1. Home
  2. Truyện Đao Tu
  3. Đao Kiếm Thần Hoàng Audio Podcast
  4. Tập 29 [ chương 141 đến 145 ]

Đao Kiếm Thần Hoàng Audio Podcast

Tập 29 [ chương 141 đến 145 ]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 141: Thời kỳ, viện thủ năm viện

Đinh Hạo kiềm không được nhìn thân hình ngự tỷ giáo viên Tây Môn Thiên Tuyết mấy lần.

Hai người một trước một sau đi tới một khu vườn trồng trọt tĩnh lặng sau nửa nén nhang.

Hàng rào xanh vòng quanh khu vườn, một gian nhà gỗ, một dòng suối nhân tạo chảy qua khu vườn, nước róc rách khiến khu vường càng yên lặng, đẹp hơn.

Tây Môn Thiên Tuyết đẩy cửa gỗ, bước vào.

Khuôn mặt luôn lạnh băng khi thấy chồi dược xanh trong vườn ươm thì lộ nụ cười dịu dàng tận đáy lòng.

Chắc đây là vườn thuốc thực nghiệm Tây Môn Thiên Tuyết tự tay tạo ra, bên trong toàn gieo trông thảo dược cấp bậc thấp thường thấy nhưng cũng rậm rạp um tùm, tràn ngập sức sống. Trong không khí lan tỏa hương thảo dược thơm nồng.

Đinh Hạo ngần ngừ một chút, theo vào.

Tây Môn Thiên Tuyết im lặng mãi rốt cuộc lên tiếng:

– Đinh Hạo, ngươi không thích môn thảo dược sao?

Đinh Hạo cười xòa nói:

– A! Không, rất thích.

Tây Môn Thiên Tuyết vạch thẳng:

– Ngươi đang nói dối.

Đôi mắt trong suốt như nhìn thấu hồn người, Tây Môn Thiên Tuyết hơi thất vọng nói:

– Nếu thích thì tại sao ngây người trong lớp của ta?

– A!

Đinh Hạo im lặng, thầm nhủ: Nếu ta nói không phải đang ngẩn người mà học với lão nãi nãi tự xưng là thần đan sư thì nàng có tin không?

Mỗi một học nhìn như Đinh Hạo thẫn thờ nhưng sự thật là hắn đang học tri thức linh thảo với Đao Tổ. Tuy Tây Môn Thiên Tuyết rất có thực lực, thiên phú đạo đan dược nhưng so với quái vật tổ tông Đao Tổ thì kém xa lắc.

– Ta thử đoán lý do ngươi không thích học môn này xem.

Tây Môn Thiên Tuyết nhìn thẳng mắt Đinh Hạo, thản nhiên nói:

– Chắc ngươi cảm thấy thảo dược và luyện đan quá mức rườm rà, sẽ làm ngươi phân tâm, không như tu luyện huyền khí, kiếm thuật giúp ngươi cường đại, vô địch trong thời gian có đúng không?

Đinh Hạo còn có thể nói cái gì?

Tây Môn Thiên Tuyết tận tình khuyên nhủ:

– Thật ra đây là người bình thường hiểu lầm nghề đan dược sư. Đúng vậy, khởi bước thì đan dược sư chậm hơn võ đạo một chút, hiệu quả trễ hơn nhưng nếu ngươi trông thấy dù là đẳng cấp tông sư thực lực siêu tuyệt cũng phải cung kính với đan dược sư. Nếu nói lực lượng là gốc của võ giả thì đan dược là sinh mạng thứ hai, theo ta được biết sức chiến đấu của đan dược sư cao giai không thua gì võ giả.

Đinh Hạo gật đầu. Kiếm Tu a … chư vị.. chư vị.. mong nghé thăm a… phong cách mới bá đạo a mọi chuyện [ Nhất Kiếm ]… Thỉnh chư vị nghé thăm ..!

Không biết Đao Tổ dạy đạo lý này cho Đinh Hạo bao nhiêu lần.

Tây Môn Thiên Tuyết nhìn biểu tình của Đinh Hạo, bất đắc dĩ nói:

– Nếu ngươi đã biết thì tại sao không chăm chú nghe giảng bài? Ta cảm thấy ngươi có tiềm chất trở thành đan dược sư, ngươi nên suy nghĩ kỹ, dù đan võ song tu cũng sẽ không lãng phí bao nhiêu thời gian của ngươi.

Đinh Hạo sốt ruột muốn quay về thực hiện kế hoạch tu luyện mỗi ngày, vỗ ngực bảo đảm:

– Tây Môn lão sư, ta sẽ chăm chỉ học.

Tây Môn Thiên Tuyết nhìn ra được Đinh Hạo qua loa đối phó, bất đắc dĩ lắc đầu.

Tây Môn Thiên Tuyết chán nản nói:

– Được rồi, ngươi đi đi.

Đinh Hạo vội hành lễ, nói cảm ơn rồi đi ngay.

Tây Môn Thiên Tuyết thở dài, vẫn thấy đáng tiếc.

Tây Môn Thiên Tuyết ngẫm nghĩ, nói:

– Chờ đã, chỗ ta có một quyển đề cương linh dược, là ta tự mình biên soạn ra tâm đắc, ngươi cầm lấy nhìn đi. Ngươi sẽ phát hiện môn linh thảo, đan dược tuyệt đối không như ngươi tưởng tượng!

Đinh Hạo xoay người nhận quyển sách màu lam dày.

Trong giây phút đó tay Đinh Hạo đụng vào ngón tay Tây Môn Thiên Tuyết trắng như ngọc, cảm giác lạnh lẽo truyền đến.

Tây Môn Thiên Tuyết như bị điện giật vội rút tay về.

Đinh Hạo lại cảm ơn, bước nhanh rời khỏi vườn thuốc hẻo lánh.

Tây Môn Thiên Tuyết nhìn bóng lưng Đinh Hạo, buồn bực lắc đầu. Vẻ mặt Tây Môn Thiên Tuyết thất vòng thở dài, xoay người đi vào trong vườn thuốc. Tây Môn Thiên Tuyết duỗi tay ra, một đốm sáng đỏ nhạt thoáng hiện, một công cụ như đan lô màu đỏ to cỡ nắm tay xoay tròn trong lòng bàn tay nàng.

Từng luồng khói xanh nhạt mông lung phun ra từ đan lô đỏ tràn ngập trong vườn thảo dược.

Gió nhẹ thổi qua, linh thảo vốn xanh biếc càng mọng nước hơn.

Nếu Đinh Hạo có mặt chắc chắn sẽ kiềm không được thất thanh kêu lên. Trông Tây Môn Thiên Tuyết yếu đuối nhưng huyền khí dao động trên Võ Đồ cảnh, khống chế đan lô đạt đến nhập vi chi cảnh mà Đao Tổ nói.

* * *

Mấy ngày tiếp theo Đinh Hạo trừ đi học, tu luyện ra tốn nhiều thời gian chăm sóc cho thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Phương Thiên Dực.

Sóng gió Thiên Lý Lâu bị Đinh Hạo một người một kiếm đánh sập dần tĩnh lặng, cao tầng tông môn không truy cứu chuyện này. Các trưởng lão ngoại môn sau lưng Thiên Lý Lâu trong tin đồn cũng không có dấu hiệu gây sự với Đinh Hạo, như chuyện không hề xảy ra.

Đoạn Thiên Lý bị thương nặng, mất hết mặt mũi không thể nhặt lại, sau khi chữa lành vết thương xám xịt rời khỏi Vấn Kiếm tông, không biết tung tích. Thiên Lý Lâu đóng cửa, bị người ta bán với giá cao.

Bởi vì chuyện này khiến một số đệ tử ngoại môn tổ chức buôn bán thành thật nhiều, không khi dễ bóc lột các đệ tử ký danh nữa.

Cái tên Đinh Hạo lại trở thành đề tài nóng của các phương.

Mấy ngày sau thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Phương Thiên Dực hoàn toàn lành vết thương, không để lại di chứng gì.

Đặc biệt là thiếu niên thợ săn Trương Phàm có Đinh Hạo, Vương Tiểu Thất không tiếc tièn dùng các loại linh dược kích động ngược lại đã gặp họa được phước, phẩm chất kinh mạch của thiếu niên thợ săn Trương Phàm vốn rất thấp kém nhờ dược lực tăng một bậc, tuy chưa đến tình trạng thay da đổi thịt nhưng tốt hơn trước kia rất nhiều.

Lúc này ngày bầu cử chọn viện thủ rốt cuộc đến.

Viện thủ là người qunả lý hai trăm đệ tử ký danh mỗi viện, có các loại quyền lợi làm người đỏ mắt. Viện thủ có thể một câu quyết định nhiều chuyện trong viện, bao gồm phân phối tài ngueyen tu luyện, quyền lực nặng không thua gì Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong. Bởi vậy với bất cứ đệ tử ký danh nào viện thủ có sức hấp dẫn trí mạng.

Cách sinh ra viện thủ vô cùng đơn giản.

Không phải cao tầng tông môn chỉ định, không quyết định bằng tỷ võ.

Là các đệ tử ký danh mỗi viện tự đề cử, bầu người được nhiều đệ tử ủng hộ nhất là sẽ trở thành đứng đầu một viện.

Từ khi tin bầu viện thủ truyền ra có rất nhiều người phấn đấu vì giành lấy chức vị quyền thế hiển hách. Có người bỏ nhiều tiền mời các sư huynh đệ uống rượu ăn cơm, có người tổ chức các đội nhỏ nói chuyện kéo phiếu, có người hứa rất nièu rằng khi mình làm viện thủ sẽ thế này thế kia.

Chương 142: Diễn thuyết, tự rước lấy nhục

Lúc này có thể thấy rõ ràng ai được các sư huynh đệ hoan nghênh tôn sùng nhất, ai không được thích.

Trong Thanh Sam Đông Viện, Đinh Hạo được ủng hộ nhiều nhất.

Từ ngày đầu tiên Đinh Hạo vào Vấn Kiếm tông để lại ấn tượng cho các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện là thân thiện, khiêm tốn, thích giúp người, rất rộng rãi. Mỗi ngày Đinh Hạo ở trong cơm xá giải đáp các thắc mắc của đệ tử ký danh, được hạng nhất trong đại tái năm viện giành tài nguyên tu luyện cho Thanh Sam Đông Viện, mỗi người đều được lợi. Lúc rèn luyện Đinh Hạo xả thân bảo vệ người khác, đập sụp Thiên Lý Lâu trút giận cho các sư huynh đệ.

Tất cả khiến Đinh Hạo được ủng hộ trong Thanh Sam Đông Viện chưa từng có.

So sánh thì cao thủ khác trong Thanh Sam Đông Viện như Lý Lan, Cát Âm, Trương Thiên Luân, Phương Thiên Dực, Trác Nhất Phong thua Đinh Hạo rất xa về mặt này, không cùng đẳng cấp.

Nhiều người cảm thấy chức viện thủ trong Thanh Sam Đông Viện, Bạch Sam Trung Viện sẽ không có gì bất ngờ.

Lý Mục Vân trong Bạch Sam Trung Viện, Đinh Hạo trong Thanh Sam Đông Viện, đây là tồn tại không ai sánh bằng được, có thể nhẹ nhàng thắng bầu cử.

Về Tử Sam Nam Viện, Hồng Sam Tây Viện, Hoàng Sam Bắc Viện tuy có các đệ tử ký danh nổi bật có sức cạnh tranh nhưng không có ưu thế tuyệt đối giống Lý Mục Vân, Đinh Hạo. Cuói cùng hoa rơi vào nhà ai thật khó đoán.

Hôm nay mặt trời rực rỡ, gió nhẹ thổi, lá khô từ ngọn cây rơi xuống rực rỡ sắc vàng trải đường đá xanh giữa rừng.

Ăn sáng xong các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện tâm tình hưng phấn tốp năm tốp ba đi võ xá. Giống như lần đầu tập hợp vào hai mươi ngày trước, các các đệ tử ký danh ngồi trên thềm đá xung quanh lôi đài chờ đến canh giờ.

Rốt cuộc sắp bắt đầu bầu viện thủ.

Đa phần các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện đã quyết định.

Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong cười tủm tỉm đứng trên lôi đài, trong miệng ngậm một cọng cỏ, tay khoanh trước ngực. Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong lướt qua mỗi một đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện như muốn nhìn thấu suy nghĩ trong đầu bọn họ.

Giây lát sau các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện đều đến đông đủ.

Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong nói:

– Ha, nhìn đám nhãi ranh các ngươi hưng phấn xem. Chẳng qua là tuyển viện thủ, có cần như vậy không? Huống chi đám nhóc các ngươi biểu hiện quá kém, bầu cử chỉ là quá trình, trong các ngươi có ai thắng được tên mặt trắng này không?

Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong chỉ vào Đinh Hạo ngồi chung với đám người Vương Tiểu Thất, Phương Thiên Dực, thiếu niên thợ săn Trương Phàm trong đám đông.

Tổ cha nó!

Trán Đinh Hạo nổi gân xanh.

Công lực kéo thù hận của Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong đúng là siêu đẳng, há mồm liền có người muốn đập gã. Ngươi mới là mặt trắng!

– Được rồi, nếu mọi người đã hưng phấn như vậy thì chúng ta bắt đầu đi, mau chóng bầu xong ta còn trở về uống rượu đi ngủ.

Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong vừa nói vừa ngáp, mất kiên nhẫn nói:

– Bây giờ cho đám nhóc các ngươi một cơ hội, có ai muốn làm viện thủ thì đi lên kiếm môn phái hiếu. Hưm, hãy nói sau khi các ngươi làm viện thủ thì sẽ làm sao khiến mọi người không hối hận hôm nay bỏ phiếu.

Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong nói xong nhảy xuống lôi đài, nhường võ đài to lớn cho các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện.

Mọi người hai mặt nhìn nhau, cuối cùng nhìn chằm chằm vào Đinh Hạo.

Không như lần đầu tiên tập hợp tại võ xá ngồi lung tung, lần này các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện chọn chỗ ngồi lộ ra mấy phần huyền cơ, chia thành trận doanh đoàn thể nhỏ khác nhau. Trong đó Đinh Hạo, Lý Lan, mấy đệ tử ký danh ưu tú có tư cách cạnh tranh viện thủ Thanh Sam Đông Viện đều có người ủng hộ quay quanh bên người.

Thật rõ ràng bên cạnh Đinh Hạo nhiều người nhất.

Bốn trăm đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện trong gần một tháng hơn phân nửa thành người ủng hộ trung thành của Đinh Hạo.

Thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Phương Thiên Dực mới lành lặn cũng ngồi bên cạnh Đinh Hạo.

Xem sắc mặt của Phương Thiên Dực, thiếu niên thợ săn Trương Phàm hồng hào khỏe khaowns.

Đặc biệt là Trương Phàm làm thợ săn từ nhỏ, ra vào hoang dã vừa rừng sâu, tố chất thân thể rất tốt. Gần đây thiếu niên thợ săn Trương Phàm được Đinh Hạo, Vương Tiểu Thất không tiếc bỏ vốn gốc dùng các loại linh thảo trị liệu, khiến thiên phú thể chất kém của gã được cải tạo từ từ, trông bộ dáng tốt hơn trước nhiều.

Rất nhiều người cho rằng Đinh Hạo sẽ là người đầu tiên lên đài cạnh tranh.

Bao gồm những đệ tử ký danh ưu tú định cạnh tranh viện thủ cũng nhìn hướng hắn, bọn họ bản năng thừa nhận hắn có địa vị, ưu thế tuyệt đối.

Nhưng Đinh Hạo chỉ nhỏ giọng nói chuyện với Vương Tiểu Thất ngồi kế bên, không có vẻ gì muốn lên đài.

Trong đám người phái đối diện, Lý Lan được hai tâm phúc Cát Âm, Trương Thiên Luân vây quanh, có khá nhiều người ủng hộ tụ tập gần đó. Ánh mắt Lý Lan kỳ dị nhìn Đinh Hạo, cuối cùng gật đầu dường như xác nhận, hiểu ra cái gì.

Bỗng có người hét to một tiếng:

– Ha ha ha ha ha ha! Chán chết, nếu không dám lên thì để ta!

Có đệ tử ký danh nhảy lên lôi đài.

Đệ tử ký danh này xương gò má nhô lên, thiếu niên thân hình gầy gò khoảng mười bốn tuổi, cao một thước bảy tên là Từ Đào.

Thực lực của Từ Đào không tệ, sơ giai tam khiếu Võ Đồ cảnh, một trong mười tuyển thủ hạt giống của Thanh Sam Đông Viện tham gia đại tái năm viện lần đầu tiên. Chỉ tiếc ngay vòng thứ nhất Từ Đào đã rớt đài, bình thường tính tình hơi kiêu ngạo, bên cạnh có mấy đệ tử ký danh theo đuôi.

Tiếc rằng Từ Đào có chỉ vài cái đuôi.

– Ta tên là Từ Đào, tin tưởng bên dưới ai cũng nhận ra ta. Ha ha ha ha ha ha! Cái khác ta không dám nói nhưng nếu ta trở thành viện thủ của đông viện chúng ta thì ta nhất định sẽ khiến các ngươi kinh ngạc. Ta sẽ… Cuối cùng, xin hãy tin ta chưa tới nửa năm ta sẽ khiến Thanh Sam Đông Viện lớn mạnh, vô địch nguyên Vấn Kiếm tông.

Từ Đào ở trên đài to mồm diễn thuyết.

Tiếc rằng các thiếu niên dưới đài không ngốc, qua gần một tháng quan sát đã có lựa chọn, không bị Từ Đào dụ.

– Hừ! Trở thành vô địch Vấn Kiếm tông? Kiểu nói chuyện đó chỉ có đồ ngu mới nói ra.

– Từ Đào tính cách vui buồn thất thường, con người kiêu ngạo, nếu để hắn trở thành viện thủ chắc sẽ đối xử với chúng ta như con cháu, ích lợi đều bị một mình hắn nuốt.

– Dám nhảy lên đài đầu tiên? Từ Đào nghĩ hắn là ai? Cho rằng mấy hôm trước mời đám người đi tửu lâu khu thương mại ăn mấy bữa là thu phục hết mọi người rồi sao, buồn cười! Chút tâm kế, khí phách như vậy mà dám thèm muốn chức viện thủ?

– Trò hề, dám cướp trước Đinh Hạo sư huynh!

Dưới đài liên tục vang tiếng cười nhạt, đặc biệt là mấy đệ tử ký danh gai mắt Từ Đào không thèm che giấu, giọng rõ to vang vọng khắp võ xá.

Chương 143: Bầu cử, mục tiêu của Đinh Hạo

Trên lôi đài Từ Đào kích động vẻ mặt lúng túng lúc xanh lúc đỏ. Từ Đào diễn thuyết hơn nửa ngày nhưng không ai phụ họa, bao gồm mấy người đứng về phe gã bị các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện phun nước miếng đè không dám nói câu nào, tình hình lạnh lẽo.

Biểu tình Từ Đào lúng túng.

Trong tình huống như vậy dù mặt Từ Đào dày đến đâu cũng không nói nổi nữa.

Từ Đào hung tợn trừng mấy đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện nói mát, Từ Đào không cam lòng nhưng đành vội vàng kết thúc ‘bản thảo chính trị’ của mình xám xịt vội vàng nhảy xuống lôi đài.

Quá mất mặt, đúng là tự rước lấy nhục.

Người thứ nhất nhảy lên giành viện thủ gặp tình trạng lúc túng thế này khiến đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện ôm lòng may mắn tỉnh táo hoàn toàn.

Tuy cạnh tranh viện thủ tốt nhưng không phải bất cứ ai cũng có thể lên đài lấy vinh quang.

Bởi vì mỗi phần cạnh tranh đều là võ đài của thiên tài thật sự, muốn dựa vào may mắn giành chức viện thủ là chuyện không thể nào. Trừ phi là tên mập Nhậm Tiêu Dao vận đạo phi thường, người bình thường đừng nằm mơ giữa ban ngày nếu không sẽ chết rất khó xem.

Từ Đào là ví dụ tốt nhất.

Cho nên tiép theo một số người định đi lên cầu may đều rút lui.

Nguyên võ xá tĩnh lặng.

Mọi người nhìn nhau.

Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong thấy tình hình như vậy khoanh tay trước ngực, vô tâm vô phế cười phá lên.

– Đã nói rồi, không có chút tài năng thì đừng đi lên mất mặt nhưng vẫn có kẻ không sợ chết ha ha ha ha ha ha! Người thứ nhất lăn xuống đài rồi còn ai dám không?

Tiện nhân Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong lại kéo thù hận.

Mọi người trợn mắt nhìn, vẫn không có người nào đi lên.

– Phi, thật là một đám không có ‘trứng’, chẳng lẽ không ai dám lên sao? Lão tử nhắc nhở các ngươi một câu, hôm nay bầu cử viện thủ không phải giỡn chơi, đừng vì quan hệ thân xa mà quyết định lung tung. Chọn viện thủ thích hợp nhất mới tranh thủ lợi ích tu luyện lớn nhất cho các ngươi, khiến các ngươi đi trước trong năm viện tranh đấu. Bầu chọn một viện thủ phế vật sẽ làm con đường võ đạo giai đoạn đầu của các ngươi sau này thành kẻ thua cuộc. Cho nên các nghé con hãy nghiêm túc lựa chọn đi.

Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong cười lạnh tiếp tục sự nghiệp kết thù.

Các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện trước tiên là trừng Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong sau đó suy tư.

Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong nói đánh thức người trong mộng, khiến các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện xem xét lại viện thủ đem đến điều gì cho toàn Thanh Sam Đông Viện.

Lúc này quan hệ tư nhân phải gác sang bên, bao gồm yêu thích cá nhân. Dù là đối tượng ngày thường ngươi không thích nhưng nếu hắn là nhân tuyển viện thủ hợp cách thì tốt nhất là ngươi hãy bỏ phiếu cho hắn. Có ai muốn con đường võ đạo khởi đầu trong Vấn Kiếm tông vì một viện thủ phế vật mà bị hủy?

Giờ phút này, bỏ phiếu bầu người khác thật ra là bỏ phiếu con đường võ đạo một năm sắp tới của mình.

Rõ ràng đây là cuộc thử thách của Vấn Kiếm tông cho các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện.

Lần thử thách đặc biệt.

Trong phút chốc nguyên võ xá im lặng, các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện suy nghĩ lại lựa chọn của mình.

Ánh mắt nhìn hướng Đinh Hạo ngày càng nhiều.

Không chút nghi ngờ, trong hai mươi mấy ngày qua không ai biểu hiện càng có sức thuyết phục hơn Đinh Hạo. Nếu Đinh Hạo trở thành viện thủ thì đúng là sự lựa chọn số một.

Nhưng Đinh Hạo không có ý gì là tham gia bầu cử.

Ngay sau đó, Lý Lan luôn ngồi đối diện Đinh Hạo chậm rãi đứng dậy nhảy người lên lôi đài.

Lý Lan không như Từ Đào diễn thuyết một tràng dài, cũng không vỗ ngực hứa hẹn cái gì. Ánh mắt Lý Lan bình tĩnh nhìn tất cả mọi người rồi liếc hướng Đinh Hạo.

Lý Lan bình tĩnh nói:

– Ta, Lý Lan, muốn trở thành viện thủ.

Không ai huýt gió xì xào.

Không ai hò reo.

Lý Lan tham gia bầu cử nằm trong dự đoán của mọi người.

Dù sao Lý Lan cũng là người lấy vinh dự cho Thanh Sam Đông Viện trong đại tái năm viện, được rất nhiều sư huynh đệ ủng hộ. Lý Lan xử sự rất công bình, thực lực tuyệt vời, Ngọc Sắc Khuynh Thành chưởng pháp cực kỳ tuyệt vời. Lý Lan không hề kiêu căng, mặc dù tính cách hơi lạnh nhưng không khiến người ghét.

Huống chi bên cạnh Lý Lan có Cát Âm, Trương Thiên Luân cũng nằm trong mười tuyển thủ hạt giống lọt vào vòng hai đại tái năm viện, là người ủng hộ kiên quyết của Lý Lan.

Nếu Thanh Sam Đông Viện không có Đinh Hạo càng rực rỡ chói mắt thì Lý Lan chính là thiên tài không thể lung lay trong lòng mọi người. Không chút nghi ngờ, Lý Lan là lựa chọn tốt nhất cho viện thủ trong mắt mọi người.

Tất cả phục điểm này.

Nhưng bây giờ…

Các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện một lần nữa nhìn Đinh Hạo.

Cuối cùng Đinh Hạo đứng dậy.

Trong đám người vang lên tiếng hoan hô.

Nhưng Đinh Hạo chỉ đứng dưới đài không muốn bước lên.

Đinh Hạo ngẩng đầu nhìn thiếu niên áo trắng có đôi mày liễu cho người cảm giác yếu đuối. Đinh Hạo mỉm cười, gật đầu.

Đinh Hạo nhận vô số ánh mắt nhìn chăm chú, bình tĩnh mà chậm rãi nói:

– Ta ủng hộ Lý Lan sư huynh.

* * *

Sau này rất nhiều người khó hiểu vì sao Đinh Hạo dễ dàng từ bỏ vị trí viện thủ?

Tình hình lúc đó rõ ràng là chỉ cần Đinh Hạo đi lên lôi đài đấu một trận, dù hắn không nói câu nào, hơi chứng minh thái độ là dễ dàng nắm lấy viện thủ Thanh Sam Đông Viện với ưu thế tuyệt đối.

Nhưng cuối cùng Đinh Hạo lựa chọn nhường quyền lực mọi người thèm muốn cho Lý Lan.

Lý Lan trở thành viện thủ của Thanh Sam Đông Viện.

Chỉ có Đinh Hạo biết rõ hắn không tham gia tranh giành viện thủ Thanh Sam Đông Viện không phải vì nổi hứng, tuyệt đối không phải vì buổi nói chuyện dưới ánh trăng cùng Lý Lan, không phải tùy hứng. Thật ra trong thời gian này Đinh Hạo luôn suy nghĩ về viện thủ, cuối cùng hắn quyết định từ bỏ.

Bởi vì viện thủ nhìn như có quyền lợi hiển hách đủ cùng ăn cùng ngồi với Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong, phụ trách quản lý nguyên Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong nhưng các loại quyền lợi cần ngươi trả giá nhiều hơn. Nó thành lập trên cơ sở ngươi phải phân tâm và sức lực quản lý chuyện vặt không liên quan võ đạo.

Bất cứ ai đều sức lực có hạn.

Khi ngươi lãng phí một phần sức lực vào chuyện vặt nghĩa là thời gian, công sức tu luyện của ngươi sẽ bị cắt một phần.

Đinh Hạo có mục tiêu rất xa là đứng trên đỉnh võ đạo, một kiếm tung hoành thiên hạ, sớm đi Nam Vực tìm kiếm muội muội của mình. Mục tiêu gần của Đinh Hạo ước chiến ba năm với thần đồng Mục Thiên Dưỡng của Thanh Bình học viện.

Hai mục tiêu này là khiêu chiến cực kỳ gian nan với Đinh Hạo.

Chương 144: Loạn tượng, những thiên tài cùng lựa chọn

Nếu không thể tập trung sức lực tu luyện võ đạo, dùng tốc độ nhanh nhất tăng thực lực thì e rằng ba năm sau Đinh Hạo sẽ nuốt hận ở Thiên Hàn Tuyệt phong.

Ba năm này Đinh Hạo phải giành giật từng giây, tập trung hết sức vào tu luyện.

Đinh Hạo định ngày đêm phấn đấu kéo dài ba năm thành sáu năm, chín năm.

Đinh Hạo không chỉ tu luyện võ đạo còn phải đi theo Kiếm Tổ học rèn, theo Đao Tổ nghiên cứu đan dược. Một người cùng lúc chọn ba con đường càng tốn nhiều thời gian hơn.

Tất cả đều vì biến mạnh, vì sinh tồn.

Bởi vậy Đinh Hạo không có sức lực xử lý các chuyện vụn vặt trong Thanh Sam Đông Viện.

Huống chi dù không có những ràng buộc này thì Đinh Hạo đã sớm quyết định con đường ‘một người một kiếm, hoành hành thiên hạ’.

Đinh Hạo muốn có thực lực cá nhân cường đại vứt bỏ mọi trói buộc, chứ không phải dựa vào siêu thế lực tiếu ngạo thiên hạ.

– Ta muốn khiến đao kiếm trong tay là lực lượng cường đại nhất thế giới này, dù có thân phận cao quý nhất, quyền thế nhất từ xưa đến nay cũng phải run rẩy dưới đao kiếm của ta.

Đinh Hạo không hối hận bỏ viện thủ.

Có người truy đuổi cực độ lực lượng cá nhân, có người truy cầu quyền khuynh thiên hạ hiển hách, đây là hai con đường khác nhau.

Đinh Hạo chọn con đường thứ nhất, hắn kiên quyết đi tiếp.

Chuyện tiếp theo chứng minh Đinh Hạo không phải người duy nhất có tín niệm này.

Bởi vì cuối cùng Bạch Sam Trung Viện chọn viện thủ làm mọi người rớt tròng mắt. Ban đầu mọi người cho rằng đại ca Thất Nghĩa Minh, Lý Mục Vân, lão nhị Lương Phi Tuyết, thậm chí là võ si lão tam Trần Thắng đều không là viện thủ.

Cuối cùng viện thủ của Bạch Sam Trung Viện là lão tứ Tôn Cửu Thiên của Thất Nghĩa Minh.

Với thực lực, danh vọng của Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết mà không trở thành viện thủ thì chỉ có một khả năng.

Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết giống như Đinh Hạo, chủ động từ bỏ.

Ba thiên tài Đinh Hạo, Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết đối diện quyền thế hấp dẫn vứt bỏ như cỏ rác khiến các đệ tử ký danh ngước nhìn. Thiên tài chính là thiên tài, khác với người bình thường, lựa chọn cũng giống nhau. Đối diện vô số người ham thích quyền thế địa vị, Đinh Hạo, Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết tiêu sái xoay đi khiến người kinh thán.

Trong phút chốc dường như chủ động từ bỏ tranh giành viện thủ trở thành chuyện đáng giá khoe khoang hơn là làm viện thủ.

Cùng lúc đó, cuộc chiến viện thủ trong Tử Sam Nam Viện kịch liệt hơn mọi người tưởng. Vốn Cuồng Nhân Lữ Cuồng nổi tiếng như cồn rất có sức hấp dẫn, nhưng ngày thường gã quá bá đạo đắc tội nhiều sư huynh đệ, chọc nhiều người âm thầm bất mãn. Trong cạnh tranh viện thủ, Cuồng Nhân Lữ Cuồng cực kỳ yếu thế thua cao thủ khác trong Tử Sam Nam Viện, Vương Tiểu Thạch.

So với Thanh Sam Đông Viện, Bạch Sam Trung Viện bầu cử bình tĩnh thì Tử Sam Nam Viện tràn ngập mùi thuốc súng. Tuy cuối cùng Vương Tiểu Thạch thắng nhưng Tử Sam Nam Viện rơi vào trạng thái phân liệt, đồn rằng các đệ tử ký danh ủng hộ Cuồng Nhân Lữ Cuồng, Vương Tiểu Thạch không ai phục ai suýt hỗn chiến. Cuối cùng Tổng giáo viên Tử Sam Nam Viện dùng võ lực trấn áp, tuyên bố kết quả cuối cùng có hiệu lực.

So sánh thì quá trình bầu cử bên Hoàng Sam Bắc Viện rất nhẹ nhàng.

Nhậm Tiêu Dao siêu may mắn vác thịt mỡ lên đài vừa cắn đùi gà vừa nói:

– Nếu chọn ta, nếu ta may mắn thì không chừng có thể truyền cho các ngươi, mọi người cùng nhau phát tài…

Tiếp theo tên mập nghịch thiên được hơn một nửa phiếu bầu.

Tất nhiên với điều kiện là mỹ thiếu niên Lâm Tín không tham gia bầu cử mới được như vậy.

Cùng lúc đó, tuy cuộc chiến viện thủ bên Hồng Sam Tây Viện kịch liệt nhưng không đến mức rạn nứt. Dù sao Hồng Sam Tây Viện không có thiên tài quá chói lọi, cuối cùng từ thiếu chủ Tịch Dương Trấn Lý Tàn Dương đánh bại mười mấy đối thủ cạnh tranh, trở thành viện thủ của Hồng Sam Tây Viện.

Lúc trước danh tiếng của Lý Tàn Dương không quá nổi, xem như danh nhân không lớn không nhỏ.

Rất nhiều người cho đến lúc này mới bắt đầu chú ý thiếu niên không nghe tên tuổi này.

Đương nhiên Đinh Hạo không ngạc nhiên với kết quả này. Kinh mạch, thiên phú của Lý Tàn Dương đều tuyệt vời, có tâm kế lại được cơ hữu Tiêu Thừa Tuyên không đánh không quen biết rất là nóng nảy ủng hộ, cộng với muội muội Lý Y Nhược cực kỳ xinh đẹp ảnh hưởng, gã trở thành viện thủ là tất nhiên.

Cho nên trong một ngày, viện thủ của các đệ tử ký danh năm viện đông, tây, nam, bắc, trung Vấn Kiếm tông đã sinh ra.

Lý Lan, Tôn Cửu Thiên, Vương Tiểu Thạch, Nhậm Tiêu Dao, Lý Tàn Dương thoáng chốc thành cái tên tất cả đệ tử ký danh nhớ kỹ.

* * *

– A? Không ngờ nhìn thấu như vậy, chịu được chức viện thủ dụ dỗ?

Trong một đại điện rộng lớn khu vực bậc tám Vấn Kiếm tông, Doãn Nhất Phi đang diện bích nghe tin tức ngồi xếp bằng trên ghế đá tử ngọc biểu tình hơi giật mình mở mắt ra.

Lỗ Kỳ ngồi một bên cười âm trầm nói:

– Nhìn thấu thì sao? Chỉ ba năm, đấu với Mục Thiên Dưỡng của Thanh Bình học viện thì Đinh Hạo chết chắc.

– Cho dù có lão quái vật kia bảo vệ Đinh Hạo, ta không tin sau ba năm trên Thiên Hàn Tuyệt phong lão quái vật còn có thể bảo vệ mạng hắn.

Bây giờ Lỗ Kỳ, Doãn Nhất Phi hận Đinh Hạo thấu xương.

Một đệ tử ký danh nho nhỏ lần lượt khiến Lỗ Kỳ, Doãn Nhất Phi mất mặt, đây là sỉ nhục to lớn.

Lỗ Kỳ, Doãn Nhất Phi chưa dứt lời chợt có dị biến.

Trong đại điện bỗng có đoàn sáng vàng xuất hiện.

Một thân hình thon dài cao rái tiêu sái phiêu dật bước ra từ ánh sáng vàng.

Toàn thân người đó dâng trào khí thế cường đại như biển cả vô tận lan tràn khắp đại điện, khiến người ta hoảng loạn. Giây tiếp theo khí thế cường đại biến mất, ánh sáng vàng chậm rãi chui vào thân thể người đó.

Đó là một thanh niên khuôn mặt thân thiện, bình thường, khoảng hai mươi bốn, lăm tuổi. Thanh niên mặc trường bào vào vàng, im lặng, nho nhã, cho người cảm giác như lão nhị Lương Phi Tuyết của Thất Nghĩa Minh khi trưởng thành. Tuy nhiên thực lực của thanh niên này mạnh hơn Lương Phi Tuyết vô số lần.

Tuy người này đã thu lại huyền khí dao động vẫn tạo áp lực khiến người nghẹt thở như nhìn núi cao.

Lỗ Kỳ, Doãn Nhất Phi biểu tình kinh sợ, vội vàng cung kính hành lễ:

– Đông Lưu sư huynh!

Thanh niên thân thiện này tên là Phiếm Đông Lưu, một trong các đệ tử tam đại của Vấn Kiếm tông, địa vị thân phận cực kỳ tôn quý, trên hai người Lỗ Kỳ, Doãn Nhất Phi.

– Hai vị sư đệ.

Thanh niên Phiếm Đông Lưu thân thiện gật đầu, nói:

– Công tử đã biết chuyện các ngươi kể, tạm thời đừng trêu vào lão quái vật kia, sẽ có người đối phó lão ta. Còn Đinh Hạo thì có nổi tội cỡ nào cũng chỉ là đệ tử bình thường, một tiểu nhân vật. Nếu bên kia đã lựa chọn lôi kéo hắn thì chúng ta không cần uổng phí sức lực vào đệ tử bình thường đó.

Chương 145: Loạn tượng, tăng tiến thực lực

Lỗ Kỳ mừng rỡ nói:

– Ha ha ha ha ha ha! Nói vậy là công tử quyết định từ bỏ Đinh Hạo?

Phiếm Đông Lưu gật đầu, nói:

– Một kẻ táo bạo ước chiến với Mục Thiên Dưỡng đã là người chết, không có giá trị lôi kéo. Nếu nhóm Quan Phi Độ muốn thì để cho bọn họ đi, khiến bọn họ hết sức bồi dưỡng, bọn họ gà bay trứng vỡ. Mục tiêu của chúng ta vẫn là hai mươi đệ tử võ sĩ huyết mạch, đặc biệt là Viên Thiên Cương, Tạ Giải Ngữ, Phùng Ninh, phải lôi kéo vào.

Doãn Nhất Phi mừng rỡ, cười đắc ý nói:

– Chuyện này thì xin Đông Lưu sư huynh hãy chuyển lời cho công tử là yên tâm đi, Viên Thiên Cương đã là người của chúng ta. Về Tạ Giải Ngữ, Phùng Ninh chúng ta đã điều tra rõ ràng lai lịch, chẳng là mấy tên lính mới. Hì hì, chỉ cần đúng bệnh hốt thuốc là sẽ khiến bọn họ đầu vào.

Phiếm Đông Lưu thở phào một hơi:

– Ừm! Vậy thì tốt.

Phiếm Đông Lưu nhắc nhở:

– Võ sĩ huyết mạch mới là hạt giống có tiềm lực thật sự, là người khống chế tương lai thế giới này nên các ngươi tuyệt đối đừng cẩu thả, sơ ý. Người bên kia sẽ có hành động, tuyệt đối đừng để bọn họ giành trước.

Lỗ Kỳ, Doãn Nhất Phi bảo đảm:

– Đông Lưu sư huynh yên tâm, chuyện này tuyệt đối sẽ không có vấn đề.

Phiếm Đông Lưu nói tên vài đệ tử bình thường:

– Tốt lắm, công tử muốn hai người chú ý mấy người Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết bên Thất Nghĩa Minh.

Lương Phi Tuyết nghiêm túc nói:

– Bây giờ gần Tây Nham sơn mạch Tuyết Châu xuất hiện trời thủng đất sụp, một di tích tông phái thượng cổ cực kỳ bí ẩn hiện thế, các tông phái và tông phái yêu ma tập trung chú ý vào chuyện này. Công tử tự mình dẫn cao thủ đi Tây Nham sơn, không rảnh lo gì khác, các ngươi tuyệt đối đừng để công tử thất vọng!

Phiếm Đông Lưu nói xong người tỏa ánh sáng vàng, biến mất tại chỗ.

Doãn Nhất Phi cười to bảo:

– Ha ha ha ha ha ha! Nếu công tử đã quyết định không lôi kéo Đinh Hạo nữa thì chúng ta có thể tìm chút trắc trở cho hắn!

Lỗ Kỳ nhíu mày nói:

– Nhưng lão quái vật đó…

Mắt Doãn Nhất Phi lóe tia độc ác, nói:

– Không sao, chúng ta chỉ tọa chút rắc rối cho tiểu tạp chủng Đinh Hạo, chậm trễ tiến bộ tu luyện của hắn. Sau ba năm mượn tay Mục Thiên Dưỡng giết chết Đinh Hạo! Lại nói ta nghi ngờ cường giả bí ẩn xuất hiện trong rừng không phải lão quái vật Khí Thanh Sam.

– Nhưng câu thơ kia…

– Một câu thơ không nói lên cái gì, hôm đó không thấy cường giả bí ẩn lộ mặt. Lỡ như tiểu tạp chủng Đinh Hạo không biết từ đâu nghe câu đó rồi nói lung tung thì sao?

Mắt Lỗ Kỳ sáng lên nói:

– Nói vậy cũng đúng, dù sao năm xưa lão quái vật đại náo một trận, nhiều năm qua chưa từng xen vào chuyện trong môn phái tại sao bây giờ bỗng quan tâm chết sống của một đệ tử ký danh nho nhỏ?

– Vì vậy chúng ta cần thử một lần. Tốt nhất đừng để ta tra ra tất cả là giả, không thì ta sẽ khiến tiểu tạp chủng Đinh Hạo chết cực thảm!

Doãn Nhất Phi là đệ tử tam đại hạch tâm, có thân phận rất cao, đây là lần đầu tiên gã bực mình vì một đệ tử ký danh nho nhỏ.

Lỗ Kỳ kinh ngạc hỏi:

– Vậy tiếp theo nên làm sao?

– Viên Thiên Cương đã là người của chúng ta đúng không? Viên Thiên Cương là đệ tử huyết mạch, thân phận tôn quý, trước tiên khiến hắn gây sự với Đinh Hạo, dù không giết chết hắn nhưng đánh hấp hối là được. Để tiểu tạp chủng đó biết có một số người không thể trêu chọc, hì hì. Không lẽc lão quái vật kia sẽ da mặt dày nhúng tay vào đệ tử cấp thấp tranh đấu sao?

Biểu tình Doãn Nhất Phi độc ác.

* * *

Tham gia bầu cử viện thủ xong ngày hôm đó sau buổi trưa không có lớp học.

Đinh Hạo cùng đám người thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Phương Thiên Dực, Vương Tiểu Thất ở lại võ xa tu luyện kiếm kỹ một trận, đặc biệt hỏi thiếu niên thợ săn Trương Phàm dạy bí quyết về thuật bắn tên. Xong xuôi Đinh Hạo về chỗ mình.

Lần trước Đinh Hạo mua một đám phi đao chế tạo tinh xảo ở Chú Đỉnh Hào, hắn luôn muốn tu luyện rành rọt một môn ám khí, bây giờ là lúc nghiên cứu.

Lấy thực lực đỉnh tứ khiếu Võ Đồ cảnh hiện tại của Đinh Hạo tùy tay phát ra phi đao trong năm mươi bước giết mục tiêu trạng thái tĩnh không thành vấn đề. Nhưng muốn giống như trong kiếp trước tiểu thuyết Cổ Long viết đối với bất cứ địch thủ nào đều làm được cảnh giới “Tiểu Lý Phi Đao, lệ bất hư phát” thì Đinh Hạo còn kém xa.

Cho nên Đinh Hạo hỏi thiếu niên thợ săn Trương Phàm bí quyết thần xạ, muốn thử dung hội quán thông vào thuật phi đao.

Đinh Hạo luyện tập trong sân một lúc, mơ hồ sờ được chút môn đạo.

– Thuật ám khí cũng cần bí tịch tu luyện, đóng cửa tu luyện sẽ không có tạo nghệ sâu. Đáng tiếc trong tay ta hiện tại không có bí tịch kiểu này, phải tìm thời gian tiêu phí điểm cống hiến cho môn phái đi khi vũ khí tông môn lựa chọn một bộ bí quyết ám khí mới được.

Đinh Hạo đặt quyết tâm, lau khô hết phi đao rồi cất vào, bước vào phòng.

Mấy hôm nay Đinh Hạo tu luyện có thành công, huyền khí trong người kích động bốn huyệt khiếu hạ đan điền đã đến cảnh giới “Tinh oánh ngọc nhuận, no đủ tràn đầy”. Đinh Hạo biết đây là điềm báo cảnh giới đột phá, không thể ức chế nữa.

Đinh Hạo khoanh chân ngồi trên bồ đoàn trong phòng khách, nhắm mắt nhập định, rất nhanh tiến vào trạng thái không minh. Đinh Hạo vận chuyển Thái Huyền Vấn Kiếm Khí Thiên, bắt đầu dẫn đạo huyền khí trùng kích hạ đan điền bụng, thập nhị chính kinh thủ thiếu âm đệ nhất kinh huyệt khiếu thứ năm, thần môn huyệt khiếu.

Huyền khí băng sương phong tuyết kích thích.

Từng mảng bông tuyết trắng trong suốt lấp lánh xinh đẹp từng chút một hình thành quanh người Đinh Hạo, chậm rãi xoay tròn xung quanh hắn như tinh linh nhỏ màu trắng bảo vệ hắn.

Giống như hình thành một tầng hộ giáp băng tuyết xoay tròn bên người Đinh Hạo.

Dị tượng này lần đầu tiên xuất hiện.

Đây là một trong các minh chứng thực lực của Đinh Hạo tăng lên dần đến mức cảnh giới sâu hơn.

Theo thực lực võ giả lên cao, khi vạn công nhập định thân thể bản năng sinh ra trạng thái phòng ngự tránh cho bên ngoài quấy nhiễu, tập kích. Thực lực càng cao thì trạng thái phòng ngự càng mạnh.

Nghe nói cường giả trên Tiên Thiên Võ Tông cảnh sau khi nhập định bản năng sản sinh huyền khí vòng bảo hộ phòng ngự dù là thần binh lợi khí cũng khó phá vỡ.

Thực lực hiện tại của Đinh Hạo chưa đạt đến trình độ đó, sinh ra vòng khí lạnh bông tuyết ngưng mà không phóng cách xa hắn một thước là không còn chút gì, không xem như vòng bảo hộ huyền khí chỉ có hình thức ban đầu, nên không cần sợ phá hỏng nhà cửa.

Theo thời gian trôi qua, toàn thân Đinh Hạo càng rực rỡ hơn.

Chỉ thấy bụng, eo, sờn phải, ngực phải của Đinh Hạo có bốn điểm sáng màu bạc, lực lượng vô hình thành tia sáng dâng lên. Đến ngực phải, đốm sáng thứ năm dần hình thành, ánh sáng ngày càng mãnh liệt.

Bỗng nhiên…Truyện linh dị dài kỳ Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân kể về những chuyến phiêu lưu của Diệp Thiếu Dương, truyền nhân của phái Mao Sơn, môn phái nổi tiếng bắt ma trừ yêu trong thiên hạ… Thỉnh chư vị nghé thăm ..!

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Một sóng xung kích vô hình lấy Đinh Hạo làm trung tâm khuếch tán ra bốn phương tám hướng.

Tia sáng rốt cuộc liên thông đốm sáng thứ năm.

Nhất khí quán thông!

Tóc đen của Đinh Hạo như suối bay lên, quần áo bay phần phật bốn phía.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại tất cả bộ truyện đã thống báo lỗi nhé ..!Cảm ơn các bạn đã thông báo ...!
https://audiosite.net
Phi Tùng 7 ngày trước
1 thời hoàng kim mua đĩa băng hồi đó...Cái tên Độc Cô Cầu Bại chắc những ai tầm 8x>9x không quá xa lạ gì cả :). .. truyện này phải nói là" Tưởng không hay mà Hay không tưởng được". Đầu tiên cảm ơn tác giả sau đó cảm ơn website AudioSite đã eidt dịch và đọc bộ truyện này rất xuất xác..^^! chả biết nói ...à mình để cử bộ truyện này trong top truyện hay nhé :)
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo sever 2 hoạt động bình thường nhé mình đã di chuyển đến sever 1 ( giọng 1 nhé )P/s- Lý do: Là hết băng thông đó bạn không phải lỗi nhé, hiện tại tụn mình đang bị ÂM tiền bên sing bạn à, dung lượng tuy rất nhiều nhưng băng thông có ít lém ( à cái này là do tiết kiệm chút tiền ).Mình thật sự khá nãn nên dạo này cũng lười cập nhật các bộ truyện thành viên uplaod lên..haizz nói thật mình chỉ là tên mọt sách thích viết lách, giờ đi làm ship không có thời gian đọc nên rủ anh em làm audio truyện mà thôi..! haizz..!Mình cũng chả hiểu gì cả chỉ thấy bên sing họ bảo cái gi mà bị phá, họ biết nên họ giảm xuống còn 30% khoản tiền băng thông tuy nhiên nó cũng cả tháng lương đi cày mặt ở ngoài đường ship hàng của mình.Bên đó đã sửa thành công nhưng còn chưa dám fix lại trên website sợ lại -$ thì chắc phải bán con bạn già wave của mình mất..!Tối nay mình sẽ cập 200 bộ truyện do thanh viên Anh Em úp nhé giờ mình lại đi cày đường ..^^!
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã phản hồi :)cái này do sever cache chứ mình không muốn :)mình thì chưa bao giờ nghe bị trường hợp này bao giờ lên không biết :)bạn kiểm tra lại có khi nào bạn đang nghe trình duyệt ẩn danh, dẫn đến không thể nghe tiếp vì nó ẩn hoàn toàn phía sever không thể biết bạn đang nghe đến tập bao nhiêu nhé bạn :).Cách khắc phục: Bn đăng nhập thành viên hoặc nghe truyện tầm 10s>30s là 100% đã lưu có thể nghe tiếp nhé ..!
https://audiosite.net
Phước 2 tuần trước
Đang nghe, lỡ thoát ra cái, vào nó ko lưu phần đang nghe ?Đôi khi không thoát, mà ra FB tý, nó cũng tự thoát ko lưu phần đang nghe, kiếm thấy mịa ?
https://audiosite.net
đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
Lực Trần 2 tuần trước
Ad ơi lỗi giọng đọc 2 rồi ad à
https://audiosite.net
Lực Trần 3 tuần trước
Ad ơi lỗi giọng đọc 2 rồi
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ..^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã gửi thông báo tụn mình đang làm lại bộ này nhé ..!khi di chuyển sv bộ này tự nhiên bị lỗi :(sáng thứ 2 hoàn tất nhé.. mai CN nhóm mình đi lễ rồi :).không còn ai fix đâu bạn :)các anh em, huynh đệ thông cảm nha :)
https://audiosite.net
Bộ này hà thu đang làm + chương mới nhất nhé khoảng 3k chương chậm nhất thứ 2 là hoàn tất nhé bạn :)cảm ơn bạn đã thông báo