[Audio] Tiên Ngục dịch
Tập 45: Phong lôi tuyệt địa (c221-c225)
❮ sautiếp ❯Chương 221 : Phong lôi tuyệt địa (thượng)
Nhìn thấy Tô Triệt, Quỷ Cơ liền nhận ra, linh lực ba động của hắn quả nhiên giống như đúc của Hoang Thần Thử. Giờ phút này, nếu như nhắm mắt lại, lại ngăn cản thần thức, chỉ bằng Linh Giác cơ bản nhất của tu luyện giả đi cảm giác hắn, cảm nhận chính là một con Hoang Thần Thử điển hình.
Một nhân loại, có thể mô phỏng ra linh lực ba động của yêu thú. Điều này ở Tu Chân Giới, tuyệt đối được xưng tụng là năng lực kỳ lạ cực kỳ hiếm thấy. Lúc này, Quỷ Cơ nhịn không được hỏi:
– Loại bổn sự này của ngươi, là một loại kỹ năng, hay là một loại thiên phú?
Nghe được vấn đề của nàng, trong nội tâm Tô Triệt ngược lại là sững sờ, bởi vì, nàng càng hỏi như vậy, ngược lại chứng minh nàng chỉ là xuất phát từ hiếu kỳ, rất có thể không tính toán qua sau đó sẽ dùng sưu hồn thuật dò xét chân tướng.
Bất quá, Tô Triệt vẫn sẽ muôn vàn chú ý đề phòng nàng, không có khả năng tín nhiệm người trong ma đạo giết người vô số này.
Vì vậy, thần sắc kiêu ngạo đáp:
– Đây là một loại thiên phú đặc thù bẩm sinh của ta, ngay cả cha mẹ cùng huynh đệ tỷ muội của ta, bọn họ cũng không có loại năng lực này.
– Ngươi ngược lại là mệnh hảo.
Quỷ Cơ gật gật đầu, đối với loại thuyết pháp này của Tô Triệt, cũng có bảy phần tin tưởng.
Bởi vì, nếu trong Tu Chân giới tồn tại loại pháp thuật kỹ năng này, không có khả năng không có tiếng tăm gì. Mà ngay cả nàng là Kim Đan hậu kỳ cũng hoàn toàn không biết gì cả. Chỉ có những cá nhân thiên phú kia, thiên phú huyết thống, thiên phú chủng tộc, mới xuất hiện một ít năng lực đặc thù kỳ quái, cực kỳ hiếm thấy. Nhưng mà, vô luận là loại thiên phú nào, này đều là một loại năng lực mà thượng thiên ban cho, không thể cướp đoạt. Mặc dù giết hắn rồi, nuốt hắn, cắt nát hắn, ngươi cũng không đoạt được năng lực thiên phú của một người. Vì cái gì gọi là thiên phú, vì cái kia là thượng thiên cho hắn, chỉ có hắn mới có thể thu hồi.
Chuẩn bị sẵn sàng, Quỷ Cơ dẫn Tô Triệt đi đến lối vào Phong Lôi tuyệt địa, chỉ là, vừa mới đến đây, liền dẫn phát vài người chú ý.
– Di? Quỷ bà tử, ngươi lại…
Vài tiếng kinh hô, từ vài gian nhà gỗ đồng thời truyền ra, bởi vì, vài tu sĩ Kim Đan kỳ này, đồng thời phát hiện, linh lực ba động của Tô Triệt lại trở nên tương đồng cùng Hoang Thần Thử.
Bùm, bùm, bùm…
Vài phiến cửa gỗ mở ra, mấy đạo thân ảnh lóe lên, trong nháy mắt đi tới trước mặt Tô Triệt cùng Quỷ Cơ.
– Quỷ bà tử, ngươi từ nơi nào tìm được một bảo bối như vậy?
Một tu sĩ Kim Đan trong đó, hai mắt sáng lên nhìn chằm chằm vào Tô Triệt, giống như là kẻ tham tài thấy được một tòa Kim Sơn.
Ánh mắt bốn người khác, so với hắn cũng không tốt đến đâu, làm cho toàn thân Tô Triệt nổi lên da gà.
Quỷ Cơ trầm giọng nói:
– Vốn là môn nhân phái ta. Hiện tại ta đã thu làm đệ tử thân truyền.
Phân chia đẳng cấp đệ tử của Vạn Quỷ Tông, chỉ có môn đồ bình thường cùng đệ tử thân truyền, nghe nói, cả Vạn Quỷ Tông cũng chỉ có hơn ba trăm thân truyền đệ tử, mấy vạn người khác cũng chỉ là môn đồ bình thường.
– Ha ha, quỷ bà tử, vận khí thật tốt a.
Tu sĩ Lạc Tai Hồ ngửa đầu cười nói:
– Lần này, ngươi có khả năng hái được Hắc Vực Tiên Liên.
– Chỉ mong là như vậy.
Quỷ Cơ nhàn nhạt đáp.
– Như vậy, đợi cho đệ tử bảo bối của ngươi ngắt lấy Tiên liên cho ngươi xong, có thể cho chúng ta mượn sai sử vài ngày được không, đồng dạng, chúng ta cũng có thể thu hắn làm đệ tử a. Ha ha ha…
Tu sĩ Lạc Tai Hồ không chút nào che lấp đưa ra yêu cầu.
– Loại sự tình này, phải xem chính hắn có nguyện ý hay không.
Quỷ Cơ vẫn là ngữ khí bình thản.
Vì vậy, tu sĩ Lạc Tai Hồ nhìn tới Tô Triệt, vẻ mặt tươi cười, ngữ khí tận khả năng nhu hòa, thấp giọng hỏi:
– Tiểu tử kia, ngươi có nguyện ý giúp chúng ta hay không. Chúng ta cũng sẽ cho ngươi rất nhiều chỗ tốt, càng khỏi cần nói, sẽ coi ngươi trở thành đệ tử sủng ái nhất mà đối đãi.
Bốn người khác cùng một chỗ gật đầu, cũng là mặt mũi tràn đầy chờ mong nhìn chằm chằm vào Tô Triệt.
Tô Triệt liếc nhìn Lạc Tai Hồ, trong lòng tự nhủ, vị đại thúc này hẳn là cao cao tại thượng ra lệnh thành thói quen, ngay cả lời nói cầu người, cũng làm người ta khó nghe như vậy…
Vì vậy, Tô Triệt học loại ngữ khí kia của Quỷ Cơ, nhàn nhạt trả lời:
– Thật có lỗi, ta không muốn.
– Ừ?
Mấy người Lạc Tai Hồ hơi bị sững sờ, sắc mặt lập tức chuyển thành âm hàn, hừ nói:
– Tiểu tử, ta khuyên ngươi, không cần phải làm quyết định qua loa như vậy. Ngươi biết chúng ta là ai sao?
Tô Triệt nhìn nhìn Quỷ Cơ, thoáng toát ra một ít vẻ kiêu ngạo, ngạo nhiên nói ra:
– Sư phó ở đây, ta ai cũng không để ý.
Tô Triệt cố ý như thế, chính là vì thử thái độ của Quỷ Cơ một chút.
Bọn người Lạc Tai Hồ tự giữ thân phận, ngược lại không thể mất hết mặt mũi tranh chấp cùng một vãn bối, liền nhìn Quỷ Cơ nói ra:
– Quỷ bà tử, ngươi nói thế nào?
Lúc này, có mỹ phụ trung niên tu vi một Kim Đan kỳ khác nhịn không được uy hiếp nói:
– Quỷ Cơ tỷ tỷ, nếu ngươi không đồng ý, đừng trách muội muội ta mắt nhỏ. Nếu như ngươi không đáp ứng yêu cầu của chúng ta, đồng dạng, chúng ta cũng sẽ không đáp ứng cho tiểu tử này đi vào, hừ hừ, cứ kéo dài ở ngoài này a.
– Hoang Thần Cốc chính là nơi vô chủ, mấy người các ngươi, khi nào biến thành thủ vệ trong này?
Quỷ Cơ cười lạnh nói:
– Chỉ cần là chuyện ta muốn làm, không có người ngăn được ta.
Nghe được nàng nói như vậy, trong lòng Tô Triệt vừa mới cho một câu khen ngợi, nhưng lại nhanh chóng hạ xuống, đã bị lão Hắc giội nước lạnh tới:
– Chủ nhân, ta cảm giác được, Quỷ Cơ đang lén lút truyền âm cho những người kia.
Thực lực bọn họ rất cao, ta không dò xét được nội dung cụ thể, nhưng mà phi thường xác định, bọn họ đang truyền âm trao đổi.
– Con mẹ nó, ***.
Tô Triệt nhịn không được chửi tục một hồi:
– Nói như vậy, lời nói vừa rồi kia của Quỷ Cơ, chẳng qua là nói cho ta nghe. Bọn họ lại bí mật truyền âm, khẳng định là trao đổi một ít lời bất lợi đối với ta. Quỷ Cơ này, quả nhiên là một người nói không giữ lời.
Chỉ là trong nháy mắt, Tô Triệt đã có quyết định, thật sự chiếm được cây Hắc Vực Tiên Liên này, cũng đừng nghĩ để mình phân cho nàng một chút. Lão quỷ bà, chậm rãi chờ chết a.
Tô Triệt rất chân tình, đồng dạng, phản cảm nhất chính là người bất tín.
Kế tiếp, chợt nghe Quỷ Cơ dùng ngôn từ kịch liệt tranh chấp cùng mấy người Lạc Tai Hồ một phen, cuối cùng, suýt nữa triệt để trở mặt, mới làm bọn họ kinh sợ rút lui.
Mấy người Lạc Tai Hồ rất âm trầm, hùng hùng hổ hổ trở về nhà gỗ.
Hành động đều rất tuyệt, nhưng mà Tô Triệt đã thấy rõ sắc mặt chính thức của những người này, thần thái biểu diễn ra vừa đúng là đắc ý nhàn nhạt, dùng cái này để biểu hiện ra sự vô tri của mình.
– Tiến vào đi, cẩn thận một chút.
Vào cửa trước tuyệt địa, ngữ khí Quỷ Cơ thâm trầm dặn dò.
Tô Triệt không tiếng động gật đầu, xuyên qua sơn cốc hẹp hòi, dứt khoát kiên quyết đi vào.
Chương 222 : Phong lôi tuyệt địa (hạ)
Phong Lôi tuyệt địa, cốc trong cốc của Hoang Thần Cốc.
Tuy đi vào tuyệt địa, nhưng tâm hồn của Tô Triệt, lại chỉ có một cảm giác tự do. Thà rằng hóa thành bụi phấn, trở về thiên địa, cũng không nguyện chết trong tay gian nhân, bị chết biệt khuất, bị chết không đáng.
Xác thực mà nói, Phong Lôi tuyệt địa cũng không phải là một sơn cốc, mà là một cái lòng chảo bị vô số núi lớn vờn quanh, vị trí trung tâm thâm bất khả trắc, giống như vực sâu không đáy, cho đến tận lúc này, cũng chưa nghe nói qua có người có thể dò xét hết tuyệt địa.
Liếc nhìn lại, trước mắt là một thế giới cháy đen hoang vu, trên mặt đất chỉ có một chút hắc thạch hình thù kỳ quái, cùng với hằng hà sa số rãnh sâu khe nhỏ, hố sâu địa huyệt. Ngoại trừ những thứ này ra, rốt cuộc nhìn không tới những thứ khác.
Răng rắc…
Bên trái vài chục trượng, một tia chớp màu lam trống rỗng xuất hiện, lại trong nháy mắt biến mất.
Phần phật…truyện ma audio
Phía trước hơn mười trượng, một đạo hư ảnh màu vàng nhạt nhanh chóng thổi qua, ở trên mặt đất cháy đen bào ra một cái khe rãnh thật dài, cực tốc đi xa.
Đây cũng là thứ đáng sợ nhất trong Phong Lôi tuyệt địa, Thiên Lôi và Cuồng Phong.
Đáng sợ hơn chính là, thuộc tính của Thiên Lôi và Cuồng Phong hoàn toàn là không cố định, một đạo này là Mậu Thổ thần lôi, một đạo khác lại là Ất Mộc thần lôi, lại hạ một đạo khác sẽ biến thành Tử Tiêu thần lôi…
Cuồng Phong cũng giống như vậy, thuộc tính thiên biến vạn hóa, làm cho người khó lòng phòng bị, căn bản là đoán không ra quy luật trong đó. Một kiện pháp bảo phòng ngự cấp bậc Bảo khí, bị Thiên Lôi và Cuồng Phong thuộc tính bất đồng cạo qua mấy lần, sẽ trở thành vết thương chồng chất, linh tính giảm mạnh.
Rất nhiều tu sĩ tầm bảo lúc trước, tiến đến nơi này, tự nhận là chuẩn bị phi thường sung túc, chỉ là không đến một phút đồng hồ, sẽ đầy bụi đất mà lui về, bảo bối gì cũng không tìm được, thường thường đều là hư hao vài món pháp bảo yêu mến nhất, được không bù mất, hối hận không thôi.
Càng đi khu vực trung tâm, mật độ Thiên Lôi và Cuồng Phong xuất hiện càng lớn, muốn dựa vào pháp bảo hộ thân ngạnh kháng, căn bản là không thực tế. Có lẽ Tiên khí trong truyền thuyết còn có thể.
Trừ khi ngươi có bản lĩnh, khiến cho Thiên Lôi và Cuồng Phong này căn bản không gặp được ngươi, mới có thể tùy ý chạy loạn trong phiến tuyệt địa này. Hoang Thần Thử trong Hoang Thần Cốc, chính là một loại như vậy.
Tô Triệt vừa đi vào Phong Lôi tuyệt địa, liền rõ ràng cảm thấy được một loại ba động kỳ dị quanh quẩn bốn phía, cực kỳ tương tự cùng linh lực ba động của bản thân mình, ẩn ẩn bày biện ra hài hòa cộng minh.
Giống như là khi nuốt Độn Địa đan, tim đập sinh ra cộng minh cùng nhịp đập đại địa, giờ loại cảm giác này cũng cực kỳ tương tự.
Dù vậy, Tô Triệt cũng không dám tùy tiện làm việc, mà là cẩn cẩn dực dực lục lọi về phía trước. Tuyển định phương hướng, trước khi tiến đến, Quỷ Cơ chỉ định cho mình phương hướng đông nam.
Vài thập niên trước, đã có người ở trong Phong Lôi tuyệt địa gặp qua cây Hắc Vực Tiên Liên này, chỉ có điều, vị trí Tiên Liên sinh trưởng chính ở vào một khu vực trung tâm của Thiên Lôi và Cuồng Phong, chí ít có mười mấy tu sĩ Kim Đan kỳ bỏ mạng tại đây, đều không ai có thể ngắt lấy nó.
Càng về sau, lại có hai vị Nguyên Anh Lão tổ đại bại mà về, suýt nữa vứt bỏ tánh mạng. Sau chuyện này, thì không người nào dám thử. Dù sao cũng còn rất nhiều phương pháp có thể kéo dài tánh mạng, không cần phải vì nó, mệnh cũng không có kéo dài một ngày, ngược lại là trong nháy mắt thanh linh, còn cần đầu thai chuyển thế, làm người một lần nữa…
Quan trọng nhất là, loại sự tình này không phải dựa vào nhân số là có thể giải quyết, vào càng nhiều người, dẫn phát Thiên Lôi và Cuồng Phong càng dày đặc, ngược lại sẽ càng thêm nguy hiểm.
Người tu tiên không có ai ngốc, nhất định là các loại biện pháp đều nghĩ qua toàn bộ, mà cây Hắc Vực Tiên Liên này vẫn tiêu diêu tự tại sinh trưởng ở chỗ cũ, khó khăn trong chuyện này không cần phải nói nhiều.
Đối với cái này, thái độ của Tô Triệt là, nhìn kỹ hẵn nói, được thì được, không được thì thôi. Mặc dù trước mắt tư chất linh căn kém một chút, nhưng tốc độ tu luyện coi như là làm người vừa lòng.
Lục lọi đi về phía trước hơn mười trượng, trong lúc này, chí ít có bảy đạo thần lôi, năm đạo gió mạnh xẹt qua bên người Tô Triệt, làm cho Tô Triệt lo lắng không thôi. Cũng may, linh lực ba động của Hoang Thần Thử quả nhiên có chút tác dụng, Thiên Lôi và Cuồng Phong cũng không có chủ động tìm tới mình, thậm chí có thể nói, triệt để không đếm xỉa tới mình.
Bùm!
Tô Triệt thả người nhảy vào trong một cái hố đất, từ bên trong nhặt lên một hòn đá ngăm đen tỏa sáng, đây cũng là một trong những đặc sản nơi đây, Vạn Kiếp Thạch.
Ý nghĩa của Vạn Kiếp Thạch, là loại đá này ở tuyệt địa chịu đựng vô số lần lôi kiếp, y nguyên còn có thể bảo trì nguyên trạng, dĩ nhiên là có trình độ kháng tính Lôi Điện nào đó, khi luyện chế pháp bảo gia nhập một ít, có thể tăng lên hiệu quả phòng ngự đối với pháp thuật lôi hệ.
Bất quá, loại Thạch Đầu này ở trong Phong Lôi tuyệt địa tùy ý có thể thấy được, không coi là bảo vật gì, một khối lớn bằng đầu quyền, cũng bất quá là vài chục viên linh thạch là có thể mua được.
Tô Triệt tiện tay ném viên đá này vào túi càn khôn, tiếp tục đi về phía đông nam.
Đi không bao xa, đột nhiên thấy được một con Hoang Thần Thử dài hơn ba thước từ đàng xa chạy tới, thực lực của nó chỉ có Luyện Khí trung kỳ, chỉ là, biểu hiện của nó so với Tô Triệt thì lớn mật hơn vô số lần.
Ngoại trừ ngẫu nhiên dừng lại, ngửi mấy lần trên mặt đất, thì nó đều là nhanh chân chạy gấp, tốc độ cực nhanh, căn bản không quan tâm Thiên Lôi và Cuồng Phong ở chung quanh.
Trong lòng Tô Triệt không khỏi tự giễu:
– Đều nói nhát như chuột, hiện tại xem ra, lá gan của ta còn nhỏ hơn so với chuột.
Con Hoang Thần Thử này đồng dạng cũng phát hiện ra Tô Triệt, mới đầu là rút lui vài bước, nhưng mà ngay sau đó nó lại chạy tới, lá gan thật lớn tiến tới phụ cận, ở bên chân Tô Triệt ngửi tới ngửi lui, ngửi một hồi lâu.
Bởi vì nguyên nhân lão Hắc, cảm giác chán ghét của Tô Triệt đối với chuột giảm bớt rất nhiều, đương nhiên cũng sẽ không chủ động thân cận nó, dù sao cũng không phải một loại sinh vật mà nhân loại yêu mến.
Giờ phút này, lão Hắc ở trong Tiên Ngục thở dài:
– Đáng tiếc a, còn thiếu khuyết một đầu Thiên Ma Trúc Cơ kỳ, ta vẫn không thể tiến hành dung hợp lần thứ hai. Nói cách khác, cũng có thể giống như ở Âm Phong Hạp Cốc, biến ảo thành một đầu Thử Hoàng của Hoang Thần Thử, có thể chỉ huy chúng nó thu thập bảo vật cho ngươi.
Nhưng Tô Triệt lại lắc đầu nói:
– Ta lại cảm thấy tác dụng không lớn. Địa vực bất đồng, tình huống tự nhiên bất đồng. Bảo vật như Hắc Vực Tiên Liên, sinh trưởng bao nhiêu tuế nguyệt cũng không có bị Hoang Thần Thử đạp hư, đủ để chứng minh, mặc dù là Hoang Thần Thử, cũng không dám tùy ý tới gần khu vực kia.
Chương 223 : Chơi cùng Thiên Lôi và Cuồng Phong
– Huống hồ, trí tuệ Hoang Thần Thử có hạn, không hiểu được kỹ xảo thu thập cao thâm, bảo chúng nó đi thu thập thiên tài địa bảo chính thức, đó là phung phí của trời. Không giống như chút ít linh thảo cấp thấp trong Âm Phong hạp cốc kia, thu thập không lo tạo thành tổn thất gì, ngược lại có thể buông tay mà làm.
– Hơn nữa, nếu loại biện pháp này làm được mà nói, người tu tiên đã sớm thuần dưỡng Hoang Thần Thử thành linh thú, sai đó đi thu thập bảo vật giúp bọn hắn…
Trong lòng Tô Triệt nói như vậy, dưới chân một mực không ngừng, chỉ có điều tốc độ chạy đi y nguyên không dám quá nhanh.
Ngược lại là con Hoang Thần Thử này, nhắm mắt theo sát sau lưng Tô Triệt, bởi vì trong nội tâm nó đang buồn bực :
– Chuyện này là sao đây? Hình thái kia rõ ràng là của nhân loại, tại sao khí tức lại giống như đúc Đại Vương của mình chứ?
Giờ phút này, linh lực ba động trên người Tô Triệt, xác thực là mô phỏng theo khí tức của con Thử vương trong Tiên Ngục kia. Bọn người Quỷ Cơ nhìn không ra khác biệt trong đó, nhưng Hoang Thần Thử lại có thể phân biệt ra rõ ràng.
Đạo lý này, giống như là nhân loại cảm thấy bộ dáng của tất cả giống chuột đều không sai biệt lắm, chỉ có điều màu lông cùng hình thể khác biệt mà thôi. Nhưng mà nhìn thấy bộ dáng chúng là có thể khẳng định đây là chuột.
Cứ như vậy, Tô Triệt đi một chút lại ngừng, trên đường gặp gì đó có chút giá trị, sẽ thu nó vào trong Tiên Ngục, thật cũng không cần xoay người lại nhặt.
Những vật này không nhất định đáng giá, nhưng mà thu vào Tiên Ngục, đưa cho những phạm nhân am hiểu luyện khí kia, cho bọn họ luyện tập cũng là không sai. Chế thành pháp khí, sau này còn có thể đưa đến cửa hàng của Phỉ Vân tiêu thụ…
Càng đi vào trong, Thiên Lôi và Cuồng Phong gào thét bên người, càng phát ra dày đặc, Tô Triệt vẫn luôn là âm thầm khẩn trương, lo lắng không thôi. Chỉ là, con Hoang Thần Thử theo bên người kia, lại không thèm để ý những thứ này chút nào, tất cả hứng thú đều tập trung ở trên người mình.
Yêu thú có được thực lực Luyện Khí trung kỳ, trên người không có khả năng sinh ra ký sinh trùng, da lông bóng loáng, vô cùng sạch sẽ, không dính chút bụi bẩn nào. Tô Triệt cho phép nó qua lại cọ cọ vào ống quần của mình, qua một thời gian, ngược lại cũng cảm thấy con chuột mập khờ khạo này lộ ra vài phần đáng yêu.
Vì vậy, Tô Triệt ngồi xổm xuống, sờ soạng trên lưng nó hai cái, thấp giọng hỏi:
– Những Thiên Lôi và Cuồng Phong này, ngươi không sợ sao?
– Không sợ.
Trả lời Tô Triệt, đương nhiên không phải là con Hoang Thần Thử này, mà là lão Hắc trong Tiên Ngục.
Thời điểm Tô Triệt hỏi thăm Hoang Thần Thử, lão Hắc đã ở trong Tiên Ngục hỏi thăm Thử vương kia vấn đề hoàn toàn giống nhau.
– Vì cái gì không sợ?
Tô Triệt vuốt Hoang Thần Thử tiếp tục hỏi.
Lão Hắc đáp:
– Qua bao nhiêu tuế nguyệt, chưa từng có một con Hoang Thần Thử nào bị Thiên Lôi đánh chết, cũng không có bị Cuồng Phong thổi chết qua. Nơi này là nhà của bọn nó, chúng nó tin tưởng, Hoang Thần vĩ đại, chính là một con chuột.
– Hoang Thần?
Tô Triệt âm thầm lắc đầu, thuyết pháp có quan hệ đến nguyên nhân hình thành Hoang Thần Cốc, không có một trăm loại, cũng có tám mươi loại, chuyện tình vài trăm vạn năm trước, ai còn biết thật giả.
Nhưng mà Tô Triệt cho rằng, vài trăm vạn năm trước phát sinh ra cái gì đó, mười cái thì có đến chín cái thoát không khỏi liên quan với Vu tộc, Vu tộc thời kỳ kia, thật đúng là bá chủ.
Trong truyền thuyết Viễn cổ, từ khai thiên lập địa tới nay, số lần Vu tộc quậy cho long trời lở đất, hình như cũng không phải lần một lần hai …
Một chủng tộc rất thích gây rắc rối.
Tiếp tục đi về phía trước, đi tiếp cận nửa canh giờ, rốt cục đi tới vị trí mà Quỷ Cơ đã nói kia.
Răng rắc ầm ầm…
Ở phía trước, Thiên Lôi dày đặc, Cuồng Phong gào thét, thiên uy thuộc tính bất đồng đủ mọi màu sắc tách ra không ngớt, làm cho Tô Triệt hoa mắt, tâm thần chấn động, mặc dù có linh lực ba động của Hoang Thần Thử, nhưng cũng dừng từ xa, không dám đến gần.
Phong Lôi chi nhãn.
Mặc dù nơi này không phải khu vực trung tâm của cả Phong Lôi tuyệt địa, nhưng thực sự là tử vong chi địa chân chân chính chính, Thiên Phạt chi nhãn có thể làm cho Nguyên Anh Lão tổ xém chết mà về.
Giờ phút này, ngay cả con Hoang Thần Thử kia, cũng sợ hãi rụt rè đảo quanh tại chỗ, thậm chí nhiều lần cắn xé ống quần của Tô Triệt, ý tứ rất rõ ràng, nó muốn nhắc nhở Tô Triệt, phía trước rất nguy hiểm, không thể đi qua, vẫn là tranh thủ thời gian rời đi a.
Tô Triệt ổn định tâm thần, sờ soạng trên lưng nó vài cái, thấp giọng nói ra:
– Tiểu tử, đã đi đến nơi này, ta cuối cùng muốn thử một lần mới cam tâm, cây tiên liên này với ta mà nói, ý nghĩa rất trọng đại a.
Tô Triệt cũng không phải người lỗ mãng, cũng không phải lòng tham không đáy, xác thực là bởi vì, Hắc Vực Tiên Liên có thể tăng lên tư chất Tiên Thiên, làm cho Tô Triệt động tâm vô cùng.
Tuy nói tốc độ tu luyện trước mắt là rất đáng mừng, nhưng mà trên đường tu tiên, một cửa khó hơn một cửa, càng là đến đằng sau, tầm quan trọng của tư chất Tiên Thiên càng phát ra rõ ràng.
Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần…
Không có một người nào, không có một ai mà không có tư chất tốt, mặc dù trả giá gấp mười lần gấp trăm lần cố gắng, đã lấy được gấp mười gấp trăm lần phúc duyên, cũng rất khó đuổi theo cước bộ của những tu luyện giả có thiên linh căn kia.
Càng về sau, càng khó truy cầu, rất có thể cả đời bị khốn ở một bình cảnh nào đó, không tiến thêm được, đến cuối cùng, chỉ có thể là ảm đạm tọa hóa, lưu lại bao nhiêu tiếc nuối…
Cho nên, gặp được một cơ hội khó được như thế, Tô Triệt khẳng định phải hết sức tranh thủ. Điều kiện tiên quyết là, không thể vì vậy mà toi mạng.
Trong cả tuyệt địa, Phong Lôi chi nhãn cùng loại như vầy có rất nhiều, sở dĩ dùng “nhãn” để hình dung nó, đây là bởi vì, vô số Thiên Lôi và Cuồng Phong chỉ cuồng oanh loạn tác trong một khu vực, nhưng mà vị trí trung tâm nhất kia, lại là gió êm sóng lặng, an hưởng thái bình.
Điểm này, ngược lại giống như tâm bão của thế tục, càng là khu vực trung tâm, tình huống thời tiết ngược lại càng ổn định.
Nói cách khác, chỉ cần có thể xông qua khu vực tử thần bên ngoài này, tiến vào vị trí trung tâm, thì có thể đạt được an toàn tạm thời.
Trong tuyệt địa, nhịp đập đại địa hỗn loạn không chịu nổi, không cách nào thi triển độn địa thuật, muốn đào đất mà nói, sẽ bị chết thảm hại hơn. Thiên Lôi và Cuồng Phong cũng sẽ khoan thành động, theo động đất mà người tu tiên đào ra chui vào, trốn cũng trốn không thoát…
Hơn nữa, ở trong Phong Lôi tuyệt địa làm ra động tác càng lớn, đưa tới Thiên Lôi và Cuồng Phong càng nhiều, đại bộ phận thủ đoạn đều không thể sử dụng.
Trước khi tiến vào, Quỷ Cơ từng nói qua cho Tô Triệt, biện pháp duy nhất, chính là lợi dụng linh lực ba động của Hoang Thần Thử, tránh đi Thiên Lôi và Cuồng Phong, đi theo cước bộ Thiên Lôi, từng chút từng chút hoạt động vào bên trong.
Chương 224 : Hố sâu (thượng)
Cước bộ Thiên Lôi là ý nói, cùng một vị trí, trong thời gian mấy hơi, không có đạo Thiên Lôi thứ hai đánh xuống, đó chính là thời gian an toàn xuyên qua.
Nắm giữ tốt khe hở này, quả thật có hi vọng đi xuyên qua Lôi nhãn này, chui vào từng chút một. Điều kiện tiên quyết là, phải có được linh lực ba động của Hoang Thần Thử, những Thiên Lôi và Cuồng Phong kia mới không chủ động tìm tới ngươi.
Nếu không, tùy tiện một đạo Thiên Lôi hay Cuồng Phong đánh úp lại, vì tránh né nó, lúc trước lục lọi ra cước bộ Thiên Lôi, sẽ triệt để lộn xộn.
Đương nhiên, quá trình này vô cùng nguy hiểm, một cái sơ sẩy, sẽ…
Tô Triệt xếp bằng ngồi trên đất, nhìn chằm chằm vào Phong Lôi chi nhãn suốt ba ngày, xác thực tìm ra được quy luật tiết tấu của nó. Hơn nữa, thông qua ba ngày nay cẩn thận quan sát cùng kín đáo tính toán, đối với khống chế lực lượng bản thân, phối hợp, quy hoạch, …cũng đã lấy được rất nhiều lĩnh ngộ.
Có thể nói, ở dưới sự thúc dục của thiên uy, Tô Triệt giống như thông suốt, tự học một ít gì đó, cũng là cực kỳ quý giá.
Bên người Tô Triệt, con Hoang Thần Thử kia một mực không bỏ được rời đi, trong khoảng thời gian này, hết ăn lại ngủ, tỉnh ngủ lại ăn, trong Tiên Ngục có rất nhiều mỹ thực, sắp bị hắn nếm qua một lần.
Thậm chí Lão Hắc nói ra:
– Chủ nhân, nó quấn quýt ngươi như vậy, không bằng dứt khoát bắt bỏ vào trong Tiên Ngục nuôi đi.
Tô Triệt lại nói:
– Vì ta yêu mến nó, mới không muốn cướp đi tự do của nó.
Không sai biệt lắm, hôm nay, Tô Triệt liền định tiến hành nếm thử lần đầu tiên.
Oanh ầm ầm…
Thiên Lôi thiểm hiện, Cuồng Phong tứ ngược, Tô Triệt từng bước một tiếp cận bên kia, con Hoang Thần Thử kia bắt đầu gấp đến độ “xèo xèo” kêu vài tiếng, về sau, lại tương đối hiểu chuyện mà im lặng, không dám quấy rầy Tô Triệt.
Yêu thú Luyện Khí trung kỳ, trí tuệ có thấp, so với chó săn thông minh nhất cũng ưu tú hơn nhiều.
Răng rắc!
Một đạo Thiên Lôi đánh xuống trước mắt Tô Triệt, đợi cho nó biến mất, Tô Triệt vội vàng tiến tới một bước, đứng ở vị trí nó vừa biến mất.
Răng rắc!
Phía trước lại là một đạo, lại tiến tới một bước.
Răng rắc!
Lại tiến tới một bước.
Một đạo Cuồng Phong lao tới gần trong gang tấc, nhưng lại không đếm xỉa tới Tô Triệt, y theo quỹ tích nguyên bản của nó, tiếp tục lượn vòng mà đi.
Răng rắc!
Lại là một đạo Thiên Lôi rơi xuống, nhưng mà lúc này đây, Tô Triệt lại nhìn chuẩn chỗ trống bạo thối mà quay về, gần kề đi ba bước, tiết tấu cùng quy luật đã có điểm rối loạn.
Một khi cảm giác rối loạn, vậy phải sớm lui về, nếu không, càng đi vào sâu, muốn lui cũng không thể lui.
– Không giống, không giống…
Tô Triệt lắc đầu liên tục, trong nội tâm cảm thán:
– Lý thuyết và thực hành, là hai việc có sự khác nhau rất lớn a.
Lui về tại chỗ, ngồi xếp bằng xuống, tinh tế quan sát, yên lặng tính toán, lại là trôi qua suốt ba ngày.
Lần thứ hai nếm thử, đi năm bước, vẫn là kịp thời rời khỏi, lại cân nhắc cả ngày…
Lần thứ ba nếm thử càng kém, chỉ bước ra một bước, đã cảm thấy trạng thái chợt hạ xuống, vội vàng lui về.
Lại đến lần thứ tư…
Đến cuối cùng, Tô Triệt dĩ nhiên là triệt để đầu nhập vào, thậm chí quên cả Hắc Vực Tiên Liên, trong ý thức, chỉ là thuần túy muốn hoàn thành lần khiêu chiến này, khiêu chiến bản thân, cũng là lần thứ nhất khiêu chiến nhân sinh.
Răng rắc!
Cũng không biết là thử lần thứ mấy, lúc này, Tô Triệt đã đi vào mười sáu bước, cảm giác tương đối khá, tiến nhập trong một trạng thái rất kỳ diệu.
Răng rắc!
Chơi cùng Thiên Lôi, chung quanh còn có đạo đạo Cuồng Phong làm bạn.
Phần phật…
Một đạo gió mạnh màu xám nhạt, chà xát qua chóp mũi của Tô Triệt, một góc đạo phục của Tô Triệt biến thành hư vô. Nhưng Tô Triệt không đổi sắc, tuần hoàn theo một quy luật vi diệu, bước ra càng thêm vững chắt.
Đi theo cước bộ Thiên Lôi…
Giờ khắc này, Tô Triệt cái gì cũng quên, thậm chí xem nhẹ sinh tử, chỉ là thuần túy hưởng thụ đoạn thời gian này, giờ phút này…
Đúng vậy, trạng thái Thiên Nhân Hợp Nhất giờ phút này, đã biến thành một loại hưởng thụ chí cao trên tinh thần, cực kỳ khó được.
Một bước, một bước, lại một bước…
Đợi cho Tô Triệt tỉnh lại từ trong trạng thái Thiên Nhân Hợp Nhất này, lại phát hiện, trước mặt đã không có Thiên Lôi rơi xuống, chúng nó đã ở sau người oanh ầm ầm tấu minh.
– Đã tới rồi hay sao?
Tô Triệt xoay người sang chỗ khác, xuyên thấu qua khe hở phong lôi chi võng, nhìn con Hoang Thần Thử ở phía xa hơn mười trượng, thì thào nói ra:
– Ta còn chưa có chơi đủ…
– Ai u uy, chủ nhân.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc ngồi dưới đất ôm đầu:
– Ngươi còn không có chơi đủ, ta thì sắp bị hù chết.
Tô Triệt hít sâu một hơi, một cảm giác tự hào tự nhiên sinh ra.
– Đã tới, thật sự đã tới, bằng ta cảm giác của mình, cứ như vậy từng bước một đi tới.
Đương nhiên, tuy tự hào, nhưng Tô Triệt vẫn có thể thanh tỉnh nhận thức được, nếu không có Tiên Ngục, mình cái gì cũng không phải. Nếu không có Tiên Ngục và Lão Hắc mô phỏng ra linh lực ba động của Hoang Thần Thử, mình dựa vào cái gì làm được những chuyện tình mà ngay cả Nguyên Anh Lão tổ cũng không làm được?
Phải nói, chính thức làm cho Tô Triệt cảm thấy tự hào chính là, vừa rồi mình cảm thụ đến trạng thái Thiên Nhân Hợp Nhất kia, xem nhẹ sinh tử, quên hết thảy, chỉ là đơn thuần nhất hòa tan vào một thể cùng hoàn cảnh chung quanh…
Lần thứ nhất thể nghiệm cực kỳ quý giá, Tô Triệt cảm giác được, cảnh giới tâm linh của mình cũng đột nhiên tăng lên một mảng lớn, phỏng chừng, sau này thời điểm tấn chức Trúc Cơ trung kỳ, sẽ thông thuận hơn rất nhiều.
Tô Triệt còn đang hưởng thụ dư âm vừa rồi, lão Hắc lại âm thầm phát sầu:
– Tiến vào được, chỉ sợ lúc muốn đi ra ngoài, tìm không được loại trạng thái kia nữa, vậy phải làm sao bây giờ?
Đương nhiên, loại lời này không dám nói ra, miễn tạo thành một loại ám hiệu tâm lý cho chủ nhân, ngược lại sẽ ảnh hưởng tới cảm giác, ảnh hưởng tới trạng thái. Chỉ là tuy lão Hắc không nói, nhưng Tô Triệt ngược lại là nghĩ tới loại khả năng này, trong nội tâm hỏi:
– Lão Hắc, ngươi nói xem, nếu lúc đi ra ngoài, tìm không được trạng thái Thiên Nhân Hợp Nhất này nữa thì làm sao bây giờ? Chẳng phải chúng ta sẽ vĩnh viễn bị vây ở trong này sao?
– A?
Lão Hắc bối rối nói:
– Cũng không thể nghĩ như vậy, có một, sẽ có hai, đằng sau còn có ba bốn năm sáu…Đi một bước xem một bước a, chủ nhân, lấy việc chớ cưỡng cầu, vận may tự nhiên đến.
– Lấy việc chớ cưỡng cầu, vận may tự nhiên đến…
Trong nội tâm Tô Triệt cười nói:
– Ngươi ngược lại rất biết an ủi, chỉ là, ta cảm giác loại trạng thái này cực kỳ khó được, còn muốn tìm lại nó, trong thời gian ngắn là không có khả năng.
– Ách…
Lão Hắc nghĩ không ra ngôn ngữ phù hợp để trấn an hắn, chỉ có thể thầm nói:
– Dù sao ngươi là một người có phúc duyên thâm hậu, không có khả năng bị vây chết ở chỗ này.
– Đúng vậy.
Tô Triệt phấn chấn huy vũ cánh tay một chút.
Răng rắc…
Một đạo Thiên Lôi đánh tới phụ cận, phảng phất như cảnh cáo Tô Triệt, địa giới Thiên Phạt, không cần phải làm ra động tác quá lớn.
Chương 225 : Hố sâu (hạ)
Nhưng Tô Triệt lại cười cười không thành tiếng. Bất kể nói thế nào, Phong Vũ qua đi, cũng đã đến mùa thu hoạch, có một cây tiên thảo còn đang chờ mình ngắt lấy.
Vị trí sinh trưởng Hắc Vực Tiên Liên, chỉ bằng mắt thường là nhìn không thấy, bởi vì nó mọc ở chỗ sâu trong mặt đất.
Khu vực trung tâm Phong Lôi chi nhãn, có một cái hố to sâu không thấy đáy, theo Quỷ Cơ giới thiệu, chiều sâu của cái rãnh to này chừng hơn hai trăm trượng, cây Hắc Vực Tiên Liên kia chính là sinh trưởng ở trong đó. Những tu sĩ kia phát hiện Hắc Vực Tiên Liên, nếu dựa vào thần thức bao phủ phạm vi hơn năm trăm trượng, tối thiểu nhất cũng phải là cảnh giới Kim Đan hậu kỳ. Chỉ là năng lực dò xét của Tô Triệt cùng lão Hắc, cũng chưa tới hai trăm trượng, đối mặt cái hố sâu này, vẫn phải là cẩn thận một ít.
Tô Triệt thi triển khinh thân nhảy vào hố sâu, giống như một mảnh lá rụng, chậm rãi đáp xuống phía dưới, một mực hạ xuống hơn một trăm trượng, cũng không có gặp được nguy hiểm gì, vì vậy, năng lực dò xét của lão Hắc bắt đầu dò xét dưới đáy.
– Chủ nhân, không có chuyện gì, phía dưới không có nguy hiểm gì.
Tô Triệt yên tâm can đảm rơi xuống, cự ly tiếp cận đến ba mươi trượng, thần trí của mình cũng nhìn thấy cây Tiên Liên kia.
Quả nhiên là chín cánh hoa, đài sen chín lỗ, toàn thân ngăm đen, linh khí nội liễm, chợt nhìn, thật sự rất khó làm cho người ta nghĩ đến, nó dĩ nhiên là một cây linh thảo Tiên phẩm.
Linh thảo cấp cao nhất Tu Chân Giới, cũng chỉ là tuyệt phẩm, như loại linh thảo Tiên phẩm này, hẳn là vì cơ duyên xảo hợp nào đó, từ Tiên Giới lưu truyền tới nay, cùng loại với năm miếng tiên tinh mà Tô Triệt đã từng tìm được.
Dưới đáy hố sâu, có một ao hắc thủy, nước đen như mực, trạng thái sền sệt, cũng không biết là loại chất lỏng nào, lại có thể sinh ra thiên địa kỳ trân như Hắc Vực Tiên Liên.
Cây tiên liên này, Tô Triệt không có ý định thu thập nó, mà là… cấy ghép
Cấy ghép vào trong Tiên Ngục, một mực nuôi dưỡng nó, nói không chừng còn có thể tiếp tục đào tạo xuống dưới, lại sinh ra cây thứ hai, thậm chí…
Vì vậy, Tô Triệt lấy ra phi kiếm thượng phẩm linh khí, quán thâu chân nguyên, trên kiếm phong có thể xuất hiện kiếm khí lạnh thấu xương dài vài chục trượng. Bằng vào một kiếm khí này, có thể đào ra một cái hố lớn dưới đáy, ngay theo một ít hắc thủy, tất cả đều cất vào trong Tiên Ngục.
Xích, xích, xích, xích…
Kiếm khí vô cùng sắc bén cắt rất nhanh, hắc thủy quay chung quanh nơi này, cũng bị phân ra một đường kính hơn hai trượng.
Đợi cho đường cắt này nối liền lại với nhau, Tô Triệt tâm niệm vừa động:
– Thu.
Bá một cái, chậu hoa cự đại biến mất khỏi mặt đất, dưới đáy lộ ra một hố đất rất lớn, đây cũng là thể tích mà Tô Triệt đào lên.
– Hắc Vực Tiên Liên tới tay.
Tô Triệt thở ra một hơi dài, cảm giác chuyện này, coi như là cực kỳ thuận lợi, xem ra, vận khí của mình…
Đang nghĩ ngợi , đột biến xảy ra…
Ầm ầm…
Đất đá sụp xuống hố đất vừa mới đào ra, tựa hồ, Tô Triệt vừa mới đào móc, đã phá hủy kết cấu nào đó, dẫn phát phản ứng dây chuyền.
Dưới chân Tô Triệt không còn, vội vàng thi triển phi hành thuật. Tu vi đã là Trúc Cơ, không sử dụng pháp bảo phi hành, vẫn có thể phi thân lên không.
Chỉ là, một cổ hấp lực cự đại không thể đối kháng từ phía dưới truyền đến, hung hăng giật Tô Triệt từ trên xuống dưới.
Vừa rồi câu nói chưa nói xong kia, lúc này, trong đầu Tô Triệt nói tiếp :
– Vận khí của mình, thật sự là không lớn.
Ầm ầm…
Sâu trong lòng đất truyền đến hấp lực khủng bố, phạm vi dẫn phát suy sụp càng lớn, mà ngay cả phong bạo chi nhãn phía trên hố sâu, cũng bị cổ hấp lực cuồn cuộn này nhiếp đi vô ảnh vô tung.
Con Hoang Thần Thử một mực chờ ở trên mặt đất kia, vô ý thức đã nghĩ muốn xoay người chạy thục mạng, chỉ là chạy chưa được hai bước, nó lại chạy trở về, hơi do dự một chút, không ngờ ra sức nhảy lên, lao xuống hố sâu không ngừng mở rộng phạm vi kia.
– Xèo xèo chi…
Tựa hồ là, nhảy xuống rồi, hắn lại hối hận, giữa không trung liều mạng giãy dụa, bốn tiểu móng vuốt đạp đạp, cái đuôi chuột thật dài cũng vung qua vung lại.
– Xèo xèo xèo xèo…
Giờ khắc này, tiếng kêu của nó cực kỳ bén nhọn, rõ ràng cho thấy đang kêu gọi Tô Triệt, cứu cứu nó, cứu cứu nó…
Tô Triệt đã không bị khống chế đứng thẳng, mặc dù là lấy đĩa ngọc ra, ngự khí phi thăng, cũng không có cách nào chống lại hấp lực khủng bố từ sâu trong lòng đất, chỉ bất quá, tốc độ đi xuống so với con Hoang Thần Thử kia thì chậm hơn một chút.
Vì vậy, Hoang Thần Thử đang rơi nhanh xuống, rất nhanh đuổi tới Tô Triệt.
Tiếng kêu Xèo xèo xèo xèo ẩn ẩn truyền đến, Tô Triệt và lão Hắc cùng kêu lên kinh ngạc:
– Con chuột này cũng bị hấp rơi xuống.
Mắt nhìn thấy con chuột mập này từ trên rơi xuống càng ngày càng gần, Tô Triệt phát ra một đạo khí kình nhu hòa, chậm rãi tiếp được nó, đến cuối cùng thì bắt nó ôm vào trong lòng.
Vốn định bắt nó thu vào trong Tiên Ngục, đối với nó mà nói cũng có thể an toàn hơn một ít, chỉ là trong lúc đó, cũng nói không rõ nguyên nhân cụ thể, Tô Triệt lại cải biến chủ ý.
Cứ như vậy một người một chuột, bắt đầu rơi nhanh xuống lòng đất.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc một mực yên lặng tính toán chiều sâu rơi xuống, năm nghìn trượng… một vạn trượng… Hai vạn trượng… Ba vạn…
Không sai biệt lắm rơi xuống hơn chiều sâu hơn năm vạn trượng, phù một tiếng, giống như xuyên thấu qua một tấm màng mỏng, Tô Triệt lập tức cảm giác được, cổ hấp lực cường đại này đã biến mất.
Đương nhiên, cảnh vật trước mắt cũng thay đổi…
***Truyện Audio
Trên mặt đất, mới vừa rồi sụp đất trên diện rộng, tạo ra địa chấn rất mãnh liệt, thế cho nên, bọn người Quỷ Cơ ở bên ngoài tuyệt địa, cũng có thể cảm nhận được đột biến.
Sưu sưu…
Mấy đạo thân ảnh từ trong nhà gỗ đều nhảy ra, cùng một chỗ chạy tới vị trí vào cửa tuyệt địa, nhìn chăm chú bên trong.
Lẽ ra, muốn quan sát cảnh tượng xa xa, phương thức tốt nhất là bay đến không trung, quan sát xuống dưới, nhưng mà, trên không Phong Lôi tuyệt địa thường niên bao phủ một tầng mây mù màu xám, căn bản nhìn không tới cảnh tượng trong tuyệt địa.
Hơn nữa, trong mây mù này ẩn hàm các loại Thiên Lôi, ngay cả thần thức cường đại của tu sĩ Nguyên Anh thẩm thấu đi vào, nguyên thần cũng có thể bị hao tổn. Bởi vậy, không người nào dám từ không trung tiến vào Phong Lôi tuyệt địa.
– Như thế nào vậy, chuyện gì xảy ra?
Vài tu sĩ Kim Đan hậu kỳ tề tụ ở cửa vào tuyệt địa, đều là đầu đầy sương mù, không rõ nguyên nhân.
Một Kim Đan tu sĩ ăn mặc như nho sĩ uốn giọng nói:
– Ta ở nơi này vài chục năm, cũng không có xuất hiện qua đại biến cố gì. Quỷ Cơ, tên đệ tử kia của ngươi vừa mới đi vào vài ngày, đã làm ra động tĩnh lớn như vậy…
Bọn người Lạc Tai Hồ cũng cùng một chỗ nhìn về phía Quỷ Cơ.
Mấy người kia ngày đêm chờ ở nơi này, trong tuyệt địa có những người khác tiến vào hay không, trong nội tâm bọn họ đều là nhất thanh nhị sở. Mấy ngày gần đây, chỉ có một mình Tô Triệt tiến vào, đột biến hôm nay, nhất định thoát không khỏi liên quan với hắn.