Bàn Long Audio Podcast
Tập 94 [ Chương 471 đến 475]
❮ sautiếp ❯Chương 471: Hỗn loạn
Hành lang thông đạo phía trước tràn ngập sương mù màu hồng phấn, không thể biết phía trước có cái gì.
“Xuy xuy”
Trên người Lâm Lôi xuất hiện trường bào màu vàng bao trùm toàn thân đại bộ phận các vị trí, trên hai tay Lâm Lôi cũng xuất hiện một tầng mỏng màu vàng. Trên cổ, thậm chí trên mặt Lâm Lôi cũng bao trùm một tầng mỏng màu vàng.
Đây là Mạch động khải giáp.
Chỉ có cặp mắt là lộ ra ngoài.
Không chỉ có Lâm Lôi, rút kinh nghiệm từ những lần trước, đội ngũ trung vị thần đều hiểu được, loại công kích này dày đặc các vị trí không chừa chỗ nào, hơn nữa tốc độ cực nhanh, quả thực làm cho người ta không phản ứng kịp.
Cho nên chỉ có thể bị động phòng ngự.
Đầu, hai tay, hai chân, cổ … toàn thân tât cả các vị trí đều phải được bảo vệ.
Mặc dù đội nhân mã hơn một trăm người, nhưng mọi người đi trong hành lang không phát ra một tiếng động, không nghe thấy bất cứ âm thanh gì phát ra, chỉ thỉnh thoảng vang lên âm thanh thúc dục “Phía trước, nhanh lên một chút!” Âm thanh vang lên trong hành lang càng làm cho toà thành thêm vẻ chết chóc.
“A!” Một loạt tiêng kêu thảm thiết truyền tới, đồng thời phía xa truyền đến âm thanh hỗn loạn, tiếng quát tháo, tiếng mắng chửi.
Bọn Lâm Lôi không khỏi do dự bước tới.
“Vừa có một tiểu đội loạt vào trận phục kích.” Bọn Lâm Lôi đều hiểu được.
“Thành bảo chủ nhân này phóng thích hồng phấn độc vụ, thì ra là vậy.” Lâm Lôi trong lòng chợt hiểu, bởi vỉ hồng phấn độc vụ bao trùm, bọn Lâm Lôi căn bản không dám phóng thần thức ra, nếu không linh hồn sẽ bị tổn thương.
Cho dù không phát cuồng, thì lực chiến đấu sẽ giảm lại.
Bọn Lâm Lôi không dám phát ra thần thức, đối phương cũng không dám. Nhưng đối phương lại quen thuộc địa hình toà thành này, bố trí bên trong một số cạm bẫy, khi đó bọn Lâm Lôi tuyệt đối sẽ lâm vào thế bị động.
“Phía trước, đi nhanh lên!” Phía sau một gã Ác Ma lớn tiếng quát mắng “Một đám bị làm sao vậy? Sợ đến nhũn ra à?”
Đội ngũ phía trước trong lòng cực kỳ phẫn nộ, đội ngũ phía trước là nguy hiểm nhất, còn muốn họ đi nhanh lên, không phải muốn họ đi chết sao? Nhưng bọn họ không dám phản kháng lại bọn Ác Na, dù sao lần này các Ác Ma tới đều là cấp bậc thượng vị thần.
Đội ngũ đi đến một khúc quanh, mọi người đều chuyển sang hướng khác.
Trong một con đường tối tăm, bên trong có mười tên Kim Y Vệ.
“Không sai biệt lắm, bỏn họ đã chuyển hướng!” Kim Y Vệ tiểu đội trưởng thấp giọng nói: “Chuẩn bị động thủ!”
“Vâng. Đội trưởng.” hai mắt bọn Kim Y Vệ đều sáng rực, trong tay trực tiếp nắm năm mũi tên, một lần bắn năm mụi tên đối với Kim Y Vệ mà nói, mặc dù độ chính xác có chút ảnh hưởng nhưng chính là, hiện tại tầm nhìn hạn chế, chỉ cần nhắm hướng mà bắn tới.
“Các ngươi thực là lãng phí.” Tên đội trưởng chỉ sử dụng có một mũi tên.
“Tên nào trúng một mũi tên của đội trưởng, hắn nhất định chết chắc.”
Đội trưởng lạnh nhạt cười. thực ra tình báo của Ác Ma thành bảo có chút sai lầm. Nguyệt Lượng Hồ thành bảo có Hắc Y Vệ cùng Kim Y Vệ. Hắc Y Vệ lợi hại hơn bọn họ là thượng vị thần, điểm đó thì đúng, nhưng mà về Kim Y Vệ … không phải tất cả đều là trung vị thần.
Chính xác mà nói thì, đa số là trung vị thần, cực ít là thưởng vị thần, nhưng bọn họ không được trở thành Hắc Y Vệ, thì bọn họ được bố trí trở thành tiểu đội trưởng Kim Y Vệ.
Bên trong Kim Y Vệ chỉ có hai cấp bậc, một cái là Kim Y Vệ bình thường, một cái là tiểu đội trưởng. mà bình thường các tiểu đội trưởng đều nghe lệch của Hắc Y Vệ, mười tên Hắc Y Vệ quản lý tất cả các Kim Y Vệ. Mà lúc này chuẩn bị phục kích bọn Lâm Lôi là tiểu đội trưởng Kim Y Vệ đó là một thượng vị thần.
Mặc dù chỉ luyện hóa thần cách thành thần.
“Ta sẽ mở vách tường. Khi nào nghe được lệch ta, thì lập tức bắn.”
“Xuy” đột nhiên thạch bích phía trước tách ra nhanh như chớp, phía sau có mười tên Kim Y Vệ.
Chỉ bởi vì bị Hồng phấn mê vụ bao phủ, nên bọn Lâm Lôi căn bản không thấy phía cuối đường có mười tên Kim Y Vệ phục kích.
Tên tiểu đội trưởng lạnh lùng nhìn Hồng phấn mê vụ phía trước.
“Bắn” Đội trưởng thần thức truyển âm đồng thời hạ lệnh. Chỉ là bản thân hắn phải ra tay mở vách tường, nên hắn là người bắn cuối cùng.
“Phốc! Phốc! Phốc!”
Trong nháy mắt, giống như mưa rơi, chừng bốn mươi sáu mũi tên bao trùm toàn thông đạo. Bắn xong trong nháy mắt vách tường đá khép lại. Từ bên ngoài không cách nào đi vào. Vách tường đá này di động được.
Bọn Lâm Lôi đang cẩn thận đi tới.
Cẩn thận chăm chú nhìn phía trước, chợt hai đồng tử Lâm Lôi co rút lại, sắc mặt đại biến.
Một màn mưa tên dày đặt phá không bay tới, bắn về phía trên người bọn Lâm Lôi không thương tiếc. Mũi tên bắn tới tốc độ quá nhanh, hơn nữa khi bọn Lâm Lôi thấy được tên bắn tới thì mũi tên chỉ còn cách bọn họ mấy chục thước.
Khoảng cách mấy chục thước, bọn Lâm Lôi căn bản không kịp né tránh.
Cho dù Lâm Lôi không phải là người đi đầu, nhưng cũng có hai mụi tên bắn vào người hắn. Mũi tên như tia chớp bắn vào người Lâm Lôi, nhưng trên người Lâm Lôi toàn thân mặc Mạch động khải giáp, vô số làn sóng thần lực triệt tiêu lực xuyên thấu đáng sợ của mũi tên.
Bối Bối cũng bị một mũi tên bắn vào người.
“Thương!” tiếng kim loại va chạm vang lên, mũi tên bị chấn nát bấy rơi vãi trên mặt đất.
“Quá yếu.” Bối Bối đắc ý cười.
“Đều không sao cả!” Lâm Lôi trong nháy mắt phát hiện Địch Lỵ Á và Bối Bối đều không việc gì. Trong lòng không khỏi thở phào.
Lâm Lôi sắc mặt đột nhiên biến đổi. Hắn phát hiện phía xa có một mũi tên đang sợ đang bay đến
“Còn có một mũi tên!”
Chỉ một mũi tên duy nhất.
Sở dĩ mũi tên này đáng sợ như vậy, vì nó do tiểu đội trưởng Kim Y Vệ bắn ra. Mũi tên lấp loé màu đen lạng lùng đáng sợ, trong nháy mắt xé rách không gian, trên không gian lưu lại từng làn rợn sóng. Căn bản không để cho Lâm Lôi có một phản ứng nhỏ nào, bắn thẳng vào ngực Lâm Lôi.
“Phốc!”
Lực xuyên thấu của mũi tên thực đáng sợ, cho dù vô số làn sóng thần lực điên cuồng ngăn chặn từng đợt xuyên thấu, đầu mũi tên khó khăn xuyên qua.
“A” Lâm Lôi cả người vô lực nửa quỳ trên mặt đất
Bối Bối bên cạnh còn đang đắc ý thì sắc mặt biến đổi: “Lão đại!”, Địch Lỵ Á vừa mới thở phào thì toàn thân cũng chấn động.
“Hừ, rốt cục cũng đã chết sao?” Ở đội ngũ phía sau tên đầu trọc bóng lưỡng Khắc Lãng Phỗ Đốn vẫn luôn chú ý đến Lâm Lôi, khi hắn thấy Lâm Lôi quị trên mặt đất, trên mặt không khỏi hiện lên nét vui mừng: “Ta không có giết ngươi. Là do người khác giết ngươi. Ha ha”
Trong lòng hắn cực kỳ đắc ý.
Mũi tên không thì cũng không đáng sợ, nhưng đáng sợ chính là trên mũi tên có ẩn chứa kịch độc.
Một dòng khí lưu nhanh chóng di chuyển lên não Lâm Lôi, hung hăng xuyên thấu linh hồn của Lâm Lôi.
“Bồng!”
Nó hung hăng tấn công tấm màng màu bạc bảo vệ linh hồn Lâm Lôi, tấm màng chính là linh hồn phòng ngự chủ thần khí, ngoại trừ tấn công linh hồn, tất cả nơi khác đều không sao. Dòng khí lưu màu xám mỗi lần tấn công, thì năng lượng biến mất hơn phân nửa.
Dòng khí lưu màu xám như có linh tính, biết tấm màng bảo vệ màu bạc có vẻ không ổn, nó cũng tản ra hoá thành các quang điểm màu xám, bao trùm cả màng bảo vệ trong suốt màu bạc.
“Đây là cái gì?” Lâm Lôi trong lòng khiếp sợ. Hắn cảm thấy quang điểm màu xám như có linh tính!
“Xoát!”
Trong nháy mắt, quang điểm màu xám dường như phát hiện điểm yếu, lập tức tập trung điên cuồng tấn công vào, mất hơn phân nửa năng lượng thì phá tan được khoát khẩu. Tiến vào trong biển linh hồn của Lâm Lôi.
Lúc này đây.
Phần lớn quang điểm màu xám, chia ra nhỏ ra làm ba cổ khí lưu màu xám, chia ra tấn công thần cách cùng, hai đại thần phân thân.
“Đồng thời tấn công tất cả linh hồn.” Lâm Lôi chấn động.
Mặc dù giật mình. Lâm Lôi khống chế biển linh hồn tập trung tinh thần lực hình thành mạch động phòng ngự. Phần lớn tinh thần lực cùng quang điểm màu xám va chạm nhau, chỉ trong chốc lát tất cả các quang điểm màu xám biến mất hầu như không còn. Tinh thần lực của Lâm Lôi cũng tiêu hao hơn phân nửa.
“Thực sự là đáng sợ.”
Lâm Lôi lúc này mới thở phào nhẹ nhỏm.
“Lão đại, lão đại!”
“Lâm Lôi, Lâm Lôi!” Địch Lỵ Á cùng Bối Bối chạy đến bên cạnh Lâm Lôi thấp giọng kêu lên.
Mặc dù bị Linh hồn chi độc nhập thể, nói thì dài dòng nhưng mà sự việc diễn ra trong khoảng một hai giây, Lâm Lôi lấy lại tinh thần mở mắt ra.
“Ta không việc gì!” Lôi Lôi nhìn bọn họ lộ ra nụ cười.
Địch Lỵ Á cùng Bối Bối lúc này mới thở phào nhẹ nhỏm. Lâm Lôi trong lòng có chút lo lắng: “Chất độc này thực đáng sợ. Trách không được nhân viên phục vụ ở Tử Kinh thành bảo nói, trung vị thần dễ dàng bị giết chết. Thực là quỷ dị đáng sợ.”
Chất độc có thể giết thần, Lâm Lôi xem như mở mang thêm kiến thức.
Mặc dù không tính là một laoị bản lĩnh, nhưng cũng là một laoị bản lĩnh không yếu.
“Loại độc này, chỉ tấn công linh hồn.” Lâm Lôi hiểu được, nếu nó có năng lực tự nhận biết, thì chất độc sẽ tập trung toàn bộ lực lượng tiêu diệt một linh hồn, nhưng mà chất độc này không có năng lực nhận biết nên đồng thời tấn công cả ba linh hồn của Lâm Lôi!”
“Không chết?” tại đội ngũ phía sau, Khắc Lãng Phổ Đồn thấy Lâm Lôi đứng lên không khỏi giật mình, trợn to mắt, vẻ mặt cực kỳ dữ tợn khó coi.
“Hừ, vượt qua lần này, ta xem những lần sau ngươi làm sao vượt qua. Chất độc công kích linh hồn, mặc dù vượt qua, nhưng linh hồn cũng tiêu hao gần hết.”
“Đi mau!” Khắc Lãng Phổ Đồn gầm lên giận dữ.
Lúc này đội ngũ ở giữa chết đi mười mấy người, trãi qua hai lần bị tập kích, trung vị thần chỉ còn lại hơn sáu mươi người. Lâm Lôi ba người ở đội ngũ phía trước.
“Lão đại không thể cứ như vậy mà đi xuống được.” Bối Bối lo lắng nói.
“Ta biết.” Lâm Lôi cũng hiểu được.
Ai biết địch nhân còn giở thủ đoạn gì nữa, nếu ở trong trạng thái bị động mà bị tấn công không ngừng thì chỉ có nước bỏ mạng.
“Xuống tầng thứ ba.” Bọn Lâm Lôi đi dọc theo cầu thang xuống phía dưới.
“Mọi người cẩn thận một chút.” Một trung vị thần mở miệng nhắc nhở, “Tầng thứ ba nguy hiểm hơn tàng thứ hai nhiều.”
Trong một căn phòng trống tầng thứ ba, mười Kim Y vệ từ trong mật đạo đi ra.
“Lần này chủ nhân thực sự đã nổi giận, ngay cả Tử Thần Khôi Lỗi cũng đem ra.” Một gã Kim Y Vệ môn đồ hưng phấn nói.
“Bất quá Tử Thần khôi lỗi có hai mươi kiện, nếu tiểu đội của chúng ta được phân cho một kiện, thực là tốt.”
Tiểu đội trưởng Kim Y Vệ cười lạnh nói: “Ngã Nguỵ, phân cho chúng ta một kiện Tử Thần Khôi Lõi. Ngươi có thể khống chế sao. Ta không cần.!” Kim Y Vệ tiểu đội trưởng dù sao cũng là cường giả thượng vị thần. Tử Thần Khôi Lỗi mặc dù lợi hại, nhưng cũng chỉ tương đương với hắn thôi.
Tầng thứ ba rộng lớn hơn, trong thành bố trí càng thêm rắc rồi, thậm chí đi một lúc sẽ không còn biết đường, chỉ có thể nhắm mắt đi đại.
“Không thể cứ như vậy mà đi xuống!” Lâm Lôi nhẹ nhàng đi tới, phía trước vẫn là dày đặc hồng phấn mê vụ, không ai biết phía trước có gì đang chờ đón mình.
Đột nhiên …
“Đứng lại!” Một tiếng quát chợt vang lên.
“Các huynh đệ, cùng chạy!”
Gần như các khu vực trong toà thành truyền đến âm thanh hỗn loạn. Đội ngũ bọn Lâm Lôi lúc này có hơn sáu mươi người.
Lâm Lôi sắc mặt vui mừng.
Lâm Lôi dùng thần thức nói với cả nhóm người: “Các huynh đệ, nếu cứ như vậy đi xuống, chúng ta sẽ xong đời. Mọi người hãy cùng nhau chạy thoát, chúng ta tản ra như vậy mới không bị người của toà thành tung một mẻ lưới bắt hết.
“Các huynh đệ, mau chạy.” Lâm Lôi đột nhiên cao giọng quát.
Cơ hồ trong nháy mắt, tất cả các trung vị thần phản ứng đồng loạt, nhắm hướng các phòng bên cạnh chạy trốn, hoặc nhắm hướng mê vụ phía xa chạy nhanh, hoặc là nhắm hướng loạn đạo bên cạnh …
Nháy mắt
Hơn sáu mươi vị thần cấp toàn bộ biến mất.
Khắc Lãng Phổ Đồn cùng ba tên Ác ma trợn tròn mắt.
“Ta, chúng ta phải đuổi theo tên nào?” Khắc Lãng Phổ Đồn nhìn về phía hai tên Ác Ma bên cạnh.
“Truy cái rắm!” Một vị ác ma thấp giọng mắng.
Chương 472: Tử thần khôi lỗi
Hơn sáu mươi người chạy trốn thoát.
Bọn họ là Ác Ma ở phía trên cao, như thế nào lại đi đuổi bắt mấy tên trung vị thần?
Kim phát ác ma dùng thần thức truyền âm nói: “Bây giờ bọn tham gia khảo hạch Ác Ma phía trước bọn ta đã bỏ chạy hết, chúng ta đi tìm bọn Hắc Y Vệ!” lập tức hai người nhắm phía trước chạy đi, Khắc Lãng Phổ Đồn trong lòng ngập vẻ không cam, nhưng cũng vội đuổi theo.
“Lâm Lôi. Hy vọng ngươi đừng để ta thấy ngươi, lúc đó ta tuyệt đối sẽ không giống như lúc này đây.”
Khắc Lãng Phổ Đồn hối hận, tại sao không sớm giết chết Lâm Lôi đi.
Thực ra không phải Khắc Lãng Phổ Đồn nương tay. Mà căn bản là lúc đó hắn không thể ra tay giết Lâm Lôi.
Lúc đó vì để chia một ngàn người tham gia Ác Ma khảo thí thành mười đội, lúc đó nếu Khắc Lãng Phổ Đốn muốn giết Lâm Lôi thì các Ác Ma cũng sẽ không cho, dù sao không có lý do gì mà giết chết Lâm Lôi. Thì phỏng chừng 1000 người tham gia khảo hạch cũng sẽ bỏ chạy tán loạn.
Nguyệt Lượng Hồ thành nội hoàn toàn hỗn loạn.
Một chỗ loạn, loạn khắp nơi!.
Mười người một nhóm điên cuồng chạy trốn, mấy trăm người phân tán ra các khu vực tầng thứ ba.
Vốn ẩn ấp trong các chỗ bí mật bọn Kim Y Vệ rất ngạc nhiên phát hiện ra, có mấy người đang vọt tới, mặc dù bọn chúng ẩn mình rất kín, nhưng mấy trăm người chạy loạn tự nhiên có mấy người chạy vào nơi chúng ẩn nấp.
Các cuộc chiến trong nháy mắt bắt đầu!
“Oành! Oành!” Năng lượng va chạm nổ mạnh, tiếng hét phẩn nộ, tiếng chém giết không ngừng vang trên khắp nơi trong toà thành.
Trong một căn phòng kín đáo.
Lâm Lôi, Bối Bối, Địch Lỵ Á ba người nấp trong đó.
“Bên ngoài thực náo loạn.” Bối Bối trên mặt tràn đầy nét cười. Nhìn về phía Lâm Lôi: “Lão đại, chúng ta núp trong này, bọn Kim Y Vệ nếu bị giết sạch. Chúng ta như vậy sẽ không có Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn sao?”
“Đừng nóng vội!”
Lâm Lôi nhíu mày nói: “Kim Y Vệ nhân số cũng không ít, hơn nữa bọn chúng là người của thành bảo, sợ rằng bọn chúng mạnh hơn chúng ta một chút.”
Lâm Lôi nhớ rất rõ một tiễn vừa rồi.
Mình có Mạch Động Khải Giáp kết hơp từ hai đại huyền ảo lĩnh ngộ mới sáng tạo ra. Lực lượng phòng ngự so với các trung vị thần bình thường mạnh hơn gấp 10 lần. Phòng ngự biến thái như thế mà còn bị bắn thủng. Lâm Lôi tin rằng người băn ra một tên đó nhất định là một thượng vị thần.
“Bọn Hắc Y Vệ hộ vệ cực mạnh của thành bảo sẽ không đánh lén ngay từ đầu, dám chắc là do bọn Kim Y Vệ làm.” Lâm Lôi hiều rằng việc đánh lén như trên thì bọn Hắc Y Vệ sẽ không làm.
Lâm Lôi không khỏi cảm khái than một tiếng: “Địch Lỵ Á, Bối Bối hai người phải cẩn thận với bọn Kim Y Vệ, trong bọn Kim Y Vệ này không phải đều là trung vị thần hết đâu. “Lâm Lôi lập tức đem suy nghĩ của mình nói ra cho bọn họ nghe. Dặn dò bọn họ phải hết sức cẩn thận.
Nếu đối với bọn Kim Y Vệ mà tỏ ra khinh thường thì chỉ có nước xong đời.
“Giết trung vị thần Kim Y Vệ, cùng giết Thượng vị thần Kim Y Vệ thì cũng giống nhau là lấy Nguyệt lượng chỉ hoàn.” Bối Bối nhếch mép nói: “Hy vọng vận khí tốt.”
Bọn ba người Lâm Lôi mặc dù nói chuyện, nhưng dùng thần chi lĩnh vực cách ly, không để âm thanh lọt ra ngoài.
“Bồng” Vách tường đột nhiên chấn động.
“Bên ngoài đang có người đánh nhau!” Lâm Lôi, Địch Lỵ Á và Bối Bối trong nháy mắt đứng lên. Di chuyển nhanh như chớo đến bên vách tường, nếu cò người ở ngoài tiến vào thì bọn họ có thể liên thủ bất ngờ đánh lén giết chết địch nhân.
“Bồng!” Lại một lần nữa.
Cánh cửa gỗ mặc dù rất chắc chắn, nhưng lúc này cũng phải vỡ nát ra từng mảnh vụn, một bóng người vô lực từ bên ngoài bay vào rơi xuống nằm trên mặt đất.
Bọn Lâm Lôi ba người không hề nhúc nhích.
“Đó là một người chết!” Lâm Lôi lập tức nhận ra, thi thể nọ đầu bị đánh vỡ nát, một viên thần cách lăn trên mặt đất.
Lâm Lôi, Địch Lỵ Á, Bối Bối ba người nín thở.
“Hô”
Một đạo nhân ảnh trong nháy mắt tiến vào.
“Sát” Lâm Lôi ba người liền hành động.
Địch Lỵ Á trong nháy mắt triển khai “Phong Chi Không gian” huyền ảo, bóng người trong nháy mắt bị trói buộc, tốc độ giảm đi, Hắc Ngọc trọng kiếm trong tay Lâm Lôi không chút lưu tình trực tiếp phách lên trên người bóng người mới vào. Một kích mạnh nhất.
Hư vô kiếm ba!
“Hỗn đản chêt đi.” Bối Bối cười lớn, một cước đá vào đầu người nọ.
“Bồng!” Bóng người nọ bị văng mạnh vào vách tường, rồi sau đó rơi mạnh trên mặt đất. Vách tường có gia trì ma pháp nên không hư hao chút nào.
Toà thành này có gia trì thêm ma pháp phòng ngư, bất quá không phải vách tường nào cũng được gia trì, bình thường những trọng tường cùng với nhà giam thì mới được gia trì, hoặc là trước cửa có bố trí thêm trận pháp.
“Ân?” Ba người Lâm Lôi sắc mặt đại biến. “Chưa chết?”
Bóng người kia đột nhiên đứng lên.
Chỉ là cái đầu của hắn bị Bối Bối đá một cước cực mạnh làm cho biến dạng, cơ nhục trên mặt vỡ ra, lộ ra bên trong một cái xương sọ bằng kim chúc, hai mắt của kim chúc đầu lâu là hai viên bảo thạch màu đỏ. Hắn quỉ dị nhìn chằm chằm bọn Lâm Lôi, phát ra tiếng cười: “Ba trung vị thần? Không sai!”
Trên mặt kim chúc đầu lâu thần lực lưu động, trong nháy mắt khuôn mặt đã được khôi phục.
“Không phải là người, cũng không có linh hồn!” Lâm Lôi trong lòng chấn động “Hư Vô Kiếm Ba” của mình chính là công kích vào linh hồn.
Lâm Lôi cảm ứng được, người này bên ngoài được bao phủ bởi cơ nhục, còn bên trong thì được cấu tạo bằng kim chúc, kim chúc quái vật này không có linh hồn khí tức.
“Đây là cái gì?” Lâm Lôi, Địch Lỵ Á và Bối Bối nghi hoặc nhìn nhau.
Cho dù là Kim Chúc Tánh Mạng, cũng có linh hồn, bất kể là loại Tánh mạng gì, linh hồn là tối căn bản. quái vật trước mắt không có linh hồn. Tuyệt đối không phải là tánh mạng, nhưng quái vật này lại có ý thức, lại còn có thể nói chuyện.
“Một phân thân biến dị?” Bọn Lâm Lôi thử đoán.
“Lão đại, quái vật này thân thể rất cứng, ta vừa rồi tung một cước toàn lực, cũng không thể làm đầu hắn vỡ tung được. Quái sự a.” Bối Bối cảm thấy khó hiểu. Bối Bối tự biết lực lượng của mình đáng sợ như thế nào. Nếu mà luận về lực lượng thì ngay cả Lâm Lôi cũng không bằng hắn.
Đây chính là Phệ Thần thử đã nuốt được thần cách, nên có một số năng lực đặc thù.
“Gặp phải ta, các ngươi chết chắc rồi.” Hai mắt quái vật phát ra hồng quang nhìn chằm chằm vào bọn Lâm Lôi ba người.
“Bồng”
Bối Bối vọt tới.
Bối Bối cùng quái vật này đánh nhau trông thực quái dị, giống như hai tên điên. Dùng tay chân đập mạnh vào đối phương, điên cuồng đánh nhau. Da thịt của quái vật hoàn toàn nát bét, máu tươi vung vãi, lộ ra thân thể bằng kim chúc.
Kim chúc thân thể này cực kỳ cứng rắn.
“Như thế nào lại có thể như vậy?” Quái vật nọ chấn động.
“Mụ địa (mẹ nó), ta muốn xem, thân thể của ta và ngươi ai cứng hơn!” Bối Bối quát lớn. Bối Bối đối với thân thể vô cùng tự tin, trong lòng thầm nghĩ: “Luyện hoá thần cách xong, ngay cả quái vật này cũng đánh không lại, thì còn gì là Phệ thần thử nữa.”
“Lão đại, tên này tuyệt đối không phải là chân thân, chân thân hắn đang ở bên ngoài.” Bối Bối thần thức truyền âm nói.
“Xoạt” Lâm Lôi lập tức phi thân ra ngoài.
Quả nhiên. Bên cạnh hành lang có một tên Kim Y Vệ đang giật mình luống cuống, trên mắt lộ ra vẻ kinh hãi. Hắn không phải kinh hãi vì thấy Lâm Lôi xuất hiện, mà hắn kinh hãi vì Bối Bối: “Dĩ nhiên, dĩ nhiên cò người thân thể, có thề cùng với Tử Thần Khôi Lỗi lấy cứng chọi cứng. Hắn khó có thể tin được.
Tử thần khôi lỗi!
Trên thực tế đó là một loại hình người binh khí, coi như là một loại thần khí, một loại thần khí đặc thù.
Bên trong Nguyệt Lượng Hồ thành bảo có hai mươi kiện Tử Thần Khôi Lỗi, đều là cấp bậc cao nhất, đạt tới thần khí hình người cấp bậc thượng vị thần khí.
Tử thần khôi lỗi năng lượng hạch tâm trong cơ thể là Thần tinh.
Muốn sử dụng Tử thần khôi lỗi, thì chỉ cần lấy máu nhận chủ, thì có thể sử dụng Tử thần khôi lỗi để tấn công người khác. Mặc dù Tử thần khôi lỗi cứng rắn cực kỳ, nhưng nó cũng có một khuyết điểm là nó không có linh hồn, nên không cách nào sử dụng linh hồn công kích.
“Kệ ngươi là ai.” Tên Kim Y Vệ lạnh lùng cười.
Tử thần khôi lỗi đang đánh nhau kịch liệt với Bối Bối đột nhiên lấy ra một thanh chiến đao. Trên thanh chiến đao có bôi độc dịch. Giống với chất độc bôi lên trên đầu mụi tên lúc trước. Chất độc này sau khi nhập vào cơ thể lập tức công kích vào linh hồn. Cho nên chiến đao chỉ có thể công kích một lần, lần sau thì chất độc sẽ không còn.
Tên Kim Y Vệ không nỡ sử dụng, nhưng lúc này không thể không sử dụng đến.
“Dụng đao?” Bối Bối trừng mắt. “Ta sẽ không cùng ngươi lãng phí thời gian.” Trong tay Bối Bối cũng xuất hiện một thanh truỷ thủ, thanh truỷ thủ màu đen này là do Bối Lỗ Đăc gia gia cho. Để cho Bối bối chiến đấu cùng Tử thần khôi lỗi. Bên ngoài Lâm Lôi cùng tên Kim Y Vệ cũng bắt đầu đánh nhau.
Kim Y Vệ cùng Lâm Lôi giao thủ trong chốc lát, Tên Kim Y Vệ trong nháy mắt hoá thành hai người.
“Thần phân thân?” Lâm Lôi trong lòng không khỏi lấy làm kinh hãi.
Cho dù như thế. Lâm Lôi vẫn như lúc đầu Hắc Ngọc trọng kiếm toàn lực bổ ra.
“Keng” tiếng vũ khí va chạm nhau.
Hư vô kiếm ba bay ra từ Hắc ngọc trọng kiếm bắn về phía phân thân của tên Kim Y Vệ. Thần phân thân còn lại của tên Kim Y Vệ một kiếm đâm nhanh về phía Lâm Lôi, nhưng ngay lúc đó đột nhiên tốc độ của hắn giảm xuống.
“Phong chi trói buộc?” Trong nháy mắt tên Kim Y Vệ hiểu được.
Cách Lâm Lôi phía sau không xa Địch Lỵ Á đang cầm ma pháp trượng niệm chú ngữ, chỉ thấy một đạo lưu quang bắn ra, trong nháy mắt đâm mạnh vào trong ngực tên Kim Y Vệ, trực tiếp xuyên thấu qua ngực tên Kim Y Vệ.
Thần phân thân của tên Kim Y Vệ không không khỏi run rên.
“Bất hảo!” Sắc mặt Kim Y Vệ đại biến, giật mình nhìn về phía Lâm Lôi. Thần phân thân của hắn vừa rồi bị giêt chết bởi chiêu Hư Vô Kiếm Ba của Lâm Lôi. Hắn cảm nhận được uy lực đáng sợ của chiêu kiế, “Như thể kinh người linh hồn công kích, tuyệt đối là dung hợp pháp tắc huyền ảo!”
Pháp tắc huyền ảo dung hợp!
Chuyên công kích linh hồn.
“Chạy” Kim Y Vệ trong nháy mắt quyết định, vội vàng đào tẩu
“Muốn chạy trốn?” Lâm Lôi trong nháy mắt gia tăng tốc độ.
“A!” tên Kim Y Vệ đau khổ phát hiện tốc độ của hắn so với bình thường chỉ còn có phân nửa. Bởi vì toàn thân hắn bị trói buộc lại. “Mụ đàn bà ghê tởm.” thân thể hắn bị trói buộc, đúng là kiệt tác của Địch Lỵ Á. Hắn cũng hiệu được …
Căn bản hắn đánh cũng không lại Lâm Lôi.
“A!” Đối mặt với một kiếm tấn công của Lâm Lôi. Tên Kim Y Vệ bi phẫn, tuyệt vọng phản kháng.
“Phốc!”
Lúc sinh tử giao chiến, Bản thân phải sử dụng chiêu mạnh nhất. Hư vô kiếm ba đánh ra, tên Kim Y Vệ không cam lòng ngã xuống. Lâm Lôi liền thu hai phân thân của tên Kim Y Vệ vào không gian giới chỉ.
“Địch Lỵ Á cám ơn nàng!” Lâm Lôi đi tới nói.
“Đáng tiếc ta không biết Linh hồn công kích.” Địch Lỵ Á cười nói.
Nếu chuẩn bị tham gia Ác Ma khảo hạch. Đượng nhiên mọi người đều muốn thực lực của mình được đề cao, cho nên Lâm Lôi đưa một kiện thần khí “Ca Đặc tư trường mâu” cho Địch LY Á luyện hoá, để nàng đề cao thực lực.
Phong cảnh giới “Khoái” phối hợp với trường mâu. Phối hợp với “Không Chi Không Gian thúc Phược” trường mâu của Địch Lỵ Á bắn ra uy lực tăng lên rất mạnh.
“Sao lại dừng lại” Trong phòng truyền ra âm thanh bất mãn của Bối Bối.
Lâm Lôi cùng Địch Lỵ Á nhìn nhau cười.
“Sao lại không ngừng?” Chủ nhân của Tử Thần Khôi Lỗi đã chết. Tự nhiên Tử Thần Khôi Lỗi cũng ngưng hoạt động
Lâm Lôi, Địch Lỵ Á bước vào trong phòng.
Tử thần khôi lỗi ngã ở góc tường vẫn không nhúc nhích, Bối Bối thấy Lâm Lôi hai người đi lại liền nói: “Lão đại kim chúc quái vật nằm im không nhúc nhích. Bổn tôn của hắn đã bị huynh giết chết?”
“Ài!”
Lâm Lôi gật đầu.
“Đây là cái gì?” Địch Lỵ Á nghi hoặc nhìn Tử thần khôi lỗi. Bọn ba người Lâm Lôi cho đến bây giờ chưa bao giờ thấy qua Tử Thần Khôi lỗi.
Tử thần khôi lỗi, chính là binh khí hình người cực kỳ trân quí, trân quí hơn so với thượng vị thần khí bình thường. Giá của một kiện Tử thần khôi lỗi lớn hơn nhiều so với một quả thượng vị thần cách, chính vì vậy cả Nguyệt Lượng Hồ thành bảo chỉ có 20 kiện.
“Trước hết hãy thu quái vật này lại.” Lâm Lôi nói, “Chờ chúng ta ra khỏi nơi này, sau đó điều tra xem quái vật kim chúc này là cái gì?”
Bọn Lâm Lôi cũng không biết. Thực ra chỉ cần lấy máu nhận chủ liền có thể điều khiển được Tử Thần Khôi Lỗi.
Bối Bồi liền đảo tay. Thu quái vật kim chúc vào không gian giới chỉ.
Chương 473: Nguyệt lượng chỉ hoàn
Trong Nguyệt Lượng Hồ thành bảo tiếng chém giết vang lên khắp mọi nơi.
Bên trong căn phòng.
“Bây giờ chúng ta mới có một chiếc Nguyệt Lượng chỉ Hoàn, còn thiếu hai chiếc nữa.” Địch Lỵ Á nhìn về phía Lâm Lôi, Bối Bối hai người, Bối Bối nhướng mày một cái nói: “Còn thiếu hai chiếc sao? Đi, chúng ta đi ra ngoài, tìm giết hai tên Kim Y Vệ là được.”
“Đừng nóng vội!”
Lâm Lôi lấy chiếc Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn ra, đầu tiên là phải lâý máu nhận chủ, lây từ trong Nguyệt lượng chỉ hoàn ra rất nhiều vật phẩm. “Tên Kim Y Vệ này cũng có rất nhiều tài sản, tài sản ước chừng 100 vạn mặc thạch, ân, còn có không ít khoả tử tinh, thực quá tốt.”
Lâm Lôi lúc trước vì ngăn chận Linh hồn chi độc và liên tục thi triển Hư Vô Kiếm Ba nên tinh thần lực tiêu hao gần hết.
Lâm Lôi lấy một viên tử tinh đưa vào trong Bàn Long giới chỉ, luyện hoá hết viên tử tinh, tinh thần lực hấp thu linh hồn tinh hoa … Bên trong Linh Hồn hải dương của Lâm Lôi dược khôi phục hoàn toàn, phần lớn linh hồn tinh hoa được linh hồn Lâm Lôi hấp thu.
“Lão đại thực thông minh, trước tiên là lấy bảo bối ở bên trong ra.” Bối Bối nói, Địch Lỵ Á bên cạnh cũng cười.
Ác Ma khảo hạch lần này chỉ cần lấy được Nguệt Lượng chỉ Hoàn là thành công, còn phần tài sản bên trong thì mình có thể cất giữ.
“Chúng ta sẽ đi ra ngoài, bất quá mọi người phải thực cẩn thận.” Lâm Lôi dặn dò nói.
Lâm Lôi đi ra phía ngoài trước, vừa ra khỏi cửa.
“Ân?” Lâm Lôi sắc mặt đại biến, ngay lúc đó một cây trường thương như độc xà, như tia chớp nhắm Lâm Lôi tập kích. Làm cho Lâm Lôi không kịp phản ứng.
“Bồng!” Lâm Lôi cả người bị cây trường thương đánh trúng bay lên, tai không trung Lâm Lôi như tia chớp bay xuống mặt đất. Lâm Lôi nhìn về hướng mình vừa mới bị tập kích, đó la một tên Kim Y Vệ cầm một cây trường thương màu bạc, tên Kim Y Vệ này cũng chấn động.
“Phòng ngự thực lợi hại. “Hắn không nghĩ tới, Lâm Lôi trúng một thương của hắn, ngay cả quần áo bên ngoài cũng không rách một chút nào.
Bối Bối và Địch Lỵ Á đi ra ngoài sau đó, cả hai cũng chấn động.
“Ba trung vị thần?” Sắc mặt tên Kim Y Vệ đại biến, “Chạy!” Hắn biết rất rõ thực lực của mình, một chọi hai có lẽ có chút hy vọng, nhưng một chọi ba thì hắn xong đời là cái chắc. Hắn căn bản không biết đồng bọn của hắn chính là bị Lâm Lôi giết chết.
Thân hình tên Kim Y Vệ thoáng một cái đã ra tới ngoài một trăm thước, tốc độ chạy trốn nhanh như vậy, ngay cả Địch ly Á cũng không kịp giữ hắn.
“U … u!” Bối Bối phát ra một âm thanh chói tai.
Đột nhiên phía sau Bối Bối xuất hiện hiện một hư ảnh Phệ Thần Thử, hư ảnh này chỉ cao có năm sáu thước, cùng độ cao của hành lang là tương đương.
“A” Tên Kim Y Vệ phát hiện mình không thể động đây.
“Sao lại có thể như vậy?” Hai con mắt tên Kim Y Vệ hiện lên vẻ hoảng sợ.
Bối Bối mở miệng ra.
Một lực lượng quỉ dị bao quanh tên Kim Y Vệ, hắn khó có thể tin, hoảng sợ nhìn Bối Bối, hắn cảm giác được linh hồn mình chao đảo, thần cách rung động: “Không …” Cho tới bây giờ hắn không nghe ai nói qua, không cần chiên 1đấu mà có thể trực tiếp thôn phệ được thần cách.
Hai viên thần cách từ trong người Kim Y Vệ bay ra, bay thẳng vào trong miệng của Bối Bối.
“Ực Ực”
Bối Bối liền nuốt hai viên thần cách vào trong bụng. Hừ lạnh nói: “Dám đánh lén, muốn chết.” Bối Bối thân hình loé lên tiến lại thu thi thể vào trong không gian giới chỉ. Giới chỉ của Kim Y Vệ cũng chính là Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn.
“Lão đại lại có thêm một chiếc Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn. “Bối Bối mỉm cười nhìn Lâm Lôi.
“Bối Bối, Thiên phú Phệ Thần Thử sau này đừng sử dụng bừa bãi.” Lâm Lôi nói: “Trong toà thành nguy hiểm khắp mọi nơi. Nên cản thận”
Lâm Lôi biết để thi triển thiên phú thần thông, linh hồn lực tiêu hao rất lớn.
“Không có việc gì, đệ không biết linh hồn công kích, cũng không biết linh hồn phòng ngự. Tinh thần lực có tiêu hao một chút, cũng không có khác biệt nhau.” Bối Bối chững chạc nói, Lâm Lôi không khỏi lắc đầu chỉ đành cười trừ.
Lâm Lôi ba người tại Nguyệt Lượng Hồ thành bảo ung dung dạo một lượt, không phát hiện lấy một bóng người. mà phía dưới tầng thứ tư văng vẳng truyền đến tiếng chém giết.
“Tầng thứ ba, hoàn toàn sạch sẽ!” Bối Bối thấp giọng mắng: “Trên mặt đât chỉ còn lại vài vết máu và thịt vụn, còn thần khí, thần cách, Nguyệt lượng Chỉ Hoàn, xác chết, đều không còn, không còn sót một cái, toàn bộ đều bị người ta lấy hết.”
Lâm Lôi cùng Địch Lỵ Á nghe Bối Bối nói vậy cũng không khỏi bật cười.
“Lâm Lôi, tầng thứ ba xem ra không còn gì, chúng ta đành phải xuống tầng thứ tư?” Địch Lỵ Á nhìn về phía Lâm Lôi.
“Ài!” Không còn cách nào khác.
Bọn mình mới chỉ có hai chiếc Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn, còn thiếu một chiếc nữa.
Những viên đá thực u ám, bọn Lâm Lôi cẩn thận từng bước đi xuống, cẩn thận đề phòng. Tầng thứ tư diện tích còn lớn hơn nữa, bọn Lâm Lôi chọn một cai hành lang rộng rãi, cẩn thận đi tới.
“Oành!”
“Hát” thanh âm vang lên, thực hỗn loạn, phỏng chừng có rất nhiều người đang chém giết.
Bọn Lâm Lôi ba người nhìn nhau, âm thầm tiến lại gần.
“Hô!” Đột nhiên có ba thân ảnh từ trong phòng vọt ra, ba người này vô cùng cẩn thận, khi nhìn thấy bọn Lâm Lôi cũng không có động thủ, một người trong đó mở miệng nói: “Nga, là ba người các ngươi, hy vọng các ngươi may mắn.”
Ba người không hề nói thừa, lập tức rời đi.
“Bọn họ đi cùng chúng ta tới.” Bọn Lâm Lôi cũng biết những người kia, tham gia Ác Ma khảo hạch, tồng cộng có một ngàn thần cấp cường giả, trí nhớ tự nhiên cực tốt, lúc từ trong Kim Chúc sinh mệnh đi ra chỏ cần đảo mắt qua, mọi người đều nhớ kĩ hình dáng của người khác.
“Bồng” Một cái thi thể từ trong phòng bay ra, đập mạnh lên vách tường, rồi rơi xuống mặt đất.
“Đó là người tham gia Ác Ma khảo hạch!” Bọn Lâm Lôi liếc mắt một cái đã nhận ra, “Vậy … trong phòng dám chắc là Kim Y Vệ.” Ba người không dám chần chờ, lập tức chạy trốn. Nhưng không cho bọn Lâm Lôi có cơ hội chạy trốn, trong phòng phóng ra một người, một Kim phát thanh niên. Hắn thu lấy cái thi thể trên mặt đất “Hừ.” Kim phát thanh niên rất vừa lòng.
Hắn cũng liền phát hiện bọn Lâm Lôi ba người.
“Hắn cũng là người tham gia khảo hạch” Bọn Lâm Lôi cũng giật mình, một ý nghĩ chợt hiện ra trong lòng.
“Chẳng lẽ vì Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn. Mà có thể giết người?” L6m Lôi không khỏi nhớ lại, Ngân phát lão giả của Ác Ma thành bảo từng nói, bọn họ hãy cẩn thận, không chết do người của Nguyệt Lượng hồ thành bảo mà chết trong tay bạn đồng hành.
“Quả nhiên là như vậy..” Trong lòng bọn Lâm Lôi phát lạnh.
Kim phát thanh niên thấy bọn Lâm Lôi liền liếc mắt một cái, không lãng phí thời gian liền lập tức quay người bỏ đi theo hướng khác.
“Xem ra chúng ta cần phải cẩn thận.” Bọn Lâm Lôi ba người tiếp tục đi tới. trải qua chuyện vừa rồi, bọn họ đối với những người tham gia Ác Ma khảo hạch cũng không có lơ là cảnh giác. Nói không chừng những người khác vì muốn lấy Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn của bọn họ, sẽ ra tay giết chết bọn họ.
Bọn Lâm Lôi trong một hành lang hẹp, phát hiện ra bốn người, đó là những người quen. Tại trong Kim Chúc sinh mệnh phía sau, Lâm Lôi ngồi ở phía sau bốn nam tử phía trước.
“Chào, Lâm Lôi là các ngươi?” Cầm đầu là đại hán ngốc cười nói với Lâm Lôi.
“Phí Đế Tư, là các ngươi a” Lâm Lôi trên mặt cũng lộ ra nét cười, bất quá trong lòng ba người Lâm Lôi cũng không có buông lỏng cảnh giác.
Dù sao vừa rồi bọn Lâm Lôi cũng đã chứng cảnh, người của mình giết người của mình.
Trên thực tế cũng không thể tính là người của mình, chỉ là cùng nhau tham gia Ác Ma khảo hạch, bọn họ thực ra không có bất kỳ sự quan hệ tốt nào cả.
Phí Đế Tư cùng ba người kia mỉm cười đi tới, Phí Đế Tư mở miệng nói: “Sao? Các ngươi thế nào? Đã có Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn chưa?”
Nhắc đến Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn, trong lòng Lâm Lôi lập tức cảnh giác, đồng thời dùng thần thức truyền âm dặn dò Bối Bối và Địch Lỵ Á “Cẩn thận một chút, bốn người kia mặt dù vui vẻ với chúng ta, nhưng không chừng có thể chủ động tập kích chúng ta.”
“Biết rồi lão đại, ta còn hy vọng bọn chúng động thủ nữa là.” Bối Bối truyền âm nói.
Lâm Lôi âm thầm gật đầu.
“Nga, có bao nhiêu Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn rồi? Chúng ta nếu có đủ Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn thì đã sớm rời khỏi nơi này. Về chỗ Kim Chúc sinh mệnh rồi.” Lâm Lôi cười nói.
Nghe vậy bốn người Phí Đế Tư trong lòng đều nghỉ.
Lâm Lôi nói như vậy. tất nhiên là bọn Lâm Lôi mặc dù chưa có đủ Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn, nhưng có thể hắn đã được một chiếc hoặc là hai chiếc Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn.
“Ân. Chúng ta cũng không có. Hy vọng các ngươi may mắn, chúng ta bốn người đi trước đây.” Phí Đế Tư cười nói.
Lâm Lôi hữu hảo gật đầu.
Phí Đế Tư mặc dù nói rời đi, nhưng mà lại đi về phía bọn Lâm Lôi., nhìn bọn người Phí Đế Yư đi ngang qua bên cạnh bọn Lâm Lôi. Ba người bọn Lâm Lôi đều trong tư thế sẵn sàng, chuẩn bị một đòn chí mạng.
“Hô!”
Bốn người Phí Đế Tư đột nhiên ra tay tập kích, nếu bình thường với khoảng cách giữa hai bên, bõn Lâm Lôi sẽ không kịp phản ứng. Thế nhưng bọn Lâm Lôi đã có chuẩn bị sẳn, giống như đồng thời hai bên cùng ra tay tập kích đối phương.
“Ha ha” Bối Bối tiếng cười hưng phấn điên cuồng của Bối Bối vang lên.
“Hừ!” Hắc Ngọc trọng kiếm của Lâm Lôi nhanh như chớp bổ tới.
Hai người liên thủ đối phó với Lâm Lôi, một người đối phó với Bối Bối, một người đối phó với Địch Lỵ Á.
Tất nhiên là bọn Phí Đê Tư bốn người, biết Lâm Lôi là người mạnh nhất trong ba người còn lại. Nên mới có sự xắp xếp như vậy để đối phó với bọn Lâm Lôi.
“Bồng!” Nhanh như chớp mọi người giao thủ chạm vào nhau, Phí Đế Tư nhìn thấy hai người bên mình lảo đảo cả người rồi ngả xuống.
Một người bị chiêu Hư Vô Kiếm Ba của Lâm Lôi giết chết, một người bị truỷ thủ của Bối Bối đậm thẳng vào đầu.
Toàn thân Lâm Lôi bao phủ thổ hoàng sắc, một bao của đối phương chém thẳng vào trên đầu của Lâm Lôi, nhưng có Mạch Động Khải Giáp phòng ngự, nên Lâm Lôi không có chút thương tích nào. Nhưng mà Phí Đế Tư trúng chiêu Hư Vô Kiếm Ba cả người lảo đảo rồi cũng ngã xuống đất.
Về phần Địch Lỵ Á, tên địch nhân của nàng bị pháp tắc Phong Chi Không Gian trói buộc, đồng thời Địch Lỵ Á dùng tốc độ né tránh khiến hắn không thể đến gần Địch Lý Á được.
“Chạy!” Thấy tình thế không ổn, liền lập tức bỏ trốn. Đồng thời, từ thi thể đang nằm trên mặt đất của Phí Đế Tư tách ra một thần phân thân nó nhặt lấy cái không gian giới chỉ rồi đứng lên, liền quay người chạy trốn.
“Hưu!” Lâm Lôi trở tay lấy ra Tử Huyết nhuyễn kiếm, một kiếm chém ra.
Thứ nguyên trảm.
Khoái mạn hai đại cảnh giới dung hợp, lúc trước khoái mạn hai đại cnảh giới chỉ dung hợp được có một thành mà thôi, trải qua quá trình 20 năm tại Ngọc Lan đại lụcvà 30 năm đại Địa ngục dung hợp, hôm nay hai đại cảnh giới cũng đã dung hợp được gần phân nửa.
Uy lực tăng lên bốn năm lần.
Một kiếm giết chết hạ vị thần quả thực dễ dàng vô cùng. Phân thân của Phí Đế Tư liền bị chém thành hai mảnh.
“Hừ, phân thân dĩ nhiên chỉ là hạ vị thần thôi.” Lâm Lôi cười lạnh.
Lâm Lôi thu thi thể của Phí Đế Tư vào trong không gian giới chỉ.
“Bối Bối, Địch Lỵ Á chúng ta vào trong phòng, trước tiên xem bọn họ có Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn hay không.” Lâm Lôi cười nói, đồng thời ba người cũng bước vào một căn phòng bên cạnh. Đây hình như là một căn phòng chứa đồ.
Theo Lâm Lôi thấy, thì Phí Đế Tư là người cầm đầu trong bốn người, phỏng chừng Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn trong không gian giới chỉ của hắn, bất quá nếu không kiểm tra thì cũng không thể nào xác định được.
Ba người bước nhanh vào phòng, đột nhiên giật mình kinh hãi.
“Ân?” Ba người bọn Lâm Lôi phát hiện trên vách tường trong phòng lộ ra một cái đường hầm, đường hầm bí mật này, phỏng chừng có liên quan đến tâng thứ năm.
“Đường hầm bí mật?” Bọn Lâm Lôi ba người nhìn nhau.
“Không nên vội vàng đi vào.” Lâm Lôi nói, “Nếu trong không gian giới chỉ của Phí Đế Tư có Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn, chúng ta không cần mạo hiểm.”
Ngay lúc đó.
“Xoát”
Một đạo nhân ảnh từ trong thông đạo bay ra, Bọn Lâm Lôi ba người chấn động, Bối Bối càng kinh hô: “Thuỵ Kim Na, sao lại là ngươi?”
Thuỵ Kim Na vừa thấy bọn Lâm Lôi ba người nhất thời mừng rỡ: “Cứu mạng!” Nói xong lập tức chạy nhanh đến bên cạnh ba người, sau Thuỵ Kim Na liền xuất hiện hai đạo nhân ảnh. Vừa nhìn thấy Thuỵ Kim Na có viện thủ, mà lại còn là ba người! Nhất thời sợ hãi đến ngây người lập tức dừng lại.
“Lâm Lôi, giết bọn họ, bọn họ có một kiện Tử Thần Khôi Lỗi.” Thuỵ Kim Na liền nói.
“Tử thần khôi lỗi là cái gì?” Bối Bối nghi hoặc nhìn Thuỵ Kim Na.
Chương 474: Hắc Y Vệ
Lúc này trong Nguyệt Lượng Hồ thành bảo đánh nhau không ngớt, cực kỳ hỗn loạn.
Trong căn phòng bí mật tầng thứ tư. Ba người bọn Lâm Lôi cùng Thuỵ Kim Na ở cùng một chỗ.
Thuỵ Kim Na thấy Lâm Lôi không đuổi theo giết hai người kia, ngược lại nàng không khỏi cảm thấy tức giận, bất đắc dĩ nói: “Các ngươi, thực là lãng phí một cơ hội khó mà có được!” Thuỵ Kim Na tưởng rằng bọn Lâm Lôi nghe thấy Tử Thần Khôi lỗi liền lập tức đuổi giết mới đúng.
Ai ngờ Lâm Lôi ba người đều không có nhúc nhích.
Chỉ một chút chần chờ, hai người kia đã chạy trốn không còn tăm hơi.
“Thuỵ Kim Na tiểu thư. Nàng nói Tử Thần khôi Lỗi vậy nó là cái gì?” Lâm Lôi cuối cùng cũng mở miệng hỏi.
Thuỵ Kim Na ngạc nhiên nhìn Lâm Lôi ba người, sau một lúc lâu mới nói: “Lâm Lôi, các ngươi ba người thực sự không biết. Hay là giả vờ không biết? Ta đang nghi ngờ các ngươi có phải đang cố tình trêu chọc ta.” Tử Thần Khôi Lỗi ỡ vi diện Địa Ngục vô cùng nổi danh, chỉ cần người có một chút kiến thức thì cũng đều biết.
“Vậy ngươi nói đi.” Bối Bối nói.
Thuỵ Kim Na nhìn bọn Lâm Lôi ba người vài lần, sau đó hừ nhẹ một tiếng: “Cũng không biết có thực các ngươi có biết hay không. Ân, ta nói đây, Tử Thần Khôi Lỗi, là một loại binh khí hình người tương đối đặc thù, các ngươi có thể biến nó thành thần khí trong hình thể một người.
“Tử Thần Khôi Lỗi, cùng thần khí giống nhau, do kim chúc tạo thành, nó cũng có thần lực, chỉ là thần lực của nó do “Thần Tinh” cung cấp” Thuỵ Kim Na tiếp tục nói: “Tử Thần Khôi Lỗi, cũng không có linh hồn công kích, bởi vì nó chỉ là một món binh khí. Cho nên nó cũng không sợ linh hồn công kích, hơn nửa toàn thân cực kỳ cứng rắn, bình thường rất khó đối phó.”
Lâm Lôi, Địch Lỵ Á, Bối Bối ba người nhìn nhau.
“Thì ra, đó chính là Tử Thần Khôi Lỗi a!” Bối Bối cảm thán than một tiếng. Lâm Lôi cùng Địch Lý Á nở nụ cười.
Bọn họ rốt cục cũng biết quái vật kim chúc chém giết cùng Bối Bối chính là Tử Thần Khôi Lỗi.
Tử thần khôi lỗi thực sự là khó đối phó, bình thường thượng vị thần gặp phải Tử Thần Khôi lỗi cũng cảm thấy đau đầu. Đối phó với Tử Thần Khôi Lỗi chỉ có duy nhất một biện pháp đó là giết chết, hoặc khống chế người điều khiển Tử Thần Khôi Lỗi. Chủ nhân bị giết chết thì Tử Thần Khôi Lỗi sẽ biến thành vật vô chủ.”
“Nếu không có Bối Bối, thì Tử Thần Khôi Lỗi thực khó đối phó. Trách không được, khi bị trúng đòn công kích cực mạnh cũng không có bị tổn thương gì.” Lâm Lôi trong lòng cảm thán không thôi, không khỏi nhìn về phía Bối Bối, “Cái … Tử Thần Khôi Lỗi kia cũng chỉ có thể gặp Bối Bối mới có thể cảm thấy khó nuốt.”
Bối Bối thực biến thái.
Hai Phệ Thần Thử, trong vô số không gian cũng chỉ có hai con.
“hơn nữa theo ta thấy Tử Thần Khôi Lỗi là cấp bậc cao nhất” Thuỵ Kim Na than thở nói: “Tử Thần Khôi Lỗi là cấp bậc cao nhất, so với thượng vị thần khí bình thường thì quí trọng hơn nhiều. Hay một viên thần cách cũng còn thua xa nó.”
“Nó giá như thế nào?” Hai mắt Bối Bối sáng ngời.
Thuỵ Kim Na liếc Bối Bối một cái, rồi lại nhìn Lâm Lôi cùng Địch Lỵ Á hai người. Không cam lòng thở dài nói: “Tử Thần Khôi Lỗi luyện chế khó khăn hơn nhiều so với thần khí bình thường, nên giá của nó cũng không tầm thường phải ít nhất một ức mặc thạch.”
“Một ức?”
Lâm Lôi, Địch Lỵ Á, Bối Bối ba người trong lòng cực kỳ vui sướng.
Hiện tại xem lại thì bảo bối có giá trị nhất của ba người không phải là thần cách, mà chính là kiện Tử Thần Khôi Lỗi này.
“Cho nên ta mới bảo các ngươi đuổi theo giết hai tên vừa rồi, chúng ta bốn người liên thủ nhất định là thành công, đó là một kiện Tử Thần Khôi Lỗi a.” Thuỵ Kim Na cho đến bây giờ, thực sự cảm thấy thực không cam lòng: “Để cho hai tên đó chạy thoát, trong lòng thực sự không được thoải mái a.”
Bọn Lâm Lôi ba người nở nụ cười.
“Oanh” Đột nhiên từ trong mật đạo truyền đến một chấn động kịch liệt giống như động đất.
Lâm Lôi nhướng mày nói: “Chấn động này, là ở phía sâu trong mật đạo truyền đến, rất có thể là ở tầng năm truyền đến.”
“Đi xem sao.” Bối Bối vô cùng tò mò.
Thuỵ Kim Na cũng vậy, có chút chờ đợi: “Đi, chúng ta đi xem sao.” Mọi người cũng không có chần chừ, lập tức tiến vào mật đạo, bên trong rất âm u và chật hẹp, miễn cưỡng đủ chỗ cho hai người đi song song. So với hành lang bình thường trong thành bảo thì đúng là rất hẹp.
Bọn Lâm Lôi bốn người như nhanh như thỏ trong nháy mắt đi được khoảng một trăm thước.
“Oánh!” Những chấn động kịch liệt truyền tới. Từ hai bên vach tường truyền ra.
Hơn nữa hai bên bên vách tường đã xuất hiện những khe nứt, Hiển nhiên vách tường ở đây không được gia trì ma pháp phòng ngự.
Bối Bối lúc này đang nhìn xuyen qua khe nứt, để xem bên kia có gì.
“Lão đại, mau đến đây” Bối Bối dùng thần thức truyền ạâm nói, bọn ba người Lâm Lôi tò mò bước lại gần.
Bên kia khe nứt rốt cuộc có cái gì.
Độ rộng của khe nứt đủ để Lâm Lôi nhìn thấy sự tình đang diễn ra phía bên kia vách tường.
“Một cai đầu trọc lóc, là Khắc Lãng Phổ Đồn?” Lâm Lôi chấn động.
Trong đại sảnh u ám có ba người đang giao thủ nhanh như chớp.
“Bồng” Khắc Lãng Phổ Đồn bị đánh văng bay ra đập mạnh vào vách tường, rồi rớt xuống mặt đất.
“Phì!” Khắc Lãng Phổ Đồn căm hận nhìn tên Hắc Y Vệ phía xa.” Hắc Y Vệ cũng chỉ có như vậy thôi.”
“Khắc Lãng Phổ Đồn. Người này quá nhanh, ngươi ở xa thi triển Trọng Lực Không Gian giam cầm hắn, nhưng nhớ là đừng có giam luôn cả ta.” Tên Ác Ma đang cùng tên Hắn Y Vệ chém giết phẫn nộ dùng thần thức truyền âm quát lên.
Khắc Lãng Phổ Đồn biềt bản lĩnh mình yếu nên nói: “Biết rồi.”
Khắc Lãng Phổ Đồn tiến lên một bước dài, chỉ thấy thân hình tên Hắc Y Vệ đang đánh nhau với tên Ác Ma, chợt không di động khỏi mặt đất được. Tên Hắc Y Vệ cảm thấy thân thể mình như bị áp lực vạn cân đè lên.
“Thị Địa Tâm Từ Lực?” Hắc Y Vệ chợt hiểu ra.
Trọng lực không gian huyền ảo, còn gọi là “Địa Tâm Từ Lực” huyền ảo, cũng là một trong sáu đại địa pháp tắc huyền ảo.
“Phốc!” Thân hình tên Hắc Y Vệ chợt vặn vẹo, trở nên mơ hồ. Một kiếm của tên Ác Ma đâm xuyên qua thân ảnh mơ hồ đó, nhưng không gây một chút tổn thương nào cho tên Hắc Y Vệ. Mà thanh chiến đao trong tay tên Hắc Y Vệ càng phiêu hốt bất định.
Tên Ác Ma trong nháy trong nháy mắt biến thành tia chớp, lại trong nháy mắt ngưng tụ thành thực thể. Công kích vô cùng đáng sợ.
“Bồng!” “Bồng!”
Hai đại cường giả đánh nhau. Mỗi lần giao thủ chạm nhau gây nên những chấn động kịch liệt.
Tên Hắc Y Vệ và tên Ác Ma lúc này bất kể sống chết chém giết nhau.
“Tên Hắc Y Vệ này sao mà mạnh vậy? Giết tên Hắc Y Vệ này, Tứ tinh cấp nhiệm vụ căn bản không thực hiện được, phải là Ngũ tinh cấp nhiệm vụ.” Khắc Lãng Phổ Đồn chửi nhỏ. Đồng thời cố gắng khống chế Địa Tâm Từ Lực, làm ảnh hưởng đến tên Hắc Y Vệ.
Tên Hắc Y Vệ đúng là rất mạnh.
Trên thực tế. Bọn Khắc Lãng Phổ Đồn bọn họ phải đánh một. Ba gã Ác Ma đánh với một tên Hắc Y Vệ.
Ba tên Ác Ma lúc đầu cai quản bọn Lâm Lôi, chính là tiểu đội ba người.
Chỉ là tên Hắc Y Vệ này có hai cái thượng vị thần phân thân. Khắc Lãng Phổ Đồn bọn họ, trong đó một tên Ác Ma cùng với một thần phân thân Hắc Y Vệ đã chết. Bây giờ tên Hắc Y Vệ chỉ còn lại một thân thể, Ác Ma chỉ còn lại Khắc Lãng Phổ Đồn cùng tên đang cùng Hắc Y Vệ chém giết kia là thượng vị thần Áo Phổ Nhĩ.
Trong ba người thực lực của Khắc Lãng Phổ Đồn là yếu nhất.
“Bồng!” chỉ thấy kiếm của Áo Phổ Nhĩ loé lên một cái, xé toang thân ảnh mơ hồ ra từng mảnh.
“A!” Một tiếng kêu thảm thiết vang lên.
“Phốc!”
Bóng đen hư ảo bị đứt ra, một phần bóng đen bị đứt ra hoá thành thực thể, những phần còn lại của bóng đen hư ảo cũng ngưng tụ lại thành một thân thể hoàn chỉnh. Tên Hắc Y Vệ vô cùng phẫn nộ, thầm mắng: “Ác Ma? Các ngươi chỉ biết cậy đông hiếp ít!”
Áo Phổ Nhĩ liền cười lạnh hoá thành tia chớp chém vào tên tên Hắc Y Vệ.
“Đại ca, mau đến đây!!” Tên Hắc Y Vệ đột nhiên rống lớn một tiếng.
Nghe tiếng hét lớn này, không kể là Khắc Lãng Phổ Đồn, hay là Áo Phổ Nhĩ đều sắc mặt đại biến.
“Tốc chiến tốc thắng!” Áo Phổ Nhĩ không muốn liều mạng nhưng bây giờ không phải do hắn muốn là được. Áo Phổ Nhĩ phẩn nộ gấm thét, cả người vặn vẹo biến thành một đạo lôi điện màu đen, lôi điện đánh thẳng vào tên Hắc Y Vệ.
“Chết đi” Trong phòng vang lên tiếng gầm thét của Áo Phổ Nhỉ.
Sắc mặt tên Hắc Y Vệ đại biến, nhưng hắn cũng đánh ra một đao mạnh liệt, hoá thành ảo ảnh màu đen, nhắm vào đạo lôi điện bay tới
“Bồng!”
Năng lượng kinh khủng toả ra, gây ra chấn động dữ dội, làm cho các khe nứt trên vách tường mở rộng hơn.
Hai người đồng thời tế trên mặt đất, song Áo Phổ Nhĩ đã chết, còn tên Hắc Y Vệ mặc dù tinh thần lực tiêu hao hầu như không còn nhưng hắn vẫn chưa chết.
“Muốn giết ta, ngươi linh hồn phòng ngự không bằng ta mà?” Tên Hắc Y Vệ cười lên một tiếng.
“Sưu!” Một đạo nhân ảnh trong nháy mắt bay tới trước mặt tên Hắc Y Vệ.
Sắc mặt tên Hắc Y Vệ đại biến, hắn ngẩng đầu lên nhìn thấy vẻ mặt dữ tợn của Khắc Lãng Phổ Đồn, Khắc Lãng Phổ Đồn giơ thanh trường đao lên, không cần biết bổ một đao xuống tên Hắc Y Vệ, trường đao xẹt qua phảng phất trong nháy mắt đã đến trước mắt tên Hắc Y Vệ.
“A”
Đã bị Trọng Lực Không Gian trói buộc, vừa mang thương tích nặng nè bất chấp tất cả một đao đánh ra, thi triển linh hồn công kích.
“Thương”
Trường đao va chạm nhau, Linh hồn công kích.
Nói về linh hồn công kích huyền ảo. Tên Hắc Y Vệ thực sự mạnh hơn so với Khắc Lãng Phổ Đồn, nhưng tinh thần lực của tên Hắc Y Vệ tiêu hao hầu như không còn. Mà Khắc Lãng Phổ Đồn vẫn còn sung mãn. Nên lần giao đấu này xem như không ai thắng ai.
“Bồng!” Lơi dụng lực phản chấn tên Hắc Y Vệ bay người chạy trốn.
Nhưng là …
Khắc Lãng Phổ Đồn bỏ trường đao xuống đất, Cổ tay vừa động. Một thanh truỷ thủ đột nhiên bắn ra từ trong tay hắn.
“Phốc xích!” Thanh truỷ thủ đâm thẳng vào người tên Hắc Y Vệ đang chạy trốn.
Tên Hắc Y Vệ từ trên không trung rơi xuống đất. Ngã xuống gốc tường. Trong mắt hiện lên vẻ không cam lòng, tuyệt đối không cam lòng!
“Không cam lòng?” Khắc Lãng Phổ Đồn cười lên một tiếng.
Khắc Lãng Phổ Đồn biết thực lực của mình yếu kém, cho nên hắn bỏ tiền ra mua Linh Hồn Chi Độc bôi lên thanh truỷ thủ. Khi phóng thanh truỷ thủ ra, Khắc Lãng Phổ Đồn cũng sử dụng tuyệt chiêu, trong đó có ẩn chứa đại địa pháp tắc.
Mà tên Hắc Y Vệ đã bị trọng thương, một khi bị bắn trúng chỉ có con đường chết.
“Áo Phổ Nhĩ. Các ngươi luôn ở trước mặt ta kiêu ngạo! Không coi ai ra gì!” Khắc Lãng Phổ Đồn sắc mặt dữ tợn nhìn hai cái xác của hai tên Ác Ma, bây giờ hắn cực kỳ kích động: “Hôm nay, cuối cùng chỉ còn Khắc Lãng Phổ Đồn ta còn sống … ha ha nộp xong Hắc sắc Nguyệt Lượng chỉ Hoàn, ta lập tức trở thành Tứ tinh ác ma.”
Khắc lãng Phổ Đồn vung tay lên thu hai cái xác vào không gian giới chỉ. Xong hắn nhìn về phía thi thể tên Hắc Y Vệ.
Nhưng là …
Trên mặt đất trống không, cái thi thể đã không còn.
“Sao lại có thể? Sao lại có thể?” Hai con mắt của Khắc Lãng Phổ Đồn trợn trừng.
Hai tên Ác Ma chết thảm, hắn liều cả tính mạng, cuối cùng mới giết chết được cái tên Hắc Y Vệ kia. Mà giờ đây cái thi thể tên Hắc Y Vệ lại biến mất?
“Chạy mau!”
Bọn Lâm Lôi bốn người chạy dọc theo thông đạo lên tầng thứ tư
“Ha ha, tên Khắc Lãng phổ Đồn nhất định sẽ tức giận đến chết mất, ha ha” Bối Bối cực kỳ dắc ý.
Thi thể tên Hắc Y Vệ dựa vào bức tường, cách khe hở không đầy một thước, bọn Lâm Lôilập tức tới gần chỗ vết nứt có thi thể thể tên Hắc Y Vệ. Sau đó liền thu thi thể tên Hắc Y Vệ vào trong không gian giới chỉ. Thông thường trong khoảng cách gần, liền có thể trực tiếp thu vào trong không gian giới chỉ.
Khắc Lãng Phổ Đồn trong nháy mắt liền phát hiện ra khe nứt trên vách tường.
“A. Bên trong có người.” KHắc Lãng Phổ Đồn lập tức hiểu ra.
“Hỗn đản!” Khắc Lãng Phổ Đồn gầm thét, đột nhiên nhắm vách tường toàn lực tung một cước bên trong hàm chứa Lực lượng huyền ảo, vách tường vỡ vụn ra, lộ ra một cái thông đạo, đúng như hắn nghĩ.
“Nguyệt lượng chỉ hoàn, Nguyệt lượng chỉ hoàn của ta” Khắc Lãng Phổ Đồn thực sự không cam lòng.
Nếu có một chiếc Nguyệt lượng chỉ hoàn, hắn có thể hoàn thành nhiệm vụ lần này, chẳng những sẽ được trọng thưởng mà còn có thể trở thành Tứ tinh ác ma.
“Đi về phía nào?” Khắc Lãng Phổ Đồn đứng trong thông đạo, nhìn về hai bên, nhất thời không biết nên đuổi theo hướng nào. Ngay lúc đó …
“Xoát!” “Xoát!”
Hai thân ảnh đột nhiên hiện ra trong phòng, đó là hai tên Hắc Y Vệ.
“Ngươi giết lão ngũ?” Hai gã Hắc Y Vệ nhìn chằm chằm vào Khắc Lãng Phổ Đồn.
Khắc Lãng Phổ Đồn quay đầu nhìn lại, liền sợ đến hồn phi phách tán. Một người còn đánh không lại, huống chi hai người.
“Chạy!” Khắc Lãng Phổ Đồn không kể sống chết, nhắm hướng phía trước chạy tới. Nhưng mà hướng hắn đang chạy tới, chính là hướng mà bọn Lâm Lôi đang chạy ra.
Chương 475: Không đường thoát
Hắc Y Vệ đều là tinh anh được tuyển ra từ những thượng vị thần.
Bọn Khắc Lãng Phổ Đồn ba người đối phó với một tên Hắc Y Vệ cũng phải thắng hiểm. Nhưng nguyên do là do thực lực của Khắc Lãng Phổ Đồn quá yếu, thực lực của hắn so với hai tên Ác Ma kia cũng chỉ là thượng vị thần tầm thường.
“Mới giết chết một tên, bây giờ lại xuất hiện hai tên. Bị đuổi kịp hắn chết chắc không còn nghi ngờ gì nữa.” Khắc Lãng Phổ Đồn sợ đến
“Như thế nào lại có thể như vậy? Cái thông đạo này sao lại bị bịt kín, phải có cửa ra mới đúng chứ?” Khắc Lãng Phổ Đốn làm sao mà biết được, khi bọn Lâm Lôi chạy trốn ra khỏi thông đạo, vì đề phòng Khắc Lãng Phổ Đốn đuổi giết, mới đóng cửa thông đạo lại.
Lúc này Khắc Lãng Phổ Đốn chạy trốn đến.
Hăn cũng không có thời gian tìm kiếm cơ quan, hắn thầm nghĩ cuối vách tường chắc có cơ quan? Nhưng hắn cũng không kịp vì phía sau có hai tên Hắc Y Vệ, hai tên Hắc Y Vệ đang đuổi theo, nếu chần chờ trong chốc lác, thì hắn có thể sẽ xong đời.
Hắn chỉ còn có một biện pháp.
Phá tường.
Khắc Lãng Phổ Đồn khẩn trương bất chấp tất cả, đánh một quyền toàn lực vào vách tường cuối thông đạo, không chừa lại chút lực nào.
“Bồng!” Vách tường vở vụn ra từng mảnh nhỏ, Khắc Lãng Phổ Đồn phá tường mà ra, đầu ra chính là trong một căn phòng, Khắc Lãng Phổ Đốn cũng bởi vì phá tường mà ra nên tốc độ thoáng chậm lại. Hai tên Hắc Y Vệ phía sau vốn thực lực mạnh hơn hắn, do vậy chỉ trong nháy mắt đã đuổi kịp.
“Muốn chạy trốn!” Một tiếng gầm giận dữ vang lên. Một bóng đen xuyên qua bức tường phá nát nó thành từng mảnh nhỏ, lăng không một đao như khai thiên tích địa chém xuống, làm cho không gian vặn vẹo, không gian chấn động kịch liệt, không gian rợn sóng giống như sóng nước dạt ra hai bên.
Khắc Lãng Phổ Đồn sắc mặt đại biến.
“Không!” Khắc Lãng phổ Đồn sắc mặt dữ tợn, gầm thét giẫy chết.
“Thương!”
Khắc Lãng Phổ Đồn giơ chiến đao ngang trên đỉnh đảo để đỡ một đao của đối phương đang điên cuồng chém xuống, như vậy một đao dcủa đối phương không cách gì chém xuống được.
Nhưng là …
Nhưng một đao của tên Hắc Y vệ mang theo những ba động quỉ dị, những ba động này truyền qua chiến đao tiến vào người của Khắc Lãng Phổ Đốn, trong nháy mắt trong đầu Khắc Lãng Phổ Đốn chợt chấn động không biết bao nhiêu lần, liền bị chấn thành bột phấn.
“Không!” Khắc Lãng Phổ Đốn thảm thiết kêu lên vang vọng khắp cả phòng.
Từ đầu cho đến phần eo đều bị chấn thành nát bấy.
Bóng đen hiện ra, đó là một gã nam tử tóc ngắn lãnh khốc màu bạc cầm chiến đao, phía sau là một gã Hắc Y Vệ khác thấp giọng nói: “Đại ca, chúng ta chỉ thấy một cái thần phân thân của lão ngũ, mà tên đầu trọc lóc này còn sống, như vậy có nghĩa là lão ngũ đã chết rồi.
Hai gã Hắc Y Vệ trong lòng đều khó tiêu thụ tin tức này.
Lãnh khốc nam tử tóc bạc thấp giọng nói: “Chúng ta có mười huynh đệ, phỏng chừng đa số đều đã chết, bọn Ác Ma này, nếu là một đấu một thì bọn chúng không phải là đối thủ của chúng ta, nhưng mà bọn chúng lại đông hơn chúng ta rất nhiều!”
Đúng là, có hai mươi Ác Ma đên, mà Hắc Y Vệ chỉ có 10 người.
Hai ba tên Ác Ma bình thường cũng có thể đối phó với một tên Hắc Y Vệ. Mà trong các Ác Ma cũng có cường giả, có ba tên Ngũ tinh ác ma, cùng bốn tên Tứ tinh ác ma, trong đó cũng có không ít người có thực lực vượt qua bọn Hắc Y Vệ.
Đột nhiên có tiếng đánh nhau kịch liệt từ khu vực tầng thứ 4 truyền đến.
“Đi tới xem.” Hai gã Hắc Y Vệ không nghĩ ngợi. lập tức hướng tới khu vực đánh nhau bay tới.
Nguyệt Lượng Hồ thành bảo tầng thứ tư. Có một một phòng khách rộng chừng một trăm thước, trong phòng khách cũng có một lượng lớn ghế ngồi. Nhiều ghế ngồi như vậy, đủ để mấy trăm người ngồi. Phỏng chừng đây là nới để bọn Kim Y Vệ tổ chức ăn mừng.
Bên cạnh phòng khách có một căn phòng nhỏ.
Lâm Lôi, Địch Lỵ Á, Bối Bối cùng Thuỵ Kim Na đang đứng ở trong đó.
Nghe tiếng thét thê lương thảm thiết. Bối Bối nhướng mày hưng phấn nói: “Lão đại, âm thanh nọ nghe như của tên đầu trọc lóc thì phải.”
Lâm Lôi trong lòng vừa động, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ vui mừng: “Đúng, theo hướng âm thanh truyền tới, đại khái từ hướng cửa thông đạo truyền đến. Như vậy rất có thể khi Khắc Lãng Phổ Đồn phát hiện thi thể biến mất, muốn đuổi giết chúng ta, nhưng mà tại cửa thông đạo lại gặp phải những người khác.”
Lâm Lôi biết nếu Khắc Lãng Phổ Đồn mà không chết, chắc chắn hắn sẽ đi tìm mình.
Lâm Lôi cũng đã chuẩn bị tinh thần cùng Khắc Lãng Phổ Đồn đại chiến một hồi.
Nhưng mà hiện tại đã có người thay mình giải quyết hắn.
Địch Lỵ Á nhìn Thuỵ Kim Na dò hỏi: “Thuỵ Kim Na ngươi không có Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn sao?”
“Vẫn chưa có, nếu không ta đã rời khỏi toà thành rồi, sao còn ở lại đây mạo hiểm chứ? Bất quá hình như bọn Kim Y Vệ đã bị giết sạch, chúng ta sau lại không thấy một tên Kim Y Vệ nào.” Thuỵ Kim Na bất đắc dĩ lắc đầu nói.
Lâm Lôi cũng phát hiện điểm này.
“Mặc dù ngay từ đầu đã chết không ít người, nhưng mà tham gia ác ma khảo hạch nhân số lại vượt xa bọn Kim Y Vệ.” Thuỵ Kim Na than thở, “Nhưng chủ yếu là, do không ít Ác Ma thuận tay giết chết bọn Kim Y Vệ!”
Lâm Lôi trong lòng đồng ý.
Ác Ma đuổi giết bọn Hắc Y Vệ, vô tình gặp phải bọn Kim Y Vệ thì tự nhiên sẽ không dễ dàng gì mà bỏ qua.
“Oanh!” Một chấn động mãnh liệt truyền đến, ngay cả mặt đất trong phòng bọn Lâm Lôi cũng chấn động.
“Ở bên ngoài có biến” Lâm Lôi lấy làm kinh hãi.
Đánh nhau bên trong Nguyệt Lượng Hồ thành bảo, diển ra trên rất nhiều ku vực, lúc này thì trường chiến đấu lại phát sinh trong đại sảnh. Bọn Lâm Lôi bốn người không khỏi mở ra một ô cửa bí mật nhìn ra ngoài.
“Ba tên Hắc Y Vệ và Mười một vị Ác Ma?” Bọn Lâm Lôi nhìn thấy đều bị chấn động.
Ba gã Hắc Y Vệ chạy trốn được tới đây, mà các Ác Ma còn lại là truy giết đến.
“Hắc Y Vệ nhân số còn lại quá ít, nhất định là phải chết.” Bối Bối phán đoán, bọn Lâm Lôi mặc dù đang nói chuyện, nhưng bởi vì triển khai thần chi lĩnh vực cách ly âm thanh không truyền ra ngoài đại sảnh.
Lâm Lôi có chút sợ hãi than: “mấy tên Hắc Y Vệ này. Đặc biệ là tên tóc ngắn màu bạc kia thực lực thực mạnh. Hắn tu luyện phong nguyên tố pháp tắc?”
Lâm Lôi tập trung sự chú ý lên trên người tên Hắc Y Vệ cầm đầu nọ.
Vừa rồi hai gã Hắc Y Vệ giết chết Khắc Lãng Phổ Đồn nghe được tiếng chém giết lập tức chạy tới, nhìn thấy một gã Hắc Y Vệ bị ba gã Ác Ma vây công. Hai tên Hắc Y Vệ lập tức ra tay hỗ trợ đồng bọn, nhưng đột nhiên xuất hiện một đám Ác Ma chạy đến.
Rất nhiều Ác Ma.
Cuối cùng hình thành thế mười một chọi ba.
Trong đại sảnh rộng lớn, mười một người đang cùng ba người chém giết.
“Ô Ô” Một âm thanh trầm thấp khó nghe vang lên, phản phất như trọng chuỳ đánh mạnh vào linh hồn.
Chính là gã Hắc Y Vệ lão đại là nam tử tóc ngắn màu bạc.
Cầm trong tay chiến đao, đem tất cả phong nguyên tố pháp tắc huyền ảo ra thi triển. Hắc Y Vệ có mười huynh đệ, dựa theo thực lực mà xếp hạng. Thân làm Hắc Y Vệ lão đại, thực lực của hắn cho dù là so sánh cùng thành chủ, cũng là gần như tương đương.
Chiến đao vũ lộng, âm thanh ô ô không ngừng vang lên.
“Âm thanh thực quái dị!” Ác Ma nghe thấy không khỏi tâm thần rối loạn, bọn họ mặc dù không muốn nghe, cho dù thi triển thần chi lĩnh vực cách ly với ngoại giới. Nhưng quái thanh vẫn như trước truyền tới trong đầu. làm cho bọn họ tâm thần rối loạn.
“Chết!”
Chiến đao màu đen vũ động, nam tử toác ngắn màu bạc cặp mắt thực lạnh lùng, chiến đao màu đen bổ thẳng vào một gã Ác Ma.
“Thương!” Chiến đao bị chận lại.
“Ông” Một chấn động cổ quái truyền vào trong đầu tên Ác Ma, đầu tên Ác Ma lập tức bị chấn thành bụi phấn, một viên thần cách rơi xuống
“Mọi người cẩn thận, hắn đã dung hợp được âm thanh vào phong nguyên tố huyền ảo!” Trong bọn Ác Ma có người có chút hiểu biết, liền phán đoán ra
Một chiêu đánh ra, chẳng những nhiễu loạn tâm hồn, mà hơn nữa Linh hồn, vật chất song trọng công kích!
Phong nguyên tố pháp tắc có chín loại pháp tắc huyền ảo. Hai loại pháp tắc dung hợp đều có nhưng uy lực khác nhau. Chỉ là thanh âm huyền ảo dung hơp cùng thanh ba huyền ảo, tạo ra một loiạ công kích vô cùng đáng sợ.
“Đó là gì?”
Lâm Lôi cũng là nghiên cứu thanh âm huyền ảo cùng thanh ba huyền ảo. từ tên Hắc Y Vệ lão đại phát ra chiêu này, Lâm Lôi như phảng phất phát hiện ra được một chút manh mối.
“Chỉ la thanh ba bình thường, mà có uy lực đến như thế sao?” Lâm Lôi giật mình kinh sợ, tại sao loại thanh âm này, kết hợp với tần suất chấn động cực hạn của thanh ba lại đạt đến hiệu quả đáng sợ như vậy?” Lâm Lôi cảm thấy mơ hồ, trong lòng đầy nghi hoặc không sao giải thích được.
Ngày nay đối với thanh ba huyền ảo, cùng với thanh âm huyền ảo chỉ là nhập môn, chứ đừng nói là dung hợp vào nhau.
“Xem ra, tên Hắc Y Vệ thủ lĩnh là lĩnh ngộ Thanh Âm Áo Nghĩa!” Lâm Lôi trong lòng thầm đoán. “Ngay cả thượng vị thần cũng bị chấn nát thành bột phấn, thanh ba sao có uy lực đáng sợ như vậy?” Lâm Lôi trong lòng tràn đầy nghi hoặc, về thanh âm dung hợp cùng thanh ba huyền ảo không ngừng hiện ra trong đầu, kết hợp với việc tên Hắc Y Vệ sử dụng công kích tên Ác Ma, Lâm Lôi trong lòng có đôi chút hiểu ra. “A không đúng, sai rồi, thanh ba huyền ảo không phải như vậy, nguyên lai chẳng nhưng công kích bên trong linh hồn, mà còn công kích vật chất bên ngoài nữa.”
Thông qua công kích của tên Hắc Y Vệ thủ lĩnh, Lâm Lôi lập tức phát hiện ra một điểm.
Mà thông qua điểm này Lâm Lôi đã sơ bộ bước vào con đường dung nhập hai loại pháp tắc huyền ảo Thanh ba và Thanh âm.
Địch Lỵ Á, Bối Bối, Thuỵ Kim Na cũng đều nhận thấy Lâm Lôi có cảm ngộ. Lâm Lôi khoanh chân ngồi xuống.
“Hắn làmsao vậy?” Thuỵ Kim Na có chút giật mình.
Bối Bối vẻ mặt cổ quái, thấp giọng nói: “Lão đại, hắn vừa có lãnh ngộ được cái gì đó.”
“Lãnh ngộ?” Thuỵ Kim Na có chút giật mình.
Tên Ác Ma thủ lĩnh kia mặc dù vô cùng lợi hại, nhưng ma cùng mười một tên cường giả Ác Ma chém giết, ba gã Hắc Y Vệ bây giờ chỉ còn lại có một mình tên Hắc Y Vệ thủ lĩnh, mà bọn Ác Ma bây giờ cũng chỉ còn lại bảy tên.
Bảy tên Ác Ma, vây công một mình hắn.
“Đều đã chết, lão nhị, lão tam … bọn họ đều đã chết, đều đã chết!” Tên Hắc Y Vệ điên cuồng gầm thét.
“A” tên Hắc Y Vệ đột nhiên ngửa mặt lên trời gầm thết. bằng mắt thường có thể thấy được không gian ba động, từ trong thân thể tên Hắc Y Vệ phát tán ra, truyền đến chung quanh bảy tên Ác Ma, tên Hắc Y Vệ đã sử dụng đến tuyệt chiệu để liều mạng, Một tiếng rống cực lớn, Thanh Âm Áo Nghĩa uy lực mạnh nhất được thi triển ra.
Một tiếng rống giận dữ, trong bảy tên Ác Ma có hai tên Ác Ma chợt mê muội, không còn cảm giác.
“Hưu! Hưu!” …
Trong nháy mắt, ba mụi tên được gã Hắc Y Vệ thủ lĩnh bắn ra ngoài, trực tiếp hướng vào một tên Ác Ma trong vòng vây.
“Phốc xích!”
Tên Ác Ma kia không hề có phản kháng, liền bị ba mụi tên xuyên vào thân thể.
“Oanh!” Tên Ác Ma rơi xuống mặt đất.
“Đáng tiếc chỉ còn lại có ba mụi tên, nếu không thì có thể giết thêm được một tên Ác Ma nữa.” Tên Hắc Y Vệ thủ lĩnh trong lòng tĩnh lặng nghĩ, cho dù thượng vị thần đầu óc bị mê muội, nhưn gchỉ bằng một mũi tên có tầm Linh hồn chi độc, thì cũng không đủ giết chết thượng vị thần.
Cho nên hắn mới dùng ba mụi tên đối phó với một người.
Mặt khác tên Ác Ma bị mê muội còn lại thì tránh được một kiếp.
“Giết!” Năm tên lực lực cường đại còn lại không bị tiếng rống giận dữ ảnh hưởng quá sâu, đồng thời liên thủ tấn công tên Hắc Y Vệ thủ lĩnh.
“Bồng!” Thân thể tên Hắc Y Vệ thủ lĩnh nát ra từng mảnh vụn.
Trong đại sảnh chỉ còn lại vương vãi thi thể và sáu tên Ác Ma.
“Tu luyện phong nguyên tố pháp tắc, tốc độ vừa nhanh, lại biến ảo vô thường, dung hợp hai loại pháp tắc huyền ảo giống như hợp tấu nhạc” Một trong những tên Ác Ma lắc đầu than thở: “Gặp phải tên kia, chúng ta thực sự là xui xẻo, lần này sống sót ra khỏi đây, không biết có còn được mười người hay không.”
Chìm đắm trong cảm ngộ, Lâm Lôi cũng không biết thủ lĩnh Hắc Y Vệ đã bị giết chết. Đắm chìm trong các cảm giác huyền diệu, Lâm Lôi như được trở về với thiên địa tự nhiên
“lão đại, mau tỉnh lại!” Bối Bối dùng linh hồn truyền âm đánh thức Lâm Lôi.
“Chuyện gì vậy, Bối Bối?” Lâm Lôi kinh ngạc nhìn về phía Bối Bối.
“Một trận đánh đặc sắc nhất, cũng là trận đánh hung hiểm nhất, chúng ta có thể sẽ bị vạ lây a” Bối Bối thấp giọng nói.
Lúc này bất kể là Bối Bối, hay Địch Lỵ Á cùng Thuỵ Kim Na bên cạnh cũng đều giật mình nhìn ra bên ngoài. Lâm Lôi cũng thông qua một ô cửa bí mật khác nhìn ra ngoài … Chỉ thấy một cái trên cái lưng mọc đầy gai nhọn màu đen đang uốn lượn trong đại sảnh
Lạc Y Tu Tư cùng một gã Ngũ tinh ác ma lăng không mà đứng, cùng Hắc sắc cự long đang giằng co.
Sáu tên ác ma khac 1đều đứng ở trong đại sảnh quan sát.
“Ngươi trốn không thoát đâu!” Lạc Y Tu Tư trầm thấp nói.
“Nói đi, phần thưởng khi hoàn thành nhiệm vụ là bao nhiêu, ta sẽ cho ngươi gấp 10 lần! Chỉ cần hai người các ngươi rời khỏi nơi này.” Hắc sắc cự long phát ra âm thanh trầm thấp nói.
“Không ngờ tới là Thành bảo chủ nhân lại là một con thần thú” Lạc Y Tu Tư cười lạnh nói, “Bất quá, ngươi cho chúng ta gấp 10 lần sao? Hừ, giết ngươi xong, tài phú trong không gian giới chỉ của ngươi tất cả sẽ thuộc về chúng ta. Huống chi …” Lạc Y Tu Tư trên mặt như phủ lên một làn sương mỏng: “Ngươi là hung thủ giết chết nhị muội của ta!”