trời giáng xuống.
– A? Sắp mưa rồi?
Tiếng nước rơi ngày càng dồn dập, mưa như trút nước.
Thiên địa bị màn mưa nhuộm trắng xoa, lu mờ tầm mắt Lý Y Nhược, bao gồm cây, ghế đá, bóng lưng Đinh Hạo trong sân, mọi thứ đều biến mất.
Cảm giác này như Lý Y Nhược bỗng chốc mất đi mọi thứ nàng có.
Cảm giác khủng hoảng chưa từng có tràn ngập trong lòng Lý Y Nhược, như là Đinh Hạo thật sự biến mất trong cơn mưa to. Lý Y Nhược không kịp nghĩ nhiều, đẩy cửa ra chạy ra ngoài, không để ý mưa rơi.
Lý Y Nhược hét to:
– Hạo ca ca!
Vù vù vù vù vù!
Bóng người chợt lóe.
Chớp mắt Đinh Hạo đến bên cạnh Lý Y Nhược, biểu tình quan tâm cầm bàn tay nhỏ xinh.
– Sao lại đội mưa lớn chạy ra? Toàn thân nàng ướt đẫm rồi, ta đang ở đây. Y Nhược? Làm sao vậy?
Người Đinh Hạo tỏa ánh sáng bạc như màn hào quang ẩn hình bao bọc Lý Y Nhược, ngăn cách nước mưa lạnh lẽo.
Đây là cơn mưa mùa xuân thứ nhất.
Lý Y Nhược còn phập phồng lo sợ ôm chặt Đinh Hạo, không nói câu nào.
Dòng lệ trong suốt chảy ra từ hốc mắt mỹ thiếu nữ Lý Y Nhược.
Lý Y Nhược không hiểu nàng bị sao, mới rồi khi bóng lưng Đinh Hạo biến mất trong tầm mắt, khủng hoảng bao phủ nàng. Lý Y Nhược ghét nhất khóc lóc, đó là biểu hiện yếu đuối bất lực nhưng nước mắt cứ không ngừng rơi, dòng nước ấm lặng lẽ rơi.
Mỹ nhân trong ngực, Đinh Hạo cứng người.
Trái tim dù đối diện cường địch như Mục Thiên Dưỡng, Hư Không thái tử cũng không căng thẳng thế nhưng đập nhanh, Đinh Hạo cảm giác người Lý Y Nhược run rẩy. Đinh Hạo ngần ngừ giây lát, hai tay ôm thiếu nữ đẹp nhất các đệ tử ký danh năm viện bắc, nam, đông, tây, trung.
Không hiểu sao giây phút này Đinh Hạo ôm chặt nữ thần của các nam đệ tử ký danh năm viện bắc, nam, đông, tây, trung, trong lòng không thấy kiều diễm mà là yêu thương.
Mưa to như trút nước.
Trong cơn mưa xối xả Đinh Hạo và Lý Y Nhược ôm chặt nhau thật lâu không tách ra.
Chớp mắt ba ngày qua đi.
Khu vực đệ tử ký danh to lớn hoàn toàn thành tòa không thành, các đệ tử ký danh đều đi nơi bọn họ nên đến. Những lao công thu dọn chỗ này sạch sẽ, chờm ột tháng sau các đệ tử ký danh quý mới vượt qua các cuộc kiểm tra trở thành chủ nhân chỗ này.
Hai tháng trước Đinh Hạo tự mình đưa Lý Y Nhược đi Thủy Kiếm phong.
Lúc từ biệt Đinh Hạo giao một bình Quỳ Thủy Tụ Huyền Đan do hắn luyện chế cho Lý Y Nhược, tặng một bộ ngọc thạch minh văn trận pháp phụ trợ tu luyện. Tu luyện công pháp thủy hệ trong minh văn trận pháp này có hiệu quả gấp mấy lần.
Đinh Hạo không tiếc tốn nhiều tài nguyên tu luyện sắp xếp mọi thứ cho Lý Y Nhược trong Thủy Kiếm phong.
Một ngày trước đó các bằng hữu tốt của Đinh Hạo là Phương Thiên Dực, Lý Vân Kỳ, cũng từ biệt hắn đi phong tọa mình chọn tu luyện bước tiếp theo.
Đinh Hạo càng vui sướng hơn khi Kim Cương Tiểu Ngốc xếp ngoài hai mươi hạng bất ngờ được phong chủ Thiên Kiếm phong nhìn trúng, phá cách cho làm đệ tử.
Vậy là Kim Cương Tiểu Ngốc cũng trở thành đệ tử chân truyền nội môn, còn là Thiên Kiếm phong thực lực mạnh nhất Kim Cương Tiểu Ngốc, xem như bù đắp tiếc nuối trong lòng nhiều người.
Chương 355: Ẩn Kiếm Phong
So sánh với nhiều người bạn rộn thì Vương Tiểu Thất rất rảnh rỗi.
Tông môn không quản lý nghiêm khắc với đệ tử ngoại môn, bình thường sắp xếp tu luyện còn không bằng các đệ tử ký danh. Bản thân Vương Tiểu Thất không có hứng thú tu luyện, tập trung vào kinh doanh Thiên Thượng Nhân Gian, gã càng giống phú ông hơn.
Vì quá nhàn nhã nên Vương Tiểu Thất có thời gian đưa tiễn Đinh Hạo.
Đinh Hạo sắp xếp đồ đạc trong sân số tám, hắn đứng trước cửa từ biệt nơi sống hơn nửa năm xuất phát vào sâu trong núi.
Khoảng thời gian cuối tháng mèo ác quỷ Tà Nguyệt xuất quỷ nhập thần, híp mắt đứng trên vai Đinh Hạo, háo hức mong chờ sinh hoạt trong Ẩn Kiếm Phong.
Vương Phong đầu trọc từng là kỵ sĩ giáp đen Huyết Long Trại đi theo sau lưng Đinh Hạo.
Thân phận hiện tại của Vương Phong đầu trọc là người hầu Đinh Hạo.
Nói thật là Vương Phong đầu trọc nằm mơ cũng không ngờ có ngày gã có thể đến sơn môn Vấn Kiếm tông, càng không tưởng tượng nổi có cơ hội đi theo thiên tài Đinh Hạo vào Ẩn Kiếm Phong trong truyền thuyết.
Tất cả đều nhờ mèo ác quỷ Tà Nguyệt khiến Vương Phong đầu trọc vừa thương vừa sợ.
Đây là vận mệnh sao?
Vương Phong đầu trọc đi theo sau lưng Đinh Hạo, vác hành lý chứa công cụ hầu hạ mèo ác quỷ Tà Nguyệt. Vương Phong đầu trọc biết rõ chỉ có hầu hạ mèo ác quỷ Tà Nguyệt thật tốt thì gã sẽ phát tài phát đạt, vĩnh viễn đi theo bên cạnh Đinh Hạo.
Từ một tên cướp núi bị người phỉ nhổ đến thân phận hiện giờ, Vương Phong đầu trọc cảm thấy mộ tổ tiên mình bốc khói thơm.
Vương Phong đầu trọc vô cùng thỏa mãn.
Vương Tiểu Thất liếc Vương Phong đầu trọc, không biết nên khóc hay cười. Bên cạnh Đinh Hạo cần có người chăm sóc sinh hoạt hàng ngày, Vương Tiểu Thất thậm chí chuẩn bị mấy tiểu cô nương ngoan ngoãn nghe lời, tiếc là bị hắn nghiêm khắc từ chối.
Vương Tiểu Thất thầm nghĩ:
– Hy vọng tên trọc đầu này sẽ là người hầu hợp tiêu chuẩn.
Vương Tiểu Thất kiềm không được lại lải nhải dặn Vương Phong đầu trọc mấy chuyện cần chú ý trong hằng ngày.
Vương Phong đầu trọc cười nịnh, cúi đầu khom lưng, vỗ ngực hứa hẹn:
– Ài, ta nhớ hết rồi, Thất gia cứ yên tâm, chắc chắn sẽ làm được.
Vương Phong đầu trọc không dám lơ là Vương Tiểu Thất.
Đinh Hạo xoay người dặn:
– Tiểu Thất, ta tạm thời rời đi, đám trẻ trong khu bần dân sau núi giao cho ngươi. Một tháng nữa là trắc nghiệm nhập tông, ta hy vọng trong đám trẻ có mấy hạt mầm tốt.
Vương Tiểu Thất cười nói:
– Đinh sư huynh yên tâm đi, có ta và Tinh Thành huynh đệ ở chắc chắn sẽ không khiến đám trẻ chịu thiệt.
Nói đến Triệu Tinh Thành, thiếu niên cũng ra từ xóm nghèo, thành tích thi cuối năm bình thường không thể vào ngoại môn. Nhưng sau này Vương Tiểu Thất nể mặt Đinh Hạo, dùng chút thủ đoạn đưa Triệu Tinh Thành vào đội chấp pháp khu thương mại, thành kiếm sĩ chấp pháp cấp thấp.
Đối với Triệu Tinh Thành thì có thể dùng cách này chính thức vào Vấn Kiếm tông, quang tông diệu tổ, đây đúng là chuyện tốt gã nằm mơ cũng không dám ngờ. Triệu Tinh Thành sảng khoái đồng ý.
Huống chi có biển hiệu chữ vàng Đinh Hạo ở, người ta không dám khó xử Triệu Tinh Thành. Tiểu tử này có thời gian liền quay về dạy đám nhóc Vô địch Huyền Vũ học viện, lão nhân ấu xa Thiên Xu mỗi lần gặp Triệu Tinh Thành là mặt nếp nhăn cười tươi như hoa. Triệu Tinh Thành cần lao có thể chia xẻ nhiều công tác cho lão.
Nghe Vương Tiểu Thất nói, Đinh Hạo yên lòng gật đầu.
Trong phút chốc mấy người đã đi tới lằn ranh khu bậc ba, tiến sâu vào nữa là nội môn. Thân phận như Vương Tiểu Thất không thể vào trong, chỉ đành vẫy tay từ biệt tại đây.
Đinh Hạo vỗ mạnh vai bạn cùng phòng Vương Tiểu Thất không đánh không quen biết, nói chuyện một lúc rồi xoay người đi.
Vương Tiểu Thất nhìn theo đám người Đinh Hạo biến mất trong mây mù phía xa mới xoay người đi. Vương Tiểu Thất siết chặt nắm tay, thầm thề phải hoàn thành kế hoạch kia, đặt nền móng vững chắc cho Đinh Hạo sư huynh.
Đinh Hạo có tật mù đường.
Chỉ vài người biết điều này.
Vương Tuyệt Phong xấu xa là một trong mấy người đó.
Vậy nên Vương Tuyệt Phong xấu xa đã đứng chờ Đinh Hạo ở khu bậc bốn. Vị trí Ẩn Kiếm Phong rất bí ẩn, không dễ tìm, cần Vương Tuyệt Phong xấu xa dẫn Đinh Hạo đi.
– Ủa? Lại có ưng huyền khí khổng lồ?
Đinh Hạo nhìn con ưng khổng lồ kim loại dưới chân Vương Tuyệt Phong xấu xa, thấy hâm mộ.
Lần trước lúc đi di tích thượng cổ tông môn Tây Nham sơn mạch bọn họ cũng ngồi trên con ưng khổng lồ kim loại do vô số kiếm to hợp thành, xuyên mây rẽ trăng, ngày đi vạn dặm, rất thần tuấn. Lúc ấy Đinh Hạo chỉ là đệ tử ký danh, không dám mơ xa, nhưng hiện tại…
Đinh Hạo thầm quyết tâm sau khi vào Ẩn Kiếm Phong có rảnh sẽ tự hành động tạo công cụ huyền khí chuyên chở, chắc sẽ rất oai.
Vương Tuyệt Phong xấu xa cười gian:
– Tiểu tử thối, đứng vững, chúng ta xuất phát, ha ha ha ha ha ha!
Vương Tuyệt Phong xấu xa rất hương thụ ánh mắt hâm mộ của Đinh Hạo, cười to khống chế con ưng khổng lồ kim loại bay lên cao, chớp mắt thành đốm đen biến mất trong hư không lượn lờ sương khói.
Lần đầu tiên Vương Phong đầu trọc bay cao như vậy, gã vừa kinh ngạc vừa sợ hãi, hú hét trên lưng con ưng khổng lồ kim loại, run cầm cập như nữ nhân.
Ẩn Kiếm Phong là nơi rất bí ẩn.
Ẩn Kiếm Phong không thuộc về lục phong lục tọa Vấn Kiếm tông, không ở trong khu bậc thang nào. Vương Tuyệt Phong xấu xa khống chế con ưng khổng lồ kim loại bay nhanh lướt qua từng kiếm phong cao ngất. Đinh Hạo cảm giác như bay trong núi sông đẹp như tranh vẽ, mây mù lượn lờ tô điểm mọi thứ bí ẩn.
Cuối cùng Đinh Hạo không nhận ra hắn đang bay về đâu.
Vương Tuyệt Phong xấu xa lên tiếng:
Con ưng khổng lồ kim loại bỗng tăng tốc độ bay vụt lên, xé mở chướng khí ánh sáng bạc đằng trước. Một ngọn núi lơ lửng trên bầu trời lộ ra trước mắt Đinh Hạo, Vương Phong đầu trọc, Vương Tuyệt Phong xấu xa.
Núi bay trên không trung?
Vương Phong đầu trọc há hốc mồm, không thể hiểu điều trông thấy. Đây là thần tích sao? Khiến một ngọn núi nặng nề bay trong mây.
Đinh Hạo giật mình qua đi hiểu rằng núi bay chắc là tác phẩm minh văn và luyện khí. Vấn Kiếm tông có kỳ nhân sâu không lường được, luyện hóa một ngọn núi to như vậy không phải minh văn sư hay luyện khí sư nào cũng làm được.
Quan sát kỹ thì núi bay này không nguy nga hay thần tuấn, cao cỡ trăm thước, phạm vi một dặm. Bốn phía có núi nhỏ cỡ cái chòi do sợi xích sắt cột chung với Ẩn Kiếm Phong.