1. Home
  2. Truyện Tiên Hiệp
  3. [Audio] Tiên Ngục dịch
  4. Tập 195: Độ kiếp mà thôi (c971-c975)

[Audio] Tiên Ngục dịch

Tập 195: Độ kiếp mà thôi (c971-c975)

❮ sau
tiếp ❯

Chương 971 : Độ kiếp mà thôi (thượng)

Ma tu đồng dạng có thể tu luyện tới Đại Thừa kỳ, đồng dạng có thể phi thăng Tiên Giới, số lượng còn không ít, điểm này ngược lại chẳng có gì lạ.

Lúc này, năm người bọn họ đã bay gần đến cự ly không đủ ngàn trượng, ba dũng sĩ Vu tộc phía sau từng bước lao tới, cũng đã tiếp cận không đủ vạn trượng.

Đối với cự nhân thân cao ngàn trượng mà nói, cự ly một vạn trượng, đồng đẳng với gần trong gang tấc, loại cảm giác áp bách che khuất bầu trời, đừng nói là tới chiến đấu, chỉ là nhìn lên một cái, cũng sẽ sợ đến mức hồn phi phách tán.

Bất quá, Tô Triệt gặp qua quá nhiều dũng sĩ Vu tộc, ngày đó đánh vỡ Thiên Bích, mười triệu đại quân Vu tộc hội tụ trước mắt cũng tận mắt nhìn thấy qua, giờ phút này chỉ là ba Vu tộc, đối với Tô Triệt mà nói, căn bản là không hề xúc động.

Cũng không biết xuất phát từ loại nguyên nhân nào, năm tu tiên giả bỏ mạng mà chạy này, một khi đi đến nơi Tô Triệt Độ Kiếp, dĩ nhiên lại ngừng lại. Chẳng lẽ, bọn họ cho rằng, tăng thêm Tô Triệt, là có thể chống lại ba dũng sĩ Vu tộc sau lưng sao?

Bọn họ cũng không nghĩ, Tô Triệt có nguyện ý ra tay giúp đỡ hay không sao?

Răng rắc! Lại là một đạo thiên lôi nhằm thẳng vào đầu hắn.

Gặp được loại chuyện này xảy ra, Tô Triệt đương nhiên không có khả năng tiếp tục dùng nhục thân ngạnh kháng thiên lôi, yên lặng vận chuyển Đại Lạc Lôi Thuật, ở trong lúc vô hình, dẫn đạo thiên lôi này qua hướng khác, trên mặt đất ở bên ngoài hơn mười trượng, bổ ra một cái động lớn sâu không thấy đáy.

Di?

Năm tu tiên giả vừa mới dừng lại đều sững sờ, trong nội tâm cảm thấy kỳ quái, kiếp lôi cũng sẽ xuất hiện thành kiến, bổ không trúng mục tiêu sao?

Theo như thường quy mà nói, thiên lôi bình thường còn có thể tránh né, nhưng mà, kiếp lôi có chứa tính nhằm vào minh xác, đó là tuyệt đối tránh không khỏi, chỉ có thể ngạnh kháng, hoặc là dùng thủ đoạn công kích triệt tiêu nó…

Giờ phút này, loại kỳ quan ‘kiếp lôi đánh lệch’ này, bọn họ là những Đại Thừa kỳ cùng Độ Kiếp kỳ, đều đã trải qua vô số lần độ kiếp, chẳng những là lần đầu nhìn thấy, cũng chưa từng nghe nói qua, còn có loại việc lạ này phát sinh.

Phát giác được bọn họ kinh ngạc vô cùng, trong lòng Tô Triệt cười thầm:

– Ta có Đại Lạc Lôi Thuật trong người, đừng nói là dẫn động kiếp lôi đánh lệch, coi như là lợi dụng kiếp lôi công kích các ngươi, này cũng rất dễ dàng.

Tu Tiên giới thế gian, đại đạo thuật khó gặp, rất nhiều người cuối cùng cả đời cũng không có được chứng kiến bất luận một loại nào trong Tam Thiên Đại Đạo, bởi vậy, cũng không thể nói bọn họ cô văn quả lậu.

Bất quá, dù sao năm người đối phương đều là Đại Thừa kỳ cùng Độ Kiếp kỳ kiến thức rộng rãi, tuyệt đối không phải ngu xuẩn, mặc dù còn không có công nhận ra đây là Đại Lạc Lôi Thuật làm ra một loại kỳ quan, nhưng có thể mơ hồ đoán được: người độ kiếp trước mắt này không đơn giản!

Oanh! Oanh! Oanh!

Đúng lúc này, ba dũng sĩ Vu tộc đã rơi xuống, giống như ba hòn núi lớn rơi đập mặt đất, cả Lôi Đình Tinh tựa hồ cũng run rẩy liên tục.

– Ha ha, vận khí không tệ, lại thêm một cái!

Một dũng sĩ Vu tộc Hắn trong đó cao giọng cười to, tiếng nói to lớn át cả tiếng sấm sét ầm ầm trên thiên không kia.

Tô Triệt biết rõ, ‘lại thêm một cái’ chỉ đúng là mình, ba dũng sĩ Vu tộc này không nhận biết mình, cho rằng lại thêm một con mồi.

Tô Triệt cũng không có vội vã đưa ra Vu Thần Lệnh, thừa dịp này, còn truyền âm hỏi năm tu tiên giả kia:

– Các vị đạo hữu, vì sao phải ta kéo xuống nước? Ta đang Độ Kiếp, như thế nào trợ giúp được các ngươi? Làm như vậy, có phải là có chút không có suy nghĩ không?

Lẽ ra, Tô Triệt còn chưa tính là Độ Kiếp kỳ chính thức, không có tư cách bình khởi bình tọa cùng năm tu tiên giả đối diện, nhất là hai cái Đại Thừa kỳ này, hẳn là xưng hô bọ họ là tiền bối mới đúng.

Chỉ là, sau Độ Kiếp, Tô Triệt có thể có được chiến lực thoải mái chém giết bọn hắn, chỉ bằng phần tự ngạo trong lòng này, làm sao chịu xưng hô bọn họ là tiền bối, xưng một tiếng ‘Đạo hữu’ đã rất nể tình!

Năm người đối diện kia bằng vào trực giác đặc biệt của người tu luyện, đã sớm đoán được Tô Triệt không tầm thường, trong nội tâm sớm đã không còn khinh thị, hơn nữa giờ phút này trong lúc nguy cấp, còn để ý xưng hô có cái gì không ổn sao.

Một lão giả Đại Thừa kỳ diện mục tương đối hiền lành trong đó, hướng về phía Tô Triệt chắp tay nói:

– Chúng ta đều là Lôi tu thường trú Lôi Đình Tinh, hôm nay, bất hạnh bị Vu tộc phát hiện, bằng vào thủ đoạn bình thường là khó có thể địch nổi, liền muốn mượn trận thiên kiếp này của đạo hữu, tạm thời bố trí ra một vạn lôi đại trận, mới có hi vọng đánh lui bọn họ.

Nghe được đáp án này, Tô Triệt nhướng mày, lúc này mới phản bác:

– Một khi Thiên kiếp của ta cải biến tính chất, thiên kiếp qua đi, ta còn xem như tấn chức Độ Kiếp kỳ sao?

– Cái này đến lúc nào rồi, ngươi còn lo lắng những chuyện này?

Đại Thừa kỳ râu quai nón, diện mục hung hãn kia có phần thiếu kiên nhẫn quát:

– Không đánh lui Vu tộc, cái mạng nhỏ của ngươi cũng mất, khách quan mà nói, tu vi lên một chút, tính toán cái rắm a!

“Tính toán cái rắm” hình như là một câu đầu lưỡi của người này, Tô Triệt xoay chuyển ánh mắt, nhìn hắn nhàn nhạt nói ra:

– Không sai, sinh tử của các ngươi, với ta mà nói, ngay cả cái rắm cũng không bằng, dựa vào cái gì lợi dụng thiên kiếp của ta giúp các ngươi chạy trối chết?

Răng rắc!

Lại một đạo thiên lôi rơi xuống, lại bị Tô Triệt dùng Đại Lạc Lôi Thuật dẫn tới trên đầu râu quai nón, lập tức thiên kiếp bố đến đầu hắn.

Bất quá, đối phương không hổ là Đại Thừa kỳ, hơn nữa là một lôi tu tạo nghệ thâm hậu, loại kiếp lôi tấn chức Độ Kiếp này đối với hắn mà nói, đương nhiên là không hề uy hiếp, hắn chỉ vung tay lên, liền trừ khử vô hình.

– Đại Lạc Lôi Thuật?

Lần này, năm người đối diện cuối cùng công nhận ra thủ đoạn của Tô Triệt, dĩ nhiên là Đại Lạc Lôi Thuật trong truyền thuyết, cũng chính là một loại đại đạo thuật mà những lôi tu bọn họ tha thiết ước mơ nhất.

– Đạo hữu ngươi. . .

Đại Thừa kỳ lão giả diện mục hiền lành kia thần sắc biến đổi, lập tức đoán được, Tô Triệt có thể là tiên nhân chuyển thế, thần sắc ngữ khí mới có thể lộ ra tài trí hơn người, khí tức ngạo nhiên.

Ba Vu tộc dũng sĩ bên kia, lại là trên cao nhìn xuống, rất có hứng thú mà nhìn xem hết thảy, hơi có chút ý tứ mèo đùa giỡn chuột, tạm thời không nóng nảy động thủ.

Sở dĩ Tô Triệt một mực không có lấy ra Vu Thần Lệnh, cũng là muốn nhìn một chút, năm người đối diện này có đáng giá được mình ra tay cứu giúp hay không.

Trước mắt mà nói, ấn tượng đầu tiên đối với bọn họ thật không tốt, lại mưu toan lợi dụng thiên kiếp của mình hóa giải nguy cơ cho bọn họ, kéo người khác xuống nước này, nhất định là không thế nào tốt được.

Mặc dù bọn họ có được lý do ‘tự cứu mình’, nhưng đứng ở trên lập trường của Tô Triệt, không có khả năng sinh ra hảo cảm đối với bọn họ.

Chương 972 : Độ kiếp mà thôi (hạ)

Nhất là ma tu râu quai nón kia, mở miệng là một tiếng “tính toán cái rắm”, diện mục hung ác, không làm cho người có hảo cảm, tên gia hỏa như vậy bị đập chết trước mắt mình, Tô Triệt cũng sẽ không nháy mắt một cái.

Hiện nay, tâm tư của Tô Triệt, cũng bởi vì đủ loại chuyện tình, tôi luyện được như sắt thép, cơ hồ đã không có tình cảm hy sinh vì người.

Trọng yếu hơn là, Tô Triệt cùng lão Hắc đều cho rằng, hai bang nhân mã một đuổi một chạy kia, thời cơ xuất hiện quá mức trùng hợp, rất có thể tồn tại âm mưu nào đó đối với mình. Trước khi không có làm cho tinh tường sự thật, càng không nóng nảy đưa ra Vu Thần Lệnh.

Giờ phút này, nhìn thấy Tô Triệt thi triển ra Đại Lạc Lôi Thuật hư hư thực thực, năm người đối diện cũng có vẻ rất là biết điều, ánh mắt nhìn về phía Tô Triệt, càng cẩn thận hơn rất nhiều.

– Vị đạo hữu này, hành vi của chúng ta quả thật có một ít lỗ mãng. . .

Đại Thừa kỳ lão giả chắp tay nói ra:

– Nhưng chúng ta xác thực không có ý gia hại ngươi, chỉ là muốn mượn trận lôi kiếp chi lực này, để mà tự cứu, đây cũng là dưới tình thế cấp bách, có chút bất đắc dĩ. Kính xin đạo hữu thứ lỗi.

– Đi!

Tô Triệt nhàn nhạt gật đầu:

– Ta có thể thứ lỗi, cũng có thể coi như không có phát sinh, các ngươi có thể đi, không cần phải quấy rầy ta Độ Kiếp.

Răng rắc!

Một đạo thiên lôi cuối cùng của lôi kiếp trước tam trọng rơi xuống, theo tay Tô Triệt vung lên, giống như đuổi ruồi dẫn đi nơi khác. Đương nhiên, động tác phất tay này, phối hợp lời trong miệng đang nói, cũng như là cố ý xua đuổi năm người đối diện kia.

– Chỉ là. . .

Đại Thừa kỳ lão giả lộ ra một nụ cười khổ, buông tay nói ra:

– Việc đã đến nước này, chẳng lẽ đạo hữu cho rằng, chúng ta ly khai nơi này, ba Vu tộc kia sẽ bỏ qua ngươi sao?

– Đây là chuyện của ta, không nhọc các ngươi.

Hắn ngẩng đầu nhìn trời, nhìn lên kiếp vân trên đỉnh đầu, nhẹ nói:

– Độ kiếp mà thôi, tại sao phải làm ra chút ít chuyện hư hỏng như vậy?

– Ha ha. . .

Lão Hắc ở trong Tiên Ngục cười to:

– Xem ra, lúc trước chủ nhân ngươi tự làm khổ mình, cũng không có cảm động trời xanh, hắn vẫn là muốn thông qua thủ đoạn khác trừng phạt ngươi.

– Đừng dài dòng cùng hắn nhiều như vậy !

Lúc này, liền nghe được Đại Thừa kỳ râu quai nón kia rống lớn nói:

– Trông nom hắn có phải là tiên nhân chuyển thế, quản hắn có thể biết Đại Lạc Lôi Thuật hay không, giờ phút này đã chẳng cần quan tâm nhiều như vậy, vì bảo vệ tánh mạng, chúng ta phải dẫn động Vạn Lôi đại trận, mới có thể đánh lui Vu tộc. Nếu không, chúng ta hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Tuy là rống to, nhưng vẫn là dùng phương pháp truyền âm, không để ba dũng sĩ Vu tộc cách mấy ngàn trượng kia nghe được.

Lời vừa nói ra, Đại Thừa kỳ lão giả cùng ba cái Độ Kiếp kỳ khác liếc mắt nhìn nhau, đều là không tiếng động gật đầu, đồng ý quan điểm của tên râu quai nón.

Đúng vậy a, bảo vệ tánh mạng mới trọng yếu nhất, người độ kiếp trước mắt này dù không tầm thường thế nào, cũng chỉ là vừa mới bước vào Độ Kiếp kỳ mà thôi, khẳng định không đoạt tính mệnh năm người chúng ta được.

Mà ba dũng sĩ Vu tộc kia, lại là uy hiếp trí mạng bày ở trước mắt, tùy thời có thể lấy đi mạng nhỏ chúng ta.

Đang nghĩ ngợi, lại nghe được bên kia truyền đến tiếng nói của một tên dũng sĩ Vu tộc nào đó:

– Các ngươi những con kiến nhỏ này, cũng không phải cần tuyệt vọng như vậy. Vu Thần đại nhân có lệnh, lúc này đây tiến quân Linh giới, lúc cướp lấy nguyên thần, tận khả năng không diệt sạch. Nói cách khác, chỉ cần các ngươi ngoan ngoãn phối hợp, chỉ đoạt nguyên thần, còn có thể giữ lại hồn phách của các ngươi, cho các ngươi một cơ hội có được trí nhớ chuyển thế trùng tu.

– Không sai!

Một dũng sĩ Vu tộc khác cao giọng phụ họa:

– Giữ lại trí nhớ, chuyển thế trùng tu! Các ngươi cả đời này ở phương diện tu luyện có lưu tiếc nuối, kiếp sau ngược lại có thể đền bù, nói không chừng còn là chuyện tốt!

– Chuyện tốt cái rắm!

Đại Thừa kỳ râu quai nón lập tức mắng:

– Chúng ta đều đã là người sắp phi thăng Tiên Giới, đắc đạo thành Tiên ở trước mắt, còn có cái gì tiếc nuối! Chết ở trên tay của các ngươi, đi không được Tiên Giới, đây mới là tiếc nuối lớn nhất!

– Ha ha, lời ấy hữu lý!

Trong lòng Tô Triệt cười to, ấn tượng đối với râu quai nón này lập tức chuyển biến tốt đẹp một ít, tính cách người này thẳng thắn, dám nói dám làm, cũng được xưng tụng là một hảo hán!

Ấn tượng của Tô Triệt đối với râu quai nón kia hơi có chút đổi mới, nhưng mà, cái này cũng không có đại biểu, sẽ cho phép bọn họ làm ra cái gì Vạn Lôi Đại Trận, ảnh hưởng mình Độ Kiếp bình thường.

Nếu Độ Kiếp thất bại, ai biết tu vi cảnh giới của mình sẽ phải chịu loại ảnh hưởng nào, cái này đều là một sự tình không cách nào đoán trước được.

Đồng dạng, mặc dù năm người kia đoán được Tô Triệt không tầm thường, có thể là Tiên nhân chuyển thế, nhưng vì tự bảo vệ mình, bọn họ cũng chẳng quan tâm những này những kia, phải mượn nhờ lôi kiếp chi lực của Tô Triệt, mới có lực đối kháng cùng dũng sĩ Vu tộc.

Đây cũng là nói, mâu thuẫn giữa Tô Triệt cùng bọn họ, đã sa vào hoàn cảnh không thể hài hòa, phải dùng thủ đoạn bạo lực, cưỡng chế trấn phục một phương trong đó.

Lão Hắc nói ra:

– Chủ nhân, ngươi vừa phải ứng phó thiên kiếp, lại phải đối phó năm người bọn họ, loại cục diện này rõ ràng là một cách tự làm khổ mình, còn không bằng lập tức lấy Vu Thần Lệnh ra, mệnh lệnh ba dũng sĩ Vu tộc này cưỡng chế di dời bọn họ, thậm chí xử lý toàn bộ, này sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

Trong lòng Tô Triệt gật đầu, xem như không tiếng động tiếp thu đề nghị của lão Hắc.

Kỳ thật, sau khi Tô Triệt lấy Vu Thần Lệnh ra, có thể tuyên bố ba loại mệnh lệnh cho dũng sĩ Vu tộc: một là cưỡng chế di dời năm tu tiên giả này, không cho bọn hắn quấy rầy mình Độ Kiếp.

Hai là xử lý bọn họ, xong hết mọi chuyện, đều không có hậu hoạn.

Ba là mệnh lệnh dũng sĩ Vu tộc lập tức rời khỏi Lôi Đình Tinh, không thương tổn bất luận kẻ nào trên tinh cầu này.

Tin tưởng, ba loại mệnh lệnh này, ba dũng sĩ Vu tộc kia đều tiếp nhận, bởi vì Vu Thần Lệnh ở trình độ nhất định đại biểu bản thân Vu Thần, bọn họ không cần phải vì việc nhỏ ấy mà đắc tội Tô Triệt.

Bất quá, loại mệnh lệnh thứ ba, Tô Triệt tuyệt đối sẽ không chọn dùng. Nguyên nhân rất đơn giản, kết cục phụ người chi nhân, thường thường đều hại chết mình.

Mệnh lệnh dũng sĩ Vu tộc lập tức rời khỏi Lôi Đình Tinh, năm tu tiên giả này tất nhiên cũng sẽ biết, người trước mắt chính là Thiên Vũ thanh danh hiển hách, trong tay hắn có được một vật bảo vệ tánh mạng trân quý nhất, Vu Thần Lệnh.

Kết quả sau đó, rất có thể sẽ là những tu tiên giả được Tô Triệt cứu vớt này, sẽ quay đầu lại liên thủ đối phó Tô Triệt, muốn từ trong tay Tô Triệt đoạt lấy Vu Thần Lệnh. Không nhất định tất cả mọi người là vong ân phụ nghĩa như vậy, nhưng ở trước mặt nguy cơ, tuyệt đối sẽ có một nhóm lớn người, sẽ triển lộ ra sắc mặt hung tàn đối với Tô Triệt.

Chương 973 : Tấn cấp Độ Kiếp kỳ

Đây là nhân tâm, không có gì làm ta kỳ quái.

– Cách làm nhân từ nhất, chính là mệnh lệnh ba dũng sĩ Vu tộc này cưỡng chế di dời bọn họ, sau đó, bảo bọn hắn thủ hộ nơi đây, đợi cho mình vượt qua thiên kiếp, thì không cần lo lắng cái gì nữa.

Trong lòng Tô Triệt đã làm xong tính toán, đang muốn từ trong Tiên Ngục lấy Vu Thần Lệnh ra, lúc này, năm người đối diện đã liên thủ thi triển ra công pháp lôi hệ nào đó, mục tiêu oanh kích không phải Tô Triệt, mà là kiếp vân trên đỉnh đầu.

– Mơ tưởng!

Tô Triệt hừ lạnh một tiếng, tay phải hiện ra tử mang, Tử Tinh trường đao vừa mới lộ mặt, chính là bá bá bá, chín đạo đao mang tử tinh, phân biệt công hướng năm người bọn họ.

Đối phó hai Đại Thừa kỳ này, mỗi người là ba đạo đao mang; Về phần ba tên Độ Kiếp kỳ, mỗi người một đạo đao mang, đã có thể tạo được hiệu quả ngăn trở.

– Đây là. . .

Năm người đối diện đều cả kinh, tốc độ Tử tinh đao mang rất khủng bố, chỉ là cự ly trăm trượng, bọn họ căn bản không kịp trốn tránh, lực lượng giết chóc khủng bố đến cực điểm đánh úp tới trước mặt, không nói trước uy lực sẽ như thế nào, chỉ là loại lực lượng này đã có đủ sát ý vô tình cực hạn, khiến trong lòng người run sợ, không dám đánh giá thấp.

Rầm rầm rầm. . .

Năm người thi triển thủ đoạn, hoặc là dùng phòng ngự bản thân ngạnh kháng, hoặc là dùng thần thông công kích đối oanh, nhưng không trông nom làm như thế nào, động tác oanh kích kiếp vân kia đều bị ngăn lại.

– Vu Thần Lệnh ở đây!

Tô Triệt tay phải cầm đao, tay trái giơ Vu Thần Lệnh lên cao, nhìn ba dũng sĩ Vu tộc cách mấy ngàn trượng kia cao giọng quát:

– Dũng sĩ Vu tộc nghe lệnh!

Vu Thần Lệnh vừa ra, hiệu quả thật sự rất tốt!

Một quả lệnh bài toàn thân ngăm đen, đối với tu tiên giả nhân loại mà nói, thật là nhìn không ra có chỗ kỳ lạ gì, nhưng mà, Vu tộc thật giống như có cảm ứng vi diệu đối với nó.

Tô Triệt vừa mới thả Vu Thần Lệnh ra, ba dũng sĩ Vu tộc thân cao ngàn trượng kia rùng mình một cái, không đợi Tô Triệt hô lớn lên, ánh mắt của bọn họ đã tự nhiên hội tụ đến trên tay trái của Tô Triệt.

Đợi cho Tô Triệt hô lên ‘dũng sĩ Vu tộc nghe lệnh’, ba người bọn hắn sớm đã cấp tốc nửa quỳ trên mặt đất, cùng kêu lên nói:

– Có!

– Đuổi tất cả bọn hắn đi cho ta, sau đó, ba người các ngươi ở nơi này thủ hộ ta Độ Kiếp, sau đó có thể ly khai!

Tô Triệt giơ lệnh bài, la lớn.

– Tuân mệnh!

Ba dũng sĩ kia oanh thanh mà ứng, tiếng nói này quả thực có thể xé nát tầng khí quyển của Lôi Đình Tinh, chấn đắc kiếp vân trên đỉnh đầu Tô Triệt.

– Cái tiếng nói này, hơi quá đáng!

Trong lòng Tô Triệt run lên:

– Lôi kiếp của ta, sẽ không bị bọn họ rống thành biến dị chứ?

May mắn, chuyện tình châm chọc như thế cũng không có xuất hiện, lôi kiếp cũng không có yếu ớt như vậy, mấy hơi sau, Tô Triệt vẫn có thể cảm ứng được, quy mô kiếp vân vẫn là lục trọng lôi kiếp.

Tiền tam trọng đã qua, sau tam trọng uy lực càng ngày càng mạnh, đã sắp đến.

– Vu Thần Lệnh?

– Hắn lại có Vu Thần Lệnh?

– Hắn chính là Thiên Vũ?

Năm tu tiên giả đối diện lại là triệt để ngốc mất, thật là không ngờ, nguyên bản suy nghĩ hi vọng bảo mạng duy nhất, dĩ nhiên là đầu sỏ dẫn phát Linh giới đại kiếp nạn trongtruyền thuyết kia, tuyệt thế ma đầu tội ác tày trời.

– Như thế nào trùng hợp như vậy, hết lần này tới lần khác gặp được ma đầu này đang Độ Kiếp, nếu đổi lại là bất luận kẻ nào khác, đều so với hắn mạnh hơn a!

Loại ý nghĩ này, chỉ là bọn hắn xuất phát từ vô ý thức sinh ra một loại ý nghĩ, chỉ là trong nháy mắt, suy nghĩ xoay chuyển, lập tức phát hiện một sinh cơ hoàn toàn mới hi vọng, hoàn toàn mới.

– Thiên Vũ ra lệnh, chỉ là cưỡng chế di dời chúng ta, cũng không phải mệnh lệnh ba dũng sĩ Vu tộc này diệt sát chúng ta. Càng tốt chính là, hắn còn mệnh lệnh ba dũng sĩ Vu tộcnày ngưng lại tại chỗ hộ pháp thay hắn, sẽ không truy sát chúng ta. . .

Năm người bọn họ đều là sống trên vạn năm, thậm chí mấy vạn năm, lập tức thì lĩnh hội được dụng ý của Tô Triệt, rõ ràng chính là: tha cho các ngươi một mạng, cút nhanh lên a!

Nghĩ thông suốt những điểm này, năm người kia đều là mặt lộ hỉ sắc, không đợi dũng sĩ Vu tộc ra tay xua đuổi, lập tức bay lên trời, bắt đầu cực tốc phi độn.

Không cần các ngươi cố sức, tự chúng ta đi!

Két xích!

Nhưng vào lúc này, đạo thiên lôi thứ nhất sau tam trọng bổ xuống, lại giống như là, muốn cho Tô Triệt một cái tát tai.

Tô Triệt dùng Đại Lạc Lôi Thuật, còn rất thoải mái dẫn đạo thiên lôi này đi nơi khác, nhưng mà, nhìn qua năm đạo độn quang đi xa rất nhanh kia, đột nhiên sinh ra một loại trực giác:

– Ta có phải là đã làm ra chuyện ngu xuẩn nào đó, không nên thả bọn hắn thoát, trong lòng không nên còn có nhân từ. . .

– Đúng vậy a, chủ nhân.

Lão Hắc cũng nói ra:

– Ta cũng hiểu được có điểm không đúng lắm, nhưng lại nói không rõ nguyên nhân vì sao. . . Chỉ là chủ nhân, nếu ngươi trực tiếp mệnh lệnh dũng sĩ Vu tộc giết bọn hắn, lại có vẻ quá mức tâm ngoan thủ lạt, cùng tác phong trước sau như một của ngươi cực kỳ không hợp, hơn nữa, cũng không phải tâm tính của kẻ có được Tiên Ngục nên có.

– Đúng vậy, thái độ tâm ngoan thủ lạt, lãnh huyết vô tình kia, cùng đạo mà ta truy tìm, cực kỳ không hợp, xác thực là không thể làm như vậy.

Trong lòng Tô Triệt than nhẹ, đạo của mình, là ý nghĩa mà Tiên Ngục bảo tháp tồn tại, đây là căn bản, không thể vi phạm!

Cùng lúc đó, Tô Triệt thông qua trực giác cũng có thể đoán được, chuyện này, cũng không phải một trùng hợp, cũng không do đó chấm dứt, còn sẽ xuất hiện một ít. . .

Ầm ầm. . .

Hai mươi bảy đạo kiếp lôi sau tam trọng, tuy một đạo so với một đạo hung mãnh, nhưng dưới tình huống không có người quấy rầy, Tô Triệt bằng vào Đại Lạc Lôi Thuật, ứng phó được rất thoải mái, không có bị một đạo kiếp lôi bổ trúng.

Việc Độ Kiếp, không thể đùa bỡn, mặc dù ứng phó tự nhiên, trên tâm tính cũng không thể cố ý lười biếng, nói cách khác: ngươi không thể bởi vì thiên ân, mà miệt thị thiên uy!

Trong sinh hoạt cũng là như thế, người khác đối với ngươi tốt, hẳn là hiểu được cảm kích, tuyệt không nên cho rằng, người khác tốt với ngươi thì ngươi coi thường.

Lúc này tâm tính của Tô Triệt cũng là như thế, mặc dù mình gặp chính là lục trọng lôi kiếp, so với đại đa số Độ Kiếp giả đồng cấp thì nghiêm trọng hơn mấy lần, nhưng ở trong lòng, vẫn phải tỏ vẻ cảm kích thiên uy: cảm tạ ngươi, không có đánh xuống cửu trọng lôi kiếp.

Hơn nữa còn phải cảm tạ ngươi, ban cho ta Tiên Ngục bảo tháp . . .

Ôm loại lòng cảm ơn này, kế tiếp, Tô Triệt thuận lợi vượt qua lôi kiếp, thành công tấn chức Độ Kiếp kỳ.

Ở trong lúc này, ba dũng sĩ Vu tộc thân cao ngàn trượng, đứng thành hình tam giác, tạm thời đảm nhiệm việc hộ pháp. Có bọn họ, đương nhiên không có người có lá gan lại đây làm loạn. . .

– Ta từng nghe nói qua một loại lý luận như vậy, nói tu tiên chính là nghịch thiên hành sự, chính là tiến hành nghịch thiên. . .

Chương 974 : Duy trì tu luyện liên tục (thượng)

Sau Độ Kiếp, Tô Triệt sửa sang lấy quần áo trên người, trong lòng nói chuyện phiếm cùng lão Hắc:

– Ta cho rằng, loại lý luận này chỉ là vô nghĩa! Nếu thật là việc nghịch thiên, lão thiên gia cũng tốt, thiên đạo cũng tốt, căn bản không sẽ cho phép tu tiên giả tồn tại ở thế gian, sinh ra một cái, sẽ giết một người!

– Mượn thế giới Tiên Ngục của chúng ta mà nói, ta chính là thượng thiên, ta chính là thiên đạo, có ai dám nghịch ta một lần chứ?

– Hừ hừ, ai dám nghịch ta, ta liền diệt!

– Trong thế giới của ta, hết thảy sự vật cho phép tồn tại, đó chính là nói, bọn họ không có nghịch ta!

– Đồng dạng, hôm nay, ta còn sống ở bên trong đại vũ trụ này, thì chứng minh, ta còn không có nghịch thiên.

– Nghịch thiên?

– Khẩu khí thật lớn!

– Những gia hỏa luôn mồm muốn nghịch thiên kia, sở dĩ còn sống, kỳ thật, bọn họ căn bản không có tư cách, không có năng lực làm ra việc nghịch thiên gì, lão thiên gia chẳng muốn phản ứng đến hắn mà thôi.

– Thiên đạo khống chế hết thảy, người từng nghịch thiên chính thức, toàn bộ đều chết, tất cả đều diệt vong! Cho dù là mười hai Tổ Vu cường giả cũng như vậy, kết cục cũng là như thế.

Những lời này, Tô Triệt nhìn như là nói cho lão Hắc nghe, kỳ thật, chỉ dùng để cảnh tỉnh mình: nếu không có lực lượng siêu việt thiên đạo, vậy thì phải thành thành thật thật phục tòng những quy tắc nó chế định kia.

Nghịch thiên hành sự, chỉ là muốn chết!

– Đúng, đúng, đúng!

– Chủ nhân nói quá đúng!

Lão Hắc ở trong Tiên Ngục liên tục gật đầu, kỳ thật, hoàn toàn là một bộ ứng phó, bởi vì lúc này hắn chẳng quan tâm cân nhắc lời nói của Tô Triệt có đạo lý hay không, hắn đang bề bộn dung hợp cho Tô Triệt ra hai loại thần thông thuật cấp thần thoại.

Cực Hỏa thiết cát!

Phù Quang Lược Ảnh!

Phía trước là thần thông công kích, sau là thần thông phi độn.

Một cái dùng để giết địch, một cái dùng để chạy trối chết, có hai loại thần thông này trong người, bên trong tu tiên giới thế gian, có chuyện gì còn có thể làm khó được chủ nhân?

Tấn thăng đến Độ Kiếp kỳ, Tô Triệt rốt cục có thần thông cấp thần thoại, đủ để chém giết Đại Thừa kỳ!

Sau Độ Kiếp, Tô Triệt đi đến trước mặt dũng sĩ Vu tộc nào đó, bay đến độ cao ngang hắn giữa không trung, hỏi:

– Các ngươi phát hiện những tu tiên giả này như thế nào?

Sở dĩ hỏi như vậy, chính là cảm giác hai nhóm người bọn họ xuất hiện quá mức trùng hợp, cũng muốn hỏi ra nguyên do, nhưng đáp án lấy được chỉ là.

– Không có đặc biệt gì, chúng ta tìm tòi khắp nơi trên tinh cầu này, đầu tiên là phát hiện một tên Độ Kiếp kỳ trong đó, tiện đà tóm đi ra bốn người khác, một chút cũng không khó.

Thời điểm dũng sĩ Vu tộc này trả lời, trong giọng nói lộ ra một cổ chất phác chân chất, đây cũng là đặc điểm tính cách của đại đa số Vu tộc, gần như đều là trực tính, hoặc là bằng hữu, hoặc chính là địch nhân, chẳng cần suy nghĩ nhiều cho mệt.

– A?

Tô Triệt vẫn có chút chưa từ bỏ ý định, lại hỏi:

– Có phát giác được cảm ứng vi diệu gì, chỉ dẫn các ngươi phát hiện bọn họ hay không?

– Cảm ứng vi diệu?

Hình như dũng sĩ Vu tộc này là không có nghe hiểu, đưa tay gãi đầu một cái, liền nhấc lên một hồi cuồng phong. Cự nhân thân cao ngàn trượng là như thế, mọi cử động sẽ sinh ra ảnh hưởng mãnh liệt đối với hoàn cảnh quanh mình.

– Được rồi, không có việc gì !

Tô Triệt nhẹ nhàng lắc đầu, đã xác định, dù hỏi thế nào, cũng không từ trong miệng bọn họ hỏi ra tin tức hữu dụng gì.

Ba dũng sĩ Vu tộc hoàn thành nhiệm vụ hộ pháp, cũng không thể ở đây lâu, liền hướng Tô Triệt cung kính nói lời tạm biệt. Đương nhiên, một phần cung kính này chủ yếu là hướng về phía Vu Thần Lệnh, mà không phải thân phận Tô Triệt đã từng là Tôn chủ. . .

Tuy bọn họ ly khai rồi, nhưng Tô Triệt lại không thể rời khỏi tòa tinh cầu này, còn phải ở trong Lôi Thần Điện duy trì tu luyện liên tục không biết bao nhiêu tuế nguyệt.

Hiện tại chỉ có Độ Kiếp sơ kỳ, muốn lợi dụng loại năng lượng ma hóa kia kết ra Ngũ Thải Linh quả, cam đoan có thể tu luyện tới Đại Thừa kỳ, Tô Triệt phỏng chừng, dù thế nào cũng không thiếu được một trăm năm.

Theo lời ‘một trăm năm’ này, cũng không phải nói, chỉ cần một trăm năm là có thể tu luyện tới Đại Thừa kỳ, mà là nói, Ngũ Thải Linh quả cần thiết cho tu luyện, cần một trăm năm dự trữ, không sai biệt lắm mới có thể dùng.

Trên việc tu luyện, mọi chuyện đều khó có thể dự đoán, nhất là Độ Kiếp kỳ cần trải qua nhiều lần thiên kiếp khảo nghiệm, có rất nhiều nhân tố không biết, Tô Triệt cùng lão Hắc cũng không thể xác định, rốt cuộc cần bao nhiêu năm, mới có thể tấn chức Đại Thừa kỳ.

Ba trăm năm?

Năm trăm năm?

Ai biết được!

Theo như thường quy mà nói, những Độ Kiếp Thiên Quân trên Linh giới kia, thường thường đều cần mấy ngàn năm, trên vạn năm tích lũy, mỗi một lần lĩnh ngộ đối với đạo của mình, là có thể tăng lên một tầng thứ, nhưng nhất định phải gặp một lần thiên kiếp khảo nghiệm.

Loại sự tình ‘lĩnh ngộ’ này, không có quy luật nào đáng nói, bởi vì tùy người mà dị, đều không giống nhau, hơn nữa, đại đa số Độ Kiếp kỳ, cuối cùng cả đời cũng không thể lĩnh ngộ đến cảnh giới cao nhất kia, nói cách khác, không thể nghênh đón đến một lần thiên kiếp cuối cùng mà phàm nhân phải đối mặt.

Chỉ kém một bước cuối cùng, có thể bước vào cảnh giới đại thành, lại chỉ có thể không biết làm gì, dương thọ hao hết, ảm đạm qua đời.

Chỉ có số ít người may mắn, mới có thể được thiên đạo tán thành, tấn thăng đến Đại Thừa kỳ, thu hoạch cơ hội phi thăng Tiên Giới.

Có thể nói, có thể tấn thăng đến Đại Thừa kỳ hay không, nhân tố vận khí là tác dụng lớn nhất, thật sự cùng nhân tố tư chất, thiên phú và chăm chỉ đã không có quan hệ quá lớn.

Có thể tu luyện tới Độ Kiếp kỳ, thiên phú của bất luận kẻ nào cũng không kém, bất luận kẻ nào đều không khuyết thiếu chăm chỉ, các phương diện ưu thế đều không sai biệt lắm, khác nhau lớn nhất, chỉ còn hai chữ ‘vận mệnh’.

Thân là kẻ có được Tiên Ngục bảo tháp, Tô Triệt có đủ tin tưởng đối với vận mệnh của mình, tấn chức Đại Thừa kỳ, khẳng định không là vấn đề! Tiên Giới, khẳng định đi được!

Chỉ có điều, thời gian sớm hay muộn mà thôi.

Những ngày tiếp theo, Tô Triệt lại trở lại không gian đặc thù trong Lôi Thần Điện, đối mặt viên cầu ngân sắc cự đại này, không ngừng hấp thu năng lượng ma hóa, duy trì tu luyện liên tục, Tiên Ngục tầng sáu đã liên tục không ngừng ký kết Ngũ Thải Linh quả.

Mười ngày sau, lão Hắc bẩm báo:

– Chủ nhân, ngươi tấn thăng đến Độ Kiếp kỳ, điều kiện mở ra tầng bảy Tiên Ngục cũng có thể xuất hiện, nhưng mà cho tới bây giờ, ngươi còn chưa có xác định công năng cụ thể của Tiên Ngục tầng bảy.

– Chuyện này, ta đã sớm nghĩ tới . . .truyen audio cv

Trong lòng Tô Triệt trả lời:

– Ta hi vọng, có thể để công năng của tầng bảy Tiên Ngục là rút lấy lực lượng, cũng chính là tạm thời điều lực lượng của vô số sinh linh trong Tiên Ngục, ở lúc chiến đấu, có thể làm cho lực chiến đấu của ta tăng gấp mấy chục, thậm chí mấy trăm lần!

Chương 975 : Duy trì tu luyện liên tục (hạ)

Đương nhiên, đây chỉ là một nguyện vọng, có thể thực hiện hay không, ta cũng sẽ không cưỡng cầu. Dù sao, thực lực của lão Hắc ngươi bây giờ còn không có đạt tới Độ Kiếp kỳ, tầng bảy Tiên Ngục tạm thời cũng mở ra không được, công năng cụ thể của nó, bảo trì trạng thái như vậy đi.

– Được rồi, chủ nhân.

Lão Hắc đáp:

– Ta đã làm sơ tính toán, ít nhất còn cần hai ba trăm năm thu nạp nguyện lực chúng sinh, mới có thể tấn thăng đến Độ Kiếp kỳ. Chủ nhân, lão Hắc vô năng, làm ngươi trì trệ không tiến.

– Không quan hệ!

Trong lòng Tô Triệt cười nói:

– Tại Tu Tiên giới thế gian, những công năng của sáu tầng đầu tiên Tiên Ngục kia, với ta mà nói đã đủ, công năng tầng thứ bảy một chút cũng không nóng nảy, thậm chí đợi cho tương lai đi Tiên Giới làm quyết định tiếp cũng có thể.

Tô Triệt vẫn là quan điểm kia: công năng mỗi một tầng Tiên Ngục đều vô cùng trọng yếu, thà rằng kéo dài một khoảng thời gian, vậy cũng không thể qua loa quyết định. Nghe được chủ nhân nói như vậy, lão Hắc coi như là thoáng giải sầu một ít, đương nhiên cũng sẽ không có chút thư giãn nào, càng phải tăng lớn việc tạo phúc hoàn cảnh sinh tồn cho Khải Nguyên Tinh, thỏa mãn vô số sinh linh cầu nguyện, mới có thể được đến càng nhiều nguyện lực chúng sinh.

Đối với chuyện này, hắn cũng không chỉ một lần lao xao qua:

– Đáng tiếc a, trong tiểu vũ trụ tầng một Tiên Ngục, chỉ có Khải Nguyên Tinh là có thế giới sinh linh, hơn hai vạn tinh cầu khác tất cả đều là hình thái hoang vu. . . Nếu như nhiều thêm vài cái Khải Nguyên Tinh, nguyện lực chúng sinh mà ta có thể hấp thu đến không phải là quy mô thêm vài lần sao, đuổi kịp tiến độ đi tới của chủ nhân, hẳn là không thành vấn đề . . .

Bên trong tầng một Tiên Ngục, có hơn hai vạn tinh cầu thuận theo quỹ tích vận hành của chúng nó mà chậm rãi xoay tròn, nếu chỉ là dựa vào chúng nó tự hành phát triển, tiếp qua mấy chục tỷ năm, cũng khó có khả năng diễn hóa ra cảnh tượng thịnh vượng như Khải Nguyên Tinh vậy.

Lão Hắc sớm bắt đầu cân nhắc, có hẳn là từ trên Khải Nguyên Tinh chọn lựa ra một ít giống loài có năng lực sinh sản mạnh nhất, di dân đến những tinh cầu này, cổ vũ bọn họ nhiều sinh nhiều dục, đại lực sinh sôi nảy nở hậu đại, nói như vậy, không chừng chỉ cần mấy ngàn năm sau, có thể. . .

Loại sự tình này, Tô Triệt căn bản không có tinh lực lo lắng, toàn quyền giao cho lão Hắc đến quyết định, nhiệm vụ của mình chính là: tu luyện, tu luyện, lại tu luyện. . .

Tô Triệt hi vọng, có thể ở trong Lôi Thần Điện an an ổn ổn tu luyện, không bị bất luận kẻ nào quấy rầy, chỉ là, một nguyện vọng đơn giản như thế cũng khó có thể thực hiện, lúcnày mới qua hơn hai mươi ngày, một số người không nên tới, bọn họ đã phần phậtxông đến nơi đây.

– Quả nhiên là đám hỗn đản kia!

Năng lực dò xét của Lão Hắc sớm phát hiện kẻ xông vào, kịp thời nhắc nhở Tô Triệt:

– Chủ nhân, chúng ta lo lắng qua sự kiện kia, quả nhiên xuất hiện! Ngày đó năm người bị Vu tộc dũng sĩ đuổi đi kia, ta nhìn thấy bốn. Có ý tứ nhất chính là, duy chỉ có tên râu quai nón mà ngươi ghét nhất kia lại không có.

– Phải không?

Tô Triệt nhàn nhạt nói, mặc dù đã sớm dự đoán sẽ có loại chuyện này phát sinh, nhưng lúc thật sự xuất hiện, tâm tình cũng gặp phải ảnh hưởng.

Đây là họa do ‘hảo tâm không được báo đáp’ mà ra!

Mượn nhờ năng lực dò xét của lão Hắc, Tô Triệt thấy được, có hai mươi hai người tiềm nhập Lôi Thần Điện, đang ở trong kiến trúc như mê cung tìm tòi bốn phía.

Không hề nghi ngờ, người bọn họ muốn tìm, đúng là mình!

Bọn họ là hướng về phía Vu Thần Lệnh mà tới.

Trong nhóm người này, có thể chứng kiến Đại Thừa kỳ lão giả ngày ấy bị dũng sĩ Vu tộc cưỡng chế di dời, còn có ba tên Độ Kiếp kỳ khác, duy chỉ không có ma tu râu quai nón kia.

Bởi vậy có thể thấy được, xem người không thể chỉ nhìn mặt ngoài, tuy ma tu râu quai nón kia diện mục hung ác, ngôn ngữ thô lỗ, mới tiếp xúc không làm cho người yêu mến, nhưng sự thật chứng minh, người kia cực kỳ có lương tâm, còn biết rõ cảm kích người, không có làm ra việc ăn cháo đá bát.

Nhóm người này xâm nhập Lôi Thần Điện, Tô Triệt không muốn bị bọn họ phát hiện đến bí mật nơi đây, càng không muốn trong bọn họ có người gặp ma hóa, tiện đà chuyển biến thành loại Ma tộc khó đối phó hơn, tăng thêm càng nhiều phiền toái cho mình.

Không muốn để cho bọn họ tìm tới nơi này, như vậy nhất định phải chủ động tiến ra đón.

Lúc rời đi, Tô Triệt từ trong Tiên Ngục lấy ra một khối thạch bích cự đại, phong bế cách cửa tiến vào không gian đặc thù kia. Cũng may, trên Lôi Đình Tinh, thần thức của tu tiên giả không dám phóng ra ngoài, chỉ bằng thị giác sẽ không dễ dàng phát hiện bí mật che dấu sau vách đá.

Phía trước đường mà nhóm người kia đi tới, Tô Triệt chọn trúng một tòa điện phủ tương đối khoáng đạt, đứng ở trước đại môn, lẳng lặng chờ đợi bọn hắn đến.

– Tìm được hắn rồi!

Hơn mười tức sau, từ đằng sau một tòa kiến trúc đi ra nhóm người kia, xa xa thấy được Tô Triệt, người cầm đầu lập tức chỉ lại.

Người này đúng là Đại Thừa kỳ lão giả diện mục hiền lành, ngày đó, Tô Triệt cho bọn hắn ra một đường sống, hôm nay, hắn bất kể ân đức, ngược lại tụ tập một nhóm người, lại chạy đến tính toán Tô Triệt .

Ánh mắt của Tô Triệt vượt qua cự ly mấy trăm trượng, lạnh lùng rơi vào trên mặt của hắn, trong nội tâm khẽ nói:

– Ngày đó không giết các ngươi, đó là bởi vì Tiên Ngục chi đạo không cho phép lạm sát kẻ vô tội; Nhưng mà hôm nay, bọn ngươi đã không còn là người vô tội, mà là địch nhân củata, như vậy, dễ dàng để cho ta nghiệm chứng uy lực thần thông cấp thần thoại một chút. . .

Tô Triệt cố ý cho bọn hắn phát hiện mình, tiếp theo lại đi vào trong điện phủ trống trải.

Nhóm người kia cũng rất cẩn thận, không có lập tức theo vào, mà là dừng bước ở bên ngoài mấy trăm trượng, bắt đầu truyền âm thương nghị.

– Thiên Vũ quả nhiên ở đây!

Đại Thừa kỳ lão giả tối trước kia nói ra:

– Hắn thường trú ở bên trong Lôi Thần Điện, tất nhiên có nguyên nhân. . . Nói không chừng, chính là có quan hệ tới bí mật tồn đang của Lôi Thần Điện.

– Có khả năng!

Những người khác cũng gật đầu.

Đám người này đều là lôi tu thường niên trú đóng ở Lôi Đình Tinh, đối với nguyên nhân Lôi Thần Điện tồn tại đều từng có qua hiếu kỳ, mỗi người đã từng hao phí qua tinh lực tới đây thăm dò, chỉ có điều không thu hoạch được gì mà thôi.

– Thiên Vũ này, tuy tu vi không cao, nhưng có thể làm ra những chuyện mà người thường không thể làm.

Một tên Đại Thừa kỳ râu dài trầm thấp nói ra:

– Nếu nói hắn có thể khám phá bí mật của Lôi Thần Điện, ta một chút cũng không thấy kỳ quái.

– Không sai.

Đại Thừa kỳ lão giả diện mục hiền lành gật đầu nói:

– Ta đề nghị, chúng ta hẳn là tận khả năng bắt sống người này, chẳng những phải lấy được Vu Thần Lệnh, tốt nhất còn phải làm cho tinh tường, nguyên nhân hắn trường kỳ ngưng lại Lôi Thần Điện, nói không chừng, còn có thể mang đến cho chúng ta một hồi thu hoạch khác. Tuy chúng ta đều đã sắp phi thăng, bất quá, nếu có thể có đầy đủ cơ duyên lưu cho vãn bối, đó cũng là rất không tệ.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Kevin 3 tuần trước
Sao có tiền mà bủn xỉn,không dám ăn xài, mà dám chi mua đồ cho gái lấy le….một đại gia bị chúng chửi ăn bám mà nhịn được cũng hay..
https://audiosite.net
HaHohong 1 tháng trước
ua viet nam minh sang tac day a... dua a ??
https://audiosite.net
phan anh 2 tháng trước
Lâu lém rồi không kiếm được bộ truyện ưng ý như vậy :) Tên vĩnh hằng kiếm tổ không hổ danh bộ truyện...main Thông Minh + Bá Đạo + Cơ Trí... tình tiết câu chuyên rất hợp lý, không nhàn chán...:)Có thể nói bộ truyện mình chấm 9.5/10..!-0.5 điểm là dịch không trọn vẹn :P ( tuy nhiêu đoạn cv chỉ là đoạn không quan trọng và tên nhân vật phụ )1 Lần nữa cảm ơn Audio Site và thành viên trong nhóm nhé .!!Muốn donate ủng hộ mọi người nhưng có vẻ AD mãi làm audio hay sao mà quên đưa cập stk vs QR thì phải không ủng hộ được à nha :))
https://audiosite.net
Tất cả bộ truyện các thành viên yêu cầu sắp hoàn tất...hiện tại trống lịch nhé :). Các bạn có gửi yêu cầu bộ truyện nào? trực tiếp tại mục bình luận để tụn mình xếp lịch trong thời gian tới.Xin Chân thành cảm ơn...^.^
https://audiosite.net
Cập nhật chương 1800 đến 2527 audio nhé chư vị đạo hữu...!^^!
https://audiosite.net
test1 tuan1 3 tháng trước
haizz lục thiếu du a... !
https://audiosite.net
test1 tuan1 3 tháng trước
lưu tủ truyện :)
https://audiosite.net
test1 tuan1 3 tháng trước
hay hay
https://audiosite.net
Chuong Trần 3 tháng trước
Cám ơn tác giả và Mc Truyện thật là hay
https://audiosite.net
Ngự Kiếm 3 tháng trước
Chào bạn...Mình kiểm tra các đường link vẫn nghe bình thường bạn nhé ^^!Bạn vui lòng bớt chút thời gian 3s đăng ký để nghe cùng các hội viện khác nhé, ngay cả khi bạn đang nghe mất mạng vẫn có thể nghe hết tập nhé...!Đa Tạ ^^!
https://audiosite.net
Lâm Huy 3 tháng trước
Sao truyện này không nghe đc vậy
https://audiosite.net
Ngự Kiếm 3 tháng trước
Đã fix lại audio nhé bạn :)Cảm ơn bạn thông báo ...!