Đao Kiếm Thần Hoàng Audio Podcast
Tập46 [ chương 226 đến 230 ]
❮ sautiếp ❯Chương 226: “Thư”, “Kiếm”, “Họa”
Mặt đất bằn đá vỡ ra, bốn phía nứt thành mạng nhện. Đinh Hạo như cối xanh gió xoay tít, một kiếm một đao như cánh to lớn.
Đinh Hạo xoay tròn ba trăm sáu chục độ, đao kiếm lần thứ hai hung hăng chém vào vỏ Lưu Kim Như Ý Tráo.
Bùm!
Giống như tia chớp diệt thế giáng xuống từ chín tầng trời.
Nữ nhân tóc bạc Lục Tiên Nhi há mồm muốn hét chói tai, nhưng không có tanh âm nào phát ra. Vô số kình khí băng hỏa như cương châm đâm vào người nữ nhân tóc bạc Lục Tiên Nhi, bay tán loạn, cổ họng ngứa bị chất lỏng ngọt chặn lại.
Bên tai nữ nhân tóc bạc Lục Tiên Nhi nghe tiếng thủy tinh bể, miệng trào máu. Nữ nhân tóc bạc Lục Tiên Nhi nhìn Lưu Kim Như Ý Tráo vàng trước mặt bị chém một lỗ hổng lớn cỡ ngón tay, chợt lóe rồi qua.
Càng nhiều lực lượng mới kỳ lạ băng hỏa sinh ra phá mở vòng bảo hộ vàng Lưu Kim Như Ý Tráo, sốt ruột chui vào lỗ hổng nhỏ xâm nhập người nữ nhân tóc bạc Lục Tiên Nhi.
Nữ nhân tóc bạc Lục Tiên Nhi hét chói tai:
– A!
Nữ nhân tóc bạc Lục Tiên Nhi cảm thấy như bị thiên đao vạn quả, đau nhức khó tả như sóng ập đến, trước mắt nàng tối đen.
Sợ hãi khôn cùng bao phủ nữ nhân tóc bạc Lục Tiên Nhi.
Lần đầu tiên từ khi sinh ra nữ nhân tóc bạc Lục Tiên Nhi đến gần tử thần như vậy, xúc giác lạnh lẽo như lưỡi hái thần chết âm u cắt qua cái cổ trắng như thiên nga.
– Ta thật sự… Không nên trêu vào quái vật Đinh Hạo… Ta rất hối hận…
Trong lòng nữ nhân tóc bạc Lục Tiên Nhi vô cùng hối hận.
Nhưng trên đời không có thuốc hối hận.
Chớp mắt Đinh Hạo hộc bãi máu, người nàng như cưỡi mây về gió, bên tai nghe tiếng xé gió, phong cảnh thụt lùi. Nữ nhân tóc bạc Lục Tiên Nhi như trái bóng bị đá bay ra ngoài.
– Chết đi!
Đinh Hạo không thương hương tiếc ngọc.
Màu đỏ và bạc lượn lờ, Đinh Hạo nhướng mày kiếm, mắt sáng ngồi, khuôn mặt lạnh lùng vô tình như sát thần giáng thế. Đinh Hạo sải bước tới gần, sát khí phun ra, đao kiếm lại giơ lên muốn kết thúc trận chiến đấu.
– Không… Ta sai rồi… Ta nguyện đánh đổi tất cả… Tha cho ta.
Đối diện Đinh Hạo đáng sợ, nữ nhân tóc bạc Lục Tiên Nhi không còn kiêu ngạo, khinh miệt như trước. Nữ nhân tóc bạc Lục Tiên Nhi hét rầm lên xin tha, sợ hãi toàn thân run rẩy, nước mắt nước mũi chảy ra, nàng gào khóc.
– Muộn rồi, hãy dùng mạng sống của ngươi chuộc tội đi!
Lòng Đinh Hạo cứng như sắt.
Mắt thấy mối thù của Quách Nộ được trả nhưng phía chân trời có dị biến.
Mấy tiếng gió rít lâu dài chấn động tầng mây phát ra từ núi tuyết liên miên phía xa.
Ba luồng sáng màu sắc khác nhau xé gió bay nhanh tới.
Tốc độ luồng sáng siêu nhanh phát ra tiếng rít chói tai, như cái kéo to cắt đứt biển mây để lại ba vết rách thật lâu không tan, đọng lại ba vết nứt ghê người trên bầu trời.
Lông mày Đinh Hạo giật giật:
– Khí thế thật đáng sợ, là cao thủ trên tiên thiên.
Đó là cao thủ Thanh Bình học viện đến cứu viện.
– Đi!truyện ma
Đinh Hạo nhanh chóng quyết định, không chút do dự xoay người đi.
Lực lượng huyền khí trong trung, hạ đan điền bùng nổ. Huyền khí thể lỏng trong mười bốn huyệt khiếu nhâm mạch, thập nhị chính kinh thủ thiếu âm đệ nhất kinh điên cuồng xoay tòn. Đinh Hạo thúc giục huyền công đến cực điểm, thân hình như luồng khói biến mất trong tuyết mênh mông.
Đinh Hạo phải đi.
Vì từ lúc luồng sáng rạch phá thiên địa, gào thét vân hải, xé khung trời, cao thủ Thanh Bình học viện có trận pháp thấp nhất cũng từ Tiên Thiên Võ Tông cảnh trở lên. Đối mặt cao thủ như thế dù Đinh Hạo dùng cả đao và kiếm, băng hỏa đều xuất hiện cũng không đỡ được một chỉ của đối phương.
Nếu Đinh Hạo ở lại chẳng những không thể giết chết còn vùi ác tại đây.
Sự thật chứng minh Đinh Hạo lựa chọn rất chính xác.
Vì khi Đinh Hạo vừa biến mất, ba bóng người đã xuất hiện tại chỗ.
Nếu Đinh Hạo còn do dự thì sẽ bị ba người chặn lại, không thể chạy đi.
Ba người đều là trung niên khoảng ba mươi mấy, mặt trắng râu dài, đẹp trai, khuôn mặt rất giống nhau, chít khăn thư sinh, mặc nho bào thư sinh đơn giản, trông như ba thư sinh du sơn ngoạn thủy.
Trong đó một người dẫn đầu lưng cõng giỏ sách màu đỏ, tay cầm một quyển sách. Người bên trái lưng đeo trường kiếm, người bên phải cõng bàn vẽ, hai tay cầm cọ vẽ.
Nếu ai hiểu biết tin tức nhiều nhìn ba nam nhân trung niên này sẽ kinh kêu.
Ba đại tài quyết chấp pháp giả của chấp háp viện nội viện Thanh Bình học viện!
“Thư”, “Kiếm”, “Họa”!
Tuy tên của ba nam nhân trung niên này tràn ngập thi tình họa ý, cực kỳ văn nhã, nhưng từ ba mươi năm trước bọn họ xuất đạo đến nay nổi tiếng tâm ngoan thủ lạt, giết người vô tính, phụ trách thanh lý môn hộ, đánh chết đối đầu của Thanh Bình học viện. Mỗi lần ba nam nhân trung niên ra tay đều không thất bại.
– Thư kiếm họa, trảm thiên nhai!
Câu này chính là bình luận của cường giả nhân loại Tuyết Châu tặng cho ba người, nơi bọn họ đi qua gà chó không tha, không có cọng cỏ. Dù đối thủ chạy đến góc bể cũng sẽ bị bọn họ chém giết, có thể nói là hung danh hiển hách.
Họa đứng đầu ba nam nhân trung niên mắt sáng như điện, ánh mắt sắc bén quét bốn phía, lạnh nhạt nói:
– Mới rồi tín hiệu cầu cứu ở đây nhưng chúng ta đến chậm một bước, kẻ địch đã bỏ trốn.
Trên đống tuyết phía xa tràn ngập vết máu ghê người, hai đệ tử nội môn nằm dưới đất máu thịt bầy nhầy. Nhìn xa hơn có một cái hố to, nữ nhân tóc bạc Lục Tiên Nhi nằm hôn mê. Lưu Kim Như Ý Tráo quanh thân nữ nhân tóc bạc Lục Tiên Nhi đã tự động chữa lành, vẫn phát ra ánh sáng vàng nhạt, không có bóng dáng ai khác.
Cảnh tượng như vậy đã nói lên tất cả.
– Là ai? Dám giết đệ tử Thanh Bình học viện ta?
Kiếm nhướng mày. So với Thư thì sát khí trên người Kiếm càng nặng, đôi mắt sáng lóe tia sắc bén sát phạt không tương xứng với cách ăn mặc.
Kiếm như con nhím tùy thời dựng đứng gai nhọn đâm người:
– Vết máu chưa đông lại, đuổi theo, dù truy sát ngàn dặm cũng quyết tìm ra người này!
Kiếm nói rồi lắc người định đuổi theo.
Họa luôn im lặng kiệm lời chợt lên tiếng:
– Khoan, cứu người quan trọng hơn.
Họa lắc người ôm nữ nhân tóc bạc Lục Tiên Nhi nằm trên tuyết.
Năm ngón thuôn dài trắng trẻo duỗi ra xuyên qua vằn nước, bàn tay của Họa dễ dàng xuyên thấu tầng sáng vàng Lưu Kim Như Ý Tráo huyền khí tam giai phủ lên trán Lưu Kim Như Ý Tráo, đưa vào người nàng luồng sáng xanh biếc nhu hòa.
Chương 227: Tập kết, biểu tình của mọi người
Nữ nhân tóc bạc Lục Tiên Nhi có thân phận không nhỏ, nàng tuyệt đối không thể ra ngoài ý muốn. Dù ba nam nhân trung niên này có địa vị hiển hách cũng không dám khinh thường.
Họa lộ biểu tình ngạc nhiên, kêu lên:
– A?
– Như thế nào?
Kiếm, Thư giật mình, hai người rất ít thấy khuôn mặt Họa luôn nắm chắc mọi thứ trong tay lộ biểu tình ngạc nhiên ngoài ý muốn.
Họa không nói, ý bảo Thư, Kiếm tự mình cảm nhận.
Kiếm, Thư vội đi tới, xòe tay ra kiểm tra vết thương trên người Lục Tiên Nhi. Hai người lộ biểu tình giật mình, Kiếm và Thư nhìn nhau, biểu tình nghi ngờ.
– Trong người Tiên Nhi có một loại năng lượng phá hư kỳ dị.
– Thật khó hiểu, chưa từng thấy năng lượng như vậy.
– Đúng vậy. Giống lửa không phải lửa, giống băng không phải băng, tương sinh tương khắc, sinh sinh không dứt. Tuy độ mạnh yếu chỉ là cảnh giới võ sĩ cảnh nho nhỏ nhưng nếu bàn về chất lượng phẩm cấp lực lượng thì… Hình… Trên… Trên huyền khí tiên thiên.
Kiếm nói đến cuối thì ngập ngừng.
Bản thân Kiếm khó tin điều mình suy đoán.
– Ngươi nói không sai, đám Tiên Nhi gặp phải kẻ địch không nhỏ, chúng ta không thể sơ sẩy.
– Giờ làm sao đây? Khó thể tưởng tuợng lấy thực lực như chúng ta nhưng không thể hóa giải lực lượng này. Chắc chắn Tiên Nhi biết hung thủ là ai, nhưng bây giờ nàng hôn mê…
– Mới rồi ta tuần tra bốn phía không thấy gì, có lẽ kẻ địch đã bỏ trốn.
– Chuyện này hơi quái, tạm thời khó biết thực lực kẻ địch cao thấp, rất bí ẩn, không đơn giản như chúng ta nghĩ. Rất có thể là cao thủ tuyệt thế hoặc là đệ tử thế gia của châu khác, võ giả Tuyết Châu không thể nào có lực lượng như vậy. Chúng ta tuyệt đối không được hành động qua loa.
– Đúng vậy. Giờ cần làm nhất là mau chóng cứu Tiên Nhi, nếu lực lượng này tiếp tục lan tràn trong người nàng thì sẽ dần dần hủy diệt hết thảy sinh cơ, chặt đứt căn cỡ võ đạo sau đó là mạng sống, hậu quả không thể chịu nổi.
– Quay về học viện đi, xin đệ tử nội môn ra tay cứu người.
– Còn các đệ tử khác thì làm sao?
– Đệ tử khác của học viện đều có cao thủ nội viện tiếp ứng, không sao. Tin tưởng bọn họ rất nhanh sẽ bình an trở về, nhưng mà…
Nói đến đây Thư giương mắt nhìn hai đệ tử nội môn thân thể rách nát nằm phía xa, lắc đầu, nói:
– Hai người này không cứu sống được, đi.
Ba nam nhân trung niên hóa thành luồng sáng ôm nữ nhân tóc bạc Lục Tiên Nhi hôn mê rời đi.
* * *
Đinh Hạo không trốn quá xa.
Đinh Hạo chạy ra khoảng một dặm liền núp dưới ao tuyết sâu ba thước, dùng cách liễm tức Đao Tổ dạy giấu đi hơi thở, không nhúc nhích núp dưới đất.
Chỉ có làmn hư vậy mới trốn khỏi cao thủ Thanh Bình học viện truy sát.
Nếu không thì Đinh Hạo dốc hết công pháp huyền khí ra là dễ bộc lộ hơi thở lực lượng nhất. Đối với các cao thủ võ đạo thì huyền khí dao động tựa như ngọn đuốc trong bóng đêm, rất bắt mắt, dễ bị phát hiện. Một khi Đinh Hạo bị phát hiện thì không còn hy vọng dù là chạy trốn hay đánh.
Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu cuộn người trong ngực Đinh Hạo.
Từ khi mèo con màu trắng tai gập đáng yêu nuốt hồn thể cường giả thượng cổ xong nó như uống rượu say, đầu ngất ngây không tỉnh lại. Ngẫu nhiên mèo con màu trắng tai gập đáng yêu rên ư ử hoặc nhúc nhích.
Khiến Đinh Hạo yên tâm là nhịp tim đập của mèo con màu trắng tai gập đáng yêu luôn vững vàng.
Tiếng tim đập thậm chí hơi mạnh quá, thùng thùng như gõ trống. Nghe không như một con mèo mà càng giống trái tim cự long khí huyết thịnh vượng.
Con này…
Chắc không phải đang tiến hóa như trong truyền thuyết đi?
Lai lịch của mèo con màu trắng tai gập đáng yêu siêu bí ẩn, Kiếm Tổ, Đao Tổ không muốn nói nhiều. Đinh Hạo cứ cảm thấy chuyện gì kỳ lạ xảy ra trên người mèo con màu trắng tai gập đáng yêu đều không quái.
Thời gian chậm rãi trôi.
Đinh Hạo cẩn thận núp dưới tuyết hai, ba canh giờ. Đinh Hạo tính thời gian, chắc các cao thủ Thanh Bình học viện đã mang Lục Tiên Nhi rời đi, hắn cẩn thận chui lên.
Vẫn là tuyết bay đầy trời, gió bắc rít gào.
Trong thiên địa một mảnh sương mù, bông tuyết lớn như lông ngỗng.
Bốn phía hoang dã núi rừng, hơi thở dã tính mênh mông dâng lên, bí ẩn mà nguy hiểm. Thường có tiếng yêu thú, dã thú gầm rống khiến người hoảng loạn.
– Đáng tiếc, thất bại trong gang tấc, cuối cùng vẫn không thể công phá Lưu Kim Như Ý Tráo của tiểu yêu nữ kia báo thù rửa hận cho Quách đại ca. Nhưng không thể bỏ qua món nợ máu này, sẽ có ngày ta tự mình đến Thanh Bình học viện, dùng đao kiếm trong tay lấy lại công bằng cho Quách đại ca.
Đinh Hạo thầm tiếc nuối nhưng tuyệt đối không nản lòng.
Đinh Hạo cực kỳ nghiêm túc tổng kết điều có được và mất đi trong cuộc chiến, nhìn từ một mặt thì nội tình của hắn vẫn chưa đủ.
– Quân tử báo thù, mười năm không muộn, ta không thể nóng vội.
Lục Tiên Nhi là dòng chính cao tầng Thanh Bình học viện, mang nhiều trọng bảo có thể bảo vệ nàng. Nếu Lục Tiên Nhi núp trong Thanh Bình học viện không ra ngoài thì trong thời gian ngắn Đinh Hạo không làm gì được nàng.
Nhưng trong trận chiến này Đinh Hạo giết mấy đệ tử ký danh ngoại viện của Thanh Bình học viện, sẽ gây rắc rối to. Khi trở về Đinh Hạo cần nhờ lực lượng Vấn Kiếm tông dàn xếp.
May mắn Vấn Kiếm tông, Thanh Bình học viện có nhièu mâu thuẫn, hay giết nhau. Trường hợp đệ tử hạch tâm, nội viện chết nhiều không đếm xuể, cho nên Đinh Hạo giết đệ tử ký danh không phải chuyện khó giải quyết.
Đinh Hạo vừa suy nghĩ vừa chạy nhanh ra vài dặm.
* * *
Không lâu sau, Đinh Hạo tìm đến người trong Vấn Kiếm tông ở nơi lúc trước ước hẹn tập hợp.
Đinh Hạo là đệ tử cuối cùng đến chỗ tập kết.
Các cao thủ Nhất Kiếm Lăng Trần Liễu Tùy Phong, đệ tử ký danh khác đang tụ tập lại mong ngóng, thấy Đinh Hạo trở về thì mừng rỡ, yên lòng.
Biểu tình Lý Lan vui mừng nói:
– Đinh Hạo, ngươi đã về.
Mấy người Lý Tàn Dương, Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao cũng sớm xem Đinh Hạo là bằng hữu tốt, biểu tình quan tâm. Lý Tàn Dương hưng phấn vỗ vai Đinh Hạo. Hai thiếu nữ Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao thấy Đinh Hạo không bị thương gì thì trái tim luôn treo cao nay hạ xuống, nhẹ gật đầu với Đinh Hạo.
Thiếu niên đẹp trai Lâm Tín chào Đinh Hạo. Nhậm Tiêu Dao tên mập siêu may mắn đứng bên cạnh Lâm Tín như quỷ đói đầu thai cắn đùi gà nướng vàng rực, ăn nhồm nhoàm phồng má như dân chạy nạn mấy chục năm chưa ăn thịt.
Chương 228: Dư âm điên cuồng
Nhậm Tiêu Dao tên mập siêu may mắn vừa nhai vừa chào Đinh Hạo:
– Đinh… Sư huynh… Đến… Rồi…
Tuy nhiên vì miệng Nhậm Tiêu Dao tên mập siêu may mắn đầy thức ăn nên không nghe rõ gã nói cái gì.
Đinh Hạo cười đáp lại.
Đám người Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết, Võ si Trần Thắng đứng trong đám người, thấy Đinh Hạo trở về mấy người đó gật đầu nhưng không nhiệt tình bao nhiêu.
Lòng Đinh Hạo máy động, nhớ đến người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng lúc ở trong U Minh Quy ảo trận, cẩn thận quan sát Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết, Võ si Trần Thắng giây lát. Đinh Hạo không phát hiện điều gì, thất vọng lắc đầu.
Lư Bằng Phi Thanh Sam Đông Viện đứng bên cạnh ba cao thủ Thất Nghĩa Minh, thấy Đinh Hạo trở về gã không chào hỏi, luôn cúi gằm mặt, không biết gã suy nghĩ điều gì.
Cuồng Nhân Lữ Cuồng Tử Sam Nam Viện vẫn là biểu tình kiêu ngạo không để ai vào mắt.
Người Cuồng Nhân Lữ Cuồng quấn đầy vải trắng thấm máu đỏ, vết thương chưa lành. Tuy Đinh Hạo có an cứu mạng nhưng Cuồng Nhân Lữ Cuồng chỉ nhìn hắn vài cái, nhẹ gật đầu, không nói.
Đinh Hạo không trách mcó gì, thấy mọi người còn sống hắn thầm thở phào.
Tuy trong quá trình di tích thượng cổ Tây Nham sơn mạch liên tục xảy ra biến cố ngoài ý muốn, vô số võ giả chết thảm dưới lòng đất nhưng Vấn Kiếm tông phái đệ tử ký danh đến rèn luyện không một ai chết đã là may mắn.
Như hai đại tông phái Tinh Vẫn tông, Thanh Bình học viện tổn thất thảm trọng.
Tính sơ thì đệ tử chết trong tay Đinh Hạo hơn hai mươi, đều là hạt giống mới tham gia môn phái không lâu, hết yểu trong rèn luyện là đả kích khá lớn vớih ia đại tông môn.
– Ủa? Vương giáo sư đâu?
Đinh Hạo không thấy Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong trong đám người, thầm giật mình. Không lẽ…
– Giáo sư chờ ngươi mãi không thấy, lo lắng xảy ra chuyện gì, không muốn cứ đứng chờ, tự mình ra ngoài tìm ngươi.
Lý Lan thấy ngay suy nghĩ trong lòng Đinh Hạo, cười nói:
– Không cần lo, thực lực của Vương giáo sư sâu không lường được, sẽ không ra ngoài ý muốn.
Lý Lan chưa dứt lời thì…
Vù vù vù vù vù!
Nhất Kiếm Lăng Trần Liễu Tùy Phong búng tay, một luồng kiếm khí rực rỡ rạch hư không.
Trên bầu trời vang tiếng xé gió chói tai như đáp lại Nhất Kiếm Lăng Trần Liễu Tùy Phong. Mọi người cảm thấy trước mắt hoa lên, Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong đã quay về.
Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong đáp xuống đất lập tức nhìn hướng Đinh Hạo.
Ánh mắt Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong sắc bén như điện lộ rõ quan tâm.
Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong đánh giá Đinh Hạo từ trên xuống dưới, thấy hắn khỏe mạnh gã mới gật đầu, nói:
– Có câu nói tai họa ở ngàn năm, quả nhiên ngươi còn sống. Ta đã nói tên khốn kiếp ành ngươi sẽ không dễ dàng chết.
Bà nội nó!
Không độc miệng ngươi sẽ chết sao?
Trán Đinh Hạo nổi gân xanh, nhưng hắn vẫn cung kính cúi đầu trước Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong hay kéo thù hận, chân thành nói cảm ơn.
Ai đều nhìn ra Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong miệng cứng lòng mềm, không lạnh nhạt như vẻ ngoài.
Lúc trước Đinh Hạo chưa về Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong sốt ruột hươn ai hết, tự mình đi bốn phía tìm kiếm. Lúc Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong đáp xuống đất, ánh mắt quan tâm không phải giả vờ, đó là lo lắng từ tận đáy lòng. Đinh Hạo biết rõ nên làm sao hắn có thể không cảm kích.
Nhất Kiếm Lăng Trần Liễu Tùy Phong vẫn giữ dáng vẻ bình tĩnh, lạnh nhạt nói:
– Được rồi, nếu mọi người đã an toàn trở về thì kết thúc rèn luyện, chỗ này không thể ở lâu, bây giờ chúng ta về tông môn.
Mọi người nghỉ ngơi một lúc, Nhất Kiếm Lăng Trần Liễu Tùy Phong dẫn đầu phát ra khí thế cường đại bảo vệ mọi người đi bên ngoài Tây Nham sơn mạch. Đám người theo sát.
Vì đường lúc trước đến bị băng tuyết phủ trùm nên mọi người đi chậm rất nhiều.
Đến sáng ngày thứ hai đám người mới ra khỏi Tây Nham sơn mạch.
Nhất Kiếm Lăng Trần Liễu Tùy Phong kêu gọi con chim ưng huyền khí khổng lồ kia, rót huyền khí vào. Mấy tiếng kim loại ma sát vang lên, hỏa hoa bắn tung. Huyền Cương Thanh Ưng trướng to gấp mấy lần, từng thanh trường kiếm khắc minh văn duỗi ra như đôi cánh. Huyền Cương Thanh Ưng sống lại, khí thế khiến người sợ hãi lan tràn.
Mọi người leo lên lưng Huyền Cương Thanh Ưng.
Trong tiếng chim ưng hú trong trẻo rạch phá bầu trời, Huyền Cương Thanh Ưng khổng lồ bay lên cao.
* * *
Khi mọi người quay về Vấn Kiếm tông đã qua ba ngày.
Di tích thượng cổ Tây Nham sơn mạch biến dị khiến chín tông môn nhân loại Tuyết Châu thậm chí là thế lực yêu tộc chú ý. Các đại thế lực hoặc minh hoặc ám điều tra, đặc biệt là tin tức lộ ra từ tán tu may mắn sống sốt, các đệ tử đại môn phái khiến nhiều cường giả thế hệ trước thầm giật mình.
Nhiều người hiểu rằng di tích thượng cổ Tây Nham sơn mạch không đơn giản như ban đầu họ nghĩ.
Thần đồng Mục Thiên Dưỡng công phá cấm chế chỉ là một khu vực bình thường nhất, bên trong còn có nhiều bí mật chưa bị khám phá.
Ít nhất theo tin tức hiện có thì bên trong còn cường giả thời đại thượng cổ sống âm thầm khống chế di tích thượng cổ Tây Nham sơn mạch, đây đúng là tin tức chấn động.
Trong phút chốc gió nổi mây phun, vô số cường giả Tuyết Châu tụ tập tại Tây Nham sơn mạch.
Trong sơn môn Vấn Kiếm tông, các đệ tử ký danh trải qua biến dị như Đinh Hạo bị mấy chục trưởng lão cao tầng tông môn tự mình triệu kiến, hỏi kỹ càng điều bọn họ nghe, thấy được, muốn tìm kiếm dấu vết manh mối.
Thậm chí những tán tu còn sống cũng bị cao thủ các phái hỏi han.
Chưởng môn Lý Kiếm Ý của Vấn Kiếm tông cố ý kêu Đinh Hạo đến, gã mơ hồ thấy trên người thiếu niên này có bí mật gì đó nên muốn hỏi toàn quá trình.
Dĩ nhiên Đinh Hạo sẽ không kể chuyện hắn xử lý hồn thể cường giả thượng cổ, được hai năng lượng tinh hoa uẩn thần địa mạch. Đinh Hạo không nói vì chuyện Quách Nộ nổi khùng gần như giết sạch đệ tử ký danh của Thanh Bình học viện.
Đinh Hạo chọn lọc nói chuyện thời kỳ đầu trong Quy U Minh ảo trận, giống như những người khác đã kể, chẳng có một chút sơ hở.
Cuối cùng Vấn Kiếm tông bỏ mặc chuyện này.
Trong đoạn thời gian sau có nhiều cường giả ôm lòng may mắn đi Tây Nham sơn mạch cầu may.
Bọn họ lật tung đất đai ở đó.
Di tích thượng cổ tông môn sụp xuống bị hoàn chỉnh khai quật ra, tiếc rằng bọn họ tốn nhiều công sức nhưng không được gì.
Khiến các cường giả phát điên bên dưới di tích thượng cổ sụp đổ phát hiện cung điện, cảnh tượng kỳ lạ, bao gồm uẩn thần địa mạch đã khô cạn. Xem thời gian thì uẩn thần địa mạch khô cạn chính là lúc di tích thượng cổ tông môn biến dị không lâu.
Chương 229: Dư âm điên cuồng
Vô số người đấm ngực giậm chân, rất hối hận đã bỏ qua cơ duyên lần này.
Trừ điều đó ra, các cường giả mong đợi kho báu di tích thật sự không hề có, dù họ đã đào ba thước nhưng trong phế tích không có thứ gì đáng giá.
Khiến mọi người thất vọng hơn là cường giả thượng cổ trong truyền thuyết, vô cùng bí ẩn ở sau lưng khống chế tất cả như tan trong không khí, chẳng có dấu vết.
Các tin đồn truyền ra.
Có người nói cường giả thượng cổ bí ẩn này đã hoàn thành mục đích, mang theo kho báu di tích thượng cổ rời đi.
Cs người nói chính là cường giả thượng cổ bí ẩn cắt đứt uẩn thần địa mạch, hấp thu lực lượng tinh hoa mới khiến địa mạch khô kiệt.
Có người nói là cường giả thượng cổ bí ẩn lúc luyện công bị tẩu hỏa nhập ma, xung đột với hai uẩn thần địa mạch, đồng quy vua tận nên mới khiến di tích thượng cổ biến dị và sụp đổ.
Theo thời gian trôi qua, mọi người dần giảm bướt chú ý di tích thượng cổ Tây Nham sơn mạch, cuối cùng lãng quên.
Đối với Đinh Hạo thì đây mới là kết cuộc hoàn mỹ.
Không ai ngờ bố cục mấy vạn năm cuối cùng thành quả bị Đinh Hạo lấy đi, không ai nghi ngờ lực lượng tinh hoa tạo hóa hai uẩn thần địa mạch bị một đệ tử ký danh nho nhỏ chiếm lấy.
Thần đồng Mục Thiên Dưỡng của Thanh Bình học viện có được kho báu so với thứ Đinh Hạo lấy được thì chẳng đáng là gì.
Không chỉ có một tin tức tốt.
Thanh Bình học viện truyền tin nữ nhân tóc bạc Lục Tiên Nhi bị cường giả bí ẩn tập kích, bị thương nặg. Dù cường giả đẳng cấp Võ Hoàng cảnh của Thanh Bình học viện ra tay nhưng không thể trư đi lực lượng bí ẩn rất quái dị trong người nữ nhân tóc bạc Lục Tiên Nhi.
Cho nên thiếu nữ điêu ngoa, độc ác nữ nhân tóc bạc Lục Tiên Nhi rơi vào hôn mê, không ai biết lúc nào nàng sẽ tỉnh lại.
Bởi vì các đệ tử ký danh khác của Thanh Bình học viện đi theo nữ nhân tóc bạc Lục Tiên Nhi không ai sống sót, đều chết trong Tây Nham sơn mạch. Vậy nên hôm đó đoàn người đã gặp kẻ địch như thế nào, là ai xuống tay, với lực lượng như Thanh Bình học viện cũng không thể điều tra ra.
Cơn giận của Thanh Bình học viện trở thành trò cười cho toàn Tuyết Châu rồi lại không biết làm sao.
Đến cuối cùng sự việc thành vụ án bí ẩn.
Ngay cả ông trời cũng giúp Đinh Hạo, tuyết lớn che giấu tất cả dấu vết, manh mối. Nếu sự thật bị lộ ra thì Đinh Hạo sẽ gặp rắc rối to.
* * *
Sau khi các đệ tử ký danh trở về Vấn Kiếm tông, sinh hoạt như cũ.
Các đệ tử ký danh có được các loại vật phẩm trong di tích thượng cổ trừ mỗi người giữ lại hai cái mình thích nhất ra, những thứ khác bị yêu cầu nộp lên tông môn. Tất nhiên sẽ không nộp miễn phí, tính theo độ quý hiếm của vật phẩm có thể đổi số điểm cống hiến cho môn phái nhất định.
Đinh Hạo sờ được mấy thạch khí huyền binh trong thương khố không gian nửa ngưng tụ.
Đinh Hạo chọn một đôi đao, kiếm giữ gìn tốt nhất, còn lại hơn mười cái nộp hết lên tông môn, đổi được bốn ngàn năm trăm điểm cống hiến cho môn phái.
Đối với Đinh Hạo là thu hoạch to lớn.
Bởi vì điểm cống hiến cho môn phái có thể lấy vô số kỳ trân trong kho vũ khí tông môn, quý giá hơn cả huyền tinh thạch.
Bất cứ đệ tử Vấn Kiếm tông nào đều có thể dùng điểm cống hiến cho môn phái đổi lấy huyền tinh thạch, huyền công bí tịch, đan
Dược, áo giáp, vũ khí, các loại tài nguyên tu luyện, thậm chí thanh toán điểm cống hiến cho môn phái để thuê minh văn đoàn tạo sư trong tông môn, đặc biệt chế tạo vũ khí, áo giáp cho mình. Có thể thuê cường giả trên Tiên Thiên Võ Tông cảnh trong tông môn chuyên môn chỉ đạo mình tu luyện võ đạo trong thời gian ngắn.
Nói đơn giản là điểm cống hiến cho môn phái hầu như thực hiện mọi nguyện vọng của ngươi.
Đồn rằng chỉ cần ngươi thanh toán đủ nehièu điểm cống hiến cho môn phái thì thậm chí khiến chưởng môn Lý Kiếm Ý tự mình chỉ điểm.
Bởi vì điểm cống hiến cho môn phái đại biểu cho một người cống hiến cho Vấn Kiếm tông, ngươi càng cống hiến nhiều thì được đến càng nhiều. Những người làm ra cống hiến lớn cho Vấn Kiếm tông xứng đáng được tông môn đáp lại và tôn kính.
Trừ Đinh Hạo ra, đám người Lý Lan, Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong, Mã Nhất Phi cũng lấy thạch khí huyền khí đổi điểm cống hiến cho môn phái ở mức nhất định, số lượng ngang ngửa với Đinh Hạo.
Chỉ có Lư Bằng Phi là khổ.
Lư Bằng Phi chỉ được có một thạch kiếm tàn phẩm nhất, gã tiếc không chịu nộp cho môn phái nên không vớt được điểm cống hiến cho môn phái.
Các đệ tử ký danh, giáo viên rèn luyện cũng được thu hoạch không nhỏ.
Đám người Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết, Võ si Trần Thắng đều có cơ duyên.
Nhưng bên trong nghịch thiên nhất vẫn là Nhậm Tiêu Dao tên mập siêu may mắn bị vô số người nguyền rủa nên trúng sét đánh.
Nhậm Tiêu Dao tên mập siêu may mắn thích ăn đùi gà, một mình được mấy trăm huyền khí tác dụng khác nhau, còn được mấy chục bí tịch thượng cổ tông môn. Cộng lại Nhậm Tiêu Dao tên mập siêu may mắn đổi được bảy vạn điểm cống hiến cho môn phái, giàu đến nỗi không ai theo kịp.
Rất nhiều trưởng lão tông môn vất vả khổ cực dốc sức làm mấy trăm năm cũng bị Nhậm Tiêu Dao tên mập siêu may mắn trong một đêm vượt qua, bọn họ khóc không ra nước mắt.
Quá trình Nhậm Tiêu Dao tên mập siêu may mắn có được báu vật, bí tịch làm người nghe muốn ngũ mã phân thây gã.
Nghe nói hôm đó khi biến dị xảy ra, những người khác bị truyền tống đến các loại không gian giết nhau, gặp nguy hiểm vô cùng, suýt mất mạng, liều mạng lắm mới được đến chút đỉnh báu vật. Nhậm Tiêu Dao tên mập siêu may mắn thì bị ánh sáng bí ẩn đưa vào một kho vũ khí không gian chưa bị phát hiện, chẳng những không gặp nguy hiểm ngược lại báu vật bên trong đều vào túi gã.
Cuối cùng khi Đinh Hạo khống chế ảo trận truyền tống những người khác đi ra Nhậm Tiêu Dao tên mập siêu may mắn cũng ra theo.
Quá nghịch thiên!
Khiến người hận ngứa răng!
Tên mập này là con riêng của thần linh nào đó đúng không?
Đinh Hạo nghe đồn cũng hâm mộ, ghen tỵ Nhậm Tiêu Dao tên mập siêu may mắn.
Nhưng Đinh Hạo nghĩ lại có được cực âm ngục băng chi tinh, cực dương thiên hỏa chi tinh quý giá hơn xa Nhậm Tiêu Dao tên mập siêu may mắn.
Dù sao thiên tài địa bảo như vậy chỉ ngộ chứ không thể cầu, dù có nhiều điểm cống hiến cho môn phái cung không đổi được. Tính ra thì hình như Đinh Hạo may mắn hơn Nhậm Tiêu Dao tên mập siêu may mắn.
* * *
Thời gian trôi qua.
Dư âm di tích thượng cổ Tây Nham sơn mạch biến dị dần biến mất trong Vấn Kiếm tông.
Trừ những cường giả cao tầng còn ôm may mắn ra, các đệ tử ký danh năm viện tập trung vào tu luyện gian khổ, căng thẳng.
Sau khi Đinh Hạo trở về Vấn Kiếm tông luôn biểu hiện điệu thấp.
Chương 230: Tán dóc
– Nhất định phải đi, cũng để cho đám tiểu nhị biết chủ nhân của bọn họ là ai. Nếu Thiên Tuyết giáo sư không thích thì sau này ít đi.
Đinh Hạo cười kéo tay áo mỹ nữ ngự tỷ Tây Môn Thiên Tuyết đi hướng Thiên Thượng Nhân Gian.
Tây Môn Thiên Tuyết gịaat mình, bất đắc dĩ lắc đầu, mặc cho Đinh Hạo lôi kéo đi theo sau hắn.
* * *
Thiên Thượng Nhân Gian.
Đây là cửa hàng thành lập mới nhất trong Thiên Thượng Nhân Gian bậc ba Vấn Kiếm tông.
Trước đó Thiên Thượng Nhân Gian là Thiên Lý Lâu bị đoàn thể đệ tử nội môn Đoạn Thiên Lý bá chiếm, hoành hành khắp nơi, khối u tai họa toàn Thiên Thượng Nhân Gian, nhiều người giận mà không dám nói gì.
Nhưng không lâu về trước Thiên Lý Lâu chọc phải cái đinh cứng.
Bởi vì đám người Thiên Lý Lâu ép mua thứ đệ tử ký danh có được trong rèn luyện đánh bị thương mấy đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện, chọc giận tiểu thiên tài Đinh Hạo mới nổi gần đây trong các đệ tử ký danh Vấn Kiếm tông. Đinh Hạo một người một kiếm đánh sụp Thiên Lý Lâu, hủy diệt đoàn thể kiêu căng bá đạo.
Chuyện này từng là đề tài hấp dẫn nhiều người trong khu thương mại bàn luận, mọi người đều vỗ tay mừng Thiên Lý Lâu sụp đổ. Danh tiếng Đinh Hạo nổi hơn các đệ tử ký danh năm viện đông, tây, nam, bắc, trung khác truyền ra từ khu vực đặc biệt nhất trong Vấn Kiếm tông, khu thương mại.
Đám người Đoạn Thiên Lý tan tác khiến Thiên Lý Lâu cây đổ bầy khỉ tan.
Thiên Lý Lâu trống.
Cửa hàng trong khu thương mại đắt như tôm tươi.
Bình thường chờ mấy chục năm cũng chưa chắc có một cửa hàng trống, trong phút chốc nhiều thương nhân có đầu óc buôn bán, thế lực các nơi muốn mua cửa hàng có vị trí rất hoàn mỹ này.
Nhưng mọi người tranh qua tranh lại, dùng đủ chiêu trò cuối cùng bị một thương nhân bí ẩn vung tiền như rác chiếm cục thịt mỡ làm người ta hâm mộ, ghen tỵ.
Thế là Thiên Thượng Nhân Gian thay cho Thiên Lý Lâu đứng sừng sững ở khu phồn hoa nhất khu thương mại.
Đã là hoàng hôn.
Trên bầu trời rơi tuyết trắng, ánh nắng mùa đông lạnh lẽo rơi xuống đất khiến khu thương mại náo nhiệt cả ngày tăng phần nhau hòa hiếm gặp.
– Nghe nói không? Nghe đồn có một tiểu thiên tài tuyệt thế tên là Tây Môn Thiên Tuyết điều chế ra Dẫn Khí Đan hoàn mỹ, sau khi dùng không bị tác dụng phụ gì, có thể trăm phần trăm thành công dẫn khí, đã được các đại sư đan đạo Linh Thảo Đường kiểm nghiệm.
– Ta có nghe nói chuyện này, tuy hơi khó tin nhưng truyền từ Linh Thảo Đường chắc không phải giả.
– Đúng vậy. Dẫn Khí Đan bản hoàn mỹ, đúng là quá khó tin. Ngay cả Trần Nam Triều địa sư đan vương Tuyết Châu đều bó tay trước bài toán khó vậy mà bị một đệ tử hậu bối phá giải.
– Tây Môn Thiên Tuyết có lai lịch gì mà yêu nghiểt quá vậy?
– Vấn Kiếm tông sắp nổi dậy rồi, trước trước kia có một Đinh Hạo giờ ra một Tây Môn Thiên Tuyết, đều là đẳng cấp yêu nghiệt. Thiên tài lớp lớp, đây là điềm báo cả tông môn đi lên.
– Ha ha ha ha ha ha! Chuyện tốt, Vấn Kiếm tông hưng thịnh thì là việc siêu tốt với thương đoàn chúng ta. Khi đó nhờ vào thế lực Vấn Kiếm tông địa vị của chúng ta cũng nước lên thì thuyền lên, có thể mở rộng đến thành trấn, nơi nhân loại cư ngụ trong Tuyết Châu.
– Ừm! Phải tìm cách trèo lên hai cây cao Đinh Hạo, Tây Môn Thiên Tuyết. Trước giờ ta không nhìn lầm, mọi người không tin thì chờ xem. Tuy bây giờ hai người vẫn là đệ tử cơ bản nhưng sớm muộn gì sẽ trở thành trụ cột vững vàng của toàn Vấn Kiếm tông!
– Ha ha ha ha ha ha! Trương chưởng quỹ, chuyện này người mù đều nhìn ra được, không cần ngươi nói.
– Nhưng bây giờ ta càng để ý quyền tiêu thụ Dẫn Khí Đan, đám người chúng ta có lấy được không? Chậc chậc chậc, nếu được quyền sở hữu thì giàu to, ngồi trên núi vàng núi bạc.
Trong khu thương mại lúc này buôn bán hơi hẻo lánh, chưởng quầy, tiểu nhị vài cửa hàng ngồi trước thư giãn sau một ngày bận rộn, trò chuyện với nhau. Cùng là người trong nghề, ngày thường rất quen thuộc nhau. Như thường khi mọi người bắc ghế quây một vòng, trò chuyện.
Hai ngày nay lời đồn liên quan đến Dẫn Khí Đan bản hoàn mỹ như tiếng sấm giữa trời xanh nhanh chóng chiếm vị trí đề tài hấp dẫn nhất thay vì Thiên Thượng Nhân Gian thành lập.
Chính lúc này, hướng Thiên Thượng Nhân Gian phía xa có tiếng ồn ào xen lẫn tiếng chửi mắng, kêu gào, khiến nhiều người chú ý.
– A? Lại có người đi Thiên Thượng Nhân Gian gây sự?
– Chắc là đám Tôn Lượng kiêu căng ngang ngược, đây là lần thứ mười sau sáu ngày đúng không? Mỗi ngày đi tới cửa Thiên Thượng Nhân Gian gây sự rõ ràng là không cho người ta làm ăn, thật quá đáng.
– Huynh đệ Tôn Lượng, Tôn Tân không phải thứ tốt lành gì, trước kia đã thèm thuồng vị trí Thiên Lý Lâu. Bọn chúng không dám giành với đám người Đoạn Thiên Lý, bây giờ Thiên Lý Lâu đổi thành Thiên Thượng Nhân Gian, lão bản sau lưng đổi thành thương đoàn họ Vương nên mới sốt ruột nhảy ra gây sự.
– Hai tên đó ỷ vào biểu ca là đệ tử nội môn lại được trưởng lão trong tông môn ưu ái, cáo mượn oai hùm khắp khu thương mại, làm xằng làm bậy. Hừ, ta thấy rồi sẽ có ngày báo ứng Thiên Lý Lâu bị hủy diệt sẽ rơi trên đầu bọn họ.
– Sợ là khó, hai tên đó rất gian, toàn bắt nạt kẻ yếu, sẽ không trêu vào nhân vật như Đinh Hạo.
Đám người ngồi trước cửa thở dài, bất đắc dĩ lắc đầu.
Trong khu thương mại Vấn Kiếm tông trừ cạnh tranh buôn bán kịch liệt ra các loại quy tắc ngầm, thế lực ngầm hay so kè với nhau. Mặc dù Vấn Hình đường của Vấn Kiếm tông đã đặt ra nhiều quy tắc, mỗi thương đoàn tại đây đều có thực lực nhưng vẫn thường xảy ra chuyện quần thể yếu chịu thiệt.
Ví dụ như huynh đệ Tôn Lượng, Tôn Tân chỉ là hai tiểu nhị trong khu thương mại, sau này bởi vì biểu ca của bọn họ cá chép vược long môn trở thành đệ tử nội môn Vấn Kiếm tông, lại được một vị trưởng lão nội môn ưu ái thế là biến hình xây dựng thương đoàn cho mình lên cao vèo vèo. Huynh đệ Tôn Lượng ỷ vào thế lực biểu ca cá chép vượt long môn thường xuyên lũng đoạn thị trường khu thương mại, là ác bá trong này.
Khi mọi người nói chuyện đều bất đắc dĩ lắc đầu, thấy tiếc và tội nghiệp lão bản Thiên Thượng Nhân Gian. Bị hai ác bá Tôn Lượng vô sỉ quấn quýt, chắc không lâu sau Thiên Thượng Nhân Gian sẽ đóng cửa, phá sản.
Chính lúc này…truyện cõi âm
Một đôi thiếu niên thiếu nữ bắt mắt thân mật như người yêu, nhỏ giọng nói chuyện sóng vai chậm rãi đi trên đường. Một đôi trai tài gái sắc hấp dẫn ánh mắt nhiều người.