Đao Kiếm Thần Hoàng Audio Podcast
Tập 35 [ chương 171 đến 175 ]
❮ sautiếp ❯Chương 171: Tây Môn giáo sư không tức giận?
Nhưng không nói thứ khác, trong đám nhóc địa vị thấp này có mấy hạt giống không tệ, tiến bộ cực nhanh, năng lực lĩnh ngộ siêu mạnh. Trong đó có cô bé xinh đẹp tên Hoan Hoan, nữ nhi của Vương Lam Tam Ny nhi, hai tỷ muội này xương cốt tốt, ngộ tính mạnh, mới bốn, năm ngày mà đã như hạc trong bầy gà.
Đinh Hạo cho rằng cứ tiếp tục phát triển, sáu mươi mấy thiếu niên, thiếu nữ xóm nghèo sau một, hai năm không chừng có sáu, bảy ngày sẽ thi đậu cuộc thi khắc nghiệt vào Vấn Kiếm tông.
Đinh Hạo nhìn các thiếu nữ, thiếu niên mỗi ngày nghiêm túc tu luyện, đổ mồ hôi, trên khuôn mặt nhỏ tràn ngập hy vọng. Đinh Hạo cảm thấy rất là thành tựu.
Đinh Hạo không nghĩ làm chúa cứu thế gì đó, nhưng với sức nhỏ bé của mình thay đổi vận mệnh vài người, ban cho bọn họ hy vọng, loại cảm giác này khiến người hưng phấn như đột phá cảnh giới.
Đương nhiên Đinh Hạo rất chú trọng tâm tính, phẩm chất của bọn nhỏ.
Chuyện Lư Bằng Phi cho Đinh Hạo đòn cảnh cáo, không phải mọi người đều hiền lành như thiếu niên thợ săn Trương Phàm. Không phải ai cũng giống Trương Phàm, Vương Tiểu Thất, Phương Thiên Dực trong lòng có máu nóng. Không ít kẻ ăn cháo đá bát như Lư Bằng Phi, sau này Đinh Hạo có giúp ngươi cũng phải có chừng mực.
* * *
Hôm nay đến môn linh thảo Tây Môn Thiên Tuyết dạy.
Khi nữ giáo viên xinh đẹp thanh nhã đi vào võ xá, Đinh Hạo phát hiện rõ ràng sắc mặt Tây Môn Thiên Tuyết không tốt, hình như mấy ngày mấy đêm không nghỉ ngơi. Bên dưới xinh đẹp che giấu mệt mỏi, nhưng trong mắt Tây Môn Thiên Tuyết có chút hưng phấn như con nít có được đồ chơi mình yêu quý nhất chơi liên tục ba ngày ba đêm.
Đinh Hạo còn phát hiện thái độ Tây Môn Thiên Tuyết đối với hắn bỗng thay đổi.
Tuy Tây Môn Thiên Tuyết không nói gì nhưng nét mặt chẳng còn chán ghét hay tiếc nuối, thay thế là tò mò.
Tuy nhiên trong buổi học Đinh Hạo vẫn như bình thường, sau khi bắt đầu giảng bài mấy phút thì hai tay chống cằm, thẫn thờ, mắt không có tiêu cự như đang ngủ. Đinh Hạo bạn rộn học tri thức đan dược, dược thảo với Đao Tổ trong đầu.
Trong chớp mắt một tiết học kết thúc.
Tây Môn Thiên Tuyết cười tươi đứng trước mặt Đinh Hạo, ngón tay thuôn dài gõ mặt bàn.
– Đinh Hạo.
Các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện xung quanh cười ồ lên.
Đinh Hạo ngẩng đầu, giờ mới nhận ra đã tan học, vội vàng cắt đứt tham khảo với Đao Tổ trong đầu.
Đinh Hạo đứng dậy, cười hỏi:
– A! Tây Môn giáo sư có chuyện gì không?
Tây Môn Thiên Tuyết nhìn khuôn mặt cười trước mắt, nhớ lại bộ dáng thẫn thờ trên lớp học của Đinh Hạo, nàng rất muốn cốc đầu tên nay nhưng cố kiềm chế.
Tây Môn Thiên Tuyết lạnh nhạt nói:
– Ngươi, đi theo ta.
Đinh Hạo ngoan ngoãn theo sau lưng Tây Môn Thiên Tuyết.
Xem ra đại mỹ nữ Tây Môn Thiên Tuyết đã phát hiện giá trị thật sự trong quyển sách nhỏ bị Đinh Hạo tẩy xóa.
Các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện nhìn nhau, nhìn mỹ nữ giáo viên Tây Môn Thiên Tuyết và Đinh Hạo biến mất phía xa, kiềm không được buồn bực. Mấy lần giảng bài trước Tây Môn Thiên Tuyết lão sư ghét cay ghét đắng Đinh sư huynh ra mặt, sao bây giờ trông như quan hệ hai người trở nên tốt đẹp hơn?
– A, ta biết, Đinh sư huynh thật là cao minh.
Vương Tiểu Thất vỗ trán, bộ dáng ngộ ra.
Các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện rất tò mò hỏi:
– Biết cái gì?
– Ha ha ha ha ha ha! Thủ đoạn tán gái của Đinh sư huynh quá cao siêu. Mọi người nghĩ xem người hăng hái tiến tới như Đinh sư huynh tại sao chỉ có trong tiết linh dược của Thiên Tuyết giáo sư là lười biếng như vậy?
Vương Tiểu Thất cười gian nói:
– Đây là lạ mềm buộc chặt, cố ý dùng cách này khiến Tây Môn Thiên Tuyết lão sư chú ý rồi từ từ đến gần, mở trái tim của mỹ nữ giáo sư ra. Ha ha ha ha ha ha! Đinh sư huynh lợi hại!
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm khinh thường bĩu môi nói:
– Nói bậy bạ cái gì, Đinh sư huynh không phải người như vậy.
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm xoay người rời đi.
– Thật nhàm chán.
Phương Thiên Dực cũng rời đi.
Nhưng đa số người trong lớp mắt sáng rỡ, rất đồng ý phán đoán của Vương Tiểu Thất.
Đám người kia rất vô sỉ thầm nghĩ có nên học theo thủ đoạn cao siêu của Đinh sư huynh không? Tất nhiên bọn họ không dám mơ tới Tây Môn Thiên Tuyết lão sư, đó là người trong lòng của Đinh sư huynh. Nhưng bọn họ có thể thử với nữ đệ tử ký danh năm viện khác, hì hì.
Tây Môn Thiên Tuyết sốt ruột chỉ vào thứ vẽ vời trong trang sách, hỏi:
– Ngươi biết mấy thứ này từ đâu?
Địa điểm vẫn là vườn thuốc nhỏ nhưng bây giờ đã hơi điêu linh, linh thảo gieo trồng bị hái với cách chuyên nghiệp, không rực rỡ hoa nở như lần trước. Mặt đất đầy cỏ dại, đất màu trắng. Gió nhẹ thổi mang theo mùi thơm bùn đất.
Đinh Hạo cười toiw hỏi:
– A! Là ta vẽ lung tung. Như thế nào? Chẳng lẽ Tây Môn giáo sư phát hiện cái gì?
Đinh Hạo khó thể giải thích rõ vấn đề này, không lẽ nói trong đầu ta có lão quái vật như kho sách cư ngụ?
Cho nên Đinh Hạo làm bộ ngu.
Tây Môn Thiên Tuyết kéo tóc dài bị gió thổi rối, bất đắc dĩ hừ lạnh một tiếng:
– Ngươi… Tiểu tử thối, không muốn nói thì thôi.
Tây Môn Thiên Tuyết nói xong chợt nhận ra động tác vừa rồi hơi giống làmn ũng, mặt đỏ lên.
Thật kỳ lạ, bình thường tâm tình Tây Môn Thiên Tuyết lạnh nhạt nhưng tại sao liên tục rối loạn, hoảng hốt trước mặt thiếu niên này?
Đây không phải dấu hiệu tốt.
Giờ phút này, Đinh Hạo ngây người. Trong chớp mắt đó Tây Môn Thiên Tuyết hờn dỗi, gió thổi sợi tóc, khuôn mặt xinh đẹp tỏa sáng khiến thiên địa vạn vật mất sắc. Khí chất trang ãnh của Tây Môn Thiên Tuyết tăng phần kiều mỵ, khí chất thay đổi làm miệng lưỡi Đinh Hạo khô khốc.
Tây Môn Thiên Tuyết có khí chất xuất trần, khuôn mặt trang nhã xinh đẹp, dáng người nóng bỏng đường cong gợi cảm, hai vận ý khác nhau phối hợp lại vốn đã hút hồn người. Ít ai thấy bộ dáng hờn dỗi của Tây Môn Thiên Tuyết, ngây thơ trong giây lát đủ chinh phục mất cứ nam nhân bình thường nào.
Tây Môn Thiên Tuyết bình tĩnh tâm tình, chỉ vào quyển sách nhỏ bị bôi tèm lem, tò mò hỏi:
– Làm sao ngươi nghĩ ra mấy thứ này được?
Đinh Hạo nhe răng cười nói:
– Chẳng là lúc xem thấy chán bỗng nhiên nghĩ ra. A, Thiên Tuyết giáo sư không giận nữa?
Chương 172: Thử đan, phương thuốc bản hoàn mỹ
– Tùy tiện nghĩ ra có thể phá vỡ định lý đan đảo, chính xác trăm phần trăm sao?
Tây Môn Thiên Tuyết thở dài, nghiêm túc nhìn Đinh Hạo, nói:
– Nếu ngươi không muốn nói thì ta sẽ không hỏi, dù sao mỗi người có bí mật không muốn ai biết.
Đinh Hạo thầm thở phào.
Nếu Tây Môn Thiên Tuyết thật sự muốn hỏi tới hay báo cáo lên sư môn thì Đinh Hạo không biết giải thích như thế nào. Đinh Hạo viết vào sách chẳng qua là vì thảo luận với Đao Tổ kịch liệt nổi hứng viết.
Nhưng thiên phú của Tây Môn Thiên Tuyết là thật, Đao Tổ còn khen không dứt miệng.
– Nhưng chuyện này không thể cho qua.
Bỗng Tây Môn Thiên Tuyết lộ ra nụ cười nghịch ngợm hiếm thấy, đi tới cửa nhà gỗ, vẫy tay nói:
– Chỗ ta có mấy vấn đề khó vẫn không thể giải quyết được. Đinh Hạo, nếu như ngươi phá giải giúp ta thì ta sẽ giữ bí mật cho ngươi.
Trong khoảnh khắc Tây Môn Thiên Tuyết ngoái đầu cười làm trái tim trai tơ của Đinh Hạo đập nhanh.
Đinh Hạo đi theo Tây Môn Thiên Tuyết vào nhà gỗ nhỏ.
Trang sức bên trong nhà gỗ rất đơn giản, trông như một ô vuông, vách tường bằng gỗ trừ treo mấy bó hoa còn có các ô vuông vức lớn nhỏ bày đầy bình, chậu hoa trồng hoa cỏ đủ kiểu đủ dạng. Mùi thuốc thoang thoảng trong không khí.
Đây là chính sảnh.
phía bên phải có một hành lang nhỏ nối liền một gian phòng khác.
Phòng nhỏ bị màn cửa trắng chặn.
Đinh Hạo đoán đó là phòng của Tây Môn Thiên Tuyết.
Gian phòng trang trí kiểu này là điển hình nhà đan dược sư.
Tây Môn Thiên Tuyết nhẹ nhàng đi tới trước bàn gỗ cao nửa thước giữa đại sảnh, trải một tờ giấy ra, cầm bút lông giơ cao cổ tay, vừa suy nghĩ vừa viết. Động tác của Tây Môn Thiên Tuyết trang nhã, ngọt ngào. Rất nhanh Tây Môn Thiên Tuyết viết xong, ngẩng đầu, vẫy tay kêu Đinh Hạo lại xem.
Đinh Hạo khen:
– Chữ thật đẹp.
Đinh Hạo nghiêm túc đọc.
Đây là một phương thuốc viết mười lăm loại tài liệu phối hợp. Mười hai tài liệu ghi rõ ràng trọng lượng, thứ tự vào lô trước sau. Nhưng ba dược liệu cuối đánh dấu hỏi nhỏ, có điều nghi vấn.
Đinh Hạo nhìn, nở nụ cười.
Phương thuốc này Đinh Hạo có thảo luận với Đao Tổ, là một phương thuốc Dẫn Khí Đan, đan dược cửu giai. Dẫn Khí Đan công hiệu y như tên, ngườim ới luyện võ đạo uống nó kích động kinh mạch trong người dẫn phát huyền khí. Võ giả mới tu luyện dùng Dẫn Khí Đan có thể trăm phần trăm dẫn khí thành công.
Đây là phương thuốc có giá trị rất cao.
Tiếc rằng bây giờ các đan dược sư Tuyết Châu luyện chế ra Dẫn Khí Đan có một sai sót trí mạng, đó là võ giả dùng Dẫn Khí Đan dẫn phát huyền khí vì tác dụng phụ của đan dược mà tiềm lực tu luyện bị giảm mạnh, sau này tiến độ tu luyện khó bằng võ giả tự dẫn khí thành công.
Thiếu sót này khiến nhiều người chùn bước không sử dụng Dẫn Khí Đan.
Trừ những võ giả không có hy vọng tự dẫn khí ra ít ai chủ động chọn Dẫn Khí Đan để dẫn phát huyền khí của mình.
Thiếu sót đó khiến Dẫn Khí Đan thành một gân gà khó cũng được, không có chẳng sao.
Mấy trăm năm qua từng có vô số đan dược sư cao giai trong Tuyết Châu định thay đổi phương thuốc này nhưng cuối cùng thất bại. Cho nên Trần Nam Triều địa sư được gọi là đan vương Tuyết Châu nói thẳng rằng phương thuốc, suy nghĩ Dẫn Khí Đan là một hướng sai lầm, không thể thay đổi.
Đinh Hạo ngẩng đầu nhìn Tây Môn Thiên Tuyết, không ngờ nàng lấy ra một phương thuốc bị phán tử hình thỉnh giáo hắn.
Chắc Tây Môn Thiên Tuyết muốn thử Đinh Hạo.
Nhưng Tây Môn Thiên Tuyết thật sự giỏi, nàng đã thay đổi phương thuốc một chút.
Với ánh mắt của Đinh Hạo nhìn phương thuốc Tây Môn Thiên Tuyết viết ra định thay đổi Dẫn Khí Đan, tuy chỉ dựa vào bản thân nàng nghiên cứu nhưng đã bắt được một chút môn đạo. Phương thuốc Dẫn Khí Đan gốc lấy mười hai tài liệu, Tây Môn Thiên Tuyết thêm vào ba vị tuy không thể ghi chép trọng lượng, thứ tự bỏ dược nhưng đúng là ba tài liệu cần thiết để thay đổi Dẫn Khí Đan.
Đinh Hạo khẳng định như vậy là vì phương thuốc Dẫn Khí Đan hoàn mỹ đã sớm được Đao Tổ dạy cho. . truyện teen hay
Mắt Tây Môn Thiên Tuyết sáng long lanh, trông mong nhìn Đinh Hạo.
Đinh Hạo ngẫm nghĩ, trong lòng có kế hoạch rõ ràng. Đinh Hạo không từ chối, ngẫm nghĩ, cầm bút lông vung lên, viết trọng lượng chính xác ba tài liệu cuối cùng, điều chỉnh thứ tự bỏ dược.
Tây Môn Thiên Tuyết nhìn động tác quen thuộc tiêu sái chắc chắn của Đinh Hạo, mắt nàng sáng rực lên.
Quả niên tiểu tử này không phải vẽ bậy trong sách nhỏ.
Nhưng khi Tây Môn Thiên Tuyết thấy nội dung Đinh Hạo viếtthì lộ biểu tình nghi hoặc.
Lượng thuốc và thứ tự điều chế này bản thân Tây Môn Thiên Tuyết từng thử nhưng tiếc rằng thất bại. A? Điều chỉnh trọng lượng, thứ tự mười hai loại tài liệu, lại thêm vào một loại, là… Bột phấn Dạ Lăng Thảo, bỏ ba phần vào. Dạ lăng Thảo là bột phấn ôn hòa, trung âm tính, ẩn chứa ám độc, có hại cho thân thể người, tại sao… Không lẽ…
Tây Môn Thiên Tuyết nhìn nhìn chợt nhớ ra điều gì, khuôn mặt bình tĩnh biến mừng như điên, kích động.
Tây Môn Thiên Tuyết hiểu ra điều gì.
Bộp!
Đinh Hạo ném bút lên bàn, mỉm cười nói:
– Thiên Tuyết giáo sư, ta lại đoán mò, giáo sư có muốn thử bây giờ không?
Đinh Hạo viết ra một phương thuốc Dẫn Khí Đan hoàn mỹ.
Lý do Đinh Hạo viết ra phương thuốc Dẫn Khí Đan hoàn mỹ là vì có suy tính ra, ngoài ra hắn muốn thấy quá trình Tây Môn Thiên Tuyết luyện đan. Dù sao Đao Tổ nắm giữ tri thức phong phú nhưng không thể làm mẫu thực tế cho Đinh Hạo. Tây Môn Thiên Tuyết được gọi là tiểu thiên tài đan dược sẽ là đối tượng học tập rất tốt cho Đinh Hạo.
Tây Môn Thiên Tuyết sảng khoái đồng ý lời đề nghị của Đinh Hạo.
Nhìn ra được mỹ nữ ngự tỷ giáo viên Tây Môn Thiên Tuyết rất si mê đan dược, điên cuồng vì đan. Hèn chi Tây Môn Thiên Tuyết còn trẻ như vậy đã làm đan dược sư khiến toàn Vấn Kiếm tông cực kỳ chú trọng.
Bàn tay trắng trơn như ngọc lật lại, một đan lô đỏ nhạt xoay tròn trong lòng bàn tay Tây Môn Thiên Tuyết.
Mắt Đinh Hạo sáng lên.
Đan lô!
Đây là chén cơm quan trọng nhất của đan dược sư.
Thực lực một đan dược sư trừ kinh nghiệm, học thức, huyền khí ra thì phẩm chất đan lô cao thấp cũng là tiêu chuẩn quan trọng để phán đoán.
Chương 173: Khống chế lửa, thủ đoạn của Tây Môn Thiên Tuyết
Nhìn từ bản chất thì đan lô thuộc loại huyền khí phụ trợ, có thể chia làm thập nhị phẩm, đan lô có phẩm chất cao thì luyện chế ra đan dược phẩm càng cao, xác suất thành đan càng lớn.
Đan lô màu đỏ hình dạnng hư hồ lô âm dương của Tây Môn Thiên Tuyết tinh xảo nhỏ nhắn, chạm rỗng đồ án phức tạp thâm ảo, sáng lóng lánh, trơn mượt, công nghệ tinh mỹ cho người cảm giác châu tròn ngọc sáng. Quan trọng hơn là đầy linh khí, ánh mắt chú tạo sư gà mờ như Đinh Hạo khẳng định nó là tinh phẩm trong đan lô, ít nhất cũng cỡ từ phẩm huyền khí.
Thứ tốt!
Một ngọn lửa tím nhạt toát ra từ lòng bàn tay Tây Môn Thiên Tuyết bao đan lô đỏ lại bắt đầu đun nóng.
Lúc này biểu tình của Tây Môn Thiên Tuyết nghiêm túc mà thánh khiết, nàng tập trung vào quá trình luyện đan, quên hết tất cả. Tay trái thuôn dài như ngọc nhẹ phẩy trong hư không, một bình ngọc nhỏ nằm trong ô vuông trên vách tường bị hút tới, nghiêng miệng bình xuống.
Một nhúm bột phấn màu tím sậm bay ra khỏi miệng bình đổ vào đan lô màu đỏ hồ lô âm dương.
Vù vù vù vù vù!
Tây Môn Thiên Tuyết không ngừng vẫy tay, các nguyên liệu trong ô vuông theo thứ tự bay tới, tự động đổ vào đan lô màu đỏ hồ lô âm dương.
Quá trình này thể hiện sự tự tin và thực lực cường đại của Tây Môn Thiên Tuyết.
Tây Môn Thiên Tuyết như đang múa nhưng mắt nhìn thì chăm chú vào đan lô màu đỏ hồ lô âm dương. Lấy thuốc làm thuốc, mỗi một động tác như mây bay nước chảy, cực kỳ chính xác. Tây Môn Thiên Tuyết vung tay một cái là đo trọng lượng tài liệu cực kỳ chính xác rót vào đan lô màu đỏ hồ lô âm dương.
Đinh Hạo ngồi một bên quan sát, mắt tỏa sáng.
– Tiểu nha đầu này ghê gớm thật.
Đao Tổ kiềm không được tặc lưỡi khen:
– Có phong độ đan đạo đại sư tương lai, động tác lấy thuốc nhập đan này có tên là Hạc Vũ, nhìn như đơn giản nhưng rất khó khăn, không khổ luyện mười mấy năm tuyệt đối không thể làm được trình độ như mây bay nước chảy thế này. Trông nàng chỉ khoảng mười tám tuổi đã có tạo nghệ như vậy nói lên một vấn đề.
Đinh Hạo bản năng hỏi:
– Cái gì?
– Ha ha ha ha ha ha! Chỉ có thể nói nha đầu nay là một thiên tài đan đạo, thành tựu tương lai vô hạn.
Đao Tổ hơi tiếc nuối nói:
– Đáng tiếc lão nương ta không thể hiện thân thu đồ độ không thgì rất muốn thu nàng làm truyền nhân y bát.
Trán Đinh Hạo nổi gân xanh lầm bầm:
– Lão nhân gia đã có đệ tử thiên tài như ta rồi đừng dụ tiểu cô nương người ta.
– Nói vậy cũng đúng.
Đao Tổ nghĩ Đinh Hạo bày ra thiên phú về mặt này cũng rất nghịch thiên, hơi tiếc nói:
– Tiếc thật, tiểu nha đầu này không tệ, bây giờ còn có thể đào tạo, nếu bị đám lão nhân cứng nhắc Vấn Kiếm tông dạy dỗ vài năm nữa cảnh xuân trôi mất. Cùng mấy tên đan dược sư gà mờ Vấn Kiếm tông lãng phí thời gian tu luyện hoàng kim, qua vài năm sẽ phế.
Đinh Hạo ở trong đầu đáp lại:
– Chẳng phải còn có ta sao? Ha ha, lão nhân gia nói, mượn miệng của ta chỉ điểm mấy câu là được rồi.
Đao Tổ nổi cảnh giác nói:
– Tiểu tử nhà ngươi có ý đồ gì? Không lẽ nhìn trúng nha đầu này?
Kiếm Tổ kiềm không được cũng trêu:
– Không nhìn ra Tiểu Đinh Tử thích nữ nhân lớn tuổi hơn mình, ha ha ha ha ha ha!
Đinh Hạo mặt đen, im miệng.
Trong phút chốc mười sáu nguyên vật liệu dựa theo thứ tự, số lượng Đinh Hạo ghi bỏ vào đan lô màu đỏ hồ lô âm dương.
Tây Môn Thiên Tuyết ngồi trên bồ đoàn, bàn tay mềm mại liên tục bắt ấn cực kỳ đẹp, là Âm Dương Khống Hỏa Ấn chính tông, dùng tâm pháp Thái Huyền Vấn Kiếm Khí Thiên thúc giục không chút sơ sẩy.
Ngọn lửa tím hấp dẫn Đinh Hạo chú ý.
– Chắc đây chính là Tử Minh Ly Hỏa Đao Tổ đã nói, một tong mười cực phẩm luyện đan hỏa diễm, chỉ người tu luyện có thể chất thuộc tính tử minh hỏa mới kích phát đó. Từ đó thấy được thiên phú tu luyện của Thiên Tuyết lão sư rất tốt, tuy Tử Minh Ly Hỏa còn trong giai đoạn sơ luyện nhưng đã rất kinh người, sau này thực lực cá nhân tăng lên thì tiền đồ vô hạn.
Đinh Hạo âm thầm khen, mắt nhìn chằm chằm Tây Môn Thiên Tuyết.
Đây là lần đầu tiên Đinh Hạo nhìn đan dược sư luyện đan ở khoảng cách gần như vậy.
Tây Môn Thiên Tuyết khởi lô, khống hỏa, làm thuốc, phong lô, dẫn hỏa, đoàn đan, làm tỉ mỉ đàng hoàng, thủ pháp chính tông thường thấy. Nhìn ra được Tây Môn Thiên Tuyết làm việc quang minh chính đại, có ý nghĩa tham khảo với Đinh Hạo.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút.
Biểu tình Tây Môn Thiên Tuyết nghiêm túc quên hết mọi chuyện bên ngoài, hoàn toàn chìm đắm trong luyện đan.
Điều này nói lên dưới đáy lòng Tây Môn Thiên Tuyết bản năng tin tưởng Đinh Hạo, nếu không thì vào phút mấu chốt như vậy đối với đan dược sư để người ngoài bên cạnh là chuyện rất nguy hiểm.
Đinh Hạo nín thở nhìn chằm chằm, có thu hoạch phong phú.
Bỗng nhiên…
Tây Môn Thiên Tuyết khẽ quát:
– Mở!
Đôi tay Tây Môn Thiên Tuyết liên tục biến hóa thủ ấn, lửa tím chớp lóe mấy lần, chợt cao chợt thấp rồi biến mất. Đan lô màu đỏ hồ lô âm dương nghiêng, ba luồng sáng bay ra khỏi miệng hồ lô.
Trong không khí tràn ngập mùi thơm ngát.
– Thu!
Tây Môn Thiên Tuyết phất tay trên không trung, tư thế cực kỳ tiêu sái xinh đẹp chính xác xẹt qua miệng đan lô màu đỏ hồ lô âm dương, nắm ba luồng sáng vàng trong tay.
Thủ pháp thật giỏi!
Đinh Hạo thầm khen.
Thu đan là khâu quan trọng nhất trong toàn quá trình luyện đan.
Cái gọi là đan dược đều là thành quả nghịch thiên địa đoạt tạo hóa, bản thân có chút linh tính, sau khi thành đan sẽ như có sinh mệnh bỏ chạy. Một khi đan lô dời đi, đan dược sư thu không kịp thì đan dược bỏ chạy, muốn tìm về là muôn vàn khó khăn.
Đặc biệt những đan dược phẩm chất cao bên trong ẩn chứa đan linh, trừ đan dược sư có kinh nghiệm phong phú thì người bình thường khó thể bắt giữ.
Thủ pháp thu đan của Tây Môn Thiên Tuyết gọi là Thư Vân Phúc Thiền Quyên, trường tụ như thư vân, đan hoa tự thiền quyên, rất có ý thơ. Thư Vân Phúc Thiền Quyên là thủ đoạn cực kỳ cao minh, đan dược dưới cửu phẩm xác suất thu đan lên đến trăm phần trăm nhưng rất khó luyện, cần thiên phú siêu cao để học.
Ngự tỷ giáo viên Tây Môn Thiên Tuyết trước mắt Đinh Hạo sử dụng Thư Vân Phúc Thiền Quyên như mây bay nước chảy, tràn ngập mỹ cảm và lực lượng, đủ thấy tạo nghệ Thư Vân Phúc Thiền Quyên của nàng đã đến cảnh giới lô hỏa thuần thanh.
– Thành.
Tây Môn Thiên Tuyết xòe tay ra, ba viên đan dược vàng nhạt tỏa ánh sáng lóng lánh như mộng ảo nhiếp hồn người.
Chương 174: Kế hoạch của Đinh Hạo
Đinh Hạo cười nói:
– Chúc mừng Thiên Tuyết giáo sư luyện chế ra Dẫn Khí Đan bản hoàn mỹ.
– Vẫn chưa biết có hoàn mỹ thật không.
Tây Môn Thiên Tuyết liếc Đinh Hạo, miệng nói vậy nhưng nét mặt khó giấu vẻ kích động.
Tây Môn Thiên Tuyết là đan dược sư có kinh nghiệm, ánh mắt, kiên thức không phải người bình thường có thể so. Trong toàn quá trình luyện đan, dị tuợng thành đân, nhìn hình dạng ba viên đan dược này cơ bản khẳng định Đinh Hạo viết phương thuốc không sai.
Nếu không có gì ngoài ý muốn ba viên Dẫn Khí Đan này là đan dược phiên bản hoàn mỹ không có khuyết điểm trong truyền thuyết.
Tây Môn Thiên Tuyết không chút do dự ngón tay thuôn dài cầm một viên đan dược bỏ vào miệng mình.
Thử đan cũng là kỹ năng của đan dược sư.
Tây Môn Thiên Tuyết cảm thấy đan dược hình tròn trơn bóng cỡ đầu ngón tay tan ngay trong miệng, thành khí nóng lan tràn khắp thân thể. Đây là khí lưu làm người ta rất thoải mái, không ghét chút nào. Một luồng huyền khí yếu ớt sinh ra ở đan điền trong bụng Tây Môn Thiên Tuyết, nhanh chóng chui vào hạt giống huyền khí.
Dược tính quá rõ rệt!
Hoàn mỹ!
Ôn hòa trơn bóng, hiệu quả hơn xa Dẫn Khí Đan bản thiếu sót, xác suất thành công dẫn khí của Dẫn Khí Đan này đạt đến trăm phần trăm.
Quan trọng nhất là Tây Môn Thiên Tuyết không cảm giác có tác dụng phụ.
Tức là bài toán khó Dẫn Khí Đan mà đan vương Tuyết Châu cũng không thể giải đã bị mở ra.
– Ngươi… Sao ngươi làm được?
Tây Môn Thiên Tuyết không nghi ngờ nữa, biểu tình giật mình nhìn Đinh Hạo, lòng dậy sóng.
Nên biết trăm năm nay vô số đan dược sư của Tuyết Châu định nghiên cứu, chế tạo ra Dẫn Khí Đan bản hoàn mỹ nhưng không thành công. Trần Nam Triều đại sư có danh hiệu là đan vương Tuyết Châu, đan dược sư ngũ phẩm đỉnh cao đan dược Tuyết Châu đều thất bại.
Bài toán này trở thành hóc búa đan dược sư không thể giải.
Nhưng bây giờ bài toán khó đó bị một thiếu niên không có cả danh hiệu đan dược sư, ngủ gật trong tiết linh thảo dễ dàng giải. Cái này thật khiến người khó tin.
Đinh Hạo tiếp tục giả ngu:
– A! Cái này… Trùng hợp, hì hì, là trùng hợp.
Tây Môn Thiên Tuyết rất muốn đánh vào cái mặt cười đó.
Trùng hợp?
Nhiều đan đạo đại sư có kinh nghiệm vô cùng phong phú thực nghiệm trăm ngàn lần không thăm dò ra, ngươi trùng hợp một hơi giải quyết khó khăn cực kỳ hóc búa, làm gì có trùng hợp nghịch thiên như thế?
Lại nói những bức tranh đẩy ngã nhiều thường thức đan đảo nhưng Tây Môn Thiên Tuyết thực nghiệm cho ra kết quả là chính xác trong quyển sách nhỏ kia cũng là trùng hợp sao?
Tây Môn Thiên Tuyết suy đoán sau lưng Đinh Hạo có một cao thủ đan đạo đại sư đẳng cấp nghịch thiên.
Vì rất khó tin tuổi Đinh Hạo rất trẻ liên tục làm nhiều chuyện kinh thế như vậy. May mắn tính tình Tây Môn Thiên Tuyết lạnh lùng, dù rất muốn tìm ra đan đạo đại sư bí ẩn kia nhưng nếu Đinh Hạo không muốn nói nhiều thì nàng không gặn hỏi.
Tây Môn Thiên Tuyết bình tĩnh nhìn Đinh Hạo, hỏi:
– Ngươi định làm gì với phương thuốc đan dược này?
Đinh Hạo không chút suy nghĩ nói:
– Nếu viết cho Thiên Tuyết giáo sư xem thì tặng nó cho nàng.
Tính cách Tây Môn Thiên Tuyết lạnh lùng thế nhưng nghe Đinh Hạo nói xong người run lên, há hốc mồm kinh ngạc nhìn Đinh Hạo.
– Tặng cho ta? Ngươi có biết giá trị phương thuốc này lớn cỡ nào không? Nó đủ khiến chín đại tông phái nhân loại toàn Tuyết Châu thèm muốn. Một viên Dẫn Khí Đan bản hoàn mỹ có thể sớm cho ra một vị võ giả chuẩn huyền khí, mở ra không gian cho đệ tử câp thấp trong tông môn tăng tiến vô hạn. Nếu ngươi nắm giữ phương thuốc Dẫn Khí Đan thì kiếm được tiền tài đủ cho ngươi giàu trong một đêm, suốt đời không lo áo cơm.
Đinh Hạo mỉm cười nói:
– Thiên Tuyết lão sư cũng có nói làp hương thuốc này đủ khiến chín đại tông phái nhân loại toàn Tuyết Châu thèm muốn, đệ tử ký danh nho nhỏ như ta không thể độc chiếm nó. Nếu là nghịch đoạt tạo hóa không chừng sẽ kéo tai họa đến, còn không bằng giao cho Thiên Tuyết lão sư rồi từ tay nàng chuyển giao tông phái. Hì hì, ta chỉ cần một chút ích lợi là được rồi.
Tây Môn Thiên Tuyết không ngốc, nghe ra ẩn ý trong lời nói của Đinh Hạo. Tây Môn Thiên Tuyết nhìn Đinh Hạo như xem quái vật, bỗng cười rạng rỡ.
Tây Môn Thiên Tuyết hỏi:
– Ngươi muốn lấy ta làm lá chắn?
Đinh Hạo càng cười toe toét:
– Thiên Tuyết lão sư cười thật đẹp.
Mặt Tây Môn Thiên Tuyết đỏ hồng, hờn giận nói:
– Đừng đổi đề tài. Đinh Hạo, rốt cuộc ngươi còn biết cái gì? Rộng rãi đem Dẫn Khí Đan bản hoàn mỹ qua tay ta giao cho tông môn, chắc ngươi còn giữ phương thuốc có giá trị lớn hơn nữa đúng không?
Đinh Hạo chỉ cười.
Đinh Hạo gật đầu đồng ý Đinh Hạo, nói:
– Nói đi, ngươi yêu cầu cái gì?
Đinh Hạo nghiêm túc nói:
– Ta sắp mở một cửa hàng tên là Thiên Thượng Nhân Gian tại khu thương mại khu vực tầng thứ ba, hy vọng khi tông môn có được phương thuốc Dẫn Khí Đan bản hoàn mỹ rồi một khi Linh Thảo Đường của tông môn luyện ra đan dược sẽ cho ta quyèn bán Dẫn Khí Đan trong tầng ba sơn môn.
Tây Môn Thiên Tuyết chậm rãi đứng thẳng, nói:
– Ta không thể quyết định chuyện này, phải do cao tầng tông môn quyết định.
Đinh Hạo mỉm cười nói:
– Ta nghĩ chắc chắn cao tầng tông môn sẽ đồng ý. Phải rồi, cứ nói phương thuốc Dẫn Khí Đan là Thiên Tuyết lão sư tự mình điều chế ra, khi Thiên Thượng Nhân Gian bán đan dược lời được tiền sẽ chia ba phần cho Thiên Tuyết lão sư, như vậy được không?
Tây Môn Thiên Tuyết lắc đầu, nói:
– Ta không cần.
Đinh Hạo cười nói:
– Thiên Tuyết lão sư đừng vội từ chối, ta biết đối với thiên tài lập chí trở thành đan đạo đại sư thì tiền tài không hấp dẫn. Nhưng ta biết linh thảo đan dược sư chính nghề dùng tiền đắp nặn ra. Những linh thảo quý hiếm, phương thuốc đan dược, các loại nguyên vật liệu đều mua bằng tiền. Từ xưa đến nay người nghèo không thể trở thành đan đạo đại sư đỉnh cao.
Nói đến đây Đinh Hạo liếc qua phương thuốc Dẫn Khí Đan đặt trên bàn, chậm rãi nói:
– Huống chi chỗ ta còn có rất nhiều ý tưởng muốn giao lưu với Thiên Tuyết lão sư, nếu nàng cũng trở thành một trong các chủ nhân Thiên Thượng Nhân Gian thì chẳng phải càng tiện hơn?
Khi Đinh Hạo nói câu này như ác ma nhỏ ngoe nguẩy đuôi nhọn.
Rõ ràng là Tây Môn Thiên Tuyết bị câu nói cuối cùng của Đinh Hạo đánh động.
Chương 175: Vương Tiêu Sái phong lưu tiêu sái
Tây Môn Thiên Tuyết không quan tâm tiền bạc nhưng để ý đến các ý tưởng của Đinh Hạo, đối với đan dược sư thì những suy nghĩ đảo điên như độc dược, đã trúng độc rồi là không có thuốc cứu.
Tây Môn Thiên Tuyết trầm ngâm giây lát, gật đầu, nói:
– Được, vậy ngươi hãy chờ tin.
Tây Môn Thiên Tuyết nói xong nhìn bên ngoài cửa sồ, mặt trời sắp lặn, đêm sẽ đến, ánh sáng trong phòng tối hơn một chút.
Đinh Hạo hiểu ý, đứng dậy chào Tây Môn Thiên Tuyết.
Trời chập tối, cô nam quả nữ ở chung một chỗ đúng là không quá thích hợp.
Tây Môn Thiên Tuyết đi theo sau lưng Đinh Hạo:
– Ta tiễn ngươi.
Cửa gỗ két một tiếng mở ra, tâm tình Đinh Hạo rất tốt.
Đinh Hạo thầm tính toán mục đích lần này đã hoàn thành. Tây Môn Thiên Tuyết là tiểu thiên tài đan dược của tông môn, thời kỳ đầu dùng nàng làm lá chắn là thích hợp nhất. Trừ Dẫn Khí Đan bản hoàn mỹ ra Đinh Hạo còn nắm giữ một số đan dược hoàn mỹ đảo điên thường thức, giá trị hơn xa Dẫn Khí Đan. Đinh Hạo cần từ từ tung ra.
Đây là một trong các kế hoạch Đinh Hạo đã thiết kế sẵn.
Thông qua đan dược giành lấy món tiền đầu tiên, trả chi phí cho tu luyện.
Có cộng tác viên hoàn mỹ Tây Môn Thiên Tuyết, Đinh Hạo không cần lo những đan dược dấy lên sóng gió sẽ ảnh hưởng hắn tu luyện. Thêm nữa việc này không có chỗ hỏng cho Tây Môn Thiên Tuyết, chẳng những khiến mỹ thiếu nữ thiên tài đan dược càng nổi còn trèn giũa ánh mắt, kiến thức về đan dược, linh thảo.
Đi ra nhà gỗ, Đinh Hạo hít sâu không khí mát mẻ, tâm tình nhẹ nhàng.
Tây Môn Thiên Tuyết đứng sau lưng Đinh Hạo, biểu tình phức tạp.
Tây Môn Thiên Tuyết nhìn bóng lưng Đinh Hạo, mặt ngoài nàng thản nhiên nhưng trong lòng rất tò mò về thiếu niên này. Dường như kỳ tích nào xảy ra trên người Đinh Hạo cũng không lạ, nếu là người khác thì đã hỏi gốc gác. Nhưng tính cách Tây Môn Thiên Tuyết rất lạnh lùng, nếu không thì nàng đã chẳng dễ dàng đồng ý điều kiện của Đinh Hạo, không cò kè mặc cả.
Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu Đinh Hạo chọn Tây Môn Thiên Tuyết.
Gió nhẹ thổi tóc hai người chạm vào khuôn mặt, trong không khí có mùi thảo dược, mùi đất bùn.
Màn đêm cuối thu thật đẹp, yên tĩnh, trong trẻo.
Nhưng lúc này…
Một giọng nói thô lỗ vang lên từ đằng trước, giọng nói đầy chất vấn:
– Tiểu tử thối, ngươi là ai? Tại sao ra từ phòng của Thiên Tuyết sư muội? Bà nội nó ngươi làm gì ở bên trong?
Đinh Hạo ngẩng đầu lên.
Đinh Hạo thấy năm thanh niên mặc trường bào đệ tử nội môn Vấn Kiếm tông, khoảng mười bảy, tám tuổi từ xa vội vàng chạy tới.
Thanh niên dẫn đầu mập mạp như bí đao xấu xí, tóc đầy mỡ xõa tung, mặt to dẹp như đít nồi, mụn đỏ rải rác trên mặt, cằm nọng, mũi đỏ, mắt nhỏ đỏ rực hung tợn trừng Đinh Hạo.
Năm người e ngại không xông vào vườn thuốc nhỏ mà dàng hàng ngang chặn đường Đinh Hạo, bộ dạng như sợ hắn chạy trốn.
Ui dà, tình huống gì đây?
Thiên Tuyết sư muội?
Đinh Hạo thắc mắc nhìn Tây Môn Thiên Tuyết đứng bên mình.
Ai ngờ vẻ mặt Tây Môn Thiên Tuyết bình tĩnh như không thấy mấy thanh niên kia, như không nghe câu Thiên Tuyết sư muội. Tây Môn Thiên Tuyết gật đầu với Đinh Hạo rồi xoay người vào nhà gỗ của mình, nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Bí đao huơ tay, biểu tình thất vọng:
– Này, Thiên Tuyết sư muội? Đừng đi… Này!
Đinh Hạo hiểu ra.
Bí đao này là người theo đuổi Tây Môn Thiên Tuyết, đã gọi nàng là sư muội chắc là đệ tử Vấn Kiếm tông cùng quý với nàng. Nếu bí đao là đệ tử nội môn chắc không kém đi đâu.
Nhưng tên này mập mạp bộ dáng thật buồn cười, dám theo đuổi Tây Môn Thiên Tuyết đại mỹ nhân như phù dung trong nước, can đảm đáng khen.
Đinh Hạo gật đầu, đây mới là bình thường. Ta đã nói Vấn Kiếm tông không phải tông phái cứng nhắc cấm dục vọng con người, đại mỹ nhân yểu điệu như Thiên Tuyết giáo sư làm sao không có ai theo đuổi? Giờ có một người xuất hiện nhưng chất lượng quá kém.
Nghĩ đến đây Đinh Hạo kiềm không được nở nụ cười.
– Này, tiểu tử thối, bà nội nó ngươi cười cái gì? Xéo ra đây cho lão tử, dám vào khuê phòng của Thiên Tuyết, ngươi chết chắc rồi! Hôm nay lão tử sẽ đánh ngươi tè ra quần!
Xem ra bí đao bị Tây Môn Thiên Tuyết từ chối trút giận lên người Đinh Hạo.
Đinh Hạo mỉm cười nói:
– A! Ta nghĩ ngươi đã lầm, ta chỉ là đệ tử của Tây Môn giáo sư.
– Đệ tử?
Bí đạo ngẩn ra:
– Ngươi là học sinh của Thiên Tuyết sư muội? A, chắc ngươi là đệ tử ký danh? Ha ha, ta hiểu rồi, chắc ngươi có thiên phú về đan dược học, nếu không thì Thiên Tuyết sư muội sẽ không mang người đến vườn thuốc. Nói vậy là lão tử đã hiểu lầm ngươi?
Biểu tình tức giận, ghen tỵ trên mặt bí đao bớt một chút.
Đinh Hạo xoa trán, hắn phát hiện đầu óc bí đạo hơn bị ngốc.
Không hiểu sao Đinh Hạo cảm thấy bí đao không phải loại người ác độc, hơi đáng yêu.
– Tiêu Sái sư huynh tuyệt đối đừng nghe tiểu tử này nói, đệ tử ký danh sao có thể chạy vào trong phòng?
– Đúng vậy. Tiêu Sái sư huynh đừng bị tiểu này nói ba hoa chích chòe lừa!
– Dù thế nào thì vào khuê phòng của Thiên Tuyết sư muội là không thể tha thứ, đánh một trận rồi tính!
Bốn đệ tử nội môn đi theo bí đao ở bên cạnh đánh trống reo hò, cực lực xúi giục, không ngừng châm lửa góp gió.
Đinh Hạo nghi hoặc, vốn tưởng năm thanh niên là một nhómn hưng xem biểu tình của bốn tên này rõ ràng là xem kịch vui ngại không ồn ào, biểu tình vui sướng khi người gặp họa, không chút tôn kính bí đao. Trông bọn họ như sốt ruột muốn đẩy bí đảo xuống nước.
– Cũng đúng.
Bí đao lùn vỗ trán, đổi ý biến thành nổi khùng nhìn Đinh Hạo, quát to:
– Tiểu tử, suýt bị ngươi lừa, lăn ra đây cho ta! Vương Tiêu Sái ta nhất định sẽ đánh ngươi tè ra quần!
– Phụt.Kiếm chi nguyên giản – Hạ cố vi nhân | Truyện Kiếm Tu – Kiếm Đạo Độc Tôn – Thỉnh chư vị nghé thăm…!
Đinh Hạo suýt cười ra tiếng.
Vương Tiêu Sái?
Bí đao lùn tên là Vương Tiêu Sái?
Lúc phụ thân của gã đặt tên thật là rất dũng cảm.
Nhưng dường như đầu óc Vương Tiêu Sái không mấy thông minh, thiếu một dây thần kinh?
– Cười, hắn cười kìa, Tiêu Sái sư huynh nhìn xem, hắn cười, rõ ràng là khinh thường sư huynh!
– Tiểu tử này đang cười nhạo sư huynh. Tiêu Sái sư huynh, không biết sư huynh nghĩ sao chứ ta tuyệt đối sẽ không nhịn.
Bốn thanh niên cười gian, ánh mắt nhìn Đinh Hạo tràn ngập vui sướng khi người gặp họa, hết sức đổ dầu vào lửa, thổi gió.