Đao Kiếm Thần Hoàng Audio Podcast
Tập67 [ chương 331 đến 335 ]
❮ sautiếp ❯Chương 331: Phế công xử tử và vấn hình huyết ngục
Nghe giọng điệu thì nam nhân này không để mắt đến Đinh Hạo, thái độ này không phải cố ý ngụy trang mà là tự nhiên.
Đinh Hạo âm thầm quan sát, trong lòng nổi lên một cái tên.
Đồn rằng trong đệ tử chân truyền hạch tâm của Vấn Kiếm tông có bốn vị tuyệt thế được gọi là Vấn Kiếm Tứ Công Tử. Trong đó có một vị đam mê mỹ ngọc, kiếm pháp siêu đẳng, tự cho mình rất cao, quyền cao nặng, được mọi người gọi là Ngọc công tử, chắc chính là công tử phú quý trước mắt.
Thanh niên cay nghiệt trước đó thì ra tên Trầm Khổ, lúc trước trong vườn thuốc của Tây Môn Thiên Tuyết Đinh Hạo có nghe tên này. Mấy đệ tử nội môn xúi giục bí đao mập Vương Tiêu Sái gây sự với Đinh Hạo chính là nghe theo lệnh của Trầm Khổ.
Đinh Hạo mơ hồ hiểu tại sao Trầm Khổ châm chích hắn.
Đinh Hạo không ngờ vô tình chọc một người có địa vị cao, ngực Trầm Khổ không rộng lớn chút nào, tiếp theo sẽ vẫn tìm cớ gây sự.
Đinh Hạo có chút buồn bực.
Lục điện hội thẩm chính thức bắt đầu.
Trong quá trình trừ mới đầu chưởng môn Lý Kiếm Ý nói một câu ra sáu đoàn sáng khác không phát ra thanh âm, ngược lại hai mươi mấy người đứng trong đại điện lục tục lên tiếng, bàn luận khắc khẩu.
Đinh Hạo bị lờ một bên.
Có lẽ những người này cảm thấy chuyện Đinh Hạo giết người có chứng cứ chắc chắn, không cần lãng phí thời gian quý giá của họ. Mọi người bàn bạc đề tài xoay quanh chuyện lớn khác trong tông môn.
Ví dụ như chuyện quan trọng nhất là năm tháng sau, đại hội luận phẩm tông môn mười năm một lần trong Tuyết Châu sắp bắt đầu. Khi đó một số siêu tông môn Bắc vực sẽ phái sứ giả đến chủ trì luận phẩm. Vấn Kiếm tông sắp chọn cường giả các cấp tham gia, giành phẩm chất tông môn tăng lên một bậc.
Lần đầu tiên Đinh Hạo nghe nói có chuyện đại hội luận phẩm tông môn.
Thì ra đẳng cấp phẩm chất chín môn phái Tuyết Châu là từ cách này, nhưng không biết cấp bậc cao thấp do ai xác định, có ích lợi đặc biệt gì cho tông môn.
Trong quá trình sáu đoàn sáng sâu trong đại điện ít khi lên tiếng, toàn do hai mươi mấy người đứng dưới nói. Liên quan đến vấn đề mấu chốt nào thì khắc khẩu càng dữ dội, có dùng ngôn ngữ châm chích làm Đinh Hạo mở mắt.
Đinh Hạo dần nhìn ra đường lối.
Hai mươi mấy người chia bảy phái hệ. Ngọc Công Tử là thủ lĩnh phái hệ nhiều người nhất, thái độ rất cứng rắn, nhiều lúc chiếm ưu thế. Trầm Khổ là thành viên bình thường một phái hệ nhỏ khác, nói chuyện không nặng ký.
Trừ hai phái hệ đó ra số người phái hệ khác sàn sàn nhau, lực lượng tương đương, lập trường khác biệt. Có lúc hợp tác hoặc đối lập giành ích lợi về phía mình.
Trong đó có một phái hệ khiến Đinh Hạo chú ý.
Phái hệ này ít người hơn bên Ngọc Công Tử, đa số im lặng, điệu thấp, rất ít phát biểu ý kiến. Người dẫn đầu là một thanh niên mặc trường bào trắng, diện mạo bình thường nhưng đôi mắt sáng như sao trong trời đêm ẩn chứa tang thương biến ảo. Thanh niên áo trắng ôm trường kiếm tinh cương, biểu tình thản nhiên dịu dàng như tình nhân.
Đinh Hạo có trực giác kỳ lạ.
Thực lực của thanh niên áo trắng chắc xếp ba hạng đầu trong hai mươi mấy người Vấn Hình Đường, dù là Ngọc Công Tử cũng không phải đối thủ của gã. Nhưng không hiểu sao vẻ mặt thanh niên áo trắng cô đơn, không nhiều hứng thú, trong lòng chất chứa tâm sự.
Quá trình tranh luận họp hành kéo dài hai, ba canh giờ.
Đinh Hạo hoàn toàn bị quên đi.
Đinh Hạo vui vẻ đứng nhìn, mở rộng kiến thức.
Đinh Hạo chẳng những thấy kiểu họp kỳ lạ của cao tầng Vấn Kiếm tông còn nghe nhiều tin tức ngày thường không biết, hiểu sâu hơn về tông phái Vấn Kiếm tông bá chủ Vấn Kiếm tông.
Xuối cùng chưởng môn Lý Kiếm Ý, sáu đoàn sáng khác lục tục lên tiếng, giao lưu sơ đặt dấu chấm hết cho hai mươi mấy người tranh luận.
Cuối cùng quyền quyết định nằm trong tay bảy thủ lĩnh.
Nhưng Đinh Hạo có cảm giác kỳ kỳ.
Đinh Hạo phát hiện chưởng môn Lý Kiếm Ý là chí cao vô thượng Vấn Kiếm tông nhưng trong quá trình không được ủng hộ trăm phần trăm, gã thường nhún nhường mới được lục điện khác đồng ý.
Trong khi Đinh Hạo buồn chán nghĩ lung tung thì cuộc họp dài kết thúc.
Các đại nhân vật cao cao tại thượng chợt nhớ ra trong đại điện còn có một người chờ đợi bọn họ tuyên án vận mệnh.
Phái Ngọc Công Tử chiếm được nhiều ích lợi trong cuộc tranh lâunj, tâm tình gã khá tốt.
Ngọc Công Tử không thèm nhìn Đinh Hạo, lạnh nhạt nói:
– Chuyện hôm nay ngừng ở đây, đệ tử ký danh tên Đinh gì đó phạm tội, chứng cứ chắc chắn, không cần hỏi nhiều, giao cho Vấn Hình Đường, theo phép luật tông môn phế công xử tử đi.
Phế công xử tử?!
Một câu bâng quơ tuyên án tử hình Đinh Hạo.
Tuy Đinh Hạo không phải loại người có thù phải trả nhưng bị Ngọc Công Tử tính kế, hắn cười nhạt châm chọc. Đinh Hạo nhìn chằm chằm Ngọc Công Tử, âm thầm xếp gã vào danh sách kẻ địch.
– Điểm này thì ta đồng ý công tử.
Trầm Khổ biểu tình cay nghiệt hiên ngang nói:
– Nhưng phế công xử tử quá nhân từ. Đinh Hạo lần lượt tàn sát ba đệ tử tông môn, đặc biệt là Kinh Thiên Kiếm Lư Bằng Phi liên tục đoạt hạng nhất đại tái năm viện ba lần, là tài năng đáng đào tạo hiếm thấy. Lư Bằng Phi bị Đinh Hạo tàn nhẫn giết chết, hành động hủy căn cơ tông môn ta thật sự đáng giận. Ta cho rằng trước khi phế công xử tử nên giam Đinh Hạo vào Vấn Hình Huyết Ngục mười ngày để răn đe.
Vẻ mặt mọi người khác nhau.Ma chi hạ vấn tâm – Hạ cố nhan | Truyện Ma Tu – Cổ Chân Nhân – Thỉnh chư vi nghé thăm …!
Vấn Hình Huyết Ngục là nơi nhốt kẻ phạm tội ác tày trời trong Vấn Kiếm tông, nằm sâu dưới chủ điện Vấn Hình Đường ngàn thước. Nghe nói bên trong gió rít gào, nóng lạnh luân phiên. Võ giả dưới Tiên Thiên Võ Tông cảnh vào trong đó sẽ bị ăn mòn từng tấc thịt da gân cốt, thảm thiết như khổ hình lăng trì.
Trên dưới Vấn Kiếm tông nhắc đến Vấn Hình Huyết Ngục là biến sắc mặt.
Từ khi Vấn Kiếm tông khai tông lập phái tới nay đã hơn một ngàn năm, chỉ có gần hai mươi người trong tông môn vì phạm tội lớn không thể tha thứ mới bị đẩy vào Vấn Hình Huyết Ngục chịu khổ đến chết. Bình thường thì Vấn Hình Huyết Ngục bắt nhốt yêu ma tay nhuốm đầy máu.
Chương 332: Kiếm công tử và La phong chủ
Trầm Khổ nêu đề nghị cực kỳ độc ác.
Đinh Hạo cười lạnh không nói, lòng thầm gật gù.
Rất tốt, Trầm Khổ, ta nhớ kỹ ngươi. Đây là ngươi chính mình tìm cái chết, từ nay về sau ngươi nằm trong sổ đen của ta. Có ngày ngươi sẽ khóc lóc hối hận vì những lời hôm nay đã nói.
Lúc này thanh niên áo trắng bỗng ngẩng đầu liếc Đinh Hạo, đáy mắt lóe tia kỳ lạ.
Thanh niên áo trắng lời ít ý nhiều nói:
– Giết ba người, tội chưa đến.
Đinh Hạo không ngờ thanh niên áo trắng sẽ nói giúp cho hắn.
Vẻ mặt Trầm Khổ lúng túng, hiển nhiên địavị của thanh niên áo trắng trên gã nhiều. Thanh niên áo trắng nói một câu tương đương phủ quyết đề nghị của Trầm Khổ, hoàn toàn không nể mặt.
Ngọc Công Tử phẩy quạt ngọc, đầy ẩn ý mỉm cười nói:
– Ha ha ha ha ha ha! Không ngờ Quan Phi Độ sư huynh hôm nay lần đầu tiên lên tiếng là bào chữa cho tù đồ đáng chết này.
Thanh niên áo trắng Quan Phi Độ lạnh nhạt nói:
– Chỉ nói lời thật.
Đinh Hạo hiểu ra, hắn mới biết thì ra thanh niên áo trắng chính là Quan Phi Độ, Kiếm công tử trong Tứ Công Tử đệ tử chân truyền hạch tâm Vấn Kiếm tông.
Trong Vấn Kiếm tông môn phái chủ tu kiếm pháp có được xưng hô Kiếm công tử hiển nhiên thực lực của Quan Phi Độ rất mạnh. Quan Phi Độ đứng đầu Tứ Công Tử, tiếc rằng sau này thua thần đồng Mục Thiên Dưỡng nên uy vọng, danh tiếng rớt xuống, một năm nay điệu thấp nhiều.
– Chắc không phải Quan sư huynh vì Đinh Hạo và Mục Thiên Dưỡng có ước chiến ba năm nên sinh ra đồng bệnh tương liên đi?
Ngọc Công Tử phẩy quạt, mỉm cười lắc đầu, nói:
– Không ngờ nhất kiếm vô tình Quan sư huynh cũng trở nên đa sầu đa cảm như vậy.
Lời của Ngọc Công Tử đâm vào lòng người.
Trong tình huống này nhắc đến Mục Thiên Dưỡng tương đâm đâm dao vào tim Kiếm công tử Quan Phi Độ.
Đáy mắt Kiếm công tử Quan Phi Độ bắn ra tia sáng lạnh rồi chìm xuống, ôm chặt trường kiếm không nói.
Thấy vậy nhiều người than thở.
Thiếu niên kiếm khách ngày xưa siêu nhất Tứ Công Tử hào khí biết mấy, mũi nhọn không người dám tranh phong trong thế hệ trẻ. Ngọc Công Tử ngang ngược đến mấy cũng không dám khiêu khích Kiếm công tử Quan Phi Độ, ai ngờ bị Mục Thiên Dưỡng đánh bại rồi không còn hào khí, sa sút đến tận đây.
Thật là hổ lạc bình nguyên bị khuyển khi!
Thấy Kiếm công tử Quan Phi Độ im lặng, Ngọc Công Tử lộ biểu tình đắc ý. Ngọc Công Tử là người trầm ổn nhưng đè đầu được Kiếm công tử Quan Phi Độ làm gã hơi lộ đuôi ra.
Đinh Hạo nhíu mày, định nói gì thì…
– Ha ha ha ha ha ha! Đinh Hạo, tại sao ngươi chặn giết ba đệ tử cùng viện Trương Văn Chiêu, Điền Hoành, Lư Bằng Phi? Trong đó có nội tình gì? Ngươi đừng căng thẳng, hãy nói đi, nếu tội có thể tha thì sẽ có người làm chủ cho ngươi.
Một thanh niên thân hình cao gầy, đầu đội cao quan vàng bỗng lên tiếng.
Ngọc Công Tử biến sắc mặt.
Ngọc Công Tử há mồm quyết định xử lý Đinh Hạo rồi, ai ngờ thanh niên đội cao quan lên tiếng rõ ràng thiên vị hắn, tương đương với đối đầu gã.
Ngọc Công Tử lạnh lùng hỏi:
– Lãnh Nhất Toàn, ngươi có ý gì?
Thanh niên đội cao quan Lãnh Nhất Toàn mỉm cười nói:
– Không có ý gì. Như Quan Phi Độ sư huynh đã nói, chỉ nói lời thật. Cái gọi là không có lửa làm sao có khói, không hang thì không có gió. Đinh Hạo giết người dĩ nhiên có nguyên nhân, phải hỏi rõ để tránh giết lầm người vô tội.
Lãnh Nhất Toàn xoay người cười với Đinh Hạo, biểu tình thân thiết nói:
– Đinh Hạo, ngươi có nỗi khổ gì hãy nói ra đi, chỗ này có nhiều sư thúc, trưởng bối hiểu lý lẽ sẽ làm chủ cho ngươi. Có vài người muốn một tay che trời, ha ha, đúng là nằm mơ.
– Đa tạ Lãnh sư thúc chủ trì công đạo.
Đinh Hạo hành lễ, không vội vàng cảm động rớt nước mắt giải thích cho mình ngay. Đinh Hạo chỉ đứng im, dường như đang chuẩn bị cái gì.
Ngọc Công Tử thấy vậy lạnh lùng cười:
– Xem ra bản thân hắn biết tội lỗi của mình nặng, không có lời nào để nói.
Lãnh Nhất Toàn mỉm cười hỏi:
– Đinh Hạo, ngươi lo chuyện gì sao?
Đinh Hạo bình tĩnh nói:
– Đệ tử khắc sâu ghi nhớ Lãnh sư thúc quan tâm, đệ tử không có gì lo lắng. Nhưng điều đệ tử làm là thanh lý môn hộ cho tông môn chứ không phải tàn sát đồng môn. Hành động của đám người Lư Bằng Phi trời giận người oán, Thanh Sam Đông Viện yên lặng bì hắn khuấy động mù mịt chướng khí. Mấy chuyện này tông môn hơi kiểm tra là được đến đáp áp. Đệ tử nói chuyện không ặng ký, dù giải thích thế nào rơi vào tai một số người sẽ thành gụy biện, vậy nên đệ tử không lời nào để nói.
– Giỏi cho ngươi nhanh mồmn hanh miệng, nói nhiều như vậy còn dám bảo là không có lời để nói?
Trầm Khổ lạnh lùng cười:
– Đinh Hạo, ngươi phải hiểu rõ ràng chỗ này là chủ điện Vấn Hình Đường tông môn, luật pháp nghiêm ngặt không tha cho kẻ ngụy biện. Ngươi hãy ngoan ngoãn nhận tội đi, đừng mơ may mắn.
Đinh Hạo cười lạnh, không thèm nhìn Trầm Khổ.
Trầm Khổ tức giận định quát tháo.
Chính lúc này, một vị mỹ phụ trung niên mặc la sam màu xanh, dáng người nhu mỳ, khí chất trang nhã xuất trần chậm rãi đi ra, gật đầu với Đinh Hạo.
Mỹ phụ trung niên xoay người đối diện với mấy người khác, cất cao giọng:
– Chuyện này ta từng tò mò sai người điều tra kỹ, đúng là như Đinh Hạo đã nói. Tuy tư chât của Lư Bằng Phi không tệ nhưng phẩm chất ác liệt, ích kỷ thiết kế hại đệ tử cùng viện Trương Phàm, đã xúc phạm môn quy. Các loại nhân chứng vật chứng chính xác, nếu các vị không tin có thể gọi một trong thập nhị chưởng hình sử Nam Cung Chính mang vật chứng lên.
Trong phút chốc không có người nói chuyện.
Mọi người lộ biểu tình kinh ngạc.
Bởi vì không ai ngờ mỹ phụ trung niên sẽ đứng ra nói giúp Đinh Hạo, nên biết rằng lúc trước trong cuộc họp chuyện gì quan trọng đến mấy nàng cũng không xen lời. Đinh Hạo chỉ là đệ tử ký danh nho nhỏ thế nhưng kinh động đến mỹ phụ trung niên?
Mặt Ngọc Công Tử lộ vẻ kinh ngạc, biểu tình thay đổi dường như nghĩ đến điều gì.
Trầm Khổ lúng túng. Thân phận như Trầm Khổ chỉ miễn cưỡng đứng đây, không có quyền lên tiếng việc lớn, không dám phản bác lời mỹ phụ trung niên. Lúc trước Trầm Khổ châm chích Đinh Hạo coi như đối lập với mỹ phụ trung niên, sợ là gã đã chọc nàng khó chịu.
Cái này Trầm Khổ thật là mất nhiều hơn được.
Nghĩ đến đây Trầm Khổ càng hận Đinh Hạo, mắt lóe tia độc ác. Trầm Khổ âm thầm lùi vào trong đám người.
Một lão nhân hói đầu mỉm cười nói:
– Nếu là La phong chủ nói thì tất nhiên chúng ta hoàn toàn tin tưởng, không cần kêu nhân chứng vật chứng làm gì.
Chương 333: Chứng minh và thiên tài
Một lão nhân mũi sư miệng rộng, bộ dáng uy mãnh trầm ngâm nói:
– Nếu Lư Bằng Phi đã ác liệt như vậy thì là chết chưa hết tội, Đinh Hạo chẳng những vô tội mà còn có công với tông môn.
Hai người này vừa mở miệng những người khác cũng hùa theo La phong chủ.
Đây chính là điều Đinh Hạo đắn đo.
Với thân phận đệ tử ký danh, dù Đinh Hạo nói thật thì vì lời nói nhẹ ký sẽ không ai tin, hoặc nên nói trong lòng nhiều người biết rõ sự thật nhưng không muốn vì chuyện nhỏ đối đầu cùng Ngọc Công Tử.
Cùng một lời nói thốt ra từ miệng La phong chủ thì lại khác. Thân phận mỹ phụ trung niên La phong chủ rất đặc biệt, thực lực đáng sợ. Mọi người không cần vì một Đinh Hạo đệ tử ký danh nho nhỏ đắc tội La phong chủ.
Mọi người trong khoảnh khắc cùng đồng ý, không cần xem chứng cứ.
Trừ Ngọc công tử.
Ngọc Công Tử xòe quạt ngọc ra, thói quen phe phẩy.
Ngọc Công Tử nhíu mày nói:
– Ta rất khó hiểu quan điểm của các vị, một kẻ hung ác tàn sát đệ tử tông môn mà được khen. Mặc kệ Lư Bằng Phi có phải vi phạm môn quy hay không, điều ta muốn hỏi là Đinh Hạo chỉ là đệ tử ký danh nho nhỏ lấy đâu ra quyền chấp pháp? Ta cảm thấy đây là đấu riêng báo thù, tính chất cực kỳ ác liệt. Nếu hôm nay tha cho Đinh Hạo, sau này người người trong tông môn làm phản thì còn cần Vấn Hình Đường làm gì?
Mọi người cùng biến sắc mặt.
Không ngờ La phong chủ đã lên tiếng mà Ngọc Công Tử vẫn quyết muốn xử phạt Đinh Hạo, bọn họ lấy làm lạ vì sao Ngọc Công Tử kiên quyết trong chuyện nhỏ như vậy? Không lẽ sau lưng có ẩn tình gì không ai biết?
Hay là… Hai phái hệ trong tông môn ăn ý thỏa hiệp mấy chục năm sau phá vỡ cân bằng?
Đinh Hạo thầm tức giận.
Trầm Khổ cố ý khó xử Đinh Hạo là có nguyên nhân, hắn mơ hồ đoán ra. Nhưng Ngọc Công Tử và Đinh Hạo xưa nay không liên quan, không oán không thù thế nhưng cứ kiếm chuyện với hắn, bám riết không nhả. Vì sao?
La phong chủ mặt không biểu tình nhìn Đinh Hạo, hỏi:
– Ngươi có gì trả lời chất vấn của Ngọc Công Tử?
Đinh Hạo lạnh nhạt nói:
– Nói bậy bạ.
Đây đúng là kiểu không nói thì thôi nói ra là chết người, Đinh Hạo ném một câu vào đám người đứng đầu tông môn như quăng cục đá to vào mặt hồ tĩnh lặng, dấy lên sóng gợn tầng tầng.
Nói thật là trước khi Đinh Hạo lên tiếng có vài người bản năng nghĩ đệ tử ký danh này sẽ nói cái gì đó.có lẽ là cầu xin tha thứ, có lẽ là biện giải, nhưng không ai ngờ cuối cùng Đinh Hạo đáp ba chữ.
Nói bậy bạ!
Ngọc Công Tử quên phẩy quạt.
La phong chủ xưa nay lạnh nhạt cũng ngẩn ngơ, khó tin hỏi:
– Đinh Hạo… Ngươi… Nói cái gì?
Đinh Hạo hít sâu.
Đinh Hạo đối mặt các đôi mắt ngạc nhiên, bình tĩnh nói:
– Đệ tử nói Ngọc Công Tử tiền bối nói bậy bạ, vì đệ tử giết mấy người Lư Bằng Phi chẳng những không vi phạm môn quy mà ngược lại làm theo môn quy!
Lời thốt ra biểu tình của đám người càng kinh ngạc hơn.
La phong chủ như những người khác biểu lộ đầy hứng thú. La phong chủ muốn biết đệ tử ký danh nho nhỏ này trong bụng tính toán cái gì.
– A!
Ngọc Công Tử giận dữ bật cười, gật đầu liên tục nói:
– Tốt, tốt, tốt. Ngươi nói đi, rốt cuộc ngươi làm theo môn quy thế nào?
Trong khoảnh khắc mọi người cảm giác áp lực đến từ Ngọc Công Tử.
Đinh Hạo không hề sợ hãi, bình tĩnh nói:
– Theo môn quy Vấn Kiếm tông thì thực lực đạt đến Tiên Thiên Võ Tông cảnh có quyền tự thanh lý môn hộ, đặc biệt là đệ tử bình thường làm xằng bậy dưới nội môn, có thể tuỳ cơ ứng biến, tiên trảm hậu tấu.
– Đúng là có môn quy này.
Ngọc Công Tử gật gù định nói gì chợt khựng lại, mắt sáng rực nhìn Đinh Hạo, nghiêm túc hỏi:
– Ý ngươi là thực lực của ngươi đạt đến Tiên Thiên Võ Tông cảnh?
Mọi người trong đại điện mắt tràn ngập rung động.
Lúc trước Đinh Hạo đánh bại Lỗ Kỳ dựa vào Thanh Ngọc Thạch Bàn của Vương Tuyệt Phong xấu xa, ai cũng biết điều này, nó không có nghĩa là thực lực Đinh Hạo đã đến Tiên Thiên Võ Tông cảnh. Nên biết rằng Đinh Hạo mới vào tông môn chưa đến một năm, với thân phận đệ tử ký danh tu luyện đến cảnh giới Tiên Thiên Võ Tông cảnh, thiên tài tuyệt vời như vậy chưa từng có trong lịch sử Vấn Kiếm tông, không ai ngờ đến. Không lẽ…
Hai mươi mấy ánh mắt sắc bén bao phủ Đinh Hạo.
Một lát sau, mọi người, bao gồm La phong chủ, Ngọc Công Tử đều lộ biểu tình nghi hoặc.
Vì mãi đến lúc này bọn họ mới kinh ngạc phát hiện không nhìn thấu đệ tử ký danh nho nhỏ sâu cạn.
Đây không phải là hiện tượng bình thường.
Lấy cảnh giới, ánh mắt, kinh nghiệm của đám người này dù đối diện cao thủ đẳng cấp Tiên Thiên Võ Tông cảnh thì bọn họ liếc mắt một cái nhìn thấu sâu cạn ngay. Tình trạng Đinh Hạo kỳ lạ đáng giá suy ngẫm. Có lẽ Đinh Hạo có dị bảo nào đó, có lẽ hắn tu luyện công pháp liễm tức thần diệu, hay thậm chí vì thực lực của hắn đã vượt qua bọn họ.
La phong chủ vung tay thon, trên không trung huyễn hóa huyền khí tấm thuẫn màu xanh, hoa văn rõ ràng, phức tạp thâm ảo, tỏa sáng mông lung, như kim loại phát ra khí thế cường đại.
La phong chủ nhẹ nhàng nói:
– Cái này là thanh mộc huyền khí thần thuẫn, có thể đỡ một kích hết sức của cao thủ nửa bước Tiên Thiên Võ Tông cảnh. Đinh Hạo, ngươi hãy đánh hết sức vào tấm thuẫn, nếu đánh nát chứng minh ngươi nói thật. Nhớ kỹ, không thể nhờ vào ngoại lực.
Đinh Hạo gật đầu. Mọi người nhìn chăm chú Đinh Hạo nhẹ búng tay.
Một đóa bông tuyết sáu góc rực rỡ như tinh linh chậm rãi bay ra.
Ánh mắt mọi người nhìn chằm chằm.
Hoa tuyết bạc nhìn chậm nhưng nhanh rơi vào thanh mộc huyền khí thần thuẫn. Một tầng khí lạnh mắt thường trông thấy lan tràn, bao phủ thanh mộc huyền khí thần thuẫn. Tiếng răng rắc giòn vang, thanh mộc huyền khí thần thuẫn như hạt cát trong bão tố nhanh chóng tan rã hóa thành bột mịn, biến mất trên không trung.
Đại điện tĩnh lặng.
Các cường giả Vấn Kiếm tông nhìn quen sóng gió ngơ ngác ngó Đinh Hạo như thấy quỷ, khó thể che giấu rung động trong mắt. Lúc này bọn họ biết phải xem lại đệ tử ký danh nho nhỏ lúc trước hoàn toàn bị bỏ qua.
Không đến một năm từ người thường tu luyện thành cường giả Tiên Thiên Võ Tông cảnh, kỷ lục đáng sợ nói lên một điều.
Chương 334: Tranh
Đinh Hạo là thiên tài siêu đẳng!
Một thiên tài tuyệt thế từ khi Vấn Kiếm tông khai tông lập phái tới nay chưa từng có được.
Một thiên tài bị bọn họ bỏ quên.
– Ngươi… Không lẽ ngươi là… Võ giả huyết mạch?
Lão nhân hói đầu lúc trước nói chuyện nghi ngờ hỏi, không đợi Đinh Hạo đáp lão đã tức giận quát:
– Tra, phải điều tra ra là ai phụ trách kiểm tra nhập tông cho Đinh Hạo! Lại có sơ hở như vậy, khiến Vấn Kiếm tông suýt nữa bỏ qua một vị tuyệt thế thiên tài, thật là đáng chết!
– Ha ha ha ha ha ha! Tốt, tốt, Đinh Hạo nhà ngươi, tốt lắm, một hạt giống tốt, đáng giá tông môn hết sức bồi dưỡng.
– Kỷ lục tu luyện như vậy chưa bao giờ có trong Vấn Kiếm tông, theo ta thấy nên trực tiếp xếp Đinh Hạo vào hàng đệ tử hạch tâm tông môn.
– Ha ha ha ha ha ha! Đinh Hạo, bổn tọa là phong chủ Thiên Kiếm phong, ngươi có muốn bái vào môn hạ của ta không? Ta bảo đảm nếu ngươi vào Thiên Kiếm phong thì từ nay linh thảo đan dược mặc ngươi chọn, tài nguyên huyền khí tùy ngươi điều phối, trừ bổn tọa ra ngươi không chịu ước thúc gì trong Thiên Kiếm phong.
– Phi! Mới đây Thiên Kiếm phong của ngươi cướp một thiên tài tên Lý Mục Vân trong đệ tử ký danh còn chưa thỏa mãn, bây giờ lại giành Đinh Hạo với chúng ta? Lòng tham quá. Đinh Hạo, ngươi đến Thần Kiếm phong đi, bổn tọa nhận ngươi làm người thừa kế phong chủ Thần Kiếm phong tương lai. Chờ ngày nào ngươi đánh bại bổn tọa thì ngươi là chủ Thần Kiếm phong.
– Lão già nhà ngươi có cần mặt không? Nói miệng nhận lời đã muốn lừa đi một vị tuyệt thế thiên tài? Đinh Hạo, đừng nghe lão bất tử này dụ, ngươi đến Linh Thảo Đường đi. Hì hì, chỗ lão phu không có gì khác nhưng linh đan, đan dược dùng hoài không hết, ngươi tùy tiện dùng.
– Này, ngươi có lộn không vậy? Đinh Hạo là thiên tài tu luyện, không phải luyện đan sư. Linh Thảo Đường các ngươi cướp Đinh Hạo đi có tác dụng gì?
– Ai cần ngươi quan tâm lão tử muốn dùng đan dược nặn ra một yêu nghiệt càng biến thái, ngươi có ý kiến sao?
Trong đại điện vắng vẻ bỗng náo nhiệt.
Các thủ lĩnh Vấn Kiếm tông ôm suy nghĩ xem náo nhiệt bây giờ không còn sự kiêu ngạo, ánh mắt nhìn Đinh Hạo tha thiết như thấy nhi tử ruột mất tích đã lâu. Ai nấy giành nhau đưa ra các điều kiện tốt, giành giật nhận Đinh Hạo làm đồ đệ.
Bao gồm La phong chủ khí chất trang nhã cũng kiềm không được mở miệng hỏi:
– Đinh Hạo, ngươi có muốn bái vào Nhân Kiếm phong của ta không? Ta sẽ dốc túi dạy cho ngươi tất cả tài học của mình, các kho vũ khí Tàng Kiếm Đường lớn nhỏ trong tông môn mở rộng cho ngươi, không bị trói buộc, tự do tu luyện.
La phong chủ chỉ nói một câu thản nhiên nhưng đã là ngoại lệ.
Đám người kia giật mình, nhưng nghĩ lại thấy cũng đúng. Tư chất như Đinh Hạo trong Vấn Kiếm tông chưa từng có, nếu phong hoặc hệ nào có được thiên tài như vậy, dốc sức bồi dưỡng thì sau này vị trí tông chủ Vấn Kiếm tông không phải chuyện khó, phái hệ hưng thịnh.
Đinh Hạo không ngờ sự việc phát triển như vậy.
Ba ngày trước khi giết đám người Lư Bằng Phi, nam nhân áo xanh mặt vuông Điền Hoành, kiếm sĩ áo xanh tuấn tú Trương Văn Chiêu thì Đinh Hạo đã tính đến đường thoát tội. Đinh Hạo lợi dụng nội quy Vấn Kiếm tông, nhưng không ngờ sau khi bày ra thực lực khiến các người đứng đầu tông môn điên cuồng.
Thật ra Đinh Hạo chưa dốc hết sức.
Đinh Hạo xảo diệu khống chế lực công kích bông tuyết nhất khiếu Tiên Thiên Võ Tông cảnh, chỉ cần thỏa mãn môn quy là được. Nếu Đinh Hạo bùng nổ hoàn toàn thì sức chiến đấu hiện giơ lên đến Đại Võ Sư cảnh, sẽ khiến đám người này điên thật.
Đang khi Đinh Hạo suy nghĩ nên ứng đối như thế nào…
– Đinh Hạo, lúc trước bổn tọa khó xử ngươi chỉ là về công việc chứ không nhằm vào người. Nếu hành động của ngươi phù hợp môn quy thì bổn tọa không truy cứu nữa, nói thật ra bổn tọa rất thưởng thức ngươi. Ta tìm thấy cuồng vọng và tự tin lúc mình còn trẻ trên người ngươi. Chuyện lúc trước bỏ qua đi, bổn tọa hứa với ngươi chờ khi ngươi vào Đại Võ Sư cảnh có thể ntuần mục tông môn, cai qunả quyền to vấn hình, trác nhiên bất quần. Sau này đứng đầu Vấn Hình Đường chính là ngươi.
Ngọc Công Tử mỉm cười, bộ dáng rất chân thành.
Không ai ngờ trước đó Ngọc Công Tử châm chích Đinh Hạo, muốn dồn hắn vào chỗ chết hiếm khi nhún nhường, đổi thái độ nhiệt tình mời mọc.
Đinh Hạo cũng ngây người.
Giờ Đinh Hạo mới biết Ngọc Công Tử là hệ Vấn Hình Đường, hèn chi thế lớn như vậy. Nên biết Vấn Hình Đường cai quản hình luật tông môn, quyền binh nặng nhất. Mấy năm nay thế lực Vấn Hình Đường ngày càng lớn, có xu hướng lấn át mạch chưởng môn Lý Kiếm Ý.
Nên biết rằng trong trường hợp này Ngọc Công Tử mở miệng mời là mạo hiểm lớn, trừ phải hạ thấp người ra rất có thể chịu Đinh Hạo chế nhạo trước đám tai to mặt lớn. Ngay khi Ngọc Công Tử dứt lời thì Đinh Hạo rất muốn trào phúng gã nhưng hắn kiềm nén lại. .
Co được giãn được, người như vậy là đáng sợ nhất.
Cho nên Đinh Hạo trả lời Ngọc Công Tử trước.
Đáp án chỉ có bảy chữ!
– Đạo khác nhau không chung đường.
Ngọc Công Tử nghe xong gật đầu, không có vẻ gì là thất vọng, không nói thêm.
Tuy nhiên Đinh Hạo tu luyện Thắng Tự Quyết xong giác quan thứ sáu rất nhạy, hắn thấy đáy mắt Ngọc Công Tử tuấn tú lóe tia sáng lạnh, như rắn độc ngóc đầu thè lưỡi làm người không rét mà run.
Đinh Hạo hiểu ý nghĩa tia sáng lạnh kia là sau này thanh niên như rắn độc ẩn núp đáng sợ sẽ là kẻ địch không chết không ngừng với hắn.
– Hy vọng ngươi đừng đến chọc ta, nếu không…
Đinh Hạo thầm hừ lạnh, hắn không muốn gây sự nhưng không sợ gì ai. Nếu Ngọc Công Tử cố chấp muốn đối đầu thì Đinh Hạo sẽ không nương tay.
Nghĩ đến đây trong lòng Đinh Hạo thản nhiên rất nhiều, nhanh chóng quyết định.
Đinh Hạo cực kỳ cung kính hành lễ với các tai to mặt lớn, uyển chuyển từ chối bọn họ tung cành ô liu. Trong ánh mắt tiếc nuối, thất vọng của mọi người, Đinh Hạo đi tới trước mặt La phong chủ khí chất dịu dàng xuất trần.
Đinh Hạo cung kính hành lễ:
– Vãn bối nguyện ý…
Đinh Hạo chưa dứt lời thì…
Một thanh âm lười biếng bỗng vang lên trong đại điện:
– Khoan đã!
Thanh âm rất xa lạ, không thuộc về người nào trong đại điện.
Mọi người ngó nhau rồi nhìn hướng phát ra thanh âm.
Một quái nhân mặc áo xám, râu ria xồm xàm, tóc xõa tung không biết từ bao giờ lặng lẽ xuất hiện trong đại điện. Quái nhân cầm rượu hồ lô màu vàng cười nhìn Đinh Hạo, mùi rượu nồng nặc lan tỏa trong đại điện.
Đinh Hạo kinh ngạc kêu lên:
– Tiền bối?
Khách không mời này chính là quái nhân đã dạy một chiêu Bế Môn Tạ Khách kiếm thức cho Đinh Hạo. Từ khi tạm biết trên đỉnh núi, gần một năm qua hai người chưa có duyên gặp lại, không ngờ quái nhân bí ẩn xuất hiện tại đây.
Trầm Khổ luôn núp một bên ghen tỵ, hâm mộ Đinh Hạo bắt được cơ hội biểu hiện, bước ra một bước.
Trầm Khổ quát to với quái nhân:
– Ngươi là ai? Dám xông vào chủ điện Vấn Hình Đường, muốn chết sao?
– To gan!
– Càn rỡ!
– Lùi xuống!
Cùng lúc đó, mọi người trong đại điện bao gồm La phong chủ trầm ổn, trang nhã cùng biến sắc mặt, lớn tiếng quát, có người huơ tay tát Trầm Khổ văng sang bên.
Mặt La phong chủ lạnh băng nói:
– Ngươi dám càn rỡ trước mặt sư thúc tổ?
Sư… Sư thúc tổ?
Trầm Khổ bụm mặt, hoàn toàn không hiểu chuyện gì xảy ra.
Chớp mắt đám thủ lĩnh cùng quỳ xuống, trừ vài lão nhân tuổi già ra những người trẻ đều cung kính hét to:
– Đệ tử tham kiến sư thúc tổ!
Trầm Khổ ngây người.
Đinh Hạo cũng đực mặt.
Cái quái quỷ gì đây? Thân phận quái khách bí ẩn cao như vậy?
Chương 335: Không phải chưa từng giết người Vấn Kiếm tông
Nguyên đại điện thì quái khách đột nhiên xuất hiện mà rơi vào không khí kỳ lạ.
Trừ vài cao thủ Vấn Kiếm tông tuổi già ra những người khác quỳ xuống, bao gồm La phong chủ có thân phận rất đặc biệt.
Trầm Khổ bị tình huống này hù sợ, chân run lập cập.
Thật ra hôm nay là lần đầu tiên Trầm Khổ có tư cách đến chủ điện Vấn Hình Đường tham gia tình hình này. Trầm Khổ định biểu hiện thật tốt, ai ngờ khéo quá hóa vụng. Trầm Khổ đã làm sai vấn đề Đinh Hạo hoặc quái khách.
May mắn lúc này không ai chú ý đến Trầm Khổ.
Bao gồm quái khách người đầy mùi rượu cũng không nhìn Trầm Khổ lần nào.
Bởi vì ánh mắt quái khách luôn nhìn Đinh Hạo.
Ánh mắt đó kỳ lạ khó tả. Ánh mắtn hư hai sợi tơ bắn ra từ con ngươi nửa mở như muốn lột đồ Đinh Hạo ra nhìn thấu bên trong. Giống như bợm nhậu nhìn rượu ngon tuyệt thế, lãng tử phong lưu nhìn mỹ nhân, kiếm khách xem kiếm như mạng nhìn can tương mạc tà, quân vương đầy dã tâm nhìn thành quách lãnh thổ trên bản đồ.
Đinh Hạo định nói gì thì…
– Kính chào Khí sư thúc.
Sâu trong dại điện, từ bảy đoàn sáng kỳ dị phát ra giọng nói bảy siêu thủ lĩnh nhóm chưởng môn Lý Kiếm Ý cung kính chào. Đinh Hạo mơ hồ nghe trong giọng nói của chưởng môn Lý Kiếm Ý có chút run rẩy.
Giờ thì Đinh Hạo hoàn toàn hiểu.
Thì ra khách không mời đầy mùi rượu, cao nhân thế ngoại từng dạy Bế Môn Tạ Khách kiếm thức trên đỉnh núi cho Đinh Hạo là nhân vật cấm kỵ trong truyền thuyết bao nhiêu năm nay, trên dưới Vấn Kiếm tông không dám chạm vào.
Khí Thanh Sam.
Dù là về bối phạn hay thực lực thì Khí Thanh Sam là một trong mấy danh nhân hiếm hoi của Vấn Kiếm tông.
Bao gồm chưởng môn Lý Kiếm Ý, sáu đại thủ lĩnh khác cũng không dám chậm trễ.
Khí Thanh Sam dửng dưng ừ một tiếng xem như đáp lại:
– Ừm!
Khí Thanh Sam liếc đám người cuối cùng ngừng ở La phong chủ, ánh mắt dịu đi.
– Tiểu tử Đinh Hạo có duyên gặp mặt vài lần với ta, hơi hợp ý, từng học một chiêu kiếm thức của ta. Bây giờ trong tông môn si mị võng lượng hoành hành tàn phá, là lúc chỉnh đốn lại. Hôm nay đặt chân nơi này, ta muốn tuyên bố với các ngươi một chuyện, ta quyết định lại mở Ẩn Kiếm Phong. Đinh Hạo chính là nhân tuyển phong chủ đời tiếp theo Ẩn Kiếm Phong ta nhìn trúng, nên hôm nay chính thức quyết định thu hắn làm đệ tử truyền y bát, các ngươi đừng giành.
Đinh Hạo nghe vậy không cảm thấy gì.
Nhớ lúc trước trên đỉnh núi Đinh Hạo từng muốn lạy ơn truyền nghề nhưng Khí Thanh Sam kiên quyết không chịu có quan hệ gì với hắn, bỏ chạy như sợ hắn sẽ bái gã làm sư phụ. Tại sao hôm nay Khí Thanh Sam đột nhiên đổi tính?
Đương nhiên nếu có thể trở thành đệ tử của nhân vật truyền kỳ này thì Đinh Hạo cầu còn không được.
Những người khác nghe lời Khí Thanh Sam như bị thần lôi giáng xuống, ai nấy biến sắc mặt không dám tin điều mình nghe thấy.
Lại mở Ẩn Kiếm Phong?
Đinh Hạo là nhân tuyển phong chủ Ẩn Kiếm Phong đời tiếp theo?
Lão quái vật muốn thu Đinh Hạo làm đệ tử truyền y bát?
Mấy việc này nếu truyền ra thì chắc chắn là tin tức khủng khiếp chấn động chín môn phái Tuyết Châu, đủ dậy sóng ngập trời, khiến vô số siêu thủ lĩnh hai trận doanh yêu tộc, nhân tộc Tuyết Châu rung động.
Điều này ý nghĩa sát thần khủng bố trong quá khứ trở về?
Điều này đại biểu lão quái vật nhiều năm không hỏi thế sự muốn cầm quyền binh lại sao?
Không nói đâu xa, chỉ vì Khí Thanh Sam nói một câu ngắn ngủi e rằng quyền lực Vấn Kiếm tông sẽ biến đổi. Thực lực mỗi phái hệ đã ổn định, rạch ròi sẽ lại thay đổi trời long đất lở.
– Sư thúc tổ hãy nghĩ kỹ lại. Đinh Hạo chỉ là đệ tử ký danh, lập hắn làm nhân tuyển phong chủ Ẩn Kiếm Phong không hợp quy tắc.
– Đúng vậy. Sư thúc tổ, tuy Ẩn Kiếm Phong không nằm trong lục phong lục tọa nhưng có quyền chấp pháp nguyên tông môn. Ẩn Kiếm Phong lắng đọng nhiều năm lại mở ra là chuyện tốt, thế nhưng truyền ngôi phong chủ cho Đinh Hạo, một đệ tử ký danh không hiểu đời thì hơi vớ vẩn.
– Chúng ta rất vui mừng sư thúc tổ quyết định lại mở Ẩn Kiếm Phong nhưng tuyệt đối không thể để Đinh Hạo trở thành nhân tuyển phong chủ!
– Khí sư đệ, mọi người đã có cùng ý kiến thì có lẽ Đinh Hạo không thích hợp, hay là sư đệ suy nghĩ lại đi?
Nhiều người trong đại điện giật mình qua đi cùng đứng ra phản đối.
Đinh Hạo nghe ra ẩn ý trong các câu nói.
Hôm nay là lần đầu tiên Đinh Hạo nghe ba chữ Ẩn Kiếm Phong.
Quyền lực trung tâm Vấn Kiếm tông trừ chưởng môn ra mấy phái hệ khác gọi là lục phong lục tọa. Theo Đinh Hạo được biết thì Ẩn Kiếm Phong không nằm trong lục phongl ục tọa, dường như vì lý do gì đó mà phủ bụi nhiều năm. Theo lý thì phong tọa như vậy nên như các phong nhỏ không có tên tuổi ngoài lục phong lục tỏa, không có thực lực hay cảm giác tồn tại.
Nhưng nghe những người này nói thì hình như Ẩn Kiếm Phong trác nhiên bất quần, bàn quan, có quyền lực trên lục phong lục tọa.
Nghe mọi người phản đối, Khí Thanh Sam ngửa đầu uống hớp rượu ngon, cười to bảo:
– Ha ha ha ha ha ha! Hay cho bộ dáng trang nghiêm đọa mạo. Ha ha ha ha ha ha! Ta phi! Chuyện lão tử quyết định lúc nào đến lượt đám ngụy quân tử các ngươi lo? Hôm nay lão tử tới nơi này chỉ để báo cho các ngươi một tiếng, không định hỏi ý đám phế vật các ngươi. Ngoan ngoãn im miệng lại, nếu không thì… Ha ha ha ha ha ha! Kiếm của lão tử không phải chưa từng giết người Vấn Kiếm tông!
Khí Thanh Sam dứt lời, trong chủ điện Vấn Hình Đường tràn ngập khí lạnh âm trầm.
Mọi người trợn mắt há hốc mồm.
Khí Thanh Sam nói quá bá đạo.
Có người muốn nói gì nhưng nghĩ đến sự tích của Khí Thanh Sam. Vì sự kiện kia, mấy chục năm trước Khí Thanh Sam dám giết một trong bảy thủ lĩnh nắm quyền Thiên Kiếm phong trong lục phong lục tọa tông môn. Vậy nên không ai dám hó hé gì.
Trong đại điện yên lặng như chết.
Sâu trong đại điện.Chuyện ma dân gian – những mẫu chuyện ngắn do chính người kể chuyện trải qua ..!- Thỉnh chư vi nghé thăm …!
Trong bảy đoàn sáng thủ lĩnh tượng trưng cho quyền thếh iển hách nhất Vấn Kiếm tông, đoàn sáng thứ ba bên tay phải có tiếng hừ lạnh một tiếng:
– Khí sư thúc có uy phong lớn thật, tàn sát đồng môn của mình, chuyện như vậy cũng có mặt mũi lấy ra khoe khoang? Thật là làm người ta vô cùng kính nể.