1. Home
  2. Truyện Tiên Hiệp
  3. [Audio] Tiên Ngục dịch
  4. Tập 38: Thượng cổ trấn sơn phù (c186-c190)

[Audio] Tiên Ngục dịch

Tập 38: Thượng cổ trấn sơn phù (c186-c190)

❮ sau
tiếp ❯

Chương 186 : Chưởng giáo đại điện (thượng)

– Đoán không ra.

Lão Hắc trầm thấp trả lời:

– Dù sao, nghe cũng không phải là chuyện gì tốt. Ba chữ Di Tiên hợp kia tương đối dễ lý giải, đoán chừng mà nói, lệnh kỳ vừa ra, hai Di Tiên cảnh sẽ hợp đến cùng một chỗ a?

– Ừ, ta cũng cho là như vậy.

Tô Triệt tiếp tục suy đoán nói:

– Đại Tiểu Di Tiên Cảnh xác nhập đến cùng một chỗ, ngược lại là chuyện tình không sao cả, chỉ là đằng sau Vu Thần trở về, lại đoạt tạo hóa kia lộ ra một cảm giác đại tai nạn hàng lâm, phỏng chừng không phải là chuyện gì tốt, có thể sinh ra chấn động cực lớn đối với cả Tu Chân Giới.

– Đúng vậy a, chủ nhân.

Lão Hắc tà tà cười nói:

– Làm không tốt, thực bị ngươi chọc ra đại đại tai họa.

Vừa nghe ngữ khí của hắn, chính là sợ cho thiên hạ bất loạn, nhìn có chút hả hê, Tô Triệt chẳng muốn so đo cùng hắn, còn đang yên lặng suy tư về chuyện này…

Chỉ là, qua chỉ chốc lát, ảo ảnh cự nhân kia lại đột nhiên hiện ra trước mắt.

– Tôn chủ đã tỉnh, mời tạm thời rời đi, sau trăm tuổi, lại đến Di Tiên.

Ảo ảnh Cự nhân nói chuyện, vẫn là có cảm giác cứng ngắc, giống như là một khôi lỗi.

– Sau trăm tuổi, lại đến Di Tiên?

Tô Triệt đã biết, cùng gia hỏa cứng nhắcnày không có đạo lý gì có thể giảng, hắn đã nói muốn cho mình rời đi, phỏng chừng, lập tức sẽ động thủ.

Quả nhiên, ngay sau đó, Tô Triệt liền cảm thấy thiên địa xoay tròn, như là trải qua truyền tống…

***

Bên trên bình nguyên, Nguyên Anh Lão tổ các đại môn phái, cùng với hơn một ngàn đại nhân vật Kim Đan hậu kỳ, đã ở bên ngoài Tiểu Di Tiên Cảnh đợi mười tám ngày, lẽ ra, còn phải đợi mười hai ngày nữa, mới có thể mở kết giới ra lần nữa, tiếp những đệ tử tầm bảo còn sống đi ra.

Giờ khắc này, đột nhiên bọn họ cảm thấy một cổ năng lượng ba động mãnh liệt, tầm mắt của hơn hai ngàn vị đại nhân vật, lập tức tụ tập đến cùng một vị trí.

Vị trí này ở giữa không trung bên ngoài mấy trăm trượng, mới đầu là không có vật gì, nhưng mà thời gian một cái nháy mắt, một cánh cửa ngăm đen trống rỗng xuất hiện, bổ nhào bổ nhào a a, một đám người bị hất văng ra.

– Chuyện gì xảy ra?

Mấy trăm Nguyên Anh kỳ, hơn một ngàn Kim Đan hậu kỳ, tất cả đều đứng lên, biểu lộ trên mặt đều là ẩn hàm kinh ngạc.

Tích đùng pằng, môn hộ ngăm đen giữa không trung phun ra hơn một trăm người, sau đó lập tức tiêu tán mất.

Hơn một trăm người này, hiển nhiên chính là đệ tử tầm bảo mười tám ngày trước, tiến vào Tiểu Di Tiên Cảnh. Lúc ấy tiến vào hai ngàn người, hôm nay, đi ra chỉ có một trăm hai mươi bảy người.

Tô Triệt cũng ở trong đám sống sót đó, cũng chỉ có hắn mới là trong nội tâm tinh tường: nếu như tiếp qua mười hai ngày nữa, phỏng chừng sẽ giống như khoá trước, chỉ có không đến hai mươi người còn có thể sống xuất hiện…

Phần phật, hơn một ngàn sư tôn Kim Đan hậu kỳ, đều tự thi triển phi độn thuật, rất nhanh vây tụ mà đến, đều là lòng như lửa đốt muốn nhìn xem, đệ tử của mình có còn sống đi hay không ra. Đương nhiên, bọn họ càng quan tâm chính là, đệ tử còn sống đi ra, có chiếm được bảo vật hay không.

– Dừng lại không cho phép tới, không cần phải bối rối.

Vài Nguyên Anh kỳ đại tu sĩ bay đến không trung, ngăn tất cả mọi người lại, cái này là vì bảo vệ những đệ tử tầm bảo vừa mới xuất cảnh kia, miễn cho Kim Đan hậu kỳ không biết xấu hổ nào đó, đục nước béo cò, thình lình cướp đoạt túi càn khôn của đệ tử người khác.

Những đệ tử tầm bảo vừa mới ra tới kia, nguyên một đám cũng đều là tâm thần hoảng hốt, căn bản không biết chuyện gì xảy ra, đã bị Tiểu Di Tiên Cảnh ném đi ra.

– Oa, trời ạ, sao mà bất công…

Có một đệ tử phác thông một tiếng, úp sấp trên mặt đất, vuốt mặt đất gào khóc. Hắn ở trong Tiểu Di Tiên Cảnh đau khổ vùng vẫy mười tám ngày, mắt nhìn thấy một kiện bảo vật gần trong gang tấc, đã sắp tới tay, chỉ là, một hồi thiên toàn địa chuyển, lại bị đá ra.

Giờ khắc này, cả người hắn đều bị một cổ oán niệm mãnh liệt bao phủ, hận không thể chết ở bên trong, cũng không muốn “không may” còn sống đi ra như vậy…

Lúc này, mấy trăm Nguyên Anh kỳ đại tu sĩ vây tụ tới, xa xa làm thành một vòng tròn, bảo vệ hơn một trăm hai mươi đệ tử tầm bảo ở trong.

Sau đó, con Yêu Anh kỳ Kim Sí Đại Bằng bay lên thiên không, thi triển Thiên Mục thần thông của hắn, tinh tế xem xét một phen, sau đó, ở giữa không trung biến thành hình người, hô lớn nói:

– Kỳ quái a, kết giới của Tiểu Di Tiên Cảnh lại biến mất, hoàn toàn không còn cảm giác.

– Cái gì?

Tất cả mọi người hơi bị kinh hãi, mấy Nguyên Anh Lão tổ còn lại cũng đều tự thi triển pháp nhãn thuật, cẩn thận tìm kiếm một hồi lâu, cuối cùng nhất kết luận: quả thật như thế, kết giới của Tiểu Di Tiên Cảnh thực biến mất không thấy gì nữa, hình như là triệt để mất tích.

Rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Tiểu Di Tiên Cảnh làm sao lại biến mất?

Ba vạn năm qua, Tiểu Di Tiên Cảnh mở ra hơn sáu trăm lần, chưa bao giờ phát sinh qua loại tình huống này, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Rất nhiều Nguyên Anh Lão tổ đều ý thức được, rất có thể, Tu Chân Giới sẽ có đại sự kinh thiên động địa gì sắp xảy ra…

Lúc này, Đại trưởng lão Vô Cực Môn, một trong Tiên đạo thập đại môn phái đứng dậy, tiếng nói không lớn, nhưng mà tất cả mọi người có thể nghe được hắn nói chuyện rõ ràng:

– Sự tình khác tạm không nói đến, trước hết để cho tất cả đệ tử tầm bảo về các phái, như thế nào?

– Có thể.

Những Nguyên Anh Lão tổ khác đều gật đầu.

Đại trưởng lão Vô Cực Môn đã có hơn sáu trăm tuổi, tu vi Nguyên Anh hậu kỳ, xem như là Nguyên Anh kỳ tư cách lão của Tu Chân Giới, chỉ là trải qua hắn chủ trì hành động mở Tiểu Di Tiên Cảnh ra, đã có ba lượt, uy tín cá nhân mà nói, tất cả mọi người ở đây, hắn là người có tư cách nói chuyện nhất.

Vị Nguyên Anh Lão tổ này xoay người, nhìn những đệ tử tầm bảo kia hô:

– Chúng đệ tử chớ có bối rối, tự báo thân phận, sau đó tất cả về các phái…

Dưới chỉ thị của chút ít Nguyên Anh Lão tổ, một trăm hai mươi bảy đệ tử tầm bảo cực kỳ tự động báo thân phận, đều tự về tới bên người sư tôn của mình.

Đương nhiên Tô Triệt cũng về tới trước mặt Huyền Cơ Tôn Giả.

– Sư tôn.

Tô Triệt cúi người hành lễ.

– Ha ha…

Huyền Cơ Tôn Giả cởi mở cười, vỗ bả vai Tô Triệt, hòa ái nói ra:

– Mặc kệ như thế nào, còn sống đi ra là tốt rồi a.

Tô Triệt gật gật đầu, lại lặng lẽ truyền âm cho hắn nói:

– Sư tôn, tiên tinh tới tay.

– Cái gì?

Huyền Cơ Tôn Giả bỗng nhiên cả kinh, cũng may, dù sao tu vi cũng là Kim Đan hậu kỳ, sống cũng hơn trăm năm, kịp thời khống chế được tâm tình cùng biểu lộ, mặc dù trong nội tâm kinh đào hãi lãng, long trời lở đất, nhưng biểu hiện ra chỉ là khóe mắt co rúm hai cái, cười ha ha nói:

– Rất tốt, rất tốt, trở về hãy nói.

Tài không thể lộ ra ngoài, mặc dù nơi này có Thiên Huyền Tông tứ đại Thái thượng trưởng lão tọa trấn, nhưng có một số việc, vẫn là an phận một ít cho thỏa đáng.

Chương 187 : Chưởng giáo đại điện (hạ)

Kế tiếp, trải qua một trận trình tự rườm rà, Tô Triệt ở dưới Huyền Cơ Tôn Giả thủ hộ, cuối cùng về tới pháp khí phi thuyền lần nữa.

Lúc đến, Thiên Huyền Tông phái ra mười đệ tử tầm bảo, chỉ là lúc phản hồi, lại chỉ còn một mình Tô Triệt. Rất hiển nhiên, vận khí những người kia quá kém, tất cả đều táng thân ở trong Tiểu Di Tiên Cảnh.

Đương nhiên, Tô Triệt cũng sẽ không quên, trong Tiên Ngục còn giam giữ hai người Phỉ Vân cùng Trịnh Dung.

Hai người kia một mực ở vào trạng thái mê man, đối với tình huống trong Tiên Ngụchoàn toàn không biết gì cả, Tô Triệt đã nghĩ kỹ đối sách, chuyện tình hai người bọn họ, ngược lại không đáng để lo.

Lại đợi vài canh giờ, lúc này Thiên Huyền Tông tứ đại Thái thượng trưởng lão mới đi vào phi toa pháp bảo. Không hề nghi ngờ, trong khoảng thời gian này, những Nguyên Anh Lão tổ bọn họ nhất định là gom lại cùng một chỗ, lẫn nhau tham thảo chuyện tình Tiểu Di Tiên Cảnh biến mất.

Tử Tiêu Thái thượng trưởng lão vừa tiến đến, lại là nhìn về phía Tô Triệt cười ha ha nói:

– Ta nói a, tiểu tử này rất là tà dị, muốn cho hắn chết, không dễ dàng a.

Ba vị Thái thượng trưởng lão khác cười nhạt một tiếng, bất quá, vẻ ngưng trọng trên mặt vẫn là chưa có tiêu trừ. Dù sao, Tiểu Di Tiên Cảnh biến mất, sẽ mang đến chấn động thật lớn cho cả Tu Chân Giới, rất khó nói trong những ngày kế tiếp này, còn có thể kéo ra những chuyện tình gì…

Chín vị Tôn Giả khác, mặc dù đều là biểu lộ bình tĩnh, nhưng mà không khó đoán ra, ở chỗ sâu trong nội tâm bọn hắn, nhất định là âm thầm ghen ghét Huyền Cơ Tôn Giả.

Thần thái Huyền Cơ Tôn Giả bình tĩnh, so với chín vị Tôn Giả kia cũng chả khác nhau là mấy. Nhưng kỳ thực, ngoại trừ trong lòng đắc ý, càng thêm chờ mong Tô Triệt hiến cho mình khối tiên tinh kia. Có tiên tinh, thì có tương lai, đợi cho mình tấn cấp Nguyên Anh kỳ, những người các ngươi gặp lại ta, đều muốn ngoan ngoãn hành lễ ân cần thăm hỏi, cũng phải xưng hô ta một tiếng sư thúc mới được…

Trên đường trở về, Tô Triệt cũng âm thầm cân nhắc, rốt cuộc phải nộp lên cho môn phái bao nhiêu thứ cho phải đây?

Lão Hắc đề nghị nói:

– Chủ nhân, trừ ngươi đáp ứng Huyền Vơ khối tiên tinh kia, những vật khác cũng không nên lấy ra, dù sao đều giấu ở trong Tiên Ngục, bọn họ cũng lục soát không ra.

– Không được a.

Trong nội tâm Tô Triệt nói ra:

– Chỉ lấy ra một quả tiên tinh mà nói, sẽ làm cho người ta cảm giác quá mức trùng hợp, vào Tiểu Di Tiên Cảnh một chuyến, những bảo vật khác cũng không có được, hết lần này tới lần khác chiếm được tiên tinh mà sư tôn mình bức thiết nhất, tỷ lệ như vậy, không có cách nào làm cho người tin phục, ngược lại sẽ dẫn phát bọn họ ngờ vực vô căn cứ.

Lão Hắc hỏi:

– Vậy ý của ngươi là…

– Cam lòng cho, cam lòng bỏ, mới có thể có được.

Tô Triệt lý trí thầm nghĩ:

– Ngươi nghĩ đi, nếu như bọn họ nổi lên lòng nghi ngờ, mặc dù biểu hiện ra không nói cái gì, nhưng mà sau đó, một vị thái thượng trưởng lão lặng lẽ giam giữ ta lại, lại lặng lẻ thẩm vấn một phen, tất cả bí mật của chúng ta, tất cả đều giữ không được.

– Như thế a.

Lão Hắc cũng hiểu rõ ra.

– Cho nên, ta chuẩn bị lấy ra mấy thứ gì đó…

Trong lòng Tô Triệt nói một lần.

– Được rồi.

Lão Hắc gật đầu nói:

– Có thể tiến hành, lấy ra mấy thứ gì đó, ta còn cảm thấy không đau lòng thế nào.

Lại trôi qua hơn mười thời thần, cuối cùng cũng về tới sơn môn Thiên Huyền Tông, chín đại Tôn Giả khác đều trở lại ngọn núi của mình.

Tô Triệt và Huyền Cơ Tôn Giả, lại cùng tứ đại thái thượng trưởng lão đi tới Chưởng giáo đại điện, gặp được người cầm quyền cao nhất Thiên Huyền Tông, chưởng giáo Chí Tôn.

Sau một phen chào hỏi, chưởng giáo Chí Tôn cho lui những người không liên quan, trong điện chỉ còn có bảy người, ngũ đại Nguyên Anh Lão tổ, Huyền Cơ Tôn Giả cùng Tô Triệt.

Bảy người đều ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, mục quang vài vị đại nhân vật, cùng một chỗ rơi xuống trên người Tô Triệt.

Khoan hãy nói, bị mục quang của một đám Nguyên Anh Lão tổ soàn soạt nhìn chằm chằm vào như vậy, trong nội tâm Tô Triệt khó tránh khỏi khẩn trương, bất quá, bởi vì trong đầu có bảo tháp Tiên Ngục trấn thủ hồn phách, thần sắc cử chỉ vẫn là tương đối trầm ổn.

Kể cả chưởng giáo Chí Tôn ở trong năm vị Nguyên Anh Lão tổ, đều là âm thầm gật đầu, đối với Tô Triệt biểu hiện ra khí độ trầm ổn, vẫn là tương đối thưởng thức.

Rất nhiều đệ tử giai đoạn Luyện Khí, bởi vì nguyên nhân nào đó đi vào chưởng giáo đại điện, ở trước mặt năm vị Nguyên Anh Lão tổ nhìn soi mói, thường thường bộ dáng đều là run rẩy không được.

Không đợi Lão tổ môn phái thúc giục, Tô Triệt chủ động lấy túi càn khôn, muốn đổ tất cả vật phẩm ra bên ngoài…

– Không vội, không vội.

Chưởng giáo Chí Tôn khoát khoát tay, nhìn bốn vị thái thượng trưởng lão khác cười nói:

– Xem ra tính tình đứa nhỏ này rất cấp bách.

– Hừ hừ, quỷ lắm.

Tử Tiêu Thái thượng trưởng lão có chút thâm ý liếc nhìn hắn.

Tô Triệt không nói gì, chỉ có thể tạm thời bỏ túi càn khôn qua một bên.

– Tô Triệt, hiện tại chúng ta muốn biết nhất, trong Tiểu Di Tiên Cảnh rốt cuộc phát sinh chuyện gì…

Chưởng giáo Chí Tôn tiếp tục nói:

– Vì sao những đệ tử tầm bảo các ngươi, lại sớm bị đẩy ra ngoài, hơn nữa, cả Tiểu Di Tiên Cảnh cũng tùy theo biến mất.

Tô Triệt sớm biết, vấn đề này tất nhiên sẽ nói ra, cũng đã sớm nghĩ kỹ một phen lý do thoái thác.

Trong Tiên Ngục, lão Hắc hừ hừ nói:

– Lão đầu tử, ngươi xem như hỏi đúng người rồi, đáng tiếc a, bọn ta không có khả năng nói thật với ngươi.

Tô Triệt bẩm báo nói:

– Khởi bẩm chưởng giáo sư tổ, đệ tử cũng không rõ ràng lắm chuyện gì xảy ra, lúc ấy, chỉ cảm thấy dao động địa chấn, thiên toàn địa chuyển, cũng không biết làm sao, đã bị một loại lực lượng cường đại đá đi ra, đến bây giờ còn là sờ không được đầu óc.

Nói nhiều tất có lộ, Tô Triệt cho rằng, chính là đáp án “một mực không biết” như vậy, mới bảo đảm nhất.

– Trước khi bị truyền tống ra, có phát hiện chỗ kỳ hoặc, hoặc là những dị trạng khác hay không?

Chưởng giáo Chí Tôn ấm giọng hỏi:

– Ngươi hảo hảo ngẫm lại, mặc dù là chuyện nhỏ rất không ngờ, cũng không nên xem nhẹ.

– Muốn nói là dị trạng, trong Tiểu Di Tiên Cảnh, nguy cơ khắp nơi, mọi chuyện quái dị, địa phương nào cũng sẽ không có vẻ bình thường a.

Tô Triệt biểu lộ ra một bộ nghĩ mà sợ không thôi.

– Điều này cũng đúng.

Vài vị Nguyên Anh Lão tổ đều là khẽ gật đầu.

Cái chỗ kia, cho tới bây giờ bọn họ đều không có đi vào, nhưng trong tưởng tượng của bọn hắn, Tiểu Di Tiên Cảnh là một địa phương hẳn phải chết, nói là khắp nơi quái dị, tuyệt không nói quá.

Sau chuyện này, vài vị Nguyên Anh Lão tổ bảo Tô Triệt bắt đầu từ khi tiến vào Tiểu Di Tiên Cảnh, mười tám ngày qua trải qua những chuyện gì, nhất nhất kể ra một lần, hy vọng có thể ở trong những miêu tả này, đào móc ra tin tức hữu dụng gì đó.

Tiểu Di Tiên Cảnh đột biến, như là một tảng đá lớn trong lòng, làm cho bọn họ lo lắng không thôi.

Chương 188 : Thượng cổ trấn sơn phù (thượng)

Bởi vì, nếu Tu Chân Giới xảy ra kịch biến gì, siêu cấp môn phái như Thiên Huyền Tông tất nhiên là đứng mũi chịu sào, chịu ảnh hưởng trước nhất. Bọn họ là người cầm quyền cao nhất cả tông môn, tất nhiên không thể trốn tránh các loại trách nhiệm.

Đến lúc này, thì làm khó Tô Triệt vắt hết óc kể chuyện xưa, còn phải hợp tình hợp lý, không thể có chỗ sơ hở gì…

Hao phí vài canh giờ, chuyện xưa mới tính nói xong, vài vị Nguyên Anh Lão tổ yên lặng trầm tư một chút, lẫn nhau không tiếng động gật gật đầu, cũng không biết đạt thành loại chung nhận thức nào.

Kế tiếp, chính là thời khắc đưa thu hoạch ra.

Tô Triệt cầm túi càn khôn lên, rầm a, tất cả gì đó bên trong đều đổ ra, kể cả một ít đồ dùng tư nhân thông thường, không hề giữ lại, dùng để bày ra trong sạch.

Pằng, pằng, pằng, pằng, pằng

Năm vật phẩm trọng yếu nhất, bị Tô Triệt bày để qua một bên, lúc này mới bẩm báo nói:

– Lúc này vào tầm bảo, đệ tử tổng cộng thu hoạch năm loại bảo vật, nhưng mà, hai kiện trong đó, thứ cho ánh mắt đệ tử vụng về, thật là không nhận ra tác dụng của chúng nó…

Năm vật vật phẩm này, phân biệt là: một quả tiên tinh, hai khối tài liệu luyện khí thượng cổ đỉnh cấp, một khối Thạch Đầu không biết tên, một mộc phù màu nâu.

Kỳ thật, Tô Triệt chỉ là không rõ ràng lắm miếng mộc phù này rốt cuộc là giá trị bao nhiêu, về phần khối Thạch Đầu không biết tên kia, thì chỉ là một hòn đá tiện tay nhặt được trong Tiểu Di Tiên Cảnh mà thôi.

Tô Triệt cố ý lấy khối Thạch Đầu kia ra như vậy, chính là vì chứng minh mình thẳng thắn thành khẩn, mặc dù là một thứ như vậy, cũng không hề giữ lại giao ra.

Đương nhiên, vì khối Thạch Đầu này, Tô Triệt cũng phải nghĩ ra một chuyện xưa, nói nó được đặt lên một đàn tế nào đó, đặt song song cùng vài món pháp bảo thượng cổ. Vài món pháp bảo kia đều là đụng một cái hư nát, hóa thành tro tàn, duy chỉ có khối Thạch Đầu này là hoàn hảo, vì vậy mói coi nó trở thành bảo vật thu vào…

Vài vị Nguyên Anh Lão tổ nhàn nhạt quét mắt qua khối Thạch Đầu này, đều là khẽ lắc đầu, không khỏi cười nói:

– Hài tử, nó chỉ là một khối Thạch Đầu không có giá trị, chỉ có điều, không biết bởi vì duyên cớ nào, bị bỏ vào trên đàn tế kia mà thôi.

– Nha.

Tô Triệt học động tác của lão Hắc, gãi cái đầu, mặt có chút đỏ lên, một bộ xấu hổ vô cùng.

Nhưng mà kế tiếp, vài vị Lão tổ cùng một chỗ chú ý tới miếng mộc phù này, thoáng nhìn một chút, đều là mục quang sáng ngời, thậm chí chưởng giáo Chí Tôn toát ra sợ hãi lẫn vui mừng rõ ràng.

– Đây mới là một kiện bảo vật chính thức a.

Sưu…

Chưởng giáo Chí Tôn giương một tay lên, thu mộc phù kia qua, tinh tế nhìn chữ “Trấn” điêu khắc nhạt nhẽo trên mặt kia, trầm ngâm một chút, cuối cùng chắc chắn nói:

– Đúng vậy, thượng cổ Trấn Sơn Phù, chư vị sư huynh đệ xem qua đi…

Nói xong, chưởng giáo Chí Tôn giao miếng mộc phù này cho một vị Thái thượng trưởng lão gần nhất.

– Xác thực là thượng cổ Trấn Sơn Phù.

Bốn vị Thái thượng trưởng lão cũng nhất trí xác định.

– Vận khí tiểu tử ngươi không tệ a, một kiện bảo bối như vậy cũng có thể bị ngươi tìm được. Trấn Sơn Phù này, mặc dù không phải pháp bảo, nhưng mà giá trị của nó, có thể so sánh với linh bảo cực phẩm, gần với đạo khí.

Cái gì?

Tô Triệt rất là giật mình, cánh cửa kia biến thành một tấm mộc phù, dĩ nhiên là bảo bối gần với đạo khí?

– Ai nha nha…

Trong Tiên Ngục, lão Hắc vô cùng đau lòng, lại là hối tiếc:

– Mắt chó của ta bị mù a, một kiện bảo bối như vậy đáng giá, cứ như vậy chắp tay tặng người.

Tựa như Tử Tiêu nói, cái mộc phù này cũng không phải một kiện pháp bảo, cho nên, lão Hắc không có thể cảm ứng ra phẩm chất của nó, cái này mới đưa đến Tô Triệt đánh giá thấp giá trị của nó. Cho nên, lão Hắc áy náy không thôi, cảm giác mình phụ tín nhiệm của chủ nhân.

Tô Triệt cũng là hối tiếc không thôi, hận mình hận đến ngứa hàm răng, trong lòng tự nhủ:

– Quả nhiên là không biết đáng sợ nhất a, vốn tưởng rằng, nó chỉ là một cánh cửa nho nhỏ, chỉ có điều vì nó liền làm một thể với tòa Tiên phủ, lúc này mới có thể giữ lại… Không nghĩ tới, nó lại là một kiện bảo bối trân quý như thế.

May mắn là, chưởng giáo Chí Tôn nói tiếp một phen, lại để cho trong nội tâm Tô Triệt thoải mái một chút.

Trên mặt Chưởng giáo Chí Tôn cười nói:

– Tô Triệt, chỉ bằng cái Trấn Sơn Phù này, ngươi đã lập nên đại công. Chớ cảm thấy ba chữ Trấn Sơn Phù không uy phong thế nào, mà ngươi xem thường nó. Phải biết rằng, người tu tiên thượng cổ mệnh danh cho bảo vật, không có chú ý nhiều như vậy, không có đa dạng nhiều như vậy, đều so sánh rất tùy ý.

Chưởng giáo Chí Tôn giơ mộc phù lên, vui vẻ nói ra:

– Nó có thể trấn trụ, không chỉ là một ngọn núi, mà là cả một sơn mạch, coi như là Thiên Huyền sơn mạch của chúng ta, cũng đủ để trấn được.

Tô Triệt thầm giật mình, phương viên Thiên Huyền sơn mạch mấy vạn dặm, núi non trùng điệp, không biết bao nhiêu mà kể, nhưng một cái mộc phù thô sơ như vậy, là có thể trấn thủ cả một tòa sơn mạch hay sao?

Chưởng giáo Chí Tôn lại nói:

– Bất quá, loại bảo vật này đối với cá nhân mà nói, tác dụng lại không lớn, chỉ là dùng để trấn thủ trụ một chỗ nhỏ, thật là quá mức lãng phí, chỉ có tông môn đại phái như Thiên Huyền Tông chúng ta, phối hợp hộ sơn đại trận, mới có thể phát huy tác dụng của nó.

Tô Triệt giờ mới hiểu được, loại Trấn Sơn Phù này, tác dụng đối với cá nhân mà nói không lớn, tâm lý vừa mới hối tiếc liền dễ chịu hơn rất nhiều. Kể từ đó, nộp lên cho môn phái đổi thành một phần công lao, đó cũng là rất thích hợp.

Tử Tiêu Thái thượng trưởng lão gật đầu nói:

– Đúng vậy a, có Trấn Sơn Phù này, hộ sơn đại trận của phái ta, hiệu quả phòng hộ ít nhất có thể đề cao ba thành. Một bảo vật như vậy, nếu so với vài món linh bảo, còn có giá trị hơn. Tô Triệt, lúc này ngươi xác thực lập công lớn.

– Đa tạ chư vị sư tổ, có thể làm ra một chút cống hiến cho tông môn, đệ tử cảm thấy rất vinh hạnh.

Tô Triệt cực kỳ khiêm tốn thi lễ nói ra.

Tô Triệt cũng đã hiểu, Tử Tiêu Thái thượng trưởng lão rất che chở mình, hắn nói một quả mộc phù này, so với vài món linh bảo cũng có giá trị hơn, rõ ràng là tranh công giúp mình.

Chưởng giáo Chí Tôn cũng gật đầu đồng ý:

– Không sai, đối với cá nhân mà nói, một quả Trấn Sơn Phù như vậy, tác dụng cũng không lớn. Nhưng mà đối với một tông phái mà nói, giá trị của nó xác thực vượt qua vài món pháp bảo cùng phẩm cấp. Tô Triệt, công lao của ngươi tạm thời ghi nhớ, lát nữa sẽ nói sau. Kế tiếp, nói ba bảo vật khác mà ngươi thu hoạch.

– Khởi bẩm chưởng giáo sư tổ.

Tô Triệt quỳ rạp trên đất, cung kính nói ra:

– Những thứ khác đều không sao cả, chỉ là một quả tiên tinh này, là một thu hoạch mà đệ tử coi trọng nhất, ta muốn lấy nó hiến cho sư tôn đại nhân, thỉnh cầu chưởng giáo sư tổ cho phép.

Chương 189 : Thượng cổ trấn sơn phù (hạ)

Nghe được lời nói này của Tô Triệt, trái tim của Huyền Cơ Tôn Giả đập nhanh hơn rất nhiều, trong lòng cũng rất là cảm động. Cái tiên tinh này, đối với mình mà nói quá trọng yếu, bởi vì có được thứ này, trong vòng mười năm mình sẽ tấn cấp Nguyên Anh kỳ, trừ cái này ra, mình sẽ không có cơ hội trùng kích Nhân Anh kỳ.

Chưởng giáo Chí Tôn mỉm cười, ngược lại nhìn về phía Huyền Cơ Tôn Giả hỏi:

– Huyền Cơ, ngươi thấy thế nào?

– Đệ tử nghe theo chưởng giáo sư bá an bài.

Huyền Cơ Tôn Giả cung kính thi lễ trả lời.

– Vậy cũng được.

Chưởng giáo Chí Tôn cười ha ha nói:

– Nếu như ta không đáp ứng, chẳng phải làm tổn thương một mảnh hiếu tâm của đứa bé này sao.

Bốn vị Thái thượng trưởng lão khác cũng mỉm cười gật đầu, trong đó vị Đại trưởng lão râu tóc hoa râm hòa ái nói:

– Huyền Cơ a, có tiên tinh này, hẳn là qua không quá lâu, chúng ta phải xưng ngươi là sư đệ rồi.

– Không dám.

Huyền Cơ Tôn Giả vội vàng thi lễ:

– Đệ tử không dám.

– Có cái gì không dám.

Tử Tiêu Thái thượng trưởng lão thản nhiên nói ra:

– Bảy mươi năm trước, ta cũng phải xưng hô bọn họ là sư bá sư thúc, hiện tại chẳng phải thân phận ngang nhau sao. Môn phái Tu tiên, chỉ dùng thực lực luận bối phận.

Bảy mươi năm trước, Tử Tiêu vẫn là sư huynh của Huyền Cơ Tôn Giả, từ khi hắn thành công tấn chức Nguyên Anh kỳ, liền trở thành Thái thượng trưởng lão trẻ tuổi nhất trong môn phái.

Vì vậy, đang ở trước mặt vài vị Nguyên Anh Lão tổ, Tô Triệt cầm miếng tiên tinh kia, trịnh trọng giao cho Huyền Cơ Tôn Giả.

Thời điểm tiếp nhận tiên tinh, Huyền Cơ Tôn Giả rõ ràng cho thấy hai tay run rẩy, lại nói ra trước mặt mọi người:

– Triệt nhi, vi sư cám ơn ngươi.

Một câu cám ơn này, làm cho hốc mắt của Tô Triệt nóng lên, suýt nữa chảy ra nước mắt.

Thân phận Sư tôn là bực nào, lại ở trước mặt tất cả sư tổ, nói lời cảm tạ đối với một đệ tử Luyện Khí kỳ như mình, thật là…

– Sư tôn, người không cần phải nói như thế…

Tô Triệt chân tình, tiếng nói cũng có chút nghẹn ngào.

– Đúng vậy, đúng vậy…

Huyền Cơ Tôn Giả cười ha ha, đồng thời trong nội tâm mừng rỡ vô cùng.

Vài vị Lão tổ cũng lòng đầy cảm xúc, một cái làm đồ đệ, lại đưa cho sư phó một tương lai quang minh… Huyền Cơ này, thu hảo đồ đệ, thì đã lấy được một phần phúc duyên

Thẳng đến hiện tại, Tô Triệt vẫn là không rõ ràng lắm, một quả tiên tinh đối với Kim Đan kỳ và tu sĩ Nguyên Anh kỳ mà nói, rốt cuộc là loại ý nghĩa nào.

Tiên tinh, là linh thạch của Tiên Giới, còn ẩn chứa tiên linh khí, ở Tu Chân Giới, căn bản là không tồn tại.

Chỉ có một chút cơ duyên xảo hợp, mới có thể từ Tiên Giới lưu chuyển ra một ít tiên tinh, phần lớn bị các người cầm quyền cao nhất đại môn phái sưu tầm, chỉ có thời khắc mấu chốt khi trùng kích vào cảnh giới, mới có thể lấy ra cảm giác tiên linh khí trong đó, do đó hiểu được đến tầng thứ cao hơn.

Có thể nói, một quả tiên tinh này, mà ngay cả bốn vị Thái thượng trưởng lão kia, cũng là trông mà thèm cực kỳ.

Kế tiếp, mọi người nói chuyện một chút, chưởng giáo Chí Tôn khoát tay áo, nói ra:

– Tô Triệt, hai khối tài liệu luyện khí này, chính ngươi thu lại đi. Nếu như mình không dùng đến, giao lên môn phái đổi thành giá trị cống hiến, hoặc là những yêu cầu khác cũng có thể.

– Đa tạ chưởng giáo sư tổ.

Tô Triệt thoáng tưởng tượng, vẫn là thu hai khối tài liệu luyện khí này vào. Mặc dù tài liệu luyện khí thượng cổ đỉnh cấp như vậy, mình còn không có năng lực dùng nó luyện khí, nhưng mà, đổi thành giá trị cống hiến cũng rất đáng tiếc, vẫn là lưu lại, sau này hãy nói a.

– Như vậy, bây giờ hắn là lúc nên ban thưởng cho ngươi…

Chưởng giáo Chí Tôn trầm ngâm một chút, lại nói:

– Công lao lớn, nhất định phải thưởng lớn. Trừ lần đó ra, Tô Triệt, nếu như ngươi có yêu cầu gì, hiện tại có thể nói ra.

Tô Triệt đã sớm quyết định chủ ý, bất quá, vẫn là giả bộ như suy tư một phen, lúc này mới thử nói:

– Chưởng giáo sư tổ, đệ tử cần đại lượng đan dược, tốt nhất là đan dược trợ giúp tu luyện lục phẩm trở lên, càng nhiều càng tốt.

– A?

Chưởng giáo Chí Tôn hơi hiếu kỳ, không khỏi nhắc nhở:

– Tô Triệt, chớ để xem thường phần ban thưởng này a.

Ý tứ của Chưởng giáo Chí Tôn là, phần ban thưởng này rất là không nhỏ, tất cả đều đổi thành đan dược, chỉ bằng ngươi một người, muốn ăn cho chết, đó cũng là ăn không hết.

Tô Triệt biết rõ, chưởng giáo Chí Tôn cũng là có hảo ý, chỉ là hắn cũng không hiểu được, phương thức tu luyện của mình có thể không quan tâm mặt trái của đan dược, thật đúng là ăn thay cơm cũng không chết

Vì vậy, Tô Triệt lại mang gia tộc của mình ra làm ngụy trang, giải thích nói:

– Gia tộc đệ tử, những năm gần đây thế vi lực yếu, hết thảy hi vọng đều ký thác vào trên người của ta, cho nên…

Chưởng giáo Chí Tôn giờ mới hiểu được, hắn cần đan dược cao cấp, cũng không phải một người dùng, mà là suy nghĩ vì cả gia tộc.

Vì vậy, hắn liền truyền âm nói chuyện với tứ đại Thái thượng trưởng lão một phen, sau đó đã có quyết định.

– Cần đan dược thì sẽ ban đan dược a.

Chưởng giáo Chí Tôn cuối cùng định đoạt nói:

– Lại không thể cho ngươi một lần duy nhất, bởi vì, một số ban thưởng khổng lồ như thế, cho ngươi một lần duy nhất, ngược lại sẽ hại ngươi. Nếu như truyền ra ngoài, chỉ sợ ngươi sẽ gặp nguy hiểm a.

– Đệ tử minh bạch đạo lý này, nguyện ý nghe theo chưởng giáo sư tổ an bài.

Tô Triệt thi lễ trả lời.

Từ giờ khắc này bắt đầu, Tô Triệt mới xem như thực cảm giác đến, Thiên Huyền Tông là siêu cấp môn phái Tu Chân Giới này, cũng có một số người coi trọng tình cảm.

Sau nửa canh giờ, Huyền Cơ Tôn Giả mang theo Tô Triệt về tới Huyền Cơ Phong.

Trong Huyền Cơ Kim Điện, thầy trò hai người mặt đối mặt ngồi xuống, trên bàn là một bình trà thơm.

Thần thái Huyền Cơ Tôn Giả ôn hòa nói:

– Triệt nhi, kế tiếp, nên là vì sư ban thưởng cho ngươi.

– Sư tôn ban thưởng, đệ tử nhất định sẽ vui vẻ nhận lấy.

Thái độ Tô Triệt thành khẩn, rồi lại nói ngọt muốn chết:

– Bất quá, thay sư tôn làm việc, chính là bản phận của đệ tử, sư tôn ban thưởng, có ý tứ là được rồi.

– Ngươi đứa nhỏ này, sao lại nói vậy.

Trong nội tâm của Huyền Cơ Tôn Giả rất hưởng thụ, biểu hiện ra lại giả vờ như rất tức giận, quát lớn:

– Là cảm thấy vi sư keo kiệt, hay là cho rằng ta rất nghèo, cầm không ra vật gì tốt?

– Cũng không phải, cũng không phải.

Tô Triệt liên tục khoát tay, cười hì hì nói ra:

– Đệ tử chỉ là khiêm tốn một chút, sư tôn không nên tức giận, kỳ thật, cho ta bao nhiêu thứ tốt, ta đều nguyện ý lấy.

Trải qua một phen chân tình ở trong chưởng giáo đại điện kia, quan hệ thầy trò hai người thoáng cái thân cận hơn rất nhiều, Tô Triệt cũng có lá gan nói đùa ở trước mặt sư tôn.

Kế tiếp, Huyền Cơ Tôn Giả từ trong vòng tay trữ vật của hắn, lấy ra một ngọc giản, hai cái bình sứ nhỏ, một cái đĩa ngọc hình tròn, năm tấm cực phẩm linh phù mà Kim Đan tu sĩ mới có thể chế thành.

Chương 190 : Thầy trò đối thoại

Huyền Cơ Tôn Giả đầu tiên là cầm lên một bình sứ nhỏ, nói:

– Trong cái bình này có hai quả Trúc Cơ đan, cảnh giới của ngươi đã là Luyện Khí Đại viên mãn, lập tức sẽ phải trùng kích Trúc Cơ. Dùng tư chất Tiên Thiên của ngươi mà xem, Trúc Cơ đan ắt là không thể thiếu.

Tiếp theo lại cầm lên cái bình sứ khác:

– Trong này là ba hạt Đại Thành đan, có thể gia tăng một thành xác xuất Trúc Cơ thành công.

Tô Triệt yên lặng lắng nghe, tuy đã có ba hạt Đại Thành đan, bất quá, loại thứ tốt này, nhiều hơn nữa cũng không chê ít.

Huyền Cơ Tôn Giả lại cầm lên cái đĩa ngọc hình tròn kia, mặt mỉm cười mà hỏi thăm:

– Ngươi đã thấy qua linh khí phi hành của Linh Lung chưa?

– Đã gặp qua.

Tô Triệt còn nhớ rõ cái pháp khí màu ngân bạch kia của Linh Lung, mặc dù không phải là linh khí, nhưng tốc độ phi hành so với linh khí phi kiếm bình thường còn nhanh hơn rất nhiều.

– Cái này, so với pháp khí của nàng còn muốn cao hơn một cấp.

Thần sắc Huyền Cơ Tôn Giả ẩn hàm vẻ kiêu ngạo:

– Loại pháp bảo phi hành hình tròn này, thuộc về tác phẩm đắc ý của vi sư, đợi ngươi trở thành Kim Đan tu sĩ, ta cho ngươi thêm một cái tốt hơn. Hiện tại a, tu vi quá thấp, có một ít loại ngươi còn không khống chế được.

– Vâng, đa tạ sư tôn.

Tô Triệt mừng rỡ gật đầu.

Pháp bảo phi hành cao cấp, không chỉ là tiết kiệm thời gian chạy đi, thời điểm đuổi giết địch nhân, hoặc là bị địch nhân đuổi giết, đều sẽ đưa đến tác dụng rất trọng yếu. Thực tế loại pháp bảo đặc thù như vậy, trên thị trường căn bản mua không được. Mặc dù vận may gặp một cái, cũng cần tốn hao giá cao mới cạnh tranh được.

Năm tấm linh phù cực phẩm thì không cần giới thiệu, đây đều là nhu yếu phẩm khắc địch chế thắng.

Cuối cùng, Huyền Cơ Tôn Giả lại cầm lên một miếng ngọc giản, thần sắc ngưng trọng nói:

– Những vật phía trước kia, giá trị đều có thể cân nhắc, nhưng mà trong quả ngọc giản này, ghi lại một công pháp hỏa hệ, hình như thích hợp thuộc tính chân khí của ngươi.

Tô Triệt ngồi nghiêm chỉnh cẩn thận lắng nghe, đã đoán được, nhất định lai lịch môn công pháp này rất không đơn giản.

Huyền Cơ Tôn Giả dĩ nhiên là thần thần bí bí truyền âm nói ra:

– Môn công pháp này, cũng không thuộc về phái ta, chính là mấy năm trước, thuộc về một trong những thu hoạch của ta ở lần đại cơ duyên kia. Chỉ có điều, thuộc tính linh căn của ta không thích hợp công pháp hỏa hệ, bởi vậy nên vẫn lưu mà không dùng.

Nghe được hắn nói ngưng trọng như thế, tim Tô Triệt nhảy nhanh hơn rất nhiều, trong nội tâm phán đoán:

– Chẳng lẽ là…

Quả nhiên, chợt nghe Huyền Cơ Tôn Giả truyền âm lần nữa:

– Đây là một môn công pháp tuyệt phẩm, có thể một mực tu luyện tới Hóa Thần Kỳ.

Cái gì?

– Công pháp Tuyệt phẩm?

Tô Triệt chợt kinh hãi, vừa rồi mình còn đánh bạo đoán là công pháp cực phẩm, lại không nghĩ tới, sẽ là công pháp tuyệt phẩm

Tuyệt phẩm, tuyệt phẩm, danh như ý nghĩa, chính là công pháp đỉnh cấp nhất cơ hồ tuyệt tích của Tu Chân Giới. Đã qua vài chục vạn năm, sở dĩ các đại môn phái đều là tu sĩ Nguyên Anh kỳ làm chính, cũng là bởi vì đã bị phẩm cấp công pháp hạn chế, rất khó có người có thể tu luyện tới Hóa Thần Kỳ.

Vì sao vậy, vì công pháp truyền lưu rộng khắp Tu Chân Giới, phần lớn là công pháp hạ phẩm.

Công pháp có thể tu luyện tới Trúc Cơ kỳ, mới xem như là công pháp trung phẩm.

Công pháp có thể tu luyện tới Kim Đan kỳ, thì là công pháp thượng phẩm.

Công pháp có thể tu luyện tới Nguyên Anh kỳ, mới được là công pháp cực phẩm.

Về phần công pháp tuyệt phẩm, cả Thiên Huyền Tông cũng chỉ có một bộ, chính là Thiên Huyền chân kinh mà chưởng giáo Chí Tôn mới có quyền tu luyện.

Có thể nói, công pháp tuyệt phẩm thuộc về vật báu vô giá, nếu như để lộ ra tin tức, tuyệt đối có thể nhấc lên một hồi tinh phong huyết vũ trong Tu Chân Giới, dẫn tới vô số người tranh đoạt đến thiên hôn địa ám, máu chảy thành sông.

Chứng kiến Tô Triệt toát ra vẻ khiếp sợ, trong nội tâm Huyền Cơ Tôn Giả thoả mãn, âm thầm gật đầu, lại truyền âm nói ra lần nữa:

– Thân là đệ tử của ta, ngươi có thể đưa cho ta một tương lai, ta thân làm sư phó, phải đồng dạng tặng cho ngươi một phen tạo hóa mới được. Triệt nhi, ngươi nói có đúng hay không?

– Sư tôn.

Tô Triệt quỳ rạp trên đất, cúi lạy ba cái, lúc này dập đầu, là xuất phát từ tâm khảm, không hề làm ra vẻ.

– Cái gì cũng đừng có nói.

Huyền Cơ Tôn Giả khoát khoát tay, tiếp tục truyền âm dặn dò:

– Thu lại đi, chuyện tình có quan hệ tới môn công pháp này, từ nay về sau, mặc dù là ta và ngươi trong lúc đó, cũng không thể đề cập nửa câu.

Thất phu vô tội, hoài bích có tội. Chuyện như vậy, chỉ có hai người biết, từ nay về sau ai cũng sẽ không nhắc lại, mới có thể chân chánh làm được, không thể để cho người thứ ba được biết.

Sau chuyện này, thầy trò hai người nói chuyện phiếm vài câu, lại đi tới chuyện tình đệ tử chân truyền.

– Đệ tử chân truyền rất được môn phái coi trọng, mặc dù là ta, cũng không thể tùy ý miễn trừ thân phận mười đệ tử chân truyền, trừ khi hắn phạm phải sai lầm lớn, hoặc là đã chú định tiền đồ ảm đạm.

Huyền Cơ Tôn Giả giải thích nói:

– Triệt nhi, nếu như ngươi một lòng tu luyện, coi thường tranh đoạt quyền lực bên trong môn phái, vậy thì có chân truyền hay không cũng không sao cả, vi sư sẽ đem hết khả năng bồi dưỡng ngươi, thậm chí còn hơn xa đệ tử chân truyền.

Tô Triệt dùng sức gật đầu, đối với cái này đương nhiên là không chút nghi ngờ. Công pháp Tuyệt phẩm cũng đã cho mình, đối đãi thân nhi tử, cũng chỉ là như vậy mà thôi.

– Bất quá…Truyện Audio

Huyền Cơ Tôn Giả tiếp tục nói:

– Nếu như ngươi có truy cầu hoặc là dã tâm ở phương diện khác, muốn trở thành Tôn Giả đứng đầu mười ngọn chủ phong, thậm chí địa vị còn cao hơn, vậy thì không thoát được thân phận đệ tử chân truyền. Sau này mới có thể đạt được vị trí cao.

Tô Triệt nghiêm mặt trả lời:

– Sư tôn, tạm thời mà nói, ta còn không có dã tâm ở phương diện quyền lực, bất quá, trở thành đệ tử chân truyền, từng là một mục tiêu mà ta thúc giục mình. Đã xác lập mục tiêu, ta không muốn tùy ý sửa đổi.

– Hảo.

Huyền Cơ Tôn Giả gật đầu nói:

– Trên đường Tu tiên, kiên định tín niệm là không thể thiếu. Ngươi nói không sai, đã xác định mục tiêu, mặc dù chỉ là làm thỏa mãn bản thân, nhưng không thể vứt bỏ nó, cũng không thể đơn giản sửa đổi. Điểm này, ngươi ngược lại rất giống với vi sư.

– Đúng vậy, sư tôn.

Tô Triệt tiến thêm một bước biểu lộ tâm ý:

– Đệ tử muốn tham gia nội môn đại bỉ lần này, dùng phương thức quang minh chính đại, lấy được thân phận đệ tử chân truyền.

– Lần này…

Huyền Cơ Tôn Giả vốn định nói không cần gấp gáp, nhưng mà nghĩ lại, tốc độ tu luyện của đứa nhỏ này rất không tầm thường, còn có hai năm rưỡi thời gian, nói không chừng hắn sẽ bỗng nhiên nổi tiếng, làm cho người ta kinh ngạc…

Nghĩ tới đây, Huyền Cơ Tôn Giả bưng chén trà lên, trầm giọng hỏi:

– Như vậy, ngươi tính toán khi nào Trúc Cơ?

– Ngày mai a.

Tô Triệt bình tĩnh trả lời.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix cảm ơn thông báo lỗi ^^
https://audiosite.net
!! Đạo hữu " Thiên Có Khuyết - Người Có Tâm " - Đạo Hữu - !!(Đi đường có sao không ướt giầy) Tụn mình luôn có gắng phục hồi liên tục cho vị đồng đạo, cùng toàn thể anh em :)Mong đạo hữu dừng chân bản fix này 90% sẽ không bị sập đậu ạ :)Đa Tạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix toàn bộ nhé :!Các bộ truyện đang giải nén 1 tập chỉ có 7 giây .. 1 bộ trung bình 15p thui anh em ^^!Một Lần xin lỗi chư vị cùng toàn thể anh em vì sự cố bất ngờ đêm qua :)
https://audiosite.net
Thật xin lỗi mọi người do sơ suất của CTV...!!Mình đã liên hệ lưu trữ đám mây :)họ đang khôi phục giúp tụn mình :)Trong quá trinh các bạn thấy bộ truyện nào có tập nghe được có tập thì không play được không phải lỗi mà đang quá trình backup lại đó ạ :(Thật xin lỗi mọi người, mong chư vị đại xá :)
https://audiosite.net
haizzz...!
https://audiosite.net
CTV: Hà Thu 2 ngày trước
em có biết gì đâu em vừa ăn cơm lên thấy thế mà ???team đi anh check máy tính em có vấn đề gì vây??
https://audiosite.net
Hà Thu Đây là lần thứ 2 em xóa file của anh rồi đó...!Haizzz...! nghe điện thoại dùng anh cái coi??File của anh em đâu hết rồi?????Pó tay ...:(:(:(:(
https://audiosite.net
CTV: Hà Thu 2 ngày trước
Ngại quá ..bộ gốc truyện mình lỡ tay xóa mất rùi :(. Để mình up lại bản trên kênh của mình vậy
https://audiosite.net
CTV: Hà Thu 2 ngày trước
Đã fix lại nhé bạn các bạn để ý truyện nào được upload hay fix lại ở trang chủ nhé. ^^!Hoặc nghe thăm trên các kênh trên yotube của mình nhé :P
https://audiosite.net
Vòng Đức tuấn 2 ngày trước
Văn minh vạn giới lĩnh trụ nghệ ko đc
https://audiosite.net
Mr. Minh Tý 2 ngày trước
Cảm ơn hội trưởng Đúng rồi đó ạ )). đợi trước nghe thoáng qua youtube mà không tìm được tên truyện là, họ cũng không ghi tên tác giả , chỉ nhớ loáng thoáng nội dung vậy mà Hội Trưởng cũng tìm được :Vghê ghớm thật :^^
https://audiosite.net
Khụ khụ bạn minh tý ? khó mình quá không nói tên truyện không có tác giả chỉ ? chương thì mình đi về đâu tìm cho bạn ^^!Nhưng...99.9% là bộ truyện này bạn nhé ^^!Cảm ơn bạn đã nghé thăm website ^^!Chúc bạn hôm này gặp nhiều may mắn nhé!Thân Ái :)