1. Home
  2. Truyện Tiên Hiệp
  3. [Audio] Tiên Ngục dịch
  4. Tập 22: Thanh Lưu trong hắc thạch (c106-c110)

[Audio] Tiên Ngục dịch

Tập 22: Thanh Lưu trong hắc thạch (c106-c110)

❮ sau
tiếp ❯

Chương 106 : Hồ ly cùng quái vật (thượng)

Phía trên đảo nhỏ, lẳng lặng lơ lững một lệnh kỳ hình tam giác, mặt cờ phát ra màu vàng kim óng ánh, có thêu một ít đồ án sâu sắc, hình như còn có hai chữ, khoảng cách quá xa, Tô Triệt cũng không thấy rõ.

Vị trí đảo nhỏ không xa lắm, ở vào trong phạm vi dò xét của lão Hắc, vì vậy lão Hắc đáp:

– Hai chữ cái kia ta có thể thấy rõ, lại không nhận biết, hẳn là một loại văn tự phi thường cổ xưa, hiện nay Tu Chân giới, đã không sử dụng loại văn tự này nữa rồi. Ta ghi nhớ bộ dáng của nó, quay đầu lại, tìm được sách vở tương quan hảo hảo tra thoáng một phát.

– Cái lệnh kỳ này có thể tự động lơ lửng, hẳn là một kiện pháp bảo a?

Trong nội tâm Tô Triệt hỏi.

– Đích thị là pháp bảo!

Lão Hắc vốn là khí linh, đối với đồ vật như pháp bảo là cảm ứng càng thêm nhạy cảm:

– Chỉ có điều, tạm thời không cảm ứng được là nó có khí linh hay không thôi.

Bảo vật trước mắt, Tô Triệt dĩ nhiên là muốn lấy được đến tay, bất quá, lại không có quên, nơi này còn có một con Xích Vĩ Hồ thực lực không tầm thường…

Quan sát mọi nơi, nhưng lại không thấy tung tích của Xích Vĩ Hồ, lão Hắc cũng đồng dạng không có phát hiện cái gì.

Tô Triệt nhìn lại khoảng cách, vị trí của giờ phút này, cách hòn đảo nhỏ trong hồ dung nham kia ước chừng hơn sáu mươi trượng, mình không hiểu được thuật phi hành, muốn đến hòn đảo nhỏ kia, chỉ có thể bơi trong dòng dung nham kia đi tới.

Bơi lội bên trong dòng nham thạch nóng chảy, nghe qua cực kỳ đáng sợ, kỳ thật, đây chẳng qua là đáng sợ đối với người bình thường mà thôi, Tu Tiên Giả có thể nghĩ ra rất nhiều loại phương pháp để hoàn thành hành động vĩ đại này.

Tỷ như, tu vi của Tô Triệt đã là Luyện Khí trung kỳ, có thể khống chế Thượng phẩm Pháp Khí rồi. Ban đầu ở Phong Ma Vực bắt La Liên Kiều, thu được pháp thuẫn Thượng phẩm của hắn. Chỉ bằng mặt pháp thuẫn này, Tô Triệt có thể đi vào trong đó mà không có chút sứt mẻ gì.

Thế nhưng mà, Tô Triệt vừa mới tế ra pháp thuẫn màu xanh này, chợt nghe lão Hắc cảnh báo:

– Ở bên trong nham thạch nóng chảy có một vật nhỏ đang lội tới, tốc độ rất nhanh. Nó trốn ở một góc trên đảo nhỏ, tạm thời ngừng lại!

Tô Triệt triệu hoán pháp thuẫn đến trước người hình thành bảo hộ, trong nội tâm hỏi:

– Tiềm phục ở bên trong nham thạch nóng chảy, là con Xích Vĩ Hồ kia sao?

– Không, không phải là Xích Vĩ Hồ, mà là một đồ vật rất kỳ quái.

Năng lực dò xét của Lão Hắc, có thể thấu thị nhất định vào sâu trong nham thạch nóng chảy:

– Như là một đoàn hỏa diễm hình người, có tứ chi, có thân thể, có đầu, nhưng mà không có ngũ quan.

– Đây là cái thứ gì?

Trong nội tâm Tô Triệt suy đoán:

– Đoán chừng, có lẽ có quan hệ với hỏa mạch dưới mặt đất này.

– Hẳn là như vậy…

Lão Hắc còn nói thêm:

– Tạm thời ta còn không phán đoán ra thực lực cụ thể của nó, cho nên chủ nhân tốt nhất là không nên tiến vào trong nham thạch nóng chảy. Trước tiên quan sát chốc lát rồi nói sau.

– Tốt.

Tô Triệt lại lấy ra một tấm Linh Phù phòng ngự thổ hệ Thượng phẩm, cùng với một hạt Độn Địa Đan từ bên trong Túi Càn Khôn, dấu diếm trong tay đề phòng bất trắc.

Quái vật ở bên trong nham thạch nóng chảy vô cùng có kiên nhẫn, Tô Triệt bất động, nó cũng vẫn không nhúc nhích mà tiềm phục ở một chỗ trên đảo nhỏ.

Cứ như vậy giằng co trong chốc lát, chợt nghe lão Hắc lại truyền đến cảnh báo một lần nữa:

– Xích Vĩ Hồ đã tới, ở phía bên phải ngươi.

Tô Triệt quay đầu nhìn về phía bên phải, chỉ thấy được một thân ảnh hỏa hồng sắc từ đằng xa rất nhanh tiếp cận, nó leo lên trên thạch bích thẳng đứng ở bên cạnh, như giẫm trên đất bằng hăng hái nhảy lên. Hơn nữa toàn bộ không gian màu đỏ sậm như làm nổi bật nó, mới vừa nhìn, sẽ làm cho người ta sinh ra một ảo giác như nó đang lăng không bay lượn.

– Ê a!

Xích Vĩ Hồ thân dài hơn bốn thước, da lông toàn thân màu hỏa hồng, phát ra thét lên chói tai, rõ ràng cho thấy nó đang cảnh cáo Tô Triệt là khách không mời mà đến này.

– Chủ nhân, con Xích Vĩ Hồ này đã là một yêu thú cao cấp rồi, đoán chừng, hai ta cộng lại cũng không phải là đối thủ của nó.

Trong Tiên Ngục, lão Hắc cực kỳ khẩn trương la lớn.

Tô Triệt cũng là trong lòng căng thẳng, một yêu thú cao cấp, trên thực lực tương đương với Luyện Khí hậu kỳ của nhân loại tu sĩ, hơn nữa Xích Vĩ Hồ thuộc về yêu thú có thiên phú hỏa hệ, ở trong dung nham dưới mặt đất này, rõ ràng lại chiếm cứ ưu thế địa lợi.

– Điển tịch của Thiên Huyền Tông ghi lại rất minh xác, tất cả yêu thú trong Âm Phong Hạp Cốc bị huyết thống Tiên Thiên hạn chế, không có khả năng vượt qua yêu thú cấp thấp. Như vậy, con Xích Vĩ Hồ ở trước mắt này là như thế nào đây, chẳng những phá tan hạn chế huyết thống trung giai, lại còn đạt đến cấp một thượng giai?

Giờ phút này, tuy tinh thần của Tô Triệt căng cứng, nhưng mà bên trên tư duy vẫn là cực kỳ rõ ràng, trong nội tâm phỏng đoán, cái hỏa mạch dưới mặt đất này nhất định còn cất dấu bí mật khác. Con Xích Vĩ Hồ kia đích thị là mượn nhờ một loại thiên tài địa bảo nào đó, mới có thể đột phá hạn chế Tiên Thiên của chủng tộc.

Kể từ đó, Tô Triệt càng không thể bỏ được mà đi ra. Lúc này đây thăm dò, cho dù không chiếm được pháp bảo lệnh kỳ trên đảo nhỏ ở trong hồ kia, cũng phải thăm dò ra được bí mật kia, ruốt cục là nó đã phục dụng thiên tài địa bảo gì…

Độn Địa Đan đã chuẩn bị tốt, tùy thời cũng có thể nuốt xuống, sau đó ẩn vào thạch bích sau lưng. Tuy mặt ngoài thạch bích bao trùm một tầng vật chất lưu ly hóa, nhưng vẫn thuộc về phạm trù đất đá, sẽ không hình thành ngăn trở đối với Đại Địa chi tử.

– Độn Địa Đan thật sự là đồ tốt.

Tô Triệt còn lo lắng, trong nội tâm cân nhắc:

– Lúc này đây, nếu Độn Địa Đan có thể lại lập công lần nữa, quay đầu lại có lẽ phải ban thưởng cho La Liên Kiều một ít linh thạch mới được.

– Ê a!

Xích Vĩ Hồ dừng lại ở bên ngoài mười trượng, bốn móng vuốt thép chăm chú gảy ở trên thạch bích, lại hướng về phía Tô Triệt cảnh cáo một lần nữa.

Tô Triệt nhìn nó cười cười, ấm giọng nói ra:

– Ta chỉ là cơ duyên xảo hợp đến nơi này, tùy tiện xem một lúc sẽ rời đi.

Trong Tiên Ngục, lão Hắc nhỏ giọng nói thầm:

– Tiểu hồ ly, nhân loại không thể tin, nhân loại so với hồ ly còn muốn giảo hoạt hơn.

Cũng không biết Xích Vĩ Hồ có thể nghe hiểu được thoại ngữ của Tô Triệt hay không, bất quá, nó cũng không có phát động công kích, mà là xoay chuyển ánh mắt, lại nhìn chằm chằm vào một nơi trên đảo nhỏ trong hồ mà phát ra một tiếng gào rú, hẳn là cảnh cáo quái vật tiềm phục ở bên trong nham thạch nóng chảy ở kia.

– Ah? Nó và quái vật ở bên trong nham thạch nóng chảy kia không hòa thuận?

Trong nội tâm Tô Triệt khẽ động, lập tức bắt đầu cân nhắc:

– Ta, hồ ly, quái vật… Nếu là quan hệ chân vạc, vậy thì trong đó có biện pháp có thể suy nghĩ…

Có lẽ là bởi vì Xích Vĩ Hồ bị Tô Triệt bày biện ra thực lực Luyện Khí kỳ tầng ba mê hoặc, tạm thời không có đem nhân loại có thực lực thấp này để vào mắt, trọng điểm chú ý của nó vẫn là đối thủ cũ ngày xưa, quái vật nhân hình hỏa diễm ở bên trong nham thạch nóng chảy kia.

Chương 107 : Hồ ly cùng quái vật (hạ)

– Ê a!

Xích Vĩ Hồ thoáng một phát chui vào trong không trung, thân hình trở nên rộng lớn hơn rất nhiều, vốn là cái đuôi đã thập phần xõa tung lại càng là phồng lớn lên mấy lần, còn có thể đong đưa biên độ nhỏ theo quy luật, cái này giống như là nó đã mọc cánh vậy, đã có được năng lực phi hành trong không trung.

Vèo!

Trong chớp mắt, nó liền bay đến phía trên hòn đảo nhỏ trong hồ, phần bụng có chút co thắt, PHỐC một ngụm, phun ra một tiểu hỏa cầu màu vàng kim nhạt.

Oanh!

Hỏa cầu rơi vào bên trong nham thạch nóng chảy, sinh ra bạo tạc nổ tung kịch liệt, lập tức làm cho quái vật nhân hình kia nổ đi ra.

Khí lãng khổng lồ, hất quái vật hình người kia đến không trung, nhưng nhìn đi lên, nó cũng không có bị tổn thương gì, hẳn là bởi vì bản thân nó là sinh vật hỏa hệ, sinh hoạt ở bên trong nham thạch nóng chảy, đối với tiểu hỏa cầu của Xích Vĩ Hồ có năng lực miễn dịch bẩm sinh.

Tô Triệt cũng là người biết hàng, nhìn ra được mới vừa rồi Xích Vĩ Hồ phun ra tiểu hỏa cầu, mặc dù thể tích không lớn, nhưng uy lực lại tương đối đáng sợ, chỉ bằng màu sắc vàng kim nhạt kia là có thể suy đoán ra, Pháp Khí Trung phẩm hẳn là không thể nào so sánh với một kích này của nó.

Quanh thân quái vật hình người kia thiêu đốt lên đằng đằng hỏa diễm ngã rơi xuống, dĩ nhiên là vững vàng mà đứng ở phía trên nham thạch nóng chảy, không có chút trầm xuống dấu hiệu nào. Nó đưa tay chỉ ra, một đạo hỏa diễm màu da cam từ bên trong nham thạch nóng chảy cao cao luồn lên, từ đầu đến đuôi, nhanh chóng đánh về phía Xích Vĩ Hồ đang đứng giữa ở không trung.

Xích Vĩ Hồ thả nhẹ cái đuôi xuống, động tác nhẹ nhàng mà tránh ra, tuy bị một đầu ngọn lửa dính đến da lông, nhưng mà lông tơ cũng không có chút tổn hại, bình yên vô sự.

Chỉ bằng một hiệp đọ sức của chúng nó, trong nội tâm Tô Triệt liền phỏng đoán:

– Hai tên gia hỏa này đều là người chơi hỏa trong nghề, ai cũng không sợ hỏa, ở dưới loại hoàn cảnh này, đoán chừng là đọ sức cả đời, người này cũng không thể làm gì được người kia a?

Trong thời gian hơn mười tức, hai sinh linh hỏa hệ oanh ầm ầm mà solo một phen, ngoại trừ làm cho dung nham xung quanh hòn đảo kia dậy sóng, hỏa quang bắn lên tung tóe, ai cũng không thể chiếm được một tia tiện nghi. Bất quá, Tô Triệt vẫn là nhìn ra, mục đích của Xích Vĩ Hồ chỉ là vì đuổi quái vật nhân hình kia đi, không cho phép nó tiếp xúc đảo nhỏ trong hồ quá gần.

– Đoán chừng là, Xích Vĩ Hồ đã xem lệnh kỳ màu vàng trên đảo nhỏ kia trở thành vật phẩm sở hữu tư nhân của nó, không để cho người khác nhúng chàm.

Tô Triệt yên lặng phỏng đoán:

– Chỉ có điều, phải là yêu thú cấp ba mới có thể có đủ năng lực điều khiển pháp bảo, con Xích Vĩ Hồ này vẫn chỉ là yêu thú cấp một, cách năng lực kia còn xa lắm.

– Chủ nhân, hai bọn chúng ai cũng không gây thương tổn được cho ai, không tồn tại khả năng lưỡng bại câu thương. Cục diện như vậy, ngươi muốn ngư ông đắc lợi, xem ra có chút không thực tế.

Lão Hắc nói ra đề nghị của mình:

– Ta phát giác được, tòa đảo nhỏ màu đen này ngâm ở bên trong nham thạch nóng chảy lâu như vậy, chẳng những không hề hư hao, mà ngay cả độ ấm mặt ngoài cũng không có tăng lên quá nhiều, rất hiển nhiên, hòn đảo nhỏ này cũng không phải vật tầm thường, nếu ngươi tìm được cơ hội, trước tiên nghiên cứu nó rõ ràng mới được.

– Tốt!

Mới vừa rồi Tô Triệt vì suy nghĩ phương pháp mà đau đầu, nghe được lão Hắc nói như vậy, lập tức là tinh thần chấn động:

– Tốc độ của Xích Vĩ Hồ kia nhanh như vậy, muốn đi qua nham thạch nóng chảy tới hòn đảo nhỏ kia, nhất định là không thể thực hiện được… Như vậy, lợi dụng Độn Địa Đan, từ địa tầng phía dưới của nham thạch nóng chảy tiềm hành đi qua, có khả năng thành công hay không?

– Ta cho rằng có thể!

Lão Hắc đáp:

– Ta đã thấu thị chiều sâu của hồ nham thạch nóng chảy, chỉ có vài chục trượng mà thôi, chủ nhân ngươi độn địa 30 trượng, sau đó tiềm hành qua bên kia, hẳn là vô cùng an toàn.

Càng là thời khắc mấu chốt, Tô Triệt sẽ càng quả quyết, lão Hắc vừa dứt lời, BA~!

Liền nhét Độn Địa Đan vào trong miệng.

Bành! Bành! Bành…

Nhịp đập đại địa làm cho Tô Triệt cảm thấy vô cùng thân thiết, lại một lần nữa sinh ra cộng minh cùng tim đập của mình.

– Ê a!

Giữa không trung, Xích Vĩ Hồ cảnh giác mà quay đầu trở lại, ngạc nhiên phát hiện, tiểu gia hỏa nhân loại bị nó khinh thị kia, dĩ nhiên là biến mất vô tung, triệt triệt để để không thấy nữa rồi!

Phục dụng Độn Địa Đan, Tô Triệt thi triển độn địa chi thuật tiềm nhập vào thạch bích sau lưng, lại từ dưới thạch bích chìm đến chiều sâu hơn ba mươi trượng, từ phía dưới vượt qua dòng sông dung nham, kín đáo đi tới phương hướng đảo nhỏ trong hồ.

Lúc tiềm hành qua đường sông dung nham, vẫn có thể cảm nhận được độ ấm cực cao, bất quá, đối với tu tiên giả như Tô Triệt mà nói, nhiệt độ như vậy cũng không thấm vào đâu, chỉ bằng chân khí hộ thể cũng có thể chịu đựng được.

Thuận theo lão Hắc chỉ điểm, Tô Triệt đi tới phía dưới đảo nhỏ màu đen kia, đang muốn đi lên bên trên, lại nghe lão Hắc nói ra:

– Chủ nhân, tòa đảo nhỏ màu đen này, kỳ thật là một khối cự thạch màu đen nguyên vẹn, vậy mà năng lực dò xét của ta không có cách nào thấu thị nó, cho nên, không thể xác định độn địa chi thuật của ngươi có thể hữu hiệu đối với nó hay không, cho nên, lúc ngươi đi lên nên chậm một chút.

Tô Triệt tự nhiên sẽ hiểu, nếu như độn địa chi thuật không có tác dụng đối với khối cự thạch màu đen kia, mình đi nhanh lao đầu vào nó, cái kia tất nhiên là kết mục u đầu chảy máu…

Tốc độ đi lên rất chậm, Tô Triệt cẩn thận từng li từng tí tới gần nó, theo độ ấm lòng đất kịch liệt lên cao, rất nhanh đã tiếp xúc đến điểm cuối cùng của cự thạch màu đen. Tô Triệt đưa tay sờ soạng nó, lại cảm thấy thật sự cứng rắn cùng trầm trọng.

– Thật đúng là không có hiệu quả đối với nó.

Độn địa chi thuật có thể xem đất thạch như không có gì, giờ phút này lại thiết thiết thực thực va chạm vào nó, đã nói lên, khối cự thạch màu đen này phi thường đặc thù, không giống với đất đá tự nhiên.

Tô Triệt vốn là lấy pháp kiếm ra, đào ra một cái huyệt động ở bên trong tầng đất dưới cự thạch màu đen, bởi như vậy, cho dù qua chốc lát nữa, dược lực của Độn Địa Đan mất đi hiệu lực, mình cũng có đầy đủ không gian tùy ý hoạt động.

Sau đó, lại dùng kiếm gọt cắt vài cái trên cự thạch màu đen, cang cang bang bang, một chút mảnh đá cũng không có cắt xuống được, nhưng pháp kiếm trong tay lại bị hao tổn nghiêm trọng. Rất rõ ràng, Pháp Khí phi kiếm của mình, ở bên trên độ cứng xa xa không bằng tảng đá kia.

– Bảo bối thật tốt!

Pháp kiếm bị hao tổn, nhưng Tô Triệt lại rất mừng rỡ. Bởi vì, lần thử nghiệm vừa rồi tối thiểu có thể chứng minh, khối cự thạch màu đen này thuộc loại tài liệu luyện khí cường độ cao nào đó… So với pháp kiếm thành phẩm còn muốn cứng rắn hơn, có thể tưởng tượng, phẩm cấp của tài liệu luyện khí này sẽ không thấp.

Chương 108 : Thanh lưu trong hắc thạch

Một tảng đá lớn như vậy, ít nhất cũng có vài chục ngàn cân, nếu thực là tài liệu luyện khí cao cấp, vậy thì phát tài rồi!

Vừa hưng phấn, Tô Triệt lại là âm thầm phát sầu:

– Thằng này cứng rắn như thế, mình lại không có công cụ thích hợp để tiến hành cắt nó, chẳng lẽ, lại phải lấy đi toàn bộ mới được sao?

Cảm ứng được cách nghĩ của Tô Triệt, lão Hắc hồi bẩm nói:

– Không được ah, chủ nhân, một tảng đá lớn như vậy, ta không có cách nào thu nó vào Tiên Ngục. Tối thiểu, dùng năng lực trước mắt nhất định là làm không được.

Cắt lại cắt không được, thu lại thu không đi, pháp bảo lệnh kỳ ở bên trên lại có Xích Vĩ Hồ và quái vật hỏa diễm trông coi. Chẳng lẽ lần tầm bảo này, mình thật sự không có thu hoạch được gì sao?

Tô Triệt đương nhiên là cực không cam lòng, bàn tay vô ý mà chống lên cự thạch màu đen, toát ra một thần sắc lưu luyến.

Lại không nghĩ rằng, một cảm giác mát lạnh xuyên vào lòng bàn tay, khiến cho Tô Triệt sảng khoái tinh thần, trong khoảnh khắc, hoàn toàn không để mắt đến nham thạch nóng chảy phía trên.

– Thật thoải mái!

Trong nội tâm Tô Triệt khen một tiếng, đột nhiên lại nhớ tới Tiên Ngục chế tạo ra sinh mệnh lực, lạnh lẽo ấm áp, hai loại năng lượng này đều làm cho người ta cảm thấy rất thoải mái dễ chịu… Vì vậy, linh quang trong đầu lóe lên, trong nội tâm hô:

– Lão Hắc, truyền một chút sinh mệnh lực tới!

– Tốt, chủ nhân.

Mấy hơi về sau, lão Hắc chuyển hóa làm ra sinh mệnh lực, tự mi tâm truyền đến, Tô Triệt có ý dẫn đạo dòng nước ấm sinh mệnh lực tới vị trí bờ vai của mình, đồng thời, cổ Thanh lưu đến từ lòng bàn tay kia, cũng dẫn đạo hướng về phía vị trí bả vai…

– Chủ nhân, cẩn thận ah.

Lão Hắc ở trong Tiên Ngục toàn thân căng cứng, Hắc Mao run rẩy, đối với chủ nhân mạo hiểm nếm thử, không khỏi khẩn trương vạn phần.

– Không có chuyện gì đâu, ta tin tưởng trực giác của mình.

Nhiều khi, Tô Triệt xác thực là cả gan làm loạn, mạo hiểm vô cùng.

Rốt cục, lạnh lẽo ấm áp, hai đạo năng lượng mảnh như sợi tóc hội tụ cùng một chỗ ở Huyệt Vân Môn trên xương bả vai của Tô Triệt… Vừa mới tiếp xúc, chúng liền giống như nước nhũ tương dung, giao hòa đến cùng một chỗ, không có bất cứ điểm kháng cự nào.

– Lạnh lẽo ấm áp, một âm một dương, ta thật đúng là…

Tô Triệt vừa có chút đắc chí, lại không nghĩ rằng, sau khi hai loại năng lượng dung hợp lẫn nhau, lại tiếp xúc đến chân khí trong kinh mạch, lần này, sự tình làm cho Tô Triệt rất là giật mình xuất hiện.

Oanh thoáng một phát, chân khí trong cơ thể lập tức sôi trào, thật giống như bó đuốc thiêu đốt tiến vào hồ nước rót đầy dầu hỏa, lập tức hỏa diễm trùng thiên bốc lên, thế không thể đỡ!

– Ah!

Tô Triệt kêu thảm thiết một tiếng, bàn tay chống đỡ bên trên Hắc Thạch như giật điện rụt trở về, trong Tiên Ngục, lão Hắc cũng vội vàng dừng truyền tống sinh mệnh lực lại…

– Chủ nhân, như thế nào vậy? Ngươi có bị làm sao hay không?

Lão Hắc kinh hoảng vạn phần kêu gọi nói.

Tô Triệt đâu có thời gian trả lời hắn, lập tức ngồi xếp bằng, kiệt lực điều chỉnh nội tức, muốn khống chế chân khí đã sôi trào đến long trời lỡ đất ở trong kinh mạch cùng đan điền.

– Khống chế… không nổi ah!

Vù vù vù…

Trong cơ thể như là dấy lên đại hỏa hừng hực, huyết dịch giống như nước cũng đi theo sôi trào, đừng nói là khống chế chân khí, ngay cả tư thế ngồi của mình, Tô Triệt cũng không khống chế nổi rồi, bịch thoáng một phát nằm ngã xuống đất, ngón tay cũng không thể động đậy nửa xuống, hoàn toàn đã mất đi năng lực hoạt động.

– Không có chuyện gì đâu, không có chuyện gì đâu, ta tin tưởng trực giác của mình, không có chuyện gì đâu, sẽ không sai…

Loại thời khắc này, Tô Triệt cố nén thống khổ trong cơ thể, trong nội tâm vẫn còn cố chấp lấy cái gọi là trực giác của mình. Vừa rồi, có một loại cảm giác vô cùng rõ ràng, rõ ràng là không có sai…

Thế nhưng mà, loại vật như trực giác này hư vô mờ mịt, thật sự có thể tin tưởng sao?

– Làm sao bây giờ? Vậy phải làm sao bây giờ?

Lão Hắc ở trong Tiên Ngục gấp đến độ xoay quanh, cũng không dám loạn xạ xuất thủ tương trợ, miễn cho trong loạn sinh lầm, càng sai càng loạn.

Hô ~~~

Lại một lát sau, Tô Triệt lại gặp phải thế cục đáng sợ khác, bởi vì, không chỉ là chân khí trong cơ thể đã sôi trào đến trình độ sắp sửa bạo tạc nổ tung, thời điểm lúc này, Liệt Hỏa khí đậm đặc đến từ hướng hỏa mạch trên đỉnh đầu kia, lại không biết bởi vì duyên cớ nào bị hấp dẫn tới. Phần phật á…, hỏa tính nóng rực ào ào lao tới, theo miệng mũi, lỗ chân lông, huyệt vị toàn thân của Tô Triệt mà chui vào.

– Không có chuyện gì đâu, khẳng định không có chuyện gì đâu!

Đã đến tình cảnh không biết bạo thể chết như thế nào rồi, nhưng Tô Triệt lại kiên trì trực giác của mình, như là một tín đồ tử trung vì đạo.

Nhiệt khí nhập vào cơ thể, dần dần nồng đậm, nung khô lấy mỗi một tế bào trong cơ thể Tô Triệt, đương nhiên cũng kể cả chân khí vốn đang sôi trào không thôi kia, thống khổ khôn cùng giống như thủy triều đánh úp lại. Cũng may, bảo tháp Tiên Ngục trong đầu giống như Định Hải thần châm, yên lặng thủ hộ lấy ý thức của Tô Triệt, thủy chung bảo trì hắn thanh tỉnh.

Giờ phút này tình huống nhiệt khí hội tụ kia, khiến cho Tô Triệt nhớ tới cảnh tượng lần thứ nhất mình nuốt Độn Địa Đan, ở sâu dưới lòng đất trùng kích Luyện Khí trung kỳ kia, trong nội tâm lập tức đã có một tia tỉnh ngộ.

– Lão Hắc, vịn ta, chống đỡ tới Hắc Thạch… Còn có linh đan, sinh mệnh lực…

Tâm niệm Tô Triệt gửi đi, lộ ra có chút nói năng lộn xộn, lão Hắc lại vẫn là nghe hiểu, lập tức biến ảo hình thái Thiên Ma chui ra khỏi Tiên Ngục, dùng Thiên Ma lực vịn Tô Triệt đứng dậy từ trên mặt đất, hơn nữa, giúp đỡ hắn đặt hai tay lên cự thạch màu đen, lại lấy ra một quả Linh đan từ trong Tiên Ngục cho Tô Triệt ăn vào, sau đó là liên tục không ngừng chuyển vận sinh mệnh lực tới…

Hai chủng năng lượng lạnh lẽo ấm áp lại xuất hiện lần nữa, vẫn là hội tụ dung hợp ở huyệt Vân Môn, trình độ nhen nhóm chân khí càng lớn, trình độ thống khổ mà Tô Triệt phải chịu càng lớn.

Làm cái gì vậy?

Lửa cháy đổ thêm dầu, muốn tự sát sao?

Đương nhiên là không phải!

Thời điểm loại thống khổ này đạt đến đỉnh phong nào đó, đã vượt qua cái cực hạn nào đó, chân khí cùng nóng tính không hề dày vò lẫn nhau, mà là vững vàng dung hợp đến cùng một chỗ, ban đầu ở bên trong chân khí, vốn là thổ hệ có tính chất đặc biệt, nắm giữ ưu thế, lúc này, tính chất chân khí của Tô Triệt, lại hướng phía Hỏa hệ mà bắt đầu chuyển biến.

Cùng lúc đó, tu vi thực lực của Tô Triệt đã tăng trưởng nhanh chóng, dược lực một viên linh đan, vốn là cần ba ngày mới có thể hấp thu tiêu hóa, hiện tại, chỉ qua ba canh giờ, là đã tiêu hao không còn.

Lão Hắc đã nghĩ thông suốt nguyên do trong đó, không cần Tô Triệt phân phó, kịp thời lấy ra miếng linh đan thứ hai cho Tô Triệt ăn vào.

Ba canh giờ sau, lại là miếng thứ ba…

Cứ như vậy, tổng cộng phục dụng hai mươi miếng linh đan, thời gian năm ngày thoáng cái đã trôi qua. Ở bên trong địa huyệt, Tô Triệt chậm rãi thu công, một vầng sáng Liệt Diễm màu đỏ ở trong mắt lóe lên rồi biến mất.

Chương 109 : Trên đường trở về (thượng)

Tu vi đại tăng!

Còn giày vò mấy lần như vậy, tựa hồ, có thể tấn cấp Luyện Khí tầng năm rồi…

– Hỏa, Thổ, Mộc tam hệ linh căn… Không nghĩ tới, giày suy đi tính lại, đến hiện tại vẫn là đi lên con đường Hỏa hệ mà mình tính chọn.

Tô Triệt im ắng cười cười, yên lặng cảm thán vận mệnh an bài thật là kỳ diệu.

Đúng vậy, trải qua trận giày vò hơi có chút không hiểu thấu này, vậy mà Tô Triệt thành công thu nạp đại lượng hỏa mạch, cưỡng ép chuyển hóa thành thuộc tính chân khí, từ Thổ hệ đặc thù chuyển trở thành Hỏa hệ đặc thù, từ nay về sau, nếu là tu luyện công pháp Hỏa hệ, tự nhiên sẽ càng thêm thích hợp. Cưỡng ép thay đổi thuộc tính chân khí, loại sự tình này nếu là nói đi ra ngoài, cho dù là Nguyên Anh kỳ đại tu sĩ cũng sẽ cảm giác được không thể tưởng tượng nổi. Lẽ ra, một người muốn chuyển biến thuộc tính chân khí, phải trải qua tán công, sau đó tu luyện lại một lần nữa, nếu không có gặp phải chuyện tất yếu, ai cũng sẽ không hồ đồ như vậy.

Thế nhưng mà, đã đến chỗ của Tô Triệt, chẳng những không cần tán công, còn có thể ở trên cơ sở vốn có tăng tu vi lên phạm vi lớn, xác thực là sự tình bất khả tư nghị.

Nhưng Tô Triệt cùng lão Hắc lại biết rõ, nguyên nhân căn bản có thể như thế, đương nhiên là vì hai loại năng lượng kỳ diệu kia. Đã biết rõ, dòng nước ấm của Tiên Ngục là sinh mệnh lực có thể tái sinh vạn vật, như vậy, khí lưu lạnh lẽo đến từ cự thạch màu đen này, lại là vật gì đây?

Thanh lưu trên Hắc Thạch có thuộc tính gì, tạm thời còn không cách nào xác định, bất quá, Tô Triệt đoán rằng, con Xích Vĩ Hồ kia có thể đột phá hạn chế huyết thống Tiên Thiên, nhất định là mượn nhờ loại năng lượng thần kỳ này, nguyên nhân chính là như thế, nó mới có thể trông coi hòn đảo nhỏ trong hồ nghiêm mật như vậy, không cho phép bất luận kẻ nào khác tới gần.

Có lẽ, đối với Xích Vĩ Hồ mà nói, tầm quan trọng của đảo nhỏ trong hồ đã xa xa vượt qua lệnh kỳ màu vàng mà nó không biết có tác dụng gì kia.

Tổng hợp những yếu tố này, đủ để chứng minh Thanh Lưu của Hắc Thạch có đủ công hiệu thần kỳ đoạt Thiên Địa chi tạo hóa. Đáng tiếc chính là, thể tích của khối Hắc Thạch này quá mức khổng lồ, Tô Triệt nghĩ không ra biện pháp gì chiếm nó thành của mình, chỉ có thể như cái con Xích Vĩ Hồ kia, ở lại chỗ này không đi.

Trên đảo nhỏ, Xích Vĩ Hồ đã sớm cưỡng chế đuổi quái vật hỏa diễm kia đi, giờ phút này, đang ghé vào bên trên Hắc Thạch hưởng thụ lấy khí lưu mát lạnh làm thoải mái thân thể của nó, cường hóa huyết thống của nó. Tình cảnh như vậy, không biết đã giằng co mấy chục năm, thậm chí trên trăm năm…

Dưới đảo nhỏ, Tô Triệt trốn ở bên trong địa huyệt dưới Hắc Thạch, nghỉ ngơi mấy canh giờ, lại bắt đầu phương thức tu luyện thống khổ vô cùng này.

Thanh lưu của Hắc Thạch và dòng nước ấm Tiên Ngục dung hợp đến cùng một chỗ, nhen nhóm chân khí trong cơ thể, biến Tô Triệt thành một hỏa nhân, bắt đầu điên cuồng thu nạp hỏa mạch nồng đậm dưới mặt đất, cùng lúc đó, cũng liên tục nuốt xuống vài loại đan dược, tốc độ hình thành chân khí hỏa thuộc tính giống như tuấn mã thoát cương, càng lúc càng nhanh, càng lúc càng nhanh…

Kể từ đó, tốc độ tu luyện của Tô Triệt lại tăng lên mấy lần lần nữa, thậm chí là, chỉ cần thân thể và ý chí của mình có thể thừa nhận được càng nhiều thống khổ hơn nữa, còn có thể tăng lớn lượng dung hợp của Thanh lưu hắc thạch cùng dòng nước ấm của Tiên Ngục, như vậy, tốc độ tu luyện còn có thể tăng lên.

Ở bên trong địa huyệt, Tô Triệt tựa lưng vào tầng đất, tay chống đỡ Hắc Thạch, cắn chặt hàm răng, sắc mặt trắng bệch… mỗi một tế bào trong cơ thể đều đang thiêu đốt, loại thống khổ này, người bình thường khó có thể tưởng tượng nổi, cũng là khó có thể chịu đựng được. May mắn chính là, trong não hải Tô Triệt có Tiên Ngục trấn thủ, mới có thể giữ được tư duy ý thức luôn thanh tỉnh, không hóa thành một tên điên tinh thần thác loạn.

Cứ như vậy, lại giữ vững được năm ngày, thống khổ vô cùng, hiệu quả tu luyện tăng lên rõ rệt, nhưng lại không thể không đình chỉ.

Một trong những nguyên nhân, là nửa năm ước chiến lúc trước với Tống mập mạp và Tưởng Sâm đã sắp tới rồi, tất nhiên phải phản hồi Thiên Huyền Tông trước hai ba ngày.

Nguyên nhân thứ hai, là Linh đan phụ trợ tu luyện đã tiêu hao không còn.

Mỗi ngày cần bốn hạt linh đan, tốc độ tiêu hao như vậy thật sự là kinh người, cho nên nói, không nên chỉ nhìn tốc độ tu luyện của Tô Triệt khả quan, nhưng mỗi ngày bỏ ra là vô cùng khoa trương.

– Đáng tiếc ah, cho ta mười ngày thời gian nữa, nhất định có thể tấn cấp Luyện Khí tầng năm.

Tô Triệt tiếc nuối nghĩ đến.

– Không có sao ah, chủ nhân.

Lão Hắc trấn an nói:

– Sau khi xử lý Tống mập mạp và Tưởng Sâm xong, kiếm một ít linh đan, chúng ta trở về tiếp tục tu luyện. Dù sao, Âm Phong Hạp Cốc đã là địa bàn của chúng ta.

– Chỉ có thể như vậy.

Tô Triệt yên lặng gật đầu.

Vì không muốn bị con Xích Vĩ Hồ bên trên kia phát hiện, lúc ly khai địa huyệt, Tô Triệt còn cần tiêu hao một quả Độn Địa Đan, theo chỗ sâu trong địa tầng lặng lẽ bỏ chạy.

Một quả Độn Địa Đan, giá thị trường ít nhất là hai trăm linh thạch, thế nhưng mà giá gốc vẫn chưa tới hai mươi linh thạch, Tô Triệt hoàn toàn có thể tiêu hao tốt. Huống hồ, loại đan dược đặc thù này, Tô Triệt thật đúng là không có ý định bán cho người khác, vạn nhất bán cho địch nhân tương lai, chẳng phải là lấy đá nện chân của mình ư!

Mười ngày gần đây, phạm nhân La Liên Kiều trong Tiên Ngục lại luyện chế ra năm lô Độn Địa Đan, vẫn là hai lô phế đan, ba lô thành đan, xác xuất thành công sáu thành. Trước mắt mà nói, Độn Địa Đan trong tay Tô Triệt còn có hai mươi bốn miếng.

Lúc ly khai, đối với hạp cốc đi thông hỏa mạch dưới mặt đất này, Tô Triệt lại không có thiết trí cơ quan, cũng không có mệnh lệnh Âm Phong Thử trông coi cửa động, mà ra lệnh chúng nó bảo trì nguyên dạng là tốt rồi, dù sao mấy trăm năm qua cũng không có tu sĩ nhân loại phát hiện bí mật nơi này, mình cũng không cần phải vẽ rắn thêm chân mà che dấu nó.

Huống hồ, bên trong còn cất giấu một con Xích Vĩ Hồ thực lực cao cường, nếu phong bế địa đạo mà nói, ngược lại sẽ khiến cho nó cảnh giác, làm ra một ít sự tình khó có thể đoán trước.

Đi vào thị trấn tiếp tế ở phía bắc hạp cốc, Tô Triệt vẫn là ngụy trang thành tu vi Luyện Khí tầng ba, trên chợ ở trong trấn, đã nghe được mấy đệ tử Thiên Huyền Tông lịch lãm rèn luyện tụ cùng một chỗ nói thầm:

– Nhiệm vụ Độn Địa Độc Đằng càng ngày càng khó làm, đoàn người chúng ta đi dạo bên trong Âm Phong Hạp Cốc nửa tháng, lại chỉ có thu thập được bảy gốc, những tổ đội khác cũng không có góp nhặt được bao nhiêu, thật sự là đau đầu ah.

– Chúng ta cũng thế.

Tên còn lại gật đầu nói:

– Xem ra, Độn Địa Độc Đằng trong hạp cốc sắp lấy hết rồi, trong vài năm, nhiệm vụ này sẽ rất khó mà hoàn thành.

– Cũng không phải như vậy!

Chương 110 : Trên đường trở về (hạ)

Lại một người lên tiếng, hơi có chút chuyên gia nói:

– Ngẫm lại xem, số lượng Độn Địa Độc Đằng có hạn, chu kỳ sinh sôi nẩy nở ít nhất phải mấy chục năm, như thế nào chịu được vô số người trắng trợn thu thập đây chứ? Ta nói ah, phải cho nó thời gian chậm rãi sinh trưởng, ngàn vạn lần không thể cố gắng vô độ, khiến cho loại linh thảo này cuối cùng bị diệt sạch…

– Đúng, đúng, phải.

Những người khác nhao nhao gật đầu.

Đã nghe được những lời này, trong nội tâm Tô Triệt bật cười. Kỳ thật, cũng không phải Độn Địa Độc Đằng sắp bị lấy sạch, mà là bị đại quân Âm Phong Thử lợi dụng các loại cỏ dại, hòn đá, cây cối tự nhiên dấu đi. Sau này, còn muốn chờ đợi mình chậm rãi thu thập a.

Độn Địa Độc Đằng đối với mình cực kỳ trọng yếu, bất quá, Tô Triệt sẽ không tuyệt diệt, tát ao bắt cá, vẫn là phải cam đoan loại linh thảo này sinh sôi nẩy nở bình thường. Cho nên, chỉ là để cho đại quân Âm Phong Thử ẩn tàng, bảo hộ.

Tô Triệt cũng không có tiếp tục dừng lại, trực tiếp đi ra khỏi thôn trấn, hướng về phía Huyền Cơ Thành ngoài mấy trăm dặm chạy như bay mà đi.

Phía trên hoang dã, đi đến gần một nửa lộ trình, đột nhiên nghe được lão Hắc truyền đến cảnh báo:

– Chủ nhân, bầu trời có một tên đệ tử nội môn Luyện Khí hậu kỳ của Thiên Huyền Tông, đang hướng về phía ngươi bay tới.

Tô Triệt vô ý thức quay đầu nhìn lại, quả nhiên, trên bầu trời có một người ngự kiếm phi hành, đang hướng về phía mình lao xuống.

Cảm giác được đối phương hơi có chút lai giả bất thiện, Tô Triệt lặng lẽ lấy ra một tấm Linh Phù phòng ngự, còn có một quả Độn Địa Đan. Hai thứ vật phẩm này, xem như là vật ứng đối người có thực lực cao cường tốt nhất rồi.

Người ngự kiếm kia lướt qua đỉnh đầu Tô Triệt, sau đó từ từ đáp xuống, ngăn cản đường đi ở bên ngoài vài chục trượng.

Không cần lão Hắc nhắc nhở, Tô Triệt cũng đã thấy rõ, bên hông người này có treo Huyền Cơ ngọc bài, đạo phục màu trắng có thêu hai cái ngân tuyến, hiển nhiên là một vị đệ tử nội môn của Huyền Cơ Phong.

Lẽ ra, tất cả mọi người là đệ tử Huyền Cơ Phong của Thiên Huyền Tông, là đồng môn cùng hệ, dã ngoại gặp nhau, mặc dù sẽ không cảm thấy rất thân cận, cũng có thể hảo hữu mới đúng. Thế nhưng mà, Tô Triệt lại chứng kiến, ánh mắt của đối phương hàm ẩn mũi nhọn, không dính dáng chút nào với hai chữ hảo hữu cả.

– Đệ tử ngoại môn Tô Triệt, bái kiến sư huynh nội môn.

Bất kể thế nào nói, lễ tiết tối thiểu nhất, Tô Triệt vẫn là phải chủ động một ít, miễn cho người mượn cớ.

Hơn nữa, thông qua lão Hắc nhắc nhở, đã biết miếng Huyền Cơ ngọc bài kia có khắc chữ Chính Quân. Hai chữ này, không phải tên của hắn, mà chính là đạo hiệu.

– Tô Triệt…

Chính Quân đạo nhân cười lạnh một tiếng:

– Làm hại ta ở thị trấn tiếp tế chờ đợi hơn một tháng, hôm nay mới tìm được ngươi!

– Tìm ta?

Tô Triệt sững sờ, trong nội tâm vô ý thức phỏng đoán là: tên Chính Quân này, không phải là đã tiếp nhận Ngọc Thanh sư huynh ủy thác, chạy tới Âm Phong Hạp Cốc tìm mình, lại bởi vì trong hạp cốc không cho phép người thực lực vượt qua tiến vào, chỉ có thể ở trong thị trấn đợi mình hơn một tháng, cho nên oán khí mới nặng…

Vì vậy liền hỏi:

– Mệt nhọc sư huynh đợi ta lâu như vậy, thật sự là có lỗi. Kính hỏi, sư huynh tìm ta có chuyện gì?

– Không có sự tình gì khác.

Dáng tươi cười trên mặt Chính Quân đạo nhân thu lại, chậm rãi đến gần phía bên này, đợi đến lúc khoảng cách đầy đủ, lại nghiêm nghị quát:

– Ta đối với năng lực trị liệu linh thảo của ngươi có hứng thú!

Đang khi nói chuyện, vậy mà hắn lại ra tay, sử dụng phi kiếm đâm tới đùi phải của Tô Triệt.

Khoảng cách quá thân cận, tốc độ của phi kiếm lại nhanh, Tô Triệt căn bản không kịp kích phát linh phù, chỉ có thể vội vàng trốn tránh, nhanh chóng lách người qua bên trái, xoay eo rút chân, hiểm hiểm mà tránh được phi kiếm đâm xuyên chính diện, nhưng vẫn bị phi kiếm mang theo kình khí cắt ra một vết thương thật sâu trên đùi.

Xoẹt! Huyết quang phun ra…

Giữa không trung, lúc này Tô Triệt mới kịp kích phát linh phù, đúng là một tấm Linh Phù phòng ngự thổ hệ Thượng phẩm, giá trị 120 linh thạch.

Một cái đối mặt, Tô Triệt đã tiêu hao một tấm linh phù Thượng phẩm, hơn nữa còn bị thương, đơn giản là thực lực của đối thủ siêu việt bản thân quá nhiều, lại là bất ngờ tập kích.

Không có biện pháp, thực lực chưa đủ, linh thạch có thể bỏ, nhưng mạng không thể mất, lúc này đi Âm Phong Hạp Cốc, Tô Triệt gặt hái được đặc sản cấp thấp giá trị năm vạn linh thạch, chỉ là mấy miếng Thượng phẩm linh phù, tuyệt đối tiêu hao được.

Đã có linh phù hộ thể, sau khi Tô Triệt hạ xuống, liền dùng chân khí phong bế thương thế trên đùi, cũng hỏi:

– Sư huynh, ngươi làm thế này là ý gì?

– Vừa ra tay là linh phù Thượng phẩm, ngươi thật đúng là có tiền ….!

Chính Quân đạo nhân âm hiểm cười nói:

– Vừa vặn, ngươi vốn có hết thảy, hết thảy đều thuộc về ta.

Nói chuyện xong, hắn liền sử dụng phi kiếm công kích lần nữa, xoẹt một tiếng, phòng ngự thổ hệ bảo hộ lấy Tô Triệt nổi lên vầng sáng đẹp mắt, ẩn ẩn có thể chứng kiến, vị trí phi kiếm đâm trúng, xuất hiện một đạo tường ảnh kim cương, ngăn chặn phi kiếm ở bên ngoài.

Là Kim Cương Thạch Bích Thuật, hoàn toàn giống với tấm Thượng phẩm linh phù mà trước đó ở Phong Ma Vực, Tô Triệt đưa cho Thiên Cơ Phong Mộc Vân, đương nhiên là về sau Tô Triệt tới Vật Hoa Phong bổ sung.

Đinh, đinh, đinh, đinh…audio truyện ngôn tình

Chính Quân đạo nhân dùng ngự kiếm chi thuật không ngừng công kích linh phù phòng ngự tráo của Tô Triệt, thế nhưng công kích dày đặc cũng không có tác dụng, bởi vì Thượng phẩm linh phù chẳng khác gì là tu sĩ Trúc Cơ kỳ thi triển ra phòng ngự chi lực, tu vi của hắn chỉ là Luyện Khí tầng bảy, muốn phá được tầng bảo hộ này, thật đúng là muốn phí một phen công phu.

Bất quá, Chính Quân cho rằng, Tô Triệt chỉ là một đệ tử ngoại môn Luyện Khí tầng ba, dù tài lực hùng hậu thế nào, cũng không có khả năng tùy thân mang theo quá nhiều Thượng phẩm linh phù, dù sao hắn cũng không biết thuật phi hành, trên địa thế khoáng đạt hoang dã, hắn đã không chỗ có thể trốn, chỉ bằng một tấm Linh Phù phòng ngự cũng chỉ là kéo dài hơi tàn mà thôi.

Giờ phút này, Tô Triệt ở bên trong linh phù phòng ngự, tạm thời không có lo lắng an toàn gì, trong nội tâm lại thương nghị cùng lão Hắc:

– Trước đó có thể đánh bại Luyện Khí tầng bảy La Liên Kiều, đó là bởi vì ở trong Phong Ma Vực, ngươi có thể chỉ huy phần đông Vực Ngoại Thiên Ma đối phó hắn. Lúc này đây, tình huống rất là bất đồng. Ta cho rằng, cũng không cần phải lãng phí linh phù công kích để tiến hành phản kích.

– Đúng vậy.

Lão Hắc đồng ý nói:

– Địa thế nơi này khoáng đạt, mặc dù sử dụng linh phù công kích Thượng phẩm, cũng sẽ bị hắn tránh né đi, áp dụng phản kích không có ý nghĩa gì. Chỉ có tiềm phục xuống dưới đất, mới có thể tìm được cơ hội đánh lén hắn.

Tô Triệt còn có hơn hai mươi viên Độn Địa Đan trong tay, lực lượng mười phần, không chút nào khẩn trương, thờ ơ lạnh nhạt nhìn Chính Quân đạo nhân đả kích lấy phòng ngự tráo của mình.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo sever 2 hoạt động bình thường nhé mình đã di chuyển đến sever 1 ( giọng 1 nhé )P/s- Lý do: Là hết băng thông đó bạn không phải lỗi nhé, hiện tại tụn mình đang bị ÂM tiền bên sing bạn à, dung lượng tuy rất nhiều nhưng băng thông có ít lém ( à cái này là do tiết kiệm chút tiền ).Mình thật sự khá nãn nên dạo này cũng lười cập nhật các bộ truyện thành viên uplaod lên..haizz nói thật mình chỉ là tên mọt sách thích viết lách, giờ đi làm ship không có thời gian đọc nên rủ anh em làm audio truyện mà thôi..! haizz..!Mình cũng chả hiểu gì cả chỉ thấy bên sing họ bảo cái gi mà bị phá, họ biết nên họ giảm xuống còn 30% khoản tiền băng thông tuy nhiên nó cũng cả tháng lương đi cày mặt ở ngoài đường ship hàng của mình.Bên đó đã sửa thành công nhưng còn chưa dám fix lại trên website sợ lại -$ thì chắc phải bán con bạn già wave của mình mất..!Tối nay mình sẽ cập 200 bộ truyện do thanh viên Anh Em úp nhé giờ mình lại đi cày đường ..^^!
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã phản hồi :)cái này do sever cache chứ mình không muốn :)mình thì chưa bao giờ nghe bị trường hợp này bao giờ lên không biết :)bạn kiểm tra lại có khi nào bạn đang nghe trình duyệt ẩn danh, dẫn đến không thể nghe tiếp vì nó ẩn hoàn toàn phía sever không thể biết bạn đang nghe đến tập bao nhiêu nhé bạn :).Cách khắc phục: Bn đăng nhập thành viên hoặc nghe truyện tầm 10s>30s là 100% đã lưu có thể nghe tiếp nhé ..!
https://audiosite.net
Phước 4 ngày trước
Đang nghe, lỡ thoát ra cái, vào nó ko lưu phần đang nghe ?Đôi khi không thoát, mà ra FB tý, nó cũng tự thoát ko lưu phần đang nghe, kiếm thấy mịa ?
https://audiosite.net
đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
Lực Trần 1 tuần trước
Ad ơi lỗi giọng đọc 2 rồi ad à
https://audiosite.net
Lực Trần 1 tuần trước
Ad ơi lỗi giọng đọc 2 rồi
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ..^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã gửi thông báo tụn mình đang làm lại bộ này nhé ..!khi di chuyển sv bộ này tự nhiên bị lỗi :(sáng thứ 2 hoàn tất nhé.. mai CN nhóm mình đi lễ rồi :).không còn ai fix đâu bạn :)các anh em, huynh đệ thông cảm nha :)
https://audiosite.net
Bộ này hà thu đang làm + chương mới nhất nhé khoảng 3k chương chậm nhất thứ 2 là hoàn tất nhé bạn :)cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)còn 3 bộ truyện đã được làm lại đang trong quá trình hoàn tất :)Anh em đợi chờ 1 chút nha ..!
https://audiosite.net
haizz bộ này chính tay mình cả đình huy làm mà từ lúc mới ra truyện, vậy mà có lấy bộ này đăng youtube rồi kiện ngược lại mới sợ :).haizz...!Pó tay thật lấy ai nói gì đâu còn khởi kiện gửi lại mới sợ.. ^^!đã fix lại nhé.