Đao Kiếm Thần Hoàng Audio Podcast
Tập68 [ chương 336 đến 340 ]
❮ sautiếp ❯Chương 336: Bái sư
Trừ Đinh Hạo ra những người khác rùng mình.
Người nói chuyện là chưởng tọa Thiên Kiếm phong hiện thời đứng đầu lục phong lục tọa, có quan hệ sư đồ với chưởng tọa Thiên Kiếm phong tiền nhiệm. Trong giọng nói của người đó tràn ngập địch ý.
Khí Thanh Sam cười quái dị, khinh thường nói:
– Đường Phật Lệ, không phục đúng không? Năm đó lão tử giết sư phụ khi sư diệt tổ, không đi chính đạo của ngươi chỉ dùng một kiếm. Ha ha, nếu ngươi cảm thấy cánh đã cứng rắn thì cứ thử xem, xem kiếm của lão tử còn sắc bén như năm xưa không!
Thì ra tên chưởng tọa hiện thời của Thiên Kiếm phong là Đường Phật Lệ.
Một cái tên kỳ lạ.
Đinh Hạo quỳ trong đám người người, im lặng, trong lòng rất ngạc nhiên.
Bí mật tông môn bị năm tháng phủ bụi hé lộ trong vài đoạn thoại ngắn ngủi, như cổ tích lắng đọng bị gió thổi tấm mành lộ ra vết tích.
Trươc kia Đinh Hạo chỉ biết Khí Thanh Sam có địa vị rất đặc biệt trong Vấn Kiếm tông nhưng không ngờ sẽ đặc biệt đến như vậy. Chẳng những Khí Thanh Sam không mời mà đến, tự tiện xông vào Vấn Hình Đường không bị phạt, mấy chục năm trước giết chưởng tọa tiền nhiệm của Thiên Kiếm phong mà vẫn thoải mái sống đến bây giờ, thật khó tin.
Nhưng lão quái vật Khí Thanh Sam ăn nói quá thô bạo, nghe như tên côn đồ, không chút phong độ tiền bối cao nhân.
Đối diện Khí Thanh Sam châm biếm, Đường Phật Lệ là đứng đầu Thiên Kiếm phong, trong ngày thường giậm chân một cái rung chuyển Vấn Kiếm tông giờ thì im lặng thật lâu, dường như đang đắn đo điều gì.
Cuối cùng trong đoàn sáng vang tiếng hừ lạnh, ánh sáng chợt lóe, đoàn sáng đại biểu Thiên Kiếm Phong biến mất trước.
Vài người lộ biểu tình thất vọng.
Ngay cả Đường Phật Lệ là chưởng tọa Thiên Kiếm phong cũng không thể ngăn cản lão quái vật nổi điên thì tiếp theo dùng ngón chân nghĩ cũng biết Ẩn Kiếm Phong mở ra, Đinh Hạo nổi lên là chuyện không thể ngăn cản.
Ánh mắt Khí Thanh Sam lại nhìn hướng Đinh Hạo.
Trong ánh mắt Khí Thanh Sam có khen ngợi.
Khí Thanh Sam ợ lên, thổi râu trừng mắt mắng:
– Tiểu tử to gan nhà ngươi giết người phóng hỏa, chuyện gì cũng dám làm? Sao ngươi to gan quá vậy? Không sợ chết sao?
Đinh Hạo oan ức nói:
– Ta có giết ngươi nhưng phóng hỏa bao giờ?
Khí Thanh Sam cười mắng:
– Tiểu tử còn chối? Năm ngày trước trong rừng cây ao cốc cách sơn môn bốn trăm dặm một ngọn lửa đốt trọi cây cối ba mươi dặm, không phải ngươi đốt lửa thì là ai?
Đinh Hạo ngây người:
– A!
Đinh Hạo bản năng muốn giải thích nhưng nghĩ lại trong rừng cây ao cốc cách sơn môn bốn trăm dặm chẳng phải là nơi Đinh Hạo cùng người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng chiến đấu vào năm ngày trước sao? Lúc đó Đinh Hạo và người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng phóng ra lực lượng lửa thật sự đốt rừng, nhưng làm sao lão quái vật Khí Thanh Sam biết chuyện này?
– Ha ha ha ha ha ha! Đừng suy nghĩ tại sao lão biết chuyện này. Tiểu tử, ngươi làm chuyện gì lão nhân ta cũng biết hết.
Khí Thanh Sam đắc ý ợ lên, nói:
– Như thế nào? Đã suy nghĩ kỹ chưa? Ngươi đã theo lão nhân ta học một chiêu kiếm thức, xem như nửa đệ tử. Hay là hôm nay bái hẳn vào môn hạ của lão nhân ta đi.
Đinh Hạo nghi hoặc hỏi:
– Sao biến đổi nhanh vậy? Lúc trước trên đỉnh núi lão nhân ngài chết sống không chịu nhận ta làm đồ đệ.
Trong đám người chỉ có La phong chủ là hết sức suy nghĩ cho Đinh Hạo, khuyên nhủ hắn mau đồng ý:
– Đinh Hạo, ngươi còn do dự cái gì? Khí sư thúc là đệ nhất cao thủ hiện nay trong tông môn, thân phận vô cùng tôn quý, không biết có bao nhiêu người nằm mơ cũng muốn bái vào môn hạ của ngài.
Ngọc Công Tử nghĩ đến điều gì, cắn răng, biểu tình dứt khoát đứng dậy,
Ngọc Công Tử cất cao giọng:Ma chi hạ vấn tâm – Hạ cố nhan | Truyện Ma Tu – Cổ Chân Nhân – Thỉnh chư vi nghé thăm …!
– Đinh Hạo, ngươi suy nghĩ cho kỹ. Tuy Ẩn Kiếm Phong có địa vị đặc biệt trong Vấn Kiếm tông nhưng hữu danh vô thực, không nắm quyền lớn như Vấn Hình Đường của ta. Đinh Hạo, ngươi là người hiện thực, đừng vì ham muốn hư danh mà lựa chọn sai lầm.
Ngọc Công Tử có chút can đảm, trong tình thế hiện nay dám lên tiếng giành Đinh Hạo với Khí Thanh Sam.
Không ai phát hiện Ngọc Công Tử thở phào như trút gánh nặng, gã cược Khí Thanh Sam sẽ không so đo với tiểu bối như gã, may mắn gã cược đúng.
Lão quái vật Khí Thanh Sam liếc Ngọc Công Tử, gật gù không nói.
Khí Thanh Sam nhìn Đinh Hạo, nói:
– Trước khác, nay khác. Khi đó lão nhân ta không tiện thu đồ đệ, hiện tại có thể. Tiểu tử, lão nhân ta hiếm khi mở miệng, ngươi còn do dự cái gì?
Mọi ánh mắt tập trung vào Đinh Hạo, tiếng hít thở dồn dập.
Đệ tử ký danh nho nhỏ quyết định ảnh hưởng thế cục Vấn Kiếm tông, ý nghĩa từ nay hắn một bước lên mây, thành một trong mấy người có quyèn thế nhất Vấn Kiếm tông.
Đinh Hạo không do dự quá lâu.
Lúc này nếu không bái sư thì đúng là ngốc nhất đời. Hai chân Đinh Hạo quỳ xuống trước mặt lão quái vật Khí Thanh Sam, cung kính hành lễ lớn bái sư ba quỳ chín lạy.
Đinh Hạo cao giọng nói:
– Đệ tử Đinh Hạo bái iến sư tôn!
– Tốt! Ha ha ha ha ha ha! Tốt lắm! Khí Thanh Sam ta cuối cùng lại có đồ đệ!
Lão quái vật Khí Thanh Sam cười dài, tiếng cười như thần lôi quanh quẩn trong đại điện.
Khí thế khiến người sợ hãi thoáng chốc lấp đầy không gian đại điện.
Cao thủ như Ngọc Công Tử, La phong chủ kiềm không được bịt tai. Mọi người cảm thấy như con thuyền trong bão biển, tùy thời bị lật tung trong tiếng cười kia.
Đinh Hạo không thể không vận công chống đỡ sóng âm tiếng cười đáng sợ.
Lúc này thể hiện rõ thực lực mọi người trong đại điện cao thấp thế nào.
Trầm Khổ là người biểu hiện vất vả trong đám người, trán ướt đẫm mồ hôi, mặt tái nhợt lảo đảo, khóe môi tràn tơ máu. Ánh mắt Trầm Khổ gian nan lướt qua mọi người, phát hiện La phong chủ, Ngọc Công Tử biểu hiện dễ dàng nhất, hai tay bịt tai hơi nhíu mày. Những người khác nhiều ít biểu tình đau khổ.
Khi Trầm Khổ nhìn Đinh Hạo thì con ngươi co rút.
Trầm Khổ tưởng tượng kẻ thực lực lẽ ra thấp hơn gã nhiều, hơi đáng ghét thế nhưng nhẹ nhàng hơn gã, chỉ hơi đỏ mặt. Không lẽ lão quái vật Khí Thanh Sam lúc thoải mái cười không quên bảo vệ đồ nhi của mình?
Chương 337: Mau lại đây kêu sư thúc
Rất nhanh Trầm Khổ không chống nổi, đầu choáng váng phun búng máu ngất xỉu.
Một chén trà sau lão quái vật mới nhận ra không đúng, ngừng cười.
– A! Lỗi lỗi, quên mất. Ha ha ha ha ha ha! Đồ nhi ngoan, không ngờ thực lực của ngươi không tệ, lông tóc không tổn hao gì chống đỡ tiếng cười của lão nhân ta. Tốt, có triển vọng.
Lão quái vật Khí Thanh Sam cười gian, vẫy tay với mấy người khác.
– Mau qua đây bái kiến sư thúc mới của các ngươi đi. Ha ha ha ha ha ha! Chào hỏi Đinh Hạo sư thúc đi.
Khí Thanh Sam nói một câu làm mọi người mặt đen.
Đinh… Đinh Hạo sư thúc?
khiến bọn họ kêu đệ tử ký danh chưa mọc đủ lông là sư thúc?
Khí sư thúc, ngươi đừng quậy nữa được không?
Còn có chuyện gì mất mặt hơn chuyện này không?
Nên biết rằng mới nãy bọn họ từng cao cao tại thượng xem Đinh Hạo như con kiến, không thèm để bụng nhưng bây giờ… Tiểu tử này nhảy lên làm trưởng bối của mình?
Đinh Hạo cũng ngây người, giây sau hắn hiểu ra.
Đúng vậy, tính theo bối phận thì Khí Thanh Sam là sư thúc tổ của cá đại nhân vật, gã thu Đinh Hạo làm đệ tử thì tất nhiên hắn ngang hàng với đám chưởng môn Lý Kiếm Ý. Đa số người có mặt nên gọi Đinh Hạo là sư đệ hoặc sư thúc.
Nghĩ đến đây Đinh Hạo cười đắc ý.
Cái này đúng là sông có khúc người có lúc.
Thú vị!
Thật là thú vị!
Nghĩ đến đây tiểu nhân Đinh Hạo không từ chối, thẳng sống lưng, cười cười nhìn mọi người. Đinh Hạo chờ các đại nhân vật cao cao tại thượng cúi đầu chào hỏi.
Đại điện im lặng.
Hai mươi mấy người biểu tình cực kỳ khó xem, không ai chịu mở miệng trước.
Lão quái vật Khí Thanh Sam biến sắc mặt, mắt đỏ lên như trâu đực che chở con, tức giận quát:
– Như thế nào? Lời lão tử nói không đáng nghe phải không? Bà nội nó, hôm nay ai không ngoan ngoãn qua đây kêu một tiếng sư thúc thì lão tử giết hắn!
Đinh Hạo toát mồ hôi hột.
Sư phụ mới này không phải người dễ chọc.
– Đinh… Đệ tử tên Hà Bất Ngữ kính chào Đinh Hạo sư thúc.
Trong đám người một nam nhân trung niên khoảng bốn mươi mấy rụt rè gật đầu với Đinh Hạo, mỉm cười cung kính chào.
Nam nhân trung niên tên Hà Bất Ngữ là một trong những người lúc trước kiên quyết phạt nặng Đinh Hạo.
Đối diện lão quái vật Khí Thanh Sam dã man, Hà Bất Ngữ là người thứ nhất đứng ra, biểu tình nịnh nọt. Tất nhiên Hà Bất Ngữ nịnh nọt Khí Thanh Sam chứ không phải Đinh Hạo, tiếc rằng mặt lão quái vật không chút biểu tình.
Hà Bất Ngữ mất mặt định xoay người bỏ đi.
Lão quái vật Khí Thanh Sam lên tiếng:
– Khoan đã.
Hà Bất Ngữ vẻ mặt mừng rỡ, thầm nhủ cuối cùng lão quái vật chịu nói, chắc sẽ khen ta vài câu, dù sao ta là người thứ nhất đứng ra phối hợp.
Lão quái vật Khí Thanh Sam trừng Hà Bất Ngữ:
– Ngươi cứ đi như vậy?
Khí Thanh Sam mỉm cười nói:
– Có phải ngươi đã quên gì không?
– A?
Hà Bất Ngữ ngây người:
– Không có, sư thúc tổ, Bất Ngữ không quên gì.
Lão quái vật Khí Thanh Sam chắc chắn nói:
– Không, ngươi đã quên cái gì, hãy suy nghĩ đi.
– Vâng… Nhưng… Sư thúc tổ… Đệ tử… Dường như không quên gì.
Hà Bất Ngữ kiểm tra toàn thân mấy lần nhưng không phát hiện thiếu cái gì.
– Khốn kiếp, quà gặp mặt đâu?
Lão quái vật Khí Thanh Sam kiềm không được nổi khùng lên:
– Ngươi biết còn cố hỏi? Lần đầu gặp Đinh Hạo sư thúc chẳng lẽ không có quà biếu gì sao? Không thể đưa một món quà gặp mặt còn không biết ngượng gọi sư thúc?
Hà Bất Ngữ đần mặt ra.
Đinh Hạo sùi bọt mép suýt té ngửa.
Cái này quá thẳng thắn đi?
Mấy người khác ánh mắt kỳ idj nhìn lão quái vật Khí Thanh Sam. Bao nehieu năm không tiếp xúc với đại gia này nhiều người sắp quên cahs hành động thô bạo, đơn giản đến mặt dày của lão quái vật Khí Thanh Sam.
Hà Bất Ngữ tội nghiệp, là một trong cao tầng đỉnh Vấn Kiếm tông bị đùa chóng mặt, ngẩn người nửa ngày mới lấy một gốc Tử Kim Long Tham năm trăm năm tuổi tỏa mùi hương từ không gian trữ vật ra, biểu tình đau đớn cống nộp.
Thứ tốt!
Đinh Hạo rất vui.
Tuy Tử Kim Long Tham không vào mười hàng đầu bảng xếp hạng thần dược Tuyết Châu nhưng là một trong các nguyên liệu cần thiết cho nhiều loại đan dược cao giai. Tử Kim Long Tham có công hiệu thần kỳ mọc thịt trên xương cốt. Một cọng Tử Kim Long Tham ẩn chứa năng lượng tinh thuần, giúp tu luyện giả bình thường tăng một tiểu cảnh giới, là bảo bối hiếm thấy.
Đinh Hạo cười tươi như hoa định nhận lấy.
Chính lúc này, một bàn tay to bỗng che tầm mắt Đinh Hạo nhanh như chớp giật lấy Tử Kim Long Tham thô cỡ tay trẻ sơ sinh từ lòng bàn tay Đinh Hạo.
Chính là tay của lão quái vật Khí Thanh Sam.
Lão quái vật Khí Thanh Sam cực kỳ nghiêm túc nói:
– Vi sư giữ thay ngươi.
Đinh Hạo có cảm giác lên nhầm thuèn giặc.
Vẻ mặt Hà Bất Ngữ đau đớn như cắt thịt ủ rũ rời khỏi chủ điện Vấn Hình Đường. Có sư thúc tổ như thế này đúng là tú tài gặp binh, có lý cũng không nói rõ được.
Tất nhiên Hà Bất Ngữ không phải là người duy nhất bị buộc cắt thịt.
Thời gian tiếp theo hai mươi mấy người trong đại điện rừ Trầm Khổ ngất xỉu bị nâng ra ngoài, còn lại các đại nhân vật tuổi nhỏ gục đầu chào Đinh Hạo sư thúc mới, ngoan ngoãn dâng lên quà gặp mặt trước áp lực của lão quái vật Khí Thanh Sam.
Vũ khí, bí tịch, đan dược, tâm đắc tu luyện, tài liệu luyện khí, minh khải giáp, thậm chí có người tặng áo lót, quần lót chế tạo bằng thiên tàm ti.
Đinh Hạo nhìn nhễu nước miếng.
Tiếc rằng các bảo bối bị sư phụ già không nên nết Khí Thanh Sam cất hết. Đinh Hạo rất là ai oán.
Bình tĩnh, ta phải bình tĩnh!
Đinh Hạo thầm khuyên mình.
Đinh Hạo ta trước kia là thanh niên chân thành, đáng yêu, tin cậy biết bao, chưa bao giờ lấy đồ gì của ai vậy mà lại chảy nước miếng với nhiều bảo bối. Hưm, chắc chắn là tại vì gần mực thì đen gần đèn thì sáng, đi theo mèo ác quỷ Tà Nguyệt, sư phụ lão quái vật Khí Thanh Sam làm ta trở nên không trong sáng.
Lúc này La phong chủ mặc cung trang yểu điệu đi tới.
La phong chủ tặng quà cho Đinh Hạo là một thanh trường kiếm huyền khí.
Thân kiếm lấp lánh như ngọc, rộng bốn ngón tay, dài một thước năm. Mũi kiếm có gợn sóng như nước, mơ hồ nghe tiếng suói róc rách. Sau khi rót huyền khí vào thân kiếm hóa thành vằn nước vô hình, bách luyện thành cương nhiễu chỉ nhu, theo ý của người cầm kiếm chuyển đổi. Sóng nước gợn, cực kỳ sắc bén.
Chương 338: Sóng gió lại dấy lên
– Kiếm này tên là Ngọc Khê, huyền khí ngũ giai, là binh khí ta sử dụng trước khi trưởng thành. Năm đó Ngọc Khê thay ta giết tứ phương, dương oai Tuyết Châu, uống nhiều máu thiên tài chín môn phái, giết vô số yêu ma cường đại đáng sợ. Bây giờ Ngọc Khê không có tác dụng lớn với ta, ta tặng cho ngươi, hy vọng theo thời gian trợ giúp ngươi nhất phi xung thiên, ngạo thị Thiên Hàn Tuyệt phong.
La phong chủ mỉm cười khiến người thấy thoải mái như gió xuân.
Đinh Hạo rất cảm kích La phong chủ, vội từ chối:
– A! Sao có thể làm vậy, quân tử không cướp thứ người yêu thích. Nếu nó là binh khí La phong chủ từng thích nhất thì sao Đinh Hạo có thể lấy thứ trong lòng người?
– Không sao, thực lực bây giờ của ta không còn cần dùng Ngọc Khê, nó ở trong tay ta chỉ là vật kỷ niệm, mất đi giá trị thật sự của nó.
La phong chủ mỉm cười nói:
– Thuộc tính huyền khí của ngươi là huyền băng biến dị, trong ngũ hành thuộc thủy. Ngọc Khê có thể phát huy sức chiến đấu của ngươi lên mạnh nhất, cái gọi là bảo kiếm tặng anh hùng. Đừng từ chối nữa, hãy nhận lấy.
Đinh Hạo cảm ơn:
– Nếu ta còn từ chối nữa thì bất kính.
Đinh Hạo nhận lấy huyền khí Ngọc Khê ngũ giai.
Lão quái vật Khí Thanh Sam đứng một bên lần đầu tiên không ‘giữ giùm’ bảo vật cho Đinh Hạo.
Ngọc Công Tử chậm rãi đi tới, cung kính hành lễ tông môn với Đinh Hạo, xòe tay ra lộ một ngọc thạch màu xanh hình dạng kỳ lạ cỡ ngón cái, trông như loan đao tỏa ánh sáng hút hồn, mát lạnh thoải mái.
Ngọc Công Tử mỉm cười nói:
– Cổ ngọc này là ta ngẫu nhiên tìm thấy trong một di tích thượng cổ Thanh Châu, đại châu khác ở Bắc Hoang Vực. Tuy không phải là thứ mới lạ gì nhưng đeo bên người có tác dụng ngưng thần thanh não, cường hóa thần thức, tăng tiến độ tu luyện cho võ giả. Nó hơi thần kỳ, xin Đinh sư thúc nhận cho.
Cuối cùng Ngọc Công Tử cung kính kêu ba chữ Đinh sư thúc.
Bộ dáng của Ngọc Công Tử cho người ảo giác gã là bằng hữu tốt thân thiết của Đinh Hạo, không thấy ra một nén nhang trước gã còn hùng hổ quyết xử chết hắn.
Đinh Hạo gật đầu, giành cầm lấy ngọc thạch xanh trước khi lão quái vật Khí Thanh Sam kịp lấy mất, bỏ vào trữ vật giới chỉ.
Đinh Hạo lên giọng trưởng bối đáng đánh nói:
– Ừm! Khối ngọc này đúng là không phải thứ gì tốt, nếu ngươi nghèo như vậy thì sư thúc ta không làm khó, nể mặt ngươi nên ta mới nhận.
Những người có mặt nhịn không được nhắm mắt lại.
Quá vô sỉ!
Đinh Hạo đúng là người ghi hận, cái này rõ ràng là tát mặt.
Bình thường Ngọc Công Tử kiêu căng, tội nghiệp gã gặp phải đôi sư đồ xấu bụng, chủ động tặng quà còn bị người ta soi mói, quá đau.
Mặt Ngọc Công Tử không đổi sắc, vẫn mỉm cười. Ngọc Công Tử giao ngọc thạch cho Đinh Hạo xong cười to xoay người đi.
Đinh Hạo thầm đặt biệt danh cho Ngọc Công Tử quý khí.
– Rắn độc!
Loại người khẩu phật tâm xà này rất khôn ngoan, như con rắn độc khoanh tròn tùy thời chuẩn bị phát ra một kích trí mệnh, nếu ai bị lừa mất cảnh giác thì kết cuộc sẽ là vạn kiếp bất phục.
Hôm nay các đại nhân vật vào chủ điện Vấn Hình Đường tham gia lục điện hội thẩm đều bị sư đồ lão quái vật Khí Thanh Sam, Đinh Hạo trấn lột. Lúc đi mặt ai nấy như đưa đám, không ai ngờ cuối cùng sự việc sẽ biến thành như vậy.
Bao gồm mấy lão nhân tóc trắng có bối phận siêu cao, hơn một trăm tuổi hoặc tình nguyện hoặc không thừa Đinh Hạo là sư đệ. May là bọn họ đã quen tính tình của lão quái vật Khí Thanh Sam, cười tặng vài món quà cho Đinh Hạo, cổ vũ vài câu rồi xoay người rời đi.
* * *
Đinh Hạo sống trở ra chủ điện Vấn Hình Đường.
Tin tức này nhanh chóng truyền khắp Vấn Kiếm tông.
Đinh Hạo là đề tài nóng nhất mấy ngày nay, sống chết của hắn sau lục điện hội thẩm trở thành màn cá cược lớn nhất trong sơn môn. Đương nhiên nhiều dân cờ bạc chuyên nghiệp đều cho rằng Đinh Hạo sẽ bị tông môn xử tử.
Trong lịch sử Vấn Kiếm tông hình như không ai bởi vì thù riêng, ban ngày ban mặt giét đồng môn xong còn sống. Huống chi người Đinh Hạo giết là Lư Bằng Phi đứng nhất năm viện bắc, nam, đông, tây, trung các đệ tử ký danh, là tiểu thiên tài được nhiều thế lực phái hệ tông môn nhìn trúng.
Tội lớn như thế tuyệt đối là khó thoát khỏi cái chết.
Nhưng Đinh Hạo không mất một cọng lông khỏe mạnh trở ra từ chủ điện Vấn Hình Đường.
Trong phút chốc vô số người nhìn rớt tròng mắt.
Mỗi người đều muốn biết trong chủ điện Vấn Hình Đường đã xảy ra chuyện gì.
Chẳng lẽ chưởng môn Lý Kiếm Ý từng gặp Đinh Hạo hai lần hết sức che chở hắn?
Hoặc là chủ tọa Vấn Hình Đường nổi tiếng lạnh lùng, khắc nghiệt bỗng nổi lòng nhân từ?
Người tham gia lục điện hội thẩm Vấn Hình Đường hôm đó toàn là cao tầng trong tông môn, bị lão quái vật Khí Thanh Sam trấn lột thấy mất mặt nên không chủ động tuyên truyền chuyện ngày hôm đó. Nửa tháng đầu chuyện này thành vụ án khó hiểu, bản thân Đinh Hạo cũng im miệng không nói.
Nhưng có thay đổi rõ ràng là mọi người trong Vấn Kiếm tông kính sợ Đinh Hạo.
Thực lực Đinh Hạo đúng là siêu đẳng, nhưng khiến người nhìn không thấu là địa vị hiện tại của hắn trong Vấn Kiếm tông. Nếu lục điện hội thẩm không thể làm gì được Đinh Hạo thì sau này còn ai dám đối đầu với hắn?
Đám người trước kia đi theo sau đuôi Lư Bằng Phi lúc này hối hận thắt ruột, đặc biệt vài người từng có quan hệ khá tốt với Đinh Hạo sau này bởi vì các loại lợi ích chuyển sang Lư Bằng Phi. Bọn họ có muốn cứu vãn mối quan hệ cũng không kịp.
Có người thấy hưng phấn vì trong sóng gió lần này bọn họ kiên trì đứng về phe Đinh Hạo, đắc ý nhất là Lý Vân Kỳ. Thiếu niên ngày xưa không tiếng tăm gì nay thành một trong các nhân vật nổi nhất Thanh Sam Đông Viện.
Lý Vân Kỳ trả giá được đến báo đáp.
Ngày đó Đinh Hạo nói một câu ‘từ nay ngươi chính là huynh dệ của Đinh Hạo ta’ khiến Lý Vân Kỳ thành nhân vật nặng ký trong các đệ tử ký danh năm viện bắc, nam, đông, tây, trung. Không ai dám xem thường Lý Vân Kỳ, bao gồm các sư huynh đệ tử ngoại môn, nội môn bình thường kênh kiệu, vênh váo gặp gã đều nói năng nhỏ nhẹ.
Địa vị của Vương Tiểu Thất, Phương Thiên Dực nước lên thì thuyền lên.
Đinh Hạo mạnh mẽ trở về, Lư Bằng Phi bị giết, Vấn Hình Đường đặt dấu chấm hết như một màn kịch.
Các sự kiện lớn nối liền nhau khiến Vấn Kiếm tông rơi vào không khí quái dị, sơn môn bình tĩnh biến xao động, như sắp xảy ra việc lớn gì.
Thế cục lờ mờ mê ly, ai cũng không thấy rõ con đường phía trước.
Chương 339: Đinh Hạo thật là quá đáng
– Cái gì? Đinh Hạo chẳng những không chết còn bái vào môn hạ lão quái vật, trở thành sư thúc của chúng ta? Sao có thể!
Trong đại điện, Doãn Nhất Phi, Lỗ Kỳ mặt tím ngắt.
Lỗ Kỳ, Doãn Nhất Phi bị tin tức hóa đá.
Khổ sở chờ đợi mấy ngày nay, Lỗ Kỳ, Doãn Nhất Phi nằm mơ cũng không ngờ đợi đến kết quả bi kịch chuyển một trăm tám mươi độ thế này.
Phiếm Đông Lưu ung dung hoa quý cười khổ nói:
– Thế sự khó đoán trước!
Phiếm Đông Lưu lắc đầu, nói:
– Lần này công tử tính sai, không ngờ La phong chủ luôn trung lập, không muốn bị cuốn vào tranh đấu phái hệ nhưng quyết bảo vệ Đinh Hạo. Ngoài ra có người thầm đứng bên Đinh Hạo, cộng với phút cuối lão quái vật đột nhiên xông vào chủ điện Vấn Hình Đường, thái độ mạnh mẽ. Đường Phật Lệ chưởng tọa Thiên Kiếm phong đều tạm nhường bước, công tử đắn đo nhiều lần đành từ bỏ cơ hội lần này.
– Không ngờ Đinh Hạo đáng chết mạng cứng như vậy!
Vẻ mặt Doãn Nhất Phi không bình tĩnh, đối với gã thì đây tuyệt đối không là tin tức tốt.
Trước kia Doãn Nhất Phi có thể dựa vào thân phận sư thúc đè ép Đinh Hạo nhưng từ nay hắn biến thành sư thúc của gã, chẳng những ưu thế bối phận không còn mà thực lực Đinh Hạo nhảy lên đến Tiên Thiên Võ Tông cảnh.
Khủng khiếp nhất là với tốc độ tu luyện siêu tốc của Đinh Hạo e rằng không lâu sau đừng nói Doãn Nhất Phi đối địch với hắn, gã không có tư cách gây rối.
Nghĩ đến đây sống lưng Doãn Nhất Phi tê dại.
Dù là ai nếu có kẻ địch khủng bố như vậy cũng sẽ thao thức ăn ngủ không yên.
Doãn Nhất Phi đột nhiên hối hận.
Sớm biết như vậy lúc trước cần gì làm thế?
Bây giờ nghĩ lại thù hận giữa Doãn Nhất Phi và Đinh Hạo khởi nguồn không phải mâu thuẫn không thể hòa giải, nếu lúc đó gã không ỷ vào thân phận trưởng bối cố ý ăn hiếp hắn thì nay không đến nỗi cương cứng như vậy.
Lỗ Kỳ có cùng suy nghĩ với Doãn Nhất Phi.
Lỗ Kỳ càng hoảng loạn hơn Doãn Nhất Phi. Nếu nói ân oán giữa Doãn Nhất Phi và Đinh Hạo còn cơ hội điều đình thì Lỗ Kỳ và Đinh Hạo vì chuyện thiếu niên thợ săn Trương Phàm biến thành không chết không ngừng.
Đến bây giờ Lỗ Kỳ còn nhớ rõ hôm đó tại Thanh Sam Đông Viện, khi Đinh Hạo đối diện gã không chút che giấu sát ý. Nếu không phải thời cơ không đúng, Đinh Hạo buộc lòng kiềm nén thì bây giờ Lỗ Kỳ đã là cái xác.
Tiếc rằng trên đời không có thuốc hối hân.
Cái gọi là sai lầm một bước ôm hận ngàn năm, quay đầu lại đã là trăm năm.
Lỗ Kỳ, Doãn Nhất Phi liếc nhau, thấy hối hận trong mắt đối phương cuối cùng thành độc ác. Lỗ Kỳ, Doãn Nhất Phi biết đã không thể quay đầu vậy đành đi đến cuối.
Doãn Nhất Phi cắn răng, căm hận nói:
– Bây giờ chúng ta nên làm sao? Không lẽ mặc cho tai họa Đinh Hạo tiếp tục vênh váo? Ta không nhịn nổi cơn tức này!
Lỗ Kỳ thói quen bày tỏ lòng trung thành:
– Đúng vậy. Ta và Doãn sư huynh nén giận không sao nhưng tuyệt đối không thể nhìn nghiệt súc Đinh Hạo tiểu nhân đắc chí, dám nhảy lên đầu công tử diễu võ dương oai.
Lỗ Kỳ, Doãn Nhất Phi cảm thấy bất lực, bọn họ chỉ có thể dựa vào công tử cao cao tại thượng kia.
Sâu trong lòng Lỗ Kỳ, Doãn Nhất Phi thấy bi ai cho mình.
Phiếm Đông Lưu mặc trường bào vàng nhìn kỹ Lỗ Kỳ, Doãn Nhất Phi cuối cùng vươn tay viết bốn chữ bằng huyền khí vàng trên không trung.
“Mượn đao giết người!”
* * *
Thiên Kiếm phong.
Trong nhà đá bí ẩn vẫn đầy ánh đỏ.
Ao máu hình chữ nhật, máu loãng sôi trào đã đông lại thành thể rắn, bề ngoài như quả trứng to, tầng ngoài lăn tăn sóng gợn lơ lửng giữa ao.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Từng tiếng tim đập chậm rãi truèn ra từ trứng đỏ máu.
Thanh âm có tiết tấu kỳ dị tình cờ phù hợp phép tắc tự nhiên nào đó, không nhanh không chậm, trầm ổn có sức sống. Mỗi lần sóng âm chồng lên sẽ bùng nổ lực lượng cực kỳ cường đại chấn vách tường cứng rắn như sắt nứt đổ đá vụn.
Theo thời gian trôi qua, tiếng tim đập càng rõ ràng hơn.
Đột nhiên…
Răng rắc!
Trong tiếng vỏ rách, trứng to giữa ao máu không chút dấu hiệu nứt rạn mạng nhện, như có quái vật đáng sợ nào sắp phá vỏ ra.
Vết nứt ngày càng nhiều, bùm một tiếng, một nắm tay, một nắm tay trắng nõn từ bên trong đánh nát vỏ máu duỗi ra. Năm ngón tay siết chặt như chùy sắt trắng cứng rắn.
Trong phút chốc nguyên quả trứng đỏ đều vỡ.
Một thân hình trần truồng to khỏe xuất hiện trong mảnh vụn.
Người kia vung cổ tay phát ra tiếng gầm trầm thống, răng trắng như chủy thủ sắc bén, khuôn mặt như dã thú mơ hồ trong bóng tối. Sát ý bạo ngược đậm đặc như thực chất tràn ngập nguyên nhà đá.
– Đinh Hạo, hy vọng ngươi chưa chết, bởi vì trên đời này chỉ có ta mới giết được ngươi! Ngươi, phải chết trên tay ta!
Tiếng cười âm trầm vang vọng.
* * *
Sau khi lục điện hội thẩm kết thúc Đinh Hạo không theo lão quái vật Khí Thanh Sam đi Ẩn Kiếm Phong trong truyền thuyết.
Đinh Hạo quay về sân số tám Thanh Sam Đông Viện nơi mình cư ngụ.
Từ sau khi thiếu niên thợ săn Trương Phàm rời đi, trong ánh mắt hâm mộ, ghen tỵ của nhiều người Lý Vân Kỳ dọn tới sân số tám, thành bạn cùng phòng mới của Đinh Hạo, Vương Tiểu Thất.
Bây giờ Thanh Sam Đông Viện như rắn mất đầu, rối loạn.
Tuy các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện kêu gào hy vọng trong gió nổi mây phun này Đinh Hạo sẽ giơ tay bước ra quản lý, nhưng hắn không bao giờ xen vào chuyện Thanh Sam Đông Viện nữa.
Ai đều nhìn ra từ sau chuyện thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Đinh Hạo không còn trung thành với Thanh Sam Đông Viện.
Mỗi ngày Đinh Hạo không bước ra khỏi sân, tu luyện như khổ hạnh tăng.
Ngày ba bữa có mỹ nữ đệ nhất năm viện bắc, nam, đông, tây, trung Lý Y Nhược tự mình đưa cho Đinh Hạo.
Trong thời gian này trên dưới tông môn nhiều người đến tặng lễ vật, đứng ngoài sân mong gặp Đinh Hạo nhưng đều bị từ chối. Đừng nói là gặp Đinh Hạo, thậm chí không thể tặng quà.
Đệ tử nội môn bị từ chối tức giận nói:
– Đinh Hạo thật quá đáng, ta là đệ tử nội môn chân truyền vậy mà không chịu gặp ta một lần, hắn nghĩ mình là ai?
Dần dần ngày càng nhiều người bị từ chối bắt đầu oán hận, cảm thấy Đinh Hạo đắc ý quá đáng, không nể tình.
Nhưng đến ngày thứ sáu, mọi thứ thay đổi.
Chương 340: Không ai trêu vào được
Mặt trời chói chang. Khi một vị ngôi sao mới trong tông môn, Trầm Khổ mới trở thành đệ tử chân truyền hạch tâm Vấn Kiếm tông cầm mấy chục món quà quý giá cung kính đứng ngoài sân, kêu ‘Đinh sư thúc’ thì nhiều người thấy thế giới trước mắt tan vỡ.
Đinh sư thúc?
Trầm Khổ kêu Đinh Hạo là Đinh sư thúc?
Chuyện… Quái quỷ gì đây?
Đinh Hạo chỉ là đệ tử ký danh, thậm chí không vào ngạo môn thế nhưng Trầm Khổ kêu hắn là Đinh sư thúc? Trong lục điện hội thẩm rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Càng khó tin là Trầm Khổ khom lưng cầu kiến nhận lấy một thanh âm duy nhất từ trong viện.
– Cút!
Đinh Hạo biểu hiện cực kỳ mạnh mẽ, rõ ràng.
Đinh Hạo đuổi thẳng Trầm Khổ như đuổi một con ruồi, cho dù gã là đệ tử chân truyền hạch tâm có địa vị cao, quyền nặng.
Phản ứng của Trầm Khổ càng làm mọi người ngẩn ngơ.
Trầm Khổ không hề bất mãn, cung kính hành lễ ngoài đại viện, xin lỗi này nọ xong xoay người đi.
Thấy bộ dáng Trầm Khổ giận mà không dám nói gì, chật vật rời đi, ánh mắt mọi người nhìn sân số tám Thanh Sam Đông Viện chất chứa kính sợ.
Sân số tám cực kỳ bình thường chớp mắt phru tấm mành bí ẩn đáng sợ.
Cái ngaoài đệ tử nội môn chân truyền lúc trước lên tiếng bất mãn bây giờ câmn hư hến, không dám nói gì.
Cứ thế theo thời gian ngày càng nhiều người tụ tập trước sân Đinh Hạo.
Các tin đồn liên quan Đinh Hạo như nước lũ ngày càng nhiều hơn, có vài người cố ý ngăn chặn nhưng không thể che lấp sự thật lục điện hội thẩm ngày đó lộ ra.
Lão quái vật Khí Thanh Sam rốt cuộc thu đồ đệ!
Đinh Hạo trở thành đệ tử của lão quái vật Khí Thanh Sam!
Đinh Hạo một bước lên mây, vượt qua bốn bối phạn trở thành đệ tử Vấn Kiếm tông cùng bối phận với chưởng môn Lý Kiếm Ý, người thứ nhất tuổi thấp nhất nhưng bối phận cao nhất trong lịch sử Vấn Kiếm tông.
Đinh Hạo đã vào cảnh giới Tiên Thiên Võ Tông cảnh.
Ẩn Kiếm Phong sắp mở ra.
Ngọc Công Tử ngậm bồ hòn trước mặt Đinh Hạo.
Lục điện hội thẩm lúc đó thành màn tình diễn của một thiên tài tuyệt thế, các cao thủ, thủ lĩnh thế hệ trước Vấn Kiếm tông vì tranh giành Đinh Hạo làm đồ đệ cơ hồ xé rách mặt!
Chưởng môn Lý Kiếm Ý và lão quái vật Khí Thanh Sam vì giành Đinh Hạo mà đánh nhau.
Đinh Hạo trở thành dự bị chưởng môn đời tiếp theo.
Đinh Hạo…
Đinh Hạo…
Những tin tức hoặc thật hoặc giả từ các con đường tràn ngập màng tai mọi người. Vào lúc này mọi người đã không còn lý trí, chuyện gì ly kỳ đến mấy nếu dặt ở trên người Đinh Hạo thì sẽ biến thành hợp lý.
Cộng với nhiều cao tầng tham gia Vấn Hình Đường hôm đó kín miệng khiến màu sắc bí ẩn bao phủ trên người Đinh Hạo càng lúc càng ly kỳ. Thiếu niên đã từng mỉm cười như ngọc, khiêm hòa ôn nhuận dần bị thần hóa hoặc yêu ma hóa.
Trong bối cảnh lớn như vậy, địa vị Thiên Thượng Nhân Gian trong khuthương mại càng vững chắc, vì tin tức Đinh Hạo là lão bản sau lưng đã sớm bị mọi người biết.
Hơn mười ngày trước Đinh Hạo giết Lư Bằng Phi bị tội, tông môn giám thị chỗ ở làm lòng người dao động. Có vài người nghĩ cơ hội đã đến, định bỏ đá xuống giếng thừa cơ cướp quyền sở hữu Thiên Thượng Nhân Gian.
Bây giờ bọn họ thầm mừng mình đã không làm chuyện đó.
Không thì với thân phận, địa vị hiện tại của Đinh Hạo trong Vấn Kiếm tông, cho dù bọn họ lấy đi một cục gạch Thiên Thượng Nhân Gian cũng sẽ bị nghiền thành tro.
Mỹ nữ quản lý Lệnh Hồ Doanh Doanh có thiên phú buôn bán, Thiên Thượng Nhân Gian càng làm càng lớn, hình dung một ngày vào một thúng vàng cũng không khoa trương. Một ngày thu nhập vượt xa nhiều quầy hàng nhỏ trong khu thương mại thu nhập một tháng.
Thật nhiều tiền tài liên tục rơi vào tay đám người Đinh Hạo, Vương Tiểu Thất.
Bên ngoài đồn các tin tức kỳ lạ, Đinh Hạo làm đương sự không đứng ra bác bỏ.
Từ đầu đến cuối người có thể bước vào sân số tám Thanh Sam Đông Viện chỉ có Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ, Lý Y Nhược, Tiêu Thừa Tuyên, Lý Tàn Dương, Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao và vài người khác.
Một bức tường đá không quá cao ngăn cách mọi tầm mắt, che giấu bí ẩn trong sân.
Người cẩn thận phát hiện cách ba ngày Đinh Hạo sẽ ra ngoài một lần.
Không ai biết Đinh Hạo đi đâu.
* * *
Thời gian vui vẻ trôi đi.
Chớp mắt sắp đến kỳ thi cuối năm đệ tử ký danh vào Vấn Kiếm tông, đại tái năm viện lần thứ mười hai sắp vén màn che.
Đại tái năm viện lần này long trọng hơn bất cứ lần nào.
Bởi vì nó quyết định vận mệnh tương lai của các đệ tử ký danh năm viện bắc, nam, đông, tây, trung.
Bởi vì nếu biểu hiện tốt trong đại tái năm viện lần này ý nghĩa cơ hội vào nội môn càng lớn, nếu may mắn được thủ lĩnh nào trong lục môn lục tọa nhìn trúng thì sẽ như mấy người may mắn Lý Lan, Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết trực tiếp gia nhập lục phong lục tọa.
Vào phút cuối cùng Đinh Hạo vẫn mềm lòng.
Tuy Đinh Hạo không ra mặt nhưng khiến Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ, Phương Thiên Dực đi ra ghép lại mảnh vụn Thanh Sam Đông Viện. Mọi người từng là sư huynh đệ, trong cuộc thi cuối cùng đoàn kết cùng nhau đi qua ải khó khăn là hơn.
Chờ sau khi kết thúc thi đệ tử ký danh thì Đinh Hạo sẽ chính thức vào Ẩn Kiếm Phong.
Cuộc sống đệ tử ký danh của Đinh Hạo kết thúc, từ nay hắn bước vào vòng thực quyền Vấn Kiếm tông, trở thành đại nhân vật từ trên cao nhìn xuống mọi thứ.
Mặt trời lên cao, ánh nắng chói chang.
Đinh Hạo xuất hiện trong sân nhỏ sâu trong rừng.
Nơi này là chỗ Vương Tuyệt Phong xấu xa tĩnh dưỡng.
Lúc Đinh Hạo đẩy cửa vào sân Vương Tuyệt Phong xấu xa đang mặc đồ, giơ một khối huyết thuyền ngàn cân khắc trận pháp minh trọng lực lên cao qua đâu, giơ lên giơ xuống tập luyện sức khỏe.
Trải qua hơn nửa tháng dưỡng thương cộng với Đinh Hạo đúng hạn cung cấp Hồi Huyền Thánh Xuân Đan, Vương Tuyệt Phong xấu xa đã lành lặn, huyền khí lạ trong người bị xua tan, chỉ để lại vết sẹo xấu xí ngoài da.
Cơ bắp vạm vỡ nhô ra theo động tác nâng tạ như từng cục đá phản chiếu ánh nắng, tràn ngập mỹ cảm bạo lực cho người cảm giác áp lực đập vào mặt.