[Audio] Tiên Ngục dịch
Tập 62: Thiên Phú Thức Tỉnh (c306-c310)
❮ sautiếp ❯Chương 306 : Câu chuyện Thiên phú thức tỉnh
Cái gọi là năng lực khống chế yêu thú, Ma tộc cùng âm hồn, đồng dạng không thể giấu diếm, bởi vì, chiến đội của Tiên Ngục khẳng định phải thường xuyên phóng xuất giao chiến cùng đối thủ, năng lực rút thần thông, lại càng không phải là bí mật, Thái Ất Môn cũng đã phái người tìm tới tận cửa. Vậy thì thẳng thắn một ít, chủ động một ít, tất cả đều giũ đi ra, đây cũng là sách lược cao diệu mà Huyền Cơ Tôn Giả nghĩ ra được.
Mạnh mẽ thể hiện mình tới trình độ nhất định, ngược lại sẽ tạo thành một loại thế không thể tranh luận. Ví dụ rõ ràng nhất là Vô Cực Môn Thiên Âm, khắp thiên hạ ai cũng biết nàng là người mang một kiện Đạo khí Thượng phẩm, thế nhưng mà tính sao, người ta đã được cả Vô Cực Môn bảo hộ, ai cũng không dám đánh chủ ý tới nàng.
– Thiên phú thức tỉnh?
Chưởng giáo Chí Tôn cùng Tứ đại Thái Thượng trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, trong lòng tự nhủ, tần suất thức tỉnh bực này, đúng là hiếm thấy, người khác có thể thức tỉnh bất luận một loại nào, cái kia đều là danh xưng thiên phú dị bẩm, hắn lại la ó, định kỳ có thể thức tỉnh một lần…
Tử Tiêu cười hỏi:
– Lúc này tấn chức Trúc Cơ hậu kỳ, có thức tỉnh cái gì hay không?
– Năng lực đặc thù ngược lại là không có.
Tô Triệt sững sờ trả lời:
– Bất quá, cường độ thân thể tăng lên có chút không bình thường.
Cũng không phải là không bình thường!
Bọn người Chưởng giáo Chí Tôn kia là nhãn lực bực nào, đã sớm nhìn ra, trình độ kiên cường dẻo dai của thân thể tiểu tử này, có thể so với Kim Đan hậu kỳ, cường kiện có chút không quá bình thường.
Tô Triệt lại chủ động nói ra:
– Vốn đây đều là bí mật của đệ tử, luôn sợ hãi bị người biết rõ, chuyện cho tới bây giờ, còn muốn dấu diếm, đó cũng là dấu diếm không được.
Thanh Huyền Thái Thượng trưởng lão lập tức nói ra:
– Dấu diếm cái gì mà dấu diếm, vì sao phải dấu diếm? Đệ tử phái ta kỳ tài ngút trời, tông môn chỉ biết coi ngươi là trọng điểm bồi dưỡng, chẳng lẽ còn có thể ăn ngươi hay sao?
– Vâng, sư tổ.
Tô Triệt ngoan ngoãn gật đầu.
– Đúng vậy.
Chưởng giáo Chí Tôn gật đầu nói:
– Tô Triệt, Thiên Huyền Tông có thể truyền thừa vạn năm, bao năm qua lịch đại đều do có nhân tài xuất hiện. Hiện nay, càng là siêu cấp môn phái duy nhất trong Tu Chân giới có năm vị Nguyên Anh kỳ, nhờ là cái gì? Rất đơn giản, là hai chữ quy củ! Ở trong phái ta, biện pháp lớn nhất có thể thủ hộ ngươi, chính là hai chữ quy củ.
– Vâng, chưởng giáo sư tổ.
Tô Triệt vẫn là cung kính đáp.
– Ta biết rõ ngươi đang lo lắng cái gì.
Ánh mắt Chưởng giáo Chí Tôn lại chuyển tới bên Huyền Cơ Tôn Giả:
– Ta cũng biết Huyền Cơ đang lo lắng cái gì.
Sau đó, ánh mắt lại chuyển tới trên người Tử Tiêu:
– Ta cũng biết, Tử Tiêu ngươi đang làm mấy thứ gì đó.
Nói đến đây, khuôn mặt nghiêm túc, chữ chữ trầm trọng:
– Tô Triệt, ngươi chớ xem thường chúng ta!
– Đệ tử không dám.
Tô Triệt quỳ rạp trên đất.
Huyền Cơ Tôn Giả cũng vội vàng quỳ xuống.
Nhưng vẻ mặt Tử Tiêu lại cười quái dị, một bộ dáng không thèm để ý.
– Đứng lên đi.
Chưởng giáo Chí Tôn chậm rãi đưa tay, một cổ lực đạo nhu hòa nâng Tô Triệt cùng Huyền Cơ Tôn Giả dậy, ấm giọng nói ra:
– Cái gì cũng không cần nói, một tháng sau, ngươi đi tỷ thí Bách chiến lôi đài, khởi xướng khiêu chiến tất cả đệ tử chân truyền, bách chiến bách thắng, mới là thủ tịch chân truyền!
– Bách chiến lôi đài? Thủ tịch chân truyền?
Tô Triệt nghe được không hiểu ra sao.
Huyền Cơ Tôn Giả đương nhiên biết được môn đạo ở trong đó, vừa mới bị nâng dậy, rồi lại quỳ xuống nói:
– Đệ tử thay Tô Triệt, cảm tạ chưởng giáo sư thúc ban ân.
Chưởng giáo Chí Tôn mỉm cười gật đầu:
– Huyền Cơ, ta chờ ngươi gọi ta một tiếng sư huynh đây này. Dàn xếp sự tình Tô Triệt xong, trận đại loạn này của Tu Chân giới, ngươi cũng đừng có tham dự, an tâm Ngưng Anh đi.
– Vâng, sư thúc.
Huyền Cơ Tôn Giả gật đầu đáp ứng.
Đợi đến lúc Tô Triệt theo Huyền Cơ Tôn Giả ly khai Chưởng giáo đại điện, Chưởng giáo Chí Tôn hỏi Tử Tiêu:
– Tử Tiêu sư đệ, hi vọng ngươi lý giải việc này cho chúng ta?
– Ta nghĩ, Tô Triệt là một đại nhân vật chuyển thế trùng tu, các loại năng lực của hắn đang thức tỉnh từng bước một.
Tử Tiêu ung dung nói ra.
Chưởng giáo Chí Tôn mỉm cười gật đầu, lại hỏi ba vị khác:
– Ba vị trưởng lão nghĩ như thế nào?
Thủ tịch Đại trưởng lão Thanh Huyền gật đầu nói:
– Tử Tiêu nói nghe rất mơ hồ, nhưng mà, ta ngược lại cảm thấy không phải là không có loại khả năng này. Vô Cực Môn có thể có một Thiên Âm, Thiên Huyền Tông chúng ta, vì cái gì không thể có một Tô Triệt chứ!
Một vị Thái Thượng trưởng lão khác cũng tỏ vẻ đồng ý:
– Có một số việc, không cần miệt mài theo đuổi. Đứa nhỏ này tiền đồ bất khả hạn lượng là có thể khẳng định. Đối với phái ta mà nói, đây là chuyện tốt.
Vị Thái Thượng trưởng lão cuối cùng cũng gật đầu đồng ý.
Chưởng giáo Chí Tôn cuối cùng định đoạt nói:
– Được rồi, vậy thì chờ mong hắn tiến thêm một bước biểu hiện.
Trên đường trở về Huyền Cơ Phong, Tô Triệt hỏi:
– Sư tôn, ý tứ Bách chiến lôi đài ta có thể đoán được, đơn giản là khởi xướng khiêu chiến một trăm vị đệ tử chân truyền kia. Nhưng mà, thủ tịch chân truyền đại biểu thân phận nào?
– Thủ tịch chân truyền, là ngươi chẳng những sẽ trở thành đệ tử chân truyền của ta, còn có thể định kỳ tiếp nhận Tứ đại Thái Thượng trưởng lão, thậm chí Chưởng giáo Chí Tôn tự mình dạy bảo. Chính là đệ tử chân truyền mà phái ta coi trọng nhất. Phương diện khác còn rất nhiều chỗ tốt khó có thể tưởng tượng, chậm rãi ngươi sẽ biết.
Trên mặt Huyền Cơ Tôn Giả mang theo dáng tươi cười, tâm tình coi như không tệ.
– Muốn trở thành thủ tịch chân truyền, phải khởi xướng lôi đài, đánh bại tất cả những đệ tử chân truyền khác mới được sao?
Tô Triệt lại hỏi.
– Đúng vậy.
Huyền Cơ Tôn Giả gật đầu nói:
– Bất quá, lại không phải tùy tiện người nào cũng có thể làm như vậy, Bách chiến lôi đài, phải trải qua Chưởng giáo Chí Tôn phê chuẩn, mới có thể thiết lập.
Tô Triệt nhẹ nhàng gật đầu, trên cơ bản là minh bạch.
Thủ tịch đệ tử chân truyền Thiên Huyền Tông, địa vị cao cả, thân phận hiển hách, thậm chí có thể bình khởi bình tọa với Tôn Giả của Thập đại chính phong.
Trong Huyền Cơ Kim Điện, Tô Triệt cùng Huyền Cơ Tôn Giả cách xa nhau hai mươi trượng, xa xa giằng co, tư thế tựa hồ muốn chuẩn bị luận bàn một phen.
– Sư tôn, Chưởng Giáo Chí Tôn và Thái thượng trưởng lão môn phái, vì cái gì đối với ta tốt như vậy?
Trong nội tâm Tô Triệt còn có nghi vấn.
– Nói nhảm ta cùng Thái Ất Môn Hạo Nguyên đều có thể đem ngươi trở thành bảo bối đối đãi, chớ nói chi là nhãn lực sắc bén của nhóm người Chưởng Giáo Chí Tôn. Chỉ có điều, có mấy lời bọn họ khinh thường nói rõ, có một số việc không muốn miệt mài theo đuổi mà thôi.
Huyền Cơ Tôn Giả trầm giọng đáp:
– Huống hồ, cũng không phải nâng ngươi lên, chỉ là cho ngươi một cơ hội. Có thể trở thành thủ tịch đệ tử chân truyền hay không, vẫn là cần cố gắng của ngươi. Bách chiến lôi đài, cũng là khảo nghiệm lần thứ nhất của Chưởng Giáo Chí Tôn đối với ngươi. Bách chiến bách thắng vô cùng khó khăn. Chớ có cho là bản thân ngươi có hai loại thần thông thì vô địch thiên hạ, chớ xem thường những đệ tử chân truyền khác.
Chương 307 : Nếu ta làm ma
– Đúng vậy, sư tôn, ta không có khinh thị người khác.
Tô Triệt khiêm tốn mà đáp.
– Đến đây đi, để cho ta thử hai đại thần thông của ngươi một lần.
Huyền Cơ Tôn Giả vẫy vẫy tay.
Nhiếp Hồn…
Lam quang lóe lên, Tô Triệt đầu tiên là phóng ra thần thông Nhiếp Hồn, trong nội tâm cũng tinh tường, đạo hạnh của mình còn quá nhỏ bé, Nhiếp Hồn chi lực đối với sư tôn không có nổi chút tác dụng nào.
Huyền Cơ Tôn Giả không tránh không né, thậm chí cũng không có phòng ngự, yên lặng nhận thức một phen, lại hô:
– Kế tiếp.
Tù Ma…
Lại là một chữ tù thật to hiện ra ở đỉnh đầu Huyền Cơ Tôn Giả.
Mấy hơi sau, Huyền Cơ Tôn Giả tùy tiện vung tay lên, liền chấn chữ tù trên đỉnh đầu thành hư vô.
– Có thể.
Hai thầy trò mặt đối mặt ngồi xuống, Huyền Cơ Tôn Giả nói ra:
– Uy lực thần thông Nhiếp Hồn không tệ, chỉ có điều bởi vì tu vi bản thân ngươi có hạn, uy lực xa xa không bằng U Lam Vọng Hư Kính của quỷ bà tử lúc đó.
Tô Triệt nhẹ nhàng gật đầu, đương nhiên tán thành đánh giá như thế của sư tôn. Tuy biến thành Thần thông bản thân, nhưng uy năng sinh ra khẳng định kém xa so với U Ngăn Quỷ Cơ là Kim Đan hậu kỳ điều khiển một kiện Linh bảo thượng phẩm.
– Đối phó thần thông Nhiếp Hồn của ngươi, phương pháp rất đơn giản, chỉ cần một kiện pháp bảo trấn thủ hồn phách, là có thể chống đỡ được. Hoặc là công pháp đặc thù cố thủ nguyên thần, cũng có thể tạo được tác dụng giống nhau.
Huyền Cơ Tôn Giả tinh tế phân tích nói:
– Mà Thần thông Tù Ma của ngươi, cũng có biện pháp ứng đối. Tỷ như, một kiện pháp bảo tự chủ công kích, có thể phá vỡ khốn cục.
– Pháp bảo tự chủ công kích?
Tô Triệt thoáng tưởng tượng, cũng hiểu tác dụng của Thần thông Tù Ma, nó sinh ra lực trói buộc đối với chân nguyên, đan điền hoặc là Kim Đan của địch nhân, khiến cho hắn vô lực giãy dụa, nhưng không trói được pháp bảo của đối phương.
Giống như sư tôn nói, nếu như đối thủ có một kiện pháp bảo đặc thù, không cần hắn làm ra cử động gì, khí linh trong pháp bảo sẽ phát động công kích hộ chủ, bay ra đánh nát chữ tù kia giam cầm.
Nhược điểm của nhà giam chữ Tù chính là, đối nội thì trói buộc chi lực phi thường cường đại, nhưng đối ngoại lại là phòng ngự yếu kém.
Ngày trước mấy trưởng lão Thái Ất Môn cũng là như thế, tiện tay một kích, là có thể chấn nát chữ Tù cứu đồng bạn ra.
– Đây cũng là nói, hai loại thần thông của ngươi cũng không phải vô địch. Khi dễ người không kịp đề phòng thì còn có thể, nếu như đối thủ sớm có chuẩn bị, có thể nghĩ ra rất nhiều loại phương pháp phá giải.
Huyền Cơ Tôn Giả đánh giá nói:
– Bách chiến lôi đài, vài chục trường trước, tất nhiên là khó khăn không lớn, dù sao, đại bộ phận đệ tử chân truyền tu vi cũng chưa tới Trúc Cơ hậu kỳ, thắng bọn họ rất dễ dàng. Đến đằng sau, thời điểm ngươi phải đối mặt đệ tử kiệt xuất đã đột phá Kim Đan kỳ. Nói thí dụ như, đại sư huynh Đoạn Thiên Nhai của ngươi, Thiên Mộc cực kiếm của hắn là một Bảo khí thượng phẩm tự chủ công kích. Hơn nữa, lực công kích của ngươi, cũng rất khó phá mở phòng ngự của hắn.
– Đúng vậy, lực công kích không đủ, xác thực là một đại uy hiếp của ta.
Tô Triệt gật đầu thừa nhận.
– Hiện tại ngươi đang đứng ở một thời kỳ then chốt. Bất quá, cũng không phải không có biện pháp, ta dạy cho ngươi một phương pháp đốt tiền…
Huyền Cơ Tôn Giả cười thần bí.
– Phương pháp đốt tiền?
Tô Triệt lập tức có hứng thú.
Kế tiếp, Huyền Cơ Tôn Giả bắt đầu giảng giải, hao tốn hơn một canh giờ, truyền thụ cho Tô Triệt rất nhiều loại kế sách đối phó địch nhân…
Ba ngày sau, Ngoại Sự đường truyền đến tin tức, nói là đoàn đàm phán của Thái Ất Môn tính toán ly khai, bất quá, chỉ mặt gọi tên muốn gặp Tô Triệt.
Gặp là một cách nói chuyện, trong sơn môn Thiên Huyền Tông, há có thể sợ bọn hắn.
Ở dưới sự kèm cặp của Huyền Cơ Tôn Giả, Tô Triệt lần nữa đi vào Ngoại Sự đại điện, gặp được hai gã trưởng lão Kim Đan trung kỳ của Thái Ất Môn.
Sau khi gặp mặt, song phương tự báo danh hào, hai trưởng lão Thái Ất Môn này phân biệt là Triết Thu cùng Triết Phong.
– Triết Thu này ta biết rõ…
Huyền Cơ Tôn Giả lặng lẽ truyền âm cho Tô Triệt:
– Thủ hạ chuyên môn phụ trách tìm hiểu tình báo cho Hạo Nguyên.
Tô Triệt thế mới biết, một ít tin tức có quan hệ tới mình, khẳng định đều là người này tìm hiểu ra.
– Hai vị, gặp ta có chuyện gì?
Ngữ khí thần thái của Tô Triệt có vẻ không khách khí, thậm chí hô một tiếng tiền bối hoặc sư thúc cũng không xưng hô. Rõ ràng đều là quan hệ đối địch, chẳng muốn làm ra những thứ hư giả kia với bọn họ.
– Tô Triệt, mời ngươi đi Thái Ất Môn chúng ta làm khách, ngươi thấy như thế nào?
Triết Thu cười ha ha nói.
– Dựa vào cái gì để cho ta đi chịu chết?
Tô Triệt lãnh đạm mà trả lời.
– Nói quá lời.
Triết Thu khoát khoát tay nói:
– Gì mà đi tìm cái chết chứ, chỉ có điều, có một số việc cần ngươi hỗ trợ mà thôi.
Chứng kiến hắn một bộ thần sắc đã tính trước, trong nội tâm Tô Triệt âm thầm lo lắng: chớ không phải là…
Quả nhiên, Triết Thu cười nói:
– Người nhà của ngươi, cũng chính là Tô thị gia tộc bên bờ Tô Giang, đã bị chúng ta mời đi Tân An thuộc cảnh nội của Thái Ất Môn định cư xuống. Không khó tưởng tượng, ở dưới sự giúp đỡ của Thái Ất Môn, Tô thị gia tộc tất nhiên sẽ nhanh chóng quật khởi, vô cùng thịnh vượng.
Lời nói này, nếu nghe nghe theo nghĩa khác, thì chính là uy hiếp rõ ràng, nếu Tô Triệt không đáp ứng điều kiện của bọn hắn, Tô thị gia tộc sẽ vô cùng thê thảm.
– Chuyện tình lo lắng nhất, quả nhiên đã xảy ra.
Sắc mặt Tô Triệt, lập tức khó nhìn hơn.
Tô gia, mặc dù không phải thân nhân chính thức của mình, chỉ là đối với Tô Triệt mà nói, nếu như là bởi vì nguyên nhân của mình, làm cho một đại gia tộc bọn họ bị liên lụy, trong lòng áy náy, sẽ là vĩnh viễn không cách nào tiêu trừ…
Trước đó, Tô Triệt đã từng dự đoán qua loại khả năng này, chỉ là, thực lực của mình quá yếu, đã không có năng lực sớm tránh khỏi, cũng không có năng đi tới đó cứu, chỉ có thể…
Pằng…
Huyền Cơ Tôn Giả ngồi ở một bên lập tức giận dữ, một chưởng đập nát cái bàn gỗ bên người, quát hỏi:
– Đường đường là Thái Ất Môn, một trong Tiên đạo thập đại môn phái, khi nào trở nên bỉ ổi như thế, loại chuyện này cũng có thể làm ra được, cùng Ma đạo có gì khác nhau đâu?
– Huyền Cơ sư huynh.
Triết Thu mặt không đổi sắc, thi lễ nói ra:
– Tu Chân Giới đại loạn, đã không có Tiên Ma chi phân, đợi cho một ngày nào đó, hết thảy trở về bình tĩnh, Thái Ất Môn sẽ phản bản Quy Nguyên, kiến tạo uy vọng cho Tiên đạo.
– Hỗn trướng…
Huyền Cơ Tôn Giả đứng lên, trong mắt bộc lộ lửa giận:
– Tốt lắm, ta liền bắt tất cả đám người bọn ngươi này xuống, cùng Thái Ất Môn trao đổi người nhà đồ nhi ta.
– Sư huynh.
Triết Thu vẫn không hề e ngại, nhẹ nhàng nói:
– Hai quân giao chiến, không chém sứ giả. Ngươi làm loại chuyện này, nếu có thể lấy được Chưởng giáo Thiên Huyền Tông cho phép, chúng ta cũng không có lời nào để nói.
– Chó má sứ giả, chỉ là lừa gạt lẫn nhau mà thôi.
Chương 308 : Nếu ta làm ma (2)
Huyền Cơ Tôn Giả thật là nổi giận đến cực điểm, khí tràng cường đại đánh bay bàn ghế chung quanh ra bốn phía, phần phật, mắt nhìn thấy là muốn động thủ.
– Sư tôn, chớ có tức giận. Bởi vì bọn họ mà tức giận, không đáng.
Không nghĩ tới, Tô Triệt là người trong cuộc lại ấm giọng khuyên bảo, hơn nữa là hai mắt khép hờ, thì thào nói nhỏ:
– Vốn định tặng cho Tô gia một hồi phúc duyên, không nghĩ tới lại mang cho bọn hắn một hồi tai nạn… Nhân sinh trên đời, không có khả năng không có tiếc nuối, không có khả năng không có hối hận… Cái nhân quả này, ta tiếp nhận. Phần tâm ma này, ta tiếp thu…
Nói đến đây, Tô Triệt xoay chuyển ánh mắt, nhìn chằm chằm vào Triết Thu cùng Triết Phong, thần sắc lạnh như băng nói:
– Trước mắt mà nói, ta xác thực không có năng lực hóa giải trận đau khổ này. Nhưng mà, ta cũng không có thể tiến đến Thái Ất Môn chui đầu vô lưới. Tô gia, giao cho các ngươi chiếu cố.
Lời nói xoay chuyển, ngữ khí tăng thêm:
– Trở về nói cho Hạo Nguyên đại tôn, nếu Tô gia có một người gặp bất trắc, bao quát bọn ngươi đối đãi với Tô Triệt ta ngày đó, ta sẽ hóa thành tâm ma trong lòng của các ngươi.
Dứt lời, xoay người rời đi, chỉ để lại một câu quanh quẩn không thôi:
– Nếu ta làm ma, kiếp nầy kiếp sau của bọn ngươi, vĩnh tuyệt Tiên đạo, vạn kiếp không vào luân hồi, làm quỷ làm nô, không thấy thiên không thấy địa, vĩnh viễn nằm trong U Minh quỷ vực…
Trong Đại điện, sắc mặt Triết Thu cùng Triết Phong khẽ biến, nội tâm trầm xuống, tựa hồ, lời nói này cũng không phải uy hiếp, mà là…
Hôm nay, đoàn đàm phán của Thái Ất Môn tổng cộng hai mươi hai người, ly khai Thiên Huyền Tông.
Lúc đến ba mươi người, lúc đi hai mươi hai người, giảm quân số tám người, nhiệm vụ chính thức cũng không thể hoàn thành. Triết Thu là người phụ trách lần hành động này rất trầm trọng, cũng không biết trở về bàn giao cho đại tôn như thế nào, cũng không biết bước tiếp theo nên áp dụng như thế nào.
Tô Triệt đã được Thiên Huyền Tông trọng điểm bảo vệ, nếu hắn không có nửa đường gặp bất trắc mà nói, một ngày nào đó, chắc chắn sẽ trở thành họa lớn trong lòng Thái Ất Môn.
Tô Triệt kia, thật không đơn giản…truyện Đô Thị audio
Trên Huyền Cơ Phong, chỗ tu luyện của Tô Triệt, đã từ khu cư trú của đệ tử nội môn, đi đến đỉnh Huyền Cơ Phong, hàng xóm gần nhất đúng là sư tôn Huyền Cơ Tôn Giả.
Phần ân sủng cùng vinh quang này, không người nào có thể so sánh, đưa tới rất nhiều đệ tử nghị luận, cùng với một số ít người ghen ghét.
Trong chuyện này, đương nhiên cũng kể cả Huyền Cơ Phong thập đại đệ tử chân truyền.
Khu cư trú của đệ tử chân truyền, trong động phủ đại sư huynh Đoạn Thiên Nhai tu luyện, bài danh đệ tam Như Ý sư muội, thứ tư Phong Quân sư đệ, thứ bảy Thông Ngân sư đệ, thứ tám Lăng Vân sư đệ.
Năm người này chính là một phe phái, tự nhiên dùng Đoạn Thiên Nhai cầm đầu.
Đoạn Thiên Nhai trầm giọng hỏi:
– Chuyện tình Bách chiến lôi đài, các ngươi có nghe nói không?
Bốn người còn lại cùng một chỗ gật đầu, sắc mặt đều là rất khó coi.
Trong đó, Thông Ngân càng đầy mặt oán giận, tức giận nói ra:
– Bách chiến lôi đài vừa ra, chúng ta không muốn lên đài cũng không được… Đây không phải rõ ràng là muốn giẫm trên thể diện của chúng ta lên sao.
Bách chiến lôi đài, nhằm vào là tất cả đệ tử chân truyền, mỗi người đều phải nghênh chiến, đây là quy củ của Thiên Huyền Tông.
Trong nội tâm Thông Ngân tinh tường, Tô Triệt này đã là Trúc Cơ hậu kỳ, lấy tiêu chuẩn của mình, thượng đài nhất định chỉ là ném mặt của mình, tăng uy phong của hắn.
– Bốn trăm năm …
Đoạn Thiên Nhai ẩn ẩn cảm thán:
– Trong phái ta, đã bốn trăm năm chưa từng xuất hiện Bách chiến lôi đài, bởi vậy có thể thấy được, suy nghĩ trong lòng của Chưởng Giáo Chí Tôn và tứ đại Thái thượng trưởng lão, phân lượng của Tô Triệt, dĩ nhiên đã vượt xa hơn ta nghĩ.
– Ta không phải ghen ghét, mà là hiếu kỳ, hắn dựa vào cái gì có thể lấy được vinh hạnh đặc biệt này?
Bài danh đệ tam Như Ý nói ra:
– Ta nghe nói, Tô Triệt có thể vượt cấp chiến thắng Kim Đan sơ kỳ trưởng lão của Thái Ất Môn, chỉ bằng phần chiến lực này, ta liền cảm thấy không bằng.
– Người này xác thực là yêu nghiệt.
Bài danh đệ tứ Phong Quân, cũng giống như Như Ý, tu vi đều là Trúc Cơ hậu kỳ, giờ phút này lại nói:
– Lời nói thật mà nói, ta gần đây tự cho mình là thiên tài, nhưng cũng khó có thể tự chế sinh tâm ghen ghét.
– Nói những thứ này có gì tác dụng?
Thông Ngân có phần nôn nóng:
– Vẫn là suy nghĩ một chút, như thế nào bảo trụ mặt mũi của chúng ta đi.
Biết rõ phải thua, còn phải lên đài ứng chiến, tính tình Thông Ngân tâm cao khí ngạo bực này, thật là khó có thể tiếp nhận.
Lúc này, Đoạn Thiên Nhai hướng về phía Lăng Vân sư đệ bài danh thứ tám, lặng lẽ đưa một cái ánh mắt, Lăng Vân lập tức lĩnh hội, mở miệng nói:
– Muốn bảo trụ mặt mũi, biện pháp chỉ có một. Chính là, còn chưa có đến phiên chúng ta lên đài, phải khiến cho Tô Triệt này thua một trận. Vì cái gì tên là Bách chiến lôi đài, kia chính là cần bách chiến bách thắng, thua bất luận một trận nào, so đấu đằng sau cũng không cần phải tiến hành nữa.
– Đúng.
Thông Ngân lập tức tinh thần tỉnh táo, vỗ đùi, nhìn Đoạn Thiên Nhai nói ra:
– Trách nhiệm như thế, không phải đại sư huynh thì không ai có thể hơn a.
Đoạn Thiên Nhai không tiếng động cười cười, gật đầu nói:
– Nếu các sư đệ sư muội nhất trí cho rằng như vậy, ta cũng không để ý xuất hiện trước, hoặc là xuất hiện sau.
– Vậy thì đa tạ đại sư huynh.
Lăng Vân phi thường phối hợp chắp tay cảm ơn, sau đó, còn nói ra lời nói có giá trị chính thức:
– Nhưng mà, Tô Triệt này đã có năng lực thiết hạ Bách chiến lôi đài, đích thị là không thể khinh thường, đại sư huynh cũng không thể khinh địch, ta tính toán, ngày mai phản hồi gia tộc một chuyến, mượn tới cho đại sư huynh một hai kiện pháp bảo đỉnh cấp, nói không chừng, có thể dễ dàng khắc chế Tô Triệt .
– Cái này…
Đoạn Thiên Nhai ra vẻ trầm ngâm, mới nói:
– Còn phải phiền toái gia tộc của sư đệ, có thể không quá thuận tiện hay không?
– Có cái gì không thuận tiện.
Lăng Vân khoát tay nói:
– Nếu ta bị mất mặt mũi, thể diện gia tộc cũng sẽ không đẹp mắt, huống hồ, tạm mượn pháp bảo, lại không phải là đại sự gì, còn sợ đại sư huynh cầm pháp bảo chạy mất hay sao?
– Đúng, đúng.
Thông Ngân cũng là gật đầu liên tục:
– Pháp bảo cũng tốt, đan dược cũng tốt, tổng có thể tìm được phương pháp khắc chế hắn. Ta cũng không tin, mọi người tề tâm hợp lực, vẫn không thể hơn một đệ tử nội môn Trúc Cơ hậu kỳ?
Hai người khác cũng là nhẹ nhàng gật đầu, tuy nhiên, Như Ý không quá quan tâm một hồi thi đấu thắng thua trên lôi đài, bất quá, những người khác đã tỏ vẻ như vậy, mình cũng không nên ngoại lệ.
– Cứ như vậy định đi, sáng sớm ngày mai, ta liền đi chỗ tộc thúc mượn bảo vật.
Thông Ngân lập tức đứng lên.
– Sư đệ đừng vội.
Đoạn Thiên Nhai đưa tay áp xuống, trầm thấp nói ra:
– Còn hơn hai mươi ngày, mượn bảo vật cũng không cần nóng nảy. Mấu chốt chính là, phải tìm hiểu rõ sâu cạn của Tô Triệt. Hiểu được ưu thế và nhược điểm của hắn, sau đó mới đi mượn pháp bảo. Tri kỷ tri bỉ, mới có thể bách chiến bách thắng.
Chương 309 : Phương pháp đốt tiền
Đúng vậy.
Bốn người khác cùng một chỗ gật đầu.
Từ ngày này bắt đầu, cùng loại tiểu phái hệ tụ hội, mười ngọn chủ phong liên tiếp không ngừng trình diễn, đều thương nghị đối phó Tô Triệt là yêu nghiệt ngang trời xuất thế như thế nào.
Bách chiến lôi đài, khiến cho Tô Triệt trở thành công địch của tất cả đệ tử chân truyền.
Bất quá, trong thiên hạ không có địch nhân vĩnh viễn, nếu như thật sự làm được bách chiến bách thắng, vấn đỉnh bảo tọa thủ tịch, những đối đầu ngày xưa này, khẳng định sẽ tiền hô hậu ủng, vẻ mặt tươi cười chạy tới nịnh nọt vị thủ tịch chân truyền đại sư huynh kia.
Đây cũng là nhân tâm, thế tục phàm trần chính là như thế, Tu Chân Giới cũng là như thế, toàn bộ thiên hạ đều là như thế.
Một trong mười ngọn chủ phong, trên đỉnh Huyền Cơ Phong, Tô Triệt đứng ở trên đá, nhìn về phía quần phong trùng điệp của Thiên Huyền sơn mạch ở nơi xa, giờ khắc này, trong lòng hào tình vạn trượng, rồi lại là yên lặng sâu xa. Một ngày kia, thành tựu đỉnh phong, coi rẻ chúng sinh, nhập Tiên Ngục ta, thế gian sẽ không còn có thiên tai kia xuất hiện nữa…
Đây cũng là lý tưởng cuối cùng nhất của Tô Triệt đặt ra, thậm chí còn vượt qua khát vọng đối với vĩnh sinh bất tử.
Lúc mặt trời mọc, Tô Triệt ngồi xuống, lấy ra một thanh phi kiếm Linh khí thượng phẩm, dựa theo phương pháp sư tôn truyền thụ, bắt đầu điên cuồng quán thâu chân nguyên hỏa hệ của mình vào trong phi kiếm.
Một kiện pháp bảo cấp bậc Linh khí thượng phẩm, có thể dung nạp chân nguyên toàn thân của tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ, thời khắc mấu chốt, thích phóng đi ra, dùng thủ pháp đặc thù kích nổ, pháp bảo tự bạo, có thể chế tạo ra lực sát thương cực kỳ khủng bố.
Theo Huyền Cơ Tôn Giả nói, Linh khí thượng phẩm tự bạo, có thể sinh ra lực sát thương như Bảo khí hạ phẩm; Linh khí cực phẩm tự bạo, có thể sinh ra lực sát thương của Bảo khí trung phẩm.
Kể từ đó, có thể đền bù nhược điểm lực công kích không đủ của Tô Triệt, nhưng khuyết điểm chính là, mỗi một lần công kích, đều phải triệt để tổn thất một kiện pháp bảo, tiêu hao không thể bảo là không lớn.
Trong phường thị bình thường, Linh khí thượng phẩm căn bản mua không được, chỉ có thể thông qua phương thức giao dịch lấy vật đổi vật đặc thù để đạt được, nếu như bất đắc dĩ dùng linh thạch định giá mà nói, đấu giá được năm vạn linh thạch cũng không phải là không thể nào.
Mỗi một lần công kích, chẳng khác gì là tiêu hao mấy vạn linh thạch, trách không được Huyền Cơ Tôn Giả xưng là phương pháp đốt tiền.
Còn không phải là đốt tiền bình thường.
Cũng may, trong những thu hoạch của Tô Triệt rất phong phú, Linh khí thượng phẩm cũng hơn một trăm năm mươi thanh, trong đó, pháp bảo thuộc tính công kích có thể dùng để tự bạo, ước chừng hơn tám mươi thanh, cũng chính là hơn tám mươi lần công kích.
Linh khí Cực phẩm có tất cả hai mươi ba thanh, vốn dĩ pháp bảo phòng ngự chiếm đa số, pháp bảo công kích có thể dùng để tự bạo chỉ có bảy thanh; ý nghĩa, chỉ có thể ở thời khắc mấu chốt nhất mới có thể thích phóng ra.
Giá trị Linh khí cực phẩm, vậy thì lại càng không cần nhiều lời, dùng để tự bạo mà nói, nhất định sẽ làm cho vô số người đau lòng đến phải chết.
Nhưng mà Tô Triệt, có thể hờ hững nhìn tới.
Đều là vật ngoài thân, đi cũ, còn có mới. Chỉ cần có thể cứu mạng, có thể ở thời khắc rất trọng yếu phát ra tác dụng, mặc dù là ném ra tất cả tài sản của mình đang có, Tô Triệt cũng sẽ không do dự mảy may.
Tiên Ngục mới là căn bản nhất của mình, so với hết thảy đều trọng yếu hơn, chỉ cần không mất Tiên Ngục, hết thảy đều không sao cả.
Như giờ phút này như vậy, quán thâu chân nguyên vào trong một kiện Linh khí thượng phẩm, lẽ ra, hẳn là một ngày chỉ có thể rót đầy một kiện pháp bảo mới đúng.
Dù sao, chân nguyên toàn thân cũng không có khả năng thoáng cái lấy không, cần quán thâu trong chốc lát, lại tu luyện trong chốc lát, tốc độ không có khả năng quá nhanh.
Nhưng Tô Triệt lại không cần cố sức như thế, khi quán thâu chân nguyên, đồng thời có thể dùng đan dược, mượn nhờ hai loại năng lượng thần kỳ, rất nhanh chuyển hóa thành chân nguyên, chỉ dùng hơn một canh giờ là có thể hoàn thành một kiện linh khí tự bạo.
Bởi vì pháp bảo tràn ngập chân nguyên, trạng thái cực không ổn định, cần bảo quản cẩn thận, Tô Triệt liền thu nó vào Thanh Đồng hồ lô, dùng Linh bảo oai trấn áp nó, thời khắc mấu chốt, chỉ cần lấy bảo hồ ra, nhìn địch nhân khoa tay múa chân một chút, là có thể phóng linh khí tự bạo ra… Cứ như vậy, một ngày hoàn thành hơn mười thanh linh khí, chỉ dùng sáu ngày, Tô Triệt tổng cộng luyện chế bảy mươi linh khí tự bạo, tất cả đều thu vào trong Thanh Đồng bảo hồ.
Trong Tiên Ngục còn thừa lại mười mấy món linh khí thượng phẩm thuộc tính công kích, ba Linh khí cực phẩm, những thứ này là những pháp bảo mà Tô Triệt sử dụng tương đối tiện tay, chuẩn bị sử dụng ở trạng thái bình thường, không có khả năng biến tất cả thành vật phẩm tự bạo.
Tuy Lão Hắc có chút ít thần giữ của, bất quá, đối với sự kiện này cũng là phi thường thoáng đạt. An toàn cùng tiền đồ của chủ nhân mới là trọng yếu nhất, những thứ khác, không sao cả.
Tiền dùng để làm gì vậy?
Chính là ở thời điểm mấu chốt, lấy ra đập bể người!
Cách làm bình thường không làm gì được đối phương, không quan hệ, ta lấy tiền đập chết ngươi.
Nếu như mệnh không còn, kiếm được nhiều tiền hơn nữa, lại có gì dùng.
Cách ngày Bách chiến lôi đài, còn có hai mươi ngày, một ngày này, Tô Triệt dùng diện mục chân thật đi tới Vật Hoa Phong, muốn mua bán một ít vật tư.
Hiện nay, tu vi đã là Trúc Cơ hậu kỳ, còn phải thực hiện nguyên tắc cao điệu làm người, bởi vậy, mua bán có lớn hơn nữa, cũng không cần che dấu thân phận.
Trong nội tâm Tô Triệt tinh tường, việc Bách chiến lôi đài, ở Thiên Huyền Tông đã sớm tạo ra hiệu ứng oanh động, ở trong lúc này, Tôn Giả mười ngọn chủ phong cũng tốt, những Kim Đan trưởng lão khác cũng tốt, đều không có lá gan gây phiền toái cho mình.
Trong Trân Bảo Phường, Tô Triệt lại gặp được tộc thúc Lôi Tiến của Lôi Tiếu một lần nữa, cũng chính là đại quản sự của cửa hàng này. Tô Triệt từng ủy thác hắn bán hộ hơn mười gốc linh thảo, coi như là bằng hữu hợp tác sinh ý.
Giờ xa cách mấy năm, tu vi của hắn vẫn là Trúc Cơ sơ kỳ.
– Tô…
Vừa nhìn thấy Tô Triệt, Lôi Tiến vô ý thức muốn gọi thẳng kỳ danh, lại kịp thời tỉnh ngộ, vội vàng đổi giọng:
– Bái kiến Tô sư huynh.
– Khách khí.
Tô Triệt mỉm cười trả lời.
– Vâng, vâng.
Biểu lộ của Lôi Tiến cứng ngắc, vẫn còn có chút cảm giác ngu ngơ.
Chẳng bao lâu trước, lần đầu tiên gặp mặt giờ, Tô Triệt chỉ là tân đệ tử Luyện Khí tầng hai. Bốn năm qua đi, hắn lại thành nhân vật phong vân nhất trong tông môn, chạm tay có thể bỏng, lại muốn thiết lập Bách chiến lôi đài, khởi xướng khiêu chiến tất cả đệ tử chân truyền.
Không nói trước có thể bách chiến bách thắng hay không, chỉ là đã lấy được tư cách bách chiến chân truyền, đây là vinh quang, phong quang bậc gì, mặc dù khiêu chiến thất bại, vậy cũng không dọa người a.
Chương 310 : Kim Đan chân truyền (thượng)
Lôi Tiến càng là như vậy, người đã từng đánh qua quan hệ với Tô Triệt trước kia, càng là cảm thấy, đây hết thảy, quả thực không thể tưởng tượng, giống như hư ảo…
– Lần này tới, là muốn ủy thác Lôi thúc giúp ta bán hộ một ít pháp bảo…
Tô Triệt lấy ra tổng cộng hai mươi Linh khí thượng phẩm phòng ngự, đặt ở trên quầy hàng:
– Những pháp bảo này, không có ý định bán thành linh thạch, mà là trao đổi vài món quỷ khí hạ phẩm. Đổi thành như thế nào, kính xin Lôi thúc giúp đỡ quyết định a.
– Quỷ khí?
Lôi Tiến vô ý thức hỏi:
– Tô sư huynh, ngươi muốn quỷ khí làm gì vậy?
Lời vừa ra khỏi miệng, lúc này mới ý thức tới, mình bị một đống lớn linh khí thượng phẩm sáng rõ trước mắt này làm có chút thất thần, trong lúc lơ đãng hạ, hỏi ra nội dung mà thương nhân không nên hỏi tới nhất. Mở cửa buôn bán, chính là vì thỏa mãn nhu cầu khách nhân, quản người ta muốn làm gì, kia chính là muốn đóng cửa sớm.
Đây còn là tối kỵ, thật là không nên.
Không đợi hắn tạ lỗi, Tô Triệt liền cười nói:audio truyện tà tu
– Thuần hóa mấy quỷ bộc, nhưng không có pháp bảo phù hợp cho bọn nó.
– Phải, phải.
Lôi Tiến vội vàng gật đầu:
– Này khẳng định là phải trang bị quỷ khí cho chúng nó, mới có thể phát huy ra chiến lực nên có.
Về phần Tô Triệt rõ ràng là đệ tử tiên đạo môn phái, như thế nào hiểu được ngự quỷ chi đạo, hắn sao còn dám nghe loạn.
Quỷ khí, chính là một loại pháp bảo cực kỳ đặc thù, chỉ thích hợp cho âm hồn sử dụng.
Nói chung, chỉ có môn phái Ma đạo như Vạn Quỷ Tông, mới có năng lực luyện chế quỷ khí.
Bất quá, trong Thiên Huyền Tông có vô số người, nhất định sẽ có người đánh chết qua tu sĩ ma đạo, thu được chiến lợi phẩm cùng loại. Tại Vật Hoa Phong, cũng có thể thu được quỷ khí, chỉ có điều, số lượng cực nhỏ mà thôi.
Quỷ khí chỉ có bốn phẩm cấp: hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm cùng cực phẩm.
Bởi vì quỷ khí cực kỳ thưa thớt, giá cả quỷ khí hạ phẩm, so với Linh khí thượng phẩm còn mắc hơn.
Giá cả quỷ khí trung phẩm, tương đương với Bảo khí.
Về phần quỷ khí thượng phẩm, không cần phải vọng tưởng có thể đổi được, cả Vạn Quỷ Tông cũng chưa tới mười thanh. Cực phẩm quỷ khí càng là gì đó trong truyền thuyết, tục truyền, chỉ có Quỷ đế của Vạn Quỷ lão ma mới có một món đồ như vậy.
Bởi vậy, có thể đổi được vài món hạ phẩm quỷ khí ở Vật Hoa Phong, Tô Triệt cho rằng là tương đối may mắn.
Trước đó vài ngày, thủ hạ của Tô Triệt chính là mười con quỷ bộc, thôn phệ nguyên thần của tám Kim Đan tu sĩ, o o a a, tất cả đều tấn thăng đến Trúc Cơ hậu kỳ.
Bất quá, đến nơi đây thì không thể tăng thêm, muốn tấn chức Quỷ vương, còn cần cơ hội càng lớn, trước mắt còn không có tổng kết ra phương pháp tấn chức.
Tu vi thực lực mười quỷ bộc cao cường như thế, lại bởi vì hai tay trống trơn, không có pháp bảo, chỉ có thể phát huy ra sức chiến đấu của Trúc Cơ trung kỳ, thật là có chút đáng tiếc.
Vì vậy, Tô Triệt liền nghĩ tới, tốn hao lại lớn, cũng phải trang bị quỷ khí cho chúng nó, mới có thể hình thành chiến lực đầy đủ, phụ trợ mình khắc địch chế thắng.
Lôi Tiến hỏi:
– Tô sư huynh, đổi thành quỷ khí, có yêu cầu thời gian hay không?
– Trong vòng hai mươi ngày a.
Tô Triệt trả lời:
– Ngươi cũng biết, hai mươi ngày sau, ta phải thiết lập Bách chiến lôi đài ở Cạnh Kỹ Phong.
– Đúng vậy, đã nghe nói.
Lôi Tiến hơi chút cân nhắc, nhân tiện nói:
– Thời gian căng như vậy, muốn đổi đến đủ số lượng, phỏng chừng sẽ hơi có hại một ít, dùng hai kiện Linh khí thượng phẩm đổi một kiện quỷ khí hạ phẩm mới được.
– Có thể.
Tô Triệt không thèm để ý chút nào đáp ứng, đã đến lúc này, ở đâu còn để ý một chút chênh lệch giá trong này, thời gian mới là quý giá nhất.
– Vậy thì tốt rồi.
Lôi Tiến ha ha mà cười:
– Tô sư huynh chiếu cố việc buôn bán của ta như thế, thật sự là vô cùng cảm kích a.
Hai mươi linh khí thượng phẩm, có thể nói là sinh ý lớn nhất từ khi hắn tiếp quản việc buôn bán nơi đây, trong chuyện này, tất nhiên là có rất nhiều chỗ tốt.
Tô Triệt khách khí một câu, đang định cáo từ rời đi, lúc này, cửa chính của cửa hàng đi vào năm người, xem thân phận ngọc bài của hắn, đều là người của Thiên Lô Phong, trong đó có một người quen biết cũ… Hoa Lộc.
Bốn năm trước, thời điểm lần đầu tiên Tô Triệt nhìn thấy Hoa Lộc, mình chỉ là Luyện Khí tầng hai, Hoa Lộc đã là cảnh giới Luyện Khí Đại viên mãn, bài danh thứ sáu trong đệ tử nội môn Phong Vân Bảng.
Hoa Lộc khi đó, cao cao tại thượng, từng dùng ánh mắt bao quát nhìn Tô Triệt.
Cho đến ngày nay, tu vi của hắn chỉ là Trúc Cơ sơ kỳ, lại phải quay lại ngưỡng mộ nhân vật phong vân chính thức… Tô Triệt.
Hơn nữa hôm nay, Hoa Lộc sắm vai cũng chỉ là nhân vật người hầu, lúc tiến vào cửa chính cửa hàng, chỉ có thể đi theo sau mông người khác.
Hai người đi ở đàng trước, chính là hai đệ tử chân truyền của Thiên Lô Phong, một nam một nữ, nam chính là Kim Đan sơ kỳ, nữ là Trúc Cơ hậu kỳ.
Thiên Lô Phong giống như Huyền Cơ Phong, chỉ có một vị đệ tử chân truyền có tu vi Kim Đan sơ kỳ, tên là Phó Văn Phi, hẳn đúng là người này.
Bề ngoài thoạt nhìn rất tuổi trẻ, nhưng cốt linh đã hơn sáu mươi, tư chất thổ hệ Thiên linh căn.
Căn cứ ánh mắt cùng tư thế của bọn hắn, Tô Triệt đã đoán được, cái này không phải là ngẫu nhiên gặp gì, bọn họ chính là hướng về phía mình mà đến.
Quả nhiên, năm người Phó Văn Phi là đi thẳng về phía mình, cách thật xa đã thi lễ hỏi:
– Chính là Huyền Cơ Phong Tô Triệt sư đệ?
– Đúng vậy.
Tô Triệt gật đầu một cái, đáp lễ nói:
– Bái kiến sư huynh.
Hiện nay đi chính là lộ tuyến cao điệu, bởi vậy, tuy thân phận của Tô Triệt vẫn là đệ tử nội môn, nhưng không có khom mình hành lễ, chỉ là lễ tiết ngang hàng.
– Hừ…
Một tiếng hừ lạnh chói tai, phát ra từ đệ tử chân truyền nữ tính kia. Cốt linh của nàng hơn ba mươi tuổi, nhưng hình dạng lại như mười tám mười chín tuổi, thần sắc khí chất cũng là cảm giác như tiểu cô nương.
Cũng không thể nói nàng giả non, Tô Triệt biết rõ, rất nhiều đệ tử chân truyền như nàng, phát triển ở trong siêu cấp môn phái, không có trải qua nhiều ít ngăn trở, phần lớn thời gian trong đời, là đơn điệu tu luyện mà vượt qua, tư tưởng ý thức thường thường đều là rất đơn thuần, vô cùng đơn giản, tuổi tâm lý nói là hài tử mười mấy tuổi cũng không đủ.
Tô Triệt còn biết, nàng hừ lạnh một tiếng này, là tỏ vẻ bất mãn đối với mình. Là bởi vì mình thân là đệ tử nội môn, thấy Đệ tử chân truyền, lại chỉ làm lễ tiết ngang hàng với bọn hắn.
Cũng là bởi vì, chỉ là gặp qua sư huynh, lại không để mắt đến sư tỷ như nàng. Tuy tu vi cùng là Trúc Cơ hậu kỳ, nhưng trên thân phận, nàng là chân truyền, xác thực hẳn nên xưng là sư tỷ.
Chỉ là, bất mãn thì như thế nào, Tô Triệt vẫn chẳng muốn phản ứng tới nàng, thậm chí, khóe mắt cũng không có chiếu cố qua nàng.