1. Home
  2. Truyện Tiên Hiệp
  3. [Audio] Tiên Ngục dịch
  4. Tập 92: Xâm nhập Linh Dược Sơn (c456-c460)

[Audio] Tiên Ngục dịch

Tập 92: Xâm nhập Linh Dược Sơn (c456-c460)

❮ sau
tiếp ❯

Chương 456 : Xâm nhập Linh Dược Sơn (thượng)

Đáng tiếc là, quay về phường thị kiểm tra một phen, mới biết, sáu người của Linh Dược Sơn đã đi được nửa canh giờ.

Phường thị nơi này cách Linh Dược Dơn chưa đến vạn dặm, đối với Kim Đan tu sĩ mà nói, hơn một canh giờ là có thể về đến sơn môn. Tô Triệt cho dù dốc hết tốc lực đuổi theo chúng, cũng vì cách Linh Dược Sơn quá gần, mà không tiện động thủ.

Không thể vì nhỏ mất lớn, không được quên mất mục đích căn bản của chuyến đi lần này, chính là vì Lô Trường Thanh mà đến.

Lão Hắc mặc dù rất tiếc con Linh Thảo Oa vô cùng đáng yêu kia, nhưng cũng không vì nguyên nhân bản thân, tạo cho chủ nhân bất cứ phiền phức gì. Cho nên, mặc dù tiếc lắm, nhưng cũng im lặng không nói.

Tô Triệt sao không đoán được tâm tư hắn, liền nói:

– Giải quyết xong Lô Trường Thanh, bàn xong chính sự, nếu tình huống cho phép, ta sẽ nghĩ cách giúp ngươi tìm linh khuê nữ về. Được chứ?

– Chủ nhân, không nên vì thế mà mạo hiểm, bỏ đi.

Lão Hắc buồn phiền nói.

– Xem rồi tính, không cần vội quyết định,

Tô Triệt cười nói.

Mai phục ở phường thị, khoảng nửa khắc sau, Tô Triệt bắt được một Trúc Cơ kỳ Linh Dược Sơn đệ tử, sau đó biến thành tướng mạo hắn, điều khiển một thanh linh khí phi kiếm thuộc về hắn, bay về phía Linh Dược Sơn.

Sau khi xâm nhập vào Linh Dược Sơn, Tô triệt cũng phải trải nghiệm cuộc sống của một gián điệp rốt cục là cảm giác gì.

Linh Dược Sơn, đan đạo môn phái hàng đầu tu chân giới, sơn môn trọng địa tổng cộng có một trăm linh tám tòa đại sơn cao mấy ngàn trượng, tổ thành một tụ linh đại trận thốn thiên nạp địa, cung cấp linh lực vô hạn cho hàng trăm vạn mẫu linh thảo dược viên của khu vực trung tâm. Linh Dược Sơn tông môn truyền thừa hơn ba vạn năm, nghe nói trong dược viên, dược linh ngàn năm tuyệt phẩm linh thảo nhiều vô số kể, đều là tài phú quý giá do lão tổ tông môn lưu truyền lại.

Môn nhân đương đại vừa hưởng thụ tài phú này, vừa làm rất nhiều việc, để có được thật nhiều tài phú lưu lại cho hậu bối mấy ngàn năm sau, làm vậy, Linh Dược Sơn mới có thể trượng thịnh bất suy, vĩnh viễn không khô kiệt.

Danh xưng của một trăm linh tám tòa đại sơn, lấy từ ba mươi sáu Thiên Cương Tinh, bảy mươi hai Địa Sát Tinh, Tô Triệt lúc này đang đóng giả thành Trúc Cơ đệ tử, thuộc Địa Chính Tinh trong bảy mươi hai Địa Sát Tinh, cũng gọi là Địa Chính Sơn.

Lô Trường Thanh, mục tiêu chủ yếu của lần hành động này, cũng là chưởng sơn tôn giả của Thiên Anh Sơn, một trong ba mươi sáu Thiên Cương Tinh, Kim Đan trung kỳ tu vi, thập nhị phẩm luyện đan sư, hạch tâm trưởng xếp hạng thứ ba trong tông môn đan phòng.

Có thể nói là vị cao quyền trọng, thân phận hiển hách, so sánh mà nói, địa vị của hắn không thua kém gì thập đại chủ phong tôn giả Thiên Huyền Tông.

Thử nghĩ cũng biết, xâm nhập Thiên Huyền Tông sơn môn ám sát một vị chủ tông tôn giả khó như thế nào, thì ám sát Lô Trường Thanh khó như thế ấy.

Có thể nói, chuyện như thế này, đổi thành Thiên Huyền Tông Mộc Dạ sư tổ sẽ không thể hoàn thành nhiệm vụ, nhưng, Tô Triệt dựa vào yểm linh chi thuật của mình, lại có cơ hội có được thành công.

Đương nhiên, bản thân Tô Triệt cũng biết, lần này, sẽ phải đối mặt với một trận khiêu chiến cực kỳ lớn. Chỉ có điều, để mở tầng thứ ba Tiên Ngục, Tô Triệt dám mạo hiểm. Mỗi một bước đều cực kỳ tỉ mỉ, vạn phần cẩn trọng, bởi vậy, Tô Triệt không nóng lòng hành động, mà ở lại hai ngày trong hoang dã, cho lão Hắc đủ thời gian, thẩm vấn La Liêm kia, đem tất cả tình huống mà hắn biết được điều tra rõ ràng.

La Liêm, chính là nội môn Trúc Cơ đệ tử, đan sư lục phẩm mà Tô Triệt giả dạng. Mặc dù chỉ là thân phận tạm thời, nhưng cũng phải xử lý cẩn trọng, không thể vì thế mà xuất hiện sơ hở.

Chuẩn bị đầy đủ, Tô Triệt quang minh chính đại tiến vào sơn môn, trở về động phủ tu luyện thuộc về mình trên Địa Chính Sơn.

– Bước đầu tiên rất đơn giản, phải dùng thân phận La Liêm, tìm một lý do thích hợp đến Thiên Anh Sơn, tùy cơ bắt một đệ tử chân truyền Thiên Anh Sơn, sau khi đổi thân phận, mới có cơ hội tiếp xúc Lô Trường Thanh.

Tô Triệt nói với lão Hắc:

– Thân ở trọng địa siêu cấp môn phái sơn môn, không thể không chút kiêng kỵ càn rỡ bắt người, nếu làm cho quá nhiều người biến mất, có khả năng kinh động bốn Nguyên Anh lão tổ Linh Dược Sơn. Cho nên, ta là sơ bộ tính toán, bao gồm Lô Trường Thanh trong đó, không được mất tích quá năm người.

– Vâng, chủ nhân.

Lão Hắc gật đầu nói.

– Nhất là lão già Thần Húc trước sau gặp chủ nhân hai lần, nếu không cẩn thận gặp hắn, dịch dung thuật của người cao minh đến đâu cũng khó an toàn.

– Không sai.

Tô Triệt trong lòng gật đầu, mỗi một vị Nguyên Anh lão tổ đều không thể đánh giá thấp, Thần Húc từng gặp qua mình, rất khó nói, yểm linh chi thuật của mình liệu có bị hắn nhìn ra hay không. Cho nên, Thần Húc có thể gọi là nguyên tố nguy hiểm lớn nhất của lần hành động này.

– Môn quy Linh Dược Sơn cực nghiêm, các đệ tử nếu không có lý do chính đáng, không được đi lại lung tung.

Lão Hắc lại nói:

– Muốn đến Thiên Anh Sơn, đúng là cần phải có một lý do hợp lý.

– Không cần chúng ta phí sức, để La Liêm thật nghĩ cách.

Tô Triệt trả lời.

Lão Hắc liền gọi La Liêm đến trước mặt, nói ra câu hỏi tương tự với hắn.

La Liêm tướng mạo hơn ba mươi tuổi, thân hình hơi gầy, ngũ quan đoan chính, ở trong Tiên Ngục hai ngày, sớm đã bị lão Hắc làm cho vô cùng dễ bảo, cẩn thận cân nhắc một lúc, mới lí nhí trả lời:

– Có một phương pháp thích hợp nhất…

Nửa canh giờ sau, Tô Triệt đi ra ngoài động phủ, đến Địa Chính Sơn Nội Vụ Đường, tìm một nội vụ chấp sự có tu vi Trúc Cơ kỳ tên gọi Du Chính.

– Du Chính sư huynh.

Tô Triệt hành lễ trước.

Theo như La Liêm nói, hắn cùng Du Chính tư giao không tệ, gặp mặt không cần quá khách khí.

– La Liêm sư đệ, sao quay về nhanh vậy?

Du Chính ngồi trước án đang xử lý công vụ, ngẩng đầu cười nói:

– Xem ra, chuyến đi này cực kỳ thuận lợi.

La Liêm đến Thiên Long Bộc phường thị, chính là để bán đi một số đan dược do cá nhân luyện chế, quá trình giao dịch đúng là rất thuận lợi, nên mới rời đi sớm hai ngày, ai ngờ rơi ngay vào bẫy mà Tô Triệt giăng sẵn.

Cho nên nói, vận khí con người, thực sự rất khó đoán, một khắc trước còn đang đắc chí vận khí mình không tệ, một khắc sau chưa chắc đã được như vậy…

Vì Linh Dược Sơn và Thiên Huyền Tông đã là quan hệ đối lập triệt để, cho nên, bắt giữ bất cứ ai của Linh Dược Sơn, Tô Triệt đều không cảm thấy áy náy.

Nếu đã là thế lực đối địch, quản hắn nhân phẩm tốt xấu, đều có thể bắt giữ, giống như quan hệ chiến tranh giữa các quốc gia thế tục, trên chiến trường, không có người tốt người xấu, chỉ có người mình và kẻ địch.

Tô Triệt ngồi xuống, cùng Du Chính tán gẫu mới câu, sau đó bước vào vấn đề chính, thấp giọng nói:

– Sư huynh, đệ muốn đi Thiên Anh Sơn một chuyến, huynh sắp xếp cho đệ một nhiệm vụ đi mượn linh thảo đi.

Các sơn mượn linh thảo của nhau, bổ sung thiếu hụt cho nhau, là việc hết sức bình thường. Các linh thảo dược viên của thập đại chủ phong Thiên Huyền Tông, cũng xảy ra rất nhiều chuyện đó.

Chương 457 : Xâm nhập Linh Dược Sơn (hạ)

– Thiên Anh Sơn?

Du Chính ngạc nhiên hỏi:

– Đến đó làm gì?

– Mấy ngày trước, tình cờ gặp Thiên Anh Sơn Liễu Nghiên sư muội, nhất thời đứng hình, sau đó thì rơi vào lưới tình lúc nào không biết.

Tô Triệt thở dài một tiếng:

– Nhập kiếp, thì phải hóa giải, hoặc là trở thành đạo lữ, hoặc là phải chấp nhận quả đắng về sau…Truyện Audio

– Liễu Nghiên?

Du Chính thoáng suy nghĩ, nhưng vì đệ tử nội môn quá nhiều, không thể nhớ hết toàn bộ, đối với cái tên này cực kỳ lạ lẫm. Nhưng, vẫn mỉm cười nói với Tô Triệt:

– Nhập kiếp cũng là chuyện tốt, bất luận kết cục thế nào, độ qua nó, sư đệ đương nhiên sẽ có thu hoạch. Vậy nên phải chúc mừng đệ mới đúng.

Những lời này nghe thì giống như đang trêu đùa, nhưng cũng có mấy phần đạo lý.

Nhân kiếp, ứng kiếp, độ kiếp, hóa kiếp…Đối với tiên tu giả mà nói, các loại đâu khổ đều không đáng sợ, chỉ cần xong việc, phương diện tâm cảnh có được linh ngộ, đã là thu hoạch đáng chúc mừng rồi.

Tô Triệt lắc đầu thở dài, hình như có lời khó nói.

– Được rồi, để ta xem cho đệ.

Du Chính lấy ra một cuốn sổ dày, bên trong ghi chép hàng ngàn nhiệm vụ nội bộ tông môn.

Các đại tông môn đều thứ gọi là điểm cống hiến cho môn phái, Linh Dược Sơn cũng không ngoại lệ.

– Nhiệm vụ có liên quan đến Thiên Anh Sơn không nhiều, chỉ có mười mấy, đệ tự mình chọn đi.

Du Chính giở đến trang mục lục Thiên Anh, đem cuốn sổ đẩy đến trước mặt Tô Triệt.

Tô Triệt tùy tiện chọn một nhiệm vụ mượn Vô Miến thảo, nói:

– Cái này được rồi.

– Được.

Du Chính lấy ra một Địa Chính Sơn Nội Vụ Đương lệnh bài, viết một tờ biên nhận mượn đồ và các loại thủ tục ngay tại chỗ, tất cả giao cho Tô Triệt.

Tô Triệt gật đầu cười:

– Đa tạ sư huynh, đợi hôm khác sẽ đáp tạ huynh.

– Chuyện nhỏ này, đáp tạ cái gì.

Du Chính khoát khoát tay, ha ha cười nói:

– Đi hóa giải tình kiếp của đệ đi, có được đạo lữ ngưỡng mộ trong lòng, cũng không tệ.

Tô Triệt cười đau khổ, quay người rời đi.

Liễu Nghiên đúng là một Thiên Anh Sơn nội môn nữ đệ tử, tướng mạo không tệ, chỉ có điều La Liêm không có yêu thầm nàng, chỉ là chào hỏi nhau mấy câu mà thôi.

Tình kiếp gì đó, tất cả đều là cái cớ.

Nhắc đến tình kiếp, lão Hắc lại có vẻ hứng thú, trên đường bay đến Thiên Anh Sơn, hắn hỏi Tô Triệt:

– Chủ nhân, lúc nào thì người mới gặp tình kiếp?

Lão Hắc có gan hỏi vậy, đó là vì trạng thái tư tưởng Tô Triệt hắn hiểu nhất, vụ sập trời kia đã xảy ra gần bảy năm, thời gian là linh dược tốt nhất, bi thương và đau khổ đối với người cái chết của người vợ, đã chuyển hóa thành hoài niệm chôn sâu trong lòng, xem chừng, có thể mở ra một tình duyên mới.

Bảy năm, có thể, không thể cả đời cô đơn mãi được. Tu chân giới nhiều mỹ nữ xinh đẹp như tiên, chủ nhân thân là đệ nhất thiên tài tu chân giới, tùy tiện hét một tiếng, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu…

Lúc này, liền nghe thấy Tô Triệt trầm giọng trả lời:

– Vợ mất bảy năm, về lý nói, tìm một đạo lữ khác cũng không có gì đáng trách. Nhưng, thân thù chưa báo, đã cùng nữ tử khác thân mật, trong lòng thực sự xấu hổ. Cho nên, chưa bao giờ nghĩ đến chuyện này.

– Không muốn người, đổi thành yêu, người thấy thế nào?

Khuôn mặt lão Hắc lúc này, chẳng khác gì bà mai hung hãn xấu xí nhất thế gian, hắc hắc cười nói:

– Xà nữ Dạ Lam cũng không tệ, thượng cổ dị chủng, mỹ mạo vô song, ta chưa từng thấy ai đẹp như nàng. Huống hồ, lại là người mình, cũng không cần lo lắng bí mật Tiên Ngục bị lộ ra ngoài, đúng không?

– Dạ Lam?

Tô Triệt bị hắn chọc cười, lắc đầu không nói.

– Kỳ thực, ta cảm thấy.

Lão Hắc thần thần bí bí nói:

– Ta cảm thấy Dạ Lam đối với chủ nhân người, cũng có ý tứ. Mỗi lần nhắc đến người, không thần sắc dị thường thì cũng đỏ mặt. Ta nghĩ, chỉ cần chủ nhân người chủ động một chút, nhất định sẽ có thu hoạch, tuyệt đối không gặp đả kích cự tuyệt, người yên tâm đi.

– Không nói chuyện này nữa, ta bây giờ, chỉ nghĩ làm thế nào giết chết Lô Trường Thanh.

Nhìn thấy càng lúc càng đến gần Thiên Anh Sơn, Tô Triệt không đùa cợt nữa, thần tình trở nên âm lạnh:

– Giết hắn, tầng ba Tiên Ngục mới có thể mở ra…

Thiên Anh Sơn, nằm ở khu vực bên trong trọng địa, quy mô sơn thể rõ ràng lớn hơn Địa Chính Sơn rất nhiều.

Vì Linh Dược Sơn thuộc đan đạo môn phái cực kỳ đặc thù, thường xuyên có những kẻ to gan lớn mật không thiết sống xâm nhập sơn môn, ý đồ cướp đi linh đan, cho nên, mỗi tòa sơn phong đều được bảo vệ vô cùng nghiêm ngặt, không nơi nào giống nơi nào.

Cũng chính là nói, Tô Triệt nếu chỉ dùng thân phận ngọc phù Địa Chính Sơn, thì không thể đi vào kết giới phòng hộ Thiên Anh Sơn. Nhưng nếu có lệnh bài Nội Vụ Đường, thì có thể vào được tất cả một trăm linh tám sơn phong.

Đợi đến gần kết giới hộ sơn, Nội Vụ Đường lệnh bài trong tay phát ra vi quang nhàn nhạt chiếu lên kết giới, Tô Triệt có thể hợp lý hợp pháp xuyên giới mà đi.

Theo quy tắc, Tô Triệt nên đến Thiên Anh Sơn Nội Vụ Đương mượn Vô Miến thảo, không được chạy lung tung. Đương nhiên, Tô Triệt không thể tuân thủ quy tắc này, mà nương theo sơn đạo kéo dài thẳng tắp, đến khu vực sinh sống của đệ tử nội môn, tìm cơ hội bắt giữ mục tiêu thứ hai.

Theo đúng kế hoạch, bắt một đệ tử nội môn trước, sau đó bắt một đệ tử chân truyền, nếu vẫn không thể tiếp xúc Lô Trường Thanh, thì sẽ bắt một Kim Đan trưởng lão…

Tính ra, vừa hay theo đúng thiết định ban đầu của Tô Triệt: Không quá năm người.

Trong Tiên Ngục, lão Hắc căn cứ hình dạng lộ tuyến, vẽ cho Tô Triệt chỉ dẫn phương hướng, trước khi đến sớm đã thiết định mục tiêu nào là thích hợp nhất, tùy tiện gõ cửa một động phủ, đều có thể lập tức hạ thủ luôn.

Những tình báo này, đương nhiên đều là Ám Đường Thiên Huyền Tông cung cấp. Chỉ có điều, trừ Mộc Dạ sư tổ, người của Ám Đường đối với mục đích và hành tung Tô Triệt, cũng là hoàn toàn không biết.

Đến Linh Dược Sơn, Tô Triệt cũng không tiến hành liên hệ với nội gián Thiên Huyền Tông, bởi vì rất khó nói những nội gián này đã biến tiết hay chưa, liệu có quay lại bán đứng mình hay không.

Rất nhanh đến trước một động phủ, Tô Triệt nhìn thấy trên cửa không có ký hiệu bế quan, liên gõ nhẹ hai tiếng.

Mấy tức sau, cánh cửa đá dầy vô thanh mở ra, một nam tử trẻ tuổi mặt đầy vẻ nghi hoặc hỏi:

– La Liêm sư huynh, sao huynh lại đến đây.

La Liêm là Tô Triệt đóng giả, sở hữu Trúc Cơ trung kỳ tu vi, có thể xếp vào hàng top trong tất cả đệ tử nội môn, cũng tính là hạng thanh danh vang dội, cho nên, Trúc Cơ sơ kỳ Lãng Lập sư đệ trước mắt, khẳng định nhận ra La Liêm.

Chỉ là vì, La Liêm vẫn là đệ tử Địa Chính Sơn, không có quyền lực đến khu vực cư trú của đệ tử nội môn Thiên Anh Sơn, cho dù đã hoàn thành nhiệm vụ nội bộ, cũng không được như vậy. Cho nên, Lãng Lập mới cảm thấy vô cùng kỳ quái.

– Lãng Lập sư đệ, có chút chuyện riêng muốn bàn với đệ.

Tô Triệt mỉm cười nói:

– Đơn giản mà nói, muốn mượn nhờ một sở trường của đệ, cùng ta hợp tác, làm một vụ làm ăn lớn.

Chương 458 : Thiên Anh đan phòng

– Ồ?

Vừa nghe thấy làm ăn lớn, Lãng Lập lập tức nổi hứng thú, nghiêng người tránh đường, gật đầu nói:

– La Liêm sư huynh, vào trong nói chuyện.

– Được.

Tô Triệt cười gật đầu.

Bước vào động phủ, đóng cửa.

Một khắc sau, cánh cửa đá lại mở, Lãng Lập đi ra, La Liêm bốc hơi khỏi nhân gian.

Xử lý một Trúc Cơ sơ kỳ, thực sự quá đơn giản, Tô Triệt biến thành hình dáng Lãng Lập, đi đến khu vực cư trú của đệ tử chân truyền, xuyên qua từng tầng, kéo gần khoảng cách với Lô Trường Thanh…

Nhưng, sự tình không thể thuận buồm xuôi gió mãi như vậy, Tô Triệt vừa đi lên sơn đạo, liền nhìn thấy sơn ngoại bay đến một đường độn quang, không hề do dự vọt qua kết giới, bay thẳng về phía mình.

Một trưởng lão Thiên Anh Sơn, Kim Đan trung kỳ tu vi, tướng mạo trung niên, ánh mắt sắc bén, thần tình âm lạnh.

Lão Hắc lập tức đem ảnh tượng của hắn chuyển vào trong Tiên Ngục, cho Lãng Lập nhận biết.

Ba!

Người này từ trên trời đáp xuống, chỉ cách Tô Triệt chưa đến ba trượng.

– Đệ tử Lãng Lập, bái kiến Hàn Ảnh sư thúc.

Tô Triệt kịp thời nhận được tin tức lão Hắc truyền đến, lập tức tiến lên chào hỏi.

Mặc dù nói, đối phương chỉ là Kim Đan trung kỳ, Tô Triệt hoàn toàn có có năng lực bắt giữ hắn, nhưng, nơi này trống trải, rất dễ bị các loại trận pháp giám sát của Linh Dược Sơn bắt được ảnh tượng chiến đấu.

Giống như Thiên Huyền Tông hộ sơn đại trận, có thể khiến mấy vị lão tổ quan sát sự tình phát sinh ở bất cứ vị trí nào trong sơn môn. Cho nên, việc bắt người chỉ có thể tiến hành trong phòng.

Hàn Ảnh nhìn Tô Triệt, trầm giọng nói:

– Vừa hay thiếu một người canh lò, đi theo ta.

– Vâng, sư thúc.

Tô Triệt khom người trả lời.

Trong Tiên Ngục, lão Hắc thẩm vấn Lãng Lập thật, được biết Hàn Ảnh trưởng lão này có vài tính xấu, những lúc mở lò luyện đan thường thích tiện tay bắt người giúp hắn trông coi lò đan, con ngươi vô cùng keo kiệt, xong việc không bao giờ thưởng cho đệ tử, không lý do sai phái người khác.

Rất rõ ràng, hôm nay hắn lại mở lò luyện đan, vừa hay nhìn thấy Tô Triệt trên sơn đạo, nên tiện tay bắt đến.

Yêu cầu như vậy, Tô Triệt khẳng định không cự tuyệt, con mồi chủ động dâng tận miệng, đợi vào đan phòng, vừa hay hạ gục luôn hắn, lợi dụng thân phận Kim Đan trưởng lão của hắn, kéo gần khoảng cách với Thiên Anh Sơn tôn chủ Lô Trường Thanh.

Lão Hắc thì thở dài nói:

– Chỉ đáng tiếc, tên này chỉ là luyện đan sư cửu phẩm, chỉ thiếu một phẩm nữa, có thể tính là luyện đan đại sư.

Ý tứ lão Hắc là, người này nếu là luyện đan đại sư, lấy nguyên thần hắn mở tầng thứ ba Tiên Ngục cũng được.

Nhưng, Tô Triệt thì không nghĩ vậy, hắn đã hứa qua với trưởng lão dược viên là phụ thân Linh Lung, trong vòng ba năm, sẽ giết chết Lô Trường Thanh, nói được thì phải làm được. Nếu ở đây có được nguyên thần của luyện đan đại sư khác, lão mạng của Lô Trường Thanh, lần này cũng vẫn phải lấy.

Hàn Ảnh dẫn Tô Triệt đến đan phòng trên đỉnh núi, tìm chấp sự trưởng lão mở một gian lô thất cửu phẩm, bên trong có một đan lô bảo khí cửu phẩm. Nhưng, linh hỏa dùng khi luyện đan thì cần tự mình giải quyết.

Lô thất cửu phẩm, trang trí bên trong cực kỳ xa hoa, trừ luyện đan phòng, phòng ngủ, phòng phách, phòng bếp và phòng vệ sinh thiết bị chẳng thiếu thứ gì. Bởi vì, luyện một lò đan dược cửu phẩm, hao phí một tháng thời gian là rất bình thường, luyện đan sư cần ăn ngủ ngay trong lô thất không thể ra ngoài.

Tô Triệt không thể cùng hắn luyện đan, dự định sau khi đi vào lô thất sẽ xử lý hắn, ai ngờ, Hàn Ảnh chỉ đứng ở cửa chứ không đi vào, lạnh giọng nói:

– Ngươi vào trước đợi ta.

Tô Triệt thoáng ngây người, thấp giọng hỏi:

– Sư thúc, hôm nay không định mở lò sao?

– Ta sắp xếp, ngươi được hỏi sao?

Hàn Ảnh ánh mắt thoáng lạnh, thái độ cực kỳ đáng ghét.

Tô Triệt và lão Hắc đồng thanh chửi thầm một tiếng, nhưng ngoài mặt, chỉ có thể im lặng ngoan ngoãn đi vào lô thất. Bởi vì, người ra vào đan phòng rất nhiều, không thể động thủ với hắn trên hành lang.

Bành!

Đại môn đóng lại, Hàn Ảnh không biết đi đâu.

Chờ đợi hả, Tô Triệt không thiếu chút kiên nhẫn này, lấy ra một tấm đệm mỏng khoanh chân ngồi xuống, bình tâm tĩnh khí xem lão Hắc thẩm vấn Lãng Lập bên trong Tiên Ngục.

Hơn một canh giờ, cũng đã khai quật được tất cả những gì liên quan đến Hàn Ảnh trong đầu Lãng Lập, từ nay về sau, Lãng Lập cũng mất đi giá trị thẩm vấn.

Đợi một lúc lâu, Hàn Ảnh vẫn chưa thấy xuất hiện, lão Hắc lo Tô Triệt sẽ vì thế mà bực bội, liền kiến nghị:

– Chủ nhân, Hắc Sát lão quỷ bắt vào đã hai ngày, vẫn chưa khai thác hắn, có nên…

Dụng ý của lão Hắc rất rõ ràng, đó chính là thông qua trừng phạt kẻ thù cũ, giải buồn cho chủ nhân.

Hai ngày nay cứ bận rộn chuẩn bị cho việc xâm nhập Linh Dược Sơn, cộng thêm, Hắc Sát lão quỷ lúc bị bắt bị thương hôn mê, cho hắn thời gian mấy ngày dưỡng thương, mới có thể đủ thể lực tiếp nhận đào tạo của lão Hắc.

Tô Triệt ừ một tiếng, sau đó, lão Hắc liền đem Hắc Sát lão quỷ triệu đến trước mặt.

Hắc Sát lão quỷ uống đan dược trị thương, toàn thân tu vi ở trong trạng thái phong ấn, may mà, tố chất thân thể của hắn mạnh hơn người thường.

– Ngươi là…

Hắn là lần đầu tiên nhìn thấy lão Hắc hung hãn uy vũ như ma vương, mặc dù có Kim Đan trung kỳ tu vi và kinh nghiệm, vẫn không khỏi giật mình hoảng sợ.

– Lão khốn nạn ngươi, trong danh hiệu cũng dám mang một chữ hắc?

Lão Hắc tiếng vang như sấm, hắn tên là Hắc Ma, nên cho rằng cái tên Hắc Sát đã phạm húy mình.

– Các hạ đây là ý gì?

Hắc Sát lão quỷ mặc dù không biết mình đang ở đâu, nhưng biết, hiện tại mình đang bị nhốt trong tù, rất khả năng bị người ta thu vào không gian pháp bảo mang theo bên người. Hảo hán không chịu thiệt, trước sự trông coi của ma tộc, tốt nhất nên tạm thời nhẫn nhịn, từ từ tìm cơ hội thoát thân.

– Lão khốn nạn, ngươi có biết, mình rơi vào tay ai không?

Lão Hắc hỏi.

– Nếu đoán không lầm, có lẽ là Thiên Huyền Tông thủ tịch đệ tử chân truyền, Thiên Vũ.

Hắc Sát lão quỷ sớm đã biết, năm xưa ở Kinh Hồn Lĩnh phường thị, thiếu niên bị mình truy sát mấy ngàn dặm, đã trở thành tu chân giới tuyệt thế thiên tài. Hai ngày trước, thông qua khúc dân ca quê nhà của Tô Triệt, hắn đã đoán ra thân phận thực sự của Tô Triệt.

– Đây chính là có oán báo oán.

Lão Hắc tiếp tục hét:

– Năm xưa, ngươi sinh sát cơ với chủ nhân ta, truy sát mấy ngàn dặm, suýt nữa ép chúng ta vào tuyệt cảnh… Uy phong ngày đó, sao có thể nghĩ đến kết cục hôm nay?

Hắc Sát lão quỷ thản nhiên cười, không trả lời, xem ra, cũng có chút cứng đầu.

Nhưng, lão Hắc thông qua thuật đọc tâm, đã biết được câu trả lời của hắn:

– Thiên Vũ chi danh, ngày một vang dội, đúng là từng nghĩ quá, sẽ có một ngày bị hắn báo thù…

Ngoài Tiên Ngục, Tô Triệt như một người ngoài cuộc, im lặng quan sát tất cả, trong lòng cũng cực kỳ bình tĩnh.

Thù hận ngày xưa, từ khoảnh khắc bắt hắn vào Tiên Ngục, đều đã tiêu tán hết.

Với thái độ cứng đầu mà Hắc Sát lão quỷ thể hiện, lão Hắc thân là giám ngục, đương nhiên nhìn không quen.

Chương 459 : Kẻ keo kiệt (thượng)

Ba!

Một đường khí kình vung đến, trúng ngay giữa ngực Hắc Sát.

Hắc Sát lão quỷ kêu lên một tiếng khe khẽ, mặt dù tiếng kêu không lớn, nhưng sắc mặt thì đại biến. Cảm giác đau đớn được khuếch đại mấy trăm lần, mùi vị đúng là không dễ chịu. Mặc dù đau, nhưng trong lòng thì còn kinh hãi hơn:

– Chỉ là một đường khí kình cỏn con, sao có thể đau đớn như vậy? Không lẽ, pháp bảo không gian này đã có quy tắc độc lập, có thể khuếch đại cảm giác đau đớn… Không lẽ, đây là một món đắc đạo chi khí?

Đắc đạo chi khí, cũng chính là đạo khí. Hắc Sát lão quỷ dù sao cũng đọc nhiều sách, thông qua những chi tiết nhỏ, có thể suy đoán ra rất nhiều việc.

– Đạo khí?

Lão Hắc trong lòng cười lạnh:

– Tiên Ngục bảo tháp đâu đơn giản là một món đạo khí.

Tô Triệt thông qua lão Hắc, cũng cảm ứng được suy nghĩ trong đầu Hắc Sát lão quỷ, nói với lão Hắc:

– Hỏi hắn tính thực chất của vấn đề đi.

Lão Hắc đương nhiên hiểu tâm ý Tô Triệt, lập tức hỏi:

– Lão khốn nạn, trận đồ sát Kinh Hồn Lĩnh phường thị, chính là bước đầu tiên đại loạn tu chân giới. Ngươi là người chấp hành trận huyết án đó, có biết, người của Linh Giới xuất phát từ mục đích gì, phải chế tạo ra trận hỗn loạn đó ở Khởi Nguyên Tinh tu chân giới?

Hắc Sát lão quỷ không nói câu nào, nhưng, sau khi lão Hắc đặt ra câu hỏi, trong lòng hắn đương nhiên cũng sẽ liên tưởng đến nội dung liên quan:

– Hình như là tìm kiếm một món bảo vật… Tình huống cụ thể, chỉ có Nguyên Anh lão các môn phái mới biết…

– Tìm kiếm một món bảo vật?

Tô Triệt và lão Hắc thoáng rùng mình, trên cơ bản có thể xác định, mục tiêu cuối cùng của đám người Linh Giới đó, chính là tìm kiếm Tiên Ngục bảo tháp.

– Quả nhiên là vậy…

Tô Triệt nhíu mày, tâm trạng nặng nề.

Suy luận trước đó, dù sao cũng chỉ là suy luận, hôm nay có được câu trả lời chính xác, cảm giác nguy hiểm và cảm giác bức bách mới thực sự đè lên vai Tô Triệt.

– Có lẽ, không lâu nữa, đối thủ của chúng ta sẽ là siêu cấp cường giả của từ Linh Giới xuống…

Trong lòng đang lo lắng thì đột nhiên nghe thấy đại môn lô thất ù ù mở ra, Thiên Anh Sơn Hàn Ảnh trưởng lão cuối cùng cũng xuất hiện, nhưng vấn đề là, hắn không đi một mình, bên cạnh còn một nữ tu dung mạo diễm lệ nữa.

Lúc nãy, thông qua thẩm vấn Lãng Lập, Tô Triệt đã biết, nữ tu này đạo hiệu Minh Liên, cũng là một Kim Đan trưởng lão Thiên Anh Sơn, quan hệ thân thiết với Hàn Ảnh, hình như là loại quan hệ đạo lữ công khai.

Thêm một người, hình thế phức tạp hơn rất nhiều, nhất là còn là một nữ nhân.

Đối với Tô Triệt mà nói, bắt cả Hàn Ảnh và Minh Liên vào Tiên Ngục, cũng không phải chuyện gì khó, nhưng vấn đề là, mỗi người ra vào đan phòng, đều phải đăng ký tại án, nếu bắt hết hai người họ, nghĩa là đã có hai Kim Đan trưởng lão đồng thời biến mất, nhất định sẽ kinh động Linh Dược Sơn cao tầng.

Tô Triệt không khỏi có chút u sầu, nhưng bất luận thế nào, cũng không thể đi theo họ ở đây luyện đan.

Lúc này, Minh Liên nhìn đan lô cửu phẩm trước mắt, nói với Hàn Ảnh:

– Sư huynh, muội vẫn cảm thấy, cho dù huynh muội hợp lực luyện chế Phong hỏa ly hợp đan, xác suất thành công cũng không phải rất cao.

– Ta biết.

Hàn Ảnh thấp giọng thở dài:

– Nhưng nguyên liệu đã đủ, dù sao cũng phải thử một lần mới được. Nếu không thành, chỉ có thể cầu cứu Trường Thanh sư huynh.

Minh Liên khẽ gật đầu, thần sắc rõ ràng tiết lộ tự tin không đủ.

Trong Tiên Ngục giam giữ nhiều luyện đan sư, tùy tiện hỏi một người, Tô Triệt cũng biết, Phong hỏa ly hợp đan là một loại linh đan thập phẩm cực kỳ đặc thù, Hàn Ảnh và Minh Liên luyện chế loại đan dược này, có lẽ là để phối hợp song tu chi đạo, hai người cùng nhau trùng kích cảnh giới Kim Đan hậu kỳ.

Nhưng hai người hắn đều chỉ là luyện đan sư cửu phẩm, cho dù hợp lực luyện chế linh đan thập phẩm, thành công cũng không phải rất lớn…

Luyện chế một lò linh đan thập phẩm khẳng định vượt qua bốn mươi ngày, Hàn Ảnh đem Tô Triệt đến đây mục đích là, trong lúc hắn và Minh Liên nghỉ ngơi, Tô Triệt phải phụ trách trông coi lò đan, nhưng không được tùy tiện đụng vào đan lô, nếu có tình huống đặc thù nào xuất hiện, phải kịp thời thông báo cho họ.

– Bốn mươi ngày, có lẽ là đủ…

Tô Triệt âm thầm hạ quyết tâm.

Bành!

Đại môn lô thất đóng lại, Hàn Ảnh nói với Tô Triệt:

– Lãng Lập, ngươi sang phòng khách chờ, khi nào cần, ta sẽ gọi ngươi.

Ý tứ Hàn Ảnh là, quá trình mở lò luyện đan tiếp theo, hắn không hi vọng Lãng Lập nhìn thấy, không hi vọng Lãng Lập học được thứ gì bên trong.

Bởi vậy có thể thấy, con người này keo kiệt thế nào. Đối đãi sư chất đồng môn đồng hệ, rõ ràng bắt người ta đến nhà làm khổ lực, xong việc không trả thù lao thì thôi, thân là sư môn tôn giả, mà cũng không nỡ truyền thị kỹ năng đơn giản nhất, đúng là keo kiệt, hẹp hòi.

Đối với người này, Tô Triệt đã không còn gì để nói, chỉ không nghĩ ra, người bủn xỉn như vậy, sao lại có nữ tử ưu tú như Minh Liên để ý hắn?

Thấy Tô Triệt vẫn đứng im tại chỗ, không hề động đậy, Hàn Ảnh thần tình thoáng lạnh, lớn tiếng quát:

– Những lời ta nói, ngươi không nghe thây sao? Điếc?

– Sư huynh…

Minh Liên kéo tay áo hắn, dịu dàng khuyên giải:

– Trẻ con ham học hỏi, không có gì không đúng, cứ để hắn ở đây xem đi.

– Cái đó không được.

Hàn Ảnh không chịu nể mặt, kiên quyết lắc đầu:

– Hai khâu mở lò và thu đan, là then chốt nhất, không thể bị làm phiền, ta sợ hắn ở đây làm ra động tĩnh gì, ảnh hưởng đến chúng ta. Phải biết, xác suất thành công lần này vốn đã không cao.

Minh Liên thấy hắn kiên quyết như vậy, im lặng thở dài, cũng không nói gì nữa.

Ai cũng biết, Hàn Ảnh chỉ làm kiếm cớ, Lãng Lập đâu có phải đứa trẻ vô tri, sao có thể gào thét làm loạn những lúc then chốt. Huống hồ, thân là ngũ phẩm luyện đan sư, sao có thể không hiểu các loại kinh kỵ trong lúc luyện đan.

Tô Triệt đứng im tại chỗ, vẫn không xê dịch gì, thần tình bình bình nhìn Hàn Ảnh, thản nhiên hỏi:

– Đệ tử rất hiếu kỳ, người dùng thủ đoạn này với đệ tử, không lẽ không lo, trong lúc đệ tử trông chừng đan lô, sẽ từ vào đó báo thù?

Cái gì?

Lời này nói ra, không chỉ Hàn Ảnh, mà đến Minh Liên cũng phải biến sắc.

Lãng Lập này, sao dám nói những lời thô lỗ này với hai vị sư thúc? Điên rồi sao?

– Càn rỡ.

Hàn Ảnh tiến lên một bước, mắt lộ hung quang.

– Sĩ có thể giết chứ không chịu nhục.

Tô Triệt bình thản nói:

– Với đức tính này của người, sớm muộn cũng sẽ chịu thiệt, cho nên, đệ tử dự định gửi người đến một nơi, thay đổi một số tính xấu. Người còn trẻ, bây giờ đổi, vẫn còn kịp.

Dứt lời, phật một cái, hai con Kim Đan hậu kỳ quỷ vương lập tức xuất hiện sau lưng hai người.

– Đây là…

Hàn Ảnh và Minh Liên đều giật mình.

Ba ba hai đường lam quang, đem hai người chụp vào bên trong.

Nhiếp hồn chuyển tới.

Bang bang…

Hai con quỷ vương đồng thời xuất thủ, đánh ngất họ hay tại chỗ.

Hàn Ảnh và Minh Liên không có trấn hồn pháp bảo, cũng không sở trường nguyên thần ngưng luyện chi đạo, hai đường nhiếp hồn đã hạ gục chúng, quỷ vương xuất thủ chỉ là bảo hiểm mà thôi.

Chương 460 : Kẻ keo kiệt (hạ)

Tôn chỉ từ trước đến nay của Tô Triệt là Sư tử vồ thỏ, cũng dùng toàn lực, tuyệt đối không phạm sai lầm khinh địch, nên mới triệu ra hai con quỷ vương phụ trợ mình.

Người bắt vào Tiên Ngục, đan lô bảo khí cửu phẩm trong phòng, cũng bị Tô Triệt thu vào trong túi.

Tô Triệt nói:

– Nể tình Minh Liên, cho phép bọn họ tiếp tục luyện chế phong hỏa ly hợp đan trong Tiên Ngục.

– Vâng, chủ nhân.

Lão Hắc trầm giọng trả lời.

Người bắt vào Tiên Ngục, không nhất định sẽ có kết cục bi thảm, Tô Triệt và lão Hắc cũng sẽ đối đãi khác biệt. Người vô tội xui xẻo cùng Hàn Ảnh như Minh Liên, hắn sẽ cho nàng cuộc sống tương đối tự do.

Bây giờ không gian tầng một Tiên Ngục, vẫn chỉ là phạm vi ngàn dặm vuông, nhưng, Tô Triệt đoán, sau khi mở được tầng thứ ba, có khả năng sẽ biến thành phạm vi vạn dặm.

Vạn dặm vuông, một số địa hình nhân loại quốc gia tục thế cũng chính là diện tích này.

Đối với những người không phải phạm nhân, không gian sinh tồn khẳng định đủ dùng.

Tô Triệt cho rằng, sau khi các tầng Tiên Ngục dần dần mở ra, không gian tầng một sớm muộn cũng sẽ biến thành một Khởi Nguyên Tinh đại thế giới thu nhỏ. Lúc đó, nhưng phạm nhân tội hình không nặng, sẽ có thể ở trong Tiên Ngục, cho họ hoàn toàn tự do, bình bình an an sống qua kiếp này.

Đương nhiên, đó là tương lai, hiện tại cũng chỉ là tùy tiện nghĩ…

Sau đó, Tô Triệt vẫn duy trì diện mạo Lãng Lập, đi ra khỏi lô thất, đóng chặt cửa lại, trên cửa hiện lên một chữ luyện, chứng minh trong phòng có người đang luyện đan, không thể bị bất cứ người nào quấy rầy.

Ký tự này vừa mở, cách tuyệt kết giới của cả gian lô thất tự động mở ra, ai cũng không thể phát hiện, trong phòng sớm đã trống không, đến đan lô cũng không còn.

Chỉ có đợi bốn mươi này trôi qua, thậm chí có khả năng kéo dài lâu hơn, mới có người phát hiện ra tình huống không đúng, cường hành mở gian lô thất này, phát hiện tình huống dị thường bên trong.

– Lúc đó, mình sớm đã rút lui thành công, quay trở về Thiên Huyền Tông…

Tô Triệt thầm nghĩ.

Đan phòng chỉ có một lối ra vào, chấp sự trưởng lão ngồi canh ở đó, mỗi một người ra vào đều phải đăng ký tường tận thân phận danh tính và thời gian ra vào.

Nhìn thấy Tô Triệt một mình đi ra, chấp sự trưởng lão hiếu kỳ hỏi:

– Lãng Lập, sao ngươi lại đi ra?

– Hàn Ảnh và Minh Liên hai vị sư thúc thay đổi chủ ý, không cần đệ tử canh chừng đan lô nữa.

Tô Triệt giải thích nói:

– Có lẽ là vì đệ tử đạo hạnh chưa sâu, không đủ gánh vác trách nhiệm.

Chấp sự trưởng lão gật đầu nói:

– Hàn Ảnh sư đệ quá nóng vội, luyện chế Phong hỏa ly hợp đan, hai người họ cùng lắm cũng chỉ có bốn mươi phần trăm chắc chắn.

Tô Triệt vâng một tiếng, ký tên đăng ký, sau đó rời đi.

Tiếp đó, Tô Triệt quay trở về động phủ Lãng Lập, cho lão Hắc đủ thời gian thẩm vấn Hàn Ảnh, mới có thể định ra bước hành động tiếp theo.

Trong Tiên Ngục, những tiếng kêu gào thảm thiết của Hàn Ảnh vang lên khắp nơi, hắn đang bị lão Hắc bạo lực trừng phạt.

Minh Liên mắt ngấn lệ đứng cách đó vài trượng, đau lòng vô cùng nhưng không biết phải làm thế nào.

Tu vi hai người họ đã bị phong ấn tạm thời, lúc này đã như người thường, dưới ma trảo của lão Hắc, nửa phần năng lực kháng cự cũng không có.

Minh Liên nghĩ mãi không hiểu, Lãng Lập đó rốt cục là thần thánh phương nào, rõ ràng chỉ là Trúc Cơ sơ kỳ tu vi, hơn nữa là đứa trẻ từ nhỏ lớn lên ở Thiên Anh Sơn, sao lại có thần thông như vậy, có thể đem hai người họ bắt vào không gian kì dị này…

Bành bành bành…

Lão Hắc tay đấm chân đá, thỉnh thoảng lại như một mụ đàn bà chanh chua dùng lực nhéo lên người Hàn Ảnh. Cơn đau được khuếch tán trăm lần khiến Hàn Ảnh kêu lên thảm thiết như heo mổ.

Rất rõ ràng, đây không phải là kẻ cứng đầu, nếu đổi thành Hắc Sát lão quỷ, mức độ đau đớn này, hắn sẽ chỉ rên lên một tiếng khe khẽ rồi im lặng chịu đựng.

– Quỷ keo kiệt.

– Chưa nhìn thấy tên nào keo kiệt như hắn.

– Đúng là khó coi.

Lão Hắc vừa đánh vừa chửi, tất cả mọi cảm xúc kìm nén đều được bạo phát.

Nếu ai quá đáng với Tô Triệt một phần, lão Hắc sẽ trả lại hắn vạn phần. Ở phương diện này, lão Hắc nhỏ mọn hơn ai hết.

– Xin ngươi đừng hành hạ huynh ấy nữa.

Minh Liên vô số lần định xông ra ngăn cản lão Hắc, nhưng lại bị một loại sức mạnh nào đó giữ lại, chỉ có thể khóc lóc cầu xin:

– Chúng ta biết sai rồi, sau này không dám nữa…

Cuối cùng, lão Hắc dừng lại nghỉ ngơi một lát, ồm ồm hỏi:

– Tên này, sao lại tốt với hắn như vậy, hay là mắt nàng có vấn đề?

– Huynh ấy rất tốt với ta, chưa bao giờ tỏ ra keo kiệt.

Minh Liên lệ hoa như mưa cầu khẩn:

– Đừng hành hạ huynh ấy nữa, ngươi muốn chúng ta làm gì, cứ việc căn dặn, đừng đánh nữa…

– Được thôi, nể tình nàng, tạm thời tha cho hắn.

Lão Hắc quát:

– Nhưng tiếp theo, những câu hỏi mà ta đưa ra, các người phải trả lời cho đúng, nếu không, sẽ bị giày vò gấp trăm ngàn lần.

– Được, được.

Minh Liên ra sức gật đầu:

– Chúng ta sẽ trả lời thành thật.

Kỳ thực, thuật đọc tâm của lão Hắc, căn bản không quan tâm những họ nói dối, chỉ có điều, thành thật hay không, đây là vấn đề thái độ. Chủ nhân nói, phải thay đổi tính xấu cho hắn, nói dối cũng là một loại tính xấu, đương nhiên cũng phải thay đổi…Vạn Tộc Chi Kiếp Tác phẩm liên tục 3 tháng liền top 1 Qidian.tác giả có viết khá rõ: “Ta là cái này chư thiên vạn tộc kiếp!

– Lô Trường Thanh không ở Thiên Anh Sơn?

Sau mấy câu hỏi, Tô Triệt và lão Hắc nhận được một tin không tốt: Mấy ngày trước, nhận lời mời của Thiên Uy Sơn tôn chủ, Lô Trường Thanh đến Thiên Uy Sơn làm khách, cũng không biết vì chuyện gì, càng không biết lúc nào mới quay trở lại.

Nếu hai tôn chủ liên hợp luyện đan, qua hai ba tháng chưa chắc đã quay lại được, bởi vì luyện đan đại sư cấp bậc như họ, mỗi lần mở lò luyện đan, đều cần khoảng một trăm ngày mới có thể dập lửa.

Trước mắt, phải nghĩ cách làm rõ, Lô Trường Thanh đến Thiên Uy Sơn rốt cục vì chuyện gì, nếu là luyện đan thật, Tô Triệt tuyệt đối không thể ở đây chờ đợi, mà phải tìm biện pháp khác.

– Trên Thiên Anh Sơn, ai là người hiểu sự vụ của Lô Trường Thanh nhất?

Lão Hắc lại hỏi.

– Lâu Ninh sư đệ.

Hàn Ảnh và Minh Liên đồng thanh nói.

Lâu Ninh, có tu vi Kim Đan trung kỳ, từng là đệ tử chân truyền Lô Trường Thanh, bây giờ được nâng lên làm phó chủ sơn Thiên Anh Sơn, tâm phúc chân chính của Lô Trường Thanh, trên cơ bản có thể xác định, chưởng sơn tôn chủ tiếp theo chính là hắn.

– Không lẽ, phải bắt thêm một người?

Tô Triệt day day huyệt thái dương, có chút bất đắc dĩ nghĩ:

– Mới bắt đầu mà đã nhiều sóng gió như vậy, chuyến đi này, hình như không quá thuận lợi.

– Hàn Ảnh sư huynh, có chuyện gì vậy?

Lâu Ninh không biết chuyện Hàn Ảnh và Minh Liên muốn mở lò luyện chế Phong hỏa ly hợp đan, cho nên, thần tình lúc này cực kỳ tự nhiên.

– Lâu Ninh sư đệ, hôm qua ta và Minh liên định mở lò luyện chế Phong hỏa ly hợp đan, nhưng có một chuyện không chắc lắm, muốn gặp Trường Thanh sư huynh thỉnh giáo một hai.

Hàn Ảnh đang nói, đương nhiên là Tô Triệt đóng giả.

– Mấy ngày trước, tôn chủ đi Thiên Uy Sơn rồi, chuyện này, Hàn Ảnh sư huynh phải biết chứ?

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé:)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 9 giờ trước
cảm ơn bạn đã thông báo chậm nhất 1h >2h là sẽ fix lại nhé :)Ngoài ra anh em đang cuốn cần truyện vui lòng thông báo ( báo lỗi )Tụn mình sẽ cố găng fix lại trong thời gian sớm nhất nhé :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 9 giờ trước
Thật ngại quá bộ này bên còn bên lưu bên Sever bên US chưa lấy được file bạn à ...! Chậm nhất sáng sớm mai bộ này sẽ upload lại nhé.Rất mong bạn thông cảm ..^^!
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 9 giờ trước
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ sẽ phục hồi lại khoảng 12h đêm là xong nhé bạn :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 9 giờ trước
Bản này CV khoảng 1170 chap nhé, bản dịch 1617 chap em và 1 bạn nữa trong nhóm dịch PNT hồi đó tụn em bán độc quyền rùi anh ^^. Bán xong tụn em xóa hết luôn rồi còn đâu :)
https://audiosite.net
Bản này nếu tớ không nhầm bên TQ đợi đó dính bản quyền...hồi đó làm nghiêm lém...! Bộ này chính xác khoảng gần 1k6 chương là full đã được chuyển thành audio nhé bạn :)nếu bạn cần mình sẽ cố gắng upload audio trong rạng sáng mai nhé ..^^! - còn truyện chữ để mình đình huy nhé nếu cậu ý còn sẽ up lại cho bạn nhé :)
https://audiosite.net
Lam 11 giờ trước
Cho xin truyện chữ với, trên mạng toàn đến chương 1117 là hết
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
bạn đợi khoảng 30p nhé mình nhớ hà thu có bản sơ cua đã up trên youtube ...)để mình alo bạn ý upload lên luôn cho bạn :)^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn đã thông báo đã cập nhật lại 34 (thiếu chương 821 đến 840 )Mình cũng up thêm 60 tập nhé ..!!
https://audiosite.net
Tranban 12 giờ trước
Fix lại bộ này đi
https://audiosite.net
Đã chuyển bộ truyện này sang bên singapore nhé chư vị ...!Tụn mình đang có gắng khôi phục di chuyển :), rất mong các bạn bớt chứt thời giản like và share để ủng hộ tụn mình nhé ..!