1. Home
  2. Truyện Tiên Hiệp
  3. [Audio] Tiên Ngục dịch
  4. Tập 196: Giết người đoạt bảo mà thôi (c976-c980)

[Audio] Tiên Ngục dịch

Tập 196: Giết người đoạt bảo mà thôi (c976-c980)

❮ sau
tiếp ❯

Chương 976 : Giết người đoạt bảo mà thôi

Lúc này, một Đại Thừa kỳ cường giả khuôn mặt thon gầy khác, mục quang lợi hại hừ nhẹ nói:

– Cái gì cơ duyên hay không cơ duyên, ta không quan tâm, ta chỉ muốn sống qua vài thập niên cuối cùng này, có thể để cho ta bình an phi thăng Tiên Giới là được. Bởi vậy, miếng Vu Thần Lệnh này, chúng ta phải nắm bắt tới tay!

Lời của hắn, lập tức chiếm được hai tên Đại Thừa kỳ cường giả khác phụ họa, cũng tức là nói, tổng cộng hai mươi hai người, có năm Đại Thừa kỳ, những thứ khác đều là Độ Kiếp kỳ.

Cũng không phải nói, Đại Thừa kỳ cùng Độ Kiếp kỳ trong Linh giới rất không đáng giá, tùy tiện chỗ nào cũng có thể xuất hiện một đám, mà là vì, đối mặt Vu tộc mang đến nguy cơ sinh tồn, rất nhiều Đại Thừa kỳ và Độ Kiếp kỳ đều tự phát tụ tập lại cùng một chỗ, hợp mưu hợp sức, tận khả năng đối kháng cùng Vu tộc.

Nếu không may tao ngộ đến Vu tộc, mấy người hợp lực áp dụng phản kháng, tổng so với người cô đơn thì mạnh hơn nhiều.

Một đám người thương lượng thỏa đáng, đạt thành nhất trí, lúc này mới hướng về phía Tô Triệt đi tới.

Xuyên thấu qua đại môn hoàn toàn mở ra, bọn họ chứng kiến Tô Triệt một thân một mình đứng ở bên trong, cũng không có phát giác được bất luận trận pháp, cấm chế, bẫy rập gì, bọn họ thoáng do dự một chút, sau đó cùng một lúc bước vào trong đại điện.

– Thiên Vũ Chưởng giáo!

Đại Thừa kỳ lão giả diện mục hiền lành hướng về phía Tô Triệt chắp tay thi lễ, nói ra:

– Lão phu Lục Hạo, hai mươi mấy ngày trước, từng gặp qua một lần cùng Thiên Vũ Chưởng giáo.

– Ta nhớ được.

Tô Triệt khẽ gật đầu:

– Như vậy, ngươi đây là tính toán trở về cảm tạ ta, hay là nghĩ muốn trả thù ta?

Ngày ấy, Tô Triệt lệnh ba dũng sĩ Vu tộc đuổi bọn hắn, loại cách làm này là ân là oán, người không giống, nhất định sẽ bất đồng.

Có người sẽ cho rằng, Tô Triệt thả mình một đường sống, mặc dù chưa nói tới ân cứu mạng, đó cũng là biến tướng thay mình hóa giải tình thế nguy hiểm, trên trình độ nhất định xem như một hồi ân đức.

Cũng có người, sẽ xem loại ‘xua đuổi’ này trở thành một loại vũ nhục, do đó ghi hận trong lòng.

Nhân tâm không đồng nhất, không cách nào quơ đũa cả nắm.

Đại Thừa kỳ tên là Lục Hạo cười nhạt một tiếng, khoát tay nói ra:

– Chuyện tình ngày ấy, quá khứ trôi qua, cũng đã trôi qua rồi, ta không có để ở trong lòng. Hôm nay tới đây, chúng ta là có chuyện tình khác, muốn thương thảo cùng Thiên Vũ Chưởng giáo.

Nghe hắn nói như vậy, trong nội tâm Tô Triệt chỉ cười lạnh, lão Hắc ở trong Tiên Ngục thì mở miệng mắng.

– Con mẹ nó, lão hỗn đản, cái gì gọi là quá khứ trôi qua cũng đã trôi qua rồi, chủ nhân ta rõ ràng cứu các ngươi một mạng, đến cái miệng của ngươi lại thành đánh rắm, lại giống như chúng ta đã làm chuyện gì có lỗi với ngươi. . . Ai nha nha, tức chết ta! Chủ nhân, lão già kia, nếu không thể bắt sống vào Tiên Ngục, này cũng phải lộng chết hắn ở chỗ này, lúc này, tuyệt không có thể phóng hắn còn sống ly khai!

– Ta cũng nghĩ như vậy.

Gặp được tên gia hỏa như vậy, trong nội tâm Tô Triệt cũng rất tức giận:

– Có người, xác thực không cần tồn tại trên thế gian này. Gặp được người đáng chết, ta sẽ không nương tay.

Trong nội tâm nghĩ như vậy, biểu hiện ra ngoài, Tô Triệt còn là một mảnh bình tĩnh, mắt nhìn đám người bọn họ, thấp giọng hỏi:

– Các ngươi đến đây, ta có thể đoán được, là vì Vu Thần Lệnh mà đến?

– Không sai!

Trên mặt Lục Hạo mang theo tiếu dung hiền lành, gật đầu đáp:

– Tác dụng của Vu Thần Lệnh, đối với chúng ta cực kỳ trọng yếu, bởi vậy, chúng ta muốn đàm phán cùng Thiên Vũ Chưởng giáo, có khả năng chuyển nhượng Vu Thần Lệnh cho chúng ta hay không?

– Có!

Tô Triệt gật đầu nói:

– Chỉ cần giết ta, có thể lấy được.

Lời vừa nói ra, nhóm người đối phương kia tất cả đều hơi sững sờ, cũng không nghĩ tới, phong cách nói chuyện của Tô Triệt dĩ nhiên trực tiếp như thế.

– Giết người đoạt bảo, loại sự tình này các ngươi không có làm qua sao?

Thần sắc Tô Triệt chậm dần, cười ha ha nói:

– Bất kể là thế gian, hay là Tiên Giới, loại sự tình này cũng không kỳ lạ quý hiếm, ta phỏng chừng, Lục Hạo lão huynh đời này không ít làm a?

– Thiên Vũ Chưởng giáo chớ vui đùa.

Lục Hạo biểu lộ hơi xấu hổ, cười khan hai tiếng, tiếp tục nói:

– Chúng ta muốn mượn Vu Thần Lệnh một khoảng thời gian, cũng không có ý tứ thương hại Thiên Vũ Chưởng giáo. Thuyết pháp giết người đoạt bảo, thật là có chút nói quá lời.

– Lão gia hỏa này, thực mẹ nó dối trá!

Lão Hắc chửi nhỏ một tiếng.

– Năm Đại Thừa kỳ, hơn mười Độ Kiếp kỳ. . .

Ánh mắt của Tô Triệt nhìn quanh trên mặt bọn hắn một vòng, lộ ra một tia tiếu dung trào phúng:

– Đội hình bực này chạy tới chỗ ta mượn gì đó, thật đúng là để mắt ta. Như vậy, nếu ta kiên quyết không cho mượn, các ngươi tính toán như thế nào?

– Hừ hừ!

Tên Đại Thừa kỳ khuôn mặt thon gầy, mục quang lạnh lùng âm trầm cười nói:

– Như vậy liền lấy tính mệnh ngươi, đoạt bảo vật ngươi!

Lời này vừa nói ra, không chỉ là Tô Triệt, bên trong đối phương cũng có mấy người không khỏi bật cười ra tiếng, nói đến nói đi, còn tránh không được hành vi giết người đoạt bảo này.

Tô Triệt gật đầu cười nói:

– Được rồi, vậy thì không cần nhiều lời, nhanh tiến hành đi, hết thảy dùng thực lực nói chuyện!

Lục Hạo cùng mấy tên Đại Thừa kỳ liếc mắt nhìn nhau, sớm đã ngờ tới, ma đầu Thiên Vũ hung danh hiển hách, tuyệt đối không có khả năng ngoan ngoãn giao ra Vu Thần Lệnh, trận chiến này không thể tránh né, xác thực là nhiều lời vô ích.

– Chư vị đạo hữu, tận khả năng bắt sống, ta đối với bí mật của Lôi Thần Điện, vẫn còn có chút hứng thú.

Trước khi động thủ, Lục Hạo lặng lẽ truyền âm cho mấy người khác.

Mấy người khác truyền âm đáp ứng, cũng không có nói ra ý kiến không đồng ý. Bởi vậy chứng minh, Lục Hạo ở trong những người này, có được địa vị cùng uy vọng không thấp.

Phần phật một cái, hai mươi hai người lập tức phân tán ra, chẳng những vây quanh Tô Triệt ở giữa, đồng thời, cũng chặn lại tất cả lối ra của toàn cung điện này.

Lôi Thần Điện không chỉ có đủ sắc màu thần bí, còn có một đặc điểm, đó chính là cực kỳ chắc chắn, cho dù có Đại Thừa kỳ kịch chiến ở đây, dư ba chiến đấu cũng sẽ không tạo thành việc sụp đổ kiến trúc, nhiều lắm chỉ là đánh nát mấy cây cột đá, tung bay ngói một khu vực mà thôi.

Đối với chuyện này, rất nhiều người suy đoán là: Lôi Thần Điện chính là một kiến trúc duy nhất trên Lôi Đình Tinh, ý nghĩa cực kỳ đặc thù, vô cùng có khả năng, tòa kiến trúc này và địa khí tinh cầu liên thông đến cùng một chỗ, nếu không có lực lượng đánh nát tinh cầu, muốn phá hủy nó, đó là rất không có khả năng.

Giờ phút này, Tô Triệt dùng tu vi Độ Kiếp sơ kỳ, một mình đối mặt năm Đại Thừa kỳ, mười bảy Độ Kiếp Thiên Quân vây khốn, chẳng những không hề sợ hãi, hơn nữa là trạng thái thoải mái, bình tĩnh vô cùng.

Chỉ là phần khí độ trầm ổn đến cực điểm này, đã khiến cho những người ở đây âm thầm bội phục. Dù sao, những người này cùng Tô Triệt cũng không có thâm cừu đại hận gì, chỉ là mưu đồ miếng Vu Thần Lệnh mà thôi, đối với Tô Triệt, không tồn tại thành kiến quá sâu.

Chương 977 : Thần thông cấp thần thoại (thượng)

Nhưng mà, lập trường của Tô Triệt giờ phút này lại là: nếu không thể trảo những người này vào Tiên Ngục, vậy thì phải giết chết toàn bộ, miễn cho lại mang đến cho mình phiền toái vô cùng vô tận.

– Ta chỉ muốn ở chỗ này an an ổn ổn, thật yên lặng tu luyện, hôm nay, nếu như bị bọn họ đào thoát bất kỳ một cái nào, phỏng chừng, sau này còn sẽ có những chuyện tương tự, liên tiếp không ngừng mà phát sinh.

Giết!

Tô Triệt mặt ngoài bình tĩnh, trong nội tâm đã là sát ý dày đặc.

– Thiên Vũ Chưởng giáo, cuối cùng xin khuyên ngươi một câu, chớ để. . .

Lục Hạo lộ ra một ngữ khí thành khẩn thần sắc, còn tính trước khi chiến đấu, cho Tô Triệt một chút công tâm thuật, chỉ là, Tô Triệt không muốn cho hắn bất cứ cơ hội nào, không đợi hắn nói hết lời, Cực Hỏa Thiết Cát đổ xuống mà ra.

Xích xích xích xích. . .

Mấy ngàn đạo hỏatuyến hồng sắc từ trong cơ thể Tô Triệt bạo phát đi ra, lập tức bao dung mỗi một tấc không gian trong cả tòa điện phủ này.

Mỗi một sợi hỏatuyến, đều chỉ lớn bằng chiếc đũa, nhưng nếu như cẩn thận quan sát, trên hỏatuyến đầu xếp đặt răng cưa đông đúc, giống như lưỡi cưa sắc bén, hơn nữa, những răng cưa này đều dùng tốc độ mà mắt thường không chách nào nhìn ra cấp tốc chuyển động.

– Cực Hỏa Thiết Cát?

Nhìn xem những hỏatuyến đánh tới trước mặt này, trong nội tâm bọn người Lục Hạo sững sờ, thật là không ngờ, Thiên Vũ hung danh hiển hách, lại dùng thần thông cấp thấp như thếđối phó những người mình.

Cực Hỏa Thiết Cát, mặc dù ở Tu Chân Giới cũng là thần thông trụ cột cực kỳ phổ biến, ở bên trong Linh Giới chỉ là thần thông chẳng thèm ngó tới.

– Thiên Vũ này là ý gì? Xem thường chúng ta sao?

Trong nháy mắt này, trong nội tâm đám người bọn họ, nổi lên một loại ý nghĩ đồng dạng. . .

Tô Triệt phóng thích Cực Hỏa Thiết Cát ra, chợt nhìn, cũng không có chỗ kỳ lạ gì, chỉ có điều số lượng hỏatuyến cùng mật độ càng lớn hơn một chút, nhưng mà, trình độ phẩm chất hỏatuyến lại càng mảnh một ít.

Cái này liền dễ dàng làm cho người ta hiểu lầm thành, cắt nhỏ hỏatuyến, số lượng mới có thể nhiều.

Đối mặt thần thông công kích bỏ đi như Cực Hỏa Thiết Cát này, cường giả Đại Thừa kỳ tùy tiện thổi một hơi cũng có thể thổi tan, bởi vậy, bọn người Lục Hạo cho rằng, kích thứ nhất là Tô Triệt cố ý như thế, chính là vì biểu hiện một loại miệt thị đối với mọi người.

– Cuồng vọng!

Không ít người sinh lòng lửa giận, cũng không có thi triển ra thủ đoạn phòng ngự mạnh nhất, hơn nữa, cũng chỉ là vung tay lên phóng xuất ra khí kình chân nguyên, muốn đánh tan thứ rác rưởi trước mắt này đi.

Lẽ ra, cách làm như vậy tuyệt đối không tính là khinh địch, đối phó thần thông bỏ đi như Cực Hỏa Thiết Cát này, chân nguyên khí kình của Độ Kiếp kỳ cũng đủ thoải mái bài trừ, không có khả năng ngoài ý muốn.

Nhưng sự thật lại là. . .

Xích xích xích xích. . .

Chân nguyên khí kình đối với những hỏatuyến kia không tạo thành bất luận hiệu quả ngăn trở gì, chớ nói chi là bài trừ chúng nó, ngược lại chân nguyên khí kình của những Độ Kiếp Thiên Quân kia, bị hỏatuyến cắt thành mảnh nhỏ, hơn nữa, tốc độ cũng không có chút nào giảm bớt, tiếp tục lao tới thân thể của bọn hắn.

Loại tình cảnh này, làm cho sắc mặt tất cả mọi người đại biến, kinh ngạc không thôi, lập tức ý thức được mình phán đoán sai, đây tuyệt đối không phải Cực Hỏa Thiết Cát bình thường, mà là một loại thần thông cường hãn giống Cực Hỏa Thiết Cát.

Một số người cự ly khá xa còn không có tiếp xúc cùng những hỏatuyến kia, ở trong một phần ngàn sát na, còn kịp làm ra ứng biến, nhưng mà, mấy Độ Kiếp Thiên Quân vừa rồi chém ra chân nguyên khí kình, đã bị hỏatuyến rậm rạp chằng chịt bao vây lại.

– Đây rốt cuộc là cái gì?

Làm bọn hắn vô cùng hoảng sợ chính là, trong lúc vội vàng khuếch tán ra cương khí hộ thân, ở trước mặt chút ít hỏatuyến kia, lại giống như đậu hũ gặp dây thép, nhẹ nhàng đụng một cái cũng sẽ bị mổ ra, căn bản không có bất luận tác dụng ngăn cản gì.

Cái này là lực cắt đáng sợ đến bực nào, sao có thể là Cực Hỏa Thiết Cát a!

Vô số hỏatuyến cấu thành từng cái lưới lớn, phân biệt bao phủ bọn họ ở trong, đợi cho những lưới lớn này triệt để xiết lại, kết quả sẽ là như thế nào?

Oanh! Oanh! Oanh!

Vài Độ Kiếp Thiên Quân kia ở bên trong sợ hãi, đều tự bộc phát ra thần thông công kích thuộc tính bất đồng, ý đồ xé nát những hỏatuyến này, tìm một tia khe hở, từ trong lưới lửa lao ra.

Chỉ là, mặc dù là thần thông thủy hệ nước hỏa tương khắc, cũng không thể phá hư được hỏa tuyến kia mảy may, lưới lửa xiết lại, cự ly càng gần, mật độ càng lớn, càng là tìm không thấy khe hở nào để thoát thân.

– Cứu ta!

– Thiên Vũ Chưởng giáo tha mạng!

Gặp phải loại cục diện này, hai người trong đó đã ý thức được tử vong tới gần, lập tức lên tiếng kinh hô, một người là hướng về đồng bọn cầu cứu, một cái thì hướng về Tô Triệt cầu xin tha thứ.

Nhưng mà, tình cảnh của đồng bọn không khác gì hắn, đồng dạng gặp phải lưới lửa đông đúc bức gần, khác nhau duy nhất chỉ là cự ly xa hơn một chút, còn có thể có một ti hi vọng giãy dụa.

Không ai có thể rút tay tới cứu viện đồng bạn, cho dù Đại Thừa kỳ như Lục Hạo cũng giống như vậy.

Cầu xin tha thứ, Tô Triệt càng là bỏ mặc, phàm là người lòng mang ác niệm đối với mình, giết sẽ không sai!

– Không!

– A!

Hết thảy giãy dụa đều là phí công, mấy người kia cuối cùng đều bị lưới lửa xiết vào thân, vài tiếng kêu thảm thiết tùy theo vang lên, xuy lạp một cái, đạo khí trên người đồng dạng không có phát ra nổi bất luận tác dụng phòng ngự gì, cả người lập tức bị cắt thành một đống huyết nhục, mỗi một khối đều không lớn hơn nắm tay.

Nhục thân bị hủy, nguyên thần của bọn hắn cũng không có thể đào thoát, cuối cùng bị vô số hỏatuyến vây ở trong không gian không đủ một thước, giống như con chim tronglồng, không chỗ có thể trốn.

Cái này đương nhiên là Tô Triệt hạ thủ lưu tình, không có khống chế hỏa tuyến hủy diệt nguyên thần của bọn họ, nguyên nhân cũng không phải xuất phát từ nhân từ, mà là tính toán bắt sống bọn họ.

Tu tiên giả Độ Kiếp kỳ, chỉ cần nguyên thần bất diệt, hai ba năm thời gian là có thể cải tạo nhục thân, hơn nữa khôi phục đến thực lực toàn thịnh. Chỉ cần bắt sống nguyên thần của bọn hắn, đối với Tô Triệt mà nói, cũng chẳng khác nào là hai ba năm sau, chiếm được vài tên thủ hạ Độ Kiếp kỳ.

– Thiên Vũ Chưởng giáo tha mạng a!

Năm Độ Kiếp Thiên Quân bị hủy nhục thân này, nguyên thần bị nhốt trong lồng hỏatuyến, dưới hoảng sợ, chỉ có thể dùng phương thức tâm linh truyền âm, hướng Tô Triệt liênthanh cầu xin tha thứ.

Tô Triệt chẳng muốn phản ứng đến bọn hắn, còn phải chuyên tâm đối phó mười bảy tên khác vẫn còn đang giãy dụa kia.

Trong mười bảy người này, ngoại trừ năm cường giả Đại Thừa kỳ bằng vào thủ đoạn phòng ngự, còn có thể chống đỡ trong chốc lát, còn lại mười hai Độ Kiếp kỳ, đều đã là tràn đầy nguy cơ, kết cục sắp diệt vong.

Chương 978 : Thần thông cấp thần thoại (hạ)

Mười hai người này so với năm tu sĩ Độ Kiếp bị hủy nhục thân vừa rồi nhiều ra thời gian phản ứng trong nháy mắt, kịp thời lấy ra Đạo khí phòng ngự cực phẩm, hình thành kết giới phòng ngự bao phủ toàn thân, vì bọn họ tranh thủ đến cơ hội giãy dụa nhất thời nửa khắc như vậy.

Xích xích xích xích. . .

Kết giới phòng ngự của Đạo khí cực phẩm, cũng không thể hoàn toàn ngăn cản lực cắt của lưới lửa, chỉ có thể trì hoãn mà thôi.

Chút ít răng cưa trên hỏatuyến này, phảng phất có thể cắt toái hết thảy vật chất thế gian, chậm rãi phá vỡ kết giới phòng ngự, từng chút thẩm thấu vào trong, lúc này, đã bức gần không đủ hai thước, sắp tiếp xúc đến thân thể của bọn hắn.

Loại tử vong gần ngay trước mắt, hơn nữa tốc độ thong thả bức gần này, có đủ hiệu quả làm cho tâm lý người hỏng mất, những Độ Kiếp Thiên Quân này ngày bình thường không ai bì nổi, nguyên một đám đã sớm là mặt không còn sắc, trong đó mấy người càng không ngừng hô lớn hướng mấy người Lục Hạo xin giúp đỡ, cũng có người tiếng nói run rẩy nhìn về phía Tô Triệt liên thanh cầu xin tha thứ.

Vừa rồi, cảnh tượng năm đồng bạn bị cắt thành một đống huyết nhục, chính là bày ở trước mắt. Không hề nghi ngờ, một khi lưới lửa gần ngay trước mắt này tiếp xúc đến thân thể của mình, kết cục cũng thê thảm tương tự như vậy.

Đối với bọn hắn cầu xin tha thứ, Tô Triệt một mực đều là ngoảnh mặt làm ngơ, thần sắc lạnh như băng thao túng mấy ngàn sợi hỏatuyến trước mắt, chậm rãi cướp đi hết thảy của bọn họ.

Mấy hơi sau, xuy lạp. . .

Tiếng kêu thảm thiết nối liền vang lên, trên mặt đất lại thêm hơn mười đống huyết nhục mơ hồ, đương nhiên, còn có mười lồng chim hỏatuyến bện thành, vây hãm nguyên thần của bọn họ ở bên trong.

Những tu sĩ Độ Kiếp này không muốn tự sát mà nói, nhất định phải thành thành thật thật bị nhốt ở bên trong, nếu thật là không muốn sống, đương nhiên có thể bổ nhào nguyên thần của mình vào trên lồng chim hỏatuyến, có thể xong hết mọi chuyện, được giải thoát vĩnh cửu.

Sự thật lại là, không có người nào có dũng khí tự sát, bởi vì, chết như vậy sẽ là triệt để diệt vong, nguyên thần cùng hồn phách cùng một chỗ tiêu tán thành không, mà ngay cả cơ hội chuyển thế đầu thai cũng không còn.

Càng là người tu tiên, càng hiểu được ‘hư vô’ đáng sợ, không ai sẽ chọn phương thức tự sát như vậy.

Mười bảy Độ Kiếp Thiên Quân, cứ như vậy đã bị thu phục, một khi bị lưới lửa bao lại, chính là ý nghĩa, không có phương pháp khác có thể tránh né đi ra ngoài, phương pháp phá giải chỉ có thể là: phá vỡ lưới lửa!

Giờ phút này, năm Đại Thừa kỳ may mắn còn tồn tại như trước, đồng dạng bị nhốt ở trong một tấm lưới lửa do mấy trăm sợi hỏatuyến tạo thành, đồng dạng cũng là không chỗ có thể trốn, chỉ có thể dùng thần thông mạnh nhất, đem hết toàn lực đối kháng lưới lửa kia.

Lục Hạo chủ tu công pháp thổ hệ, vừa mới phóng thích ra một kim cương lợi trảo, được xưng có thể xé nát hết thảy vật chất thế gian, xấp xỉ bằng Đại Tê Liệt Thuật của Tiên Giới.

Nhưng giờ phút này, cái gọi là kim cương lợi trảo kia như củ cải khắc thành, đụng phải dây thép dẻo dai bện thành lưới, xuy lạp một tiếng, kim cương lợi trảo vỡ vụn ra, yếu ớt đến rối tinh rối mù.

Bốn Đại Thừa kỳ khác cũng giống như vậy, không quản bọn hắn bộc phát ra thần thông thuộc tính cường hãn nào, cũng không thể cấu thành bất luận hư hao gì đối với lưới lửa trước mắt kia; Dù là Đạo khí phòng ngự tuyệt phẩm, cũng chỉ có thể phát ra tác dụng ngăn trở tạm thời, trong tiếng cắt xích xích xích, không gian hoạt động càng ngày càng nhỏ, trong lòng tuyệt vọng cùng sợ hãi từ từ mở rộng.

Bọn họ thật là không ngờ, ma đầu Thiên Vũ này so với trong truyền thuyết đáng sợ vô số lần, tùy tùy tiện tiện thi triển ra một thần thông, có thể bức tất cả mọi người vào tuyệt cảnh.

Cái này căn bản không phải là lực lượng thế gian nên có, trừ khi hắn là một Chân Tiên vụng trộm hạ phàm.

– Thiên Vũ Chưởng giáo, kính xin hạ thủ lưu tình!

Mắt nhìn thấy không gian sinh tồn của mình đã không đến một trượng, Lục Hạo vội vàng hô:

– Đây chỉ là một hồi hiểu lầm, chúng ta cũng không có ý tứ gây bất lợi đối với ngươi, chỉ là muốn tạm thời mượn Vu Thần Lệnh mà thôi.

– Lão gia hỏa này, da mặt thật đủ dày.

Lão Hắc ở trong Tiên Ngục tràn đầy khinh thường bỉu môi nói:

– Đã đến lúc này rồi, hắn còn có thể mở to mắt nói ra loại lời này, nghĩ chúng ta đều là ngu xuẩn sao?

Ánh mắt của Tô Triệt rất yên tĩnh, ngữ khí lạnh nhạt đáp lễ nói:

– Có phải là hiểu lầm hay không, đã không trọng yếu, chuyện đã qua, cứ cho nó qua đi là được. Chút việc nhỏ ấy, ta cũng không có để ở trong lòng. Xin các vị yên tâm, ta chỉ muốn giết chết các ngươi mà thôi, cũng không có ý tứ bất lợi đối với các ngươi.

– Ha ha, vẫn là chủ nhân lợi hại!

Lão Hắc hưng phấn cười to:

– Nói như vậy, so với ta mắng bọn hắn một bữa, còn muốn hả hận hơn!

Sắc mặt Lục Hạo cứng đờ, nguyên bản biểu lộ hiền lành, lập tức chuyển biến thành một loại thần sắc oán độc, hắn hung ác nói:

– Thiên Vũ Chưởng giáo, làm người chớ quá tuyệt, dù sao chúng ta cũng là Đại Thừa kỳ sắp phi thăng, ngươi thật sự cho rằng, chúng ta sẽ không có lực chống lại sao?

Tên Đại Thừa kỳ khuôn mặt thon gầy khác cũng hung ác nói:

– Thiên Vũ, ngươi phải biết rằng, nếu như bức ta đến hoàn cảnh Nguyên Anh tự bạo, ngươi cũng đừng nghĩ chạy thoát, cùng lắm thì cá chết lưới rách, mọi người đồng quy vu tận!

– Nguyên Anh tự bạo?

Tô Triệt thoải mái cười cười, thao túng càng nhiều hỏatuyến vây bọn họ lại, lưới lửa vây khốn năm bọn họ càng thêm đông đúc, ngoài miệng lại nói ra:

– Lời nói này của hai vị, nói vô cùng nghiêm trọng. Ta đây chẳng qua là Cực Hỏa Thiết Cát bình thường nhất của Tu Chân Giới mà thôi, miễn cưỡng được xưng tụng thần thông thuật. Một chút thủ đoạn không lên được mặt bàn như thế, sao có thể bức các ngươi đến hoàn cảnh Nguyên Anh tự bạo, nói như vậy, có phải là nói hơi sớm hay không?

Tô Triệt mà nói, rõ ràng chính là giận điên người không đền mạng, năm người đối phương đều là Đại Thừa kỳ đã sống mấy vạn tuổi, đối với tình cảnh của mình tất nhiên là trong lòng hiểu rõ.

Nhìn như Cực Hỏa Thiết Cát cấp thấp, dĩ nhiên bức bọn họ vào tuyệt cảnh.

Thần thông cấp Thần thoại, đồng đẳng với Chân Tiên thi triển đi ra Tiên pháp đạo thuật, tiện tay một kích, liền có thể diệt sát bất kỳ một tu tiên giả thế gian nào, Đại Thừa kỳ cũng giống như vậy.

Tô Triệt nhìn như bình tĩnh, kỳ thật, trong nội tâm hưng phấn không thôi, thần thông cấp thần thoại trong tay, bên trong Tu Tiên Giới thế gian, ta đứng ở đỉnh phong nhất!

Kể từ hôm nay, dưới Tiên nhân, là không địch thủ!

Nếu cường giả Đại Thừa kỳ tự bạo Nguyên Anh, sẽ tạo ra lực phá hoại trình độ nào?

Tô Triệt phỏng chừng, một Đại Thừa kỳ có thể hủy diệt hết thảy sự vật trong phương viên mười vạn dặm, khắp đại địa sẽ bị quét đi thổ tầng dày gần vạn trượng.

Chương 979 : Tự bạo a, mời tùy ý!

Nếu như năm Đại Thừa kỳ cùng một chỗ tự bạo, tất sẽ dẫn phát phản ứng dây chuyền khó có thể dự đoán, phỏng chừng, có thể hủy diệt một phần ba Lôi Đình Tinh, cũng chẳng khác nào là triệt để phá hủy tòa tinh cầu này, mặt ngoài còn sót lại, sẽ biến thành một mảnh hoang vu, không hề thích hợp bất luận sinh linh gì sinh tồn.

Đây cũng là nói, tự bạo Nguyên Anh như bọn người Lục Hạo nói, cá chết lưới rách, xác thực có thể cấu thành trình độ uy hiếp nhất định đối với Tô Triệt. Mặc dù, Tô Triệt có được thần thông Phù Quang Lược Ảnh cấp thần thoại, có thể kịp thời chạy ra khỏi Lôi Đình Tinh, không phải chịu bất cứ thương tổn gì, nhưng mà, vậy sẽ phá hủy kế hoạch tu luyện sớm định ra trong Lôi Thần Điện.

Không hề nghi ngờ, viên cầu ngân sắc phong bế không gian thông đạo kia cũng sẽ không còn tồn tại, loại năng lượng ma hóa kia sẽ trực tiếp khuếch tán đến bên trong tu tiên giới thế gian, dẫn phát ra một hồi tai nạn khó có thể đoán trước.

– Chủ nhân, đừng nghe bọn họ hù dọa, ta dám đánh cuộc, bọn họ không có đảm lượng tự bạo Nguyên Anh!

Lão Hắc lại nói ra:

– Nguyên Anh tự bạo, ý nghĩa nguyên thần cùng hồn phách của bọn họ cũng sẽ ở trong phạm vi nổ mạnh hóa thành hư vô, đây là triệt triệt để để diệt vong, bọn họ có lá ganlàm như vậy sao?

– Đúng vậy, thông thường mà nói, phàm là có một tia khả năng sinh tồn, cũng sẽ không làm chọn lựa như vậy.

Trong lòng Tô Triệt đồng ý:

– Cho nên, ta cũng nghĩ giữ lại cho bọn hắn một đường sinh cơ, nhưng phải tiến vào Tiên Ngục của chúng ta, mới có thể đạt được quyền lực sinh tồn.

Trong nội tâm làm ra quyết định, trên hành động, Tô Triệt thao túng càng nhiều hỏatuyến tiếp tục tăng lớn áp lực cho năm người Lục Hạo, không gian hoạt động của bọn họ đã không đủ năm thước, mắt thấy sẽ bị càng nhiều lưới lửa cắt thành vô số khối vụn,phỏng chừng, thể tích mỗi một khối cũng sẽ không lớn hơn một hạt đậu tằm. . .

– Thiên Vũ, chớ bức người quá đáng!

Trong mắt Lục Hạo đã tràn đầy tuyệt vọng, không gian sinh tồn không đủ năm thước, ý nghĩa tất cả thần thông công kích đều không thể thi triển, nếu không, sẽ chính mình oanh mình thành cặn bã, giờ phút này, chỉ có thể là liều mạng thúc dục phòng ngự, đem hết toàn lực duy trì phạm vi kết giới càng ngày càng nhỏ kia.

– Bức người quá đáng thì phải làm thế nào đây?

Tô Triệt chẳng hề để ý nói:

– Nguyên Anh tự bạo theo lời của các ngươi, nhiều lắm là thì có thể hủy diệt Lôi Đình Tinh, hủy diệt nơi tu luyện với ta mà nói coi như không tệ này. Bất quá, ta có trăm phần trăm nắm chắc, sẽ ở trong nháy mắt các ngươi tự bạo đó, bình an bay khỏi Lôi Đình Tinh, không có chút tổn thương nào. Cho nên, đừng cầm chuyện hư hỏng đó uy hiếp ta, các ngươi có gan tự bạo, kính thỉnh tùy ý!

Năm người Lục Hạo mặt xám như tro, lại nghĩ không ra lời phản kích. Chuyện cho tới bây giờ, bọn hắn đối với năng lực của Tô Triệt, ở đâu còn sẽ có một tia hoài nghi. Tiện tay thi triển một loại thần thông, là có thể lấy tánh mạng của năm Đại Thừa kỳ, mười bảy Độ Kiếp kỳ, cái này căn bản không phải lực lượng Tu Tiên giới thế gian nên có, người như vậy, thủ đoạn bảo vệ tánh mạng tất nhiên là càng thêm cường hãn, có thể ở trong nháy mắt bay khỏi Lôi Đình Tinh, cũng chẳng có gì lạ.

Đến loại trình độ này, trong nội tâm năm người Lục Hạo chỉ còn tuyệt vọng và hối hận, hối hận chính là không nên chạy tới trêu chọc tuyệt thế ma đầu này, hận chính là mình làm ra hành vi ngu xuẩn tự chui đầu vào rọ này. . .

Tô Triệt có thể đoán được tâm lý của bọn họ giờ phút này, tiếp tục gây áp lực cho bọn hắn, trầm giọng nói ra:

– Giết các ngươi, với ta mà nói rất dễ dàng, ta vốn không phải người thích giết chóc, chỉ là, có ít người hết lần này tới lần khác thích bị coi thường, không biết sống chết chạy tới trêu chọc ta. . .

– Nhất là ngươi, Lục Hạo!

Thần sắc Tô Triệt biến đổi, ngữ khí chuyển thành lạnh lùng:

– Mấy ngày trước, ta từ trong tay dũng sĩ Vu tộc tranh thủ một con đường sống thay các ngươi, nhưng ngươi không biết quý trọng, không niệm ân đức, thậm chí lấy oán trả ơn, trái lại mưu tính ta. Cái này gọi là tự gây nghiệt, không thể sống, thượng thiên cũng không tha ngươi, tử kỳ của ngươi đã đến!

Vẻ mặt Lục Hạo đau khổ giải thích:

– Thiên Vũ Chưởng giáo, chúng ta chỉ là vì mưu cho mình một con đường sống, chỉ là muốn được bùa hộ mệnh Vu Thần Lệnh này, thật không có ý nghĩ hại ngươi.

– Đừng nói những lời nhảm nhí này.

Tô Triệt khoát khoát tay, cực kỳ không kiên nhẫn nói:

– Hiện tại, các ngươi chỉ có hai lựa chọn, một là thúc thủ chịu trói, trở thành tùnhân của ta, như vậy có thể bảo trụ tính mệnh; Nếu không, vậy thì thống thống khoái khoái tự bạo Nguyên Anh đi, dù sao cũng không thương tổn đến ta, ta là không sao cả.

– Thúc thủ chịu trói, trở thành tù nhân?

Năm người Lục Hạo đều là thần sắc sững sờ, trong khoảng thời gian ngắn, đều có chút nghĩ không ra, vì cái gì Tô Triệt muốn bắt tu tiên giả Đại Thừa kỳ trở thành tù nhân của hắn?

Phải biết rằng, Đại Thừa kỳ chính là người sắp phi thăng, chỉ cần không chết, đợi đến lúc phi thăng, vô luận thân ở nơi nào, đều bị thượng thiên đánh xuống phi thăng chi lực mang đến Tiên Giới, mặc dù thân ở trong lao tù phòng ngự sâm nghiêm nhất, hoặc là trong không gian pháp bảo của người khác, vậy cũng không ngăn được ý chỉ của thiên đạo.

Nói cách khác, mặc dù trở thành tù nhân, cũng chỉ là mất đi tự do vài thập niên mà thôi, thời gian vừa đến, năm người mình vẫn có thể bình an phi thăng Tiên Giới, thành một Chân Tiên tiêu dao tự tại.

Trừ khi hắn có mục đích khác, nói thí dụ như, lợi dụng năm người mình tu luyện ma công nào đó. . .Tinh Môn (Dịch) Sau khi kết thúc siêu phẩm Vạn Tộc Chi Kiếp, chưa đầy ba tháng sau Lão Ưng đã lại cho ra mắt tác phẩm mới, vẫn mang danh “đô thị” như mọi lần nhưng ruột lại là một thế giới hoàn toàn khác biệt

– Thiên Vũ Chưởng giáo, có thể nói rõ, ngươi muốn bắt sống chúng ta, rốt cuộc vì chuyện gì không?

Bọn người Lục Hạo đều là cáo già đã sống mấy vạn tuổi, đương nhiên có thể nhìn thấu, Tô Triệt cũng không hi vọng năm người mình làm ra hành vi Nguyên Anh tự bạo, hắn càng hi vọng bắt sống những người mình này.

Thông qua mười bảy cái lồng lửa kia cũng có thể chứng minh điểm này, Tô Triệt không có diệt sát nguyên thần của những Độ Kiếp tu sĩ kia, chỉ là tạm thời vây khốn bọn hắn, cái này đã nói rõ: hắn muốn bắt sống mọi người!

– Bắt sống các ngươi, khẳng định có chỗ dùng!

Tô Triệt còn là một bộ không kiên nhẫn:

– Bất quá, với ta mà nói, cũng chỉ là có cũng được mà không có cũng không sao, chuyện tình thuận tay làm mà thôi. Nếu thật bắt sống các ngươi trọng yếu như vậy, lần trước gặp được các ngươi, ta đã sớm lệnh cho dũng sĩ Vu tộc bắt các ngươi rồi.

Nói đến đây, Tô Triệt phảng phất là hao hết kiên nhẫn, vung tay nói ra:

– Hãy bớt sàm ngôn đi, không muốn đầu hàng mà nói, hạn các ngươi trong mười tức tựbạo mà chết, ta không có nhiều thời gian lãng phí trên người các ngươi như vậy.

Tô Triệt cố ý ngưu bức như thế, giống như ước gì bọn họ lập tức lựa chọn tự bạo Nguyên Anh, đương nhiên cũng chỉ là một loại chiến thuật tâm lý; Trái lại, nếu như tận tình khuyên bảo, hao hết miệng lưỡi khuyên bọn họ đầu hàng, ngược lại sẽ dẫn phát ra bọn họ càng nhiều ngờ vực vô căn cứ.

Chương 980 : Một cái lỗ kim (thượng)

– Chậm đã!

Lục Hạo vội vàng hô:

– Kính xin Thiên Vũ Chưởng giáo thư thả cho nhất thời nửa khắc, để chúng ta thương nghị. . .

– Thương nghị cái rắm!

Tô Triệt không có dung tình, tiếp tục thúc dục hoả tuyến, không ngừng ép tới gần:

– Sống mấy vạn tuổi, nếu như ngay cả chút tình thế ấy cũng phân tích không thấu, còn sống cũng là uổng phí, còn không bằng chết sớm một chút!

Loại thời khắc này, đánh cuộc chính là ai hung ác hơn, ai tuyệt tình hơn! Bất quá, năm người bọn họ cần để mạng lại đánh cuộc, mà mình, đánh cuộc chỉ là một chỗ tu luyện, bởi vậy, Tô Triệt chẳng cần lo lắng nhiều như vậy.

Lúc này, Tô Triệt cũng là vận chuyển Cực Hỏa Thiết Cát tới cực điểm, vẫn chưa tới mười tức thời gian, cự ly lưới lửa cách thân thể bọn người Lục Hạo đã không đủ một thước, nếu như kéo dài, nhục thân của bọn họ sẽ bị cắt thành phấn vụn.

Nếu như không muốn như thế, này chỉ có lập tức tự bạo, hoặc là lập tức đầu hàng.

– Ta nguyện hàng!

Vượt qua Tô Triệt đoán trước chính là, người thứ nhất hô đầu hàng, vậy mà không phải Lục Hạo thoạt nhìn sợ chết nhất, mà là nam tử thon gầy mục quang âm lãnh, thoạt nhìn khó quấn nhất kia.

– Ta cũng nguyện hàng, kính xin Thiên Vũ Chưởng giáo hạ thủ lưu tình.

Có một cái mở đầu, bốn người còn lại là đồng thanh mà hô, cùng một chỗ tỏ vẻ ý nguyện đầu hàng.

Sở dĩ lựa chọn đầu hàng, là bởi vì bọn hắn không đủ dũng khí làm ra hành vi tự bạo Nguyên Anh, càng là vì, chết tử tế không bằng còn sống, chỉ cần bất tử, vài thập niên sau có thể phi thăng Tiên Giới, lại có tự do.

Chỉ là vài thập niên, đối với bọn họ mà nói, giống như người thường nghỉ ngơi vài ngày, thật sự không coi là cái gì.

Chỉ cần bất tử, hết thảy đều có hi vọng!

Tô Triệt lại là trong nội tâm cười lạnh:

– Một khi vào Tiên Ngục, việc này cũng không phải là chuyện tình vài thập niên, mấy trăm năm. . . mà là vĩnh viễn phải sống ở trong sự không chế của ta, biểu hiện tốt, mới có thể ban cho các ngươi trình độ tự do nhất định. . .

Kế tiếp, không cần Tô Triệt chủ động mở miệng, bọn người Lục Hạo đã chủ động phong ấn tu vi toàn thân, kể cả nguyên thần, Nguyên Anh cùng thần thông,… các phương diện không có bỏ sót.

Phương pháp phong ấn sau khi khuất phục trước địch nhân, đây là thưởng thức cơ bản nhất của Tu Tiên giới, xác thực không cần nói thêm cái gì. Nếu không nghe theo, vậy thì cho thấy hàng tâm không chân thành, có khả năng lập tức gặp phải diệt sát.

Bọn họ cuối cùng lựa chọn khuất phục, cái này cũng khiến cho Tô Triệt âm thầm thở phào thở ra một hơi.

Nói thật, Tô Triệt không cam lòng cho buông tha cho viên cầu ngân sắc vô cùng quý giá kia, Tạo Hóa Thần Thụ kết ra Ngũ Thải Linh quả xa xa không đủ, nơi đây bị hủy, sau này tốc độ tu luyện sẽ chậm như rùa bò, chắc chắn mang đến tiếc nuối vô hạn.

Trừ khi, Tô Triệt còn có thể tìm tới một không gian thông đạo có thể phóng thích năng lượng ma hóa khác. . .

Bất quá, thời khắc mấu chốt, nhất định phải có đủ quyết đoán cùng dũng khí đánh bạc hết thảy, không sợ bất cứ uy hiếp gì của địch nhân, mới có thể trấn được đối phương, nếu không, cục diện hôm nay tất nhiên sẽ rất dong dài, không biết sẽ diễn biến thành loại thế cục nào.

Năm Đại Thừa kỳ nhục thân đầy đủ, mười bảy Độ Kiếp kỳ mất đi nhục thân, lần này, Tô Triệt cũng chẳng khác nào là có thêm hai mươi hai thủ hạ cường lực.

Sau khi bắt bọn họ bỏ vào Tiên Ngục, Lục Hạo là đầu sỏ gây nên, khẳng định phải đưa cho lão Hắc, để cho hắn tận tình tra tấn một phen, trước chút giận, sau đó mới đưa vào tầng bốn Tiên Ngục tiến hành nô dịch linh hồn.

Tu vi Đại Thừa kỳ chỉ Tô cao hơn Triệt một đại cảnh giới, tiến hành nô dịch linh hồn không có vấn đề gì cả, đồng thời đưa bọn họ vào tầng bốn Tiên Ngục, tối đa cũng chỉ cần một canh giờ, là có thể toàn thể cải tạo xong.

Một khi tiến vào Tiên Ngục, bọn người Lục Hạo đối với cảm ứng phi thăng, cũng sẽ bị chặt đứt triệt để, nói cách khác, những nô bộc linh hồn bọn họ này, chỉ có chờ đến tươnglai lúc Tô Triệt phi thăng Tiên Giới, mới cùng một lúc tiến vào Tiên Giới, thành mộtvị nô bộc Tiên nhân. Mặc dù chuyển biến thành Chân Tiên, cũng đừng nghĩ thoát khỏi nô dịch linh hồn trói buộc! Tô Triệt có lòng tin, công hiệu cường đại của Tiên Ngục, mặc dù đi vào Tiên Giới, cũng sẽ không cải biến.

Thành công bắt được năm Đại Thừa kỳ, mười bảy Độ Kiếp kỳ, Tô Triệt chẳng khác gì là có một nhóm thủ hạ cường lực, lẽ ra, đây là đại hảo sự đáng giá chúc mừng, chỉ là không biết vì cái gì, Tô Triệt lại sinh ra một cảm giác tâm thần bất định.

Loại cảm giác này thường thường biểu thị trước khi phiền toái đến, thật cũng không phải là huyền bí gì, đừng nói là tu tiên giả tu vi cao thâm, bên trong thế tục, rất nhiều người từng trải thường chạy ở biên giới nguy hiểm, cũng sẽ có đủ bản năng cảm ứng như vậy.

– Còn có thể có chuyện gì phát sinh sao?

Lông mày Tô Triệt ngưng lại, trong nội tâm rất nhanh suy tư về tất cả các loại khả năng, nhưng vẫn là nghĩ không ra, thu thập hết đám người Lục Hạo này, còn có thể dẫn phát ra loại phiền toái nào nữa.

– Chủ nhân, bên thông đạo ma hóa, hình như xảy ra chút tình huống. . .

Lão Hắc đột nhiên bẩm báo:

– Ta cũng nói không nên lời biến hóa cụ thể, chỉ là cảm giác có chút không đúng lắm.

Trong lòng Tô Triệt máy động, vội vàng phản hồi về chỗ không gian đặc thù kia.

Mình còn đang tính mượn nhờ những năng lượng ma hóa kia tu luyện tới Đại Thừa kỳ, nếu là hiện tại xuất hiện dị biến, vậy cũng. . .

Tô Triệt dùng tốc độ nhanh nhất ghé qua bầy kiến trúc trong Lôi Thần Điện, cũng may, đã tại nơi này chờ đợi hơn ba năm, hơn nữa năng lực dò xét của lão Hắc, đối với hoàn cảnh bên trong này đã sớm tương đồi quen thuộc, tuyệt sẽ không tồn tại khả năng mất phương hướng, thậm chí không có khả năng đi dư một chặng đường oan uổng.

Chỉ dùng hơn mười tức thời gian, Tô Triệt đã chạy trở về nơi cũ, lại chứng kiến, lúc trước mình đặt một tấm thạch bích tại đây, dùng để che cửa hoàn hảo không tổn hao gì, cũng không có đụng phải bất luận phá hư gì.

Trên thạch bích, Tô Triệt đã từng bố trí một ít ấn ký thật nhỏ không dễ dàng phát giác, nếu có người thi triển loại pháp thuật xuyên thấu thạch bích, tiềm nhập đi vào, những ký hiệu rất nhỏ sẽ này tùy theo biến mất.

– Ký hiệu vẫn còn, hoàn hảo không tổn hao gì, hẳn là không ai xâm nhập. . .

Tô Triệt đẩy thạch bích ra phía ngoài một chút, lộ ra một khe hở hẹp hòi chỉ đủ một người ra vào.

Sau khi đi vào, thì về đi tới trước viên cầu ngân sắc phong bế không gian thông đạo kia, Tô Triệt tinh tế xem xét, ngược lại cảm giác không ra có cái gì không đúng, nhưng lão Hắc lại nói ra:

– Không sai, quả nhiên có biến hóa rất lớn!

– Biến hóa gì?

Vừa hỏi, đồng thời Tô Triệt cảnh giác cao độ, Cực Hỏa Thiết Cát, Phá Diệt Chi Quang, Phù Quang Lược Ảnh đều là vận sức chờ phát động, tùy thời ứng đối các loại dị biến…

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Kevin 4 ngày trước
Sao thằng main giống hơi khùng vậy tác giả ? Khi không điên lên ! Có đại ca khùng có ngày chết bất đắt kỳ tử….
https://audiosite.net
Quang Luận 6 ngày trước
Cám ơn đạo hữu nhiều :)
https://audiosite.net
XRumer23Prown 7 ngày trước
Hey people!!!!! Good mood and good luck to everyone!!!!!
https://audiosite.net
Kevin 4 tuần trước
Sao có tiền mà bủn xỉn,không dám ăn xài, mà dám chi mua đồ cho gái lấy le….một đại gia bị chúng chửi ăn bám mà nhịn được cũng hay..
https://audiosite.net
HaHohong 1 tháng trước
ua viet nam minh sang tac day a... dua a ??
https://audiosite.net
phan anh 2 tháng trước
Lâu lém rồi không kiếm được bộ truyện ưng ý như vậy :) Tên vĩnh hằng kiếm tổ không hổ danh bộ truyện...main Thông Minh + Bá Đạo + Cơ Trí... tình tiết câu chuyên rất hợp lý, không nhàn chán...:) Có thể nói bộ truyện mình chấm 9.5/10..! -0.5 điểm là dịch không trọn vẹn :P ( tuy nhiêu đoạn cv chỉ là đoạn không quan trọng và tên nhân vật phụ ) 1 Lần nữa cảm ơn Audio Site và thành viên trong nhóm nhé .!! Muốn donate ủng hộ mọi người nhưng có vẻ AD mãi làm audio hay sao mà quên đưa cập stk vs QR thì phải không ủng hộ được à nha :))
https://audiosite.net
Tất cả bộ truyện các thành viên yêu cầu sắp hoàn tất...hiện tại trống lịch nhé :). Các bạn có gửi yêu cầu bộ truyện nào? trực tiếp tại mục bình luận để tụn mình xếp lịch trong thời gian tới. Xin Chân thành cảm ơn...^.^
https://audiosite.net
Cập nhật chương 1800 đến 2527 audio nhé chư vị đạo hữu...! ^^!
https://audiosite.net
test1 tuan1 3 tháng trước
haizz lục thiếu du a... !
https://audiosite.net
test1 tuan1 3 tháng trước
lưu tủ truyện :)
https://audiosite.net
test1 tuan1 3 tháng trước
hay hay
https://audiosite.net
Chuong Trần 4 tháng trước
Cám ơn tác giả và Mc Truyện thật là hay