1. Home
  2. Truyện Tiên Hiệp
  3. [Audio] Tiên Ngục dịch
  4. Tập 174: Một lần giao dịch cực kỳ thuận lợi (c866-c870)

[Audio] Tiên Ngục dịch

Tập 174: Một lần giao dịch cực kỳ thuận lợi (c866-c870)

❮ sau
tiếp ❯

Chương 866 : Một lần giao dịch cực kỳ thuận lợi

Cương thi cự nhân kia vậy mà lại mở miệng nói chuyện, chỉ tiếc, lời nó nói cũng không phải là tiếng thông dụng của tiên phàm lưỡng giới hiện nay, mà như một loại ngôn ngữ cực kỳ xa xưa vậy.

– Thực xin lỗi, chúng ta nghe không hiểu ngôn ngữ của ngươi.

Tô Triệt khẽ khom người, ngữ khí ôn hòa, cực có lễ phép nói với hắn.

– Ờ, ngữ điệu Tiên Giới.

Cương thi cự nhân lập tức đổi ngôn ngữ, phát âm hơi lộ ra quái dị, nhưng Tô Triệt vẫn nghe hiểu được.

Cự nhân kia liếc nhìn Tô Triệt, ánh mắt lại trở xuống đến trên người Tiểu Hắc:

– Ngươi biết nói chuyện không?

– Không có ý tứ, hắn sẽ không nói chuyện.

Tô Triệt lập tức tiếp lời nói:

– Nhưng thông qua ta giữa các ngươi vẫn có thể giao tiếp bình thường.

– Tốt!

Cương thi cự nhân gật gật đầu, hỏi:

– Ta muốn biết, trong cơ thể của hắn sao lại có Hỗn Độn chi lực thuần túy như vậy?

– Cái này là bí mật của chúng ta, không tiện nói ra.

Tô Triệt bình tĩnh trả lời:

– Bất quá, nếu ngươi đã hỏi thăm, vậy thì ngươi đối với Hỗn Độn chi lực có ý kiến, hoặc là nhu cầu gì không?

– Có!

Phương thức nói chuyện của cương thi cự nhân phi thường trực tiếp, gật đầu nói:

– Ta muốn yêu cầu hắn một bộ phận Hỗn Độn chi lực, nếu không cho thì ta liền ra tay cướp đoạt!

Tô Triệt lại ha ha cười cười:

– Nếu ngươi cần Hỗn Độn chi lực thì không cần cướp đoạt phiền toái như vậy, chúng ta chỉ cần lấy đồ vật ra trao đổi với nhau là được.

– Trao đổi?

Ngũ quan cứng ngắc như sắt của cương thi cự nhân lộ ra thần sắc quái dị, vù vù múa Thiết Bổng khổng lồ trong tay, nói:

– Ngoại trừ binh khí của ta, ta không còn thứ gì khác có thể trao đổi, nếu ngươi muốn có nó thì tuyệt đối không thể!

– Yên tâm đi, thứ ta muốn không phải nó!

Theo tiến triển nói chuyện với nhau, tâm tình của Tô Triệt càng ngày càng buông lỏng, trực giác nói hắn biết: hẳn là vận khí tốt đã đến, nói không chừng, khối Cầu Sinh Lệnh này có thể đến tay rất dễ dàng!

Nghe được vài câu đối thoại giữa Tô Triệt và cương thi, Tuyết Ngọc Tiên Tử trốn ở phía xa lại thầm nhủ trong lòng:

– Thiên Vũ này vận khí không tốt vậy chứ, nếu có thể dùng Hỗn Độn chi lực đổi lấy Cầu Sinh Lệnh từ trong tay cương thi cự nhân, vậy thì khối Cầu Sinh Lệnh này có được cũng quá dễ dàng đi. Trong quá trình như vậy mình sao có thể tìm được sơ hở từ phía hắn chứ…

Lúc này, cương thi cự nhân lại nhìn Tô Triệt lớn giọng hỏi:

– Không muốn vũ khí của ta, ngươi muốn cái gì?

– Ta có hai yêu cầu!

Tô Triệt phi thường giảo hoạt đưa ra hai yêu cầu, nếu không thể đồng ý, vậy thì tự động giảm bớt một yêu cầu không trọng yếu, đây cũng là một loại kỹ xảo trong cò kè mặc cả.

– Ngươi nó đi!

Cương thi cự nhân lần nữa múa đại côn sắt trong tay, rất có tư thế một lời không hợp liền động thủ cướp đoạt.

– Thứ nhất, ta cần ngươi bảo hộ ta một thời gian ngắn!

Tô Triệt chậm rãi nói ra:

– Thời gian cũng không dài, tính từ thời khắc này, tối đa cũng chỉ là bảy tám ngày thôi, tiếp theo, ta cần thứ đồ vật nhỏ màu đỏ bên hông ngươi.

Thuận theo sự chỉ điểm của Tô Triệt, cương thi cự nhân cúi đầu nhìn về phía hông mình, khi nhìn thấy khối Cầu Sinh Lệnh này, hắn liền dùng một loại ngôn ngữ mà Tô Triệt nghe không hiểu nói thầm câu gì đó, đoán chừng hẳn là “lúc nào lại có thêm thứ này thế”.

Một lệnh bài nho nhỏ treo bên hông một cự nhân thân cao tám trượng, chỉ coi như là một điểm đỏ nhỏ, cực kỳ không bắt mắt. Bàn tay lớn của cương thi cự nhân muốn cầm lấy đồ vật nhỏ như vậy, thậm chí còn có chút tốn sức nữa.

Hắn lấy lệnh bài bên hông xuống, cầm trước mắt nhìn kĩ một chút, có lẽ là xuất phát từ hiếu kỳ nên liền hỏi:

– Cái này là vật gì?

– Một kiện tín vật!

Tô Triệt nửa thật nửa giả trả lời:

– Ta đang tham gia một trò chơi tranh tài, cần đạt được tín vật này mới có thể đạt được thắng lợi. Bởi vậy, ta nguyện dùng một chút Hỗn Độn chi lực để đổi lấy tín vật này.

Cương thi cự nhân tuy rằng bị Tô Triệt gọi là cương thi, nhưng suy nghĩ của hắn lại không sơ cứng, lập tức phản bác nói:

– Một chút thì không được, ta cần ít nhất một phần ba Hỗn Độn chi lực trong cơ thể hắn.

– Nhiều như vậy?

Tô Triệt cố ý toát ra thần sắc phi thường kinh ngạc, phi thường khó xử, trầm ngâm nói:

– Phải biết rằng, trong trận đấu này, ta sẽ tao ngộ phải một ít người cạnh tranh không có hảo ý, ta còn cần hắn bảo hộ nữa. Nếu bị ngươi lấy đi nhiều Hỗn Độn chi lực như vậy, chẳng phải là…

– Không sao!

Cương thi cự nhân khoát khoát tay, côn sắt trong tay gõ hai cái lên thạch quan, phát ra tiếng nổ vang điếc tai:

– Có Hỗn Độn chi lực rồi, ta có thể thoát khỏi sự trói buộc của tòa thạch quan này, đến lúc đó ta sẽ đáp ứng yêu cầu của ngươi, trong khoảng thời gian này ở bên cạnh bảo hộ ngươi.

Nói đến đây, lại chỉ vào Tiểu Hắc quát:

– Ta đoán chừng, năng lực chiến đấu của ta phải mạnh hơn hắn nhiều. Đừng nhìn trong cơ thể hắn có được Hỗn Độn chi lực chí cao vô thượng, nhưng bản thân hắn quá mức nhỏ yếu, vẫn chỉ là một tiểu oa nhi thôi… Ân, cái búa trong tay hắn lại không tệ, hình như là vũ khí của Vu tộc.

– Như vậy ah…

Tô Triệt không muốn đáp ứng quá thống khoái, cố ý trầm ngâm nói:

– Để ta suy nghĩ…

– Được thì được, không được thì ta sẽ đoạt.

Cương thi cự nhân lập tức quát:

– Có gì phải nghĩ chứ!

– Vậy được rồi!

Mượn bậc thang này, Tô Triệt liền thuận thế đáp ứng nói:

– Cứ định như vậy đi.

Về phần một phần ba Hỗn Độn chi lực trong cơ thể Tiểu Hắc, Tô Triệt không để ý chút nào cả. Bởi vì, thực lực của Tiểu Hắc trước mắt còn hơi thấp, dung lượng Hỗn Độn chi lực mà cơ thể có thể chịu tải tương đối có hạn, một phần ba cũng không tính nhiều. Còn rất nhiều Hỗn Độn chi lực do lão Hắc tu luyện ra, tất cả đều chứa đựng ở trong Tiên Ngục, tùy thời đều có thể quán thâu cho Tiểu Hắc.

– Tốt!

Cương thi cự nhân cực kỳ hào sảng, ngón tay gảy nhẹ, vậy mà chủ động bắn khối Cầu Sinh Lệnh nguyên vẹn kia về phía Tô Triệt, hoàn toàn là khí phái ỷ vào thực lực cao thâm, không sợ đối phương đổi ý.

BA~!

Tô Triệt vững vàng tiếp khối Cầu Sinh Lệnh kia vào tay, trong nội tâm lập tức nhẹ nhõm hơn phân nửa.

Mình và Thiên Âm cần có hai khối Cầu Sinh Lệnh, tất cả đều đã đoạt tốt rồi, đây là hai khối Cầu Sinh Lệnh mấu chốt nhất. Về phần vận mệnh của ba thủ hạ Hằng Dịch, Lâm Phong và Miểu Lực, Tô Triệt chỉ có thể nói là, có thể bảo vệ sẽ bảo vệ, không thể bảo trụ, cũng sẽ không tạo thành đả kích tâm lý quá lớn đối với mình. Dù sao, lòng trung thành của bọn hắn hoàn toàn là do Tiên Ngục tầng bốn cưỡng ép cải tạo ra, trước đó, còn là địch nhân đến từ Linh giới muốn bắt mình nữa, quan hệ như vậy không thể nào sánh với tình cảm được tạo dựng chính thức được.

Sau lưng cách đó không xa, Tuyết Ngọc Tiên Tử lại âm thầm thở dài:

– Quả thật bị hắn nhẹ nhõm thu hoạch tới tay, như thế xem ra, tòa bảo tháp này quả nhiên giống như truyền thuyết nói, hẳn là một kiện số mệnh pháp bảo thế chỗ hiếm thấy, có thể chính thức cải biến vận mệnh của một người. . .

Chương 867 : Tứ địch tụ họp (thượng)

Kế tiếp, không đợi cương thi cự nhân mở miệng yêu cầu, Tô Triệt đã chủ động hỏi:

– Ngươi cần có Hỗn Độn chi lực, làm sao để tặng ngươi.

Cương thi cự nhân giơ côn sắt trong tay lên, côn sắt một mặt trực chỉ Tiểu Hắc:

– Để hắn cầm một đầu khác, thông qua vũ khí của ta, truyền thâu Hỗn Độn chi lực tới là được.

Tô Triệt liền thao túng Tiểu Hắc thân cao mười trượng, rầm rầm rầm bước tới vài chục bước, nắm chặt lấy một đầu côn sắt khác, Hỗn Độn chi lực trong cơ thể dùng phương thức hữu hảo bình thản quán thâu tới.

Thực lực của cương thi cự nhân đến cùng cao bao nhiêu, trong nội tâm Tô Triệt cũng không hề có khái niệm, dù sao cũng chưa so đấu qua, nhưng chỉ bằng tốc độ hấp thu Hỗn Độn chi lực khoa trương của hắn là có thể mơ hồ cảm giác được, năng lực chịu tải năng lượng của tên này cực kỳ khủng bố.

Đã nói hẳn là một phần ba Hỗn Độn chi lực, nhưng Tô Triệt vì biểu hiện sự hào phóng, cũng như lấy lòng hắn nên đã truyền cho hẳn cả một nửa.

– Ân…

Đôi mắt đục ngầu của cương thi cự nhân chậm rãi nhắm lại, lại chậm rãi gật đầu, tỏ vẻ đã biết đối với thiện ý và hào sảng mà Tô Triệt biểu đạt.

Quan điểm của Tô Triệt gần đây đều như thế, nói chuyện làm ăn, trước tiêu nhân sau quân tử, lúc cò kè mặc cả có thể so đo, nhưng thông qua tiếp xúc càng nhiều, nếu cảm thấy đối phương tương đối thuận mắt, vậy thì có thể biểu hiện hào phóng hơn một chút.

Nếu ánh mắt không kém, nhìn đúng người thì ngươi hảo sảng với người khác, người khác cũng sẽ hồi báo tương ứng cho ngươi. Dù sao, tất cả mọi người đều là tu luyện giả, cũng không phải là gian thương tính toán chi li.

Đã nhận được đủ Hỗn Độn chi lực, cương thi cự nhân mạnh mẽ quay người lại, quay mắt về phía tòa thạch quan cự đại kia, một hồi lâu vô thanh vô tức, cũng không biết đang chuẩn bị gì nữa.

Tô Triệt kiên nhẫn chờ đợi, tuyệt sẽ không lỗ mãng lên tiếng quấy rầy hắn.

Ước chừng sau chừng hai khắc chung, cương thi cự nhân lúc này mới chuyển hóa Hỗn Độn chi lực thành một lực lượng đặc thù nào đó mà hắn cần, trong lúc đó, cầm trong tay đại bổng, chỉ vào tòa thạch quan này, tức giận bạo rống:

– Ngươi, giam cầm ta vô số tuế nguyệt, thời gian lâu đến mức ta không thể tính được nữa. Hôm nay chính là lúc mà ta thoát khốn, mà ngươi, cũng không cần tiếp tục tồn tại nữa.

Ông…

Thạch quan cự đại phảng phất có thể nghe hiểu được lời của cự nhân, vậy mà bộc phát ra một cổ chấn động kỳ dị, ngay cả Tô Triệt cách bên ngoài hơn trăm trượng cũng cảm giác được rõ ràng, một cổ sóng tinh thần động quái dị đâm vào trong đầu mình, thậm chí không chỉ trong đầu mà còn tác dụng vào chỗ sâu trong linh hồn mình nữa. . .

– Chính là loại lực lượng sợ hãi kia!

Tô Triệt lập tức hiểu rõ ra, bất quá, không đợi nó sinh ra hiệu lực, trong óc, Tiên Ngục bảo tháp chậm rãi chuyển động, hấp thu tất cả sóng tinh thần kia lại, không để nó sinh ra bất cứ ảnh hưởng nào đối với Tô Triệt cả.

Tô Triệt có được Tiên Ngục bảo tháp trấn thủ hồn phách, không sợ nhất chính là phương thức công kích này.

– Ha ha, giờ nó không có hiệu quả với ta nữa rồi.

Cương thi cự nhân cuồng tiếu một tiếng, giơ côn sắt lên cao, hung hăng nện xuống.

Phía trên côn sắt, bọc lấy một tầng màu xám rõ ràng, rồi lại tản ra lực lượng đặc thù có cảm giác vô cùng kỳ dị. Tô Triệt có thể nhìn ra, đây là biến thể do Hỗn Độn chi lực dung hợp với một loại năng lượng nào đó.

Oanh!

Một tiếng nổ vang theo đó vang lên.

Thanh âm có bao nhiêu chói tai cũng không thể miểu tả được nó, chỉ nói nó sóng âm khủng bố mà sinh ra, trực tiếp hình thành sóng âm hơi mờ mà mắt thường có thể thấy được trùng kích về bốn phương tám hướng.

Vù vù vù hô.

Từ đó về sau, một mảnh rừng rậm này cũng không còn tồn tại nữa, tất cả cây cối đều bị chấn vụn rơi vãi đầy trời, trong phạm vi trăm dặm đều là sương mù mịt mờ một mảnh, giống như bão cát đột nhiên hàng lâm vậy.

Mạo hiểm nhất chính là lực lượng cường hãn của cổ sóng xung kích này suýt nữa đã nhấc bay Tô Triệt lên, nếu không phải có Ảnh Tử dùng thủ đoạn nào đó khiến hai chân Tô Triệt một mực dính trên đại địa thì chỉ bằng vào lực lượng bản thân Tô Triệt tuyệt đối sẽ bị đánh bay lên, hai chân cách mặt đất hậu quả như vậy sẽ là. . . .

– Nguy hiểm thật ah!

Tô Triệt vẫn còn kinh hoảng quả thực nghĩ đến mà sợ tới cực điểm:

– Vốn tưởng rằng hết thảy thuận lợi, nếu chỉ vì nguyên nhân vớ vẩn này mà mất mạng, vậy cũng quá oan rồi… Ảnh Tử, đa tạ ngươi, lại cứu ta lần nữa rồi.

– Khách khí cái gì.

Ảnh Tử nhàn nhạt trả lời:

– Ta là bóng của ngươi, vốn nên như thế.

Lúc nói chuyện, Tô Triệt cũng không quên chú ý Tuyết Ngọc Tiên Tử ở sau lưng, sợ nàng sẽ lợi dụng cơ hội này để ám toán mình, cũng may, trận trùng kích đáng sợ đột nhiên xuất hiện ban nãy cũng khiến cho nàng có chút chật vật, cũng không biết nàng thi triển thủ đoạn nào, cuối cùng ổn định được thân hình, nhưng xem thần sắc thì cũng bị chấn kinh không nhỏ.

Lại nhìn cương thi cự nhân bên kia, nổ vang qua đi, cương thi cự nhân và toàn thạch quan này đều hoàn hảo không tổn hao gì, đều vô thanh vô tức đứng sửng ở chỗ đó.

Nhưng đi chỉ là tạm thời không.

Sau mấy hơi, giữa không trung đột nhiên xuất hiện một đạo vang vọng như hư vô mờ mịt

– Không. . . khôôngg, không… không…

Loại thanh âm này, không giống như xuất từ miệng người, mà một thanh âm tự nhiên nào đó, chỉ nghe chứ không kia tràn đầy các loại cảm xúc mặt trái như bi thương, thê oán, đau thương v… v khiến người nghe trong lòng khó chịu, cực kỳ không thoải mái.

Rầm Ào Ào!

Tòa thạch quan kia trực tiếp xụp đổ, lập tức biến thành một đống bột đá, tiếng vang vọng trên không trung cũng theo đó mà đình chỉ.

– Rốt cục, tự do!

Cương thi cự nhân giơ cao côn sắt trên tay lên, giờ khắc này, da thịt mặt ngoài của hắn đang rất nhanh chuyển biến nhan sắc, vốn màu xám đen dần dần trở nên nhạt, trong hơn mười tức đã khôi phục lại màu đồng cổ phong cách cổ xưa, nguyên thủy, khỏe mạnh, thoạt nhìn càng thêm uy vũ, càng thêm hùng tráng.

Ngũ quan như đao gọt búa chém, thậm chí có thể xưng mỹ nam tử trong cự nhân cũng không quá.

Lúc nghe được cương thi cự nhân hô lên “rốt cục tự do”, Tô Triệt không khỏi nghĩ nói: Mặc dù giãy giụa khỏi sự tù khốn của thạch quan, nhưng vẫn phải sinh tồn trong lĩnh vực tư nhân của lão giả thân bí, vậy cũng được coi là tự do chính thức sao?

Thế nhưng nghĩ lại, sinh linh trong Tiên Ngục cũng sinh hoạt trong thế giới mà mình khống chế, tình cảnh không khác lắm với cương thi cự nhân này, lại nói tiếp, chỉ cần bọn hắn đừng đi làm như chuyện ác như hủy thiên diệt địa thì mình cũng chẳng muốn hỏi đến.

Đồng dạng, bên ngoài chính là thế giới do Thiên Đạo của đại vũ trụ khống chế, chỉ cần hành vi của ngươi không chân chính ngỗ nghịch với Thượng Thiên, Thiên Đạo cũng chẳng muốn quản đến ngươi làm gì.

Cho nên nói, bất kỳ tự do của một sinh linh nào cũng đều chỉ là nói tương đối thôi. Giờ khắc này, Tô Triệt đã nghĩ thông được rất nhiều thứ…

Chương 868 : Tứ địch tụ họp (hạ)

Cương thi cự nhân mang theo đại thiết côn, nện bộ pháp trầm trọng đi đến phụ cận, nói với Tô Triệt:

– Ta bị tòa thạch quan này tù cấm vô số năm, đại đa số thời gian đều là an nghỉ mà chết, mặc dù có sinh linh nào đó có thể khiến ta bừng tỉnh nhưng ta cũng không thể ly khai phiến rừng rậm này…

– Hiện giờ, ta thông qua một chút Hỗn Độn chi lực vừa mới đạt được kia một lần hành động phá hủy đi thạch quan, rốt cục đã lấy được tự do, mặc dù giữa ta và ngươi trước đó đã nói là một hồi giao dịch, nhưng lại nói tiếp, coi như ngươi cũng có ân cứu ta, trong những ngày kế tiếp, thậm chí trong thời gian ngắn lâu hơn nữa, ta cũng có thể ở cạnh bảo hộ ngươi, coi như là một phần đáp tạ a.

Hiện giờ, hắn đã khôi phục lại hình thái tánh mạng bình thường, không thích dùng từ “cương thi” để xưng hô nữa, hơn nữa, lời nói cử chỉ tuy rằng lộ rõ hào sảng, nhưng cũnghữu lễ có độ, thậm chí chủ động tự giới thiệu mình nữa:

– Ta gọi là Hồng Cự, ngươi xưng hô như thế nào?

– Bằng hữu có thể gọi ta là Tô Triệt…

Trên mặt Tô Triệt treo dáng tươi cười, chỉ chỉ phía sau lưng:

– Địch nhân của ta, bình thường đều gọi ta là Thiên Vũ.

Đồng thời khi tự giới thiệu mình, hắn cũng thuận tiện nói thân phận Tuyết Ngọc Tiên Tử cho cự nhân Hồng Cự, để hắn biết được, đó là địch nhân của ta, một trong những người cạnh tranh với ta.

Hồng Cự gật gật đầu, hỏi:

– Cần ta đuổi nàng đi không?

– Tạm thời không cần.

Tô Triệt đã được hai miếng Cầu Sinh Lệnh, tâm tính đã triệt để bình tĩnh lại, lúc này mới dùng trò chơi tâm tính chân chân chính chính để đối đãi mọi chuyện, nếu nàng muốn theo thì cứ để nàng theo đi.

Nàng muốn bắt ta, đồng dạng, ta còn muốn tìm cơ hội bắt nàng vào Tiên Ngục đấy. Để cho hai tỷ muội các nàng đoàn tụ trong thế giới Tiên Ngục, không tốt sao?

Tất cả mọi người không phải là người nói nhiều, lại không có bất kỳ dài dòng nào, lập tức Tô Triệt tùy ý chọn một phương hướng để xuất phát.

Tính toán thời gian, còn có hơn bảy mươi canh giờ nữa, đi khắp nơi một chút, nhìn xung quanh, nếu vận khí tốt thì có thể có càng nhiều Cầu Sinh Lệnh hơn nữa cũng nên.

Tô Triệt đi tuốt ở đàng trước, bên cạnh sau lưng, phân biệt đi theo hai đầu dị thú ngạc thuồng luồng và quái điểu, có có hai cự nhân Hồng Cự và Tiểu Hắc thân cao hơn tám trượng nữa, đó đều là quái vật khổng lồ, như là Tứ đại Kim Cương thủ hộ trái phải, loại cảm giác này quả thật có chút hương vị.

Đằng sau bên ngoài 200 trượng, Tuyết Ngọc Tiên Tử vẫn lạnh nhạt yên lặng đi theo, nhưng không dám đi quá gần Tô Triệt nữa. Bởi vì nàng có thể cảm giác được, tên cự nhân Hồng Cự kia, thực lực thâm bất khả trắc, cực kỳ khủng bố.

Tên cự nhân này bị một tòa thạch quan nhốt vô số năm mà không chết, nhất định là một chủng tộc nào đó cực kỳ đặc thù, mới có thể có được tuổi thọ dài như thế, đoán chừng, thực lực vốn có của hắn so với giờ còn cường hãn hơn gấp trăm lần nghìn lần, bị nhốt vô số tuế nguyệt như thế, các phương diện thực lực nhất định đã bị hạ thấp rất nhiều.

Tuy rằng rất kiêng kị cự nhân này, nhưng Tuyết Ngọc Tiên Tử sẽ không dễ gì buông tha, cũng may mình đã đạt được một khối Cầu Sinh Lệnh, kế tiếp cũng không có chuyện gì khác để làm, vậy thì cứ một mực đi theo Thiên Vũ là tốt rồi.

Chỉ cần đi theo hắn, chung quy sẽ có cơ hội hạ thủ thôi.

Tuyết Ngọc Tiên Tử tin tưởng vững chắc điểm này.

Cái gì là vận khí tốt, cái gì là xấu vận khí, có đôi khi quả thật không thể phân rõ. Đội nhân mã tạm thời của Tô Triệt đi chưa tới một canh giờ, đã xa xa thấy được hai bóng người bên cạnh một hồ nước khổng lồ.

Dĩ nhiên là hai cường giả Đại Thừa kỳ: Ly Cứu, Hồng Vận lão tổ.

Lúc trước, Tuyết Ngọc Tiên Tử cùng và Ly Cứu năm cường giả Đại Thừa kỳ vì bắt Tô Triệt, đã từng lập nhiều đa nghi linh huyết thề, giữa nhau mặc dù có cách tinh không xa vạn dặm cũng có thể tồn tại tâm linh cảm ứng. Đoàn đội năm người này, trong Vân Tự đã tổn thất mất một người, giờ chỉ còn lại bốn người Tuyết Ngọc Tiên Tử, Ly Cứu, Hồng Vận lão tổ, Phi Linh Thiên Nữ.

Vừa rồi, Tuyết Ngọc Tiên Tử thừa nhận một mình một người xác thực là khó có thể bắt được Tô Triệt liền tâm linh đưa tin cho ba người Ly Cứu.

Ly Cứu và Hồng Vận lão tổ vốn là hảo hữu mấy ngàn năm, hai người bọn họ đã sớm tụ lại cùng một chỗ, hợp tác với nhau, cùng tìm kiếm Cầu Sinh Lệnh. Vừa vặn, thu đượctâm linh của Tuyết Ngọc Tiên Tử.

Lúc đưa tin, khoảng cách cũng không xa lắm, dùng hơn một canh giờ chạy hơn ngàn dặm, cuối cùng cũng tìm đến được nơi này.

Cho nên, đó cũng không phải là xảo ngộ gì cả, mà là một tràng phiền toái do Tuyết Ngọc Tiên Tử an bài cho Tô Triệt.

– Địch nhân của ngươi, thoạt nhìn rất nhiều a.

Hồng Cự mang theo đại thiết côn nhãn lực phi phàm, cơ hồ chỉ trong nháy mắt đã thấy rõ quan hệ đối địch giữa bọn họ mà Tô Triệt rồi Tô Triệt trả lời nửa vui đùa, nửa bất đắc dĩ, buông buông tay nói:

– Nói thật, trong vài ngày này, tất cả mọi người chúng ta có thể gặp được, đều là địch nhân của ta cả, mà giữa bọn hắn đều có quan hệ hợp tác tạm thời.

– Bọn họ là hợp tác tạm thời, cũng đều là địch nhân của ngươi…

Hồng Cự tuyệt đối không phải là loại đầu óc ngu si tứ chi phát triển, trí tuệ của hắn không thể khinh thường được, thoáng tưởng tượng đã nghĩ đến:

– Điều này nói rõ, trên người ngươi có đồ vật gì đó mà bọn hắn muốn lấy đúng không.

Trừ cái đó ra, dù giải thích thế nào cũng đều thấy miễn cưỡng cả.

– Đúng vậy, ngươi đoán đúng.

Tô Triệt thản nhiên gật đầu.

– Rống rống…

Hồng Cự cười lớn lên, vung vẩy đại côn trong tay:

– Không sao, như vậy mới phải chơi, bị tù khốn vô số năm, tay chân đã sớm gỉ thực rồi, hoạt động nhiều một chút rất hợp với ý ta.

Lúc này, ba người Tuyết Ngọc Tiên Tử, Ly Cứu đã gom cùng một chỗ, đang trao đổi truyền âm với nhau, đương nhiên cũng một mực đi theo sau lưng Tô Triệt.

– Tuyết Ngọc đạo hữu, hai người chúng ta chỉ có một khối Cầu Sinh Lệnh, còn thiếu một khối ah.

Ý tứ Ly Cứu nói những lời này chính là tánh mạng an nguy vẫn không thể triệt để bảo toàn, bây giờ không phải là lúc đối phó Thiên Vũ. Việc cấp bách, hẳn là ba người hợp lực, tìm một khố Cầu Sinh Lệnh nữa mới đúng.

– Trên người Thiên Vũ có hai khối!

Câu trả lời của Tuyết Ngọc Tiên Tử liền khiến bọn hắn hạ quyết tâm.

Bắt sống Thiên Vũ, tòa bảo tháp và hai khối Cầu Sinh Lệnh đồng thời đến tay, nhất cử lưỡng tiện!

– Giờ động thủ luôn sao?

Hồng Vận lão tổ có chút vội vàng hỏi.

– Chờ một chút.

Tuyết Ngọc Tiên Tử trả lời:

– Cự nhân mang theo côn sắt bên cạnh hắn thực lực thâm bất khả trắc, ta lo lắng, chỉ với lực lượng của ba người chúng ta thôi thì còn chưa đủ, chờ Phi Linh đạo hữu một chút a. Phi Linh đạo hữu đang chạy đến bên này, đoán chừng chỉ lát nữa là đến nơi rồi.

Ly Cứu và Hồng Vận lão tổ đều gật đầu, không nói thêm gì nữa.

Chương 869 : Tịch thu toàn bộ

Quả nhiên, không đến hai khắc chung, Phi Linh Thiên Nữ phong trần mệt mỏi đã xuất hiện trước mắt mấy người:

– Ven đường gặp phải một ít quái thú khó chơi, thật vất vả mới có thể thoát khỏi chúng. Phi Linh đến chậm, thỉnh ba vị đạo hữu thứ lỗi…

Bốn người đến đông đủ, im ắng trao đổi trong chốc lát liền quyết định động thủ với Tô Triệt.

– Bọn hắn định động thủ sao?

Tô Triệt phát giác bọn người Tuyết Ngọc Tiên Tử ở phía sau đang đẩy nhanh tốc độ đuổi theo mình, sao lại không đoán được ý đồ của bọn chúng chứ?

Hồng Cự cũng hiểu rõ trong lòng, trầm thấp giọng hừ hừ cười cười, đại thiết côn trong tay xoay vòng vòng, hắn đã nhiều năm chưa được dãn gân cốt, lại vừa mới được tự do, đối với hai chữ “chiến đấu” càng kích động hơn ai hết. Bốn người Tuyết Ngọc Tiên Tử rất nhanh đã đuổi theo, lúc khoảng cách còn chưa tới trăm trượng thì, Tô Triệt đã chủ động dừng bước lại, xoay người giằng co với bọn họ.

– Thiên Vũ, ta khuyên ngươi hay là. . .

Ly Cứu trầm giọng nói, nhưng lời còn chưa nói hết đã bị Tô Triệt không kiên nhẫn cắt đứt.

– Nếu vẫn là lời kia thì chớ nói nữa, ta đã nghe đến phiền rồi, cho nên, kính xin ngươi im lặng, nên làm gì, muốn làm gì thì làm đi, bớt xàm ngôn, động thủ đi.

Tô Triệt lạnh lùng nói một câu.

Nhìn hai đại cự nhân và hai đầu dị thú đứng sừng sừng bên cạnh Tô Triệt, trong lòng bọn người Ly Cứu cũng rõ, chỉ bằng vào lực lượng của bốn người mình, muốn bắt sống Tô Triệt, độ khó thật lớn, bởi vậy, phải triệu ra càng nhiều giúp đỡ hơn nũa mới được.

Phần phật!

Mỗi người bọn hắn đều từ trong pháp bảo không gian của bản thân triệu ra một đoàn Tu tiên giả Nguyên Anh kỳ. Những người này, trên thực tế cũng không tính là thuộc hạ trực hệ của bọn hắn, bởi vì tu vị Nguyên Anh kỳ căn bản không xứng làm thuộc hạ của cường giả Đại Thừa kỳ.

Nói đúng là thì những tu sĩ Nguyên Anh này, chỉ là vãn bối trong gia tộc của bọn hắn, hoặc vãn bối gia tộc của những thuộc hạ có chút trực hệ thôi, chỉ có điều, chịu sự hạn chế từ quy tắc trò chơi, bọn hắn không dám triệu ra Tu tiên giả đã ngoài Hóa Thần Kỳ, những tiểu bối Nguyên Anh cũng vì vậy mà phát huy được công dụng.

Một đoàn người tổng số vượt qua hơn năm trăm, rậm rạp chằng chịt phân bố ở chung quanh, lộ ra đội hình nửa vòng tròn bao vây bọn người Tô Triệt lại.

Tô Triệt đã sớm biết những cường giả Đại Thừa kỳ này nội tình phong phú, nếu so đấu nhân thủ thì dù mình có triệu tất cả Nguyên Anh kỳ trong thế giới Tiên Ngục ra để hỗ trợ thì cũng xa xa chưa đủ. Huống chi, đại đa số Nguyên Anh kỳ trong Tiên Ngục nội cũng không tính là linh hồn nô bộc của mình, không có nghĩa vụ thay mình dốc sức liều mạng.

Rơi vào đường cùng, Tô Triệt chỉ có thể triệu hoán hơn sáu mươi tên Nguyên Anh nô bộc ra cả, một chút ưu thế có thể dựa vào đó chính là linh hồn nô bộc của mình có can đảm dốc sức liều mạng, có can đảm đông quy vu tận với địch nhân vào thời khắc mấu chốt, những người kia của đối phương không nhất định đều không sợ tử vong.

Liều đi!

Nếu không còn có thể làm gì nữa.

– Rống rống. . .

Hồng Cự hẳn là một chủng tộc cực kỳ hiếu chiến, dưới cục diện thế này, dĩ nhiên lại hưng phấn hô lên:

– Một đám tiểu gia hỏa trình độ bực này, nhân số có nhiều hơn nữa cũng chỉ vô dụng. Huyết nhục của bọn hắn vừa vặn để bổ dưỡng cho Kình Thiên Chi Côn đã khao khát vạn năm của ta.

Bản thân Tô Triệt lại không được lạc quan như vậy, trong nội tâm rõ ràng, ba người Ly Cứu nhất định là do Tuyết Ngọc Tiên Tử thông qua phương pháp nào đó gọi tới để hỗ trợ, nàng làm vậy là để tăng thêm phiền toái cho mình, từ đó nàng có cơ hội để tiện hạ thủ.

Nói trắng ra là bọn người Ly Cứu cũng chỉ là quân cờ mà Tuyết Ngọc Tiên Tử lợi dụng mà thôi, cũng không phải là đồng đội hoặc chiến hữu chính thức gì của nàng cả.

Hơn năm trăm tu sĩ Nguyên An trước mắt trong mắt Tô Triệt cũng không phải là uy hiếp lớn nhất, nguy hiểm chính thức chính là đến từ trên người nữ nhân Tuyết Ngọc kia.

– Đấu võ a!

Hồng Cự bạo rống một tiếng, vung vẩy thiết côn muốn xông lên phía trước, đại khai sát giới. . . .

Thế nhưng mà, chính vào lúc này, đầu lâu cực lớn của thần bí lão giả lại đột nhiên xuất hiện trong hư không.

– Hỗn đãn!

Thần bí lão giả cực kỳ táo bạo phát ra một tiếng nộ hống chấn thiên:

– Là ai cho phép các ngươi triệu ra nhiều rác rưởi như vậy hả?

Hắn vừa ra mặt, tất cả mọi người đều lập tức yên tĩnh lại, ngay cả Hồng Cự cũng thu hồi thiết côn, nhanh lùi lại vài bước, không rên một tiếng, rõ ràng cho thấy đã sớm lãnh giáo qua sự lợi hại của lão giả thần bí. Có lẽ, hắn bị tòa thạch quan kia nhốt vô số năm cũng là một loại trừng phạt của lão giả thần bí cũng không chừng.

– Triệu ra năm ba người giúp đỡ một chút thì cũng thôi đi, chỉ cần không vượt qua Nguyên Anh hậu kỳ, ta sẽ xem như không thấy, cũng không tính là các ngươi ăn gian. Nhưng những hỗn đản các ngươi lại ngày càng lớn mật, vậy mà lại làm ra tràng diện lớn như vậy. . .

Thần bí lão giả tiếp tục quát:

– Nhân thủ rất nhiều vậy sao? Có phải triệu ra ba năm vạn người là có thể quét sạch thiên hạ, san bằng chỗ này của ta sao?

Đối mặt loại vấn đề này, không người nào lại ngu ngốc lên tiếng cả, bọn người Tô Triệt và Tuyết Ngọc Tiên Tử đều im thin thít.

Phần phật thoáng một phát!

Tổng cộng hơn sáu trăm Nguyên Anh tu sĩ, kể cả hơn sáu mươi nô bộc Nguyên Anh của Tô Triệt, ngay trong nháy mắt, tất cả đều biến mất vô tung, không biết bị thần bí lão giả truyền tống tới nơi nào rồi. Bên cạnh hồ nước khổng lồ, giờ chỉ còn lại Tô Triệt, hai cự nhân, hai đầu dị thú, cùng với bọn người Tuyết Ngọc Tiên Tử thôi.

– Từ giờ trở đi, gia tăng thêm một quy tắc trò chơi, ngoại trừ vật triệu hoán chính thức, không cho phép gọi ra thêm gì nữa!

Nói đến đây, ánh mắt lão giả thần bí dừng trên người Tiểu Hắc:

– Tiểu gia hỏa tương đối đặc thù như vậy, mới xem như là vật triệu hoán chính thức, mặc dù là linh sủng có tư tưởng độc lập cũng không được. Các ngươi, hiểu chưa?

– Minh bạch!

Bọn người Tuyết Ngọc Tiên Tử vội vàng đáp.

Đối với định nghĩa vật triệu hoán đương nhiên là theo lão giả thần bí nói rồi, ai dám tranh chấp với hắn chứ.

Bất quá, Tô Triệt vẫn cả gan hỏi:

– Tiền bối, ngoại trừ bản thân vật triệu hoán ra, những sinh linh vốn tồn tại trong lĩnh vực tư nhân của tiền bối nếu nguyện theo ta, thậm chí giúp đỡ ta chống cự đối thủ chủ độngxâm phạm, không biết, như vậy có thể chứ?

Những lời này của Tô Triệt, chỉ chính là Hồng Cự và hai đầu dị thú, đây đều là những sinh linh vốn sinh tồn trong lĩnh vực của lão giả thần bí.

– Có thể!

Thần bí lão giả khẽ nói:

– Sinh linh ở đây, cũng không phải loại gì tốt cả, không phải cực độ hiếu chiến thì cũng là trời sinh tính tình tàn bạo, các ngươi nếu có bổn sự thu hoạch được tình hữu nghị của chúng thì đó là do năng lực cá nhân, cũng không tính là ăn gian.

– Đa tạ tiền bối.

Tô Triệt cúi người hành lễ, giờ khắc này, cảm thấy thần bí lão giả hoặc nhiều hoặc ít vẫn có chút nói đạo lý.

Chương 870 : Ám toán Tuyết Ngọc (thượng)

Hình thức rõ ràng có lợi đối với Tô Triệt nhưng bọn người Tuyết Ngọc Tiên Tử cũng không dám phản bác nửa câu, quy tắc một khi đã được định, kết quả xúc phạm nó nhất định sẽ rất thế thảm.

Bàn giao xong tất cả, đầu lâu cực lớn của thần bí lão giả cũng theo đó biến mất. Bất quá, lần xuất hiện này của hắn có vẻ như đã tạo ra ưu thế cục diện rất lớn cho Tô Triệt, trên thực tế, cũng tạo thành tổn thất rất lớn cho hắn.

Tổng cộng cũng chỉ có hơn sáu mươi linh hồn nô bộc Nguyên Anh kỳ, nhưng đều đã bị tịch thu cả rồi.

Mặc dù thông qua công năng linh hồn liên thông của Tiên Ngục tầng bốn có thể xác định được, những nô bộc Nguyên Anh kia đều còn sống, không bị thần bí lão giả xử tử, nhưng kế tiếp, Tô Triệt sẽ gặp phải cục diện khó xử khi không có người nào để dùng.

Hơn nữa, Tô Triệt cho rằng, những linh hồn nô bộc kia một khi rơi vào tay thần bí lão giả, còn muốn trở về, cơ hồ là chuyện không thể nào.

– Tổn thất cực lớn ah!

Lão Hắc than thở trong Tiên Ngục, càng đau lòng muốn chết.

Tô Triệt đương nhiên cũng đau lòng, nhưng cũng không thể làm gì, chỉ có thể điều chỉnh tâm tính, biểu hiện bộ dáng trầm ổn, cười lạnh nói với bốn người Tuyết Ngọc Tiên Tử:

– Thế nào, chư vị, bây giờ là cục diện năm đối bốn, các ngươi còn định động thủ với ta sao?

Hai đầu dị thú ngạc thuồng luồng và quái điểu phát ra tiếng Xi.. Xiiii.., rõ ràng phụ họa cho Tô Triệt; Cự nhân Hồng Cự cũng vung vẩy đại côn, nhìn chằm chằm bọn hắn.

Cách nghĩ Tô Triệt là trong trận doanh bên mình, lấy Hồng Cự là có thực lực mạnh nhất, một mình hắn có thể tiếp được hai gã cường giả Đại Thừa kỳ của đối phương; Ngạc thuồng luồng và quái điểu lại đối phó một người, như vậy, mình và Tiểu Hắc chỉ cần ngăn chặn Tuyết Ngọc Tiên Tử. . . Phương thức phân phối như vậy, hẳn là có thể chiến thắng được.

Bốn người Tuyết Ngọc ở đối diện đương nhiên biết được, một khi bị giải trừ ưu thế nhân số thì chỉ bằng vào bốn người mình mà muốn thực hiện mục đích “bắt sống Thiên Vũ” thì cơ hồ không thể nào được.

Vì vậy, Tuyết Ngọc Tiên Tử sắc mặt bình tĩnh chậm rãi nói:

– Dưới loại cục diện này, động thủ đối với chúng ta đã vô ích rồi, cho nên, Thiên Vũ đạo hữu muốn làm chuyện gì thì kính xin tiếp tục là được, về phần chúng ta.

Nói đến đây, nàng nhàn nhạt mà cười:

– Riêng cá nhân ta mà nói, khẳng định vẫn sẽ tiếp tục đi theo ngươi.

Tuyết Ngọc Tiên Tử sở dĩ nói như vậy, là vì nàng đã có được khối Cầu Sinh Lệnh mình cần, mà ba người Ly Cứu, Hồng Vận cùng Phi Linh chỉ có một khối Cầu Sinh Lệnh, kế tiếp, ba người bọn hắn nếu không dốc hết tiền cược lên trên người Tô Triệt thì có lẽ sẽ tạm thời tách ra với Tuyết Ngọc Tiên Tử, tìm những Cầu Sinh Lệnh khác.

Ba người Ly Cứu mặt ngoài im lặng, nhưng nhìn thần sắc thì rõ ràng cho thấy ba người đang truyền âm trao đổi, đối với sinh tử đại sự của bản thân, tuyệt đối không thể quyết định qua loa được. . .

Hồng Cự lại chỉ vào Tuyết Ngọc Tiên Tử cười lớn nói:

– Tô Triệt, nữ nhân này cứ khăng khăng một mực với ngươi như thế, mặc kệ như thế nào cũng muốn tiếp tục đi theo ngươi. Ta xem ah, dứt khoát, ngươi dứt khoát thu nàng thành nữ nhân của ngươi, nếu thế thì nàng cũng sẽ càng thêm khăng khăng một mực rồi. Đổi lại là ta thì ta sẽ làm vậy ngay!

– Tốt!

Lão Hắc cũng lớn tiếng trầm trồ khen ngợi trong Tiên Ngục:

– Chủ nhân, đề nghị này, ta cho rằng rất không tồi! Nữ nhân như vậy, nếu thu nàng làm tiểu thiếp, hung hăng thu thập một phen, lại đày vào lãnh cung, để cho nàng chà bồn cầu, để cho nàng. . .

Lão Hắc đối với Tuyết Ngọc, rõ ràng có oán khí rất nặng.

Lời Hồng Cự lọt vào tai, bản thân Tuyết Ngọc Tiên Tử lại phong khinh vân đạm, không chút dao động, nàng đã sống trên vạn năm, tràng diện gì mà chưa thấy qua, lời ác độc nào mà chưa nghe qua chứ, há sẽ vì những lời nhàm chán như vậy mà tức giận sao.

Giờ phút này, ánh mắt Tô Triệt nhìn về phía Tuyết Ngọc Tiên Tử lại rất có ý tứ, chằm chằm vào nàng một hồi lâu, mới lắc đầu thở dài:

– Hình dạng cũng tạm được, nhưng tính cách của nàng, không phải là loại hình mà ta thích.

Rống rống. . .truyện Linh Dị

Hồng Cự cất tiếng cười to, hắn lại lần nữa được tự do tâm tình xác thực vô cùng tốt, tùy tiện đàm tiếu một câu đã có thể khiến hắn cười lớn rồi.

Thế nhưng Tuyết Ngọc Tiên Tử vốn tưởng sẽ đối đãi lạnh nhạt, nhưng nghe được lời này của Tô Triệt lại cười một tiếng, nhẹ giọng hỏi:

– Thiên Vũ đạo hữu, giữa ta và ngươi cũng không hiểu nhiều về nhau lắm, sao ngươi biết được tính cách chân thật của ta thế nào chứ?

– Huống hồ, trước mắt mà nói, giữa ta và ngươi là quan hệ đối địch, sao ngươi có thể đánh giá ta chính xác chứ?

– Ngươi căn bản không biết tính cách của ta, sao có thể xác định ta không phải loại hình ngươi thích?

Tuyết Ngọc Tiên Tử xưng hô Tô Triệt là “đạo hữu” rõ ràng đã xem Tô Triệt thành đối thủ đồng cấp chân chính của mình rồi.

Mặc dù tu vi chân thật của nàng là Đại Thừa kỳ, mà Tô Triệt vẫn chỉ là Hóa Thần Kỳ, nhưng Tuyết Ngọc Tiên Tử cho rằng, Tô Triệt có được rất nhiều ưu thế mà dù là cường giả Đại Thừa kỳ cũng không có nói thí dụ như: số mệnh ngập trời của hắn!

Không lâu sau, ba người Ly Cứu, Hồng Vận và Phi Linh đã đưa ra quyết định, tạm thời ba người bọn hắn sẽ tách khỏi Tuyết Ngọc tiên tử, đi tìm Cầu sinh lệnh khác. Bởi vì bọn hắn không đủ tin tưởng có thể bắt giữ Tô Triệt, không dám đặt tất cả tính mạng của mình lên người Tô Triệt.

Chuyến này của ba người chẳng thu hoạch được gì, bị Thần bí lão giả tịch thu số tiền Nguyên Anh lớn thì có thể bọn hắn không quan tâm. Mấu chốt là lãng phí hai canh giờ tiếp cận, thật đúng là khiến bọn hắn đau lòng không thôi.

Bất quá, ba người Ly Cứu cũng không vì vậy mà oán trách Tuyết Ngọc tiên tử. Dù sao thì mục đích ban đầu của mọi người là bắt sống Tô Triệt, huống hồ trong tay Tô Triệt còn có hai khối Cầu Sinh Lệnh, Tuyết Ngọc tiên tử có thể kịp thời thông tri tin tức này cho mọi người, coi như là đã hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi.

Ba người Ly Cứu rời đi, chỉ còn Tuyết Ngọc tiên tử là vẫn vô cùng chấp nhất theo đuôi Tô Triệt tìm cơ hội. Nàng tựa hồ rất tự tin, dù giai đoạn hiện tại thì Tô Triệt chiếm ưu thế nhân số, hơn nữa lại có một vị bảo tiêu thực lực cường hãn như Hồng Cự, nhưng cũng không thể gây khó dễ cho nàng.

– Tô Triệt, có muốn giải quyết nàng ngay tại chỗ không? Hay là ngươi hi vọng nàng tiếp tục theo đuôi?

Hồng Cự lớn giọng, dù hắn đã hạ thấp âm thanh nhưng Tuyết Ngọc Tiên tử ở bên ngoài trăm trượng cũng có thể nghe thấy rõ ràng.

– Đương nhiên không muốn nàng tiếp tục đi theo. Nhưng muốn giải quyết nàng thì ta có cảm giác rất không có khả năng, nữ nhân này cực kỳ khó chơi.

Nói xong những lời này, Tô Triệt lại đổi giọng:

– Bất quá, chúng ta đã có ưu thế thì cũng nên thử một lần mới đúng. Hồng Cự ca, nhờ ngươi đuổi theo nàng, nếu có thể diệt sát tại chỗ thì càng tốt.

Về phần có thể bắt sống được Tuyết Ngọc hay không thì Tô Triệt thật sự không hi vọng xa vời như vậy.

– Tốt!

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ..^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã gửi thông báo tụn mình đang làm lại bộ này nhé ..!khi di chuyển sv bộ này tự nhiên bị lỗi :(sáng thứ 2 hoàn tất nhé.. mai CN nhóm mình đi lễ rồi :).không còn ai fix đâu bạn :)các anh em, huynh đệ thông cảm nha :)
https://audiosite.net
Bộ này hà thu đang làm + chương mới nhất nhé khoảng 3k chương chậm nhất thứ 2 là hoàn tất nhé bạn :)cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)còn 3 bộ truyện đã được làm lại đang trong quá trình hoàn tất :)Anh em đợi chờ 1 chút nha ..!
https://audiosite.net
haizz bộ này chính tay mình cả đình huy làm mà từ lúc mới ra truyện, vậy mà có lấy bộ này đăng youtube rồi kiện ngược lại mới sợ :).haizz...!Pó tay thật lấy ai nói gì đâu còn khởi kiện gửi lại mới sợ.. ^^!đã fix lại nhé.
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật lại nhé ..^.^Cảm ơn bạn đã thông báo trên fanpage :)Dạo này bên mình bận quá không có để ý fanpage luôn.Các bạn lưu ý thông báo lưu ý ( ! Báo lỗi ) ở mỗi bài viết nhé [ fix lỗi + yêu cầu tập mới nhất ]Đa tạ ^.^
https://audiosite.net
Trần bàn 5 ngày trước
Fix lại bộ này đi ad ơi.xin cảm ơn
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)^.^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ..:)cảm bạn đã thông báo :^.^:
https://audiosite.net
Tranban 5 ngày trước
Ad fix lại bộ này nhé
https://audiosite.net
Tranban 6 ngày trước
Ad fix lại bộ này nhé