Bàn Long Audio Podcast
Tập 124 [ Chương 621 đến 625 ]
❮ sautiếp ❯Chương 621: Lưu ảnh
Ở sâu trong nguyên tố hải, ám lưu mãnh liệt. Chủ thần lực hội tụ thành vô tận, chảy thành dòng, cuồn cuộn lưu động.
“Nhìn thấy, nhưng lại không sử dụng được.” Lâm Lôi không nhịn được thầm tiếc.
Chủ thần lực quả là nhiều! Thế nhưng trong hải dương nguyên tố bất cứ thượng vị thần nào đều cũng có thể cảm ứng được. Khi thành thượng vị thần thì linh hồn cũng cường đại hơn, có thể phát hiện khu vực chủ thần lực.
“Chủ thần linh hồn mạnh hơn linh hồn thượng vị thần nhiều a. “Lâm Lôi lập tức thư giãn.
Dù thấy nó nhưng có muốn sử dụng cũng không được.
“Cũng không biết dưới khu vực chủ thần lực không biết có tồn tại khu vực năng lượng cường đại nào khác không?” Đột nhiên Lâm Lôi xuất hiện ý niệm này trong đầu. Chỉ chốc lát hắn liền lắc đầu không suy nghĩ nữa.
“Ngay cả chủ thần lực cũng chưa sử dụng được, còn nghĩ đến khu vực khác? Có điều, cũng lạ là thần lực chia làm hạ vị thần lực, trung vị thần lực, thượng vị thần lực nhưng ta chưa từng nghe người khác đề cập qua chủ thần lực có cấp bậc.”
Lâm Lôi ở gia tộc nhiều năm như vậy, cũng biết …
Trong bảy đại nguyên tố hệ, tứ đại quy tắc hệ mỗi hệ có bảy vị chủ thần, trong đó một thượng vị chủ thần, hai vị trung vị chủ thần, bốn vị hạ vị chủ thần. Rất hiển nhiên là chủ thần có cấp bậc phân biệt.
“Cũng không biết chủ thần lực có gì khác nhau nhỉ?” Lâm Lôi phi thường nghi hoặc.
Tứ thần thú gia tộc, bát đại gia tộc đều có chủ thần lực hơn nữa Lâm Lôi cũng không biết chủ thần lực có phân cao cấp hay không, tựa hồ đều giống nhau.
“Chẳng lẽ, chủ thần lực hoàn toàn giống nhau sao? Thế sao lại chia làm thượng vị, trung vị, hạ vị chủ thần?” Lâm Lôi không biết rõ càng suy nghĩ nhiều, dù sao … một hệ mới có bảy vị chủ thần.
Mỗi chủ thần đều cao cao tại thượng, cho dù một thượng vị thần cường thịnh trước mặt chủ thần vẫn yếu kém vô cùng.
Lâm Lôi lập tức cẩn thận quan sát linh hồn phòng ngự chủ thần khí, chỉ thấy linh hồn lực đang không ngừng tuôn chảy bên trong, chỗ lỗ thủng cũng xuất hiện một lớp màng mỏng, theo lượng linh hồn lực thường xuyên quán nhập lớp màng mỏng đó đang dần chậm rãi thay đổi.
“Quả nhiên … đạt tới thượng vị thần, mới có thể chính thức bắt đầu chữa cho linh hồn phòng ngự chủ thần khí.” Lâm Lôi sợ hãi than thầm không ngớt.
Lúc này tốc độ sửa chữa so với trung vị thần nhanh hơn nhiều.
Việc này tựa như cảnh đê vỡ khi có nước lũ, nếu cho những hòn đá nhỏ xuống cho dù số lượng nhiều, cuồn cuộn không dứt nhưng vẫn bị nước lũ dễ dàng cuốn đi. Nhưng nếu cho những tảng đá có thể tích lớn xuống thì hiệu quả lập tức tăng lên rất nhiều.
Sửa chữa vết thủng này cũng có cùng nguyên lý. Trung vị linh hồn lực so với linh hồn phòng ngự chủ thần khí chênh lệch quá lớn sửa chữa vô cùng khó khăn.
Từ lúc chủ thần phủ xuống, chuyện tứ thần thú gia tộc cùng bát đại gia tộc chấm dứt, người của tứ thần thú gia tộc liền khôi phục lại cuộc sống yên bình. Gia đình Lâm Lôi và gia đình Bối Bối cùng hưởng cuộc sống yên lặng trong đại hạp cốc.
Lâm Lôi không ngừng tiêu hao tử tinh để làm cường đại linh hồn.
Khi Lâm Lôi sử dụng hết toàn bộ tử tinh đã có Bối Bối cấp cho rất nhiều tử tinh mới có thể tiếp tục luyện hóa hấp thu. Bối Bối vô cùng rộng rãi nói: “Lão Đại cần luyện hóa bao nhiêu, ta sẽ cấp cho bấy nhiêu.”
Năm đó, Bối Bối tại Tử Tinh sơn mạch hao phí suốt mười năm, khai thác rất nhiều tử tinh.
Đảo mắt, đã qua trăm năm.
Đại hạp cốc, ở ngoài phòng, đang bày ra bàn tiệc. Lâm Lôi một nhà ba khẩu, Bối Bối một nhà ba khẩu đều tụ tập cùng một chỗ. Địch Lỵ Á, Ny Ti, Uy Địch, Y Na bốn người không ngừng mang thức ăn ra. Nhưng Lâm Lôi, Bối Bối lại ngồi yên.
“Lão đại, linh hồn bây giờ còn có thể tiếp tục hấp thu không?” Bối Bối dò hỏi “Đại ca hấp thu được bao nhiêu tử tinh nữa?”
Đạt tới thượng vị thần cảnh giới, tốc độ luyện hóa tử tinh của Lâm Lôi cũng nhanh hơn mười lần. Theo sự cường đại của linh hồn tốc độ luyện hóa cũng tiến nhanh. Trăm năm thời gian, số lượng tử tinh luyện hóa đã rất kinh người. Hiển nhiên, thượng vị thần linh hồn, khả năng tiếp nhận cũng được đề cao rất nhiều.
“Thế nào, ngươi ghen sao?” Lâm Lôi chế nhạo nói “Bối bối, ta còn nhớ, lúc trước ngươi muốn cùng ta so xem ai đạt tới thượng vị thần trước nữa cơ.”
Bối Bối sờ mũi, chỉ có thể bất đắc dĩ cười.
Lúc trước, Bối Bối có được mảnh linh hồn bác ly dung hợp cuối cùng từ chỗ nãi nãi. Bối Bối chỉ cần lĩnh ngộ sẽ đạt tới thượng vị thần do đó, tốc độ thành thượng vị thần của Bối Bối rõ ràng nhanh hơn so với Lâm Lôi.
Lâm Lôi thành công nhưng hắn vẫn chưa.
“Lão Đại ngươi thực lợi hại. Được rồi.” Vẻ mặt Bối Bối đau khổ bất đắc dĩ nói “Thế nhưng, gia gia của ta nói rằng, chờ ta đạt tới thượng vị thần cảnh giới, thực lực của ta sẽ gần bằng gia gia. Bây giờ lão đại lợi hại nhưng chờ đến lúc ta đạt tới thượng vị thần, nói không chừng so với ngươi còn cường đại hơn nhiều.”
“So với ta cường đại hơn mới tốt.” Lâm Lôi nở nụ cười.
Lâm Lôi hiểu rất rõ thiên phú của Bối Bối, thiên phú thần thông – ‘Phệ Thần’, có thể nói đồng cấp vô địch thủ (dịch giả: ở cùng cấp độ không có đối thủ), lúc Bối Bối đạt tới thượng vị thần cảnh giới, thi triển Phệ Thần thì mấy ai có khả năng ngăn cản?
Có lẽ, đại viên mãn thượng vị thần có khả năng ngăn cản.
Hơn nữa. Bối Bối là Phệ thần thử, thân thể cường đại đến đáng sợ. Chỉ nhìn cảnh Bối Lỗ Đặc tay không đỡ chủ thần khí, dễ dàng hiểu rằng Phệ Thần Thử đạt tới thượng vị thần sẽ vô cùng kinh khủng. Bối Bối huyền ảo căn bản không dung hợp mà chỉ dựa vào thiên phú, khi đạt tới thượng vị thần sẽ có khả năng vượt qua Lâm Lôi.
Nhưng Lâm Lôi cũng không chút nào ghen ghét.
Rất nhiều năm qua, Lâm Lôi với Bối Bối tựa như thân huynh đệ, người kia càng mạnh thì càng tốt.
“Ta cũng muốn đột phá lĩnh ngộ nhưng sao khó quá.” Bối Bối thở dài một tiếng.
Trong khi bưng đĩa thức ăn đi tới, Uy Địch nghe nói như thế, không khỏi lên tiếng: “Bối Bối thúc, ta cũng muốn đột phá nhưng sau khi trải qua tông từ tẩy lễ thành thần vị, chính mình muốn đạt tới trung vị thần rất khó khăn.”
“Hừ.” Một tiếng hừ bất mãn vang lên, Y Na cũng bưng đĩa thức ăn đi tới “Uy Địch ca ca, ngươi còn kêu ca gì, ta đến bây giờ … còn chưa thành thần nữa.” Nhất thời Lâm Lôi, Bối Bối không khỏi nở nụ cười.
“Cha, đại bá.” Y Na không khỏi trừng mắt, Lâm Lôi với Bối Bối đều cười hạnh phúc.
“Ha ha, có chuyện gì mà vui vẻ vậy.” một tiếng cười to sang sảng vang lên, hai đạo thân ảnh chợt từ trên cao hạ xuống. Lâm Lôi ngẩng đầu lên nhìn thì ra là Bối Lỗ Đặc mặc hắc bào, cùng với Tạp Lai La Na mang trường bào hồng sắc.
Bối Lỗ Đặc vừa xuất hiện Lâm Lôi chợt nhớ lại.
Bởi vì thấy Bối Lỗ Đặc, Lâm Lôi lại nghĩ tới kiện thần cách binh khí của mình. Trăm năm qua, Bối Lỗ Đặc chưa tới đây lần nào. Lần này tới đây … chẳng lẽ là đã thành công luyện chế thần cách binh khí sao?
“Gia gia.” Bối Bối vui vẻ vạn phần.
Bối Lỗ Đặc cũng cười quay đầu nhìn về phía Y Na: “Na Na, lại đây nhanh lên.” Bối Lỗ Đặc với Tạp Lai La Na đều rất yêu quý Y Na đồng thời nàng cũng thường xuyên cùng Bối Lỗ Đặc, Tạp Lai La Na đi chơi đây đó nhiều phen.
“Gia gia, lần này người tới, chẳng lẽ kiện thần cách binh khí đã xong?” Bối Bối mở miệng nói.
Bối Lỗ Đặc vừa nghe liền quay đầu nhìn về phía Lâm Lôi ha ha cười nói: “Lâm Lôi, vì thanh thần cách binh khí này, ta hao phí suốt trăm năm, cuối cùng cũng thành công rồi. Nhận lấy!” Nói rồi tay Bối Lỗ Đặc vung lên.
Nhất thời, một hắc sắc huyễn ảnh xẹt qua trường không.
Lâm Lôi đưa tay bắt lấy thanh kiếm có điều hắc sắc huyễn ảnh quá mức mơ hồ. Hơn nữa Bối Lỗ Đăc xuất thủ quá nhanh như chủ tâm muốn để Lâm Lôi xuất thủ. Lâm Lôi liền vung trảo, nhưng trảo đó lại chỉ bắt được mũi kiếm,
“Vô cùng sắc bén.” Lâm Lôi cảm thấy da tay tê rần, một vết máu từ bàn tay toát ra.
Cúi đầu nhìn …
Thân kiếm thon dài, mỏng như cánh ve, thanh trường kiếm gần như trong suốt. Cẩn thận đích nhìn kỹ kiếm thể, đều có thể thấy trong thân kiếm có hắc sắc tại lưu chuyển, cực kỳ quỷ dị. Các thần kiếm bình thường đều là mặt ngoài vầng sáng lưu chuyển. Nhưng bên trong thanh lợi kiếm lại có hắc sắc lưu chuyển, làm cho người ta nhìn thấy. cứng lưỡi.
Đặc biệt trình độ sắc bén, càng làm cho người ta kinh hãi.
Mặc dù, Lâm Lôi không thay đổi thân thể, những cũng là thượng vị thần, cương độ thân thể cũng tăng cao, thanh lợi kiếm còn chưa có được luyện hóa. Chỉ cần bản thể sắc bén đã khiến cho Lâm Lôi thượng vị thần bị đứt tay.
“Thanh kiếm này …” Lâm Lôi khó có thể tin.
“Độ sắc bén thế nào?” Bối Lỗ Đăc cười nói.
Lâm Lôi gật đầu: “Quả là sắc bén. Cho đến bây giờ ta cũng chưa thấy qua vũ khí nào sắc bén như thế.”
“Gia gia, người luyện chế thế nào, sao chủy thủ của ta không sắc bén như thế?” Bối Bối liền nói.
Bối Lỗ Đặc cười nói: “Kỳ thực, tại sao luyện chế được như vậy ta cũng không rõ ràng.” Vừa nghe xong, Lâm Lôi, Địch Lỵ Á, Bối Bối bọn họ đều nghi hoặc.
Bối Lỗ Đặc nói tiếp: “Ta biết Lâm Lôi ngươi lĩnh ngộ địa, thủy, hỏa bốn loại nguyên tố pháp tắc, cho nên trong khi luyện chế thanh kiếm này, ta chú ý chỉ luyện hóa địa, thủy, hỏa này bốn loại thượng vị thần cách.”
Lâm Lôi trong lòng không khỏi một trận cảm động.
Kỳ thực thần cách binh khí, tùy tiện luyện hóa thần. liền có khả năng lộng xuất một thanh thần cách binh khí. Nhưng Bối Lỗ Đăc vì Lâm Lôi, vô cùng cẩn thận, chuyên môn luyện hóa bốn loại thần cách.
“Ta luyện chế rất cẩn thận, chính là lúc gần hoàn thành luyện chế.” Bối Lỗ Đăc cười nói, “Thanh kiếm chợt trở thành một thể, vốn là bốn loại thần cách tinh hoa khác nhau cùng dung hợp lại hoàn mỹ. Thần cách binh khí có uy lực lớn. Nhiều năm qua ta luyện chế thần cách binh khí nhưng thanh này là tốt nhất.”
Lâm Lôi trong lòng không khỏi một trận kích động.
“Bối Lỗ Đặc đại nhân, cám ơn.” Lâm Lôi cảm kích nói. Bối Lỗ Đặc đã vì binh khí của mình hao phí rất nhiều tâm lực.
“Bối Bối, chủy thủ của ngươi, ta chỉ là dụng hắc ám thần cách luyện hóa chế tạo. Dù sao, ngươi cũng chỉ là hắc ám thành thần.” Bối Lỗ Đăc cười nhạt nói, “Về phần Lâm Lôi, thanh kiếm có uy lực lơn như thế, nguyên nhân ta cũng không rõ.”
Có đôi khi … chế tác ra 1 kiện tác phẩm hoàn mỹ. nhưng lại không biết nguyên nhân.
Một vật tốt hay không cũng là do kỳ ngộ.
Lâm Lôi cẩn thận vuốt ve thanh lợi kiếm. Máu từ bàn tay chảy ra đã dung nhập vào trong kiếm. Thanh kiếm chưa từng có chủ nhân, rất dễ dàng hoàn toàn tiếp nhận Lâm Lôi, trở thành bội kiếm của Lâm Lôi.
“Kỳ lạ. Kỳ lạ.” Lúc Lâm Lôi hoàn toàn nắm thanh thần cách binh khí trong tay mới phát hiện ra.
Chỉ cần tâm ý vừa động, hắc sắc lưu chuyển trên thanh kiếm liền ẩn đi. Cả kiếm trở nên trong suốt. Vừa nhìn, trong tay Lâm Lôi như 1 thanh kiếm bình thường.
“Lâm Lôi, đặt tên cho nó đi.” Bối Lỗ Đăc cười nói.
Lâm Lôi nhìn thanh thần binh: “Thanh kiếm này sử dụng nhanh cho dù là cao thủ cũng chỉ có thể mơ hồ cảm ứng được một cái bóng … Vậy gọi là Lưu Ảnh đi.”
Kiện binh khí thứ ba của Lâm Lôi – ‘ Lưu ảnh’ xuất thế!
Sau khi Lâm Lôi có thanh ‘Lưu Ảnh’, tự nhiên thường xuyên sử dụng. Càng sử dụng nhiều Lâm Lôi càng thích thanh kiếm này. Đặc biệt khi quán nhập thượng vị thần lực, phối hợp long hóa thân thể mạnh mẽ thì càng khủng bố.
Một kiếm hoàn thành, Lâm Lôi cũng kinh hãi.
Lúc trước, Lâm Lôi dùng nắm tay thi triển ‘Viên Không Liệt đã khiến không gian chấn động. Nhưng … hôm nay thông qua sự cứng cỏi và sắc bén của thần kiếm Lưu Ảnh thi triển một kiếm – không gian sẽ chấn chiến. Hơn nữa, bóng kiếm lướt qua, trực tiếp lưu lại một cái khe.
Đại hạp cốc, ở ngoài phòng. Trên mặt đất, Lâm Lôi đang sử dụng Lưu Ánh. Tùy ý, cử động, cả người hóa làm một trận gió, như dung nhập trong gió, chỉ có thể mơ hồ thấy ảo ảnh bóng kiếm, cũng như một cơn gió bình thường mờ ảo không ngừng.
“Phốc xích!”
“Hưu!”
Bóng kiếm lướt qua, không gian khi thì vỡ ra thành khe. Lúc này, Lâm Lôi vẫn còn đang long hóa, đương nhiên Lâm Lôi đạt tới thượng vị thần, hơn nữa lại sử dụng thần cách binh khí. Do vậy có thể tưởng tượng ra hôm nay, Lâm Lôi sử dụng vật chất công kích đáng sợ như nào.
“Chuẩn. Đại bá thực là lợi hại.” Y Na đứng ở xa, mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm Lâm Lôi sử dụng kiếm.
Vào lúc này – “Ông”
Một cổ thiên địa pháp tắc ba động đột nhiên phủ xuống đúng lúc Lâm Lôi thử kiếm, Lâm Lôi không khỏi dừng lại, quay đầu hướng về phía vị trị thiên địa pháp tắc ba động phủ xuống nhìn lại: “Sao? Là chỗ của Bối Bối? Chẳng lẽ là Bối Bối đột phá?”
Lâm Lôi trong đầu còn nhớ rõ câu nói của Bối Bối – ” Chờ lúc ta đạt tới thượng vị thần, nói không chừng còn cường đại hơn ngươi.”
Chương 622: Theo đuổi
Thiên địa pháp tắc ba động phủ xuống, khiến cho đại hạp trong cốc rất nhiều người chú ý. Ngọc Lan nhất mạch đông đảo tộc nhân đều chạy tới, bọn họ đều thấy Lâm Lôi, Y Na, Địch Lỵ Á đang ở ngoài một tiểu lâu.
Tộc nhân nhìn thấy Ba Lỗ Khắc cũng tới, liền tránh ra tạo thành một con đường nhỏ.
Lập tức, Ba Lỗ Khắc hướng về Lâm Lôi hỏi: “Lâm Lôi, ai đột phá vậy? Là Bối Bối sao?” Ba Lỗ Khắc cũng biết tiểu lâu này là nơi Bối Bối ở. Lâm Lôi cười gật đầu.
“Bối Bối cũng đạt tới thượng vị thần sao? So với ta còn nhanh hơn.” Ba Lỗ Khắc lắc đầu cười nói, Ba Lỗ Khắc tu luyện thủy hệ pháp tắc, cũng đạt đến bình cảnh. Chỉ cần vượt qua một bước nhỏ là đạt tới thượng vị thần.
“Tộc trưởng, nói không chừng ngày mai người là có thể đạt tới thượng vị thần.” Lâm Lôi an ủi nói.
Ba Lỗ Khắc có thể so được với Bối Bối so với không? Bối Bối có mảnh linh hồn bác ly nên phát triển cực kỳ nhanh.
“Đại bá, cha của con đạt tới thượng vị thần. Vậy có lợi hại hơn đại bá không?” Măt Y Na tỏa sáng, nhìn Lâm Lôi.
“Không nhanh như vậy đâu.” Ở bên cạnh, Uy Địch rất chắc chắn nói, “Bối Bối thúc mới đạt tới thượng vị thần, vẫn còn phải tu luyện thêm nữa. Cha ta lúc chưa đạt được thượng vị thần đã có khả năng giết chết thất tinh ác ma rồi. Bây giờ còn lợi hại hơn.” Uy Địch cảm thấy tự hào vì Lâm Lôi.
“Vậy mà cha mình nói …” Y Na khó hiểu nói.
“Sẽ mạnh thêm.” Lâm Lôi cười nhạt nói.
“Cha …” Uy Địch nghi hoặc nhìn về phía Lâm Lôi nói.
Bối Bối đạt tới thượng vị thần, bình thường công kích có lẽ chỉ bình thường, nhưng là hắn lại có thiên phú thần thông phệ thần tuyệt đối là là một chiêu cực kỳ bá đạo. Phệ thần xuất ra, thượng vị thần liệu có mấy người có khả năng ngăn cản? Dù sao, đối mặt phệ thần nhất chiêu căn bản ngay cả phản kháng cũng không có, chỉ còn con đường chết.
“Lão Đại, ngươi đừng đề cao ta.” Thanh âm vang lên, chỉ Bối Bối mang theo mũ cỏ, cười từ phòng trong đi tới.
“Cha.” Y Na lập tức chạy tới.
Lâm Lôi kinh ngạc cười nói: “Bối Bối, thực là lạ, hôm nay sao khiêm nhường thế?” Điều này không giống với tính cách của Bối Bối. Lâm Lôi cũng phát hiện … giờ phút này, Bối Bối đã đạt tới rồi thượng vị thần cảnh giới.
“Ra ngoài thính nội ngồi đi.” vậy Ny Ti nhiệt tình hô.
Lúc này, Lâm Lôi, Ba Lỗ Khắc cùng mấy người tiến vào đại sảnh, Ny liền chuẩn bị rượu. Lúc này, vẻ mặt Bối Bối tươi cười, vui vẻ địa lông mi đều nhấc lên lai, ha ha cười nói: “lão Đại, ngươi đề cao ta. Sau khi đạt tới thượng vị thần, ta cũng biết năng lực của mình.”
“Sao vậy?” Lâm Lôi nghi hoặc nói.
“Ta rốt cục hiểu được, Bối Lỗ Đặc gia gia lại … lừa ta!” Bối Bối bất đắc dĩ nói.
Bối Lỗ Đặc đã nói qua với Bối Bối, khi Bối Bối đạt tới thượng vị thần thì thực lực gần bằng gia gia của hắn.
“Công kích của ta cực mạnh, gần bằng Bối Lỗ Đặc gia gia. Đều nhờ vào thiên phú thần thông. Thiên phú thần thông này chỉ tối đa thi triển được hai lần, tinh thần lực sẽ tiêu hao gần như không còn. Không có thiên phú thần thông, ta cũng là có thể cố gắng đánh mà thôi … 1 cái bị đánh 0 chết hình người khôi lỗi.” Bối Bối có vẻ có chút bất mãn “So với gia gia còn kém quá xa.”
Lâm Lôi nở nụ cười.
“Bối Bối. Có thiên phú thần thông, trong khoảng thời gian ngắn ít nhất năng giết chết hai siêu cấp cao thủ, cũng đủ rồi.” Lâm Lôi nói, “Gia gia của ngươi cũng không lừa gạt ngươi, ngươi thi triển thiên phú thần thông, trong số thượng vị có mấy người là địch thủ của ngươi?”
Bối Bối cảm than, thở ra: “Ta nghe nói qua, năm đó lúc mà gia gia ta ngăn cản Bát đại gia tộc, cũng chỉ cầm một thanh hắc côn. Bát đại gia tộc các trưởng lão bị đánh trúng chết ngay lập tức. Dù là tộc trưởng có chủ thần khí, cũng bị trọng thương. Gia gia ta cũng không cần thi triển thiên phú thần thông …”
Lâm Lôi không khỏi lắc đầu.
“Bối Bối, gia gia ngươi dung hợp không ít pháp tắc huyền ảo.” Lâm Lôi nói: “Ngươi ngay cả một loại cũng chưa dung hợp, làm sao có thể so sánh với gia gia ngươi được?”
Bối Lỗ Đặc đại nhân giơ tay, nhấc chân cũng đều có thực lực … Bối Bối muốn đạt tới trình độ đó nhưng phải thi triển thiên phú thần thông. Hiển nhiên Bối Bối có chút khó chịu.
Bên cạnh, Ba Lỗ Khắc nói: “Bối Bối, có thiên phú thực tốt. Cũng phải tự mình cố gắng … Ta cũng nghe nói, thân thể của ngươi rất cường hãn, so với Lâm Lôi long hóa còn cường hãn hơn. Nhưng ngươi dung hợp huyền ảo quá ít. Ta nghĩ rằng Bối Lỗ Đặc đại nhân có thể trở thành địa ngục đỉnh phong nhân vật, nhất định dung hợp không ít pháp tắc huyền ảo.”
“uhm.” Bối Bối gật đầu.
Lâm Lôi có thể đoán được, thượng vị thần phệ thần thử, chỉ riêng cường độ của thân thể là đã gần bằng thần cách. Phỏng chừng so vơi thân thể long hóa của mình hơn mấy chục lần, thậm chí gấp trăm lần. Bối Lỗ Đặc tại huyền ảo cũng có thành tựu. Cho dù, dung hợp bốn, năm loại cũng đủ để tung hoành đại lục.
Cường hãn thân thể là trụ cột, phối hợp với tình huống dung hợp bốn, năm loại, tuyệt đối có khẳ năng quét ngang địa ngục, đặc biệt bản thân lại có chủ thần khí …
“Không biết Bối Lỗ Đặc đại nhân dung hợp pháp tắc huyền ảo được bao nhiêu loại.” Lâm Lôi đáy lòng tò mò.
Năm đó, Bối Lỗ Đặc nói qua với Lâm Lôi, Lâm Lôi biết rõ Bối Lỗ Đặc cũng không có đạt tới đại viên mãn. Nhưng nhờ thiên phú quá mạnh mẽ, cho dù dung hợp bốn năm loại huyền ảo, liền có thể so sánh với đại viên mãn thượng vị thần.
“Ta cũng phải cố gắng dung hợp pháp tắc huyền ảo.” Bối Bối một cắn răng.
Nhìn thấy vẻ mặt Bối Bối, Lâm Lôi không khỏi cười nói: “Bối Bối, ta đã có thể nhìn thấy ngươi có khả năng dung hợp tới trình độ nào rồi.”
“Bối Bối.” Đột nhiên, ở bên cạnh, Ny Ti mở miệng.
“Sao vậy?” Bối Bối nhìn về phía nàng.
“Chàng có quên chuyện gì không?” Ny Ti nhìn chằm chằm Bối Bối “Một chuyện rất quan trọng!”
Bối Bối bị Ny Ti làm cho có chút không được tự nhiên, không khỏi sờ sờ đầu: “Có chuyện gì sao?” Ny Ti không khỏi dở khóc dở cười nhưng vẫn còn nói: “Lúc trước chàng đã nói qua, chờ ngươi đạt tới thượng vị thần, thì …”
“Àh … nàng nói đến chuyện đi bái phỏng Tát Lạc Mông đại ca sao?” Bối Bối nhất thời chợt hiểu ra, lập tức vẻ mặt đau khổ nói, “Có thực là nàng sẽ không đi sao?”
Ny Ti sắc mặt nhất thời trở nên khó khăn, đồng thời cũng trầm mặc.
Sắc mặt Ny Ti có vẻ khó coi, không khí đại sảnh đều trở nên ngượng ngập. Lâm Lôi nhíu mày, liền dùng thần thức truyền âm nói: “Bối Bối, có chuyện gì xảy ra vậy?”
“Lão Đại, nhiều năm như vậy, Ny Ti nhiều vẫn muốn đi một chuyến để gặp Tát Lạc Mông ca ca nàng. Ngươi cũng biết … Tát Lạc Mông cái tên vong ân phụ nghĩa, ta không giết chết hắn là may lắm rồi. Đi bái phỏng hắn ư? Lúc ấy, ta cũng không muốn, nghĩ đến sự xấu hổ của Ny Ti nên an ủi nàng. Nói là ta thực lực còn chưa đủ, trên đường đi sẽ nguy hiểm, chờ đến khi đạt tới thượng vị thần, có đủ thực lực hộ tống nàng về Bích Phù đại lục, sẽ cùng nàng đi. Lúc ấy, Ta nói mục đích làm cho nàng vui vẻ mà thôi. Ai ngờ … Ny Ny nàng vẫn ghi nhớ trong lòng.” Bối Bối sắc mặt phát khổ.
Lâm Lôi hoàn toàn hiểu được.
Bối Bối nói không thực, nhưng Ny Ti vẫn ghi tạc trong lòng. Dù sao, từ sao khi cha mẹ nàng chết, Ny Ti cũng chỉ còn một người thân là ca ca của nàng. Mặc dù, Tát Lạc Mông đối vơi Lâm Lôi bọn họ không trượng nghĩa, nhưng đối với muội muội là chân tình.
“Chàng lừa ta ư?” Ny Ti rốt cục mở miệng. Đôi mắt trung đều có một tia vụ thủy.
Bối Bối ngẩn người ra, làm cho Bối Bối rối đầu óc.
Lúc trước, hắn thi triển tuyệt chiêu, dùng thần cách binh khí chủy thủ để giết Tát Lạc Mông. Cuối cùng nhờ vào vị thất tinh ác ma A Lý Khuê Ân ra tay ngăn cản mới cứu được Tát Lạc Mông, cũng bởi vậy mà A Lý Khuê Ân mất 1 kiện thần khí.
Dưới tình huống đó, sao Bối Bối có thể nguyện ý hướng Tát Lạc Mông cúi đầu, bái kiến Tát Lạc Mông? Sợ rằng đáy lòng Tát Lạc Mông đối với Bối Bối cũng có một tia hận ý.
“Ny Ny, năm đó, ca ca đối với ta, còn có lão Đại, Địch Lỵ Á. Có ý định giết chúng ta …” Bối Bối mới nói vậy. Nước mắt Ny Ti đã không thể khống chế được, không ngừng chảy xuống.
Dù sao, Ny Ti cũng chỉ có một ca ca.
Địch Lỵ Á thấy thế, biết là không tốt, liền dùng thần thức truyền âm: “Bối Bối, sao lại nói như vậy. Lúc đầu, Tát Lạc Mông làm như vậy, mặc dù hắn không nhân nghĩa nhưng bởi vì hiểu lầm Lâm Lôi. Ngươi xem trọng Ny Ti, nên đi. Nếu không, đáy lòng Ny Ti sẽ vĩnh viễn có sự khúc mắc … Lâm Lôi cũng nghĩ như vậy.” Địch Lỵ Á dùng thần thức truyền âm cũng đồng thời tại trong đầu Lâm Lôi vang lên.
Địch Lỵ Á hiển nhiên hiểu được. Lâm Lôi khuyên Bối Bối, sẽ tác dụng lớn nhất.
“Quên đi, Bối Bối. Hãy cho Tát Lạc Mông một cơ hội. Nếu vậy Tát Lạc Mông đến chết cũng không hối cải, rồi hãy nói không muộn.” Lâm Lôi truyền âm nói.
Lâm Lôi có thể hiểu được tâm sự của Ny Ti.
Dù sao trong chuyện này, đúng là Ny Ti vô tội.
“Được rồi, lão Đại, ta sẽ tên kia một cơ hội!”
Bối Bối liếc mắt nhìn Lâm Lôi, rồi tiếp tục cùng Ny Ti nói chuyên: “Ca ca nàng làm như vậy, rất hỗn đản!”
“Ca ta đã hối hận rồi, lúc ấy hắn không biết, do hắn hiểu lầm các ngươi, mới như vậy. Sau này, hắn rất hối hận đích.” Ny Ti liền nói.
Bối Bối đưa tay cầm tay Ny Ti: “Ny ny, tốt lắm. Ta nể mặt nàng. Cùng nàng đi gặp đại ca nàng một lần … Đến lúc đó, có cấp cho hắn thể diện hay không, còn phụ thuộc thái độ của hắn! Nếu đại ca nàng vẫn như vậy … Nàng sẽ không thể trách ta đâu.”
Bối Bối như trước yết không dưới vậy khẩu khí.
“Vâng. Đại ca ta nhất định sẽ xin lỗi.” Ny Ti liền nói. Lúc này, trên mặt nàng lộ vẻ tươi cười.
“Phụ thân, mẫu thân.” Lúc này, Y Na mới dám mở miệng, “Con cùng đi với 2 người!”
“Không được.” Bối Bối nhíu mày nói “Na na, ngay cả thần cấp con cũng chưa từng đạt tới. Chúng ta đi Bích Phù đại lục, đường đi xa xôi, một khi trên đường gặp phải nguy hiểm gì. Chỉ cần một chút sơ xảy, có thể con sẽ mất mạng.”
Ny Ti cũng đồng ý: “Na Na, để sau này đi.”
Y Na thấy cha, mẫu thân nhất trí ý kiến, không khỏi cảm thấy bất đắc dĩ. Bối Bối liền cùng Ny Ti một nói rời đi Thiên Tế sơn mạch, xuất phát đi Bích Phù đại lục Lương An phủ. Đường đi xa xôi, đi nhanh phỏng chừng cũng phải gần trăm năm.
Còn Lâm Lôi, Địch Lỵ Á mang theo Uy Địch, Y Na, bắt đầu du lịch U Lam Phủ.
Đi tới U Lam Phủ nhiều năm như vậy, nhưng có rất nhiều địa phương nổi danh trong U Lam Phủ còn chưa có đi qua … Trong hành trình du lịch U Lam Phủ, mặc dù cũng gặp phải một chút phiền toái, nhưng với thực lực của Lâm Lôi đều có thể dễ dàng giải quyết.
Đảo mắt …
Lần du lịch này đã trôi qua trăm năm. Trong quá trình trăm năm, tứ đại phân thân Lâm Lôi vẫn dốc lòng tu luyện. Tốc độ tu luyện thủy hệ thần phân thân cực nhanh, rốt cục cũng tu luyện đên huyền ảo thứ sáu. Còn phong hệ cũng tu luyện đên huyền ảo thứ tám … Nhưng thê thảm nhất là hỏa hệ, vẫn như trước bốn loại huyền ảo đại thành, mặt khác hai loại còn lại ngay cả nhập môn đều chưa được.
Tại hỏa hệ thượng, Lâm Lôi thiên phú hiển nhiên là rất yếu.
Bên trong kim chúc tánh mạng, Lâm Lôi đang ngồi ở trên ghế.
“Lâm Lôi, thủy hệ đạt tới huyền ảo thứ sáu, nhìn chàng thực cao hứng.” Địch Lỵ Á mang thức ăn, rượu ngon đi tới.
Hai mắt Lâm Lôi sáng lên: “Sai rồi, ta cao hứng không phải bởi vì thủy hệ đạt tới huyền ảo thứ sáu, mà là bởi vì … Lực lượng huyền ảo cùng trọng lực không gian có một tia khế hợp.” Lâm Lôi vui vẻ cực kỳ, “Hơn hai trăm năm, từ lúc chuyện của Tứ thần thú gia tộc cùng Bát đại gia tộc chấm dứt, đã qua hơn hai trăm năm. Tại đại địa pháp tắc, cuối cùng có điểm tiến bộ! chính, nhưng qua điểm tiến bộ này … Ta có hy vọng, sẽ dung hợp bốn loại huyền ảo.”
“Dung hợp, lúc nào năng dung hợp?” Địch Lỵ Á nói.
“Không xác định được, mặc dù lực lượng huyền ảo cùng thổ chi nguyên tố, trọng lực không gian đều khế hợp, cũng chỉ là khế hợp mà thôi, không hoàn toàn dung hợp. May là, lực lượng huyền ảo cùng đại địa mạch động hoàn toàn dung hợp. Mặt khác để hai huyền ảo hoàn toàn dung hợp … mới có thể tiến hành bốn loại huyền ảo, chỉnh thể dung hợp.” Lâm Lôi rất rõ ràng.
Để dung hợp bốn loại, phải làm cho này lực lượng huyền ảo, cùng ba loại khác đều dung hợp.
Sau đó mới có thể tiến hành chỉnh thể dung hợp.
“Cần bao lâu?” Địch Lỵ Á tiếp tục nói.
“Ngắn thì mấy trăm năm, ngàn năm. Lâu là vạn năm.” Lâm Lôi cười nói.
“Lâu vậy sao?” Địch Lỵ Á nở nụ cười.
Lâm Lôi lại nghiêm nét mặt nói: “Địch Lỵ Á, ta tu luyện cho tới bây giờ, mới gần hai ngàn năm thôi. Như vậy ta tu luyện trong vạn năm, có khả năng dung hợp bốn loại huyền ảo, đã đáng để vui vẻ rồi.” Lâm Lôi nhìn qua cửa sổ ra bên ngoài thế giới địa ngục trống trải.
“Hôm nay, ta không có gì tiếc nuối. Ta thầm nghĩ sẽ có một ngày, khả năng tu luyện đạt tới đỉnh cao. Vô luận là một vạn năm, hay là trăm vạn năm … ta sẽ vẫn sẽ theo đuổi.” Hai mắt Lâm Lôi phát ra ánh mắt chờ mong.
Năm đó, trong quá trình Đức Lâm Kha Ốc Đặc hướng dẫn tu luyện, mặc dù Lâm Lôi một mực vì báo thù, nhưng trong lúc tu luyện, Lâm Lôi cũng thích tu luyện, không ngừng đột phá chính mình.
“Lâm Lôi, nhất định chàng sẽ thành công đích. Ta sẽ cùng chàng, đạt tới đỉnh cao!” Địch Lỵ Á không khỏi nắm tay Lâm Lôi, nhẹ giọng nói.
Chương 623: Thiết Đao hạp
Lâm Lôi cũng nắm lấy tay Địch Lỵ Á.
“… Nhất đỉnh … Đúng vậy, nhất định sẽ có một ngày.” Trong thâm thâm Lâm Lôi vĩnh viễn nhớ kỹ hình ảnh Bối Lỗ Đặc và Đan Trữ Đốn. Bọn họ chính là mục tiêu của mình!
Đột nhiên, bên cạnh truyền đến âm thanh cười trộm.
Lâm Lôi quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Uy Địch với Y Na đang nhìn trộm, bị Lâm Lôi nhìn thấy. Hai người lập tức lùi về tròng phòng trong.
Lâm Lôi không khỏi cười hô: “Uy Địch, Na Na, lại đây nhanh rồi. Được rồi. Na Na … Cha con với mẫu thân con, bây giờ đã về tới Huyết Phong đại lục, đang về hướng U Lam phủ, phỏng chừng trong vòng một năm là có thể về tới.”
“Bọn họ sắp về?” Y Na quay đầu lại, vẻ mặt kinh hãi.
Lâm Lôi cười gật đầu, mình với Bối Bối có linh hồn tương liên, đều có thể cảm ứng được vị trí của đối phương.
“Nga, nhanh vậy sao.” bên cạnh địa Địch Lỵ Á nói, “Bối Bối với Ny Ti đi cũng được một trăm năm rồi. Xem ra, bọn họ tại Kinh An phủ ở lại cũng không lâu lắm. Cũng không biết, quan hệ Bối Bối và Tát Lạc Mộng như thế nào rồi.”
Lâm Lôi cười nhạt nói: “mặc kệ, bất kể thế nào. Bối Bối sẽ không chịu thua thiệt.”
Bối Bối thực lực bây giờ, Tát Lạc Mộng cũng không phải là đối thủ. Tuy Tát Lạc Mộng là ca ca của Ny Ti. Nhưng với tính cách của Bối Bối, Lâm hiểu rất rõ. Chỉ cần Tát Lạc Mộng quá phận, cho dù Bối Bối nể mặt của Ny Ti không giết hắn, phỏng chừng cũng sẽ trừng trị một phen.
“Lâm Lôi. Nếu không chúng ta hãy đi thăm Bối Lỗ Đặc đại nhân, nhiều năm như vậy, chúng ta không đi qua, cũng thuận tiện đón luôn Bối Bối bọn họ.” Địch Lỵ Á đề nghị nói.
“Tốt, tốt lắm, đi thăm lão tổ tông.” Y Na là người thứ nhất hưởng ứng.
Lâm Lôi chưa tới U Lam phủ phủ chủ lần nào, lúc này cười gật đầu: “Cũng tốt, tới thăm Bối Lỗ Đặc đại nhân. Bối Bối cũng sẽ biết rất rõ nơi ở của chúng ta. Sẽ trực tiếp tới.”
Lúc này, Lâm Lôi bọn họ thay đổi hướng của kim chúc sinh mệnh hướng tới nơi ở của phủ.
Chổ ở của U Lam phủ phủ là U Lam phủ mười đại thành trì đứng đầu. Khu vực bắc thành của ‘U Lam Thành’, hơn phân nửa lãnh thổ, đều là phủ chủ. Thân binh Phủ chủ, người hầu gần vạn người..
Lâm Lôi đến, hiển nhiêu Bối Lỗ Đặc nhiệt tình chiêu đãi.
Nháy mắt, gần một năm trôi qua.
Lâm Lôi, Địch Lỵ Á hai người đang ở trong hoa viên đi dạo, trong hoa viên hoa có đủ mầu sắc hồng, lam, vàng trải dài khắp nơi, mùi hương thơm ngát. Cùng với thê tử đi dao, thực là một loại hưởng thụ, đột nhiên …
Lâm Lôi quay đầu nhìn về hướng tây, mỉm cười. Lập tức quay đầu sang bên cạnh nhìn Địch Lỵ Á: “Địch Lỵ Á, Bối Bối với Ny Ti đã tới U Lam thành, phỏng chừng, một lúc nữa sẽ tới đây.”
“Sau một lúc nữa?” Địch Lỵ Á không khỏi lộ ra một tia sắc mặt vui mừng. Lập tức Địch Lỵ Á có chút chần chờ.
“Địch Lỵ Á, có chuyện gì vậy? Hãy nói đi.” Lâm Lôi với Địch Lỵ Á ở chung nhiều năm như vậy. Chỉ cần qua ánh mắt, vẻ mặt của Địch Lỵ Á, Lâm Lôi đều có thể đoán ra Địch Lỵ Á suy nghĩ cái gì. Địch Lỵ Á chần chờ một chút mới nói: “Lâm Lôi, chúng ta tới địa ngục cũng gần hai ngàn năm. Hôm nay nguy nan của Tứ thần thú gia tộc đã tiêu trừ. Chàng cũng đạt tới thượng vị thần. Ta thấy … chúng ta có nên quay về Ngọc Lan đại lục một chuyến. Toa Toa với Thái Lặc hai con của chúng ta, thực sự ta là rất muốn nhìn thấy bọn chúng.”
Lâm Lôi ngẩn người ra.
Quay về Ngọc Lan đại lục?
Trong nháy mắt, trong đầu Lâm Lôi thoáng hiện một tràng cảnh, có thiếu niên tại Ân Tư Đặc ma pháp học viện cầu học, Cùng với Da Lỗ lão Đại, Kiều Trì, Lôi Nặc ở cùng môt nơi tràng cảnh, tại ma thú sơn mạch khổ tu tràng cảnh, sự quan tâm của mình đối với thân nhân.
Lâm Lôi không nghĩ tới trở về. Hôm nay Địch Lỵ Á nhắc tới. Lâm Lôi cũng có cảm giác nóng lòng, một cổ cảm xúc động tại trong ngực: “Đúng vậy. Cũng nên quay về Ngọc Lan đại lục nhìn một chút. Nhiều năm như vậy, cũng không biết Da Lỗ lão Đại bọn họ thế nào, còn có Ốc Đốn bọn họ nữa, Toa toa với Thái Lặc không biết thế nào.” Lâm Lôi trong lòng tràn đầy chờ mong.
“Vâng. cùng nhau trở về thôi.” Địch Lỵ Á thấy Lâm Lôi đồng ý, không khỏi vui mừng. Thân là mẫu thân, quan tâm đến con cái đó là phát ra từ nội tâm … sâu thẳm trong lòng.”không biết ca ca ta bây giờ thế nào …”
Lâm Lôi cũng nhớ Địch Khắc Tây. Lúc trước mới vào Ân Tư Đặc ma pháp học viện, Địch Khắc Tây là đê nhất thiên tài học viện. Chỉ là sau này, mình học bình đao điêu khắc, tinh thần lực đột nhiên tăng mạnh, mới không ngừng đột phá, cho đến vượt qua Địch Khắc Tây.
“Bối Bối cũng lâu chưa trở về, bây giờ hắn đúng lúc quay lại. Để cho bọn họ và chúng ta cùng nhau quay về Ngọc Lan đại lục một chuyến.” Lâm Lôi chờ mong nói, “Nói thực, ta đến bây giờ cũng vẫn tò mò. Ngọc Lan đại lục địa chúng thần mộ tới cùng có cái gì. Bây giờ, cũng thuận tiện đi xem luôn.”
Tu luyện cho tới bây giờ, Lâm Lôi đối với Chúng Thần mộ địa khát vọng không phải quá lớn. Dù sao cũng có chút phần tò mò.
Trước kia, mình, Áo Lợi Duy Á cùng một đám người từng liều mạng tại Chúng Thần mộ địa. Đương nhiên, bây giờ, đối với Lâm Lôi mà nói, Chúng Thần mộ địa đã không còn nhiều tính khiêu chiến.
“Chúng Thần mộ địa?” Địch Lỵ Á cảm thán, “Lúc trước chàng đi Chúng Thần mộ địa trong mười năm. Ta tại Long huyết thành vẫn luôn lo lắng.” Lâm Lôi nghe xong cũng thấy lúng túng.
“Lão Đại!” Thanh âm Bối Bối thực xa vang lên.
“Bối Bối tới rồi. Nhanh, chúng ta đi ra ngoài.” lúc này Lâm Lôi cùng Địch Lỵ Á đang hướng ra phía ngoài đi. Lúc Lâm Lôi, Địch Lỵ Á đi tới bên ngoài. mới phát hiện. Bối Lỗ Đặc, Uy Địch, Y Na đã bên ngoài diện nghênh đón rồi.
Bối Bối, Ny Ti đang nói chuyện với nhiệt tình với Bối Lỗ Đặc, Y Na.
Nhìn thấy Lâm Lôi đi tới. Bối Bối lập tức đi tới, cười nói: “lão Đại, lâu rồi không gặp.” Rồi ôm Lâm Lôi thực mạnh. Lâm Lôi cười nói: “lúc này, chuyến đi tới Bích Phù đại lục thế nào?”
“Còn thế nào nữa?” Bối Bối nói.
Lâm Lôi không khỏi nghi hoặc nhìn về phía hắn.
“Tát Lạc Mộngc còn không vội vàng xin lỗi? Hắn cũng thấy rõ khuyết điểm, bằng không … hừ hừ.” Bối Bối hừ hai tiếng. Lâm Lôi nghe xong không khỏi thở dài một hơi. Xem ra Tát Lạc Mộng cũng coi trọng muội muội, thái độ cũng toán thành khẩn.
Trên thực tế …
Từ lúc, Tát Lạc Mộng nhìn thấy phù ảnh của Lâm Lôi biểu hiện, đặc biệt từ Ny Ti biết được Bối Bối cũng với U Lam phủ chủ Bối Lỗ Đặc quan hệ rất sâu sắc, làm sao dám thái độ bất hảo? Do vậy đối với Bối Bối giống thân đệ đệ tốt.
“Ha ha. Tất cả mọi người vào đại sảnh nói chuyện tiếp.” Bối Lỗ Đặc cười nói.
Trong khi đi vào đại sảnh, Lâm Lôi lặng lẽ cùng với Bối Bối thương lượng: “Bối Bối, ta với Địch Lỵ Á nói qua, chúng ta chuẩn bị về Ngọc Lan đại lục một chuyến, đi tới địa ngục nhiều năm như vậy, vẫn chưa quay lại lần nào, ngươi có định về cùng chúng ta không?”
Bối Bối nghe xong, hai mắt sáng lên.
“Đi. Đương nhiên muốn đi!” Bối Bối lập tức truyền âm nói.”lão Đại, ta với Ny Ny nói chuyện một chút, nhất định nàng cũng sẽ đồng ý.”
Trong đại sảnh, một đám người tại ngồi xuống.
Đám người lập tức mang mỹ thực lên, Lâm Lôi trực tiếp mở miệng nói: “Bối Lỗ Đặc đại nhân, chúng ta ở địa ngục lâu như vậy … Ta với Bối Bối thương lượng qua, chuẩn bị về Ngọc Lan đại lục một chuyến.”
“Quay về Ngọc Lan đại lục. Ta cũng đi!”
“Ta cũng muốn đi.”
Uy Địch với Y Na hai người cơ hồ đồng thanh hô lên.
Bối Lỗ Đặc kinh ngạc, lập tức cười gật đầu: “Đúng vậy. Các ngươi ở địa ngục lâu rồi. Các ngươi cũng nên về Ngọc Lan đại lục. Từ Huyết Phong đại lục sử dùng truyền tống thông đạo.”
Lâm Lôi biết, địa ngục có năm khối đại lục, cùng với hai biển rộng dương, đều có truyện tống thông đạo.
Bất quá, một lần truyện tống phí sử dụng cực cao.
“Bối Lỗ Đặc đại nhân, truyện tống phí hết bao nhiêu?” Lâm Lôi dò hỏi.
“Bình thường giữa chí cao vị diện, thần vị diện truyện tống thì phí ít một chút. Nhưng từ chí cao vị diện, thần vị diện truyền tốngđến vật chất vị diện thì phí cực cao. Từ vật chất vị diện tới chí cao vị diện, thần vị diện thì miễn miễn phí.” Bối Lỗ Đặc giải thích nói.
Lâm Lôi cũng biết điểm ấy, chỉ biết là phí cực cao. Rốt cục là cao bao nhiêu?
“Cũng không biết trên người ta trên có đủ mặc thạch không.” Lâm Lôi có điểm thảm thắc.
Bối Lỗ Đặc cười nói: “Bất quá, các ngươi dùng truyền tống, chỉ cần đưa khối lệnh bài này. Lập tức sẽ miễn phí sử dụng truyền tốn thông đạo.” Bối Lỗ Đặc vừa lộn tay, trong tay xuất hiện một khối huyết màu đỏ lệnh bài. Trên lệnh bài tản ra hơi thở nhân tâm.
Lâm Lôi cùng mấy người đều nhìn qua.
“Truyền tống thông đạo, tất cả đều miễn phí?” Bối Bối mắt sáng rực lên, “Gia gia. Cho chúng ta sao.”
“Cái này chỉ có thể cho các ngươi dụng một lần.” Bối Lỗ Đặc liền nói.” lệnh bài này, chính là chủ thần tặng cho ta. Năm xưa, ta tùy ý đi dạo rất nhiều địa vị diện. Nhớ nó mà có thể đi thoải mái, nếu không, ta có nhiều kim tiền cũng không đủ để truyền tống. Do vậy, các ngươi sử dụng 1 lần, phải trả lại ngay. Sau một quãng thời gian, ta lại cho các ngươi mượn cũng không muộn.”
Bối Bối không khỏi cắn môi.
Hiển nhiên là bất mãn với gia gia.
“Cảm tạ Bối Lỗ Đặc đại nhân.” Lâm Lôi liền nói.
“ha ha …” Bối Lỗ Đặc cười nói, “Các ngươi tới Ngọc Lan đại lục. Nếu có chuyện gì, hãy tới hắc ám chi sâm tìm ta, ta đã để thần phân thân ở hắc ám chi sâm.”
“Phân thân?” Lâm Lôi một trận kinh ngạc.
Bối Lỗ Đặc cười gật đầu.
Lâm Lôi không khỏi có chút kinh ngạc … Bởi vì lúc trước tại Ngọc Lan đại lục nhìn thấy Bối Lỗ Đặc so với bây giờ từ trang phục, hơi thở, tất cả đều giống nhau. Hóa ra phân thân ở hắc ám chi sâm sao?
“Lệnh bài đưa cho các ngươi. Nhưng không được sử dụng tùy tiện.” Bối Lỗ Đặc trịnh trọng địa nói, lập tức đưa cho Bối Bối.
Bối Bối tiếp nhận: “Yên tâm. trên tay ta, sẽ không sử dụng tùy tiện đâu.”
Lúc này, quay về Ngọc Lan đại lục, Lâm Lôi một nhà ba khẩu, Bối Bối một nhà ba khẩu, đều xuất phát. Vào ngày thứ 2, cầm theo lệnh bài, Lâm Lôi nhóm sáu người trực tiếp xuất phát đi trước Thiết Đao hạp.
Thiết Đao hạp, chính là nơi đặt truyền tống thông đạo của Huyết Phong đại lục.
Lâm Lôi bọn họ bay tới. Từ xa đã thấy Thiết Đao hạp. Thiết Đao hạp bộ dáng hết sức dễ nhận ra. Đương nhiên để cho mọi người chắc đây là Thiết Đao hạp vì xung quanh, lực lượng tuần tra là Huyết Phong quân chiến sĩ.
“Hãy dừng lại.” Huyết Phong quân chiến sĩ cao giọng quát.
Lâm Lôi bọn họ một đám người lập hạ xuống. Cầm đầu địa huyết phong quân chiến sĩ là người có mái tóc màu vàng, ngăn. Ánh mắt lạnh quét về phía Lâm Lôi bọn họ một đám người, quát: “Các ngươi tới Thiết Đao hạp, có chuyện gì?”
“Chúng ta muốn sử dụng truyền tống thông đạo. Quay lại vật chất vị diện.” Lâm Lôi mở miệng nói.
Người cầm đầu mái tóc màu vàng tóc, ngắn không khỏi cả kinh. Dùng truyền tống thông đạo đi tới chí cao vị diện khác, thần vị diện không ít. Dù sao phí sử dụng cũng đã rất cao rồi. Nhưng quay về vật chất vị diện … có thể nói phi thường đáng sợ.
“Nga. Vậy theo ta mau.” nọ, v ậy màu vàng tóc ngắn tráng hán tại phía trước dẫn đường.
Lâm Lôi nhóm sáu người đi theo Huyết Phong quân chiến sĩ, hướng bên trong Thiết Đao hạp đi tới. Chỉ chốc lát, Lâm Lôi bọn họ đi tới Thiết Đao hạp. Bên trong là truyền tống thông đạo. Truyền tống thông đạo ma pháp trận cũng giống như truyền tống thông đạo ma lúc Lâm Lôi tới địa ngục.
“Các ngươi có sáu người!”
Ở đây, có không ít huyết phong quân chiến sĩ, trong đó một người nhìn Lâm Lôi bọn họ: “Ba thượng vị thần, một trung vị thần, một hạ vị thần, một thánh vực. Dựa theo quy củ … hồi vật chất vị diện, thượng vị thần mỗi một người mất một vạn ức mặc thạch. Mỗi thượng vị thần được miễn phí thêm mười trung vị …”
Lâm Lôi nghe xong, sợ đến hít một hơi thất sâu.
Cuối cùng, hắn cũng hiểu được, tại sao Ngọc Lan đại lục như vậy nhiều năm qua, không có người quay lại Ngọc Lan đại lục. Bởi vì thực quá tốn kém, một vạn ức mặc thạch. Có lẽ là toàn bộ tài sản của một thất tinh ác ma. Thượng vị thần bình thường căn bản không có khả năng trả.
“Cho nên, các ngươi phải mất ba vạn ức, ách …” Huyết Phong quân chiến sĩ mới nói được một nửa, thấy trong tay Bối Bối có khối lệnh bài.
“Mau nhanh, nhanh lên, khởi động truyền tống ma pháp trận.” Bối Bối lạnh nhạt nói.
“Vâng!” nhìn thấy lệnh bài này, huyết phong quân chiến sĩ xung quanh lập tức đứng thẳng tắp, lập tức nhanh chóng bắt đầu khởi động ma pháp trận, đột nhiên trong đó một người quay đầu nhìn qua: “Các vị đại nhân, các ngươi là muốn đi đâu?”
“Ngọc Lan đại lục vị diện.” Lâm Lôi mở miệng nói.
Chương 624: Trở lại Ngọc Lan đại lục
Gió lạnh gào thét khắp thiên địa, vô số băng tiết tùy ý bay. Đây là một thế giới của hàn băng, một tòa băng sơn cao vút, do trải qua vô số năm gió lạnh ‘điêu Khắc’ nên.
Trong đó trên vị trí cao nhất của băng sơn, mười một tòa huyền ảo lục tinh là ma pháp trận trải rộng ra trước mắt. tại đây ma pháp trận bên cạnh cách đó không xa đó là một tòa băng ốc (tòa nhà bằng băng). Đi từ trong tòa nhà ra là một vị râu tóc bạc mặc áo bào màu trắng. Đôi mắt màu lam của ông ta quét về phía bốn phương tám hướng: “Tại Bắc Cực băng nguyên, muốn gặp được một người thực là khó khăn! Năm qua, các thánh vực đến Bắc Cực băng nguyên càng ngày càng ít. Xem ra, ta cũng nên đi ra ngoài đi một chuyến, đi dạo Ngọc Lan đại lục.”
Người này đúng là Hoắc Đan, là vị diện giam thủ giả của Ngọc Lan đại lục vị diện.
Đang lúc Hoắc Đan muốn bay lên, Đột nhiên –
Hoắc Đan không khỏi quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy trong mười một tòa ma pháp trận có một nổi lên huyến lệ địa quang mang. Đạo đạo ánh sáng đều phóng lên cao, chói cả mắt, như mộng như ảo, Hoắc Đan không khỏi chấn động: “là Địa Ngục. Có người từ Địa Ngục quay lại Ngọc Lan đại lục vật chất vị diện?”
Hoắc Đan biết rất rõ phí một lần sử dụng truyền tống một đắt kinh người. Dù là Thất tinh ác ma phỏng chừng miễn cưỡng truyền tống được một lần.
Lúc trước. tộc nhân của gia tộc Tát Địch Tư Tháp cầm đầu một nhóm người, trong đó có 1 thượng vị thần ‘Tát Địch Tư Tháp’. Bởi vì truyền tống phí thượng vị thần tốn nhiều nhất. Mà thượng vị thần truyền tống tới thì nhất định được miễn phí thêm một số Trung vị thần, hạ vị thần.
Lần đó, gia tộc truyền tống Tát Địch Tư Tháp bọn họ tốn tới một ức mặc thạch!
“Không biết là nhân vật nào, quả thực là giàu có.” Hoắc Đan trong lòng thầm nghĩ. Bất tự giác khom người khom lưng. Người có thể từ Địa Ngục quay về Ngọc Lan đại lục. Hoắc Đan làm sao dám không cung kính? Mặc dù Hoắc Đan khom người, nhưng vẫn nhìn chằm chằm vào bên trong pháp trận. Hắn thực muốn biết người đến là ai.
Sương mù che mất tầm nhìn, dần dần xuất hiện sáu người.
Sáu thân ảnh dàn hiện ra, ma pháp trận quang mang tiêu tán.
“Lâm. Lâm Lôi!” Hoắc Đan khó có thể tin được, nhìn sáu người trước mắt.
“Hoắc Đan, hai ngàn năm không gặp ngươi, so với trước kia không thay đổi gì.” Lâm Lôi cười nhạt nói.
Hoắc Đan ánh mắt đảo qua Lâm Lôi sáu người trong lòng người kinh hãi: “Trong sáu người có ba người, ta căn bản không phát hiện ra hơi thở. Trong sáu người, có tới ba là thượng vị thần. Dựa theo truyền tống phí … cần phải tốn ba vạn triệu mặc thạch.” Hoắc Đan bị số tiền này dọa, “Lúc này, Lâm Lôi mới đi Địa Ngục gần hai ngàn năm, Tại sao trở nên lợi hại như vậy?”
Lôi Nhĩ Nạp Tư Đẳng Bát đại gia tộc vào hơn hai trăm năm trước, đã không còn cùng Tứ thần thú gia tộc tranh đấu.
Nhưng Hoắc Đan cũng là thành viên của Lôi Nhĩ Nạp Tư Đẳng Bát, tiểu nhân vật như hắn ở Ngọc Lan đại lục vị diện, nên đối chuyện của gia tộc ở Địa Ngục cũng không rõ ràng lắm, tự nhiên không biết … thân phận Lâm Lôi ra sao! Nếu biết Lâm Lôi là Thanh Long nhất tộc trưởng lão. Phỏng chừng Hoắc Đan lại càng khiếp sợ.
“Lâm Lôi đại nhân so với qua khứ càng cường đại hơn.” Hoắc Đan cung kính, hắn là trung vị thần, dám không tôn kính sao?
Lâm Lôi còn lại là quay đầu nhìn về phía khôn cùng băng tuyết thế giới, cả thiên địa là một mảnh lạnh lẽo. Nhưng trong lòng Lâm Lôi lại cảm thấy ấm áp. Bởi vì nơi này là gia hương!
“Đã tới nơi. Nơi này là Bắc Cực băng nguyên!” Lúc này, Lâm Lôi có chút kích động. “Ngọc Lan đại lục vị diện Bắc Cực băng nguyên, Ngọc Lan đại lục … là gia hương của ta! Gần hai ngàn năm, rốt cục ta cũng trở lại! rốt cục trở lại, ha ha …” Lâm Lôi kích động, nhịn không được để thanh cười to.
Địch Lỵ Á đôi mắt cũng đã ươn ướt, vô cùng xúc động.
“Trở lại. không biết gia tộc ta thế nào rồi, ta ca hắn còn khỏe không.” Địch Lỵ Á cũng kích động vạn phần.
Tại Địa Ngục gần hai ngàn năm dài, càng ở địa ngục lâu, đối với cố hương lại càng có nhiều tư niệm.
“Đây là quê của phụ thận hả?” Uy Địch nhìn về bốn phía nói.
“Nhanh đi thôi. Đây là biên giới phía nam của Ngọc Lan đại lục.” Lâm Lôi cười. “Đi, đi Ngọc Lan đại lục, Hoắc Đan tiên sinh, chúng ta đi đây.” Trong lúc Lâm Lôi cười, một cổ đại địa thần lực liền bao phủ lấy mọi người. Một đám người liền cực nhanh bay khỏi Bắc Cực băng nguyên, hướng tới Ngọc Lan đại lục bay đi.
Còn lại Hoắc Đan nhìn theo Lâm Lôi ở xa xa rời đi: “Năm đó biết được Lâm Lôi là thiên tài. không nghĩ tới … không tới hai ngàn năm, có thể từ Địa Ngục trở về. Đáng sợ, đáng sợ!”
Từ Địa Ngục trở về, cũng đại biểu cho thực lực. Thượng vị thần bình thường há có thể có vạn triệu mặc thạch tài phú không?
Ở địa ngục phi hành đã bị trói buộc thực lớn. Bây giờ trở lại vật chất vị diện, Lâm Lôi liền cảm thấy này phi hành tốc độ tăng nhiều, so với trên ở địa ngục gấp chục lần. Hắn dùng đại địa thần lực bao vây mọi người, trợ giúp Y Na, Uy Địch, lmột đám người tăng tốc độ lên nhanh nhất.
Phi hành không lâu, Lâm Lôi nhìn thấy Ngọc Lan đại lục ở xa xa, bờ biển bắc hải uốn lượn.
“lão Đại, đã tới Ngọc Lan đại lục!” Bối Bối kích động hẳn lên.
“Đây là Ngọc Lan đại lục sao?” Y Na tò mò nhìn.
Trên mặt Lâm Lôi, Địch Lỵ Á trên mặt đều không khỏi có chút hồng lên. Hiển nhiên đều kích động, dù sao cũng xa gần hai ngàn năm. Địch Lỵ Á quay đầu nhìn về phía Lâm Lôi: “Lâm Lôi, bây giờ chúng ta đi đâu trước? phải đi hắc ám chi sâm hay long huyết thành?”
Lâm Lôi thở dài một tiếng.
“Nhiều năm như vậy, ta không qua bái tế Phụ thân. Đi Điểu Sơn trấn trước đi.” Không biết vì sao Lâm Lôi muốn đi đầu tiên là Điểu Sơn trấn. Có lẽ vì đây là nơi hắn sinh ra, và sống một số năm. Ở đây, hắn gặp Đức Lâm gia gia và Bối Bối.
“Điểu Sơn trấn, đúng vậy. Đi Điểu Sơn trấn.” Bối Bối cũng nói.
“Năm xưa, ta sinh ra tại Điểu Sơn trấn.” Bối Bối quay đầu lại hướng Y Na, Ny Ti nói.
Điểu Sơn trấn, đối với Lâm Lôi, Bối Bối có ý nghĩa rất lớn. Đó là nơi bọn họ bắt đầu cuộc đời.
“Tốt. Đi Điểu Sơn trấn. Ta phải thăm quan nơi đó.” Y Na hoan hô, nói.
“Điểu Sơn trấn, phỏng chừng là ma thú trải rộng ra.” Lâm Lôi cảm than vãn. “Gần hai ngàn năm rồi, cũng không biết nơi đó biến thành dạng gì.” Hai ngàn năm, dù sao quá lâu rồi, đủ để phát sinh rất nhiều rất nhiều chuyện.
“Phụ thân, ta cũng muốn tới Tổ ốc.” Uy Địch cũng chờ mong.
“Xuất phát.”
Lúc này, Lâm Lôi mang theo mọi người, trực tiếp hướng phía tây của Ma thú sơn mạch. Nhanh chóng bay tới Điểu Sơn trấn. Hôm nay đạt tới thượng vị thần cảnh giới, so với năm đó còn là thánh vực, tốc độ phi hành nhanh gấp trăm ngàn lần. Vật chất vị diện trói buộc cực thấp. Rất nhanh Lâm Lôi bọn họ liền bay qua Ma thú sơn mạch.
“Lúc ta còn là thanh niên, theo Thần Thánh đồng minh chạy tới Áo Bố Lai Ân đế quốc phải mất hơn nửa năm. Nhưng bây giờ từ Bắc Hải biên giới bay đến đây chỉ tương thời gian uống ngụn rượu … oh, đã tới Điểu Sơn trấn!” Lâm Lôi vừa dứt lời, bọn họ bay ra khỏi sơn mạch, bay tới bầu trời Điểu Sơn trấn.
Nhưng ở bầu trời Điểu Sơn trấn, Lâm Lôi bọn họ trong lúc nhất thời cũng là nghi hoặc.
“đại bá. Người còn nói là ma thú tụ tập. Vừa rồi theo từ sơn mạch bay tới, đều nhìn thấy thực nhiều thôn trang, thực nhiều người.” Y Na không hiểu nói, “Nơi này chính là Điểu Sơn trấn sao? Sao người sống dày đặc vậy. Xung quanh mấy vạn người sinh sống.
“Đúng vậy, Nơi này chính là Điểu Sơn trấn.” Lâm Lôi chắn chắn đáp.
Thân là thượng vị thần xác định vị trí, sao có thể sai được.
“Ngươi nhìn xem, bên kia chính là điểu sơn! Điểu Nơi này là Điểu Sơn trấn.” Lâm Lôi chỉ một ngón tay về phía đông, Phía đông đúng là có một tòa sơn mạch. Mặc dù gần hai ngàn năm trôi qua, nhưng mà điểu sơn không nhiều lắm biến hóa. Nhưng mà giáp ranh về phia tây Điểu sơn biến hóa vô cùng lớn.
Bởi vì …
Nơi này kiến thiết thành một khu vực học viện phi thường xinh đẹp. Số lượng học viên nhiều kinh người.
Học viện này rộng hơn Điểu Sơn trấn rất nhiều.
“Sao lại thế này?” Lâm Lôi tràn ngập sự khó hiểu.
Địch Lỵ Á cũng nghi hoặc: “Quá khứ, nơi này ma thú rất nhiều, chúng ta vừa bay qua Ma thú sơn mạch đên đấy có rất nhiều thôn trạng, nhiều người. Nhìn xem … địa phương khác cũng đều là loài người, không có ma thú.” Năm đó sau ‘hủy Diệt Chi Nhật’, Thần Thánh đồng minh và hắc ám đồng minh phần lớn bị ma thú chiếm giữ.
Có điều là …
Sau gần hai ngàn năm, khu vực này lại nằm trong tay loài người.
“Hai ngàn năm, phát sinh nhiều chuyện lắm.” Lâm Lôi cảm thán một tiếng. “Đi, đi xem Tổ ốc của ta.” Lâm Lôi nói xong, liền tiếp tục phi hành.
Mặc dù Lâm Lôi bọn họ phi hành tại trời cao, nhưng mà phía dưới mọi người đều không nhìn không thấy bọn họ. Bởi vì bọn họ bay địa rất cao. Hơn nữa Lâm Lôi còn dùng nguyên tố ngưng kết thành hình dáng đám mây, Lâm Lôi thong thả phi hành, đồng thời cũng hướng xuống phía dưới, nhìn kỹ đi, thị lực Lâm Lôi vô cùng tốt
Liếc mắt liền thấy bên trong học viện trung tâm có tòa nhà – Tổ ốc!
“Tổ ốc vẫn còn?” Lâm Lôi giật mình.
“lão Đại. Tổ ốc cũng còn tốt lắm. hơn nữa. So với lần trước chúng ta đến xem, hình như tốt hơn.” Bối Bối cũng giật mình nói.
Học viện thực lớn. Địa phương khác đều là mới kiến thiết, nhưng Tổ ốc của Lâm Lôi lúc trước vẫn bảo trì, nhưng lại trải qua trùng tu. Mặc dù trải qua hai ngàn năm, nhưng do được trung tu nên Tổ ốc cũng không tổn hao gì. Lâm Lôi, Bối Bối hai người thấy không khỏi có chút kích động.
Lúc trước bọn họ có nhiều kỷ niệm đẹp ở đây.
“Xuông thôi.” Lâm Lôi thấp giọng nói.
Lập tức ‘Xoát’ một tiếng, sáu đạo ảo ảnh trong nháy mắt xẹt qua trường không, trực tiếp tiến vào trong sân của Tổ ốc. Tốc độ quá nhanh. Từ trên cao đến sân, phỏng chừng không đên một nháy mắt … mắt của người i bình thường căn bản không cách nào nhìn thấy thân ảnh của Lâm Lôi bọn họ.
Trong Tổ ốc.
“Hết thảy đều tốt lắm. Đều tốt lắm.” Lâm Lôi tiến vào tiền viện, cẩn thận xem nhìn. Đột nhiên thấy trong tiền viện có cái ghế, nhất thời con mắt trở nên hồng, “Cái ghế này vẫn còn?” Lâm Lôi khó có thể tin, nhìn chiếc ghế. Lâm Lôi liền nhớ lại … lúc trước Phụ thân Hoắc Cách thường xuyên nằm ở trên ghế, đọc sách.
Lâm Lôi hít sâu một hơi.
Trong nháy mắt, liền nhận ra cái ghế này bắt chước mà chế tác thôi. Cái ghế năm xưa trải qua gần hai ngàn năm, sợ rằng đã mục rồi.
“Uy Địch. Lúc trước ông nội ngươi thường xuyên ngồi cái ghế này.” Lâm Lôi chỉ vào ghế nói, “Còn là nơi … lúc trước, ta ở đây tiếp nhận ngươi ông nội dạy dỗ văn hóa.” Lâm Lôi còn nhớ rỗ, mỗi ngày đều phải tại đây chăm chú đọc các loại bộ sách, hơn nữa còn muốn vượt qua các khảo nghiệm của Hoắc Cách.
“Oa …” Uy Địch trừng mắt to, cẩn thận quan sát từng chỗ.
“Đây là nơi lúc trước ta ngủ, Bối Bối và ta ở một chỗ.” Lâm Lôi chỉ một ngón tay sang phòng bên cạnh địa.
Bối Bối cũng không khỏi cười rộ lên.
“Đi tớihậu viện. Còn có từ đường của gia tộc, lúc trước Bối Bối có thể là ở gần từ đường xuất sanh.” Lâm Lôi trên mặt tràn đầy nụ cười. Bối Bối cũng cười: “Năm đó lão Đại, thường xuyên nướng con gà, thỏ hoang để hấp dẫn ta. Thực đáng thương lúc trước ta rất đơn thuần.”
Lâm Lôi, Bối Bối cười liền hướng tới hậu viện đi.
Ở tổ ốc, Lâm Lôi, Bối Bối đều cảm thấy trong lòng ấm áp.
Trong lúc này …
“Sao? có người đến.” Lâm Lôi, Bối Bối một đám người thân hình chợt lóe, lập tức đi vào hậu viện.
“Chi nhà!” Cửa của Tô ốc mở ra.
Chỉ thấy một vị Lão già, dẫn theo mười mấy thanh niên đi vào phòng: “Các vị, nơi này là nơi thiên tài vĩ đại nhất thạch điêu tông sư, chiến sĩ ma pháp song tu thiên tài, Ba Lỗ Khắc đế quốc khai quốc đại đế, thánh địa ‘Long Huyết tòa Thành’ chủ nhân, thần cấp cường giả truyền kỳ ‘Lâm Lôi Ba Lỗ Khắc’ đã từng sống. Các ngươi đều cẩn thận một chút. Chỉ được xem, không cho phép chạm vào đồ vật.”
Lão già giới thiệu: “Đây là phòng lúc trước của Lâm Lôi tông sư.”
“Oa … Lâm Lôi tông sư sống ở đây, ta muốn đi vào ngủ một giấc thực lâu.” một thiếu niên hạ thấp giọng địa nói, hai mắt sáng lên.
“hừ.”
Lão già không khỏi nhướng mày, liếc mắt nhìn hắn: “Cẩn thận đây là Tổ ốc Lâm Lôi tông sư. Các ngươi học tại học viện. cũng chỉ được đến thăm một lần thôi. Sau này không còn cơ hội nữa đâu! Tốt lắm. Bây giờ chúng ta đi tới thư phòng. Đó là nơi đọc sách của Lâm Lôi tông sư.”
Chương 625: Hai ngàn năm, thương hải tang điền
Trong Tổ ốc hậu viện, Lâm Lôi có chút kinh ngạc khi nghe thanh âm từ tiền viện truyền đến.
“lão Đại.” Bối Bối cười hướng tới Lâm Lôi giơ ngón cái lên.
Uy Địch, Y Na sùng bái nhìn Lâm Lôi. Y Na cười nói: “… vĩ đại nhất … thiên tài thạch điêu tông sư, chiến sĩ ma pháp song tu thiên tài, Ba Lỗ Khắc đế quốc khai quốc đại đế, thánh địa Long Huyết thành chủ nhân, cũng là … thần cấp cường giả truyền kỳ – Lâm Lôi Ba Lỗ Khắc đại bá, nhiều xưng hào như vậy, người thực lợi hại.”
“Ngươi nói còn thiếu một thứ, chung cực chiến sĩ Long Huyết chiến sĩ!” Bối Bối tại một bên cười nói.
Lâm Lôi chỉ có thể cười cười.
Trong tiền viện, các học viên chỉ đi thăm tiền viện một số chỗ, rồi sau đó cùng thống nhất rời đi. Hiển nhiên, tổ ốc đích hậu viện, học viên không được vào. Tổ ốc hậu viện, năm đó đêu bị phá, chỉ có từ đường là vẫn được trung tu để bảo toàn.
Từ đường của gia tộc, há có thể để cho học viên bình thường đi thăm?
Đương nhiên, hôm nay Ba Lỗ Khắc gia tộc chánh thức đã rời từ đường đến Long Huyết thành. Bên trong các từ đường này cũng không có gì.
“Vừa rồi hình như nói đến thánh địa Long Huyết thành. Long Huyết thành cũng thành thánh địa sao.” Lâm Lôi cảm thán một tiếng.
Địch Lỵ Á cười nói: “Thần cấp cường giả liệu có mấy người, sao có thể không phải là thánh địa?”
“Cha.” Y Na tại một bên nhìn Bối Bối nói, “Lúc trước cha xuất sinh ở nơi nào vậy?” Bối Bối cũng cười dẫn theo Y Na, Ny Ty hướng bên cạnh đi đến. Còn Lâm Lôi hướng Từ đường đi đến, Địch Lỵ Á, Uy Địch cũng đi theo đang vào cửa Từ đường đại môn.
“Chi nha!” Sau khi cửa mở ra, Lâm Lôi cẩn thận nhìn Từ đường.
So với năm xưa, Từ đường cơ hồ không có gì biến hóa, hiển nhiên nhờ việc trùng tu tốt. Đương các linh vị đã sớm mang tới Long Huyết thành. Trên đài hoàn toàn trống rỗng
Lâm Lôi nhìn Từ đường, trong đầu còn lại là hiện lên: lúc trước cha Hoắc Cách lần đầu tiên hướng tới mình kể về tình cảnh Ba Lỗ Khắc gia tộc – “tứ đại chung cực chiến sĩ, kỳ thực đại biểu bốn người, Ba Lỗ Khắc gia tộc cao quý, là Long Huyết chiến sĩ huyết mạch gia tộc!”
Trong Từ đường, cha kích động kể lại chuyện gia tộc tràng cảnh, tựa hồ như mới phát sinh vào ngày hôm qua.
Song …
Cha đã đã chết!
“cha, người biết không, ta đã đi địa ngục, gặp mặt tộc trưởng Ba Lỗ Khắc, Thụy Ân, Cáp Trạch Đức, còn rất nhiều người gia tộc nữa … Bây giờ, bọn họ đều khỏe lắm!” Lâm Lôi trong lòng nổi lên một trận chua xót. Cha cả đời đều là hy vọng gia tộc phục hưng. Gia tộc đã phục hưng nhưng … cha vĩnh viễn nhìn không thấy được.
Địch Lỵ Á, Uy Địch cũng ở một bên lẳng lặng nhìn, không dám quấy rầy Lâm Lôi.
Lâm Lôi đột nhiên nhướng mày, không khỏi quay đầu: “Có người đến sao?”
“Các ngươi là ai!” Một tiếng quát từ cách đó không xa vang lên.
“Hãy đi xem.” Lâm Lôi, Uy Địch, Địch Lỵ Á ba người đều hướng ra phía ngoài đi đến. Ra tới bên ngoài, liền thấy một người trung niên mặc ma pháp bào màu xámđang nhìn chằm chằm Bối Bối, Ny Ty, Y Na ba người. Lúc Lâm Lôi ba người đi tới, người trung niên càng khiếp sợ: “Có tới sáu?”
Người trung niên là viện trường học viện, thánh vực cường giả Cáp Mỗ Lâm.
Cáp Mỗ Lâm viện trường đã đạt tới thánh vực đỉnh phong. Bởi vì trong lúc vô tình đi qua, cảm ứng được trong tổ ốc có ngoại nhân. Bình thường tổ ốc không cho phép người khác tiến tới, Cáp Mỗ Lâm tự nhiên tiến đến quát bảo ngưng lại. Kỳ thực Cáp Mỗ Lâm chỉ là cảm ứng được sự tồn tại Y Na, năm người khác hắn không phát hiện được.
Hắn tưởng rằng chỉ có một người. Ai ngờ, có tới sáu người!
Hiển nhiên, năm người khác có thực lực đều vượt qua hắn!
“Ngươi là ai?” Lâm Lôi nhìn hắn.
Cáp Mỗ Lâm cũng là nghiêm nét mặt nói: “Đây là trọng địa của Lâm Lôi học viện. Tại sao các ngươi dám vào? Ta là viện trường học viện Cáp Mỗ Lâm!”
“Ách. ngươi nói học viện gì?” Bối Bối liền nói.
Lâm Lôi cũng là sợ đến nhảy lên, vừa rồi Cáp Mỗ Lâm tựa hồ nói Lâm Lôi học viện.
Cáp Mỗ Lâm nghi hoặc, khó hiểu nhìn sáu người: “Thế nào? Chẳng lẻ các ngươi ngay cả một trong tam đại học viện của đại lục Lâm Lôi học viện cũng không biết? Chẳng lẻ, các ngươi không thấy được đại môn của học viện đại có pho tượng của Lâm Lôi tông sư sao?” Tất cả đều im lặng nghe, Lâm Lôi bọn họ vẻ mặ vui vẻt, làm cho Cáp Mỗ Lâm có chút nghi hoặc.
“Lâm Lôi học viện?” Uy Địch trừng mắt to, lập tức quay đầu nhìn về phía Lâm Lôi: “cha, nghe được không? Lâm Lôi học viện a.”
Lâm Lôi cũng im lặng không nói gì.
Mặc dù Cáp Mỗ Lâm nhìn qua pho tượng điêu khắc thành Lâm Lôi, Nhưng thứ nhất, pho tượng không được tông sư thủy chuẩn. Thứ hai, khí chất lúc đó Lâm Lôi vẫn còn là thánh vực. So sánh với bây giờ thì có biến hóa rất lớn. Căn bản Cáp Mỗ Lâm không thể tưởng tượng được người trước mắt cùng với đại lục truyền kỳ nhân vật Lâm Lôi có liên quan.
“Chúng ta chỉ là đến xem.” Lâm Lôi cười nhạt nói. “Tốt lắm, chúng ta đi thôi.”
Lâm Lôi đại địa thần lực phúc tán ra bao trùm lấy Y Na, Uy Địch bọn họ. Thổ quang mang màu vàng chợt lóe, Lâm Lôi bọn họ sáu người liền biến mất ở phía chân trời.
“Tốc độ này …”
Cáp Mỗ Lâm trợn mắt há hốc mồm, “So với sư phụ còn nhanh hơn, Lôi Nặc sư phụ, chính là Thần cấp cường giả. Cuối cùng, những người này là ai?”
Ba Lỗ Khắc đế quốc lập quốc cũng gần hai ngàn năm. Đế quốc thánh địa là Long Huyết thành. Sau khi Đại đế quốc hoàng đế thối vị, phần lớn đều ở tại Long Huyết thành. Trong Long Huyết thành, có rất nhiều Thần cấp cường giả, hơn nữa còn có rất nhiều thánh vực ma thú thủ hộ.
Không ai dám vào Long Huyết thành phóng tứ.
Long Huyết thành đã sớm được kiến thiết lại. Diện tích bây giờ so qua khứ lớn hơn mấy lần. Long Huyết thành Hắc Ngọc viên là nơi ở của Ốc Đốn. Lúc này ở Hắc Ngọc viên, có hai thanh niên bộ dáng đang ngồi trên cỏ, cùng nhau uống rượu đàm luận.
“Thái Lặc, thế nào? Không nghĩ tới tìm nữ nhân sao?”
“Ốc Đốn thúc, ta đã mệt mỏi.” tráng hán có lông mày rậm, mắt to. Đúng là Thái Lặc. Mặc dù so với qua khứ đã trôi qua gần hai ngàn năm, hình dáng Thái Lặc cơ hồ không biến hóa.
Lúc này, Thái Lặc thở dài nói: “Ốc Đốn thúc, chúng ta có vĩnh hằng tánh mạng. Thê tử của mình có được như thế đau? Trơ mắt nhìn thê tử già đi, chết đi. Cảm giác này vô cùng thống khổ.”
Gần hai ngàn năm qua, Thái Lặc lần lượt từng có hai thê tử.
Hai thê tử lần lượt già rồi chết đi, Thái Lặc cảm thấy vô cùng thống khổ.
“Ai.” Ốc Đốn cũng thở dài một tiếng. “Ta vẫn còn nhớ rõ. Năm đó, đại ca vì để cho ta đến được Ni Na đã dùng rất nhiều cách, thậm chí chiến đấu Áo Lợi Duy Á trên chiến đài. Mấy trăm năm trôi qua, Ni Na cũng không chống lại được thời gian … đại ca tới địa ngục cũng tới hai ngàn năm rồi. Hơn ngàn năm trước, Ni Na cũng đã chết.” Ốc Đốn tự giễu cười, “Có đôi khi, mình có vĩnh hằng tánh mạng, cũng thực là đau khổ.”
Đạt tới thánh vực, mới có vĩnh hằng tánh mạng.
Chỉ là đạt tới thánh vực phải thiên phú, kỳ ngộ. Đối với rất nhiều người mà nói, là vô cùng khó khăn.
“Cái Tỳ bọn họ nhưng thực ra may mắn.” Ốc Đốn cảm thán một tiếng. Trong Ba Khắc năm huynh đệ, Ba Khắc, Cái Tỳ hai người phân biệt lấy Lệ Bối Tạp tỷ muội. Lệ Bối Tạp tỷ muội hai người có linh hồn thuần khiết, nên tu luyện vong linh ma pháp thiên phú cực cao, chỉ mất hơn trăm năm dễ dàng đạt tới thánh vực.
Phu thê đều có vĩnh hằng tánh mạng, mới hoàn mỹ. Nếu như chỉ một người vĩnh hằng, nhìn thấy người kia dần dần già đi rồi chết, đích xác rất đau khổ.
“Ốc Đốn thúc, ta thấy. Lúc nào chúng ta cũng đi tới địa ngục xem đi.” Thái Lặc nói.
“Tới địa ngục?”
Ốc Đốn có chút gật đầu, “Tại đây Ngọc Lan đại lục vị diện, mặc dù cùng Áo Đinh đế quốc có đại cừu. Nhưng chúng ta cũng không có năng lực, cũng không có gì làm … Sau một thời gian, tới địa ngục xem. Lâu rồi ta cũng chưa gặp được đại ca. Thực là tốt có thể gặp đại ca.”
“Ta cũng muốn gặp cha.” Thái Lặc thấp giọng nói.
“Ốc Đốn, Thái Lặc!” Một đạo thanh âm trong đầu Ốc Đốn, Thái Lặc vang lên.
Ốc Đốn, Thái Lặc phảng phất như điện giật, run lên, khó có thể tin, liếc nhìn nhau. Đồng thời, bọn họ cũng cảm ứng được một cổ cường đại hơi thở từ Long Huyết thành tiền viện tại luyện võ trường phát ra ra. Cỗ hơi thở mặc dù cường đại, nhưng làm cho bọn họ có cảm giác quen thuộc. Đây là hơi thở Lâm Lôi!
“Sưu!” “Sưu!”
Ốc Đốn, Thái Lặc hai người đồng thời hóa thành hai đạo thiểm điện cực nhanh bay đi.
Long Huyết thành, luyện võ trường.
Lâm Lôi bọn họ sáu người đang đứng tại đây, Lâm Lôi đang chủ động phát ra hơi thở, đồng thời cũng dùng thần thức truyền âm bắt chuyện, hướng tới những người quen, Chính là trong lúc dùng thần thức điều tra, Lâm Lôi cũng phát hiện có quá nhiều người quen không ở đây. Như Hi Lý gia gia, Hi Nhĩ Mạn thúc thúc, thê tử của Ốc Đốn là Ni Na, Chiêm Ni …MA chi khải tố Bản Nguyên – Thất Hạ Vi Sử Toái Niết Hạ Cố Vi Hàn [ Đạo hữu không muốn bi thương mà sinh ….Thỉnh chư vị đừng nhấp zô, đừng để bi ai,bi thương loạn đạo tâm A..
“Đều đã chết rồi sao?” Lâm Lôi đáy lòng thầm nghĩ.
Vắng mặt tại Long Huyết thành, không nhất định là đã chết. Nhưng Lâm Lôi cũng hiểu được, người bình thường, nếu không đạt tới thánh vực, bình thường có thể sống ba bốn trăm tuổi tựu không sai. Đúng rồi, nhiều nhất là sống đến năm trăm tuổi. Chỉ có đạt tới thánh vực, mới có thể có vĩnh hằng tánh mạng.
Chỉ thấy từng đạo nhân ảnh, từ các nơi trong Long Huyết thành, cực nhanh phi lại đây,
“Cha!” một đạo âm thanh hùng hậu vang lên. Mắt Lâm Lôi sáng lên, đó là Thái Lặc.
“Đại ca!” Đó là Ốc Đốn.
“Lâm Lôi đại nhân.” Vóc người to lớn, đúng là Ba Khắc.
Một đám người đều bay nhanh chạy tới. Trong nháy mắt, xung quanh luyện võ trường, tụ tập gần trăm người. Trong gần trăm người này, Lâm chỉ biết được một bộ phận nhỏ, phần lớn căn bản không nhận ra. Bất quá, nhìn thấy đám người quen thuộc, Lâm Lôi không nhịn được cảm thấy kích động. Đây đều là huynh đệ, bằng hữu, thân nhân của mình!
“Ca!” Ốc Đốn trực tiếp ôm Lâm Lôi một cái.
“Ốc Đốn.” Lâm Lôi ôm lấy thân đệ đệ, cũng không khỏi thỏa lòng mong đợi.
“Chủ nhân!” Lâm Lôi quay đầu nhìn lại, là nam tử mặc trường bào màu đen. Đúng là hóa hình trước kia của Hắc Lỗ. Hắc Lỗ cũng là kích động địa nhìn Lâm Lôi. Nhiều năm qua, thân là ma thú vương giả, Hắc Lỗ đối với Lâm Lôi vẫn rất cảm kích.
Sau khi Ốc Đốn vàLâm Lôi rời nhau ra, Ốc Đốn kích động đến mức khó có thể ức chế: “Ca, ta thực sự không nghĩ tới người sẽ quay lại. Ta vừa rồi đã nói qua, chuẩn bị tời địa ngục tìm người. Ca … Nơi đây có rất nhiều người ca không nhận ra. Ta giới thiệu với ca … vị này là nhi tử của A Nặc …”
Ốc Đốn một hơi giới thiệu hơn 10 thành viên quan trọng.
Những người đó đều nhìn chằm chằm Lâm Lôi. Trong đôi mắt tràn đầy sự ngạc nhiên và sùng bái. Tựu hình như nhìn một i vĩ nhân trong truyền thuyết.
“Uy Địch. Lai đây, ra mắt thúc thúc của ngươi đi. Còn đây là ca của ngươi Thái Lặc …” Lúc này, Lâm Lôi không dấu được sự vui vẻ.
Trong lúc này …
“Lão Tam!” một đạo thanh âm ở sau đột ngột vang lên.
Lâm Lôi quay đầu nhìn lại.
Một thân mặc trường bào màu đen, là hạ vị thần. Hai mắt linh động vẫn như trước kia, chỉ hơn là có một tia tang thương, Đúng là huynh đệ thân thiết của Lâm Lôi, lão Tứ Lôi Nặc.
“lão Tứ.” Lâm Lôi trực tiếp ôm lấy lão Tứ Lôi Nặc.
“lão Tam.” Mắt Lôi Nặc không khỏi đã ươn ướt.
Gần hai ngàn năm không thấy, vốn tưởng rằng cả đời cũng không hy vọng gặp lại. Bây giờ gặp lại, sao có thể không kích động?
“lão Tam, đã bao nhiêu năm a.” Lôi Nặc kích động, thân thể phát run.
“Uhm.” Lâm Lôi cũng ngay cả gật đầu.
Lâm Lôi lập tức nhớ tới Da Lỗ và Kiều Trì, liền nói: “Được rồi, lão Tứ, lão Đại cùng lão Nhị đâu rồi? Hai người đó thế nào rồi?” Lâm Lôi có một tia chờ đợi. Dù sao Da Lỗ cùng Kiều Trì đều có thiên phú tương đối cao đích. Có lẽ … có lẽ cũng có thể đạt tới thánh vực.
Hơi khó nhưng Lâm Lôi vẫn có một tia chờ đợi.
“Đều đã chết.” Lôi Nặc thanh âm hạ xuống.
Lâm Lôi ngẩn ra.
“Đã chết …” Lâm Lôi thở dài một tiếng.
Kỳ thực, lần này quay lại này, Lâm Lôi đã có sự chuẩn bị. Dù sao, mình đa gần hai ngàn năm không quay lại, gần hai ngàn năm thời gian. Những người nào không đạt tới thánh vực, trải qua tuế nguyệt đủ để làm bọn hắn già chết đi. Dù sao đạt tới thánh vực là phi thường gian nan. Lúc trước, Địch Lỵ Á nhớ có lễ vật của Bối Lỗ Đặc là khỏa thần cách, cuối cùng mới đạt tới thánh vực và thành thần.
Kỳ thực luyện hóa thần cách, phải đạt tới thánh vực mới có thể luyện hóa. Trước khi chưa đạt thánh vực, dùng thần cách cũng không có gì hay.
Lúc trước, Địch Lỵ Á tu luyện tốc độ tăng lên, cùng thần cách không quan hệ. Trên thực tế liên quan tới vật chất ở trên thần cách!
Bởi vì …
Khỏa thần cách đó không phải thần cách bình thường.
Lưu ý, trên phong hệ thần cách tản ra quang mang màu xanh nhạt. Nhưng lúc trước, vào ngày kết hôn, khỏa thần cách mà Địch Lỵ Á đã dùng, căn bổn không có một tia quang mang. rất bình thường! Kỳ thực, khỏa thần cách này là do Bối Lỗ Đặc hao phí không ít bảo vật luyện chế mà thành. Bên trong là thần cách, ở bên ngoại ẩn chứa vật chất quý giá khác, làm cho Địch Lỵ Á càng thêm dễ dàng cảm ứng được nguyên tố.
Nhờ vậy, mới có thể tu luyện cực nhanh như vậy.
“Bất quá, bọn họ không phải già chết.” Lôi Nặc thấp giọng nói.
Lâm Lôi ngẩn người ra: “cái gì?”
“Ca, hãy vào bên trong rồi nói tiếp.” Ốc Đốn liền nói.
Lâm Lôi nhìn chằm chằm Lôi Nặc. Lôi Nặc cũng thở dài nói: “lão Tam, vào trong đại sảnh rồi từ từ nói chuyện.”
Lâm Lôi cảm giác được tình huống không không ổn. Lúc này cố nén nghi hoặc, cùng Lôi Nặc, Ốc Đốn hướng tới nghị sự đại sảnh. Chính thức tiến vào đại sảnh, cũng chỉ hai mươi mấy người.
Đám vạn bối khác đều ở bên ngoài.
Trong đại sảnh.
Lâm Lôi, Bối Bối bọn họ, cùng với Ốc Đốn, Thái Lặc, Toa Toa, Tái Tư Lặc, Ba Khắc năm huynh đệ đều tụ tập lại đây.
“lão Tứ, cuối cùng có chuyện gì xảy ra vậy? ngươi nói lão Đại cùng lão Nhị không phải bình thường chết đi sao?” Lâm Lôi nhịn không được nói.
“Được rồi.”
Lôi Nặc thấp giọng nói. “lão Tam, ngươi nghe xong, đừng có gấp, phải tĩnh táo!”
“Nói mau.” Lâm Lôi nhịn không được đạo.
Lôi Nặc gật đầu nói: “lão Tam, hôm nay, cả Ngọc Lan đại lục chỉ có hai đế quốc. Một là Ba Lỗ Khắc đế quốc, còn lại là Áo Đinh đế quốc. Về phần phía tây ma thú sơn mạch, trước đây là khu vực của thần thánh đồng minh, hắc ám đồng minh trở thành các công quốc, vương quốc, không đáng giá nhắc tới.”
“Áo Đinh đế quốc?” Lâm Lôi nhướng mày.
“Đúng vậy, khu vực Áo Bố Lai Ân đế quốc, Ngọc Lan đế quốc, Lai Nhân đế quốc, La Áo đế quốc, và phần cực đông đại thảo nguyên trước kia, bây giờ tất cả đều bị thống trị bởi Áo Đinh đế quốc.” Lôi Nặc nói.
Lâm Lôi không khỏi cả kinh.
Áo Đinh đế quốc chiếm cứ diện tích vượt quá nửa linh thổ của Ngọc Lan đế quốc. Kỳ thực lúc trước sau khi ngươi rời đi không lâu, Bối Lỗ Đặc đại nhân hắn dùng thần thức truyền âm, thông tri tất cả Thần cấp cường giả một tin tức: Sau này ngoài những Thần cấp cường giả tiến vào chúng thần mộ địa, đám còn lại phải đi chí cao vị diện, thần vị diện. “Lôi Nặc chậm rãi đạo: “Ngọc Lan đế quốc cùng Áo Bố Lai Ân đế quốc đều phục quốc được. lão Nhị Kiều Trì trở thành trọng thần của Ngọc Lan đế quốc. Còn lão Đại Da Lỗ, cũng vì đạo sâm thương hội cố gắng … nhờ sự trợ giúp của chúng ta hỗ trợ, Đạo Sâm thương hội nuốt được hai đại thương hội khác, trở thành Ngọc Lan đại lục đệ nhất thương hội.”
Lâm Lôi trầm tĩnh nghe.
“Cuộc sống yên bình mới trải qua hơn hai trăm năm. Một nhân vật xuất hiện!”
Lôi Nặc hạ giọng nói, “Hắn gọi là Áo Đinh. Trong một năm ngắn ngủn, liền thống trì đại đế quốc khác. Thậm chí, hắn còn muốn tiêu diệt Ba Lỗ Khắc đế quốc, trong khi hắn giết tới … May nhờ Bối Lỗ Đặc đại nhân ra mặt, quát bảo hắn ngưng lại. Từ đó, hắn không xâm phạm Ba Lỗ Khắc đế quốc nữa. Căn cứ theo thôn tin của Bối Lỗ Đặc đại nhân, Áo Đinh là một trong 5 đại vương của Ba Cách Đạt vị diện ngục giam, được gọi là tà ác vương giả.”