1. Home
  2. Truyện Tiên Hiệp
  3. [Audio] Tiên Ngục dịch
  4. Tập 172: Một đường tiên cơ (c856-c860)

[Audio] Tiên Ngục dịch

Tập 172: Một đường tiên cơ (c856-c860)

❮ sau
tiếp ❯

Chương 856 : Một đường tiên cơ

Tô Triệt cấp bách đuổi theo hơn mười trượng, hỗn loạn vô cùng, trong nguy cấp, còn phải tính toán được dưới chân dẫm lên tảng đá, mặc kệ thế nào mọt chân phải giậm lên một khối đá vụn bất kỳ, tuyệt không thể trái với quy tắc trò chơi do lão giả thần bí chế định. Bằng không, cho dù bắt được Cầu Sinh Lệnh, cũng vẫn là một đường chết.

Đột nhiên, dư khóe mắt Tô Triệt thấy một đạo thân ảnh trong suốt hư huyễn, đang đuổi theo và vượt qua chính mình lao tới phía Cầu Sinh Lệnh.

– Cực Mộc lão tổ!

Tô Triệt trong lòng máy động, đồng thời cực kỳ kinh ngạc:

– Hắn sao lại qua đây nhanh như vậy?

Cực Mộc Lão Tổ tuy rằng vẫn ở trạng thái tàng hình, nhưng trong hoàn cảnh loạn thạch bay tán loạn, trong quá trình hắn cấp tốc hành tẩu thì cũng có không ít hòn đá đánh trúng vào hộ thân cương khí của hắn, khiến hiện ra chút hư ảnh nhàn nhạt, nếu không phải Tô Triệt vừa mới thi triển pháp nhãn chi thuật thì cũng không dễ dàng phát hiện ra được.

Tô Triệt tuy rằng đoán được nhất định là không gian này sau khi sụp xuống, xuất hiện trăm đạo khe hở bị hắn lập tức chui vào, nhưng vẫn không thể nào ngờ được hắn lại có thể sánh vai với mình nhanh như thế

Giữa hai người cách nhau hơn hai mươi trượng, tùy tiện một pháp thuật là có thể công kích được đối phương, nhưng ở nơi này lại như ngàn cân treo sợi tóc, không ai để ý đến chuyện này cả, chỉ có thể nắm chặt từng giây cướp Cầu Sinh Lệnh đến tay đã rồi nói sau.

– Mình cố gắng hơn nửa ngày, cuối cùng phá vỡ tế đàn, Cầu Sinh Lệnh ở ngay trước mắt, nếu là bị người này nhanh chân đến trước đoạt đi thì dù chết cũng sẽ uất ức cực độ mất.

Trong đầu Tô Triệt thoáng hiện ra ý niệm như thế, hắn cực lực gia tốc, nhưng hai mắt vẫn không dám đồng thời cách mặt đất, tộc độ tiến lên chỉ tăng lên nhanh từng chút, khó có thể phát giác.

Cực Mộc Lão Tổ bên kia cũng giống như vậy, cũng không dám làm vậy, Tô Triệt có thể nghĩ đến đến ước thúc của quy tắc trò chơi này, hắn vốn có hơn một vạn năm nhân sinh lịch duyệt lại càng có thể nghĩ đến.

Kể từ đó, tốc độ tiến về trước của hai người cũng không sai biệt lắm, có thể đoán được, kết quả tranh đoạt Cầu Sinh Lệnh cũng chỉ chênh lệch một đường thôi, chỉ có điều phải xem xem ai có thể đoạt được một đường tiên cơ kia thôi.

Keng lang!

Cầu Sinh Lệnh màu hồng đỏ thẫm đang trên đường phi hành đụng trúng một cột đá đứt gãy rốt cục rơi xuống trên mặt đất, cách Tô Triệt và Cực Mộc Lão Tổ không đến hai trăm trượng.

– Ngăn hắn lại!

Trong nháy mắt này, Tô Triệt và Cực Mộc Lão Tổ vậy mà làm ra cử động hoàn toàn nhất trí, đó chính là đồng thời từ trong pháp bảo không gian tùy thân triệu ra vài tên thủ hạ Nguyên Anh kỳ, hơn nữa còn mệnh lệnh cho bọn chúng ngăn đối phương lại.

Nhưng cử động này, Tô Triệt thoáng chiếm chút ưu thế hơn, thủ hạ hắn triệu hoán ra đều là linh hồn nô bộc, không cần mở miệng nói chuyện, chỉ cần ra lệnh trong lòng là được.

Bởi vậy, cũng đều là ba chữ “ngăn hắn lại” nhưng Cực Mộc Lão Tổ lại cần kêu ra mới được.

Thanh âm khẩu lệnh và tâm linh chỉ lệnh cái nào nhanh hơn, kết quả đã rất rõ ràng, dưới tình huống như vậy, tranh đoạt đúng là một tia tiên cơ này.

Oanh!

Bốn linh hồn nô bộc của Tô Triệt từ lúc ở trong Tiên Ngục đã thông qua sự chỉ dẫn của lão Hắc sớm xác định được vị trí Cực Mộc Lão Tổ, cơ hồ vừa mới lộ diện đã phát động ra công kích liên hợp đối với Cực Mộc Lão Tổ.

Bốn loại thần thông công kích bất đồng, lóe ra bốn loại hào quang và uy năng bất đồng đánh về phía Cực Mộc Lão Tổ.

Cùng lúc đó, lúc bốn thủ hạ của Cực Mộc Lão Tổ hiện thân thì trước tiên cần xác định vị trí Tô Triệt, sau đó lại liên hợp ra tay, những việc này khiến bọn hắn phải chậm hơn một đường.

Đương nhiên một đường tiên cơ này cũng không phải là ưu thế tuyệt đối, mấu chốt còn phải xem Tô Triệt và Cực Mộc Lão Tổ ứng phó công kích của đối phương thế nào, nếu bị đánh lui, hoặc bị đánh bay, sai lầm như vậy sẽ tạo thành thất bại triệt để không thể nào vãn hồi được.

Oanh! Oanh! Oanh!

Công kích liên hợp của ba thuộc hạ Cực Mộc Lão Tổ đến từ trái sau bên cạnh Tô Triệt, nếu bị đánh trúng thì dù có bảo hộ sẽ không bị thương, nhưng cũng sẽ bị lực trùng kích đẩy ra xa, đến lúc đó chỉ đành trơ mắt nhìn Cực Mộc Lão Tổ cướp Cầu Sinh Lệnh đi thôi.

Đồng dạng, công kích liên hợp đến từ bốn nô bộc Nguyên Anh của Tô Triệt phát ra từ phải, sau bên cạnh Cực Mộc Lão Tổ, tình cảnh hoàn toàn giống Tô Triệt.

Phương pháp tránh né công kích có rất nhiều, nói thí dụ như di hình hoán ảnh mà Tô Triệt tinh thông liền có thể thiểm di chi thuật, trong phạm vi mấy trăm trượng nhẹ nhõm tránh né được những công kích n ày.

Thế nhưng giới hạn bởi ước thúc của quy tắc trò chơi, các loại phương pháp này đều không thể sử dụng, như vậy, chạy né tránh bình thường tốc độ đã chậm mà còn gia tăng khoảng cách với Cầu Sinh Lệnh nữa.

Cho nên trong nháy mắt này, biện pháp tốt nhất mà Tô Triệt có thể nghĩ đến đó chính là hai chữ khiên thịt

Cần phải có người làm khiên thịt để ngăn trở những công kích này, hơn nữa còn không thể cứng rắn ngăn cản, bởi nếu làm vậy thì rất có thể sẽ bị đẩy lui, lại đụng vào trên người Tô Triệt, đối với bộ pháp của Tô Triệt cũng sẽ tạo thành chút ảnh hưởng.

Nói vậy có nghĩa là người làm khiên thịt phải hấp thu tất cả công kích, thậm chí là dù có phải chết tại chỗ cũng không thể lui về sau nửa bước.

Vật hi sinh như vậy, Tô Triệt lấy ra được, từng linh hồn nô bộc đều nguyện ý chết vì chủ nhân cả.

Vì vậy, hô một phát, Tô Triệt lại triệu ra hai nô bộc Nguyên Anh kỳ từ trong Tiên Ngục, pháp bảo phòng ngự bọn hắn sử dụng, chẳng qua chỉ là cực phẩm Linh Bảo thôi, đối mặt với đả kích cường lực do đối phương thông qua thượng phẩm công kích đạo khí bạo phát ra, nhất định sẽ không trụ dược.

Không trụ được là tốt rồi, thứ hắn muốn đúng là không trụ được!

Rầm rầm hai cái, hai gã khiên thịt ngăn bên cạnh thân Tô Triệt, ngăn cản tất cả công kích lại, chỉ có điều trong nháy mắt, kết giới phòng ngự cực phẩm Linh Bảo của bọn hắn đã bị xuyên thấu, nổ nát, tan rã, nhưng quả thật cũng có tác dụng giảm xóc nhất định.

Đệ nhị trọng phòng ngự, chính là hộ thân cương khí của bọn hắn, đương nhiên cũng không ngăn cản được đả kích cường lực của đối phương, cũng bị xuyên thấu qua.

Đệ tam trọng, chính là nhục thể rồi, dùng thân thể thu nạp tất cả đả kích, đây mới là khiên thịt đúng nghĩa nhất.

Phanh! Phanh!

Hai tiếng trầm đục, thân thể hai khiên thịt lập tức biến thành đống thịt nhão, nhưng bọn hắn cũng không lui lại nửa bước, mà thông qua thân thể của mình, truyền tất cả đả kích xuống mặt đất dưới dưới, quả thật không tạo thành bất luận ảnh hưởng nào đến tốc độ tiến lên của Tô Triệt cả.

Kết cục của khiên thịt, nhất định hẳn phải chết không thể nghi ngờ, làm như vậy xác thực rất tàn nhẫn, nhưng cũng may, bọn hắn vốn là người có tội, đã sớm bị định là kẻ chết thay cho Tô Triệt rồi.

Vì bảo vệ tánh mạng cho mình, chỉ có thể hi sinh bọn hắn, ở phương diện này, Tô Triệt không có bất luận gánh nặng tâm lý nào cả.

Chương 857 : Mất tích ly kỳ

Ngăn trở của đối phương Tô Triệt xem như đã ứng phó rồi, vẫn bảo trì được tốc độ và phương hướng vốn có. Đây hết thảy giống như điện quang thạch hỏa, chỉ phát sinh trong chớp mắt, khoảng cách với Cầu Sinh Lệnh chỉ còn chừng 100 trượng thôi.

Cùng lúc đó, Cực Mộc Lão Tổ bên kia lại thể hiện ra năng lực kỳ lạ mà một cường giả Đại Thừa kỳ nên có, tuy rằng tu vị cấp độ bị phong ấn, nhưng mỗi người bọn hắn đều có dị thuật nơi thân, xa xa không phải tu sĩ cấp thấp có thể so sánh được.

Gặp phải bốn nô bộc linh hồn của Tô Triệt hợp lực oanh kích, Cực Mộc Lão Tổ ứng phó cực kỳ nhẹ nhõm, cực kỳ cao minh, chỉ thấy hư ảnh nhàn nhạt của hắn như vung tay lên, cánh tay hoạch xuất ra mấy vòng tròn kỳ diệu, tất cả đả kích vậy mà đều thay đổi phương hướng dưới một lực dẫn kỳ lạ nào đó.

Oanh! An! Oanh! Oanh!

Thân thông công kích của bốn linh hồn nô bộc đều rơi vào phía sau hắn, oanh kích trên mặt đất, sinh ra lực chấn động mãnh liệt, còn đẩy sau lưng Cực Mộc Lão Tổ lên một phen, khiến tốc độ lấn tới của hắn càng nhanh hơn một chút.

Mượn lực dùng lực!

Loại kỹ xảo hạng nhất nào, thật sự bị hắn thi triển đến cảnh giới chí cao xuất thần nhập hóa, không hồ là siêu cấp cường giả đỉnh phong nhất Tu Tiên giới, lý giải đối với lực lượng thế gian đã đạt đến một loại cảnh giới không thể siêu việt rồi.

Lợi dụng điểm cải biết này, một chút khác biệt nhỏ với Tô Triệt ban nãy đã bị hắn rút lại.

Lúc này, Tô Triệt và Cực Mộc Lão Tổ đều cách Cầu Sinh Lệnh chỉ chừng 100 trượng, hai người không hẹn mà vung ra một trảo, từng người thi triển nhiếp cầm chi thuật ở cự ly xa, muốn trực tiếp nhiếp Cầu Sinh Lệnh vào tay.

Trong một phần vạn cái nháy mắt này, trong nội tâm Tô Triệt liền mê mang:

– Đồng dạng thủ đoạn, đồng dạng kỹ xảo, nhiếp cầm chi thuật của mình so được với một Đại Thừa kỳ như hắn sao?

Trong một phần vạn cái nháy mắt này, trong đầu Tô Triệt dần hiện ra ý niệm như thế, hắn quả thật không có lòng tin đối với nhiếp cầm chi thuật của mình.

Thế nhưng dưới tình huống thế này, mặc kệ được hay không đều phải dốc hết toàn lực, dốc sức liều mạng tranh chấp, bởi vì, đây quả thật là một hồi tranh đoạt vì bảo vệ tánh mạng, vì muốn sống mà triển khai, không dốc sức liều mạng, vậy thì chỉ có kết cục là chết!

Hơn nữa, dưới loại cục diện này, cũng không cho phép Tô Triệt dùng phương thức khác để đối phó Cực Mộc Lão Tổ nữa, thời gian căn bản không cho phép.

Sống hay chết, chỉ xem một trảo này thôi.

Vèo một phát, Cầu Sinh Lệnh bên ngoài trăm trượng biến mất không thấy, nhưng lại không ở trong tay Tô Triệt

– Bị Cực Mộc cướp đi?

Trong nội tâm Tô Triệt hung hăng mà lộp bộp thoáng một phát, quay đầu nhìn về Cực Mộc Lão Tổ, nhưng không nghĩ tới hắn cũng có động tác giống như, vẻ mặt giống nhau, quay đầu nhìn về phía tay mình.

– Không ở chỗ hắn.

Tô Triệt vui vẻ trong lòng, tiếp theo lại nghi hoặc:

– Ta không bắt được, Cực Mộc Lão Tổ cũng không bắt được, vậy thì Cầu Sinh Lệnh chạy đi đâu rồi? Chẳng lẽ, bị thần bí lão giả kia thu về rồi sao?

– Thiên Vũ, Cầu Sinh Lệnh đâu này?

Hư ảnh nhàn nhạt của Cực Mộc Lão Tổ bày ra trận trận gợn sóng, dùng ngữ khí hung ác nói.

– Ta còn phải hỏi ngươi đấy?

Tô Triệt mở hai tay ra, ngữ khí cũng cực kỳ lạnh lùng:

– Ta cũng không bắt được, phải hay ngươi đang làm trò bịp bợm gì phải không?

– Thiên Vũ, giao Cầu Sinh Lệnh ra đây, nếu không, ta sẽ diệt sát ngươi tại chỗ đấy!

Cực Mộc Lão Tổ nóng nảy, trong giọng nói khàn khàn tràn đẩy phẫn nộ và khẩn trương.

– Đánh rắm! Có gan ngươi cứ động thủ, nói lời vô dụng làm gì!

Tô Triệt quát lạnh một tiếng, tâm tình cũng không khá hơn chút nào, thiên tân vạn khổ cố gắng một hồi, khối Cầu Sinh Lệnh kia vậy mà lại biến thành hư ảo, loại cảm thụ này, quả thực khó có thể hình dung.

Ầm ầm. . .

Bất quá, dù có ảo não và phẫn hận hơn nữa, giờ phút này cũng không phải là lúc để bộc phát, bởi vì, không gian nơi này sắp triệt để tan rã rồi, nếu không thể mau chóng rời khỏi thì rất có khả năng sẽ bị hãm trong không gian loạn lưu, đến lúc đó chỉ có thể dùng một câu “chết chắc rồi” để đánh giá thôi.

Đi!

Tô Triệt quyết định thật nhanh, khối Cầu Sinh Lệnh này mặt dù không lấy được, nhưng tiếp theo có lẽ còn cơ hội khác, cũng không thể chết chỗ này được. Vì vậy, Tô Triệt xoay người rời đi, xuôi theo trên đường, những linh hồn nô bộc vừa rồi triệu hoán ra hắn cũng không thu hồi, mà dùng phiêu phi chi thuật vờn quanh bảo hộ bên người Tô Triệt, miễn cho bị Cực Mộc Lão Tổ đang nổi giận ra tay ám toán.

Trong đường hành lang đã tràn khắp khe hở, không ngừng có cự thạch rớt xuống, độ rộng vốn vài chục trượng, nhưng rất nhiều chỗ đều đã bị chắn cả rồi.

Cũng may, bọn người Tô Triệt vẫn có biện pháp đối phó những cự thạch chắn đường này, không cần đánh nát chúng, trực tiếp thu nhập vào trong pháp bảo không gian của mỗi người cũng dễ thôi mà.

Đã xác định, thủ hạ triệu hoán ra trong mắt lão giả thần bí cũng không tính là người tham dự trò chơi, chỉ được xem như vật triệu hoán thôi, vậy cho nên, bọn hắn chọn dùng phi hành thuật, một mực chưa từng gặp phải trừng phạt của quy tắt trò chơi.

Bởi vậy, hai linh hồn nô bộc dùng phi thoán chi thuật tăng thêm tốc độ, đi trước mở đường khiến tốc độ tiến về trước của Tô Triệt không bị ảnh hưởng, bước chân càng không ngừng chạy ra khỏi đường hành lang.

Nhanh! Nhanh! Nhanh!

Chỉ có thể đi, không thể chạy, càng không thể phi hành, không ai đoán được sau nháy mắt đường hành lang này có triệt để bị sụp xuống không. Loại nguy cơ này thật khiến người gấp muốn chết.

Đi! Đi mau!

– Tuyệt không thể chết ở chỗ này ah!

Tô Triệt lòng như lửa đốt, trong nội tâm lớn tiếng cầu nguyện. . .

Về phần Cực Mộc Lão Tổ kia thì đã tiến vào trạng thái ẩn hình hoàn toàn, hẳn là theo thật sát phía sau, giờ này khắc này, tâm tình của hắn và Tô Triệt khẳng định rất giống nhau.

Tự hồ chỉ trong nháy mắt, lại tựa hồ như dài trăm năm vậy. . .

Rốt cục!

Phía trước thấy được một tia ánh sáng, lối ra đã ở ngay trước mắt.

Bá! Bá! Bá. . .

Tô Triệt dưới sự bảo vệ của vài tên nô bộc linh hồn đã kịp thời thoát ra khỏi đường hành lang.

Bên ngoài đường hành lang, hai đầu dị thú kia phi thường thông minh, đã sớm chạy ra, đang đợi ở bên ngoài.

NGAO. . .

Oa. . .

Vừa nhìn thấy thân ảnh Tô Triệt, chúng đã cực kỳ hưng phấn, lao về phía Tô Triệt, cảm giác như rất là nhớ nhung vậy. Chỉ tiếc, hình thể của chúng quá lớn.

Một tiếng ầm vang, Tô Triệt vừa mới đi ra, cửa vào đường hành lang sau lưng cũng liền triệt để sụp xuống, ngọn núi như cự thú này, vị trí phần miệng coi như đã khép kín, triệt để cải biến hình dạng.

Không hề nghi ngờ, đây cũng là nói, không gian đặc thù vừa rồi đã triệt để mất!

– Nguy hiểm thật!

Tô Triệt thở một hơi thật dài, có cảm giác may mắn khi đại nạn không chết, ngay cả cảm xúc ảo não do Cầu Sinh Lệnh mất tích khó hiểu cũng đã vơi đi không ít.

Chương 858 : Đơn đả độc đấu (thượng)

Thế nhưng cảm giác may mắn còn chưa tiêu tán, một kinh hỷ cực lớn lại đột nhiên đánh úp lại.

– Tô Triệt, đừng lo lắng, Cầu Sinh Lệnh ở chỗ ta này.

Tâm linh truyền âm của Ảnh Tử đột nhiên xuyên vào óc Tô Triệt.

– Cái gì?

Tô Triệt không thể khống chế nổi mà nghẹn ngào kinh hô.

– Đúng vậy, xác thực ở chỗ của ta.

Ảnh Tử tiếp tục dùng tâm linh trao nói:

– Vừa rồi, ta cảm thấy nhiếp cầm chi thuật của ngươi khẳng định không sánh bằng lão gia hỏa Cực Mộc kia nên đã đi trước một bước, thu vào Cầu Sinh Lệnh trước các ngươi rồi.

Ngữ khí của Ảnh Tử lộ ra nụ cười thản nhiên.

– Cái này thật sự là. . .

Kinh hỷ cực lớn do mất có lại được khiến Tô Triệt ngây tại chỗ, nhất thời không biết nên nói sao cho phải.

Nói thật, từ khi tiến vào lĩnh vực tư nhân của lão giả thần bí đã bắt đầu một loạt trận đấu cầu sinh hoang đường, Tô Triệt một mực coi Ảnh Tử của mình trở thành đòn sát thủ, định để tới tình thế nguy cấp khi đối đầu với địch nhân mới thi triển ra.

Nhưng trong cuộc tranh giành Cầu Sinh Lệnh Tô Triệt lại quên mất Ảnh Tử, căn bản không nghĩ đến hắn lại giúp được mình trong chuyện này.

– Ảnh Tử, sao ngươi làm được thế, sao không sớm nói cho ta một tiếng, khiến ta. . .

Vui mừng lúc này đã không thể nào miêu tả được nữa, dù là ngôn ngữ tâm linh như Tô Triệt cũng nói lắp ba lắp bắp.

– Hừ hừ. . .

Ảnh Tử ngạo nghễ cười, trả lời:

– Bản lãnh của ta lớn thế nào ngươi còn không biết đâu, chỉ cần là nơi có bóng mờ, chút chuyện ấy không thể làm khó được ta.

Tiếp theo, hắn còn nói thêm:

– Khả năng tàng hình của Cực Mộc Lão Tổ này ta cũng có biện pháp phá giải. Kế tiếp nếu hắn còn tiếp tục tìm ngươi gây chuyện, ta sẽ giúp ngươi đối phó hắn.

– Tốt!

Tô Triệt trong lòng thiên ngôn vạn ngữ, giờ phút này tất cả đều hóa thành một chữ “tốt” trùng trùng điệp điệp.

Cầu Sinh Lệnh mất tích không hiểu thấu, dĩ nhiên lại do Ảnh Tử lấy đi. Đây là bởi vì, Ảnh Tử đoán được nhiếp cầm chi thuật của mình khẳng định không sánh bằng tên cáo già Cực Mộc Lão Tổ kia, nếu Ảnh Từ không ra tay, Cầu Sinh Lệnh chắc chắn sẽ rơi vào Cực Mộc Lão Tổ thôi.

Mà bây giờ, Cầu Sinh Lệnh thành công đến tay, tối thiểu thì mình coi như đã bảo trụ được tánh mạng rồi.

Về phần có nên tính sổ với Cực Mộc Lão Tổ hay không, Tô Triệt lại ôm tâm tính nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, tình cảnh trước mắt cũng không thích hợp để giao chiến với người khác, mà có lẽ phải nên đi tìm càng nhiều Cầu Sinh Lệnh càng tốt, còn phải bảo trụ tánh mạng Thiên Âm, thậm chí là ba người Hằng Dịch nữa.

Cầu Sinh Lệnh, đương nhiên càng nhiều càng tốt rồi!

Nhưng đây chỉ là ý định của Tô Triệt, còn Cực Mộc Lão Tổ lại có cách nghĩ khác. . .

– Thiên Vũ, giao Cầu Sinh Lệnh ra đây!

Tiếng nói của Cực Mộc Lão Tổ vang vọng giữa không trung, không cách nào từ thanh âm mà xác định ra vị trí của hắn, giờ phút này, hắn còn đang ở trạng thái hoàn toàn ẩn hình, chỉ bằng vào thị giác bình thường thì không thể nào phát giác ra hắn được.

– Con mắt nào của ngươi nhìn thấy ta lấy được Cầu Sinh Lệnh hả?

Tô Triệt đối với hư không trước mắt, lạnh lùng nói.

– Ít nói nhảm đi!

Cực Mộc Lão Tổ như gào thét hô lên:

– Vốn ta đã cảm thấy chuyện có kỳ quặc, vừa rồi thông qua biểu lộ kinh hỷ kia của ngươi, ta liền có thể xác định, Cầu Sinh Lệnh tất đã rơi vào tay ngươi. Chỉ có điều, ngươi cũng không biết trước tình hình, hẳn là công lao của một thuộc hạ nào đó của ngươi hả?

Không thể không nói, cường giả Đại Thừa kỳ như Cực Mộc Lão Tổ không chỉ có thực lực cường hãn mà trí tuệ của hắn cũng tương đối đáng sợ, thông qua chút dấu vết để lại là có thể đoán ra mọi chuyện một cách đại khái rồi.

Đương nhiên, nếu không có đại trí tuệ, cũng không thể nào đạt đến cảnh giới chí cao Đại Thừa kỳ được.

– Tin hay không thì tùy ngươi, nếu ngươi không tin, vậy thì động thủ đi.

Tô Triệt không sao cả buông buông tay:

– Ta còn muốn đến chỗ khác, tiếp tục tìm kiếm Cầu Sinh Lệnh, không có thời gian ở chỗ này dây dưa với ngươi.

– Thiên Vũ, đừng tưởng rằng ngươi có thể triệu ra một đám thủ hạ nguyện ý chết vì ngươi là có thể bảo vệ ngươi chu toàn.

Cực Mộc Lão Tổ tiếp tục quát:

– So đấu nhân thủ, Cực Mộc ta tùy tùy tiện tiện có thể triệu ra mấy ngàn mấy vạn tu sĩ Nguyên Anh, chỉ bằng chiến thuật biển người là có thể đè chết ngươi rồi. Thiên Vũ, ngươi nếu đủ thông minh, vậy thì ngoan ngoãn giao ra Cầu Sinh Lệnh, ta có thể phát hạ tiên duyên huyết thệ, chẳng những sẽ không làm khó ngươi, còn có thể giúp ngươi tìm một khố Cầu Sinh Lệnh khác nữa, sao hả?

– Ít nói nhảm!

Tô Triệt cực kỳ không kiên nhẫn, hừ lạnh nói:

– Muốn động thủ, vậy thì nhanh chút đi, cái gọi là uy bức lợi dụ kia của ngươi, trong tràng trò chơi này căn bản không dùng được. Tất cả mọi người đều vì mạng mà liều, cũng vì sống sót mà cạnh tranh, dưới tình huống này, ngươi còn có thể sử dụng hai chữ tử vong để dọa ai chứ?

Cực Mộc Lão Tổ thoáng cứng lại. Đúng vậy a, trong tràng trò chơi tử vong này, dùng hai chữ tử vong để hù dọa ngươi khác, thật là không chút ý nghĩa nào, ngươi dù lợi hại, nhưng có thể lợi hại hơn lảo giả thần bí kia sao?

– Thiên Vũ, ngươi chớ bức ta, không cho ta sống, ta sẽ kéo ngươi theo cùng chết đấy.

Sau mấy hơi, Cực Mộc Lão Tổ lại hô:

– Ngươi nên biết, ta tuyệt đối có năng lực đồng quy vu tận với ngươi. Ngươi ép ta, ta thà rằng mạo hiểm xúc phạm quy tắc trò chơi cũng phải kéo ngươi xuống địa ngục cùng.

Nghe được lời này, Tô Triệt đang định nói với hắn vài câu, lại thu được tâm linh truyền âm của Ảnh Tử:

– Tô Triệt, ta đã xác định ra được vị trí cụ thể của hắn, ngươi có thể làm như vậy. . .

Tâm linh trao đổi cực kỳ nhanh chóng, trong một hơi thở Ảnh Tử đã nói ra kế hoạch hắn đã sớm sắp xếp tốt cho Tô Triệt.

Tô Triệt cực kỳ quyết đoán, lập tức đáp ứng, liền nói với Cực Mộc Lão Tổ:

– Cực Mộc, nếu ngươi đã muốn đồng quy vu tận với ta, vậy tốt, nếu ngươi có gan thì đối bính với ta một hồi! Chỉ là so đấu giữa hai người chúng ta, không cho bất luận thủ hạ nào tham dự cả. Chỉ là không biết, ngươi có can đảm này không?

Nghe được Tô Triệt muốn đơn đả độc đấu với mình, Cực Mộc Lão Tổ đang trong trạng thái ẩn hình như hơi sững sờ, hơi có vẻ chần chờ hỏi thăm:

– Thiên Vũ, ngươi vậy là ý gì?

– Cho dù khối Cầu Sinh Lệnh kia ở chỗ ta, ta vất vất vả vả mới lấy được một cơ hội sinh tồn, dựa vào gì mà chắp tay tặng cho ngươi, còn mình phải đối mặt với uy hiếp tử vong chứ?

Tô Triệt lạnh giọng nói:

– Nếu ngươi muốn ta giao ra Cầu Sinh Lệnh, phải đường đường chính chính đánh bại ta, khiến cho ta tâm phục khẩu phục, nếu không, mặc dù đồng quy vu tận, cũng đừng mong đạt được bất cứ vật gì từ ta.

Nghe được những lời này của Tô Triệt, Cực Mộc Lão Tổ liền im lặng hồi lâu, rõ ràng không đoán ra được dụng ý thực sự của Tô Triệt. Theo hắn thấy thì mình đường đường là Đại Thừa kỳ, mặc dù bị phong ấn tu vi, nhưng Tô Triệt cũng nên tự hiểu là không thể thắng được mình mới phải, chỉ riêng tàng hình chi đạo của mình hắn cũng phá không được…

Chương 859 : Đơn đả độc đấu (hạ)

Thế nhưng vì sao hắn lại chủ động khiêu chiến chứ?

Mang theo nghi vấn, Cực Mộc Lão Tổ trầm giọng hỏi:

– Thiên Vũ, ngươi xác định đơn đả độc đấu nếu thắng được ngươi, ngươi liền cam tâm tình nguyện giao Cầu Sinh Lệnh ra sao?

– Đúng vậy, chính là như vậy.

Tô Triệt trả lời như chém đinh chặt sắt, kỳ thật, quyết định này là ý tứ của Ảnh Tử, đến cùng có thể thẳng được Cực Mộc Lão Tổ hay không, trong lòng mình cũng không rõ, chỉ là xuất phát từ tín nhiệm với Ảnh Tử nên hắn mới đồng ý không chút do dự như thế.

– Tốt!

Cực Mộc Lão Tổ rốt cục đáp:

– Ta sẽ khiến ngươi thua tâm phục khẩu phục, ngoan ngoãn giao ra Cầu Sinh Lệnh, thuận tiện giúp ngươi minh bạc một đạo lý, chênh lệch về tu vi cảnh giới, không phải chỉ thông qua một ít thủ đoạn nhỏ, tiểu mưu kế, cùng với dựa vào sự trợ giúp của ngoại vật là có thể bổ khuyết đâu.

Thần sắc Tô Triệt trong trẻo nhưng lạnh lùng, không lên tiếng, nhưng trong lòng lại nói với lão Hắc:

– Lão gia hỏa này nói nhảm quá.

Bất quá, cho dù trong lòng khinh bỉ hắn, nhưng Tô Triệt đương nhiên rõ, muốn giao thủ với Cực Mộc Lão Tổ, đầu tiên phải phá vỡ khả năng tàng hình của hắn. Nếu không, nếu bị hắn lặng lẽ đến gần, đánh ra một chiêu uy lực lớn thì dù không bị thương cũng sẽ bị hắn đánh bay, vậy cũng tương đương chết chắc rồi.

– Tô Triệt, ta đi qua, chú ý cái bóng trên mặt đất.

Ảnh Tử nói một câu như vậy, sau đó thoát ly khỏi bên chân Tô Triệt, biến mất vô tung rồi.

Chỉ sau hai hơi thở, lão Hắc đã nhắc nhở:

– Bên trái!

Tô Triệt lập tức hướng nhìn về phía bên trái, liền chứng kiến trên mặt đất ngoài trăm trượng, rõ ràng có thể thấy được bóng dáng của một người, đó cũng là thân ảnh của Cực Mộc.

Lẽ ra, khả năng tàng hình của Cực Mộc Lão Tổ dù không phải là Đại Ẩn Thân Thuật thuộc đại đạo, nhưng cũng có chút cao minh, mặc dù bị cường quang chiếu xuống cũng sẽ không lưu lại hình chiếu trên mặt đất.

Nhưng khả năng tàng hình của hắn đã sớm bị Ảnh Tử khám phá, giờ phút này, Ảnh Tử bám vào trên người của hắn, trên mặt đất in lên bóng chẳng khác gì một dấu hiệu cực kỳ rõ ràng, Tô Triệt chỉ cần phát động công kích tới chỗ đó là được.

– Bóng?

Cực Mộc cũng lập tức phát hiện tình huống này, nhất thời vô cùng kinh ngạc. Hắn cũng không biết đây là bóng của Tô Triệt, còn tưởng rằng khả năng tàng hình của mình đã bị Tô Triệt dùng quang ảnh chi thuật nào đó phá vỡ, vậy nên mới làm xuất hiện một hình chiếu như vậy.

Ngoài kinh ngạc ra, đối với thủ đoạn của Tô Triệt, Cực Mộc Lão Tổ cũng thầm bội phục: Một chiêu nay quả thật tương đối cao mình, dưới tình huống không thể rời khỏi mặt đất, khả năng tàng hình của mình chẳng khác nào đã bị phá vỡ cả.

Không Gian Trảm Sát!

Tiên hạ thủ vi cường, Tô Triệt thi triển Đại Trảm Sát Thuật, kích xạ ra hơn một trăm đạo không gian chi nhận tập trung chém về vị trí của Cực Mộc Lão Tổ.

Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt…

Dưới hạn chế hai chân không thể đồng thời cách mặt đất, tốc độ né tránh của hắn chậm như rùa bò, vô luận là Tô Triệt hay là Cực Mộc Lão Tổ đều khó có thể tránh né được công kích của đối phương, chỉ có thể cứng rắn lần lượt ngạnh kháng thôi.

Hơn 100 không gian chi nhận, cơ hồ là toàn bộ đều đánh trúng Cực Mộc Lão Tổ, khiến hộ thân cương khí của hắn bị cắt ra từng đạo dấu vết hơi mờ, thân ảnh của hắn coi như cũng triệt để bại lộ.

Những không gian chi nhận này cũng không phải đồng thời đánh trúng Cực Mộc Lão Tổ, mà là theo trình tự có trước sau, một đạo không gian chi nhận trước cắt hộ thân cương khí của hắn ra một vết nứt không gian nho nhỏ, đạo thứ hai sẽ rất nhanh đánh trúng cùng một mục tiêu, khiến khe hở không gian này lại lớn ra thêm một chút.

Tiếp theo lại là đạo thứ ba, đạo thứ tư lục tục tới, trúng cùng một mục tiêu, vết nứt không gian nhanh chóng mở rộng, có khả năng sau trên trăm đạo là có thể phá vỡ được hộ thân cương khí cực kỳ cường hãn của Cực Mộc Lão Tổ, phân nhục thể hắn thành hai đoạn…

– Cái này hình như là…

Cực Mộc Lão Tổ cũng là người biết hàng, lập tức nhận ra, công kích mà Tô Triệt đánh ra không hề đơn giản, mà chính là không gian chi lực mà phàm nhân Tu tiên giả khó có thể điều khiển.

– Chẳng lẽ, đây là một loại đại đạo chi thuật khác mà hắn nắm giữ? Hắn đến cùng biết được bao nhiêu loại đại đạo chi thuật chứ?

Trong nội tâm Cực Mộc Lão Tổ miên man bất định, không khỏi nghĩ đến, Tô Triệt nhất định là mượn nhờ hiệu quả đặc thù nào đó của tòa bảo tháp kia mới có thể dùng phàm nhân chi thân mà sớm nắm giữ được đại đạo chi thuật chỉ có Tiên Giới Chân Tiên mới có thể hiểu được.

– Nếu ta có thể đạt được tòa bảo tháp kia, đợi đến ngày sau phi thăng tiên giới, tương lai há không phải có thể nắm giữ được càng nhiều đại đạo chi thuật hơn nữa sao, dù ở Tiên Giới cũng được xem là nhân thượng chi nhân…

Giờ khắc này, Cực Mộc Lão Tổ vốn đã hết hy vọng với tòa bảo tháp kia, chỉ muốn sống sót rời khỏi đây lại nổi lên lòng tham, đã nghĩ đến Cầu Sinh Lệnh, lại muốn đạt được thêm bảo tháp nữa!

– Bắt sống hắn! Thừa dịp cơ hội đơn đả độc đấu này bắt sống Thiên Vũ lại, Cầu Sinh Lệnh và bảo tháp đều sẽ thuộc về ta hết… Ha ha, làm không tốt, tao ngộ lần này nhìn như là một trường kiếp nạn, nhưng kỳ thật lại là một hồi đại tạo hóa, đại cơ duyên của Cực Mộc Lão Tổ ta ….!

Thật sự là càng nghĩ càng hưng phấn, càng nghĩ càng kích động, Cực Mộc Lão Tổ cho rằng, đối với mình mà nói, cơ hội lớn nhất trong cuộc đời này đang ở ngay trước mắt, ở ngay trên người Thiên Vũ phía đối diện kia.

Những ý niệm này chỉ hiện lên trong nháy mắt, hắn liền bắt đầu hành động, Cực Mộc Lão Tổ vẫn phải trái tránh phải tránh, tận lực tránh né không gian chi nhận ập đến liên tục kia..

Thế nhưng hi vọng mỹ hảo, sự thật tàn khốc, Cực Mộc Lão Tổ chỉ bước một bước nhỏ sang bên trái đã kinh ngạc phát giác ra dưới chân mình như mọc rễ vậy, vậy mà không hiểu thấu xuất hiện cảm giác quái dị “nửa bước cũng khó dời”.

Tựa hồ, mỗi một chân đều bị một bàn tay lớn vô hình một mực kéo lấy, phải dốc hết toàn lực mới có thể di dời bước chân.

– Chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ, lại trúng Đại Định Thân Thuật của Thiên Vũ sao?

Sức tưởng tượng của Cực Mộc Lão Tổ cực kỳ phong phú, trong lúc kinh ngạc không khỏi lại liên tưởng đến một loại đại đạo chi thuật khác, “Đại Định Thân Thuật”.

Truyền thuyết, cảnh giới cao nhất của Đại Định Thân Thuật chẳng những có thể một mực định người ở nguyên tại chỗ không thể nhúc nhích mà thậm chí ngay cả tư tưởng, nguyên thần, linh hồn v… v cũng có thể định trụ, khiến người quên tất cả, như triệt để hôn mê vậy, chỉ có thể bị đối thủ tùy ý xử trí.

Cực Mộc Lão Tổ vừa rồi còn cân nhắc chuyện Tô Triệt hiểu được nhiều đại đạo chi thuật như vậy, giờ phút này, tự nhiên cũng sinh ra hiểu lầm rồi.

Kỳ thật, Tô Triệt nào hiểu được cái gì là Đại Định Thân Thuật chứ, thuần túy là do Ảnh Tử bên chân Cực Mộc Lão Tổ đang giở trò quỷ thôi.

Chương 860 : Mượn lực dùng lực

Ảnh Tử bám vào bên chân Cực Mộc Lão Tổ, mặc dù không có năng lực trực tiếp diệt sát hắn, nhưng âm thầm giở trò vẫn không có vấn đề gì cả.

Cực Mộc Lão Tổ tuy là Đại Thừa kỳ, nhưng giờ cũng chỉ có sức chiến đấu Nguyên Anh hậu kỳ, chỉ việc kéo chân hắn, khiến hắn hành động không thuận lợi, Ảnh Tử khẳng định hiểu rõ.

Lại nói tiếp, loại sinh vật kỳ lạ như Ảnh Tử, trong toàn bộ đại vũ trụ cũng không có mấy, tựa như “ảnh thần phân thân” kia từng nói qua, trong hàng tỉ vạn năm, hắn cũng chỉ gặp một đồng loại là bóng của Tô Triệt thôi.

Cũng do nguyên nhân này, Cực Mộc Lão Tổ căn bản không thể tưởng được, vấn đề vậy mà lại do cái bóng dưới chân mình, đối với bóng của mình, ai rãnh mà hoài nghi chứ?

– Nguy rồi!

Cực Mộc Lão Tổ nghĩ lầm mình trúng phải Đại Định Thân Thuật, đại đạo chi thuật khủng bố bực này, mặc dù Thiên Vũ có khả năng chỉ nắm giữ được chút da lông của Đại Định Thân Thuật, không thể triệt để định trụ mình, nhưng lúc quyết đấu nguy cấp vạn phần, chỉ riêng hành động bất tiện thôi cũng đủ trí mạng rồi.

– Phá vỡ!

– Nhất định phải phá vỡ Đại Định Thân Thuật của hắn, nếu không, chỉ bị động bị đánh thì hẳn phải thua không thể nghi ngờ gì nữa.

Cực Mộc Lão Tổ vận khởi Chân Nguyên, muốn phá vỡ đi lực vô hình trói buộc mình, nhất là cảm giác lôi kéo khủng bố dưới chân kia, phải bài trừ được nó, khôi phục lại tốc độ di chuyển bình thường mới được.

Giờ khắc này, Cực Mộc Lão Tổ căn bản chẳng quan tâm công kích Tô Triệt, chỉ dốc hết toàn lực muốn khôi phục lại tự do thôi.

– Sát!

Tô Triệt lại rống to một tiếng, đột nhiên triệt bỏ Không Gian Trảm Sát chi thuật, biến thành thao túng một kiện thượng phẩm đạo khí chiến chùy, đánh về phía đầu Cực Mộc Lão Tổ.

Cực Mộc Lão Tổ dưới chân không tiện, không cách nào trốn tránh, chỉ có thể tế ra một kiện thượng phẩm phòng ngự đạo khí, tạo nên kết giới phòng ngự bảo vệ mình, đến lúc này, khả năng tàn hình của hắn đã triệt để tiêu tán, triển lộ ra thân hình thực sự.

– Là hắn!

Tô Triệt lập tức nhận ra bộ dạng Cực Mộc Lão Tổ, lúc ở trong Vân Tự, đương nhiên đã từng trông thấy người này. Đó là một lão giả diện mục rất bình thường, trong số 50 vị cường giả Đại Thừa kỳ thì rất khó khiến người khác chú ý, thường thường càng là loại người này, lại càng sâu xa khó hiểu hơn cả

Oanh!

Chiến chùy nện vào kết giới phòng ngự của hắn, bộc phát nổ vang, chỉ có điều, chỉ dựa vào một kích này, thượng phẩm công kích đạo khí không thể nào phá được thủ hộ kết giới của phòng ngự đạo khí ngang cấp được.

Không sao, công kích của chiến chùy chỉ là do Tô Triệt cố ý làm ra để hấp dẫn lực chú ý của Cực Mộc Lão Tổ, sát chiêu chính thức là ở chỗ Ảnh Tử.

Đôi khi, giết chết một người, kỳ thật rất đơn giản, mặc dù người này lực chiến đấu còn cao hơn ngươi nhiều.

Giờ phút này chính là như thế, Cực Mộc Lão Tổ không muốn bị động bị đánh, mục đích của hắn là muốn giành được thắng lợi, bắt sống Tô Triệt, đương nhiên không cam lòng bị Đại Định Thân Thuật, cứ như vậy khốn trên mặt đất.

Dưới sự bảo vệ của phòng ngự đạo khí, Cực Mộc Lão Tổ ngược lại là biết rõ, Tô Triệt muốn phá vỡ phòng ngự của mình, cũng không phải có thể làm được ngay, bởi vậy, tuy rằng tình hình trước mắt có chút bất lợi nhưng mình vẫn có cơ hội chuyển bại thành thắng.

Cực Mộc Lão Tổ vốn có kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú nên cũng không khẩn trương.

Nhưng khi hắn trong thấy Tô Triệt thu hồi chiến chùy lại, lại lấy ra một thanh chiến phủ lại lại lập tức có một ít khẩn trương.

Chiến phủ của Tiểu Hắc!

Thể nội Chân Nguyên của Tô Triệt cũng có đủ thuộc tính của Hỗn Độn chi lực, có thể sử dụng vũ khí Vu tộc trong một mức độ nhất định, lúc còn ở Trúc Cơ kỳ hắn đã từng dùng chiến phủ này chém qua một tu sĩ Kim Đan kỳ.

Giờ phút này, mặc dù không thể sử dụng chiến phủ này thuận buồn xuôi gió như Tiểu Hắc nhưng dùng để chém vài cái thì vẫn có thể.

Thanh búa này, Cực Mộc Lão Tổ đương nhiên đã từng thấy, hơn nữa đã từng thấy tận mắt nó nhẹ nhõm chém đứt những xúc tu vô kiên bất tồi kia, quả thật cực kỳ kinh người.

– Cái búa này là Vu Thần đại nhân đưa cho ta, ngay cả Đại La Kim Tiên trên Tiên Giới cũng có thể chém giết.

Tô Triệt cầm chiến phủ trong tay, u ám nói:

– Nay ta sẽ dùng thanh chiến phủ này để chém rụng đầu lâu của ngươi.

Tuy nói như vậy, nhưng Tô Triệt lại không tiến lên cận thân vật lộn, bởi vì hắn cũng lo lắng sát chiêu phản kích của Cực Mộc Lão Tổ, nếu đánh mình ra cách mặt đất thì nguy rồi.

– Xem đây!

Tô Triệt rống to một tiếng, dốc chân khí khiến chiến phủ xoay tròn, dĩ nhiên đã bung ra khỏi tay, quăng về phía Cực Mộc Lão Tổ.

Chiến phủ do Vu Thần tặng cho lại bị Tô Triệt sử dụng như vũ khí loại ném. . .

Vù vù vù hô —truyện tiên hiệp audio

Chiến phủ cực lớn nhanh chóng xoay tròn trên không trung, thoạt nhìn khí thế rất kinh người.

– Đây là chiêu số gì đây?

Cực Mộc Lão Tổ có thể nói là khẩn trương tới cực điểm, chiến phủ do Vu Thần tặng cho, chỉ khái niệm này thôi đã khiến thế gian không người nào dám khinh thị rồi, giờ khắc này, hắn cho rằng, một chiêu này của Thiên Vũ tất nhiên cực kỳ khủng bố, chỉ có thể tránh né, tuyệt đối không thể cứng rắn chống đỡ.

Cực Mộc Lão Tổ cũng không hiểu rõ Vu tộc lắm, đời này cũng chưa bao giờ thấy qua dũng sĩ Vu tộc chiến đấu, căn bản không có kinh nghiệm ở phương diện này, hắn chỉ thông qua các loại truyền thuyết biết được, năng lực chiến đấu của dũng sĩ Vu tộc lẽ ra không nên tồn tại trên thế gian, mà thuộc về cấp độ Tiên Giới mới phải.

Huống chi, đây là đường đường chiến phủ do Vu Thần tự mình luyện chế, làm không tốt, có thể đơn giản chém sát phàm nhân cũng nên. . .

Đối diện với chiến phủ khổng lồ trước mặt mà đến, Cực Mộc Lão Tổ tràn đầy sợ hãi, vô thức chỉ muốn trốn tránh, căn bản không muốn ngạnh kháng.

May mắn, tốc độ bay của chiến phủ cũng không khoa trướng, nếu là có thể lướt ngang qua vài bước thì đã né được rồi.

– Dốc hết toàn lực cũng phải né tránh a!

Trong nháy mắt này Cực Mộc Lão Tổ xuất ra lực đạo toàn thân, muốn đối kháng với lực lôi kéo dưới chân, giãy giụa khỏi nó để lướt ngang vài bước, né tránh Vu Thần chiến phủ!

Bước đầu tiên, bước ra một cách phi thường gian nan.

Bước thứ hai cũng gian nan, nhưng đã được khắc phục;

Nhưng là bước thứ ba, trong một phần ngàn cái nháy mắt, đang lúc Cực Mộc Lão Tổ dốc hết toàn lực giơ chân trái lên, sắp sửa bước ra bước thứ ba thì lực lôi kéo dưới chân lại bỗng nhiên biến mất.

Loại thay đổi bỗng nhiên xuất hiện này, nếu theo tục ngữ của người bình thường mà nói, đó chính là khiến người dùng sai lực, quả thực có thể đem eo tránh đoạn, sẽ làm cho người xử chí không kịp đề phòng mà ăn phải thiệt thòi lớn. Cái này cũng chưa tính, mượn cổ lực đạo này, Ảnh Tử trên mặt đất không hề lôi kéo chân phải Cực Mộc Lão Tổ, ngược lại còn xuất ra lực đẩy lên trên hoàn toàn trái ngược.

Cực Mộc Lão Tổ vì đối kháng lực trói buộc vô hình dưới chân, lực đạo vốn đã xuất ra toàn bộ, giờ phút này nếu thêm vào lực đẩy lên thì kết quả sẽ thế nào đây.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi nhé...^^!Đêm rồi mà có 10 bạn yêu cầu ..!Các nghe truyện thư giãn nhớ giữ gìn sức khỏe nhé :)G9
https://audiosite.net
Đã fix mình sẽ cập nhật giọng khác theo yêu vào sáng ngày mai nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại bạn Tý@xchien Cảm ơn bạn đã thông báo..! - Các bạn bình tình nhé link đang fix đảm bảo không chết link nữa đâu nhé..!Hãy động viên tụn mình tích bằng like (thích) share ở mỗi bài viết, đừng quên báo lỗi link hỏng nếu có nhé.. ( à hiện tại có 2 sever các bạn lưu ý check cả giúp mình nhé )Cảm ơn cả nhà chúc mọi người có giây phút thư giản, vui vẻ bên người thân !!Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi cảm tạ Phan Quỳnh, Phương Anh đã có lời động viện hội nhóm tụn mình :)chúc bạn và thành viên trong gia đình luôn luôn mạnh khỏe. Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại cảm ơn bạn Quách Khánh Duy đã thông báo ^^!Chúc bạn buổi tối vui vẻ nhé....!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever nhé bạn Bùi An Túcảm ơn bạn đã góp ý :)
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật phần 2 trọn bộ :D
https://audiosite.net
Đã fix ^^!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever play anh em thoải mái lựa chọn ạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix lại link nhé ..!Link này sẽ không chết đâu ạ :(rất mong các bạn thông cảm
https://audiosite.net
Đã fix lại ạ ^^!Cảm ơn cac bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Chúc chư vị một ngày vui vẻ :)