Bàn Long Audio Podcast
Tập 95 [ Chương 476 đến 480]
❮ sautiếp ❯Chương 476: Ngươi không thể giết ta
Nguyệt Lượng Hồ Thành Bảo trận chiến đã tới, trong thời khắc cuối cùng. Toà thành chủ nhân đã hoá thành bản thể, một thân hình dài chừng vài trăm trước gai nhọn dữ tợn màu đen đó chính là một Hắc sắc cự long, cho dù hoá thành bản thể, Toà thành chủ nhân cũng không đủ tự tin cùng các Ác Ma đánh một trận.
Đại sảnh trống trải, trong căn phòng bí mật bên cạnh.
Lâm Lôi cùng bốn người đang lặng lẽ nhìn qua ô cửa bí mật nhìn ra ngoài. Thực ra các Ác Ma cũng không có phát hiện ra bọn họ. Nhưng hắn cảm ứng được khí tức nhân loại của bọn Lâm Lôi, đều là trung vị thần, nên Ác Ma mới chú ý đến.
“Hắn là Lục Y Tu Tư. Nói vậy vậy đầu Hắc long kia là chủ nhân toà thành?” Lâm Lôi có vẻ không hiểu nên hỏi.
Địch Lỵ Á bên cạnh giải thích nói: “Lâm Lôi, chàng vừa rồi tĩnh tu nên không biết. Chúng ta không dám quấy rầy chàng, khi đó toà thành chủ nhân đột nhiên bị đuổi giết chạy trốn vào trong đại sảnh này, ngoài toà thành chủ nhân còn có sáu tên ác ma, cho nên cũng không dám tin tưởng.”
Lâm Lôi gật nhẹ đầu.
“Ài!” Lâm Lôi trong lòng vừa động.
“Nguyệt lượng hồ thành luân lạc đến nước này, Kim y vệ cho dù còn sống, sợ rằng cũng đã chạy khỏi toà thành.” Lâm Lôi trong lòng hiểu được, mặc kệ tình huống như thế nào, Kim y vệ còn sống hay chết hết, sợ rằng hắn khó có thể thành lập lại được Kim y vệ.
Dù sao mấy trăm danh Kim y vệ cũng không phải ngu ngốc, Toà thành chủ nhân ra nông nổi như thế này, chẳng lẽ bọn họ lại không chạy trốn bảo toàn mạng sống?
“Bối Bối điều tra một chút.” Lâm Lôi đưa ra một chiếc không gian giới chỉ cho Bối Bối, “Bên trong có … hay không Ánh trang chỉ hoàn.”
“Ài!” Bối Bối liền lấy máu nhận chủ.
Còn Lâm Lôi điều tra chiếc không gian giới chỉ khác.
Lúc đầu bọn Lâm Lôi cùng tham gia Ác ma khảo hạch thì bị bốn người đánh lén, bốn tên đánh lén thất bại, ngược lại bị nhóm người Lâm Lôi giết chết hai người, thu được hai chiếc không gian giới chỉ này.
“Chúng ta giờ mới có hai chiếc Nguyệt Lượng chỉ hoàn còn thiếu một chiếc.” Lâm Lôi trong lòng có chút lo lắng.
Địch Lỵ Á cũng nhìn Lâm Lôi và Bối Bối.
“Lão đại chiếc không gian giới chỉ này chỉ có một ít Mặc thạch, Trạm thạch, ta không tìm thấy Nguyệt Lượng chỉ hoàn.” Bối Bối bất đắc dĩ nói.
Địch Lỵ Á và Bối Bối cùng nhìn về phía Lâm Lôi, Lâm Lôi bây giờ đang nhìn vào bên trong chiếc không gian giới chỉ xem có hay không có Nguyệt Lượng chỉ hoàn.
“Có! Có một chiếc Nguyệt Lượng chỉ hoàn!” Lâm Lôi sau một hồi xem xét, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ kích động. Chủ nhân của chiếc không gian giới chỉ này, là thủ lĩnh của bọn bốn người “Phí Đề Tư” do vậy Nguyệt Lượng chỉ hoàn được hắn cất vào chiếc không gian giới chỉ của hắn.
“Ha ha, chúng ta lại có thêm một chiếc Nguyệt Lượng chỉ hoàn!” Bối Bối hưng phấn cực kì.
Thuỵ Kim Na nhìn chằm chằm vào Lâm Lôi: “Lâm Lôi lại thêm một chiếc?”
“Đúng có một chiếc.” Lâm Lôi cười xin lỗi, hắn biết Thuỵ Kim Na rất muốn có một chiếc Nguyệt Lượng chỉ hoàn, nhưng mà bọn mình ba người cũng chỉ có ba chiếc Nguyệt Lượng chỉ hoàn, nên không thể nào đem cho Thuỵ Kim Na được, không thể tương trợ được.
Thuỵ Kim Na trong lòng cực kỳ thất vọng, trên mặt hiện lên vẻ tươi cười nói: “Không có việc gì, đợi lúc nữa ra ngoài xem còn có … hay không cơ hội!”
– Đột nhiên một tiếng quát từ trong đại sảnh truyền tới.
“Các ngươi không nên ép người thái quá! Ta có thể cho các ngươi cực đỉnh giàu sang, thậm chí bảo toạ toà thành này cũng cấp cho các ngươi, thậm chí … ta có thể nghĩ biện pháp cho các ngươi trở thành Lục tinh ác ma, các ngươi cho dù có hoàn thành nhiệm vụ này, có thể trở thành Lục tinh ác ma hay không?” Hắc sắc cự long dài vài trăm thước rít rào vặn vẹo trong đại sảnh trồng trải, mà Lục Y Tu Tư hai người vẫn lăng không mà đứng, thể tích hai bên cách biệt quá lớn. Nhưng mà vào lúc này Hắc sắc cự long lại đang cầu khẩn đối phương.
“Hừ!, Để chúng ta làm Lục tinh ác ma? Trở thành cao cấp ác ma, chỉ có hoàn thành nhiệm vụ không còn con đường nào khác.” Lạc Y Tu Tư nhìn chằm chằm vào thanh loan đao màu xanh nhạc trong tay. Chậm rãi nói: “Muốn gĩay dụa à, chịu chết đi!”
“Đại ca, hãy để cho đệ” thanh niên tóc xanh vột vàng nói.” Hãy để đệ vì nhị tỷ mà báo thù.”
“Không!”
Lạc Y Tu Tư liếc mắt nhìn Hắc sắc cự long một cái rồi nói: “Hắn mặc dù đã thi triển quá hai lần linh hồn công kích, phỏng chừng linh hồn lực đã tiêu hao hết, bất quá chúng ta không thể nào quá mạo hiểm.” Lạc Y Tu Tư bắt đầu vận chuyển công lực, hắn muốn nắm chắc mười phần thắng.
“Ta là Điều Nhĩ Ni Sâm!” Hắc sắc cự long điên cuồng gầm thét, “Ngươi không thể giết ta! Ngươi không thể giết ta!”
“Điều Nhĩ Ni Sâm?”
Lạc Y Tu Tư bật cười một tiếng, “Điều Nhĩ Ni Sâm là ai? Trước khi chết ngươi có thể khoe khoang rằng, ngươi rất là lợi hại, tỷ như ngươi nói ngươi chính là Tử Huyết Ác Ma, thậm chí người có thể nói ngươi chính là Chủ thần vĩ đại … ha ha ta không cần biết ngươi là ai, chịu chết đi!”
Miệng thì nói, thanh loan đao trong tay Lạc Y Tu Tư liền bổ mạnh tới.
Thực nhẹ nhàng, không gian không có một tia ba động, ngay cả phong dã cũng không có một tia ba động, tựa như một đao này này căn bản không có bổ ra.
Hắc sắc cự long điên cuồng gầm thét.
“Ngươi không thể giết ta!” Mặc dù cực kỳ phẫn nộ, nhưng đối diện với một đao đang nhẹ nhàng hạ xuống, Hắc sắc cự long cũng điên cuồng đứng lên, hắn bất chấp tất cả liều mạng thi triển thiên phú thần thông, chỉ thấy Hắc sắc cự long phát ra tiếng rống giận dữ trầm thấp.
“Hô” không gian chấn động.
“Phốc”truyện ma
Loan đao của Lạc Y Tu Tư đánh xuống, một đạo đao ảnh màu xanh phá không bay tới bổ thẳng lên đầu Hắc sắc cự long, thực là quỉ dị … lân phiến của Hắc sắc cự long, huyết nhục đều trong nháy mắt khô héo, vỡ ra hai mảnh. Cuối cùng một đao trực tiếp tiến vào trong đầu, bổ vào viên thượng thần cách.
“Ngươi sẽ phải hối hạn!”
Hắc sắc cự long trước khi chết rống lên phẫn nộ, vang vọng trong đại sảnh không tan.
“Bồng!”
Thi thể cự long to lớn rớt xuống mặt đất, Lạc Y Tu Tư khuân mặt tái nhợt thu thu hồi thanh loan đao, liếc mắt nhìn thi thể to lớn của cự long. Bật cười một tiếng: “Hừ. Thiên Phú thần thông này cũng thực là lợi hại, bất quá ngươi nói ta sẽ hối hận? Trong phạm vi Diệp Mộ phủ những người làm cho ta sợ hãi ta đều biết cả. ngươi là một tên chết rồi, dựa vào cái gì mà làm cho ta hối hận?”
“Đại ca!” Thanh niên tóc xanh nhìn về phía Lạc Y Tu Tư lo lắng hỏi: “Người không sao chứ?”
Nhị tỷ của hắn, chính là bị Thiên phú thần thông của Toà thành chủ nhân công kích chết, mà Lạc Y Tu tư tại tầng thứ năm này cùng Toà thành chủ nhân chiến đấu, tiếp một lần Thiên phú thần thông công kích của đối phương, bây giờ lại thêm một lần nữa.
“Không có việc gì.” Lạc Y Tu Tư quay về phía huynh đệ của mình xuất ra vẻ tươi cười. “Lão Tam, chúng ta trở về đi, đáng tiếc Nhị muội đã chết.”
Thanh niên tóc xanh cũng rất khó chịu.
“Trước đó, nhị muội còn nói, hoàn thành nhiệm vụ lần này, chúng ta sẽ trở thành Lục tinh Ác Ma, đến lúc đó chúng ta tìm một nơi, xây dựng một toà thành của ba huynh muội chúng ta, vui vẻ tĩnh tu, nhưng bây giờ không còn cơ hội nữa rồi.” Thanh niên tóc xanh trầm thấp nói.
Lạc Y Tu Tư thở dài một tiếng nói: “Đi thôi.”
Bọn họ hai người căn bản không liếc mắt nhìn sáu tên Ác Ma một cái, trực tiếp bay đi ra ngoài.
Sáu tên Ác Ma chứng kiến trận đại chiến vừa rồi trong lòng vô cùng khiếp sợ, cường giả mà ra tay chiến đấu, thì chỉ qua một hai chiêu là đã kết thúc.
“Thực lực của Lạc Y Tu Tư thực là đáng sợ. Một đao vừa rồi ngay cả thượng vị thần thú cũng đỡ không được.” Một tên Ác Ma cảm thán nói.
Bình thường tại vi diện, thần thú cực kỳ hiếm thấy, thần thú rất thưa thớt.
Tại địa ngục, vô số cường giả tụ tập trong vi diện, thần thú cũng có không ít, nhưng lợi hại nhất chính là “Thiên Phú Thần Thông”. Bất kể là thần thú gì, nếu trưởng thành đều là hạ vị thần cảnh giới, thoạt nhìn không có khác biệt nhiều lắm.
Nhưng mà thực ra có sự chênh lệch rất lớn, chênh lệch về thiên phú.
Thần thú có thiên phú đặc thù phương thức công kích linh hồn, có khi là đặc thù về phương thức công kích vật chất … tỷ như Thôn Thiên thú Ba Xà cũng chỉ là loại thôn hấp lực lượng, chỉ cần đối phương có khả năng kháng cự sự thôn hấp thì sẽ không có việc gì.
Mà Bối Bối có chỗ bất đồng, “Phệ Thần” này đã ăn một thiên phú thần cách, được xem như là một loại năng lực cực kỳ biến thái.
Thiên Phú càng biến thái đáng sợ, thì số lượng cũng cực kỳ thưa thớt đến cực hạn.
“Lạc Y Tu Tư tu luyện sinh mệnh quy tắc, tứ đại quy tắc rất phức tạp, để đối phó được với khó khăn, như vậy Lạc Y Tu Tư cũng rất đáng sợ.” Sáu vị Ác Ma cảm thán thốt lên vài câu. Cuối cùng bọn họ cũng bỏ đi. Bất quá trước khi bỏ đi, một vị Ác Ma thu lấy thi thề cự long khồng lồ vào không gian giới chỉ.
“Dù gì đây cũng là thi thể của thượng vị thần thú chúng ta cũng không thể quá lãng phí” Vị Ác Ma kia cười một tiếng liền thu thi thể cự long vào không gian giới chỉ.
Đợi sáu vị Ác Ma rời đi, Lâm Lôi cùng bốn người trong phòng đi ra.
“Phì!” Bối Bối có chút bất mãng. “Ta còn tưởng bọn họ bỏ lại thi thể cự long, ai ngời bọn họ lại bị bọn ác ma trước khi đi lấy mất.”
Một ít bộ phận của thi thể thần thú, đó là những mỹ thực tài liệu, mà đạt tới thượng vị thần thú, thi thể lại càng quí giá. Thi thể cự long thực to lớn nếu đem ra bán phỏng chừng cũng thu được gần 100 vạn mặc thạch. Thực là một món tài phú không nhỏ!
“Còn muốn như thế nữa?” Lâm Lôi dỡ khóc dỡ cười. Đi thôi chúng ta hãy trở về cửa Kim Chúc sinh mệnh.” Lần này thu hoạch thực sự to lớn, một kiện Tử thần khôi lỗi, cùng với thi thể Hắc Y Vệ, Hắc Y Vệ có một viên thượng vị thần cách, hơn nữa trong không gian giới chỉ có vô số tài sản.
“Các ngươi có thể ở lại cùng ta tìm kiếm trong toà thành một lần nữa không?” Thuỵ Kim Na khó khăn mở miệng đề nghị. Lâm Lôi ba người không khỏi ngẩn ra.
“Ta chỉ muốn tìm xem một chút, Kim Y Vệ có còn hay không.” Thuỵ Kim Na cũng cảm thấy quá đáng, dù sao việc này cũng có thể khiến cho bọn Lâm Lôi lại đi mạo hiểm, mặc dù có thể nói ba người Lâm Lôi cùng nàng đối phó với Kim Y Vệ không có gì nguy hiểm. Nhưng ai mà biết nếu gặp phải một đám Kim Y Vệ thì sao?
Địch Lỵ Á cùng Bối Bối đều nhìn về phía Lâm Lôi, chờ Lâm Lôi quyết định. Lâm Lôi cân nhắc một chút, nhìn về phía Thuỵ Kim Na nói: “Thuỵ Kim Na, chúng ta không thể cùng nàng tìm kiếm khắp nơi trong toà thành này, chúng ta bây giờ muốn rời khỏi nơi này, chỉ có thể đi cùng nàng một đoạn thôi, nếu có gặp Kim Y Vệ thì sẽ hộ trợ nàng một tay, còn nếu không thì không còn cách nào khác.”
“Cám ơn!” Thuỵ Kim Na cảm kích nói.
Nàng cũng tự biết yêu cầu của mình có điểm vượt quá hoàn cảnh cho phép, Lâm Lôi làm vậy cũng không có gì là sai.
Lâm Lôi, Địch Lỵ Á, Bối Bối cùng với Thuỵ Kim Na trực tiếp hướng Nguyệt Lượng Hồ thành phía trên chạy đi, trở lại tầng thứ ba … tầng thứ hai, cho đến tối thì lên đến tầng thứ nhất, cuối cùng vượt qua song khẩu rời khỏi Nguyệt Lượng Hồ thành bảo. Thuỵ Kim Na hy vọng gặp được Kim Y Vệ.
Nhưng đến tận lúc này trng Nguyệt Lượng Hồ thành bảo không có lấy một tên Kim Y Vệ.
Ánh trăng chiếu trên chiếu trên bầu trời, những đám mây độc vụ màu hồng trên trời cũng hoàn toàn biến mất. Giờ phút này có năm vị tham gia Ác Ma khảo hạch đang đứng xung quanh trên Nguyệt Lượng hồ.
“Có người đi ra.”
Năm người nhìn thấy bốn người bọn Lâm Lôi đi ra liền lập tức tiến tới..
“Các vị muốn làm gì?” Lâm Lôi nhướng mày đạm mạc hỏi, tại Nguyệt Lượng Hồ thành nội, Lâm Lôi có kinh nghiệm bị người khác tập kích, vì vậy hắn không thể tỏ ra chủ quan.
Người đứng giữa năm người mở miệng nói: “Ta muốn biết bốn vị có … hay không Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn? Chúng ta có thể cùng bốn vị thương lượng trao đổi.”
“Hừ! Ta còn muốn mà không được đây!” Thuỵ Kim Na hừ lên một tiếng.
Năm người nghe xong không khỏi có chút thất vọng, bọn họ nghe ra bọn Lâm Lôi đi ra cũng không có đủ Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn.
“Các người năm người cũng không nên ở bên ngoài chờ đợi, ta xem toà thành nội hẳn là không có người.” Lâm Lôi nói, bọn họ lúc đi ra từ tầng thứ 4 cho đến tầng thứ nhất đại khái các vị trí đều nhìn qua một lần, nếu có người bọn họ đã phát hiện ra. Bọn Lâm Lôi coi như là đã xem qua hết tất cả.
Nói xong Lâm Lôi bốn người nhắm hướng Kim Chúc sinh Mệnh bay tới, rất mau Lâm Lôi bốn người đã thấy được huyền phù giữa không trung chính là Kim Chúc sinh Mệnh, nhìn xuyên qua Kim Chúc sinh Mệnh trong suốt thấy bên trong có vài bóng người.
“Thực ít người!” Lâm Lôi tận đáy lòng cảm thán thốt lên, liền tiến vào bên trong Kim Chúc sinh Mệnh.
Trong hành lang Kim Chúc sinh mệnh, Bạch phát lão giả thấy bọn Lâm Lôi bốn người, liền cười nói: “Chúc mừng các ngươi còn sống trở ra.”
“Còn sồng trở ra? Chúc mừng” Lâm Lôi au khi bước vào Kim Chúc sinh mệnh ánh mắt đảo qua. Lúc này trong Kim Chúc sinh mệnh có rất nhiều vị trí, đủ để ngồi được 1000 người, song bây giờ bên trong chỗ trống rất nhiều, thực là thưa thớt: “Một ngàn người đến sống sót trở ra chưa đến một trăm người!”
Nhìn Địch Lý Á cùng Bối Bối bên cạnh thực lâu. Lâm Lôi cảm thấy bản thân mình thực may mắn, bản thân mình, thê tử cùng với huynh đệ đều còn sống. Đối với câu “chúc mừng” của vị Bạch phát lão giả thực đáng giá.
Chương 477: Giới ca giả đắc
Địa ngục. Bên trong Diệp Mộ Phủ
Đây là mộ mảng không gian không có một chút sinh cơ, núi đá cháy đen, không có lấy một cây cỏ dại.
Núi non liên miên bên trong có một hồ nước rộng hơn mười dặm, hồ nước này rất là hỗn trọc, đồng thời cũng tản ra một cổ tử khí, một vài hài cốt màu trắng ẩn hiện trong hồ, ngọn núi này là một cấm địa! Ngay chính các Ác Ma cũng không dám tới gần nơi này.
“Cốt cốt” Tử khí trầm tích dưới đáy hồ nổi lên những cái bong bóng.
“Oanh!”
Đột nhiên, trên mặt hồ rông lớn phảng phất như bị tách ra làm hai, hồ nước tự động tách ra một thông đạo sâu mấy chục thước thông với đáy hồ. Khoảng gần một trăm người từ trong đáy hồ bay ra, ngoại trừ người cầm đầu mặc áo xám, còn lại tất cả đều mặc áo đen.
Bầu trời trên mặt hồ, gần một trăm người lăng không mà đứng. Người áo xám cầm đầu có mái tóc đen nhánh, điểm hấp dẫn nhất chính là hai hàng lông mày, hai hàng lông rủ xuống đến tận ngực. Nếu Lạc Y Tu Tư có mặt tại đây, nhìn thấy người mặc áo mau xám này, nhất định sẽ rất kinh ngạc vì hắn giống với Nguyệt Lượng Hồ thành chủ y như đúc.
“Hỗn đản!” người áo xám khoé mắt co giật, bây giờ đang đứng phẫn nộ bên bờ.
Người áo xám trầm thấp nói: “Ta Ngã Điểu Nhĩ Ni Sâm xem ra ta qui ẩn quá lâu, bọn họ đã quên mất tên ta rồi, dám huỷ diệt phân thân của ta! Ta nói rồi! Ta sẽ làm cho bọn chúng hối hận!” Người áo xám lộ ra vẻ cực kỳ phẫn nộ.
Hắn có hai đại phân thân.
Hắn đầu tiên tu luyện thành Tử vong thần phân thân, mà bổn tôn thì trở thành Hắc ám thần phân thân. Nói về thực lực, hắn đối với Tử vong pháp tắc thành tựu còn xa mới bằng Hắc ám pháp tắc, nhưng cho dù thế nào với bản lĩnh Hắc ám thần phân thân, hơn nữa còn có đông đảo lực lượng hộ vệ, thì làm gì có chuyện gì xảy ra. Thế mà lúc này đây … một cái phân thân bị xong đời.
“Giết, toàn bộ giết hết!” Người mặc áo xám ở giữa lộ ra sát khí ngút trời.
Tổng cộng hắn có hai phân thân, cái phân thân kia đã ở cùng với hắn rất lâu, do vậy phân thân kia mất đi khiến hắn vô cùng tức giận.
“chủ nhân, chúng ta bây giờ đi đâu?” Một vị hắc bào cung kính hỏi.
“Nguyệt Lượng Hồ thành bảo, khoảng cách đến Đế Dực thành là gần nhất, dựa theo quy cũ khảo hạch của Ác Ma thành, đây là con đường ngắn nhất.” Người áo xám trầm thấp nói, “Sợ rằng bọn các Ác Ma đã vào Kim Chúc Sinh mệnh trở về Đế Dực thành rồi.”
“Chúng ta bây giờ đến Đế Dực thành trước!” Người áo xám lạnh giọng nói.
“Vâng, chủ nhân (đại nhân)!”
Gần một trăm người phía sau cung kính đồng thanh đáp, chỉ là xưng hô có khác điểm khác nhau.
“Hừ, bất kể như thế nào, bọn họ cũng trở về Đế Dực thành! Tại bên ngoài Đế Dực thành chặn bọn chúng lại.” Người mặc áo xám nhìn về phía một người mặc áo đen, thân thể người mặc áo đen đột ngột biến mất, đồng thời một thông đạo Kim Chúc Sinh mệnh cũng hiện ra giữa không trung. Gần một trăm người kể cả người mặc áo xám đều tiến vào trong Kim Chúc Sinh mệnh.
“Hô!”
Kim Chúc sinh mệnh trong nháy mắt phá không gian bay đến Đế Dực thành.
Nói về tốc độ thì Kim Chúc sinh mệnh này nhanh hơn chỗ bọn Lâm Lôi rất nhiều.
Rời khỏi Nguyệt Lượng Hồ thành không xa. Kim Chúc Tánh Mạng đang lơ lửng giữa không trung.
Ngân Phát lão giả bay trở vào Kim Trúc Sinh mệnh. Trực tiếp chỉ đạo: “Trong toà thành đã không còn ai. Lên đường thôi!” Kim Chúc sinh mệnh nhất thời biến thành một đạo ảo ảnh, biến mất ở phái chân trời phía xa.
Bên trong Kim Chúc sinh mệnh, vị Ngân Phát lão giả đi vào phía sau, nhìn mọi người xung quanh đoạn cất cao giọng nói: “Mọi người hãy đứng lên hết, tập trung ra chánh giữa.”
“Đứng lên?”
Bọn Lâm Lôi mặc dù nghi hoặc, nhưng cũng đứng lên. Hơn 100 người từ phía sau tập trung ra chánh giữa. Đột nhiên Kim Chúc sinh mệnh thể tích chợit kịch kiệt thu nhỏ lại, bất kể là chiều dài hay chiều rộng cũng đều thu nhỏ lại. Đồng thời cũng biến ảo ra một trăm chỗ ngồi.
Lúc này một hàng 20 người, có tổng cộng năm hàng.
Bây giờ chỉ có 5 hàng người, mỗi hàng 20 người thể tích cũng thu nhỏ lại rất nhiều.
“Bây giờ số người còn lại không nhiều, Kim Chúc sinh mệnh không cần biến lớn.” Ngân Phát lão giả lạnh nhạt nói. Nói xong hắn liền đi lên phía trước.
Hôm nay chỉ có một trăm chỗ ngồi. Lúc này khoảng cách giữa mọi người tương đối gần.
“Đi trở về!”
Lâm Lôi nhìn qua cửa sổ trong suốt của Kim Chúc sinh mệnh, trong lòn gcảm thấy thực nhẹ nhàng.
“Lão đại, chờ chúng ta trở về Đế Dực thành, đên 1Ác Ma thành nộp Nguyệt Lượng Chỉ Hoàng chúng ta cũng sẽ trở thành Ác Ma.” Bối Bối cười với Lâm Lôi: “Đến lúc đó, chúng ta đeo Huân chương Ác Ma, sách sách, ít nhất khi vào thành chúng ta không cần phải bỏ tiền ra để vào thành.”
“Phí vào thành?”
Lâm Lôi cùng với Địch Lỵ Á nghe xong, không biết nói gì hơn. Đối với bọn họ mà nói, một mặc thạch để vào thành thì tính toán làm gì?
“Trong này ai có Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn, ta xin ta xin lấy tiền ra mua.” Đột nhiên từ phía sau vang lên một tiếng nói. Giọng nói đột ngột vang lên khiến tất cả mọi người đều chú ý, người nói là một thanh niên có khí chất âm nhu tuấn mỹ.
“Bỏ tiền ra mua?” Lâm Lôi cảm thấy hoảng sợ.” thực là liều mạng. Người của Ác Ma thành đang ở phía trước.
Bối Bối nhíu mày nói: “Ô? Lớn tiếng như vậy, nếu để cho Ngân phát lão đầu phát hiện thì thực là nguy hiểm.”
Thuỵ Kim Na con mắt lúc này bỗng sáng lên nhìn mọi người chung quanh> Nghe Bối Bối nói vậy, nàng hạ thấp giọng nói: “Bối Bối khảo hạch nhiệm vụ của Ác Ma toà thành, bọn họ chỉ nhận người có tín vật thôi. Mặc kệ ngươi bằng cách gì để có được tín vật, bất kể cướp, mua chỉ cần đến lúc đó có Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn giao nộp là được.”
Lâm Lôi nghe vậy trong lòng chợt hoảng.
“Ác Ma toà thành như vậy là cổ cũ mọi người cướp lẫn nhau.” Lâm Lôi trong lòng thầm nghĩ.
Nhưng mà Địa Ngục vốn là nơi như vậy, chiến đấu giết chốc mới là bản chất.
“Muốn mua. Ha ha … ta có dư một chiếc Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn.” Một âm thanh từ phía sau vang lên. Âm thanh này làm Thuỵ Kim Na và một số người kích động đứng lên nhìn về phía sau.
Dư một chiếc Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn, người này cực kỳ cường tráng, nhưng chỉ cao có 1m23.
“Ải nhân?” Lâm Lôi nhướng mày một cái.
“Ra giá đi?” Một cô gái tóc vàng mở miệng nói.
“Giá của ta đưa ra cũng không cao, 100 vạn Mặc thạch, nếu muốn thì bỏ tiền ra đi.” Ải nhân nói ngay.
“100 vạn?” Có người kinh hô đứng bật dậy.
Đối với thượng vị thần, 100 vạn Mặc thạch có lẽ không là cái gì cả, nhưng mà đối với trung vị thần mà nói thì là một con số khổng lồ. Như nhóm Lâm Lôi lúc đầu bán ra một kiện thượng vị thần khí cũng chỉ được 75 vạn mặc thạch thôi.
Nhưng trung vị thần tầm thường, thì làm sao có thể có được thượng vị thần khí?
Trải qua một trường chiến đấu cướp đoạt, mới có thể tích luỹ được trăm vạn tài phú.
“Giá quá cao.” Thuỵ Kim Na nhăn mày nàng không có đủ tiền để mua.
“Tôi muốn mua.” Người thanh niên âm nhu tuấn mỹ lên tiếng.
Mặc dù còn sống trở ra chưa đến một trăm người, nhưng vẫn còn cò khoảng hai đến ba mươi người không có Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn, nghe có người muốn mua nhất thời không khí nóng lên.
“Ta trả 110 vạn mặc thạch” những người này không thèm để ý đến người thanh niên âm nhu tuấn mỹ kia.
“Ta đã … mua trước” Người thanh niên tuấn mỹ vội vàng nói.
Tên Ải nhân cường tráng lên tiếng: “Ta đã nói rồi, 100 vạn là 100 vạn. Ngươi đưa 100 vạn mặc thạch cho ta.” Nghe tên Ải nhân cường tráng dứt khoát trực tiếp cùng người thanh niên tuấn mỹ trao đổi, những người khác không khỏi thất vọng.
Thuỵ Kim Na thở dài một tiếng.
Nàng không phải là tiếc tiền, nhưng căn bản là nàng không có đủ tiền để mua.
“Còn có ai có Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn.” Một âm thanh phia sao hô lớn.
Vào lúc này, một trung niên mặc áo trắng cười nhẹ nói: “Ta cũng như vị nhân huynh Ải nhân kia ra giá.100 vạn mặc thạch, ai muốn Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn thì giao cho ta 100 vạn mặc thạch ta sẽ đưa ra Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn.”
“Còn có?” Thuỵ Kim Na không khỏi quay lại nhìn. Nhưng mà dù sao nàng cũng không có đủ tiền.
“Soạt” Nhất thời có mấy người hoá thành ảo ảnh trong nháy mắt lướt về phía sau.
“Trả ngươi.” Một người con gái tóc xanh trực tiếp đưa một trạm thạch hình lập phương cao và rông khoảng 10cm nhét vào tay người trung niên mặc áo bào trắng.
“Bán cho ta.” Vài người còn lại hô lên. “Chúng ta cũng trả cho ngươi 100 vạn mặc thạch.”
“Ta đã giao 100 vạn mặc thạch cho hắn rồi, Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn này là của ta.” Người con gái tóc xanh liền nói. Đồng thời nàng cũng nhìn chằm chằm vào người trung niên mặc áo trắng, nàng cũng lo lắng hắn nuốt lời. Nhưng bất quá nàng cũng tin rằng đối phương sẽ không nuốt lời.
Người trung niên mặc áo trắng mỉm cười thu lấy 100 vạn xong liền đứng lên, đảo tay lấy ra một chiếc Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn đưa cho cô gái tóc xanh. “Bán cho ngươi.”
Cô gái tóc xanh mừng rỡ, nhận lấy Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn trở về phía trước.
Vài người còn lại vô cùng thất vọng.
Người trung niên áo bào trắng mỉm cười nói: “Không cần tranh giành, chỉ cần các ngươi có đủ tiền, ta sẽ bán Nguyệt lượng Chỉ Hoàn cho các ngươi.” Nói xong người trung niên mặc áo bào trắng đảo tay lấy ra năm chiếc Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn. Cảnh này làm cho không ít người sợ ngây người.
“Người này, có bao nhiêu chiếc Nguyệt lượng Chỉ Hoàn?” Tất cả mọi người trong này đều nhìn về phái người trung niên mặc áo bào trắng.
Trong này có mấy người có đủ 100 vạn. Đủ để mua một chiếc Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn.
Người trung niên áo trắng tiếp tục cười nói: “Ai còn muốn Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn, lại đây ta vẫn còn.” Hắn mỉm cười nhìn xung quanh, nhất thời bên trong trở nên yên lặng.
Mặc dù lúc này bên trong có hơn hai mươi người chưa có Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn, nhưng cũng chỉ có khoảng sáu người có tài sản hơn 100 vạn, những người còn lại cũng không có đủ tiền để mua.
Thuỵ Kim Na đột nhiên đứng lên cười nói: “Vị … tiên sinh này. Người hãy giảm giá Nguyệt lượng Chỉ Hoàn một chút nữa đi, 100 vạn mặc thạch thì thực sự là quá cao, Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn đối với chúng ta thì có tác dụng, còn đối với người khác thì chỉ là một cái không gian giới chỉ.”
Không gian giới chỉ không đáng giá, ngay cả một mặc thạch cũng không bằng.
“Đúng vậy.” Nhất thời những người khác đều ủng hộ: “Ngươi hãy giảm giá một xuống đi, tỷ như 50 vạn mặc thạch, thế nào? Ta tin rằng ở đây cũng sẽ không ít người cần mua.”
“Đúng, 50 vạn mặc thạch.” Thuỵ Kim Na cũng đáp. Thuỵ Kim Na trên người cũng có 80 vạn mặc thạch.
“Như thế sao được?” Những người vừa mới mau Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn bất bình, “Chúng ta vừa rồi bỏ ra 100 vạn mặc thạch để mua.”
Người trung niên áo trăng1 cười thản nhiên nói: “Ta đã nói rồi.100 vạn! Nếu các ngươi không có đủ 100 vạn mặc thạch thì ta sẽ không đồng ý bán.” Người trung niên áo trắng nói xong thì im lặng.
Thuỵ Kim Na sắc mặt không khỏi biến đổi.
“Thuỵ Kim Na trên người ngươi có bao nhiêu?” Địch Lỵ Á mở miệng nói.
Thuỵ Kim Na không khỏi nhìn về phía ba người Lâm Lôi. Kỳ thực ba người Lâm Lôi vừa rồi thông qua thần thức lặng lẽ trao đổi, lúc trước bọn Lâm Lôi thu hoạch đươc rất lớn. Khơi khơi một kiện Tử Thần Khôi Lỗi cũng đáng giá một ức mặc thạch, còn có không gian giới chỉ của Hắc Y Vệ tài phú bên trong cũng thực kinh nhân rồi.
“Ta còn thiếu 20 vạn.” Thuỵ Kim Na có chút chờ mong nói.
Bối Bối cười hì hì, vừa đảo tay, trong tay liền xuất hiện 2 khối trạm thạch thạch bản: “Ân cho ngươi.”
Thuỵ kim Na thấy vậy không khỏi có chút kích động: “Cám ơn!” Nàng lập tức nhận lấy, lập tức chạy đến trước mặt người trung niên áo trắng.
Bên ngoài Đế Dực thành, người mặc áo xám khoang chân ngồi ở bên một cỏ trên mặt đất. Bên cạnh có hơn mười thủ hạ.
“Chủ nhân. Kim Chúc sinh mệnh của Ác Ma thành đang bay tới, chính là từ hướng Nguyệt Lượng hồ thành bảo.” Một đạo âm thanh vang lên trong đầu người mặc áo xám, hắn mở bừng mắt, thấp giọng nói: “Theo ta đi!” Liền mang theo hơn mười người hoá thành ảo ảnh bay đi.
Cách Đế Dực thành khoảng 10 dặm.
Bọn Lâm Lôi đang ngồi trong Kim Chúc sinh mệnh bay nhanh về phía Đế Dực thành. Bọn Lâm Lôi rất là cao hứng, bọn họ thông qua cửa kính trong suốt nhìn thấy Đế Dực thành ở phía xa xa.
“Rốt cục cũng tới rồi.” Bọn Lâm Lôi tràn ngập vẻ vui mừng.
Đột nhiên.
“Bồng!” Cả Kim Chúc sinh mệnh đột nhiên chấn động. “Oanh!” một tiếng cả Kim Chúc sinh mệnh vỡ nát thành vô số mảnh nhỏ. Bên trong Kim Chúc sinh mệnh các Ác Ma môn đồ không kịp phản ứng thân thể lơ lửng ở không trung.
Lâm Lôi bọn họ cũng lơ lửng ở không trung, nhưng cảnh tượng xung quanh làm cho bọn họ mặt không còn một chút máu.
Xung quánh bọn Lâm Lôi có gần 100 tên mặc áo đen đang lăng không đứng thẳng. Gần 100 tên hắc y nhân bao vây mọi người vào trong, không ai có thể chạy thoát. Mỗi hơi thở của một tên hắc y nhân làm người ta cảm thấy cực kỳ đánh sợ.
“Thượng vị thần. đều là thượng vị thần!”
Kể cả Lâm Lôi mọi người bị bao vây bên trong sắc mặt đều đại biến.
Chương 478: Điên cuồng trả thù
Lần này có đi cùng có mười vị Ác Ma và gần 100 người tham gia Ác Ma khảo hạch đều khiếp sợ vì bị bao vây ở trên không trung. Bị một đám thượng vị thần vây bắt, hơn nữa lại bị một cái nhìn chết chóc lạnh lùng nhìn chằm chằm làm mọi người run sợ không tự làm chủ bản thân được.
“Như thế nào lại như vậy?” Lâm Lôi không thể tin có việc này xảy ra.
Thấy sắp được về đến Đế Dực Thành, và trở thành Ác Ma. Nhưng cuối cùng lại bị một đám thượng vị thần bao vây ở đây.
“Các ngươi muốn làm gì?” Trong bọn Lâm Lôi, Lạc Y Tu Tư là người mạnh nhất, y nhíu mày mở miệng nói. Lạc Y Tu Tư mặc dù không có đủ can đảm để cùng đám thượng vị thần này quyết chiến, nhưng mà hắn nắm chắc có thể chạy thoát bảo vệ được tánh mạng.
“Muốn làm gì?” Một gã hắc y nhân bật cười lạnh nói.
Đột nhiên
Vài tên hắc y nhân tách ra tạo thành một lối đi, một người mặc áo xám bay ra.
“Chủ nhân, đại nhân!” Tất cả các hắc y nhân đều cung kính hành lễ.
Người mặc áo xám nhìn chằm chằm vào Lạc Y Tu Tư, hai mắt lộ ra sát khí như muốn ăn tươi nuốt sống Lạc Y Tu Tư.
“Ngươi là!!” Mấy người bọn Lạc Y Tu Tư đều kinh ngạc nhìn người mặc áo xám. Người mặc áo xám này cùng với Toà thành chủ nhân giống nhau như đúc. Lúc này Lạc Y Tu Tư cùng mấy người đã gặp qua Toà thành chủ nhân đều giật mình kinh hãi.
Bọn họ đều nghĩ đến một người, cái đó sao có thể?
“Chẳng lẽ lại là hắn?” Chẳng lẽ Toà thành chủ nhân bị giết chỉ là một cái phân thân.
Khuân mặt người mặc áo xám lãnh khốc, khoé miệng nhếch lên một cái cười lạnh lùng, nhìn qua bọn Lạc Y Tu Tư mấy người, cuối cùng ánh mắt hắn dừng lại trên người Lạc Y Tu Tư. Cái phân thân kia chính là bị Lạc Y Tu Tư giết chết. Hắn hận nhất là Lạc Y Tu Tư.
“Ngươi là ai?” một tiếng quát vang lên, Ngân phát lão giả bay đến phía trước mọi người, căm tức nhìn người mặc áo xám. “Kim chúc sinh mệnh của Ác Ma thành bảo mà ngươi cũng dám phá huỷ. Ngươi muốn động thủ? Ngươi dám làm càn vậy sao”
“Ác Ma thành bảo”
Người mặc áo xám nhướng mày một cái, mọi người nhìn hắn, “Ác Ma thành bảo thì như thế nào? Ta không tin giết hết các ngươi, các cao thủ của Ác Ma thành bảo sẽ tìm ta báo thù. Huống chi Thất tinh ác ma cường đại chỉ có quan hệ hợp tác, bọn họ sẽ không nghe lịnh của các ngươi.”
Ngân phát lão giả cứng người.
“Ngươi rốt cục là ai?” Người mặc áo xám khinh thường nhì Ngân phát lão giả: “Ta nói cho ngươi biết, ta là Ô Nhĩ Ni Sâm! Ngươi đã từng nghe qua chưa?”
“Ô Nhĩ Ni Sâm?”
Ngân phát lão giả hơi nhíu mày.
“Ô Nhĩ Ni Sâm!” Lạc Y Tu Tư trong lòng vừa động, quả nhiên người mặc áo xám chính là Thành Bảo chủ nhân, nói chính xác thì là một bản thể và một cái thần phân thân.
“Là hắn!”
Lâm Lôi, Bối Bối, Địch Lỵ Á, Thuỵ Kim Na trong lòng đều chấn động, chợt hiểu ra Thành bảo Hắc long bị giết khi trước cũng nói mình chính là Ô Nhĩ Ni Sâm. “Khó trách hắn lại muốn trả thù.” Lâm Lôi trong lòng sợ hãi. “Trách sao khi mà Thành Bảo chủ nhân trước khi bị giết chết. Nói ngươi nhất định phải hối hận. Thành Bảo chủ nhân trước khi bị giết chết đã nói tên mình ra, nhưng hình như không ai biết hắn là ai”
Lâm Lôi cũng nhìn ra được. Có lẽ Ô Nhĩ Ni Sâm này từng rất nổi danh, nhưng mà ở đây lại không một ai biết hắn.
“Ai …” Ô Nhĩ Ni Sâm thở dài, “Xem ra ta thực sự qui ẩn đã quá lâu, ngay cả người của Ác Ma thành bảo cũng không còn nhớ ta là ai.”
Ô Nhĩ Ni Sâm bản thân đứng ở giữa không trung, cả người phát ra khí thế làm cho cả Lạc Y Tu Tư đang ở trong mọi người cảm thấy sợ hãi. Mọi người hiểu rằng người kia cực kỳ đáng sợ, chính là siêu cấp cường giả.
Trong lúc Ô Nhĩ Ni Sâm đang thở dài. Lạc Y Tu Tư cùng tam đệ thông qua thần thức trao đổi vớii nhau.
“Uỳnh.”
Không khí chợt bạo bạo phát ra âm thanh, hai đạo nhân ảnh đột nhiên bay nhanh về hướng bắc.
Ô Nhĩ Ni Sâm đang đứng ở hướng nam, Lạc Y Tư Tư hai người không dám chọn hướng đó để phá vòng vậy chạy thoát, nên lựa chọn hướng bắc.
“Hừ!” Ô Nhĩ Ni Sâm hừ lạnh một tiếng.
Chấn thủ ở hướng bắc là hơn hai mươi tên hắc y nhân đồng thời phóng ra hữu chưởng. chỉ thấy một dãi màu đen dày đặc thoát ra từ hơn hai mươi tên hắc y nhân, nhất thời một tấm lưới năng lượng màu đen bao trùm lấy hai người bọn Lạc Y Tu Tư.
Thấy tấm lưới năng lượng màu đen chụp tới hai người hoảng sợ bay ngược trở lại.
“Sưu!” Ô Nhĩ Ni Sâm lúc này cũng đã hành động, hốt nhiên xuất hiện bên cạnh Lạc Y Tu Tư. Lạc Y Tu Tư cắn răng trở tay loan đao màu xanh bổ thẳng xuống, nhưng Ô Nhĩ Ni Sâm chỉ điểm nhẹ một cái trên loan đao.
“Thương!”
Một âm thanh thanh thuý vang lên.
“A!” Lạc Y Tu Tư buông rơi thanh loan đao màu xanh xuống, đồng thời hắn thống khổ kêu lên một tiếng, phát ra tiếng kêu thảm thiết.
“Đại ca!” Thanh niên tóc xanh lo lắng kêu lên, nhưng Lạc Y Tu Tư cơ hồ không nghe thấy được, ở trong không trung toàn thân co quắp, đồng thời ôm đầu phát ra tiếng kêu thống khổ thảm thiết.
“Đại ca, huynh làm sao vậy? Huynh rốt cục bị làm sao vậy?” Thanh niên tóc xanh lo lắng cực kỳ.
“Dừng!” Ô Nhĩ Ni Sâm lạnh nhạt nói.
Lạc Y Tu Tư đột nhiên ngừng phát ra tiếng rên thống khổ, khôi phục lại vẻ bình thường hoảng sợ nhìn Ô Nhĩ Ni Sâm: “Ngươi … Ngươi đây là Hồn điệt?”
“Hồn điệt?” Nghe đến tên đó, thanh phát tráng hán và vài vị Ác Ma sắc mặt trắng bệch không còn chút máu. Hồn điệt cái tên này, là bọn họ cũng ngẫu nhiên nghe nói đến, ở trong Hắc Sa thành bảo, Hồn điệt là vật phẩm cấm kỵ không thể mua được. Cho dù có thể mua được thì giá cả cũng có thể khiến lòng người run sợ.
Ô Nhĩ Ni Sâm bật cười nói: “Đúng, đây là một cái Hồn điệt. Ta đã hao phí bao nhiêu khí lực mới luyện chế được.” “Ngươi, ngươi luyện chế được?” Ở đây không ít người sợ ngây cả người.
Tu luyện Tử Vong pháp tắc đến thượng vị thần, ở địa ngục có rất nhiều, rất nhiều người, nhưng có thể luyện chế được Hồn điệt thì cực kỳ ít. Cả địa ngục có 108 vị Tu La, nhưng cả 108 vị đều có thể luyện chế được Hồn điệt hay không đều khó có thể nói.
“Ngươi cho rằng ta sẽ để cho ngươi được chết dễ dàng như vậy sao?” Ô Nhĩ Ni Sâm bật cười nói, “Tốn một quả Hồn điệt lên người ngươi thì ngươi nên tự hào.”
“Tự hào?” Lạc Y Tu Tư toàn thân phát run, vừa nghĩ đến tác dụng đáng sợ của Hồn Điệt, nghĩ đến thống khổ vừa rồi, Trán Lạc Y Tu Tư từng giọt mồ hôi tuôn ra.
“Bồng” Lạc Y Tu Tư cắn răng, một chưởng nhắm đầu mình đánh tới, hắn muốn tự sát.
Nhưng bàn tay còn chưa chạm tới trán, thì đột nhiên Lạc Y Tu Tư kêu lên thảm thiết: “A” Toàn thân hắn co quắp, sắc mặt co rút dữ tợn, một lúc sau hắn ngừng rên la thảm thiết, sắc mặt tái nhợt, giống như người bị bệnh nặng, hoảng sợ nhìn Ô Nhĩ Ni Sâm.
“Ta nói rồi!” Ô Nhĩ Ni Sâm lúc này giống như cao cao tại thượng, như chủ thần nắm sinh tử của hắn ở trong tay, “Sẽ làm cho ngươi hối hận!”
Mọi người câm như hến.
Có thể luyện chế ra Hồn Điệt, đại biểu cho việc Ô Nhĩ Ni Sâm tu luyện Tử Vong quy tắc tới mức thành tựu kinh người.
“Ha ha” Ô Nhĩ Ni Sâm đột nhiên cười to. Nghe thấy tiếng cười làm cho bọn Lâm Lôi đang bị bao vây càng cảm thấy hoảng sợ, ánh mắt Ô Nhĩ Ni Sâm quét về phía các vị Ác ma: “Tất cả những ai tham gia vào chuyện này đều phải chết!”
Gần 100 người tham gia Ác ma khảo hạch, cùng với các vị Ác ma thành bảo đều ngây người.
“Lão đại.” Bối Bối thần thức truyền âm nói.
“Xem tình huống, chỉ có thể lựa chọn cánh chạy trốn.” Lâm Lôi lúc này cũng không biết làm sao cả.
Cường đại như Lạc Y Tu Tư, trước mặt Ô Nhĩ Ni Sâm cũng không có lực hoàn thủ, mặc dù Lâm Lôi không có biết cái gì gọi là Hồn điệt, nhưng nghe mọi người nói chuyện, vẻ mặt ngưng trọng, thì Hồn điệt cũng không phải là vật tầm thường.
“Ô Nhĩ Ni Sâm ngươi, ngươi không thể!” Ngân phát lão giả liền nói, “Đế Dực thành ở kế bên, ngươi không thể …”
“Đế Dực thành ở kế bên? Ta cũng không phải ở trong Đế Dực thành giết ngươi! Ta sợ cái gì?” Ô Nhĩ Ni Sâm bật cười một tiếng, ánh mắt lạnh lùng nhìn qua bọn Lâm Lôi. “Giết chết các tiểu nhân vật như các ngươi. Cần gì cân nhắc?”
Lâm Lôi giờ phút này trong lòng cực nhanh tự nhủ.
“Không, nhất định phải sống!” Lâm Lôi nhìn sang bên cạnh, Địch Lỵ Á cùng Bối Bối. “Không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể chạy trốn, đến lúc đó gần 100 người đồng thời chạy trốn, bọn họ không thể bắt được hết mọi người. Huống chi nơi này rất gần Đế Dực thành, mình rất có thể chạy thoát được tới Đế Dực thành.” Lâm Lôi trong lòng thầm tính toán.
“Không thể chết được!” Ta không muốn chết.
Hầu như tất cả những người tham gia Ác ma khảo hạch đều không cam lòng chết đi, đều nghĩ biện pháp thoát thân.
“Các huynh đệ, chúng ta đồng thời cùng chạy!” Đột nhiên có một đạo thần thức truyền âm, vang lên trong đầu những người bị bao vây.
Lâm Lôi, Địch Lỵ Á, Bối Bối nghe xong, cũng liền hành động.
“Chạy về hướng phía tây” Lâm Lôi thần thức truyền âm nói.
Lúc này gần trăm người bị bao vây, hơn phân nửa chia nhau chạy ra bốn phía.
“Oanh!” Từ bốn phía các hắc y nhân hữu chưởng đồng thời vung lên, cũng giống như lần trước, một tấm lưới năng lượng màu đen dày đặt hiện ra, nhìn kỹ các bộ y phục màu đen trên người bọn họ có những hoa văn phức tạp. Tất cả các Hắc y nhân liên thủ ra tay …
Bốn phương tám hướng đều bị phong toả.
Thiên la địa võng.
Bọn Lâm Lôi không còn đường nào chạy, “A!” Một người lao nhanh đến không dừng lại kịp chạm vào tấm lưới năng lượng màu đen, cả người như bị một lực lượng cường đại hất tung ra.
Bọn Lâm Lôi liềnbay trở lại vị trí lúc nãy.
“Trốn?” Ô Nĩ Ni Sâm khinh thường nhìn mọi người, “Nếu để cho đám tiểu nhân vật các ngươi chạy thoát, ta Ô Nhĩ Ni Sâm còn mặt mụi nào đi lại ở Địa ngục này.” Ô Nhĩ Ni Sâm liếc mắt về phía Ngân Phát lão giả, rồi nói: “Bất quá ta cho các ngươi một cơ hội, một cơ hội sống sót.”
Bọn Lâm Lôi không khỏi nhìn về phía Ô Nhĩ Ni Sâm.
“Rất đơn giản.” Ô Nhĩ Ni Sâm chỉ vào bọn Lâm Lôi, “Trong đám người các ngươi, thượng vị thần chỉ có thể sống một người, trung vị thần cũng có thể một người sống!” Ô Nhĩ Ni Sâm mỉm cười sáng lạn, “Đừng nói ta không cho các ngươi cơ hội!”
Bọn Lâm Lôi hoàn toàn yên lặng, nhưng ngay lập tức bọn họ cảnh giác những người khác xung quanh mình.
“Lâm Lôi bây giờ phải làm sao?” Địch Lỵ Á dùng thần thức truyền âm nói.
Lâm Lôi trầm mặc không nói, trong lòng tràn ngập sự lo âu.
Làm sao bây giờ? Mình bây giờ phải làm sao bậy giờ?
“Phốc xích!”
Đột nhiên có người ra tay, nhất thời mọi người đều tách ra.
“Đến đây!” Lâm Lôi gầm lên, Hắc ngọc trọng kiếm chém ra. Ô Nhĩ Ni Sâm gầm lên, lông mày dựng đứng lên”người cuối cùng còn sống ta sẽ không giết hắn, ha ha giết nhau đi, giết nhau đi” Ánh mắt Ô Nhĩ Ni Sâm ẩn chứa sự điên cuồng. Hắn muốn lúc này chính là sự phát tiết. Một thần phân thân của hắn đã chết, hắn cũng muốn làm cho nhưng người xung quanh chịu gánh chịu sự đau khô.
“Không chết?”
Ô Nhĩ Ni Sâm trong lòng thầm nghĩ, “Bây giờ ta cho các ngươi hy vọng, đợi đến lúc còn hai người sống sót, ta sẽ cho các ngươi nếm sự thống khổ của việc bị hành hạ. Ta sẽ không giết các ngươi, nhưng ta sẽ khiến các ngươi thống khổ phải tự sát!” Những gì Ô Nhĩ Ni Sâm nghĩ thực đáng sợ, mọi người không thể biết rằng hai người còn sống sót lại phải chịu kết cục còn đáng sợ hơn.
Ô Nhĩ Ni Sâm trong lòng không khỏi lấy làm hưng phấn, kích động. “Ta nói rồi, sẽ cho các ngươi phải hối hận.” Ô Nhĩ Ni Sâm trong lòng lạnh nhạt nói. Để trả thù Ô Nhĩ Ni Sâm như thế nào lại để cho một người sống sót?
“Ài!” Ô Nhĩ Ni Sâm đột nhiên tỉnh táo.
Chỉ thấy Lạc Y Tu Tư hướng xuống phía dưới đầt bay xuống cực nhanh, hắn bay xuống phía dưới quá nhanh làm cho các Hắc y nhân không kịp cản lại.
“Trốn?” Ô Nhĩ Ni Sâm đuổi theo xuống dưới.
“A” Lạc Y Tu Tư ở giữa không trung lại hét lên thống khổ, nhưng hét lên thống khổ chính là một thần phân thân, còn một cái thần phân thân khác hướng phía dưới lao xuống cực nhanh. Nhưng Ô Nhĩ Ni Sâm đã xuất hiện chặn trước mặt hắn.
“Muốn chạy trốn?” Ô Nhĩ Ni Sâm khinh thường nhìn hắn, “Ngươi cho rằng, ta không biết ngươi có một thần phân thân?”
Chương 479: Sám hối chi hỏa
Nhìn thấy Ô Nhĩ Ni Sâm xuất hiện trước mặt mình. Lạc Y Tu Tư trong lòng run lên. “Xong hết rồi!” Lạc Y Tu Tư trong lòng tuyệt vọng.
Bị cấy Hồn điệt vào linh hồn, chỉ là sinh mệnh hắn kiên cường, mặc khác hắn còn có một cái thần phân thân. Chỉ là hôm nay cái thần phân thân cũng trốn không thoát
“Nếu không muốn chịu đau khổ, thì tiểu tử ngươi nên quay trở lại!” ô Nhĩ Ni Sâm trách mắng
Lạc Y Tu Tư biết rõ, quay trở lại cũng khó thoát khỏi cái chết, nhưng hắn không còn lựa chọn khác đành trở vào vòng vây.
“Phốc xích!” chuỷ thủ trực tiếp đâm thủng đầu một trung vị thần.
Bối Bối thu trảo thủ từ trong một thi thể về, lui về bên cạnh bọn Lâm Lôi. Lâm Lôi, Địch Lỵ Á, Bối Bối ba người tụ tập lại một chỗ, người khác không tấn công bọn họ. Bọn họ cũng không công kích người khác. Chỉ khi nào có người tấn công bọn họ thì bọn Lâm Lôi liên thủ lại giết chết đối phương.
Thuỵ Kim Na cũng tụ lại bên cạnh bọn Lâm Lôi.
Trong giờ khắc sinh tử này, bọn Lâm Lôi cũng không hoàn toàn tin tưởng Thuỵ Kim Na>
Máu tươi vung vải, giết chốc đang diễn ra.
“Lâm Lôi.” Địch Lỵ Á nhìn về phía Lâm Lôi, Lâm Lôi cố gắng hiện ra vẻ tươi cười. Việc hôm nay đã đến nước này, hơn nữa Ô Nhĩ Ni Sâm đã nói trung vị thần chỉ có một người được sống. Trong ba người nhất định phải có người chết.
Người nào sẽ chết?
“Ta dù có chết, cũng không thể để cho Bối Bối cùng Địch Lỵ Á chết được” trong lòng Lâm Lôi rất đau khổ.
“Cho dù có chết, ta cũng muốn được chết ở bên chàng.” Địch Lỵ Á nhìn ngắm khuôn mặt của Lâm Lôi, mỉm cười mãm nguyện nói: “Có thể cùng chàng chết cùng một chỗ, ta đã thoả nguyện rồi.”
“Nàng nói cái gì đấy!” Lâm Lôi thần thức truyền âm tức giận nói.
Lâm Lôi trong lòng vô cùng thống khổ, mặc dù Địch Lỵ Á đối với việc tu luyện không cao, nhưng những năm gần đây, Địch Lỵ Á luôn thầm lặng quan tâm ủng hộ Lâm Lôi. Hai linh hồn như hoà làm một.
Sanh tử không thể chia lìa.
“Nàng sẽ không chết” Lâm Lôi nhìn Địch Lỵ Á đồng thời cảnh giác nhìn xung quanh.
Người mặc áo trắng bán không ít Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn, cũng phát hiện ra bọn ba người Lâm Lôi, Người mặc áo trắng này thực lực rất mạnh, đã có hơn mười tên trung vị thần chết trong tay hắn.
“Ta khuyên ngươi đừng đụng đến ta.” Lâm Lôi dùng thần thức truyền âm nói.
Người mặc áo trắng chần chừ nhìn Bối Bối cuối cùng không có giết tới.
Lâm Lôi cùng Bối Bối vừa rồi cũng giết qua không ít người. Lâm Lôi dùng linh hồn công kích, Bối Bối dùng vật chất công kích. Trong nhóm trung vị thần coi như đứng đầu.
“Dừng tay!” Một tiếng quát lạnh vang lên, từ hướng Đế Dực thành truyền tới.
Tất cả nghe tiếng quát lớn phẫn nộ, đều cảm thấy đầu óc như choáng váng, một lúc sau mới tỉnh lại, đợi mọi người có phản ứng lại, thì mới phát hiện có ba người mới xuất hiện tại không trung, ánh nắng mặt trời màu đỏ chiếu xuống bóng người càng thêm vẻ chói mắt.
Hắn mặc một cái áo dài màu vàng, lông mi màu trắng, đồng tử màu vàng.
Lông mi màu trắng, đồng tử màu vàng.
“Thất tinh ác ma, Đế Dực thành chủ?” Lâm Lôi trong lòng mừng rỡ như điên. Lâm Lôi, Địch Lỵ Á cùng Bối Bối cơ hồ đều lộ ra vẻ vui mừng như điên.
Không chỉ có bọn họ, mà Ngân phát lão giả đang chém giết cũng phát hiện ra hô lớn: “Thành chủ đại nhân!”
“Thành chủ đại nhân?” tham gia Ác ma khảo hạch không ít người, đều kinh hãi nhìn người vừa mới đến.
Thất tinh ác ma, tại Địa ngục tuyệt đối là cường giả.
“Nga, Tư Đồ Nhĩ Đặc!” Ô Nhĩ Ni Sâm liếc mắt nhìn một cái. “Tư Đồ Nhĩ Đặc chẳng lẽ ngươi muốn nhúng tay vào chuyện này?”
Bọn Lâm Lôi vô cùng kinh hãi, tại Đế Dực bọn họ chỉ biết Đế Dực thành chủ đã đạt tới Thất tinh ác ma, còn về tên thực thì thực sự không có bao nhiêu người biết.
Đế Dực thành chủ nhíu cặp lông mày trắng, ánh mắt sắc bén nhìn Ô Nhĩ Ni Sâm: “Ô Nhĩ Ni Sâm, đây là Ác Ma thành bảo đội ngũ, vả lại nơi này là Đế Dực thành, ngươi không nên quá đáng” Đế Dực thành chủ giọng nói ẩn chứa sự phẫn nộ.
“Tư Đồ Nhĩ Đặc. Một thần phân thân của ta bị giết, ngươi nói thù này ta sao có thể không báo?” Ô Nhĩ Ni Sâm nhìn Đế Dực thành chủ.
Đế Dực thành chủ nhướng mày: “Thần phân thân bị giết, bằng vào bọn họ sao có thể?”
Đối với thực lực của Ô Nhĩ Ni Sâm, Đế Dực thành chủ rất rõ.
Người Ô Nhĩ Ni Sâm cứng lại nói: “Ta đang ở nhà chuyên tâm tu luyện Tử vong quy tắc, bất quá Hắc ám phân thân của ta lại ở trong Nguyệt lượng hồ thành bảo.” Dù sao Ô Nhĩ Ni Sâm cũng phải biết hưởng thụ, không thể suốt ngày khổ tu.
“Ai ngờ, một đám người giết vào trong Nguyệt Lượng hồ thành bảo: Ô Nhĩ Ni Sâm tức giận nói.
Đế Dực thành chủ cũng hiểu rằng. Đối với cường giả thì việc phân tán hai phân thân ở hai nơi khác nhau là một lựa chọn sáng suốt, nếu một phân thân bị nguy hiểm thì ít nhất cũng còn một cái còn sống.
“Đại cừu như thế sao ta có thể không báo?” Ô Nhĩ Ni Sâm nói.
Đối với tuyệt thế cường giả mà nói, tính mạng vô cùng quý giá, một cai phân thân bị giết, đồng nghĩa với một mạng đã chết, ai mà không phẫn nộ đến cực điểm? Ô Nhĩ Ni Sâm đã đặt ra kế hoạch phải đem nhóm Ác ma này giết hết, không để một người được sống sót.
Đế Dực thành chủ trong lòng lưỡng lự.. Nhìn chằm chằm vào Ô Nhĩ Ni Sâm rồi chậm rãi nói: “Ô Nhĩ Ni Sâm ta hiểu được tâm tình của ngươi, bất quá ngươi ngay bên cạnh Đế Dực thành ra tay giết người, ngươi không để cho ta chút thể diện nào sao?”
Ô Nhĩ Ni Sâm cau mày.
Bất kể là Ô Nhĩ Ni Sâm hay là Đế Dực thành chủ, họ là những tuyệt thế cường giả thành danh từ rất xưa, bọn họ đều là Thất tinh ác ma.
“Tư Đồ Nhĩ Dặc ngươi chẳng lẽ muốn cùng ta động thủ?” Ô Nhĩ Ni Sâm nhường mày trầm giọng nói.
Lúc này nhưng người bị bao vậy chỉ còn sống sót hơn ba mươi người đều khẩn trương nhìn. Bọn Lâm Lôi cũng hiểu rằng tính mạng của họ hôm nay nằm trong tay hai tuyệt thế cường giả này, sống hay chết đều trông chờ vào cuộc nói chuyện của bọn họ.
“Ta không muốn cùng ngươi động thủ, nhưng ngươi cũng không thể vượt quá thân phận được” Đế Dực thành chủ nói.
Ô Nhĩ Ni Sâm cũng hiểu rất rõ tình thế của Đế Dực.
“Tốt, các tên trung vị thần nhỏ nhoi kia ta không giết, nhưng bốn tên thượng vị thần còn sống kia ta sẽ giết.” Ô Nhĩ Ni Sâm khẳng định nói: “Một thần phân thân của ta bị giết, các tên Ác Ma này đều có liên quan.”
Đế Dực thành chủ nhìn lướt qua.
“Thành chủ đại nhân!” Ngân phát lão giả liền nói, hắn cùng ba vị thượng vị thần đều dùng ánh mắt khát vọng cầu sinh nhìn Đế Dực thành chủ.
Đế Dực thành chủ mở miệng nói: “Bốn tên thượng vị thần còn sống, hắn là Ác Ma thành bảo nhân viên.” Đế Dực thành chủ chỉ tay vào Ngân phát lão giả: “Hắn không có khả năng liên quan đến cái chết của phân thân ngươi.”
Ô Nhĩ Ni Sâm liếc mắt nhìn Ngân phát lão giả một cái, gật đầu rồi nói” Tốt. Ta có thể tha cho hắn.”
“Thành chủ đại nhân” Ba vị thượng vị thần cùng Lạc Y Tu Tư cùng kêu lên.
Nhưng căn bản là Đế Dực thành chủ mặc kệ bọn họ. Đế Dực thành chủ nhìn về phía Ô Nhĩ Ni Sâm, dùng thần thức truyền âm nói: “Ngươi sao còn không giải quyết nhanh lên một chút, còn ở đây giương cờ giống trống …” Ô Nhĩ Ni Sâm vừa nghe lập tức hiểu liền.
Đế Dực thành chủ cũng còn coi trọng mặt mũi mình.
“Hảo!”
Ô Nhĩ Ni Sâm mỉm cười.
“Thành chủ đại nhân!” Lạc Y Tu Tư cùng Tam đệ và một gã Kim phát ác ma kinh hãi kêu to.
“Giết chết một thần phân thân của ta. Hừ!” Hai tròng mắt Ô Nhĩ Ni Sâm đột nhiên trở nên trong suốt, một làn sóng vô hình bắn ra, bắn thẳng vào tên thanh niên tóc xanh, kim phát ác ma cùng Lạc Y Tu Tư, một đạo thần thức xâm nhập vào cơ thể bọn họ.
“A!!” Một tiếng thét thê lương bật ra từ miệng bọn họ.
Đồng thời một ngọn lửa trong suốt từ trong đầu bọn họ phát ra. Bọn họ liền từ trên cao rơi xuống, dĩ nhiên là đã chết!
“Sám hối chi hoả?” con mắt Dế Dực thành chủ sáng ngời, “Ô Nhĩ Ni Sâm ngươi lợi hại hơn xưa rất nhiều.”
“Thực lợi hại.” Nhìn thấy cảnh đó, gần ba mươi người còn sống sót đều sợ ngây người, Ác ma thượng vị thần, trước mặt Ô Nhĩ Ni Sâm không có một cơ hội phản kháng. Hơn nữa sinh ngọn lửa vô hình công kích, thực là lần đầu tiên mới thấy.
Lúc này, chỉ còn có thần phân thân Lạc Y Tu Tư bị cấy Hồn điệt là còn sống.
Cái thần phân thân kia đã bị giết chết.
“Sám hối chi hoả?” Lạc Y Tu Tư sợ hãi nhìn Ô Nhĩ Ni Sâm, “Sám hối chi hoả trong truyền thuyết?” Lạc Y Tu Tư bây giờ đã hiểu được, thực lực của mình và đối phương cách nhau một trời một vực.
“Ngươi, ngươi tại sao không đi khiêu chiến Tu La?” Lạc Y Tu Tư mở miệng hỏi.
Lâm Lôi trong lòng thầm nghĩ: “Khiêu chiến Tu La?” Lâm Lôi biết, Trong vị diện Địa ngục có 108 vị Tu La! Mỗi một phủ thì phủ chủ đều là một vị Tu La, trên vi diện Địa ngục Tu La là tuyệt thế cường giả, là cường giả được xưng hào, chỉ có một biện pháp để đạt được đó là. Khiêu chiến!
Hơn nữa muốn khiêu chiến Tu La. Không phải ai cũng có tư cách để khiêu chiến. Trước hết phải trở thành Thất tinh ác ma.
Trở thành Thất tinh ác ma cường đại là có thể khiêu chiến Tu La, nếu khiêu chiến thành công. Thì sẽ thay thế Tu La xưng hào đã chết đi. Cho nên ở Địa ngục vĩnh viễn chỉ có 108 vị Tu La.
“Khiêu chiến Tu La?” Ô Nhĩ Ni Sâm liếc mắt nhìn hắn một cái, “Trước tiên ta không có hứng thú với nó, thứ hai là có thể thi triển Sám hối chi hoả là có thể đánh bại được một vị Tu La?” Ô nhĩ Ni Sâm bật cười một tiếng, nếu là ta năm đó khi mới vào Địa ngục có lẽ ta sẽ làm vậy. Nhưng bây giờ qua vô số năm. Trãi qua bao lần khiêu chiến, các Tu La bây giờ một người cũng khó mà chọc đến”
Ô Nhĩ Ni Sâm khi nói cũng hướng vào Đế Dực thành chủ. Đế Dực thành chủ trong lòng cũng đồng cảm nên hơi gật nhẹ đầu.
Bọn họ đều là Thất tinh ác ma, hơn nữa đã đạt đến Thất tinh ác ma không biết đã bao nhiêu năm, bọn họ cũng không dám đi khiêu chiến Tu La! Bởi vì khi khiêu chiến thất bại kết quả chỉ có chết.
“Các tiểu tử kia, các ngươi thực may mắn” Ô Nhĩ Ni Sâm liếc gần ba mươi trung vị thần.
Ô Nhĩ Ni Sâm đối với bọn Lâm Lôi căm hận không lớn, bởi vì hắn biết, cái chết của thần phân thân, cùng với các trung vị thần này không có liên quan. Hắn cũng để cho Dế Dực thành chủ một chút thể diện.
“Mọi người cũng đi thôi” Đế Dực thành chủ mở miệng nói.
Ngân phát lão giả dẫn đầu gần ba mươi trung vị thần còn sống lập tức hướng Đế Dực thành bảo bay tới.
Chỉ trong chốc lác.
Giữa không trung chỉ còn lại Ô Nhĩ Ni Sam và Lạc Y Tu Tư và Đế Dực thành chủ ba người.
“Hừ, ngươi nhìn cái gì, muốn quay về Đế Dực thành? Nằm mơ à ha ha!” Ô Nhĩ Ni Sâm nhìn Lạc Y Tu Tư. Lạc Y Tu Tư im lặng căn bản không thèm để ý tới. Nhưng Lạc Y Tu Tư đột nhiên ôm đầu co quắp thống khổ kêu lên.
Đế Dực thành chủ nhướng mày một cái.
“Là Hồn điệt.” Ô Nhĩ Ni Sâm như là không nghe thấy.
Đế Dực thành chủ hơi kinh hãi, than thở nói: “Ô Nhĩ Ni Sâm, ngay cả Hồn điệt ngươi cũng luyện được? Mặc dù đối với trình độ chúng ta mà nói nó tác dụng không lớn. Nhưng mà đem ra bán thì giá thực kinh người.” Hồn điệt đối với bọn Đế Dực thành chủ hiệu quả không lớn.
Ở trong vi diện Địa ngục thì có bao nhiêu người đạt đến trình độ như bọn họ.
“Ngươi muốn, thì có thể hỏi mua ở ta. Ta sẽ cho ngươi một cái giá. Có thể so với Hắc Sa thành bảo.” Ô Nhĩ Ni Sâm nói.
Đế Dực thành chủ không khỏi nở nụ cười.
“Tư Đồ Ni Đặc, ta đi trước đây.” Ô Nhĩ Ni Sâm cáo biệt.
Đế Dực thành chủ hơi gật đầu.
Ô Nhĩ Ni Sâm nhìn chằm chằm vào Lạc Y Tu Tư nói: “Tiểu tử, ta đã nói rồi ngươi sẽ hối hận … Phi thường, phi thường hối hận” Lập tức hắn mang theo Lạc Y Tu Tư cùng thủ hạ vào Kim Chúc sinh mệnh nhanh chóng rời đi.
“Tiểu tử kia, rơi vào tay Ô nhĩ Ni Sâm thực thê thảm.” Đế Dực thành chủ cảm thán than một tiếng.
Bảy đại pháp tắc, tứ đại quy tắc. Tối độc nhất để hành hạ người, tối âm hiểm thì đó là Tử vong quy tắc. Ô Nhĩ Ni Sâm thực lực cao cường thì thủ đoạn lại càng ghê gớm.
“Rốt cục cũng còn sống mà quay lại Đế Dực thành” Lâm Lôi ba người đứng trên đường lớn trong Đế Dực thành, nhất thời không biết nên khóc hay cười, giữa cái sống và cái chết. Mới hiểu rõ lòng nhau.
“Lâm Lôi lần này làm cho ta sợ muốn chết.” Địch Lỵ Á lúc này cũng lộ ra vể tươi cười.
Bối Bối cằn nhằn nói: “Cái tên Ô Nhĩ Ni Sâm kia, hắn thực quá đáng. Bất quá hắn thực là lợi hại, Bối Lỗ Đặc gia gia cũng không bằng. Hắn thực lợi hại.”
Lâm Lôi nắm lấy tay Địch Lỵ Á: “Đi thôi, chúng ta hãy đến Ác Ma thành bảo!” Chưa nộp Nguyệt lượng chỉ hoàn. Bọn Lâm Lôi cũng chưa trở thành Nhất tinh Ác Ma.
Lâm Lôi, Địch Lỵ Á, Bối Bối ba người đều hướng Ác Ma thành bảo đi đến.
Chương 480: Thanh điểm
Ác Ma thành bảo trong đại sảnh tầng thứ nhất.
“Vưu Na tiểu thư!” Bối Bối đứng ở bên quầy tiền, cùng Vưu Na tiểu thư chào hỏi.
Vưu Na cũng có chút kinh hãi nhìn Bối Bối đứng phía sau Lâm Lôi và Địch Lỵ Á: “Lâm Lôi ta vừa rồi còn cảm khái nghĩ còn quá ít người quay trở về, không nghĩ tới ba người các ngươi đều còn sống quay trở về, thực sư là chúc mừng a!”
“Chúng ta là do may mắn thôi” Lâm Lôi nghĩ đến chuyện xảy ra bên ngoài Đế Dực thành. Khi đối mặt với Ô Nhĩ Ni Sâm, Lâm Lôi phát hiện ra, bản thân mình căn bản không có một chút năng lực phản kháng. Thực lực cách nhau quá lớn.
“Vưu Na tiểu thư. Chúng ta đã chờ một thời gian rồi. Lúc nào mới có thể nộp tín vật khảo hạch vậy?” Bối Bối có chút gấp gáp nói. Bọn Lâm Lôi đã đợi ở đây rất lâu rồi. Vưu Na cười nói: “Đừng có gấp, để trở thành Ác Ma, không thể đơn giản là cấp cho các ngươi một chiếc huy Ác Ma là được. Phải trải qua một số thủ tục nhất định.”
Sau một lúc lâu –
“Những ai đã thành công vượt qua khảo hạch tại Nguyệt Lượng hồ thành bảo thì lên tầng hai” Trên tầng hai đi xuống một vị Ác Ma tóc ngắn màu vàng cao giọng nói.
“Còn không mau đi!” Vưu Na cười nói.
“Vưu Na tiểu thư chúng ta đi trước” Bối Bối cười nói.
Lúc này hơn hai mươi người đều đã bước lên đại sảnh tầng hai, diện tích đại sảnh tầng hai nhỏ hơn tầng một, nhưng lại có nhiều phòng hơn. Bọn Lâm Lôi được người tóc ngắn màu vàng dẫn vào một căn phòng màu đen.
Phía trong căn phòng màu đen, có ba người đang ngồi.
“Lại đây, đưa Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn, Ác Ma ấn chương cho ta.” Một người trung niên mặc áo đen nói.
Lúc này nhóm người đi lên chưa nộp tín vật, trình tự trở thành Ác Ma khá phức tạp, cũng may người mặc áo đen làm tương đối nhanh, khoảng vài phút là xong một người.
“Kế tiếp!” Người mặc áo đen nói.
Rốt cục cũng đến lượt Lâm Lôi.
Lâm Lôi lập tức đưa Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn cùng Ác Ma ấn chương tham gia khảo hạch cho đối phương.
“Tên” Người mặc áo đen nói.
“Lâm Lôi.” Lâm Lôi nói.
Ngay lập tức. Lâm Lôi cảm thấy toàn thân chấn động, thì ra người mặc áo đen thi triển thần chi lĩnh vực, lập tức cách ly Lâm Lôi với những người bên ngoài.
“Bây giờ ngươi hãy đem Linh hồn khí tức đưa vào. Người mặc áo đen đảo tay lấy ra một viên châu màu xanh biếc, đặt viên châu ở bên cạnh Lâm Lôi, bằng mắt thường cũng có thể nhận thấy viên châu nhanh chóng chuyển sang màu xám.
Chỉ trong chốc lát, cả viên châu biến thành màu xám.
“Linh hồn khí tức?Đây là cái gì?” Lâm Lôi tò mò hỏi.
Người mặc áo đen liếc mắt nhìn một cái rồi lạnh nhạt nói: “Cái này gọi là Hồn Ánh thạch, có thể đem Linh hồn khí tức hút vào trong, cho dù linh hồn ngươi có mạnh đến đâu nhưng chỉ cần có một viên Hồn Ánh thạch thì thân phận của ngươi cũng sẽ bị xác nhận.”
Lâm Lôi trong lòng có chút kinh ngạc. Còn có thứ này vật chất này tồn tại a.
Bất quá việc này cũng bình thường thôi, tại Ngọc Lan đại lục, có một số luyện kim thuật sĩ luyện chế ra các công cụ, khiến cho Lâm Lôi kinh ngạc. Còn ở Địa ngục thì càng có nhiều chuyện ngạc nhiên cũng không có gì kỳ quái.
“Đây là Huân chương ác ma, đây là phó huân chương, ngươi đem hai cái này lấy máu nhận chủ.” Người mặc áo đen căn dặn.
Lâm Lôi nhìn thấy Ác Ma huân chương thì con mắt sáng lên. Đây chính là tiêu chí của Ác Ma.
“Phó ác ma huân chương?” Lâm Lôi có chút kinh ngạc, cái Phó ác ma huân chương này có màu lam, Lâm Lôi cho đến bây giờ chưa từng thấy qua.
Người mặc áo đen cười nói: “Phó ác ma huân chương, chúng ta sẽ lưu lại Ác Ma thành bảo, khi Phó ác ma huân chương trở thành vật vô chủ, thì chúng ta sẽ biết ngươi đã chết.”
Lâm Lôi chợt hiểu. Vật này dùng để xác nhận một người đã chết hay chưa.
Sau khi lấy máu nhận chủ, Lâm Lôi lấy Huân chương ác ma, theo yêu cầu phải được đeo trước ngực. Lầm Lôi trực tiếp đưa Huân chương ác ma dung hợp cùng Mạch động khải giáp. Dù sao Mạch động khải giáp cũng chỉ là áo ngoài thôi
Ác ma thành ngoại.
“Lâm Lôi sau này mọi người đều ở lại Đế Dực thành sao?” Thuỵ Kim Na nhìn Lâm Lôi nói, “Ta còn nợ các ngươi 20 vạn mặc thạch, một thời gian sau ta sẽ trả các ngươi.” Thuỵ Kim Na không thích nợ tiền tài của người khác.
“Không cần đâu, chúng ta qua một thời gian cũng sẽ rời Đế Dực thành.” Lâm Lôi nói thẳng.
“Rời đi. Các ngươi đi đâu, có xa không?”
Lâm Lôi, Địch Lỵ Á, Bối Bối ba người nhìn nhau. Bối Bối quay người về phía Thuỵ Kim Na cười nói: “Thuỵ Kim Na, ba người chúng ta muốn tung hoành cả Tử kinh đại lục, sau đó phiêu bạc Tinh thần vụ hải. Chứ không phải sống chui rút ở cái Địa ngục này đâu. Vậy nàng nói có xa hay không?”
Thuỵ Kim Na nhất thời chấn kinh, trong Địa ngục có rất nhiều thượng vị thần, nhưng họ không có đi ra khỏi đại lục.
Dù sao Địa ngục là một trong năm đại lục diện tích lớn vô cùng, gần như là không có điểm dừng. Nếu mà không có nguyên nhân gì đặc biệt, thì họ sẽ không mạo hiểm tiến vào đại lục.
“Ta, ta …” Thuỵ Kim Na chẳng biết làm thế nào để trả lại cho bọn Lâm Lôi 20 vạn mặc thạch.
“Hắc hắc, không vội. Sau này nếu có cơ hội gặp nhau ngươi có thể trả cho ta.” Bối Bối cười nói.
“Ân. Bây giờ đành cám ơn ngươi trước.” Thuỵ Kim Na nhìn Huân chương ác ma trước ngực không khỏi cảm kích, trở thành Ác ma là giấc mộng nhiều năm của nàng.
Bọn Lâm Lôi cáo biệt cùng Thuỵ Kim Na, trước tiên tìm một quán ăn mở tiệc ăn mừng cho sự thành công lần này. Mặc dù bây giờ bọn họ đã trở lại chỗ ở, nhưng vẫn chưa nộp phí dừng chân, bọn họ có những tính toán khác.
Bọn Lâm Lôi ở trong đình viện, ba người ngồi quanh một cái bàn đá.
“Bây giờ tính làm sao cho tốt, chúng ta nên đặt phủ đệ ở nơi nào.” Bối Bối hưng phấn nói. Lập tức hắn vung tay lên bảy cái không gian giới chỉ liền xuất hiện trên mặt bàn đá. Ánh mặt trời màu đỏ chiếu xuống làm bảy chiếc không gian giới chỉ phản chiếu ánh sáng lấp lánh.
“Ta cũng có một ít.” Địch Lỵ Á cười nói, nàng cũng lấy ra hai cái không gian giới chỉ để trên bàn.
Lâm Lôi thấy vậy không khỏi mỉm cười.
Lúc còn ở Nguyệt Lượng hồ thành bảo, lúc đầu bị đám Ác ma đuổi giết. Bọn Lâm Lôi phía trước như là những con tốt hôi. Sau hai lần tập kích, Bối Bối thu được bốn thi thể trung vị thần, Địch Lỵ Á thu được 2 thi thể trung vị thần. Về sau, sau mấy lần chiến đấu … mà trước đây không lâu ngoài Đế Dực thành, khi Ô Nhĩ Ni Sâm ra lệnh cho mọi người tàn sát lẫn nhau, có hơn 100 trung vị thần bị giết còn lại có gần ba mươi người. Bọn Lâm Lôi cũng giết chết hơn mười người, những thi thể này tự nhiên cũng thu lấy.
“Lão đại, ngươi nhiều nhất ở đây mà.” Bối Bối nói.
Lâm Lôi đảo tay, chừng hơn mười chiếc không gian giới chỉ rơi xuống bàn. Mười một chiếc không gian giới chỉ thì: ba cái lấy được khi còn trong Nguyệt lượng hồ thành bảo, còn tám chiếc thu được trong lúc hỗn chiến. Bất quá trân quí nhất trong mười một chiếc thì đó chính là chiếc không gian giới chỉ màu đen!
“Chiếc không gian giới chỉ màu đen này chứa tài phú vượt quá tưởng tượng của mình.!” Lâm Lôi cảm thán than một tiếng.
Đây là của tên Hắc y vệ bị giết
Hắc Y Vệ chính là thượng vị thần, hơn nữa lại là thành phần tinh anh, nên tài sản tự nhiên không ít.
“Chiếc không gian giới chỉ màu đen này chúng ta đã xem qua. Chỉ riêng trạm thạch, mặc thạch thì đã hơn 9000 vạn, ngoài ra còn có một viên Linh hồn kim châu thì tuyệt đối đạt tới ức vạn mặc thạch.” Bối Bối hưng phấn nói, “Bây giờ chúng ta xem các không gian giới chỉ kia.”
Giới chỉ của Hắc y vệ ta đã xem qua.
Ngoại trừ hai ba cái đã xem qua, còn lại phần lớn hắn vẫn chưa xem qua.
“Bắt đầu.” Lâm Lôi, Địch Lỵ Á trong lòng cũng có chút khẩn trương chờ mong.
Một đống không gian giới chỉ trên thạch bàn, bọn Lâm Lôi bắt đầu phân chia lấy máu nhận chủ, bắt đầu xem xét tài phú bên trong. Đại lượng mặc thạch, trạm thạch bị bọn Lâm Lôi lấy ra, một chút dụng phẩm cũng được lấy ra.
“Hảo, sách sách chủ nhân chiếc không gian giới chỉ này là một tên trung vị thần lắm tiền!” Bối Bối kinh hỉ đứng lên.
Lâm Lôi cùng Địch Lỵ Á lập tức ngẩng đầu nhìn.
“Có bao nhiêu?” Lâm Lôi mong chờ nói.
“Lão đại. Tài sản của trung vị thần này vượt quá ngàn vạn.” Bối Bối lập tức nói. “Mà hơn nữa trong không gian giới chỉ còn có không ít thần cách nữa.”
Mặc dù tham gia Ác ma khảo hạch, trung vị thần tương đối là tầm thường, phần lớn sở hữu tài sản hơn mười vạn, còn hơn trăm vạn tương đối ít. Còn về phần vượt quá ngàn vạn càng hiếm tới cực điểm. Lâm Lôi tự mình xem qua bốn chiếc không gian giới chỉ, cao nhất là một người có hơn hai trăm vạn mặc thạch.
“Bối Bối, mau tiếp tục thanh lý số không gian giới chỉ còn lại.” Lâm Lôi cười nói
Lúc này đột nhiên Địch Lỵ Á thất thanh kêu lên một tiếng.
“Làm sao vậy?” Lâm Lôi cùng Bối Bối đều nhìn lại.
Địch Lỵ Á trên mặt tràn đầy vẻ vui mừng: “Lâm Lôi chàng đoán xem tài sản bên trong chiếc không gian giới chỉ này có giá trị bao nhiêu?”
Bối Bối tặc nhẳn đảo qua nói ngay: “Một ngàn vạn?”
Địch Lỵ Á mỉm cười lắc đầu.
“Một ngàn một trăm vạn, hay còn cao hơn nữa?” Lâm Lôi liền hỏi.
“Đương nhiên là không thấp hơn một ngàn vạn rồi.” Địch Lỵ Á nói. Lâm Lôi không khỏi chấn động: “Trong đó có bao nhiêu?”
Địch Lỵ Á mỉm cười nói: “Trong này mặc thạch, trạm thạch cộng lại có khoảng tám mươi mấy vạn.”
“Tám mươi mấy vạn?” Bối Bối trừng mắt. “Đại tẩu còn nói hơn một ngàn vạn?”
Đich Ly Á cười nói: “Ta còn chưa nói xong, mặc dù mặc thạch và trạm thạch chỉ có như vậy thôi, nhưng trong này còn có …” Địch Lỵ Á đảo tay, trong tay liền xuất hiện hai khối tinh thể màu đen.
Thần cách!
Cảm ứng được khí tức của thần cách.
“Thượng vị thần cách, hai khối?” Lâm Lôi kinh hô.
Địch Lỵ Á mỉm cười gật đầu: “Một khối thuộc tính Phong, còn một khối là Hắc ám thuộc tính.”
Lâm Lôi không khỏi vui vẻ, ngạc nhiên nói: “Hai khối thượng vị thần cách này. Một trung vị thần làm sao mà có?”
Địch Lỵ Á không khỏi oán giận nói: “Lâm Lôi, đừng nói người khác, chúng ta cũng đâu có thượng vị thần cách? Chúng ta mới đến Địa ngục không bao lâu, mà lại có được Hắc y vệ thượng vị thần cách. Như thế không tốt sao?”
“Cũng đúng.” Lâm Lôi không khỏi đồng tình.
Chính mình tự nhiên có được, người khác sao lại không, chỉ là … chính bọn mình chiếm tiện nghi.
Sau một lúc lâu bọn Lâm Lôi đã xem qua hết các không gian giới chỉ.
Đương nhiên bọn họ chưa xem xét kĩ, bọn Lâm Lôi chỉ thống kê xem số lượng mặc thạch, trạm thạch, thần cách và vật phẩm.
“Bây giờ có thể khẳng định. Chúng ta có một ức hai ngàn vạn mặc thạch! Đương nhiên, không kể chúng ta còn có bốn khối thượng vị thần cách.” Lâm Lôi nói.
Bốn khối thượng vị thần cách. Một khối mang từ Ngọc Lan đại lục đến, còn có một khối của Hắc Y Vệ, vừa rồi trong không gian giới chỉ phát hiện thêm hai khối.
“Địch Lỵ Á.” Lâm Lôi nhìn về phía Địch Lỵ Á. “Ta vốn nghĩ đến sau này mua cho nàng một viên thượng vị thần cách phong thuộc tính, không ngờ đến chúng ta lại lấy được. Ngươi mau luyện hoá viên này đi.” Lâm Lôi lấy viên thượng vị thần cách phong thuộc tính đưa cho Địch Lỵ Á.
Địch Lỵ Á nếu cố gắng luyện hoá thần cách thì Lâm Lôi tin rằng nàng sẽ sớm đạt đến cảnh giới thượng vị thần.
Mà Lâm Lôi cùng Bối Bối hai người cũng hiểu rằng lãnh ngộ pháp tắc không thể dễ dàng.
“Ài!” Địch Lỵ Á hơi gật đầu.
Bối Bối bên cạnh xem xét cẩn thận các vật phẩm một chút, dù sao khi kiểm tra không phải cái gì cũng xem xét kĩ càng. Tỷ như … bộ sách, bọn Lâm Lôi không chú ý kỹ.
“Lão đại.” Huynh xem đây là cái gì?”
Bối Bối kinh hãi kêu lên.
Lâm Lôi có chút nghi hoặc quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Bối Bối trong tay đang cầm một quyển sách. Bên trên có hàng chữ “Thất nguyên tố pháp tắc huyền ảo giản thuật.”