[Audio] Tiên Ngục dịch
Tập 78: Thiên Uyên Hải (c386-c390)
❮ sautiếp ❯Chương 386 : Xà Nữ tấn cấp
– Hình như hắn mới hai mươi tuổi a?
Trong nội tâm Phỉ Vân ưu tư:
– Hai mươi tuổi đã là Kim Đan tu sĩ, so với Vô Cực Môn Thiên Âm còn xuất sắc hơn, dạng nữ tử gì mới có thể xứng đôi với hắn…
– Phỉ Vân, đóng cửa hàng đi, ta mang nàng phản hồi tông môn, trực tiếp ở lại Huyền Cơ Phong, hoặc là Huyền Ngục Phong của ta cũng được, vẫn là thân phận đệ tử nội môn.
Tô Triệt nói ra.
– Huyền Ngục Phong của ngươi?
Phỉ Vân lập tức cả kinh, vội vàng hỏi:
– Nói như vậy, ngươi chính là vị Thiên Vũ đại sư huynh kia?
Phi Vân Hồ cách Thiên Huyền Tông gần trong gang tấc, những ngày này, Phỉ Vân cũng ngẫu nhiên nghe người ta nói đến việc Thiên Huyền Tông Thủ tịch chân truyền, chỉ có điều, đề cập đều là tên Thiên Vũ, nàng thật sự là không biết, Thiên Vũ chính là đạo hiệu của Tô Triệt.
Tô Triệt gật gật đầu, tiếp tục nói:
– Còn bốn tháng nữa, chính là nội môn đại bỉ, nàng đã là Trúc Cơ, tư chất cũng không kém, nếu muốn cạnh tranh Đệ tử chân truyền, ta sẽ giúp nàng.
Nội môn đại bỉ bốn tháng sau, sẽ do Tô Triệt là Thủ tịch chân truyền đại đệ tử chủ trì, hơn nữa có được quyền lực tùy ý bổ nhiệm đệ tử nội môn, thông qua một ít phương thức trợ giúp Phỉ Vân trở thành Đệ tử chân truyền, cũng không phải quá khó khăn.
Nhớ ngày đó, Tô Triệt xác lập mục tiêu phấn đấu thứ nhất chính là thông qua nội môn đại bỉ, trở thành Đệ tử chân truyền; Nhập môn gần năm năm, lại thành đại sư huynh số một của tông môn.
Lịch trình như thế, mặc dù là Tô Triệt chính mình hồi tưởng lại, cũng cảm thấy như mộng cảnh.
Phỉ Vân càng là ánh mắt mê ly, trong lúc nhất thời khó có thể tiêu hóa biến hóa khoa trương như thế, qua hồi lâu, nàng lại cúi đầu xuống, yên lặng không tiếng động, trầm tư không nói…
Tô Triệt đoán không được nàng suy nghĩ cái gì, nhưng không có thúc hỏi, chỉ là kiên nhẫn chờ nàng làm ra quyết định.
– Ta còn có thể gọi ngươi là Tô Triệt không?
Phỉ Vân ngẩng đầu, sâu kín hỏi.
– Đương nhiên là có thể.
Tô Triệt gật đầu đáp ứng, lập tức có chỗ trực giác, nàng nói như vậy, phỏng chừng là có lựa chọn nào đó…
Quả nhiên, chợt nghe Phỉ Vân thấp giọng nói ra:
– Tạm thời mà nói, ta còn không muốn phản hồi tông môn, ta nghĩ… mình còn có chút ít sự tình muốn đi làm.
– Được rồi.
Tô Triệt tôn trọng lựa chọn của nàng, cũng không có hỏi tới hoặc khuyên giải, chỉ nói:
– Từ nay về sau, Tu Chân Giới chắc chắn càng ngày càng loạn, Chưởng Giáo Chí Tôn đã nói qua, có thể sẽ duy trì liên tục mấy chục năm. Cho nên, lúc xông xáo bên ngoài, nhất định phải bảo trọng nhiều hơn.
– Ừ.
Phỉ Vân nhỏ giọng đáp ứng, nhẹ nhàng gật đầu, nhưng mà, cảm giác đau lòng giống như sóng triều…
– Nàng còn có linh thạch không, có đủ dùng hay không?
Tô Triệt lại hỏi.
– Đủ.
Phỉ Vân kiệt lực ổn định tâm tình, thúc giục:
– Ta không sao, ngươi mau trở về đi thôi.
Giờ khắc này, nàng muốn khóc lớn một hồi, lại không muốn bị Tô Triệt chứng kiến.
Tô Triệt cảm thấy được tâm tình của nàng rất không đúng, nhưng cũng không nên nói thêm cái gì, chỉ nói một tiếng bảo trọng, xoay người mà đi.
Nhìn xem hắn hóa thành một đạo độn quang, trong nháy mắt bay xa, Phỉ Vân lập tức mất đi huyết sắc, nhưng mà, cảm giác muốn lớn tiếng khóc thảm, lại biến mất kỳ dị.
Trong mắt chỉ còn một loại kiên định khó nói lên lời, có lẽ, một từ kiên định cũng không quá thỏa đáng.
– Không cần ngươi thương cảm, chỉ là hi vọng, trong lòng của ngươi có thể có ta… Vì thế, ta tình nguyện đọa nhập ma đạo.
– Lần sau tương kiến, cũng sẽ cho ngươi chấn động.
Ngày đó, một cửa hàng trong phường thị Phi Vân Hồ đóng cửa ngừng kinh doanh, nữ chưởng quầy tuyệt sắc dung nhan không biết tung tích, ngược lại khiến cho nhiều người hâm mộ trong phường thị tinh thần chán nản.
***
Tầng một của Tiên Ngục, trong Long Xà hồ, yêu khí tràn ngập, thời khắc Xà Nữ tấn cấp đã đến cuối cùng, cũng là giai đoạn mấu chốt nhất đến.
Tô Triệt và lão Hắc đều âm thầm lo lắng, biết rõ sẽ không để cho nàng chết mất, những vẫn lo lắng nàng tấn cấp thất bại.
Một mực giằng co ba ngày, ở trên mặt hồ tràn ngập yêu khí đột nhiên thoáng cái co rút lại, chìm vào đến trong hồ nước…
Tô Triệt ý thức được, Xà Nữ tấn cấp thành công, cần thu nạp đại lượng linh khí.
Không cần Tô Triệt làm ra phân phó, lão Hắc lập tức thao túng linh mạch ẩn sâu dưới mặt đất kia đi vào đáy hồ, phóng xuất ra linh khí nồng đậm, cho phép nàng tùy ý thu nạp, thu nạp nhiều ít đều được.
Thu nạp càng nhiều, thành tựu càng cao.
Thân là Chúa Tể Tiên Ngục, tinh thần của Tô Triệt có thể thẩm thấu đến bất luận nơi nào trong Tiên Ngục, đương nhiên cũng là thời khắc chú ý trạng thái Xà Nữ tấn cấp ở dưới đáy hồ.
Nhưng khi nhìn xem, lại không dám nhìn tiếp.
Bởi vì, nàng đã bắt đầu Hóa Hình, đuôi rắn thật dài đang biến thành dáng người nổi bật…
Tuy là yêu, đó cũng là một nữ tính, cho nên không thể nhìn tiếp.
Mấy canh giờ sau, đợi cho nàng Hóa Hình xong, từ trong hồ đi ra, đã là mặc váy, tựa như Lăng Ba tiên tử, xinh đẹp vô cùng.
– Quả nhiên trở nên rất hấp dẫn, đây mới là yêu nữ chính tông.
Lão Hắc nhỏ giọng thầm nói.
Lại nói tiếp, lão Hắc chỉ là khí linh, cũng không có phân chia giới tính, cho nên hắn đối đãi bất luận nữ tính gì, cũng sẽ không có sắc niệm. Chỉ là bởi vì trong nội tâm ngây thơ, hắn mới có thể không che đậy miệng, không hề cố kỵ.
Xà Nữ thổi trên mặt hồ, đi đến bãi cỏ, vì chưa quen đi bộ, nên nàng đi rất chậm rất chậm, tuy không đến mức gập ghềnh, nhưng rất không được tự nhiên.
– Chúc mừng a.
Thanh âm Tô Triệt vang vọng bên tai Xà Nữ:
– Bất quá, ngươi tấn chức, chẳng khác gì là nhân loại Kết Đan, không cần Độ Kiếp sao?
– Không cần.
Xà Nữ nhẹ giọng trả lời:
– Mỹ Nữ Xà nhất tộc chúng ta, lúc tấn chức cấp năm, mới cần Độ Kiếp.
Yêu thú cấp năm, tương đương với nhân loại Hóa Thần Kỳ, cũng có thể phi thăng Linh giới. Trong nội tâm Tô Triệt cảm thán:
– Quả nhiên là hậu duệ huyết thống của Viễn cổ đại thần, có rất nhiều ưu thế Tiên Thiên.
Tô Triệt biết rõ, Giao Long nhất tộc tấn chức cấp bốn, cũng có năng lực Hóa Hình, cũng cần Độ Kiếp.
Nói như vậy, Độ Kiếp sớm hay muộn, ngược lại có thể đại biểu huyết thống của Yêu Tộc ở vào loại cấp bậc nào, Chân Long nhất tộc huyết thống thuần khiết nhất, cả đời cũng sẽ không tao ngộ thiên kiếp, thực lực đến trình độ nhất định, có thể thuận lợi phi thăng Tiên giới.
Bởi vì, Chân Long vốn là thiên định Thần thú, quá trình chúng nó phát triển chính là thuận lòng trời mà tiến hành, không phải nghịch thiên, cho nên, không cần chịu đựng thiên kiếp khảo nghiệm.
Từ loại luận điểm này đến xem, huyết thống Mỹ Nữ Xà so với Giao Long còn muốn cao hơn rất nhiều.
Xà Nữ tấn chức cấp ba, thì có năng lực điều khiển Bảo khí, pháp bảo cấp Bảo khí mà Tô Triệt đang có tổng cộng mười món, đều là có được từ chút ít Kim Đan trưởng lão của Thái Ất Môn kia.
Những Bảo khí này xuất phát từ trong siêu cấp môn phái tiên đạo, uy lực đều là không tầm thường, sau này nếu có chiến đấu, căn cứ địch nhân bất đồng, Xà Nữ có thể lựa chọn pháp bảo bất đồng, trợ giúp Tô Triệt khắc địch chế thắng.
Chương 387 : Thiên Uyên Hải (1)
Lúc này, lão Hắc nói ra:
– Hiện tại ngươi đã Hóa Hình thành hình dạng nhân loại, có phải cũng nên có một cái tên nhân loại hay không?
– Từ nay về sau, các ngươi có thể gọi ta là Dạ Lam.
Xà Nữ phất tay làm phép, trên không trung ngưng hiện ra hai chữ to Dạ Lam.
– Dạ Lam?
Lão Hắc hiếu kỳ hỏi:
– Danh tự này có ý nghĩa gì sao?
– Không có ý gì.
Xà Nữ Dạ Lam thấp giọng trả lời:
– Danh tự này là của mẫu thân ta, nàng mất, ta có thể dùng…
Lúc này Tô Triệt và lão Hắc mới tỉnh ngộ, đây cũng là một loại phương thức hoài niệm thân nhân.
Lại qua vài ngày, cũng đã đến ngày ước định, ngoài Huyền Cơ thành, Tô Triệt và Thủy Nguyệt hội hợp cùng một chỗ.
– Di chỉ Thiên Nhai Hải Các, ở vào cảnh nội của Hỗn Nguyên kiếm phái, cách đây năm vạn dặm, cần bay cả ngày mới tới.
Thủy Nguyệt truyền âm nói.
– Năm vạn dặm mà thôi.
Tô Triệt gật đầu trả lời:
– Không cần một ngày, nửa ngày là đủ.
Đang khi nói chuyện, liền triệu Tinh Đế la bàn ra, huyền phù ở bên chân hai người, hơn nữa, đường kính biến lớn đến một trượng. Kể từ đó, hai người đồng thời đứng trên nó, có thể bảo trì đủ cự ly, không đến mức dựa sát nhau mà cảm thấy xấu hổ.
– Linh bảo?
Thủy Nguyệt âm thầm cả kinh, trong nội tâm sinh kỳ:
– Có bảo vật này, lúc đoạt bảo ở Kim Ô Sơn, vì cái gì không thấy hắn thi triển đi ra, chẳng lẽ…
Tô Triệt đoán được tâm tư của nàng, chủ động giải thích nói:
– Lò đan kia đã đến Thiên Lô Phong, đây là một trong những pháp bảo mà tông môn ban thưởng cho ta.
Lúc này Thủy Nguyệt mới chợt hiểu.
Tinh Đế la bàn là Linh bảo thượng phẩm dùng để xuyên qua Tinh Hà, dựa vào năng lực phi hành của nó, nếu so với Tô Triệt lợi dụng những pháp bảo phi hành khác còn nhanh hơn cả chục lần, lộ trình năm ngàn dặm, hẳn là không cần bốn canh giờ là bay đến được.
Đợi cho lúc Tinh Đế la bàn bắn phá thiên không, trong nội tâm Thủy Nguyệt sợ hãi than:
– Cực tốc như thế, có thể so sánh với Kim Đan hậu kỳ, không hổ là Linh bảo a.
Không chỉ là nàng nghĩ như vậy, trên đường đi, cũng vượt qua rất nhiều tu sĩ. Chỉ thấy một đạo lam quang trong nháy mắt đi xa, tất cả mọi người đều âm thầm suy đoán:
– Tốc độ thật nhanh, ít nhất là Kim Đan hậu kỳ…
Hỗn Nguyên Kiếm Phái là siêu cấp môn phái tiên đạo cách Thiên Huyền Tông gần nhất, cùng Thông Thiên Kiếm Phái xưng là hai đại kiếm đạo tông môn của Tu Chân Giới.
Dùng hơn ba canh giờ, hai người Tô Triệt vượt qua lộ trình năm ngàn dặm, đi tới Thiên Uyên Hải, thuộc cảnh nội của Hỗn Nguyên kiếm phái.
Thiên Uyên Hải là một trong Lục Hải, ở vào trung tâm khu vực của lòng chảo Thiên Uyên, địa thế khá thấp, diện tích ước chừng hai nghìn dặm gì đó.
– Bảy vạn năm trước, Thiên Nhai Hải Các tọa lạc ở phía trên một hoàn đảo to lớn trong Thiên Uyên Thủy, về sau, bởi vì không rõ nguyên nhân mà diệt môn, cả tòa đảo chìm vào đáy biển, triệt để phong bế, biến thành di chỉ mà ta đã nói.
Thủy Nguyệt giảng thuật nói:
– Nguyên nhân diệt môn cụ thể, đã là không thể nào khảo cứu, dù sao, thời gian trôi qua quá lâu rồi.
Tô Triệt gật đầu trả lời:
– Ân oán bảy vạn năm trước, sớm đã theo gió tán đi, chúng ta không cần truy cứu nguyên nhân, chỉ cần có thể mở di chỉ ra, lấy được mình muốn gì đó, vậy là được rồi.
Lại hỏi:
– Nàng nói chút ít người cạnh tranh kia, lại là chuyện gì xảy ra?
– Tu Chân Giới có vô số người, có người có thể tìm tới nơi này, nói thí dụ như, một ít tầm bảo giả thâm niên.
Thủy Nguyệt trả lời.
Tô Triệt cũng biết, Tu Chân Giới có một chút tầm bảo giả rất chuyên nghiệp, rất giỏi về đào móc bí ẩn thượng cổ, thăm dò cổ tích các nơi để tìm kiếm phúc duyên. Những tầm bảo giả này không chỉ là các nhà khảo cổ học thâm niên, cũng đều là một đám người đại nghị lực.
Nhiều khi, bọn họ chỉ cần một ít dấu vết đơn giản để lại, hoặc là một ít truyền thuyết hư vô mờ mịt, cũng sẽ đầu nhập vài năm, thậm chí vài chục năm tinh lực, phá giải bí ẩn, tìm kiếm bảo tàng.
Mặc dù vài chục năm xuống vẫn là không có thu hoạch, bọn họ cũng sẽ không hối hận, bởi vì, chỉ cần có thể lấy được thành quả, thời kỳ thượng cổ còn sót lại bất luận một phần phúc duyên gì, cũng đủ để tiêu thụ cả đời.
Có người hỏi, tại sao bảo vật thượng cổ lại có uy năng lớn hơn những bảo vật hiện tại?
Đây là bởi vì, Tu Chân Giới hiện nay, không ai có thể luyện chế bảo vật cấp Linh bảo.
Nguyên nhân có hai loại: một là tu vi không đủ, mặc dù là tu vi Hóa Thần Kỳ, cũng không có tư cách luyện chế Linh bảo; Hai là tài nguyên thiếu thốn, chút ít tài liệu đỉnh cấp luyện chế Linh bảo kia, sớm đã tiêu hao không còn, gần như tuyệt tích.
Cho nên, bảo vật chính thức, phần lớn là thời kỳ thượng cổ còn sót lại, cũng là một loại phúc duyên giá trị cao nhất mà tu luyện giả chờ đợi.
Thiên Nhai Hải Các ở bảy vạn năm trước, tuy không được xưng cấp bậc Thượng cổ, bất quá, di chỉ của một siêu cấp môn phái ở niên đại kia, giá trị của nó nhất định là cực kỳ khả quan, rất đáng được thăm dò, có thể hấp dẫn đến một ít tầm bảo giả, cũng chẳng có gì lạ.
Chỉ có điều, chìa khóa mở di chỉ ra một mực nắm giữ ở trên tay Thủy Nguyệt Đỗng Thiên, những tầm bảo giả kia thủy chung đều không tìm được cửa vào.
Nghĩ tới đây, Tô Triệt lại hỏi:
– Có thể tránh đi tầm mắt bọn họ, lặng lẽ mở di chỉ ra hay không?
– Không được.
Thủy Nguyệt lắc đầu nói:
– Thủy Nguyệt Đỗng Thiên đời trước đã từng tới nơi này bí mật điều tra, nhất trí cho rằng, mở di chỉ ra sẽ tạo thành động tĩnh thật lớn, tất nhiên không thể gạt được chút ít tầm bảo giả kia. Đúng là nguyên nhân này, mới khiến cho Thủy Nguyệt Đỗng Thiên không dám đơn giản mở di chỉ ra, sợ tiện nghi cho người khác, có khi tánh mạng của mình cũng sẽ mất đi.
Tô Triệt cười nói:
– Như vậy, nàng lấy đảm lượng từ đâu, lại can đảm mở di chỉ ra?
– Đảm lượng đến từ chính ngươi, một kỳ nhân hai mươi tuổi có thể Kết Đan, tất nhiên so với Vô Cực Môn Thiên Âm còn lợi hại hơn. Trong Tông môn, đã sớm truyền phúc duyên của ngươi vô cùng kỳ diệu, như vậy, dính quang của ngươi, nhờ hồng phúc của ngươi, mượn nhờ vận khí của ngươi, ta cảm giác, nhất định có thể được việc.
Khóe mắt Thủy Nguyệt cười cười:
– Lại có nữa là, ta cũng không phải một kẻ nhát gan, như thế nào, giải thích như vậy, ngươi cho rằng hợp lý không?
– Hợp lý, cực kỳ hợp lý.
Chương 388 : Thiên Uyên Hải (2)
Tô Triệt cười ha ha, trong nội tâm thừa nhận, đây là một nữ nhân cực kỳ thông tuệ.
Chẳng những mượn nhờ thực lực của mình, hơn nữa, còn tính toán số mệnh của mình vào trong đó … Không sai, xác thực rất có đầu óc.
Sau chuyện này, Tô Triệt còn nói thêm:
– Ngoại trừ khen nhầm đối với ta, ta đoán, nàng còn có lá bài tẩy khác đúng không?
– Đúng vậy.
Thủy Nguyệt gật đầu nói:
– Phải nói, ta cũng là một người có phúc duyên, lại phát hiện được một bí mật mà ngay cả Thủy Nguyệt Đỗng Thiên cũng không có phát hiện.
– A?
Tô Triệt hiếu kỳ hỏi:
– Bí mật gì?
– Chìa khóa mở di chỉ ra, không chỉ là một chìa khóa đơn giản như vậy, nó còn là địa đồ của di tích.
Thủy Nguyệt ẩn hàm kiêu ngạo trả lời:
– Cũng chính là nói, sau khi tiến vào di chỉ, so với những tầm bảo giả kia, chúng ta chiếm cứ ưu thế địa lợi. Cho dù không thể ngăn cản bọn họ xâm nhập, thì chúng ta vẫn có thể chiếm cứ nhiều bảo tàng trong di chỉ?
– Nghe nàng nói như vậy, có lẽ, chìa khóa này còn không chỉ có tác dụng đơn giản như vậy.
Tô Triệt nói như vậy, là vì nhớ tới mình vốn có lệnh kỳ Di Tiên, nói không chừng chiếc chìa khóa này, còn có thể có những công hiệu khác.
Liền nói với nàng:
– Chìa khóa này, có thể cho ta xem một chút không?
– Ừ…
Thủy Nguyệt rõ ràng hơi do dự một chút, cuối cùng cũng lựa chọn tin tưởng đồng bọn hợp tác của mình, liền từ trong túi càn khôn lấy ra một ngọc bội màu đỏ lớn bằng bàn tay kia ra.
Ngọc bội kia, tạo hình đẹp đẽ, công nghệ tinh xảo, linh tính mười phần, xem xét chính là một kiện pháp bảo, hơn nữa là một kiện pháp bảo có tác dụng đặc thù.
Phía trên ngọc bội, chính diện có khắc một pho tượng nữ tử; Mặt sau, thì là mười tám tự phù kỳ dị.
Ngọc bội vừa rơi xuống trong tay Tô Triệt, thì không nói hai lời, trong nháy mắt biến mất, trực tiếp đưa vào Tiên Ngục.
– A?
Thủy Nguyệt thở nhẹ một tiếng, quá sợ hãi, tuyệt đối cũng không nghĩ tới, Tô Triệt lại làm như vậy.
Nhìn cũng không nhìn, trực tiếp thu vào trong túi, đây là ý gì? Chẳng lẽ, còn chưa có tiến vào di chỉ, hắn liền định độc chiếm?
– Sợ hãi hả?
Tô Triệt cười hỏi.
Lồng ngực Thủy Nguyệt phập phồng, ngón tay run rẩy, biểu hiện ra một loại tâm tình kích động, trong lúc nhất thời không biết nên trả lời như thế nào, chỉ có thể sững sờ nhìn hắn.
– Đừng sợ.
Tô Triệt ôn nhu nói:
– Ta đang lợi dụng một loại thiên phú của mình, tiến hành xem xét cẩn thận chìa khóa, vô luận có thu hoạch hay không, rất nhanh sẽ trả lại cho ngươi.
– Thật vậy chăng?
Tiếng nói của Thủy Nguyệt cũng lộ ra chút run rẩy, xem ra, thật sự là bị hù sợ.
– Đó là đương nhiên.
Tô Triệt khẽ đảo cổ tay, càng là lấy chìa khóa ra, đưa tới trước mặt của nàng:
– Nếu nàng không tin, hiện tại có thể trả lại.
Thủy Nguyệt vô ý thức đưa tay tiếp nhận, thật đúng là thuận lợi cầm trở về, lúc này trong nội tâm mới đại định, bất quá, cũng âm thầm tức giận:
– Người này rất xấu, trước đó không thông báo một tiếng, không phải là muốn làm ta sợ chết sao?
Sau đó, nàng lại lấy chìa khóa nhét trở lại trong tay Tô Triệt, hờn dỗi nghiêng đầu đi, không lên một tiếng.
Chìa khóa đưa vào Tiên Ngục lần nữa, rơi xuống trên tay lão Hắc.
Tô Triệt và lão Hắc chính là Chúa Tể Tiên Ngục, có đủ năng lực thấy rõ hết thảy, phá giải công hiệu của vật phẩm này, hẳn là tương đối dễ dàng.
Đương nhiên cũng không phải tuyệt đối, cần thử một chút mới biết được.
Hơn mười tức sau, Tô Triệt trả chìa khóa cho Thủy Nguyệt, nhìn nàng nói:
– Quả nhiên không chỉ là địa đồ và chìa khóa, nó còn có một loại tác dụng khác.
Thủy Nguyệt còn không có nguôi giận, vốn không có ý định đơn giản tha thứ hắn như vậy, bất quá vẫn khống chế không nổi lòng hiếu kỳ, thoát miệng hỏi:
– Có tác dụng gì?
– Hình như là linh kiện của một cơ quan trọng yếu nào đó, phỏng chừng, sau khi tiến vào di chỉ, rất nhanh có thể biết được chân tướng.
Tô Triệt thấp giọng trả lời.
Vừa rồi, Tô Triệt xác thực là cố ý dọa nàng, dụng ý đương nhiên không phải hù đối phương, mà là thông qua loại phương thức này, tận lực tiêu trừ một ít cảnh giác của nàng đối với mình.
Không thể không nói, loại phương pháp kích thích này, quả thật có hiệu quả, trải qua phen khảo nghiệm này, tín nhiệm của Thủy Nguyệt đối với Tô Triệt, lại càng tăng một bước.
Bởi vì, vừa rồi Tô Triệt đã được đến chìa khóa, thậm chí cũng đã tìm đọc qua bản đồ này, nếu trong lòng còn có ác niệm, hoàn toàn có thể diệt trừ nàng, sau đó chiếm lấy hết thảy.
Chỉ là, Tô Triệt cũng không có làm như vậy, ngược lại trả chìa khóa lại cho nàng, hẳn là đủ để chứng minh tâm ý cùng thành tín của mình.
Tinh Đế la bàn tiếp tục bay về phía Thiên Uyên Hải, thoáng trầm mặc một hồi lâu, rốt cục Thủy Nguyệt nhẹ nói:
– Cảm ơn.
Nàng là một nữ nhân cực kỳ thông tuệ, tâm tư bình tĩnh trở lại, thì lĩnh hội tới hảo ý của Tô Triệt, lúc này mới tỏ vẻ cảm tạ.
– Không có gì.
Tô Triệt mắt nhìn phía trước, thấp giọng nói ra:
– Nếu là hợp tác, nên tận khả năng tín nhiệm lẫn nhau. Nếu không, sau khi tiến vào di chỉ, ta và nàng có thể sẽ bởi vì nghi kỵ lẫn nhau mà hỏng việc, đúng không?
Thủy Nguyệt gật đầu đáp ứng, đối với vị đại sư huynh này, càng kính phục hơn rất nhiều.
Dù sao Thiên Uyên Hải cũng là một trong Lục Hải, diện tích không tính quá lớn, phi hành không lâu, cũng đã đến phiến hải vực trung tâm nhất. Giờ phút này, Thủy Nguyệt lại lấy ra chìa khóa lần nữa, ngọc bội màu đỏ này dĩ nhiên xuất hiện phản ứng đặc biệt.
Pho tượng nữ tử phía trên Ngọc bội, lại hiện ra một ảo ảnh hơi mờ, giống như một bàn tay cỡ lớn, chậm rãi quay đầu, mặt hướng Đông phương.
– Nàng chỉ dẫn phương hướng.
Tô Triệt và Thủy Nguyệt lập tức lĩnh hội, phương hướng hơi chuyển, hướng phía đông bay đi, chỉ có điều tốc độ giảm bớt rất nhiều, miễn cho thoáng cái bay qua.
Tuy có vật chỉ dẫn, nhưng quá trình không phải rất thuận lợi, lại phi hành hơn mười dặm, trên trời gặp một đạo độn quang.
Người này là một lão giả tóc đen, thân hình khôi ngô, khuôn mặt xích hồng, tu vi Kim Đan trung kỳ; Xem đặc điểm đạo bào, hẳn là người trong môn phái, nhưng không phải Hỗn Nguyên kiếm phái.
Tô Triệt suy đoán, hẳn là môn phái nào đó không biết tên.
Thấy hắn bay tới bên này, Thủy Nguyệt cực kỳ cẩn thận thu chìa khóa vào.
Bá…
Lão giả kia bay đến phụ cận, đột nhiên dừng lại, rõ ràng cho thấy một bộ cản đường.
Tô Triệt đình chỉ thúc dục Tinh Đế la bàn, linh tính la bàn nội liễm đến mức tận cùng, để cho người khác nhìn không ra đây là một Linh bảo. Giương giọng hỏi:
– Đạo hữu vì sao cản đường? Có chuyện gì sao?
Y theo quy củ Tu Chân Giới, tu vi thực lực thuộc về cùng một đại cảnh giới, lẫn nhau trong lúc đó xưng hô đạo hữu, nếu đối phương là Nguyên Anh kỳ, Tô Triệt nên xưng là tiền bối.
Lão giả tóc đen không có trả lời, hỏi lại:
– Hai vị đạo hữu, tới đây có chuyện gì?
Tô Triệt đồng dạng không trả lời, cũng hỏi lại:
– Thiên Uyên Hải chính là nơi vô chủ, đến đây cần hướng người khác nói mục đích của mình sao?
Sắc mặt lão giả tóc đen lập tức âm lạnh xuống.
Lẫn nhau đối thoại vài câu, trong nháy mắt, liền tạo ra không khí không quá hữu hảo.
Lần này đi ra, Tô Triệt và Thủy Nguyệt đều bận trang phục tán tu, trên người nhìn không ra bất luận đặc thù môn phái gì, cái này liền làm cho lão giả tóc đen khinh thị không ít, hơn nữa, tu vi hai người chỉ là Kim Đan sơ kỳ, càng làm cho lão giả tóc đen là Kim Đan trung kỳ kia tự cho là tài trí hơn người.
Cho nên, thần sắc lão giả lộ ra ngạo nhiên rõ ràng, ngữ khí lúc hỏi cũng là tương đối đông cứng.
Chương 389 : Ngăn chặn trên biển
Tô Triệt như thế nào chịu ăn một bộ này của hắn, đã đoán được hắn đích thị là một thành viên tầm bảo nơi này, sớm muộn gì cũng sẽ phát sinh xung đột, này cũng không cần phải khách khí cái gì.
Chỉ từ mặt ngoài mà xem, một Kim Đan trung kỳ trưởng lão của môn phái đối phó hai tán tu Kim Đan sơ kỳ, hẳn là không có vấn đề gì cả, bất quá, lão giả tóc đen như là tồn tại băn khoăn gì, cũng không nguyện ý vì mấy câu nói mà giao chiến cùng hai người Tô Triệt.
Vì vậy, ngữ khí hắn thoáng hòa hoãn xuống, nói ra:
– Ngăn hai vị lại, lão phu cũng là xuất phát từ hảo ý, trăm dặm phía trước lập tức sắp nhấc lên một hồi đại chiến, sẽ có một đám yêu thú thực lực cường hãn gặp người liền giết, nếu nhị vị chỉ là đi ngang qua, tốt nhất không cần phải cuốn vào trong đó.
– Đa tạ đạo hữu nhắc nhở.
Tô Triệt chắp tay nói:
– Hai người chúng ta tới Thiên Uyên Hải xác thực có chút việc muốn làm, cũng không phải đi ngang qua, nếu có yêu thú, chắc chắn sẽ chú ý.
Đối phương nhắc nhở, Tô Triệt hoàn toàn không tin. Bởi vì, nếu Thiên Uyên Hải xuất hiện yêu thú hoành hành, nhân loại tu sĩ nơi này càng phải là bốn phía triệu tập giúp đỡ chém giết yêu thú mới đúng, như thế nào trái lại ngăn trở người trong đồng đạo gia nhập.
Chuyện này, nếu không phải nói dối, thì là có ẩn tình khác.
Thần sắc lão giả tóc đen không biến, nhưng trong mắt lại hiện lên một tia sẳng giọng, bất quá, hắn vẫn là cảm thấy có chút thế đơn lực bạc, chỉ bằng một mình mình, thì không có cách nào lưu hai người Tô Triệt lại, đành phải chắp tay thi lễ:
– Tâm ý chỉ có bấy nhiêu, hai vị cứ tùy tiện.
Dứt lời, xoay người bay đi.
Đợi hắn đi xa, Tô Triệt truyền âm hỏi Thủy Nguyệt:
– Thiên Uyên Hải yêu thú nhiều không?
– Hẳn là không nhiều lắm.
Thủy Nguyệt gật đầu nói:
– Phạm vi Thiên Uyên Hải có hạn, dung nạp không quá nhiều yêu thú cao cấp, không có khả năng xuất hiện cục diện uy hiếp Kim Đan tu sĩ. Bất quá, thế sự không có tuyệt đối, có lẽ có yêu thú địa vực khác dời đến chỗ này cũng có thể.
Tô Triệt gật đầu nói:
– Trên trực giác cho rằng, vừa rồi lão giả kia nói không thật, mặc kệ hắn, tiếp tục đi.
Đã đến nơi này, bất kể là bởi vì nhân tố nào, hay là những duyên cớ khác, đều không thể ngăn cản mình tìm linh hỏa.
Thủy Nguyệt lấy ra chìa khóa lần nữa, y theo chỉ dẫn, tiếp tục phi hành.
Tốc độ tuy chậm, nhưng mà cự ly trăm dặm nhoáng một cái đã qua, quả nhiên, hai người cảm ứng được trong phạm vi phía trước, thiên địa linh khí cực kỳ hỗn loạn, xác thực có vẻ rất không bình thường.
Đối với Tô Triệt mà nói, tuyệt không thể nói, tình thế không đúng, vậy thì tạm thời lảng tránh, còn phải đợi đến tháng sau lại đến mở di chỉ ra. Vạn nhất trong lúc này, di chỉ bị người nhanh chân đến trước, lại đi nơi nào tìm kiếm linh hỏa cấp mười?
Linh hỏa cấp mười, gần như tuyệt tích, ở đâu còn có nhiều cơ hội lại bay trong chốc lát như vậy, nữ tử ngưng hiện phía trên chìa khóa chỉ đường, trong lúc đó rụt trở về, Thủy Nguyệt thấp giọng hô nói:
– Nó không chỉ đường nữa, chẳng lẽ, di chỉ ở phía dưới?
– Rất có thể.
Tô Triệt gật đầu nói.
Y theo Thủy Nguyệt nói, năm đó tòa đảo nhỏ Thiên Nhai Hải Các chìm vào đáy biển, triệt để phong bế, nói như vậy, vị trí của nó nhất định là ở sâu dưới biển.
Thời gian mở di chỉ tốt nhất là ngày mười, hôm nay chỉ là ngày tám, lúc này phải xuống đáy biển sao?
Tô Triệt đang muốn thương nghị bước tiếp cùng Thủy Nguyệt, liền gặp được mấy đạo tiên quang bay tới bên này, lão giả tóc đen vừa rồi quay lại, lúc này đây, bên người nhiều hơn ba giúp đỡ.
Hai Kim Đan trung kỳ, hai Kim Đan sơ kỳ, đạo phục trên người lại không giống nhau, nói rõ bốn người này cũng không phải đồng nhất môn phái, có lẽ, chỉ là một đội ngũ tầm bảo tạm thời. Tô Triệt âm thầm hạ quyết tâm, nếu bọn họ tìm phiền toái, này cũng không chút nào nương tay, một mẻ hốt gọn! Trước khi mở di chỉ ra, nếu có thể quét dọn những tầm bảo giả gần nhất, này cũng không tệ.
Tốc độ phi hành của Kim Đan tu sĩ đều là không tầm thường, trong chớp mắt, bốn người kia đã bay đến phụ cận.
Không đợi đối phương mở miệng, Tô Triệt cười vang nói:
– Vì sao Đạo hữu lại đi mà quay lại, chẳng lẽ, khó có thể chống đỡ đại quân yêu thú, đặc biệt tới tìm chúng ta xin tiếp viện sao?
Lão giả tóc đen hừ lạnh một tiếng, nói ra:
– Người sáng mắt không nói tiếng lóng, hai vị cũng là tới đây tầm bảo?
– Đúng thì sao.
Tô Triệt thản nhiên nói ra:
– Không phải tầm bảo, ai sẽ nhàn rỗi vô sự chạy tới một mảnh biển chết như vậy.
Loại sự tình này, tất cả mọi người là lòng dạ biết rõ, quỷ biện cũng vô dụng, không bằng trực tiếp tỏ thái độ, còn có thể tiết kiệm thời gian.
– Vậy thì ngượng ngùng.
Lão giả tóc đen ngữ khí trầm giọng nói:
– Nơi đây đã kín hết chỗ, không hề tiếp nhận người từ ngoài đến, nếu hai vị thức thời, kính xin nhanh chóng rời đi.
– Người ngoài đến?
Tô Triệt nhướng mày, hỏi:
– Chẳng lẽ, Thiên Uyên Hải đã bị người nào chiếm lấy rồi sao?
– Chưa nói tới chiếm lấy.
Lão giả tóc đen trả lời:
– Chỉ có điều, ba mươi người trong đồng đạo chúng ta, hợp thành một đoàn đội tạm thời, trong vòng mười năm, Thiên Uyên Hải không cho phép những tầm bảo giả khác ngưng lại thời gian dài.
– Là như thế này…
Tô Triệt nhẹ nhàng gật đầu, ngược lại cũng biết, chuyện tình chiếm địa bàn ở Tu Chân Giới là cực kỳ thông thường, không có đạo lý gì có thể giảng, chỉ bằng thực lực nói chuyện.
Thực lực vi tôn, muốn ở lại nơi này tầm bảo, chỉ có thể dựa vào sức chiến đấu mạnh hơn, trong chuyện này, không tồn tại khả năng thương nghị.
Lão giả tóc đen cười lành nói:
– Thức thời mới là tuấn kiệt, nếu hai vị không lấy ra điều kiện hấp dẫn gì, vậy thì trong muời tức làm ra quyết định, rốt cuộc là lập tức rút đi, hay là chiến một trận cùng chúng ta?
Điều kiện hấp dẫn người, chỉ chính là hai người Tô Triệt đối với thăm dò bảo tàng nơi đây, có thể làm ra cống hiến đặc thù gì hay không, nếu có chút sở trường đặc biệt, hoặc là ưu thế nào đó, cũng có thể được bọn họ nhét vào đoàn đội.
Muốn nói, hai người Tô Triệt thật đúng là đã có sở trường đặc biệt, cũng có ưu thế chìa khóa, chỉ có điều, không có khả năng hợp tác cùng bọn họ mà thôi.
Như vậy, kế tiếp chỉ có một cục diện, kia chính là Nhiếp Hồn!
Đã là đối lập, vậy thì không cần phải dài dòng cái gì, trong nháy mắt Tô Triệt liền kích phát hai lần Nhiếp Hồn, phân biệt nhằm vào hai Kim Đan sơ kỳ.
Ông…
Hai người kia không chút phòng bị, lập tức chính là nguyên thần chấn động, đánh mất thần trí, không cách nào bảo trì trạng thái lơ lửng, thân hình muốn ngã xuống phía dưới…
Giai đoạn Tô Triệt còn là Trúc Cơ hậu kỳ, Thần Thông Nhiếp Hồn có thể cấu thành trùng kích đối với tu sĩ Kim Đan sơ kỳ, hiện nay đã tấn cấp Kim Đan, dưới tình huống đột tập không kịp đề phòng, một cái nhiếp hồn có thể khiến cho đối thủ đồng cấp phải dùng một phút đồng hồ mới có thể thanh tỉnh.
Chương 390 : Phạm nhân Kim Đan (thượng)
Sau đó, Xà Nữ cùng với U Minh Quỷ đế tạm thời điều tạm vạn quỷ chi lực sớm làm xong chuẩn bị chiến đấu, đồng thời thiểm hiện ra, thân hình như điện, nhào về phía hai Kim Đan sơ kỳ đang ngã xuống phía dưới.
– A? Như thế nào…
Lão giả tóc đen và một nữ tử trung niên khác đều là Kim Đan trung kỳ, giờ phút này cũng rất khiếp sợ, thật không ngờ Tô Triệt rõ ràng ở vào yếu thế lại đột nhiên tập kích, càng không nghĩ đến, thần thông của hắn dĩ nhiên là uy năng như thế, trong nháy mắt đã đánh bại hai gã đồng bạn.
Phía dưới khiếp sợ, bọn họ căn bản không kịp phát động viện thủ, cứu vớt đồng bạn.
Hơn nữa, Tô Triệt cũng sẽ không cho bọn họ cơ hội này.
Tù Ma!
Hô…
Nhà giam chữ Tù lập tức ngưng hiện, trực tiếp tác dụng trên người trung niên nữ tử, vây hãm nàng ở trên không trung.
Thủy Nguyệt đã sớm truyền âm trao đổi cùng Tô Triệt, chẳng quan tâm sợ hãi năng lực cường hãn của Tô Triệt, liền phát động công kích về phía nữ tử trung niên trong nhà giam.
Trên cơ bản có thể xác định, ba người này đã xong rồi, mặc dù không chết, cũng sẽ bị đánh thành trọng thương, hơn nữa còn bị bắt.
Trong Tiên Ngục thiếu người, cho nên, những Kim Đan tu sĩ này tốt nhất nên bắt sống.
Đến tận đây, lão giả tóc đen như thế nào ý thức không đến, thực lực đối phương khủng bố, nhãn lực mình không đủ, trêu chọc gốc cây cứng ngắc. Vì vậy, không hề do dự, xoay người bỏ chạy.
Há có thể để hắn chạy thoát, một cái nhiếp hồn của Tô Triệt, tách ra lam quang về phía bóng lưng của hắn.
– Di?
Làm Tô Triệt hơi cảm giác kinh ngạc chính là, lão giả tóc đen trúng nhiếp hồn, chỉ là thân hình nhoáng một cái, lại còn có thể cực tốc phi hành.
Trên lý luận mà nói, Kim Đan trung kỳ cũng không thể hoàn toàn không đếm xỉa đến nhiếp hồn chi lực của mình, như vậy, hắn hoặc là có được pháp bảo trấn hồn, hoặc chính là am hiểu phương pháp cô đọng nguyên thần.
– Há có thể cho ngươi chạy thoát!
Tô Triệt thúc dục Tinh Đế la bàn, lập tức đuổi theo, tốc độ phi hành có thể so với Kim Đan hậu kỳ, khẳng định phải nhanh hơn lão giả tóc đen kia nhiều lắm.
Sư! Sư! Sư!
Lão giả tóc đen cũng là hạng người thân kinh bách chiến, lúc chạy trốn, cũng không có quên mở ra nhiều tầng phòng ngự, dùng cái này đến phòng bị truy kích đến từ phía sau, thậm chí, còn có thể mượn nhờ lực công kích của Tô Triệt, để đẩy nhanh tốc độ chạy trốn của mình.
Nghĩ thật là tốt, chỉ là, thần thông của Tô Triệt đều là thượng cổ kỳ thuật, phòng ngự thông thường không có hiệu quả.
Tù Ma!
Nhà giam ngưng hiện ở trên đỉnh đầu lão giả tóc đen, lực trói buộc cường đại, lập tức vây hãm chân nguyên cùng Kim Đan trong thân thể hắn. Chân nguyên đình trệ, thì không cách nào thúc dục pháp bảo phi hành dưới chân nữa, tốc độ lão giả tóc đen chậm lại, chỉ là thuận theo quán tính, còn đang bay về phía trước.
Tốc độ vừa chậm, lúc này đã bị Tô Triệt đuổi theo.
Tay trái Tô Triệt nắm Thanh Đồng bảo hồ, hai kiện Linh khí thượng phẩm tự bạo phun tới, rầm rầm hai cái, trước sau phá vỡ hai tầng phòng ngự của lão giả tóc đen, ngay sau đó, chính là một phá diệt chi quyền uy lực lớn nhất.
Oanh!
Một tầng phòng ngự cuối cùng căn bản không ngăn được phá diệt đả kích, lưng lão giả tóc đen trúng quyền, phun máu trên không trung, quay cuồng liên tục.
Một cái phá diệt, liền làm cho bản thân hắn bị trọng thương.
Tu Di Thần Ấn tăng công kích của phá diệt chi quyền lên gấp đôi, đối với tu vi như Thiên Vật Tôn Giả cũng có thể cấu thành thương tổn, khỏi cần nói, lão giả tóc đen chỉ có Kim Đan trung kỳ, bị thương là tất nhiên.
Vượt qua một bậc chiến thắng, hiện nay đối với Tô Triệt mà nói, đã là không hề khó khăn, trừ khi đối thủ là trường hợp đặc biệt như Thiên Âm, Ngọc Thanh.
Tô Triệt công kích, cũng khiến cho nhà giam chữ tù nát bấy, lão giả tóc đen đã trọng thương, còn không có triệt để mất đi năng lực chống cự. Bất quá, giờ phút này hắn đã là hồn bay đảm tang, ở đâu còn dám chống cự, trong đầu biết, chỉ còn một chữ: trốn!
Tô Triệt không có khả năng cho hắn cơ hội này, lại là một cái nhiếp hồn, trong lòng tự nhủ:
– Bị thương thành như vậy, ngược lại muốn nhìn, còn có thể ngăn cản nhiếp hồn của ta hay không?
Lão giả tóc đen tiếp tục chạy trốn, Tô Triệt lại phóng xuất ra nhiếp hồn lần nữa, vốn tưởng rằng, bản thân hắn bị trọng thương, nguyên thần ngưng tụ cũng sẽ giảm xuống, Thần Thông Nhiếp Hồn hẳn sẽ cấu thành hiệu quả trùng kích.
Chỉ là, sự thật chứng minh, lão giả tóc đen vẫn chỉ là thân hình lay nhẹ, phi hành không ngừng, giống như không đếm xỉa nhiếp hồn trùng kích.
– Hảo!
Tô Triệt không kinh sợ mà còn lấy làm mừng:
– Cái này nói rõ, hắn tất nhiên có được pháp bảo trấn hồn.
Pháp bảo có hiệu quả trấn hồn, phẩm cấp sẽ không thấp, bắt được nó, hẳn là sẽ thu được một chiến lợi phẩm không tệ.
Đang muốn thi triển Thần Thông Tù Ma ngăn hắn lại lần nữa, lại chứng kiến, lão giả tóc đen này móc ra một quả linh phù, lập tức kích phát, bùm! Một đạo khói lửa xông lên không trung.
– Linh phù cầu cứu!
Tô Triệt phóng thích nhà giam chữ tù, lần nữa định trụ hắn, nhưng vẫn chậm một chút, đã không cách nào ngăn cản tín hiệu cầu cứu tách ra.
Người tu tiên thích phóng ra tín hiệu cầu cứu, hiệu quả duy trì thời gian rất lâu, độ sáng cũng cực kỳ mạnh mẽ, giống như một mặt trời nhỏ, trong nháy mắt ánh sáng có thể truyền hơn ngàn dặm.
– Không nên kéo dài, chắc chắn có đồng lõa hắn chạy tới.
Trong nội tâm Tô Triệt chớp động, trên hành động cũng không có dừng lại, lại là một phá diệt chi quyền.
Vừa rồi một kích kia, đã đánh nát mấy tầng phòng ngự của hắn, muốn bắt sống người này, quyền thứ hai này, Tô Triệt đã lưu thủ, chỉ dùng bốn phần lực đạo.
Lão giả tóc đen đã trọng thương, lại bị nhà giam vây hãm tại chỗ, chỉ có thể đưa mắt tuyệt vọng nhìn một quyền kia cực tốc bay tới, càng biến càng lớn…
Người ngược lại không chết, bị bắt vào Tiên Ngục.
Tô Triệt xoay người bay về, rất nhanh liền hội hợp cùng bọn người Thủy Nguyệt, ba người các nàng cũng phối hợp lẫn nhau, bắt sống ba người đối phương, tất cả đều phong bế tu vi.
– Hắn sao rồi?
Thủy Nguyệt nhẹ giọng hỏi thăm về lão giả tóc đen.
– Bắt được.
Lúc trả lời, Tô Triệt càng đưa ba người khác vào Tiên Ngục, lần này, liền có bốn phạm nhân Kim Đan kỳ.
– Thực lực của ngươi lợi hại hơn ta suy nghĩ rất nhiều, không hổ là đại sư huynh các đệ tử của Thiên Huyền Tông.
Thủy Nguyệt tự đáy lòng tán thưởng, trước đó nàng tự nhận là chưa bao giờ đánh giá thấp Tô Triệt, không nghĩ tới, nhưng vẫn là đánh giá thấp. Bốn Kim Đan tu sĩ, cứ như vậy bị hắn thu phục, so với sư tôn Huyền Linh Tôn Giả cũng không kém bao nhiêu.
Nghiêm khắc mà nói, chính diện đối bính mà nói, Tô Triệt còn không phải là đối thủ của Huyền Linh Tôn Giả, chỉ là ở phương diện khác, chuyện tình Tô Triệt có thể làm được, các Tôn Giả của Thiên Huyền Tông Thập đại chính phong lại không nhất định có thể làm được.
Tô Triệt thu Xà Nữ và Quỷ đế vào Tiên Ngục, nhìn Thủy Nguyệt nói ra:
– Phỏng chừng, rất nhanh sẽ có người đuổi đến nơi đây, nhân số hẳn là không ít, chúng ta xuống dưới đáy biển, tạm thời tránh né.