1. Home
  2. Truyện Tiên Hiệp
  3. [Audio] Tiên Ngục dịch
  4. Tập 219: Lễ vật của Mông La (c1091-c1095)

[Audio] Tiên Ngục dịch

Tập 219: Lễ vật của Mông La (c1091-c1095)

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1091 : Lễ vật của Mông La (thượng)

Chính hắn cũng biết điểm này, chỉ là, đây chính là tính cách của hắn, cho dù qua mấy trăm vạn năm, cũng không cách nào thay đổi.

Mông La phỏng chừng, mình cần hao phí không ít miệng lưỡi, bày ra một loạt điều kiện vô cùng mê người, mới có thể chiếm được sự đồng ý của Tô Triệt. Dù sao, việc này không phải chuyện đùa, một khi Tô Triệt gật đầu, thì ý nghĩa, tương lai phải là địch cùng một Tiên Tôn, phải đứng ở mặt đối lập cùng một cường giả đỉnh phong.

Ai có loại đảm lượng này?

Ai có loại quyết đoán này?

Ai sẽ vì cứu vớt số mệnh của người khác, cam nguyện đẩy vận mệnh của mình đến biên giới vực sâu không đáy?

Mông La vốn tưởng rằng cần tốn hao không ít miệng lưỡi, đưa ra một loạt điều kiện mê người, Tô Triệt mới chịu đáp ứng yêu cầu mà mình vừa mới đưa ra, thật là không ngờ. . .

– Có thể!

Tô Triệt dĩ nhiên là không chút do dự gật đầu nói:

– Tựa như ngươi vừa rồi nói, đợi cho ngày đó thực lực của ta đầy đủ, tự nhiên sẽ đứng ở một trận doanh cùng các ngươi.

Tô Triệt chỉ vào Ngọc Thanh trong thủy kính kia, lại bổ sung một câu:

– Xác thực mà nói, không phải là vì giúp các ngươi, mà là vì hắn!

Vì Ngọc Thanh!

Trợ giúp Ngọc Thanh sư huynh tránh thoát vân mệnh bi thảm của mình, Tô Triệt làm việc nghĩa không được chùn bước, không có bất kỳ điều kiện nào có thể giảng, đơn giản là, Ngọc Thanh sư huynh có ân đối với mình.

Nguyên nhân chính là đơn giản như vậy.

Lão Hắc đã sớm đoán được Tô Triệt sẽ nói như vậy, một chút cũng không ngoài ý muốn. Nếu đổi lại là người khác, mặc dù trong nội tâm làm ra quyết định, này cũng sẽ không dễ dàng tỏ thái độ, mà phải chờ tới Mông La liệt kê ra các loại điều kiện hậu đãi, thậm chí còn thêm vào mấy điều kiện mà mình có thể nghĩ đến, mới có thể giả bộ như miễn cưỡng đồng ý.

Nhưng mà chủ nhân của mình, sẽ không làm như vậy, có chút sự tình, hắn chính là như vậy, không có biện pháp.

Thủ vững nguyên tắc làm người của mình, sẽ không bởi vì ích lợi hấp dẫn mà dao động. Có lẽ, đây chính là một trong những nguyên nhân mà Tiên Ngục bảo tháp chọn hắn làm chủ a. . .

Đương nhiên, Tô Triệt trả lời cũng không phải nóng đầu, xúc động không có lý trí, mà là đặc biệt ghi chú rõ: phải chờ tới ngày thực lực của ta đầy đủ.

Không có bọ cánh cam, đừng ôm đồ sứ sống. Muốn là địch cùng một Tiên Tôn, tối thiểu nhất phải có năng lực tới đối kháng, đừng nói là hiện tại tu vi Nhân Tiên, coi như là một Tiên Đế, ở trước mặt Tiên Tôn cũng chỉ là một con kiến hôi tiện tay liền có thể bóp chết mà thôi. Giai đoạn nào, nên làm chuyện gì, trong lòng Tô Triệt tự có chừng mực.

Bất quá dù vậy, Mông La còn cảm thấy tương đối ngoài ý muốn. Xác thực không ngờ rằng, Tô Triệt vậy mà lại đáp ứng dễ dàng như thế, sảng khoái như thế.

– Không phải là vì các ngươi, mà là vì ta nhận thức hắn!

Ngắn ngủi một câu, thì có thể chứng minh hắn là một người như thế nào.

– Ngươi người này, thật sự là rất không tồi!

Mông La gật đầu:

– Bởi vậy có thể thấy được, làm bằng hữu với ngươi, chắc chắn sẽ không có hại.

– Nếu là bằng hữu, vậy thì không cần nói thêm cái gì.

Tô Triệt mỉm cười nói:

– Lúc nên ra tay, ta nhất định sẽ không ngồi yên không lý đến.

– Ta hiểu được.

Mông La nhẹ gật đầu, lại còn nói thêm:

– Lời dư thừa, không cần nói. Bất quá, ta còn có một phần lễ vật, nghĩ muốn tặng cho tiểu huynh đệ đồng tộc của mình, cái này có thể không?

– Đương nhiên có thể.

Tô Triệt cười nói.

Tiểu huynh đệ đồng tộc của, chỉ chính là Ảnh Tử của mình.

Bá!

Mông La khoát tay, liền từ lồng ngực của mình kéo ra một đoàn bóng đen, cũng không biết dùng loại thủ đoạn nào, thoáng cái đánh đoàn bóng đen này vào trong Ảnh Tử bên chân Tô Triệt.

Sau đó, hắn như không có việc gì đồng dạng hướng về phía Tô Triệt phất tay nói:

– Không chậm trễ thời gian của ngươi. Đi thu hoạch cơ duyên của ngươi đi, ta và ngươi, gặp lại ở Tiên Giới.

A?

Tô Triệt hơi cảm kỳ, vội vàng hỏi:

– Ý của ngươi là nói, phải sớm phản hồi Tiên Giới?

– Phải.

Mông La gật đầu.

– Ngươi có thể ly khai Tiên Ma chiến trường?

Tô Triệt càng thêm ngạc nhiên.

– Tiên Ma chiến trường có thể vây khốn Đại La Kim Tiên, thậm chí là Tiên Đế, bất quá. . .

Biểu tình Mông La không biến, vẫn là chết lặng như vậy, nhưng mà, trong ánh mắt lóe ra một cổ ngạo nghễ:

– Dưới đời này chỗ có thể vây khốn ta, thật sự không nhiều lắm. Tương lai, Ảnh Tử của ngươi cũng sẽ biến thành như ta vậy.

– Vậy được rồi. . .

Tô Triệt cũng không phải người dài dòng, chắp tay nói ra:

– Vậy thì hẹn gặp ở Tiên Giới!

Mông La không có bất kỳ tỏ vẻ, chậm rãi nhắm mắt, lập tức mất đi hết thảy khí tức.

– Đi?

Tô Triệt cảm giác được, Mông La trước mắt giống như là chết rồi, hoặc là nói, chỉ còn là một cụ xác không. Quả nhiên, Tô Triệt đưa tay nhẹ nhàng đụng một cái, thân hình Mông La phần phật thoáng cái, héo ngã xuống đất, biến thành một tấm túi da khô quắt.

– Công chúa Ma tộc kia nói không sai. Mông La quả nhiên là một quái vật khoác da người.

Lão Hắc ở trong Tiên Ngục nói thầm một câu.

Tô Triệt tiện tay thu túi da này vào Tiên Ngục, hành động này đương nhiên không phải xuất phát từ công đức chi tâm, không muốn ném loạn đồ bỏ đi, mà là vì, có thể lĩnh hội được, tấm ‘Da người’ này cũng là một kiện bảo vật, xem như một kiện lễ vật khác mà Mông La đưa cho Ảnh Tử.

Trong Tiên Ngục, Lão Hắc cầm da người trong tay xem, móng vuốt sắc bén dùng sức xé rách một phen, rồi mới lên tiếng:

– Da mặt thật dày a, giống như tường thành, trách không được tên kia vẫn luôn là mặt không biểu tình. . .

Không hề nghi ngờ, hiệu quả phòng ngự của túi da này cực kỳ cường hãn, Lão Hắc thậm chí vận dụng trình độ thiên đạo nhất định, cũng không có xé nát nó, xem chừng, ít nhất có thể so sánh với Tiên khí cực phẩm.

– Đây nhất định không phải da người, không biết thuộc về loại sinh vật nào a?

Tô Triệt cũng là lòng có hiếu kỳ.

Lúc này, liền nghe được Ảnh Tử truyền đến tâm linh nói:

– Lão gia hỏa này không tệ, đồ vật cho ta coi như có chút phân lượng.

Tuy lời nói nhẹ nhàng linh hoạt, Tô Triệt lại có thể nghe ra hưng phấn che dấu trong đó, hỏi:

– Vừa rồi, đoàn bóng đen hắn đưa cho ngươi là cái gì?

– Xem như là một phân thân, nhưng chỉ có năng lượng, không có tư tưởng, thuần túy là đưa cho ta thôn phệ.

Ảnh Tử trả lời:

– Ta phỏng chừng, tiêu hóa toàn bộ đoàn năng lượng này, ít nhất có thể đạt tới thực lực Thiên Tiên.

– Cái gì? Thực lực Thiên Tiên?

Tô Triệt thật đúng là chấn động, không nghĩ tới, Ảnh Thần hắn trực tiếp phân liệt ra một phân thân Thiên Tiên cho Ảnh Tử của mình thôn phệ, hơn nữa, phân thân này không chứa bất luận tư tưởng gì, cũng không có bất kỳ tác dụng phụ.

Phần đại lễ này, thật là rất nặng!

Bóng dáng của mình, nguyên bản vẫn chỉ là thực lực Độ Kiếp kỳ, so với Thiên Tiên cấp, đương nhiên là nhỏ bé không đáng kể. Bởi vậy, nói là Ảnh Tử của mình thôn phệ phân thân này, còn không bằng nói, Ảnh Tử của mình dung hợp đến trong phân thân, chiếm được phân thân này càng thêm chính xác một ít.

Chương 1092 : Lễ vật của Mông La (hạ)

Bất quá, linh hồn con kiến chiếm cứ thân thể con voi, hai người có thể xứng đôi sao?

– Đúng vậy, tạm thời còn không được.

Ảnh Tử cảm ứng được Tô Triệt nghi vấn, trả lời:

– Hoàn toàn cắn nuốt sạch nó, khẳng định cần một quá trình dài dòng buồn chán, xem chừng, không có năm ba vạn năm, khẳng định không được.

– Lại phải đợi năm ba vạn năm lâu như vậy sao?

Không đợi Tô Triệt làm ra tỏ vẻ, Lão Hắc tựu ở trong Tiên Ngục ồn ào nói:

– Công năng tiêu hóa của ngươi quá kém?

– Không quan hệ.

Tô Triệt nghĩ tới một biện pháp, trong nội tâm nói ra:

– Đưa Ảnh Tử vào Thời Quang Thiên Luân trong Tiên Ngục, tăng tới cực hạn ba trăm lần, nhiều nhất là hai trăm năm sẽ xong.

– A đúng!

Lão Hắc gãi đầu nói:

– Ta lại quên Thời Quang Thiên Luân chứ.

Trước đó, Ảnh Tử chưa bao giờ tiến vào Tiên Ngục, thật cũng không phải là Tô Triệt không tín nhiệm hắn, mà là một mực không có cần. Hiện tại tự nhiên có thể đi vào một lần.

Chỉ có điều, Ảnh Tử tiến vào Thời Quang Thiên Luân tu luyện hai trăm năm, bên chân Tô Triệt sẽ không có Ảnh Tử, trên tâm lý khó tránh khỏi sẽ có chút cảm giác là lạ mà thôi.

Đương nhiên, cái này không trọng yếu, quen xong là được rồi; Thực lực tăng lên, mới là trọng yếu nhất.

Hai trăm năm sau, Ảnh Tử xuất quan, dùng thực lực Thiên Tiên, hơn nữa Mông La lưu lại túi da có lực phòng ngự siêu cường, tất nhiên sẽ trở thành chiến tướng cường lực của Tô Triệt, nói không chừng có thể chống lại một hai Huyền Tiên.

Nói đến đây, Lão Hắc không khỏi hiếu kỳ nói:

– Ảnh Thần kia tiện tay có thể tống một cụ phân thân Thiên Tiên. Bản thể của hắn rốt cuộc là loại tu vi nào? Đại La Kim Tiên khẳng định không được a, chẳng lẽ là Tiên Đế?

– Không biết.

Trong lòng Tô Triệt lắc đầu:

– Hắn và Ảnh Tử đồng dạng, hình thái sinh mệnh cực kỳ đặc thù, có lẽ, cả Đại Vũ trụ thế giới chỉ có hai tên như vậy, tu vi chân thật của hắn thật đúng là không thể đánh giá.

Lúc này, Ảnh Tử lại nói:

– Còn là đợi cho ra khỏi Tiên Ma chiến trường. Lại đưa ta vào trong đó tu luyện, hiện tại, ta không có phần tâm tư này.

Rất rõ ràng, hắn là lo lắng cho an nguy của Tô Triệt, mới có thể không tĩnh tâm nổi để tiến vào Tiên Ngục tu luyện.

– Hảo.

Đều là người một nhà không thể phân cách, không cần nói những lời nói cảm động kia, Tô Triệt thống khoái đáp ứng.

Sau đó, Tô Triệt ổn định tâm thần, nhìn bầu trời gửi đi tâm niệm:

– Thủ trận thiên tướng, cơ duyên đan môn đã bị ta hoàn toàn đạt được, kế tiếp, ta tính toán khiêu chiến cơ duyên lớn nhất trong Tiên Ma chiến trường, xin ngài cho phép.

Đồng dạng một lời nói, liên tục gửi đi ba lượt. Sau đó, thủ trận thiên tướng toàn thân kim giáp xuất hiện ở giữa không trung.

– Không thành công, sẽ chết! Ngươi thật sự đã suy nghĩ kỹ?

Giọng nói của Thủ trận thiên tướng cực kỳ ngưng trọng.

– Chết sớm chết muộn mà thôi, có gì phải sợ.

Tô Triệt lạnh nhạt trả lời.

Nếu muốn còn sống rời khỏi Tiên Ma chiến trường, như vậy nhất định phải thành công, nếu không, có mệnh đi ra khỏi Phong Ma Thiên Trận, còn có thể chết ở trên tay Ma tộc công chúa, kết quả đều đồng dạng.

Phải khiêu chiến, phải thành công, không có lựa chọn khác!

Thủ trận thiên tướng chậm rãi gật đầu:

– Nếu như thế, này liền đưa ngươi qua.

Tô Triệt lập tức tan biến ở sơn cốc đan môn, bị trực

tiếp truyền đến nơi khác.

Mấy hơi sau, trong một tòa đại điện kim sắc, thân ảnh Tô Triệt bỗng nhiên thoáng hiện.

– A!

Lão Hắc lập tức reo lên:

– Nơi này kim quang xán lạn, thiếu chút nữa choáng váng mắt của ta.

Tuy nói có chút ít khoa trương, bất quá, trong đại điện xác thực là kim quang chói sáng, làm người không thể mở mắt.

Tô Triệt biết rõ, loại kim quang này cũng không phải hoàng kim ở thế tục, mà là Diệt Ma Thánh Quang hiệu lực rất mạnh, phỏng chừng, ngay cả Kim Dực Ma Vương như Ma tộc công chúa một khi thân hãm nơi này, cũng sẽ oa gọi bậy, rú thảm liên tục a. Ngắn ngủi mấy hơi, Tô Triệt đã cảm thấy hai mắt đau đớn, hô hấp không khoái, ngực như đao cắt kịch liệt đau nhức khó nhịn.

– Loại kim quang này, chính là đau khổ nhất a?

Tô Triệt chỉ có thể nhắm hai mắt lại, hơn nữa, thần thức cường hãn của Nhân Tiên cũng phải co đầu rút cổ đến trong não vực, không dám có chút tiết ra ngoài.

Diệt Ma Thánh Quang!

Cái này nói rõ, chính mình tồn tại tâm ma, mới xuất hiện phản ứng như thế.

Nói đi thì nói lại, người sống trên đời, ai không có tâm ma, ít ít nhiều nhiều, cũng sẽ có, chỉ là trình độ bất đồng mà thôi.

Lão Hắc khẽ nói:

– Tên gia hỏa Lâm Cứu này, còn muốn cướp đoạt cơ duyên của ngươi. Phần tâm ma này, đến nơi này trực tiếp chết ngắt a.

– Đúng a!

Nhắm hai mắt lại, Tô Triệt thu liễm thần thức, giống như một người mù, chỉ có thể là tạm thời ngừng trú ở nguyên chỗ. Dù vậy, trong lòng quặn đau còn cực kỳ mãnh liệt, giống như, trong lòng có vô số sắc mặt dữ tợn đang liều mạng kêu rên, kêu thảm thiết liên tục. . .

Chúng nó, chính là tâm ma của mình sao?

Không có thể thấy mọi vật, giống như người mù, người có tâm ma ở trong tòa Thánh Quang Đại Điện này, đừng nói là nửa bước khó đi, muốn đi một bước cũng không nổi!

Tô Triệt đứng yên tại chỗ, nhẫn thụ lấy loại đau nhức, yên lặng suy nghĩ thượng sách.

– Ta bị ánh kim quang này làm cháng váng đầu hoa mắt, năng lực dò xét cũng mất đi hiệu lực. Cái này nói rõ, ta cũng vậy có tâm ma a!

Lão Hắc xoa huyệt thái dương thầm nói:

– Không đúng, cái gì tâm ma hay không tâm ma, Lão Hắc ta chính là một ma đầu mới đúng! Ta liền yêu mến làm một ma đầu, ghét nhất là loại Thánh Nhân giả mù sa mưa. . .

– Lão Hắc, ngươi nói không sai.

Tô Triệt cũng là trong nội tâm nói ra:

– Cửa ải này, có khả năng là để cho ta mượn Diệt Ma Thánh Quang này loại trừ ma chướng trong lòng, chỉ là, ta lại không muốn làm như vậy.

– Tâm ma của ta, hẳn là do chính mình vượt qua; Nếu không thể vượt qua, vậy hãy để cho chúng nó tồn tại.

– Ta muốn làm một người bình thường, biết làm đúng, biết làm sai, có hiểu rõ, cũng có hồ đồ, ta nguyện ý cho chúng nó sinh, cũng có thể nhất niệm diệt chúng nó, ta không muốn buông, thì cho nó ở trong lòng ta sinh sôi phát triển… Ta không muốn trở thành một Thánh Nhân, tối thiểu nhất, bây giờ còn chưa nghĩ đến.

Mang ý nghĩ như vậy, Tô Triệt cực kỳ ngoan cường bước ra một bước, phương hướng đúng sai không sao cả, dù sao, chỉ là hướng về phía phía trước của mình, vượt qua trước một bước.

Oanh!

Một bước này phóng ra, cả người như bị sét đánh, giống như có mảng lớn kim quang tụ tập mà đến, ngưng tụ thành một thanh cự chùy kim quang hung hăng đập vào tâm khảm của Tô Triệt.

– A. . .

Những gương mặt dữ tợn trong nội tâm tồn kia thống khổ tru lên, mỗi một gương mặt đều giống như mặt kính xuất hiện thật nhỏ vết rạn, rõ ràng cho thấy một loại cảm giác gần như nghiền nát.

– Muốn đánh nát tâm ma của ta?

Trong lòng Tô Triệt rống lớn một tiếng:

– Không được! Tâm ma của ta, tuy ta phỉ nhổ chúng nó, nhưng mà, không phải do người khác xử trí.

Chương 1093 : Thánh quang diệt ma

Tô Triệt ổn định tâm thần, bộc phát ra một loại năng lượng kỳ dị, những gương mặt dữ tợn trong nội tâm kia xuất hiện vết rạn thật nhỏ nhanh chóng khép lại. . .

Thật sự là kỳ quái!

Nếu người khác gặp được cơ hội này, nhất định sẽ xem thành là phúc duyên lớn lao.

Mượn nhờ Diệt Ma Thánh Quang loại trừ tâm ma, sau này sẽ mang đến chỗ tốt khó có thể tưởng tượng.

Tối thiểu nhất, thân là người tu luyện, tâm niệm hiểu rõ, gương sáng thanh thấu, các loại bình chướng trên đường tu luyện sẽ không lớn lắm, ít hơn nhiều lắm, thành tựu tương lai tất nhiên là không thể hạn lượng.

Chỉ là, Tô Triệt vì cái gì phải kháng cự Diệt Ma Thánh Quang?

Kỳ thật, Tô Triệt cũng nói không rõ ràng nguyên nhân cụ thể, giống như là xuất phát từ bản năng tự bảo vệ mình, không hi vọng bất luận lực lượng nào thông qua phương pháp nàyhiểu rõ thế giới nội tâm của mình.

Tòa Thánh Quang Đại Điện này có thể trợ giúp mình loại trừ tâm ma. Này liền ý nghĩa, nó có thể rình đến nội tâm của mình, hết thảy bí mật đều là không chỗ nào che dấu, lẩn trốn.

Đây tuyệt đối không được!

Không cần biết ngươi là cái gì, quản mục đích ngươi ra sao, cũng đừng nghĩ tiến vào thế giới nội tâm của ta!

Tô Triệt lại rảo bước về phía trước tiến một bước!

Oanh!

Cự chùy thánh quang lại một lần nữa oanh kích tâm linh, phảng phất, muốn đập nát đại môn tâm linh của Tô Triệt, ngạnh sanh đột phá tiến lên, xâm nhập vào trong.

– Ta không cần bất luận kẻ nào làm phép. Ta biết rõ con đường phía trước của mình là cái gì!

Tô Triệt hét lớn một tiếng, lấy cứng chọi cứng với Diệt Ma Thánh Quang oanh kích, lại liên tục đi nhanh về phía trước.

Oanh! Oanh! Oanh. . .

Cự chùy Thánh quang một lần nặng hơn một lần, gần kề bảy lần, Tô Triệt đã là tâm thần trọng thương, thất khiếu chảy máu, thoạt nhìn thương thế không nhẹ.

Nhưng mà, Tô Triệt còn cắn chặt răng, lại về phía trước hai bước!

Oanh! Oanh!

Hai cự chùy nên tới, trực tiếp đập hắn gục xuống.

Phốc!

Ứ huyết màu đỏ sậm từ miệng trong phun ra, tư thế nằm sấp không chỉ là khó coi, cũng có vẻ cực kỳ chật vật, bất quá, Tô Triệt lại là trong nội tâm cười to mấy tiếng:

– Ha ha, rất tốt. Như vậy rất tốt!

Oanh! Oanh! Oanh! Oanh. . .

Đã quỳ rạp trên mặt đất bất động, cự chùy thánh quang còn là một cái tiếp một cái, không ngừng rơi xuống, giống như là, không mở được tâm linh của ngươi, tuyệt không bỏ qua.

Phòng ngự tâm linh của Tô Triệt giống như mặt kính, bị lần lượt gõ ra vết rạn. Gần như nghiền nát, rồi lại ở trong nháy mắt như kỳ tích khép lại như lúc ban đầu. Phòng ngự tâm linh của một người mạnh bao nhiêu, căn bản không tồn tại tiêu chuẩn cân nhắc cụ thể, ngươi muốn nó mạnh bao nhiêu, vậy hãy xem tín niệm của mình đi.

Tín niệm của Tô Triệt thật sự là vô cùng đơn giản, cũng không cao thượng, cũng không thần thánh, chỉ là: Tiên Ngục là của ta, vĩnh viễn là của ta, ai cũng đừng nghĩ cướp đi!

– Đúng!

Lão Hắc ở trong Tiên Ngục cũng hét lớn:

– Ai cũng đừng nghĩ cướp đi, cái gì là ma, cái gì diệt ma, đều là cứt chó, các ngươi đều đi chết đi!

Thừa nhận cự chùy thánh quang oanh kích, Tô Triệt quỳ rạp trên mặt đất trì hoãn thở dốc, chèo chống xong lại muốn đứng lên, chỉ là, hai tay vừa mới khởi động, oanh xíchhạ xuống, lại đập hắn nằm trở về.

Căn bản đứng không dậy nổi!

Không quan hệ, mặc dù không cách nào đứng lên, Tô Triệt lại giống như con trùng vậy, thân thể trườn trên mặt đất về phía trước, hơn nữa, trong miệng đầy máu, mơ hồ không rõ trách mắng một câu:

– Con bà nó chứ, vài ngày chưa ăn cơm hay sao mà lực đạo nhẹ như vậy?

Oanh! Oanh! Oanh! Oanh. . .

Lực lượng của Diệt Ma Thánh Quang thật giống như bị chọc giận, lực đạo cùng tần suất rơi xuống tăng lên mấy lần, làm cho Tô Triệt không ngừng run rẩy, giống như tùy thời sẽ chết đi vậy.

Đã như vậy, Tô Triệt còn ở trong lòng nói chuyện cùng Lão Hắc, chỉ có điều, bị cự chùy thánh quang này nện đến biến thành nói lắp bắp, lời nói tâm linh cũng nói không rõràng.

– Lão Hắc, ta xem như. . . hiểu rõ rồi. . .

– Ngươi xem, nguyện vọng của ta. . . công năng tầng bảy. . . cần sức thừa nhận gấp trăm lần. . .

– Khác không nói trước. . . Đầu tiên, lòng của ta. . . Muốn có. . . Gấp trăm lần, nghìn lần. . . Sức thừa nhận!

Lão Hắc liên tục gật đầu:

– Phải, phải, phải! Hẳn là đạo lý này.

Tuy rất đau lòng vì chủ nhân đang chịu tội, nhưng Lão Hắc vẫn là nghe hiểu, ý tứ của chủ nhân là: điều kiện thứ hai mở ra tầng bảy Tiên Ngục, các phương diện tố chất của bản thân Tô Triệt, đều phải có sức thừa nhận tăng phúc gấp trăm lần.

Một điều kiện này, rất khó thỏa mãn, cơ hồ không có khả năng thực hiện.

Nhưng mà, càng là mục tiêu không thể nào thực hiện, càng cần một quyết tâm không thể rung chuyển, mới có thể sáng tạo kỳ tích.

Tô Triệt vậy mà vì bảo vệ tâm ma của mình, mượn nhờ Diệt Ma Thánh Quang, dùng cái này để rèn luyện lực lượng tâm linh của mình.

Cách làm này, gần như mê sảng, giống như ngu xuẩn, nếu như bị mấy tiên nhân còn lại biết rõ. Nhất định sẽ trên mặt giễu cợt nói một tiếng: vô nghĩa!

Nhưng mà đối với Tô Triệt mà nói, thành ma cũng tốt, thành tiên cũng được, đều là chuyện của mình, không cần người khác khoa tay múa chân. Tâm ma của ta, cho dù là nghiệt chủng do ta sinh ra, vậy cũng không cần người khác diệt trừ giúp ta.

– Tiên Ngục thế giới, sớm muộn gì cũng sẽ trưởng thành Đại Vũ trụ thế giới khác. Ta là Sáng Thế thần của thế giới này, Tạo Vật Chi Chủ, thế gian không ai có tư cách làm chủ vận mệnh của ta.

– Ai cũng không có tư cách này!

– Ta là Tạo Vật Chi Chủ của Tiên Ngục thế giới, tôn quý vô cùng. Cao nhất. . .

Tô Triệt bị cự chùy thánh quang nện đến có chút mơ hồ, chỉ có thể ở trong lòng điên vậy kêu to như vậy, dùng cái này để cảnh tỉnh lại mình.

Trên hành động, cũng còn quỳ rạp trên mặt đất, nhún nhún tiến về phía trước.

Lão Hắc thật sự nhịn không nổi, hống hống một tiếng cười quái dị:

– Chủ nhân a, ngươi làm Tạo Vật Chi Chủ, thoạt nhìn giống như một con sâu a.

– …..

Tô Triệt cuồng bạo rống giận:

– Bây giờ là sâu, sớm muộn gì cũng có một ngày, ta sẽ giẫm lên mặt các ngươi!

Lần gầm lên giận dữ này, không còn là lời nói tâm linh, mà là trực tiếp hô lên, vậy mà cũng không có nói lắp . . .

Trên mặt đất, theo hắn không ngừng nhúc nhích, vẽ ra một vết máu thật dài. Dựa theo huyết lượng của một người bình thường, đã sớm mất máu quá nhiều mà chết rồi.

Đương nhiên, Tô Triệt đã là thực lực Tiên nhân, lại có sinh mệnh lực vô cùng bổ sung, đổ máu nhiều hơn nữa cũng không chết được.

Lăn qua lăn lại như vậy, từ thời kỳ Phá diệt chi quyền đã thành thói quen. Không đáng kể chút nào.

Đợi cho vết máu này kéo dài tới gần một trăm xích, rốt cục xuất hiện biến hóa. . .

Không phải là thân thể của mình xuất hiện biến hóa, cũng không phải Thánh Quang Đại Điện xuất hiện biến hóa, mà là Tiên Ngục bảo tháp trong đầu, cực kỳ đột ngột làm ra phản ứng nào đó.

Ông. . .

Chương 1094 : Thứ hạng tăng lên (thượng)

Mỗi một lần Tiên Ngục bảo tháp tự chủ xoay tròn, đều có việc phát sinh. Lúc này đây cũng không ngoại lệ.

– Cái gì?

Bên trong Tiên Ngục, Lão Hắc thoáng cái nhảy lên, gật đầu hô:

– Hảo, hảo, muốn bao nhiêu cũng cho ngươi! Mẹ ruột của ta a, ngươi cuối cùng cũng có phản ứng . . .

Nói chuyện đồng thời, tâm niệm Lão Hắc vừa động, từ bên trong tàng bảo khố của Tiên Ngục triệu tập tới linh thạch mà thế gian khó có thể đếm hết, tối thiểu nhất cũng phải là một phần ba tổng tồn kho của Tiên Ngục.

– Đủ rồi sao? Đủ rồi sao?

Lão Hắc lớn tiếng hỏi.

Những linh thạch này, là Tiên Ngục bảo tháp chủ động yêu cầu. Lão Hắc biết rõ, cái này là chuyện tốt, nhất định là chuyện tốt.

Tiên Ngục bảo tháp vô cùng thần bí, mỗi một lần chủ động đưa ra yêu cầu, đều mang đến chỗ tốt cho Tô Triệt.

Một phần ba số lượng linh thạch tồn kho trong Tiên Ngục, chính là cho hộ sơn đại trận của một siêu cấp môn phái toàn diện mở ra phòng ngự chung cực, trạng thái duy trì vài trăm vạn năm, này cũng là không có vấn đề gì cả.

Cái này là khái niệm bực nào?

Tiên Ngục bảo tháp sắp sửa thu nạp số lượng linh thạch như thế, nó rốt cuộc muốn làm gì?

Lão Hắc căn bản không quan tâm tiêu hao linh thạch, Tô Triệt càng không quan tâm, sắp đi vào Tiên Giới, ở trong mắt Chân Tiên, linh thạch thế gian cùng bùn đất trên mặt đất không quá mức khác nhau.

Hô một cái, hằng hà linh thạch bị Tiên Ngục bảo tháp nhiếp đi không biết đến nơi nào. . .

Lão Hắc lập tức yên tĩnh trở lại, yên lặng chờ mong, biến hóa phen này có thể mang đến chỗ tốt nào cho chủ nhân.

Cũng không lâu lắm, Tô Triệt ghé vào bên trong Thánh Quang Đại Điện, vết máu loang lổ, giống như một con trùng liền cảm thấy, một cổ lương khí tràn ngập ở trong đầu, nguyên bản thần trí bị cự chùy thánh quang đập đến chóng mặt, lập tức khôi phục thanh tỉnh.

Lương khí càng ngày càng nhiều, trong chớp mắt liền tràn đầy trong đầu.

Sau đó chính là căng đầy, kịch liệt đau nhức.

Về sau chính là vô cùng đau nhức, đau nhức kịch liệt khó có thể hình dung, mà ngay cả Tô Triệt quen chịu ngược đãi cũng nhịn không được, bắt đầu gào khóc kêu thảm thiết.

Kêu thảm thiết như người nhu nhược, cho tới nay, Tô Triệt đều là cực kỳ khinh thường, không nghĩ tới, hôm nay rốt cục phá lệ.

Càng không có nghĩ tới, dĩ nhiên là Tiên Ngục bảo tháp tạo thành!

Làm cho một người quen chịu ngược đãi cao giọng kêu thảm thiết, bởi vậy có thể thấy được, loại kịch liệt đau nhức này đến loại trình độ nào. . .

Đau nhức kịch liệt khôn cùng, đau nhức khó có thể hình dung, quả thực là đau nhức không cách nào thừa nhận. . .

Nếu không phải là cự chùy thánh quang còn đang oanh kích Tô Triệt, khiến cho hắn quỳ rạp trên mặt đất khó động mảy may, thì hắn đã sớm lăn lộn trẹn mặt đất.

– Đây là làm gì vậy a? Ngươi đây là làm gì vậy a?

Lão Hắc ở trong Tiên Ngục cũng gấp đến độ nhảy lên liên tục, thật sự không rõ, tại sao Tiên Ngục bảo tháp lại làm cho chủ nhân lăn qua lăn lại đến bực này.

Chỉ là, Tiên Ngục bảo tháp giống như là thờ ơ, đau nhức kịch liệt còn đang duy trì liên tục.

Dưới loại trạng thái này, trong nháy mắt cũng dài dằng dặc giống như một vạn năm vậy, thật là làm cho Tô Triệt đau nhức đến chết đi sống lại, mấu chốt là, ở dưới loại lương khí không hiểu này kích thích, thần trí còn phi thường thanh tỉnh, mà ngay cả công năng hôn mê tự bảo vệ mình cũng không sử dụng được.

Tiếp tục a!

Chỉ có thể ngạnh kháng chịu đựng, không có bất kỳ biện pháp. Bởi vì loại thống khổ này đến từ Tiên Ngục, mà không phải những nhân tố gì khác, thật đúng là không cóbiện pháp chống đỡ nó.

Trọn vẹn một phút đồng hồ, hạnh phúc đột nhiên đánh úp tới!

Đối Tô Triệt mà nói, ở trước mắt chỉ cần loại đau nhức kịch liệt này có thể đình chỉ, kia chính là hạnh phúc lớn nhất.

Oanh!

Kịch liệt đau nhức bỗng nhiên đình chỉ, Tô Triệt chỉ cảm thấy toàn thân chợt nhẹ, ý nghĩ trong nội tâm là:

– Xong rồi, xong rồi, chết rồi, nhất định là chết rồi!

Sở dĩ nghĩ lầm cho rằng mình chết rồi, là vì, trong một sát na này, Tô Triệt cảm giác được đầu của mình tan nát, bạo liệt, triệt để bạo vỡ đi ra, biến thành hư vô.

Đầu cũng không có, ở đâu còn cảm thấy đau đầu chứ!

Nhưng mà, gần kề một cái sát na sau, Tô Triệt lại hiểu được, cũng không phải đầu nổ mạnh, mà não vực của mình trải qua một lần nổ mạnh mở rộng, một loại không cách nào miêu tả, gần như mở rộng ở vô hình.

Nói nó là mở rộng vô hình là vì, Tô Triệt cũng không có phát giác được. Lực lượng nguyên thần của mình có tăng lên gì, còn là nguyên bản loại trình độ đó. Chợt nhìn vào, giống như không có gì biến hóa, còn là trạng thái não vực nguyên bản.

Chỉ là, tinh tế dò xét sẽ hiểu rõ, cái này đúng là chỗ mình chờ đợi : sức thừa nhận của não vực đạt được tăng lên cực lớn, tựa hồ có lực chịu tải gần như vô hạn. Lực chịu tải gấp trăm lần, chính là ở chỗ này!

Bất quá vẫn chưa xong, sau khi não vực mở rộng, lương khí còn dư thừa, theo kinh mạch lưu chuyển toàn thân. Theo mạch máu chảy xuống nội tâm, rõ ràng, còn đang duy trì hiệu quả cường hóa liên tục của nó.

Quá trình cường hóa kế tiếp, thì không hề thống khổ, ngược lại là một cảm giác nhẹ nhàng thư thích, so với vừa rồi, quả thực chính là một Thiên đường, một Địa ngục.

– Tiên Ngục bảo tháp đầu tiên là mở rộng não vực, tiếp theo lại bắt đầu cải tạo mạchmáu của ta, kinh mạch cùng trái tim. . .

Trong lòng Tô Triệt hiểu rõ, đồng thời tùy theo sinh ra nghi hoặc:

– Tiên Ngục bảo tháp có năng lực cải tạo như vậy, vì cái gì chưa bao giờ lộ ra, trước đó, chỉ yêu cầu mình nghĩ biện pháp giải quyết những nan đề này?

Cảm nhận được loại ý nghĩ này của Tô Triệt, Lão Hắc suy đoán nói:

– Có thể là bởi vì, một phần chấp nhất mà vừa rồi ngươi đối kháng Diệt Ma Thánh Quang, thuần túy chỉ là chấp nhất nhằm vào Tiên Ngục. Nó cảm động, cho nên mới có thể phản hồi một phần hồi báo cho như ngươi.

– Phải không?

Tô Triệt vẫn còn có chút không quá xác định.

– Ai biết được, ta chỉ là đoán như vậy thôi.

Lão Hắc thầm nói:

– Ta đây làm khí linh, cũng thật sự là đủ thất bại, bản thân Tiên Ngục suy nghĩ cái gì, ta căn bản không biết. . .

Oanh! Oanh! Oanh! Oanh. . .

Thánh quang cự chùy còn đang duy trì oanh kích phòng ngự tâm linh của Tô Triệt liên tục. Nhưng mà hiện tại, Tô Triệt đang tiếp thụ lương khí của Tiên Ngục bảo tháp cải tạo, không chỉ là bản thân có biến hóa bản chất, hình như cảnh giới tâm linh cũng đi theo tăng lên, đối với cự chùy thánh quang oanh kích càng ngày càng không xem ra gì.

Oanh! Oanh! Oanh! Oanh. . .

Cũng không biết là tâm linh phòng ngự của Tô Triệt càng ngày càng mạnh, hay là lực đạo của cự chùy thánh quang càng ngày càng yếu, dù sao khối ngoan thiết Tô Triệt kia là càng gõ càng dai, càng đập càng cứng.

Về sau, Tô Triệt dứt khoát hai tay khẽ chống, sửa tư thế nằm sấp thành nằm thẳng, thư thả nằm ở nơi này.

Một mực giằng co hơn một canh giờ, lương khí kỳ dị mà Tiên Ngục bảo tháp truyền tới mới chậm rãi đình chỉ, mặc dù tu vi thực lực của Tô Triệt không có bất kỳ đề thăng

Chương 1095 : Thứ hạng tăng lên (hạ)

Nhưng có thể rõ ràng cảm giác ra, não vực, trái tim, kinh mạch, tất cả mạch máu lớn nhỏ toàn thân của mình, năng lực thừa nhận của bốn phương diện này chiếm được tăng lên trên phạm vi lớn.

– Không chỉ gấp trăm lần, khẳng định phải cao hơn rất nhiều!

Tô Triệt nằm thẳng trên mặt đất, tâm tình một mảnh bình thản, hoàn toàn không đếm xỉa thánh quang cự chùy duy trì oanh kích liên tục.

– Ngoại trừ bốn hạng này, cốt cách của ta dung hợp qua vài chục vạn khối Ma Thần Chi Cốt, sức thừa nhận càng là không thành vấn đề, nghìn lần vạn lần cũng không nói chơi.

Nói như vậy, chỉ còn ba hạng căn cơ, Tiên Anh, tạng phủ này, trong ba cái, độ khó tăng lên Tiên Anh là lớn nhất!

Cơ co dãn lớn nhất, tạng phủ thứ hai, Tiên Anh cơ hồ không tồn tại co dãn, lượng chịu tải đều là cố định, bởi vậy, Tô Triệt mới cho rằng, độ khó tăng Tiên Anh lên là lớn nhất.

Bất quá, dù khó thế nào, cự ly thành công lại tới gần một bước, cái này thật là lời, chỉ ăn vài chùy, giống như làm Tiên Ngục cảm động, vậy mà đột nhiên tống cho mình một phần đại lễ như vậy, thoáng cái giải quyết bốn hạng tăng lên.

– Cái này liền chứng minh, chỉ cần ta nói ra được, vậy thì sẽ làm được!

Vọt!

Tô Triệt nhảy lên, không có một dấu hiệu bị thương, vết máu trên người cũng bị quét sạch, trở nên tinh thần phấn chấn.

Oanh! Oanh! Oanh! Oanh. . .

Thánh quang cự chùy còn đang duy trì oanh kích cánh cửa tâm linh liên tục, nhưng đối với Tô Triệt mà nói, gãi ngứa cũng không bằng.

Tâm ma vẫn còn, sức thừa nhận của tâm linh lại tăng lên gấp trăm lần cũng không dừng lại.

Tô Triệt chậm rãi mở hai mắt ra, bên trong Thánh Quang Đại Điện, nguyên bản kim quang có thể chọc mù hai mắt, trở nên nhu hòa hơn rất nhiều, tầm mắt có thể xuyên thấu phạm vi vài chục trượng.

Phạm vi thị giác chỉ vẹn vẹn có vài chục trượng, vậy cũng mạnh hơn nhiều so với mù mắt, Tô Triệt nhìn quanh mọi nơi một phen, cuối cùng cúi đầu xuống, chọn một phương hướng từ phiến đá hoa văn đặc thù trên mặt đất, chậm rãi đi về phía trước.

Phần trực giác này thật đúng là cực chuẩn, đi không đến một trăm trượng, thì thấy được một đại môn.

Oanh!

Tô Triệt không chút do dự, đi ra phía trước, dùng sức đẩy, đại môn ầm ầm mở ra.

Kim quang lập tức thu liễm, bên đại môn đã không có Diệt Ma Thánh Quang, mà là ánh sáng nhũ bạch cực kỳ nhu hòa, một chút cũng không chướng mắt.

Trong đó hẳn là nội điện, diện tích hơi nhỏ một chút, khu vực trung tâm quay chung quanh mười tám mặt thủy kính, vị trí trung tâm nhất đứng sừng sững một pho tượng cao ba trượng.

Tác dụng cụ thể của mười tám mặt thủy kính, Tô Triệt còn không có thời gian cẩn thận quan sát, đầu tiên chú ý tới, chính là pho tượng kia tạo hình cực kỳ đơn giản, chỉ là một hình người đại khái, tứ chi thủ cước đều chỉ là một hình dáng thô thiển, càng không có ngũ quan diện mạo cụ thể, chỉ có thể nói, đó là một cái đầu mà thôi.

Chứng kiến pho tượng này, Tô Triệt tùy theo nghĩ tới, mình đã từng được pho tượng Tử Ngọc Vô Diện Nhân kia, cũng là bởi vì pho tượng Tử Ngọc này, mới xuất hiện công năng linh hồn nô dịch của tầng bốn Tiên Ngục. . .

– Đây là khiêu chiến cuối cùng của Tiên Ma chiến trường sao?

Tô Triệt chậm rãi đi tới bên kia, không cảm giác được trong điện phủ này có nguy hiểm gì.

– Chủ nhân, ta dám đánh cuộc, nếu ngươi khiêu chiến thành công, lấy được cơ duyên cuối cùng, hình dạng pho tượng này nhất định sẽ trở nên giống ngươi như đúc.

Lão Hắc khẳng định nói:

– Chiêu thức ấy, ta đã chơi chán, một chút cũng không có gì lạ, ta ở trên Khải Nguyên Tinh làm ra không ít cơ duyên như vậy, chuyên môn lưu cho những tiểu bối Trúc Cơ kỳ, Kim Đan kỳ kia, nhìn bọn họ sau khi thu hoạch cơ duyên hưng phấn nhiệt tình, cũng rất có ý tứ. . .

– Ngươi an bài cơ duyên?

– Ngươi an bài cơ duyên cho những tiểu bối Trúc Cơ. . .[Audio] Mịch Tiên Lộ

Người nói vô tâm, người nghe hữu ý, Tô Triệt trong lúc đó ý thức được một điểm gì đó, lập tức dừng bước lại, đứng bất động nguyên chỗ. . .

Giờ khắc này, Tô Triệt nghĩ đến chính là, Lão Hắc ở Khải Nguyên Tinh an bài một ít cơ duyên cho những tiểu bối Trúc Cơ kia, loại sự tình này trở thành một niềm vui thú, cao cao tại thượng, yên lặng chú ý. . .

Như vậy, có khả năng mấy cường giả đỉnh phong sáng tạo Tiên Ma chiến trường đồng dạng đang bao quát nhất cử nhất động của mình, tất cả quá trình đều bị bọn họ xem ở trong mắt.

Có loại khả năng này hay không?

– Loại sự tình này khó mà nói a.

Lão Hắc nâng cằm lên trầm thấp nói:

– Nói không chừng thực bị ngươi đoán trúng.

– Loại cảm giác này thật không tốt!

Trong lòng Tô Triệt nói:

– Ghét nhất đúng là, hết thảy hành vi của mình đều ở bên trong người khác khống chế.

– Đúng vậy a, đúng vậy.

Lão Hắc liên tục gật đầu, đương nhiên có thể ý thức được những lời này của chủ nhân có hai ý nghĩa, vội vàng tỏ vẻ:

– Từ nay về sau, ta an bài cơ duyên cho người khác, sẽ không vụng trộm rình bọn họ.

Chỗ mình không muốn, thì đừng ép người, Tô Triệt quả thật có một chút ý tứ này.

Nhưng mà hiện tại, không trông nom như thế nào, chạy tới một bước này, kế tiếp khiêu chiến cơ duyên chắc chắn sẽ không bởi vì nguyên nhân nào mà buông tha. Bởi vì, nếu không thể lấy được thành công, cũng chỉ có thể tiếp nhận tử vong.

Tô Triệt chậm rãi đi vào khu vực tâm vòng tròn trong nội điện, vừa mới đi qua, một mặt thủy kính cự ly gần nhất đột nhiên phát sáng lên. . .

Tô Triệt vội vàng xoay người, tràn ngập đề phòng mà nhìn về phía mặt thủy kính này, liền nhìn thấy, trong kính bày biện ra một hình ảnh, vừa mới bắt đầu còn có chút mơ hồ, chỉ có điều hai tức sau liền trở nên rõ ràng vô cùng.

– Hình như là một cự thạch lơ lửng trong Tiên Ma chiến trường. . .

Tô Triệt có thể chứng kiến, khối cự thạch lơ lửng này, cũng chính là mộ huyệt của tiên nhân vẫn lạc nào đó, đứng hai Khởi Nguyên Ma tộc hình thù kỳ quái, giống như kiêu ngạo cuồng tiếu bàn về cái gì, chỉ có điều, nghe không được chúng nó đang nói cái gì.

– Ta giống như hiểu rõ rồi!

Tô Triệt yên lặng quan sát một lát, thân hình vừa động, lướt ngang qua bên trái vài bước, lại đứng ở trước mặt thủy kính khác, quả nhiên, mặt thủy kính này cũng lập tức sáng lên, trong chớp mắt bày biện ra một hình ảnh khác.

Người trong kính, đúng là cùng mình tiến vào Tiên Ma chiến trường: Hắc Nha!

Hắc Nha xếp bằng ngồi ở trên đất, hai mắt nhắm nghiền, nhưng trên mặt tâm tình bất định, thần thái biểu lộ biến hóa cực nhanh, giống như chịu đựng một loại ảo giác đau khổ nào đó.

Hoàn cảnh vị trí quanh hắn, xem ra giống như là một phiến mê trận thạch lâm, cột đá xếp đặt rậm rạp chằng chịt, hình mỗi một cây cột đá đều không giống nhau.

– Xem ra, Hắc Nha còn chưa có thu hoạch đến cơ duyên mà hắn chờ đợi, đang tiếp thụ mê trận khảo nghiệm.

Trong lòng Tô Triệt thầm nghĩ:

– Đã trải qua năm mười ngày, hiệu suất làm việc của hắn thật sự không được tốt lắm.

Lão Hắc hiếu kỳ hỏi:

– Lúc trước, Hắc Nha lựa chọn cánh cửa nào?

– Không có chú ý.

Trong lòng Tô Triệt lắc đầu.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Kevin 1 tuần trước
Sao thằng main giống hơi khùng vậy tác giả ? Khi không điên lên ! Có đại ca khùng có ngày chết bất đắt kỳ tử….
https://audiosite.net
Quang Luận 2 tuần trước
Cám ơn đạo hữu nhiều :)
https://audiosite.net
XRumer23Prown 2 tuần trước
Hey people!!!!! Good mood and good luck to everyone!!!!!
https://audiosite.net
Kevin 1 tháng trước
Sao có tiền mà bủn xỉn,không dám ăn xài, mà dám chi mua đồ cho gái lấy le….một đại gia bị chúng chửi ăn bám mà nhịn được cũng hay..
https://audiosite.net
HaHohong 2 tháng trước
ua viet nam minh sang tac day a... dua a ??
https://audiosite.net
phan anh 2 tháng trước
Lâu lém rồi không kiếm được bộ truyện ưng ý như vậy :) Tên vĩnh hằng kiếm tổ không hổ danh bộ truyện...main Thông Minh + Bá Đạo + Cơ Trí... tình tiết câu chuyên rất hợp lý, không nhàn chán...:)Có thể nói bộ truyện mình chấm 9.5/10..!-0.5 điểm là dịch không trọn vẹn :P ( tuy nhiêu đoạn cv chỉ là đoạn không quan trọng và tên nhân vật phụ )1 Lần nữa cảm ơn Audio Site và thành viên trong nhóm nhé .!!Muốn donate ủng hộ mọi người nhưng có vẻ AD mãi làm audio hay sao mà quên đưa cập stk vs QR thì phải không ủng hộ được à nha :))
https://audiosite.net
Tất cả bộ truyện các thành viên yêu cầu sắp hoàn tất...hiện tại trống lịch nhé :). Các bạn có gửi yêu cầu bộ truyện nào? trực tiếp tại mục bình luận để tụn mình xếp lịch trong thời gian tới.Xin Chân thành cảm ơn...^.^
https://audiosite.net
Cập nhật chương 1800 đến 2527 audio nhé chư vị đạo hữu...!^^!
https://audiosite.net
test1 tuan1 3 tháng trước
haizz lục thiếu du a... !
https://audiosite.net
test1 tuan1 3 tháng trước
lưu tủ truyện :)
https://audiosite.net
test1 tuan1 3 tháng trước
hay hay
https://audiosite.net
Chuong Trần 4 tháng trước
Cám ơn tác giả và Mc Truyện thật là hay