Đao Kiếm Thần Hoàng Audio Podcast
Tập40 [ chương 196 đến 200 ]
❮ sautiếp ❯Chương 196: Nữ Đệ Tử Của Vấn Kiếm Tông
Đinh Hạo thử liên hệ Kiếm Tổ, Đao Tổ trong đầu nhưng tiếc rằng vẫn không được đáp lại.
Hai người này vào phút mấu chốt mất liên lạc làm Đinh Hạo vừa sốt ruột vừa tức giận và không biết làm sao.
Đinh Hạo đứng trên tòa lầu ba tầng cao cao, nhìn bốn phương tám hướng. Trừ từng con đường nối tiếp nhau, lửa quỷ màu lam lúc ẩn lúc hiện trong bóng tối.
Răng Lư Bằng Phi va lập cập vào nhau tới gần Đinh Hạo, cười nịnh hỏi:
– Đinh… Đinh sư huynh… Chúng ta… Làm sao đây?
Đinh Hạo liếc Lư Bằng Phi, mặt không biểu tình hừ lạnh một tiếng:
– Tìm xem có thể gặp người khác không.
– A? Được, được, ta đi với Đinh sư huynh.
Lư Bằng Phi vâng dạ theo đuôi.
Lúc này Đinh sư huynh biểu hiện xem Đinh Hạo như thiên lôi sai đâu đánh đá, trong hoàn cảnh quái dị khắp nơi lộ ra nguy hiểm, gã không dám hành động một mình, sợ bị Đinh Hạo bỏ lại.
Đinh Hạo nhún người nhảy xuống nóc một gian cửa hàng cách xa hai mươi thước.
Đinh Hạo đoán chắc không chỉ có hắn và Lư Bằng Phi bị truyền tống đến đây.
Đinh Hạo nhớ lúc trong đường hầm tối đen vang tiếng nổ điếc tai, thanh âm tàn bạo lạnh lùng nói xong người thứ nhất bị truyền tống đi là Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong có thực lực cao nhất. Tiép đó là Mã Nhất Phi thực lực cao thứ hai, tiếp theo là hắn.
Truyền tống như vậy không phải ngẫu nhiên mà là có quy luật nhất định.
Tức là truyền tống trước sau dựa theo thực lực, nếu đúng như vậy thì Lư Bằng Phi và Đinh Hạo bị truyền tống đến đây thì Lý Lan cũng sẽ ở nơi nào đó trong quỷ thành này.
Lư Bằng Phi theo sát Đinh Hạo.
Lư Bằng Phi hơi bất mãn thái độ lạnh nhạt của Đinh Hạo nhưng không dám lộ ra, gã âm thầm chôn giấu dưới đáy lòng.
Đi trong không khí tĩnh lặng này, bốn phía không có một luồng gió, Đinh Hạo và Lư Bằng Phi có cảm giác rất kỳ lạ. Dường như trong bóng tối có đôi mắt tàn nhẫn nhìn họ chằm chằm, ma quỷ, ác thú ẩn núp theo dõi con mồi, khiến người dựng tóc gáy.
Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu trên vai Đinh Hạo bấu chặt vải áo, bộ dáng ngoan ngoãn.
Lư Bằng Phi rút kiếm đá huyền khí ra cầm trong tay, đề phòng bất trắc.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Đằng trước bỗng vang tiếng binh khí va chạm gấp gáp như mưa to đánh vào lá cây.
Từng đốm hỏa hoa lúc ẩn lúc hiện trong hắc ám vô biên đặc biệt dễ thấy.
– Có người!
Đinh Hạo, Lư Bằng Phi phấn chấn tinh thần.
– Đi xem.
Đinh Hạo lắc người, tự quyết yên bùng nổ hóa thành luồng khói nhẹ hòa cùng bóng tối bay nhanh hướng có chiến đấu.
Lư Bằng Phi căng thẳng sợ bị Đinh Hạo bỏ lại vội dốc hết sức đuổi theo.
* * *
– Ha ha ha ha ha ha! Ta không ngờ ở đây gặp cô nương Vấn Kiếm tông. Ha ha ha ha ha ha! Hai tiện tỳ các ngươi hãy từ bỏ giãy dụa đi, nếu không thì lát nữa sẽ làm các ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong!
Trong ánh sáng đỏ rực, nơi ngã rẽ hai con đường.
Một thiếu niên mười lăm tuổi mặc giáp da đỏ nhạt, tay đeo bao da lộc biểu tình dữ tợn, vênh vóa ngang ngược cười to. Thiếu niên bị chột mắt, một con mắt che miếng bịt mắt hình trứng màu đỏ đậm, gã nha ma quỷ dạ xoa người đẫm máu.
Sau lưng thiếu niên là mười mấy thiếu niên mặc giáp đỏ tương tự.
Phía đối diện.
Một thiếu nữ khuôn mặt bình thường nhưng dáng người nóng bỏng, da dẻ như ngọc tỏa sáng thở hồng hộc. Thiếu nữ cầm kiếm đứng thẳng, mồ hôi như mưa, tóc đen dài ướt sũng dán trên vai, bên vai và đùi nàng bị vũ khí bén đánh trúng chảy máu ròng ròng.
Thiếu nữ thở hổn hển, mặt tái xanh, từng giọt máu chảy dọc theo trường sam tím.
Phía sau thiếu nữ áo tím, một thiếu nữ khác mặc áo đỏ khoảng mười ba, bốn tuổi, diện mạo xinh đẹp bụng đỏ rực khoanh chân ngồi tại chỗ vận chuyển huyền công, đang cố hết sức khống chế vết thương nào đó trong người. Một đốm xanh đen hiện trên khuôn mặt xinh đẹp, môi đen thui, chắc thiếu nữ đã trúng độc.
Hai thiếu nữ này là đệ tử ký danh của Vấn Kiếm tông.
Thiếu nữ xinh đẹp cười thê lương:
– Mộ Dung sư tỷ, ngươi đi đi, mặc kệ ta…
Từ khi thiếu nữ vào Vấn Kiếm tông, trở thành võ giả thì nàng đã chuẩn bị sẵn sàng sẽ bước lên con đường gió tanh mưa máu. Hoặc là một bước lên mây trở thành cường giả siêu đẳng, hoặc bị giang hồ gió mây quỷ bí làm cho hương tiêu ngọc vẫn, trở thành đá lót chân của người khác.
Nhưng thiếu nữ không ngờ này ngày đến nhanh như vậy, nàng chỉ mới vào Vấn Kiếm tông hơn một tháng.
Mộ Dung Yên Chức thở hồng hộc, kiên quyết nói:
– Muốn đi thì cùng đi, có chết cùng chết.
Thiếu niên một mắt dẫn đầu con mắt kia lóe tia tham lam, liếm môi nói:
– Ha ha ha ha ha ha! Tiện tỳ, nói hay lắm, phải cùng nhau, ha ha ha ha ha ha! Nhưng các ngươi yên tâm, ta không nỡ để các ngươi chết. Ta chỉ muốn lột sạch các ngươi rồi từ từ hưởng dụng, để các ngươi cùng hầu hạ các sư huynh đệ Tinh Vẫn tông chúng ta, ha ha ha ha ha ha!
Mấy thiếu niên Tinh Vẫn tông khác bên cạnh thiếu niên độc nhãn cười dâm tà, biểu tình lưu manh.
– Vậy thì các ngươi hãy đến hỏi kiếm của ta đi!
Thiếu nữ Mộ Dung Yên Chức đến từ Tử Sam Nam Viện siết kiếm, biểu tình kiên quyết lạnh lùng cười:
– Tinh Vẫn tông xếp trong chín đại tông phái Tuyết Châu không ngờ dạy ra một đám súc sinh heo chó không bằng!
Thiếu niên độc nhãn hung tợn nói:
– Ha ha ha ha ha ha! Tiện tỳ, bây giờ ngươi miệng lưỡi bén nhọn nhưng lát nữa các lão tử sẽ khiến ngươi khóc kêu!
Thiếu niên độc nhãn chậm rãi đến gần.
– Chết đi!
Mộ Dung Yên Chức gồng người, trường kiếm bắn ra kiếm quang đâm hướng thiếu niên độc nhãn long.
– Ha ha ha ha ha ha!
Thiếu niên độc nhãn long lắc người như cành liễu trong gió dễ dàng né tránh kiếm quang, cười to bảo:
– Giãy dụa đi! Trúng Tiêu Dao Phi Tiên Châm của ta ngươi càng vùng vẫy thì càng mấdt hết sức lực, chút nữa ngươi sẽ chủ động quỳ dưới thân ta!
Thiếu niên độc nhãn long nói rồi mười ngón bàn tay biến đổi mấy động tác.
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Từng tia sáng lạnh cực nhỏ bay ra từ đôi tay thiếu niên độc nhãn long.
Mộ Dung Yên Chức múa trường kiếm như đoàn sáng, trong tiếng keng keng đánh bật mấy cương châm dài nửa tấc. Nhưng cùng lúc đó, Mộ Dung Yên Chức cảm giác người tê dài, cánh tay và đùi lại trùng mấy châm.
Thiếu niên độc nhãn long thật sự là quá tồi tệ vô sỉ.
Thiếu niên độc nhãn long bắn ra ám khí đều nhắm vào vị trí bụng dưới, ngực, đùi.
Chương 197: Đinh Hạo, Lực Lượng Niềm Tin
– Mộ Dung sư tỷ, mau chạy đi…
Nữ đệ tử ký danh Hồng Sam Tây Viện nhỏ nhắn khoanh chân ngồi trên mặt đất há mồm phun gụm máu đen, lảo đảo sắp té, hiển nhiên vận chuyển huyền công trừ độc đã thất bại.
Nữ đệ tử ký danh Hồng Sam Tây Viện vội la lên:
– Còn không đi thì… Không kịp!
Mộ Dung Yên Chức cắn răng nói:
– Đệ tử Vấn Kiếm tông tuyệt đối không bỏ lại đồng bạn. Giác Dao, yên tâm đi, chỉ cần cố chống một lát nữa ta tin tưởng sẽ có các sư huynh đệ tới cứu chúng ta!
Mộ Dung Yên Chức múa trường kiếm bắn ra từng đoàn sáng bạc gian nan cố chống.
– Ha ha ha ha ha ha! Dù có người khác đến thì sao? Cho dù là sư thúc đệ tử tam đại của các ngươi cũng khó bảo đảm bản thân, đệ tử bình thường đến thì chúng ta sẽ giết sạch.
Thiếu niên độc nhãn long to tiếng cười tà.
Thiếu niên độc nhãn long vừa bắn độc châm vừa quát với đồng bạn:
– Cùng lên đi, đừng lãng phí thời gian! Bắt hai tiện tỳ này, bọn chúng sắp chống hếtn ổi rồi. Chỗ này có nhiều phòng ở, hì hì, tìm một chỗ vui vẻ đi.
Mấy đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông cười dâm tà bao vây hai thiếu nữ vào giữa.
– Mộ Dung sư tỷ!
Ngọc Giác Dao hét to một tiếng:
– Tuy chúng ta mới biết nhau mấy phúc nhưng… Kiếp sau Ngọc Giác Dao ta còn muốn làm tỷ muội với ngươi. Ta tuyệt đối không thể rơi vào tay đám súc sinh này!
Ngọc Giác Dao nói rồi cố rút trường kiếm bên hông ra giơ ngang cổ định tự sát.
– Đừng…
Mộ Dung Yên Chức muốn ngăn Ngọc Giác Dao lại nhưng không kịp.
Chính lúc này…
Vù vù vù vù vù!
Một luồng sáng bạc rạch phá không gian đánh vào trường kiếm trong tay Ngọc Giác Dao, lực lượng mạnh mẽ làm trường kiếm bay ra ngoài.
Lực lượng thật mạnh!
Ánh sáng rất chói mắt!
Đó là cái gì?
Một cây phi đao?
Mọi người chưa kịp phản ứng thì…
Vù vù vù vù vù!
Tiếng xé gió chói tai liên tục vang lên.
Năm ánh sáng bạc rực rỡ chói mắt rạch phá bóng đen nhanh như tia chớp vô tình bay hướng đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông, thiếu niên độc nhãn long.
– Là ai? Biến ra đây cho lão tử!
Đám người thiếu niên độc nhãn long giật nảy mình, lắc người tránh khỏi từng luồng sáng lạnh trong phút ngàn cân treo sợi tóc.
Một đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông sau lưng thiếu niên độc nhãn long ỷ vào mình giỏi, khinh thường cười giơ tay đỡ luồng sáng lạnh kia. Chớp mắt đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông đó hét thảm thiết, máu phun ra, lòng bàn tay thủng một lỗ xuyên suốt.
Thiếu niên độc nhãn long biến sắc mặt nói:
– Ám khí phi đao! Là ai?
Tinh Vẫn tông nổi tiếng khắp Tuyết Châu về ám khí, giỏi sử dụng các loại ám khí. Đệ tử trong Tinh Vẫn tông chẳng những chuyên nghiên cứu về ám khí cũng quen thuộc pháp môn đỡ ám khí. Như các loại ám khí phi đao, phi kiếm, đồng tiền xem như chủng loại cấp thấp nhất, không ngờ đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông kia không đỡ được.
– Người giết đám súc sinh các ngươi.
Trong thanh âm trong trẻo, một thiếu niên tuấn tú mặc áo xanh bước ra từ bóng tối.
Trong phút chốc thiếu niên áo xanh đi tới giữa sân.
Hai thiếu nữ vẻ mặt mừng như điên hét to:
– Đinh sư huynh!
* * *
Dù là Mộ Dung Yên Chức hay Ngọc Giác Dao trong lúc này vẻ mặt mừng như điên, giống như người trong sa mạc khát nước sắp chết khô thấy có người đưa nước, như người trong bóng tối mênh mông thấy ngọn dèn chỉ đường.
Áp lực chết chóc đè nặng hai thiếu nữ Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao sắp nghẹt thở lúc này tan biến hết.
Tất cả chỉ vì thiếu niên xuất hiện trước mắt Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao tên là Đinh Hạo.
Đinh Hạo!
Cái tên này đối với các đệ tử ký danh Vấn Kiếm tông đại biểu ý nghĩa không đơn giản là tên người.
Đây không chỉ vì Đinh Hạo là đệ nhất nhân đại tái năm viện Vấn Kiếm tông, là danh từ tuyệt vời, mũi nhọn lộ rõ.
Càng bởi vì cho đến nay lời nói, việc làm, các sự tích của Đinh Hạo cho các đệ tử ký danh cảm giác an toàn, tin tưởng.
Vì đệ tử ký danh Hồng Sam Tây Viện giết Mục Thiên Phong.
Vì sư huynh đệ của mình đơn độc đánh sụp Thiên Lý Lâu.
Vì danh dự Vấn Kiếm tông mà đứng ra phản kích Thanh Bình học viện khiêu khích.
Thiếu niên này trước giờ chưa từng khiến bằng hữu và người ủng hộ của hắn thất vọng.
Lần này Đinh Hạo đến, Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao cảm thấy như có tường thành che mưa che gió cho bọn họ. Mọi nguy hiểm, tai nạn đều bị ngăn cách bên ngoài.
* * *
Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao đến từ Tử Sam Nam Viện, Hồng Sam Tây Viện, là hai đệ tử ký danh ưu tú của hai viện. Vốn Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao đi theo Tổng giáo viên, ba cao thủ của viện mình đi khu vực khác trong di tích thượng cổ thám hiểm.
Nhưng xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Không lâu trước đó vang tiếng nổ điếc tai, thanh âm khủng bố xuất hiện, Mộ Dung Yên Chức và Ngọc Giác Dao bị vầng sáng đỏ truyền tống đến quy vực trống trải âm trầm này.
Mộ Dung Yên Chức và Ngọc Giác Dao vừa may vừa xui.
Nói may là vì sau khi Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao bị truyền tống tình cờ cách nhau chưa đến mười thước.
Nói Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao xui là vì cách bọn họ một trăm thước có mười mấy đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông cũng bị truyền tống đến.
Lâu này Tinh Vẫn tông, một trong chín đại tông phái nhân loại Tuyết Châu có danh tiếng khá tệ.
Trên dưới Tinh Vẫn tông chủ yếu tu luyện ám khí, độc dược, có lẽ bị phong cách võ đạo ảnh hưởng nên đa số đệ tử trong tông môn tính tình quái dị, vênh váo, kiêu căng không ai bì nổi.
Chủ yếu nhất là mười mấy năm nay Tinh Vẫn tông và Thanh Bình học viện thân thiết nên quan hệ với Vấn Kiếm tông khá kém, hai bên ma sát nhiều lần. Nhiều người xem Tinh Vẫn tông như tiên phong thay Thanh Bình học viện đối kháng Vấn Kiếm tông tích cực nhất.
Thám hiểm di tích thượng cổ lần này Tinh Vẫn tông nhiều lần độc ác giết chết không ít võ giả lưu lạc và tán tu, từng có sát thú dường như là Tinh Vẫn tông âm thầm công kích tiểu đội Vấn Kiếm tông. Có thể thấy mâu thuẫn hai bên lên đến mức độ như thế nào.
Bởi vậy khi mười mấy đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông bị truyền tống đến nhìn Ngọc Giác Dao, Mộ Dung Yên Chức, hai nữ đệ tử ký danh Vấn Kiếm tông bị lạc đơn. Xuất phát từ mâu thuẫn môn phái hay dục vọng xấu xí cá nhân của Tinh Vẫn tông, từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy đối phương thì hai bên đã có xung đột không thể điều hòa.
Với điều kiện thực lực cá thể ngang ngửa nhau, Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao không phải đối thủ của mười mấy đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông.
Ngọc Giác Dao bị trúng ám khí có độc, Mộ Dung Yên Chức cũng bị thương không nhẹ, cục diện cực kỳ bị động. Cứ tiếp tục như vậy thì Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao không thể thoát được.
Giờ thì tốt rồi.
Đinh Hạo đến.
Người mạnh nhất, đáng tin nhất trong đệ tử ký danh Vấn Kiếm tông đã đến.
Mặc dù Đinh Hạo chỉ có một mình nhưng mọi lo lắng, sợ hãi trong lòng Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao tan biến hết.
Đây chính là lực lượng niềm tin.
Chương 198: Đừng Sợ, Ta Đến Đây
– Hai vị đệ tử tam đại dừng sợ, ta đến đây.
Đinh Hạo cười với Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao, nụ cười như mặt trời chiếu vào lòng hai thiếu nữ.
Chớp mắt khi Đinh Hạo xoay người đối diện đệ tử ký danh của Tinh Vẫn tông thì nụ cười mỉm chi hóa thành khối băng, hắn không chút che giấu sát khí.
Từ lúc Đinh Hạo vào di tích thượng cổ tông môn đến nay trên đường đi chính mắt thấy vô số võ giả lưu lạc và tán tu nhân loại bị người Tinh Vẫn tông tàn sát, thi thể chảy máu. Đinh Hạo dần bất mãn với Tinh Vẫn tông.
Nên biết rằng nhân tộc và yêu ma giằng co và còn rơi vào thế yếu, mỗi một võ giả tán tu nhân loại đều là tài phú của nhân tộc. Trên đường đi Tinh Vẫn tông giết chóc thả tay, môn phái này đúng là bại hoại trong chín môn phái.
Mới rồi mấy đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông lộ bộ mặt xấu xa càng khiến Đinh Hạo muốn giết người.
Kẻ gây họa cho nhân tộc, giết!
Kẻ khi dễ cùng tộc, giết!
Tay phải Đinh Hạo bóp hư không, ánh sáng chớp lóe, thanh kiếm rỉ sét màu đỏ xuất hiện trong tay hắn.
Đinh Hạo nhấc chân bước tới.
Đinh Hạo mang theo khí thế áp đảo khó tả thong dong đi hướng đám người thiếu niên độc nhãn long.
Một màu áo xanh cho mười mấy đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông cảm giác dãy núi xanh nguy nga ập vào mặt.
Thiếu niên độc nhãn long biến sắc mặt, cắn răng phun ra hai chữ:
– Đinh Hạo!
Các đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông cùng biến sắc mặt, thấy áp lực.
Ngày hôm qua khi Vấn Kiếm tông và Thanh Bình học viện xung đột có nhiều người đứng xem, bên trong dĩ nhiên có đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông.
Bọn họ chính mắt thấy lực lượng mạnh mẽ không gì sánh bằng của Đinh Hạo đánh bại tiểu tổ tông tóc bạc của Thanh Bình học viện. Với nhiều người xem cuộc chiến đó, điều đáng sợ nhất là bọn họ nhìn ra được Đinh Hạo rất mạnh, nhưng bọn họ không thể phán đoán thực lực của hắn mạnh đến mức nào.
Bây giờ, khi bọn họ đối diện thiếu niên có gan khiêu chiến với Mục Thiên Dưỡng vẫn có cảm giác đó.
Thiếu niên giơ kiếm trước mặt bọn họ rất mạnh.
Mạnh đến mức các đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông không thể đo lường.
Thiếu niên độc nhãn long thay đổi sắc mặt nhìn bốn phía, chỉ thấy một mình Đinh Hạo, không có người Vấn Kiếm tông khác đi ra thì lấy lại can đảm.
Thiếu niên độc nhãn long nhe răng thử thăm dò:
– Một mình ngươi? Dám đứng ra? Ha ha, không biết nên nói ngươi can đảm hay ngu ngốc, xem ra Vấn Kiếm tông sắp thiếu một thiếu niên.
Ai biết Đinh Hạo không thèm nhìn thiếu niên độc nhãn long.
– Bạn già, ngày hôm nay cho ngươi uống máu no nê.
Đinh Hạo cúi đầu, nhẹ búng thanh kiếm rỉ sét.
Kiếm ngân như rồng ngâm vang trong không gian u ám trống trải.
Trong khoảnh khắc Đinh Hạo ngẩng đầu lên, mắt bắn ra tia sáng lạnh sắc bén như đao lóc xương. Đinh Hạo khẽ quát, lắc người, một chuỗi tàn ảnh xanh nhạt như tên lời dây cung bắn hướng thiếu niên độc nhãn long.
Ánh sáng lạnh đến trước sau đó là kiếm ra như rồng.
Thiếu niên độc nhãn long hoảng hốt.
Đập vào mặt thiếu niên độc nhãn long là băng khí sắc bén như tia chớp công kích, hơi thở đáng sợ tựa búa sắp gõ vào đầu làm trán gã đau đớn sắp vỡ ra.
Đinh Hạo xuất hiện trước mặt thiếu niên độc nhãn long.
Tốc độ quá nhanh, như quy quái.
Trường kiếm đâm thẳng, mũi kiếm và thân kiếm thành một tuyến như sao băng trong bóng đêm.
Thiếu niên độc nhãn long vội vàng không kịp kích phát ám khí đã sẵn sàng trong bao da lộc.
Thiếu niên độc nhãn long bản năng giơ hai cánh tay che trước trán, nhún chân, huyền công bùng nổ. Thiếu niên độc nhãn long như lá cây vội vàng trượt ra sau, muốn tránh thoát công kích trời sụp đất nứt này.
Nhưng đã quá muộn.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Tiếng kim loại va vào nhau như mưa rơi trên lá cùng với một chuỗi hỏa hoa trong không gian yên tĩnh.
Là mũi kiếm của Đinh Hạo trong chớp mắt liên tục chỉ vào bao da lộc.
Bao da lộc có phủ một lớp tài kim loại mềm, cực kỳ cứng rắn cho nên mới bắn ra hỏa hoa. Đây là lý do tại sao thiếu niên độc nhãn long dùng hai tay ngăn trường kiếm của Đinh Hạo.
Nhưng thiếu niên độc nhãn long nhanh chóng hối hận thì hành động của mình.
Bởi vì hai tay thiếu niên độc nhãn long bị mũi kiếm đâm cảm giác như bị chùy công thành liên tục đập xuống, xương tay đau muốn nứt ra, sắp vỡ.
Cùng lúc đó, khí lạnh màu bạc như con giòi trên xương chân từ phía mũi kiếm va chạm lan tràn, bao phủ tầng ngoài bao da lộc. Bao tay như phủ một lớp ngân bạc, hai cánh tay, hai bàn tay thiếu niên độc nhãn long cứng ngắc.
Vốn thiếu niên độc nhãn long chủ động thụt lùi nhưng bây giờ đã mất đi sự thong dong, tiêu sái của khinh công thân pháp.
Thân hình run rẩy!
Hai chân hổng lên.
Thân hình ngửa ra sau!
Trông thiếu niên độc nhãn long giống bao cát bị quất, chật vật không chịu nổi.
Càng khiến thiếu niên độc nhãn long bay mất ba hồn bảy vía là trong trường kiếm thanh kiếm rỉ sét truyền đến lực lượng mạnh mẽ, một kiếm nhanh hơn kiếm, bá đạo hơn, mãnh liệt hơn. Chớp mắt Đinh Hạo đã đâm ra năm mươi sáu kiếm, tầng kim loại mềm giấu trong bao tay da lộc của thiếu niên độc nhãn long sắp bị đâm thủng.
Thiếu niên độc nhãn long sợ bay mất hồn vía, vừa vội vã thụt lùi vừa tức giận quát:
– Tổ cha nó còn đứng đực mặt ra đó? Cùng nhau lên đi, làm thịt tạp chủng Vấn Kiếm tông này!
Đến lúc này các đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông mới phản ứng lại.
Đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông hành động.
Trong khoảnh khắc tiếng xé gió chói tai vang lên, các loại ám khí kỳ dị bao phủ Đinh Hạo.
Ngọc Giác Dao kiềm không được lên tiếng nhắc nhở:
– Đinh sư huynh cẩn thận!
Trái tim Mộ Dung Yên Chức treo cao:
– Tồi tệ!
Tuy nhiên giây sau hai thiếu nữ đệ tử ký danh của Vấn Kiếm tông yên bụng.
Bởi vì Đinh Hạo dứt khoát bỏ tủy kích thiếu niên độc nhãn long.
Đinh Hạo phát động thân pháp tự quyết mê, lắc người huyễn hóa ra mười mấy ảo ảnh, trong không khí đỏ trống trải của quỷ thành càng mơ hồ. Đinh Hạo nhanh như chớp tránh thoát ám khi như mưa to, xông hướng các đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông.
Đinh Hạo như cọp vào bầy dê.
Sau đó vén màn cuộc đồ sát.
Phập!
Kiếm quang lấp lóe, một dòng suối máu phun lên cao.
Bay lên cùng suối máu là cái đầu đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông còn kinh khủng trợn to mắt.
Máu nóng phun ra từ thân hình mất đầu. Hai đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông đứng bên cạnh bị dính máu đầy mặt, máu làm mơ hồ tầm mắt. Nỗi sợ hãi chưa từng có như bàn tay tử thần bóp cổ họng hai đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông, bọn họ bản năng muốn hét to.
Nhưng cùng lúc đó, cổ họng hai đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông được một nụ hôn tử thân lạnh lẽo lấy đi khả năng nói chuyện vĩnh viễn.
Chương 199: Vô Địch, Người Và Mèo Phối Hợp
Trong mắt người bên ngoài là trường kiếm của Đinh Hạo mang theo khí lạnh mông lung xẹt qua cổ họng hai đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông, để lại một vệt trắng nhạt chấm dứt sự sống. Biểu tình sợ hãi xấu xí đọng trên mặt hai đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông.
Một đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông kinh kêu:
– Không!
Chớp mắt thanh kiếm rỉ sét xẹt qua cổ họng đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông đó.
Một đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông khác hét chói tai:
– Mọi người mau tản ra!
Sau đó kiếm quang chớp lóe, đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông này cũng đi bán muối.
– Đừng, tha mạng, ta sai rồi!
– Ngươi không thể giết chúng ta, chúng ta là đệ tử của Tinh Vẫn tông! Ngươi giết chúng ta thì Tinh Vẫn tông sẽ không tha cho ngươi!
– Ác ma, ngươi là ác ma đồ sát cùng tộc!
Áp lực chết chóc khủng bố, từng suối máu bắn lên cao khiến các đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông mất hết can đảm chống cự. Trong giây phút này các đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông không còn sự kiêu căng trước kia, ai nấy lộ rõ trò hề. Có người quỳ xuống cầu xin tha thứ, có kẻ độc ác uy hiếp, cũng có tên không cam lòng phát ra lời nguyền độc ác.
Nhưng vẻ mặt Đinh Hạo bình tĩnh, bước đi nhẹ nhàng, trong nháy mắt này hắn không có lòng thương hại.
Đinh Hạo đến thế giới này ngay từ đầu tay chân co cóng đến hiện tại sát phạt quyết đoán, hắn đã nhanh chóng thích ứng được phép tắc lạnh lẽo mạnh ăn thịt yếu của Vô Tận đại lục. Đinh Hạo cũng thích ứng được… Giết người.
Đối với một đám cặn bã Đinh Hạo chưa bao giờ nhân từ.
Không có bất cứ dao động, Đinh Hạo hóa thành lưỡi hái lấy mạng. Áo xanh bay, tóc đen bay bay, kiếm quang như điện, băng tinh tung toé, quỷ mị xuyên toa trong các đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông. Hơi thở băng giá phát ra không thẻ ngăn cản, nhiệt độ không khí giảm trong vòng mấy trăm thước.
Khí lạnh này là cực kỳ trí mạng với các đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông.
Lạnh lẽo khiến các đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông cứng người, đôi tay nhanh nhẹn biến vụng về, thân pháp linh hoạt mà bọn họ kiêu ngạo trở nên cồng kềnh. Không thể phát huy ra ưu thế mình sở trường nhất, có đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông ngẫu nhiên phát ra ám khí bị kiếm quang quét bay, không thể tạo thành uy hiếp cho Đinh Hạo.
Tất cả chỉ diễn rá trong hai, ba giây.
Đinh Hạo đã đột phá vòng phong tỏa, lướt qua mười một đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông.
Tóc đen của Đinh Hạo bay như suối, mặt hắn lạnh băng, mắt sáng ngời, trường sam màu xanh bay ra sau người, thân hình như mũi tên, kiếm quang mơ hồ rực rỡ đầy trời thu lại hóa thành một điểm sao băng nhanh như chớp bắn hướng thiếu niên độc nhãn long.
Lúc này thiếu niên độc nhãn long chỉ mới lảo đảo đáp xuống đất.
Thiếu niên độc nhãn long không có cả thời gian hít thở, kiếm quang khiến người gã rét run lại tới trước mặt.
Mười mấy đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông không tranh thủ thời gian cho thiếu niên độc nhãn long dù chỉ một giây điều chỉnh, cái bóng chết chóc vô tình buông xuống.
Thiếu niên độc nhãn long như dã thú bị thương diên cuồng giãy dụa.
– Ngươi… Khinh người quá đáng!
Mặt thiếu niên độc nhãn long bỗng ửng hồng, mỗi khớp xương vặn vẹo góc độ kỳ dị. Ám khí kịch độc quái dị như mưa bão bắn ra từ vai, khuỷu tay, chân, eo, lưng, cổ, cổ tay, mắt cá chân, ngực, mông của thiếu niên độc nhãn long, lặng lẽ bùng nổ.
Số lượng sóng ám khí quá nhiều.
Thật giống như bão tố kim loại hình người màu xanh thổi quét hướng Đinh Hạo.
Mặt Đinh Hạo không thay đổi, trường kiếm bỗng rung lên kêu vù vù. Từ một điểm sao băng hóa thành kiếm quang cuồn cuộn, thanh kiếm rỉ sét màu đỏ như sóng biển bao phủ cả người Đinh Hạo không lộ một khe hở nào.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Từng hỏa hoa bắn ra, ám khí vỡ vụn, bị kiếm quang chém nát bay ra ngoài.
Bước chân của Đinh Hạo không ngừng lại, vẫn lao tới trước.
Thiếu niên độc nhãn long như người say rượu thân hình lắc lư dữ dội, gã như con bù nhìn mỗi khớp xương run run. Mỗi một lần thiếu niên độc nhãn long run rẩy là người gã sẽ bắn ra các loại ám khí kỳ dị, thân thể gã như là máy bắn ám khí. Thiếu niên độc nhãn long bắn ra ám khí tựa bão tố không có lúc ngừng.
Phát ra ám khí với tần suất cao như vậy là tiêu hao lớn với thiếu niên độc nhãn long, tổn thương thân thể rất nhanh. Khóe môi, miệng mũi thiếu niên độc nhãn long chảy máu.
Vù vù vù vù vù!
Vù vù vù vù vù!
Trong không khí liên tục vang lên tiếng rít sắc nhọn chói tia.
Giữa Đinh Hạo và thiếu niên độc nhãn long là ám khí đòi mạng rậm rạp vô số kể, như bạo long kim loại vặn vẹo phát uy lần cuối.
Cái bóng đó đến gần Đinh Hạo tám tấc thì bị kiếm quang nghiền nát, thành hỏa hoa rực rỡ nhất tựa như pháo hoa, xinh đẹp mà quái dị trong không khí màu đỏ này.
Giống như ác ma mỉm cười.
Dù ngẫu nhiên có một, hai ám khí xuyên qua kiếm quang bay vào thì bị mèo con màu trắng tai gập đáng yêu ngồi trên vai Đinh Hạo huơ vuốt hát bay.
Lúc này mèo con màu trắng tai gập đáng yêu biểu hiện ra cường đại không tương xứng với bề ngoài đáng yêu.
Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu biểu hiện năng lực vượt qua phạm trù một con mèo nên có.
Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu như một Đinh Hạo phiên bản nhỏ, vuốt duỗi ra lộ móng vuốt bạc sắc bén dưới thịt mềm với tốc độ siêu nhanh để lại cái bóng trong không trung.
Ám khí rèn bằng tinh cương bị mèo con màu trắng tai gập đáng yêu vung vuốt chém thành mấy khúc rớt xuống đất.
Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu càng lúc càng hưng phấn đứng thẳng trên vai Đinh Hạo, phấn khởi kêu lên:
– Meo, meo!
Một người một mèo phối hợp không có khuyết điểm.
Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao bị tình huống này hù giật mình.
Tinh Vẫn tông được gọi là tông phái lấy ám khí thành đạo không phải nói chơi.
Thuật ám khí của thiếu niên độc nhãn long tuyệt đến không thể tưởng, khắp người đuề bắn ra ám khí thành bão tố kim loại nghiền nát sinh linh. Nếu đổi lại là Ngọc Giác Dao, Mộ Dung Yên Chức chắc sẽ không thể như Đinh Hạo sư huynh lấy kiếm quang vô thượng hoàn toàn đánh bật bão tố kim loại ngăn cách thân thể mình, vẫn xông lên như thường.
Đinh Hạo hét to một tiếng:
– Long Vương Ly Thủy!
kiếm quang biến đổi.
Áo nghĩa cao nhất của Long Vương Ly Thủy kiếm pháp vào lúc này hoàn toàn nở ộ.
Sóng băng giá màu bạc chợt xuất hiện, trong kó khí vang thanh âm tựa thủy triều, băng vụn bắn khắp nơi, khí lạnh sắc bén lan tràn, có tiếng rồng ngâm. Giây tiếp theo, một ảo ảnh hình rồng bạc sống động như thật bay ra từ trường kiếm của Đinh Hạo, nhanh như chớp xông hướng thiếu niên độc nhãn long.
Răng rắc! Răng rắc!
Nơi ảo ảnh rồng bạc bay qua không khí bỗng nhiên kết băng.
Bão tố ám khí như không bao giờ ngừng lại bỗng chốc bị đóng băng.
Chương 200: Đinh Sư Huynh Cũng Thông Hiểu Đan Thảo Chi Đạo?
Thiếu niên độc nhãn long biểu tình sợ hãi, định làm ra phản ứng thì rồng bạc đã bay tới, chớp mắt nhập vào người gã. Thiếu niên độc nhãn long uốn éo vặn vẹo chợt khựng lại như bị điểm huyệt.
Một tầng băng bạc đóng băng thân thể gã trừ cái đầu.
Chớp mắt trường kiếm của Đinh Hạo đã gác lên vai thiếu niên độc nhãn long.
Cùng với trường kiếm của Đinh Hạo còn có vuốt nhọn từ mèo con màu trắng tai gập đáng yêu.
Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu nhảy lên vai thiếu niên độc nhãn long, miệng hưng phấn hú. Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu huơ vuốt trước mặt thiếu niên độc nhãn long làm gã sợ hãi suýt đái dầm.
Đây là móng vuốt cào nát cương châm, nhẹ nhàng rạch một đường lên cổ thiếu niên độc nhãn long là sẽ có một lỗ máu.
Chiến đấu kết thúc.
Đến lúc này tiếng kiếm ngân lúc trước Đinh Hạo búng kiếm còn văng vẳng trong không khí.
Chiến đấu từ lúc ban đầu đến kết thúc chỉ có mười giây.
Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu kêu một tiếng:
– Meo!
Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu lăn lộn ra vẻ đáng yêu tranh công.
Trong phút chốc…
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Mười mấy đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông đứng gần đó té bịch bịch xuống đất.
Thân thể các đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông lạnh lẽo, trừ mấy người sớm chết trước ra còn lại các đệ tử ký danh đứng thẳng, đó là vì kiếm của Đinh Hạo quá nhanh và lạnh cắt cổ họng giải quyết xong ngay.
Thiếu niên độc nhãn long ngây ra như phỗng, trong ánh mắt có tia sợ hãi cầu xin.
Thua.
Thua hoàn toàn.
Thiếu niên độc nhãn long chợt hiểu tại sao đệ tử ký danh của Vấn Kiếm tông này có gan khiêu chiến với thần đồng Mục Thiên Dưỡng của Thanh Bình học viện, bởi bọn họ cùng một loại người.
Có lẽ Đinh Hạo không mạnh bằng Mục Thiên Dưỡng, có lẽ trận ước chiến ba năm sau hắn vẫn chết trận. Nhưng loại người này bên trong chảy dòng máu điên cuồng khó ức chế.
Bọn họ đều là rồng trong cõi người.
Từ lúc sinh ra đã định sẽ tiếu ngạo cửu thiên, không cam nguyện bình phàm.
– Ta… Ngươi… Ta…
Thiếu niên độc nhãn long cảm giác khí lạnh từ trường kiếm gác trên cổ, ánh mắt Đinh Hạo đầy sát khí khiếp người. Thiếu niên độc nhãn long sợ hãi teo tim, lắp bắp không biết nên nói cái gì. Thiếu niên độc nhãn long muốn muốn quỳ xuống cầu xin tha thứ nhưng thân hình bị đóng băng, thân bất do kỷ.
Đáo lại thiếu niên độc nhãn long là mèo con màu trắng tai gập đáng yêu kêu lên ác ý:
– Meo meo meo meo meo meo!
– Ngươi… Ngươi không thể giết ta… Ta…
Thiếu niên độc nhãn long không còn uy phong, đau khổ van xin:
– Phụ thân của ta là thập nhất trưởng lão nội môn của Tinh Vẫn tông, Trương Minh Đức, ngươi giết ta rồi phụ thân sẽ không tha cho ngươi. Ngươi yên tâm, vừa rồi ngươi giết mấy đệ tử bình thường Tinh Vẫn tông nhưng chỉ cần ngươi tha cho ta, ta bảo đảm tuyệt đối sẽ không truy cứu chuyện này. Nói là… Nói là bọn họ chết trong cơ quản di tích thượng cổ. Ta sẽ làm chứng cho ngươi!
Thiếu niên độc nhãn long bị hù sợ chảy nước mắt nước mũi, không còn dáng vẻ kiêu căng, vênh váo.
Tiếc rằng trường kiếm của Đinh Hạo lại dán tới mấy phân.
Tia sáng lạnh sắc bén cắt vỡ lớp da.
Thiếu niên độc nhãn long cực kỳ khủng hoảng:
– Không… Khoan… Đừng!
– Đinh sư huynh…
Ngọc Giác Dao ở phía xa kiềm không được hét to:
– Tha hắn đi.
Tuy Ngọc Giác Dao hận không thể băm vằm thiếu niên độc nhãn long ra nhưng nàng lo lỡ như Đinh Hạo giết người này sẽ đem lại rắc rối cho hắn.
Mộ Dung Yên Chức cũng khuyên nhủ.
Hai thiếu nữ Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao không muốn vì chính mình mang đến rắc rối cho Đinh Hạo, dù sao năng lực một trưởng lão nội môn Tinh Vẫn tông cực kỳ khủng bố.
Trường kiếm của Đinh Hạo hơi khựng lại.
Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu như nghe hiểu tiếng người, thu về vuốt, nhảy lên vai Đinh Hạo. Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu cọ đầu lông xù vào mặt Đinh Hạo, miệng rên rỉ.
Thiếu niên độc nhãn long thấy vậy thầm thở phào.
– Chỉ cần lần này có thể sống sót quay về…
Thiếu niên độc nhãn long độc ác thầm lên kế hoạch, khi gã sống sót sẽ tìm mấy cao thủ thiên thiên ám khí trong Tinh Vẫn tông tìm cơ hội làm thịt Đinh Hạo, lấy lại sỉ nhục hôm nay.
Ai ngờ trong chớp mắt…
Đinh Hạo cười to bảo:
– Giết một cặn bã có gì phải sợ đầu sợ đuôi?
Kiếm quang lấp lóe, kiếm thanh gào thét.
Nụ cười đông trên mặt thiếu niên độc nhãn long, một tia sáng lạnh như sợi tơ xẹt qua cổ thiếu niên độc nhãn long mang đi sự sống, không chút do dự, dứt khoát.
Đinh Hạo không chút hối hận.
Nhiều nợ không sợ nặng. Đã có một Mục Thiên Dưỡng thêm vào thiếu niên độc nhãn long thì ngại gì?
Huống chi Đinh Hạo có nguyên tắc của mình, tuyệt đối không trái lương tâm nhường bước. Trường kiếm ra khỏi vỏ, kiếm quang không cầu vĩnh thế trường tồn, chỉ cầu có thể không thẹn với lòng. Chỉ có ý niệm thông suốt thì đường võ đạo mới tinh tiến kiên quyết.
Ngón tay Đinh Hạo vuốt thân kiếm.
Tia sáng trên thanh kiếm rỉ sét tán đi lộ ra thân kiếm loang lổ, Đinh Hạo cất kiếm vào trữ vật giới chỉ.
Phía đối diện.
Hai thiếu nữ Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao giật mình vì Đinh Hạo quyết tuyệt, gan góc, cũng bị biểu hiện nghịch thiên của mèo con màu trắng tai gập đáng yêu hù ngơ ngẩn, không biết nên nói cái gì.
Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao ôm rung động liên tục cảm ơn Đinh Hạo.
Hôm nay nếu Đinh Hạo không xuất hiện vào phút nguy cấp, Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao rơi vào tay đám súc sinh đó thì kết cuộc thê thảm hơn chết vô số lần.
Đinh Hạo trấn an Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao, lục tìm trên xác các đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông, thiếu niên độc nhãn long thấy một số ám khí tẩm độc, các bình lọ nho nhỏ các loại.
Mãi đến lúc này Lư Bằng Phi núp trong góc phía xa mới chạy ra, lớn tiếng nói:
– Đinh sư huynh, ta đến rồi… A? Đinh sư huynh thật lợi hại, đã giải quyết xong kẻ địch?
Đinh Hạo hừ lạnh, không thèm nhìn Lư Bằng Phi.
Mộ Dung Yên Chức luôn cố chống lúc này lảo đỏa, mặt trắng bệch ngã xuống.
Ngọc Giác Dao giật mình kêu lên:Cầu Cơ mình gặp khá nhiều trong 5 năm làm kẻ gác cửa điện. Trong đó đa số là thanh thiếu thiên niên : Nhẹ có ,Nặng có :Vong theo có – Ma Ám có thâm chí Chết có…! Các Bạn nên đọc chuyện mục này để tránh tình huống xấu nhất sảy ra nhé ^^ …!
– A! Mộ Dung sư tỷ làm sao vậy?
Ngọc Giác Dao vùng vẫy tới gần dìu Mộ Dung Yên Chức, thấy vết thương trên người nàng chảy ra máu đen tanh hôi.
Ngọc Giác Dao giật mình kêu lên:
– Sư tỷ cũng trúng độc, ám khí đó có độc. Sư đệ, làm sao đây?
Ngọc Giác Dao nói rồi cảm giác tức ngực, tay chân mềm nhũn.
– Hai vị sư muội đừng lo, ta đoán giải dược nằm ở đây.
Đinh Hạo cẩn thận nhìn đống bình lọ, dựa theo tri thức về đan dược, thảo dược nhanh chóng phân biệt ra mấy dược cao toát mùi thơm thấm gan là thuốc giải độc cho Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao.
Đinh Hạo nói câu này khiến Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao căng thẳng thần kinh được thả lỏng.
Nếu có giải dược thì không cần lo.
– Đinh sư huynh cũng thông hiểu đan thảo chi đạo?
Ngọc Giác Dao là thiếu nữ thân hình nhỏ xinh, khuôn mặt xinh đẹp, mắt to lấp lánh nhìn mèo con màu trắng tai gập đáng yêu trên vai Đinh Hạo. Trông Ngọc Giác Dao đơn thuần xinh đẹp.