1. Home
  2. Truyện Tiên Hiệp
  3. [Audio] Tiên Ngục dịch
  4. Tập 93: Linh Thảo Oa (c461-c465)

[Audio] Tiên Ngục dịch

Tập 93: Linh Thảo Oa (c461-c465)

❮ sau
tiếp ❯

Chương 461 : Cầu kiến tôn chủ

Lâu Ninh trả lời.

– Ta biết.

Tô Triệt gật đầu nói:

– Cho nên mới đến đây hỏi đệ, Trường Thanh sư huynh bao giờ mới về?

– Chuyện này…

Lâu Ninh do dự một lúc, mới nói:

– Tôn chủ không nói bao giờ về, chỉ dặn, nếu có chuyện quan trọng, có thể gửi tin cho huynh ấy. Đệ nghĩ, nếu chỉ vì mấy câu hỏi của Hàn Ảnh sư huynh, tôn chủ chưa chắc đã về.

– Vậy, ta có thể đi Thiên Uy Sơn, cầu kiến Trường Thanh sư huynh hay không?

Tô Triệt tiếp tục hỏi.

– Có lẽ được.

Lâu Ninh gật đầu nói:

– Đệ chỉ biết, hai vị tôn chủ không phải liên hợp luyện đan, làm phiền một chút, chắc không vấn đề gì.

– Được, đa tạ Lâu Ninh sư đệ.

Tô Triệt giơ tay chào:

– Ta đến Thiên Uy Sơn luôn đây.

Lâu Ninh mỉm cười gật đầu, đứng dậy tiễn.

Tô Triệt cho rằng, nếu đã có thể dùng thân phận Hàn Ảnh gặp Lô Trường Thanh, vậy thì không cần bắt giữ Lâu Ninh nữa, dù sao, bắt thêm một người, là thêm một sơ hở, một phần nguy hiểm.

Phi hành mấy trăm dặm, cuối cùng Tô Triệt cũng đến Thiên Uy Sơn, với thân phận trưởng lão bây giờ Tô Triệt không cần dùng bất cứ thủ tục gì, đã có thể đi qua kết giới hộ sơn Thiên Uy Sơn. Chút quyền lực này vẫn là có.

Đi lên đỉnh núi đến quảng trường bên ngoài tôn chủ đại điên, Tô Triệt tìm một trực thủ đệ tử hỏi thăm:

– Thiên Anh tôn chủ có ở trong đấy không?

– Hồi bẩm sư thúc, Thiên Anh tôn chủ đang ở trong điện.

Trực thủ đệ tử cung kính trả lời:

– Đồng thời, còn có Thiên Dũng tôn chủ, Thiên Nhàn tôn chủ, cũng ở trong điện làm khách.

Tô Triệt bình tĩnh gật đầu, trong lòng thầm kêu khổ:

– Thiên Uy, Thiên Anh, Thiên Dũng, Thiên Hiền, bốn Kim Đan hậu kỳ tụ tập trong điện, bảo mình hạ thủ thế nào?

Vì vậy, Tô Triệt lại hỏi:

– Không biết tại sao, tứ đại tôn chủ lần này hội tụ, sẽ kéo dài bao lâu?

– Đệ tử không biết.

Trực thủ đệ tử khom người trả lời.

Linh Dược Sơn là đan đạo môn phái trừ tu vi cảnh giới, càng chú trọng năng lực luyện đan, những thiên sơn tôn chủ này đều chỉ là Kim Đan hậu kỳ tu vi, không giống như Thiên Huyền Phong thập đại chủ phong tôn chủ đều là Kim Đan hậu kỳ đại viên mãn cảnh giới.

Nhưng, dù sao nơi này cũng là sơn môn trọng địa của chúng, cho dù chỉ có bốn Kim Đan hậu kỳ, Tô Triệt cũng không dám chắc, có thể vô thanh vô tức hạ gục hết bọn họ. Đồng thời đối mặt với bốn tôn chủ, quá mạo hiểm, chỉ cần có một chút sai sót, sẽ kinh động Linh Dược Sơn Nguyên Anh lão tổ…

Làm thế nào bây giờ?

Tô Triệt đứng im tại chỗ, trong đầu không ngừng đưa ra các ý tưởng mới…, đợi một lúc, trực thủ đệ tử hiếu kỳ hỏi:

– Hàn Ảnh sư thúc, có cần đệ tử vào trong điện thay người bẩm báo một tiếng không?

– Tạm thời không vội.

Tô Triệt khoát khoát tay nói:

– Ta đang cân nhắc, vì chút chuyện cá nhân của mình, có đáng để làm phiền bốn vị tôn chủ hay không.

Trực thủ đệ tử gật gật đầu, sự keo kiệt của Hàn Ảnh, hắn cũng đã nghe qua, cho nên, căn bản không kỳ vọng sẽ được hắn ban thưởng, ai ngờ…

Tô Triệt lấy ra một túi linh thạch, bên trong có vài trăm viên linh thạch hạ phẩm, dúi vào tay hắn, nói:

– Giúp ta một chút, làm thế nào để được gặp riêng Trường Thanh sư huynh.

Tô Triệt đóng giả Hàn Ảnh, vốn dĩ là Thiên Anh Sơn Kim Đan kỳ, có chuyện muốn một mình cầu kiến Thiên Anh tôn chủ, cái này cũng là hết sức bình thường. Trực thủ đệ tử không vì thế mà cảm thấy hiếu kỳ, chỉ là, con gà sắt này lại phá lệ vặt lông, đúng là có chút ngoài sức tưởng tượng.

– Chuyện lớn đến đâu mới có thể ép hắn ra ngoài móc linh thạch…Vạn Tộc Chi Kiếp Tác phẩm liên tục 3 tháng liền top 1 Qidian.tác giả có viết khá rõ: “Ta là cái này chư thiên vạn tộc kiếp!

Trực thủ đệ tử im lặng ngẫm nghĩ một lúc, rồi mới nói:

– Hàn Ảnh sư thúc có thể sang thiên điện đợi, trưa hôm nay, mấy vị tôn chủ đều sẽ nghỉ ngơi một lát. Lúc đó, đệ tử sẽ giúp người gửi tin cho Thiên Anh tô chủ, có lẽ có thể gặp riêng người.

– Được!

Tô Triệt trong lòng mừng rỡ, lập tức đến thiên điện, kiên nhẫn chờ đợi.

Thiên điện cách chính điện vài chục trượng, trong điện ngoài điện đều có bố trí cách tuyệt kết giới, đề phòng bị người khác nghe lén, nếu có thể bắt Lô Trường Thanh trong vòng mấy tức thời gian, rất có hi vọng không kinh động ba vị tôn giả còn lại trong chính điện.

Đương nhiên, Tô Triệt cũng không lỗ mãng hành sự, mà sẽ căn cứ tình hình linh hoạt ứng biến, nếu là nắm bắt không lớn, thì sẽ tùy tiện hỏi mấy câu liên quan đến luyện chế Phong hỏa ly hợp đan, sau đó tạm thời cáo lui, tìm cơ hội khác.

Đến giờ ngọ, Tô Triệt cuối cùng cũng nhìn thấy mục tiêu lớn nhất, Lô Trường Thanh.

Lô Trường Thanh, tướng mạo hơn bốn mươi tuổi, ngũ quan đoan chính, khí độ trầm ổn, mặc dù không cao, nhưng lại toát ra khí tức uy nghiêm thượng vị giả mới có.

Người này chính là hung thủ gián tiếp hại chết mẫu thân của Linh Lung, hơn nữa, nguyên thần cũng hắn cũng là một trong chìa khóa để mở tầng thứ ba Tiên Ngục.

– Hàn Ảnh sư đệ, có chuyện gì mà đòi gặp ta gấp như vậy?

Sau khi bước vào thiên điện, thần tình và ngữ khí Lô Trường Thanh không quá thân thiết, đủ thấy, hắn cũng không muốn gặp một người nhiều tật xấu như Hàn Ảnh.

Quan hệ giữa hai người không phải rất tốt, cũng là do Hàn Ảnh thà chấp nhận thất bại nguy hiểm tự mình luyện đan, cũng không chịu nhờ vả Lô Trường Thanh.

– Sư huynh là thế này…

Tô Triệt học theo giọng điệu âm lạnh của Hàn Ảnh, sau khi hành lễ nói:

– Gần đây, đệ và Minh Liên sư muội hợp lực luyện chế một lò Phong hỏa ly hợp đan, huynh cũng biết, cái này đối với đệ và Minh Liên mà nói cực kỳ quan trọng. Nhưng trước khi mở lò, đệ lại là bắt đầu suy tính thiệt hơn, trạng thái rất không tốt. Bất đắc dĩ, đành phải đến tìm sư huynh, có mấy nghi hoặc cần thảo giáo.

Lô Trường Thanh cười thầm, trong lòng chút hả hê:

– Gà sắt cũng biết mở miệng cầu người, không dễ a.

– Có nghi hoặc gì, sư đệ cứ nói.

Đã là sư huynh đệ thuộc cùng một sơn, cho dù phản cảm người này, Lô Trường Thanh cũng không thể cự tuyệt ra mặt thỉnh cầu thảo giáo của Hàn Ảnh. Tôn chủ một sơn, thì phải có khí khái và ý chí tôn chủ.

Trước khi Tô Triệt lên tiếng thảo giáo, lão Hắc đã xác định:

– Chủ nhân, bên ngoài không có gì dị thường, cách tuyệt kết giới trong điện ngoài điện cũng là trạng thái bình thường, lúc này động thủ cơ hội không tệ.

– Sư huynh nghi hoặc lớn nhất chính là…

Tô Triệt miệng nói, chỗ mi tâm đột nhiên bạo lóe lam quang!

Lúc này Lô Trường Thanh chỉ đứng cách hắn chưa đến một trượng, nhiếp hồn lam quang gần như không có khuếch tán, trong nháy mắt, đã trúng giữa trán Lô Trường Thanh.

Khoảnh khắc ấy, giống như một đường quang tuyến lam sắc, nối trán hai người lại với nhau, nhiếp hồn chi uy đối với nguyên thần của Lô Trường Thanh, trùng kích lực tập trung cao độ không hề tiết ra ngoài.

Theo đạo lý mà nói, nhiếp hồn chi lực của Tô Triệt, có thể khiến Kim Đan hậu kỳ thần tríc hỗn loạn trong vòng mười mấy tức thời gian.

Mười mấy tức thời gian đối với Tô Triệt mà nói, tuyệt đối đủ dùng. Thời khắc then chốt cao thủ tương tranh thậm chí có thể là dài dằng dặc.

Nhưng…

Chương 462 : Phong tỏa

Lô Trường Thanh chỉ là vô thức nhắm hai mắt, đột nhiên, lại mở trừng mắt mặt đầy giận dữ nhìn Tô Triệt, rõ ràng là định thực thi phản kích.

– Không ổn!

Tô Triệt nhất thời ý thức được hắn nhất định sở hữu trấn hồn pháp bảo đẳng cấp cực cao, nếu không, không thể hoàn toàn miễn nhiễm nhiếp hồn chi lực ở cự ly gần như vậy.

Bí mật cá nhân này, nội gián của Thiên Huyền Tông đương nhiên không thể điều tra ra.

Tù ma!

Tô Triệt dù sao vẫn chiếm ưu thế đánh lên, trước khi hành động sớm đã tính đến rất nhiều cục diện bất lợi, các phương diện phản ứng đều nhanh hơn Lô Trường Thanh một tuyến, gần như lam quang vừa lóe, vẫn chưa kịp tiêu tán, tù ma thần thông đã phóng thích ra.

Một chữ tù lớn ngưng hiện mà thành, pháp thuật chi quang vừa lóe lên trên tay Lô Trường Quang đã tắt ngóm.

Phật!

Chiến đội Tiên Ngục toàn thể xuất động, tất cả tư chức.

Panh! Panh!

Hai con Thánh Ma khôi lỗi nhảy ra từ trong chữ ngục, mở rộng vòng tay, như dã nhân sơn gian, man hoang hung thú, một trước một sau, kẹp Lô Trường Thanh vào giữa.

Nhà giam chữ ngục khóa chặt chân nguyên và Kim Đan trong người Lô Trường Thanh, lúc này, hắn giống như một miếng thịt, bị hai con khôi lỗi băng lạnh kẹp chặt ở giữa, đến sức mạnh thân thể cũng không thể động dụng…

Thủ…

Mười sáu con quỷ vương thi triển ra thiên biến vạn hóa chi năng, biến thành mười sáu tấm vật liệu hình dạng khác nhau, vô thành tổ hợp làm một, liền thành một cái bát cực lớn cực sâu, rơi xuống, đem Tô Triệt, Lô Trường Thanh, và nhà giam chữ ngục, chụp vào bên trong.

Đây là mười sáu con quỷ vương dùng thân thể bản thân, và quỷ lực cường hãn, tổ thành một loại cách tuyệt kết giới khác, không những có thể cách tuyệt thanh âm, thị tuyến và thần thức, còn có thể trên một mức độ nhất định, ngăn cản Lô Trường Thanh gửi linh phù cầu cứu ra ngoài.

– Ngươi là Thiên Vũ Thiên Huyền Tông!

Lô Trường Thanh hét lên một tiếng giận dữ, căn cứ vào hai đại thần thông Tô Triệt vừa thi triển, cùng số lượng quỷ bộc và linh sủng, hắn sao có thể đoán không ra thân phận thật sự của Tô Triệt.

Giọng lớn cỡ mấy, cũng không thể xuyên qua cách tuyệt kết giới do quỷ vương tổ thành, Tô Triệt không lo sẽ bị người khác nghe thấy.

Tiếp theo, làm thế nào mới có thể vô thanh vô tức giết chết hắn, hoặc sau khi đánh ngất gửi vào Tiên Ngục, mới là bước quan trọng nhất.

Phòng giam chữ ngục quyết không thể phá, một khi phá, chân nguyên và Kim Đan trong người Lô Trường Thanh sẽ hồi phục bình thường, chắc chắn sẽ bạo phát ra khí kình ngút trời, trùng phá phong tỏa của mười sáu con quỷ vương, kinh động ba tôn giả còn lại trong chính điện.

Có thể nói, hạ gục Lô Trường Thanh đã không là vấn đề, mấu chốt là làm cho vô thanh vô tức, Tô Triệt mới có thể thần không biết quỷ không hay rời khỏi Linh Dược Sơn. Lúc đó, mới là đại công cáo thành thực sự.

Tô Triệt tiến lên mấy bước, từ từ bước vào phòng giam chữ ngục, lực trói buộc trong đó đương nhiên không cấu thành ảnh hưởng với Tô Triệt.

Tô Triệt từ từ giơ tay, ấn đầu Lô Trường Thanh.

– Ngươi muốn làm gì?

Bị hai con khôi lỗi kẹp, Lô Trường Thanh mặt đầy sợ hãi, đã ý thức được, Thiên Vũ này rất có khả năng sẽ trực tiếp giết chết mình.

– Cảnh cáo ngươi, Thiên Vũ, nếu ngươi giết ta, mệnh hồn bài của ta sẽ vỡ bất cứ lúc nào, Nguyên Anh lão tổ phía ta chắc chắn sẽ phát hiện ra, lập tức tìm đến đây!

Để tự cứu mình, Lô Trường Thanh vội vàng uy hiếp nói:

– Lúc đó, ngươi cũng không thể chạy thoát, chỉ có nước bó tay chịu trói.

– Vậy sao?

Tô Triệt móc đầu hắn, trầm giọng nói:

– Đa tạ ngươi nhắc nhở, vậy thì không giết ngươi nữa.

Tay phải Tô Triệt vốn dĩ đang ấn trên đầu Lô Trường Thanh, lúc này, từ từ di chuyển xuống, nhéo vào sau gáy hắn, từ từ kích phát một chút khí huyết, phá diệt chi lực trực tiếp tác dụng lên nội bộ cổ Lô Trường Thanh, rắc, xương cổ vỡ vụn, kinh mạch và thần kinh cũng bị triệt để cắt đứt.

Lần này, hắn đã hoàn toàn trở thành một phế nhân, y thuật tốt nhất thế gian, cũng không thể khỏe mạnh được như cũ. Cho dù như vậy, hắn vẫn chưa chết, vẫn còn sống, Tô Triệt cho rằng, mệnh hồn bài lúc nãy hắn nói, có lẽ sẽ không vỡ.

– Cô…

Từ trong họng Lô Trường Thanh phát ra thanh âm cổ quái, triệt để mất đi năng lực nói chuyện, đương nhiên, trừ đầu óc vẫn còn có thể sử dụng, những năng lực phương diện khác đều mất hết.

– Thu.

Tô Triệt tâm niệm vừa động, đem Lô Trường Thanh và chiến đội Tiên Ngục, toàn bộ thu vào Tiên Ngục.

Chỉnh trang lại y phục, Tô Triệt sải từng bước lớn ra khỏi thiên điện, gật đầu cảm ơn trục thể đệ tử gần đó, sau đó, rời khỏi Thiên Uy Sơn.

Thành công bắt giữ Lô Trường Thanh, Tô Triệt tự cho rằng mọi chuyện đã thuận lợi, có lẽ thần không biết quỷ không hay, nhưng không biết, khoảng khắc thu Lô Trường Thanh vào trong Tiên Ngục, trong Linh Dược Sơn mệnh hồn điện, mệnh hồn bài của Lô Trường Thanh chát một tiếng vỡ vụn, nhất thời kinh động trực thủ trưởng lão trong điện.

– Lô Trường Thanh chết rồi?

Trực thủ trưởng lão giật mình thất sắc, dựa vào chức trách của hắn, lập tức kích phát ngọc phù truyền tấn, thông báo cho Nguyên Anh tu sĩ Hồng Vân lão tổ phụ trách chuyện này.

Rất nhiều thứ đều có thứ gọi là mệnh hồn bài, nhân sĩ quan trọng trong tông môn, đều tách ra một tia mệnh hồn nhỏ, gửi lên mệnh hồn bài, người chết, bài vỡ, có thể kịp thời thông báo người khác trong tông, điều tra nguyên nhân bị hại.

Dựa vào thường thức cơ bản tu chân giới mà nói, người chưa chết, mệnh hồn bài sẽ không vỡ, cho dù người vào trong đạo khí không gian, cũng chỉ là ở một giới khác, trạng thái mệnh hồn bài vẫn duy trì bình thường.

Trừ phi, người này phi thăng Linh Giới, thậm chí Tiên Giới, để lại tu chân giới mệnh hồn bài mới xuất hiện tình huống người chưa chết bài đã vỡ.

Lần trước ở Thanh Lam Châu phường thị cảnh nội Thái Ất Môn, khi Tô Triệt đem Phong Hỏa đã trọng thương bắt vào trong Tiên Ngục, mệnh hồn bài của hắn cũng sản sinh vết nứt, kịp thời nhắc nhở Kim Đan hậu kỳ Phong Sa; Hôm nay Lô Trường Thanh cũng là loại tình huống này.

Đủ để chứng minh, không gian Tiên Ngục vẫn là một không gian đặc thù hoàn toàn không thuộc tu chân giới, Lô Trường Thanh bị bắt vào Tiên Ngục, nghĩa là đến một giới khác, không khác Linh Giới hoặc Tiên Giới.

Đáng tiếc là, Tô Triệt không biết điều này, bởi vì Thiên Huyền Tông vừa hay không muốn thiết lập thứ gọi là mệnh hồn bài, cho nên, Tô Triệt không nghiên cứu quá sự tình phương diện này.

Lúc này, Tô Triệt đang rời khỏi Thiên Uy Sơn, cảm thấy đại sự đã định, còn nói với lão Hắc:

– Lão Hắc, bắt được Lô Trường Thanh thuận lợi như vậy, chúng ta ở lại tham quan một chút, nếu không có dị biến gì, sẽ giúp ngươi tìm lại con Linh Thảo Oa.

– Bỏ đi, chủ nhân.

Lão Hắc không muốn vì chút suy nghĩ của mình, mang đến cho Tô Triệt bất cứ nguy hiểm gì, liền nói:

– Linh Thảo Oa mà thôi, sau này có cơ hội nói sau.

– Không sao.

Tô Triệt mỉm cười, vừa nói không sao, đột nhiên thần sắc kịch biến.

Chỉ thấy, trên đỉnh đầu, Linh Dược Sơn đại trận đột nhiên khởi động, ù ù ù ù, từ trạng thái thứ nhất, nhanh chóng chuyển sang trạng thái thứ hai hoàn toàn phong bế.

Chương 463 : Phong tỏa (2)

Đây không phải loại kết giới tiểu hình của mỗi tòa sơn phong, mà là siêu cấp đại trận bao phủ cả sơn môn, bao phủ cả một trăm linh tám tòa cự sơn, hàng trăm mẫu linh thảo dược viên.

Đại trận như vậy, một khi đã vào đến trạng thái thứ hai hoàn toàn phong bế, có nghĩa là, ai đã vào trong, đừng hòng ra được bên ngoài.

Có thể nói, cho dù là một ngàn Tô Triệt cộng lại, cũng đừng mong đột phá đường kết giới trên đỉnh đầu. Siêu cấp môn phái hộ sơn đại trận, là cần mấy vạn người hợp lực lại, mới có thể mở được nó.

– Hỏng rồi.

Tô Triệt lập tức bừng tỉnh:

– Lô Trường Thanh mất tích bị phát hiện, Linh Dược Sơn mới không tiếc tiêu hao một lượng lớn linh thạch, khởi động đại trận.

– Sao lại bị phát hiện?

Lão Hắc cũng giật mình:

– Lúc rời khỏi Thiên Uy Sơn, rõ ràng không có ai phát hiện dị trạng… Không lẽ là do mệnh hồn bài của Lô Trường Thanh gây ra?

– Có khả năng…

Tô Triệt cũng coi như phản ứng cực nhanh, lúc này không có đủ thời gian cân nhắc việc khác, lập tức đáp xuống, chui vào trong lòng đất, tranh thủ thời gian thay đổi diện mạo, lại biến thành Địa Chính Sơn Trúc Cơ đệ tử La Liêm ban đầu.

Lô Trường Thanh mất tích, rất dễ có thể tra đến đầu Hàn Ảnh, sau đó là tra đến Lãng Lập, chỉ có thân phận La Liêm là vẫn còn an toàn.

Nhưng, cũng chỉ là an toàn tạm thời, dựa vào năng lực điều tra của siêu cấp môn phái, vẫn có thể tra ra, hôm trước, La Liêm từng mượn danh nghĩa đi mượn linh thảo đến Thiên Anh Sơn. Cho nên, cũng không phải rất an toàn.

Cho nên, Tô Triệt dự định bắt một đệ tử ngoại môn bất kỳ không liên quan đến sự kiện, giả dạng thành người đó, mới có thể lừa dối qua cửa.

Hộ sơn đại trận duy trì trạng thái thứ hai, lúc nào cũng phải tiêu hao một lượng lớn linh thạch, không thể quá lâu, Tô Triệt tính, trạng thái bế quan này không thể vượt qua ba ngày.

– Chỉ cần có thể sống qua ba ngày này, là có thể an toàn rời đi.

Tô Triệt tranh thủ thời gian bay về Địa Chính Sơn, tùy tiện gõ cửa phòng một đệ tử ngoại môn, bắt sống hắn, biến thành hình dạng hắn, kiên nhẫn chờ đợi trong phòng, chờ đợi biến hóa tiếp theo.

Linh Dược Sơn đệ tử ngoại môn mặc dù không nhiều bằng Thiên Huyền Tông, nhưng cũng là hơn mười vạn người, bốn Nguyên Anh lão tổ không thể tiến hành thẩm tra từng ấy đệ tử ngoại môn.

Chỉ cần không phải đối mặt với sự nghi vấn của Nguyên Anh lão tổ, Kim Đan tu sĩ, Tô Triệt cực kỳ tin tưởng có thể ứng phó tự nhiên.

Cùng lúc đó, tất cả nhân sĩ cao tầng Linh Dược Sơn, toàn bộ hội tụ trên Thiên Uy Sơn, đang toàn lực điều tra cái chết của Lô Trường Thanh.

Bốn Nguyên Anh lão tổ cũng có mặt: Chưởng môn nhân Hạo Thiên, đại trưởng lão Hồng Vân, nhị trưởng lão Thần Húc, tam trưởng lão Nguyên Nguyệt.

– Là đệ tử, là đệ tử… nhưng, đệ tử thực sự không biết.

Lúc này, trước mặt sự nghi vấn mấy vị lão tổ, và rất nhiều tôn chủ, trực thủ đệ tử từng nói chuyện với Tô Triệt sợ đến run người, lời nói cũng không còn hoàn chỉnh nữa.

– Chớ sợ, chuyện này không trách ngươi.

Đại trưởng lão Hồng Vân chuyên phụ trách sự vụ nội nộ tông môn, dùng an tịnh tâm an thần tiểu pháp thuật phủ lên người đệ tử kia, sau đó lại dùng ngữ khí ôn hòa nói:

– Chỉ cần kể lại toàn bộ câu chuyện, sẽ coi như ngươi lập được công lớn, hiểu chưa?

– Đệ tử hiểu.

Trực thủ đệ tử dù sao cũng là Trúc Cơ sư kỳ tu vi, rất nhanh ổn định tâm thần, đem quá trình Hàn Ảnh sư thúc đến tìm mình kể lại chi tiết một lượt…

Sau đó, chúng nhân đến thiên điện, bốn vị lão tổ mỗi người lấy ra thủ đoạn và khí cụ điều tra sở trường nhất của mình, cẩn thận xem xét.

– Thiên Uy, Thiên Dũng, Thiên Hiền.

Hồng Vân lão tổ lần lượt điểm danh.

– Có đệ tử.

Ba vị chưởng sơn tôn chủ nhất tề trả lời.

– Trường Thanh bị người ta mưu hại trong điện, các ngươi thực sự không phát hiện ra sao?

Hồng Vân trầm giọng hỏi.

– Không phát hiện gì, cũng không có gì dị thường.

Ba người Thiên Uy lần lượt trả lời, trong đó, Thiên Hiền tôn chủ bổ sung nói:

– Trong điện ngoài điện bố trí cách tuyệt kết giới, không nghe thấy bất cứ động tĩnh gì. Nhưng, khi Hàn Ảnh rời đi, đệ tử đứng đại môn chính điện, nhìn thấy bóng dáng hắn, cực kỳ xác định, hắn là một mình rời đi, không có đồng bọn khác.

– Ừm.

Hồng Vân ừ một tiếng, nói với ba vị lão tổ còn lại:

– Chưởng môn sư huynh, hai vị sư đệ, ta cho rằng, Hàn Ảnh thực sự tuyệt đối không có năng lực vô thanh vô tức giết chết Trường Thanh. Cho dù đánh lén, cũng là không thể.

– Không sai.

Ba vị lão tổ cũng đều gật đầu, cho rằng, Hàn Ảnh này, chắc chắn là do một người có thực lực cường hãn giả dạng, thậm chí có khả năng là một Nguyên Anh tu sĩ. Nếu không, tuyệt đối không thể âm thầm giết chết Kim Đan hậu kỳ Lô Trường Thanh.

Chưởng môn nhân Hạo Thiên lão tổ nói:

– Nhận được tin nhắn của Hồng Vân sư đệ, ta lập tức khởi động hộ sơn đại trận, đối phương tốc độ nhanh đến cỡ nào, cũng không kịp độn khỏi sơn môn. Cho nên, người này chắc chắn vẫn còn trốn trong tông môn, tra xét cẩn thận một chút, nói không chừng có khả năng tìm được hắn.

Thần Húc lão tổ truyền âm nói:

– Liệu có phải là Mộc Dạ Thiên Huyền Tông?

– Có khả năng.

Chưởng môn Hạo Thiên gật đầu nói.

Lúc trước, Thần Húc từng cùng Nguyên Anh lão tổ của sáu môn phái khác xâm nhập Thiên Huyền sơn môn, cho nên, không loại trừ khả năng Thiên Huyền Tông tìm cách báo thù. Nhất là Mộc Dạ kia, cực kỳ tinh thông độn thuật, ám sát, dịch dụng thuật, bất luận là động cơ, hay là năng lực, đều có hiềm nghi trọng đại.

Lúc này, Thiên Anh Sơn đan phòng chấp sự trưởng lão đứng trước cửa, cao giọng bẩm báo:

– Khởi bẩm chưởng môn sư bá, trong đan phòng, Hàn Ảnh và Minh Liên đã biến mất, hơn nữa, cả đan lô cửu phẩm trong đó cũng không còn. Ngoài ra, đệ tử nội môn Lãng Lập cũng đã biến mất…

– Biết rồi.

Bốn vị lão tổ quay sang nhìn nhau, không cần nói cũng có thể đoán ra, Hàn Ảnh và Minh Liên thực sự đã gặp nạn, hung thủ nhất định lão Lãng Lập giả, sau đó lại ngụy trang thành Hàn Ảnh, ám sát Trường Thanh…

– Có một điểm tương đối kỳ lạ.

Thần Húc lão tổ nói:

– Người này rõ ràng sở hữu dịch dung thuật cực kỳ cao minh, có thể biến giả thành thật, ngụy trang thành bất cứ người nào phái ta, tại sao còn phải từ cao đến thấp, tiến dần từng tầng? Nhất thiết có phải phiền toái như vậy không?

Đệ tử nội môn Lãng Lập – Kim Đan trưởng lão Hàn Ảnh – chưởng sơn tôn chủ Trường Thanh.

Giữa ba người này tồn tại quan hệ gì?

Câu hỏi này, thực sự làm khó bốn vị lão tổ.

– Chớ để rơi vào nhầm lẫn, chuyển hướng tư duy…

Hồng Vân đại trưởng lão khoát tay nói:

– Chúng ta đã nói, mục tiêu cuối cùng của người này chính là Trường Thanh. Như vậy, hắn tại sao muốn giết Trường Thanh? Làm rõ nguyên nhân này, ta cho rằng, tất cả đều có thể giải thích.

Ba người cùng gật đầu.

– Tra.

Hồng Vân đại trưởng lão quay người nói với Hình Đường, Nội Vụ Đường, Ám Đường các bộ môn Kim Đan trưởng lão:

– Lô Trường Thanh từng kết oán với ai? Những bảo vật nào của Lô Trường Thanh đáng bị người ta dòm ngó, Lô Trường Thanh có những điểm đặc biệt nào dễ bị người ta để ý…

Chương 464 : Ẩn nấp

Một hơi chỉ rõ sáu phương hướng điều tra, chúng Kim Đan trưởng lão lĩnh lệnh mà đi, phát động tất cả thuộc hạ, triển khai điều tra vấn đề này.

Trong lòng bốn vị lão tổ đều biết, hơn mười vạn đệ tử trong tông môn, muốn tìm ra một cao thủ dị dung trong đó, độ khó còn lớn hơn mò kim đáy bể. Chỉ có thể điều tra nguyên nhân, tiến hành truy xét tương đối, mới có hi vọng tìm được hắn.

Dù sao, đại trận phong tỏa không thể khởi động vô hạn, duy trì ba ngày, đối với tông môn mà nói đã là tiêu hao cực kỳ trầm trọng.

Tô Triệt ngụy trang thành một đệ tử ngoại môn chân chính, ở trong động phủ tu luyện đã ba bốn canh giờ. Thời gian này, lão Hắc liên tục thẩm vấn Lô Trường Thanh, biết được trong đầu hắn có một món trung phẩm linh bảo cấp trấn hồn pháp bảo, là một tấm dị thú phù ấn lưu truyền từ thời thượng cổ. Món pháp bảo này nối liền với nguyên thần hắn, muốn lấy ra thì phải giết chết Lô Trường Thanh mới được.

Hắn đương nhiên phải chết, nhưng không phải bây giờ, bởi vì Tô Triệt vẫn đang phải ẩn nấp, nguy cơ khó đoán, bây giờ vẫn không phải lúc mở tầng ba Tiên Ngục.

Tô Triệt sợ lúc mở tầng ba Tiên Ngục, nếu tạo ra động tĩnh quá lớn, hoặc là cần mình ngủ vùi mấy ngày, vậy thì rắc rối to. Lúc này làm những chuyện như vậy, chẳng khác nào chui đầu vào rọ.

Giờ Tuất hôm đó, có đệ tử khác gõ cửa, thông báo Tô Triệt đến quảng trường trên đỉnh núi tập hợp. Không nghi ngờ gì, đây là Địa Chính Sơn tôn chủ tiến hành thẩm tra đệ tử của mình.

Địa Chính Sơn chỉ là một trong bảy mươi hai Địa Sát Tinh, chưởng sơn tôn chủ chỉ là tu sĩ Kim Đan trung kỳ, đối diện với sự thẩm tra của con người này, Tô Triệt không lo cho lắm.

Trời mặc dù tối, nhưng bên trong Linh Dược Sơn vẫn còn đỏ lửa, sáng như ban ngày, đối với tu tiên giả mà nói, ngày và đêm không khác nhau là mấy.

Đỉnh núi, trên quảng trường bên ngoài tôn chủ đại điện, hơn một ngàn đệ tử thuộc Địa Chính Sơn tụ hợp ở đây, bao gồm một ngàn ba trăm đệ tử ngoại môn, hơn một trăm đệ tử nội môn.

Cấp bậc cao hơn chính là Kim Đan trưởng lão và chưởng sơn tôn chủ, bảy mươi hai Địa Sát Tinh địa vị tương đối thấp, không có tư cách bồi dưỡng đệ tử chân truyền.

Chưởng sơn tôn giả và mười mấy vị Kim Đan trưởng lão phân công nhau, tiến hành thẩm vấn hơn một ngàn đệ tử, câu hỏi cụ thể là: Buổi trưa hôm nay ở đâu? Làm những gì? Có sư huynh sư đệ nào có thể làm chứng…

Tô Triệt có thể nhìn ra, những câu hỏi này đều có ý ứng phó, nội dung thẩm vấn không quá thâm nhập, cách hỏi này, khẳng định không tra ra bất cứ chuyện gì.

Có lẽ, các chưởng sơn tôn giả và Kim Đan trưởng lão cũng có chút thấp thỏm, họ sợ, hung thủ có thực lực khủng bố đó nếu thực sự ẩn trốn trong Địa Chính Sơn, một khi tìm ra hắn, nói không chừng, một số người ở đây sẽ bị hắn giết chết.

– Chỉ chết một Lô Trường Thanh thôi, không cần phải bắt mình xui xẻo theo hắn.

Chính vì xuất phát từ tâm lý này, cho nên công việc thẩm tra, hoàn toàn chỉ là qua đường, cho dù phát hiện ra kẻ khả nghi, cũng sẽ im lặng lừa gạt cho qua.

Đến lượt Tô Triệt cũng như vậy, trình xuất ngọc bài thân phận, báo ra danh tính, nói mấy câu sớm đã chuẩn bị trước, sau đó nghe trưởng lão trước mặt hô:

– Người tiếp theo.

Thế là qua chuyện…

Đương nhiên, cũng chỉ là tạm thời qua chuyện, thẩm tra xong, tất cả mọi người đều không được rời khỏi quảng trường, khoanh chân ngồi ngay tại chỗ, tiếp tục chờ đợi bước khảo nghiệm thứ hai.

Ngồi cả một đêm, đến khi trời sáng, có hai đường độn quang bay đến Địa Chính Sơn, chính là Hồng Vân lão tổ và Thần Húc lão tổ.

Cân nhắc đến việc hung thủ có thể là Nguyên Anh tu sĩ, cho nên, Nguyên Anh lão tổ Linh Dược Sơn phải cắt cử hai người một nhóm, mới có thể chiếm ưu thế. Cả một đêm, Hồng Vân và Thần Húc đã thẩm tra xong hai mươi tòa sơn phong, lúc này, đến phiên Địa Chính Sơn.

– Thần Húc.

Nhìn thấy Thần Húc lão tổ đến, Tô Triệt đương nhiên thầm giật mình, hắn sợ nhất chính là cục diện này.

– Chính Địa, thế nào?

Hồng Vân trầm giọng hỏi.

– Khởi bẩm hai vị sư thúc…

Đại Chính tôn chủ đem kết quả thẩm tra hồi báo chi tiết, đương nhiên, cũng chỉ ra mấy người hắn cảm thấy tương đối khả nghi. May mắn, trong đó không có Tô Triệt. Mấy người khả nghi bị gọi lên, hai vị lão tổ cao độ giới bị, thi triển pháp nhãn thuật phân tích tỉ mỉ, không phát hiện ra manh mối gì, sau khi an ủi mấy câu, liền để cho họ quay về vị trí cũ.

Sau đó, hai vị lão tổ hạc lạc kê quần, thông qua thần thức cường đại, tuần thị qua lại hơn một ngàn người bên dưới, đến mười mấy vị Kim Đan trưởng lão cũng không được bỏ qua.

Tô Triệt cố gắng khắc chế tâm trạng căng thẳng, hết khả năng học theo đặc điểm thần thái của những đệ tử bên cạnh, nếu bọn họ tỏ ra lo lắng, bản thân cũng sẽ lo lắng theo, nếu họ vã mồ hôi trán, bản thân cũng sẽ vã mồ hôi theo…

Ba!

Hồng Vân đại trưởng lão giơ tay vung ra một phiến tinh quang lớn, đặt giữa hơn một ngàn người, chí ít có hơn một trăm người, y bào trên vai, dính phải một phiến tinh quang trắng bạc nhỏ, cực kỳ bắt mắt.

Trên vai Tô Triệt, cũng dính một phiến.

Hồng Vân quay người nói với Địa Chính tôn giả:

– Đem những đệ tử trên người có dính tinh quang, chuyển đến quảng trường trên đỉnh Thiên Khôi Tinh.

– Vâng, sư thúc.

Địa Chính tôn chủ khom người lĩnh lệnh.

Rất rõ ràng, hơn một trăm người bị dính tinh quang, là nhân vật khả nghi mà Hồng Vân đại trưởng lão thông qua một loại phương pháp nào đó lựa chọn ra, sẽ phải đến Thiên Khôi Tinh tiếp nhận bước thẩm tra tiếp theo.

Đối với phiến tinh quang trên vai mình, Tô Triệt tuyệt đối không dám dùng bất cứ phương thức nào đụng nó, hoặc là tiêu trừ.

Bởi vì, phiến tinh quang này khẳng định có liên quan đến Hồng Vân trưởng lão, nếu đụng vào nó, hoặc ý đồ tiêu trừ nó, sẽ là có tật giật mình, không đánh tự khai, tất sẽ bị Hồng Vân tâm linh cảm ứng.

Cho nên nói, mỗi một vị Nguyên Anh lão tổ đều không thể coi thường, rất khó nói, hắn sở hữu loại thần thông nào, loại năng lực nào…

Cho đến khi Hồng Vân và Thần Húc rời khỏi Chính Địa Sơn, đến sơn phong tiếp theo. Trong Tiên Ngục, lão Hắc mới dám lên tiếng:

– Chủ nhân, tình huống không ổn, một khi đi Thiên Khôi Sơn, thì sẽ phiền phức lớn.

– Làm thế nào bây giờ?

Tô Triệt nghiêng đầu nhìn phiến tinh quang lấp lánh trên vai mình, đương nhiên cũng biết, Thiên Khôi Sơn không khác gì long đầm hổ huyệt, đi đến đó, muốn thoát thân khẳng định không dễ.

Thiên Khôi Sơn, chính là khôi thủ của một trăm linh tám tòa sơn phong, ý nghĩa tương đương Thiên Huyền Tông Chưởng Giáo Thiên Phong, thường ngày, bốn bị Nguyên Anh lão tổ Linh Dược Sơn đều là tọa trấn ở đó.

– Tại sao lại bị tinh quang của Hồng Vân dính lên người, sơ hở chỗ nào?

Tô Triệt trong lòng ngạc nhiên, im lặng quan sát hơn một trăm người cũng bị dính tinh quang như mình, muốn phân biệt ra, những người đó có chung đặc điểm gì, tại sao lại bị Hồng Vân chọn trúng?

Hơn một trăm người đều là nam, không có một nữ tu sĩ nào. Chứng minh bọn Hồng Vân đã rất xác định, hung thủ là một nam nhân.

Chương 465 : Ẩn nấp (2)

Trừ đặc điểm đó, Tô Triệt và lão Hắc không tổng kết ra được đặc điểm nào khác.

– Những ai trên người có dính tinh quang, đi theo ta.

Lúc này, Địa Chính tôn giả đã làm ra các loại an bài, đem một trăm người dẫn đến Thiên Khôi Sơn.

Vì, chí ít một phần ba đệ tử vẫn chưa đến Luyện Khí hậu kỳ, không có năng lực phi hành, vẫn cần người khác giúp đỡ, dùng pháp bảo phi hành của mình chở họ, mới có thể thăng không phi hành.

Điều này khiến cho tốc độ phi hành cực kỳ chậm chạp, hơn một ngàn dặm đến Thiên Khôi Sơn, chí ít phải mất nửa canh giờ mới có thể đến được.

Trên đường, Tô Triệt khổ sở nghĩ cách: Quyết không thể đến Thiên Khôi Sơn rơi vào hiểm cảnh, phải tìm cơ hội âm thầm bỏ chạy giữa đường.

Nhưng, Địa Chính tôn giả dù sao cũng là Kim Đan trung kỳ tu vi, phạm vi thần thức của hắn đủ để bao phủ tất cả mọi người, bất luận xử lý thế nào, bỏ chạy lúc này khẳng định sẽ bị hắn lập tức phát hiện.

– Được rồi, mềm không được, thì chỉ có thể dùng cứng.

Tô Triệt lúc này đóng vai đệ tử ngoại môn, chỉ là có tu vi Luyện Khí trung kỳ, cũng không thể phi hành, lúc này đang đứng trên pháp khí phi hành của một Luyện Khí hậu kỳ đệ tử, hai người cùng cưỡi một kiếm.

Bay được gần hai khắc, trong Tiên Ngục, lão Hắc đã chuẩn bị tất cả…

Phật!

Đột nhiên, một đám mây đen từ đâu bay đến, trong đó, còn có những đường lam quang chớp lóe không ngừng.

Tô Triệt tiếp tục phóng thích Nhiếp Hồn, đem Địa Chính tôn chủ và bốn Kim Đan trưởng lão làm thành thần trí hỗn loạn, đồng thời, một lúc phóng ra hơn ngàn âm hồn.

Hơn một ngàn âm hồn, bao gồm cả mười sáu Kim Đan trung kỳ quỷ vương, hơn hai trăm Trúc Cơ kỳ quỷ tướng, hơn bảy trăm Luyện Khí hậu kỳ quỷ vệ.

Được u minh quỷ đế thuần hóa, những âm hồn này đều có thể coi là quỷ bộc của Tô Triệt, chỉ có điều, trong điều kiện lẽ thường chiến đấu, căn bản không cần đến quỷ bộc cấp bậc quỷ tướng và quỷ vệ.

Nhưng tình cảnh hôm nay, vừa hay có thể phát huy tác dụng. Nếu không, bản lĩnh Tô Triệt dù lớn, cũng không thể nhanh chóng hạ gục một trăm người, cho dù phần lớn bọn họ chỉ là Luyện Khí kỳ đệ tử, cũng sẽ để rất nhiều người chạy thoát.

Phật…

Hơn một ngàn con âm hồn tổ thành một đám mây đen che kín trên đầu, bao phủ một trăm Địa Chính Sơn đệ tử bên trong, quỷ bộc dùng thần lực mênh mông ngưng tụ thành một đám mây cũng có tác dụng cách tuyệt kết giới, những tiếng kinh hô của họ hoàn toàn không thể khuếch tán ra ngoài.

Mây đen bọc lấy một trăm người, từ từ đáp xuống mặt đất, vô thanh vô tức, cực kỳ quỷ dị.

Nhưng trong đám mây đen, những tiếng kinh hô đinh tai nhức óc vẫn nổi lên không ngừng, loạn thành một khối…

Mười mấy tức sau, mây đen tan hết, hơn ngàn quỷ bộc bị Tô Triệt thu hết vào trong Tiên Ngục, trên mặt đất, hơn trăm đệ tử Địa Chính Sơn nằm mê man dưới đất, về phần bốn vị Kim Đan trưởng lão, đã bị Tô Triệt bắt vào Tiên Ngục.

Hơn một trăm đệ tử này, trên người đều có ngân sắc tinh quang, Tô Triệt không dám bắt họ vào Tiên Ngục, làm như vậy, tất sẽ bị Hồng Vân lão tổ cảm ứng. Cho nên, chỉ có thể đánh ngất họ.

Sau đó, Tô Triệt cởi đạo phục ra, phiến tinh quang đó vẫn dính trên đạo phục.

Để những người này, và cả bộ đạo phục của mình, ngoan ngoãn nằm ngủ ở đây…

Sưu!

Tô Triệt thi triển độn thuật, ẩn dưới bóng của một cái cây lớn, nhanh chóng độn đi xa.

Ảnh độn thuật không thuộc ngũ hành độn thuật, cũng là một loại độn thuật đặc thù cực kỳ cao minh, đương nhiên là Mộc Dạ sư tổ truyền thụ cho Tô Triệt. Mượn bóng râm trên mặt đất nhanh chóng độn đi, rất khó bị thần thức của tiên tu giả phát hiện hành tung.

Tô Triệt sở dĩ dám mạo hiểm đánh ngất hơn một trăm người, cũng là vì tâm lý đánh cược. Cược chính là, Nguyên Anh lão tổ Linh Dược Sơn đang thay nhau thẩm tra một trăm linh tám tòa sơn phong, bây giờ không thể tập trung trong chưởng môn đại điện, như vậy, cũng không thể thông qua hộ sơn đại trận nhìn thấy trận dị biến vừa phát sinh.

Đợi họ tuần tra đến đây, phát hiện những người đang hôn mê này, bản thân đã kịp trốn ở một nơi an toàn.

Tô Triệt biết, cách làm này rất mạo hiểm. Nhưng, quyết không thể ngoan ngoãn đến Thiên Khôi Sơn tự chui đầu vào rọ, chỉ có thể ở trong Linh Dược Sơn sơn môn, lợi dụng dịch dung thuật của mình chơi trò trốn tìm với chúng.

Kiên trì.

Kiên trì ba bốn ngày, hộ sơn đại trận của chúng ắt sẽ phải hồi phục trạng thái thứ nhất, bởi vì, duy trì trạng thái phong bế trong một thời gian dài là không thể. Chỉ cần nửa tháng, là có thể tiêu hao toàn bộ linh thạch trữ bị của Linh Dược Sơn. Chúng khẳng định sẽ không nỡ làm vậy.

Kiên trì ba bốn ngày là có thể trời cao biển rộng, giành lại tự do…Truyện Audio

Tô Triệt thi triển ảnh độn chi thuật tiềm hành mấy trăm dặm, định đến Thiên Lao Sơn, chế tạo một ít phiền phức cho các vị Nguyên Anh lão tổ. Thông qua thẩm vấn Lô Trường Thanh, Tô Triệt biết, Thiên Lao Sơn không phải nơi tu hành lẽ thường, mà là một tòa lao ngục giam giữ trọng phạm của Linh Dược Sơn.

Khoảng thời gian trước, trận doanh hỗn loạn, bảy đại môn phái gần như phát điên bắt hết tu tiên giả qua đường, chỉ nói Linh Dược Sơn, đã bắt hàng vạn tán tu, hàng ngàn người của môn phái khác.

Trong đó phần lớn đều đã quy thuận Linh Dược Sơn, đợi đến tương lai, tu chân giới loạn đến mức độ nhất định, những người này sẽ trở thành bia đỡ đạn, đi tấn công những môn phái cố thủ như Thiên Huyền Tông.

Trừ quy thuận, còn có vài ngàn người ngoan cố không chịu khuất phục, liền bị nhốt trong Thiên Lao Sơn từ từ tẩy não. Trước mắt, những người này đối với Linh Dược Sơn khẳng định tràn ngập thù hận hoặc địch ý.

Nếu thả hết họ ra ngoài, như vậy, cả Linh Dược Sơn chắc chắn sẽ loạn thành một nồi cháo. Tô Triệt cho rằng, mình ẩn trốn trong loạn cục đó, mới có hi vọng sống sót qua ngày, đợi hộ sơn đại trận giải quyết phong tỏa, là có thể chạy ra sinh thiên.

Thiên Lao Sơn cũng có kết giới hộ sơn, có điều, Tô Triệt ngụy trang thành bất cứ một Kim Đan trưởng lão nào trong Tiên Ngục, đều có thể xuyên qua kết giới, xâm nhập vào trong.

Thiên Lao Sơn cao mấy ngàn trượng sừng sững trước mắt, trong tông môn, những nơi khác đều là đèn đuốc sáng trưng, chỉ riêng tòa đại sơn này im lìm như chết, chẳng khác gì ma quỷ.

Trong Tiên Ngục, lão Hắc từ ký ức của các Kim Đan trưởng lão lấy ra bản đồ Thiên Lao Sơn, ghép lại với nhau, huyễn hóa thành một tấm bản đồ vô cùng tường tận truyền cho Tô Triệt. Làm như vậy, Tô Triệt sẽ loại bỏ được cảm giác lạ lẫm với tòa Thiên Lao Sơn này, quen thuộc chẳng khác gì Huyền Cơ Phong.

Tiếp tục thi triển ảnh độn thuật, Tô Triệt thuận theo sơn thế leo lên trên, đến khi vực giam giữ Ất tự hiệu.

Trên Thiên Lao Sơn, tổng cộng có hàng vạn phòng giam, phân thành giáp ất bính ba cấp: Bính tự hiệu giam giữ Luyện Khí kỳ phạm nhân, Ất tự hiệu giam giữ Trúc Cơ phạm nhân, Giáp tự hiệu giam giữ Kim Đan phạm nhân.

Tô Triệt dự định, mở phòng giam Ất tự hiệu trước, đem tất cả Trúc Cơ phạm nhân toàn bộ thả ra, sau đó phóng thích Luyện Khí kỳ phạm ở ở Bính tự hiệu. Còn có thể dựa vào sức mạnh của những phạm nhân này, đối phó đám coi tù.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé:)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 11 giờ trước
cảm ơn bạn đã thông báo chậm nhất 1h >2h là sẽ fix lại nhé :)Ngoài ra anh em đang cuốn cần truyện vui lòng thông báo ( báo lỗi )Tụn mình sẽ cố găng fix lại trong thời gian sớm nhất nhé :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 11 giờ trước
Thật ngại quá bộ này bên còn bên lưu bên Sever bên US chưa lấy được file bạn à ...! Chậm nhất sáng sớm mai bộ này sẽ upload lại nhé.Rất mong bạn thông cảm ..^^!
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 11 giờ trước
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ sẽ phục hồi lại khoảng 12h đêm là xong nhé bạn :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 11 giờ trước
Bản này CV khoảng 1170 chap nhé, bản dịch 1617 chap em và 1 bạn nữa trong nhóm dịch PNT hồi đó tụn em bán độc quyền rùi anh ^^. Bán xong tụn em xóa hết luôn rồi còn đâu :)
https://audiosite.net
Bản này nếu tớ không nhầm bên TQ đợi đó dính bản quyền...hồi đó làm nghiêm lém...! Bộ này chính xác khoảng gần 1k6 chương là full đã được chuyển thành audio nhé bạn :)nếu bạn cần mình sẽ cố gắng upload audio trong rạng sáng mai nhé ..^^! - còn truyện chữ để mình đình huy nhé nếu cậu ý còn sẽ up lại cho bạn nhé :)
https://audiosite.net
Lam 12 giờ trước
Cho xin truyện chữ với, trên mạng toàn đến chương 1117 là hết
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
bạn đợi khoảng 30p nhé mình nhớ hà thu có bản sơ cua đã up trên youtube ...)để mình alo bạn ý upload lên luôn cho bạn :)^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn đã thông báo đã cập nhật lại 34 (thiếu chương 821 đến 840 )Mình cũng up thêm 60 tập nhé ..!!
https://audiosite.net
Tranban 14 giờ trước
Fix lại bộ này đi
https://audiosite.net
Đã chuyển bộ truyện này sang bên singapore nhé chư vị ...!Tụn mình đang có gắng khôi phục di chuyển :), rất mong các bạn bớt chứt thời giản like và share để ủng hộ tụn mình nhé ..!