Đao Kiếm Thần Hoàng Audio Podcast
Tập56 [ chương 276 đến 280 ]
❮ sautiếp ❯Chương 276: Khai thật
Hơn nữa con mèo ác quỷ Tà Nguyệt dường như có thiên phú tìm kho báu.
Kho báu mấy năm nay Huyết Long Trại cướp giật đều ở trong mậ thất rất bí ẩn nằm dưới đại điện nghị sự, mới đầu không ai tìm ra. Chẳng ngờ mèo ác quỷ qua lại hai, ba lần là tìm được lối vào. Mọi người theo Tà Nguyệt vào trong, bị ánh vàng chói lọi làm mù mắt.
Ai cũng biết mấy năm nay Huyết Long Trại tích lũy tiền tài khá nhiều nhưng không ngờ sẽ nhiều như vậy.
Kim ngân châu báu, ưu chất binh khí, huyền tinh thạch, huyền công tâm pháp, chiến kỹ bí tịch phẩm chất khá…
Trong mật thất chiếm nửa mẫu đất chất đống báu vật làm người hao mắt.
Đám người tiến vào mật thất bị rung động, có người muốn nổi điên cướp giật nhưng bị mèo ác quỷ Tà Nguyệt trấn áp, một hơi nuốt một cao thủ thất khiếu Võ Đồ cảnh. Những người còn lại không dám rục rịch nữa.
– Meo, thật không có nghĩa khí. Là lão tử phát hiện kho báu, ai dám giành giật thì lão tử cắn chết các ngươi!
Mèo hung ác Tà Nguyệt nhếch môi lộ ra răng sữa nhỏ, nó còn mài răng.
nếu là mèo con khác vênh váo như vậy đã sớm bị mọi người đánh bay, nhưng tiểu gia trước mắt… Nếu không muốn bị Tà Nguyệt tùy thời biến to nuốt trọn thì hãy ngoan ngoãn nghe lời. Huống chi sau lưng Tà Nguyệt đứng người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng một đao giết chểt Cuồng Ngưu Yêu Soái.
Trả giá giằng co qua đi, Thanh Giang trấn, Thung Lũng thôn mỗi người được bốn phần kho báu, hai phần thì do võ giả tán tu, tiểu tông phái chia đều.
Chia chác xong mèo ác quỷ Tà Nguyệt nhận ra điều gì:
– Meo, sao cảm thấy hôm nay ta làm sai cái gì?
Cô bé Cao Tuyết Nhi lén lút nói:
– Mèo con ngươi nên đợi bọn họ đi mới mở mật thất ra, vậy thì kho báu bên trong đều là của chúng ta, không cần chia với ai.
– Meo!
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt lộ biểu tình vô cùng hối hận, mài răng sữa mất trí nói:
– Vậy bây giờ ta có nên cắn chết hết cả đám cướp về kho báu không?
Mọi người có mặt rùng mình, thần kinh căng thẳng.
Cô bé Cao Tuyết Nhi lắc đầu, nói:
– Thôi đừng, không thể giết người tốt, nếu Khải Trình ca ca biết sẽ tức giận.
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt tỉnh táo lại bỏ qua:
– Meo, vậy thì thôi.Nguồn truyện audio Podcast
Các võ giả thở phào, rơi lệ đầy mặt. Bọn họ hận không thể ôm cô bé đáng yêu để cảm ơn, thật biết nói chuyện. Mọi người bàn bạc, nhanh chóng mang theo kho báu của mình rời đi. Con mèo này là ai nuôi mà tàn bạo quá, cách xa nó thì hơn.
Trở về Thung Lũng thôn, đám thôn dân cười toe toét tới tận mang tai.
Từ nhỏ đến lớn bọn họ chưa từng hãnh diện như hôm nay. Các đại nhân vật trước kia cao cao tại thượng không thèm nhìn bọn họ một cái hôm nay vẻ mặt nịnh nọt như chó bông, loại cảm giác này quá sướng!
Hơn nữa công phá Huyết Long Trại được nhiều lương thực, binh khí, tiền tài, Thung Lũng thôn qua mười mùa đông cũng dùng không hết.
Hèn chi lúc xuất phát Nhất Đao Khải Trình kêu bọn họ kéo theo xe ngựa, bao gồm xe cút kít. Mới đầu các thôn dân Thung Lũng thôn không hiểu ý giờ mới ngộ ra, đây là tiết tấu phát tài!
Thôn trưởng Cao Phong kích động nói năng lộn xộn:
– Nhất Đao Khải Trình đại hiệp, lần này Thung Lũng thôn ta có thể thoát khỏi kiếp nạn toàn nhờ vào ngươi. Ngươi có ơn tái tạo Thung Lũng thôn, là đại ân nhân của chúng ta. Toàn thôn chúng ta quỳ tạ ngươi!
Các thôn dân Thung Lũng thôn quỳ xuống.
Mấy ngày nay Đinh Hạo cống hiến cho Thung Lũng thôn cái gì người có mắt đều thấy. Một thôn nhỏ nghèo khó giãy dụa cầu sinh, mất đi võ giả thủ hộ rốt cuộc nhìn ánh sáng đến hy vọng. Nếu không có Đinh Hạo thì làm gì có Thung Lũng thôn bây giờ?
– Các vị thúc bá đừng khách sáo.
Đinh Hạo vung tay, lực lượng vô hình tuôn ra nâng người Thung Lũng thôn đứng dậy.
Biểu tình thôn trưởng Cao Phong chân thành không hề ngụy trang nói:
– Những kho báu này đều dựa vào Nhất Đao Khải Trình đại hiệp mới có được, mọi người Thung Lũng thôn ta nguyện dâng lên hết cho đại hiệp.
Người Thung Lũng thôn đứng bên cạnh thôn trưởng Cao Phong không lộ vẻ gì bất ngờ, có vẻ như trên đường về đã bàn bạc từ trước.
Đây là một đám thôn dân thành thật.
Đinh Hạo liếc mèo ác quỷ Tà Nguyệt.
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt giật mình kêu lên:
– Meo?
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt trợn to mắt, ra vẻ đáng yêu, vô tội nói:
– Tại sao nhìn meo với ánh mắt như thế? Tuy meo thích thứ sáng lấp lánh nhưng tuyệt đối không buộc bọn họ nói như vậy!
Cô bé Cao Tuyết Nhi xoa bụng mèo ác quỷ Tà Nguyệt, nói:
– Miêu miêu thật biết điều, còn cho ta sờ bụng nhỏ.
Đinh Hạo cúi đầu ngẫm ghĩ, khẽ thở dài:
– Việc đến bây giờ ta không giấu các ngươi, không phải ta tình cờ đến Thung Lũng thôn. Tháng trước lúc thám hiểm di tích thượng cổ tông môn ở Tây Nham sơn mạch ta kết bạn cùng Quách Nộ đại ca, ý hợp tâm đầu, kết thành huynh đệ. Vốn tưởng có thể bàn luận võ kỹ của nhau, uống rượu cười đùa, ai ngờ Quách Nộ đại ca bị kẻ ác giết hại, lúc ta chạy tới thì đã không thể cứu Quách đại ca. Lúc Quách đại ca hấp hối cầu ta đến Thung Lũng thôn làm võ giả thủ hộ, bảo vệ thôn xóm qua mùa đông này. Sau gặp Cao thôn trưởng ở Thái Bình thành là trùng hợp.
Thôn trưởng Cao Phong ngẩn ngơ:
– Cái gì? Quách đại ca đã…
– Không sai, Quách đại ca đã mất đi.
Đinh Hạo lấy trường đao to của Quách Nộ ra khỏi trữ vật giới chỉ, lại lấy đao bén gã đạt được từ di tích thượng cổ giao hết cho thôn trưởng Cao Phong.
Đinh Hạo nói:
– Mấy ngày nay ta quan sát trong thôn bây giờ người có thiên phú trở thành võ giả chỉ một mình Tuyết Nhi. Cao thôn trưởng hãy giữ hai cây binh khí này, chờ mai sau Tuyết Nhi tu luyện có thành tựu có thể sử dụng chúng nó.
Mắt thôn trưởng Cao Phong ướt nước.
Thấy vật nhớ người. Mấy năm nay Quách Nộ bảo vệ Thung Lũng thôn rất được kính yêu, mỗi người xem gã như phụ như huynh. Mấy năm qua Thung Lũng thôn và Quách Nộ có cảm tình thâm sâu, từ khi gã mất tích các thôn dân rất sốt ruột nhưng cứ ôm một tia hy vọng, mong đợi có ngày nam nhân thân hình vạm vỡ sẽ như trước kia vác đao to xuất hiện ở cửa thôn, nhưng bây giờ…
Chương 277: Uy danh truyền xa
Rốt cuộc tin dữ vẫn đến.
– Hu hu hu, ta không muốn Quách thúc thúc chết, hu hu hu, Quách thúc thúc…
Cô bé Cao Tuyết Nhi rơi lệ như mưa.
– Hài tử ngoan, đừng khóc, hãy chăm chỉ luyện võ trở thành võ giả cường đại nhất. Quách thúc thúc đã đi, thân nhân của ngươi càng cần ngươi bảo vệ. Hãy mau cường đại, một ngày nào đó ngươi phải dùng trường đao mở ra không gian sinh tồn cho tộc nhân của mình.
Đinh Hạo lau nước mắt trên mặt Đinh Hạo.
Mắt cô bé Cao Tuyết Nhi bắn ra tia sáng hận thù:
– Hu hu hu, Khải Trình ca ca nói cho ta biết là ai giết Quách thúcthúc? Tuyết nhi nhất định sẽ báo thù cho Quách thúc thúc, ta thề!
Đinh Hạo vuốt đầu cô bé Cao Tuyết Nhi, mỉm cười nói:
– Kẻ thù quá lợi hại, bây giờ ngươi không phải là đối thủ. Hãy chăm chỉ tu luyện, ta sẽ tìm những hung thủ thanh toán mối thù của Quách đại ca.
Đinh Hạo lại an ủi cô bé Cao Tuyết Nhi một lúc sau cùng các thôn dân Thung Lũng thôn quay về đại sảnh lầu đá.
– Ta sẽ lấy đi một phần kho báu, để lại một phần trong thôn. Nhưng vấn đề bây giờ là Thung Lũng thôn được quá nhiều báu vật, là chuyện tốt cũng xấu. Nếu tin tức lan truyền ra ngoài sẽ khiến các phương mơ ước, không chắc có xuất hiện kẻ liều mạng vì kho báu mà làm liều không.
Đinh Hạo nhìn thôn trưởng Cao Phong, trưởng lão Cao Lâm, nói:
– Không biết tiếp theo mọi người có tính toán gì?
Trưởng lão Cao Lâm khẽ thở dài:
– Đánh giết nhiều năm, tộc Cao thị Thung Lũng thôn luôn giãy dụa cầu sinh, trừ Tuyết Nhi ra không có đệ tử nào có thiên phú xuất sắc, muốn bắt chước Lý thị Thanh Giang trấn là không được.
– Đúng vậy. Nhiều kho báu như vậy thì dù chúng ta giữ lại cũng không tiêu hóa được, ngược lại sẽ dẫn đến tai họa.
Hưng phấn qua đi, đám người thôn trưởng Cao Phong trợn mắt há hốc mồm.
Mọi người bàn bạc nhưng không ra kết luận gì, cuối cùng ánh mắt cầu cứu nhìn Đinh Hạo.
Đinh Hạo dò hỏi:
– Nếu ta khiến mọi người chuyển vào Thái Bình thành thì sao?
– Chuyển vào Thái Bình thành?
Thôn trưởng Cao Phong ngẩn ra sau đó cười khổ nói:
– Nếu thật sự có thể chuyển vào Thái Bình thành thì cầu còn không được. Thái Bình thành có thành chủ, Vấn Kiếm tông che chở sẽ không gặp yêu ma mãnh thú tập kích, cuộc sống như thần tiên, nhưng…
Trưởng lão Cao Lâm hâm mộ nói:
– Không phải muốn vào Thái Bình thành là vào được, xét duyệt nghiêm khắc vô cùng, nghe nói chỉ được phủ thành chủ, Vấn Kiếm tông cho phép mới có quyền định cư trong Thái Bình thành. Như chúng ta một lúc chuyển vào gần trăm người là không thể nào.
Đinh Hạo ngẫm nghĩ, nói:
– Nếu các ngươi đồng ý vào thành thì ta có thể kêu bằng hữu của ta giúp các ngươi hỏi một câu, có lẽ có hi vọng.
Chuyện này muốn làm cũng không khó, có thể xin Vương Tuyệt Phong xấu xa hay Tây Môn Thiên Tuyết đang nổi như cồn trong Vấn Kiếm tông ra mặt giúp đỡ, giải quyết quyền cư ngụ cho gần trăm người Thung Lũng thôn, vấn đề không lớn. Lấy được kho báu từ Huyết Long Trại có thể vào thành mua nhà cửa, vậy thì các thôn dân không phải lo cuộc sống.
Đinh Hạo nói câu này khiến đám người thôn trưởng Cao Phong thấy ánh sáng.
Mọi người mừng quá đỗi.
Trưởng lão Cao Lâm thì gật gù, đôi mắt đục lóe tia nhẹ nhõm, dường như lão đã có quyết định khó khăn.
Không đến một ngày ngắn ngủi, chuyện xảy ra trên Thăng Long phong đã truyền khắp khu vực Tuyết Long sơn.
Câu chuyện truyền kỳ đêm đó cũng truyền vào Thái Bình thành.
Theo thời gian trôi qua, tin tức như ôn dịnh lan khắp Tuyết Châu.
Không lâu sau giang hồ đạo Tuyết Châu ai cũng biết mới có một vị cường giả tuyệt đao pháp thế Nhất Đao Khải Trình, viêm đao vô địch một chiêu giết Cuồng Ngưu Yêu Soái.
Không ai biết môn phái sư thừa của Nhất Đao Khải Trình, không ai biết tuổi tác của hắn, càng không biết hắn đến từ đâu, sẽ đi đâu.
Viêm đao phán hình, nhất đao khởi trình!
Tám chữ này thành điểmn óng trong miệng mọi người.
Mỗi một võ giả tham gia huyết tế đại điển, sống sót trở về Thăng Long phong trong một thời gian dài đều đắc ý giải thích, tuyên dương tám chữ này ọi người.
Nhiều thuyết thư tiên sinh ở các nơi say sưa nói về chuyện này.
– Lại nói hôm đó trên Thăng Long phong dị tượng lộ ra, trên bầu trời sấm chớp ầm ầm, rồi một thanh âm nhật xuất đông phương, duy ta quảng chiếu, si mị võng lượng, nhất đao khởi trình vang vọng trên đỉnh Thăng Long phong như tiếng thần linh gầm. Mọi người chưa hiểu có chuyện gì thì một cường giả mạnh mẽ người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng xuất hiện trên đỉnh Thăng Long phong, chỉ một đao đã giết chết Tam trại chủ Tô Long Du Long kiếm Huyết Long Trại.
– Chậc chậc, thật ghê gớm, thực lực của người này quá mạnh, Hoàng Dung bị một đao chém chết.
– Viêm đao phán hình, cái này không phải nói chơi. Ta dám nói sau này nếu ai bị hắn nhắm trúng thì chỉ có được chết.
– Ha ha, lần này đám gây tội ác sẽ căng thẳng treo tim, nếu bị Nhất Đao Khải Trình tìm tới cửa viêm đao phán hình tương đương với bị tử thần đánh dấu.
– Không biết cao thủ đao pháp này có xuất hiện lần nữa không?
– Khó nói. Giết cao thủ Cuồng Ngưu Yêu Soái của Yêu Thần cung e rằng sẽ bị trả thù, Hư Không thái tử kiêu căng, nuốt hận sẽ trả.
– Nghe nói bây giờ có nhiều người đang tìm kiếm Nhất Đao Khải Trình.
– Nghe nói hắn nuôi con mèo thích ăn thịt người.
Uy danh Nhất Đao Khải Trình do Đinh Hạo hóa trang đã lan truyền trong dân gian. Mọi người rất tò mò người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng bí ẩn hành động như Diêm La phán quan, cả đám suy đoán sau này người bí ẩn kia sẽ làm gì.
Vó người lo Nhất Đao Khải Trình giết yêu soái của Yêu Thần cung, nếu Yêu Thần cung trả thù, tính tình của Hư Không thái tử như thế, tương lai Nhất Đao Khải Trình quả là đáng lo.
Có người rất hứng thú với mèo ác quy của Nhất Đao Khải Trình, lúc tán dóc luôn nhắc đến. Một con mèo nhỏ biết nói, con mèo nhỏ khủng bố nuốt người và yêu ma.
Nhất Đao Khải Trình một hơi nổi danh, nhiều người đều đang tìm kiếm hắn. Nhưng Nhất Đao Khải Trình biến mất, người tìm Nhất Đao Khải Trình chỉ nghe tiếng chứ không thấy người đâu.
Nhất Đao Khải Trình sẽ ở đâu? Hắn đang làm gì?
Chương 278: Giành giật từng giây tu luyện
Vù vù vù vù vù!
Một lũ kiếm quang vụt qua.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Cức Bối Tư Yêu cao ba trượng như pho tượng nặng nề đập xuống đất, cổ họng có vết thương dài nửa thước, máu đen như nước lũ chảy ào ạt ra ngoài.
Đây là một con yêu ma yêu thú cảnh giới viên mãn, toàn thân đầy gai xương đen như bụi gai, năng lực phòng ngự đáng sợ nhất, nghe nói có thể ngăn cản công kích của Võ Sĩ cảnh đại viên mãn hay thậm chí là cao thủ sơ giai Võ Sư cảnh. Nó đấu với Đinh Hạo hơn hai canh giờ hắn mới bắt giữ sơ hở một kiếm đoạt hồn.
– Hộc hộc hộc.
Đinh Hạo chống đao kiếm khom lưng thở hổn hển.
Mồ hôi ấm áp thành sương khói trong không khí lạnh. Chiến đấu khiến quần áo trên người Đinh Hạo rách nát như giẻ rách ướt đẫm dán sát người hắn.
Cánh tay, lưng Đinh Hạo là từng vết thương khủng khiếp, máu loãng đỏ thắm tuôn ra như suối khiến bộ dạng Đinh Hạo cực kỳ chật vật.
Con mồi lần này của Đinh Hạo là yêu ma yêu thú cảnh đại viên mãn tương đương với nhân loại Võ Sĩ cảnh đại viên mãn, không dễ đối phó.
Đinh Hạo hồi phục chút thể lực, tìm một khe núi tránh gió bắt đầu vận chuyển huyền công điều dưỡng, khép lại miệng vết thương.
Đã qua một tháng từ khi Đinh Hạo san bằng Huyết Long Trại.
Một tháng trước Đinh Hạo thông qua Lý Vân Kỳ nhắn nhủ Vương Tuyệt Phong xấu xa, đã giải quyết quyền cư ngụ tại Thái Bình thành cho các thôn dân Thung Lũng thôn.
Thung Lũng thôn chuyển vào thành lớn vô cùng an toàn. Đinh Hạo sắp xếp khiến bọn họ dùng kho báu lấy từ Huyết Long Trại mua cửa hàng trong Thái Bình thành đủ để tự cấp tự túc, chỉ cần kinh doanh ổn định thì sẽ tích lũy được tài sản, con cháu sống vô tư.
Cô bé Cao Tuyết Nhi được đưa vào võ quán rất nổi tiếng trong Thái Bình thành học võ, theo kế hoạch của Đinh Hạo thì một năm sau cô bé có thể tham gia kiểm tra vào Vấn Kiếm tông sau đó học nghệ.
Xử lý xong tất cả xem như Đinh Hạo hoàn thành lời hứa với Quách Nộ.
Tộc Cao thị sinh hoạt vô lo, không cần Đinh Hạo ở lại làm võ giả thủ hộ.
Giải quyết xong mọi chuyện Đinh Hạo không vội vã trở về Vấn Kiếm tông.
Hơn một tháng nay Đinh Hạo luôn ở trong Tuyết Long sơn, mỗi ngày tu luyện đơn điệu khô khan, không ngừng khiêu chiến, săn giết các loại yêu ma mãnh thú, tôi luyện kinh nghiệm, kỹ xảo chiến đấu. Đinh Hạo thu hoạch khá nhiều.
– Meo, ha ha ha ha ha ha! Con heo rừng này có vẻ ngon…
Không biết mèo ác quỷ Tà Nguyệt từ đâu chui ra thấy Cức Bối Tư Yêu to lớn nằm dưới đất thói quen biến đầu to ra nuốt heo yêu thể trọng to hơn nó gấp một ngàn lần vào bụng.
– Phù.
Đinh Hạo thở ra, chậm rãi mở to mắt, đứng lên.
Qua một nén nhang điều dưỡng, hai năng lực cực dương thiên hỏa huyền khí, cực âm ngục băng huyền khí giúp chữa lành vết thương khủng khiếp trên người Đinh Hạo, chỉ còn lại từng vết sẹo hồng nhạt, ngày mai các vết sẹo sẽ không còn.
Qua một tháng tu luyện, thực lực của Đinh Hạo đã đến thập nhị chính kinh thủ thiếu dương đệ nhị kinh, nhâm mạch lục kỳ kinh song mạch ngũ khiếu Võ Sĩ cảnh, tăng tiến nhanh như tên lửa. Cộng với thân thể Đinh Hạo được chất lỏng trắng bí ẩn cải tạo khả năng chữa lành rất biến thái, cho nên trong thời gian ngắn đã xóa đi vết sẹo trên người.
– Lần sau tìm giúp ta đối thủ càng cường đại hơn đi, yêu thú đại viên mãn đã không có tác dụng rèn luyện.
Nhìn mèo ác quỷ Tà Nguyệt biểu tình gian xảo ngó mình, lắc đầu, nói:
– Có lẽ nên tìm yêu ma cảnh giới yêu binh.
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt có bản lĩnh khá lạ lùng.
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt luôn có thể tìm ra chỗ yêu ma ẩn núp, còn dựa theo yêu cầu của Đinh Hạo chọn yêu ma có thực lực nhất định cho hắn săn giết lấy kinh nghiệm chiến đấu.
Dường như cái này diễn biến từ năng lực kiếm thiên tài địa bảo của mèo ác quỷ Tà Nguyệt, rất khủng bố.
Một tháng nay Đinh Hạo dựa vào năng lực của mèo ác quỷ Tà Nguyệt mới tìm ra yêu ma cảnh giới yêu thú mình cần trong Tuyết Long sơn mênh mông, tránh cho vồ hụt hoặc gặp phải yêu ma thực lực quá kinh khủng, rơi vào nguy hiểm.
– Meo? Yêu ma cảnh giới yêu binh? Cái này tương đương với cao thủ nhân loại cảnh giới Võ Sư cảnh, ngươi xác định bây giờ có thể đối phó được?
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt lười biếng ợ, ánh mắt nghi ngờ nhìn Đinh Hạo.
Đinh Hạo cất thanh kiếm rỉ sét, long văn huyết đao, phớt lờ mèo ác quỷ Tà Nguyệt.
Con mèo này ngày càng xấu xa.
Kế hoạch rèn luyện hôm nay đã xong, sắc trời đã chập tối, Đinh Hạo thấy phía chân trời một tầng mây dày như băng đẩy dãy núi từ xa trôi đến, bão tuyết sắp đến.
– Trở về đi.
Đinh Hạo trở về chỗ ở tạm, đó là trên một ngọn núi băng cách Thăng Long phong năm mươi dặm. Nơi đây đã nằm sâu trong Tuyết Long sơn, Đinh Hạo lấy viêm diễm huyền khí hòa tan một hang băng diện tích vừa phải, cư ngụ cũng thoải mái.
– Đinh gia đã trở về? Làm xong cơm chiều rồi.
Vương Phong đầu trọc cười nịnh, eo cột tạp đề, cúi đầu khom lưng, cười tươi như hoa. Bộ dáng Vương Phong đầu trọc hiền lành như nội trợ.
Mười mấy kỵ sĩ giáp đen lúc đầu bị bắt coi như may mắn.
Cái gọi là cây đổ bầy khỉ tan, từ khi Tam trại chủ Tô Long, Đại trại chủ Phùng Huyết Y, Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ bị viêm đao phán hình, trên dưới Huyết Long Trại bị các người giang hồ tàn sát hết. Mười mấy kỵ sĩ giáp đen này vì hoàn lương trước hết nên nhặt một mạng.
Trừ Vương Phong đầu trọc ra mười mấy người khác bị đưa vào Thái Bình thành thành bảo tiêu, khổ sai cho các thôn dân Thung Lũng thôn. Vương Phong đầu trọc thì được mèo ác quỷ Tà Nguyệt giữ lại, thành người hầu iêu đại gia.
– Meo, tiểu đầu trọc, mau qua đây bóp vai cho gia.
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt nhảy vào hang băng, nhảy lên giường băng trải da thú ấm áp. Mèo ác quỷ Tà Nguyệt làm động tác chéo chân huơ vuốt với Vương Phong đầu trọc. .
Vương Phong đầu trọc cười tươi vội chạy qua, ngón tay thô như cà rốt cẩn thận xoa bóp lưng mèo ác quỷ Tà Nguyệt, không dám lơ là.
Rất nhanh mèo ác quỷ Tà Nguyệt phát ra tiếng rên thoải mái, ngủ say.
Đinh Hạo lắc đầu.
Đúng là con mèo xấu bụng.
Vương Phong đầu trọc gặp mèo ác quỷ Tà Nguyệt như đụng phải khắc tinh trong đời, xứng đáng xui xẻo. Vương Phong đầu trọc bị mèo ác quỷ Tà Nguyệt vật đến không còn tính tình, sợ là gã hầu hạ phụ thân ruột chưa chắc hết lòng như vậy.
Đây cũng xem như người ác gặp mèo ác.
Nhưng nói đi phải nói lại qua mấy ngày hành hạ, tài nấu nương của Vương Phong đầu trọc tiến bộ nhiều, làm ra đồ ăn miễn cưỡng xem như ngon miệng.
Qua loa ăn cơm tối xong Đinh Hạo vào băng thất hắn đào ra dành cho tu luyện, lại bắt đầu giành giật từng giây điên cuồng tu luyện.
Chương 279: Cuộn tranh bí ẩn
Bây giờ Đinh Hạo cùng tu bốn đạo là võ đạo, minh văn, đan dược và luyện khí. Đinh Hạo như con quay bận rộn mỗi ngày chỉ ngủ một, hai canh giờ, thời gian khác tu luyện khô khan. Nếu có đột phá nhỏ hay bình cảnh thì Đinh Hạo sẽ đi ra ngoài săn giết yêu ma tu luyện khẳng định mình tu luyện được gì.
Thật là sinh hoạt như khổ hạnh tăng.
May mắn có Kiếm Tổ dạy Thất Huyền Uẩn Thần quyết cho Đinh Hạo, tu luyện giây lát là lấy lại sức lực giúp hắn tiếp tục chống chọi.
Chớp mắt lại qua một đêm.
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt thức dậy thấy Đinh Hạo đã tu luyện buổi tối xong xuôi, đang ngồi trên hòn đá bên đống lửa ngẩn người nhìn cuộn tranh giấy da ố vàng.
– Meo, không lẽ ngươi tin lời lão nhân Xao nói trong cuộn tranh rách nát này ẩn giấu cơ duyên kinh thiên động địa gì?
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt nhe răng, biểu tình cao quý lãnh diễm đi bước mèo, đuôi nhếch lên như cột cờ bước ra ngoài.
Vương Phong đầu trọc theo sau lưng mèo ác quỷ Tà Nguyệt.
Mỗi sáng sớm miêu gia sẽ thải chất độc ra ngoài, công tác của Vương Phong đầu trọc là theo sau chờ miêu gia đi xong chịu dựng mùi hôi dùng gậy lật qua lật lại tìm yêu tinh trong đó, rửa sạch sẽ cất giữ.
Đinh Hạo nhìn đôi chủ tớ không ra gì, cười lắc đầu. Đinh Hạo lại nhìn cuộn tranh giấy da ố vàng.
Lúc trước khi chia tay, trưởng lão Cao Lâm Thung Lũng thôn tặng cuộn tranh cho Đinh Hạo.
– Cuộn tranh thượng cổ này truyền đời đời trong tộc Cao thị chúng ta, có lịch sử lâu dài. Trong tộc đồn rằng bên trong cuộn tranh ẩn giấu cơ duyên kinh thiên động địa, nếu phá giải được là có thể nhất phi xung thiên, trở thành tuyệt thế cường giả…
-… Tiếc rằng đến bây giờ đã mấy trăm năm nhưng không ai khám phá ra huyền bí bên trong. Nhiều tộc nhân không tin vào bí mật này, có lẽ tổ tiên đùa với chúng ta. Khi ta nhận cuộn tranh này từ tay trưởng lão đời trước thì trưởng lão cho ta biết nếu tộc Cao thị giữ cuộn tranh lâu dài như vậy, chúng ta không được cơ duyên mà cứ suy sụp nói lên cơ duyên không thuộ về chúng ta. Sau này nếu gặp người hữu duyên hãy tặng cuộn tranh đi, không chừng làm như thế giúp tộc Cao thị kết thiện duyên.
-… Ta vốn định tặng cuộn tranh cho Quách Nộ nhưng tiếc rằng thiên phú của hắn không cao, tư chất có hạn và đã… Ài, bây giờ tộc Cao thị được thiếu hiệp che chở có thể vào Thái Bình thành, không còn lo gì nữa. Vì để cảm tạ, ta nên tặng cuộn tranh này cho thiếu hiệp.
Đây là nguyên câu trưởng lão Cao Lâm nói khi tặng cuộn tranh.
Đinh Hạo từ chối một lần nhưng trưởng lão Cao Lâm nhiệt tình đưa, cuối cùng đành nhận cuộn tranh.
Nói thật là ban đầu Đinh Hạo không để cuộn tranh vào lòng.
Thung Lũng thôn Cao gia suy sụp thậm chí không mời nổi võ giả thủ hộ, nghe nói khi Thung Lũng thôn xuất hiện trên Tuyết Châu chỉ khoảng trăm năm, không phải di tộc xa xưa hay đại thế gia suy đồi, làm gì có bí mật?
Nhưng hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ rất có hứng thú với cuộn tranh.
Theo Đao Tổ nói thì cuộn tranh vố vàng này mặt ngoài nhìn bình thường nhưng có lịch sử cỡ vạn năm, dùng chất liệu như da như kim rất hiếm thấy. Bản thân Đao Tổ cũng không nắm rõ được, chưa biết chừng thật sự có nguyên nhân gì.
Vậy nên Đinh Hạo chú ý nhiều đến cuộn tranh.
Tuy Đinh Hạo không phải loại người cả ngày nằm mơ mong quà từ trên trời rớt xuống, không làm mà hưởng nhưng nếu trong cuộn tranh thật sự ẩn giấu cơ duyên kinh thiên động địa thì rất đáng giá suy nghĩ.
Một khi phá giải bí mật cuộn tranh Đinh Hạo càng có tin tưởng ba năm sau khiêu chiến Mục Thiên Dưỡng.
Nhưng trông cuộn tranh rất bình thường, không phải bản đồ kho búa gì, chất liệu ố vàng, vẽ ba ngọn núi sát bên nhau như ba người sóng vai cùng đi. Nét vẽ thô ráp nhưng tả ý rõ ràng, trông ngọn núi cực kỳ hiểm trở nguy nga.
Có hai thác nước bạc to lớn chảy xuống từ giữa ba ngọn núi như ngân hà đảo ngược, rất đẹp, mộng ảo gần như không thực.
Cuộn tranh cho Đinh Hạo cảm giác rất lạ.
Bởi vì tỷ lệ ngọn núi và thác nước hơi khoa trương. Thác nước rất rộng lớn, như cầu bạc treo giữa khe núi. Tin tưởng nếu trên đời có thác nước lớn như vậy và ở trên dãy núi cao như thế thì nguồn nước vô tận từ đâu ra?
Cuộn tranh hấp dẫn chú ý nhất là giữa sườn núi, chính giữa thác nước cố ý khoanh tròn màu đỏ, không có chữ ghi chú, không biết là gì.
– Theo trưởng lão Cao Lâm Thung Lũng thôn nói thì vị trí cuộn tranh khoanh tròn là trong Tuyết Long sơn, nhưng qua hơn một tháng ta đi hết bảy mươi hai núi cũng không tìm ra ba ngọn núi cuộn tranh vẽ. Thác nước thì càng chưa từng nghe nói, bí mật cuộn tranh thật khó phá giải.
Đinh Hạo suy nghĩ nhiều ngày nhưng không ra lý do.
– Meo, ngươi vẫn vắt óc phá giải bí mật cuộn tranh sao?
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt bước mèo từ bên ngoài băng thất đi vào trong.
– Nếu thật sự có bí mật thì tộc Cao thị đã không như suy đồi như hôm nay, theo ta thấy chắc là lão tổ tông Cao thị chơi ác đùa với hậu đại.
– Có lẽ ngươi nói đúng.
Đinh Hạo đăm chiêu, cất cuộn tranh.
– Meo, yêu tinh của Cức Bối Trư Yêu to chết được, suýt bị bón rồi, báo hại bản meo gần như chảy máu.
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt nhe răng đổi đề tài, nghiêm túc nói:
– Có lẽ sau này ta cần chú ý ẩm thực, không thể một hơi nuốt thứ to.
Đinh Hạo:
-…
Cùng lúc đó, Vương Phong đầu trọc vui vẻ chạy vào, tay cầm một khối thủy tinh vàng nhạt to cỡ bàn tay.
Vương Phong đầu trọc lớn tiếng nói:
– Đinh gia, Miêu gia, một khối cực to, yêu tinh yêu thú đỉnh giai, ít nhất có thể bán năm mươi vạn kim!
Đó là yêu tinh của Cức Bối Trư Yêu.
Đinh Hạo bịt mũi phất tay:
– Đừng qua đây, cất đi.
Vương Phong đầu trọc đứng lại ngay, cười nịt bỏ yêu tinh của Cức Bối Trư Yêu vào trong túi đặt hú chuyên dụng.
Trong túi chứa yêu tinh của yêu ma một tháng nay bị Đinh Hạo giết, cỡ mấy trăm cái, kích cỡ khác nhau, phẩm chất có cao có thấp, đa số là hàng tốt. Nếu đổi thành vàng ít nhất bán được sáu, bảy trăm vạn kim.
Chương 280: Lĩnh ngộ kiếm ý
Trước kia Vương Phong đầu trọc xem như tiểu đội trưởng trong kỵ sĩ giáp đen, địa vị không thấp. Tuy nhiên Vương Phong đầu trọc chưa từng thấy nhiều bảo bối như vậy, sau khi được Đinh Hạo, mèo ác quỷ Tà Nguyệt đồng ý thì mỗi ngày gã đều gối đầu trên túi bảo bối này.
Đúng là chủ nào tớ nấy.
Quả nhiên là nam nhân bị mèo ác quỷ Tà Nguyệt nhìn trúng giữ lại hầu hạ.
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt lười biếng liếm vuốt, vừa rửa mặt vừa xác nhận lại:
– Meo, hôm nay ngươi thật sự muốn khiêu chiến yêu ma cảnh giới yêu binh sao?
Đinh Hạo gật đầu.
– Meo, vậy xuất phát đi.
Ba canh giờ sau.
Trên đỉnh cao băng nhai, băng nham đứng thẳng lấp lóe ánh sangs lam cực kỳ chói mắt như cương đao trường kiếm cắm ngược dưới đất.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một con gấu to người lượn lờ yêu khí đỏ rực không cam lòng rống to:
– Grao!
Thân thể to lớn ngã xuống đập khe nứt lớn như mạng nhện trên tầng băng.
– Kiếm ý… Ha ha ha ha ha ha! Thành!
Đinh Hạo thành công trong một chiêu bỗng ngây ra, hiểu ngay. Đinh Hạo không quan tâm vết thương trong người, ngửa đầu cười to.
Kiếm ý!
Rốt cuộc Đinh Hạo lĩnh ngộ kiếm ý.
Con gấu to này toàn thân bao phủ yêu khí đỏ kinh người, nó là yêu ma cảnh giới yêu binh tương đương với cao thủ nhân loại chuẩn Võ Sư cảnh.
Nó trời sinh là yêu ma, trong người chảy huyết mạch tổ tiên yêu tộc xa xưa, tuy rất mỏng nhưng sở hữu thần thông thần lực mà yêu ma bình thường không có, lực lượng cực lớn, giơ tay nhấc chân có thể đập nứt mặt đất.
Sức chiến đấu thật sự của con súc sinh này thậm chí trên cả cao thủ nhân loại chuẩn Võ Sư cảnh.
May mắn nó có khuyết điểm trời sinh của gấu dó là không nhanh nhẹn, Đinh Hạo mới dám ỷ vào Yêu Đào Mê Ly thân pháp đấu câu giờ với nó.
Dù là vậy thì mức độ nguy hiểm cuộc chiến như nhảy múa trên lưỡi hái tử thần, sơ sẩy một cái là Đinh Hạo sẽ bị vuốt gấu có lực phá hủy đáng sợ đập túng, hắn không chết cũng trọng thương.
May mắn Đinh Hạo mạo hiểm đạt được đáp lại.
Trong chiến đấu vong ngã Đinh Hạo đã chạm được cảm giác kiếm ý huyền diệu.
Đó là…
Kiếm ý!
Vào phút chiến đấu cuối cùng Đinh Hạo đánh ra một kiếm mông lung không thể nắm bắt, tràn ngập đạo vận chi ý, vô hình chung phù hợp cảnh giới kiếm ý. Đinh Hạo một kiếm vượt cấp giết yêu thú cảnh giới yêu binh.
Cười to xong Đinh Hạo nín thở tập trung, nhớ lại cảm giác lúc vung kiếm. Đinh Hạo đứng yên trên băng nhai thật lâu không nhúc nhích, chìm đắm trong cảm giác kia.
Thời gian trôi qua.
Tuyết rơi trên tóc, vai Đinh Hạo, ngày càng dầy, cuối cùng nhuộm trắng mái tóc dài, phủ lên hắn. Đinh Hạo thành người tuyết.
Không biết bao lâu sau, bỗng nhiên…
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Đinh Hạo chợt động, tay cầm thanh kiếm rỉ sét nhẹ vung, mũi kiếm cắt đứt hư không, phát ra tiếng vải rách, không có hơi thở khói lửa, kiếm quang mông lung xẹt qua.
Đinh Hạo lộ biểu tình vừa lòng.
Đinh Hạo đã hoàn toàn nắm giữ cảm giác vừa rồi.
Đây chính là kiếm ý.
Tuy kiếm ý này kém xa với trong đoạn ký ức Kiếm Tổ cho Đinh Hạo xem, vị cường giả thượng cổ kia biểu hiện ra kiếm ý, nhưng đó là đột phá vượt bậc với hắn.
– Tốt, rốt cuộc tiểu tử ngươi nắm giữ kiếm ý rồi, cần cù được đền đáp.
– Thật không dễ dàng, Tiểu Đinh Tử cố gắng rốt cuộc có thành quả.
Kiếm Tổ, Đao Tổ ở trong đầu Đinh Hạo quan sát hắn vất vả tu luyện bấy lâu nay, hai lão quái vật phát ra cảm thán.
Mấy ngày nay Đinh Hạo điên cuồng tu luyện, Kiếm Tổ, Đao Tổ đều thấy hết.
Vốn Đinh Hạo là đao kiếm song thánh thể trời ính có thiên phú tu luyện đao kiếm rất biến thái lại được Kiếm Tổ dẫn đạo, mơ hồ biết kiếm ý.
Mấy ngày nay Đinh Hạo chăm chỉ tu luyện Thất Huyền Uẩn Thần quyết, có cách tu luyện minh văn chữ hán thơ cổ từ địa cầu, mơ hồ lĩnh ngộ không thể nói nên lời, cái gọi là văn ý minh văn và ý thơ có điểm chung.
Nhiều mặt nhân tố tổng hợp lại, Đinh Hạo nắm giữ kiếm ý là hợp tình hợp lý.
– Nhưng bây giờ ngươi nắm giữ kiếm ý chỉ có thể xem như nửa bước kiếm ý, chưa đến mức hoàn chỉnh.
Khen xong Kiếm Tổ trở về vai nghiêm sư, tạt gáo nước lạnh vào mặt Đinh Hạo hưng phấn.
Đinh Hạo ngẩn ra:
– Nửa bước kiếm ý?
Kiếm Tổ giải thích kỹ càng:
– Đúng vậy. Tức là nói ngươi chỉ mới chạm vào mép kiếm ý, miễn cưỡng khiêu chiến vượt cấp. Xem biểu hiện mới rồi ngươi đánh bại Xích Diễm hùng thì chỉ vượt qua bốn tiểu cảnh giới. Kiếm ý thật sự có thể vượt cấp khiêu chiến một đại cảnh giới, đó gọi là cửu cấm.
Đinh Hạo đăm chiêu gật gù.
Kiếm Tổ tiếp tục bảo:
– Nhưng Tiểu Đinh Tử đừng nản lòng, nắm giữ nửa bước kiếm ý tương đương với đẩy ra cánh cửa người khác không thể mở. Chỉ cần ngươi tiếp tục cố gắng, cơ duyên đến lĩnh ngộ sâu hơn do đó nắm sẽ một phần, hai phần, ba phần kiếm ý thậm chí đại viên mãn kiếm ý, hoàn toàn mở cửa ra. Đối với ngươi chuyện này không quá xa xôi.
Đao Tổ cũng vui vẻ xen vào khích lệ:
– Ngươi mới học võ bốn, năm tháng có thành tựu như hôm nay rất đáng quý, huống chi kiếm ý, đao ý tương tự nhau. Ngươi là đao kiếm song thánh thể cùng tu đao pháp, kiếm pháp, nắm giữ kiếm ý thgì cách đao ý cũng không xa.
Nghe hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ giải thích, lòng Đinh Hạo rõ ràng.
– Meo, con gấu chó này trông khá ngon miệng.
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt từ xa chạy lại thèm nhễu nước miếng nhìn thi thể Xích Diễm hùng yêu nằm bên cạnh băng nhai.
– Ngơi không sợ bị yêu tinh của đại yêu cảnh giới yêu binh làm no nứt bụng thì cứ ăn.
Đinh Hạo không biết nên nói cái gì với tiện mèo này. Nói đến thì hơn một tháng nay mèo ác quỷ Tà Nguyệt đã nuốt mấy trăm con yêu thú, mãnh thú lớn nhỏ, hấp thu vô số năng lực nhưng hình thể vẫn không có gì thay đổi.
– Meo… Ta…audio coi am
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt lười biếng muốn nói gì bỗng híp mắt, lông trên cổ dựng đứng lên.
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt con ngươi nói:
– Chạy mau, ta ngửi được mùi nguy hiểm…!
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt chưa nói hết câu thì…
Vù vù vù vù vù!
Một luồng kiếm quang lấp lóe.
Đinh Hạo cảm thấy hoa mắt, kiếm khí đáng sợ sắc bén cực kỳ như thực chất từ phía sau ập đến. Nơi kiếm khí đi qua băng vụn tung tóe, vạch khe nứt sâu hai thước tr
ên băng nhai chất băng ngàn vạn năm.