[Audio] Tiên Ngục dịch
Tập 61: Lục đại Kim Đan (c301-c305)
❮ sautiếp ❯Chương 301 : Vì sống sót, xông! (2)
Một cổ lực lượng vô cùng to lớn, thông qua cánh tay Tô Triệt, truyền đến trong chiến phủ…
Trong nháy mắt này, Tô Triệt lại sinh ra một loại ảo giác, chính mình biến thân thành cự nhân ngàn trượng, ngửa mặt lên trời rít gào, tay nâng chiến phủ…
Phốc…
Tu sĩ mặt chữ quốc bị chặt đứt, một phân thành hai.
Phốc…
Lại là một búa, đầu cũng bị chém rơi xuống.
Nhiếp Hồn…
Tô Triệt như bị điên, nhưng tư tưởng lại rất thanh tỉnh, kịp thời phóng thích thần thông Nhiếp Hồn, thu nguyên thần và thi thể của tu sĩ mặt chữ quốc kia vào bên trong Tiên Ngục.
– Triết Lô.
Đạo độn quang này bay đến phụ cận, chứng kiến Tô Triệt chém giết tu sĩ mặt chữ quốc, lại phát ra một tiếng bi thiết.
Bởi vậy có thể thấy được, tất nhiên cũng là Kim Đan trưởng lão của Thái Ất Môn.
Bá…
Tô Triệt không nói hai lời, thu thi thể của tu sĩ mặt chữ quốc vào trong Tiên Ngục, hơn nữa, hai mắt xích hồng, cực kỳ táo bạo trừng mắt nhìn người tới, giận dữ hét:
– Trước Thiên Huyền Tông sơn môn, há cho những cẩu tạp chủng như Thái Ất Môn ngươi kiêu ngạo, đáng chết…
Đáng chết…
Đáng chết…
Đáng chết…audio truyện ma tu
Tiếng rống giận dữ vang vọng nơi hoang dã.
– Ngươi…
Người tới chính là một Kim Đan trung trưởng lão của kỳ Thái Ất Môn, giờ phút này cũng là giận điên người, chỉ vào Tô Triệt, bị tức giận đến nói không ra lời.
Tô Triệt rống giận, cũng không phải nổi điên, mà thật sự trong cơn giận dữ hét ra.
Vừa rồi làm thịt mất hai Kim Đan sơ kỳ, trong chớp mắt lại tới một cái Kim Đan trung kỳ, bởi vậy có thể thấy được, Thái Ất Môn tất nhiên phái ra một nhóm lớn Kim Đan trưởng lão ngăn ở bên ngoài Thiên Huyền Tông sơn môn, rải một cái lưới lớn ôm cây đợi thỏ, chờ mình rơi vào mai phục.
Hành vi kiêu ngạo như thế, không có khả năng Thiên Huyền Tông không phát giác, như vậy, vì cái gì không ngăn cản bọn hắn? Kim Đan trưởng lão, Nguyên Anh Lão tổ Thiên Huyền Tông đâu, tất cả đều mù ư, hay là tất cả đều chết sạch?
Bị người khi dễ đến cửa nhà, lại không hề có động tác?
Trên địa bàn Thái Ất Môn bị người đuổi giết thì cũng thôi, mắt nhìn thấy sắp trở về nhà, còn phải bị bọn họ chặn lại ngăn chặn…
Uất không nóng giận
Lúc này, lão Hắc đang tức thời thẩm vấn nguyên thần Triết Vũ trong Tiên Ngục, lập tức đưa cho đáp án:
– Chủ nhân, chớ có tức giận, Thiên Huyền Tông không phải không trông nom, mà là bị bọn họ mê hoặc.
– Vì sao?
Trong nội tâm Tô Triệt hỏi.
– Thái Ất Môn Hạo Nguyên đại tôn phát ra mệnh lệnh đối với thủ hạ, không từ thủ đoạn nào cũng phải bắt được ngươi. Vì vậy, đám người bọn họ lấy danh nghĩa đàm phán đi tới Thiên Huyền Tông, sau đó lại dùng tỏ vẻ tôn trọng làm cớ, chỉ phái hai người tiến vào sơn môn Thiên Huyền Tông tiến hành đàm phán, những người trên danh nghĩa khác đóng quân trong hoang dã, trên thực tế là rải đến các phương hướng, chỉ vì ôm cây đợi thỏ chờ ngươi trở về.
– Bọn họ phân bố ở trong hoang dã đều là tự tu luyện, đối với những người khác của Thiên Huyền Tông là không có chút xích mích, thời gian lâu, các trưởng bối Thiên Huyền Tông cũng chẳng muốn quản xem bọn hắn làm khỉ gió gì, cái gọi là đàm phán, một mực kéo đến hiện tại…
Trong nội tâm Tô Triệt tức giận hừ nói:
– Đàm phán? Còn nói cái rắm, đám người này bị Linh giới sai khiến, trước khi chưa hoàn thành nhiệm vụ, không có khả năng đàm ra kết quả tốt gì…
Chủ tớ hai người tâm linh câu thông nhanh như điện, thời gian chính thức, cũng bất quá là trong nháy mắt.
Giờ phút này, Kim Đan trung kỳ trưởng lão Thái Ất Môn ở đối diện nói ra:
– Tô Triệt, giao thi thể hai vị sư đệ ra đây, tha cho ngươi khỏi chết.
– Thúi lắm.
Cơn giận của Tô Triệt còn sót lại không tiêu, dĩ nhiên là miệng đầy thô tục:
– Con mẹ ngươi chứ tha cho ngươi khỏi chết, ngươi lão tạp chủng bất tử, có bản lĩnh thì ngươi chạy qua đây, xem ta có một búa chặt đứt ngươi hay không.
Hắn huy vũ chiến phủ, đồng thời tay trái móc ra một quả linh phù, kích phát vỗ vào trên người mình.
Nhưng đây không phải là một Linh Phù phòng ngự.
Sưu…
Nguyên bản Tô Triệt vẫn là hùng hổ, lại hóa thành một đạo cực quang màu xanh nhạt, lập tức, bỏ trốn mất dạng.
– Kim Đan trung kỳ, có ngu mới giao thủ cùng ngươi.
Hảo hán không ăn thiệt thòi trước mắt, mắt nhìn thấy bên ngoài gia môn, Tô Triệt mới không hồ hồ liều mạng với người ta. Đối mặt một Kim Đan trung kỳ, vốn là phong hiểm thật lớn, huống hồ phụ cận còn mai phục những người khác của Thái Ất Môn…
– Đáng giận…
Mắt nhìn thấy bị tiểu tử kia bay đi ra ngoài ngàn trượng, trưởng lão Thái Ất Môn bị tức đến chòm râu run rẩy, vốn cho là hắn sẽ phát động hai loại thần thông đối với mình, cho nên đã sớm là ngưng thần chờ đợi, làm đủ chuẩn bị phòng ngự, không nghĩ tới, hắn lại chạy thoát.
Truy…
Cực tốc đuổi theo, đồng thời vị trưởng lão này cũng gửi đi một loại tín hiệu vô hình cho các sư huynh đệ khác ở phụ cận, bảo bọn họ nhanh chạy đến, chặn Tô Triệt lại.
Cách Thiên Huyền sơn môn, còn có tám trăm dặm lộ trình, hẳn là tới kịp.
Phía trước, Tô Triệt kích phát một quả Cực Quang độn thiên phù cực phẩm, tốc độ gấp mười lần có thể bảo trì một phút đồng hồ.
Cự ly tám trăm dặm, tốc độ phi hành của Trúc Cơ hậu kỳ được đề thăng gấp mười lần, không cần hai phút thời gian là có thể bay vào hộ sơn đại trận của sơn môn.
– Hai phút mà thôi, nhất định phải kiên trì.
Trong lòng Tô Triệt động viên cho mình.
Một đạo cực quang, bắn phá thiên không, tốc độ phi hành giờ phút này, có thể so với Kim Đan trung kỳ, chỉ có điều, vẫn chỉ có thể phi hành thẳng tắp, không cách nào khống chế phương hướng.
Chỉ là, bay ra hơn bốn trăm dặm, phía trước thấy được vài đạo độn quang tụ tập tới, hướng về phía trước mặt mình bay tới.
Tô Triệt không có cách nào điều chỉnh phương hướng tiến hành tránh né, thậm chí cũng không thể đình chỉ phi hành, chỉ có thể kiên trì xông về trước.
Xông…
– A…
Hai mắt Tô Triệt đỏ hồng, bạo phát tất cả tiềm năng, bá bá bá, cực phẩm phi kiếm khai đạo phía trước, Long Hồn nghịch lân vận sức chờ phát động, Nhiếp Hồn thuật cũng ngưng tại mi tâm.
Xông…
Mặc dù phía trước có mấy tên Kim Đan tu sĩ chặn lại, vậy cũng phải tiến lên.
Vì sống sót, xông…
Trước mặt xông tới, trong chớp mắt đã tiếp cận đến cự ly trăm trượng.
Đối với Tô Triệt hóa thân thành cực quang màu xanh nhạt, các trưởng lão Thái Ất Môn đều có chỗ minh bạch. Dù sao, Cực Quang đảo cách Thái Ất Môn bất quá là hơn hai vạn dặm.
– Tự tìm đường chết a, thật sự là…
Một Kim Đan trưởng lão khóe miệng phiết ra một tia tiếu dung nham hiểm, bá một cái, ở phía trước hơn mười trượng, phát ra một pháp thuật phòng ngự thổ hệ.
Lộ tuyến đi về phía trước của Tô Triệt, lập tức dựng lên một mặt Kim Cương Bích trầm trọng, dày chừng hơn một trượng.
Kim Cương Bích, là do chân nguyên thổ hệ ngưng kết mà thành, cũng không phải thổ thạch chân chánh, nhưng so với thạch bích cứng rắn nhất thế gian, còn chắc chắn hơn rất nhiều.
Trưởng lão kia biết rõ, tu vi Trúc Cơ kỳ thi triển Cực Quang phù, mặc dù tốc độ nhanh, lại chỉ có thể thẳng tắp phi hành, hơn nữa, bản thân cũng dừng không được tới.
Chương 302 : Lục đại Kim Đan.
Ngươi đã không dừng được, ta liền giúp ngươi dừng lại.
Trong nội tâm Tô Triệt mắng to, lại chỉ có thể thao túng phi kiếm công tới Kim Cương Bích, chính mình theo sát phía sau, cũng là một đầu đụng tới Kim Cương Bích kia.
Oanh…
Tiếng va chạm trầm trọng vô cùng, mặc dù không có làm Tô Triệt bị thương, nhưng mà cực quang màu xanh nhạt bao phủ quanh thân, lại tiêu tán thành không, triệt để mất đi tác dụng.
Kim Cương Bích dày đến một trượng nổ thành nát bấy, Tô Triệt cũng bỗng nhiên dừng ở không trung.
– Xông không qua …
Trong nội tâm Tô Triệt thở dài, nhìn chân trời xa xa, tựa hồ đã có thể mơ hồ chứng kiến vách đá dựng đứng của Thiên Huyền sơn mạch.
Muốn nay về phía trước, nhưng lại xông không qua …
Này cũng chỉ có thể liều mạng đánh một trận tử chiến.
Một đệ tử Trúc Cơ hậu kỳ của Thiên Huyền Tông, thân ở trước gia môn, mắt muốn vào trong môn phái, lại bị năm Kim Đan tu sĩ vây khốn lên.
Không phải, là sáu mới đúng, phía sau còn có một tu sĩ Kim Đan trung kỳ cũng đã đuổi theo tới.
Một Kim Đan trung kỳ, năm Kim Đan sơ kỳ, đội hình đối phương như thế, làm sao có thể chiến?
Tô Triệt biết rõ, uy lực hai đại thần thông của mình cường đại hơn nữa, hôm nay cũng là cục diện chết không thể nghi ngờ.
– Nói cái gì cũng không thể bị bọn họ bắt sống, mặc dù là chết trận tại chỗ, cũng phải gặm chết một hai cái.
Sắc mặt Tô Triệt ngưng trọng, lần nữa lấy ra Vu tộc chiến phủ, thủ đoạn công kích của hắn, căn bản phá không nổi phòng ngự của Kim Đan tu sĩ, chỉ hy vọng một giọt máu huyết Vu tộc trong tâm thất phải kia, có thể lại phát uy lần nữa, sáng tạo cho mình một cái kỳ tích.
Giờ khắc này, Tô Triệt cần có nhất, chính là một kỳ tích
– Tô Triệt, thúc thủ chịu trói, tha cho ngươi khỏi chết.
Lão đầu tử Kim Đan trung kỳ ở sau lưng kia trầm giọng quát, bởi vì mệnh lệnh của Hạo Nguyên đại tôn, đó là bắt sống tiểu tử này, quyết không thể làm cho hắn chết.
– Cầm nãi nãi của ngươi.
Tô Triệt mắng to một tiếng, chỗ mi tâm lam quang thoáng hiện.
Nhiếp Hồn,,,
Mục tiêu tuyển định chính là một Kim Đan sơ kỳ phía trước.
Không đến cuối cùng một khắc, quyết không buông bỏ…
Ông…
Sau khi Nhiếp Hồn tấn cấp, quả nhiên là đủ sắc bén, mặc dù Kim Đan trưởng lão kia làm đủ các loại phòng bị, vẫn bị Nhiếp Hồn chi lực rung chuyển nguyên thần, thân hình nhoáng một cái muốn ngã quỵ…
– Hồng…
Chỉ là, một trưởng lão ở bên cạnh, hét to ra một chữ chân ngôn, một cổ ba động vô hình tác dụng đến trên người của hắn, lập tức làm cho hắn thanh tỉnh lại.
Tù Ma…
Tô Triệt tuyệt không buông bỏ, một chữ tù thật to, lại xuất hiện ở trên đầu kẻ mới hét to này.
Bá…
Một trưởng lão bên cạnh vung tay lên, phóng ra một đạo kình khí phong nhận, liền cắt nát chữ tù kia.
Thân là những người đứng xem, chân nguyên của hắn cũng không có bị thần thông trói buộc, hủy diệt chữ tù này, đương nhiên là dễ dàng.
Tô Triệt còn muốn thi triển thần thông Nhiếp Hồn lần nữa, chỉ là, nhân số đối phương quá nhiều, căn bản là chiếu cố không hết…
Giờ phút này, ba trưởng lão khác đã tới gần Tô Triệt, liên thủ phóng xuất ra chân nguyên khí kình vô hình, hô một cái, chế tạo ra một cổ lực lượng cuồn cuộn, liền vây Tô Triệt ở trên không trung.
Trúc Cơ hậu kỳ và Kim Đan kỳ, trên tu vi thực lực tồn tại cách biệt một trời một vực, nếu hai loại thần thông của Tô Triệt không nâng được tác dụng, khẳng định sẽ bị đối phương một chiêu bắt được, huống chi, đối phương vẫn là ba người liên thủ.
Lại huống chi, tu vi một người trong đó còn là Kim Đan trung kỳ.
– Bắt được.
– Cuối cùng cũng bắt được hắn.
Vài Kim Đan trưởng lão của Thái Ất Môn đều là mừng rỡ trong lòng.
Tô Triệt bị một cổ khí kình cuồn cuộn vây hãm tại chỗ, ngón tay cũng không thể nhúc nhích một cái, không thể giãy dụa, cảm xúc tuyệt vọng bùng phát lên, chỉ có thể hô to ở trong nội tâm:
– Nếu Tiên Ngục không thể cứu ta, ngươi liền tự hành rời đi, thay chủ nhân đi thôi.
– Chủ nhân.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc oanh thông một tiếng quỳ rạp xuống đất, phần phật, hơn hai trăm vạn linh thạch hấp nhiếp đến trước mắt, ngửa mặt lên trời hô:
– Những linh thạch này đều cho ngươi, tất cả đều cho ngươi, ăn chúng nó, ngươi liền ra tay cứu chủ nhân a.
Ông…
Trong óc Tô Triệt, bảo tháp Tiên Ngục toàn thân ngăm đen chậm rãi chuyển động, tựa hồ nó muốn…
Oanh…
Một tiếng nổ vang qua đi, Tô Triệt cảm giác được thân thể chợt nhẹ, lập tức khôi phục năng lực hành động.
Trước mắt sau lưng, sáu Kim Đan trưởng lão của Thái Ất Môn từ không trung nhất tề rơi xuống, tất cả đều là miệng mũi chảy huyết, ngã xuống độ cao hơn mười trượng, mới miễn cưỡng ngừng thân hình lại, cả đám đều là mặt không còn chút máu.
Sáu người đồng thời bị thương…
Chuyện gì xảy ra?
Chẳng lẽ là, Tiên Ngục thật sự phát uy rồi?
Trong lòng Tô Triệt đang cảm thấy nghi hoặc, bên tai vang lên tiếng nói mà mình vô cùng quen thuộc, vô cùng thân thiết.
– Ta vẫn rất khó hiểu, nhóm người các ngươi lén lén lút lút du đãng ở gần đây làm gì, quả nhiên là hướng về phía đồ nhi của ta mà tới.
Trên không trung, một đạo thân ảnh nặng như núi, mục quang uy nghiêm làm người run sợ, giống như kiếm khí kim hệ của hắn đâm thẳng nhân tâm.
– Huyền Cơ Tôn Giả…
Hai Kim Đan trưởng lão của Thái Ất Môn nghẹn ngào kinh hô.
Tô Triệt giờ mới hiểu được, cũng không phải Tiên Ngục phát uy, mà là sư tôn kịp thời đuổi tới cứu mình.
– Triệt nhi.
Huyền Cơ Tôn Giả xoay chuyển ánh mắt, nhẹ nhàng khoát tay, liền đưa Tô Triệt đến bên người.
– Sư tôn…
Tô Triệt khom mình hành lễ, giờ phút này tâm tình khó có thể nói nên lời.
– Đi.
Kim Đan trung kỳ trưởng lão của Thái Ất Môn hô to một tiếng.
Năm người còn nhảy đi tứ phía, đều tự chọn một phương hướng, muốn chạy trốn cho khỏi chết.
Bọn họ đều biết, cảnh giới của Huyền Cơ Tôn Giả chính là Kim Đan hậu kỳ Đại viên mãn, thuộc về cường giả cấp bậc như Hạo Nguyên đại tôn, bọn hắn không thể địch nổi.
Trốn a, ai bị đuổi kịp, thì coi như là xui xẻo.
Nhiếp Hồn
Ông…
Tô Triệt kịp thời phát động thần thông, một người trong đó lập tức ngã quỵ, lăn lộn, lăn qua lăn lại ngã xuống mặt đất.
Tù Ma…
Một chữ tù thật to, vây khốn một tên còn lại.
– Đi được sao?
Cùng lúc đó, Huyền Cơ Tôn Giả vung tay lên, liền có bốn đạo kim quang kích xạ ra, bá bá bá bá, trong giây lát đuổi theo bốn người khác.
A…
Vài tiếng kêu thảm thiết, ba Kim Đan sơ kỳ không hề có năng lực chống cự, bị kim quang xuyên qua, từ giữa không trung đồng thời ngã xuống dưới.
Chỉ có một Kim Đan trung kỳ trưởng lão của Thái Ất Môn, kịp thời quay thân lại, thúc dục phi kiếm trong tay, dùng công đối công, lúc này mới triệt tiêu đạo kim quang này.
Này là bởi vì Huyền Cơ Tôn Giả dùng một cổ kình khí hóa thành bốn đạo, hắn mới có thể bình yên vô sự chống đỡ xuống.
Bất quá, cũng chỉ là kéo dài hơi tàn mà thôi.
Hô…
Một thanh cự kiếm kim sắc tùy theo mà đến, đây mới là sát chiêu chính thức của Huyền Cơ Tôn Giả.
– Hạo…
Trưởng lão này hét lớn một tiếng, chân nguyên nổi lên toàn thân, phi kiếm và pháp bảo phòng ngự đồng thời tế ra, ngăn cản trước người…
Chương 303 : Người không thể quá tham lam
Phần phật…
Lại không nghĩ rằng, chuôi cự kiếm kim sắc này, lại hóa thành vô số phi kiếm thật nhỏ, như cuồng phong mưa rào đánh tới trước mặt.
Đinh đinh đang đang…
Phi kiếm cùng pháp thuẫn của hắn chỉ có thể ngăn lại một phần nhỏ trong đó, phi kiếm kim sắc còn lại trong nháy mắt đi tới trước mắt.
– Mạng ta xong rồi…
Trưởng lão này đầy mặt hoảng sợ, lập tức bị một mảnh kim quang triệt để bao phủ.
Kim quang qua đi, bóng người cũng không có, ngay cả nguyên thần cũng không có thể chạy thoát được.
Sưu…
Ngàn vạn kim kiếm thật nhỏ, ở trên không trung lại lần nữa ngưng tụ thành một thanh cự kiếm, cuối cùng lại hóa thành một thanh phi kiếm kim sắc tinh sảo khéo léo, bay trở về trong tay Huyền Cơ Tôn Giả.
Nhiếp Hồn… Nhiếp Hồn… Nhiếp Hồn…
Tô Triệt liên tục kích xạ ba lượt lam quang, ba nguyên thần vừa mới bị kim mang xuyên thấu kia, từ trong thi thể của bọn hắn hấp nhiếp tới, trực tiếp đưa vào trong Tiên Ngục.
Lần động tác này, thoạt nhìn giống như là mi tâm của Tô Triệt thôn phệ hồn phách của người khác vậy.
Giờ phút này, Huyền Cơ Tôn Giả nhìn xem hai trưởng lão Thái Ất Môn còn sống khác, lại bị Tô Triệt dùng thần thông định ở giữa không trung, gật đầu nói:
– Mấy tháng không thấy, bổn sự của ngươi lại tăng không nhỏ.
– Sư tôn.
Tô Triệt chi tiết nói ra:
– Ta chỉ có thể định trụ bọn họ, nhưng lại gặm không động đến bọn hắn. Phù Bảo ngươi cấp cho ta, tất cả ba đạo kiếm khí đều hết sạch.
– Ta biết rõ.
Huyền Cơ Tôn Giả bấm tay gảy nhẹ, bành bạch hai cái kiếm quang, liền giết chết hai Kim Đan trưởng lão còn sống kia.
Sau đó, nguyên thần hai người này, cũng bị Tô Triệt hấp nhiếp tới.
Chỉ nghe Huyền Cơ Tôn Giả tiếp tục nói:
– Trong phạm vi vạn dặm, ngươi sử dụng tấm Phù Bảo này, ta sẽ có cảm ứng, cho nên mới có thể kịp thời đuổi tới cứu ngươi.
Tô Triệt bừng tỉnh đại ngộ, tấm Phù Bảo này ngưng kết một tia nguyên thần của sư tôn, một khi mình đem ra, trong cự ly vạn dặm, sư tôn có thể rõ ràng cảm ứng được…
Không hề nghi ngờ, một khi mình sử dụng Phù Bảo, liền ý nghĩa đang tao ngộ hung hiểm, sư tôn đương nhiên sẽ chạy tới cứu.
Sáu Kim Đan trưởng lão của Thái Ất Môn toàn bộ chết hết, Tô Triệt cũng là lần đầu tiên kiến thức đến thực lực của sư tôn, có thể nói Kim Đan trung kỳ ở trước mặt hắn, một kích là mất mạng.
Đây mới là tiêu chuẩn của đỉnh cấp cường giả, nếu so với Phong Cát ở trong phường thị Thanh Lam Châu kia, còn lợi hại hơn nhiều.
– Đi thu thi thể của những người kia lại a.
Huyền Cơ Tôn Giả trầm giọng nói ra:
– Chuyện này, chỉ có ta và ngươi biết là được, bên Chưởng Giáo Chí Tôn kia, thì không cần nói thêm cái gì.
– Vâng.
Tô Triệt gật đầu đáp ứng, đương nhiên biết rõ, sư tôn là vì bảo vệ mình. Bởi vì, vừa rồi mình hiển lộ hai loại thần thông, xác thực sẽ làm rất nhiều người mơ màng vô hạn.
Cộng với hai người lúc trước bị mình giết chết kia, tổng cộng thu hoạch bảy thi thể cùng nguyên thần của Kim Đan tu sĩ, cùng với vật phẩm tùy thân của bọn họ, một tên còn lại thì cái gì cũng không còn, đối với Tô Triệt mà nói, lần này lại được một số tiền của phi nghĩa.
Quét dọn xong chiến trường, Tô Triệt theo Huyền Cơ Tôn Giả bay đến Huyền Cơ Phong.
– Sư tôn, vừa rồi thanh phi kiếm kim sắc kia, có phải là một kiện Linh bảo công kích hay không?
– Nghe nhiều như vậy làm gì, tiểu tử ngươi có nhiều bí mật như vậy, vi sư ta cũng phải bảo trì một ít cảm giác thần bí mới được.
– Nhất định là Linh bảo, ngài không thừa nhận, ta cũng có thể đoán được.
Bị người một đường đuổi giết, lúc này đi theo bên người sư phụ, cơ thể và đầu óc triệt để buông lỏng xuống.
Rốt cục về đến nhà.
Trên đường phản hồi Huyền Cơ Phong, trong Tiên Ngục, lão Hắc phân biệt tiến hành thẩm vấn đối với nguyên thần của bảy Kim Đan tu sĩ Thái Ất Môn.
Tô Triệt giờ mới hiểu được tiền căn hậu quả, dĩ nhiên là mình thi triển hai đại thần thông đưa tới mầm tai vạ, cũng đã hiểu được, năng lực nghịch thiên rút thần thông của pháp bảo ra chuyển hóa thành thần thông bản thân, đối với tu sĩ Kim Đan mà nói, là tràn đầy sức hấp dẫn.
Lại có nữa là, những Kim Đan trưởng lão Thái Ất Môn này, sở dĩ có thể ở bên ngoài sơn môn chuẩn xác ngăn chặn mình, cũng là bởi vì trước kia thời điểm mình đến phường thị Phi Vân Hồ, biến trở về diện mạo chân thật, mới có thể bị bọn họ liếc mắt liền nhận ra được.
Người của Thái Ất Môn, đã sớm tìm hiểu rõ ràng thân phận của mình, bức họa của mình, bọn họ cũng có một phần.
Cái phiền toái này nên hóa giải như thế nào, Tô Triệt tạm thời vẫn không có thể nghĩ ra biện pháp xử lý phù hợp, bất quá, cũng không có lo lắng quá mức. Cùng lắm thì, từ nay về sau, mỗi lần rời khỏi Thiên Huyền Tông đều phải dịch dung một phen, không dùng khuôn mặt thực gặp người là được.
Người tu tiên, không quan tâm tướng mạo, không quan tâm bề ngoài, coi như là ngũ quan diện mục triệt để cải biến, thì tính làm sao, chỉ cần không chậm trễ tu hành, những chuyện khác, toàn bộ không sao cả.
Trong Huyền Cơ Kim Điện, hai thầy trò mặt đối mặt ngồi xuống.
Đầu tiên, Tô Triệt lấy ra sáu túi càn khôn của các Kim Đan trưởng lão Thái Ất Môn, bên trong có đồ vật gì đó, Tô Triệt cũng không biết được, thậm chí cũng không cho phép lão Hắc ở trong Tiên Ngục sớm xem xét.
Lúc trước hai người kia bị một mình mình giết chết, túi càn khôn của bọn họ không cần lấy ra. Nhưng mà sáu cái này, nghiêm khắc mà nói, là chiến lợi phẩm thuộc về sư tôn, cho dù bên trong có một Đạo khí cực phẩm, Tô Triệt cũng sẽ không vụng trộm tham ô xuống.
Cái của mình, thì là của mình, Tô Triệt tuyệt sẽ không ở loại chuyện này, chiếm tiện nghi của sư tôn mình.
Sư tôn cứu cái mạng nhỏ của mình, lại giúp đỡ mình giết địch nhân, nếu như là vì ích lợi mà lừa gạt sư tôn, này còn có phải là người hay không?
Nếu trong nội tâm có xấu hổ, đó chính là tâm ma.
Những đạo lý này, Tô Triệt nghĩ đến rất thông thấu.
Nhìn sáu túi càn khôn đặt ở trước mặt, Huyền Cơ Tôn Giả mỉm cười, hỏi:
– Lấy ra làm chi? Vừa rồi cho ngươi quét dọn chiến trường, chính là nói, những vật này tất cả đều về ngươi.
– Sư tôn xem trước một chút, xem trong này có gì phù hợp cho người xử dụng hay không?
Tô Triệt cười nói:
– Nếu sư tôn không vừa mắt cái gì, vậy thì tất cả đều cho đệ tử.
Huyền Cơ Tôn Giả cười cười gật đầu, phân biệt mở ra sáu túi càn khôn, nhanh chóng xem xét một lần, chỉ lấy ra ba mươi mấy miếng thượng phẩm linh thạch, nhìn Tô Triệt nói ra:
– Những linh thạch này ngược lại dùng được, còn lại không có gì lạ.
Tô Triệt ha ha mà cười, thu tất cả túi càn khôn vào.
Sau đó, Tô Triệt liền giảng thuật kỹ càng hành trình tới Thái Ất Môn đến bây giờ một lần cho sư tôn nghe.
Nói tới hai đại thần thông của mình, Tô Triệt không có khả năng lộ ra bất cứ chuyện gì có quan hệ cùng Tiên Ngục, chỉ có thể tràn ngập xin lỗi nhìn Huyền Cơ Tôn Giả nói ra:
– Sư tôn, thật sự là có lỗi, loại năng lực này, thuộc về một loại thiên phú của ta, xác thực không thể cộng hưởng cùng người, nếu không, đệ tử chắc chắn giúp ngài…
Chương 304 : Người không thể quá tham lam
Tiên Ngục
– Ta biết rõ.
Huyền Cơ Tôn Giả khoát khoát tay nói:
– Nói thật, loại năng lực này cũng làm ta vô cùng động tâm, bất quá, ta biết rõ ngươi có lòng hiếu tâm. Nếu là chuyện tình có lợi đối với ta Ngưng Anh, nhất định sẽ chủ động nói cho ta biết…
Nói đến đây, ánh mắt của hắn trở nên ngưng trọng hơn rất nhiều:
– Bất quá, chuyện này xác thực là phiền toái không nhỏ, chưa nói Hạo Nguyên đại tôn của Thái Ất Môn sẽ phái người không từ thủ đoạn bắt ngươi, coi như là Tôn Giả của mười ngọn chủ phong trong môn phái, cũng sẽ có người sinh ra tà tâm đối với ngươi. Giấy không thể gói được lửa, chuyện này sớm muộn gì cũng sẽ truyền ra. Từ nay về sau, ngươi sẽ gặp phải nguy cơ nặng nề.
– Đúng vậy.
Tô Triệt trầm trọng gật đầu, được sư tôn nhắc nhở, mới liên tưởng đến Tôn Giả mười ngọn chủ phong của bổn phái, tu vi của bọn họ đều là Kim Đan hậu kỳ, đồng dạng mong mỏi tấn chức Nguyên Anh…
Coi như mình tránh ở sơn môn không ra, ngoại nhân bắt không được mình, chỉ là giặc trong nhà, càng khó lòng phòng bị a.
– Cái này phải làm như thế nào cho phải, chẳng lẽ mình phải trốn tới một địa phương nào đó không có người lui tới, không đến Nguyên Anh kỳ, không dám ra gặp người sao?
Lần này, Tô Triệt thật đúng là cảm thấy có chút nhức đầu.
Huyền Cơ Tôn Giả cũng là mặt ủ mày chau, đau khổ suy tư thượng sách…
Đồ nhi này của mình, rõ ràng cho thấy có đại cơ duyên, đại tạo hóa trong người, chỉ cần có thể cho hắn phát triển xuống dưới, nhất định có thể sáng tạo ra thời kỳ huy hoàng làm cho người người ngưỡng mộ.
Đồng dạng, sự thành tựu của hắn, cũng là một phần vinh quang cùng thành quả của một sư tôn.
Một mầm tốt như thế, có thể nào để cho hắn chết non.
Trong Huyền Cơ đại điện, tạm thời lâm vào trầm tĩnh…
Trong Tiên Ngục, lão Hắc cũng đang kiểm kê túi càn khôn của tám Kim Đan tu sĩ, ý vị hét lên:
– Phát tài, phát tài, lão Hắc ta thích nhất là chuyện này. Kiểm kê chiến lợi phẩm, loại cảm giác này, thật sự là quá sung sướng.
Đối với chủ nhân cùng Huyền Cơ Tôn Giả lo lắng, lão Hắc lại không cho là đúng.
Nếu như thật sự không được, vậy thì rời khỏi Thiên Huyền Tông, đổi tên đổi họ, đi địa phương khác phát triển.
Đối với chủ người mà nói, chỉ cần có Tiên Ngục trong tay, mặc dù chỉ làm một tán tu, cũng có thể sáng tạo truyền kỳ.
Hôm nay chủ nhân lấy được thành tích, cùng Thiên Huyền Tông có bao nhiêu quan hệ?
Là Thiên Huyền Tông tạo ra được sao?
Căn bản không phải…
Ngoại trừ chủ nhân cố gắng ra, Tiên Ngục mới là công thần lớn nhất. Môn phái hay không môn phái, không có tác dụng gì lớn cả.
Đây cũng là tiếng lòng của lão Hắc.
Phân loại vật phẩm, toàn bộ kiểm kê xong, lão Hắc trông một đống lớn bảo vật, hắc hắc vui mừng.
Những vật vụn vặt kia cũng không cần nhắc lại, chỉ nói trọng yếu nhất: Chín thanh Bảo khí hạ phẩm, Bảo khí trung phẩm một kiện. Bất quá, Bảo khí chính là pháp bảo giữ thể diện của Kim Đan tu sĩ, bây giờ chủ nhân chỉ là giai đoạn Trúc Cơ, không cách nào sử dụng.
Mười chín thanh Cực phẩm Linh khí, phần lớn là pháp bảo phòng ngự. Bất quá, mặc dù là pháp bảo công kích, cũng khó có thể đột phá lực phòng ngự của Kim Đan tu sĩ, có chút tiếc nuối a.
Linh khí thượng phẩm càng là một đống lớn, chừng trên trăm kiện, những Kim Đan trường lão này thường bị mang trong người, là ngày bình thường dùng ban cho đệ tử.
Hơn ba trăm vạn Linh thạch, trong chuyện này, chỉ là trưởng lão Kim Đan trung kỳ kia, trong túi càn khôn cũng có hơn chín mươi vạn. Hoặc là nói, từng Kim Đan tu sĩ, đều là một đại tài chủ, huống chi, bọn họ còn là Kim Đan trưởng lão của siêu cấp môn phái.
Đan dược vô số, trong đó, Linh Đan lục phẩm mà chủ nhân cần dùng đến hơn một trăm viên, Linh Đan thất phẩm hơn ba trăm viên, Linh Đan bát phẩm hơn chín mươi viên…
Tu vi Kim Đan kỳ, phần lớn là dùng Linh Đan thất phẩm phụ trợ tu luyện, bởi vậy, trong túi càn khôn của bọn họ, nhiều nhất chính là Linh Đan thất phẩm.
Các loại linh phù, cộng lại cũng có mấy trăm miếng, chỉ là linh phù cực phẩm, liền có hơn một trăm…
– Phát tài, phát tài…
Lão Hắc hưng phấn khó có thể tự kiềm chế, ở trong một đống bảo vật hoa chân múa tay vui sướng.
– Ồn ào cái gì?
Trong nội tâm Tô Triệt quát lớn:
– Đừng không có tiền đồ như vậy, những vật này, đều là sư tôn không cần dùng, không coi là bảo vật chính thức. Huống hồ, một đống lớn gì đó như vậy, cũng không thể khiến cho lực công kích giai đoạn hiện tại của ta có chỗ tăng lên, vẫn là gặm không động những tu sĩ Kim Đan kia.
Không thể dùng Bảo khí, uy lực của Linh khí lại không đủ, Tô Triệt xác thực đang đứng ở một giai đoạn tương đối xấu hổ.
– Đã rất không tồi, chủ nhân.
Lão Hắc cười nói:
– Tu vi của ngươi bất quá là Trúc Cơ hậu kỳ, vừa rồi chỉ bằng sức một mình, thì giết chết hai Kim Đan sơ kỳ của siêu cấp môn phái, này đã rất khoa trương. Người không thể quá tham lam a.
Lão Hắc vừa rồi vẫn chỉ là một bộ nhà giàu mới nổi, giờ phút này lại nghiêm trang giáo dục Tô Triệt, thật đúng là…
Lúc này, Huyền Cơ Tôn Giả coi như nghĩ ra chủ ý, trầm giọng nói ra:
– Triệt nhi, từ hôm nay bắt đầu, ngươi ngược lại phải mạnh mẽ làm người rồi.
– Sư tôn đây là ý gì?
Tô Triệt hỏi.
– Tiếp tục bảo trì an phận, ngươi bị người mưu hại, cũng không có mấy người sẽ biết. Trái lại, nếu ngươi mạnh mẽ làm việc, bỗng nhiên nổi tiếng, trong ngắn hạn kiếm được một danh xưng đệ tử kiệt xuất nhất Thiên Huyền Tông, dưới chúng mục chú ý, người khác muốn động tới ngươi, vậy cũng phải nghĩ kỹ mới được.
Huyền Cơ Tôn Giả chậm rãi nói ra:
– An phận không nhất định đều đúng, mạnh mẽ thể hiện mình không nhất định không tốt. Huống hồ, ấn tượng của Tử Tiêu sư thúc đối với ngươi không tệ, có hắn chiếu cố, hơn nữa vi sư giúp ngươi làm chỗ dựa, người tuổi trẻ a, gây ra một chút cũng là bình thường.
– Gặp rắc rối?
Tô Triệt thoáng sững sờ, giống như minh bạch một điểm gì đó.
Kế tiếp, hai thầy trò lại bí mật thương nghị kế sách một hồi lâu, thẳng đến khi màn đêm buông xuống, Tô Triệt mới trở lại Dược Viên linh thảo.
– Cái gì, Ngọc Thanh sư huynh vẫn chưa về?
Sau khi nhìn thấy Linh Lung, lúc này Tô Triệt mới biết được, Ngọc Thanh sư huynh một mực không có trở về sơn môn.
Chẳng lẽ, bị người Thái Ất Môn bắt đi?
Linh Lung càng lo lắng không thôi, vốn tưởng rằng đường huynh và Tô Triệt cùng một chỗ, không nghĩ tới, Tô Triệt đã trở lại, đường huynh vẫn là…
– Xem ra, thật sự ứng với câu nói kia của Lão đầu tử nhà ta…
Vẻ mặt Linh Lung lo lắng thở dài.
– Trưởng lão nói qua cái gì?
Trong nội tâm Tô Triệt, phụ thân trưởng lão dược viên của Linh Lung, cũng là một người thâm bất khả trắc, có chút cảm giác thần bí.
Linh Lung nói ra:
– Lão đầu tử nói, đường huynh cả đời này kiếp nạn nặng nề, lại chỉ có thể tự mình hóa giải, ai cũng không giúp được hắn, trừ khi…
– Trừ khi cái gì?
Tô Triệt vội vàng hỏi.
– Không biết .
Linh Lung buông buông tay:
– Lão đầu tử nói xong hai chữ “trừ khi”, thì không chịu nói nữa, lúc ấy, ta cũng hỏi giống như ngươi vậy.
Chương 305 : Câu chuyện Thiên phú thức tỉnh
Tô Triệt gật gật đầu, thoáng trầm mặc một hồi lâu.
Nhớ rõ thời điểm ở Ma giới dưới mặt đất, Ngọc Thanh sư huynh từng nói qua một câu “an nguy của ta không cần ngươi lo lắng”, chính là vì nhắc nhở mình, hắn cũng là một người có rất nhiều kiếp nạn, thân là bằng hữu của hắn, không cần phải bởi vì bất luận tin tức bất lợi hoặc tình huống gì mà lo lắng, hắn đều có đường hóa giải…
– Ai…
Linh Lung lại thở dài:
– Đệ đã là Trúc Cơ hậu kỳ, nhưng tỷ lại chưa có Trúc Cơ… Mỗi lần gặp đệ, đều là chờ đợi lo lắng.
Tô Triệt không khỏi bị nàng chọc cười, hỏi:
– Vì sao phải chờ đợi lo lắng, sợ đệ phi thăng thành tiên, không mang tỷ đến Tiên Giới hả?
– Cắt…
Linh Lung nói:
– Chờ đệ thành tiên, tỷ đã sớm chết già.
– Vậy cũng chưa hẳn.
Tô Triệt vui đùa nói:
– Nói không chừng, trong năm trăm năm, đệ có thể thành tiên, thiên tư của sư tỷ rất tốt, Kết Đan là không có vấn đề gì cả, thọ hạn năm trăm năm, có lẽ sẽ nhìn thấy ngày đệ phi thăng?
Tô Triệt tuân thủ hứa hẹn, cho đến ngày nay, y nguyên xưng Linh Lung là sư tỷ.
– Được rồi, tỷ liền chờ đệ năm trăm năm.
Linh Lung cũng cười:
– Chờ đệ mang tỷ đến Tiên Giới, hít mấy ngụm tiên khí, khi đó có chết cũng không hối hận..
Cùng ngày trong đêm, Tô Triệt đi theo Huyền Cơ Tôn Giả tới Tử Tiêu Phong, nhìn thấy Tử Tiêu sư tổ, ba người ngồi xuống tâm sự hồi lâu, sáng sớm hôm sau, Tô Triệt lại cùng Huyền Cơ Tôn Giả đi vào Chưởng giáo đại điện, nhìn thấy Chưởng giáo Chí Tôn, cùng với bốn vị Thái Thượng trưởng lão.
Vốn Huyền Cơ Tôn Giả không có ý định bạo lộ hai loại thần thông của Tô Triệt, thế nhưng mà, thông qua một hồi nói chuyện với nhau ở Huyền Cơ Kim Điện kia, Huyền Cơ Tôn Giả cũng đã biết rõ, chuyện này dấu diếm không bao lâu, sớm muộn gì cũng sẽ bộc lộ ra, còn không bằng chủ động một ít, thẳng thắn nói ra với Chưởng giáo Chí Tôn, có lẽ có có thể được cả môn phái bảo hộ.
Mà đêm qua, một hồi tâm sự cùng Tử Tiêu Thái Thượng trưởng lão kia, là đã định xuống, để cho Tử Tiêu tận dụng hết khả năng bảo hộ an toàn cho Tô Triệt, hơn nữa, còn thương định ra một loại giải thích tương đối hợp lý, tất cả đều làm tốt, Huyền Cơ Tôn Giả mới dám mang theo Tô Triệt đi vào Chưởng giáo đại điện.
– Ah?
Nghe qua Huyền Cơ Tôn Giả giảng thuật nửa đoạn trước, Chưởng giáo Chí Tôn trầm giọng hỏi:
– Nói như vậy, cái gọi là đoàn đàm phán của Thái Ất Môn, chỉ là một ngụy trang, bọn họ là hướng về phía Tô Triệt mà đến?
– Vâng, Chưởng giáo sư thúc.
Huyền Cơ Tôn Giả cung kính trả lời.
Chưởng giáo Chí Tôn cùng ba vị Thái Thượng trưởng lão còn lại đều khẽ gật đầu, dùng lịch duyệt của bọn hắn, không cần nói quá minh bạch, cũng có thể nghĩ thấu rất nhiều chuyện.
Tử Tiêu Thái Thượng trưởng lão nói ra:
– Ta đã điều tra, năng lực thiên phú của Tô Triệt, dù là ai cũng đoạt không được, Thái Ất Môn Hạo Nguyên, bất quá là uổng phí tâm cơ.
Bọn người Chưởng giáo Chí Tôn cười mỉm nhìn xem Tô Triệt, trong nội tâm Tô Triệt cũng không thấy sợ hãi, năng lực rút uy năng pháp bảo chuyển hóa thành thần thông bản thân của Tô Triệt, đối với Nguyên Anh lão tổ mà nói, lực hấp dẫn không lớn lắm, bởi vì, đến Nguyên Anh kỳ, bản thân đã có đủ năng lực học tập nắm giữ nhiều loại thần thông, không cần phải rút ra từ trong pháp bảo.
Hơn nữa, đến cảnh giới bực này như bọn hắn, thứ mà bọn hắn truy cầu không giống như trước kia nữa rồi. Thần thông chi thuật, cũng không phải nói càng nhiều càng tốt.
Bất quá, loại sự tình này cũng không dễ nói lắm, dù sao, cách nghĩ mỗi người đều không giống nhau, nếu như chưởng giáo Chí Tôn hoặc là một vị Thái Thượng trưởng lão nào đó động tâm tư đối với Tô Triệt, đó mới là cục diện đáng sợ nhất.
Đây cũng là sự tình Tô Triệt và Huyền Cơ Tôn Giả lo lắng nhất, cho nên mới phải tìm Tử Tiêu, để cho hắn ra mặt bảo vệ Tô Triệt.
Đối với cách làm người của Tử Tiêu, Tô Triệt và Huyền Cơ Tôn Giả đều không có chút nghi ngờ.
Tóm lại, cửa ải giờ phút này, mới coi là thừ khi Tô Triệt bước chân vào Tu Chân giới đến nay, gặp phải nguy cơ lớn nhất.
Ngày hôm qua, Huyền Cơ Tôn Giả đã từng hỏi qua Tô Triệt một câu:
– Triệt nhi, ngươi chỉ có hai lựa chọn, hoặc là lập tức thoát ly Thiên Huyền Tông, mai danh ẩn tích, làm một tán tu, hoặc là nghênh đón kiếp nạn, tìm cách vượt qua cửa ải này, trở thành một ngôi sao mới chói mắt nhất Thiên Huyền Tông, vi sư cũng sẽ dốc hết toàn lực giúp ngươi.
Tô Triệt trả lời không hề do dự:
– Sư tôn, ta lựa chọn thứ hai, cho dù chết cũng không hối tiếc.
Huyền Cơ Tôn Giả ngửa mặt lên trời cười cười:
– Như vậy, ta nếu ngay cả đồ nhi của mình cũng không bảo hộ được, cũng không xứng sống trên trần thế!
Không cần nói rõ, hai thầy trò đã định ra một ý định trong lòng, phía dưới tràng nguy cơ này, chỉ có hai kết quả, cùng sinh, hoặc cùng chết.
Giờ phút này, ở trong Chưởng giáo đại điện, là khảo nghiệm mà hai thầy trò phải đối mặt.
Đại điện to lớn, tạm thời im ắng, qua một hồi lâu, mới nghe được Chưởng giáo Chí Tôn chậm rãi hỏi:
– Tô Triệt, ngươi vẫn chưa tới hai mươi tuổi đúng không?
– Vâng, Chưởng giáo sư tổ, tiếp qua năm tháng, đệ tử mới đầy hai mươi tuổi.
Tô Triệt ngồi trên bồ đoàn, bình tĩnh mà đáp.
– Ngươi đứa nhỏ này, vốn là đi Tiểu Di Tiên Cảnh, lập một đại công cho phái ta, sau đó lại hái được gốc Hắc Vực tiên liên nổi tiếng đã lâu kia, tăng lên tư chất Tiên Thiên, tiếp theo lại là người đầu tiên vạch trần nguyên do Tu Chân giới hỗn loạn, có thiên phú rút thần thông pháp bảo ra hóa thành thần thông bản thân, mười chín tuổi tấn chức Trúc Cơ hậu kỳ…
Chưởng giáo Chí Tôn không khỏi cười nói:
– Ngươi đến cùng còn có bao nhiêu năng lực thiên phú, hôm nay, có thể ở chỗ này nói rõ ngọn ngành với chúng ta hay không, tránh khỏi ngày sau lại giày vò ra cái dạng gì mới nữa.
Tứ đại Thái Thượng trưởng lão cũng là mặt mỉm cười, đồng dạng cho rằng, đứa nhỏ này có thể làm chuyện mà người thường không thể là, thật là không….
Tô Triệt thoáng trầm mặc một lát, dựa theo hôm qua cùng sư tôn và Tử Tiêu sư tổ thương định cái giải thích kia, mới hồi đáp:
– Khởi bẩm Chưởng giáo sư tổ, xác thực đệ tử không chỉ có một hạng thiên phú năng lực. Nói thí dụ như, lúc tấn cấp Luyện Khí tầng một, thức tỉnh trước nhất là thiên phú năng lực trị liệu linh thảo. Lúc tấn cấp Luyện Khí hậu kỳ, thức tỉnh năng lực tùy ý cải biến linh lực ba động, sau khi thành công Trúc Cơ, lại thức tỉnh một loại năng lực khống chế yêu thú, Ma tộc cùng âm hồn…
Tô Triệt tinh tế nói ra:audio truyện đao tu
– Lúc tấn cấp Trúc Cơ trung kỳ, lại thức tỉnh năng lực lấy uy năng pháp bảo chuyển hóa làm thần thông của mình, bước tiếp theo, nếu như có thể kết thành Kim Đan, có khả năng còn có thể thức tỉnh năng lực khác cũng nói không chừng.
Tô Triệt nói ra những năng lực này, đều đã là không thể giấu diếm, không muốn nói, cũng không được.
Năng lực trị liệu linh thảo, Huyền Cơ Phong linh thảo Dược Viên không người không biết, không có khả năng giấu diếm, năng lực cải biến linh lực ba động, sớm đã bị U Ngăn Quỷ Cơ biết được, nàng chưa chết, sớm muộn gì cũng lan truyền đi ra.