[Audio] Tiên Ngục dịch
Tập 83: Thu bảo vật (c411-c415)
❮ sautiếp ❯Chương 411 : Thu bảo vật (hạ)
Cũng chỉ là cấp bậc Bảo khí, không có một kiện Linh bảo, Tô Triệt tùy tiện chọn hai pháp bảo công kích và hai pháp bảo phòng ngự, nhìn nàng nói:
– Còn lại những pháp bảo này, nàng giữ lại dùng đi. Nhưng linh thạch thượng phẩm này, hy vọng có thể lấy nhiều một chút.
– Làm gì mà lấy nhiều.
Thủy Nguyệt ôn nhu nói:
– Sư huynh nhận lấy toàn bộ là được, sau này nếu ta có cần, lại hướng sư huynh xin giúp đỡ là được.
– Đa tạ.
Tô Triệt cười gật đầu:
– Bất quá, những linh thạch thủy tính trong đó, nàng giữ lại dùng đi. Chúng ta trong lúc đó không cần phân chia rõ ràng như vậy, quan trọng nhất là theo như nhu cầu, ai có thể dùng đến, vậy thì người đó lấy.
Thủy Nguyệt nhẹ nhàng gật đầu, đối với cách làm người của Tô Triệt, sớm đã là kính nể không thôi, tin tưởng không nghi ngờ.
Vì vậy, Tô Triệt thu hồi hơn ba trăm viên linh thạch thượng phẩm, lưu lại hơn tám mươi viên linh thạch thủy tính cho Thủy Nguyệt.
Thiên Nhai Hải Các là môn phái thủy hệ, nguyên bản nhất định là dự trữ linh thạch thủy tính nhiều nhất.
Chắc hẳn là năm đó một hồi diệt phái phân tranh kia, linh thạch tiêu hao được không sai biệt lắm, chỉ còn những thứ này.
Thu pháp bảo xong, thu linh thạch xong, hai người lại đi đến trước mặt một cái khung trưng bày khác, phía trên đặt mười lăm cái chai cao hơn một thước. Xem ra giống như là bình sứ, kỳ thật cũng như cái chai mà Thủy Nguyệt vừa mới dùng để thu Thiên Nguyên Thủy Trọng, đều là pháp bảo đẳng cấp cao.
Thủy Nguyệt là “Chưởng môn nhân” thấp giọng giới thiệu:
– Lúc trước, Thiên Nhai Hải Các tổng cộng góp nhặt sáu mươi bảy loại linh thủy, sau đại nạn, chỉ còn mười lăm loại này. Đương nhiên, còn có Thiên Nguyên Thủy Trọng trọng yếu nhất may mắn bảo tồn xuống.
– Tất cả đều là linh thủy?
Tô Triệt âm thầm thất vọng, loại vật này ta lấy làm gì?
Thủy Nguyệt nhìn ra thất vọng của hắn, nhưng vẫn cầm lên hai cái chai, đưa tới trên tay Tô Triệt, phân biệt giảng thuật:
– Đây là Toàn Cơ Ngọc Dịch cấp chín, cũng là phẩm cấp cao nhất trong những linh thủy này, không phải sư huynh còn thiếu khuyết một loại âm hỏa cấp chín sao, có lẽ, lợi dụng linh thủy đồng cấp, có thể đổi đến cũng nói không chừng đấy chứ.
– Ừ, có đạo lý.
Tô Triệt cũng không có khách khí, liền thu bình linh thủy này vào.
Thủy Nguyệt còn nói thêm:
– Cái khác là một loại linh thủy cấp tám âm hàn, sư huynh chủ tu hỏa hệ, sớm muộn gì cũng cần một loại linh thủy cao cấp dung hòa chân nguyên, không phải sao?
– Đa tạ sư muội nghĩ đến chu đáo như thế.truyện ma audio
Tô Triệt đương nhiên cũng biết sau này mình sẽ cần linh thủy, chỉ có điều, đó là vấn đề khi tới Nguyên Anh trung kỳ mới gặp phải, hơn nữa, yêu cầu đối với phẩm cấp linh thủy cũng không cao lắm.
Đến lúc đó đã là Nguyên Anh kỳ, tùy tiện tìm một loại linh thủy thất cấp trở lên, cái đó còn có khó khăn gì. Cho nên hôm nay, không muốn đoạt chỗ tốt của người, không muốn từ trên tay nàng chiếm những tiện nghi này.
Đương nhiên, giờ phút này nàng chủ động đưa cho mình, cũng không cần phải khiêm nhượng cái gì. Cái này nói rõ, đối với mấy linh thủy này, nàng cũng không phải là không thể bỏ.
Tô Triệt cũng không biết, trừ hai chai linh thủy cửu cấp cùng bát cấp này, mười ba bình còn lại, cũng chỉ là linh thủy dưới lục cấp. Luận giá trị, thu hoạch phương diện linh thủy, vẫn là mình chiếm nhiều.
Đây cũng là Thủy Nguyệt muốn tỏ vẻ cảm tạ, chỉ có điều, nàng không muốn nói trắng ra mà thôi.
Còn có một quầy đặt gì đó, Tô Triệt đang muốn qua xem, Thủy Nguyệt lại nói:
– Những thứ kia đều là đan dược, đan dược bảy vạn năm trước, ai còn dám dùng, không nhìn cũng được.
Tô Triệt gật đầu, trong lòng tự nhủ:
– Trừ khi là Tiên đan chính thức, đan dược của Tu Chân Giới, đừng nói bảy vạn năm, bảy ngàn năm cũng sẽ biến thành kịch độc, huống hồ nơi này Linh Đan thủy hệ là chính, mình nuốt vào càng thêm khó coi.
Kể từ đó, tất cả vật phẩm trong bảo khố dưới mặt đất, coi như là vơ vét không còn gì.
Dù sao cũng là tông môn bảy vạn năm trước chịu khổ diệt phái, trên cơ bản đã là sơn cùng thủy tận. Còn có thể bảo tồn nhiều vật phẩm như vậy, đã là rất không tồi.
Ra khỏi Tàng Bảo Các, hai người lại đến Truyền Công các.
Công pháp Thủy hệ, Tô Triệt một mực không cần đi lấy, chỉ là tất cả sách cổ còn có thể bảo tồn, đều thu vào trong túi. Tri thức cũng là tài phú, nói không chừng có thể từ đó thu hoạch đến chỗ tốt rất lớn.
Thủy Nguyệt thu tất cả ngọc giản công pháp vào, chủ động nói ra:
– Sư huynh, những công pháp này, sau khi trở về, ta lại chậm rãi lựa ra tất cả công pháp cao cấp, sau đó sao một phần giao cho ngươi.
Tô Triệt nhẹ gật đầu, cũng không có quá mức để ý.
Thiên Huyền Tông chính là một siêu cấp môn phái, các loại công pháp mênh mông như biển, trong đó có hơn mười môn công pháp cực phẩm, mình cũng có quyền lực tu tập, nhưng vẫn rút không ra thời gian, lại há có thể nhìn trúng công pháp thủy hệ của Thiên Nhai Hải Các.
Tàng Bảo Các và Truyền Công các tất cả đều nhìn rồi, như vậy, hành trình thu thập bảo vật của Thiên Nhai Hải Các, phải dừng ở đây sao?
Không cần Thủy Nguyệt giảng thuật, Tô Triệt cũng có thể đoán được, nếu không nghĩ sai mà nói, tìm tòi tất cả trong bí cảnh một lần, tất nhiên còn có thể thu hoạch đại lượng vật phẩm vụn vặt, giá trị không nhất định rất cao, nhưng số lượng khẳng định không ít.
Đã thấy đến, ánh mắt Thủy Nguyệt lộ ra chút ít giảo hoạt:
– Sư huynh, Thiên Nhai Hải Các còn có một vật bảo vật trấn phái, ngươi đoán là cái gì?
– Ta đoán?
Tô Triệt thoáng tưởng tượng, nhân tiện nói:
– Nếu không phải cái chìa khóa này, thì chính là tòa Chưởng môn đại điện, đúng không?
– Không đúng!
Thủy Nguyệt nhẹ giọng cười, bay lên giữa không trung, ngoắc tay nói:
– Đi theo ta.
Tô Triệt tùy theo đuổi kịp.
Có vị chưởng môn nhân tạm thời này dẫn đường, không cần phải lo lắng chút ít trận pháp cùng cấm chế trên không trung kia, rất nhanh liền đi tới cạnh kỹ trường ở trung tâm tông môn bí cảnh.
Cạnh kỹ trường được xưng tụng là một tòa kiến trúc hùng vĩ nhất trong bí cảnh, không gian bên trong rất là to lớn, chỉ là độ cao cũng có hơn sáu mươi trượng.
Trong sân vờn quanh mười tám lôi đài, vị trí trung tâm nhất đứng sừng sững một pho tượng Kim Long cự đại.
Giờ phút này, hai người Tô Triệt đứng ở trước pho tượng Kim Long, lúc này liền nhìn thấy, Kim Long bay lên dĩ nhiên là phá thành mảnh nhỏ, cắt thành vài đoạn, cuối cùng một đoạn đuôi rồng hoàn toàn biến mất, không biết hạ lạc nơi nào.
Thủy Nguyệt chậm rãi giảng thuật:
– Pho tượng Kim Long này, chính là bảo vật trấn phái của Thiên Nhai Hải Các, lịch đại môn nhân tin nó chở đầy số mệnh của Thiên Nhai Hải Các, một ngày nào đó ở bảy vạn năm trước, pho tượng Kim Long bởi vì nguyên nhân không rõ gặp phải hủy hoại, phần đuôi không biết tung tích, biểu thị số mệnh tiêu tán, đại nạn buông xuống…
Tô Triệt lẳng lặng lắng nghe, không có phát biểu bất luận cái gì, khí vận quá mức hư vô mờ mịt, không phải giai đoạn hiện tại mình có thể nghiên cứu minh bạch.
Đợi cho Thủy Nguyệt giảng thuật xong, Tô Triệt mới lên tiếng:
Chương 412 : Một khỏa Long Châu
– Tòa pho tượng đã hủy hoại đến tận đây, đối với ngươi ta mà nói, còn có thể có loại tác dụng gì?
– Đừng nóng vội a. Ngươi xem…
Thủy Nguyệt ba ba ba đánh ra vài cái thủ quyết, miệng lẩm bẩm, sau đó, bộ phận long thủ của pho tượng Kim Long, lại bắt đầu chậm rãi chuyển động, cuối cùng nhất long khẩu nhìn về phía Thủy Nguyệt, mơ hồ chứng kiến ánh sáng nhạt thoáng hiện.
– Đây là…
Tô Triệt âm thầm ngạc nhiên.
Kế tiếp liền chứng kiến, một hạt châu lam sắc từ trong miệng phụt lên mà ra, nhẹ nhàng hạ xuống lòng bàn tay của Thủy Nguyệt.
– Long châu!
Tô Triệt bật thốt lên kinh hô, tuy chưa bao giờ thấy qua loại bảo vật này, lại có thể cảm giác được một cổ khí tức thần thánh mà Cổ lão đánh tới trước mặt, trong đầu tự nhiên ngưng hiện ra một Thần Thú thôn vân thổ vụ bay vút lên thiên không.
– Trong Long thủ dấu diếm Long Châu, bí mật này, chỉ có lịch đại chưởng môn của Thiên Nhai Hải Các mới có thể biết được.
Thủy Nguyệt nhẹ giọng giảng giải:
– Năm đó người phá hư pho tượng kia, cũng không biết tình huống này, nên Long Châu mới có thể bảo tồn.
– Long Châu.
Tô Triệt thì thào mà nói:
– Quả thật là một khỏa Long Châu.
Yêu đan của Giao Long trưởng thành cũng có thể ngưng thành Long nguyên, nhưng chỉ có Chân Long huyết thống thuần chánh nhất mới có thể có Long Châu, có thể nói, một quả Long Châu, chính là tinh hoa toàn thân của một Chân Long. Không chỉ là Long Hồn, Long lực, còn có Long tộc truyền thừa càng khó được ngưng tụ bên trong.
Tu Chân Giới hiện nay, đã sớm không thấy được thân ảnh của Chân Long, càng không có tồn tại khả năng liệp sát chúng nó thu hoạch Long Châu, phải nói, Long Châu đã tuyệt tích, trong Thiên Huyền Tông cũng không có một viên. Không thể tưởng được, môn phái Thiên Nhai Hải Các ở bảy vạn năm, lại vẫn có thể có được một khỏa Long Châu thuần khiết…
Tô Triệt không khỏi thầm nghĩ:
– Khỏa Long Châu này, nếu để cho tiểu Giao Long kế thừa xuống, như vậy, tỷ lệ nó tiến hóa thành Chân Long là trăm phần trăm, vậy cũng…
Có được một linh sủng Chân Long, này là uy phong bực nào, cường lực hạng gì?
Đương nhiên, uy phong hay không uy phong ngược lại là sau này, mấu chốt là, nếu Ngân Tu Giao có thể tiến hóa thành Long, này liền ý nghĩa tiền cảnh vô hạn, chỉ cần trên đường không chết non, chắc chắn trở thành cường giả đỉnh cao của Tu Chân Giới, thậm chí Linh giới, thẳng đến có một ngày, không cần Độ Kiếp cũng có thể phi thăng Tiên giới…
Thủy Nguyệt cười nói:
– Lần trước ở Kim Ô Sơn, nhìn thấy sư huynh có được một linh sủng Ngân Tu Giao huyết thống không thấp, liền nghĩ đến, khỏa Long Châu này đối với sư huynh mà nói, chắc chắn trọng dụng.
Đang khi nói chuyện, đã đưa Long Châu tới trước Tô Triệt mặt.
– Thủy Nguyệt sư muội, cái này thật sự là…
Trong lúc nhất thời, Tô Triệt cũng không biết nên biểu đạt lòng biết ơn như thế nào mới tốt, phần lễ này, thật sự là quá nặng.
– Sư huynh chớ có khách khí.
Thủy Nguyệt che dấu tiếu dung ở dưới khăn che mặt, Tô Triệt nhìn không tới, chỉ có thể thấy khóe mắt nàng vui vẻ. Nàng nói ra:
– Nói thật, vừa rồi lúc phân phối bảo vật dưới mặt đất, nếu sư huynh biểu hiện ngang ngược keo kiệt, khỏa Long Châu này, khẳng định sẽ không cho ngươi biết; May mắn, nhân phẩm của sư huynh đã được khảo nghiệm, ha ha…
– Được rồi, phần đại lễ này, ta nhận, hắn đối với ta quả thật có trọng dụng.
Tô Triệt gật gật đầu, trịnh trọng hứa hẹn:
– Sau này, chuyện của Thủy Nguyệt sư muội, ta chắc chắn sẽ toàn lực ứng phó.
– Ân, sư huynh hứa hẹn, Thủy Nguyệt tin tưởng không nghi ngờ.
Thủy Nguyệt nhét Long Châu vào lòng bàn tay Tô Triệt.
Chương 413 : Một khỏa Long Châu (2)
Yên lặng cảm thụ được trong Long Châu ẩn chứa một loại mênh mông cùng thần bí kia, Tô Triệt vuốt vuốt hồi lâu, lúc này mới đưa vào Tiên Ngục.
Long Châu tiến vào Tiên Ngục, vừa mới rơi xuống trên tay lão Hắc, bên Long Xà hồ kia, tiểu Giao Long nằm rạp trên mặt đất mạnh mẽ ngẩng đầu, con mắt thật to phóng ra quang hoa không hiểu…
Mặc dù cách xa trăm dặm, vậy cũng ngăn không được cảm ứng mãnh liệt của Giao Long nhất tộc đối với Long Châu.
Hô…
Giao Long bay lên không, bay nhanh về phía lão Hắc.
Không đợi nó bay tới, lão Hắc liền thuấn di, trực tiếp rơi xuống trên lưng của nó, trong tay cầm lấy Long Châu, tại lắc lư trên lưng nó, lầm bầm nói:
– Nhặt được một hạt châu, không biết nó có tác dụng gì, cũng không biết ăn có ngon không nữa?
Đưa Long Châu đến bên miệng, lão Hắc mở to miệng ra, làm bộ muốn cắn.
Tiểu Giao Long a ô hú lên quái dị, thân hình thật dài mạnh mẽ xoay chuyển, quấn quanh lão Hắc lên.
– Con khỉ nhà ngươi, không thể không có tiền đồ như vậy.
Lão Hắc cười to đắc ý, vẫn là không chịu giao Long Châu cho nó.
Tiểu Giao Long rất hiểu chuyện, thời điểm quấn quanh cũng không có dùng quá sức, mặc dù nó đã gấp đến không được.
Đùa trong chốc lát, cuối cùng lão Hắc ném Long Châu cho tiểu Giao Long, nó một ngụm nuốt vào, cũng không biết chứa đựng đến vị trí nào trong cơ thể, tận lực bay trở về bên Long Xà hồ, nằm bên cạnh di cốt mẫu thân, hai mắt to càng không ngừng nhấp nháy, không biết suy nghĩ cái gì, nhưng nhất định là phi thường kích động…
Tô Triệt và lão Hắc cũng biết, tiểu Giao Long cần hôn mê một thời gian ngắn, mới có thể từng bước thích ứng chút ít năng lượng ẩn chứa trong Long châu kia, không tồn tại khả năng một bước lên trời.
Tô Triệt cho lão Hắc đúng giờ chuyển vận sinh mệnh lực cùng thanh lưu hắc thạch cho nó, gia tốc chuyển hóa quá trình này, nói không chừng, còn sẽ xuất hiện kinh hỷ càng lớn…
Kế tiếp, trong Thiên Nhai Hải Các, đã triệt để không có bảo vật cao cấp, còn lại chút ít vật phẩm vụn vặt kia, sau khi Tô Triệt và Thủy Nguyệt tách ra đều tự thu thập, đều là chút ít có cũng được mà không có cũng không sao, chỉ có thể bán thành linh thạch.
Xế chiều hôm đó, mấy trăm tu sĩ của Hỗn Nguyên kiếm phái cưỡi một phi thuyền đuổi tới Thiên Uyên Hải, thật là tuân thủ hứa hẹn, không có người nào xâm nhập kết giới. Rất hiển nhiên, Tô Triệt và Càn Ly Kiếm Tông trong lúc đó thương định giao dịch kia, đã được người cầm quyền cao nhất của Hỗn Nguyên kiếm phái tán thành.
Ngày thứ hai, tầng kết giới bao phủ bí cảnh kia bỗng nhiên tiêu tán, tất cả pháp trận phòng hộ của Thiên Nhai Hải Các đều bị phong bế, Tô Triệt và Thủy Nguyệt từ trong bí cảnh bay ra.
Càn Ly Kiếm Tông lập tức đi về phía trước, cười hỏi:
– Thiên Vũ sư điệt, thu hoạch như thế nào?
– Cũng không tệ lắm.
Tô Triệt cũng cười gật đầu, phất tay chỉ tòa hải đảo phía dưới nói:
– Y theo hứa hẹn, hải đảo này chính thức giao cho quý phái.
– Hảo.
Càn Ly Kiếm Tông cười ha ha, lại truyền âm nói ra:
– Thiên Vũ sư điệt, lúc hồi trình cần cẩn thận một chút, ba ma tu ngày ấy ở trong Tàng Bảo Các, có thể chưa chết tư tâm.
– Đa tạ Càn Ly sư thúc nhắc nhở.
Tô Triệt biết rõ hắn nói là ba người Long Phong Tử, nhưng trong nội tâm lại không thèm quan tâm. Nếu nói là trong bí cảnh cướp đoạt bảo vật, đối với thực lực của bọn hắn còn có chút cố kỵ; Hiện nay đã là bảo vật tới tay, dưới trạng thái biển rộng thiên không, coi như là ba mươi Long Phong Tử, cũng đừng hòng ngăn mình lại được.
Kế tiếp, hai người Tô Triệt có thể rời đi khỏi chỗ này, về phần truyền thừa Thiên Nhai Hải Các, Hỗn Nguyên kiếm phái căn bản không cần thông qua cái gọi là nghi thức truyền thừa kia, có thể triệt để khống chế cả bí cảnh. Một ít chuyện này đối với một cái siêu cấp môn phái mà nói, nhất định là không hề khó khăn.
Bay khỏi Thiên Uyên Hải, lại đi không đến hai nghìn dặm, quả nhiên tao ngộ ba người Long Phong Tử chặn lại.
Tô Triệt hoàn toàn có thể dựa vào tốc độ của Tinh Đế la bàn vứt bỏ bọn họ, nhưng vẫn đón công kích chính diện do bọn họ phát ra.
Lúc tầm bảo trong bí cảnh, ba người Long Phong Tử một mực đợi ở dưới bảo khố trong mặt đất, căn bản không có được chứng kiến lợi hại của Tô Triệt.
Như thế rất tốt, tam đại thần thông Nhiếp Hồn, Tù Ma, Phá Diệt thi triển đi ra, hơn nữa chiến đội Tiên Ngục đột nhiên ra mặt, ba người Long Phong Tử không kịp đề phòng, chỉ là đối mặt lần thứ nhất, liền bại một cách triệt để.
Chỉ có mấy hơi thời gian, Long Phong Tử một mình một người hốt hoảng mà chạy, Ngột Nhai cùng Lệ Huyết bị Nhiếp Hồn và Tù Ma định trên không trung, lại bị Tô Triệt, Thủy Nguyệt, Xà Nữ, Quỷ đế cùng Hỏa Nha dừng lại quần ẩu, cuối cùng nhất, chỉ có thể bị bắt vào Tiên Ngục.
Mắt thấy Long Phong Tử hóa thành độn quang bỏ chạy nơi chân trời, Tô Triệt cũng không có cảm thấy đáng tiếc gì, bởi vì trước mắt mà nói, thực lực của mình không có khả năng bắt được một Kim Đan hậu kỳ, cho dù là đánh lén ám toán, khả năng cũng không lớn.
Hơn nữa, Long Phong Tử cực kỳ giảo hoạt, cơ hồ là trong nháy mắt, thì đoán được không thể làm gì được Tô Triệt, bởi vậy, không hề do dự xoay người rời đi, căn bản không thèm để ý Ngột Nhai cùng Lệ Huyết chết sống.
Đừng nói là không thể nào cứu trợ hai người Ngột Nhai, khi tất yếu, Long Phong Tử không ngại tự tay chấm dứt tánh mạng của hai người, lẫn nhau trong lúc đó không hề có giao tình đáng nói.
Tô Triệt cho rằng, hoàn toàn có lý do tin tưởng, người như Long Phong Tử, với ai cũng khó có khả năng có giao tình; Mặc dù có giao tình, quay đầu đi cũng có thể bán đứng người khác…
Xế chiều hôm đó, Tô Triệt và Thủy Nguyệt an toàn quay trở về Thiên Huyền Tông.
Trong điện phủ Huyền Ngục Phong, hai người mặt đối mặt ngồi xuống, rốt cục có thể triệt để buông lỏng, triệt để nghỉ ngơi.
– Sau này có ý kiến gì không?
Tô Triệt ấm giọng hỏi.
Thủy Nguyệt nháy mắt mấy cái, nhẹ giọng trả lời:
– Nếu Huyền Ngục Phong của sư huynh nguyện ý tiếp nhận ta, ta sẽ ở lại đây.
Giờ phút này, Thủy Nguyệt cho rằng, dưới đời này chỗ an toàn nhất, chính là Huyền Ngục Phong của đại sư huynh. Dù sao, nếu trở về Huyền Linh Phong, còn phải đề phòng sư tôn và sư tỷ, tuyệt đối không thể để các nàng biết rõ, mình có được Thiên Nguyên Thủy Trọng, nếu không…
Chỉ là ở lại Huyền Ngục Phong, hết thảy đều không cần lo lắng, bởi vì bí mật của mình, đại sư huynh Thiên Vũ đã biết, hơn nữa, hắn đã là người đáng giá tín nhiệm nhất trong suy nghĩ của mình.
Yêu cầu như thế, Tô Triệt nhất định là vui vẻ đáp ứng, một giúp đỡ tốt như vậy, đương nhiên là cầu còn không được.
Thủy Nguyệt ở Huyền Linh Phong chỉ là một đệ tử nội môn, Tô Triệt lợi dùng quyền lực trong tay, chẳng những có thể điều nàng đến Huyền Ngục Phong của mình, còn có thể chuyển đổi thân phận cho nàng, nhập môn một lần nữa, thậm chí giúp nàng xin một thân phận Kim Đan trưởng lão. Những chuyện này, đều không là vấn đề, cho đến ngày nay, Tô Triệt đối với vị trí Thủ tịch chân truyền của bản thân, đã có càng nhiều nhận thức.
Tựa như Thủy Nguyệt nói, trong bổn môn có thể hoành hành không sợ, từ nay về sau đi ra ngoài cũng là tương đối dễ làm.
Nghỉ ngơi một đêm, ngày hôm sau, Tô Triệt trước tiên xử lý chuyện tình của Thủy Nguyệt, tạm thời điều nàng đến Huyền Ngục Phong, nàng liền có thể danh chính ngôn thuận đợi ở đây, những chuyện khác, sau này lại chậm rãi giải quyết.
Sau đó, Tô Triệt tiến đến Chưởng giáo đại điện, yết kiến các vị sư tổ, kể lại hành trình tầm bảo ở Thiên Uyên Hải một phen.
Đối với phúc duyên của Tô Triệt, các vị Lão tổ đều là thấy nhưng không thể trách, dù sao, tiểu tử này đi nơi nào, cũng sẽ không tay không mà về, nhất định sẽ lợi nhuận lấy vật tốt…
– Quảng Thành Sư Tổ, đây là Ngũ Hành Thiên linh hỏa cấp mười, xin ngài đào tạo giúp ta.
Tô Triệt lấy Thanh Đồng bảo hồ, thả hỏa chủng Ngũ Hành Thiên linh hỏa ra.
Quảng Thành Sư Tổ chính là Nguyên Anh kỳ đại tu sĩ, do hắn đào tạo hỏa chủng, hiệu suất so với Tô Triệt mau gấp trăm lần. Huống hồ, đào tạo ra càng nhiều hỏa diễm, cũng có thể phân cho Quảng Thành Sư Tổ một phần, coi như là một điểm hiếu tâm của Tô Triệt. Phải nói, đây là nhất cử lưởng tiện, hai bên cùng có lợi.
– Ngũ Hành Thiên linh hỏa.
Quảng Thành Sư Tổ cũng không khỏi động dung, lần này, quả thật là báu vật vô giá…
Cao cấp linh hỏa, vĩnh viễn đều là vật báu vô giá trong mắt luyện hỏa giả, nhiều hơn nữa cũng sẽ không ngại nhiều.
Sau chuyện này, Tô Triệt lại lấy ra một cái bình, hỏi:
– Các vị sư tổ, ta muốn dùng Toàn Cơ Ngọc Dịch cửu cấp đổi lấy Âm Hỏa cửu cấp, không biết có được hay không?
Hiện nay, chuyện như vậy, phải hỏi các trưởng bối một chút mới có thể áp dụng, miễn cho mình không hiểu, làm mua bán lỗ vốn, vậy cũng sẽ không có lời. Dù sao, danh xưng Toàn Cơ Ngọc Dịch này, mình cho tới bây giờ cũng không có nghe nói qua, thật sự không biết giá trị của nó là bao nhiêu.
– Cái gì?
Vài vị Lão tổ đồng thời động dung, nhất là Chưởng Giáo Chí Tôn, đúng là thần sắc kích động cực kỳ hiếm thấy, lớn tiếng hỏi:
– Thật vậy chăng Thiên Vũ, ngươi xác định là Toàn Cơ Ngọc Dịch?
Nhìn thấy thần sắc của Chưởng Giáo Chí Tôn kích động, trong nội tâm Tô Triệt nói ra:
– Có lẽ Toàn Cơ Ngọc Dịch có chút địa vị, không chỉ là linh thủy cửu cấp đơn giản như vậy.
Đối với Toàn Cơ Ngọc Dịch, tuy Thủy Nguyệt tiếp nhận qua Thiên Nhai Hải Các truyền thừa, cũng chỉ biết rõ nó là một loại linh thủy cửu cấp, ngoại trừ có thể dùng để tu luyện công pháp thủy hệ, phương diện cụ thể khác còn có tác dụng gì, lại cũng không rõ.
Huống hồ, những nhận thức này còn là tới từ bảy vạn năm trước, đã nhiều năm như vậy, Tu Chân Giới hiện nay còn có thể dùng nó làm những thứ gì.
– Thiên Vũ, có thể cho ta xem một chút được không?
Chưởng Giáo Chí Tôn khống chế tâm tình, ấm giọng hỏi.
Tô Triệt lập tức đưa cái chai qua, Chưởng Giáo Chí Tôn mở nắp bình ra, tâm thần thẩm thấu, cẩn thận quan sát, mấy hơi qua đi, tràn ngập mừng rỡ địa nhìn vài vị Lão tổ nói ra:
– Quả nhiên là Toàn Cơ Ngọc Dịch, thật tốt quá, lần này, phái ta có thể thêm một vị Nguyên Anh Lão tổ nữa…
Nói đến đây, quay đầu nhìn về phía Tô Triệt:
– Đương nhiên, còn phải xem Thiên Vũ có nguyện ý bán cho ta hay không.
Tô Triệt không chút do dự trả lời:
– Nếu Chưởng giáo sư tổ dùng được, vậy thì cứ lấy, sao lại nói tới chuyện bán buôn chứ.
Cho đến ngày nay, Tô Triệt đã sớm rõ ràng, liên hệ cùng vài vị sư tổ, tuyệt đối sẽ không có hại. Giờ phút này, mình biểu hiện được càng lớn, sau này có thể thu hoạch hồi báo cũng sẽ càng dày.
Chương 414 : Chưởng giáo vị
Bởi vậy, Tô Triệt chỉ là hiếu kỳ hỏi:
– Chưởng giáo sư tổ, chẳng lẽ Toàn Cơ Ngọc Dịch này, không chỉ là linh thủy cửu cấp đơn giản như vậy sao?
Chưởng Giáo Chí Tôn gật gật đầu, lại lắc đầu:
– Từ phẩm cấp mà nói, xác thực là linh thủy cửu cấp, bất quá, Tu Chân Giới sớm đã tuyệt tích, được xưng tụng là vật báu vô giá. Nếu ngươi dùng nó tùy ý đổi một loại Âm Hỏa cửu cấp, tất nhiên là có hại rất lớn.
Tô Triệt gật gật đầu, trong nội tâm may mắn, may mắn mình đưa ra cho các vị sư tổ cố vấn, nếu không, trao đổi cùng người khác sẽ bị tổn thất nặng, còn có thể bị đối phương âm thầm giễu cợt là loại người ngu ngốc…
Chưởng Giáo Chí Tôn tiếp tục giải thích:
– Đối với cá nhân ta mà nói, tác dụng quý giá nhất của Toàn Cơ Ngọc Dịch là, có thể dùng để luyện chế Toàn Cơ thần đan, mà Toàn Cơ thần đan, là cơ hội Ngưng Anh mà đạo lữ của chờ đợi nhiều năm.
– Đạo lữ của Chưởng Giáo Chí Tôn?
Tô Triệt khẽ gật đầu, ngược lại có nghe qua, Chưởng Giáo Chí Tôn chỉ có một vị đạo lữ, cũng chính là kết tóc chi thê của hắn, tựa hồ cũng là Kim Đan hậu kỳ Đại viên mãn, thân phận là Nội Sự đường trưởng lão, nhưng ngày bình thường rất ít lộ diện.
Tấn cấp Nguyên Anh kỳ, mỗi người trước hết tìm được cơ hội thuộc về mình, mới có thể là tìm vật phẩm, hoặc là lĩnh ngộ một phen, hoặc là một người, hoặc là một mẫu chuyện…Mỗi người đều không giống nhau.
– Đạo lữ của Chưởng Giáo Chí Tôn, tuổi hẳn là không sai biệt lắm với hắn, một mực không có Ngưng Anh mà nói, như vậy, dương thọ của nàng cũng tràn đầy nguy cơ.
Trong nội tâm Tô Triệt thầm nghĩ:
– Vừa rồi, Chưởng Giáo Chí Tôn biểu hiện kích động như vậy, nói rõ, tình cảm phu thê giữa bọn họ tất nhiên là cực kỳ thâm hậu, Toàn Cơ Ngọc Dịch xuất hiện, đối với bọn họ mà nói, được xưng tụng là kinh hỷ cực lớn.
Thọ hạn bình thường của Kim Đan tu sĩ đều là năm trăm tuổi, Chưởng Giáo Chí Tôn đã gần năm trăm, nhưng hắn là Nguyên Anh tu sĩ, còn có thể sống thêm năm trăm năm, thậm chí càng lâu.
Nếu đạo lữ của hắn không cách nào Ngưng Anh, như vậy, tình vợ chồng vô cùng thâm hậu này, chỉ có thể dùng tiếc nuối mà chấm dứt. Mặc dù có một chút biện pháp có thể kéo dài tuổi thọ, vậy cũng không chống đỡ được bao nhiêu năm…
Giờ phút này, Chưởng Giáo Chí Tôn tay cầm bình sứ, thần sắc ngưng trọng nói:
– Thiên Vũ, chính ngươi cũng có thể cảm giác ra, phúc duyên của ngươi đã dính cùng số mệnh của tông môn, thu hoạch thuộc về ngươi, thường thường đều mang đến chỗ tốt cực lớn cho tông môn, lần đầu tiên là thượng cổ Trấn Sơn Phù, lần thứ hai là Kim Ô Thiên Hỏa lô, lần này là Toàn Cơ Ngọc Dịch, không chỉ là giúp ta, còn có thể cho tông môn thêm một Nguyên Anh tu sĩ…
Đúng vậy, Tô Triệt âm thầm gật đầu, mình cũng cảm thấy những chuyện này thật sự là khó có thể giải thích, cái số mệnh này, nhìn không thấy sờ không được, nhưng lại là một loại lực lượng thần kỳ nhất thế gian.
– Như vậy, ngươi có lo lắng ích lợi tông môn sẽ làm mỏng vận may thuộc về cá nhân ngươi hay không?
Chưởng Giáo Chí Tôn cười hỏi.
Tô Triệt lắc đầu, thật lòng nói:
– Đệ tử cho rằng, hẳn là một loại hai bên cùng có lợi, trạng thái hai bên cùng ủng hộ, chưa nói tới ai phân mỏng ai.
– Đúng vậy, ngươi có thể nghĩ như vậy, ta rất vui mừng.
Chưởng Giáo Chí Tôn cùng vài vị Nguyên Anh Lão tổ, đều là mỉm cười gật đầu.
– Dùng ngôn ngữ nói trắng ra mà nói, sự vật ngươi có được, ở trên tay ngươi, có lẽ tác dụng không lớn, nhưng mà đối với tông môn mà nói, thường thường sẽ đưa đến tác dụng cực lớn; Tương ứng, tông môn phản hồi cho ngươi, tuyệt đối sẽ không cho ngươi có hại. Đúng như là ngươi nói, chính là hai bên cùng có lợi, hai bên cùng ủng hộ.
Chưởng Giáo Chí Tôn nghiêm mặt nói ra:
– Thậm chí, không chỉ là hai bên cùng ủng hộ, còn có thể lẫn nhau tăng lên, cơ duyên không ngừng, vận may liên tục. Đây cũng là Thủ tịch chân truyền đại đệ tử có thể dẫn đầu tông môn sáng lập huy hoàng, hơn nữa, tu vi cá nhân cũng có thể lấy được thành tựu rất lớn.
Lời nói đến nơi đây, Chưởng Giáo Chí Tôn càng ngữ ra kinh người:
– Thiên Vũ, khi nào ngươi tấn cấp Nguyên Anh kỳ, gánh nặng chưởng giáo này, ta liền chuyển giao đến trên vai của ngươi.
– A?
Tô Triệt chấn động, lại nhìn bốn vị Thái thượng trưởng lão khác, cũng đều là thần sắc bình thản, không chút kinh ngạc, đối với cái này phảng phất là cực kỳ nhận đồng.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc không có hảo ý cười hắc hắc nói:
– Như thế nói đến, cái bảo tọa chưởng giáo kia, không chừng vài năm là có thể ngồi.
Lão Hắc đối với Tô Triệt là rất tin tưởng, y theo tốc độ tu luyện trước mắt mà nói, không dùng được mười năm, nhất định có thể Ngưng Anh, đến lúc đó, bảo tọa chưởng giáo này sẽ quy về chủ nhân…
– Chỉ là…
Tô Triệt muốn nói lại thôi, bởi vì, thật sự không muốn bởi vì quá nhiều sự vụ tông môn, mà làm trễ nãi tu hành của mình. Trước mắt mà nói, trong tông môn nhiều công pháp cao thâm như vậy, cũng không có thời gian tu tập từng cái. Một khi trở thành chưởng giáo nhất phái, càng phải vứt bỏ trình độ tự do nhất định.
Vài vị Lão tổ này là lịch duyệt bực nào, lập tức khám phá ra tâm lý của Tô Triệt, Thanh Huyền Đại trưởng lão cười ha hả nói ra:
– Ngươi còn trẻ, biển rộng thiên không, xác thực hẳn là đi nhiều một chút, nhìn nhiều một chút. Yên tâm đi, đến lúc đó, muốn đi nơi nào tùy ngươi, thời điểm ngươi không có mặt, không phải còn có những lão gia hỏa chúng ta chiếu khán tông môn sao.
– Chỉ là…
Tô Triệt còn có chút khúc mắc, hỏi:
– Các vị sư tổ, hiện tại ta chỉ là Kim Đan sơ kỳ, trước mắt nói những chuyện này, có phải là quá sớm hay không?
– Một chút cũng không sớm.
Chưởng Giáo Chí Tôn lắc đầu nói:
– Tông môn quy mô như Thiên Huyền Tông, việc truyền ngôi chưởng giáo há có thể xem như trò đùa, nói như vậy, đều là sớm vài năm, thậm chí vài chục niên, nhất định phải bắt tay vào làm chuẩn bị.
– Đệ tử tuổi còn rất trẻ, trí tuệ, lịch duyệt, kinh nghiệm nhân sinh,… đều không đủ gánh vác lớn như thế a.
Tô Triệt cho rằng, các vị sư tổ hơi có chút nóng vội, không nên nói những chuyện này với mình sớm như vậy.
Vài vị Lão tổ liếc mắt nhìn nhau, Thanh Huyền Đại trưởng lão hỏi:
– Thiên Vũ, mấy ngày trước đây, ngươi có từng cảm nhận được thiên địa dị tượng, đau lòng ba lượt hay không?
– Đúng vậy.
Tô Triệt dùng sức gật đầu, chuyện này, vốn định một lát nữa hỏi lại.
– Xem ra, ngươi còn không hiểu được nó đáng sợ, không biết nó tên là Thiên Chiến, chính là báo hiệu đại kiếp nạn buông xuống Tu Chân Giới.
Vì vậy, ngữ khí của Thanh Huyền sư tổ ngưng trọng mà đem một ít truyền thuyết có quan hệ tới Thiên Chiến, tinh tế giảng thuật ra.
– Trong trăm năm, đại kiếp nạn hàng lâm…
Nghe được câu này, trong nội tâm Tô Triệt kịch liệt run rẩy, bởi vì, trong nội tâm nhớ tới ước hẹn trăm năm khác, trong Tiểu Di Tiên Cảnh, người thủ hộ kia nói qua với mình:
– Mời Tôn chủ tạm thời rời đi, sau trăm tuổi, lại đến Di Tiên.
Còn có cái gì lệnh kỳ hiện, Di Tiên hợp; Vu Thần trở về, lại đoạt tạo hóa.
Chương 415 : Phù Không Chi Thành
– Chẳng lẽ, thiên địa đại kiếp nạn lúc này đây, lại có quan hệ cùng Vu tộc hay sao?
Tô Triệt hơi có chút hoảng loạn:
– Nếu thật như thế, trận đại họa ngập trời này, chính là do ta gây ra…
Năm vị Nguyên Anh Lão tổ dù cơ trí thế nào, cũng không có thể đoán được bí mật trong lòng Tô Triệt. Lúc này, Chưởng Giáo Chí Tôn còn nói thêm:
– Cho nên, phải ở trước khi đại kiếp nạn tiến đến, cho ngươi trở thành chưởng giáo phái ta, số mệnh cá nhân ngươi và số mệnh tông môn mới có thể chân chánh liên tiếp đến cùng một chỗ, hai bên cùng ủng hộ, lẫn nhau tăng lên, có lẽ, còn có hi vọng dẫn đầu cả tông môn vượt qua trường kiếp nạn này.
Chứng kiến Tô Triệt hơi có chút tâm sự nặng nề, Chưởng Giáo Chí Tôn tưởng thoáng cái cho hắn áp lực quá lớn, nên ôn nhu trấn an:
– Chết sống có số, chớ nghĩ đến quá nhiều. Bất luận đối mặt loại khó khăn nào, đều phải là tất cả mọi người trong tông môn tề tâm hợp lực, không chỉ là chuyện riêng của ngươi.
– Đệ tử minh bạch.
Tô Triệt cũng không e ngại áp lực, vừa rồi chỉ là đang lo lắng việc Vu tộc, liền trịnh trọng trả lời:
– Có quan hệ tới an nguy của tông môn, áp lực có lớn hơn nữa, ta cũng dám thừa nhận.
– Hảo.
Các vị Lão tổ vui mừng gật đầu.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc vui cười hớn hở nói:
– Chủ nhân, hoàn toàn không cần phải lo lắng đại kiếp nạn chó má gì, không phải còn có gần một trăm năm thời gian sao, đến lúc đó nói sau. Nói không chừng, khi đó ngươi đã vô địch thiên hạ rồi.
– Không phải ta lo lắng, mà là cảm thấy có chút nghĩ không thông.
Trong lòng Tô Triệt có chút rét run:
– Lão Hắc ngươi nghĩ xem, chúng ta từng hoài nghi, Linh giới an bài đại loạn Tu Chân Giới, có thể là vì truy tra Tiên Ngục bảo tháp hạ lạc; Hiện tại lại tới một thiên địa đại kiếp nạn, ta cảm giác Di Tiên cảnh là hiềm nghi lớn nhất… Nói đến nói đi, đều có liên quan với ta, cái này thật sự là con mẹ nó…
Tô Triệt khống chế không nổi nói tục, tâm tình giờ phút này, thật là một lời khó nói hết.
Sau nửa canh giờ, Tô Triệt đi theo sau lưng Tử Tiêu, ra khỏi Chưởng giáo đại điện.
– Mang ngươi đi một chỗ tăng kiến thức.
Tử Tiêu thần bí hề hề nói:
– Chủ yếu là vì giúp ngươi mua sắm Âm Hỏa cửu cấp, bất quá, gặp được những thứ tốt khác, ngươi cũng có thể tùy ý mua lại. Dù sao, đều là tông môn mua cho ngươi, không cần ngươi trả tiền.
Nói đến đây, lại là tặc tặc cười nói:
– Có một vấn đề còn cần thỉnh giáo, nếu có vật gì đó ta xem trọng, ngươi nói, nên làm cái gì bây giờ?
– Ta sẽ nói, là ta nhìn trúng.
Tô Triệt ngầm hiểu nói.
– Thông minh, trượng nghĩa.
Tử Tiêu hắc hắc vui mừng, dùng sức vỗ bờ vai của Tô Triệt. Hai người phóng lên trời, chậm rãi bay ra khỏi sơn môn.
Ra khỏi sơn môn, tốc độ phi hành có thể triệt để buông lỏng, có thể bay bao nhiêu, thì bay bấy nhiêu.
Tử Tiêu còn nói thêm:
– Vẫn là dùng Tinh Đế la bàn của ngươi a.
Tô Triệt gật gật đầu, lấy Tinh Đế la bàn ra, biến thành đường kính một trượng.
Sau đó, Tinh Đế la bàn được Tử Tiêu điều khiển, tốc độ nhanh như tia chớp, quả thực làm cho Tô Triệt mở rộng tầm mắt một phen.
Tinh Đế la bàn, lại có thể nhanh đến loại trình độ này.
Tử Tiêu sử dụng Tinh Đế la bàn, tốc độ so với Tô Triệt còn nhanh hơn mười lần, cự ly mười mấy vạn dặm, không cần một canh giờ là bay đến.
Trách không được từng nghe người ta nói, Tu Chân Giới đối với Nguyên Anh kỳ mà nói, cũng không có bao nhiêu; Đối với Hóa Thần Kỳ sắp phi thăng Linh giới, thì giống như hậu hoa viên nhà mình.
Đương nhiên, Tô Triệt cũng đã được nghe nói, Tu Chân Giới này, chỉ là một trong vô số Tu Chân Giới, trong bầu trời đêm, bất luận một điểm tinh quang gì, nói không chừng chính là một đại thế giới…ke chuyen ma
Tử Tiêu mang theo Tô Triệt đi vào một trấn nhỏ không biết tên, bên ngoài hơn mười dặm, còn có thể chứng kiến vài tòa núi lớn.
Vô luận là chỗ gần thôn trấn, hoặc thanh sơn xa xa, đều có vẻ cực kỳ bình thường, giống như cố hương trấn khai thác của mình; Tô Triệt thật là đoán không được, mình đến đây có thể tăng trưởng đến loại kiến thức nào.
Đi vào một nhà phú hộ trong trấn, Tô Triệt gặp được một lão giả thực lực thâm bất khả trắc.
Râu tóc hoa râm, lão thái lụ khụ, mặt mũi tràn đầy nếp nhăn, đây hết thảy cũng chỉ là lừa bịp người thường, tu vi chân thật của người này, ít nhất cũng là Nguyên Anh sơ kỳ, mới có thể làm cho Tô Triệt sinh ra kính sợ bản năng.
Hơn nữa, ở trên người hắn có thể mơ hồ cảm giác được yêu khí, Tô Triệt cho rằng, có lý do hoài nghi hắn là một vị đại tu sĩ của Yêu Tộc.
– Tử Tiêu tiểu hữu, đã lâu không có tới, gần đây bận rộn hay sao?
Tiếng nói của lão giả tóc trắng một chút cũng không già, có chút cảm giác buồn rười rượi.
– Tu Chân Giới đại loạn, loay hoay vô cùng.
Tử Tiêu nhàn nhạt nói ra:
– Tiếp qua vài năm, lan đến gần Yêu Tộc các ngươi, ngươi sẽ biết thôi.
– Quả nhiên, hắn là một Yêu Tu.
Trong nội tâm Tô Triệt xác định.
– Loạn hơn nữa mới tốt, ta rất thích thừa dịp loạn chiếm tiện nghi.
Lão giả tóc trắng quỷ dị mà cười, hữu ý nói:
– Chiếm tiện nghi nhiều chút ít, trăm năm sau thiên địa đại kiếp nạn buông xuống, nắm chắc sống sót mới có thể càng lớn hơn một chút.
Thiên Chiến hàng lâm, những Nguyên Anh Lão tổ như bọn họ khẳng định đều là trong lòng hiểu rõ, kể cả Yêu Tộc cũng không ngoại lệ.
Nghe đến đó, Tô Triệt đã đoán được, tăng kiến thức theo như lời Tử Tiêu sư tổ nói, có thể là muốn tham gia một hồi giao dịch hội của Nguyên Anh kỳ đại tu sĩ, hoặc là đấu giá hội…
Ba người tới một gian phòng lớn trong nội viện, trong chẳng có cái gì, chỉ là trên mặt đất thiết lập một tòa truyền tống trận.
– Quy củ cũ, mỗi người một vạn linh thạch phí nhập trường.