1. Home
  2. Truyện Đao Tu
  3. Đao Kiếm Thần Hoàng Audio Podcast
  4. Tập 1 [ chương 1 đến 5 ]

Đao Kiếm Thần Hoàng Audio Podcast

Tập 1 [ chương 1 đến 5 ]

tiếp ❯

Chương 1: Một cuộc sống mới bên Tẩy Kiếm Trì

– Hố người chết! Vậy là ta thật sự xuyên qua? Còn bám vào một thiếu niên trùng tên trùng họ khuôn mặt giống ta y đúc?

Đinh Hạo ngồi bên Tẩy Kiếm Trì, cúi đầu nhìn cây kiếm đen rỉ sét loang lổ trong tay. Đinh Hạo nhìn khuôn mặt điển trai, thanh tú phản chiếu trong nước, hắn đã thừ người ra cả canh giờ vẫn khó thể tin tưởng.

Đinh Hạo nhớ rõ tối hôm qua cùng đám bạn xấu đi ra ngoài ăn bữa cơm chia tay, chúc mừng tốt nghiệp cấp ba. Cả đám thỏa sức tưởng tượng sau khi vào đại học thì thoải mái tự do, lưu luyến đám bạn trai cùng nhau gian khổ học tập ba năm. Mọi người quá hưng phấn, uống đến say túy lúy. Khi Đinh Hạo mở mắt ra, tỉnh táo lại thì thấy đã đi đến thế giới xa lạ này.

Đinh Hạo mờ mịt nửa ngày mới biết chuyện đã không thể thay đổi, miễn cưỡng thuyết phục mình chấp nhận sự thật.

Không biết tại sao trong sự lưu luyến sinh hoạt thế giới địa cầu trước nhưng đáy lòng Đinh Hạo dấy lên hưng phấn khó tả, như được đến cuộc sống mới. Tâm tình Đinh Hạo bình tĩnh đến mức bản thân hắn rất kinh ngạc, hắn bình tĩnh chấp nhận thế giới và thân phận mới.

Có lẽ là vì trong linh hồn Đinh Hạo không cam lòng bình an, bình thường, chỉ muốn mạo hiểm.

Một canh giờ trước Đinh Hạo đã dung hợp ký ức chủ cũ, giúp hắn biết được nhiều chuyện.

Đây là thế giới có tên Vô Tận đại lục, cường giả làm vua, môn phái lớp lớp. Nhân loại và yêu ma cộng đồng chúa tể thiên hạ.

Đinh Hạo ở trong Vấn Kiếm tông là một tông phái kiếm tu bát phẩm, ở trong khu Tuyết Châu, một trong Bắc hoang vực mười sáu đại châu của Vô Tận đại lục. Vấn Kiếm tông là một trong chín tông phái lớn nhất trong nhân loại, nhị trang, tam phái, tam tông. Vấn Kiếm tông chiếm cứ phạm vi mấy trăm dặm Vấn Kiếm sơn, hơn vạn đệ tử dưới tay, cao thủ như mây, thiên tài lớp lớp. Từ khi Vấn Kiếm tông khai phái đến giờ đã có lịch sử hơn năm trăm năm.

Vấn Kiếm tông là đại tông phái có địa vị hiển hách, bảo vệ hình tượng sơn môn là một chuyện vô cùng quan trọng.

Trái ngược với điều này dù là các cao thủ bay lên trời chui xuống đất thì cũng là con người, cần ăn uống đi tiêu tiểu, cho nên càng phải chú trọng công tác vệ sinh môn phái. Đám võ giả cao cao tại thượng không muốn lãng phí thời gian quý giá vào việc thu dọn phòng ốc. Cho nên Vấn Kiếm tông có hệ thống ‘tập đoàn hậu cần’ khổng lồ.

Đinh Hạo không phải đệ tử của Vấn Kiếm tông.

Đinh Hạo là đoàn viên trong tập đoàn hậu cần.

Nói chính xác hơn thì Đinh Hạo là gã sai vặt phụ trách quét dọn đường chân núi mỗi ngày.

Lúc trước Đinh Hạo dung hợp ký ức, hơi lấy làm lạ một điều là ký ức trước mười tuổi của Đinh Hạo thân xác cũ trống rỗng.

Đinh Hạo thân xác cũ không biết phụ mẫu là ai, cũng không biết tại sao gã xuất hiện trong núi của Vấn Kiếm tông.

Ký ức duy nhất liên quan đến thân phận là một muội muội chưa đến năm tuổi cùng Đinh Hạo nương tựa lẫn nhau. Một mùa đông giá rét năm Đinh Hạo mười một tuổi, khi gã ra ngoài làm việc không hay biết gì, một người thấy muội muội của gã bị một nữ nhân áo trắng bí ẩn, cường đại mang đi, không biết tung tích.

Cho nên sau mười một tuổi, Đinh Hạo thân xác cũ trở thành mồ côi.

Trong thế giới cường giả là vua này, giấc mơ của mỗi thiếu niên là trở thành cường giả, Đinh Hạo thân xác cũng không ngoại lệ.

Huống chi Đinh Hạo muốn rời khỏi Vấn Kiếm tông, đi trong hoang dã đầy rẫy yêu ma, tìm về muội muội bị mất tích cần có võ lực cường đại.

Tiếc rằng Đinh Hạo bẩm sinh căn cốt không tốt, kinh mạch nhỏ, ngộ tính có hạn, tư chất tiên thiên cực kỳ kém cỏi. Từ mười tuổi Đinh Hạo đã tham gia Vấn Kiếm tông, mỗi năm trắc nghiệm nhập tông một lần, mãi đến khi gã mười bốn tuổi tổng cộng bốn lần đều không thể thông qua trắc nghiệm đơn giản nhất, trở thành đệ tử ký danh của Vấn Kiếm tông.

Nhìn theo ký ức dung hợp thì thêm nửa tháng nữa là ngày Vấn Kiếm tông mởt tuyển nhận đệ tử sơn môn.

Ký ức trong đầu nói cho Đinh Hạo năm nay là cơ hội cuối cùng của hắn.

Bởi vì theo quy tắc của Vấn Kiếm tông sẽ không nhận đệ tử trên mười bốn tuổi.

Thế giới này có một chân lý không thể bàn cãi: Nếu một người trước mười lăm tuổi không thể thông qua trắc nghiệm nhập tông cơ bản nhất thì chứng minh thiên phú kẻ đó quá rác rưởi, vô duyên với võ đạo vậy làm người bình thường cho rồi.

– Cha nó, nói vậy là ta chỉ có nửa tháng chuẩn bị?

Đinh Hạo nghĩ đến đây nổi lên cảm giác nguy hiểm lửa sém lông mày.

Tên ngốc bẩm sinh này thích ứng thế giới mới rất nhanh.

Xuyên vào thế giới kỳ huyễn yêu ma tung hoành, cường giả như mây nếu không thể trở thành cường giả hô mưa gọi gió thì chỉ có thể trở thành phông nền tầng chót nhất, không có chút tôn nghiêm, sự tồn tại, không thể nắm giữ sống chết của mình, như con kiến nhỏ bé buồn cười.

Đối với Đinh Hạo tình hình thê thảm đó không bằng lập tức cứa cổ đi đầu thai kiếp khác còn hơn.

Nghĩ đến đây lòng Đinh Hạo gióng hồi chuông cảnh báo càng vang.

Đinh Hạo biết hắn phải hành động ngay lập tức, phải làm cái gì đó.

Thế là Đinh Hạo đứng lên, bình tĩnh đứng bên Tẩy Kiếm Trì. Đinh Hạo suy nghĩ nửa ngày, khép mắt lại, trong đầu xẹt qua ký ức vài chiêu thức kiếm thuật, hắn muốn tìm ra manh mối biến mạnh.

Đinh Hạo chợt mở mắt ra, dường như nghĩ đến điều gì.

Trường kiếm loang lổ rỉ sét trong tay Đinh Hạo khẽ run, một kiếm đâm ra, một thức kiếm pháp cực kỳ uyên thuộc vận dụng.

Trong mười bốn năm tuy Đinh Hạo thân xác cũ chỉ là gã sai vặt quét sân nhưng làm một trong thành viên ngoài cùng của đại phái kiếm tu Vấn Kiếm tông, thời gian dài mưa dầm thấm đất, trộm luyện tập, Đinh Hạo thân xác cũ ghi nhớ vài chiêu thức kiếm pháp cấp nhập môn đơn giản.

Cho nên bây giờ Đinh Hạo theo ký ức sử dụng kiếm pháp cảm thấy mấy chiêu này uyên tay như hắn đã luyện tập ngàn vạn lần.

Bộ kiếm pháp phòng thân cơ bản nhất con nít ba tuổi trong Vấn Kiếm tông còn biết chia làm mười sáu chiêu.

Mười hai chiêu đầu không có gì khó, bốn chiêu sau hơi tinh diệu. Chúng là Phân Quang, Khai Băng, Liêu Vân, Truy Phong. Phải một hơi sử dụng hết, liên miên bất tận, kiếm quang cuồn cuộn. Bình thường mười mấy nam nhân cao to không thể đến gần người dùng chiêu này.

Đinh Hạo tập trung đâm một chuỗi kiếm dựa theo ký ức trong đầu.

Chính Đinh Hạo thân xác cũng không ngờ hắn nhanh chóng rơi vào trạng thái rất kỳ diệu.

Nếu lúc này có ai trông thấy sẽ khó tin kinh kêu ra tiếng, bởi vì mọi người đều biết Đinh Hạo óc heo của Vấn Kiếm tông. Bây giờ Đinh Hạo như thay đổi thành người khác, động tác bước chân vô cùng phiêu dật, tiêu sái, kiếm pháp có vài phần hơi thở xuất trần. Đặc biệt là bốn kiếm tinh diệu nhất, chiêu thức nối liền chặt chẽ không thể lần mò, một kiếm nhanh hơn một kiếm.

Cuối cùng kiếm rỉ sét màu đỏ nhạt hóa thành đốm sáng đỏ lăn qua lăn lại bên cạnh Đinh Hạo, cực kỳ sắc bén.

Vù vù vù vù vù!

Trong tiếng xé gió của kiếm rỉ sét, Đinh Hạo thu kiếm đứng.

Khuôn mặt thanh tú của Đinh Hạo tràn ngập ngạc nhiên.

– Lạ thật. Trong trí nhớ thì bốn thức cuối trong bộ kiếm pháp kia rất khó nắm giữ, chủ nhân thân hình này tốn hơn hai năm, luyện tập ngàn vạn lần cũng không thể hoàn toàn uyên tay. Nhưng tại sao ta cảm thấy chúng thật đơn giản, trong đầu nghĩ đến chiêu thức là thân thể dễ dàng hoàn thành?

Chương 2: Thế giới mới đặc sắc

Đinh Hạo ngạc nhiên, chấn động trường kiếm lại bày ra tư thế, luyện kiếm pháp cơ bản phòng thân một lần nữa.

Kiếm quang cuồn cuộn, kiếm thế lại bắt đầu.

Sự thật chứng minh mới rồi Đinh Hạo không bị ảo giác.

Mới một hồi Đinh Hạo luyện bốn thức Phân Quang, Khai Băng, Liêu Vân, Truy Phong càng thêm nhẹ nhàng, từ đầu tới đuôi nối liền một mảnh, thuy ngân rót xuống đất chặt chẽ. Uy lực kiếm pháp tăng gấp đôi, kiếm loang lổ phát ra tiếng xé gió liên hồi, giống ánh sáng đỏ rực rỡ, liên miên bất tận.

Đinh Hạo trăm phần trăm khẳng định hắn chẳng những hoàn toàn nắm giữ tinh túy bốn thức Phân Quang, Khai Băng, Liêu Vân, Truy Phong mà còn hiểu cảnh giới của chúng đến tận cùng.

– Thật kỳ lạ, không lẽ bởi vì xuyên qua nên mình biến thân trở thành thiên tài tuyệt thế?

Đinh Hạo nghĩ tới nghĩ lui chỉ có kiểu giải thích này.

Kiếp trước kiếp này, hai linh hồn trùng hợp chồng lne nhau không chừng thật sự tạo ra thiên tài có sức lĩnh ngộ tuyệt thế.

Phát hiện này khiến Đinh Hạo tăng thêm niềm tín vào kiểm tra ngập môn Vấn Kiếm tông vào nửa tháng sau.

Chỉ cần vào được Vấn Kiếm tông là sẽ được dạy hệ thống chuyên nghiệp nhất, tu luyện các loại huyền công thần thôn, kỹ pháp, tiến thêm một bước đến chí nguyện to lớn trở thành cường giả nắm giữ vận mệnh của mình của Đinh Hạo.

Đinh Hạo thấy thời gian còn sống, hắn không vội quay về. Đinh Hạo nắm chặt thời gian liên tục luyện kiếm kiếm bên Tẩy Kiếm Trì.

Nửa canh giờ sau, Đinh Hạo chìm đắm trong trạng thái vô cùng huyền diệu.

Theo kiếm thế đi nhanh, người Đinh Hạo toát ra sức nóng bốc cháy, khí huyết sôi sùng sục như có dòng sông chảy róc rách trong mạch máu. Kiếm thế càng lúc càng nhanh đến nỗi người thường khó thể bắt giữ quỹ tích của kiếm loang lổ, người Đinh Hạo đầy ánh kiếm, bao bọc trong hơi trắng nóng hổi. Kiếm quang lấp lóe, cực kỳ thần diệu.

Loại trạng thái này kéo dài một canh giờ.

Rốt cuộc khắp người Đinh Hạo đau nhức, mệt mỏi chưa từng có làm hắn không thể không ngừng lại.

Lúc này Đinh Hạo nhận ra một vấn đề, trừ có phần mềm sức lĩnh ngộ siêu phàm ra còn cần phần cứng thân thể siêu quần.

Nhưng thân thể Đinh Hạo thì kinh mạch rộng cứng mức độ bình thường, cho đến nay không tu luyện công pháp khai thác, ôn dưỡng làm nó càng nhỏ hẹp co rút hơn.

Bây giờ Đinh Hạo đã tròn mười bốn tuổi, kinh mạch định hình. Độ mạnh thân thể Đinh Hạo chỉ nhanh nhẹn hơn người bình thường một chút.

Trong quá trình tu luyện chiêu thức kiếm pháp, một khi rơi vào trạng thái nhập thần huyền diệu khó giải thích thì tương đương với điều động cơ bắp, gân cốt toàn thân phối hợp vận chuyển. Hiện tại độ mạnh thân thể của Đinh Hạo tối đa chỉ kéo dài được một canh giờ.

Một khi vượt qua giới hạn thời gian thì cơ bắp sẽ nhức nhối khó thể chịu đựng.

Nếu miễn cưỡng kiếm sẽ bị tổn thương.

– Không được rồi. Tuy sức lĩnh ngộ kịnh người nhưng nền móng cơ thể này quá yếu. Trước mười bốn tuổi không đặt nền móng vững chắc, con đường võ đạo sau này sẽ vô cùng khó khăn, nửa tháng sau muốn thông qua trắc nghiệm của Vấn Kiếm tông còn khó. Cần nghĩ cách tăng cường thân thể trong thời gian ngắn, linh dược tẩm bổ là lựa chọn tốt nhất, đáng tiếc…

Vô Tận đại lục là một thế giới tràn ngập kỳ tích, tồn tại nhiều thiên tài đại bảo giúp người ta chớp mắt thay đổi kinh mạch, thiên phú, thay da đổi thịt.

Nhưng mấy thứ kia thật sự quá quý giá, hiếm thấy, chỉ đại gia tộc tông môn truyền thừa cao cao tại thượng mới có. Đối với tiểu tử nghèo như Đinh Hạo thì nó quá xa xôi.

– Còn có cách nào khác không?

Đinh Hạo nhíu mày lục tìm ký ức khổng lồ trong đầu.

Một lúc sau, mắt Đinh Hạo chợt sáng lên, hắn nghĩ ra điều gì.

Nhưng giây sau lộ vẻ ngần ngừ, bởi vì nếu đi chỗ đó sẽ mạo hiểm rất lớn, không chừng sẽ chết.

– Thôi, mặc dù nguy hiểm một chút nhưng đây là cơ hội cuối cùng. Người chết chim còn hướng lên trời, bất tử vạn vạn năm. Nguy hiểm cầu tài, lão tử làm liều!

Đinh Hạo ngẫm nghĩ rồi nghiến răng quyết định.

Kiếp trước Đinh Hạo là người hành động không lo trước sau, dù xuyên qua thì bản tính vẫn không thay đổi.

Lúc này chân trời sắp uống núi.

Hoàng hôn đỏ nhuộm mặt đất, chiếu rọi sơn môn Vấn Kiếm tông ở phía xa nguy nga tráng lệ như tiên cung. Tầng tầng lớp lớp ngọc thế lầu các, hành lang thủy tạ liên miên bất tận, nước biếc vờn quanh quản trường tu luyện võ nghệ, phòng ốc cung điện san sát nhau làm ngườin hìn kiềm không được khen, say mê.

Đinh Hạo có quyết định cuối cùng, toàn thân nhẹ nhàng. Đinh Hạo nhìn phong cảnh sơn môn cảm thấy bao la hùng vĩ hơn.

– Cũng đến lúc rồi, nên trở về.

Trời chiều như tranh.

Đinh Hạo treo kiếm rỉ sắt sau lưng, bước đi trên đường núi.

Vai Đinh Hạo khiêng dụng cụ quét dọn đường núi, tâm tình thoải mái dọc theo đường nhỏ thềm đá đằng sau bia Tẩy Kiếm Trì bước lên mười bậc rất nhanh đến đạo tràng núi trước Vấn Kiếm tông.

Đi giữa kiến trúc cổ kính, cổ thụ xanh ngắt, tượng đá to lớn, thạch điện cao to, mái nhà cong, đám người mặc trang phục đệ tử Vấn Kiếm tông đi lướt qua nhau cho Đinh Hạo cảm giác như ở trong kịch truyền hình ma huyễn cổ trang kiếp trước. Đinh Hạo thấy không chân thật như đang nằm mơ.

Lúc này khu thông báo quảng trường phía trước bỗng có nhiều đệ tử Vấn Kiếm tông tụ tập.

Tiếng ồn ào truyền đến.

– Là chuyện gì vậy? Hình như khá náo nhiệt.

– Sư đệ, ngươi không biết sao? Bốn kiếm khách tuyệt đỉnh trẻ tuổi nhất chín môn phái Tuyết Châu ‘Tuyết Châu Tứ Khoái Kiếm ước hẹn so kiếm trên Thiên Hàn Tuyệt phong, muốn so xem kiếm của ai nhanh, sắc bén hơn. Tuyết Châu Tứ Khoái Kiếm so đấu mười ngày mười đêm, rốt cuộc phân ra cao thấp, hiện tại đệ tử toàn môn phái đều đang bàn luận về chuyện này.

– Thật không? Sư huynh Quan Phi Độ của Vấn Kiếm tông chúng ta có danh hiệu Truy Phong Nhất Kiếm, là một trong Tuyết Châu Tứ Khoái Kiếm. Nghe nói sư huynh Quan Phi Độ đã đến thất khiếu võ sư cảnh, thực lực như vậy chắc xếp vị trí đầu Tuyết Châu Tứ Khoái Kiếm?

– Ngươi nói đúng, sư huynh Quan Phi Độ tư chất tuyệt vời lại có thể chất băng tâm kiếm chủng, trong vạn người không có một, đúng là xếp hạng nhất Tuyết Châu Tứ Khoái Kiếm. Tiếc rằng…

– Tiếc cái gì?

– Không lẽ sư huynh Quan Phi Độ thua?

– Cũng không phải. Vốn sư huynh Quan Phi Độ đã đánh bại lôi Aam Khoái Kiếm Triệu Vô Nhai của lôi Âm Phái, Nhất Kiếm Minh Tâm Danh Phi Phàm của Minh Tâm sơn trang, Song Kiếm Nhất Ảnh Phong Thái Thương của Duyên Sinh tông. Sư huynh Quan Phi Độ đứng đùa Tuyết Châu Tứ Khoái Kiếm, khiến ba người kia cúi đầu nhận thua. Ai biết mới so kiếm xong thì một thiếu niên tuấn tú áo trắng mười bốn tuổi đột nhiên xuất hiện trên Thiên Hàn Tuyệt phong…

– Thiếu niên áo trắng? Mới mười bốn tuổi?

– Đúng vậy. Thiếu niên thật sự là thiên tài tuyệt thế, thực lực sâu không lường được. Thiếu niên tuyên bố khiêu chiến, kiếm thứ nhất đánh bại sư huynh Quan Phi Độ, kiếm thứ hai đánh gục Tuyết Châu Tứ Khoái Kiếm liên hợp rồi cười to lướt đi.

– Không thể nào! Thiếu niên này là đệ tử của môn phái nào mà yêu nghiệt quá vậy?

– Có người đoán có lẽ đệ tử này là thiên tài của Tuyết Châu đện hất môn phái Thanh Bình học viện thời gian trước đồn đãi rầm rộ, thần đồng Mục Thiên Dưỡng…

Tiếng xì xầm bàn tán truyền vào tai Đinh Hạo, kể câu chuyện phong thái các võ giả thiên tài của thế giới này, câu chuyện đặc sắc làm người nghe sôi sục máu.

Đây đúng là một thế giới vô cùng đặc sắc, khả năng vô hạn.

Chương 3: Liên quan đến ký ức

Đinh Hạo siết chặt năm tay, lòng dâng trào.

Đinh Hạo thầm thề trong lòng có một ngày hắn cũng tu luyện thành tuyệt thế huyền công, có võ lực siêu quần, một mình đi Hàn Thiên Tuyệt phong, nhất kiếm bại anh hùng, ngạo thị nhìn xuống dãy núi nhỏ bé.

Đương nhiên bây giờ Đinh Hạo chỉ là một gã sai vặt địa vị thấp hèn.

Không ai chú ý đến Đinh Hạo.

Đinh Hạo rời khỏi khu thông cáo quản trường, dọc theo con đường nhỏ quanh co khúc khuỷu rất nhanh đi tới khu vực sau núi Vấn Kiếm tông.

So với trước núi rộng lớn, đẹp như tiên cảnh trần gian thì sau núi thật là hỗn loạn, xóm nghèo.

Nơi này đầy bụi gai, địa thế hiểm ác, đá mọc lởm chưởm như đất của yêu ma.

Mấy vạn người trên dưới Vấn Kiếm tông mỗi ngày sinh hoạt ra rác thải đều đổ hết vào một góc rừng đá lởm chởm nghiêng một chiều hoặc dưới vực sâu vạn trượng. Trăm ngàn năm qua mặt trời chiếu ánh trăng rọi, gió thổi, rác rưởi mục rữa lên men khiến chỗ này hôi thối khó ngửi, chuột chạy đầy.

Trong không khí đầy mùi hôi nồng nặc, giống như địa ngục.

Trong rừng đá sau núi hoàn cảnh khắc nghiệt này dựng lán to lán nhỏ rậm rạp kề sát, như xóm nghèo Brazil kiếp trước của Đinh Hạo. Chỗ này cư ngụ ba ngàn người.

Đinh Hạo thân xác cũ sống ở đây.

– Thì ra đây là khu bần dân của Vấn Kiếm tông. Tổ cha nó, kiếp trước kiếp này lão tử đều không thể thoát khỏi vận mệnh nghèo hèn, vậy chỉ có thể từ từ đi lên.

Theo ký ức Đinh Hạo dung hợp thì sinh hoạt trong bãi tha ma rác rưởi này đa phần là đám người tập đoàn hậu cần của Vấn Kiếm tông.

Những người này không phải võ giả, không có thực lực mạnh mẽ, không sống ngoài hoang dã yêu ma đầy rẫy được. Bọn họ chỉ có thể dựa vào lao động chân tay thấp hèn được Vấn Kiếm tông che chở, sống ở sau núi. Bọn họ khó khăn sinh tồn trong thế giới nguy hiểm tràn ngập yêu ma.

Hai bên con đường nhỏ gấp khúc là các gian nhà cỏ tranh dựng dọc theo rừng đá.

Gió mưa mặt trời làm tầng ngoài nhà tranh biến thành sậm đen, năm tháng cổ xưa ập vào mặt.

Đám con nít không biết lo buồn cởi truồng cười đùa tràn ngập không gian. Trong vài nhà tranh tỏa mùi hương, khói trắng bốc lên, dào dạt sức sống trong khu vực nhỏ hẹp hôi thối này.

Trên đường đi tới nhiều người nhiệt tình chào hỏi Đinh Hạo.

Tất cả là bằng hữu Đinh Hạo thân xác cũ kết bạn.

Đinh Hạo cười tủm tỉm nhiệt tình đáp lại mỗi một người.

Chớp mắt đi qua đường nhỏ hẹp hòi, đằng sau khu bần dân gần đống rác, lại đi sâu vào ba, bốn ngàn thước là vực sâu cheo leo không thấy đáy.

Bên mép đống rác thật ngạc nhiên khi có một khoảnh màu xanh làm mắt người sáng lên.

Mấy chục cây non xanh biếc rì rào trong gió chiều như tinh linh xanh mỏng manh bay múa, hàng rào xanh vây quanh hai gian nhà tranh, chằng chịt mà có nghệ thuật.

Cả sân tuy gần với đống rác nhất khu bần dân nhưng khoảnh cây xanh lại giống ốc đảo trong sa mạc, khiến người nhìn mắt sáng lên, tâm tình thoải mái hơn nhiều.

Đây chính là nhà của Đinh Hạo.

Đinh Hạo đẩy mở cửa hàng rào, nhẹ nhàng vào sân.

Sân đặt ngày ngắn hơn hai mươi chậu hoa, bên trong trồng hoa dại rất bình thường. Ven đường đạo tràng núi trước có đầy các hoa dại, không ai thèm chú ý thậm chí nhổ như nhổ cỏ. Nhưng hoa dại đặt trong nhà Đinh Hạo trông thật đẹp.

Đinh Hạo loay hoay chăm sóc hoa trong sân rồi mới đẩy cửa vào nhà tranh.

Ánh hoàng hôn chiếu vào từ khung cửa sổ, ánh sáng hơi tối.

Trong nhà không có vật dụng gì.

Một chiếc giường gỗ cũ kỹ phủ vải mỏng, một cái bàn vuông thiếu một chân. Một hòn đá chồng lên thành bếp, cái nồi đen tuyền, công cụ làm bếp đơn giản. Một ít chum đất bể chứa rau muối, thịt muối. Vách tường treo đồ dùng hàng ngày đơn giản, rách nát.

Hấp dẫn người nhất là áo bông nhỏ kiểu nữ treo trên vách tường cửa chính.

Áo bông kiểu bé gái năm sáu tuổi, vải dệt thủ công thô ráp, kiểu cọ bình thường nhưng giặt sạch sẽ không dính hạt bụi. Màu đỏ tăng sắc ấm áp cho gian nhà nhỏ mộc mạc, đơn sơ.

Lúc đẩy cửa vào đầu tiên liếc nhìn áo bông nhỏ.

Đây là y phục muội muội Đinh Khả Nhi đã mặc trước khi mất tích.

Trong trí nhớ của Đinh Hạo, ba năm trước một buổi chiều tuyết rơi, khi Đinh Hạo làm xong công việc quay về thì không thấyd muội muội Đinh Khả Nhi trong nhà nữa.

Đinh Hạo như kẻ điên chạy khắp xóm nghèo tìm kiếm.

Sau này nhiều người nói thấy một nữ nhân giống tiên nữ mặc áo trắng không hiểu sao xuất hiện gần nhà tranh, lúc đi ngang qua đã mang theo cô bé Đinh Khả Nhi đang khóc.

Sau này Đinh Hạo thân xác cũ phát hiện một hàng chữ trên cột gỗ nhà tranh lúc trước gã không phát hiện.

[Cô bé có duyên với ta, có thể tu đại đạo của ta. Nam Vực Mộ Hoàng Thiên Cơ ký tên.]

Chữ viết hồn nhiên thiên thành ẩn chứa lực lượng kỳ dị, người thường nhìn lâu sẽ thấy đầu váng mắt hoa. Trong xóm nghèo nhiều người đọc chữ khẳng định chắc chắc là một cao nhân tuyệt thế thực lực cực mạnh để lại.

Nhưng Mộ Hoàng Thiên Cơ là ai?

Không ai biết.

Điều duy nhất chắc chắn rằng nam Vực rất xa, vô cùng xa xôi, xa đến nỗi người thường có cưỡi ngựa nhanh không ăn, không uống, không nghĩ thì suốt đời không thể đến được.

Sau khi Đinh Khả Nhi mất tích, áo bông nhỏ màu đỏ ký thác tưởng niệm của Đinh Hạo thân xác cũ trong ba năm qua.

Giờ phút này, Đinh Hạo nhìn áo bông nhỏ màu đỏ, ký ức như sóng triều không thể ngăn chặn ập vào não Đinh Hạo. Hình ảnh cùng muội muội nương tựa lẫn nhau như thước phim trôi nhanh trong đầu Đinh Hạo, cảm xúc xâm nhập tận xương trong bốn năm như cỏ dại lan tràn trong linh hồn Đinh Hạo.

– Ca ca, tại sao phụ mẫu không cần chúng ta? Bọn họ đã đi nơi nào?

– Ca ca, Khả Nhi đói, ca ca nấu cháo cho Khả Nhi được không?

– Oa, áo bông đẹp quá. Ca ca cho Khả Nhi thật sao? Hu hu, đa tạ ca ca!

– Ca ca, chờ ta lớn lên nhất định sẽ nấu đồ ăn ngon cho ca ca mỗi ngày…

– Ca ca…

Tiếng bé gái uyên thuộc trong trẻo như văng vẳng bên tai. Đinh Hạo đứng ngây trước cửa, nước mắt trào ra từ khóe mắt, trong lòng xúc động khó tả làm hắn muốn lao ra ngay tìm muội muội trở về.

Đinh Hạo không muốn khóc.

Nhưng thân bất do kỷ.

Bi thương và xúc động khó kiềm chế tràn ngập trong linh hồn Đinh Hạo.

Đinh Hạo biết đó là vì dung hợp ký ức, chủ nhân thân hình muội muội mất tích nhớ nhung, tình thân xâm nhập tận xương đã ảnh hưởng cảm xúc của Đinh Hạo.

Chương 4: Đinh Hạo mạnh mẽ

Bởi vì ký ức dung hợp làm Đinh Hạo không chút đột nhiên tiếp nhận mọi thứ của Đinh Hạo thân xác cũ.

– Yên tâm đi, ta nhất định, giúp ngươi… Không, là giúp chúng ta tìm muội muội trở về!

Đinh Hạo siết chặt nắm đấm thầm thề trong lòng.

Đinh Hạo thốt ra lời thề, đau thương và nhớ nhung trong lòng chậm rãi tan.

Lời thề khiến một chút tiềm thức của Đinh Hạo thân xác cũ tan biến.

Từ nay trên đời chỉ có một Đinh Hạo xuyên đến.

Đinh Hạo làm lung tung bữa cơm chiền lấp đầy bao tử, hắn kế hoạch bước tiếp theo.

Muốn tìm về muội muội Đinh Khả Nhi thì Đinh Hạo phải tăng thực lực của mình.

Thế giới này làm tán tu là không có tương lai. Đinh Hạo phải bái vào Vấn Kiếm tông mới nhờ vào tài nguyên, kinh nghiệm tông phái, võ đạo, huyền công tu luyện có hệ thống. Đinh Hạo muốn vượt qua trắc nghiệm chính thức bái vào Vấn Kiếm tông, vấn đề chủ yếu nhất hiện nay là giải quyết điểm yếu lực lượng thân thể gầy gò này.

Cho nên Đinh Hạo cần đi một nơi rất nguy hiểm, hái một thảo dược cực kỳ quý giá.

Đinh Hạo tìm dây thừng chắc chắn trong phòng, cuốn mấy tấm trải giường xoắn lại thành dây dài. Đinh Hạo cảm giác chiều dài đã đủ, gật gù quấn hết lại tròng vào vai trái, giắt thiết kiếm loang lổ rỉ sét sau lưng, đẩy mở cửa phòng, sải bước đi ra ngoài.

Lúc này là đêm khuya.

Trên bầu trời, trăng khuyết, sao nhấp nháy chiếu ánh bạc xuống đất, trong cô đơn có hoang vắng tuyệt đẹp.

Đinh Hạo nhắm một hướng, chạy nhanh tới mép vực sâu chứa rác.

Dưới ánh trăng mông lung, chớp mắt Đinh Hạo đã đến gần vách núi mịt mù chướng khí, rừng đá lởm chởm.

Hôm nay cách kiểm tra nhập Vấn Kiếm tông chỉ còn mười lăm ngay.

Mỗi phút mỗi giây rất quý giá với Đinh Hạo.

Đinh Hạo phải nắm chặt thời gian tăng cường thực lực của mình.

Nhưng cố tình lúc này có kẻ quấy rầy Đinh Hạo.

Một thanh âm trào phúng chói tai vang lên:

– Ô, đây chẳng phải là Đinh Hạo có mỹ danh ‘heo của Vấn Kiếm’ đây sao? Như thế nào? Vội vàng đến đống rác nhặt đồ ăn cho heo sao?

Dưới ánh trăng sáng, bốn, năm thiếu niên mười ba, bốn tuổi biểu tình xấu xa bước ra từ rừng đá chặn đường đi của Đinh Hạo.

Đinh Hạo thân xác cũ bởi vì quá vụng về, cố chấp, thường làm chuyện ngốc nên bị một số người nhiều chuyện đặt biệt danh mỉa mai là ‘heo của Vấn Kiếm tông’, có ý nghĩa là con heo to số một trên Vấn Kiếm tông.

Bốn, năm thiếu niên ngày thường rảnh rỗi hết ăn lại nằm, gây hấn sinh sự trong xóm nghẹo, thích khi dễ Đinh Hạo.

Đặc biệt là thiếu niên to đen thủ lĩnh của nhóm.

Thiếu niên tên là Triệu Tinh Thành, năm nay mười ba tuổi, cũng ở trong xóm nghèo.

Triệu Tinh Thành không giống Đinh Hạo, gã còn phụ mẫu khỏe mạnh, không phải vất vả nuôi sống bản thân. Triệu Tinh Thành có chút tư chất võ đạo, năm ngoái tham gia kiểm tra nhập tông của Vấn Kiếm tông suýt đậu. Bây giờ Triệu Tinh Thành khổ tu một năm, với nền móng vững chắc năm nay gã bái vào Vấn Kiếm tông là không thành vấn đề.

Nghe nói Triệu Tinh Thành còn may mắn kết bạn với một đệ tử ký danh của Vấn Kiếm tông, được một bộ công pháp, tu luyện có thành công. Vì vậy Triệu Tinh Thành càng huênh hoang hơn, con nít con nôi đã thủ đoạn độc ác, hoành hành bá đạo, gây hấn sinh sự trong xóm nghèo, không người dám chọc vào Triệu Tinh Thành.

Nếu là trước kia, Đinh Hạo thấy nhóm thiếu niên lưu manh từ đằng xa đã trốn. Chẳng may không trốn thoát thì Đinh Hạo coi như xui, ngoan ngoãn đứng im nghe chửi chịu đòn, không dám đánh lại.

Tuy nhiên lúc này cùng một thân thể đã không phải linh hồn trước kia.

Đinh Hạo xem nhóm thiếu niên du côn như không khí, không thèm nhìn cái nào.

Đinh Hạo tăng tốc độ chạy như bay vòng qua năm thiếu niên tiếp tục hướng tới vực thẳm chứa rác.

Triệu Tinh Thành ngẩn người, biến sắc mặt lóe vẻ độc ác.

Triệu Tinh Thành tự nhận là thủ lĩnh nhóm thiếu niên du côn trong xóm nghèo, uyên làm mưa làm gió. Tên ngốc thường ngày thấy Triệu Tinh Thành sợ đến không nói nên lời vậy mà hôm nay to gan, dám không nể mặt chẳng những không quỳ xuống cười nịnh gã còn phớt lờ gã đi. Không thể tha thứ!

Triệu Tinh Thành nháy mắt.

Hai thiếu niên bên cạnh Triệu Tinh Thành cười nhe răng vọt ra, từ sau lưng kéo Đinh Hạo lại.

Trong đó một thiếu niên to đen xấu xa đạp một cước vào nhượng chân của Đinh Hạo.

– Cút!

Mặt Đinh Hạo trầm xuống chân như mọc rễ, bả vai lắc một cái.

Đây là một thức Liêu Vân trong kiếm pháp cơ sở.

Đinh Hạo bản năng sử dụng kiếm pháp đó.

– Ui da!

– Bà nội nó!

Không xuất hiện cảnh tượng Đinh Hạo lăn lông lốc ngược lại hai thiếu niên mạnh khỏe hơn hắn nhiều hét lên, chưa hiểu chuyện gì đã thấy có lực lượng đập vào cánh tay đau đớn. Hai thiếu niên lăn đi.

Đặc biệt là thiếu niên đen tung chân đá Đinh Hạo té lăn cù, nằm sấp dưới đất không gượng dậy nổi giống con heo chết.

Tình hình bất ngờ làm đám thiếu niên trợn tròn mắt.

Triệu Tinh Thành thừ người sau đó thấy mất hết mặt mũi, quê quá hóa khùng hét chói tai:

– Tiểu tạp chủng, tổ cha ngươi muốn chết sao? Dám đánh người?

Triệu Tinh Thành sắc mặt âm trầm đạp một bước, vèo một cái đã như báo săn vọt ra ngoài. Triệu Tinh Thành lật tay rút trường kiếm treo bên hông, rung tay lên, kiếm hóa thành tay sáng lạnh đâm vào tay Đinh Hạo.

Một kiếm của Triệu Tinh Thành chính là chiêu học được từ đệ tử Vấn Kiếm tông gã mới uyên, tên gọi Độc Xà Thổ Nhụy.

Chiêu thức cực kỳ ác độc, trường kiếm giống như rắn độc phun chất độc đi săn, ra tay không tu về, cực kỳ tàn nhẫn.

Triệu Tinh Thành đã quyết định bất chấp chết sống phải đâm một lỗ máu trên người Đinh Hạo trút giận.

Dù sao Đinh Hạo là cô nhi không ai quan tâm, có chết cũng xứng đáng.

Chỉ vì lời nói không hợp đã ra tay độc ác như vậy, lòng dạ Triệu Tinh Thành quá đen tối.

Các thiếu niên du côn khác thấy Triệu Tinh Thành hành động thì hò reo.

Một kiếm này đúng là có vài hần công lực, làm người ớn lạnh.

Đám thiếu niên như trông thấy hình ảnh Đinh Hạo lăn lộn đầy đất cầu xin tha.

Tuy nhiên…

Đinh đinh đinh!

Chỉ thấy Đinh Hạo xoay người, liên tục ba vệt sáng đỏ chợt lóe trong tay hắn, tiếng trường kiếm va nhau vang lên.

Triệu Tinh Thành còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra đã thấy hoa mắt, lòng bàn tay nóng rực, chuôi kiếm liên tiếp rung mạnh, năm ngón tay tê rần. Triệu Tinh Thành không thể nắm chắc trường kiếm bay khỏi tay.

Chớp mắt một thanh thiết kiếm loang lổ gác trên cổ Triệu Tinh Thành.

Cảm xúc lạnh lẽo như bàn tay thần chết bóp tim Triệu Tinh Thành, làm người gã ướt đẫm mồ hôi lạnh như gặp ác mộng.

Chuôi kiếm loang lổ nằm trong tay Đinh Hạo.

Đinh Hạo gằn từng chữ:

– Còn chọc ta thì sẽ giết ngươi.

Chương 5: Địa Huyệt Thâm Uyên

Giọng Đinh Hạo như vọng về từ chín tầng địa ngục. Triệu Tinh Thành cảm thấy có khí lạnh từ sống lưng chạy lên não, người gã lạnh toát không nói nên lời.

Mấy thiếu niên du côn đứng bên cạnh đã ngừng hò reo.

Đám du côn này ngây như phỗng, cổ họng như vịt bị bóp chặt, không biết làm sao.

Đinh Hạo cười lạnh chậm rãi rút trường kiếm về.

Đinh Hạo đột nhiên xoay người, bước nhanh tới vực sâu chứa rác.

Mãi khi bóng dáng Đinh Hạo biến mất trong ánh trăng mông lung Triệu Tinh Thành, đám bạn của gã mới tỉnh tóa lại. Cả đám hai mặt nhìn nhau, thấy đối phương sởn gai ốc như gặp ác mộng hiếm thấy.

Triệu Tinh Thành hít sâu, mắt lóe tia độc ác:

– Tổ cha nó, tiểu tạp chủng đó…

Hôm nay rốt cuộc là sao?

Tại sao Đinh Hạo vụng về như heo chỉ biết dạ thưa đột nhiên biến dứt khoát như vậy?

Tựa như thay đổi một người khác.

Một thanh kiếm rỉ sét tùy thời sẽ gãy nằm trong tay Đinh Hạo lại biến đáng sợ như vậy?

Triệu Tinh Thành nhớ lại quá trình đánh nhau trong giây lát, vẫn toát mồ hôi lạnh như thường.

Triệu Tinh Thành khó tin phát hiện ‘heo của Vấn Kiếm’ sử dụng kiếm thuật dù tốc độ hay thần vận còn trên cả đệ tử ký danh của Vấn Kiếm tông mà gã uyên. Nhưng… Điều này sao có thể?

Một thiếu niên du côn nhặt trường kiếm bị đánh bay tới gần Triệu Tinh Thành dò hỏi:

– Tinh, giờ sao đây? Có đuổi theo không?

– Đuổi? Đuổi theo cái khỉ gì, đuổi kịp rồi ai là đối thủ của hắn? Muốn ăn đòn sao?

Triệu Tinh Thành tức giận không có chỗ trút ra, nhận trường kiếm đút vào vỏ.

– A? Không lẽ… Cứ cho qua?

Mắt Triệu Tinh Thành lóe tia độc ác nói:

– Tất nhiên là không. Tìm người đối phó hắn, hòa thượng chạy được nhưng miếu thì không. Ha ha ha ha ha ha! Dám đấu với ta? Ta phải khiến Đinh Hạo muốn sống không được muốn chết không xong, đi!

Không minh được thì Triệu Tinh Thành chơi ám.

Triệu Tinh Thành không phải người rộng rãi gì.

Hôm nay Đinh Hạo khiến Triệu Tinh Thành mất hết mặt mũi trước đám tiểu đệ, gã phải trả lại hắn gấp trăm lần.

Đinh Hạo thoát khỏi đám người Triệu Tinh Thành dây dưa, rất nhanh đi tới mục đích.

Đó là dốc rừng đá nghiêng xuống bốn mươi lăm độ, mỗi ngày có nhiều rác rưởi đổ xuống dưới vực sâu không thấy đáy.

Dưới vách đá cheo leo được người ta đặt tên là Địa Huyệt Thâm Uyên.

Mỗi giây mỗi phút dưới vách núi luôn bốc lên khói đen dày đặc, gió rít gào từng cơn như quỷ khóc thần gào, còn có sức hút vô cùng đáng sợ.

Nghe nói chỗ này là lối vào thế giới yêu ma dưới lòng đất đã bị vứt đi mấy vạn năm.

Khi Vấn Kiếm tông mới lập phái có hứng thú với Địa Huyệt Thâm Uyên nên phái cao thủ xuống thăm dò.

Nhưng trước sau sai một cường giả đẳng cấp Đại Tông Sư, ba vị Tiên Thiên Võ Tông, mười vị cao thủ Đại Võ Sư cảnh xâm nhập Địa Huyệt Thâm Uyên, trả cái giá bi thảm là không ai trở về. Cuối cùng Vấn Kiếm tông dập tắt suy nghĩ thám hiểm.

Sau này Vấn Kiếm tông biến Địa Huyệt Thâm Uyên thành cấm địa, nghiêm cấm đệ tử trong môn thăm dò Địa Huyệt Thâm Uyên.

Sau này nơi đây thành bãi chứa rác của tông phái.

Trăm ngàn năm nay không biết có bao nhiêu rác rưởi đổ vào Địa Huyệt Thâm Uyên, xung quanh vách núi bên trên cũng chất đầy rác. Trời trăng chiếu rọi, gió mưa thấm ướt. Nhiều đống rác mục rữa lên men, bốc mùi khiến xung quanh rừng đá mấy trăm thước nhanh chóng thành đầm lầy bốc khí độc.

Từng có nhiều người trong xóm nghèo lạc vào đây, hút khí độc mất mạng.

Bởi vì vậy nên bây giờ ít có người nào trong xóm nghèo dám vào đây.

Còn các đệ tử Vấn Kiếm tông cao cao tại thượng?

Võ giả kiêu ngạo, cảm giác ưu việt không thèm cúi mình đi vào nơi hôi thối này.

Đinh Hạo thân xác cũ mỗi buổi tối đều trở về bãi rác đào bảo, nếu may mắn sẽ đào được vài thứ cầm về dùng trong nhà hoặc ra chợ bán kiếm tiền, đổi ngân lượng chi tiêu.

Tính cách Đinh Hạo ngay thẳng, gan lớn. Chỗ người khác không dám tới nhưng Đinh Hạo thì dám, cuối cùng gã thăm dò ra một con đường tránh thoát khói độc, cạm bẫy đầm lầy đi đến bên vách núi.

Đây là lý do trước kia Đinh Hạo tìm được mấy gốc Long Tâm Huyền Thảo, thảo dược có linh tính dương tam giai cực kỳ quý giá ở một khối đá nhô ra dưới vực vài trăm thước trong khi người ta không phát hiện ra.

Nếu đổi lại nơi khác thì Long Tâm Huyền Thảo tam giai đã sớm bị người hái, còn lâu mới vào tay Đinh Hạo được.

Nói đến thì hai ngày trước Đinh Hạo vô tình phát hiện dưới vực có Long Tâm Huyền Thảo.

Linh thảo dương tính tam giai là thuốc cay tẩm bổ thân thể, cải thiện kinh mạch.

Nếu hái được Long Tâm Huyền Thảo thì đủ cho tố chất thân thể Đinh Hạo tăng một bậc trong vòng mười lăm ngày, còn cải thiện tệ nạn kinh mạch bẩm sinh, vượt qua trình độ kiểm tra nhập tông của Vấn Kiếm tông của Vấn Kiếm tông.

Đây là hy vọng cuối cùng của Đinh Hạo.

Đinh Hạo theo ký ức đi trên con đường uyên thuộc, nhanh chóng đến bên vách núi.

Đinh Hạo cẩn thận nằm dưới đất, nhô đầu ra nhìn xuống vách núi.

Bên dưới cuồn cuộn khói đen, gió lạnh rít gào. Mơ hồ thấy sâu dưới trăm thước có vài tia sáng đỏ nhấp nháy trong khói đen, lúc ẩn lúc hiện, đó là mấy gốc Long Tâm Huyền Thảo.

Đinh Hạo hút một hơi khí lạnh.

Chỗ này cực kỳ nguy hiểm.

Trong khói đen có sức hút kỳ lạ, muốn hái linh thảo Long Tâm Huyền Thảo vô cùng khó khăn.

Nhưng Đinh Hạo không có lựa chọn nào khác.

Đinh Hạo chuẩn bị một phen, cột một đầu dây thừng nối dài vào cục đá to bên vách núi, đầu kia thả xuống vực. Đinh Hạo thấy cự ly đã tới, cắn răng bắt chặt dây thừng, từng chút một leo xuống.

– Bà nội nó, cái quỷ gì đây? Giữa khuya xuống vực, không có cả đai an toàn. Lỡ như buông tay ra, lão tử xuống thì thành thịt vụn.

Đinh Hạo dọc theo dây thừng leo xuống, khóc không ra nước mắt.

Ai biết miệng quạ đen thật linh.

Đinh Hạo chưa lầm bầm xong có tiếng rẹt vang lên.

Dây thừng trông rất chắc thế nhưng từ giữa đứt làm hai.

Đinh Hạo sợ muốn tiểu trong quần.

Đinh Hạo chưa kịp ngẩng đầu nhìn chợt thấy người nhẹ hẫng, rớt xuống dưới nhanh như sao băng.

Tốc độ rơi quá nhanh, tựa như sao băng rơi.

Đinh Hạo không kịp có phản ứng gì, vô thức lộn cù mèo đập vào vách đá nhô ra. Máu phun, xương gãy răng rắc, đau thấu óc, thật là như bị lăng trì.

Đinh Hạo ngất xỉu.

tiếp ❯

Avatar

Các bạn đăng ký thành viên hội nhé…!
→Free vip→Đọc và nghe audio truyện/ 0 quảng cáo→Yêu cầu truyện / Ưu Tiên♥Ngoài ra AudioSite là Website do hội Mê Đọc Truyện thành lập – chính vì vậy Đọc Truyện trên website giảm 90% xuất hiện quảng cáo nhé !