Đao Kiếm Thần Hoàng Audio Podcast
Tập 19 [ chương 91 đến 95 ]
❮ sautiếp ❯Chương 91: Mỹ nữ giáo viên ngự tỷ
Đám người mới vào Vấn Kiếm tông, địa vị thấp tất nhiên không thể có được bảo bối huyền thạch.
Trong lúc nói chuyện, chưởng quỹ Quy Khứ Lai từ xa đi đến, cười nói:
– Trước đó tại hạ đã hứa với Đinh Hạo huynh đệ nên trừ ba phần trăm tổng cộng hai vạn bốn ngàn năm trăm lượng, trừ số lẻ năm trăm tính ba vị hai vạn bốn ngàn lượng hoàng kim.
Biểu tình Vương Tiểu Thất khao trương nói:
– Oa oa, mặt mũi Đinh sư huynh lớn thật. Ta đến Chú Đỉnh Đường mấy lần chưa từng được ưu đãi giảm giá.
Trương Phàm sùng bái Đinh Hạo mù quáng sâu vào xương cốt rồi nên không thấy có gì lạ.
Đinh Hạo vội trả kim phiếu nhanh hơn Trương Phàm, Vương Tiểu Thất.
Ban đầu cá cược Đinh Hạo không làm gì nhưng được chia nhiều nhất, lúc này hắn nên chia xẻ với hai đồng bạn, chủ yếu là giúp Trương Phàm. Thiếu niên thợ săn tư chất không tốt đã định con đường tu luyện vô cùng vất vả, hao phí nhiều tài vật. Vương Tiểu Thất thì con nhà giàu, tiền đối với gã chỉ là một ký hiệu.
* * *
Lúc chạng vạng Thanh Sam Đông Viện xếp một tiết học gieo trồng linh thảo.
Giáo viên giảng bài là một sư tỷ mỹ nữ đệ tử nội môn lạnh như băng, nổi danh cao quý lãnh diễm, váy xanh đẹp không thua gì hạt tiêu nhỏ Lý Y Nhược. Nữ đệ tử nội môn có phần khí chất ngự tỷ trưởng thành, khiến đám nam đệ tử ký danh rục rịch nhễu nước miếng, không ai vắng mặt trong môn này.
Ba người Đinh Hạo, Trương Phàm, Vương Tiểu Thất ngoan ngoãn đi học.
Băng sơn mỹ nữ sư tỷ tên là Tây Môn Thiên Tuyết, thật sự như người tuyết, không nói cười, cực kỳ nghiêm túc.
Nghe nói Tây Môn Thiên Tuyết năm nay mới vào đệ tử nội môn, xem như thiên tài số một về linh dược, linh thảo, rất có thiên phú, được tông môn chú trọng. Mấy vị trưởng lão có tạo nghệ sâu về linh dược, luyện đan đều giành giật muốn thu Tây Môn Thiên Tuyết làm đồ đệ.
Cho nên Tây Môn Thiên Tuyết được công tác tốt là dạy đệ tử ký danh môn cơ bản để có điểm cống hiến môn phái.
Trong lớp dạy đại khái quy tắc, chia cấp bậc thảo dược, linh thảo, đặc tính quan trọng, cách luyện chế linh dược.
Mấy thứ này nội dung chung chung, không tỉ mỉ.
Đinh Hạo nghe ngáp ngủ, hắn không có hứng thú vè cái này. Giống trường học cấp 3 kiếp trước của Đinh Hạo, môn hóa học với các danh từ chuyên nghiệp, nhiều tên thảo dược làm người ta váng đầu.
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Vương Tiểu Thất thì hào hứng nghe, bộ dáng cực kỳ nghiêm túc.
Trương Phàm nắm bắt mọi cơ học tập các loại tri thức biến mạnh. Vương Tiểu Thất thì… Cái tên này háo sắc nhìn eo và ngực Tây Môn Thiên Tuyết sư tỷ suốt, rõ ràng là trong đầu đen đặc.
Một tiết học nhanh chóng trôi qua.
Sắp hết giờ, sư tỷ cao quý lãnh diễm biến ra một đống túi vải màu xanh, lạnh lùng cười:
– Nơi này là hạt giống Ngưng Huyết Thảo, linh thảo cửu phẩm. Mỗi người lĩnh một túi đem về trồng như cách ta đã dạy, sau nửa tháng ta muốn thấy thành quả của các ngươi. Tan học!
Tây Môn Thiên Tuyết nói xong tiên nữ bay đi không muốn ở lại lâu hơn một giây.
Đinh Hạo ngẩn ngơ.
Gì đây? Bài tập về nhà sao?
Nhưng lúc trước sư tỷ đại nhân dạy cách trồng hạt giống Ngưng Huyết Thảo như thế nào?
Đinh Hạo đột nhiên cảm thấy hắn phải trả giá cho lên lớp không nghe giảng bài.
Trong kh iđó Trương Phàm đã lĩnh hạt giống Ngưng Huyết Thảo giúp Đinh Hạo, Vương Tiểu Thất.
Đinh Hạo dở khóc dở cười lắc đầu, nói:
– Xem ra về sau phải chăm chú nghe giảng, sư tỷ thích cho ‘bài tập’.
Vấn Kiếm tông bồi dưỡng đệ tử hậu bối có hệ thống ngay ngắn, không thua gì hệ thống giáo dục khổng lồ, phức tạp trên trái đất. Cũng khó trách, đây là văn mịnh lực lượng huyền khí thế giới vũ khí lạnh đã tồn tại mấy vạn năm.
Ăn tối xong Đinh Hạo chỉ dạy các loại khó khăn khi tu luyện cho các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện trong cơm xá, chia nhau tâm đắc tu luyện. Xong xuôi Đinh Hạo mới có thời gian quay về chỗ ở.
Lúc này ánh trăng mông lung, sương phủ mặt đất.
Đinh Hạo lấy ba hộp gỗ chứa bí tịch huyền công ra, cầm bí tịch.
Lúc trước ở kho vũ khí Tàng Kiếm Đường kiếm tháp Đinh Hạo chỉ liếc sơ, không có thời gian đọc kỹ. Đinh Hạo thắp đèn, sắp giấy ra, mài mực. Đinh Hạo sao chép ba quyển bí tịch huyền công, mượn đọc sách gốc phải trả sau một ngày, nếu vượt qua thời hại cần nộp điểm cống hiến môn phái, mất nhiều hơn được.
Đinh Hạo chép bài từng chữ thật cẩn thận.
Yên Đào Mê Ly Quyết, Băng Hỏa Cửu Chuyển kim thân quyết, Long Vương Ly Thủy kiếm pháp đều là bí tịch huyền công nhân giai cực phẩm giai vị, nội dung thâm ảo rất nhiều. Trong quyển sách nhỏ không chỉ có chữ giảng giải còn có vài đồ án vừa nhỏ vừa ảo, một vài chú giải tâm đắc tu luyện của cường giả, rất kỹ càng.
Thật là chỉ nam tu luyện sách giáo khoa.
Đương nhiên dù chỉ dẫn đầy đủ nhưng ngoiwfb ình thường không thể lĩnh ngộ được.
Bất cứ huyền công nào, đặc biệt huyền công xếp phẩm cấp yêu cầu tư chất người tu luyện rất cao, đây là nguyên nhân tại sao Vấn Kiếm tông chọn lựa môn nhân đệ tử khắc nghiệt đến vậy.
Đinh Hạo vừa chép bài vừa nghĩ, mất một đêm mới chép hết Yên Đào Mê Ly Quyết, Băng Hỏa Cửu Chuyển kim thân quyết, Long Vương Ly Thủy kiếm pháp.
May mắn kiếp trước Đinh Hạo tích lũy bản lĩnh vẽ tranh, chép lại hết đồ án phức tạp tạo ra ba quyển sổ hoàn mỹ.
– Phù, mệt quá.
Đinh Hạo đặt bí tịch trở vào hộp gỗ, đóng kín, thấy mệt mỏi.
– Trời sắp sáng rồi, không có thời gian ngủ vậy tu luyện một lúc.
Đinh Hạo nhìn ngoài khung cửa sổ đã tờ mờ sáng, hắn tới đại sảnh khoanh chân ngồi trên bồ đoàn. Mắt nhìn mũi mũi hướng ngực, tinh thần Đinh Hạo vào trung đan điền ở ngực, bắt đầu tu luyện viêm diễm huyền khí.
Đinh Hạo đã hoàn toàn luyện hóa trung cực huyệt khiếu, huyệt khiếu thứ nhất của nhâm mạch đứng đầu lục kỳ kinh, trung đan điền đến đỉnh nhất khiếu Võ Đồ cảnh. Đinh Hạo vận chuyển tâm pháp Nhất Đao Khải Trình Quyết bắt đầu thử dẫn động viêm diễm huyền khí trùng kích huyệt khiếu thứ hai, huyệt khiếu đàn trung.
Tâm pháp Nhất Đao Khải Trình Quyết không uổng là tác phẩm lão tổ tông Đao Tổ sáng tác, tinh diệu vô song.
Càng tu luyện Đinh Hạo càng cảm nhận tâm pháp huyền công này tinh diệu. Tâm pháp thúc đẩy Đinh Hạo dẫn động viêm diễm huyền khí chạy tới chạy lui trong kinh mạch, không thấy tắc nghẽn, suôn sẻ như cánh tay. Có thể cùng lúc vận chuyển huyền khí và tư duy, không hề sai lệch.
Chương 92: Lão Nhân Tóc Trắng ngạc nhiên
Viêm diễm huyền khí không ngừng luyện hóa đàn trung huyệt khiếu, từng chút một làm mềm nút chặn to và dung hợp nó.
Trong phút chốc lại qua hơn nửa canh giờ.
– Hôm nay ngừng tại đây.
Đinh Hạo hơi điều chỉnh, khiến huyền khí tự động tuần hoàn trong trung cực huyệt khiếu, dứng dậy.
Tu luyện huyền khí quả nhiên là ảo diệu vô cùng, mới nửa canh giờ ngắn ngủi toàn thân Đinh Hạo không còn mệt mỏi, cảm thấy tinh thần phấn chấn, dạt dào sức sống.
Bên ngoài vọng vào tiếng chim hót véo von, một ngày mới bắt đầu.
Tính thời gian thì còn hai canh giờ mới đến môn học sáng minh văn, theo thói uyên thường ngày Đinh Hạo đi ra sân tập sáng.
– Mỗi ngày mặt trời mọc là lúc thiên địa chuyển đổi âm dương, trong dương uẩn âm, âm dương điều hòa. Có thái dương chân hỏa thuần nguyên chi lực và thái âm chân huyền thuần nguyên chi lực, là thời cơ tốt nhất để tu luyện đệ nhất chuyển Bì Mô kim thân trong Băng Hỏa Cửu Chuyển kim thân quyết.
Đệ nhất chuyển Băng Hỏa Cửu Chuyển KimThân Quyết thật tự nhiên hiện lên trong đầu Đinh Hạo.
Đinh Hạo cởi áo khoác, lỏa nửa người trên rắn chắc vmạ vỡ đón ánh đỏ từ khe núi phía đông mới ló lên, đứng im tham ngộ tâm pháp đệ nhất chuyển Băng Hỏa Cửu Chuyển Kim Thân Quyết, lấy thần dẫn khí, khí uẩn thần, tâm thần hợp nhất.
Tiếp theo thân thể Đinh Hạo không nhanh không chậm, giống như múa yoga chậm rãi bày ra tư thế cực kỳ quái dị huyền ảo thứ nhất của tâm pháp đệ nhất chuyển Băng Hỏa Cửu Chuyển Kim Thân Quyết.
Đệ nhất hỏa thức.
Đây là tư thế thứ nhất để tu luyện trong Băng Hỏa Cửu Chuyển kim thân quyết.
Đinh Hạo lập tức cảm giác từng tia thái dương chân hỏa thuần nguyên chi lực trong thiên địa vô hình lúc trước không thể cảm giác được xuất hiện quanh người, thi nhau ùa vào lỗ chân lông, lỗ tai Đinh Hạo.
Làn da thấy nóng cháy, tê dại, giống như Đinh Hạo bị nướng trên đống lửa.
Sau một nén nhang, cảm giác tê dại nóng bức càng lúc càng mãnh liệt dần biến thành đau khổ. Lớp da ngoài giống bị nướng chín, giống như ngàn vạn con kiến cắn da thịt.
Đây là cực hạn của lửa.
Đinh Hạo hít sâu, chậm rãi dời bước, thân thể nghiêng tới trước, đạp bước chân huyền ảo đổi tư thế yoga khác càng quái dị hơn.
Đệ nhất băng thức.
Tư thế thay đổi, thái dương chân hỏa chi lực trong thiên địa biến mất, thay thế là thái âm chân huyền thuần nguyên chi lực như tơ nhện chưa tán đi trong bình minh. Khí lạnh thái âm chân huyền thuần nguyên chi lực từng lũ chui vàol ỗ chân lông của Đinh Hạo, tham lam thẩm thấu da thịt.
Lúc này sức nóng trong người Đinh Hạo chưa tan thì khí lạnh bỗng nhiên tham gia. Băng hỏa giao nhau sinh ra hiệu quả phá hư, đau đớn trong khoảnh khắc làm người ta không muốn sống.
Đinh Hạo suýt hét ra tiếng.
Băng Hỏa Cửu Chuyển kim thân quyết quả nhiên là pháp môn kim thân tu luyện khó khăn và tu luyện rất đau khổ.
Nhưng khi tu luyện trả giá càng lớn thì cuối cùng được báo đáp càng cao.
Đinh Hạo cắn chặt răng cố nén đau khổ người thường khó chịu đựng.
Lại qua một nén nhang, cùng với thái dương chân hỏa thuần nguyên chi lực và thái âm chân huyền thuần nguyên chi lực không ngừng điều hòa dung hợp, âm dương dung hợp, đau khổ như bị kiến cắn chậm rãi rút xuống như thủy triều, thay thế là tê dại thoải mái khó tả. Làm người lâng lâng như sắp cưỡi gió bay đi.
Ngoài người Đinh Hạo dần dâng lên từng lũ ánh sáng bạc và đỏ.
Thoạt trông cơ thể Đinh Hạo không có gì thay đổi nhưng nếu nhìn kỹ sẽ thấy da hắn càng mịn màng, dưới ánh nắng chiếu rọi giống pho tượng sáng bóng, tràn ngập sức bật, lực lượng.
– Băng Hỏa Cửu Chuyển kim thân quyết đệ nhất chuyển luyện da thịt, gọi là Bì Mô kim thân, khiến da thịt kiên cường dẻo dai, đao kiếm bình thường chém không rách, sau khi bị thương công phápư và da sẽ nhanh chóng khép lại. Theo bí tịch chú thích ta đoán đã luyện đệ nhất chuyển Băng Hỏa Cửu Chuyển kim thân quyết đến cảnh giới tiểu thành.
Đinh Hạo nhanh chóng phán đoán.
Đây chính là chỗ biến thái của đao kiếm song thánh thể.
Khi cùng lúc tu luyện hạ đan điền dưới bụng, trung đan điền ở ngực khiến huyền khí kiếm pháp, đao pháp hỗ trợ nhau, trong trạng thái đó tu luyện pháp quyết, huyền công, bí tịch phụ trợ nào sẽ không gặp bình cảnh gì, suôn sẻ đi tới.
Lần đầu Đinh Hạo tu luyện Băng Hỏa Cửu Chuyển kim thân quyết thế mà có hiệu quả tốt như vậy.
Đổi lại người khác đừng nói tu luyện đệ nhất chuyển Băng Hỏa Cửu Chuyển kim thân quyết Bì Mô kim thân đến tiểu thành, mới hoàn thành động tác đệ nhất hỏa thức, phát hiện thái dương chân hỏa thuần nguyên chi lực trong thiên địa cũng cần thử trăm ngàn lần, dẫn thái dương chân hỏa chi lực nhập thể càng tốn hơn mười ngày mới xong.
Đây chính là sự khác nhau giữa thiên tài và người thường.
Đinh Hạo múc thùng nước to lạnh lẽo từ dưới giếng lên đổ uống đầu, rửa mồ hôi và tạp chất tiết ra ngoài người trong quá trình tu luyện. Tu luyện cảm thấy toàn thân sảng khoái, lúc này Trương Phàm, Vương Tiểu Thất cũng bước ra khỏi phòng chắc chưa tu luyện.
Đinh Hạo trở về phòng cầm ba hộp gỗ bí tịch dọc theo đường đá đi tới kho vũ khí Tàng Kiếm Đường kiếm tháp ngày hôm qua.
– Tiểu tử, xem ra ngươi đã làm lựa chọn.
Lão Nhân Tóc Trắng ngày hôm qua ngồi ghế mây hôm nay vẫn canh gác kho vũ khí Tàng Kiếm Đường kiếm tháp. Lão Nhân Tóc Trắng ngẩng đầu nhìn Đinh Hạo, lộ vẻ mặt kinh ngạc.
Lão Nhân Tóc Trắng gật đầu, nói:
– Xem ra bổn tọa… Lão phu xem thường ngươi, trong một đêm đã tu luyện đệ nhất chuyển Băng Hỏa Cửu Chuyển kim thân quyết Bì Mô kim thân đến cảnh giới tiểu thành, quả nhiên là tiểu biến thái đẳng cấp thiên tài. Ha ha ha ha ha ha! Nói vậy là hai bí tịch khác cũng không thể làm khó ngươi.
– Trưởng lão sư thúc khen trật rồi.
Đinh Hạo rất cảm kích lão Nhân Tóc Trắng, cung kính giao ba hộp bí tịch.
Theo lý thì khi mượn bí tịch huyền công lúc trả lại cần kiểm tra kỹ có đánh tráo gì không, ai ngờ lão Nhân Tóc Trắng không thèm nhìn, tùy tiện ném ba bí tịch quý gia lên bàn đá.
Lão Nhân Tóc Trắng cười càng tươi nói:
– Ha ha ha ha ha ha! Nói thật là nếu không phải có người sớm nhắm trúng ngươi thì lão phu thật muốn thu ngươi làm đồ đệ. Thôi, có hạt giống như ngươi là may mắn của Vấn Kiếm tông ta. Nhưng tiểu tử hãy nhớ một câu, cây to đón gió lớn, lúc thích hợp ngươi cần hiểu ẩn giấu.
Đinh Hạo lần thứ hai cung kính thi lễ:
– Đệ tử nhớ kỹ trong lòng.
Lão Nhân Tóc Trắng gật đầu, nói:
– Ừm! Ngươi đi đi.
Lão Nhân Tóc Trắng cúi đầu đọc sách.
Đinh Hạo lại hành lễ mới xoay người đi.
Chương 93: Yêu ma yêu ma
Thời gian trôi nhanh.
Chớp mắt đã qua hai ngày.
Trong hai ngày này Đinh Hạo trừ lên lớp, học linh thảo, đan dược, minh văn, các loại tri thức ra đa số tinh thần tập trung vào tu luyện ba quyển bí tịch.
Về Băng Hỏa Cửu Chuyển kim thân Đinh Hạo đã dần đạt đến cảnh giới viên mãn đệ nhất chuyển Bì Mô kim thân, hiệu quả không tệ.
Yêu Đào Mê Ly thân pháp thì Đinh Hạo cũng có tiểu thành. Băng Hỏa Cửu Chuyển kim thân luyện quen thuộc tầng thứ nhất tự quyết yên trong bốn tự quyết yên, đào, mê, ly có nghĩa là rốt cuộc Đinh Hạo có pháp môn khinh thần, sau này không cần dựa vào lực lượng cơ thể thô bạo nhảy tới nhảy lui như con chuột túi, mỗi lần nhảy là mặt đất thủng một lỗ to.
Long Vương Ly Thủy kiếm pháp có chín chiêu ba mươi sáu thức, Đinh Hạo nắm giữ đệ nhất chiêu Long Vương Hiện Thế gồm bốn thức đến cảnh giới quen tay, đang lần mò lĩnh ngộ vận ý sâu xa hơn. Đinh Hạo không sốt ruột tu luyện tám thức khác, hắn muốn đạp vững vàng từng bước.
Trừ mấy cái này ra sau khi Đinh Hạo luyện hóa huyệt khiếu thứ hai trong lục kỳ kinh nhâm mạch, đàn trung huyệt khiếu có thể bắt đầu tu luyện huyệt khiếu thứ ba trong thập nhị chính kinh thủ thiếu âm đệ nhất kinh, linh đạo huyệt khiếu. Đinh Hạo luyện hóa xong chính thức bước vào cảnh giới tam khiếu Võ Đồ cảnh.
Thực lực của Đinh Hạo tăng nhanh vùn vụt.
* * *
Khi mặt trời ngày thứ ba dâng lên, vô số đệ tử ký danh mong đợi rèn luyện lần đầu tiên rốt cuộc bắt đầu.
Lần rèn luyện này là thử thách tiếp theo sau đại tái năm viện. Từ cơ sở đại tái năm viện những tuyển thủ nổi bật nếu ai trong rèn luyện tranh thủ được các sư huynh đệ ủng hộ thì có thể leo lên vị trí viện thủ của năm viện.
Mỗi một thiếu niên có dã tâm đều phấn chấn tinh thần.
Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong sắp đặt, bốn trăm đệ tử ký danh chia làm hai mươi tiểu tổ, mỗi tổ gồm hai mươi người. Các tổ tự động tuyển cử một vị đội trưởng, được đến một tấm bản đồ, xuất phát lúc mặt trời mọc, rời khỏi sơn môn đi vào khu vực rèn luyện đã đánh dấu.
Hoạt động mạo hiểm bắt đầu trong khi các nghé con vừa thấp thỏm vừa hưng phấn.
* * *
Vô Tận đại lục đầy rẫy trăm tộc nhưng chiếm cứ ưu thế tuyệt đối là nhân tộc và yêu ma.
Đây là thế giới nhân tộc, yêu ma đứng đầu.
Yêu ma có nhiều chủng loại, trừ nhân loại ra sinh linh cường đại vạn thú trăm khoa đều xếp vào hàng yêu ma.
Yêu ma có tốc độ sinh sản hơn nhân loại, tuy sức mạnh không đồng đều nhưng chủng loại, số lượng hơn xa nhân loại rất nhiều. Yêu ma trời sinh có thần thông, chiếm ưu thế trên cơ rõ rệt trong toàn Vô Tận đại lục.
Mấy vạn năm nay nhân tộc và nhân loại bùng nổ thánh chiến vô số lần, hai phe tử thương thảm trọng.
Hiện tại cách lần thánh chiến gần nhất đã là ức vạn năm trước.
Nhân tộc thua trong thánh chiến, nguyên khí đại thương, bởi vậy gần vạn năm nay yếu thế chắc trong cuộc chiến tranh nhân yêu. Đa số nhân tộc chỉ có thể co đầu rút cổ trong các cứ điểm, thành lớn sinh tồn, hoang dã bị yêu ma chiếm cứ.
Nếu không phải nhân tộc có mấy vị võ đạo chí tôn đẳng cấp thần thánh chấn nhiếp yêu tộc, chỉ sợ nhân loại sớm đã bị yêu ma diệt tộc.
Trong người yêu ma tồn tại kinh mạch không thể tu luyện như nhân loại, nhưng chúng nó trời sinh có yêu khí, nên chủ yếu tu luyện yêu khí.
Dựa theo mức cường đại của yêu khí mà yêu ma chia làm mãnh thú, yêu thú, yêu binh, yêu tướng, yêu soái, yêu quân, yêu vương, yêu hoàng, yêu đế, yêu thánh, yêu thần và yêu tiên, mười hai cảnh giới tu luyện tương ứng với thực lực nhân loại.
Trong đó cảnh giới trên yêu soái là đã có trí tuệ.
Trên yêu vương thì có ngoại hình nhân loại.
Còn yêu thần, yêu tiên là cao cao tại thượng, thần long thấy đầu không thấy đuôi, nhân vật giáo chủ tọa trấn một phương. Một ngón tay của bọn họ cách mấy vạn dặm có thể tiêu diệt thế lực tông phái quy mô như Vấn Kiếm tông.
Yêu ma có quá nhiều, như hằng hà sa số rải rác trong hoang dã năm vực mấy trăm châu trên Vô Tận đại lục.
Tông phái nhân loại bình thường dựa theo mức độ nguy hiểm phân chia hoang dã có vài yêu ma thấp kém sống thành đẳng cấp khác nhau, thỉnh thoảng phái đệ tử trong môn đi ra chém yêu trừ ma, rèn luyện môn phái tăng kinh nghiệm thực chiến cho đệ tử.
Dĩ nhiên tông phái yêu ma, vài yêu ma có thực lực cũng làm chuyện tương tự, phái hậu bối tuổi trẻ tài cao trong yêu tộc đến khu vực tông phái nhân tộc rèn luyện, săn giết cường giả nhân loại.
May mắn cao tầng chí tôn hai tộc cho phép hành động săn giết này, chỉ cần không chiến đấu quy mô lớn thì chém giết riêng tư không sao.
Lần này đám người Đinh Hạo đi khu vực rèn luyện cửu giai gần Vấn Kiếm tông.
Khu vực rèn luyện này là một vùng đồi núi lớn, cách Vấn Kiếm tông không quá xa, khoảng mấy ngàn dặm. Cường giả Vấn Kiếm tông mấy lần thanh trừ, bảo vệ quy mô lớn chỉ để lại một ít mãnh thú yêu ma thấp kém, lấy thực lực hiện tại của đám đệ tử ký danh chỉ cần đồng tâm hiệp lực ứng phó thì sẽ không có thương vong.
Tất nhiên chuyện gì cũng có ngoại lệ.
Cái gọi là rèn luyện dĩ nhiên là có mức độ nguy hiểm nhất định. Lần rèn luyện đầu tiên của đệ tử ký danh quý này sẽ có tình huống chết người, tỷ lệ tử vong là ba, bốn phần ngàn, đây mới chỉ là sơ bộ để đám nghé con thích ứng thế giới nguy hiểm này.
Đợi sau này đẳng cấp rèn luyện càng lúc càng cao thì đệ tử ký danh sẽ bị đưa đi khu vực nguy hiểm hơn để tôi luyện.
Chỉ có cường giả thật sự mới có thể sống tiếp.
Kẻ yếu sẽ bị tàn khốc đào thải.
Máu và lửa rèn luyện, lựa chọn sống và chết, có như thế các tinh anh mới trở thành đệ tử thật sự của Vấn Kiếm tông, được nhiều tài nguyên, môn phái nâng đỡ, bồi dưỡng.
Bất cứ chủng tộc nào sinh sản trong thế giới lạnh lùng này phải trả giá máu tanh, kẻ yếu không có tư cách sinh tồn.
* * *
Đinh Hạo được đề tử làm đội trưởng tiểu đội hai mươi người là điều tất nhiên. Phương Thiên Dực, Trương Phàm, Vương Tiểu Thất rất may mắn cùng Đinh Hạo một tiểu tổ. Những đệ tử ký danh có thể đi theo bên cạnh Đinh Hạo đều cảm thấy rất hưng phấn. Theo bên cạnh đệ nhất nhân đại tái năm viện sẽ an toàn hơn một chút.
Liên tục cưỡi ngựa nửa ngày sau một hàng hai mươi nhân xuất hiện trong khu vực rèn luyện.
Yêu cầu rèn luyện rất đơn giản, không cần giết yêu ma chỉ định, chỉ cần tồn tại ba ngày trong hoang dã có lẽ có mãnh thú cấp thấp cư ngụ thì xem như hoàn thành nhiệm vụ, được ba điểm cống hiến cho môn phái an toàn quay về môn phái.
– Đến rồi, trong phạm vi trăm dặm chính là địa điểm chúng ta rèn luyện!
Đinh Hạo mặc áo giáp xanh nhạt loại nhẹ ghìm tuấn mã, cẩn thận so sánh bản đồ, đưa mắt nhìn.
Địa hình xung quanh trập trùng nhưng không cheo leo.
Từng ngọn núi nham thạch cao trăm thước dựng đứng như cột trụ chống trời.
Nhìn xa hơn bởi vì gần cuối thu nên đa số thảm thực vật đã khô vàng, cỏ khô cao đến eo đầy rẫy. Gió thổi nhẹ, cỏ khô như sóng hoa vàng dao động. Phía xa có con sông lớn chạy chồm hướng tây.
Một số dã thú bình thường nhưng chắc chắn hung dữ lúc ẩn lúc hiện phía xa, có tiếng thú gầm văng vẳng.
Chương 94: Dã ngoại đáng sợ
Phong cảnh như tranh, không cảm giác đến chút nguy hiểm tồn tại.
Thật giống như đang đi du lịch.
Là đi rèn luyện nên chọn chỗ không có nhân tộc cư ngụ hay thành thị.
Một đệ tử ký danh kiềm không được khen rằng:
– Ui cha, phong cảnh đẹp thật.
Đệ tử ký danh khác cũng ồ lên.
So với phong cảnh bình tĩnh như tranh trong sơn môn Vấn Kiếm tông thì hoang dã thiếu đi tinh tế, có phần thô kệch, cuồng dã, mới mẽ. Đối với đám ngé con trước khi vào Vấn Kiếm tông sống trong chỗ cư trú nhân loại, sau khi vào Vấn Kiếm tông cũng không đi đâu thì rất có sức hấp dẫn mới mẻ.
Giờ phút này, các đệ tử ký danh có cảm giác trời cao mặc chim bay lượn.
Rất hào hứng.
Lúc này chỉ có thiếu niên thợ săn Trương Phàm dường như nhận ra điều gì.
Biểu tình Trương Phàm nghiêm túc từ trên ngựa nhảy xuống, nửa ngồi xổm trên mặt đất, mũi hít hà hướng ngược gió.
Trương Phàm quay đầu nói:
– Nguy rồi, phía trước có khả năng có bầy thú to đến gần, chúng ta cần tìm vùng cao rộng né đi.
Một đệ tử ký danh cười nói:
– Đùa sao? Dã thú? Chúng ta đường đường là võ giả mà sợ mấy con dã thú bình thường?
Một đệ tử ký danh khác hớn hở nói:
– Đúng vậy. Để chúng nó đến đi, vừa lúc đại khai sát giới. Ha ha ha ha ha ha! Gần đây ta học được mấy món kiếm pháp còn chưa thi triển lần nào
Trương Phàm quay về, biểu tình nghiêm túc khuyên nhủ:
– Hãy tin ta, lúc trước ta là thợ săn chuyên nghiệp, biết bầy thú khổng lồ đáng sợ, không phải một con dã thú có thể so. Tránh đi là hơn, để khỏi có thương vong không cần thiết.
Đệ tử ký danh trẻ tuổi bồng bột, trong lòng tràn ngập cảm giác ưu việt cười to bảo:
– Ha ha ha ha ha ha! Đừng so chúng ta với thợ săn, chúng ta là võ giả tôn quý!
Có người biểu tình tràop húng nói:
– Này Trương Phàm, chẳng lẽ ngươi sợ?
Mặt thiếu niên thợ săn Trương Phàm đỏ lên:
– Các ngươi…!
Vương Tiểu Thất ngăn lại mấy đệ tử ký danh quá đáng:
– Được rồi, đừng cãi nữa, chúng ta nghe theo Đinh sư huynh.
Các đệ tử ký danh chuyển ánh mắt ý hỏi hướng Đinh Hạo.
Đinh Hạo mỉm cười nói:
– Nghe Trương Phàm đi. Trước khi tìm hiểu rõ hoàn cảnh xung quanh cẩn thận là tốt hơn.
Đinh Hạo nói với thiếu niên thợ săn Trương Phàm:
– Ngươi có kinh nghiệm săn bắn dã ngoại phong phú, bắt đầu từ bây giờ ngươi hãy dẫn dắt chúng ta.
Mắt thiếu niên thợ săn Trương Phàm lóe tia cảm kích.
Đinh Hạo tin tưởng khiến thiếu niên thợ săn Trương Phàm luôn bực bội vì tiến triển tu luyện chậm tìm thấy giá trị tồn tại của mình.
Đệ tử ký danh khác không nói gì thêm.
Đinh Hạo có uy vọng siêu cao trong lòng các đệ tử ký danh, cùng một câu nói người khác và Đinh Hạo nói ra có hiệu quả cách biệt xa.
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm nhìn xung quanh, quyết định.
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm mang các đệ tử ký danh đi lên gò núi nhô cao đá lởm chởm, địa thế hơi gập ghềnh, ba mặt là bụi cỏ hoang dã, một mặt khác là con sông chạy chồm, không cần lo bị bầy thú bao vây.
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm thậm chí rất cẩn thận xóa dấu vết mọi người đi qua, còn rắc chút thuốc bột khử mùi.
Hàng loạt hành động lộ rõ tố chất thợ săn ưu tú của Trương Phàm.
Đám đệ tử ký danh mới lên núi đã thấy phía xa có rậm rạp bóng đen dã thú chạy nhanh như thủy triều ập đến, ít nhất hơn vạn con. Đó là mãnh thú dị hình cực kỳ hung tàn, chúng đi qua đầu là chỗ đó xương trắng, máu chảy. Lũ dã thú khác không kịp chạy trốn bị bầy mãnh thú ăn thịt.
Khi đệ tử ký danh thấy một con mãnh thú dị hình một vuốt nhẹ nhàng bẽ gãy cây thô cỡ miệng chén, mặt đất run rẩy dưới chân bầy mãnh thú dị hình. Mấy đệ tử ký danh lúc trước nêu ý kiến phản đối mặt trắng bệch.
Không chút nghi ngờ, nếu bị một đám dã thú thế này bao vây ở bình nguyên thì tiểu tổ hai mươi người tuyệt đối không chống đỡ được lâu.
Ánh mắt đệ tử ký danh nhìn thiếu niên thợ săn Trương Phàm đã thay đổi.
Lúc trước các đệ tử ký danh khinh thường thiếu niên thợ săn Trương Phàm tư chất ngu dốt, tiến bộ chậm, cho rằng gã chỉ là cục nợ, nhưng bây giờ…
Thiếu niên đệ tử ký danh cười nhạo thiếu niên thợ săn Trương Phàm đứng dậy xin lỗi gã.
– Xin lỗi Trương Phàm, lúc trước ta sai rồi, ngươi đã cứu chúng ta.
Mọi người là thiếu niên mười bốn, lăm tuổi, lại là đồng môn sư huynh đệ, không hẹp hòi so đo tính toán. Sai chính là sai, cũng không sợ nhận sai.
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm gãi đầu không biết làm sao, cười khờ:
– Đừng… Đừng… Thật ra ta không làm gì…
Đinh Hạo nở nụ cười.
Qua nốt nhạc nhỏ này thiếu niên thợ săn Trương Phàm đã được đồng bạn chấp nhận, tiểu đội hai mươi người cũng nhận ra hoang dã nguy hiểm thế nào, xóa đi nôn nóng càng đoàn kết hơn.
Đây là bài học đầu tiên hoang dã cho đám nghé con.
Khu rèn luyện cửu giai mặc dù nguy hiểm không lớn nhưng không phải không có, so sẩy là sẽ chết người.
Lúc này đã là hoàng hôn, chân trời phương xa, một vầng mặt trời dần chìm xuống.
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm có trật tự chỉ huy mọi người dựng lều:
– Trong hoang dã buổi tối nguy hiểm hơn ban ngày gắp mấy lần. Một số yêu ma mãnh thú cường đại thói quen đi ra vào ban đêm. Nhân lúc chời trưa tối chúng ta phải đặt cạm bẫy này nọ quanh đồi, mọi người thay nhau gác đêm, tuyệt đối đừng rời khỏi khu này…
Lúc này các đệ tử ký danh đều tin phục thiếu niên thợ săn Trương Phàm, bao gồm Đinh Hạo ngoan ngoãn nghe theo gã chỉ huy tranh thủ thời gian lắp đặt các loại phòng ngự.
May mà trước khi đi mọi người chuẩn bị đầy đủ. Bọn họ mua các loại vũ khí, công cụ đủ kiểu đủ dạng, bận rộn một lúc sau làm xong hết trước khi mặt trời khuất núi.
Khi tia sáng cuối cùng biến mất phía chân trời, mọi người đánh rùng mình.
Trong khoảnh khắc mặt đất bị phủ tấm màn đen, ma tính như có như không dâng lên. Hơi thở nguy hiểm khó tả làm mỗi đệ tử ký danh dựng đứng lông tơ.
Giờ phút này, hoang dã lộ ra bộ mặt thật của nó.
Đống lửa đốt tí tách không thể xua tan bóng đêm vô tận và sợ hãi.
Đám người vội vã ăn tối. Theo phân công trước đó Vương Tiểu Thất và một đệ tử ký danh khác gác đêm, những người còn lại dựng lều giữa đá lởm chởm nghỉ ngơi, tu luyện nhưng rất khó đi ngủ.
Đinh Hạo nhảy qua một khối đá cao vút, vừa cảnh giác bốn phía vừa tu luyện.
Buổi tối trong thiên địa có thái âm huyền chân chi lực, là thời gian tốt nhất tu luyện dệ nhất băng thức trong Băng Hỏa Cửu Chuyển kim thân. Đinh Hạo thi triển tư thế dẫn động từng luồng khí lạnh rèn luyện bản thân, tranh thủ trong hai ngày hoàn thành đại viên mãn đệ nhất chuyển Bì Mô Kim Thân, vào cảnh giới đệ nhị chuyển Cân Nhục Kim Thân.
Bốn phía không ngừng vang vọng tiếng dã thú gầm rống.
Thời gian trôi chậm chạp, mọi người sốt ruột chờ trời sáng.
Bỗng nhiên…
Leng keng!
Trang bị đặt bên ngoài phát ra tiếng cảnh báo.
Chương 95: Nguy hiểm, gặp ma thú
Toàn bộ đệ tử ký danh căng thẳng đứng bật dậy.
Đinh Hạo mở mắt ra nhìn hướng phát ra thanh âm.
Rất nhanh vang lên thanh âm chân chất làm người tin tưởng của thiếu niên thợ săn Trương Phàm:
– Không sao, mọi người đừng căng thẳng, là một con dã thú bình thường rơi vào cạm bẫy.
Mọi người thở phào.
Bóng đêm có ma lực làm người ta biến nhát gan, sợ hãi.
Nửa đêm đầu các đệ tử ký danh sống trong không khí cẩn thận, căng thẳng. Thỉnh thoảng tiếng cảnh báo vang lên, cuối cùng chỉ là dã thú bình thường.
Sau nửa đêm, nhiều người không chịu nổi mệt mỏi rốt cuộc đi vào giấc ngủ.
Đệ tử ký danh gác đêm cũng gật gù.
Chỉ mình Đinh Hạo ngồi trên cao, thỉnh thoảng đứng dậy tuần tra bốn phía một lần.
Nhìn Đinh sư huynh tinh thần tỉnh táo ở bên cạnh, các đệ tử ký danh thấy an toàn và rất cảm kích.
Trong lòng đệ tử ký danh sáng như gương.
Theo lý thì Đinh Hạo là đệ nhất cường giả trong đám người nên hưởng thụ mọi người phục vụ, nhưng kẻ hưởng thụ ngược lại là các đệ tử ký danh. Chỉ Đinh sư huynh mới như vậy, đổi lại tiểu đội trưởng khác sẽ không để các đệ tử ký danh thoải mái như vậy.
Về đêm nhiệt độ không khí hạ thấp, xung quanh nỏi lên nhiều tiếng dã thú gầm gừ hơn.
Một vầng trăng bạc trên cao núp sau tầng mây dày.
Ánh sao nhạt nhòa.
Đinh Hạo nhíu mày, đứng dậy.
Cảm giác bất an tràn ngập trong lòng Đinh Hạo, dường như sắp có chuyện không may.
Bỗng nhiên…
Thanh âm kim loại rất nhỏ rơi vào tai Đinh Hạo.
– Nguy rồi!
Đinh Hạo nhận ra điều gì, lắc người hóa thành luồng khói trong bóng đêm bay nhanh hướng phát ra thanh âm.
Một cảnh tượng làm người dựng đứng lông tơ đập vào mắt Đinh Hạo.
Không biết tại sao hai đệ tử ký danh gác đêm đã ngủ say như chết.
Một con quái vật giống hồ giống sói, toàn thân bao phủ trong màu đen nhạt, tư thế nhẹ nhàng vượt qua cạm bẫy mọi người sắp đặt như đang múa. Nó lặng lẽ tới gần đệ tử ký danh gác đêm đang ngủ say.
Răng quái vật vừa bén vừa đầy dưới ánh trăng như thanh chủy thủ, mắt đỏ rực chớp lóe tia sáng đáng sợ.
Là yêu ma
Khói đen nhạt là yêu khí.
Con quái vật này là mãnh thú đẳng cấp thấp nhất trong yêu ma.
Đinh Hạo hét to một tiếng:
– Mau đứng dậy!
Mắt thấy mãnh thú há to mồm máu nhào hướng hai đệ tử ký danh gác đêm ngủ say, Đinh Hạo không rảnh quan tâm có phải là đối thủ của nó không, tự quyết yên trong Yêu Đào Mê Ly thân pháp bùng nổ. Đinh Hạo tựa luồng khói trong màn đêm chớp mắt đến gần mãnh thú.
Vù vù vù vù vù!
Đinh Hạo đâm ra một kiếm cắm vào mãnh thú.
mãnh thú giật mình ngẩng đầu lên, trong con ngươi đỏ đáng sợ phản chiếu bóng dáng Đinh Hạo lao tới.
Mãnh thú không ẩn giấu thân hình nữa, ngửa đầu gầm lên, vuốt trước vung nhanh như chớp vỗ hướng Đinh Hạo.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Hai lực lượng mạnh mẽ va chạm cùng một chỗ. .
||||| Truyện đề cử: Ngoài Vùng Kiểm Soát |||||
Lực lượng như thủy triều ập đến, Đinh Hạo lảo đảo nhưng không rút lui.
Lúc này vuốt cứng rắn như sắt của mãnh thú chộp mũi thanh kiếm rỉ sét của Đinh Hạo, nhấn mạnh. Yêu lực đen nhạt dâng lên muốn nghiền nát thanh kiếm rỉ sét.
Đinh Hạo rống to:
– Chết đi!
Không khí tràn ngập khí lạnh, thanh kiếm rỉ sét chớp lóe ánh bạc xoẹt một tiếng tước mất một nửa đôi vuốt cứng như thép.
Mùi máu tanh hôi bắn ra từ vuốt của mãnh thú như mũi tên.
Mãnh thú đau đớn gào thét:
– Grao! Grao!
Vuốt của nó sánh bằng tinh cương, có thể bẻ nát vũ khí kiếm, đao bình thường.
Nhưng thanh kiếm rỉ sét trong tay Đinh Hạo là thần binh đẳng cấp Võ Vương cảnh còn phải khen, cộng với Đinh Hạo thúc đẩy huyền khí nên thanh kiếm rỉ sét chém sắt như chém bùn. Mãnh thú sơ ý ăn bồ hòn.
Mãi đến lúc này các đệ tử ký danh mới tỉnh ngủ.
Đặc biệt là hai đệ tử ký danh gác đêm ngủ mơ màng sợ hãi mặt tái nhợt, phản ứng đầu tiên không phải chiến đấu mà là kinh hoảng hét chói tai, bò lăn dưới đất.
Trong bóng đêm có người tức giận quát:
– Chạy cái gì? Mau giúp Đinh sư huynh, nhanh!
Là giọng của thiếu niên thợ săn Trương Phàm.
Tiếp theo, dưới ánh sao, Phương Thiên Dực, Vương Tiểu Thất xông ra ngay tới gần chiến trường.
Lúc này Đinh Hạo đã chiến đấu với mãnh thú đứt vuốt.
* * *
Trận chiến này không như tỷ võ trên lôi đài. Mãnh thú không theo quy tắc nào, đặc biệt là sau khi nó bị thương càng hung tàn hơn. Khắp người mãnh thú chỗ nào cũng là vũ khí, vuốt, răng, đuôi. Đau đớn làm mãnh thú điên cuồng, nó cuồng hóa bất chấp sống chết xông hướng Đinh Hạo.
Trong phút chốc tay chân cụt bay ra, bụi đất bốc lên bao phủ một người một thú.
Người Đinh Hạo cũng có vết thương.
Nếu là Đinh Hạo trước kia thì đã sớm da tróc thịt bong, nhưng sau khi hắn đại thành Bì Mô Kim Thân, làn da cứng như da thuộc, cơ bắp càng rắn chắc. Dù trường bào trên người Đinh Hạo bị xé tưa nhưng trừ làn da hằn dấu trắng ra hắn không bị vết thương gì.
Theo thời gian trôi qua, Đinh Hạo rất nhanh thích ứng chiến đấu thế này, cao giọng quát:
– Hay, tầng thứ nhất Bì Mô Kim Thân Băng Hỏa Cửu Chuyển kim thân đã lợi hại như vậy, một khi tu thành toàn bộ cửu chuyển thì chẳng phải là kim cương bất hoại thể? Ha ha ha ha ha ha!
Lúc này trong đầu Đinh Hạo không có suy nghĩ gì khác.
Chỉ có một ý nghĩ duy nhất.
Giết chết con yêu thú này!
Hơn nữa ban đầu hỗn loạn qua đi, Đinh Hạo phát hiện thực lực con yêu thú này không đáng sợ như đã tưởng.
Đinh Hạo dần tìm về trạng thái.
Một thanh thanh kiếm rỉ sét nhìn như sắp gãy nằm trong tay Đinh Hạo tỏa kiếm hoa rực rỡ chói mắt, như sao nhấp nháy. Kiếm chiêu quen thuộc liên miên bất tận như sông chảy dài thi triển ra.
– Long Vương Ly Thủy kiếm pháp… Long Vương Hiện Thế, giết!
Đinh Hạo nổi giận gầm lên một tiếng, rốt cuộc sử dụng kiếm mạnh nhất hiện nay. Thanh kiếm rỉ sét vung lên, kiếm quang như điện vạch giữa không trung mơ hồ hiện hình vuốt thần long chớp mắt chọc thủng phòng ngự của dã thú.
Vù vù vù vù vù!
Tiếng hú chói tai vang lên.
Tiếng vật nhọn đâm thủng da.
Mãnh thú thống khổ kêu gào:
– Grao! Grao!
Thân hình điên cuồng công kích đột nhiên cứng lại.
Trong mắt mãnh thú chớp lóe ánh đỏ nhưng ngực, bụng, cổ họng đầu tiên là tràn ngập sương trắng sau đó phun ra một đống máu tanh, dựng đứng lên như con lợn rừng khổng lồ, nó lắc lư té cái rầm, động đất, bụi đất bay lên.