[Audio] Tiên Ngục dịch
Tập 23: Du Đấu trong lòng đất (c111-c115)
❮ sautiếp ❯Chương 111 : Du đấu trong lòng đất
Hắn nhìn một hồi rồi ngoài miệng không nóng không lạnh nói:
– Chính Quân sư huynh, ngươi mới vừa nói, đối với năng lực trị liệu linh thảo của ta cảm thấy phi thường hứng thú. Nếu chỉ là vì điểm này, chúng ta có thể ngồi xuống chậm rãi thương thảo, đâu cần phải động can qua lớn như vậy?
Chính Quân đạo nhân biết rõ Tô Triệt nói như vậy là lời nói khách sáo, hừ lạnh nói:
– Tiểu tử, đừng vội đắc ý, chỉ hơn mười kiếm nữa, liền có thể đánh nát rùa đen ngươi, chém tới tứ chi của ngươi, đến lúc đó, chúng ta cũng có thể nằm xuống chậm rãi thương thảo.
Đinh, đinh, đinh…
Ngự kiếm thuật của hắn xác thực không thấp, lại là liên tục đả kích vài cái, vòng bảo hộ của Tô Triệt ảm đạm xuống, mắt thấy muốn nứt vỡ ra rồi.
– Được rồi, đã đàm không thông, vậy thì gặp lại a.
Tô Triệt lắc đầu, đưa tay ăn vào một quả Độn Địa Đan.
Cứ như vậy, ở Chính Quân đạo nhân không coi vào đâu, Tô Triệt chậm rãi trốn vào trong đất.
– Độn Địa Đan!
Chính Quân đạo nhân ngẩn ngơ, trong lòng tự nhủ tiểu tử này thật đúng là có nhiều át chủ bài, ngoại trừ Thượng phẩm linh phù, lại còn có Độn Địa Đan trong tay.
Thân là đệ tử Thiên Huyền Tông, hắn đương nhiên biết rõ dược hiệu của Độn Địa Đan có thể tiếp tục một phút đồng hồ. Lẩn trốn dài đến một phút đồng hồ, ai biết tiểu tử này chạy đi nơi nào?
Chẳng lẽ, cứ như vậy để hắn đơn giản chạy thoát sao? Mình ở thị trấn tiếp tế không công khổ đợi hơn một tháng sao?
Không!
Khẳng định không được!
– Tiểu tử đáng giận, còn bắt ta lãng phí một viên Độn Địa Đan duy nhất.
Chính Quân đạo nhân nghiến răng nghiến lợi mà lấy ra một bình sứ nhỏ, đồng dạng lấy ra một viên Độn Địa Đan, hơi ngửa đầu đã uống xuống dưới, trong nội tâm vẫn còn mắng:
– Đáng hận ah, đáng hận! Phí rất nhiều công phu, mới từ chỗ trưởng bối gia tộc xin được một viên Độn Địa Đan, vốn là vì thời khắc mấu chốt cứu mạng sử dụng, không nghĩ tới, lại vì tên tiểu tử ngươi mà lãng phí mất…
Trong nội tâm chớp động lên những ý niệm này, bên trên hành động lại không chậm trễ, hắn độn xuống dưới đất, thuận theo chấn động độn thổ của Tô Triệt mà đuổi tới.
Lão Hắc lập tức cảnh báo:
– Chủ nhân, người kia cũng có Độn Địa Đan, hắn đã độn xuống dưới đất đuổi theo.
– Tuy Độn Địa Đan khan hiếm, nhưng lại không phải là vật hi hữu, hắn thân là đệ tử nội môn, vẫn có thể tìm được biện pháp mua một viên.
Tô Triệt không ngừng bỏ chạy ở dưới mặt đất, trong nội tâm nói ra:
– Bất quá, ta đoán chừng, hắn không có khả năng có được quá nhiều. Hừ hừ, liều tiêu hao mà thôi, ta thì khác, há có thể sợ hắn!
– Đó là đương nhiên.
Lão Hắc hắc hắc cười xấu xa:
– Ta nhìn thấy, lúc hắn lấy đan dược ra, một bộ nghiến răng nghiến lợi, bộ dạng cực kỳ thịt đau, có khi cũng chỉ có một viên này mà thôi.
Sâu trong lòng đất, Tô Triệt và Chính Quân một trước một sau rất nhanh xuyên thẳng qua, tốc độ độn thổ cơ bản giống nhau, Chính Quân muốn trong lòng đất đuổi theo Tô Triệt, cơ hồ là không thể nào.
Cái này là vì ở dưới đất, hai người đồng dạng uống Độn Địa Đan, thi triển độn thổ chi thuật đều là bằng vào cảm ứng đối với nhịp đập đại địa, không có một chút quan hệ với thực lực bản thân cao thấp, cho nên, tốc độ độn thổ hoàn toàn là tiêu chuẩn ngang nhau.
Tương ứng chính là, hai Đại Địa chi tử tạm thời, lẫn nhau tầm đó còn sẽ có cảm ứng, Tô Triệt muốn thoát khỏi Chính Quân theo dõi, cũng là không rất dễ dàng.
Một trước một sau, không ngừng xuyên thẳng qua… Chính Quân cũng không trông cậy vào có thể đuổi theo Tô Triệt, chỉ cầu sẽ không mất đi tung tích của hắn là được rồi. Hắn còn tưởng rằng, Tô Triệt cũng giống như mình, chỉ có thể lấy ra một viên Độn Địa Đan.
Truy đuổi theo đuôi, một phút đồng hồ sắp đi qua, sắp đến lúc cuối cùng, Chính Quân cảm ứng được, Tô Triệt không có leo lên mặt đất, ngược lại chạy càng sâu vào trong lòng đất.
– Ha ha, Xú tiểu tử, dược hiệu sắp hết, muốn chui vào chỗ càng sâu để co đầu rút cổ sao?
Trong nội tâm Chính Quân nhe răng cười:
– Dù vậy, ngươi cũng trốn không thoát lòng bàn tay của ta.
Nhìn lại thời gian, Chính Quân phục dụng Độn Địa Đan sau Tô Triệt, cho nên, khi dược lực của Tô Triệt hoàn toàn biến mất, Chính Quân còn có thể tiếp tục hai tức thời gian.
Chỉ bằng hai tức thời gian, Chính Quân đã có thể chạy tới, tế pháp kiếm ra, bằng trực giác nhắm về chỗ Tô Triệt ẩn thân triển khai công kích.
Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt…
Kiếm khí dày đặc xỏ xuyên qua tầng đất, bao dung chu vi vài chục trượng vào bên trong, Chính Quân cho rằng, Tô Triệt tất nhiên sẽ ở trong phạm vi này, công kích của mình, nhất định có thể bức hắn đi ra.
Thân ở dưới mặt đất, mắt thường không thể nhìn vật, lúc này không có cảm ứng đối với nhịp đập đại địa, Chính Quân chỉ có thể như người mù lòa, bằng vào cảm giác làm việc.
Lại chẳng biết rằng, Tô Triệt đã ăn vào viên Độn Địa Đan thứ hai, sớm đã trốn đi xa.
Năng lực dò xét của Lão Hắc có thể thấu thị 50 trượng trong tầng đất, có thể thấu thị hai mươi trượng trong nham thạch, có thể thấu thị năm trượng trong kim loại bình thường…
Giờ phút này, phần lớn phiến khu vực này là tầng đất mềm yếu, cho nên, có thể ở ngoài ba mươi trượng quan sát nhất cử nhất động của Chính Quân đạo nhân rành mạch.
Như vậy lúc này, Chính Quân biến thành mù lòa, nhưng Tô Triệt lại tai thính mắt tinh!
Tô Triệt có độn thổ chi thuật, thân ở dưới mặt đất tựa như cá bơi trong nước, bất luận cử động gì cũng không khó khăn giống như Chính Quân giờ phút này.
Đây mới là thời khắc tốt nhất áp dụng phản kích!
Hô ~~~
Tô Triệt phóng ra một pháp thuật thổ hệ cấp thấp nhất là Hóa Thổ Vi Thạch, tuy chân khí trong cơ thể đã là hỏa thuộc tính làm chủ, bất quá, bản thân vẫn là có linh căn thổ hệ, hơn nữa thi triển loại pháp thuật cấp thấp này không tồn tại hạn chế gì, một chiêu Hóa Thổ Vi Thạch này, lập tức biến tầng đất mềm chung quanh thành đá tảng cứng rắn.
Chỉ một lần đương nhiên là không đủ, Tô Triệt nhanh chóng xuyên thẳng qua, vây quanh Chính Quân, liên tục phóng Hóa Thổ Vi Thạch ra hơn mười lần, ngưng kết ra hơn mười khối đá cực lớn, thời gian dần qua bao vây hắn lại.
Hóa Thổ Vi Thạch không có tính công kích gì, chỉ là một loại pháp thuật phụ trợ mà tu luyện giả dùng để kiến tạo phòng ốc, hoặc là gia cố động phủ. Hiện nay, tu vi của Tô Triệt đã là Luyện Khí tầng bốn, thi triển loại pháp thuật cấp thấp này, hoàn toàn có thể làm được vô thanh vô tức. Bởi vậy, vài chục lần Hóa Thổ Vi Thạch này, Chính Quân ở vào vị trí trung tâm không hề phát giác được, chỉ không ngừng phóng thích kiếm khí bốn phía, muốn bức Tô Triệt từ lòng đất đi lên.
Hô! Hô! Hô…
Tô Triệt mượn nhờ độn thổ chi thuật, chạy rất nhanh ở dưới mặt đất, không ngừng phóng thích ra pháp thuật Hóa Thổ Vi Thạch. Tầng đất xốp biến thành nham thạch cứng rắn, chậm rãi bức bách tới Chính Quân.
Hai người một sáng một tối, đều đang ép bách đối phương.
Rất nhanh, Chính Quân đã có điều phát hiện, cảm giác được áp lực của tầng đất quanh mình truyền đến càng lúc càng lớn, mình giơ tay nhấc chân càng trở nên khó khăn rồi…
Chương 112 : Phản hồi Huyền Cơ (thượng)
– Tình huống không đúng, lên trước đi nói sau.
Chính Quân cũng không phải người ngu, quyết định thật nhanh, kiếm khí cải biến phương hướng, hướng phía trên oanh tới, muốn đào ra một cái lối đi, trở lại trên mặt đất. Thế nhưng mà, mới vừa đi lên chưa tới một trượng, hắn đã phát giác, tầng đất xốp đã không còn, biến thành tầng nham thạch cứng rắn.
Lẽ ra, cho dù là tầng nham thạch cứng rắn, đối với Tu Tiên Giả Luyện Khí hậu kỳ cũng không tạo thành trở ngại gì, phí chút ít công phu là có thể đào ra một cái lối đi. Nhưng mà Chính Quân xác định, vừa rồi, mình dùng độn thổ chi thuật đi vào phiến khu vực này, rõ ràng cảm ứng được, kề bên này đều là tầng đất xốp, tại sao lại có tầng nham thạch chứ?
– Nhất định là tiểu tử kia giở trò quỷ, thủ đoạn Hóa Thổ Vi Thạch mà thôi. Bất quá, tại sao hắn phải làm như vậy? Làm ra mấy khối nham thạch ngăn lại đường đi của ta, đối với hắn có chỗ tốt gì?
Trong nội tâm Chính Quân sinh ra nhiều loại phỏng đoán, bất quá, lại không muốn giống như một người mù lòa ở dưới mặt đất giằng co, vẫn là đi lên mặt đất ôm cây đợi thỏ mới tốt, cũng không tin tiểu tử kia vĩnh viễn đều không đi lên, có can đảm tự giam mình chết ở dưới mặt đất…
Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt…
Chính Quân quyết định chủ ý, ra sức gọt cắt tầng nham thạch trên đỉnh đầu, lại không nghĩ rằng, Tô Triệt vẫn trốn ở cách đó không xa hạ độc thủ, không ngừng phóng thích Hóa Thổ Vi Thạch, từng bước xơi tái không gian hoạt động của Chính Quân.
Phải biết rằng, Tô Triệt như cũ bảo trì năng lực độn thổ, bất kể là tầng đất, hoặc là tầng nham thạch, với hắn mà nói đều là một dạng, hoàn toàn không tạo thành ảnh hưởng gì; Nhưng mà đối với Chính Quân mà nói, thì là hoàn toàn bất đồng rồi.
– Ah nha, bị lừa rồi!
Trong nội tâm Chính Quân phát ra một tiếng gầm rú, trong phạm vi hơn ba mươi trượng, tất cả bùn đất, đều bị Tô Triệt làm trở thành nham thạch cứng rắn, mà ngay cả đá vụn rời rạc mà Chính Quân dùng phi kiếm gọt cắt ra, lại bị Tô Triệt ngưng kết thành khối nham thạch lớn.
Cái này cũng chưa tính xong, Tô Triệt chạy tới bên cạnh Chính Quân, không ngừng phóng thích Hóa Thổ Vi Thạch, làm cho nham thạch ở bên cạnh hắn càng ngày càng trở nên cứng rắn, càng ngày càng rắn chắc.
Cứ như vậy, Chính Quân một cao thủ Luyện Khí hậu kỳ, bị một loại pháp thuật phụ trợ cấp thấp nhất là Hóa Thổ Vi Thạch giải quyết, giống như là tiểu côn trùng ở bên trong hổ phách, bị nham thạch dày đặc gắt gao phong bế ở bên trong, mặc dù hắn còn có thể phóng chân khí ra ngoài, chấn vỡ nham thạch áp sát đến bên cạnh thân thể, thế nhưng mà không chịu nổi a, Tô Triệt vẫn vô cùng chấp nhất mà phóng thích ra Hóa Thổ Vi Thạch.
Nham thạch càng ngày càng cứng ngắc…
Đến cuối cùng, đợi đến lúc thân thể cùng tứ chi của hắn thiết thiết thực thực bị nham thạch phong kín, không còn có chút năng lực hoạt động nào, Tô Triệt như một con cá nhàn nhã vẫy đuôi bơi tới, đi tới phía sau hắn, chậm rãi vươn tay, đè xuống sau ót của hắn.
– Tiểu tử, ngươi muốn làm gì? Ngươi dám…
Chính Quân còn có thể dùng chân khí truyền âm, muốn dùng ngôn ngữ uy hiếp Tô Triệt.
– Ngươi mệt mỏi rồi, ngủ một lát đi.
Tô Triệt đồng dạng là dùng chân khí truyền âm, ngữ khí vô cùng ôn nhu, bất quá, lòng bàn tay lại thúc giục chân khí, mạnh mẽ đánh trúng cái ót của Chính Quân, vì vậy, hắn đã bất tỉnh nhân sự.
Lợi dụng ưu thế Độn Địa Đan, Tô Triệt thành công bắt tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ thứ hai, Độn Địa Đan nhiều lần kiến công, Tô Triệt lại thưởng cho La Liên Kiều hai mươi viên linh thạch.
Trong Tiên Ngục, những phạm nhân khác đã được biết đến tin tức này, đối với La Liên Kiều đương nhiên là hâm mộ cũng có, ghen ghét cũng có, chỉ tiếc mình không hiểu được luyện đan, làm không ra đồ cực phẩm như Độn Địa Đan.
Bất quá, thông qua điểm này, những phạm nhân kia cũng biết, mặc dù bị hạn chế tự do, thế nhưng mà ở trong ngục giam này, chỉ cần mình có cống hiến, là vẫn có thể tiếp tục đi trên con đường tu tiên. Vị đại nhân Trưởng ngục giam chưa từng gặp mặt kia, xác thực là một người thưởng phạt phân minh, không giống độc ác như suy nghĩ trước kia.
Nhất là La Liên Kiều, đối với hai lần ban thưởng liên tục cũng là tương đối thoả mãn, dù sao, tài liệu cần thiết để luyện đan đều là trưởng ngục đại nhân cung cấp, mình chỉ là một người chế tác, có thể lấy được nhiều linh thạch như vậy coi như là rất không tệ rồi.
Phải biết rằng, mặc dù thời điểm ở Thiên Lô Phong, đệ tử nội môn luyện thành Độn Địa Đan nhận lấy ban thưởng, nhiều lắm cũng là như thế này mà thôi.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc kiểm tra lại Túi Càn Khôn của Chính Quân, đối với Tô Triệt báo cáo nói:
– Chủ nhân, gặt hái được năm trăm linh thạch, một thanh Pháp Khí phi kiếm Thượng phẩm, hai kiện Pháp Khí phòng ngự Trung phẩm, còn có các loại linh phù cùng đan dược… Tính toán đơn giản một chút, tổng giá trị ước chừng là khoảng 2800 linh thạch.
Thu hoạch 2800 linh thạch, trừ Tô Triệt tiêu hao một tấm linh phù Thượng phẩm cùng hai viên Độn Địa Đan, phải nói là lợi nhuận vẫn còn rất lớn.
Bất quá, Tô Triệt vẫn là âm thầm khinh bỉ:
– Thân làm một đệ tử nội môn, lại chỉ có chút thân gia ấy, xem ra tên Chính Quân này hỗn cũng không được tốt lắm ah.
Khinh bỉ thì khinh bỉ, nhưng Tô Triệt cũng minh bạch, coi như là đệ tử nội môn, cục diện cạnh tranh lẫn nhau cũng là cực kỳ nghiêm trọng. Vì sao như vậy, vì mỗi Tu Tiên Giả làm ra một số tài nguyên, đều dùng cho bản thân tu luyện, không có khả năng còn thừa rất nhiều. Trừ khi như chính mình vậy, vốn có Dược Viên che giấu, lại còn có rất nhiều đặc sản ở Âm Phong Hạp Cốc, luân phiên mấy lần đã lấy được cơ duyên lớn lao, mới có thể ở giai đoạn luyện khí có được tài phú hùng hậu như thế.
Kế tiếp, lão Hắc cứu tỉnh Chính Quân từ trong hôn mê dậy, tiến hành thẩm vấn đối với hắn; Tô Triệt thì tiếp tục chạy đi.
Thời điểm sắp đến Huyền Cơ Thành, thẩm vấn chấm dứt, tình huống cơ bản cũng đã làm rõ ràng.
– Chủ nhân, sự tình là như thế này.
Lão Hắc bẩm báo nói:
– Lúc trước, ngươi thông qua Ngọc Thanh đề cử, phá lệ tiến nhập Huyền Cơ Phong Linh Thảo Dược Viên, lại chưa từng nghĩ, vì vậy mà lấy mất chức quản sự dược viên của người nào đó vốn hẳn nên đạt được, gia hỏa không may bị ngươi lấy mất miếng ăn trước miệng này, là Chính Quân.
– Ah?
Tô Triệt tiếp theo nghĩ tới:
– Nói như vậy, chuyện Chính Quân nửa đường phục kích ta này, cũng có quan hệ cùng với Trần tổng quản ở Dược Viên tầng một a?
Tô Triệt nhớ rất rõ ràng, lúc trước, mình đến chỗ Trần tổng quản đưa tin, lão gia hỏa kia đã muốn làm khó dễ mình rồi. Về sau, bởi vì nguyên nhân mình cứu chữa được gốc Lưu Vân Kim Trản, thái độ của Trần tổng quản đối với mình rất là chuyển biến, mỗi lần gặp mặt đều là cười tủm tỉm…
– Đúng vậy, chủ nhân.
Lão Hắc trả lời:
– Chuyện này người chủ sự sau lưng, là lão già Trần tổng quản kia, hắn trông mà thèm bổn sự cứu chữa linh thảo của ngươi, hơn nữa, đối với tốc độ tăng vọt của ngươi trong bốn tháng, từ Luyện Khí tầng một tu luyện tới Luyện Khí tầng ba, đồng dạng cũng rất có hứng thú. Cho nên, sau khi thăm dò hành tung của ngươi, liền an bài Chính Quân cản đường phục kích, muốn bắt sống ngươi.
Chương 113 : Phản hồi Huyền Cơ (hạ)
Tô Triệt hỏi:
– Như vậy, Trần tổng quản cùng Chính Quân này, lại là quan hệ như thế nào?
– Thân thúc cháu.
– Lại là quan hệ huyết thống?
Tô Triệt nhíu mày:
– Sao bên trong Thiên Huyền Tông lại làm ra chút ít gia tộc hoặc là người có bối cảnh huyết thống thế nhỉ?
– Cái này cũng rất bình thường.
Lão Hắc cười đáp:
– Ta ở bên trong một bản điển tịch hiểu rõ, trong phạm vi mấy vạn dặm chung quanh Thiên Huyền Tông, chí ít có hơn một ngàn gia tộc tu chân phụ thuộc vào Thiên Huyền Tông, hàng năm đều chuyển vận đại lượng đệ tử gia tộc cho Thiên Huyền Tông, dần dà, cũng ở ngay bên trong Thiên Huyền Tông thành lập lên vô số tiểu đoàn thể có đủ bối cảnh gia tộc.
– Không ngờ là như vậy…
Tô Triệt tùy theo suy đoán nói:
– Nói như vậy, chúng ta bắt Chính Quân, chẳng những triệt để vạch mặt cùng với Trần tổng quản, còn có thể liên quan đến Trần thị gia tộc kia của bọn hắn rồi?
– Đúng, rút củ cải trắng tất mang theo bùn, cái này là không thể tránh né.
Lão Hắc trầm giọng trả lời.
– Thật sự là phiền toái!
Tô Triệt âm thầm nói một câu, nhưng cũng là không thể làm gì. Bởi vì, đã bị Chính Quân tìm tới trên đầu mình, bắt hắn cũng tốt, giết hắn đi cũng tốt, vô luận xử lý như thế nào, sớm muộn gì cũng phải đắc tội với toàn bộ Trần thị gia tộc. Chỉ là không biết, thực lực của Trần thị gia tộc ở bên trong Thiên Huyền Tông như thế nào?
Lão Hắc chủ động trả lời:
– Trần gia ở bên trong Thiên Huyền Tông, địa vị tối cao chính là hai trưởng lão Kim Đan kỳ, xuống chút nữa, còn có hơn mười Trúc Cơ tu sĩ như Trần tổng quản vậy. Thực lực của cả gia tộc, ở Tu Chân giới chỉ tính toán là quy mô trung đẳng.
– Mặc dù chỉ là một gia tộc quy mô trung đẳng, nhưng đối với mình mà nói, cũng là quái vật khổng lồ không thể địch lại được.
Tô Triệt không khỏi âm thầm đau đầu:
– Dù sao, mình chỉ là một thân một mình, thế đơn lực bạc ah.
Lão Hắc nửa chăm chú nửa vui đùa nói:
– Chủ nhân, chớ quên, thân phận Tô Triệt này của ngươi, sau lưng cũng có một gia tộc tu chân có thể dựa vào.
– Tô gia?
Trong nội tâm Tô Triệt lắc đầu:
– Đó là một tiểu gia tộc thế lực xuống dốc, ta không muốn liên lụy bọn hắn.
Sự tình Tô Triệt mượn xác hoàn hồn, lão Hắc cũng biết đến, bởi vì, trong đầu Tô Triệt bất luận là nghĩ cái gì, cũng sẽ không có chỗ giấu diếm đối với lão Hắc.
Nhưng Lão Hắc lại nhắc nhở:
– Nhưng mà chủ nhân không nên quên, ngươi là người ở bên trong thế hệ này của Tô gia, là đệ tử được gia tộc ký thác kỳ vọng nhất, tương lai, nếu như ngươi có chỗ thành tựu, nhất định bọn hắn sẽ mặt dày mày dạn tìm tới ngươi, yêu cầu ngươi chấn hưng gia tộc.
– Sự tình kia, sau này hãy nói!
Dưới chân Tô Triệt gia tốc, đi ngang qua Huyền Cơ Thành mà không vào, thẳng đến trọng địa sơn môn của Thiên Huyền Tông.
Huyền Cơ Phong.
Trở lại Huyền Cơ Phong, Tô Triệt đi tới chỗ Lôi Tiếu.
– Cái gì?
Vừa thấy được Tô Triệt, con mắt Lôi Tiếu trừng đến căng tròn, mặt mũi tràn đầy không thể tưởng tượng nổi:
– Ta không nhìn lầm chứ, hình như ngươi đã là Luyện Khí tầng ba rồi hả?
Tô Triệt gật đầu mỉm cười, cũng không có giải thích cái gì.
Hai tháng trước, lúc Tô Triệt ly khai dược viên linh thảo, tiến về Âm Phong Hạp Cốc lịch lãm rèn luyện cũng đã là Luyện Khí tầng ba đỉnh phong rồi, chỉ có điều, lúc ấy chưa có tới gặp Lôi Tiếu, hắn còn không biết mà thôi.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc cười mờ ám nói:
– Há chỉ là Luyện Khí tầng ba, rất nhanh sẽ trùng kích Luyện Khí tầng năm rồi, một khi chủ nhân triển lộ tu vi chân thật ra, nhất định sẽ làm cho rất nhiều người cả kinh a.
– Thật là Luyện Khí tầng ba rồi hả?
Lôi Tiếu khó có thể tin mà hỏi lại một lần nữa. Phải biết rằng, cho đến ngày nay, hắn vẫn chỉ là Luyện Khí tầng hai mà thôi, tu vi Tô Triệt biến hóa, với hắn mà nói không thể nghi ngờ là kích thích cực lớn.
Chẳng bao lâu trước, thời điểm vừa nhìn thấy Tô Triệt, hắn chỉ là tiểu sư đệ mới tiến vào tông môn, lúc này còn chưa tới nửa năm a, thế nào thoáng cái đã đến Luyện Khí tầng ba rồi chứ?
Đối với tu vi chân thật của mình, Tô Triệt không muốn lừa gạt Lôi Tiếu, đương nhiên cũng không muốn đi giải thích cái gì cho hắn, liền nói tránh đi:
– Sớm định ra hai gốc Ngân Tu Thảo, ta đã mang đến, một cây dược linh năm trăm năm, một cây dược linh tám trăm năm. Linh đan của Lôi gia các ngươi, phải chăng đã chuẩn bị xong?
Giao dịch linh thảo với Lôi gia, sớm đã vượt qua ngày ước định, chỉ có điều, bởi vì Tô Triệt tu luyện ở Âm Phong Hạp Cốc mà quên hết tất cả, lúc này mới kéo dài tới hôm nay.
– Sớm đã chuẩn bị xong.
Lôi Tiếu vẫn là trừng lớn một đôi ngưu nhãn, cẩn thận đánh giá Tô Triệt, cảm giác, cảm thấy tu vi hắn tiến cảnh quá mức khoa trương, bất quá, ngoài miệng vẫn đáp:
– Một tuần trước, ta đi dược viên linh thảo tìm ngươi, mới biết ngươi ra ngoài lịch lãm rèn luyện rồi. Huynh đệ, lộ ra thoáng một phát, ở bên ngoài gặp được loại phúc duyên nào, mới khiến cho tu vi ngươi tăng vọt đến loại trình độ này?
– Trưởng bối gia tộc ban ân mà thôi, huống hồ, chỉ là tăng lên giai đoạn Luyện Khí, không có gì quá khoa trương.
Tô Triệt nhẹ nhàng lắc đầu, vẫn là không muốn giải thích nhiều, lập tức ném hai gốc Ngân Tu Thảo kia tới trước mặt Lôi Tiếu.
Phanh! Phanh!
Hai gốc linh thảo bị Tô Triệt vứt trên mặt đất, làm Lôi Tiếu sợ tới mức hô lớn:
– Ôi uy, bảo bối bực này, sao ngươi có thể đối đãi nó như vậy chứ!
Hai gốc Ngân Tu Thảo này, vẫn còn mang theo bùn đất, chỉ cần cấy ghép kịp thời, còn có thể tiếp tục sinh trưởng mấy trăm năm… Có lẽ, cũng chỉ có Tô Triệt, mới có thể lấy ra mặt hàng mới lạ như thế a.
Đợi đến lúc Lôi Tiếu cẩn thận cất kỹ linh thảo xong, Tô Triệt nói ra:
– Mau chóng giao Linh đan cho ta a, bởi vì nguyên nhân của ta, đã lùi lại thời gian giao dịch, bên trưởng bối gia tộc kia đã trách tội ta rồi. Lúc ấy đã nói rồi, chín mươi viên linh đan, ngươi cho ta tám mươi lăm viên là được.
Năm viên khác, tự nhiên là đưa cho Lôi Tiếu làm phí vất vả.
– Không có vấn đề!
Lôi Tiếu cười ha hả nói:
– Thoáng cái buôn bán lời năm viên linh đan, thực là theo chân ngươi thơm lây rồi.
– Nên như vậy, hai huynh đệ chúng ta làm việc cùng một chỗ, cũng phải có lợi nhuận mới được.
Tô Triệt thực lòng nói:
– Toàn bộ Huyền Cơ Phong, ta chỉ có ngươi là một hảo huynh đệ.
– Ân, Ân.
Lôi Tiếu dùng sức gật đầu:
– Ta đi tới chỗ trưởng bối, lấy linh đan tới đây, đêm nay ngươi có thể lấy được.
Tô Triệt gật gật đầu, lại hỏi:
– Hai ngày sau, ta cùng với bọn người Tống mập mạp của Thiên Vật Phong, muốn ở Cạnh Kỹ Phong triển khai một hồi ước đấu, chuyện này, ngươi còn không biết a?
Không nghĩ tới, Lôi Tiếu lại gật đầu nói:
– Như thế nào không biết chứ, một tháng trước, Thiên Vật Phong Chân Lam đã bắt đầu tuyên dương chuyện này khắp nơi, nói là muốn cho Ngọc Thanh sư huynh mất mặt, đoán chừng, đến lúc đó sẽ có không ít người tiến đến quan sát.
– Thiên Vật Phong Chân Lam…
Tô Triệt không khỏi lắc đầu nói:
– Nữ nhân từ yêu thành hận, thật là khó chơi!
Chương 114 : Chuẩn bị trước khi chiến đấu
Cùng Lôi Tiếu hẹn nhau buổi tối lại đến lấy linh đan, Tô Triệt đi trở về Linh Thảo Dược Viên.
Thời điểm đi ngang qua sân nhỏ của Trần tổng quản, đúng lúc, Trần tổng quản và một gã quản sự đệ tử cùng nhau đi ra, vừa thấy được Tô Triệt, rõ ràng Trần tổng quản sửng sốt một chút, lập tức, lại ngụy trang trở thành bộ dạng cười mỉm.
– Trần tổng quản.
Thần sắc Tô Triệt tự nhiên mà chào hỏi cùng hắn.
– Tô Triệt ah, lịch lãm rèn luyện trở về rồi hả?
– Đúng vậy, Trần tổng quản.
– Hết thảy thuận lợi chứ?
– Cũng không tệ lắm.
Sau vài câu hàn huyên, Tô Triệt cáo từ rời đi. Ánh mắt Trần tổng quản âm trầm xuống, nhìn chằm chằm vào bóng lưng của hắn, trong lòng thầm nhũ:
– Lại để hắn bình yên vô sự trở về rồi, chẳng lẽ, Chính Quân không có tìm được hắn sao?
Trần tổng quản sẽ không bao giờ nghĩ tới, Chính Quân là Luyện Khí hậu kỳ sẽ bị Tô Triệt chỉ là Luyện Khí sơ kỳ giải quyết, ở Tu Chân giới, cấp bậc chiến đấu chênh lệch to lớn như thế, trên cơ bản không tồn tại khả năng lấy yếu thắng mạnh…Truyện Audio
Tô Triệt đi vào gian phòng của mình, nhưng trong lòng thì thở dài:
– Chính Quân mất tích không dấu diếm được bao lâu, mâu thuẫn với Trần gia là không thể tránh né, thật là chán ghét ah.
Lão Hắc trấn an nói:
– Trừ khi ngươi cam nguyện làm một người tầm thường vô vị, cả đời bảo trì ít xuất hiện, nếu không, chắc chắn sẽ có sự tình phiền toái như vậy tìm tới tận cửa.
Không bị người đố kỵ là tài trí bình thường, điểm này, Tô Triệt cũng là nhận đồng. Giờ phút này mới nói:
– Vừa rồi, hình như Trần tổng quản không có nhận ra tu vi chân thật của ta, điều này nói rõ, Ẩn Linh Chi Thuật của chúng ta có thể dấu diếm được tu sĩ Trúc Cơ kỳ dò xét.
– Đúng vậy, ta cũng là cảm giác như vậy.
Lão Hắc đáp:
– Nếu còn có thể dấu diếm được pháp nhãn của Kim Đan tu sĩ, vậy thì thật tốt quá.
Che dấu tu vi chân thật của mình, dùng cái này để lừa gạt đối thủ, cái này đối với Tô Triệt mà nói, không thể nghi ngờ là cực kỳ có lợi, tạm thời còn không xác định, lão Hắc và Tiên Ngục làm ra Tàng Linh Chi Thuật, hiệu quả mạnh như thế nào…
Sau khi nghỉ ngơi một lát, Tô Triệt lại đi dược viên tầng hai, thực hiện chức trách Linh thảo Y sư của mình, dùng ôn thủy của Tiên Ngục cứu chữa vài cây linh thảo sinh bệnh.
Nhân công gieo trồng linh thảo, xác thực rất dễ dàng sinh bệnh, đây là bởi vì, nhân loại kiến tạo ra hoàn cảnh sinh tồn, hoặc nhiều hoặc ít cải biến quy luật sinh tồn của linh thảo, có chút nhân tố rất nhỏ đến khó có thể phát giác, sẽ làm cho một số gốc, thậm chí một loạt linh thảo nhiễm bệnh tập thể, thậm chí tử vong.
Trước kia, sự tình cứu chữa linh thảo, đều là trưởng lão dược viên tự mình ra tay mới có thể giải quyết, hiện tại đã có Tô Triệt, coi như là giảm bớt lượng công việc của trưởng lão dược viên. Bởi vậy hiện nay, đại đa số đệ tử quản sự Dược Viên đối với Linh thảo Y sư như Tô Triệt đều là cực kỳ tôn kính.
Đương nhiên, năng lực kỳ lạ như thế, cũng sẽ dẫn phát tham niệm của những người khác. Trần tổng quản chính là một cái ví dụ tiêu chuẩn, với hắn mà nói, thay thế Tô Triệt trở thành Linh thảo Y sư, ý nghĩa, thân phận của hắn ở Huyền Cơ Phong sẽ cao hơn một tầng, đạt được càng nhiều coi trọng của môn phái, thậm chí đối với tương lai trùng kích Kim Đan kỳ cũng có thể tạo được tác dụng rất trọng yếu.
Mãi cho đến màn đêm buông xuống, Tô Triệt cũng không có nhìn thấy Linh Lung ở bên trong dược viên, không biết nàng đi nơi nào. Bất quá, đây cũng là sự tình không sao cả, nhìn thấy nàng, đơn giản là báo cáo một tiếng:
– Ta đã trở về, qua mấy ngày nữa còn muốn đi ra ngoài…
Buổi tối, lại đi tới chỗ Lôi Tiếu, thuận lợi lấy được tám mươi lăm miếng linh đan.
Thế nhưng mà, Tô Triệt cảm thấy số lượng này xa xa không đủ mình tiêu hao. Ở hỏa mạch dưới mặt đất của Âm Phong Hạp Cốc thống khổ tu luyện, tu vi tiến cảnh cực kỳ khả quan, tương ứng một cái giá lớn là, mỗi ngày phải tiêu hao bốn viên linh đan, bế quan nửa năm mà nói, ít nhất phải bảy trăm viên, một số con số lớn như vậy, nhất định là Lôi gia không cầm ra nổi.
Trọng yếu hơn là, giao dịch linh thảo với Lôi gia cũng không thể quá mức nhiều lần, nếu như quá độ, rất dễ dàng dẫn phát ra chuyện phiền toái không đoán trước được.
Như vậy, làm thế nào mới có thể thu hoạch được mấy trăm viên linh đan, đồng thời, lại có thể thần không biết quỷ không hay bảo trì ít xuất hiện?
Vấn đề này, thật đúng là làm khó Tô Triệt rồi, thủy chung cũng không có nghĩ ra biện pháp gì tốt.
Lại qua một ngày, Lôi Tiếu phát tới ngọc phù đưa tin định ngày hẹn Tô Triệt, vừa thấy mặt đã không đầu không đuôi nói:
– Có người khai ra bàn đánh bạc, một bồi hai, ta bắt ngươi ba trăm linh thạch. Nếu như ngươi thắng, ta có thể cầm lại đến sáu trăm linh thạch… Hảo huynh đệ, ngươi nói thật với ta, ta có thể cầm lại sáu trăm linh thạch, đúng không?
– Một bồi hai?
Tô Triệt thấp giọng nói:
– Nói như vậy, đại đa số người cũng không nhìn tốt ta a?
– Đó là đương nhiên.
Lôi Tiếu gật đầu nói:
– Rất nhiều người còn không biết ngươi đã tấn cấp Luyện Khí tầng ba, hơn nữa, Tống mập mạp thuộc về đệ tử Luyện Khí tầng ba uy tín lâu năm, sau lưng lại có Thiên Vật Phong Chân Lam đại lực ủng hộ, nói như thế nào, đều là phần thắng của hắn lớn hơn một chút.
Tô Triệt gật gật đầu, lập tức lấy ra một cái túi linh thạch nhét vào trong tay Lôi Tiếu:
– Đây là một ngàn Linh thạch, đánh bạc ta thắng, ngươi thay ta đặt đi.
– Một ngàn ah, tiểu tử ngươi quả nhiên có tiền!
Lôi Tiếu nhếch miệng cười nói:
– Cái này tốt rồi, trong nội tâm của ta nắm chắc rồi, ngươi dám áp một ngàn, ta đây lại thêm vào hai trăm!
Tô Triệt cười cười, đối với ván bài loại nhỏ này cũng không phải quá mức để ý.
Đương nhiên, trong mắt của mọi người, tu vi của mình kém xa Tống mập mạp, cũng không phải nhân sĩ nổi danh ở Thiên Huyền Tông, không có khả năng khai ra bàn đánh bạc quá lớn.
Bất quá, nếu có thể để cho đám gia hỏa Thiên Vật Phong kia thua trận, thua người, lại thua tài, đương nhiên là một sự kiện rất hả giận.
Lôi Tiếu cầm túi linh thạch chạy nhanh như chớp, thoáng cái đã không thấy bóng người, cũng không biết đi nơi nào đặt cược. Tô Triệt thầm suy nghĩ nói:
– Trận ước đấu này, người thua, phải tự động giải trừ thân phận đệ tử ngoại môn, ly khai Thiên Huyền Tông. Đến lúc đó, món nợ mà Tưởng Sâm thiếu ngươi, có thể tự nhiên lấy lại rồi.
Nợ gì? Là khoản nợ nhân mạng!
– Ha ha ha ha…
Lão Hắc cười nói:
– Đây là một cuộc so đấu không hề có lo lắng, chỉ có điều, chủ nhân ngươi không cần vội vã giết chết Tưởng Sâm, trước đưa vào Tiên Ngục, để cho lão Hắc ta hảo hảo chăm sóc hắn một phen, 3000 cực hình đại pháp, cũng phải cho hắn hưởng thụ mấy lần mới được.
– Không hề có lo lắng sao?
Tô Triệt mỉm cười:
– Đối với chúng ta mà nói là không hề có lo lắng, thế nhưng mà đối với bọn họ mà nói, ta muốn cho những người khác trừng mắt mà nhìn, kinh hãi rớt cằm, ở những chuyện như thế này, ta không muốn ít xuất hiện xử lý.
Chương 115 : Lang tâm như sắt (thượng)
Đối với Tưởng Sâm, Tô Triệt cho rằng, chỉ có thủ đoạn lôi đình oanh oanh liệt liệt nện đến trên đầu của hắn, mới có thể không phụ lòng danh tiếng của “Tô Triệt”, mới có thể không phụ lòng chủ nhân của cỗ thân thể này.
Tu Tiên Giả rất chú ý nhân quả, rất xem trọng Tâm Ma, nhất là loại sự tình mượn xác hoàn hồn này, chẳng khác gì là thiếu “Tô Triệt” kia một số nhân quả, sự tình có thể làm vì hắn, tất nhiên phải chăm chỉ đối đãi.
Nhân quả cũng không phải sự tình hư vô mờ mịt, Tô Triệt liền cảm giác được rõ ràng rồi, oán hận của mình đối với Tưởng Sâm, từ trình độ mà nói hơi có chút không quá bình thường. Xác thực mà nói, ở bên trên tư tưởng của mình chỉ là phản cảm và căm thù Tưởng Sâm, mà bản thân cỗ thân thể này lại ngưng kết lấy oán niệm nồng đậm, đây cũng là mọi người thường nói hận thấu xương a.
Thay hắn báo sinh tử đại thù, oán niệm ngưng kết thực chất ở bên trong mới có thể triệt để tiêu tán, vì vậy nhất định Tô Triệt phải làm.
Xế chiều hôm đó, Ngọc Thanh đã tìm được Tô Triệt, cẩn thận đánh giá một phen, lúc này mới gật đầu nói:
– Ta không thấy ngươi khẩn trương trước khi chiến đấu, trạng thái không tệ.
Tô Triệt chuẩn bị tốt nước trà cho Ngọc Thanh, thần sắc bình tĩnh nói:
– Bọn hắn còn không xứng làm cho ta khẩn trương.
– Đây là tự tin, hay là khinh địch?
Ngọc Thanh cười hỏi. Kỳ thật, đối với tốc độ tu luyện của Tô Triệt, chưa tới nửa năm đã tấn cấp Luyện Khí tầng ba, cũng là có chút tò mò.
– Không phải khinh địch a?
Dáng tươi cười của Tô Triệt có chút sáng lạn:
– Xác thực không nghĩ ra, bọn hắn có thể chế tạo cho ta khó khăn gì.
Trong khi nói chuyện, Tô Triệt cùng lão Hắc cũng xác định, Ngọc Thanh sư huynh đồng dạng không nhận ra tu vi chân thật của bản thân mình.
Ngọc Thanh gật gật đầu, vẫn là nhắc nhở nói:
– Bởi vì nguyên nhân của ta, Chân Lam đối với lần ước đấu này phi thường coi trọng, coi như là liên lụy đến ngươi rồi. Theo ta được biết, nhất định nàng sẽ giúp đỡ cho hai người Tống mập mạp một ít vật phẩm đặc thù, ngươi vẫn là phải đề cao cảnh giác mới đúng.
– Vâng.
Tô Triệt bình tĩnh gật đầu.
– Nếu ngươi có cái gì cần, cứ nói với ta.
Ngọc Thanh nghiêm mặt nói ra:
– Kỳ thật, ta không để ý đến thắng bại của trận tranh đấu này, mặc dù ngươi thua, ta cũng không thấy mất mặt hay có tổn thất gì. Nhưng mà, các ngươi ký kết tiền đặt cược quá nặng đi, thất bại sẽ rời khỏi tông môn, ta phải vì tiền đồ của ngươi mà cân nhắc.
– Đa tạ sư huynh.
Trong nội tâm Tô Triệt ấm áp, tự đáy lòng mà cảm tạ:
– Xin sư huynh yên tâm, ta đã chuẩn bị sung túc, có lòng tin ứng đối hết thảy chuyện xấu.
– Vậy thì ta yên tâm.
Ngọc Thanh gật gật đầu, thoáng trầm mặc một hồi, bộ dạng như có điều suy nghĩ. Sau khi uống hết tách trà, hắn liền đứng dậy đi ra.
– Chủ nhân, Ngọc Thanh sư huynh này của ngươi, tâm sự thật nặng ah.
Lão Hắc trầm giọng nhắc nhở:
– Ta cảm giác được, cổ lực lượng che dấu trong cơ thể hắn kia, xuất hiện một điểm ba động, bộ dạng không quá bình thường.
– Đúng vậy, ta cũng cảm giác được có chút không được tự nhiên.
Trong nội tâm Tô Triệt đồng ý nói:
– Hôm nay nhìn thấy Ngọc Thanh sư huynh, cả người tựa hồ bao phủ lấy một đồ vật rất trầm trọng…
Hai ngày sau, ở bên trong sơn mạch Thiên Huyền, khu vực Cạnh Kỹ Phong.
Mặc dù Cạnh Kỹ Phong không phải một trong Thập đại chính phong, nhưng mà cũng cao tới vạn trượng, thẳng vào Vân Tiêu. Diện tích đỉnh núi cũng cực kỳ khoáng đạt, chung quanh tràng thi đấu sắp đặt tầng tầng khán đài, tối đa có thể dung nạp hai mươi vạn người đến đây quan sát trận đấu.
Trên đỉnh núi, ở vào trung tâm nhất chính là một tòa đại điện hùng vĩ cao vài chục trượng, chung quanh vờn quanh lấy tổng cộng ba mươi sáu tòa Cạnh Kỹ đài. Không hề nghi ngờ, một ít trận đấu Cạnh Kỹ cỡ lớn của Thiên Huyền Tông đều là cử hành ở chỗ này, nói thí dụ như, năm năm sau, thi đấu khảo hạch đệ tử nội môn kia, cũng diễn ra ở nơi này.
Ngày bình thường, nếu đệ tử đồng môn có mâu thuẫn gì khó có thể hóa giải, cũng có thể tới đây thi đấu, thậm chí có thể ký kết sinh tử ước, mời Cạnh Kỹ trưởng lão làm công chứng.
Buổi sáng giờ Tỵ, Tô Triệt và Lôi Tiếu cùng một chỗ leo lên đỉnh núi thi đấu tràng, cùng đi còn có Lôi Thanh Tuyết.
Vốn là Lôi Thanh Tuyết đối với trận ước đấu này không hề có hứng thú, bất quá, hai ngày trước thu được đệ đệ Lôi Tiếu truyền lời, nói Tô Triệt đã tấn cấp Luyện Khí tầng ba, cái này khiến cho Lôi Thanh Tuyết rất là ngạc nhiên, chỉ mấy tháng không thấy, vậy mà Tô Triệt đã ngang cấp với mình, đều là Luyện Khí tầng ba rồi? Cái này cũng quá nhanh đi, làm sao hắn làm được?
Vì vậy, thiếu nữ bề ngoài nhìn như trong trẻo lạnh lùng, nhưng nội tâm rất là quật cường này, cũng theo Tô Triệt và Lôi Tiếu cùng nhau đi tới Cạnh Kỹ Phong, nói là đến động viên Tô Triệt, không bằng nói, nàng muốn thông qua trận ước đấu này, nhìn bổn sự của Tô Triệt đến cùng lớn cỡ nào…
Trước khi đến, Lôi Tiếu đã nghe rõ ràng, Thiên Vật Phong Chân Lam định ước đấu là ở buổi trưa, như vậy, giờ Tỵ đến đây, nhất định là không có muộn.
Không nghĩ tới, tiến vào thi đấu tràng mới nhìn thấy, tới gần lối vào Cạnh Kỹ đài kia, đã vây tụ không ít người, xem ngọc bài thân phận bên hông bọn hắn, dĩ nhiên là đệ tử nội ngoại môn của Thập đại chính phong đều có.
– Người thật đúng là không ít.
Tô Triệt giản lược tính toán, không sai biệt lắm đã có gần trăm người rồi.
– Đều là đến xem náo nhiệt đấy.
Lôi Tiếu thấp giọng nói ra:
– Một phần là Thiên Vật Phong Chân Lam gọi tới, một bộ phận khác thì là đám người mê đánh bạc, trước đó đều đã đặt cược, khẳng định phải đi vào hiện trường hưởng thụ cảm giác kích thích trên tâm lý này.
Trong nội tâm Tô Triệt minh bạch, đơn thuần chỉ là cấp độ đệ tử ngoại môn tranh đấu lẫn nhau như mình và Tống mập mạp này, khẳng định không hấp dẫn nhiều người như vậy đến đây quan sát, chuyện này, chủ yếu là bởi vì gút mắc ở giữa Chân Lam và Huyền Cơ Ngọc Thanh, mới có thể đưa tới nhiều đệ tử nội môn chú ý như vậy.
Ba người Tô Triệt đến, cũng không có khiến cho nhân sĩ ở đây chú ý, bởi vì, bọn hắn căn bản không biết Tô Triệt là ai. Vì vậy, ba người Tô Triệt đi đến bên khán đài kia, yên lặng mà ngồi xuống.
Đợi chỉ chốc lát sau, đã nghe được có người hô:
– Chân Lam sư tỷ đã đến!
Vừa dứt lời, một đám người Thiên Vật Phong vây quanh Chân Lam đi vào thi đấu tràng, hướng về phía Cạnh Kỹ đài đi tới.
Thiên Vật Phong Chân Lam, tu vi cũng là Luyện Khí kỳ Đại viên mãn, đệ tử nội môn Phong Vân Bảng bài danh thứ bảy, xếp hạng sau Thiên Lô Phong Hoa Lộc. Nghe nói là, Chân Lam đã từng mê luyến qua Ngọc Thanh, nhưng bởi vì Ngọc Thanh một lòng tu hành, không màn tới tình yêu nam nữ, hơn nữa Thiên Lô Phong Hoa Lộc âm thầm giở trò, khiến cho Chân Lam đối với Ngọc Thanh từ yêu thành hận, đã bắt đầu phân cao thấp khắp nơi cùng Ngọc Thanh. Thời thời khắc khắc nghĩ đến trả thù nam nhân làm cho nàng tan nát cõi lòng này.