[Audio] Tiên Ngục dịch
Tập 18: Phong Ma (c86-c90)
❮ sautiếp ❯Chương 86 : Thiên Ma xao động
La Liên Kiều dập đầu liên tục, không còn tôn nghiêm, đặc tính nhu nhược bạo lộ không thể nghi ngờ.
Bất quá, đối với Tô Triệt và lão Hắc mà nói, Tiên Ngục hoan nghênh nhất đúng là loại nhân tài nhu nhược này, bản thân có đủ năng khiếu, lại có thể ngoan ngoãn nghe lời, thuộc loại phạm nhân dễ dàng quản lý nhất.
Kế tiếp, lão Hắc tiếp tục thẩm vấn trong chốc lát, hơn nữa còn sử dụng đọc suy nghĩ thuật, tư tưởng cùng trí nhớ trong đầu La Liên Kiều, cũng hiểu rõ được không sai biệt lắm.
Thẩm vấn chấm dứt, lão Hắc ném La Liên Kiều đến một nơi hẻo lánh của tầng một Tiên Ngục, để cho hắn chữa thương, đương nhiên cũng tịch thu Túi Càn Khôn của hắn, chỉ lưu lại cho hắn mấy hạt đan dược chữa thương.
Sau khi làm xong hết thảy, trong nội tâm Tô Triệt hỏi:
– Vừa rồi tại sao hắn phải nhằm vào ta như vậy?
Lão Hắc đáp:
– Tuy La Liên Kiều là tùy tùng của Hoa Lộc, kỳ thật ở sâu trong nội tâm hắn phi thường thống hận đệ tử gia tộc như Hoa Lộc cùng Ngọc Thanh, ỷ vào trưởng bối có địa vị cao trong sư môn làm chỗ dựa, chỉ bỏ một chút sức nhỏ, có thể đạt được thu hoạch lớn nhất. Trái lại, La Liên Kiều thì là học đệ từ tầng dưới chót nhất từng bước một liều đi ra, có thể nói là thập phần cố gắng, chỉ có thể đổi lấy một phần thu hoạch, nên hắn cảm thấy, đây cũng là bất công lớn nhất của thế gian.
Tô Triệt giờ mới hiểu được:
– Hắn hận Hoa Lộc, hận Ngọc Thanh, tiếp theo xem ta cũng không vừa mắt rồi? Người này chẳng những lòng dạ hẹp hòi, hơn nữa là cực không nói đạo lý, nội tâm đã có chút bóp méo.
– Đúng vậy a, chủ nhân.
Lão Hắc trừng mắt đỏ châu, âm trầm hỏi:
– Tên hỗn đản này đáng hận như thế, muốn sau này giáo huấn hắn một chầu nữa hay không?
– Không cần.
Tô Triệt nói ra:
– Chúng ta đang thiếu một phạm nhân am hiểu luyện đan, tác dụng của hắn nhất định không nhỏ. Huống hồ, lòng dạ ta lại không hẹp hòi giống như hắn.
– Đây là đương nhiên, lòng dạ của chủ nhân rất khoáng đạt, có thể dung hạ được Thiên Sơn Vạn Thủy…
Lão Hắc tuyệt sẽ không bỏ qua bất kỳ một cơ hội vuốt mông ngựa nào.
Sự kiện La Liên Kiều đã kết thúc, Tô Triệt cùng lão Hắc lại bắt đầu hành động bắt Thiên Ma. Bởi vì, lại khai quật ra một cái năng lực ngụy trang thành Ma đầu, bắt những Thiên Ma cấp thấp kia càng trở nên dễ dàng.
Trên cơ bản đều không cần Tô Triệt động thủ, lão Hắc thi triển ra Thiên Ma chi tướng, dùng thân phận Ma đầu, là có thể triệu hoán Thiên Ma cấp thấp ở phụ cận tới. Những Thiên Ma cấp thấp kia đều rất nghe lời, nếu lão Hắc để cho chúng tới ba đầu, cũng sẽ không nhiều hơn một đầu, cũng sẽ không thiếu một đầu.
Không biết vì cái gì, những Thiên Ma cấp thấp này đối mặt với bắt lão Hắc, trên cơ bản đều không có chống cự, biết rõ là chịu chết, cũng sẽ ngoan ngoãn mà gom góp tiến lên đây.
Tô Triệt cùng lão Hắc suy đoán, Thiên Ma ở bên trong Phong Ma Vực đều là được Đại Ma Thần bị phong ấn kia tạo ra, từ ý nghĩ này, cho nên mặc dù Thiên Ma ở đây bị đồng loại cắn nuốt, chẳng khác gì là trở về bản thể, ai nuốt ai cũng cùng dạng, căn bản là không sao cả!
Giống như là tiền ở trong túi áo trái, lại bỏ vào trong túi áo phải, bất kể phóng như thế nào, đều là tiền của mình.
Chúng đã không thèm để ý bị cắn nuốt, dĩ nhiên là tiện nghi cho Tô Triệt và lão Hắc, lại là liên tục mấy ngày trắng trợn bắt, trong Tiên Ngục nhiều hơn một ngàn đầu Thiên Ma cấp thấp, đây đều là Tô Triệt và lão Hắc không kịp tiêu hóa, chỉ có thể trở thành lương thực dự trữ, đợi đến ngày sau đi ra khỏi Phong Ma Vực, cũng đủ ăn được trong một thời gian dài.
Trong mấy ngày này, Tô Triệt và lão Hắc đã từng thảo luận qua sự tình Thiên Ma Ngoại Vực cực kỳ xao động mà La Liên Kiều đề cập tới, lại không có thảo luận ra kết quả gì. Chỉ có thể tự mình an ủi:
– Chúng ta chỉ là tiểu nhân vật không chút nào thu hút, mặc dù Phong Ma Vực xuất hiện biến cố gì, cũng không có quan hệ lớn với mình, chỉ cần cẩn thận một ít, không đi vào quá sâu là được rồi.
Lại không nghĩ rằng, lúc này thật đúng là đã đoán sai, Phong Ma Vực biến cố đặc thù, thật đúng là do tiểu nhân vật nào đó không ngờ dẫn phát ra.
Giờ khắc này, trong khu vực trọng yếu nhất của Phong Ma Vực, có một tráng hán đầu trọc dáng người khôi ngô, cao cao đứng sửng ở phía trên cự thạch, bao quát lấy vô số Thiên Ma đang quỳ gối ở phía dưới.
Bên trong những Thiên Ma này, có thể nhìn thấy được số lượng phần đông là Ma đầu, thậm chí còn có trên trăm đầu Ma Tướng thể tích khổng lồ, hình tượng khủng bố.
– Bái kiến Xích La Thiên Đại Ma Vương!
Vô số Thiên Ma cùng kêu lên nói.
Phía trên cự thạch, giờ phút này thân thể kia của Xích La Thiên Đại Ma Vương vốn không phải là thân thể của nhân loại, hoàn toàn là do Thiên Ma lực hùng hậu vô cùng ngưng tụ mà thành. Thân thể vẫn còn như thực chất, bất quá, Thiên Ma diễm tràn ngập kia lại là không thể che lấp.
Hắn cao giọng nói ra:
– Ta cảm giác được, rất nhiều con dân Chân Ma chi linh biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, loại tình huống này cực kỳ đặc thù! Trước kia những đệ tử Thiên Huyền Tông kia tự cho là diệt sát con dân của chúng ta, kỳ thật, diệt sát như vậy cũng chỉ là ma khí tiêu tán mà thôi, Chân Ma chi linh chúng ta, có thể từ từ tụ lại bản thể mới. Cái gọi là lịch lãm rèn luyện của đệ tử Thiên Huyền Tông, chỉ là một trò chơi mà Thần phụ cùng người cầm quyền của Thiên Huyền Tông định ra…
Vô số Thiên Ma phía dưới đều lẳng lặng lắng nghe, không có một cái nào dám can đảm gây ra tiếng động.
Xích La Thiên Đại Ma Vương tiếp tục nói:
– Mấy ngày nay, lại có người dùng thủ đoạn đặc thù triệt để tàn phá rất nhiều con dân Chân Ma chi linh, tuy điểm tổn thất ấy đối với Thần phụ mà nói là không coi vào đâu. Bất quá, dù sao cũng là Thiên Huyền Tông dẫn đầu phá hủy quy tắc trò chơi, chúng ta cũng không thể theo chân bọn họ khách khí. Cho nên, ta lệnh cho toàn bộ các ngươi xuất động, không cần tuân thủ hạn chế biên giới ngày xưa, quản hắn khỉ gió là khu thứ mấy, xé nát toàn bộ những tu sĩ nhân loại chạy vào đây, một cái cũng không thể buông tha!
– Vâng, Xích La Thiên Đại Ma Vương!
Vô số Thiên Ma cùng kêu lên đồng ý.
– Một trăm lẻ tám Ma Tướng, mang lĩnh đội ngũ của các ngươi, cố gắng bắt được gia hỏa phá hư quy tắc kia đến cho ta!
Xích La Thiên cuối cùng quát.
– Tuân lệnh!
Oanh! Một trăm lẻ tám Ma Tướng thân thể khổng lồ, từ trên mặt đất bay vút mà lên.
Phần phật…
Vô số Thiên Ma theo sau chúng tướng lãnh, bay về phía những phương hướng bất đồng tìm kiếm, đầy trời khắp nơi đều là bóng dáng của Thiên Ma Ngoại Vực, ít nhất cũng có vài chục vạn.
Đại quân Thiên Ma đều xuất động, chỉ còn có ba Đại Ma Vương là không cách nào thoát khỏi hạn chế phong ấn, vẫn bị vây ở trung tâm nhất.
Phong Ma Vực, ma khí mãnh liệt, Ma ảnh bay tán loạn, thoáng cái sôi trào !
Tô Triệt cũng không biết hành vi của mình ở bên trong Phong Ma Vực đã nhấc lên sóng gió động trời, bất quá, có đôi khi không biết cũng là một loại hạnh phúc. Giờ phút này hắn vẫn vô tư với kế hoạch của mình, Thiên Ma cấp thấp ở phụ cận Truyền Tống Trận, dĩ nhiên là số lượng đại giảm, hiệu suất bắt được rõ ràng hạ thấp hơn rất nhiều.
– Chẳng lẽ, Thiên cấp thấp ở bên này, đã bị chúng ta bắt không còn rồi hả?
Trong nội tâm Tô Triệt nghi hoặc.
– Có khả năng a.
Lão Hắc trả lời:
– Có lẽ là chúng ta ra tay được quá độc ác, số lượng Thiên Ma không kịp bổ sung.
Nếu không, chúng ta đi vào bên trong sâu hơn một chút, tìm kiếm những nguồn lương thực khác?
Tô Triệt do dự một lát, trong nội tâm bác bỏ nói:
– Không được! Ví dụ lòng tham không đáy, ngược lại thành công không thấy đâu mà thất bại thì ê chề. Có khi mất cả tính mạng. Chúng ta không thể bởi vì thu hoạch nhất thời mà đắc ý quên hình. Trước đó đã nghĩ kỹ, chỉ có thể kiếm tiện nghi ở phụ cận Truyền Tống Trận, vậy thì không thể bởi vì bất luận lý do gì mà mạo hiểm xâm nhập.
Chương 87 : Phong Ma dị trạng
– Chủ nhân nói rất đúng.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc gật đầu thụ giáo:
– Đúng vậy a, nếu như đi quá xa, đừng nói là không may gặp phải Ma Tướng, tùy tiện đến một cái Ma đầu, cũng không phải chúng ta có thể ứng phó.
Vì vậy, chủ tớ hai người khắc chế tham niệm, như cũ bồi hồi ở phụ cận Truyền Tống Trận, tối đa cũng chỉ là rời xa hơn mấy trăm trượng mà thôi.
Lại qua hơn một canh giờ, rốt cục Tô Triệt và lão Hắc xác định, tình huống Phong Ma Vực có chút không bình thường, một bóng dáng Thiên Ma Ngoại Vực cũng không có, trước mắt chỉ là một mảnh khu vực không không đãng đãng.
Không phải nói ở bên trong Phong Ma Vực, cái gì cũng thiếu, chỉ là không thiếu Thiên Ma sao? Sao lại xuất hiện loại tình huống này?
Liếc mắt nhìn lại, khắp nơi đều là một mảnh tĩnh mịch, những ngày này, sẽ không có an tĩnh qua như vậy. Tô Triệt không khỏi nói thầm:
– Xem điệu bộ này, giống như là yên lặng trước khi bão tố tiến đến, cảm giác không quá tốt ah!
– Chủ nhân, chúng ta đã đạt được mục đích, vẫn là nên rời đi a.
Lão Hắc đề nghị nói:
– Dù sao, đã bắt hơn một ngàn Thiên Ma, đầy đủ cho chúng ta thôn phệ rất lâu rồi, ngày sau tìm cơ hội đi vào một chuyến nữa là được rồi.
– Rời khỏi Phong Ma Vực?
Tô Triệt yên lặng cân nhắc một phen, dứt khoát gật đầu:
– Chúng ta là tiểu nhân vật chịu không được giày vò, cẩn thận một chút luôn là đúng, đi!
Quyết định chủ ý, cũng không đi lo lắng Ngọc Thanh cùng Linh Lung sẽ như thế nào, dù sao, thực lực người ta cao cường, căn bản không cần mình hỗ trợ. Nói khó nghe một chút, mình không gây phiền phức cho người ta đã là tốt rồi.
Tô Triệt quay người mà đi, rất nhanh liền đi vào Truyền Tống Trận, tay đè truyền tống tinh thạch ở trận tâm, quán thâu chân khí vào bên trong, trong nội tâm mặc niệm “phản hồi Đãng Ma Phong”.
– Ồ? Không có phản ứng?
– Có phải là không đủ chân khí hay không?
Trong nội tâm Tô Triệt lộp bộp thoáng một phát, tiếp tục gia tăng lượng chân khí quán thâu, thế nhưng mà, Truyền Tống Trận vẫn là không phản ứng chút nào.
Đổi qua vị trí lại thử mấy lần, như trước là như thế!
– Không xong rồi!
Rốt cục Tô Triệt cũng xác nhận, nhất định là Phong Ma Vực đã xảy ra biến cố nào đó, làm cho Truyền Tống Trận cũng mất đi tác dụng.
– Làm sao có thể?
Trong Tiên Ngục, rất nhanh lão Hắc tìm đọc được sách vở có tương quan, đồng dạng là đầu đầy sương mù:
– Không đúng, căn cứ ghi lại, chưa bao giờ Phong Ma Vực phát sinh qua sự kiện cùng loại, chưa từng đề cập tới Truyền Tống Trận còn có thể không nhạy ah.
– Chưa bao giờ có sao?
Tô Triệt nhướng mày.
– Đúng vậy.
Lão Hắc trả lời:
– Bản điển tịch này ghi lại lịch sử của Phong Ma Vực, hẳn là thập phần nguyên vẹn, từ hai ngàn bốn trăm năm trước hình thành đến bây giờ, ở bên trong tất cả gần ngàn sự kiện lớn nhỏ, đều không có miêu tả qua loại cục diện như hôm nay. Như thế nào hết lần này tới lần khác chúng ta lại là người đầu tiên hứng chịu cơ chứ.
Nói đến đây, lão Hắc cùng Tô Triệt đều ngây ngẩn cả người, mình cũng tỉnh ngộ đến: gây chuyện không tốt, biến cố hôm nay là chúng ta làm ra a…
– Cái này phiền toái rồi.
Trong nội tâm Tô Triệt cười khổ:
– Lão Hắc, đoán chừng là nữ ma đầu nào đó chọn trúng ngươi, muốn lưu ngươi lại làm con rể a.
– Chủ nhân, loại chuyện này mà ngài cũng có thể biên ra được sao?
Lão Hắc níu lấy má của mình:
– Bộ dáng ta thế này này, còn có người để ý sao? Hơn nữa, Thiên Ma Ngoại Vực không có phân chia nam nữ, làm sao có vợ chồng mà nói?
Tô Triệt ha ha cười cười, cũng chỉ là mua vui trong khổ mà thôi.
Kế tiếp, Tô Triệt chưa từ bỏ ý định mà vòng quanh Truyền Tống Trận giày vò một trận, vẫn không thể kích phát tác dụng truyền tống của nó, như là hoàn cảnh quanh mình vậy, tĩnh mịch nặng nề, không có phản ứng.
– Chủ nhân, có người đến.
Đột nhiên Lão Hắc nhắc nhở.
Tô Triệt vội vàng trốn tới đằng sau một cái cột đá, lặng lẽ nhìn ra phía ngoài, quả nhiên, liền gặp được ba bóng người chạy đến bên này, đã tiếp cận đến ở trong một trăm trượng rồi.
– Có lá gan tiến vào Phong Ma Vực lịch lãm rèn luyện, ít nhất là đệ tử Luyện Khí hậu kỳ, vì cái gì bọn hắn không phi hành chứ?
Tô Triệt sinh lòng nghi vấn.
– Trên không Phong Ma Vực ma khí nồng đậm, bay đi lên rất dễ dàng làm chân khí hỗn loạn, thần trí mơ hồ. Không đến Kim Đan kỳ, không dám phi hành ở nơi này.
Lão Hắc đã sớm xem qua tất cả các sách vở liên quan đến nơi này, vấn đề này ngược lại là không khó được hắn.
Trong nội tâm Tô Triệt gật đầu, đã thấy rõ ba đạo nhân ảnh kia, dĩ nhiên là bọn người Thiên Lô Phong Hoa Lộc.
Ven đường không có Thiên Ma Ngoại Vực ngăn cản, tốc độ chạy trốn của bọn hắn rất nhanh, trong chớp mắt liền đi tới trước mặt Truyền Tống Trận, hơn nữa, thần sắc của bọn họ đều là rất lo lắng, sắc mặt khó coi, nhất định là đã tao ngộ nguy nan nào đó, đang trốn chạy để khỏi chết.
– Người nào?
Hoa Lộc phát giác được đằng sau cột đá trốn tránh một người, liền lớn tiếng quát hỏi.
– Là ta.
Tô Triệt vội vàng hiện thân hình, mở hai tay ra bày bộ dạng vô hại.
– Là ngươi!
Hoa Lộc đương nhiên còn nhớ rõ đệ tử ngoại môn Huyền Cơ Phong này, ngược lại là làm hắn cảm thấy kỳ quái:
– Ngươi vẫn còn sống?
Tô Triệt giả bộ như là vẻ mặt người vô tội, lập tức giải thích nói:
– Mấy ngày trước, Ngọc Thanh sư huynh đưa ta tới chỗ này, nói là kề bên này tương đối an toàn, để cho ta ở chỗ này một mình tu hành.
Hoa Lộc đâu còn lo lắng những chuyện nhỏ nhặt này, giờ phút này chỉ muốn mau chóng rời khỏi Phong Ma Vực, lạnh giọng nói ra:
– Mở ra!
Tô Triệt nhảy ra khỏi Truyền Tống Trận, trong nội tâm tinh tường, bọn hắn sốt ruột ly khai nơi đây, bất quá, hừ hừ, cái Truyền Tống Trận kia đã…
Quả nhiên, bọn người Hoa Lộc đồng dạng thử mấy lần, Truyền Tống Trận vẫn là không phản ứng chút nào.
– Ngươi làm cái gì?
Hoa Lộc mãnh liệt xoay người, hướng về phía Tô Triệt nghiêm nghị chất vấn.
– Ta cái gì cũng không có làm.
Tô Triệt nhún nhún vai, giải thích nói:
– Mấy canh giờ trước, ta cảm giác không khí quanh mình có chút không đúng lắm, trong nội tâm e ngại, muốn rời khỏi nơi đây. Lúc này mới phát hiện, Truyền Tống Trận không thể khởi động rồi, ta cũng không biết đây là duyên cớ nào.
– Thật sự không khởi động được rồi?
Hai tùy tùng sau lưng Hoa Lộc càng là sắc mặt đại biến, thần thái hoảng sợ biểu lộ ra ngoài không thể nghi ngờ.
– Có phải ngươi phá hủy Truyền Tống Trận hay không?
Một người trong đó trừng mắt nhìn Tô Triệt, mặt mũi tràn đầy khí thế hung ác.
– Ta như thế nào làm loại chuyện này?
Tô Triệt không sợ hãi chút nào mà phản bác nói:
– Ta cũng không phải nghĩ đã sống đủ, sao lại đi hủy đường lui.
– Nói không chừng, ngươi đã không phải là nhân loại rồi, bị Thiên Ma nhập vào thân, biến thành khôi lỗi!
Người nọ cao giọng thét lên, biểu hiện ra hắn đã bối rối đến mất đi khả năng phán đoán.
Bất quá, hắn ngược lại cũng có được vài phần khả năng, Hoa Lộc ở một bên tiếng nói trầm thấp, nhìn hai tùy tùng nói:
– Bắt hắn lại, trước trói nói sau.
Chương 88 : Chung sức hợp tác
– Con mẹ nó… người Thiên Lô Phong, đều là bộ dạng đức hạnh này!
Trong nội tâm Tô Triệt mắng to một tiếng, thà rằng mạo hiểm chạy vào Phong Ma Vực, cũng không muốn ăn phần khuất nhục này, vì vậy, lại một lần nữa không chút do dự quay người bỏ chạy.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc cũng tức giận đến không kiềm được, kêu la nói:
– Oa nha nha, tức chết lão Hắc ta rồi! Không được, ta còn muốn đánh La Liên Kiều kia một chầu, ai bảo hắn là người của Thiên Lô Phong.
Tô Triệt bỏ chạy về phía trung tâm Phong Ma Vực, mặc dù bọn người Hoa Lộc có được tốc độ viễn siêu hắn, nhưng lại không có can đảm đuổi tới, bởi vì, bọn hắn dùng hết toàn lực, hao tổn hai sư huynh đệ, mới thoát khỏi bên trong chạy ra, lúc này đâu có điên mà chạy trở lại chứ.
– Mẹ nó!
Hoa Lộc bổ xuống một chưởng, chân khí mênh mông mãnh liệt mà ra, oanh một tiếng, trên mặt đất nổ tung một cái động lớn. Vậy mà Truyền Tống Trận không nhạy rồi, tình cảnh lui về phía sau không cửa, làm cho hắn trong lúc nhất thời không biết làm sao.
Tô Triệt chạy ra tầm hơn mười trượng, chứng kiến ba người Hoa Lộc cũng không có đuổi theo, liền dừng bước lại đứng vững. Bọn hắn đã không truy, mình cũng không cần phải chạy vào hang ổ của Thiên Ma Ngoại Vực tự tự sát.
– Tiểu tử, ngươi chờ đó cho ta!
Vừa bắt đầu làm khó dễ Tô Triệt chính là người la lớn kia.
Hoa Lộc tự kiềm chế thân phận, ngược lại là không thể nào nhằm vào đệ tử ngoại môn như Tô Triệt hô to gọi nhỏ, mà là quay người tiến vào trong Truyền Tống Trận, đồng dạng chưa từ bỏ ý định mà bắt đầu thử một lần lại một lần khởi động truyền tống trận.
Lão Hắc cũng nói thầm:
– Tốt lắm, lông mày cây chổi, mắt híp, mũi tẹt, miệng cóc… Ta nhớ kỹ bộ dáng các ngươi, một ngày nào đó, ta sẽ bắt các ngươi vào trong này, hảo hảo mà giáo huấn, sửa tật xấu cho các ngươi.
Kỳ thật, ba đệ tử Thiên Lô Phong kia cũng không phải có bộ dạng như lão Hắc hình dung vậy. Mũi hơi có chút tẹt xác thực là tình hình thực tế, còn những phương diện khác, lớn lên coi như đoan chính.
Tô Triệt ngược lại là không thèm để ý, yên lặng mà đứng nguyên tại chỗ.
Đợi chỉ chốc lát sau, xa xa lại chứng kiến vài đạo thân ảnh chạy tới bên này, theo khoảng cách tiếp cận, cũng xác nhận, bọn họ đều là đệ tử nội môn Luyện Khí hậu kỳ của mười ngọn chủ phong. Mỗi một cái đều là thần sắc bối rối, rõ ràng tao ngộ qua nguy hiểm như bọn người Hoa Lộc.
– Chuyện gì xảy ra?
– Không thể dùng Truyền Tống Trận?
– Vậy phải làm sao bây giờ?
– Hoa Lộc sư huynh, đây là có chuyện gì? Vì cái gì Phong Ma Vực xảy ra dị trạng này?
Đã biết Truyền Tống Trận không thể khởi động, bọn họ đều là bảy mồm tám lưỡi mà bắt đầu thảo luận hỏi thăm, dù sao, ở bọn hắn xem ra, ba người Hoa Lộc là nhóm người đến Truyền Tống Trận sớm nhất.
Kế tiếp, lục tục ngo ngoe chạy đến không ít người, trước mặt Truyền Tống Trận tụ tập mười mấy tên đệ tử lịch lãm rèn luyện, tràng diện càng trở nên hỗn loạn thêm.
Thẳng đến khi Tô Triệt thấy được thân ảnh của Ngọc Thanh cùng Linh Lung từ phương xa xuất hiện, lúc này trong nội tâm mới âm thầm thở phào nhẹ nhỏm. Người có thể cho mình chỗ dựa rốt cuộc đã tới, cũng là bởi vì, hai huynh muội bọn họ bình yên vô sự, cũng không có táng thân a…
– Tô Triệt, sao ngươi còn ở nơi này?
Lúc khoảng cách còn vài chục trượng, Linh Lung hỏi trước.
Thần thái hai huynh muội hơi có vẻ mỏi mệt, bất quá nói tóm lại, quần áo chỉnh tề, chưa từng bị thương, tình huống coi như không tệ.
– Ngọc Thanh sư huynh, Linh Lung sư tỷ, hai canh giờ trước, ta cảm giác tình hình không đúng, muốn rời khỏi, lại phát hiện Truyền Tống Trận không khởi động được rồi…
Tô Triệt tiến lên đón, đem một ít tình huống phát sinh vừa rồi giảng thuật một lần, kể cả chuyện ba người Thiên Lô Phong Hoa Lộc muốn bắt mình.
– Từ trước đến nay bọn hắn đều là vô sỉ như vậy!
Linh Lung oán hận mà chửi nhỏ một câu.
– Không có việc gì là tốt rồi…
Mày kiếm Ngọc Thanh trói chặt, giờ phút này sự tình hắn lo lắng là, Truyền Tống Trận đã mất linh, những người chúng ta vượt qua cửa ải lần này như thế nào.
Ngọc Thanh và Linh Lung đã đến nơi này, Tô Triệt có thể yên tâm lớn mật mà đi theo đám bọn hắn tới trước mặt Truyền Tống Trận. Ba người Hoa Lộc cũng coi như sáng suốt, không có nhắc lại chuyện Tô Triệt có khả năng bị Thiên Ma nhập vào thân thể. Bởi vì, giờ phút này căn bản không phải thời điểm tranh luận loại chuyện này. Hơn nữa, Tô Triệt là nhân vật nhỏ như vậy, cũng không đáng để mọi người gây ra mâu thuẫn nội bộ trong thời khắc nguy hiểm này.
Lại một lát sau, đệ tử lịch lãm rèn luyện đuổi ở đây đã đạt đến hơn trăm người, mọi người tao ngộ hoàn toàn nhất trí, đều là gặp một chi đại quân Thiên Ma, do một đầu Ma Tướng suất lĩnh, số lượng Ma đầu rất đông…
– Thiên Ma Ngoại Vực khuynh sào xuất động, hoàn toàn đột phá giới hạn khu vực, hơn nữa là vô cùng có trật tự mà hợp thành vô số quân đoàn vây quét chúng ta. Cái này ở trong lịch sử hơn hai nghìn năm của Phong Ma Vực, còn là lần đầu tiên. Biến cố như thế, đã không phải là đệ tử hậu bối chúng ta có thể giải quyết được, phải mau chóng nghĩ biện pháp thông tri sư tôn đại nhân của từng ngọn chủ phong tới đây.
Người nói chuyện, là một nữ tử tuổi còn trẻ, cùng Ngọc Thanh, Hoa Lộc đồng dạng, tu vi đều là Luyện Khí Đại viên mãn, Ngọc Thanh xưng nàng là Mộc Vân sư muội.
Lão Hắc báo lên tư liệu là: Thiên Cơ Phong Mộc Vân, hai mươi bốn tuổi, đệ tử nội môn Phong Vân Bảng bài danh thứ tám. Mặt khác, Thiên Cơ Phong một trong mười ngọn chủ phong, chủ tu trận pháp chi đạo.
Lời của Mộc Vân đã nhận được mọi người nhất trí tán thành, Ngọc Thanh lại bổ sung nói:
– Ta suy nghĩ, quân đoàn Thiên Ma bức bách chúng ta từ tất cả các khu vực tới đây, chính là vì muốn hốt gọn chúng ta một mẻ. Đoán chừng, rất nhanh chúng sẽ giết đến.
Ngọc Thanh suy đoán, khiến cho rất nhiều người sợ hãi, Mộc Vân, Hoa Lộc cùng mấy người có thực lực cường đại, sắc mặt đều ngưng trọng im ắng gật đầu.
– Vậy phải làm sao bây giờ? Một khi Đại quân Thiên Ma giết đến, những người chúng ta này, chẳng phải là chết chắc hay sao?
– Đúng vậy a, mặc dù có trưởng bối sư môn đến đây nghĩ cách cứu viện, lúc đó cũng không còn kịp rồi!
– Đã xong, cái này xong đời, vừa rồi lúc chạy trốn, các loại phù lục cũng đã tiêu hao không còn, hiện tại, ta đã là sơn cùng thủy tận, ngăn cản quân đoàn Thiên Ma như thế nào đây?
Không ít người là thất kinh, đã hoàn toàn không có tâm cao khí ngạo của đệ tử nội môn như những ngày bình thường rồi.
– Tỉnh táo một ít!
Sắc nhan Mộc Vân lạnh lẽo, mặt treo sương lạnh, quát lớn:
– Bối rối như thế, còn có thể thống gì?
Lại chỉ vào Tô Triệt đứng ở trong đám người nói ra:
– Thân là đệ tử nội môn, tu vi mỗi một cái đều là Luyện Khí hậu kỳ, ngươi nhìn xem, lại không trấn định bằng vị tiểu sư đệ kia.
Bị nàng nói như vậy, ánh mắt của mọi người thoáng cái tụ tập đến trên người Tô Triệt, cái này mới phát hiện, thật đúng là, tu vi của tiểu gia hỏa này chỉ là Luyện Khí tầng hai, thần sắc cực kỳ tự nhiên, biểu lộ trên mặt cũng không phải cảm giác cứng ngắc như cố gắng trấn định.
Chương 89 : Chung sức hợp tác
– Đệ tử ngoại môn Luyện Khí tầng hai, sao lại chạy đến bên trong Phong Ma Vực chứ?
Lúc này không ít người mới sinh lòng hiếu kỳ hỏi.
Trước mắt bao người, mặt ngoài Tô Triệt trấn định, nhưng vụng trộm có chút có tật giật mình, dù sao Phong Ma Vực dị biến rất có thể có quan hệ với mình, cho nên, rất không hi vọng thành tiêu điểm cho mọi người chú ý.
Nhìn thấy mọi người sinh lòng nghi vấn, Ngọc Thanh chủ động giải thích nói:
– Tô sư đệ là ta mang vào, hắn là đệ tử trọng điểm bồi dưỡng của Huyền Cơ Phong dược viên linh thảo.
– Đệ tử trọng điểm bồi dưỡng, ngươi còn mang hắn vào Phong Ma Vực? Đây là trọng điểm bồi dưỡng, hay là trọng điểm mưu sát?
Mộc Vân đạm nhạt mà lườm Ngọc Thanh, lời nói này, nghe rất giống bới móc, bất quá, ngữ khí lại có chút uyển chuyển, thậm chí lộ ra chút cảm giác khác thường.
Ngọc Thanh lắc đầu cười khổ nói:
– Ai sẽ ngờ tới, lại xuất hiện biến cố bực này chứ.
Huyền Cơ Ngọc Thanh rất có duyên với nữ nhân, ở toàn bộ Thiên Huyền Tông rất nổi danh. Giờ phút này, Hoa Lộc lại một lần nữa kiềm nén không được ghen ghét trong lòng, mở miệng ngắt lời nói:
– Hiện tại không nên nói tới những chuyện này, đã đoán được quân đoàn Thiên Ma sắp truy sát tới đây. Chúng ta cần phải nắm chặt thời gian làm chuẩn bị trước khi chiến đấu. Mộc Vân sư muội, còn muốn làm phiền các sư huynh đệ Thiên Cơ Phong các ngươi, mau chóng bố trí tốt một trận pháp phòng thủ. Có trận có thể thủ, chúng ta còn có thể chống đỡ nhiều trong chốc lát, cố gắng đợi đến lúc trưởng bối sư môn đến đây nghĩ cách cứu viện.
– Tốt.
– Tốt.
Kể cả Mộc Vân ở bên trong, vài tên đệ tử Thiên Cơ Phong cùng một chỗ gật đầu.
Hơn một trăm tên đệ tử nội môn nhao nhao bận rộn, giờ khắc này, tất cả mọi người đều bỏ đi thành kiến, chung sức hợp tác. Chỉ có một mình Tô Triệt bởi vì thực lực chưa đủ, không giúp đỡ được cái gì, chỉ có thể đứng ở trung ương Truyền Tống Trận, miễn cho chính mình vướng chân vướng tay, ảnh hưởng người khác bố trí trận pháp.
Một lát sau, chợt nghe tiếng nói thanh thúy của Mộc Vân vang lên:
– Chúng ta muốn bố trí một pháp trận phòng ngự thổ hệ, cần một ít Linh Phù phòng ngự thổ hệ củng cố mấy chỗ mắt trận. Người nào còn Linh Phù phòng ngự thổ hệ hay không, hi vọng mọi người cống hiến ra. Loại thời khắc này, lực phòng cá nhân không hề có tác dụng, chỉ có lực lượng chỉnh thể, mới có thể chống lại quân đoàn Thiên Ma tập kích, hi vọng mọi người có thể hiểu rõ đạo lý này.
Lời nói của Mộc Vân rất rõ ràng, tình huống trước mắt, mọi người coi như là cùng sinh cùng tử rồi, ai còn tàng tư, hoàn toàn là hành vi ngu xuẩn nhất.
Thế nhưng mà, tuy đều đạo lý minh bạch, nhưng vừa rồi trong quá trình chạy trốn chết, linh phù của tất cả mọi người đều đã là tiêu hao hầu như không còn, nhất là loại linh phù phòng ngự. Nói đi cũng phải nói lại, cũng may là mang nhiều mấy tờ Linh Phù phòng ngự, mới có thể giữ được tánh mạng trốn đến nơi đây, nếu không, cũng đồng dạng như những sư huynh đệ bất hạnh gặp nạn kia, sớm đã bị đại quân Thiên Ma nuốt đến hài cốt không còn rồi.
Mộc Vân liền hô ba lượt, chỉ nhận được sáu cái Linh Phù phòng ngự thổ hệ, đều là linh phù Hạ phẩm có uy lực yếu nhất.
– Aii, mấy tờ như vậy, có thể tạo được bao nhiêu tác dụng…ke chuyen ma
Mộc Vân nắm lấy mấy tấm linh phù đang cúi đầu thở dài, lại không nghĩ rằng, lại có người đi lên đây, nhìn mình thấp giọng nói ra:
– Sư tỷ, ta đây còn có mấy tờ, tỷ xem có thể sử dụng được không?
Ngẩng đầu nhìn lên, là tiểu sư đệ ngoại môn Luyện Khí tầng hai kia, khi nhìn Cốt Linh của hắn, niên kỷ chỉ có mười lăm tuổi. Mộc Vân vốn tưởng rằng, một đệ tử ngoại môn như vậy, hẳn là cầm không ra mặt hàng nào tốt, nhiều lắm là mấy tờ linh phù Hạ phẩm, thế nhưng mà, tiếp nhận mấy miếng linh phù kia nhìn lên, nàng lập tức ngây ngẩn cả người.
Dĩ nhiên là bốn tấm Linh Phù phòng Ngự thổ hệ Trung phẩm, còn có một tờ Thượng phẩm Kim Cương Thạch Bích Thuật.
– Linh phù Thượng phẩm!
Mộc Vân không khỏi sợ hãi thán phục lên tiếng.
Cũng không phải nàng ngạc nhiên vì chưa được chứng kiến linh phù Thượng phẩm, ngược lại mà nói, thời điểm tiến vào Phong Ma Vực, nàng cũng tùy thân mang theo mấy tấm linh phù Thượng phẩm, thế nhưng mà, vừa rồi trong quá trình trốn chết, vì bảo vệ mình cùng mấy sư huynh đệ khác, tất cả linh phù đều đã tiêu hao hết. Không nghĩ tới, tiểu sư đệ trước mắt này lại có hàng tồn. Thật sự là không biết, đến cùng hắn mang theo bao nhiêu tấm Linh Phù phòng ngự, mới có thể ở trong đại quân Thiên Ma đuổi giết trốn tới nơi này…
Phát giác được nàng ngạc nhiên, Tô Triệt chủ động giải thích nói:
– Ta không có xâm nhập Phong Ma Vực, chỉ ở bên này lịch lãm rèn luyện, cho nên, cũng không có gặp phải quân đoàn Thiên Ma.
– Nha.
Mộc Vân nhẹ gật đầu, trong lòng tự nhủ lúc này mới hợp lý. Bất quá, nàng vẫn là nghiêm mặt nói ra:
– Tình huống trước mắt, một tấm linh phù Thượng phẩm như vậy, đối với toàn bộ trận pháp có thể phát ra tác dụng trọng yếu nhất, tiểu sư đệ, ngươi rất là chí công vô tư a! Nếu như có thể vượt qua cửa ải lần này, còn có thể giữ được tánh mạng ly khai Phong Ma Vực, ta và những người khác nhất định sẽ đền bù tổn thất cho ngươi gấp mười gấp trăm lần.
– Sư tỷ nói quá lời.
Tô Triệt cực kỳ hào phóng cười nói:
– Mấy miếng linh phù mà thôi, với ta mà nói, cũng không coi vào đâu.
– Tốt.
Mộc Vân gật đầu lần nữa, xem như ghi tạc Tô Triệt trong lòng.
Sau khi làm xong, Tô Triệt vẫn là lui vào trong Truyền Tống Trận, vô thanh vô tức mà nhìn xem náo nhiệt.
Một ít đệ tử nội môn đang bận rộn ở phụ cận, đã được biết Tô Triệt dĩ nhiên là cống hiến lớn nhất, nhao nhao gật đầu gửi tới lời cảm ơn đối với Tô Triệt, hoặc là duỗi ngón tay cái thoáng một phát…
Trước khi đến, Tô Triệt từng ở Vật Hoa Phong bổ sung mười linh phù Trung phẩm, ba linh phù Thượng phẩm, căn cứ trên nguyên tắc bảo vệ tánh mạng, loại linh phù phòng ngự chiếm đa số, ở trong đó, lại dùng Linh Phù phòng ngự thổ hệ làm chủ, bởi vì thổ hệ phòng ngự có hiệu quả mạnh nhất. Không nghĩ tới, lại bởi vì những linh phù này, lại chiếm được hảo cảm cùng tôn trọng của nhiều đệ tử nội môn như vậy, cũng coi như là một thu hoạch ngoài ý muốn.
Bởi vì, trên đường tu tiên, nhân tố nhân mạch cũng là cực kỳ trọng yếu.
Mấy người đệ tử Thiên Cơ Phong, tùy thân đều mang theo tài liệu bày trận, sau khi tiến vào Phong Ma Vực, những tài liệu kia cũng không có tiêu hao, giờ phút này vừa vặn đều đem ra hết.
Tại dưới sự chỉ huy của bọn hắn, hơn một trăm đệ tử nội môn đồng tâm hiệp lực, tốc độ bày trận ngược lại là rất nhanh, bất quá, Mộc Vân vừa mới phân phối một ít chỗ đứng cho mọi người, mọi người cũng cảm giác được toàn bộ Thiên Địa bỗng nhiên ảm đạm xuống.
Ngẩng đầu nhìn lên, nơi chân trời xa xa kia, hào quang phong ấn bị một mảnh mây đen triệt để che chặn.
Không, ở đây làm gì có mây đen, rõ ràng là đại quân Thiên Ma đã giết đến, phô thiên cái địa, vô biên vô hạn.
Chương 90 : Lập trường của cộng đồng
Mộc Vân cao giọng hô:
– Nhanh! Tất cả mọi người bình tĩnh, chuẩn bị chiến đấu, ta sắp mở ra trận pháp rồi!
Hơn một trăm đệ tử nội môn xông vào trong trận, y theo chỗ đứng mà Mộc Vân sớm chỉ thị qua, tất cả mọi người hoàn thành một bước chuẩn bị cuối cùng.
Có thể trở thành đệ tử nội môn của Thiên Huyền Tông, tố chất tổng hợp của bọn hắn không có khả năng quá kém, đã đến thời khắc nguy cơ chính thức, không ai bởi vì bối rối mà phạm sai lầm, tất cả mọi người đều là sắc mặt nghiêm nghị, trận địa sẵn sàng đón quân địch.
Đương nhiên, vẫn chỉ có Tô Triệt là một mình không có việc gì, chỉ có thể thành thành thật thật đứng ở trong truyền tống trận. Giờ phút này, Truyền Tống Trận cũng bị bọn người Mộc Vân bố trí đại trận phòng ngự thổ hệ bao ở bên trong, trước mắt mà xem, cũng là địa phương an toàn nhất.
Phần phật á…
Gió lớn nổi lên, bụi đất tung bay, mấy chục vạn đại quân Thiên Ma đã bay đến phụ cận.
Mây đen cuồn cuộn, quỷ rít gào liên tục, chỉ có từng được trải qua, mới minh bạch hơn mười vạn Thiên Ma từ trên đầu đè xuống, loại uy thế kia là khủng bố bực nào.
– Thiên Cơ Bàn Thạch Trận, khởi!
Mộc Vân khẽ kêu một tiếng, kích phát tấm Thượng phẩm linh phù duy nhất kia, lập tức linh lực thổ hệ gia trì ngay chỗ nàng đứng, cũng chính là trận nhãn của cả đại trận.
Oanh!
Hào quang màu nâu lập tức thoáng hiện, bao dung toàn bộ đệ tử của Thiên Huyền Tông ở bên trong, đại địa chi lực mênh mông bị Bàn Thạch Trận hút qua, mơ hồ tạo thành ảo ảnh một tòa núi lớn, lơ lửng ở trên đỉnh đầu của các đệ tử.
Thiên Cơ Bàn Thạch Trận, hấp thu thiên địa nguyên khí ngưng tụ thành núi cao trùng điệp thủ hộ, trầm trọng nghiêm mật, phòng thủ kiên cố.
Trận pháp quy mô bực này, cho dù là Trúc Cơ kỳ tu sĩ, chỉ bằng một mình mình, dốc toàn lực cũng khó có thể hoàn thành, cho nên chỉ có giống như vậy, cần mọi người đồng tâm hợp tác mới có thể thực hiện.
Trăm người đồng thời phát lực, hợp thành một tòa đại trận trăm người.
Trận pháp vừa mới mở ra, đại quân Thiên Ma phần phật vây tụ lại, như là mây đen phô thiên cái địa che khuất bầu trời, bao phủ Thiên Cơ Bàn Thạch Trận ở bên trong.
– Đệ tử Thiên Huyền Tông, chịu chết đi!
Ma Âm chấn động, nổ vang như sấm, tiếng gầm khủng bố xoáy lên đạo đạo bão cát trên mặt đất, không biết đây là bao nhiêu Thiên Ma cùng gầm rú lên mới có thể chế tạo ra uy thế lớn như vậy.
Đệ tử Thiên Huyền Tông thân ở bên trong trận pháp bảo hộ, hơn nữa chân khí bản thân phòng hộ, cũng không có sợ trình độ công kích bực này. Chỉ có Tô Triệt vì tu vi quá thấp, bị chấn đến khí huyết di động, váng đầu hoa mắt, suýt nữa ngã ngồi trên mặt đất. May là có một dòng nước ấm từ trong Tiên Ngục chảy ra bảo vệ đầu, kịp thời triệt tiêu Ma Âm rót vào tai, lúc này mới bảo trụ được, không có mất mặt xấu hổ.
Tô Triệt đương nhiên biết rõ, đây là lão Hắc dùng sinh mệnh lực giúp mình, trong nội tâm thở dài:
– Tu vi quá thấp, yếu đuối ah!
– Không việc gì đâu, chủ nhân.
Lão Hắc an ủi:
– Những người chung quanh này, kém cỏi nhất cũng là tu vi Luyện Khí hậu kỳ, hiện tại vẫn không thể so sánh với cùng bọn họ. Bất quá, rất nhanh sẽ đuổi kịp bọn hắn mà thôi, huống hồ, ở cùng cấp bậc Luyện Khí sơ kỳ, chủ nhân đã không có đối thủ.
– Như vậy cũng tốt, có chỗ so sánh, mới có thể càng thêm rõ ràng, hiểu rõ với bản thân chưa đủ, miễn cho chính mình thoáng lấy được một chút thành tích sẽ đắc chí.
Trong nội tâm Tô Triệt tự nói.
Lúc này, trên bầu trời giáng xuống hơn một trăm thân ảnh cự đại, mấy đệ tử nội môn chung quanh nghẹn ngào kinh hô:
– Ma Tướng, nhiều Ma Tướng như vậy!
Một trăm lẻ tám Ma Tướng đồng thời xuất hiện, riêng phần mình biến ảo thành cự nhân thân cao mấy trượng. Giữa không trung, một tên Ma Tướng trong đó từ trên cao nhìn xuống quát:
– Đệ tử Thiên Huyền Tông, bọn ngươi biết tội hay không?
Phần đông đệ tử Thiên Huyền Tông đều ngạc nhiên:
– Biết tội? Biết tội gì? Thiên Ma Ngoại Vực cũng hỏi ra loại lời này sao, thế gian này, còn có sinh vật gì tội ác tày trời hơn chúng nó sao?
Bất quá, tuy trong nội tâm nghĩ như vậy, nhưng tất cả mọi người ngược lại là ước gì câu thông một phen cùng những Ma Tướng này, như vậy có thể kéo dài thời gian, cũng có thể làm tinh tường, tại sao chúng phải xuất động đại quân, chế tạo ra một hồi dị biến mà Phong Ma Vực chưa bao giờ có như vậy.
Ngọc Thanh đại biểu mọi người, dùng chân khí ghi âm, xuyên thấu qua trận pháp nói:
– Đệ tử phái ta đến Phong Ma Vực lịch lãm rèn luyện, đã là lệ cũ hơn hai nghìn năm, chúng ta không rõ ràng lắm, tội mà ngươi nói, chỉ chính là cái gì?
– Lịch lãm rèn luyện bình thường, việc đó cũng không tính là gì.
Ma Tướng kia vậy mà bắt đầu bày đạo lý rồi, nó nói ra:
– Những đệ tử Thiên Huyền Tông các ngươi lợi dụng chúng ta tôi luyện kinh nghiệm chiến đấu, chúng ta cũng nguyện ý lấy các ngươi tìm niềm vui, để đuổi tuế nguyệt buồn tẻ, trò chơi như vậy ngược lại cũng không tệ. Thế nhưng mà mấy ngày nay, trong các ngươi lại có người dùng thủ đoạn đặc thù cắn nuốt rất nhiều con dân Chân Ma chi linh chúng ta, đây là diệt sát triệt triệt để để, cướp đoạt triệt triệt để để, tuyệt đối không có thể tha thứ!
– Cái gì là Chân Ma chi linh? Nhân Ma khác đường, chúng ta cũng không phải sống đã đủ, sao lại đi thôn phệ Thiên Ma Ngoại Vực, quả thực là lời nói vô căn cứ!
Bọn người Ngọc Thanh kinh ngạc không thôi, đều không có nghe hiểu nó.
Giờ phút này, chỉ có Tô Triệt và lão Hắc là bừng tỉnh đại ngộ:
– Thì ra là thế, những Thiên Ma cấp thấp kia bị chúng ta trảo vào Tiên Ngục, hoàn toàn đoạn tuyệt liên hệ cùng Phong Ma Vực, chẳng khác gì là biến mất triệt triệt để để… Trận tai họa này, thật đúng là chúng ta làm ra a!
Ma Tướng kia cũng biết, những đệ tử nội môn phía dưới kia còn chưa đủ tư cách biết rõ bí mật chính thức của Phong Ma Vực, bọn hắn cũng không hiểu được đạo lý, Chân Linh bất diệt, Thiên Ma Bất Tử.
Vì vậy, Ma Tướng lại quát:
– Ta tin trong các ngươi tất có một người nghe hiểu được, cũng là người này, đã tạo trận tai vạ này cho các ngươi. Kế tiếp, trừ khi là người này chủ động đứng ra, thừa nhận mình làm hết thảy, nếu không, tất cả mọi người các ngươi phải chết ở chỗ này!
Lần này, bọn người Ngọc Thanh đều nghe hiểu rồi, bất luận ở trong đó tồn tại cái che giấu gì, khẳng định là có một người làm được sự tình, là chỗ mà Thiên Ma Ngoại Vực không thể dễ dàng tha thứ, do đó đã dẫn phát tràng nguy cơ này.
Trong Bàn Thạch Trận, tất cả đệ tử nội môn ngươi xem ta, ta nhìn ngươi, đều cảm giác đối phương có hiềm nghi, nhưng lại cảm thấy ai cũng không giống…
– Là ai? Là ai tạo ra tai họa, tranh thủ thời gian đứng ra, không nên liên lụy mọi người!
Có người nhìn quanh mọi nơi la lớn.
– Hô cái gì hô!
Lúc này có người trách cứ hắn:
– Đừng tưởng ngươi giọng lớn, không biết chừng người đó chính là ngươi!
– Nói láo!
Sắc mặt người nọ đỏ lên mắng:
– Cát Thanh, có cơ hội là ngươi tìm ta gây phiên phức, ngươi có ý tứ gì?